Đấu phá thương khung - Thiên Tàm Thổ Đậu(1641C)

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 1520: Lật tay diệt điện
      Dịch: Nino1310 - Biên: celestial_wind1116
      “Mạc hộ pháp?”
      Biến cố đột nhiên xuất , khiến cho tất cả mọi người ở đây dừng tay. Đám người của Hồn Điện lúc này đều nhìn về phía thi thể đầu kia, ánh mắt tràn ngập kinh hãi. Máu tươi phun ra, cái đầu máu me đầm đìa từ trời rơi xuống, lăn vài vòng mặt đất. Khuôn mặt kia vẫn lãnh giống như lúc trước khi chết, khiến cho người ta nhìn qua rét mà run.
      “Ngươi … các ngươi là ai? Nơi này là địa bàn của Hồn Điện.”
      Nam tử kia hiển nhiên là có địa vị cao hơn những người khác, sắc mặt hoảng sợ nhìn hai bóng người vừa ra trung. lát sau liền lớn tiếng quát, giống như là muốn dùng phương thức này đem hoảng sợ trong lòng phát ra ngoài.
      “Tay chân của Hồn Điện vươn tới tận nơi này sao.”
      bầu trời, bóng người nam nữ dần trở nên chân , chính là Tiêu Viêm cùng Huân Nhi vừa từ trong Hỏa gian phá ra ngoài. Ánh mắt của Tiêu Viêm lạnh lùng liếc nhìn mười mấy hắc y nhân của Hồn Điện, trong con ngươi bắt đầu lên hàn ý.
      Hàn ý phát tán khiến cho nam tử thấy cả người lạnh lẽo. Thậm chí ngay cả đấu khí trong cơ thể cũng có cảm giác bị đông lại. Đối phương có thể tùy tiện nhấc tay liền giết Mạc hộ pháp có thực lực Ngũ Tinh Đấu Tông đối phó bọn họ cũng là chuyện cực kỳ dễ dàng.
      “Gặp phải kẻ mạnh, rút!”
      Trong đầu vừa nghĩ thế, nam tử kia liền quyết định nhanh, thêm điều gì vô nghĩa nữa, thân hình nhanh chóng thối lui, khi rời khoảng trăm bước mới quát to tiếng.
      Nhìn thấy trực tiếp xoay người chạy trốn, những tên còn lại biến sắc, cũng mặc kệ đám người của Liễu đội trưởng, xoay người chạy trối chết.
      Thấy vậy, mấy người Liễu đội trưởng nhất thời thở phào nhõm. Sống sót sau tai nạn khiến cho bọn họ cảm thấy có chút hư thoát.
      “Giết nhiều người như vậy còn muốn dễ dàng thế ư? Người của Thiên Phủ dễ giết thế đâu.” Ở giữa trung, Tiêu Viêm lạnh nhạt nhìn những bóng đen chạy loạn kia, bàn chân khẽ đạp hư , cỗ dao động vô hình nhanh như chớp khuếch tán ra xung quanh.
      “Phốc phốc.”
      Cỗ dao động vô hình này lặng yên khuếch tán ra làm cho hơn mười bóng người chạy trốn ở phía xa kia đứng khựng lại. Sau đó, từng cột máu phun ra, đẩy những cái đầu bắn lên trung rồi rơi bịch xuống đất. Máu tươi nhuộm đỏ cả mặt đất, trong huyết tinh vô cùng.
      Nhóm người Liễu đội trưởng thấy thế rùng cả mình. Bọn họ căn bản thấy đến tột cùng Tiêu Viêm ra tay như thế nào mà khiến cho đám cao thủ của Hồn Điện có thực lực hơn xa bọn họ đều biến thành thi thể đầu.
      “Đa tạ tiền bối đại nghĩa cứu giúp, chúng ta là Huyền đội của Thiên Phủ Liên Minh ngoại minh đệ tam đại đội, ân cứu mạng lần này suốt đời khó quên.” Bất quá, Liễu đội trưởng kia cũng là người thông minh, nhanh chóng áp chế sợ hãi trong lòng, cung kính thi lễ với hai người ở trung. Tuy rằng nhìn qua hai người tuổi còn , nhưng ở thế giới thực lực vi tôn, hai người này chỉ cần giơ tay nhấc chân có thể dễ dàng chém giết Đấu Tông cường giả cũng đủ làm cho bọn họ cung kính xưng tiếng tiền bối.
      “Ngoại minh.”
      Nghe người này thế, Tiêu Viêm thoáng có chút kinh ngạc, xem ra mấy năm nay Thiên Phủ Liên Minh phát triển đây.
      “Đem đan dược này chia cho mọi người , chỉ cần còn thở là chết được.” Tiêu Viêm bấm tay bắn ra, cái bình ngọc liền xuất trong tay Liễu đội trưởng. Liễu đội trưởng vô thức nhìn vào, lập tức liền trợn tròn mắt. Bên trong bình ngọc, mỗi viên đan dược đều ngập tràn linh khí, dược hương nồng đậm. Cho dù là lục phẩm đan dược với phẩm giai cao nhất từng nhìn thấy cũng thể so sánh với chúng.
      biết vị tiền bối này từ đâu tới, ra tay lại hào phóng như vậy. Có bán hết cả nhóm người chúng ta ở đây cũng giá trị bằng viên đan dược.” Liễu đội trưởng run rẩy nắm bình ngọc trong tay, vội vàng phân chia cho mấy huynh đệ bị thương nặng, sau đó mới mang vài người nòng cốt trong đội ngũ, nơm nớp lo sợ nhìn nam nữ từ trung hạ xuống.
      cho ta nghe chút, năm đó sau khi gian Hỏa đóng cửa xảy ra những chuyện gì.” Sau khi hạ xuống, Tiêu Viêm tùy ý hỏi.
      “Vâng.”
      Nghe vậy, Liễu đội trưởng vội vàng cung kính đáp. cũng là người thông minh, biết chuyện gì nên hỏi, chuyện gì . Bởi vậy sau khi suy nghĩ sắp xếp chút liền ra tất cả những chuyện lớn phát sinh trong hai năm này ở Trung Châu mà biết được. Trong lúc kể, mấy người bọn họ ngừng vụng trộm đánh giá thanh niên trước mặt. Chẳng biết tại sao, bọn họ lại cảm giác người này dường như có chút quen mắt.
      “Thạch Tộc biến mất?”
      Tiêu Viêm nghe những chuyện này chỉ thản nhiên gật đầu. Nhưng khi Liễu đội trưởng kia tới việc sau Linh tộc đến lượt Thạch Tộc lại quỷ dị biến mất, sắc mặt của Tiêu Viêm và Huân Nhi đồng thời thay đổi.
      “Đúng vậy, Thạch Tộc biến mất giống hệt như Linh tôc. Nhưng trong năm trở lại đây cũng xuất tình huống nào nữa. Có lẽ là do việc ba tộc viễn cổ khác liên minh với nhau.” Liễu đội trưởng cung kính .
      nghĩ tới, trong hai năm lại xảy ra nhiều chuyện như vậy.” Tiêu Viêm sắc mặt ngưng trọng, khẽ lẩm bẩm. Chỉ trong hai năm ngắn ngủi, Thiên Phủ và Hồn Điện hoàn toàn khai chiến, Thạch Tộc biến mất, ba tộc kết minh. Những chuyện lớn kinh thiên động địa thế này cùng tập trung lại, đúng là cực kỳ náo nhiệt.
      “Vị tiền bối này …”
      Thấy Tiêu Viêm lâm vào trầm tư, Liễu đội trưởng nhìn quanh, chần chờ chút, mới cẩn thận mở miệng : “Nơi này xa, có phân điện của Hồn Điện. Bình thường, nếu như hộ pháp chết, bọn có thể cảm ứng được. Vì thế, chúng ta nên rời khỏi Hỏa bình nguyên trước . Phân điện này của Hồn Điện có thực lực rất mạnh, trong đó còn có vị cường giả Đấu Thánh của Hồn Tộc tọa trấn. Trong hai năm giao chiến, Thiên Phủ Liên Minh chúng ta có ít cường giả bị Đấu Thánh cường giả của Hồn điện kia giết hại.”
      “Hả? Mấy tinh Đấu Thánh?”
      Nghe vậy, Tiêu Viêm hơi nhướng mày, hỏi.
      “Nhất tinh.” Liễu đội trưởng biết Tiêu Viêm hỏi để làm gì, nhưng vẫn thành trả lời. Đối với bọn họ mà , loại cường giả này chính là truyền thuyết.
      “Nhất tinh sao?”
      Tiêu Viêm xoa xoa cằm, khẽ gật đầu. Thấy vậy, đám người Liễu đội trưởng hơi mừng rỡ, muốn tranh thủ bảo vị tiền bối này rời bỗng choáng váng đến ngây người khi nghe người kia .
      “Ngươi biết đường ? Mang ta tới phân điện kia chuyến.”
      Nhìn thấy bộ dáng mỉm cười của thanh niên trước mặt, tất cả mọi người lâm vào trầm mặc. Liễu đội trưởng kia còn run lên. Đối với bọn họ Phân điện của Hồn Điện là cấm địa đáng sợ nhất. Bình thường ai cũng muốn tránh xa khu vực kia, chưa ai nghĩ tới vào đó.
      thôi.”
      Tiêu Viêm cười cười, cũng để ý tới im lặng của bọn họ, đưa tay đặt lên vai Liễu đội trưởng, đợi chuyện, gian liền dao động, ba người thấy bóng dáng. Mấy người khác thấy vậy, sắc mặt nhất thời trắng bệch. tới phân điện của Hồn Điện, đây phải là muốn chết hay sao.
      “Lần này xong rồi.”
      gã đội hữu vẻ mặt như đưa đám, khó khăn mới nhặt lại được cái mạng, giờ tự mình tặng .
      “Làm sao bây giờ?”
      cần hoảng, vị tiền bối kia dường như phải người tầm thường.”
      “Nhưng trong phân điện kia còn có Đấu Thánh cường giả tọa trấn a! Vị tiền bối này cho dù lợi hại, nhưng vẫn còn trẻ như vậy, làm sao có thể là đối thủ của lão quái vật kia?”
      “Chuyện này …”
      Cả đám người nhìn nhau, tranh luận phen, cuối cùng trở nên ủ rũ.
      “Xuy.”
      Khi mọi người im lặng gì nữa gian lại dao động, ba đạo thân ảnh ra, đúng là ba người Tiêu Viêm vừa rời bao lâu.
      “Đội trưởng.”
      Nhìn thấy ba người còn sống trở về, những người còn lại nhất thời mừng như điên, vội vàng tiến tới.
      Nhưng mà, vị Liễu đội trưởng kia vẫn cứ ngây dại, để ý tới những người vây quanh. Cũng đúng thôi! có ai sau khi nhìn thấy cường giả mà mình coi như truyền thuyết giống như lão quái trong phân điện của Hồn điện kia lại bị người thanh niên trước mặt tùy tay vung chưởng đánh thành đống thịt nát, lại có thể duy trì bình tĩnh được.
      “Đội trưởng, lão quái kia có ở phân điện sao?”
      Nghe được thanh vang lên xung quanh mình, vị Liễu đội trưởng rốt cuộc phục hồi tinh thần, lắc lắc đầu và : “Từ giờ trở , Hỏa Bình Nguyên còn phân điện của Hồn Điện, cũng còn vị Hồn Thanh thánh giả đại danh đỉnh đỉnh kia nữa.”
      Nghe vậy, mọi người ngẩn ra, đến khi phục hồi tinh thần lại trong mắt tràn ngập vẻ khó tin. Chỉ trong mấy phút đồng hồ ngắn ngủi, phân điện của Hồn Điện liền biến mất.
      thôi.”
      Nhìn thấy biểu tình buồn cười của bọn họ, Tiêu Viêm cười cười, xoay người, chân đạp hư , chậm rãi xa.
      “Trở về khu vực tìm người phụ trách. Sau này, các ngươi chính là thành viên Địa cấp của Thiên Phủ nội minh.”
      Nghe thấy thanh nhàn nhạt kia, thân thể mọi người đều khẽ run lên. Thành viên của Thiên Phủ nội minh, chia làm Thiên Địa Huyền Hoàng. Mặc dù lần này bọn họ có cống hiến nhưng nhiều lắm cũng chỉ có thể trở thành thành viên Hoàng cấp của Thiên Phủ nội minh mà thôi, còn cách Địa cấp xa lắm. Người này chỉ câu, làm sao có thể…
      “Tiền bối, biết tôn tính đại danh của ngài.”
      Liễu đội trưởng ngẩn ra, chợt vội vàng quỳ xuống, cung kính to.
      “Ngươi cho bọn họ, là Tiêu Viêm cho các ngươi… Thế là được.”
      Xa xa, tiếng cười khẽ theo gió mà tới, chậm rãi vang lên bên tai mọi người.
      “Tiêu … Tiêu Viêm.”
      Mọi người đột nhiên ngẩng đầu, hai mắt khiếp sợ nhìn thân ảnh đạp hư dần trở nên mơ hồ kia. lát sau mới có thanh run rẩy vì kích động vang lên.
      dĩ nhiên là Thiếu … thiếu minh chủ.”

    2. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 1521: Mưa gió nổi lên
      Dịch: Nino1310 - Biên: celestial_wind1116
      “Tiêu Viêm ca ca, Thạch Tộc biến mất, Cổ Tộc chắc chắn bị tác động , bởi vậy muội muốn về trước xem sao.”
      ngọn núi, Tiêu Viêm nhìn về chân trời phía Tây Bắc, trong lòng vang lên tiếng nhàng của Huân Nhi hôm trước, thoáng có chút buồn bã. Tất nhiên là hiểu, Huân Nhi theo mất tích hai năm làm Cổ Tộc chấn động rất lớn, về tình về lý đều nên quay về xem xét, huống chi còn có cả việc của Thạch Tộc.
      “Huân Nhi, ta đáp ứng muội, nhất định tới Cổ Tộc cầu hôn. Hãy chờ ta.”
      Bàn tay Tiêu Viêm khẽ huơ lên, giống như bắt lấy bóng hình xinh đẹp kia. lát sau, Tiêu Viêm nhanh chóng thu liễm cảm xúc trong lòng, đôi mắt từ từ nheo lại. đường , cũng hiểu tình huống tại giữa Thiên Phủ Liên Minh và Hồn Điện. Cuộc chiến giữa hai bên vượt qua dự liệu của , gần như đạt tới tình trạng là chết ngừng. Hồn Điện hủy ít thành thị của liên minh, mà liên minh cũng phá hủy ít phân điện của Hồn Điện. Trừ những người đứng đầu chân chính của hai bên còn giằng co cơ bản có thể dùng từ giết đến đỏ mắt để hình dung.
      Đương nhiên, Tiêu Viêm có ý kiến gì với với loại tình huống này. với Hồn Điện, Hồn Tộc cũng là chết thôi, hơn nữa còn có gì có thể điều tiết. cũng từng nghĩ tới cảnh này, chỉ là đoán được tới nhanh và hung mãnh như vậy.
      “Hai hổ đánh nhau chắc chắn có thương vong. Hồn Điện lần này bị tổn thất nặng, với tính tình của bọn , nhất định để yên. nhưng giờ liên minh chỉ có Tiêu Thần tổ tiên tọa trấn, còn có vị lão tổ Đan Tháp thầm che chở, cho dù tên Điện chủ của Hồn Điện kia có kiêu ngạo đến cỡ nào, cũng dám trực tiếp chém giết. Nhưng mà phía sau Hồn Điện còn có Hồn Tộc, bọn chắc chắn đứng nhìn Hồn Tộc bị hủy trong tay Thiên Phủ Liên Minh.”
      Ánh mắt Tiêu Viêm lóe sáng, tuy rằng lâu xuất thế, nhưng chỉ cần kết hợp với số tin tình báo đạt được khó để suy luận ra số chuyện.
      “Có lẽ tới lúc ra tay với Hồn Điện rồi! Năm đó các ngươi huyết tẩy Tiêu gia ta, thiếu chút nữa đoạn huyết mạch của Tiêu gia ta. giờ, đến lúc nợ máu trả bằng máu.”
      Tiêu Viêm từ từ xiết chặt tay, trong con ngươi lên lửa giận, cỗ hàn ý trầm lặng yên xuất . Thân hình khẽ động, gian có chút vặn vẹo, Tiêu Viêm quỷ dị biến mất.
      Tinh Vẫn Các nay trở thành tổng bộ của Thiên Phủ Liên Minh, chỉ có quy mô mở rộng gấp mấy lần, mà cường giả của tổng bộ cũng nhiều đếm xuể, có thể là phòng thủ kiên cố, cho dù là cường giả Đấu Thánh cũng khó có thể thần biết quỷ hay mà xâm nhập vào.
      Cùng với phát triển nhanh chóng của Thiên Phủ Liên Minh, số người trước đây lên tiếng phản đối chuyện kết minh cũng hoàn toàn biến mất. Thậm chí, mấy thế lực lớn quy tụ vào liên minh dần dần có dấu hiệu dung hợp. số đệ tử bất tri bất giác đổi xưng hô từ đệ tử của môn phái thành người của Thiên Phủ. Trong thời gian dài, các thế lực dần bị đồng hóa thành , chỉ còn Thiên Phủ.
      Đối với điểm này, mấy đầu lĩnh của các thế lực lớn cũng thấy , nhưng cuối cùng cũng ngầm đồng ý. giờ liên minh với Hồn Điện trở thành cục diện chết thôi. Nếu liên minh xảy ra biến cố mà giải tán thế lực của bọn họ tuyệt đối trở thành mục tiêu trả thù của Hồn Điện. Đến lúc đó e rằng kết cục vô cùng thê thảm. Lúc này đây, chỉ có thể kết hợp chặt chẽ làm mới có thể đối kháng cùng Hồn Điện. Nếu , chỉ có con đường chết.
      Qua hai năm, bên trong Tinh giới cũng thay đổi rất nhiều. Từng ngọn núi mọc lên, đó có rất nhiều lầu, các lớn. Từ trong đó mơ hồ lan tỏa ra nhiều khí tức cường hãn. Bên trong Tinh Giới, nơi đây có thể coi là khu vực trung tâm của Thiên Phủ Liên Minh, số lượng cường giả ở đây đạt tới con số tương đối khủng bố.
      Ở trung tâm của Tinh Giới, tòa đại điện hùng vĩ đứng sừng sững đỉnh núi, mây mù lượn lờ, tỏa ra khí tức hào hùng.
      Bốn phía đại điện, từng đạo linh hồn cảm giác ngừng qua lại, tựa như thiên la địa võng. Phòng vệ chặt chẽ tới mức con kiến lọt vào cũng bị phát ngay lập tức.
      tháng nay, Liên minh giao thủ với Hồn Điện bốn mươi ba lần, trong đó ba lần có quy mô . Tuy rằng phá hủy được phân điện, nhưng lại tổn thất ít nhân thủ.” Bên trong đại điện, khí ngưng trọng, Phong tôn giả báo cáo tình hình chiến trong vòng tháng này cho Dược Lão.
      Nghe vậy, Dược lão chậm rãi gật đầu. Hai năm qua , tuy rằng khí tức của ông so với năm đó mạnh lên ít, nhưng khuôn mặt ngược lại lại già hơn trước. Xem ra chuyện của liên minh khiến ông suy nghĩ, lo lắng, tốn ít tâm huyết.
      “Việc này cũng lớn! Nhưng mà gần đây chúng ta có được ít tin tình báo. Có lẽ Hồn Điện chịu nổi giằng co này nữa.” Phong tôn giả trầm ngâm chút, đột nhiên .
      “Hả?”
      Nghe Phong tôn giả vậy, tất cả nhóm cao tầng của Liên Minh đều tập trung lại.
      “Theo như tin tình báo, bên trong Hồn Tộc phái ra cường giả chân chính, trợ giúp Hồn Điện tiêu diệt Thiên Phủ Liên Minh chúng ta.”
      “Hừ, khẩu khí cũng , có Tiêu Thần tiền bối cùng Đan Tháp lão tiền bối ở đây, Hồn Điện cũng dám lớn tiếng như vậy.” Phong tôn giả vừa dứt lời, trong đại điện liền truyền ra ít tiếng hừ . Mấy năm nay Thiên Phủ Liên Minh thể thực lực cực kỳ mạnh mẽ, với thực lực này, cho dù là Hồn Điện cũng phải chịu tổn thất . số người còn đem Thiên Phủ Liên Minh trở thành tân sinh bá chủ của Trung Châu, khó trách khiến cho số người nảy sinh kiêu ngạo.
      “Có tự tin là chuyện tốt, nhưng nếu quá mức, là tự tìm đường chết.” Dược Lão nhìn mấy người chuyện kia, lạnh nhạt .
      “Có tìm hiểu được lần này Hồn Tộc phái ai tới ?”
      Phong tôn giả liếm môi, nhìn Dược Lão, gật đầu : “Hồn Thiên Mạch.” xong lời này, nhìn thoáng qua trong đại điện, phát ít người có vẻ mờ mịt, lại thêm câu: “Cường giả Lục Tinh Đấu Thánh, nghe , từng tham dự vây sát Tiêu Huyền.”
      “Ách.”
      Câu sau cùng thể nghi ngờ là quả bom lớn, khiến cho đại điện nhất thời oanh động. mặt ít người lộ ravẻ khiếp sợ. ngờ Hồn Tộc lại phái ra lão quái cỡ này. Xem ra bọn hạ quyết tâm tiêu diệt Thiên Phủ Liên Minh.
      “Hồn Thiên Mạch.”
      Trong đại điện chấn động, đột nhiên vang lên giọng khàn khàn, cơ hồ khiến tất cả mọi người yên tĩnh lại. Từng ánh mắt nhìn về phía góc của đại điện, nơi đó, thân ảnh gầy gò lẳng lặng ngồi xếp bằng, sắc mặt già nua tựa như cương thi, chính là Tiêu Thần được Tiêu Viêm từ Hỏa ảo cảnh cứu ra.
      Tiêu Thần xong rồi lại yên tĩnh, chỉ có những người thực lực cực kỳ mạnh mẽ mới có thể cảm nhận được vừa rồi gian xung quanh mình có chút biến đổi. Xem ra trong lòng Tiêu Thần cũng có cảm xúc dao động .
      “Sao Hồn tộc lại phái lão quái này ra? Chẳng lẽ bọn sợ Cổ Tộc cùng tam tộc khác bất mãn hay sao?” Hỏa Vân lão tổ cau mày . Mặc dù giờ thương thế của lành, hơn nữa còn nhờ đan dược để đột phá tới Nhị tinh đấu thánh. Nhưng đối mặt với Lục tinh Đấu thánh vẫn thể kháng cự nổi.
      giờ trong viễn cổ chủng tộc, tất cả đều hoài nghi lẫn nhau, lo sợ việc của Linh Tộc cùng Thạch Tộc tái diễn, còn ai có tâm tình quản việc của Hồn Tộc nữa. Mà hành động lúc này của Hồn Tộc cũng coi như thử dò xét. Nếu , chỉ có mình Hồn Thiên Mạch tới.” Đan Tháp Đại trưởng lão lắc lắc đầu, sắc mặt có chút ngưng trọng : “Nếu lão quái kia muốn động thủ, chỉ sợ phải mời lão tổ ra tay. Đến lúc đó, Hồn Điện chỉ cần để cho Điện chủ hoặc Hồn Ma lão nhân ra tay là có thể tạm thời chế trụ Tiêu Thần tiền bối, Nếu như thế, lực lượng cực mạnh của chúng ta hoàn toàn bị cầm chân. người con lại hoàn toàn có thể dẫn đầu cường giả Hồn Điện triển khai tấn công liên minh. Khi đó, chúng ta lâm vào hồi đại chiến thảm thiết.”
      Nghe Đan Tháp Đại trưởng lão phân tích, trong đại điện trở nên trầm mặc. Tuy giờ Thiên Phủ Liên Minh phát triển rất mạnh, nhưng số lượng cường giả đỉnh phong lại chỉ có thể miễn cưỡng chống lại Hồn Điện mà thôi. Nhưng lúc này đây, loại chênh lệch này, trực tiếp bị Hồn Tộc dập nát.
      “Tới lúc đó, để cho ta cùng Tiểu Y Tiêu, Thải Lân ba người liên thủ, thử xem có thể chế trụ Điện chủ Hồn Điện hay .” Dược lão vẻ mặt trầm ngâm, lát sau mở miệng .
      Nghe vậy, Đan Tháp Đại trưởng lão bất đắc dĩ lắc đầu. tới ba người bọn họ có thể chế trụ Điện chủ Hồn Điện đạt tới Ngũ Tinh Đấu Thánh hay . Cho dù có thể miễn cưỡng kiềm chế, số lượng Đấu Thánh của hai bên cũng trở nên chênh lệch nhiều hơn. Nếu đám Đấu Thánh của Hồn Điện tiến vào được tạo thành đả kích mang tính hủy diệt đối với quân Liên minh.
      “Nếu có Tử Nghiên tiểu thư ở đây cũng cần đau đầu như vậy.” người khẽ thở dài . Tử Nghiên là trợ lực rất lớn, nhưng dù sao chuyện của bộ tộc Thái Hư Cổ Long vẫn chưa xong. Tam đại long vương bị thương nhưng chạy trốn được, trở thành tai họa ngầm. Nàng phải tọa trấn Đông Long Đảo, cho tới khi tam đảo kia hoàn toàn bị diệt trừ.
      Trong đại điện lại chìm vào im lặng. Đến bây giờ, mọi người mới phát , hóa ra, trong lúc bất tri bất giác, hồi mưa bão dần dần bao phủ lên Liên minh. Hơn nữa, trong lúc này đây, nếu xảy ra chuyện gì mọi cố gắng trước kia đều như nước chảy ra biển đông.
      “Hồn Điện điện chủ.” Đan Tháp Đại trưởng lão chần chờ chút, rốt cuộc cắn răng, đứng dậy. Nhưng mà còn chưa kịp hết câu tiếng cười sang sảng vang lên tiếp lời, khiến cho mọi người ngồi đây đều chấn động mạnh mẽ.
      “Giao cho ta .”
      Ở góc đại điện, hai mắt Tiêu Thần chợt mở, gương mặt già nua chậm rãi lên nụ cười vui mừng.

    3. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 1522: Về nhà!
      Dịch: Nino1310 - Biên: celestial_wind1116
      Tiếng cười sang sảng đột nhiên xuất khiến cho đại điện như ngưng lại. Ngay sau đó, tất cả ánh mắt đều đổ dồn về phía cửa đại điện. Ở đó, ánh mặt trời tà tà chiếu xuống, bóng người cao gầy dần dần ra trước mắt mọi người.
      “Tiêu Viêm.”
      Bóng người kia vừa , nhóm người Phong tôn giả, Hỏa Vân lão tổ đều run lên, khuôn mặt tràn đầy vẻ thể tin được, trong giọng giấu được vẻ vui mừng, kinh ngạc.
      “Tiêu Viêm? là đệ tử thân truyền của Minh chủ?”
      Bởi vì Thiên Phủ lớn mạnh nên số cao tầng ngồi trong đại điện này cũng biết Tiêu Viêm. Nhưng mỗi người trong bọn họ đều biết địa vị của Tiêu Viêm ở trong Thiên Phủ Liên Minh quan trọng như thế nào. Nếu Dược Lão là Minh Chủ của Thiên Phủ Liên Minh vậy Tiêu Viêm chính là lãnh tụ tinh thần của Thiên Phủ.
      “Ầm.”
      Dược lão há miệng, hai mắt nhìn chằm chằm vào bóng người chậm rãi bước tới kia, đấu khí mênh mông trong cơ thể vì tâm cảnh dao động mà bùng nổ, Tay cầm của chiếc ghế ngồi cũng hóa thành phấn vụn. Dược Lão hề để ý tới, run rẩy dứng dậy, ánh mắt trở nên ươn ướt. Trong hai năm qua, có lúc nào ông nhớ tới Tiêu Viêm. Cả đời Dược Lão vợ con, chỉ có Tiêu Viêm là người gần gũi nhất. Nếu được việc rời khỏi gian Hỏa lại mang đến lo lắng đợi chờ thế này ông do dự mà lựa chọn ở lại.
      Những người khác thấy bộ dáng kích động của Dược Lão liền cảm thấy kinh ngạc. Những năm gần đây, ở trước mặt bọn họ, Dược Lão luôn luôn bình tĩnh, bận tâm tới chuyện gì, cho dù đối mặt với quái vật lớn như Hồn Điện ông cũng bộc lộ cảm xúc quá nhiều. Nhưng lúc này đây, lần đầu tiên trong mấy năm qua bọn họ thấy Dược lão biểu lộ cảm xúc như vậy.
      Dưới ánh mắt chăm chú của mọi người, thân ảnh của Tiêu Viêm hơi nhoáng lên cái, liền xuất trước mặt Dược Lão. Nhìn lão nhân kích động tới mức rơi lệ, trong lòng Tiêu Viêm cảm thấy áy náy vô cùng. Bản thân mất tích hai năm khiến cho ít người phải lo lắng.
      “Lão sư, ta trở về.”
      Thầy trò đối mặt nhau, trong lòng đều có muôn vàn cảm xúc dâng trào, nhưng cuối cùng chỉ có thể thốt lên mấy lời khẽ làm người khác cảm khái thôi.
      “Ha ha, trở về là tốt rồi, trở về là tốt rồi.”
      Dược Lão lau lau nước mắt, khuôn mặt già nua hầu như căng thẳng trong suốt hai năm qua cuối cùng cũng nở nụ cười. Bàn tay gầy guộc ngừng vỗ lên bả vai Tiêu Viêm, trong miệng lặp lặp lại câu kia.
      “Ha ha, Dược Lão đầu, ta tiểu tử này đoản mệnh như vậy. Giờ ông tin rồi chứ.” Hỏa Vân lão tổ cười to . Thấy Tiêu Viêm thuận lợi trở về, trong lòng cũng thở ra hơi. người tên tiểu tử này giống như có ma lực trấn an tâm tình của người khác vậy. Vừa nhìn thấy , trong lòng vốn bị chuyện của Hồn điện đè nén cũng trở nên nhõm hơn nhiều.
      “Ha ha, thiếu minh chủ xuất đúng lúc, lần này xuất quan, cũng là có thể giảm bớt áp lực bên trong liên minh, đến lúc đó ta và ngươi hai người liên thủ, hẳn là có thể chế trụ được điện chủ của Hồn Điện.” Đan Tháp Đại trưởng lão cũng mang theo ý mừng, cười .
      “Lấy thực lực giờ của , mình đối phó với điện chủ của Hồn Điện, cũng thành vấn đề.” Đại trưởng lão vừa dứt lời, Tiêu Thần ngồi góc đại điện lãnh đạm cười, mở miệng .
      Nghe vậy, mấy người Đại trưởng lão cùng Dược Lão đều ngẩn ra, ánh mắt có chút chấn động nhìn về phía Tiêu Viêm. Tiêu Thần là người có thực lực mạnh nhất ở đây. như vậy, mọi người đương nhiên là tin tưởng.
      “Ngươi luyện hóa được Tịnh Liên Hỏa rồi?” Dược Lão phản ứng nhanh nhất, sau khi sửng sốt chút liền thất thanh .
      “May mắn.” Tiêu Viêm mỉm cười.
      “Tiểu … Tiểu tử này.”
      Thấy Tiêu Viêm hề phủ nhận, mấy người Hỏa Vân lão tổ ở bên cạnh đều hít hơi dài, hai mắt nhìn nhau đầy khiếp sợ. Bọn họ đều từng vào gian Hỏa đương nhiên biết trình độ đáng sợ của Tịnh Liên Hỏa. Ngay cả cường giả như Đan Tháp lão tổ đích thân ra tay cũng thể chiếm được chút thượng phong nào. Bọn họ vốn cho rằng Tiêu Viêm có thể thuận lợi thoát khỏi gian Hỏa rất may mắn rồi. Chứ lúc Tiêu Viêm xuất cho đến giờ, bọn họ hề nghĩ tới chuyện thu phục Tịnh Liên Hỏa.
      Bởi vì Tịnh Liên Hỏa quá mức đáng sợ, trong mấy ngàn năm nay, cũng có ít cường giả có thực lực hơn xa Tiêu Viêm có ý muốn thu phục nó, nhưng cuối cùng đều thất bại quay về, chưa từng có ngoại lệ.
      “Tốt! Ha ha! Rất tốt!”
      Sau khi khiếp sợ, Dược Lão phục hồi lại tinh thần, khuôn mặt già nua tràn đầy vẻ vui mừng khó có thể che dấu được. Đối với Luyện Dược Sư mà , Dị hỏa cỡ Tịnh Liên Hỏa chính là thần vật ai mong ngóng. Năm đó, ngoài Tịnh Liên Thánh thu phục nó lần còn bất cứ ai có thể hàng phục nó được nữa. Lúc này đây, Tiêu Viêm lại lần nữa sáng tạo ra kỳ tích. Có được Tịnh Liên Hỏa, Dược Lão còn nghi ngờ nào về việc có thể đơn phương độc mã giao thủ cùng Hồn Điện điện chủ mà bại.
      “Có thêm Thiếu Minh chủ chúng ta có cách đối phó với việc Hồn Điện tấn công rồi. Đúng là chuyện vui mừng.” Đại trưởng lão cười . Tiêu Viêm có thể mình đối phó với điện chủ Hồn Điện kia, đó là chuyện rất tốt. Như vậy, bản thân ông cũng rảnh tay, có thể giúp Liên Minh giảm bớt áp lực.
      “Ha ha, Thiếu minh chủ là phó tướng của liên minh a.”
      Bên trong đại điện, những người khác vội vàng cung kính chúc mừng. Tuy rằng bọn họ ở trong liên minh có chút phân lượng nhưng cũng tự hiểu rằng thể so được với địa vị của Tiêu Viêm. Thiên Phủ Liên Minh là do tay Tiêu Viêm mượn sức sáng lập, trong đó chứa tâm huyết của . Tuy rằng vị trí Minh Chủ nằm trong tay Dược Lão nhưng số người lãnh đạo chân chính như mấy người Hỏa Vân lão tổ đều biết . Dược Lão chỉ là người trợ giúp Tiêu Viêm quản lý thế lực này, còn đâu toàn bộ trung tâm của liên mình ra đều thuộc về mình Tiêu Viêm.
      Đối với nhiệt tình và kính sợ của nhóm người xa lạ này, Tiêu Viêm cũng hề quá lạnh nhạt mà mỉm cười chuyện cùng bọn họ, ngược lại còn khiến cho đám người bình thường khá cao ngạo này có chút thụ sủng nhược kinh. (Được ưu ái mà cảm thấy kinh sợ)
      “Ha ha, chuyện hôm nay liền dừng ở đây , các vị hãy trở về trước, chỉnh đốn thuộc hạ, giám thị nhất cử nhất động của Hồn Điện. Nếu lúc này bọn chúng muốn quyết chiến cùng Thiên Phủ Liên Minh chúng ta, chúng ta liền cho bọn chúng biết, tại Liên Minh hề sợ Hồn Điện bọn chúng đâu.”
      “Vâng.”
      Nghe Dược Lão tuyên bố hào hùng như thế, nhiệt huyết trong lòng mọi người cũng tăng lên. Hai năm qua, hai thế lực lớn đụng độ nhau rất nhiều lần, xung đột cũng càng ngày càng lớn. giờ cuối cùng cũng có thể chính thức ra tay lần, vừa vặn hợp với ý của số người. Hơn nữa, lần quyết chiến này là lần quyết định xem ai là thế lực bá chủ của Trung Châu.
      Thế lực lâu đời Hồn Điện và Liên Minh mới thành lập tranh đấu… Khi đó, toàn bộ Trung Châu vì thế mà sôi trào!
      Hội nghị ở đại điện kết thúc, Tiêu Viêm bị đám người Dược Lão kích động vây quanh, về số chuyện lớn của Thiên Phủ Liên Minh mấy năm nay, cuối cùng mới trở lại bên trong U Tĩnh Viện sau hai năm xa cách.
      “Phụ thân.”
      Tiêu Viêm vừa tiến vào sân, thanh quen thuộc đầy vui mừng vang lên. bóng người bé từ trung bay vọt vào lòng .
      “Ha ha, tiểu nha đầu, lớn rồi a.”
      Tiêu Viêm cười tủm tỉm, vươn cánh tay ra ôm chặt thân ảnh xinh kia vào ngực, nhìn khuôn mặt nhắn non nớt của Tiêu Tiêu lộ ra vui mừng, những lo lắng trong lòng liền tiêu tan. Nơi này là nhà của , bất luận ở bên ngoài trải qua hung hiểm như thế nào, nhưng khi tiến vào đây, mọi mệt mỏi trong lòng đều nhanh chóng biến mất.
      “Nghe ngươi trở lại, nàng vẫn chờ tới bây giờ.” Khi Tiêu Viêm ôm Tiêu Tiêu vui đùa, thanh dịu dàng mềm mại vang lên. Tiêu Viêm ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy Tiểu Y Tiên nhìn mà cười. Hai năm gặp, nàng bây giờ càng trở nên dịu dàng như nước, loại dịu dàng nhu hòa này thấm vào ruột gan, khiến người ta phải trầm mê trong đó.
      “Đấu Thánh.” Tiêu Viêm ôm Tiêu Tiêu, nhìn Tiểu Y Tiên cười . Lấy thực lực của đương nhiên có thể nhìn ra được thực lực của nàng, Nhất Tinh Đấu Thánh. Hai năm này nàng cũng đột phá được chướng ngại kia, hơn nữa vượt qua trình độ bán thánh, đạt tới Nhất Tinh Đấu Thánh, loại tốc độ này rất khá rồi.
      “Là do giọt máu huyết của Thánh kia.” Tiểu Y Tiên nhìn Tiêu Viêm, khỏi cười : “Năm đó, từ sau khi tiến vào Cửu U Hoàng Tuyền đến giờ, Thải Lân vẫn chưa ra. Nhưng mà ngươi cần lo lắng, ta và Thanh Lân cách thời gian lại gặp Cửu U Địa Minh Mãng. Chắc là nàng gặp được kỳ ngộ gì đó ở dưới đáy hoàng tuyền. Chúng ta có thể cảm nhận được khí tức của nàng, nhưng cách nào tiến vào đáy hoàng tuyền.”
      Nghe vậy, sắc mặt Tiêu Viêm khẽ biến, tính thời gian, Thải Lân chẳng phải ở Cửu U Hoàng Tuyền được ba năm rồi sao? Đáy hoàng tuyền kia, cũng từng qua, nhưng vẫn chưa cảm giác được ở đó có chỗ nào khác thường a.
      “Chẳng lẽ là ở tận sâu bên trong?”
      Tiêu Viêm nhíu mày, ở sâu trong Cửu U Hoàng Tuyền tràn ngập hàn lực, cho dù là cũng dám tiến vào. Nếu có kỳ ngộ gì cũng chỉ ở nơi này. Thải Lân bản thể là Thất Thải Thôn Thiên Mãng, tiếp xúc với loại Cực lực này có lẽ cũng là kỳ ngộ.
      “Xem ra, sau khi giải quyết chuyện của liên minh, hẳn là phải tới Cửu U Địa Minh Mãng tộc chuyến.”
      Tiêu Viêm lắc lắc đầu, áp chế lo lắng trong lòng, giờ chuyện khẩn cấp trước mắt là giải quyết lũ Hồn Điện rách việc kia.

    4. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 1523: Chiến thư!

      Dịch: Nino1310
      Biên: celestial_wind1116 truyện copy từ tunghoanh.com
      Nguồn:



      Ngay trong ngày hôm đó, tin tức Tiêu Viêm trở về Thiên Phủ Liên Minh gần như truyền khắp các thế lực trong Thiên Phủ. Nhất thời, cả Thiên Phủ trở nên cực kỳ sôi động, danh vọng của Tiêu Viêm trong liên minh hoàn toàn được thể ra.

      Hai năm qua, tuy rằng liên minh với Hồn Điện vẫn đánh nhau liên tục, nhưng tin tức Tiêu Viêm mất tích làm cho sĩ khí của Thiên phủ giảm mạnh trong thời gian dài, đặc biệt là số đệ tử của Tinh Vẫn Các lại càng suy sụp. Trước kia, trong vài lần kiếp nạn, thời điểm bọn họ tuyệt vọng nhất, thân ảnh kia giống như thiên thần giáng thế, lấy thực lực của người ngăn cản cơn sóng dữ, khiến bọn họ rung động. Từ đó, bóng người dần dần tiến vào sâu trong nội tâm của bọn họ, khiến bọn họ tôn sùng, kính sợ vô cùng.

      Mặc dù trong những ngày Tiêu Viêm biến mất, có mấy người Dược Lão tọa trấn, xuất chuyện tình rối loạn gì, nhưng Thiên Phủ cao tầng đều hiểu việc Tiêu Viêm mất tích đem lại ít chuyện. Cũng may, lúc này Tiêu Viêm trở về, những việc đó cũng tự động biến mất. Giờ đây, dưới lãnh đạo của vị lãnh tụ tinh thần này, Liên minh hoàn toàn bộc lộ lực lượng chiến đấu kinh khủng nhất của mình.

      Trong khí Thiên Phủ liên minh vui mừng náo nhiệt Hồn Điện lại trở nên yên lặng. Thậm chí, ngay cả chuyện phân điện bị Tiêu Viêm thuận tay phá hủy cũng truyền ra ngoài, giống như nhẫn nhịn vậy.

      Đối với những thành viên bình thường của Thiên Phủ Liên Minh, bọn họ tương đối phấn khởi khi thấy tình huống như vậy. Bọn họ tự nhiên nghĩ tới việc này liên quan đến chuyện Tiêu Viêm vừa mới trở về. Nhất thời, danh vọng của Tiêu Viêm ở liên minh càng tăng lên. Lấy lực lượng của bản thân mà áp chế được Hồn Điện vốn kiêu ngạo, ngang ngược. Điều này chỉ có thể dùng hai chữ đáng sợ để hình dung mà thôi.

      Đương nhiên, suy nghĩ này chỉ giới hạn trong những thành viên bình thường của Thiên Phủ. Về phần các cao tầng, bọn họ đều hiểu chuyện này chẳng qua là yên lặng trước khi bão táp xảy ra mà thôi. giờ, chắc là Hồn Điện tụ tập cường giả để chuẩn bị đánh kích trí mạng vào Thiên Phủ Liên Minh.

      Mà đối với áp lực của tĩnh lặng trước cơn bão này, mấy người Dược Lão cũng ra lệnh mở phòng ngự mức cao nhất, vô số trinh sát được phái ra, bất cứ động tĩnh gì xảy ra ở Trung Châu được truyền về Thiên PHủ Liên Minh với tốc độ nhanh nhất.

      Áp lực và đè nén kéo dài trong năm ngày. Trong năm ngày này, tranh đấu giữa Liên Minh và Hồn Điện đột nhiên giảm bớt cách quỷ dị. Dường như cả hai bên đều thu liễm lại, tiếp tục chủ động ra tay mà chỉ ở yên tại địa bàn của mình, hơn nữa, vẫn duy trì đề phòng và cảnh giác ở mức cao nhất.

      Tình trạng quỷ dị đó khiến cho ít các thế lực khác ở Trung Châu phát ra có điều gì đó đúng. Vô số ánh mắt từ bốn phương tám hướng lại tập trung về phía Thiên Phủ Liên Minh và Hồn Điện. số người nhạy bén thầm phát ra mạch nước ngầm bắt đầu chuyển động. Mấy năm nay, tuy rằng Thiên Phủ Liên Minh và Hồn Điện giao chiến với nhau rất kịch liệt nhưng lại chưa từng có cường giả đỉnh phong đối chiến. Bởi vì ai cũng biết, khi có cường giả đỉnh phong ra tay, vậy cơ bản, đây là tượng trưng cho trận chiến cuối cùng của hai thế lực, và cũng đưa ra kết quả cuối cùng giữa Thiên Phủ liên minh và Hồn Điện.

      Nếu Thiên Phủ Liên Minh thắng vậy ngôi vị bá chủ của Trung Châu thay đổi. Nếu Thiên Phủ Liên Minh bại, vậy về sau yếu thế hơn khi đối mặt với Hồn Điện. Ngoài mặt, chuyện này dường như phải vấn đề lớn, nhưng thực chất, nó lại ảnh hưởng cực kỳ khổng lồ với toàn Liên Minh.

      giờ, mỗi thành viên của Thiên Phủ đều lấy việc liên minh có thể chống lại Hồn Điện mà cảm thấy kiêu ngạo. Dù sao những năm gần đây, cũng chỉ có mình Thiên Phủ Liên Minh có thể tranh đấu với Hồn Điện mà thôi. Nếu có ngày, kiêu ngạo của bọn họ biến mất, vậy khác gì mất loại tín ngưỡng tinh thần. Đối với thế lực lớn như Liên minh, đây chính là vấn đề cực kỳ nghiêm trọng.

      Bởi vậy, dưới bầu khí quỷ dị này, số người cũng nhận ra tầm quan trọng của tình. Lần tranh đấu này của hai bên chắc chắn kinh thiên động địa.

      Trong khi ở bên ngoài ồn ào suy đoán về hành vi của Thiên Phủ và Hồn Điện Tiêu Viêm lại lại đóng cửa ra, chỉ ở trong U Tĩnh Viện. Nghe tiếng cười thanh thúy của Tiêu Tiêu, trong lòng cảm thấy ấm áp vô cùng. Vô tình rời khỏi nữ nhi hai năm, có chút xứng làm phụ thân. So với Tiêu Chiến năm đó, biết là kém hơn bao nhiêu.

      Hai năm thời gian, Tiêu Tiêu cũng lớn lên ít. Từ đứa trẻ bám người năm nào dần dần trưởng thành, hơn nữa còn kế thừa vẻ đẹp động lòng người từ mẫu thân nàng, chính là tiểu mỹ nhân. Đợi đến khi lớn lên, chắc chắn xinh đẹp vô cùng.

      Càng lớn, thực lực của Tiêu Tiêu càng tăng mạnh. Ngay khi còn bé lực lượng linh hồn của nàng vô cùng cường đại. Huống chi trong cơ thể còn có tồn tại của Thất Thải Thôn Thiên Mãng, tốc độ tu luyện thể dùng bình thường để hình dung được nữa. Mà khiến cho Tiêu Viêm cảm thấy kinh ngạc nhất chính là vị tổ tiên Tiêu Thần vốn cổ quái kia lại cực kỳ hiền hòa đối với Tiêu Tiêu. Nghe Tiểu Y Tiên , trong hai năm mất tích, Tiêu Thần truyền dạy cho Tiêu Tiêu tất cả những gì mình biết, chỉ thiếu mỗi việc truyền luôn đấu khí cho Tiêu Tiêu nữa mà thôi.

      Tiêu Viêm cũng chỉ biết cười khổ khi Tiêu Tiêu nhận được muôn vàn sủng ái như vậy. Nếu cứ so sánh người với người buồn bực chết mất. Những năm qua, tu luyện vô cùng gian khổ. Nhớ lại tuổi trẻ năm đó, mình lưng đeo trọng thước rời khỏi Ô Thản Thành, sau đó phân nửa Gia Mã đế quốc. Từ đó tới bây giờ, biết phải trả giá bao nhiêu mới có được thế lực cùng thành tựu như bây giờ. Trong khi chỉ trong thời gian ngắn, Tiêu Tiêu gần như có thể có được tất cả mọi thứ… Đúng là trời vực!

      Trong mấy ngày an phận làm phụ thân, trông coi Tiêu Tiêu Tiêu Viêm gặp lại Thanh Lân và Thiên Hỏa Tôn giả. Lúc này, thực lực của Thanh Lân cũng đạt tới Nhất Tinh Đấu Thánh, có địa vị cực cao trong Liên Minh. Chẳng qua bình thường nàng quản lý chuyện của Liên Minh mà thôi. Còn Thiên Hỏa tôn giả cũng khôi phục lại thực lực đỉnh phong, hơn nữa còn nhờ vào đan dược mà Dược lão luyện chế mà đạt tới Đấu Tôn đỉnh phong, cách Bán thánh bước mà thôi. Chỉ là biết cả đời có thể bước vào hay ! Khi gặp lại, cả hai đều có chút ngần ngại.

      Nhưng mà Thiên Hỏa Tôn Giả cũng phải người hay so đo, suy tính. vốn là người chết, nếu như có Tiêu Viêm cứu từ thế giới nham tương dưới lòng đất ở Già Nam Học Viện giờ sớm hóa thành hư vô. Còn bây giờ đây, chỉ có được thân thể, hơn nữa thực lực còn vượt xa lúc trước, thế cũng đủ thỏa mãn rồi, làm gì còn tâm tư so sánh với mấy người trẻ tuổi như Thanh Lân, Tiểu Y Tiên.

      Đối với thoải mái của Thiên Hỏa Tôn Giả, Tiêu Viêm cũng chỉ có thể yên lặng gật đầu, thầm ghi nhớ trong lòng. Năm đó cứu người, trong thời gian Dược lão ở, Thiên Hỏa Tôn Giả trở thành bằng hữu đồng thời cũng thành lão sư của , kinh nghiệm phong phú của ông giúp cho Tiêu Viêm rất nhiều. Tuy rằng sau này Tiêu Viêm giúp Thiên Hỏa Tôn Giả luyện chế thân thể, nhưng Tiêu Viêm vốn là người có ơn tất báo, đương nhiên tìm mọi cách giúp Thiên Hỏa Tôn Giả đột phát tới Bán thánh. Việc này tuy rằng khó khăn, nhưng với trình độ luyện dược thuật của cũng phải là chuyện thể.

      Mấy ngày này trôi qua trong yên lặng, thời gian này Tiêu Viêm cực kỳ thoải mái, sung sướng. biết tại sao, càng ngày càng thích thời gian ở cạnh thân nhân, đối với thay đổi này, cảm thấy có chút tự giễu, chẳng lẽ chính mình già rồi hay sao?

      Nhưng mà những ngày ấm áp cũng có lúc chấm dứt. im lặng giữa Thiên Phủ và Hồn Điện cuối cùng cũng bị bức huyết sắc chiến thư từ Hồn Điện phá vỡ.

      Trong thạch đình, Tiêu viêm khoanh tay đứng, ở bàn đá trước mặt có tấm thiệp màu đỏ nằm im, mơ hồ có mùi vị huyết tinh nồng đậm.

      “Hồn Điện đúng là là nhịn được.” Ở cạnh Tiêu Viêm, Dược Lão khẽ nhìn bàn đá, sắc mặt có chút cổ quái : “Nhưng ngờ chiến thư này lại gửi cho ngươi.”

      “Tiêu Viêm có danh vọng cực cao trong Thiên Phủ Liên Minh. Chỉ cần đánh bại , sĩ khí của Liên minh cũng sụp đổ.” Tiêu Thần lãnh đạm .

      Tiêu Viêm mỉm cười, ngón tay bấm cái, huyết sắc chiến thư bàn đá tự động bay lên, cỗ huyết khí trào ra, loạt ký tự tràn ngập khí huyết sắc bén xuất giữa trung.

      “Thiên Phủ Tiêu Viêm, ba ngày sau, dưới đỉnh núi, trận quyết sinh tử.”

    5. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 1524: Đỉnh Vẫn Lạc
      Dịch: Nino1310 - Biên: celestial_wind1116
      Vẫn Lạc Sơn Mạch là nơi giao tiếp giữa khu vực thế lực của Hồn Điện và Thiên Phủ Liên Minh. Trước kia, cả hai bên cũng từng giao thủ kịch liệt rất nhiều lần trong dãy núi này.
      Cái tên Vẫn Lạc xuất từ thời kỳ viễn cổ, truyền thuyết kể rằng từng có vài vị Đấu Thánh cường giả bỏ mình đây. Tuy trong truyền thuyết thế, nhưng có ít đào bảo giả tới đây vài lần mà tìm được chút di tích Đấu Thánh nào. Dù vậy, điều này cũng ngăn được danh khí của Vẫn Lạc Sơn Mạch ở Trung Châu. Đặc biệt khi nơi này được lựa chọn làm nơi quyết chiến của Hồn Điện cùng Thiên Phủ Liên Minh danh tiếng của nó lại càng vang xa.
      Tin tức bị truyền ra là thể tránh khỏi, nhưng có lẽ cả hai bên đều xem thường chấn động cùng ảnh hưởng của nó. tới ba ngày, Vẫn Lạc Sơn Mạch vốn thanh tĩnh nhanh chóng bị người ở khắp nơi ùn ùn kéo tới. Các thế lực cùng cường giả từ bốn phương tám hướng đều đổ về Vẫn Lạc Sơn Mạch. Trận chiến tranh đoạt vị trí bá chủ Trung châu này hấp dẫn ánh mắt của mọi người vượt xa dự đoán.
      Xem ra, các thế lực cùng cường giả ở Trung Châu đều phi thường tò mò. Giữa Hồn Điện lâu đời với Thiên Phủ Liên Minh mới thành lập, ai là người chiến thắng cuối cùng.
      Trong ba ngày ngắn ngủi, lượng người ở Vẫn Lạc Sơn Mạch cơ hồ đạt tới tình trạng khủng bố. Tình huống này khiến cho tất cả ma thú ở đây khổ sở vô cùng. số gia tộc ma thú vốn ở nơi này hô mưa gọi gió, cũng vội vàng di chuyển, sợ bị ảnh hưởng mà phát sinh thảm họa diệt tộc.
      Khi dòng người kéo về Vẫn Lạc sơn mạch dần dần bão hòa trong lòng bọn họ bắt đầu dâng trào… Bọn họ có thể dự đoán được chuyến này tệ, “quyết chiến” cỡ này chắc chắn kinh thiên động địa.
      Ba ngày thời gian nhanh chóng trôi qua trong chú ý của mấy vạn người. Khi ánh bình minh của ngày thứ tư xuyên qua tầng mây, chiếu rọi núi non bầu khí nơi đây lặng yên sôi trào. bầu trời, tiếng xé gió ngừng vang lên, từng bóng người chen chúc bay vút tới. Mà mục tiêu của bọn họ đều là đỉnh Vẫn Lạc ở trung tâm của dãy núi này.
      Vẫn Lạc là ngọn núi hiểm trở hùng vĩ nhất ở Vẫn Lạc Sơn Mạch, cao tới vạn trượng, vách núi dựng đứng. Bởi vậy, ngọn núi này có đường trèo lên.
      Đỉnh núi Vẫn Lạc bóng loáng, giống như tấm gương khổng lồ phản xạ ánh mặt trời chiếu xuống, chói lóa vô cùng. Từ xa nhìn lại giống như cột sáng phóng thẳng lên trời, trông hùng vĩ, mênh mông khiến lòng người cảm thấy hào hùng. Cảnh quan này phối hợp với vô số bóng người lơ lửng giữa trung kia càng làm cho số người thấy máu nóng sôi trào. Con người ta sống đời, nếu có thể đánh trận mặc kệ sinh tử dưới chú ý của cả vạn người thế này, đúng là chết cũng tiếc.
      Bốn phía của đỉnh núi là mây trời lồng lộng. Bởi vì số lượng quá đông mà dưới kia mọi người chen chúc chật chội. Những cường giả có khả năng bay lên trời đều tụ tập đấu khí thành hai cánh, hoặc trực tiếp đạp bay lên. Thậm chí ở mấy nơi khá gần đỉnh núi còn thấy được ít lão quái mai danh tích cùng với thái thượng trưởng lão của các đại tông phái. Xem ra những lão nhân có bối phận ở thế hệ trước cũng tò mò, háo hức với trận đại chiến kinh thiên này.
      Nhưng mặc dù toàn bộ gian nơi trở nên chật chội cũng ai đặt chân lên đỉnh Vẫn Lạc. Kể cả những lão quái chỉ giơ tay nhấc chân có thể khiến cho gian quanh mình sụp đổ cũng chỉ đứng ở phía ngoài cách đỉnh núi cả nghìn trượng.
      Thời gian trôi qua, ánh mặt trời càng thêm nóng cháy. Khi vầng mặt trời kia lên cao, cột sáng chọc trời ở đỉnh Vẫn Lạc cũng đạt tới mức chói mắt nhất. Từ xa nhìn lại, cột sáng bắn lên cao như nối liền với mặt trời, cực kỳ đồ sộ.
      Ngay khi cột sáng rực rỡ nhất gian của đỉnh Vẫn Lạc, đột nhiên vặn vẹo. Dưới ánh mắt của tất cả mọi người, gian thông đạo được mở ra.
      “Xuy xuy.”
      gian thông đạo vừa hình thành, sương mù đen hàn từ trong đó ùn ùn tuôn ra. Mơ hồ còn có thể nghe thấy những tiếng kêu thê lương. Sắc mặt của những người quanh đó đều có chút biến hóa, ánh mắt vừa ghét vừa sợ nhìn về phía hắc vụ kia.
      “Người của Hồn Điện tới.”
      Chỉ cần nhìn thế này cũng có thể biết người của bên nào tới. Tất cả mọi người đều trở nên hưng phấn.
      Hắc vụ xuất rồi sôi trào kịch liệt, bảy bóng người dần dần . Bảy bóng người, mỗi người đều có khí tức mạnh mẽ mêng mông, ít người xem đều có cảm giác run rẩy. Hồn Điện hổ là bá chủ của Trung Châu a! lần xuất ra đến bảy vị Đấu Thánh. Số lượng này khiến cho người khác thể thán phục.
      Trong bảy người kia, hai người cầm đầu đương nhiên là Điện chủ Hồn điện và Hồn Ma lão nhân. Những người còn lại, chỉ có tên Phó điện chủ là quen mặt, những người khác chắc là cường giả của Hồn Tộc.
      Bảy người kia vừa thân, nhiệt độ ở đây bỗng nhiên giảm xuống… Thậm chí, ngay cả ánh mặt trời chiếu xuống, cũng khiến cho người ta cảm thấy lạnh lẽo.
      “Thực lực của Hồn Điện khủng bố tới như vậy sao.”
      Các thái thượng trưởng lão của số đại tông phái đều ngưng trọng nhìn màn này. Sau khi tận mắt thấy được đội hình của Hồn Điện, bọn họ mới hiểu được, thế lực tông phái của bọn họ chênh lệch quá xa so với Hồn Điện.
      “Người của Thiên Phủ Liên Minh, nếu tới rồi thân .”
      Điện chủ Hồn Điện tiến lên trước, ánh mắt lãnh đạm nhìn qua đám người đông đảo ở xung quanh. chợt ngẩng đầu lên, nhìn về phía ngọn núi cách xa nơi này, thanh lạnh nhạt nhưng lại giống như tiếng sấm, vang vọng toàn bộ Vẫn Lạc Sơn Mạch.
      hổ là Điện chủ Hồn Điện, ánh mắt rất tốt.”
      Tên Điện chủ Hồn Điện kia vừa xong tiếng cười nhanh chậm vang lên. Sau đó mọi người nhìn thấy gian ở phía bên kia của đỉnh Vẫn Lạc bắt đầu vặn vẹo, mười bóng người trực tiếp xuất . Mười bóng người này xuất , mọi người và khí xung quanh mới dần bình thường trở lại. Đến lúc này, mọi người mới lặng lẽ thở phào nhõm. Giao thủ ở trình độ này đúng là vô cùng đáng sợ, vẻn vẹn chỉ là lộ ra khí thế có thể ảnh hưởng tới biến hóa của trong thiên địa.
      “Thiên Phủ Liên Minh lại có tới mười vị Đấu Thánh.”
      Sau khi kinh ngạc, mọi người mới bình tĩnh đánh giá nhóm người Thiên Phủ liên minh vừa xuất . Ngay lập tức lại hít hơi, , số lão quái, sắc mặt cũng biến đổi.
      Mười vị Đấu Thánh.
      Lúc này, Thiên Phủ Liên Minh gần như xuất ra tất cả cường giả của mình. Cộng thêm Hỏa Vân lão tổ, Thanh Hoa nhị tiên va vị cường giả Nhất tinh Đấu Thánh mà Dược Lão mới mời được trong hai năm gần đây số lượng Đấu Thánh trong liên minh đạt tới con số mười khủng bố. Đội hình cỡ này gần như có thể so sánh được với các chủng tộc viễn cổ.
      Khắp nơi đều trở nên yên tĩnh, hiển nhiên là bị lực lượng của Thiên Phủ Liên Minh làm cho kinh sợ. Trong mắt của số lão quái và thái thượng trưởng lão mấy tông phái đều tràn ngập vẻ khiếp sợ. ai nghĩ tới thực lực của Thiên Phủ Liên Minh phát triển tới mức này.
      “Ngươi quả nhiên còn sống.”
      Điện chủ Hồn Điện cũng quá khiếp sợ, với năng lực tình báo của mình, bọn đương nhiên thăm dò được ít tin tức của Thiên Phủ Liên Minh, bởi vậy ánh mắt của tập trung về phía người thanh niên mặc đồ đen kia. Lúc nghe được tin tức này, cảm thấy thể tin được. tận mắt thấy được uy lực của Tịnh Liên Hỏa, thể tưởng tượng được Tiêu Viêm lại có thể chạy trốn khỏi Tịnh Liên hỏa.
      “Làm phiền Điện chủ còn nhớ tới ta, nên ta mới cố gắng thoát được.” Tiêu Viêm mỉm cười, ánh mắt nhìn thẳng vào Điện chủ Hồn Điện. Năm đó, trong lòng Tiêu Viêm, những cường giả cỡ này chỉ là truyện thuyết. Khi đó, ở trước mặt đám người này, còn bằng con kiến. Nhưng giờ, dưới ánh mắt của cả vạn người, có thể chuyện ngang hàng với nhân vật bá chủ từng tạo nên tinh phong huyết vũ ở Trung Châu.
      Tất cả những chuyện này đều chứng minh trưởng thành, trưởng thành với tốc độ kinh người.
      Điện chủ Hồn điện cũng mặc kệ lời châm chọc kia ngầm của Tiêu Viêm mà vẫn trầm ngâm. lát sau mới đột nhiên hỏi: “ Hỏa ở tay ngươi.”
      Tiêu Viêm cười cười, cũng đáp lại.
      Thấy Tiêu Viêm cũng phủ nhận, Điện chủ Hồn Điện chậm rãi gật đầu, trong mắt rốt cuộc xuất chút ngưng trọng. : “Tiêu Tộc suy tàn rồi ngờ lại còn có thể xuất người như ngươi. Nếu tới thành tựu ngươi có thể so sánh được với Tiêu Huyền. Nhưng Hồn Tộc chúng ta có thể khiến cho cái thứ nhất Tiêu Huyền vẫn lạc, cũng có thể làm cho cái thứ hai Tiêu Huyền vẫn lạc.”
      Tiêu Viêm khẽ híp mắt lại, trong con ngươi xuất hàn ý lạnh lẽo.
      “Trong trận chiến hôm nay, Thiên Phủ Liên Minh các ngươi chỉ có cơ hội. Nếu thất bại vạn kiếp bất phục. Tiêu Viêm, ngươi có dám đón nhận hay ?” Điện chủ Hồn Điện hờ hững nhìn về phía Tiêu Viêm, thanh tựa như vạn tiếng chuông trỗi dậy, mang theo cỗ linh hồn trùng kích cực kì khủng bố, ùn ùn kéo tới phía Tiêu viêm.
      Tiêu Viêm bước lên trước bước, khí tức toàn thân hòa làm . Linh hồn trùng kích hung hãn như thủy triều của Điện chủ Hồn Điện cũng thể khiến cho lui về phía sau nửa bước. Tiêu Viêm ngẩng mặt lên, lãnh đạm .
      “Tiếp.”

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :