Đấu phá thương khung - Thiên Tàm Thổ Đậu(1641C)

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      CHƯƠNG 151: TỬ DIỄM

      Ngăn cách bên trong sơn cốc , cuộc sống Tiêu Viêm cùng Tiểu Y Tiên vẫn yên tĩnh trôi qua, người khổ tâm tu luyện đấu khí, người khổ nghiên độc kinh , Song phương quấy rầy nhau, cuộc sống tĩnh lặng, ngược lại cũng tạo chút cảm giác nhàn nhã phong phú .
      Đột phá đấu sư so với trong tưởng tượng của Tiêu Viêm còn khó khăn hơn nhiều, Ở trong cốc tu luyện gần nửa tháng, Mặc dù trong cơ thể đấu khí trở nên càng ngày càng ngưng tụ hùng hậu hơn, Nhưng cảm giác đột phá vẫn như cũ chậm chạp chưa tới, Đối với chuyện này Dược lão chỉ tĩnh tâm chờ đợi, Hết thảy tùy duyên.
      Đối với điều Dược lão cố che dấu, lời thần thần bí bí, Tiêu Viêm cũng chỉ biết lên vẻ bất đắc dĩ khuôn mặt, Bất quá sau đó cũng dần dần quên , Thời gian tu luyện đấu khí cơ hồ chiếm cứ toàn bộ mỗi ngày, Thỉnh thoảng có thời gian, ở trong cốc luyện chút đấu kĩ, có nhàn rỗi chút nào, Dưới chỉ điểm của Dược lão, Từng gốc Dược liệu kì dị trong cốc đều có thể phân biệt được.
      Mà dưới hấp dẫn của rất nhiều dược thảo quí hiếm mọc khắp nơi đất, Ý niệm Học Luyện dược trong đầu của Tiêu Viêm lại đột nhiên rục rịch trỗi dậy, Vì vậy thời gian trong mỗi ngày của được dành ra nữa khắc,Chuyên dùng để luyện tập Dược thuật.
      Bởi vì cũng muốn bại lộ thân phận Mình chính là luyện Dược sư, Cho nên Tiêu Viêm chọn vị trí cái động tại vách núi bên trong cốc cách mặt đất sáu bảy thước, Mỗi ngày vào lúc mặt trời chói chang nhất, liền
      tiến vào trong sơn động sau đó an tĩnh luyện chế các loại sơ cấp đan dược.
      Trong lúc luyện đan, Tiêu Viêm phát có chút khác lạ, Từ trong cơ thể chính mình quán chú đạm hoàng hỏa diễm tiến vào trong dược đỉnh tựa hồ độ nóng so với trước kia càng thêm nóng bỏng hơn rất nhiều, Theo Tiêu Viêm cẩn thận quan sát, lúc này mới phát trong hỏa diễm màu vàng nhạt từ dược đỉnh bốc lên hình như mơ hồ thoàng thêm Hỏa diễm màu tím.
      Hai mắt ngây ra nhìn chằm chằm tử diễm như như nọ, Tiêu Viêm trong lòng rung động mạnh, kinh ngạc giọng : "Đây là... tử hỏa của Tử Tinh Dực Sư Vương đây sao?"
      "Nó như thế nào thoát khỏi cơ thể ta chạy tới?"
      Mở trừng hai mắt nghi hoặc, Tiêu Viêm nhíu mày, lẩm bẩm :"Chẳng lẽ là bởi vì duyên cớ phối hợp tử tinh nguyên sao?"
      Nghĩ đến đây, Tiêu Viêm mới chậm rãi bình tĩnh lại, Tử tinh nguyên cùng Tử Tinh Dực Sư Vương có cùng nguồn gốc. vậy chúng nó đều chứa trong đó hỏa diễm đặc biệt, Đây cũng phải chuyện đáng để kinh ngạc.
      Tiêu Viêm phỏng đoán đích xác cũng sai, Phối hợp Tử tinh nguyên cùng tiểu Tử Tinh Dực Sư Vương giống nhau, Đều là tại mẫu thú trong cơ thể tồn tại nhiều năm, Ở đây giống như cửu nhi cửu chi dưới. Bên trong tự nhiên hấp thu ít tử hỏa, mà tại cơ duyên xảo hợp, Tiêu Viêm vừa là đánh bậy đánh bạ đem tử tinh nguyên ăn, cho nên lúc này nhờ vào dược đỉnh thúc dục hóa thành hỏa diễm, Tự nhiên là có được ít tử hỏa.
      Mặc dù chỉ pha lượng tử hỏa rất ít, Nhưng chất lượng so với hỏa diễm đấu khí bình thường của Tiêu Viêm mạnh hơn rất nhiều, có thể có cơ hội đắc thủ được nó. Đây cũng có thể xem như loại kỳ ngộ a.
      Cảm giác lực từ từ kéo dài tiến vào trong dược đỉnh, Tiêu Viêm chậm rãi đem lũ tử hỏa này bao vây lại . Đem đông đảo đạm hoàng trong hỏa diễm tách ra.
      Nhìn lũ tử hỏa diễm chập chờn sinh động đơn độc Dược đỉnh, Tiêu Viêm hưng phấn chép chép miệng, tiếp tục gia tăng linh hồn cảm giác lực, muốn khống chế tốc độ tăng nhiệt của nó.
      Song ngay lúc Tiêu Viêm muốn thử khống chế, nho màu tím trong hỏa diễm truyền ra phản kháng giống như theo bản năng .
      Khống chế thất bại, Tiêu Viêm ngẩn người, Chợt nhíu chặt lông mày, Ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào lũ nho hỏa diễm, Tâm thần càng tập trung, Cảm giác lực ngừng tăng mạnh, ngừng thăm dò tia kháng cự của tử hỏa diễm truyền đến.
      Mặc dù tử hỏa có chút mạnh mẽ cùng kêu ngạo, bất quá Tiêu Viêm cũng lo lắng, mặc kệ như thế nào tại vẫn là vật vô chủ. Tiêu Viêm tự tin có thể đem nó chậm rãi mà khống chế.
      Bên trong Dược đỉnh. Tiêu Viêm cùng hỏa diễm giằng co nhau, Ai cũng chịu trở thành kẻ đầu tiên chịu thất bại.
      Cứ giằng co như vậy, Giằng co đủ mười phần chung, Ngay khi Tiêu Viêm đầu đầy mồ hôi sắp duy trì nỗi linh hồn chi lực vây quanh bao lấy tử hỏa điễm đột nhiên run lên Sau đó như thủy triều dũng mãnh tiến vào trong ngọn lửa, Nhanh chóng khống chế nó trong tay.
      Linh hồn chi lực quán chú tiến vào tử hỏa diễm , Tiêu Viêm toàn thân đột nhiên run rẩy trận, luồng run rẩy này giống như từ sâu trong linh hồn truyền ra, rất nhanh tràn ngập cả cơ thể. Tiêu Viêm chỉ cảm thấy linh hồn có loại thăng hoa phóng ra ảo giác, Lỗ chân lông cả người cơ hồ mở hết ra trong nháy mắt, Cái loại cảm giác này cực kỳ huyền ảo cùng sảng khoái.
      Khoái cảm kịch liệt làm cho Tiêu Viêm lần nữa lại run lên, biết từ khi nào hai mắt nhắm lần nữa chậm rãi mở ra, Trong đôi mắt đen kịt xẹt qua màu tím nhàn nhạt chợt lóe lên rồi liền tiêu thất, Tiêu Viêm lần nữa đem mục quang hướng bên trong Dược đỉnh, bởi vì cảm giác lực phân tán, Trong đó đạm hoàng hỏa diễm hoàn toàn biến mất, Chỉ còn có luồng rất tử hỏa diễm còn lắc lư run rẩy.
      Mục quang nhìn chằm chằm hỏa diễm màu tím, Tiêu Viêm tâm thần khẽ động, vật từ hỏa khẩu dược đỉnh bay nhanh ra, cuối cùng từ trong lòng bàn tay chui vào bên trong thân thể.
      Bàn tay chậm rãi bỏ ra khỏi Dược đỉnh, Tiêu Viêm thở ra hơi, tay phải từ từ nắm lại, Sau đó vươn ngón giữa ra, giọng :"!"
      Theo thanh Tiêu Viêm vừa dứt, Ngón giữa rung lên, Trong nháy măt sau đó luồng rất hỏa diễm màu tím cư nhiên bốc ra từ đầu ngón tay, cuối cùng chậm rãi cháy lên.
      nóng! Thực chất hỏa diễm! Lấy thực lực Tiêu Viêm lúc này là nhất phẩm luyện dược sư, dĩ nhiên sinh ra thứ mà chỉ có tứ phẩm luyện dược sư mới có khả năng từ lòng bàn tay bốc lên triệu hoán ra!
      Dưới tứ phẩm luyện dược sư, Bình thường đều phải nhờ tới hỏa khẩu dược đỉnh biến dị chuyển hóa, Mới có khả năng đem hỏa thuộc tính đấu khí trong cơ thể chuyển đổi thành hỏa diễm thực chất, Mà lúc Tứ phẩm, Lúc này luyện Dược sư có thể cần tới Dược đỉnh từng bước chuyển hóa, Mà trực tiếp triệu hồi ra thực chất hỏa diễm.
      Mà rất nhiều luyện dược sư tới cấp bậc này khi cùng người khác chiến đấu, cơ bản đều là trực tiếp triệu hoán về hỏa công kích, Bởi vì linh hồn thuộc tính luyện Dược sư trời sinh đó là trong hỏa có mộc, mà bởi vì duyên cớ có mộc thuộc tính , Cho nên luyện Dược sư triệu hồi ra hỏa diễm, Xa xa so với đấu giả đồng bậc còn muốn nóng bỏng cùng mạnh mẽ hơn rất nhiều.
      Bởi vậy, Có thể dựa vào bất cứ loại ngoại vật gì mà triệu hồi ra
      Hỏa , Đó là chỗ mấu chốt phân biệt có hay tiến vào tứ phẩm luyện Dược sư .
      Đương nhiên, việc gì là tuyệt đối cả, hết thảy Đây đều là điều kiện tiên quyết để thành lập luyện dược sư bình thường, nếu là người nào có thể may mắn luyện hóa loại "Dị hỏa", như vậy nếu dựa vào điều kiện tính đạt tới cấp bậc Tứ phẩm Luyện Dược sư, Vậy cũng đồng dạng đều có thể triệu hồi ra Hỏa, Hơn nữa còn triệu hồi ra tới hỏa diễm.
      Nhưng so với Dị hỏa chính tông kia càng thêm dị thường cùng mạnh mẽ, Dẫu sao bọn họ vẫn nắm trong tay, Chính là trong Thiên địa nhất khối hủy diệt lực lượng "Dị hỏa"!
      Bởi vậy, "Dị hỏa", vĩnh viễn đều là trong lòng mỗi danh luyện Dược sư hướng tới như là chí cao thần vật.Song "Dị hỏa" loại lực lượng cuồng bạo hủy diệt này lại làm cho vô số luyện dược sư kiệt xuất, Giống như thiêu thân lao vào lửa, Táng thân ở trong đó!
      Đồng dạng là có chút rung động nhìn luồng rất hỏa diễm màu tím đầu ngón tay, Tiêu Viêm hồi sau mới hít vào luồng lương khí, trong thanh xác thực có chút run rẩy:"Sư phụ, Mau ra đây nhìn chút!"
      "Ân?" Từ trong giới chỉ truyền ra thanh nghi hoặc của Dược lão, Thoáng yên lặng trong chốc lát, đạo quang ảnh đột ngột từ trong Giới chỉ chợt ra, Cuối cùng trôi nổi tại trước mặt Tiêu Viêm, Con mắt ngây ra nhìn chằm chằm luồng hỏa diễm màu tím nọ.
      "Dị hỏa? đúng, yếu rất nhiều... Ngươi đây là... Được rồi, Tử hỏa Tử Tinh Dực Sư Vương?"
      Ánh mắt nghi hoặc cùng kinh dị, Dược lão kì quái :"Nguyên lai tử tinh nguyên nọ dĩ nhiên còn có bậc này hiệu quả, cư nhiên có thể cơ thể người bên trong hình thành căn nguyên hỏa diễm Tử Tinh dực sư vương ."
      "Cái này có thể xem như dị hỏa ?" Ánh mắt nóng cháy nhìn chằm chằm luồng hỏa diễm màu tím nọ tựa hồ tùy thời đều có thể tiêu tán, Tiêu Viêm vội vàng hỏi.
      "Ách... tính sao."
      Đầu tiên là sửng sốt, Dược lão chợt lắc đầu, :"Mặc dù đây cũng là loại hỏa diễm kì dị. Bất quá so với "Dị hỏa" lại là yếu kém hơn rất nhiều, ân… có lẽ gọi nó là thú hỏa đúng hơn đấy!
      Lắc đầu gì, Tiêu Viêm :"Mặc kệ nó xem như dị hỏa hay là thú hỏa, ta chỉ muốn hỏi, nó hẳn là so với khi ta dùng dược đỉnh triệu hồi ra hỏa diễm đấu khí mạnh hơn ?"
      "Ân, điểm ấy nhưng ra thể nghi ngờ."
      "Như vậy, ta tại có thể xem như chủ nhân của nó sao? bị nó cắn trả chứ?" Tiêu Viêm lần nữa cẩn thận thăm dò.
      "Lũ tử hỏa này quá mức bé, còn đủ để cản trả ngươi."
      "Vậy... Nếu như ta bắt nó thôn phệ ... Phần quyết của ta có thể tiến hóa hay ?" Hít sâu hơi, Tiêu Viêm ngay sau đó hỏi tới .
      "Ách..." Lần nữa sửng sốt, Dược lão nhíu chặt lông mày, chần chừ trong chốc lát, mới có chút chắc chắn :"Có lẽ năng là có... Bất quá nếu tính có thể tiến hóa, vậy cũng tiến hóa tới quá mức cao giai, Dù sao, Tử hỏa này, So ra còn xa mới tới dị hỏa chính thức. Hơn nữa. tại Tử hỏa này quá , Lúc này mà ngươi đem nó thôn phệ . Ta nghĩ, sợ rằng có nửa điểm tác dụng."
      Tiêu Viêm hơi hơi gật đầu, khuôn mặt có chút buồn rầu, phần quyết mặc dù kì dị, nhưng khởi đầu của nó, là rất rác rưởi, cái loại phục hồi đấu khí này năng lực cùng với chứa đựng hiệu quả, giờ căn bản là đủ để thỏa mãn Tiêu Viêm sư dụng, phải biết rằng, tại Tiêu Viêm đấu kỹ tinh thông phần lớn đều là huyền giai cấp bậc, cho nên, thường mỗi lần sử dụng đấu kỹ , đều phải vội vàng nuốt vào hồi khí đan, nếu chỉ bằng vào Hoàng giai cấp bậc công pháp tốc độ hồi phục đấu khí, Chỉ có thể làm cho rơi vào hoàn cảnh khập khễnh đấu khí đủ. Bạn đọc truyện tại TruyệnYY - www.truyenyy.com
      Nếu như cấp bậc phần quyết có thể tiến hóa đến huyền giai, Vậy lần trước Lang Đầu dong binh đoàn, Tiêu Viêm căn bản cần Tiểu Y Tiên hỗ trợ, mình cũng có thể dễ dàng đem toàn bộ hơn trăm người giải quyết .
      Này !Đó là chênh lệch rất lớn giữa huyền giai công pháp với hoàng giai công pháp ! Cho nên , tại Tiêu Viêm phi thường cấp bách hy vọng công pháp chính mình có thể mau chóng tiến hóa, nhưng "Dị hỏa" chỉ khó gặp, Hơn nữa nếu có gặp được cái loại lực lượng hủy diệt này cũng để Tiêu Viêm có thể thuận lợi đem nó thôn phệ!
      Cho nên tại Tử hỏa xuất , thể nghi ngờ là giông như trong sa mạc gặp được cái giếng nước, Làm cho Tiêu Viêm mừng như điên.
      "Nếu như ngươi muốn thôn phệ tử hỏa, để nó khiến cho phần quyết tiến hóa, ngược lại cũng có cái biện pháp."
      Trầm ngâm trong chốc lát, Dược lão đột nhiên .
      "Cái gì?" Nghe vậy, Tiêu Viêm tinh thần rung lên, Vội vã hỏi.
      Ánh mắt nhìn chằm chằm luồng tử diễm rất , Dược lão mỉm cười.
      "Đem nó luyện hóa thành mồi l ửa . Chậm Rãi bồi dưỡng nó phát triễn, Đợi đến khi nó đạt đủ cấp độ, Lại sử dụng phần quyết, Đem nó thôn phệ, Liền đạt tiến hóa lớn nhất!
      rina93, lazybeeNữ Lâm thích bài này.

    2. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      CHƯƠNG 152: BỔN NGUYÊN HỎA CHỦNG

      "Bổn nguyên hỏa chủng?"
      Nghe dược lão , Tiêu Viêm hơi sửng sốt, chợt dở khóc dở cười :"Ta như thế nào cảm giác được người đến chăn nuôi gia súc trong nhà a, Chờ chúng nó dưỡng phì , Sau đó lại kéo ra ngoài giết."
      "Aa, vốn chính là đạo lý này." Cười cười, Dược lão gật đầu .
      Tiêu Viêm mí mắt hạ xuống, Ánh mắt chằm chằm nhìn thẳng vào Tử hỏa rất bốc lên ngón tay, Đây là hy vọng duy nhất để có thể tiến hóa công pháp, Dị hỏa đối với , sư là quá mức xa vời, Mà từ Tử tinh nguyên thành Tử hỏa, Lại là vừa vặn cực kì thích với hợp tình trạng cùng thực lực tại của .
      "Như thế nào luyện hóa?" thở ra hơi, Tiêu Viêm ngẩng đầu .
      "Yên tâm , lũ tử hỏa này vốn là vật vô chủ, cho nên sinh ra bao nhiêu lực kháng cự đối với ngươi, muốn đem nó luyện hóa thành phẩm nguyên hỏa chủng, cũng có nguy hiểm quá lớn." Dược lão cười , chợt vươn tay ra, nhàng điểm đầu Tiêu Viêm , :"Theo như lời mà làm!"
      Cảm nhận được lượng lớn tin tức dũng mãnh tiến vào đầu, Tiêu Viêm cẩn thận xem xét chút, Sau đó khẽ gật đầu, Chậm rãi nhắm lại hai mắt, Hai chân xếp bằng giống như tư thế tu luyện, Hai tay kết ấn tu luyện, mắt nhìn mũi, mũi nhìn tim, Tâm thần từ từ chìm vào thể nội.
      Tâm thần tại trong cơ thể theo kinh mạch dạo qua vòng, Cuối cùng tới tiểu phúc chỗ luồng khí xoáy, Lúc này luồng xoáy đấu khí thể tích so với trước lại muốn hơn rất nhiều, Bất quá mặc dù thể tích , Nhưng chỉ cần tỉ mỉ quan sát liền có thể phát , tại luồng khí xoáy bên trong chứa đấu khí ngày càng hùng hậu ngưng tụ.
      Tâm thần vòng quanh luồng khí xoáy dạo qua vòng, tại vẫn chưa phát có bất cứ vấn để gì, Tiêu Viêm lúc này mới dựa theo lời Dược lão bắt đầu hành động.
      Tâm thần bám vòng quanh theo luồng khí xoáy, Sau đó chậm rãi tiến vào trong, Cùng lúc đó, Tiêu Viêm linh hồn cảm giác lực ngừng phối hợp chặt chẽ như là lúc trước khống chế tử hỏa diễm .
      Theo Tiêu Viêm tâm thần cẩn thận ở trong khí xoáy tụ quét qua, hồi sau luồng năng lượng màu tím rất rốt cuộc cũng mở hồ ra, tử sắc năng lượng vừa mới xuất , Tiêu Viêm rất nhanh khống chế tâm thần, như tia chớp đem nó bao vây lại.
      "Tại trong luồng khí xoáy. Khai mở cái tiểu gian để chứa tử hỏa… "
      Trong đầu nhớ lại lời Dược lão lúc trước, Tiêu Viêm linh hồn cảm giác lực nhanh chóng đem cả luồng khí xoáy hoàn toàn bao vây lại. Thoáng yên lặng hồi lâu, Linh hồn cảm giác lực đột ngột đem luồng khí xoáy thôi động xoay tròn với tốc độ cao.
      Theo luồng khí xoáy xoay tròn tốc độ cao, Đấu khí chảy xuôi tại trong kinh mạch cũng bắt đầu nhanh chóng lưu chuyển, Bất quá lúc này Tiêu Viêm cũng có nhàn rỗi mà chú ý tới nó, Tâm thần hoàn toàn đặt tại luồng khí xoáy xoay tròn tốc độ cao, giờ tại vị trí trung tâm là khu vực trống rỗng.
      Nhìn cách làm này quả nhiên có hữu hiệu, Tiêu Viêm linh hồn cảm giác lực bao vây luồng khí xoáy từ từ gia tăng, Mà theo linh hồn cảm giác lực gia tăng, Luồng khí xoáy nọ tốc độ xoay tròn cũng càng lúc càng nhanh, Tới cuối cùng, Luồng khí xoáy màu vàng nhạt cơ hồ còn nhìn thấy trong quỹ tích xoay tròn. Ô ..ô..vang lên tiếng huýt gió vô hình, Tại bên ngoài luồng khí xoáy ngừng quanh quẩn, Tâm thần gắt gao quan sát tại vị trí trung tâm luồng khí xoáy là khu vực trống rỗng càng ngày càng mở rộng. Đợi đến khi diện tích lại chừng nắm tay, Tiêu Viêm lúc này mới thở phào nhõm, Chậm rãi đem Linh hồn cảm giác lực rút khỏi luồng khí xoáy.
      Đương lúc linh hồn cảm giác lực từ trong luồng khí xoáy rút khỏi tốc độ xoay tròn của luồng khí xoáy cũng từ từ yếu , Mà vị trí trung tâm là khu vực động của luồng khí xoáy cũng bởi vì Tiêu Viêm tâm thần khống chế giảm xuống, Cùng ngoại giới gắn liền tạo thành cân bằng quỷ dị, thậm chí nó dĩ nhiên theo tốc độ luồng khí xoáy yếu bớt mà biến mất.
      Nhìn khu vực động như vậy mà cũng có tiêu tán , Tiêu Viêm trong lòng cũng thở dài hơi.Tâm thần chậm rãi bao vây lấy luồng tử sắc năng lượng, Xuyên qua đấu khí phong tỏa xung quanh, Cuối cùng chui vào trong khu vực động nho nọ.
      Tử sắc năng lượng vừa mới tiến vào khu vực động, Tiêu Viêm khẩn trương đến ngay cả luồng khí xoáy cũng run lên mãnh liệt, nhanh chóng lần nữa thúc giục linh hồn cảm giác lực đem luồng khí xoáy củng cố xuống.
      Theo duy trì của cảm giác lực, Luồng khí xoáy rốt cuộc cũng chậm rãi ổn định lại, Hơn nữa tại lúc luồng khí cùng vị trí động ở trung tâm tiếp xúc, Tiêu Viêm phát , Từng đợt thuộc tính Hỏa Đấu khí cuồn cuộn ngừng từ trong luồng khí xoáy chạy ra, óau đó quán chú tiến vào trong tử sắc năng lượng bên trong khu vực động.
      Tâm thần khẩn trương nhìn chăm chú vào luồng tử sắc năng lượng nọ, Càng ngày có càng nhiều thuộc tính Hỏa Đấu khí quán chú vào bên trong này. Tử sắc năng lượng đột nhiên kêu lên rất , Sau lúc dưới Tâm thần quan sát của Tiêu Viêm , Nó bắt đầu thuế biến.(lột xác)
      Chỉ thấy tử sắc năng lượng màu sắc càng ngày càng đậm, Mà lúc này màu sắc lại thâm trầm đến loại trạng thái Tử sắc năng lượng run rẩy lúc , Sau đó hỏa diễm nhà nhạt dĩ nhiên từ trong Tử sắc năng lượng bốc lên. Thoáng qua trong lúc đó, Tử sắc năng lượng bị chuyển hóa thành luồng rất Tử sắc hỏa diễm.
      Bên trong động đen kịt, tử sắc hỏa diễm mình chập chờn, cảm giác ấm áp nhàn nhạt từ đó phát ra, cuối cùng tiến vào trong vòng luồng khí xoáy đấu khí.
      lúc luồng nhiệt nhàn nhạt xâm nhập vào luồng xoáy đấu khí, Tiêu Viêm có thể phát tốc độ xoay tròn của luồng khí xoáy, Dĩ nhiên là tự động nhanh xoay hơn rất nhiều, Đối với tượng này, Tiêu Viêm lúc đầu sửng sốt chợt trong lòng nảy lên cỗ mừng như điên tốc độ, Luồng khí xoáy có thể tự động xoay nhanh hơn, Vậy cách khác sau này Tiêu Viêm cần cố gắng khống chế nó, Đấu khí trong trời đất cũng cuồn cuộn ngừng quán chú vào trong cơ thể , Làm cho cơ hồ ngây người trong vài giây, Tiếp nhận Đấu khí tẩy lễ, Như vậy chỗ tốt đối với tu luyện của là cực kì tốt thể nghi ngờ gì nữa.
      Lúc Tử sắc hỏa diễm xuất tại động, Tựa hồ giống như là kích hoạt vòng tuần hoàn của cái máy lớn, Bắt đầu chậm rãi vận chuyển.
      Tử sắc hỏa diễm cần phải hấp thu luồng khí xoáy trong thuộc tính Hỏa Đấu khí lấy từ chính mình để phát triển, Mà nó lại phát ra độ ẩm, Lại làm tăng lên tốc độ hấp thu luồng khí xoáy đấu khí, như vậy tỉ mỉ hợp tác, Làm cho tử hỏa cùng luồng khí xoáy đều mang đến rất nhiều chỗ tốt.
      Tâm thần lần nữa cẩn thận quan sát chút luồng khí xoáy , Đợi đến khi xác định có bất cứ vấn đề gì, Tiêu Viêm mới chậm rãi rút khỏi. Bên trong, Tiêu Viêm chậm rãi mở mắt ra, Trong con mắt đen kịt, tử hỏa chợt đột ngột thoáng , rồi từ từ biến mất, đôi mắt lần nữa trở về vẻ đen kịt thâm thúy. Bạn đọc truyện được copy tại TruyệnYY.com
      "Thế nào? Thành công chứ?" Nhìn Tiêu Viêm mở mắt ra, Dược lão bên sớm chờ đợi ở chỗ này, cười dò hỏi.
      "Ân, luyện hóa thành phẩm nguyên hỏa chủng ." Tiêu Viêm gật đầu, Xòe bàn tay ra, Ngón tay trong lúc đó nhàng chà xát, theo đạo tiếng vang thanh thúy , luồng tử sắc hỏa diễm rất từ đầu ngón tay Tiêu Viêm bốc cháy lên.
      Ánh mắt tò mò, Tiêu Viêm thưởng thức lũ tử hỏa thuộc về mình chút, Sau đó ngón tay nhàng hướng vách núi điểm , Nhất thời vách núi đá liền bị cháy thành mảnh đen.
      "Thứ này, so với Cốt Linh lãnh hỏa của sư phụ, tựa hồ yếu hơn rất nhiều a..." Nhìn dấu vết tử hỏa để lại, Tiêu Viêm cười khổ .
      " nhảm, Cốt Linh lãnh hỏa của ta là chính tông Dị hỏa, Hơn nữa còn tại "Dị hỏa bảng" đứng hàng thứ mười , Nếu ngươi đem cái thứ đồ Phế thải này mà đòi có thể tùy tiện so với nó, Ta đây năm đó gặp nguy hiểm thiếu chút nữa bị đốt thành tro rồi, khắp nơi tìm nó để làm gì?" Nghe vậy , Dược lão nhất thời nổi lên kiêu ngạo, cười mắng.
      Tiêu Viêm bất đắc dĩ lắc đầu, Lời này là đả kích người, Chính mình khổ cực vạn phần mới may mắn có được, Tới trong miệng Lão , Dĩ nhiên trực tiếp thành Phế phẩm .
      " Tốt lắm, đừng buồn, Đử hỏa này của ngươi, tại là giai đoạn mới sinh, có thể có bao nhiêu uy lực chứ? Chờ sau này ngươi đem nó bồi dưỡng lên, nhất định yếu hơn đâu, Ngươi phát ngày đó Tử Tinh Dực Sư Vương sử dụng Tử hỏa công kích uy lực ra sao ? Mà ngay cả nữ nhân gọi là Vân Chi Đấu khí Hoàng giai, Cũng dám dễ dàng ngăn cản, bởi vậy đủ để thấy nó phải như thế đâu". Nhìn Tiêu Viêm sắc mặt buồn bực, Dược lão cười trấn an .
      Thở dài gật đầu, Tiêu Viêm cười khổ : "Muốn đem Tử hỏa bồi dưỡng thành Tử Tinh Dực Sư Vương cái loại cường độ như thế , Ta xem có vài chục năm , Chỉ sợ là khó có khả năng làm được".
      "Dựa theo lẽ thường mà , Đích xác là như vậy."
      Dược lão khẽ gật đầu, Nhìn Tiêu Viêm thần sắc uể oải, khỏi bất đắc dĩ : " Nhưng ngươi phải có phối hợp Tử tinh nguyên sao? Vật kia dùng để thúc dục giục hóa tử hỏa là lựa chọn tốt nhất a, Chỉ cần ngươi có khả năng chịu đựng đau đớn mà nó mang lại, Tử hỏa liền tăng trưởng với tốc độ vô cùng mau."
      "Phối hợp tử tinh nguyên?"
      Nghe vậy, Tiêu Viêm sửng sốt hồi, chợt vẻ mặt mừng như điên, Vội vàng luống cuống tay chân móc từ trong Giới chỉ ra cái bình ngọc , mở nắp bình ra, cỗ lương hương lạ phiêu tán ra.
      Hít sâu hơi tràn ngập mùi thơm nồng Hỏa thuộc tính, Tiêu Viêm đột nhiên phát luồng tử hỏa ngón tay, Dĩ nhiên cũng vì mùi thơm mà trở nên bốc lên cao hơn rất nhiều.
      "Hảo! Đậm đặc Hỏa thuộc tính a." Cảm nhận được động tĩnh của Tử hỏa, Tiêu Viêm khỏi sợ hãi than ,.
      " Ngày sau trong lúc tu luyện, Lựa chọn tốt nhất là dưới mặt trới đấy, Mặt khác, Phối hợp tử tinh nguyên, nên dùng quá nhiều, Ngươi nếu như tưởng tượng tới thống khổ lần trước, Có thể xem như ta chưa ." Dược lão trêu tức .
      Hồi tưởng lại lần trước , cái loại đốt người thống khổ này, Tiêu Viêm sống lưng chợt lạnh run lên, Tư vị nọ, cũng nghĩ muốn lần thứ hai nếm thử lại.
      "Lấy thực lực ngươi bây giờ, sau khi tu luyện, Chỉ cần lấy tay điểm dính chút, Sau đó liền bỏ vào trong miệng, Nếu quá nhiều sợ rằng lại tự thiêu lần nữa ."Dược lão trịnh trọng nhắc nhở .
      "Ân." Vội vã gật đầu, Tiêu Viêm cũng dám lại đem loại tình nầy ra vui đùa, cái loại thống khổ này, Ăn xong lần là đủ lắm rồi.
      "Dùng phối hợp Tử tinh nguyên đối với Tử hỏa rất nhanh phát triển, Cái kia…cần phải bao lâu thời gian mới có thể thôn phệ nó?". Tiêu Viêm nắm chặt ngọc bình trong tay, ngẩng đầu cười khổ :"Mấy năm? Nếu như ta có thời gian, còn bằng ta tìm dị hỏa, quên ."
      " Có Tử tinh nguyên, Ngược lại dùng thời gian dài như vậy, Còn nữa, Tử hỏa trong cơ thể ngươi cũng phải mới đạt tới trình độ Tử Tinh Dực Sư Vương sao, Lấy thực lực của ngươi, Nếu như đem Tử hỏa bồi dưỡng tới tình trạng nọ, Sợ rằng lập tức bị Tử hỏa đốt thành tro tàn, Nếu đủ thực lực, Chơi lửa, Kết quả chính là tự thiêu ." Dược lão lắc đầu, Trầm ngâm :"Có lẽ, tháng sau, Ngươi hẳn là có thể sử dụng phần quyết, thử thôn phệ Tử hỏa."
      " tháng sau sao?" Chép chép môi, Tiêu Viêm giọng thào câu, Chợt nặng nề gật đầu.
      "Hảo, tháng sau, Thôn phệ tử hỏa, Tiến hóa công pháp!"
      rina93, lazybeeNữ Lâm thích bài này.

    3. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      CHƯƠNG 153: NGÔN HÀNH KÌ QUÁI.

      Thu tất cả những thứ tốt lại , Tiêu Viêm chui ra khỏi sơn động , Lúc này đúng giữa trưa , Ánh mặt trời như thiêu đốt chiếu xuống , Đem vách núi chiếu lên nóng bỏng.
      Từ sơn động nhảy xuống , Vừa được vài bước, Lại vừa vặn gặp Tiểu Y Tiên mang giỏ hoa đường hái thuốc trở về, Nàng lúc này đầu buộc cái khăn màu xanh nhạt, Trông Nàng giống như thôn nữ xinh đẹp bình thường, Tiêu Viêm khỏi có chút buồn cười, lắc lắc đầu cười với nàng mở lời chào hỏi.
      Nhìn Tiêu Viêm, Tiểu Y Tiên cũng hướng về cười thân mật, Ánh mắt đảo qua sơn động vách núi, Bất quá , Nàng thông minh nên cũng có mở miệng hỏi, Ai cũng đều có bí mật của chính mình, Bao gồm chính Nàng cũng ngoại lệ, Cho nên, Nàng cũng có quá phận mà dò xét Tiêu Viêm đến tột cùng ở trong sơn động làm cái gì, Tất cả đều chỉ thoáng như thấy, Mà đối với loại cử chỉ này của nàng , Tiêu Viêm mặc dù ngoài miệng , nhưng trong lòng chắc chắn là có chút hoan hỉ.
      " Đói bụng ? Ta còn chuẩn bị cơm trưa nữa chứ."
      Cùng Tiêu Viêm Chậm rãi tới bên ngoài lều cỏ, Tiểu Y Tiên quay đầu hướng Tiêu Viêm cười duyên , Sau đó ngồi xổm người xuống , Xắn ống tay áo lên, Tại nơi thạch táo châm lửa lên, Đem nấu ít thực vật bị săn chuẩn bị đâu vào đấy.
      (Thạch táo: gồm 3 hòn đá đặt hình tam giác để nấu bếp)
      Ngồi tảng đá ở bên cạnh , Tiêu Viêm nhìn tại nơi bận rôn, Tiểu Y Tiên trong mũi thon nhàng phát ra tiếng ca, khỏi khẽ mỉm cười, từ trù nghệ mà , nàng đúng là nữ tử khéo tay, Đương nhiên , Tiêu Viêm cũng quên, Vị mỹ nhân với hai tay trắng noãn như ngọc này trong phòng bếp rất thanh thuần , Nhưng khi dùng độc, Đồng dạng là cực kì nhàng cùng quỷ dị.
      Độc sư, loại nghề nghiệp này Đấu khí đại lục danh tiếng cũng phải là tốt lắm, Rất nhiều người đều có chút sợ hãi khi tiếp xúc với Độc sư , Bởi vì bọn họ có thể thần biết quỉ hay dùng thủ đoạn hạ độc, có thể làm cho bất cứ đối thủ nào, thậm chí là bằng hữu đều có cảm giác ăn ngủ yên.
      Đồng dạng, Nếu phải Tiêu Viêm có Dược lão này chính là luyện Dược sư cấp bậc tông sư ở bên hộ vệ , cũng có đủ can đảm để ăn bất cứ thứ gì mà Tiểu Y Tiên làm ra, Dù sao, mình ra ngoài , Cẩn thận chút càng trọng yếu, mặc kệ như thế nào, Mệnh thủy chủng chỉ có cái.
      Mà có lẽ cũng chính bởi vì Tiêu Viêm đối với bất kì những loại thực vật mà Tiểu Y Tiên chuẩn bị đều chút cự tuyệt, Cho nên trải qua hơn nửa tháng ở chung , Tiểu Y Tiên thái độ đối đãi Tiêu Viêm cũng càng ngày càng thân thiện , Thậm chí càng ngày càng ôn nhu. Đương nhiên, Ôn nhu lúc này hoàn toàn phải tình cảm nam nữ mà Tiêu Viêm trực cũng tiếp có thể phát được, Tiêu Y Tiên chỉ xem như nam bằng hữu tri kỉ .
      Trong lòng lúc này có chút nội tâm mẫn cảm của nữ tử , Nàng kì cần có, cũng phải rất nhiều , chỉ chút tín nhiệm liền có thể đem nàng mặt nổi lên nụ cười xinh đẹp, Đáng tiếc, Nghề nghiệp này của nàng nhất định nàng rất ít tìm đươc mấy thứ này.
      Đối với điều này, Tiêu Viêm trong lòng cũng thoáng có chút xấu hổ, Nếu phải Dược lão hỗ trợ , đúng là khó có khả năng tìm được nơi nàng điểm hữu nghị.
      Ngồi tảng đá, Tiêu Viêm nhìn bóng hình xinh đẹp vì hai người mà bận rộn chuẩn bị cơm trưa , thở ra hơi, Sau lúc đột nhiên mở miệng hỏi:"Ngươi chuẩn bị lúc nào rời nơi này?"
      "Ân?" Nghe Tiêu Viêm hỏi vấn đề này, Tiểu Y Tiên quay đầu lại, Ngọc thủ gạt vài lọn tóc lên , Đôi mắt đẹp nghi hoặc nhìn chằm chằm Tiêu Viêm , giọng :"Làm sao vậy?"
      "Đừng hiểu lầm . Đây chính là địa phương của ngươi, Ta cũng dám đuổi ngươi ." Khoát tay áo , Tiêu Viêm đầu tiên cười cợt phen sau đó :"Bởi vì ít duyên cớ. Ta có lẽ còn có thể ở chỗ này đợi nửa tháng đến tháng cũng chừng. Ta nghĩ. Nếu như ngươi có việc gấp gì, Có thể..."
      " sao cả , Ngươi ở bao lâu tùy ý , Ta kì cũng tình gấp gáp nào , Chỉ là muốn có thời gian ở Đấu Khí đại lục du lịch chút mà thôi , Bất quá việc này cũng cấp bách , Thời gian của Ta cũng thiếu…" Trong lòng thở phào hơi , Tiểu Y Tiên lúc này mới xoay người lại , Tùy ý cười .
      "Du lịch đại lục sao ? Chủ ý như vậy cũng tồi ." Tiêu Viêm có chút cảm xúc gật đầu, Du lịch đại lục, Thám hiểm tầm bảo, Đồng dạng đây cũng là giấc mộng trong lòng .
      "Ngươi cũng có hứng thú sao? Chúng ta có thể cùng nhau a." Cho thêm củi vào lửa, Tiểu Y Tiên cười dài .
      "Aa, ta còn có chút chuyện chờ ta hoàn thành , Cho nên trong khoảng thời gian ngắn , thể có nhàn rỗi cùng thời gian." Tiêu Viêm lắc đầu, cười .
      "Vậy đúng là đáng tiếc, vất quả mới có thể tìm được bằng hữu có cùng sở thích giống như ngươi. " Có chút tiếc nuối lắc lắc đầu , Tiểu Y Tiên bất đắc dĩ .
      " ra ngoài du lịch...Lấy thân phận bằng hữu khuyên tiếng , Nên tận lực giấu thân phận Độc sư của ngươi chút , Nếu , đường rất độc đấy." Trầm hồi lâu , Tiêu Viêm đột nhiên chăm chú .
      Thân thể mềm mại thoáng cứng đờ , Tiểu Y Tiên từ trong giỏ hoa đem ra vài đóa nấm độc cho vào nồi , Sau đó nhìn chằm chằm vào phao nấm trong nồi còn nổi lên , khẽ thở dài hơi , Nàng cũng minh bạch nghề nghiệp chính mình rước lấy rất nhiều người chãn gét .
      "Ách… Kì , Ngươi cũng còn chưa xem như là gã Độc sư a , A a, Ngươi có thể dùng thân phận Y sư du lịch , ít nhất y sư dễ dàng được số người tôn trọng". Nhìn Tiểu Y Tiên bộ dáng trầm mặc , Tiêu Viêm khỏi cười khan .
      " Ta sớm muộn gì đều cũng trở thành gã Độc sư , Hơn nữa , Có lẽ còn có thể là cái loại làm người ta chán ghét nhất." thầm thở dài hơi , Tiểu Y Tiên đột nhiên giọng .
      "… Đến tột cùng có thành độc sư hay , Kì toàn bộ đều xem ở ngươi a , Thứ này , Chí ít có người nào bức ngươi sao?" Nghe vậy, Tiêu Viêm có chút khó hiểu .
      "Ai, ngươi hiểu đâu ..." Buông xã mái tóc xuống che khuất khuôn mặt , Tiểu Y Tiên lẩm bẩm : "Nếu như ngày sau gặp lại , Ta hy vọng ngươi còn có thể đem ta làm bằng hữu là tốt rồi."
      thể giải thích được tại sao , Tiêu Viêm nghe Tiểu Y Tiên úp úp mở mở khiến cho đầu óc như lâm vào đám sương mù.
      "Aa, tốt lắm..."Khẽ lắc đầu, Tiểu Y Tiên nhìn tiểu nồi sôi trào , Đột nhiên mỉm cười , Vươn ngọc thủ từ bên lấy ra cái chén , Sau đó bới thêm chén canh nấm nữa , Cẩn thận lần lượt đưa cho Tiêu Viêm.
      Đưa tay tiếp nhận , Tiêu Viêm ngửi ngửi mùi thơm ngào ngạt bốc lên, kiềm được cảm giác nước bọt trong miệng e dè mà tuôn ra, Nuốt ngụm nước bọt , Hướng Tiểu Y Tiên duỗi ngón tay cái lên , Sau đó cũng quản nước canh nóng, hơi uống hết.
      Nhìn Tiêu Viêm bưng lên chén canh nấm chút do dự trực tiếp hơi uống hết vào bụng , Tiểu Y Tiên mặt thoáng mỉm cười, nàng rất thích tín nhiệm này của Tiêu Viêm.
      Ngồi xổm tảng đá, Tiêu Viêm liên tiếp uống vài bát canh nấm, lúc này mới thỏa mãn đem cái bát trả lại cho Tiểu Y Tiên, vỗ vỗ cái bụng có chút tròn xoe , Híp mắt cười :"Hảo thủ nghệ . Ai cưới được ngươi , Vậy đúng là có khẩu phúc ."
      "Lấy ta?" Nghe lời này của Tiêu Viêm, Tiểu Y Tiên khỏi mỉm cười, che miệng cười :" Nhưng ngươi phải biết rằng , Cái nghề Độc sư này Đấu khí đại lục có tỉ lệ kết hôn là ít nhất , Bởi vì có bao nhiêu người đủ can đảm cùng thê tử đồng sàn cộng chẩm giữa lúc ôm ôm ấp ấp liền có thể phóng thích Độc dược trí mạng ."
      Lắc đầu bất đắc dĩ , Tiêu Viêm cảm giác được Tiểu Y Tiên có chút bi quan , Mặc dù độc sư đích xác có chút làm cho người ta úy kị . Nhưng thực lực Nàng bây giờ mà nghĩ tới tình cảnh đó có phải là còn quá sớm hay ?
      Lúc mà có thể làm cho người khác nghe đến kỳ danh , Vẻ mặt liền sợ hãi hận thể cách xa mười vạn tám nghìn dặm phải đạt tới Độc sư cấp bậc tông sư , Nhưng cũng phải người nào cũng có khả năng trở thành.
      "Nhớ kỹ nga , Ngày sau nếu là chúng ta tại Đấu Khí đại lục gặp nhau , Ngươi cũng thể chán ghét ta . Nếu , Ta nghĩ ta rất thương tâm." Đem bát nồi thu thập lại , Tiểu Y Tiên hướng nơi lều cỏ đến , Lúc sắp tiến vào cước bộ hơi chậm lại , Đột nhiên xoay người hướng Tiêu Viêm cười , xong Nàng chui vào bên trong lều cỏ, lưu lại trong đầu Tiêu Viêm đám sương mù .
      Ngây người nhìn lều cỏ hồi lâu , Tiêu Viêm nở nụ cười bất đắc dĩ , tựa như Nàng ngày sau trở thành gã Độc sư . Nếu vậy như thế nào? Chẳng lẽ chỉ đơn giản bởi vì thân phận này , Chính mình gặp lại chán ghét Nàng sao chứ?
      Ngồi tảng suy nghĩ miên man hồi lâu , Tiêu Viêm uể oải đứng lên , tới chỗ dưới vách núi , Ngẩng đầu nhìn lên bầu trời nắng chói chang , Cổ chân khẽ động , Sau đó bàn chân đột nhiên đạp mặt đất, theo năng lượng tiếng nổ vang thanh thúy , Tiêu Viêm thân thể giống như pháo đạn xông thẳng lên vách núi , Ngay khi vừa hết lực , Bàn chân lần nữa đạp mạnh vách núi , Trong tiếng nổ vang , Tiêu Viêm thân thể ngừng dọc theo vách núi thẳng vọt lên. Bạn đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
      Sau năm tiếng nổ lớn vang lên , Tiêu Viêm trong nháy mắt thân thể lăng , Hai chân vững vàng rơi vào sơn cốc phía đỉnh núi , Ở chỗ này Nhìn lều cỏ phía dưới Sơn cốc chỉ còn trông đủ nửa nắm tay.
      Bởi vì lúc này là đúng giữa trưa , bầu trời ánh nắng chói chang , hề cố kị phóng thích dương quang nóng bỏng , Nham thạch trần trụi bên ngoài trải qua hồi phơi nắng , Cơ hồ làm cho người ta dám lấy tay chạm đến.
      Tiêu Viêm rơi xuống đất, Vừa vặn là chỗ bãi đá nhô ra , Ở chỗ này, vừa vặn có thể "Hưởng thụ" cảm giác tắm nắng cháy bỏng .
      Đưa tay lau mồ hôi trán , Tiêu Viêm cười khổ lắc đầu , thầm than tiếng tu luyện là khổ a , Đặt mông ngồi xuống nham thạch nóng bỏng , nhất thời , cái mông truyền đến cảm giác nóng cháy , làm cho Tiêu Viêm trận nhe răng trợn mắt . Ngồi xếp bằng lại , Tiêu Viêm còn để ý tới mặt mồ hôi ngừng tuông trào xuống, hai tay bày ra kết ấn tu luyện , Sau đó chậm rãi ổn đinh tâm thần.
      Trạng thái tu luyện vừa mới được chuẩn bị xong , Tiêu Viêm liền phát gian chung quanh hỏa thuộc tính năng lượng bắt đầu hướng tới cơ thể chen chúc nhau mà đến , Tâm thần thuần thục đem năng lượng lưu chuyển vào kinh mạch luyện hóa , Cuối cùng quán chú tiến vào trong luồng khí xoáy , Mà tại lúc luồng khí xoáy xoay tròn được vòng , Ngay sau đó bị quán chú tiến vào vị trí luồng tử hỏa diễm ở trung ương luồng khí xoáy
      Tiếp nhận luồng thuộc tính Hỏa Đấu khí mang theo chút mùi vị mặt trời chói chang , Tử hỏa diễm nhất thời bốc lên cao , Đợi đến khi thôn phệ xong, Tử hỏa diễm rất tựa hồ trưởng thành thêm ít.
      Tại tâm thần quan sát kĩ, Tử hỏa diễm phát triễn rất , Đều bị Tiêu Viêm thu vào trong mắt , Thấy tu luyện hiệu quả tồi , Trong lòng cũng có chút vui mừng lẫn sợ hãi , Đợi đến lần nữa hấp thu hồi năng lượng ngoại giới , Tiêu Viêm chậm rãi mở mắt ra , Sau đó móc ra từ trong giới chỉ bình ngọc chứa Tử nguyên tinh , Ngón tay cẩn thận dính vào điểm bỏ vào trong miệng , Đầu lưỡi rất nhanh rụt vào , Sau đó nương theo nước bọt bị nuốt vào trong bụng.
      Vừa mới nuốt Tử tinh nguyên vào trong bụng , Tiêu Viêm sắc mặt mãnh liệt đỏ lên , Da thịt vốn bình thường cũng bắt đầu có chút đỏ lên , nhận thấy được biến hóa của thân thể chính mình , Tiêu Viêm vội vàng lần nữa ổn định Tâm thần , vội vàng vận chuyển đấu khí trong cơ thể , Bắt đầu hóa giải luồng năng lượng nóng bỏng hung mãnh bá đạo này.
      núi đá , Dưới mặt trời chói chang , Thiếu niên mồ hôi đầm đìa cắn răng tiếp nhận khảo nghiệm sí hỏa trong cơ thể , Giống như con nhộng tằm thống khổ trong khi phá kén hóa điệp.
      Thống khổ qua , đó tựa hồ như lột xác sống lại! Chỉ bất quá , Quá trình lột xác cần phải khảo nghiệm thống khổ lại nổi lên!
      rina93, lazybeeNữ Lâm thích bài này.

    4. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      CHƯƠNG 154:TAI HỌA ĐỘC THỂ.

      Trong sơn cốc An tĩnh tu luyện , ngày lại ngày chậm rãi trôi qua , khoảng cách lần trước Tiêu Viêm luyện hóa tử hỏa đến bây giờ đủ thời gian nữa tháng .
      Trong nữa tháng này , Tiêu Viêm cơ hồ hoàn toàn buông bỏ việc tu luyện Đấu khí , Tất cả năng lượng hấp thu tiến vào trong cơ thể , Toàn bộ đều bị quán chú vào tử hỏa bên trong đáy động , Mà ở dưới biên độ thúc dục điên cuồng kéo dài như vậy , Tiêu Viêm đạt được hiệu quả cũng cực kì rệt.
      Trước kia phóng ra Tử hỏa vốn lớn chỉ bằng đầu ngón tay út , cho tới bây giờ thể tích lớn hơn mấy chục lần , mỗi lần nhìn kỹ bên trong Tử hỏa từ từ lớn lên như vậy , Tiêu Viêm trong lòng mãnh liệt dâng lên cỗ cảm giác thỏa mãn , Dựa theo tiến độ như vậy, nhiều lắm là nửa tháng sau , Tử hỏa liền có thể giúp tiến hóa công pháp cần có năng lượng giới hạn.
      Vừa tu luyện dưới mặt trời chói chang , lại ngồi xếp bằng núi đá , quần áo Tiêu Viêm hoàn toàn ướt nhẹp vì mồ hôi, Ngồi trước mặt trời chói chang tu luyện đến gần hai giờ , đợi đến khi bầu trời ánh nắng chói chang độ ấm chậm rãi hạ xuống , Tiêu Viêm lúc này mới từ trạng thái tu luyện tỉnh lại , cúi đầu nhìn lại chút quần áo ẩm ướt , khỏi lắc đầu bất đắc dĩ.
      Hoạt động chút thân thể , Tiêu Viêm bế nhìn qua thân thể chút , phát Tử hỏa vừa có điểm phát triễn , đứng dậy, nhàng nhảy xuống dưới.
      Trải qua nữa tháng phơi nắng , Tiêu Viêm da dẻ trở nên ngăm đen hơn ít , khuôn mặt thanh tú cũng bởi vì khổ tu ngừng mà thoáng thêm nét kiên nghị thành thục.
      Đợi đến khi hai chân có chút chết lặng hoàn toàn hồi phục linh hoạt, Tiêu Viêm xòe bàn tay, ngón tay nhàng bắn ra , theo tiếng rất nhàng vang lên , luồng lớn Tử hỏa mãnh liệt từ bàn tay Tiêu Viêm dâng lên ra , trong nháy mắt liền đem thủ chưởng hoàn toàn bao vây bên trong tử diễm.
      Trải qua nửa tháng tới tu luyện , vốn ban đầu Tử hỏa bốc lên rất , đến tại bây giờ , dĩ nhiên có thể đem thủ chưởng Tiêu Viêm hoàn toàn bao phủ.
      Nhìn thủ chưởng bao vây bên trong Tử diễm , Tiêu Viêm nhếch miệng cười , Bàn tay chậm rãi nắm chặt lại , sau đó đột nhiên đánh ra quyền, nhất thời, cỗ sí nhiệt đem gian trước mặt đốt nóng đến mức có chút vặn vẹo mơ hồ.
      "Sách sách , cái này nếu như kích đánh vào cơ thể người , sợ rằng hiệu quả rất tồi ?" bàn tay Tử diễm chậm rãi tùy ý bốc lên , Tiêu Viêm cười híp mắt giọng .
      Lần nữa tại núi đá đem ít Tử hỏa ra chơi đùa , Tiêu Viêm lúc này mới thỏa mãn thu vào trong cơ thể , thân thể hơi rung lên , Tử Vân dực nhất thời từ sau lưng bắn ra , quay đầu lại, nhìn đôi hắc dực Tử sắc , Tiêu Viêm mỉm cười, trực tiếp bật người hướng trong sơn cốc nhảy xuống.
      Phong thanh kịch liệt điên cuồng thổ qua bên tai , cách mặt đất còn có hơn hai mươi thước , Tiêu Viêm hai cánh khẽ động, cấp bách gập xuống thân thể , tốc độ nhất thời chậm lại , bàn tay lộ ra nhắm ngay mặt đất , cỗ phản lực bạo dũng ra , dĩ nhiên đem thân thể Tiêu Viem đảo ngược lên trung khoảng , nương theo cỗ lực lượng này , thân thể Tiêu Viêm thoáng chốc lăng , sau lưng Tử Vân dực cũng "Toa" tiếng hóa thành hình xăm dán vào lưng Tiêu Viêm.
      Hai chân vững vàng rơi xuống đất , Tiêu Viêm thân thể khẽ run lên , đem tất cả lực lượng toàn bộ hóa giải hết , lát sau mới đứng thẳng dậy, híp mắt cười hướng lều cỏ trong cốc tới.
      Chậm rãi đến gần lều cỏ , Tiêu Viêm lông mày nhíu lại , thường ngày lúc này Tiểu Y Tiên hẳn là hái thuốc trở về rồi chứ? Nhưng hôm nay như thế nào vẫn an tĩnh như thế?
      Trong lòng thoáng nét nghi hoặc , Tiêu Viêm chậm rãi tới trước lều cỏ, gõ cửa, nhưng bên trong lại có nửa điểm động tĩnh , lần nữa nặng nề gõ vài cái, nhưng kết quả vẫn như cũ.
      Lông mày gắt gao nhăn lại , Tiêu Viêm trong lòng thoáng xẹt qua cỗ bất an , đứng ở sau cửa do dự hồi lâu, đột nhiên cắn răng cái hung hăng đá cước vào cửa gỗ, nhất thời đem nó đá bay .
      Thô bạo đá tung cửa gỗ ra , Tiêu Viêm vội vã vọt vào , trong phòng trôi nỗi màng sương khói làm ho sặc sụa , hữu chưởng vội vàng đưa tới, kình khí hung mãnh từ lòng bàn tay phun ra n, nhất thời đem sương khói trong phòng thổi ra khỏi lều cỏ.
      Sương khói trong phòng từ từ tiêu tán , chỉ thấy tại giường , Tiểu Y Tiên hai mắt nhắm chặt , vốn khuôn mặt hồng nhuận , giờ phút này nổi lên thất thải nhan sắc rất quỷ dị.
      Nhìn bộ dáng Tiểu Y Tiên lúc này giống như là có hô hấp bình thường, Tiêu Viêm khuôn mặt quýnh lên, đạo quang ảnh nhanh chóng từ trong giới chỉ màu đen ngón tay vọt ram, chợt quát lớn:"dừng lại !"
      Tiếng quát dược lão vừa dứt , Tiêu Viêm chợt như bị sét đãnh trúng đứng nguyên tại chỗ , khắc sau, mới vừa rồi từ trong tiếng quát đinh tai nhức óc hồi phục lại , nghi hoặc nhìn về phía Dược lão , Thần tình đầy kinh ngạc.
      "Muốn chết hãy chạm vào nàng ."sắc mặt thoáng có chút ngưng trọng nhìn chằm chằm thất thải mặt Tiểu Y Tiên, Dược lão trầm giọng .
      "Làm sao vậy?"
      Lần đầu tiên nhìn thấy Dược lão lộ ra thần sắc như vậy , Tiêu Viêm cũng bị làm cho giật mình kinh hãi , ánh mắt lần nữa quét về phía Tiểu Y Tiên, yên hỏi.
      Dược lão chưa trả lời vội , thân hình trôi nổi vòng quanh Tiểu Y Tiên hôn mê vài vòng , hồi sau lắc đầu , thở dài thấp giọng :"Quả nhiên đúng vậy..."
      Nhìn Dược lão sắc mặt trầm xuống như vậy, Tiêu Viêm trong lòng khỏi thoáng căng thẳng, cẩn thận hỏi:"Nàng đến tột cùng làm sao vậy?"
      "Nhạ, xem tay nàng." Dược lão hướng Tiểu Y Tiên thoáng mở rộng ngọc thủ chỉ chỉ .
      Nghe vậy, Tiêu Viêm vội vã đem ánh mắt dời về phía thủ chưởng Tiểu Y Tiên, tại thủ chưởng nàng tựa hồ chỉ thấy túi dược phấn màu đen, chớp chớp mắt nghi hoặc ,Tiêu Viêm tiến lại gần cách bàn tay nàng vài thước, thoáng ngửi vài hơi mùi dược phấn truyền đến , nhất thời, Đầu bỗng nhiên trận choáng váng , giữa là trận phiên giang đảo hải, đặt mông ngồi xuống đất nôn hồi lâu , sắc mặt tái nhợt đứng dậy, kinh hải :"Hảo độc dược, thứ này chỉ sợ gã Đấu sư, nếu cẩn thận , cũng bị độc chết sao?"
      "Ân, ngay cả ta cũng thể , tiểu nữ oa này đối luyện thứ độc này , đích xác là thiên phú phi phàm a." Hơi gật đầu, Dược lão trong giọng , chứa nét thoáng biết là than thở hay là ý tứ hứng thú.
      Tiêu Viêm cười khổ gật đầu , cũng cảm giác được Tiểu Y Tiên tựa hồ trời sinh khả năng thao túng độc dược trong tay, có lẽ, nên xưng hô nàng là Tiểu Độc Tiên còn thích hợp hơn.
      "Ngươi lại nhìn xem bên miệng nàng." Phiêu phù giữa trung ở trong lều cỏ ,Dược lão lần nữa nhắc nhở, .
      Ánh mắt từ tay Tiểu Y Tiên dời qua , cuối cùng dừng lại đôi môi đỏ kiều diễm mọng nước của nàng , Tiêu Viêm đồng tử co rụt lại, chỉ thấy mép hồng nhuận , dĩ nhiên còn sót lại ít bột phấn màu đen, xem màu sắc cùng mùi vị này, ràng là chất màu đen kịch độc mà Tiểu Y Tiên nắm trong tay.
      "Nàng... Nàng phục độc tự sát? Như thế nào có thể? Nàng vô duyên vô cớ , tự sát làm gì?" Ngây ngốc nhìn chằm chằm màu đen còn sót lại, Tiêu Viêm đầu óc tràn đầy hồ đồ lẩm bẩm .
      "Ai nàng tự sát? Ngươi gặp qua người chết nào còn có thể xinh đẹp như vậy ? Dược lão đảo cặp mắt trắng dã, bĩu môi .
      "Thân thể nàng thực lực bất quá mới nhất tinh đấu giả a, như thế nào có thể kháng trụ lại cho dù là đấu sư cũng chỉ có chết bởi kịch độc a? Tiêu Viêm muốn tới xem hơi thở Tiểu Y Tiên nhưng dược lão trước mặt chợt quát, cho nên chỉ có thể gấp gáp đến độ lung tung trong phòng.
      " Nếu là người bình thường mà , hẳn là chết, bất quá…"
      Dược lão con mắt nhìn chằm chằm tư thế ngủ ưu nhã của Tiểu Y Tiên giường, giọng :"Bất quá nàng cũng phải thế."
      " Có ý tứ gì?" Dừng lại cước bộ , Tiêu Viêm ngạc nhiên :"Nàng có cái gì bất đồng? Chẳng lẽ là bởi vì nàng thân phận độc sư sao? có thể xem như độc sư, trực tiếp luyện chế độc dược bị trúng độc chết, vậy cũng phải là chuyện gì ngạc nhiên sao? Bọn họ cũng phải là vạn độc bất xâm", ."" sai, độc sư dù cao minh tới đâu. Cũng có có thể bị độc dược chính mình cấp độc chết a." Gật đầu, dược lão trầm giọng :"Nhưng mọi việc đều có ngoại lệ, ở Đấu Khí đại lục. Có loại thể chất cực kì đặc thù , loại thể chất này, được người xưng là..."Trời sinh độc thể" Hoặc là""Tai họa độc thể", bởi vì loại độc thể này xuất , cơ bản chính là mang đến tai họa."
      "Trời sinh độc thể? Tai họa độc thể?" Từ ngữ xa lạ, làm cho Tiêu Viêm đầu đầy thủy vụ.
      "Ngươi hàng năm đều ở Ô Thản Thành , tự nhiên biết ít bí Đấu Khí đại lục , năm đó khi ta còn thân thể , Đấu Khí đại lục từng xuất nữ nhân có tai họa độc thể . Nữ nhân này , từng tại trong lần nổi giận , đem sinh mạng cái Đế quốc , biến thành nghìn dặm độc thổ , tại nơi phiến độc thổ này , có đến mấy chục vạn thậm chí nhiều hơn vong linh quanh quẩn tại đây."
      "Hí..." Nghe vậy, Tiêu Viêm hung hăn hít vào hơi, nữ nhân này cũng quá tàn nhẫn đấy chứ? Mấy chục vạn nhân mạng, cứ như vậy chút nào thương xót đem toàn bộ giải quyết hết sao? Đây là giết gà sao?
      " Ngươi phải biết rằng. Đấu Khí đại lục , cường giả có quy củ của cường giả, nữ nhân nọ làm như vậy , thể nghi ngờ la xúc phạm lọai quy cũ vô hình này, dù sao, lúc ấy cũng có rất nhiều cường giả đến từ cái đế quốc kia… cho nên , khi xảy ra chuyện như vậy hết cường giả này tới cường giả khác đều tìm nữ nhân nọ trả thù . Nhưng người nối tiếp người đều rơi rụng cả . Được rồi , các cường giả này cấp bậc thấp nhất, ít nhất cũng là đấu linh , cao , thậm chí có vị sắp tiến vào cấp bậc đấu tông chính là cửu tinh đấu hoàng" .Vừa , Dược lão vừa giang hai tay, :"Đáng tiếc, toàn bộ đều chết ở trong tay nọ nữ nhân nọ."
      "Cục cục..." Gian nan nuốt ngụm nước bọt , Tiêu Viêm lau mồ hôi lạnh , nữ nhân này cũng quá hung tợn chứ ? Quả nhiên là giết người như giết gà a.
      Việc này náo loạn đến cuối cùng , rốt cuộc cũng xuất ra lão bất tử thế , trải qua hồi đại chiến kinh thiên mà người ngoài cũng biết được , nữ nhân này thực lực chỉ là năm sao Đấu hoàng , bị trọng thương bỏ chạy, mà lão bất tử nhất phương , gã siêu cấp cường giả cấp bậc chính là Đấu tông , cũng vì thế mất mười năm bài trừ độc tố, mới hoàn toàn khôi phục."
      "Ngưu bức..."
      Tiêu Viêm cổ họng cuộn xuống , lấy Đấu hoàng cấp bậc cũng dám cùng Đấu tông cường giả tranh phong , hơn nữa thoạt nhìn tựa hồ còn để lại cho đối phương dấu vết khắc sâu, đối với người như thế , Tiêu Viêm đành phải dùng hai chữ này để hình dung . Bạn đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
      "Tại lúc hơn hai mươi năm sau khi nữ nhân kia chạy trốn , nàng lần nữa lại xuất , bất quá khi đó nàng cũng tiến vào cấp bậc đấu tông , mà lúc này , lão bất tử chiệu lần đau khổ cũng dám tùy tiện xét xử , cho nên đành phải giả câm vờ điếc biết tin tức của nàng".
      "Hai mươi năm... Từ thất tinh đấu hoàng tăng lên thành đấu tông, tốc độ này, coi như là biến thái chứ." Lắc đầu, Tiêu Viêm .
      " Ân... Nữ nhân này đích là cái loại thiên tư kinh diễm chi nhân." Gật đầu , Dược lão ánh mắt chuyển hướng giường Tiểu Y Tiên , giọng : "Tại nơi sau , lúc ta tại gốc cây linh thảo , cùng nữ nhân nọ tranh giành nhau, hơn nữa cũng xảy ra xung đột, cuối cùng... lại đánh nhau". Nhãn đồng chậm rãi trợn to, Tiêu Viêm lần đầu tiên nghe được Dược lão mơ hồ bại lộ tích năm đó, lập tức vội vàng hỏi:"Kết quả như thế nào?"
      "Kết quả sao..."
      Dược lão khẽ cười, ngẩng đầu lên, trong nhãn đồng đục ngầu lộ ra chút cảm khái hồi tưởng lại, sau hồi lâu, mới thản nhiên cười :"Kết quả, xem như ta thắng nàng bậc ."
      Hít sâu hơi, Tiêu Viêm tràn ngập rung động!
      rina93, lazybeeNữ Lâm thích bài này.

    5. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      CHƯƠNG 155:THỂ CHẤT ĐÁNG SỢ.

      Thắng Nàng bậc , Dược lão mặc dù rất đơn giản , bất quá Tiêu Viêm vẫn như cũ có thể cảm giác được phân lượng trong đó , phải biết rằng vị nữ nhân kia , khi ở cấp bậc Đấu hoàng liền dám chống lại cùng Đấu tông đúng là người húc trâu a , hơn nữa tại lúc khi cùng Dược lão giao chiến , Thực lực thân thể cũng đạt tới đấu tông cấp bậc , nhưng kết quả , nàng vẫn kém Dược lão bậc , xem ra , Xem ra Dược lão năm đó . Hẳn là đỉnh cao Cường giả đứng đầu Đấu Khí đại lục , cũng quá đáng a .
      Nhìn Tiêu Viêm vẻ mặt bộ cùng dáng rung động như vậy , Dược lão khỏi cười mắng:"Có cái gì mà khiếp sợ chứ ? Chờ ngươi sau này , cũng có thể có thành tựu này!"
      "Có thể sao."
      Nhún vai , Nhưng ra Tiêu Viêm cũng để ý đến , cái loại cấp bậc này , cũng phải cứ dựa vào thiên phú liền có thể đạt được , cơ duyên cùng vận khí , Tất cả đều thể thiếu điều , tại chỉ là thầm nghĩ nhanh lên chút đem tử hỏa nuôi lớn, sau đó thôn phệ nó tiến hóa công pháp, hảo hảo cho chính mình nhanh lên chút trở thành gã Đấu sư mà thôi , về phần cái gì là Đấu hoàng a , Đấu tông a… Nó chỉ bằng cái tên cấp bậc siêu cấp trống trơn là có thể đem Tiêu Viêm ép tới thở nổi, dám phóng túng quá cao xa.
      "Theo ý tứ sư phụ…Tiểu Y Tiên , Nàng chẳng lẽ cũng là Tai Họa Độc Thể cái gì đó à?"Ánh mắt lần nữa đảo qua giường , nhìn khuôn mặt Tiểu Y Tiên ra thất thải nhan sắc , Tiêu Viêm dò hỏi.
      "Ân." gật đầu , Dược lão khuôn mặt già nua chậm rãi thu liễm nụ cười, nhìn chằm chằm Tiểu Y Tiên lúc lâu, rồi mới khẽ thở dài:"Ta từng cùng nữ nhân nọ chiến đấu qua , cho nên đối với loại tai họa độc thể này ấn tượng thâm hậu . "Loại độc thể này phương thức tu luyện rất có chút cổ quái, các nàng cũng cần tu luyện đấu khí nhiều năm , các nàng muốn biến cường, chỉ cần..." đến chỗ này, Dược lão con mắt chuyển hướng khóe miệng Tiểu Y Tiên lưu lại dược phấn , sắc mặt thoáng có chút cổ quái.
      "Ăn... Độc dược?" Nhìn theo tầm mắt Dược lão , Tiêu Viêm đầu tiên sưng sốt nhưng ngay sau đó khuôn mặt nhanh chóng biến đổi, kinh hãi
      " Ân, sai... Chính là ăn Độc dược . Chỉ cần ăn độc dược , Thân thể các Nàng đem độc lực chứa trong độc dược , lấy loại phương pháp quỷ dị , chuyển hóa thành Độc đấu khí cực kì đặc thù ." Dược lão sợ hãi than :"Độc dược càng kịch liệ t. Đối với các Nàng thực lực tăng lên liền càng có lợi , cho nên , các Nàng cần khổ tu , chỉ cần gián đoạn ăn Độc dược, Cho nên thực lực tăng lên rất nhanh . "
      " là... Dị thường thể chất a." Khẽ thở dài hơi , Tiêu Viêm cười khổ . Nguồn: http://truyenyy.com
      "Đương nhiên , thế giới có gì là tuyệt đối hoàn mỹ cả , Tai họa độc thể này mặc dù có thể dựa vào ăn Độc dược liền rất nhanh tăng lên thực lực , bất quá. Độc dược thủy chung là Độc dược , mặc dù dựa vào tai họa độc thể , Các Nàng có thể ngừng thôn phệ Độc dược . Bất quá càng về sau các Nàng ăn vào độc dược càng ngày càng nhiều , nhiều đến mức thậm chí tình trạng Độc đấu khí trong cơ thể ngừng chèn ép tai họa độc thể , khi đó... Đau nhức do Vạn độc ăn vào thân thể , hành hạ các Nàng trong cơn thống khổ nhất , rồi mới chậm rãi tử vong." Dược lão lắc đầu , thở dài .
      Nhớ tới loại thống khổ sống bằng chết này , Tiêu Viên thân thể rung mình cái , có chút đồng tình nhìn Tiểu Y Tiên giống như thụy mỹ nhân , ảm đạm ]:"Chẳng lẽ có biện pháp giải quyết nào sao?"
      "Muốn được nhanh chóng gia tăng lực lượng . Tự nhiên là phải nỗ lực chút . thế giới này, có cái gì làm mà hưởng cả." Dược lão thản nhiên .
      "Vậy nếu làm cho nàng từ bỏ việc dựa vào dùng độc dược để gia tăng lực lượng, có phải hay có thể tránh được loại kết cục này?" Đảo con ngươi vòng, Tiêu Viêm hỏi.
      " lý thuyết mà , đích xác là có thể."
      Gật đầu. Nhìn Tiêu Viêm nét mặt vui mừng , Dược lão thở dài :"Đáng tiếc . Ngươi phải biết rằng, đối người có được Tai Họa Độc Thể mà , là Độc dược càng mạnh đối với các nàng lực hấp dẫn càng lớn , thậm chí vì kịch độc mà tiếc giết người cướp của , tại trong mắt các nàng , kịch độc giống như "Dị hỏa" đối luyện Dược sư lực hấp dẫn như nhau , trăm phương ngàn kế cuối cùng rồi cũng thiêu thân lao vào lửa , cũng chút do dự tới… Ngươi muốn cho nàng từ bỏ dùng Độc dược, ngươi cho rằng có thể?"
      "Nếu như nàng chưa từng ăn độc dược, như vậy Tai Họa Độc Thể mở ra , chỉ khi nào dùng độc dược , coi như là dùng nhầm , như vậy, Tai Họa Độc Thể chính thức được mở ra , sau khi mở ra, xuất tình trạng như lời ta lúc trước , có bất cứ cơ hội gì để có thể vãn hồi . tóm lại, chúng ta phát chậm , nếu … "Dược lão tiếc hận thở dài .
      Miệng hơi mở ra, Tiêu Viêm sắc mặt trận biến ảo, sau hồi lâu, tinh thần sa sút mềm nhũn xuống . Dựa theo lời Dược lão , như vậy kịch độc này tựa hồ giống như là thuốc phiện có lực hấp dẫn đối với kẻ nghiện , muốn nàng từ bỏ , sợ rằng đúng là có bao nhiêu có thể.
      " tại Tai Họa Độc Thể này của nàng vẫn chỉ là giai đoạn ban đầu, cho nên tại lúc nàng thanh tỉnh , ngươi cùng thân thể nàng tiếp xúc sao , chỉ khi nào lâm vào hôn mê hoặc là ngày sau độc thể càng ngày càng thành thục , vậy chính là…chạm cái gì , chết cái đó "
      Khóe miệng hơi quắp lại , Tiêu Viêm rốt cuộc hiểu được, lúc trước tại sao Tiểu Y Tiên lại ra những lời kì quái như thế , xem ra, nàng hẳn là cũng biết chính mình có loại Tai Họa Độc Thể quỷ dị rồi sao?
      "Nhưng nàng làm sao mà biết được ? Nàng vẫn ở trong trấn hẻo lánh này, như thế nào có thể biết loại tình cho dù cả Gia Mã đế quốc, cũng có bao nhiêu người có thể biết đến danh từ bí mật này?" Tiêu Viêm nghi hoặc lẩm bẩm .
      Dược lão thoáng trầm ngâm, sau đó ánh mắt đảo đến quyển sách bảy màu trong lòng Tiểu Y Tiên, con mắt híp lại, bàn tay nhất chiêu, liền đem hút vào trong tay, chậm rãi mở ra, con mắt từ trong các loại kịch độc các dạng điều chế dời qua, sau đó dừng lại ở cuối quyển sách, nhất thời, lắc đầu bất đắc dĩ, đem hướng về phía Tiêu Viêm.
      Đưa tay tiếp nhận quyển sách bảy màu, Tiêu Viêm ánh mắt đảo qua, cũng là vẻ mặt cười khổ.
      "Tai Họa Độc Thể, loại độc thể kì dị , có thể lấy thôn phệ độc dược để gia tăng nhanh chóng thực lực , phương thức phân biệt Tai Họa Độc Thể , nơi tiểu phúc sinh ra cái tuyến bảy màu rất , đường nét bảy màu chứa độc lực sinh trưởng dọc theo trong cơ thể , mà khi đường nét bảy màu kéo dài đến vị trí trái tim , là thời khắc Tai Họa Độc Thể cực mạnh, đồng thời, cũng bị vạn độc phệ thân đau nhức ." Những chữ ghi phía dưới, vẫn phi thường kể nêu ra chi tiết phương thức Tai Họa Độc Thể tạo thành thương tổn, trong đó bao gồm cả những lời Dược lão lúc trước.
      "Nguyên lai nàng sớm biết, cứ tiếp tục làm như vậy, nàng sớm muộn cũng trở thành thân thể mang theo kịch độc."Giơ giơ lên quyển sách bảy màu, Tiêu Viêm cười khổ .
      "Ân."Gật đầu thở dài, Tiêu Viem đem quyển trục trả lại Dược lão, mắt nhìn chằm chằm Tiểu Y Tiên, giọng :"Tai họa độc thể phải vạn độc bất xâm sao? Nàng tại là như thế nào?"
      "Độc lực quá nồng, tạm thời hôn mê mà thôi, hẳn là rất nhanh thức tỉnh ." Dược lão tùy ý đích .
      "Nga." gật đầu. Tiêu Viêm tại bàn bên cạnh ngồi xuống,chờ đợi Tiểu Y Tiên thức tỉnh, mà Dược lão, lần nữa nhắc nhở tiếng , sau đó trở về bên trong giới chỉ.
      Ngồi bên cạnh bàn, Tiêu Viêm nhìn Tiểu Y Tiên hôn mơ, thở dài lắc đầu , vốn nguyện vọng nàng là trở thành gã luyện Dược sư , đáng tiếc, bởi vì duyên cớ thuộc tính trời sanh, nàng đành phải từ bỏ trở thành gã y sư, dựa theo thể chất nàng phát triễn, ngày sau, sợ rằng trở thành đại độc sư cấp bậc tông sư đại lục đông đảo người sợ hãi cùng kiêng kị.
      Khi tới tình trạng đó , có lẽ quả giống như lời ngày đó . có nữa người nào dám cùng nàng tiếp xúc, càng khỏi phải cùng bằng hữu chuyện thân mật , nàng muốn vốn là trở thành y sư cứu tử đỡ thương, nhưng tựa hồ lão thiên muốn như vậy, làm cho nữ nhân thiện lương sinh ra, biến người nọ gặp phải Tai Họa Độc Thể.
      "Ai." Lại khẽ thở dài hơi, Tiêu Viêm lần nữa giương mắt, liền phát gương mặt Tiểu Y Tiên bảy màu nhan sắc từ từ giảm bớt.
      "Muốn tỉnh sao?"
      thào hơi , Tiêu Viêm lần nữa ngồi yên lặng trong chốc lát . Tiểu Y Tiên nằm giường hai mắt đóng chặt chậm rãi mở ra , ngọc thủ giật giật, khóe miệng dần dần thoáng nổi lên nét khổ sáp, môt lát sau, khổ sáp từ từ mở rộng, Tiểu Y Tiên đột nhiên kéo chăn trùm kín mặt, thanh có chút đứt quảng nức nở, từ trong chăn truyền ra.
      "Vừa rồi khắc chế được…Ta là đáng chết mà. "
      Ngồi ở ghế, nghe thanh nức nở ôn nhu yếu ớt vâỵ , Tiêu Viêm tâm tình cũng có chút trầm trọng , chậm rãi đứng dậy, ngồi ở bên giường, bàn tay nhàng vỗ vỗ thân thể Tiểu Y Tiên trùm kín trong chăn.
      Nhận thấy có người đụng chạm, tấm chăn mãnh liệt bị vén ra, nhìn thiếu niên nọ ngồi ở bên giường, Tiểu Y Tiên đôi mắt đẹp mở to, vội vã xóa nước mắt còn đọng ở khóe mắt, giọng :"Ngươi như thế nào vào được?"
      "Ta vào lúc ngươi hôn mê ."Tiêu Viêm ôn nhu cười .
      Nghe vậy , Tiểu Y Tiên mặt cười khẽ biến , trong tay nắm chặt độc dược màu đen lặng lẽ giấu vào trong chăn, lát sau đột nhiên dường như nhớ tới cái gì, vội vàng :"Ngươi có chạm ta đấy chứ?"
      "Ách... biết lâu như vậy, ta tựa hồ phải cái loại thừa dịp người khác gặp nạn sao?" Tiêu Viêm cười khan .
      " phải, ta phải cái này…Ta là …ngươi tiếp xúc cơ thể ta sao?"Vội vàng khoát tay áo, Tiểu Y Tiên giải thích .
      "." Tiêu Viêm lắc đầu.
      Nhìn thấy Tiêu Viêm lắc đầu , Tiểu Y Tiên lúc này mới thở phào, chân ngọc thon dài cuốn lại, cằm trắng tuyết để đầu gối, giọng :"Ta có việc gì, chỉ là lúc phối chế dược xảy ra chút vấn đề ."
      Tiêu Viêm gì, con mắt nhìn chằm chằm Tiểu Y Tiên, hồi lâu đột nhiên thấp giọng :" ... Giấu xong vật kia sao?"
      Nghe thế, Tiểu Y Tiên đầu tiên sửng sốt, ngay sau đó thân thể mềm mại chợt căng cứng, mặt cười khó coi nhìn chằm chằm Tiêu Viêm:"Ngươi... Ngươi biết cái gì?"
      "Ta xem thất thải độc kinh, đồng thời cũng biết ngươi ăn độc dược." Tiêu Viêm nhìn chằm chằm đôi con ngươi xinh đẹp cố gắng né tránh, :
      "Vậy…Ngươi cũng biết Tai Họa Độc Thể?"
      Nhìn thấy Tiêu Viêm gật đầu , Tiểu Y Tiên buồn bã cười , cắn chặt đôi môi hồng nhuận, :"Vậy ngươi cũng sợ hãi ta chứ?"
      Con mắt nhìn chằm chằm giọt nước mắt chảy gò má mềm mại của Tiểu Y Tiên, Tiêu Viêm trong lòng có chút xúc động , lắc đầu, khóe miệng lên vẻ cười ấm áp , vỗ nhè đầu nàng, ôn nhu :"Sợ chứ, mới vừa rồi ta tính bỏ chạy, mặc kệ như thế nào, chúng ta cũng từng cùng nhau trải qua hoạn nạn nga."
      Nghe vậy, Tiểu Y Tiên nước mắt dừng chảy đôi mắt sáng, miệng há hốc nhìn Tiêu Viêm:"Ngươi sợ ta sao? Vậy ngươi sau này còn dám ăn thức ăn do ta nấu ?"
      "Tùy thời cũng có thể."Tiêu Viêm cười híp mắt .
      Nhìn khuôn mặt tươi cười tràn ngập ấm áp,Tiểu Y Tiên trong lòng thoáng chảy qua luồng ấm áp , xóa nước mắt mặt , trong lòng nhàng lầm bầm :"Cám ơn ngươi , Tiêu Viêm , có lẽ , ngươi sau này là bằng hữu duy nhất của ta , bất quá mặc kệ ngày sau như thế nào , chỉ cần ngươi còn đem ta trở thành bằng hữu, cho dù ta trở thành đại độc sư mà mỗi người đều e ngại , nhưng tại trước mặt ngươi , ta vẫn như cũ là Tiểu Y Tiên của Thanh Sơn trấn..."
      rina93, lazybeeNữ Lâm thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :