Đấu phá thương khung - Thiên Tàm Thổ Đậu(1641C)

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 1621: Động phủ xuất
      Dịch: ThienTuyet - Biên: Sói
      Phía biển nham thạch nóng cháy đột nhiên nổi lên trận trận khí lãng, nó từ từ lan rộng ra đến mấy ngàn trượng, trong thiên địa ngừng truyền đến vô số ba động mơ hồ như báo trước có cái gì đó xuất .
      Biến cố xảy ra phía biển nham thạch kéo theo ít chú ý của những người có mặt kèm theo ánh mắt kinh hãi.
      Ánh mắt Tiêu Viêm có chút ngưng trọng nhìn qua biến động ở bên dưới, mục quang mang theo cảnh giác. vẫn chưa quên sinh vật thần bí bên trong Cổ Đế động phủ kia, sinh vật thủ hộ kia nếu xuất có ảnh hưởng rất lớn đến chiến cuộc ở này.
      “Xùy”
      Tại lúc chú ý của Tiêu Viêm tập trung vào biến động xảy ra phía biển nham thạch, cũng là lúc gian phía sau truyền đến đợt xung động . Chỉ thấy đạo thân ảnh già nua chật vật ra, nguyên bản thân thể của được bao phủ bởi khí tức tử vong nồng đậm lúc này cũng giảm bớt, chỉ còn thấy bộ dáng trọng thương nghiêm trọng.
      “Vậy mà chết?”
      Cảm ứng được ba động phía sau, Tiêu Viêm quay đầu lại nhìn qua đạo thân ảnh có chút chật vật, trong mắt khỏi lên nét kinh ngạc. Bất quá khi ánh mắt dừng lại tay Hồn Sinh Thiên nắm giữ người, khuôn mặt Tiêu Viêm lại lên nụ cười nhạt, kẻ được Hồn Sinh Thiên mang ra đúng là lão già Hồn Nguyên Thiên, chỉ có điều biết còn sống hay chết…
      Tiêu Viêm thi triển hơn mười đạo Hủy Diệt Hỏa Liên, hơn nữa còn đem Tử Vong chi môn tự bạo tạo ra lực phá hoại khủng bố làm cho người khác phải cảm thấy sợ hãi. Mặc dù Hồn Nguyên Thiên hai người đường đường là Bát tinh Đấu Thánh cường giả nhưng dưới sức phá hủy khủng bố đó cũng phải chết trọng thương.
      Thân ảnh vừa ra, Hồn Sinh Thiên liền liên tục phun ra từng ngụm máu tươi, ánh mắt có chút sợ hãi nhìn thoáng qua Tiêu Viêm trước mặt. Mặc dù trong lòng rất oán hận Tiêu Viêm nhưng minh bạch với loại trạng thái của nay thể tiếp tục cùng Tiêu Viêm chiến đấu. cắn răng cái rồi sau đó lập tức mang theo Hồn Nguyên Thiên trọng thương rời .
      Tiêu Viêm ánh mắt liếc qua Hồn Sinh Thiên bỏ chạy nhưng cũng có xuất thủ truy kích. Tuy sắp đặt tất cả để đánh cho hai tên lão giả của Hồn Tộc chết, bị thương nhưng thể phủ nhận cũng phải bỏ ra cái giá . Hơn nữa trong lúc Đà Xá Cổ Đế dộng phủ sắp xuất cũng làm cho phải tập trung tinh thần, mà Hồn Sinh Thiên cho dù có thể chạy thoát cũng cách nào có thể tiếp tục tham chiến được nữa.
      “Ào ào”
      Biển nham thạch nóng chảy phía dưới xoay chuyển càng ngày càng kịch liệt, nó ngừng phát ra những thanh kinh thiên động địa vang khắp bầu trời Hắc Giác Vực.
      “Ầm.”
      bầu trời chợt vang lên tiếng nổ mạnh, sau đó hai thân ảnh chật vật liền ra, chỉ thấy hai người toàn thân tử khí có chút tán loạn, chiến lực cũng giảm bớt mấy phần. Dù sao lấy thực lực của bọn họ mà muốn ngăn chặn Cổ Nguyên cũng có chút quá sức, trong trận chiến của cường giả loại này chỉ cần thoáng có chút bất cẩn tạo ra thương thế .
      “Hư Vô đại nhân, chúng ta thể ngăn cản được a.”
      Tên lão giả khuôn mặt có chút tái nhợt, tử khí toàn thân như muốn tán đưa mắt nhìn sang thân hình được bao phủ trong Hắc Viêm cũng có chút tán loạn của Hư Vô Thôn Viêm, khàn giọng .
      Hắc Viêm trong mắt Hư Vô Thôn Viêm chợt ba động, có chút cam lòng. mặc dù cũng tiến vào Đế cảnh linh hồn nhưng vẫn có cách nào chống lại Cổ Nguyên.
      Hắc Viêm trong mắt Hư Vô Thôn Viêm chợt ba động, có chút cam lòng. mặc dù cũng tiến vào Đế cảnh linh hồn nhưng vẫn có cách nào chống lại Cổ Nguyên.
      Bất quá, cũng minh bạch Hư Vô Thôn Viêm ba người dốc hết toàn lực cũng chỉ muốn đem ngăn trở mà thôi.
      “Hồn Thiên Đế!”
      Ngẩng đầu nhìn thân ảnh cầm trong tay Đà Xá Cổ Đế ngọc, ánh mắt Cổ Nguyên lên hàn mang dày đặc, chỉ thấy gian xung quanh chợt ba động, Cổ Nguyên liền xuất ở phía sau lưng Hồn Thiên Đế, thiên địa nhất thời dao động mạnh cuối cùng hình thành nên cự chưởng hung hăng nhằm hướng Hồn Thiên Đế công kích đến.
      “Rầm”
      Đối diện với công kích của Cổ Nguyên, Hồn Thiên Đế ngược lại lớn tiếng cười to, liền vung quyền đánh ra chiêu Phá Toái Hư đem cự chưởng của Cổ Nguyên đón đỡ.
      “Cổ Nguyên, ngươi chậm rồi, tại cùng nhau đợi Đà Xá Cổ Đế động phủ xuất thế thôi!”
      Thân hình Hồn Thiên Đế chợt lui nhanh về phía sau, Đà Xá Cổ Đế ngọc luôn được giữ chắc trong tay.
      Nghe được lời của Hồn Thiên Đế, sắc mặt Cổ Nguyên nhất thời trầm xuống, đưa mắt liếc nhìn biển nham thạch nóng chảy bên dưới, quả nhiên nhìn thấy biển nham thạch nóng chảy chợt như lớn hơn mười lần.
      “Rầm rầm rầm”
      Nương theo biển nham thạch ngày càng khuếch đại, hỏa trụ khổng lồ từ nham tương phóng xuất ra làm cho song phương đều có ít người bị che khuất tầm mắt, có người còn bị nhiệt độ kinh khủng của cột hỏa trụ làm cho bị thương.
      Nhìn qua hỏa trụ khổng lồ, trong mắt Hồn Thiên Đế nhất thời lên vẻ cuồng hỉ, có thể cảm nhận được Đà Xá Cổ Đế ngọc trong tay dần nóng lên.
      “Xoạt”
      ngọn sóng nham thạch cao đến ngàn trượng phun lên trời, trong lúc đó nham thạch cấp tốc xoay chuyển bên dưới dần dần chậm lại rồi dừng lại.
      Tại khi nham thạch bên dưới dừng xoay tròn, cự đại nham thạch bắt đầu nhô lên, xích hồng nham thạch nhanh chóng khuếch tán ra, cánh cửa cổ xưa ra dưới vô số ánh mắt nhìn chằm chằm mang theo ít cuồng nhiệt.
      cửa đá, nham thạch nóng chảy rất nhanh rút , loại khí tức cổ xưa tràn ngập cả phiến thiên địa. Tại lúc khí tức cổ xưa này xuất , đến cả siêu cấp cường giả như là Cổ Nguyên, Hồn Thiên Đế cũng thể phủ nhận trong tâm bọn cũng có chút sợ hãi.
      Đó là loại khí tức của thiên địa!
      trung, vô số đạo ánh mắt đều tập trung tại phiến cửa đá cổ xưa kia, cuối cùng tất cả ánh mắt đều tập trung bốn chữ cổ khắc phía cửa đá
      “Cổ Đế động phủ!”
      Hồn Thiên Đế hai mắt vào lúc này bắn ra hai luồng ánh sáng kinh nhân, mặc dù định lực của rất cao nhưng khi tận mắt nhìn thấy dòng chữ có hơn ngàn năm tuổi kia nội tâm cũng thể kiềm chế được xao động.
      “Rốt cục cũng tìm được rồi.” Hồn Thiên Đế tự lẩm bẩm , sau đó ngửa mặt lên trời cười to, tiếng cười như sấm rền vang vọng khắp chân trời.
      “Kia chính là Cổ Đế động phủ trong truyền thuyết…”
      Cổ Nguyên lúc này cũng trở nên thất thần, có chút kinh ngạc nhìn qua phiến thạch môn cổ xưa kia, khí tức cánh cửa làm cho hiểu được đây phải là đồ giả mà chân chính là di vật của cường giả Đấu Đế!
      Chỉ có di vật của Đấu Đế để lại mới có thể làm cho có cảm giác run sợ từ trong nội tâm.
      Nhìn phiến thạch môn cổ xưa xuất , lát sau Cổ Nguyên mới hồi phục lại tinh thần, trong mắt lúc này lên vẻ phức tạp. Chỉ vì Cổ Đế động phủ này mà viễn cổ bát tộc chỉ lần giao thủ nhưng đến cuối cùng ai đủ sức đạt được, nghĩ đến tại ngàn năm sau, khi bát tộc chỉ còn lại bốn tộc lại có thể đem triệu hoán ra.
      Cự đại hạch môn cổ xưa ra sừng sững biển nham thạch nóng chảy cũng làm cho mọi người có mặt tại đương trường cảm thấy mình rất nhiều, phiến thạch môn này liền phảng phất như phương của thiên địa, dị thường huyền ảo.
      “Hô”
      Thở hơi dài, Tiêu Viêm tuy rằng lần thứ hai thấy phiến thạch môn cổ xưa kia nhưng vẫn như cũ trong nội tâm khỏi dâng lên chút sợ hãi cùng thán phục, có thể nhận thấy càng đến gần thạch môn càng có thể cảm nhận được cổ uy áp mãnh liệt. Theo suy đoán của những người ở đây có thể đến gần thạch môn cũng chỉ có thể đếm đầu ngón tay.
      “Cổ Đế động phủ xuất , Hồn Thiên Đế chỉ sợ động thủ cướp đoạt quả Đế phẩm đan dược chưa thành hình kia, bất quá tại sao sinh vật thần bí thủ hộ kia tại sao vẫn chưa xuất ?”
      Tiêu Viêm mục quang chợt lóe, có chút cảnh giác nhìn về phía biển nham thạch nóng cháy. Bởi vì xuất của phiến thạch môn cổ xưa làm cho gian xung quanh lên cổ uy áp kì dị, dưới cái loại uy áp này cho dù là lấy Đế cảnh linh hồn của Tiêu Viêm cũng thể nào phát được động tĩnh bên trong.
      bầu trời, Hồn Thiên Đế hít thở mấy hơi sâu rồi liền đè nén cổ nội tâm xao động, bàn tay chậm rãi giơ lên, Đà Xá Cổ Đế ngọc mơ hồ xuất ba động.
      Tại lúc Cổ ngọc lóe ra quang mang, phiến thạch môn cổ xưa kia chậm rãi có dấu hiệu mở ra.
      Nhìn màn diễn ra, khuôn mặt Hồn Thiên Đế liền xuất tia cuồng hỷ, nhưng mà chưa đợi tiến thêm bước, đạo thân ảnh nhanh chóng xuất đem Cổ ngọc trong tay đoạt .
      “Hắc, Cổ Nguyên ngươi vẫn là chịu nổi rồi sao?” Thấy thế, Hồn Thiên Đế chợt cười nhạt tiếng, thân hình lóe lên liền ra ở phía xa.
      “Muốn mở ra động phủ đâu có dễ dàng như vậy?”
      Cổ Nguyên cũng là cười lạnh, thân hình lần nữa chớp động như bóng với hình theo sát Hồn Thiên Đế làm cho lão có nửa điểm thời gian để mở ra động phủ.
      “Ngươi….”
      Nhìn thấy Cổ Nguyên cố sống cố chết bám theo, sát ý trong mắt Hồn Thiên Đế cũng bắt đầu khởi động, thực lực của cùng với Cổ Nguyên phân biệt, nếu người kia cố tình bám đuổi, thận có cách nào để phân tâm mở cửa động..
      Phần đông những ánh mắt theo dõi màn rượt đuổi kia, quyền đầu trong tay chỉ có thể nắm chặt, dưới loại tình huống giao phong này bọn cũng là đủ khả năng để tham gia.
      “Ào ào”
      Nhìn thoáng qua trận đấu diễn ra bầu trời, Tiêu Viêm chợt nghe thanh gì đó phía dưới bãi nham thạch, ánh mắt lập tức chuyển xuống nhưng mà lại phát biển nham thạch có chút động tĩnh nào.
      Nhìn màn diễn ra, Tiêu Viêm khẽ nhíu mày, ánh mắt tập trung nhìn chằm chằm vào bãi nham thạch phía dưới, đồng tử đột nhiên co rút lại, nghiêm tiếng quát: “Mau rời xa khỏi biển nham thạch.”
      Tại lúc tiếng quát chói tai của Tiêu Viêm vang lên, biển nham thạch yên tĩnh đột nhiên xuất vạn trượng sóng lãng, ngay sau đó tiếng rống kinh thiên động địa vang lên khắp phiến thiên địa
      Tại lúc tiếng hống như từ viễn cổ vọng ra, Cổ Nguyên cùng Hồn Thiên Đế sắc mặt đều biến đổi, chủng khí tức này so với bọn hề yếu hơn.
      “Ha ha ha, bổn hoàng rốt cục lại nhìn thấy ánh mặt trời rồi!”
      Vạn trượng nham thạch bên dưới chợt phóng lên cao, ngay sao đó đạo khí tức khủng bố làm cho thiên địa biến sắc cũng từ trong nham thạch bạo dũng mà ra…

    2. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 1622: Nguy cơ trước mắt
      Dịch: ThienTuyet - Biên: Sói
      Xích hồng nham thạch nóng chảy phảng phất như muốn thôn phệ cả thiên địa, chỉ cần phóng mắt nhìn đều thấy cả phiến thiên địa như bị vạn trượng nham tương làm cho biến thành hỏa lô khổng lồ.
      Đại quân song phương bởi vì khí lãng từ đạo sóng nham tương kia mà vội vang lùi về phía sau, từng đạo ánh mắt kinh hãi nhìn về biển nham thạch phía dưới kia, đến lúc này bọn cũng cảm nhận được cái sinh vật cực kỳ bí phía bên trong biển nham thạch kia đáng sợ thế nào.
      Cổ Nguyên cùng Hồn Thiên Đế lúc này cũng ngừng tay, cả hai đưa ánh mắt cảnh giác nhìn về phía biển nham thạch bên dưới, lúc đạo khí tức hung hãn kia xuất , mặc dù là lấy thực lực của bọn cũng cảm thấy loại hương vị nguy hiểm.
      “Xem ra đúng như lời Tiêu Viêm , bên trong động phủ có sinh vật thần bí thủ hộ” Sắc mặt Cổ Nguyên lúc này trở nên ngưng trọng, ánh mắt mang theo quang mang lập lòe, .
      “Ầm ầm”
      Sóng nham thạch sau khi phóng lên cũng là ầm ầm đổ sập xuống lọt vào biển nham thạch nóng chảy bên dưới tạo thành con sóng khổng lồ, đem ngọn sơn phong chỗ xa kia bao phủ xuống.
      Theo con sóng khổng lồ đó hạ xuống, bên trong biển nham thạch, sinh vật cự đại lên, chỉ thấy thân thể nó được bao quanh bởi vô số lân phiến to lớn. Tuy chỉ mới là đoạn thân thể nhưng thể tích nó cực kì khổng lồ. Nó ngừng lộ ra uy áp cường đại, lúc này sinh vật thần bí khổng lồ đó quay đầu nhìn lên phía bầu trời tụ tập rất đông nhân mã, trong mắt thoáng nét kinh ngạc.
      nghĩ tới có người tập hợp đủ Đà Xá Cổ Đế ngọc để triệu hồi ra cái Cổ Đế động phủ chết tiệt này a!”
      Cự nhãn của nó đảo qua đám nhân mã bầu trời, sau đó tập trung tại người Cổ Nguyên cùng Hồn Thiên Đế, tuy rằng nhân số bầu trời tụ tập rất đông nhưng có thể làm cho nó có chút trịnh trọng đối đãi cũng chỉ có hai người này mà thôi.
      Cổ Nguyên cùng Hồn Thiên Đế ánh mắt trở nên ngưng trọng cảnh giác nhìn sinh vật thần bí bên dưới, mặc dù lấy kiến thức hai người đều có cách nào nhận ra thân phận của quái vật khổng lồ này, dù sao cái mà bọn nhìn thấy giống như chỉ là góc của tòa băng sơn mà thôi.
      “Tại hạ Cổ Tộc tộc trưởng Cổ Nguyên, biết các hạ là…” Cổ Nguyên hướng về phía sinh vật thần bí chắp tay, sau đó trầm giọng .
      bên Hồn Thiên Đế cũng sợ Cổ Nguyên liên thủ cùng với sinh vật thần bí kia nên lập tức chắp tay hướng sinh vật thần bí báo ra thân phận, trong ngôn ngữ lộ ra vẻ hết sức khách khí.
      “Cổ Tộc, Hồn Tộc? Tựa hồ năm đó vẫn chưa có cái gì danh vọng a, nghĩ tại lại có thể tập hợp được Đà Xá Cổ Đế ngọc.”
      Nghe được Cổ Nguyên cùng Hồn Thiên Đế báo danh, thần bí sinh vật cũng phát ra thanh đinh tai nhức óc, làm cho nham thạch nóng chảy mặt biển lóe lên từng đạo hỏa trụ.
      Nghe được lời của sinh vật thần bí kia, Cổ Nguyên cùng Hồn Thiên Đế đều khẽ giật mình, tựa hồ thời gian tồn tại của sinh vật kia cực kỳ lâu đời, đúng là tại vài vạn năm trước đó Hồn Tộc cùng Cổ Tộc chưa được coi là cái gì cường tộc.
      “A, ai đem Cổ Đế động phủ triệu hoán ra? Xem như bổn hoàng thiếu nợ người đó phần nhân tình rồi…” Tựa hồ để ý đến kinh ngạc của hai người, sinh vật thần bí lại lần nữa lên tiếng.
      Nghe vậy, Cổ Nguyên cùng Hồn Thiên Đế đều biến sắc, kẻ trước sắc mặt trở nên khó coi, mà người sau lại lên sắc mặt cuồng hỷ.
      “Ha ha, vị bằng hữu kia, Cổ ngọc ở trong tay ta, ngươi xem ai có thể triệu hồi ra Cổ Đế động phủ?” Hồn Thiên Đế tiến lên trước bước, cười .
      Cự nhãn của thần bí sinh vật nhìn về phía Hồn Thiên Đế chợt lên cường quang, thân thể to lớn của nó liền nhanh chóng thu hóa thành vị nam tử tóc màu tử kim, đồng tử kim sắc nồng đậm uy áp nhìn về phía Hồn Thiên Đế, cười nhạt tiếng : “Nợ ngươi điểm nhân tình đúng ra nên giúp ngươi chút, nhưng bây giờ ta có những chuyện khác nên về sau mới tính toán lại .”
      “Hô”
      Cổ Nguyên lặng lẽ thở dài hơi nhìn Hồn Thiên Đế bên cạnh khuôn mặt nhịn được có chút run rẩy, trong mục quang lên hàn mang lưu động, nếu phải kiêng kị thực lực khủng bố của người thần bí này, sớm hạ lệnh đem người này giết chết.
      Trung niên nam tử sau khi chuyện xong cũng chú ý đến vẻ mặt Hồn Thiên Đế, đồng tử kim sắt nhanh chóng quét qua bầu trời, sau đó dừng lại trước nhân ảnh, trong đồng tử lập tức lên vẻ băng lãnh.
      bầu trời, Tiêu viêm vừa thấy được thần bí nhân ánh mắt tập trung lên chính mình sắc mặt tức đại biến, gia hỏa này chẳng lẽ nhận ra ta sao?
      “Tiểu tử, mau qua đây cho bổn hoàng.”
      Trung niên nam tử nhìn qua Tiêu Viêm, đại thủ vươn ra cùng với tiếng long ngâm, sau đó đạo kim hoàng sắc cự trảo phá mà ra nhằm hướng Tiêu Viêm chụp xuống.
      “Đáng chết!”
      Vừa thấy thần bí nhân xong liền động thủ, sắc mặt Tiêu Viêm dị thường khó coi, thân hình nhanh chóng lùi lại, ngay sau đó thi triển ra Hoàng Tuyền Thiên Nộ.
      “Xoạt”
      Linh hồn ba hung hăng công kích kim sắc cự trảo nhưng lại gây ra chút sức mẻ nào cho nó.
      “Các hạ, biết Tiêu Viêm liệu có chỗ nào đắc tội?” Nhìn thấy màn này, Cổ Nguyên sắc mặt đại biến, vội vàng lên tiếng quát.
      “Mục tiêu của ta là , nếu ngươi muốn nhúng tay ta cũng tha.”
      Nghe được tiếng quát của Cổ Nguyên, thần bí nhân lạnh lùng quát lại, tại mấy ngày trước khi Tiêu Viêm tiến vào bãi nham tương cảm nhận được trong máu của Tiêu Viêm có hương vị của con . Loại huyết mạch này chỉ có trong tộc của mới có mà tên nhân loại Tiêu Viêm cũng chảy dòng máu này, hiển nhiên kết quả chỉ có , đó là Tiêu Viêm từng luyện hóa qua huyết mạch của hài tử của !
      chừng con của trúng phải độc thủ của Tiêu Viêm!
      Tưởng tượng đến điểm này, thần bí nhân trong mắt sát ý lập tức càng trở nên nồng đậm.
      “Ha ha, Cổ Nguyên, xem ra ông trời cũng đứng về phía ngươi.” Hồn Thiên Đế cũng vì màn xảy ra mà ngẩn người, sau đó phục hồi lại tinh thần nhịn được cất tiếng cười sảng khoái.
      Cổ Nguyên sắc mặt lúc này tái nhợt, tuy biết thần bí nhân kia vì nguyên nhân gì lại nhằm vào Tiêu Viêm đuổi giết, nhưng bất kể như thế nào Tiêu Viêm cũng là con rể của , là thành viên của liên quân, thể trơ mắt nhìn Tiêu Viêm bị đánh chết. Vì thế lập tức Cổ Nguyên liền tức giận quát lên: “Ngăn lại!”
      Nghe được tiếng quát của Cổ Nguyên, nhân mã bên phía liên quân đám người Lôi Doanh cũng là cắn răng xuất thủ. Tiêu Viêm phải là nhân vật bình thường của bên liên quân mà có thể bỏ là bỏ được, vì vậy bọn thể khoanh tay đứng nhìn.
      “Hừ”
      chặn đường Tiêu Viêm, nghe được xung quanh phát ra những thanh xé gió, thần bí nhân liền hừ lạnh tiếng, chỉ thấy mãnh liệt ba từ trong thiên địa hướng xung quanh công kích đến.
      “Phanh phanh!”
      Lôi Doanh vừa mới lao tới, còn chưa kịp xuất thủ bị cỗ sóng đáng sợ đánh tới làm cho thân hình trực tiếp bị bắn ngược về sau, huyết khí trong cơ thể sôi trào ngớt, khuôn mặt lên vẻ kinh ngạc.
      “Tiểu tử, để mạng lại!”
      Thần bí nhân thân hình chợt lóe liền xuất trước mặt Tiêu Viêm, sau đó chưởng liền xuất ra nhắm tới đỉnh đầu Tiêu Viêm bổ xuống,
      “Rầm”
      Ngay khi thần bí nhân ra tay, cự đại quang trạch cửu sắc xẹt qua phía chân trời cuốn lấy thân thể Tiêu Viêm sau đó cấp tốc lui lại phía sau.
      “Cửu thải thôn thiên mãng? nghĩ đến thế gian vẫn còn tồn tại loại này a.”
      Thần bí nhân cũng bởi vì màn vừa xảy ra mà có chút giật mình, ánh mắt quét qua bầu trời phía xa chỗ Cửu Thải Cự Mãng, kinh ngạc .
      “Kim Đế Phần Thiên Trảm”
      Kim sắc hỏa diễm tại lúc tiếng quát vang lên trong thiên hóa thành đóa hoa kim sắc lớn mấy ngàn trượng hung hăng hướng phía thần bí nhân bổ xuống.
      “Phanh”
      Đối diện với thế công mãnh liệt áp tới, thần bí nhân vẻ mặt vẫn vô cùng bình thản, quyền đánh ra trong nháy mắt liền đem quang hoa kia làm cho sụp đổ.
      “Chỉ là chút tài mọn.”
      quyền đánh tan quang hoa, thần bí nhân cười nhạt tiếng, kim sắc đồng tử nhìn về phía Tiêu Viêm ở phương xa, bước chân khẽ động liền xuất ngay trước mặt Tiêu Viêm.
      “Ngươi chạy thoát đâu.”
      Nhìn Tiêu Viêm gần ngay trước mặt, thần bí nhân trong mắt hung quang đại thịnh, tử kim quang ấn tuôn ra hướng Tiêu Viêm cùng Huân Nhi đánh tới.

      Nhìn quang ấn xuất tại trước mặt, gian xung quanh bị phong tỏa, Tiêu Viêm sắc mặt kịch biến, trong ánh mắt lúc này chợt lên vẻ điên cuồng. đánh ra chưởng làm xuất cổ cự lực mạnh mẽ hình thành nên lồng bảo hộ quanh thân thể Huân Nhi, ngược lại thân thể của nhanh chóng bành trướng, lại muốn tự bạo thân thể!
      Tuy rằng đạt đến cấp bật như Tiêu Viêm tại cho dù tự bảo thân thể cũng chết được nhưng mà hậu quả xảy ra đối với là hết sức nghiêm trọng, thậm chí có thể ảnh hưởng đến thực lực của bản thân sau này. Nhưng dưới tình huống này, Tiêu Viêm có đường khác để lựa chọn.
      “Dừng lại
      Nhìn thấy màn diễn ra, Huân Nhi sắc mặt tái nhợt liền, thanh trong trẻo lạnh lùng pha lẫn chút thê lương.
      “Hảo tiểu tử, ngoan độc a!”
      Thần bí nhân bởi vì Tiêu Viêm ra tay tàn nhẫn mà có chút phân tâm, nhưng mà vẫn chút nào có ý muốn dừng tay lại.
      Thân thể Tiêu Viêm nhanh chóng bành trướng, khi sắp đến giới hạn tự bạo thủ ấn bàn tay Tiêu Viêm chợt bộc phát ra ánh sáng chói mắt, nhìn qua quang đoàn kia đúng là Long ấn mà lúc trước Tử Nghiên lưu lại người Tiêu Viêm, tại lúc trong hai người gặp nguy hiểm người kia cũng có thể cảm ứng được.
      “Tiêu Viêm, mau dừng lại !”
      Quang ấn lập lòe truyền ra thanh lo lắng của , ngay sau đó kim quang sáng chói từ Long ấn bạo dũng mà ra nhanh chóng đem thân thể Tiêu Viêm muốn tự bạo bao bọc lấy.
      “Xùy”
      Tại lúc Long ấn áp chế thân thể Tiêu Viêm muốn tự bạo, gian xung quanh nhanh chóng đổ vỡ, con kim long cự đại xuất , long thân vặn vẹo nhanh chóng đem thân thể Tiêu Viêm bao bọc vào bên trong.
      “Tử Nghiên, mau mở ra!”
      Nhìn thấy thân ảnh cự long phá mà ra, Tiêu Viêm sắc mặt đại biến, lấy thực lực của Tử Nghiên nếu trúng phải chưởng kia thân thể chắc chắn trong khoảnh khắc biến thành huyết tương.
      “Ông…”
      Tử kim cự ấn mang theo lực lượng kinh khủng dưới ánh mắt hoảng sợ của liên quân nhanh như chớp xuất ở trước đỉnh đầu cự long. Nhưng khi tất cả mọi người đều cho rằng cự ấn kia giáng xuống thân thể cự long điều ai ngờ đến xảy ra, chưởng ấn đột nhiên ngừng lại.
      Quang ấn nhanh tán , ánh sáng bắn ra bốn phía chiếu vào khuôn mặt thần bí nhân, thân thể có chút run rẩy.
      “Hài tử!”

    3. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 1623: Lão Long Hoàng
      Dịch: ThienTuyet - Biên: Sói
      Tử kim quang ấn lơ lửng tại đỉnh đầu, đối với lực lượng khủng bố của quang ấn cho dù là Tử Nghiên cũng chỉ có thể đóng chặt hai mắt, bất quá ngay khi Tử nghiên chuẩn bị thừa nhận kích hủy diệt kia bất ngờ quang ấn đột nhiên dừng lại. Nhìn màn diễn biến vừa qua cũng làm cho những người bên phía liên quân thở dài hơi, ngược lại ít cường giả trong liên quân Hồn Tộc khuôn mặt lại lộ vẻ thất vọng.
      “Hỗn trướng.”
      Cổ Nguyên sắc mặt vào lúc này trở nên vô cùng khó xem, cắn răng cái, thân hình lóe lên chợt xuất ở trước mặt thần bí nhân sau đó đưa tay hướng về phía sau chém ra đem Tiêu Viêm cùng với Tử Nghiên đẩy lui. Ánh mắt chứa đựng tức giận nhìn thần bí nhân trước mặt, trầm giọng : “Các hạ vừa ra tay liền hạ sát thủ khỏi có chút quá đáng chứ?”
      Đối với lời của Cổ Nguyên, thần bí nhân dường như nghe thấy, ánh mắt của chằm chằm nhìn vào thân ảnh tử kim cự long bao bọc quanh thân thể Tiêu Viêm, cảm giác được huyết dịch quen thuộc từ đầu kim sắc tử long kia, huyết mạch tương liên chỉ có trong người của hài tử mà thôi.
      “Hài tử!”
      Nguyên bản trong mắt thần bí nam tử tràn ngập hung lệ trong chốc lát liền trở nên nhu hòa, nội tâm kịch liệt run rẩy, ánh mắt của chăm chú nhìn vào thân ảnh của Tử Nghiên, giọng .
      Nhìn thấy biểu của thần bí nhân, Cổ Nguyên khẽ cau mày : “Ai là hài tử của ngươi?”
      Kim sắc tử long lúc này nhanh chóng thu lại hóa thành tiểu nương y phục màu tím, đôi mắt dễ thương của có chút tức giận liếc nhìn qua thần bí nhân, sau đó đến bên cạnh Tiêu Viêm : “ sao chứ?”
      có việc gì, làm sao ngươi lại tới đây?” Lau vết máu khóe miệng, Tiêu Viêm cười khổ nhìn Tử Nghiên bên cạnh .
      “Ngươi được lắm, chuyện lớn như thế này vậy mà báo cho Thái Hư Cổ Long nhất tộc chúng ta a.” Vừa nhắc đến chuyện này, Tử Nghiên liền là nhíu mày, .
      “Chuyện này quá lớn, nếu đem Thái Hư Cổ Long nhất tộc kéo vào nếu có xuất biến cố gì, khó có thể bảo toàn lực lượng a!” Tiêu Viêm thở dài .
      “Lấy tính cách của Hồn Thiên Đế, nếu chiếm được Cổ Đế động phủ, các thế lực đại lục này chỉ sợ thể tồn tại được.”
      Tử Nghiên đôi mắt trợn tròn liếc nhìn Tiêu Viêm, chợt ánh mắt đảo qua thần bí nam tử kia, : “Người kia là ái? Thực lực khủng khiếp a, bất quá khí tức của dường như có chút quen thuộc…?”
      Câu sau cùng thanh rất , dù sao nàng cũng thể nhớ mình từng tiếp xúc qua với cường giả thực lực bậc này.
      “Cổ Đế động phủ thủ hộ giả, ta cũng biết vì nguyên nhân gì mà lại cố ý đuổi giết ta.” Tiêu viêm cười khổi , chẳng qua chỉ là xông qua phiến gian kia chút mà thôi, căn bản có gây ra cừu hận gì đối với sinh vật thần bí này, vậy mà thể hiểu vì sao mình lại bị đuổi giết.
      tình có chút phiền phức a!”
      Tử Nghiên than tiếng, sau đó bàn tay vung, gian nhanh chóng bị xé ra, từng trận tiếng gió vang lên, cùng lúc đó nhiều thân ảnh đột nhiên xuất , hiển nhiên là các trưởng lão của Cổ Long nhất tộc.
      "Tuy giờ đây Cổ Long nhất tộc còn hùng mạnh như trước, nhưng mà ngươi đối với Cổ Long nhất tộc có đại ân, chúng ta thể có ân mà báo, hôm nay liền dốc toàn bộ lực lượng giúp các ngươi tay.”
      Nhìn qua các trưởng lão của Cổ Long nhất tộc, Tiêu Viêm chợt thở dài hơi, cung tay hành lễ với những người này: “Đại ân của chư vị, Tiêu Viêm xin nhớ kỹ.”
      “Ha ha, Tiêu Viêm tiên sinh khách khí rồi, nếu có ngươi mấy lần xuất thủ tương trợ, Cổ Long nhất tộc chúng ta làm sao thống nhất được như hôm nay?” Nghe được lời của Tiêu Viêm, phần đông trưởng lão Cổ Long nhất tộc lập tức ôm quyền khách khí .
      “Ha ha, vị bằng hữu này, ngươi nếu muốn động thủ giết tiểu tử kia ta có thể giúp ngươi tay cản tên Cổ Nguyên lại.” Nhìn qua Cổ Nguyên cùng thần bí nhân đứng đối mắt, bầu trời Hồn Thiên Đế khỏi hoan hỷ trong lòng, cười .
      Nghe được thanh của Hồn Thiên Đế, Cổ Nguyên sắc mặt lập tức biến đổi.
      “Đừng xen vào việc của người khác.” Tại lúc sắc mặt Cổ Nguyên biến ảo, vị thần bí nhân kia liền đối với Hồn Thiên Đế quát lạnh tiếng.
      “Ngươi!”
      Bị dội gáo nước lạnh, lấy tính cách của Hồn Thiên Đế nội tâm cũng tránh khỏi giận dữ, bất quá ngay lập tức thu liễm, trong mắt xẹt qua vòng lành lạnh.
      “Chúc Hỏa tiểu tử, ngươi có nhận ra bổn hoàng ?” Quát lui Hồn Thiên Đế, thần bí nhân lần nữa quay đầu lại nhìn qua nhân mã bên phía Cổ Long nhất tộc sau đó tập trung vào đám trưởng lão, trầm giọng quát.
      “Cuồng vọng!” Nghe được lời của thần bí nhân, đám trưởng lão Cổ Long nhất tộc nhất thời đại nộ,
      Bị những trưởng lão của Cổ Long nhất tộc giận dữ trách mắng, thần bí nhân có chút sửng sờ, chợt dở khóc dở cười, nhiều năm trôi qua như vậy, cho dù là tuổi thọ của Cổ Long nhất tộc cũng có mấy người có thể tồn tại đến bây giờ.
      Tại tất cả Cổ Long nhất tộc trưởng lão, tuổi tác cao nhất cũng chỉ có Đại trưởng lão, theo như thần bí nhân vừa gọi, Chúc Hỏa trưởng lão trong mắt lên trận kinh ngạc nhìn vị thần bí nhân có chút trầm tư.
      “Thái Hư Cổ Long nhất tộc từ lâu chưa từng xuất Long Hoàng, tại ta là người đảm nhiệm Long Hoàng của Thái Hư Cổ Long nhất tộc.” Tử Nghiên sắc mặt có chút băng lãnh .
      “Ách...”
      Nhìn thấy Tử Nghiên mở miệng, thần bí nhân vẻ mặt uy nghiêm lập tức trở nên trì trệ, nhìn cử động của , Cổ Nguyên những tưởng bạo khởi đả thương người nhưng thể ngờ tới lại chỉ lúng túng xoa xoa đôi bàn tay, liên tục gật đầu : “Ngươi đúng, ngươi mới làm Long Hoàng a.”
      Nhìn thấy bộ dạng thế kia của , tất cả những người có mặt kể cả Tử Nghiên cũng là sững sờ, vẻ mặt cực kỳ cổ quái khó hiểu.
      “Tiền bối, hôm nay liên quân chúng ta cùng với Hồn Tộc đại chiến, mong tiền bối có thể khoanh tay đứng ngoài cho.” Tử Nghiên sắc mặt khẽ chuyển, .
      “Khoanh tay đứng nhìn? Hảo, ngươi sao cứ làm vậy , bất quá ngươi có thể cho ta tới gần chút được ?” Nghe Tử Nghiên , thần bí nhân chút do dự gật đầu, sau đó trơ mặt ra , bộ dáng phong phạm cao nhân còn lấy nửa điểm.
      Nghe được cầu của thần bí nhân, tất cả mọi người lại lần nữa như bị sét đánh, Tử Nghiên trán cũng là xuất ra ít mồ hôi lạnh, bất quá xem thực lực khủng bố của , Tử Nghiên cũng chỉ có thể gật đầu.
      Chung quanh đám người Cổ Nguyên nhìn thấy hành động của thần bí nhân lông mày đều khẽ cau lại, nhưng mà xem biểu của vừa rồi cũng là thầm thở hơi, bất kể như thế nào với loại cường giả như thế này trở thành địch nhân dĩ nhiên là tốt nhất.
      Được đồng ý của Tử Nghiên, thần bí nhân trong nháy mắt liền xuất bên cạnh, ánh mắt đảo qua khuôn mặt tiếu lệ của nữ tử, lúc sau khuôn mặt xuất nụ cười phức tạp, khẽ thở dài: “ là giống với mẹ của ngươi..”
      “Ngươi nhận biết mẫu thân của ta?” Nghe được lời của thần bí nhân, Tử Nghiên sắc mặt lập tức biến đổi, ánh mắt thể tin nhìn qua thân ảnh trước mặt, mà khi ánh mắt của nàng dừng lại đôi đồng tử kim sắc của người kia, trong nội tâm của nàng cũng là nổi lên loại cảm giác kì dị.
      Loại cảm giác kì dị này làm cho thân thể Tử Nghiên khẽ run lên, cắn đôi môi đỏ mọng, ngọc thủ vươn ra bắt được thủ chưởng của người trước mặt.
      Hai tay tiếp xúc, kim quang sáng chói như cùng lúc từ cơ thể hai người tuôn ra, đến cuối cùng tại chỗ thủ chưởng của hai người giao hợp kim quang hoàn mỹ dung hợp lại với nhau, loại uy áp kinh khủng trong lúc mơ hồ lan tràn mà ra.
      “Phù phù” Phần đông Cổ Long nhất tộc trưởng lão phía sau Tử Nghiên đều quỳ xuống tại chỗ, dưới cái loại uy áp kinh khủng kia, bọn ngay cả chút ý thức phản kháng đều là có.
      “Ngươi…” Kinh ngạc nhìn màn vừa qua, ánh mắt Tử Nghiên có chút kịch liệt nhảy lên, ngay lập tức ngọc thủ rút về sau, đôi mắt nhìn chằm chằm nam tử vẻ mặt nhu hòa phía trước trở nên có chút băng lạnh hơn rất nhiều.
      Đứng ở sau lưng Tử Nghiên, chứng kiến tất cả những gì diễn ra, Tiêu Viêm cũng là có chút sở ngộ, lấy khí tức hoàn toàn giống nhau của hai người, thể nghi ngờ Tử Nghiên cùng với thần bí nhân có liên hệ máu mủ với nhau.
      Hơn nữa, loại quan hệ này rất có thể là quan hệ phụ tử.
      Thần bí nhân này rất có thể là lão Long Hoàng của Cổ Long nhất tộc mất tích mấy ngàn năm qua!
      “Khó trách lại đuổi giết ta, nguyên lai bởi vì người ta có Cổ Long tinh huyết của Tử Nghiên.” Đến lúc này Tiêu Viêm hiểu được vì cái gì thần bí nhân kia lại muốn đuổi giết .
      Bất quá nhìn vẻ mặt của Tử Nghiên cũng có quá mức kích động, mặc dù Tiêu Viêm có thể cảm nhận trong nội tâm của nàng bốc lên trận trận tâm .
      “Hài tử…”
      Nhìn qua Tử Nghiên sắc mặt trở nên băng lãnh, thần bí nhân có chút ngoài ý muốn, đối với những tình huống như thế này rất có kinh nghiệm, bàn tay ngừng xoa vào nhau, ấp úng nhìn đứng trước mặt, biết nên mở miệng như thế nào.
      “Ta là nhi, cha, mẹ.” Tử Nghiên thanh có chút lạnh lùng , nhưng lại gợi cho người ta có chút xót xa trong lòng.
      Tiêu Viêm than tiếng, năm đó Tử Nghiên tuổi còn phải mình sinh sống tại nơi núi sâu của Hắc Giác Vực, cuộc sống cũng có dễ chịu gì, về sau ăn nhầm phải Hóa Hình Thảo thành thục mới được Tô Thiên đại trưởng lão phát mang về học viện, bất quá nàng vẫn độc mình, đến lúc gặp được tiêu Viêm mới từ từ trở thành bằng hữu.
      Nhớ tới thân thế của Tử Nghiên lúc đó, Tiêu Viêm trong lòng dâng lên chua xót.
      Nữ tử quật cường đứng ở trước mặt trong lúc chuyện, sâu trong ánh mắt bắt đầu xuất chút hơi nước, phụ thân nàng từng chờ đợi ngờ lại gặp trong hoàn cảnh này.
      “Là lỗi của ta, ta nên ham muốn đối với Cổ Đế động phủ, cũng đều là tại tên Đà Xá Cổ Đế vô liêm sỉ kia, sắp đặt bẫy để hại ta bị nhốt trong động phủ lâu đến như vậy.”
      Nhìn thấy những giọt nước mắt của Tử Nghiên, nam tử đầu tử kim kia thế nhưng lại trở nên luống cuống chân tay: “Hài tử đừng khóc, đừng khóc, tất cả đều là lỗi của ta. Từ bây giờ ngươi muốn vi phụ làm gì ta đều nghe theo lời của ngươi, nếu ngươi tin ta có thể thề a.”
      Nhìn thấy nam tử là đỉnh cao cường giả, uy chấn đại lục nhưng hôm nay lại bị bức đến nước chân tay luống cuống, Tiêu Viêm cũng là khẽ thở phào nhõm, xem ra đối với Tử Nghiên thực là rất quan tâm.
      Người chung quanh bị màn vừa diễn ra làm cho trở nên có chút hiểu , mà về phần những trưởng lão của Cổ Long nhất tộc ánh mắt chợt trở nên ngốc trệ, tâm thần có chút run rẩy, nội tâm như nổi sóng…
      Tử Nghiên hít hơi, ánh mắt phím hồng nhìn vị nam tử trước mặt xoa xoa tay, ngọc chỉ duỗi ra chỉ hướng nơi Hồn Thiên Đế đứng, thanh vang: “Ngươi giết tên kia cho ta được chứ?”
      Nghe vây, trung niên nam tử có chút khẽ giật mình, trong mắt đột nhiên lên vẻ hung lệ.

    4. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 1624: Cổ Đế động phủ mở ra
      Dịch: ThienTuyet - Biên: Sói
      Nhìn thần bí nhân trong phút chốc ngập trời hung lệ, trong mắt nhân mã liên quân liền lên vẻ kinh ngạc, mà Hồn Tộc đại quân nguyên bản sắc mặt có chút hả hê trong khoảnh khắc bỗng trở nên rất khó coi.
      “Lão Long Hoàng bệ hạ, đúng là ngài?”
      Tại giờ khắc này, Chúc Hỏa trưởng lão từ trong mê mang bắt đầu thanh tỉnh trở lại, trong trí nhớ của cũng mơ hồ xuất khuôn mặt tương tự khuôn mặt của trung niên trước mắt, thân thể có chút run rẩy ngừng, thậm chí nước mắt cũng bắt đầu tuôn đầy mặt.
      “Hắc, ta còn tưởng tên tiểu tử nhà ngươi quên bổn hoàng rồi…” Nghe vậy, trung niên nam tử liền cười .
      “Tiểu nhân sao dám…”
      Chúc Hỏa trưởng lão liên tục lắc đầu, tuy nhìn bộ dáng của lúc này có vẻ già nua, nhưng là minh bạch, tại lúc phụ thân của Tử Nghiên chấp chưởng Long Hoàng của Thái Hư Cổ Long nhất tộc, chẳng qua vẫn còn là tiểu thiếu niên mà thôi.
      Những trưởng lão còn lại trong Cổ Long nhất tộc hai mắt nhìn nhau, trong mắt đều che giấu nổi vẻ kích động, ai cũng chưa từng ngờ tới vị Long Hoàng trong truyền thuyết từng mất tích vẫn còn sống thế gian, thể nghi ngờ thực lực của Cổ Long nhất tộc đột nhiên tăng mạnh.
      Nhìn thấy cục diện xoay chuyển trở thành màn nhận người thân, Tiêu Viêm lắc đầu cười khổ nhưng sau đó lập tức trở nên mừng rỡ, nghĩ tới vị cường giả thần bí này lại là phụ thân của Tử Nghiên a, cục diện trận chiến đúng là muốn nghịch chuyển rồi.
      “Hóa ra là lão Long Hoàng của Thái Hư Cổ Long nhất tộc, là ánh mắt có chút vụng về rồi.” Nhìn bầu khí có chút tệ, Cổ Nguyên thở dài hơi, ôm quyền hướng nam tử cười .
      “Tuy rằng bối phận của ta so với ngươi lớn hơn, nhưng cường giả hết thảy lấy thực lực vi tôn, gọi ta tiếng Chúc Khôn là được.” Đối với cử chỉ của Cổ Nguyên, lão Long Hoàng cũng là thể tự cao tự đại, khoát tay áo .
      “Chúc Khôn huynh.” Nghe vậy, cổ Nguyên mặt hiển nụ cười, cùng loại cường giả này kết giao làm bạn là việc tốt vô cùng.
      “Lão Long Hoàng bệ hạ, Tiêu Viêm chính là đối với Cổ Long nhất tộc chúng ta có ơn, trong lúc nguy cấp ít lần ra tay cứu giúp, hơn nữa Tử Nghiên nếu che chở, cũng có cách nào an toàn quay trở về tộc của ta.” Chúc Hỏa trưởng lão tiến lại gần, cung kính thanh đáp.
      “Trong lúc nguy cấp? Thái Hư Cổ Long nhất tộc tại như thế nào?” Nghe vậy, Chúc Khôn có chút sững sờ, sắc mặt trầm xuống, lúc còn tại vị Thái Hư Cổ Long nhất tộc vô cùng cường thịch, ở đại lục, các thế lực dám trêu chọc bọn họ vô cùng ít ỏi.
      Chúc Hỏa trưởng lão chần chờ chút, sau đó đem mọi chuyện diễn ra sau khi Thiên long mất tích giản lược kể ra.
      Nghe tới Cổ Long nhất tộc phân chia làm bốn, Chúc Khôn trong mắt nhất thời lên hung quang, chưa từng ngờ tới những lão gia hỏa kia nguyên bản đối với cực kì cung kính lại có thể tại sau khi mất tích lại có gan làm những chuyện như vậy.
      “Xem ra bổn hoàng có chút hồ đồ rồi, cũng may chưa gây ra sai lầm quá lớn a.” Theo Chúc Hỏa giản lượt thuật lại, Chúc Khôn trán cũng là xuất mồ hôi lạnh, cười híp mắt nhìn về phía Tiêu Viêm, khuôn mặt có bao nhiêu hòa ái đều biểu lộ ra hết, trái ngược hẳn với ánh mắt hung lệ lúc đầu.
      Nghe Chúc Hỏa giản lược kể lại những chuyện xảy ra, Chúc Khôn có thể nhận thấy quan hệ của Tiêu Viêm cùng với Tử Nghiên sâu sắc đến mức nào, hơn nữa vừa rồi Tử Nghiên còn liều chết cứu mạng Tiêu Viêm a. cũng minh bạch nếu hôm nay có chuyện gì hay xảy ra đối với Tiêu Viêm chỉ sợ gặp ít khổ cực a… Nhìn khuôn mặt hòa ái của Chúc Khôn, Tiêu Viêm chỉ có thể bất đắc dĩ lắc đầu, : “Tiền bối giỡn rồi…”
      “Như thế nào gọi ta là tiền bối, quan hệ của ngươi với Tử Nghiên xem ra tệ , nếu chê ngươi liền gọi ta tiếng bá phụ ” Chúc Khôn vội vàng khoác tay, .
      Tiêu Viêm lần nữa im lặng, chợt có chút dở khóc dở cười chắp tay : “Chúc Khôn bá phụ.”
      Thấy thế Chúc Khôn mới híp mắt cười gật đầu, khóe mắt liền liếc qua khuôn mặt Tử Nghiên, lại thấy khuôn mặt nàng có chút hòa hoãn, trong lòng cũng là nhõm ít.
      “Ha ha, đáp ứng cầu của nữ nhi ta, vậy hôm nay mạng của ngươi ta phải lấy rồi!” Chúc Khôn quay đầu, ánh mắt hướng Hồn Thiên Đế cười .
      Ở bên cạnh, Cổ Nguyên nhịn được lên nét tiếu ý, nhìn qua khuôn mặt trở nên khó coi của Hồn Thiên Đế, liền có cảm giác sảng khoái muốn ngửa mặt lên trời cười to. Cái dạng này tình huống quả như phong thủy luân chuyển, lúc trước người này còn muốn ném đá xuống giếng nhưng mà chỉ trong nháy mắt tình thế xoay chuyển ngược lại.
      Cổ Nguyên minh bạch, thực lực của Chúc Khôn hề yếu hơn , đồng dạng đều là Cửu tinh Đấu Thánh hậu kỳ, hai người nếu liên thủ, coi như là Hồn Thiên Đế cũng tất nhiên thể nào chịu nổi.
      lâu rồi cũng chưa được xuất thủ a, hôm nay vừa ra tới lại có thể cùng loại cấp bậc này chiến đấu cũng sảng khoái quá chứ.” Chúc Khôn thân thể bắt đầu bay lên, quyền đầu nắm chặt, tử kim quang cũng từ trong cơ thể tràn ngập mà ra, nhìn chằm chằm vào Hồn Thiên Đế cười .
      “Hừ”
      Nhìn thấy thế cuộc đột nhiên xoay chuyển, Hồn Thiên Đế hừ lạnh tiếng, đột nhiên thân thể bạo phát ra đạo quang trụ sáng chói, đạo quang trụ lướt qua thiên sau đó xuất tại cánh cửa đá cổ xưa, qua lúc lâu tích tụ thôi động năng lượng trong Cổ ngọc đến tận cùng.
      “Rầm”
      Theo quang trụ bắn xuống, cánh cửa đá cổ xưa cũng là chậm rãi mở ra.
      Cánh cửa càng ngày càng mở rộng, sau đó tại đạo thanh vang lên, rốt cuộc hoàn toàn được khai mở.
      “Xùy”
      Ngay khi cánh cửa mở ra, cỗ uy áp từ viễn cổ liền tràn ra, đợi khi ba động qua , song phương đại quân như gặp phải kích trầm trọng, trực tiếp bị chấn loạn đội hình, ít người thực lực ít trực tiếp bị đẩy lui đến vạn trượng bên ngoài.
      “Coi chừng!” Nhìn thấy đại quân có chút tán loạn, Tiêu Viêm vội vàng ổn định thân hình, trầm giọng nhắc nhở.
      “Cổ Đế động phủ muốn mở ra rồi!” Cổ Nguyên quát khẽ , ánh mắt của gắt gao tập trung lên cánh cửa đá từ từ mở ra, lòng bàn tay tràn đầy mồ hôi lạnh.
      Rốt cuộc muốn mở ra rồi sao?” Chúc Khôn thoáng có chút thất thần nhìn màn diễn ra. Bị vây ở bên trong động phủ nhiều năm như vậy, từng suy nghĩ biết bao nhiêu biện pháp để mở ra cánh cửa này nhưng là thể làm gì được, bất quá hôm nay cũng có thể nhìn thấy màn này ở trước mặt.
      “Rầm rầm rầm”
      Viễn cổ ba động cũng là theo cánh cửa dần mở ra mà càng trở nên kịch liệt, đến sau cùng, trong đại quân song phương những người có thể đứng bầu trời cũng là rất thưa thớt.
      “Cổ Nguyên, ngươi hẳn cũng biết bên trong động phủ rốt cuộc có cái gì?” bầu trời, Chúc Khôn chằm chằm nhìn cánh cửa đá dần mở ra, đột nhiên mở miệng .
      lắm, chỉ biết là đồ vật bên trong có thể làm cho người ta bước vào cánh cửa cửa Đấu Đế.” Chần chờ chút, Cổ Nguyên mở miệng .
      “Hoàn toàn chính xác, có thể làm cho người ta tiến vào Đấu Đế bởi vì bên trong động phủ có quả Đế phẩm đan chưa thành hình, nếu ta đoán lầm mục tiêu của Hồn Thiên Đế chính là thứ này a, nếu có trong tay quả Đế phẩm đan kia rất có thể tiến vào Đấu Đế.” Chúc Khôn .
      “A?” Nghe vậy, Cổ Nguyên cũng thoáng có chút động dung, Đế phẩm đan chưa thành hình nếu thực như thế mà nếu ai lấy được nó có thể có được nghịch thiên chi lực a.
      “Tuyệt đối thể để Hồn Thiên Đế đoạt được quả Đế phẩm đan kia, nếu khi tiến vào Đấu Đế, lấy tính cách của Hồn Tộc mà bọn chúng bỏ qua cho bất cứ ai trong chúng ta.” Cổ Nguyên trầm giọng mà .
      Chúc Khôn gật đầu, có thể hiểu được Đấu Đế cường giả đáng sợ đến bực nào, chỉ cái gian của Đà Xá Cổ Đế để lại có thể vây khốn hơn ngàn năm thời gian, có thể thấy cường giả cấp bậc Đấu Thánh ở trước mặt Đấu Đế bé đến mức nào a.
      “Đợi khi Cổ Đế động phủ hoàn toàn mở ra, chúng ta liền xông vào trong đó, chỉ cần đoạt được quả Đế phẩm đan kia, với sức của chúng ta nếu muốn giết chết Hồn Thiên Đế cũng phải là việc gì quá khó khăn.” Chúc Khôn .
      “Cứ theo như Chúc Khôn huynh .”
      Hai người cơ hồ là suy nghĩ rất giống nhau, có Chúc Khôn tương trợ, Cổ Nguyên cũng có quá nhiều lo lắng phải làm thế nào để thu thập Hồn Thiên Đế.
      Nhìn qua Cổ Nguyên cùng Chúc Khôn sóng vai mà đứng, Tiêu Viêm khuôn mặt lên nét cười, có bực này cường giả như Chúc Khôn viện trợ, cục diện chính là lập tức thay đổi nghiêng về bên phía liên quân.
      Thở hơi, Tiêu Viêm nhìn qua Tử Nghiên bên cạnh, nàng lúc này vẫn còn kinh ngạc nhìn về bóng lưng của Chúc Khôn phía trước, bộ dáng như vẫn chưa hồi phục lại từ trong thực a.
      Đối với loại tình huốn này, Tiêu Viêm chỉ có thể bất đắc dĩ than tiếng.
      “Tiêu Viêm, ngươi ta có nên nhận ?”
      Tử Nghiên quay đầu nhìn về phía Tiêu Viêm, khẽ : “Nếu như năm đó phải là may mắn có lẽ ta sớm bị ma thú khác ăn thịt mất rồi.”
      “Trong lòng ngươi nghĩ như thế nào làm vậy . Thiên hạ có cha mẹ nào thương con của mình, ta nghĩ bị nhốt trong phiến thiên hắc ám tịch kia lâu như vậy cũng vui vẻ gì”. Chần chờ chút, Tiêu Viêm lựa lời mà với Tử Nghiên, cũng minh bạch trong lòng Tử Nghiên rất rối loạn.
      Yên lặng, Tử Nghiên gật đầu, Tiêu Viêm bên cạnh cũng thêm bất cứ cái gì, những tình như thế này chỉ có thể để Tử Nghiên tự suy nghĩ mà thôi.
      “Ầm ầm”
      Tại lúc Tiêu Viêm cùng Tử Nghiên chuyện với nhau, cánh cửa đá cổ xưa cũng là từ từ mở ra, viễn cổ ba động cũng ngày càng mãnh liệt hơn, đến cuối cùng chợt mở toang ra sau tiếng nổ mạnh.
      “Phanh”
      Ngay khi cửa đá mở ra, đạo ba động từ cổ xưa bạo dũng mà ra làm cho biển nham thạch ngừng sôi trào nổ tung lên khiến đại địa cũng phải run rẩy nứt vở ra vô số khe sâu đến ngàn trượng
      Tịnh Liên Hỏa ngay lập tức bao trùm thân thể Tiêu Viêm, cố gắng chống lại cái uy áp đến từ viễn cổ hồng hoang từ trong cánh cửa đá kia. Đại quân song phương đều chỉ còn những cường giả đỉnh cấp là có thể đứng tại thiên , những người khác đều mạnh mẽ bị đánh văng .
      “Ông”
      cửa đá, gợn sóng kì dị nổi lên, gian chợt trở nên vặn vẹo, bên trong cửa đá hình thành cái thông đạo trong suốt.
      .”
      Vừa thấy được cổ thông đạo trong suốt kia, Cổ Nguyên cùng Chúc Khôn cũng đồng thời lướt tới, ngay khi bọn phóng Hư Vô Thôn Viêm cùng Hồn Thiên Đế thân thể cũng là chớp động, nhanh như thiểm điện tiến vào trong thông đạo.
      “Chúng ta cũng .”
      Nhìn thấy màn này, Tiêu Viêm cũng là khẽ quát, cực nhanh phóng vào bên trong thông đạo, ngay khi phóng , cường giả của song phương cũng bắt đầu nối đuôi nhau mà tiến vào.
      Mà sau khi đám người Tiêu Viêm tiến vào bên trong thông đạo, phiến thiên cũng trở nên trống trải , duy chỉ có cánh cửa đá cổ xưa vẫn sừng sững đứng ở phía biển nham thạch.

    5. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 1625: Dị hỏa quảng trường
      Dịch: ThienTuyet - Biên: Sói
      Sương mù nhàn nhạt bao phủ khắp nơi làm cho toàn bộ gian trong động phủ trở nên cực kì quỷ dị.
      mảng yên tĩnh trãi rộng như có từ mấy vạn năm trước.
      Tại phiến thiên có giới hạn này, khối lục địa lơ lửng mà có chút ngoại lực nào tác động, tựa như cái lầu các tại trung.
      “Xuỳ”
      gian yên tĩnh có mấy vạn năm hôm nay cũng là bị phá vỡ, mà theo đó gian cũng bất chợt vặn vẹo hình thành cái thông đạo lớn, từ bên trong nó từng đạo thân ảnh bỗng nhiên xuất .
      “Đây là Cổ Đế động phủ sao?” Thân hình vừa hạ xuống, ánh mắt Tiêu Viêm vội vàng quét qua bốn phía, bất quá liền giật mình phát , bằng váo Đế cảnh linh hồn của cho dù có cố gắng đến mức nào cũng thể quan sát được phạm vi ngàn trượng, tựa hồ ở đây có lực lượng áp chế đối với linh hồn.
      Huân Nhi cùng Thải Lân cũng nhanh chóng xuất bên cạnh Tiêu Viêm, ánh mắt hai nàng cũng cảnh giác quét qua gian kì dị phía trước.
      Nương theo từng đạo thân ảnh ra, song phương cường giả cũng là nhanh chóng xuất , ánh mắt chằm chằm nhìn vào đối phương, tùy thời phòng bị.
      cần cùng bọn kéo dài, chúng ta .”
      Nhìn thoáng qua mấy người Cổ Nguyên, trong mắt Hư Vô Thôn Viêm thoáng lên những ba động kì dị, thấp giọng câu sau đó trực tiếp hướng phía trước bay , Hồn Thiên Đế cùng với nhân mã Hồn Tộc cũng là đuổi sát theo sau.
      “Hình như Hư Vô Thôn Viêm đối với nơi này có chút quen thuộc a?” Nhìn thấy màn diễn ra, Cổ Nguyên cũng là có chút giật mình. Lấy thực lực của tại đây cũng cảm thấy bị áp chế ít, có cách nào để dò xét ra quả Đế phẩm đan kia ở chỗ nào, bất quá Hư Vô Thôn Viêm bộ dáng dường như rất thông thạo địa hình ở đây phải.
      “Hư Vô Thôn Viêm sao?”
      Chúc Khôn khẽ giật mình, sau đó chợt như có điều gì suy nghĩ: “Nếu là biết cũng có gì kì quái cả, mau đuổi theo bọn .”
      Thanh vừa dứt, Chúc Khôn cũng nhiều lời giải thích, xông lên phía trước đội ngũ, Cổ Nguyên bọn người chần chờ chút cũng nhanh chóng đuổi theo.
      Song phương nhân mã tại gian bao la như lưu tinh vũ động lướt qua.
      Trong nháy mắt vài phút đồng hồ, Hư Vô Thôn Viêm bọn người tốc độ cũng dần chậm lại.
      Khi bọn tốc độ vừa giảm bọn người Tiêu Viêm cũng là nhanh chóng đuổi theo, tất cả hẹn cùng đưa ánh mắt nhìn khoảng trước mặt, chỉ thấy ở đó xuất ngôi thạch điện, nhất thời trong mắt có lên sóng lửa lập lòe.
      Thạch điện sừng sững ở phía trước được bao phủ bởi cổ khí cổ xưa trong thiên địa.
      Tại thạch điện phía trước là phiến quảng trường vô cùng to lớn, hai bên quảng trường được chống đỡ bởi mấy cột kình thiên chi trụ khổng lồ đến mấy ngàn trượng, làm cho thạch điện có cổ khí thế nguy nga hùng vĩ bổ về phía trước.
      Đám người Tiêu Viêm cẩn thận hạ xuống tại quảng trường, bước chân vừa chạm vào mặt đá tạo nên những thanh xào xạc.
      Nhân mã song phương cũng là tự động đứng cách nhau khoảng, sau đó chiếm cứ hai bên trái phải dọc theo quảng trường mà đứng.
      Diện tích quảng trường cực kì rộng lớn, song phương hai bên đứng tại trong đó như con kiến bò qua sa mạc, khó thấy được đâu là điểm tận cùng.
      Bất quá những người có thể đặt chân ở chỗ này cũng đều là cường giả đứng đỉnh của đại lục nay, tâm tính cũng có chút kiên định, bởi vì quang cảnh trước mặt mà biểu lộ cảm xúc ra ngoài, đứng tại loại địa phương giống như thần tích trước mặt, trong lòng mọi người đều có chút ít kinh sợ.
      “Ồ?”
      bước quảng trường, Tiêu Viêm cước bộ đột nhiên dừng lại đưa mắt nhìn về cột đá phía xa, trong đó có đoàn hỏa diễm vàng đậm bốc lên. Vừa liếc mắt nhìn qua Tiêu Viêm liền nhận ra đây là trong những loại dị hỏa được bài danh thứ 23 dị hỏa bảng - Huyền Hoàng Viêm.
      “Dị hỏa sao lại yếu như thế chứ?”
      Bất quá Tiêu Viêm lông mày có chút nhíu chặt, đây đích là Huyền Hoàng Viêm sai, nhưng tại sao nhìn bộ dáng của nó dường như có chút yếu , liền ngay cả lực lượng của dị hỏa nguyên bản cũng yếu như vậy.
      “Xùy”
      Tại lúc Tiêu Viêm có chút nghi hoặc, nơi bả vai , Tiểu Y đột nhiên ra, ánh mắt thoáng nhìn về phía xa nơi gian yên tĩnh tại quảng trường, sóng mắt lên vẻ mờ mịt.
      “Dường như ở đây có chút gì đó rất quen thuộc.”
      Nghe được Tiểu Y thấp giọng bên tai, Tiêu Viêm bước chân có chút đình trệ, ánh mắt kinh hãi nhìn qua Tiểu Y vai. Quen thuộc? Nơi đây là Cổ Đế động phủ a, ai lại có thể cảm thấy nó quen thuộc?
      “Chuyện gì xảy ra?” Tiêu Viêm ánh mắt lóe lên, ý niệm vừa động liền hỏi Tiểu Y bên cạnh.
      biết, chỉ là cảm giác được nơi này có cái gì đó rất quen thuộc, giống như trước kia từng ở đây.” Tiểu Y ánh mắt mờ mịt trả lời.
      Tiêu Viêm sắc mặt có chút biến ảo, từng ở đây? Làm sao lại có thể? Cổ Đế động phủ chính là lần đầu tiên được mở ra a, trước đó cũng chưa từng nghe có ai từng mở ra động phủ, cho nên khi nghe được lời kia của Tiểu Y, Tiêu Viêm đầu tiên cảm thấy có chút thể tin tưởng. Bất quá sau khi nghĩ lại bởi vì cùng với Tiểu Y tâm thần tương liên nên nó tuyệt đối dối .
      Như vậy lời của Tiểu Y rất có thể là , chỉ có điều thể hiểu tại sao Tiểu Y lại có cảm giác quen thuộc đối với nơi này?
      Lông mày nhíu chặt, cước bộ Tiêu Viêm mau chóng đuổi kịp những người khác, cũng phát thêm dị hỏa các cột đá khác tuy nhiên những loại này bài danh cũng quá mức thấp nên để ý. Tiêu Viêm vẫn tiếp tục tiến về phía trước, đến trăm trượng, lại có cột đá xuất , cột đá đồng dạng cũng có đoàn hỏa diễm bốc lên.
      “Vạn Thú Linh Hỏa, bài danh thứ 22 Dị hỏa bảng”
      Nhìn qua hỏa đoàn bốc lên vạn thú hình dáng hỏa diễm, Tiêu Viêm chậm rãi thở ra hơi. Ánh mắt chớp động nhìn qua tiền phương, cước bộ chợt nhanh lên ít. Nhìn thấy biểu của Tiêu Viêm, bọn người Cổ Nguyên cũng là vội vàng đuổi theo.
      Tiếp tục về phía trước khoảng 100 trượng, các cột đá tiếp tục xuất , mà bên trong đó cũng đồng dạng có các loại dị hỏa bốc lên, chỉ có điều, những loại dị hỏa này lực lượng cũng bị áp chế xuống mức rất thấp, nhìn qua các loại dị hỏa dường như đều được bố trí rất giống nhau, nhưng mà đối với người tinh thông dị hỏa như Tiêu Viêm, có thể khẳng định những thứ này chân chính là dị hỏa chứ phải là vật giả tạo.
      “Những loại dị hỏa này…” Bọn người Cổ Nguyên khi chứng kiến màn ra trước mắt cũng là lộ ra chút kinh ngạc.
      “Càng về phía trước, dị hỏa trong các cột đá dường như có vị trí càng cao Dị hỏa bảng…” Tiêu Viêm thấp giọng , nghiêng đầu nhìn qua Tiểu Y vai, sau đó ánh mắt dần chuyển qua Hư Vô Thôn Viêm cách đó xa, cảm nhận được người sau có chút ba động. Trong mắt của cũng lên chút mờ mịt giống như Tiểu Y.
      “Nhanh lên.”
      Thúc giục tiếng, cước bộ Tiêu Viêm cũng nhanh dần lên, mà đoàn người phía sau cũng là nhanh chóng đuổi theo, mà theo cước bộ của bọn dần nhanh lên, các cột trụ kình thiên cũng là liên tiếp xuất , bên trong những trụ đá này cũng đều có dị hỏa bốc lên.
      Mà Tiêu viêm cũng nhận thức được trong đó các loại dị hỏa như Thanh Liên Địa Tâm Hỏa, Cốt Linh Lãnh Hỏa, Vẫn Lạc Tâm Viêm,…
      nghĩ đến Đà xá Cổ Đế còn có sở thích thu thập dị hỏa…” Nhìn thấy Bát Hoang Phá Diệt Diễm bài danh thứ sáu trong Dị hỏa bảng, ngay cả Cổ Nguyên cũng là nhịn được lên tiếng thở dài.
      biết chừng những dị hỏa bài danh ba hạng đầu Dị hỏa bảng trong truyền thuyết cũng tồn tại trong này a?”
      Viêm Tẫn cũng là gật đầu, ánh mắt chuyển hướng phía Hư Vô Thôn Viêm và Tiểu Y vai của Tiêu Viêm, trong thiên địa, dị hỏa tuy rằng hiếm thấy nhưng ở đây lại cất chứa nhiều đến như vậy các loại dị hỏa, ngay cả Tịnh Liên Hỏa cùng với Hư Vô Thôn Viêm cũng tồn tại ở thế gian, hiểu tại sao lại xuất cái thứ hai.
      giờ Tịnh Liên Hỏa ở trong tay của Tiêu Viêm, còn Hư Vô Thôn Viêm lại hóa thành nhân hình tương trợ cho Hồn Tộc, rất hiếu kỳ, chẳng lẽ Đà Xá Cổ Đế cũng có thể có được Tịnh Liên Hỏa cùng Hư Vô Thôn Viêm?
      !”
      Loại này ý niệm cũng chỉ mình Viêm Tẫn có mà ngay cả những người của Hồn Tộc sau khi liếc nhìn nhau cũng đều đề thăng tốc độ.
      Nhân mã song phương nhanh chóng lướt qua quảng trường rộng mênh mông, sau lúc lâu, thân hình của tất cả đều ngừng lại.
      Giờ phút này tất cả mọi người cũng đặt chân đến điểm cuối cùng quảng trường, khi qua dị hỏa bảng bài danh thứ tư Kim Đế Phần Thiên Viêm lại có thêm hai cây cột đá xuất trong tầm mắt của mọi người.
      Nhìn qua hai cột đá cự đại phía trước, mọi người cũng là chuyển ánh mắt đến đỉnh của cột đá, nhưng lúc này gặp dị hỏa bốc lên.
      Tại đỉnh cột đá có chút động tĩnh, theo tưởng tượng có thể thấy được Tịnh Liên Hỏa cùng Hư Vô Thôn Viêm bốc lên từ cột đá nhưng lại phải như vậy, tựa hồ Đà Xá Cổ Đế cũng có trong tay hai loại dị hỏa này.
      Song phương khẽ thở dài hơi, có chút tiếc hận.
      “Đây cũng là hai cây cột đá cuối cùng rồi, xem ra dị hỏa bài danh thứ nhất trong Dị hỏa bảng coi như Đà Xá Cổ Đế đều cách nào có được a…” Nhìn hai cây cột đá cuối phía sau quảng trường, Cổ Nguyên cũng là cảm khái thốt ra.
      Tiêu Viêm , ánh mắt của có chút kinh ngạc nhìn chằm chằm vào hai cột đá trống rỗng kia, thủ chưởng chậm rãi vuốt ve Tiểu Y vai, có thể cảm nhận cái loại cảm giác quen thuộc của Tiểu Y và Hư Vô Thôn Viêm đều đến từ hai cột đá kia.
      Vuốt ve Tiểu Y, đưa ánh mắt nhìn về phía Hư Vô Thôn Viêm liền hơi có chút phát trong mắt của cũng có chút mờ mịt, thần sắc biểu vô cùng cổ quái.
      Nhìn thần sắc có chút quỷ dị của Hư Vô Thôn Viêm, ý niệm dâng lên trong lòng làm cho da đầu Tiêu Viêm có chút run lên.
      phải Đà Xá Cổ Đế có cất giữ Tịnh Liên Hỏa cùng với Hư Vô Thôn Viêm mà là bọn thoát ra được từ chỗ này!”

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :