Đấu phá thương khung - Thiên Tàm Thổ Đậu(1641C)

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 1515: Luyện hóa Hỏa!
      Dịch: Xích Long - Biên: A Lét.
      "Tiêu Viêm ca ca, chuẩn bị tốt chưa?" Huân Nhi xếp bằng trung từ từ mở mắt, nhìn thấy Tiêu Viêm đột nhiên đứng dậy, khẽ chớp mắt tươi cười hỏi.
      “Rồi!” Tiêu Viêm gật đầu, nhìn về đại trận ở bên do từng tia hỏa tuyến liên tiếp nhau tạo thành. Mơ hồ trong đó cảm giác được loại hàn khí nhàn nhạt toát ra.
      “Đây là Viêm Hàn đại trận, loại này hàn khí phải tầm thường, mà do nhiệt độ tăng cao lên trình độ nhất định mới phát ra được. ra, đây cũng được coi như loại Viêm Hàn kỳ dị. Tuy rằng trong khủng bố như đại trận do Tịnh Liên Thánh bày ra nhưng cũng đủ để áp chế phần Tịnh Liên Hỏa.” Đối với ánh mắt nghi hoặc của Huân Nhi, Tiêu Viêm chỉ vào đại trận rồi mở miệng giải thích.
      Nghe vậy, Huân Nhi giật mình gật gật đầu.
      “Ta muốn động thủ luyện hóa Tịnh Liên Hỏa. Huân Nhi! Giúp ta trông chút." Tiêu Viêm cười , ánh mắt quay lại Tịnh Liên Hỏa, sắc mặt trở nên ngưng trọng.
      “Vâng!” Vẻ mặt Huân Nhi cũng trở nên trịnh trọng hơn nhiều. Luyện hóa Tịnh Liên Hỏa cũng phải là chuyện dễ dàng gì. Nếu làm tốt, chừng bị Tịnh Liên Hỏa đốt thành tro bụi.
      Tiêu Viêm đương nhiên hiểu được hung hiểm đó nhưng tại cũng còn thời gian để suy nghĩ nữa rồi. Thủ lập tức biến đổi, đại trận trời nhanh chóng chuyển động. luồng hàn khí nồng đậm dị thường từ trong đại trận trào ra. Sau đó, dưới khống chế của Tiêu Viêm, chuẩn xắc bắn trúng khu vực có Tịnh Liên Hỏa. Nhờ ảnh hưởng của hàn khí, mảnh nham tương nóng chảy nhanh chóng ngưng đọng lại. Chỉ có Tịnh Liên Hỏa kia vẫn chậm rãi chuyển động như trước. Nhưng mà, bên những cánh hoa phủ tầng băng mỏng.
      Nhìn thấy đại trận có chút tác dụng, Tiêu Viêm nhõm thở ra hơi, bàn tay nắm chặt, bình ngọc màu phấn hồng ra. Nghiêng bình, đoàn chất lỏng màu hồng chảy ra, rơi xuống bên trong Tịnh Liên Hỏa.
      Chất lỏng màu hồng này tên là Túy Yên Tiên, có hiệu quả làm mê muội mãnh liệt. Tiêu Viêm cũng trông cậy vào nó làm cho hỏa mê muội hoàn toàn, chỉ muốn mượn dược lực trong thứ này làm cho Tịnh Liên Hỏa lâm vào loại trạng thái thả lỏng. Nhờ đó, lực lượng của Tịnh Liên Hỏa giảm xuống ít, tăng thêm phần thành công luyện hóa.
      Các cánh hoa bắt đầu có trạng thái thả lỏng. giờ, Tịnh Liên Hỏa tuy có vài phần linh tính nhưng cũng chưa hoàn toàn có được linh trí . Nó cần cùng nhân loại tiếp xúc thời gian nữa mới có thể khôn khéo được như Tịnh Liên Hỏa trước kia. Nhưng mà như vậy mới là thời cơ lớn nhất để Tiêu Viêm ra tay.
      …!”
      Làm xong hai bước này, Tiêu Viêm tiếp tục lấy viên đan dược từ trong Nạp giới ra. Mai đan dược này vừa xuất , quanh thân nó bắt đầu khởi động cỗ hàn khí lạnh đến thấu xương. Đây chính là Cửu Hoàng Tuyền Đan mà Tiêu Viêm chuẩn bị tốt từ lâu rồi.
      Khẽ búng ngón tay, Cửu Hoàng Tuyền Đan bay vút ra. Khi tiếp xúc với Tịnh Liên Hỏa nhanh chóng tan . Trong giây lát, tầng tầng hàn băng ngừng xuất bên ngoài hỏa. Nhưng mà hàn băng vừa xuất bị nhiệt độ kinh khủng làm cho bốc hơi. Theo đó, sương trắng cuồn cuộn ngừng bốc lên xung quanh Tịnh Liên Hỏa.
      “Phù ~~!”
      bầu trời, Tiêu Viêm thở mạnh hơi, quay đầu nhìn về Huân Nhi khẽ gật đầu. Sau đó, xoay người, nhanh chóng xuất trước Tịnh Liên Hỏa. Giờ phút này, những cánh hoa của hỏa cũng mở ra, tại trung tâm của nó có ngọn lửa màu phấn hồng bập bùng cháy. Từ ngọn lửa màu phấn hồng đó phát ra nhiệt độ kinh khủng khiến cho linh hồn người khác cũng phải run rẩy.
      Ánh mắt Tiêu Viêm trở nên nóng rực, nhìn chằm chằm vào ngọn lửa màu hồng phấn này. Đây, chính là bản nguyên của Hỏa!
      Nhưng đừng nhìn thể tích của nó như vậy mà coi thưởng. Tuy chỉ bé như vậy thôi, nhưng cho dù là cường giả đạt tới Lục Tinh Đấu Thánh, vô ý bị nó tiến vào trong cơ thể cũng có thể bị đốt thành tro tàn. thể nghi ngờ gì năng lực đáng sợ đó cả.
      Tiêu Viêm nhìn chằm chằm vào Hỏa Bản Nguyên, dị hỏa trong cơ thể điên cuồng vận chuyển, cuối cùng ngưng tụ ra bên ngoài thân thể. Nhưng mà dị hỏa dung hợp trước kia vốn mạnh mẽ vô cùng, giờ lại có chút run rẩy ở bên, thậm chí nhan sắc còn trở nên ảm đạm. Hiển nhiên là bị Tịnh Liên Hỏa chấn nhiếp rồi. Ba loại dị hỏa đứng đầu trong Dị Hỏa Bảng đều là quân vương trong dị hỏa. Mỗi loại dị hỏa bình thường khi gặp thấy chúng uy lực suy yếu rất nhiều. Mặc dù, dị hỏa của Tiêu Viêm là do năm loại dị hỏa dung hợp mà thành nhưng cũng chưa đủ sức để chống lại Tịnh Liên Hỏa.
      “Xuy!”
      Đến lúc này, Tiêu Viêm cũng có thời gian để ý đến dị hỏa ảm đạm nữa. Dưới ánh mắt khẩn trương của Huân Nhi, chậm rãi vươn bàn tay có chút run rẩy xuyên qua Hỏa Liên, chậm rãi hướng về đám lửa màu hồng phấn kia.
      “Grào ~~!”
      Trong giây lát, ngay lúc bàn tay Tiêu Viêm đụng đến đám lửa màu hồng phấn ngọn lửa nhìn như bé kia bỗng nhiên bành trướng, trực tiếp hóa thành hừng hực liệt hỏa bao trùm toàn bộ thân thể của Tiêu Viêm. Nhiệt độ kinh khủng bùng nổ làm cho cả đất trời biến sắc.
      "Tiêu Viêm ca ca… "
      Biến cố đột ngột làm cho Huân Nhi quá sợ hãi, vội vàng đứng dậy, vẻ mặt khẩn trương vô cùng nhìn vào bên trong ngọn lửa màu đỏ.
      Bên trong ngọn lửa hừng hực thiêu đốt, vì quá đau đớn mà khuôn mặt Tiêu Viêm trở nên vặn vẹo. điên cuồng thúc dục dị hỏa trong cơ thể chống lại phá hoại từ nhiệt độ của Tịnh Liên Hỏa. Tuy rằng chuẩn bị kỹ càng, nhưng trong thoáng chốc tiếp xúc, Tiêu Viêm hoàn toàn cảm nhận được chỗ đáng sợ của dị hỏa đứng thứ ba trong Thiên Hỏa Bảng…
      “Vù vù ~~!”
      Trong miệng Tiêu Viêm ngừng phát ra tiếng thở dốc kịch liệt, từng cỗ máu tươi đỏ sẫm từ lỗ chân lông trào ra bên ngoài. Nhưng mà máu tươi vừa chảy ra nhanh chóng khô lại, dính chặt vào làn da của . giờ, nhìn Tiêu Viêm giống như người mặc áo giáp màu máu vậy.
      “A… Aaaa! Vì ngày này, ta cố gắng bao nhiêu năm rồi! Chỉ chút đau đớn này sao có thể cản trở được ta!”
      Cả thân đầm đìa máu tươi, tóc của Tiêu Viêm cũng sớm bị đốt thành tro bụi. Cái đầu tròn trọc lóc, nhìn qua có chút buồn cười cùng chút thê thảm. Giờ phút này, mở to đôi mắt mơ hồ vì bị máu tươi che lấp, nhìn chằm chằm vào đám lửa màu phấn hồng trong lòng bàn tay. khuôn mặt lên dáng cười có chút dữ tợn. Sau đó, trước ánh mắt khiếp sợ của Huân Nhi, cầm lấy nó đưa lên miệng, nuốt vào trong cơ thể!
      “Phốc ~~”!
      Trong nháy mắt khi Hỏa Bản Nguyên tiến vào trong cơ thể, bộ y phục do Viễn Cổ Trùng Hoàng làm thành ở bên ngoài thân thể Tiêu Viêm liền hóa thành tro bụi. Ngay cả làn da cũng nhanh chóng biến mất, lộ ra máu thịt ở bên dưới. Bên trong máu thịt mơ hồ có thể thấy ít vảy, đây là Long Hoàng Cổ Giáp giấu dưới làn da. Nhưng mà tại, cho dù là Cổ Giáp cực kỳ bền chắc cũng trở nên ảm đạm thất sắc.
      “Phần Quyết! Luyện cho ta!!!”
      Đau nhức thể tưởng tượng được theo mỗi bộ phận thân thể Tiêu Viêm truyền tới. Đau đớn như vậy, làm cho người ta phát điên. Song Tiêu Viêm vẫn mở to con mắt đầy máu, dựa vào nghị lực mà cố gắng chống đỡ, điên cuồng gào thét lên.
      Thét gào vừa dứt, đấu khí trong cơ thể lập tức hung hãn sợ chết lao về phía Hỏa Bản Nguyên, sau đó mạnh mẽ bao lấy nó, dựa theo Phần Quyết lộ tuyến mà vận chuyển!
      “Grào!”
      Đối mặt với luyện hóa của Phần Quyết, Hỏa Bản Nguyên dường như cũng cảm nhận được gì đó, lập tức giãy dụa kịch liệt. Nhiệt độ của ngọn lửa càng lúc càng khủng bố. số kinh mạch khá yếu ớt trong cơ thể Tiêu Viêm lập tức hóa thành tro tàn, thậm chí chút ít xương cốt cũng có dấu hiệu mềm hóa.
      Bên ngoài, Huân Nhi kinh ngạc nhìn Tiêu Viêm điên cuồng gào thét cũng giãy dụa. Lúc này thân thể Tiêu Viêm gần như hóa lỏng nửa, nhìn càng khủng bố ghê người.
      "Tiêu Viêm ca ca...”
      Huân Nhi cắn chặt môi, tia máu tươi từ môi rơi xuống, nhìn cực kỳ chói mắt. Mỗi lần Tiêu Viêm kêu gào liền giống như dao cắt vào trong lòng nàng. Loại đau đớn này khiến nàng hít thở thông. Đây là lần đầu tiên nàng nhìn thấy Tiêu Viêm cắn nuốt dị hỏa. Tuy rằng nàng cảm nhận được nhưng cũng có thể đoán đau nhức cách nào hình dung này. Những năm gần đây, Tiêu Viêm mình tu luyện, người ngoài chỉ thấy có tốc độ tu luyện kinh người nhưng ai biết được phải trả giả lớn như thế nào để có được thực lực tăng lên như vậy.
      “Luyện cho ta…!”
      Từ trong ngập trời hỏa diễm, lại lần nữa truyền ra thanh gầm có vài phần kiệt sức của Tiêu Viêm. Nhưng mà bất luận Tiêu Viêm liều mạng như thế nào thân thể của càng ngày càng đổ vỡ. Lực lượng của Tịnh Liên Hỏa quá mức mạnh mẽ, mình căn bản thể gánh vác. Ngọn lửa khủng bố tràn ngập toàn thân , đồng thời cũng đầy rẫy trong tim . Nếu nhanh chóng đẩy chúng ra Tiêu Viêm sớm muộn gì cũng bị thiêu đốt từ trong ra ngoài.
      “Nếu cứ như vậy…, Tiêu Viêm ca ca chắc chắn phải chết!”
      Huân Nhi đưa tay gạt giọt nước mắt trong suốt rơi vì đau lòng. Ngọn lửa màu vàng từ trong cơ thể nàng mạnh mẽ tuôn ra. Ngay sau đó, thân hình nàng vẽ đường cong đẹp đẽ trung rồi bay vào trong ngọn lửa tra tấn Tiêu Viêm chết sống lại kia.
      “Huân Nhi, muội…”
      Đột nhiên có người xông vào làm cho tâm thần đau nhức của Tiêu Viêm khôi phục ít thần trí. Hốc mắt như muốn nứt ra, tức giận mà quát tiếng. Nhưng mà tiếng quát vừa xong thân thể ngọc ngà vừa vọt vào kia lại giống như rắn nước cuốn lấy . Cảm giác mềm mại cùng hương thơm u nhã kia trong nháy mắt kéo ngọn lửa cuồng bạo trong cơ thể Tiêu Viêm bùng phát thêm.
      “Huân Nhi!”
      Ôm chặt lấy thân hình mềm mại hoàn mỹ như ngọc, Tiêu Viêm ồ ồ thở gấp, trong mắt ngược lại lại khôi phục chút sáng suốt. Nếu tiếp tục như vậy, biết rất chuyện gì xảy ra. Lần trước lần cùng Đỗ Mỹ Toa rồi… Chẳng qua, lúc đó có chút lý trí nào, còn giờ vẫn còn lý trí chi phối…
      “Tiêu Viêm ca ca. chỉ có hợp lực mới có thể luyện hóa nó…”
      Khẽ cắn vành tai của Tiêu Viêm, thanh của Huân Nhi quyến rũ động lòng người…
      câu cuối cùng làm cho hai mắt Tiêu Viêm lại trở nên đỏ rực. Tiếng gầm tựa như dã thú vang lên. “Roẹt…” tiếng, quần áo mỏng manh trực tiếp bị xé nát cách cuồng bạo, hóa thành tro tàn trong nhiệt độ cực cao. Nhất thời, trong phiến thiên địa này, xuân ý dào dạt…

    2. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 1516: Trung Châu biến cố!
      Dịch: Tạ - Biên: A Lét.
      Cả gian đều bị hơi nóng bao phủ, ngọn lửa tàn phá tựa như con giao long phẫn nộ gầm rú. biển dung nham khổng lồ lâu lâu lại phun lên cột lửa to lớn, dòng dung nham chầm chậm chảy về phía chân trời tạo thành vũ điệu hủy diệt của ngọn lửa.
      Phía biển dung nham chừng mười trượng, có hỏa cầu màu phấn hồng lớn khoảng trăm trượng hừng hực thiêu đốt. cỗ lực lượng hủy diệt ở bên trong quả cầu từ từ thẩm thấu ra ngoài khiến cho cả gian quanh nó đều vặn vẹo, biến dạng.
      Bên trong hỏa cầu mơ hồ có thể nhìn thấy được hai bóng người quấn lấy nhau. Hai ngọn lửa vàng và tím dốc sức hỗ trợ, cho luồng Hỏa xâm nhập vào chút nào.
      Hai bóng người bên trong hỏa cầu chính là Tiêu Viêm và Huân Nhi. Dưới trợ giúp của Huân Nhi, tình huống của Tiêu Viêm tốt lên rất nhiều. Trước đó, thân thể của bị xé rách rất thảm thiết, nhưng nhờ vào Tam Thiên Diễm Viêm Hỏa có công hiệu bất tử thần kỳ mà dần dần được chữa trị.
      Dưới tư thế tiếp xúc “tối thân mật” giữa hai người bọn họ, biển năng lượng do Tịnh Liên Hỏa phóng thích cuồn cuộn ngừng truyền vào cơ thể Huân Nhi, cho nên thân thể mới từ từ được giảm tải, nguy cơ nổ tan xác dần dần được khống chế.
      Hai người cùng hấp thu làm cho năng lượng khổng lồ mà Tịnh Liên hỏa phóng ra dần dần giảm bớt. Đồng thời, khí tức của Tiêu Viêm và Huân Nhi cũng từ từ tăng lên. Tịnh Liên hỏa tồn tại trong thời gian cực kỳ lâu dài, thể hình dung được năng lượng chứa trong đó. Nếu như có thể bình yên mà hấp thu đúng là loại thuốc bổ tốt nhất.
      Hỏa cầu khổng lồ lơ lửng giữa trung. Bên ngoài hỏa cầu ngừng lan tràn những sóng lửa ra bên ngoài.
      Bên trong hỏa cầu, hai người đều nhắm mắt, dường như tiến vào trạng thái ngủ say. Hai ngọn lửa vàng và tím ngừng trào ra từ thân thể bọn họ, chống cự lại luồng hỏa cực nóng đồng thời bảo vệ hai người.
      Ngoài tình huống nguy cấp bên ngoài, bên trong cơ thể của Tiêu Viêm cũng lâm vào tình thế giằng co. nhờ vào giúp đỡ của Huân Nhi mà miễn cưỡng duy trì cân bằng của thân thể, đồng thời cũng từ từ luyện hóa Bản Nguyên Hỏa. Tuy tốc độ cực kỳ chậm rãi nhưng tốt hơn lúc trước nhiều rồi. Ít nhất thấy những tia sáng của hi vọng.
      Bên trong gian nóng cháy kia hề tồn tại tia sinh khí, chỉ có biển dung nham bên dưới chốc chốc lại phun lên cột lửa bỏng rát. Ở đây chỉ tồn tại trầm tịch và buồn tẻ.
      Trong thế giới trầm buồn ấy, thời gian dần dần cũng trở nên mờ ảo, hai người Tiêu Viêm dường như ngủ say, hề có chút động tĩnh, nhưng sinh cơ của hai người càng ngày càng dào dạt, biểu trạng thái của bọn họ từ từ được cải thiện.
      Ngày này qua ngày khác, bên ngoài hai người, dần dần xuất ba vòng lửa khác màu.
      Vàng, tím và hồng phấn.
      Ba màu đại diện cho ba ngọn dị hỏa vô cùng mạnh mẽ. Đương nhiên trong ba loại, màu phấn hồng vẫn chiếm phần lớn diện tích, hai ngọn lửa màu vàng và màu tím chỉ có thể tồn tại khó khăn ở khu vực . Nhưng theo thời gian trôi qua, diện tích của hai ngọn lửa kia bắt đầu được mở rộng. hỏa vốn chỉ chống cự bằng bản năng, lại bị Tiêu Viêm sử dụng nhiều thủ đoạn làm suy yếu. Đối mặt với loại dị hỏa Kim Đế Phần Thiên Viêm do năm loại dị hỏa mới tạo thành này, Hỏa cũng dần dần phải lui lại...
      giằng co này biết trải qua bao lâu… Đến ngày kia, vòng lửa đột nhiên run lên. Trong hỏa cầu, ba loại màu sắc chiếm cứ ba phần bằng nhau. Dưới đối kháng của ba ngọn lửa dần dần hình thành thế cân bằng kỳ dị.
      “Phần Quyết! Luyện!!”
      Ngay khi cân bằng được xác lập, Tiêu Viêm ở bên trong vòng lửa mở mắt, tiếng trầm thấp vang lên.
      Trải qua thời gian dài giao hòa với nhau, giữa Dị hỏa của Tiêu Viêm và Tịnh Liên Hỏa hình thành loại liên hệ kì diệu. Bởi vậy khi Tiêu Viêm vận chuyển Phần Quyết trong cơ thể, hai loại dị hỏa cư nhiên theo lộ tuyến hành công của mà tự động vận chuyển.
      “Ầm…Đùng…Đùng..”
      Vào lúc Tịnh Liên Hỏa rốt cuộc cũng bị Phần Quyết luyện hóa bầu trời, năng lượng tụ lại thành mây đen xuất tầng tầng lớp lớp. Những đám mây đen này xoanh liên tục quanh Hỏa Cầu, mặt biển dung nham nóng cháy cũng bắt đầu nổi sóng mãnh liệt.
      Tiêu Viêm cũng phát ra biến hóa ở bên ngoài nhưng hề bị ảnh hưởng. Trải qua thời gian dài luyện hóa, cũng vô cùng quen thuộc với Tịnh Liên Hỏa. Dị hỏa cấp bậc này, khi bị luyện hóa đương nhiên xuất ít thiên địa dị tượng.
      “Huân Nhi, kế tiếp chính là thu hoạch của chúng ta.”
      Tiêu Viêm cười nhu hòa nhìn người ngọc ngủ say trong lòng cánh tay nhàng ôm lấy vòng eo tinh tế, thủ ấn biến đổi.
      Theo những biến hóa của thủ ấn, Tịnh Liên Hỏa vẫn cố thủ trong cơ thể rốt cuộc bị luyện hóa dần. Năng lượng khổng lồ tới mức hóa thành dạng lỏng kia nhất thời khuếch tán khắp cơ thể của Tiêu Viêm. Trong kinh mạch , vẻn vẹn chỉ lát được nạp đầy năng lượng. Huyết nhục, cơ thể, cốt cách, tế bào… của giống như con dã thú bị bỏ đói mấy chục năm, điên cuồng cắn nuốt năng lượng truyền đến.
      Thấy cơ thể mình nhanh chóng tràn đầy, Tiêu Viêm liền cúi đầu, khẽ hôn lên đôi môi đỏ mọng của Huân Nhi. Năng lượng mênh mông vô cùng kia giống như dòng thủy triều, ồ ạt tiến vào trong thân thể Huân Nhi.
      “Lách tách…lách tách…”
      Trải qua luyện hóa ngừng, luồng thủy triều năng lượng vận chuyển vòng trong cơ thể Tiêu Viêm rồi rót vào trong người của Huân Nhi, sau đó vận chuyển khắp kinh mạch của nàng rồi truyền lại cho Tiêu Viêm. Năng lượng truyền về lần thứ hai này dường như tinh thuần hơn, lại phảng phất có hương vị khác, chính là hương vị của Kim Đế Phần Thiên Viêm.
      Dưới chuyển hóa liên tục như thế, bên trong cơ thể Tiêu Viêm và Huân Nhi ngờ lại hình thành vòng tuần hoàn hoàn mỹ. Năng lượng mênh mông liên tục ngừng tẩy rửa mọi nơi trong cơ thể của Tiêu Viêm và Huân Nhi. Khí tức hai người dần dần tăng lên.
      “Cách…cách…cách…cách…”
      Khi năng lực phản kháng của bản nguyên hỏa dần dần mất , Hỏa cầu khổng lồ kia cũng bắt đầu bình ổn lại, cuồng bạo yếu bớt. Bên trong của nó, Tiêu Viêm và Huân Nhi vẫn quất chặt nhau chỗ. lớp tinh thể màu kim hồng sắc chậm rãi xuất , cuối cùng bao trùm lấy hai người bọn họ giống như vỏ trứng.
      Vào lúc quả trứng tinh thể này hình thành khí tức của Tiêu Viêm và Huân Nhi đồng thời biến mất, mảnh gian này rốt cuộc mất sinh cơ.
      *******
      Trung Châu.
      Từ khi Hỏa xuất thế tính đến nay ước chừng năm ròng. Nhưng dù năm trôi qua cảnh tượng to lớn ngày đó vẫn khiến cho người ta bàn luận say sưa ngớt.
      năm trôi qua tuy dài, nhưng Trung Châu vẫn như trước, vẫn xảy ra ít chuyện.
      lâu sau khi chuyện Hỏa xuất thế trôi qua, Hồn Điện liền bắt đầu việc trả thù Thiên Phủ liên minh vì hành động hủy diệt Nhân Điện. phần ba thành thị trong liên minh đều gặp phải công kích. Đối với hành động trả thù bốn phía của Hồn Điện, Thiên Phủ Liên Minh hề đứng im chịu trận, mà cũng triệu tập binh sĩ của mình tiến hành tổ chức phản kích, chỉ trong năm ngắn ngủi, hai thế lực siêu cấp này hình thành thế nước lửa.
      Tuy cả hai đều mang thương vong nhưng trận quyết đấu cuối cùng vẫn chưa diễn ra. Dù sao Thiên Phủ Liên Minh cũng còn giống như lúc trước, bọn họ có được Tử Nghiên cùng với Tiêu Thần là những cường giả hề kém với Hồn Điện Điện chủ ngồi tọa trấn. Cho dù là Điện chủ của Hồn Điện cũng có cái lá gan dám xông thẳng lên tổng bộ của Liên minh. Hơn nữa, vị Lão Tổ ở Đan Tháp kia dù có ở trong Tinh Vẫn Các nhưng đám người Dược Lão đều có phương pháp truyền tin đến . Có được ám trợ của siêu cấp cường giả như thế, chỉ bằng vào mình Hồn Điện thể tiếp tục tạo thành nguy cơ hủy diệt đối với Liên minh nữa rồi.
      Bởi vì đủ loại nguyên nhân như vậy, Thiên Phủ Liên Minh tuy xung đột toàn diện với Hồn Điện nhưng hề ở thua kém, ngược lại còn hơi chiếm thế thượng phong. Cũng vì đó mà uy danh của Thiên Phủ Liên Minh càng ngày càng cao. Dù sao, trong quá khứ, chưa từng có thế lực nào có thể chống lại Hồn Điện. Điều này khiến cho số người khác cảm thán, địa vị bá chủ ở Trung Châu này dần dần chuyển từ Hồn Điện sang Thiên Phủ Liên Minh mới nổi này.
      Mà đối với trận chiến này, dường như trong Hồn Tộc lại có nhiều trợ giúp cho Hồn Điện. Tuy Hồn tộc cũng thầm phái vài cường giả nhưng thể mang đến ưu thế áp đảo cho Hồn Điện. Đối với điểm này, đám người Dược Lão chỉ có thể nghĩ rằng Hồn Tộc bị ước định hạn chế mà thôi.
      Đương nhiên, dù triển khai đại chiến kịch liệt với Hồn Điện đám người Dược Lão vẫn luôn luôn chú ý tới địa phương hỏa xuất thế. Nhưng mà mỗi lần dò xét chỉ làm bọn họ thêm thất vọng. năm trôi qua, vùng gian kia vẫn hề có chút khác thường nào. Nếu phải Long Ấn trong tay Tử Nghiên vẫn còn e rằng bọn họ cho rằng Tiêu Viêm và Huân Nhi đều gặp bất trắc rồi.
      Bọn họ cũng có bất kỳ biện pháp nào, chỉ có thể đem tinh lực dồn vào trận đại chiến với Hồn Điện mà thôi.
      Vào lúc ánh mắt của mọi người đổ dồn vào trận đại chiến của Thiên Phủ Liên Minh và Hồn Điện tin tức biết là từ chỗ nào truyền ra gây chấn động khắp đại lục.
      Sau Linh tộc tộc khác trong Viễn cổ Bát tộc là Thạch tộc cũng biến mất cách quỷ dị.
      Nhất thời, tất cả mọi người mơ hồ cảm giác được mưu quỷ dị dần dần bao phủ khắp cả Trung Châu này.

    3. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 1517: Phá kén mà ra
      Dịch: Hiên Viên Ý - Biên: celestial_wind1116
      Thạch tộc, trong Viễn cổ Bát tộc, tuy thanh danh bọn họ cũng vang dội như Hồn Tộc, Cổ Tộc. Nhưng có thể trở thành trong Viễn cổ Bát tộc đâu thể khinh thường! Hơn nữa Thạch tộc xưa nay luôn điệu thấp, ở Trung Châu cũng có rất ít lời đồn liên quan tới bọn họ.Nhưng mà điệu thấp có nghĩa là yếu thế! Tộc nhân của Thạch tộc có chiến lực tương đối mạnh mẽ. Ít nhất cũng mạnh hơn so với Linh Tộc biến mất. Trong tộc cường giả vô số, nội tình rất mạnh….
      Nhưng mà, siêu cấp thế lực có được nội tình sâu đậm như vậy chỉ trong đêm lại biến mất cách quỷ dị. Tình huống như thế này làm cho ai nghĩ đến cũng cảm thấy trong lòng tràn đầy lạnh lẽo.
      Thạch Tộc biến mất giống hệt như Linh tộc, đều phong bế gian trước, đợi đến lúc mở ra hơn trăm vạn tộc nhân lại biến mất, còn mống….
      Cường giả khắp nơi tiến vào gian của Thạch Tộc, nhìn đến gian im lặng chút sinh khí kia, cả đám người khỏi rùng mình. Cuối cùng là có chuyện đáng sợ gì xảy ra mà làm biến mất cả mấy trăm vạn người? Hơn nữa trong mấy trăm vạn người đó còn có ít cường giả đứng đầu của Thạch Tộc. Những cường giả này nếu đặt ở Trung Châu đều là hạng người oai chấn phương…
      Nhưng Thạch tộc mạnh mẽ như vậy lại hoàn toàn biến mất…
      Việc này giống như cơn lốc xoáy thổi về Trung Châu. Tất cả các thế lực khi biết được đều rung động. số ít người có cảm giác mẫn tuệ dường như nhận thấy được mùi vị thích hợp. Những viễn cổ chủng tộc, tộc nào tộc đấy đều truyền thừa mấy ngàn năm, sừng sững đổ, vô cùng mạnh mẽ. Nhưng mà trong vòng mười năm ngắn ngủi gần đây lại có đến hai cái chủng tộc đột nhiên biến mất. Việc này xảy ra lần là ngẫu nhiên, chứ đến lần thứ hai… E rằng có chuyện… Huống chi tình hình hai tộc biến mất đều giống hệt nhau, khiến cho người ta nhìn là biết, hung thủ làm cho Linh Tộc và Thạch Tộc biến mất hẳn là cùng người hoặc là cùng thế lực gây ra….
      Nhưng lại có chuyện khiến cho mọi người thấy phiền phức. đại lục này, mọi người chỉ biết đến hai thế lực có thể làm được chuyện này. là Hồn tộc, hai là Cổ tộc.
      Nhất thời, mọi suy đoán, nghi ngờ đều hướng về hai thế lực này. Hồn Điện vẫn giống như trước, hề tỏ thái độ gì. Nhưng Cổ Tộc lại có chút đau đầu. Bọn họ có quan hệ khá tốt với các tộc khác. Nhưng theo chuyện biến mất của Linh Tộc và Thạch Tộc quan hệ lập tức trở nên xấu hổ. Những tộc còn lại bắt đầu có chút hoài nghi và kiêng kị bọn họ. Thậm chí ít thế lực kết giao thường xuyên cũng gặp gián đoạn.
      Cổ Tộc có chút sứt đầu mẻ trán với loại chuyện tai bay vạ gió kia. Nhưng đồng thời chuyện này cũng khiến cho họ bắt đầu cảnh giác. Việc này xảy ra hề có lợi ích gì với Cổ Tộc. Chỉ sợ rằng kẻ ra tay kia cũng có mưu đồ với Cổ Tộc. Nhưng cao tầng của Cổ Tộc cảm thấy rất khó hiểu. Nếu như kẻ sau màn là Hồn Tộc làm sao bọn có được năng lực khủng bố như vậy? Cư nhiên có thể giấu diếm được nhiều cường giả Cổ Tộc dò xét mà thần biết quỷ hay làm cho Linh Tộc và Thạch Tộc biến mất? Hoặc là ở Trung Châu này còn tồn tại thế lực khủng bố nào khác mà bọn họ biết?
      Đương nhiên, mặc kệ nội bộ Cổ Tộc có suy đoán như thế nào bọn họ cũng có chứng cứ chính xác để chứng minh cho tam tộc còn lại rằng thực tế việc này có quan hệ với bọn họ. Bởi vậy, tất cả đều duy trì im lặng đối với loại hoài nghi này.
      tháng sau khi Thạch Tộc biến mất, đối mặt với việc Cổ Tộc cùng Hồn Tộc đều im lặng, ba chủng tộc còn lại trong viễn cổ bát tộc là Dược Tộc, Lôi Tộc, Viêm Tộc đột nhiên tuyên bố kết minh, danh hiệu bên ngoài xưng là “Tam Tộc Minh”.
      Việc Tam Tộc Minh được thành lập mang lại chấn động cực lớn cho các thế lực khác. Từ xưa đến nay, lần đầu tiên trong Viễn cổ bát tộc xuất ba chủng tộc cùng kết minh. Dù sao, giữa các tộc cũng có nhiều loại cạnh tranh và đối kháng, muốn bỏ qua tất cả những đấu tranh mà liên minh với nhau cũng đâu phải chuyện dễ dàng. Nhưng mà giờ đây, dưới đe dọa từ mối nguy hiểm biết này, ba tộc đánh tạm thời thu liễm. Bọn họ muốn trở thành Linh Tộc hay Thạch Tộc tiếp theo. Nhưng bàn tay thần bí kia có thể làm cho Linh Tộc và Thạch Tộc biến mất tiếng động đương nhiên cũng có thể diệt trừ được bọn họ. Giờ đây, muốn bảo tồn căn cơ huyết mạch thế liên thủ…
      Nhưng mà những thế lực khác ở Trung Châu cũng cảm thấy yên tâm. Sau khi Tam Tộc Minh kết minh xong có ý định chiếm đóng Trung Châu mà làm ra việc cực kỳ chấn động khác. Đó chính là nối liền gian của ba tộc lại với nhau. Kể từ đó, nếu tộc nào bị công kích, hai tộc còn lại có thể nhanh chóng chạy tới giúp đỡ thông qua gian thông đạo.
      Sau khi thành lập gian thông đạo, ba tộc mới ổn định lại, khẽ thả lỏng chút. Sau đó, bọn họ bắt đầu phái ra cường giả ngừng vào gian Thạch Tộc, hi vọng có thể tìm được chứng cớ hay ít manh mối để tìm ra kẻ đứng đằng sau việc này…
      Tại Trung Châu ngừng sóng gió, bất cứ chuyện gì cũng thể liên tục kéo dài. Cho dù là những chuyện lớn kinh thiên động địa như việc Thạch Tộc biến mất, ba tộc liên minh cũng chỉ duy trì được hơn nửa năm rồi cũng dần dần chìm xuống. Hơn nữa thủ phạm thần bí kia dường như biến mất còn bóng dáng, để cho người ta khẽ thở phào hơi, nhưng đồng thời cũng có chút bất an…
      Sau thời gian chấn động, Thiên Phủ Liên Minh bình tĩnh trở lại, tiếp tục dây dưa ngừng với Hồn Điện. giờ, cả hai thế lực hoàn toàn đối đầu với nhau. Hôm nay ngươi công kích thành thị của ta, ngày mai ta phá lại phân điện của ngươi. Ngươi tới ta , đánh đến mức loạn cả lên. Được cái cứ đánh qua đánh lại lâu dài như vậy cũng làm cho Thiên Phủ Liên Minh chiếm được lợi ích . Lấy chiến tranh bồi dưỡng chiến tranh, chỉ làm cho lực lượng chiến đấu của liên minh tăng lên, càng mạnh mẽ và ngưng tụ mà còn có thể hấp dẫn được ngày càng nhiều các thế lực bị Hồn Điện áp bách nên gia nhập Liên minh.
      Bởi vậy trong khoảng năm rưỡi này, quy mô của Thiên Phủ Liên Minh mở rộng đến mấy lần. Số lượng cường giả cũng thua kém Hồn điện là bao.
      ràng việc lấy chiến tranh nuôi chiến tranh giúp cho Liên minh càng ngày càng mạnh lên.
      Nhưng, đồng thời với việc thế lực càng ngày càng phát triển đám người Dược Lão cũng càng thêm âu sầu, lo lắng. Mà nguyên nhân chính là chuyện của Tiêu Viêm. Từ khi Hỏa gian đóng lại đến nay năm rưỡi rồi, nhưng bọn họ có bất kỳ tin tức nào của Tiêu Viêm …
      Điều này khiến cho ít người cảm thấy lo âu. Tuy rằng Minh chủ của Thiên Phủ Liên Minh là Dược Lão nhưng ở trong lòng rất nhiều người bóng người cao gầy kiên nghị kia mới là nơi mọi người mong đợi ỷ lại. Bọn họ cho rằng chỉ cần có bóng lưng kia chống đỡ, Thiên Phủ Liên Minh vĩnh viễn suy tàn….
      Nhưng mặc kệ trong lòng bọn họ mong chờ đến thế nào luôn tàn khốc. Mảnh gian kia vẫn có chút động tĩnh nào.
      Thời gian vì bất cứ gì mà dừng lại. Hai năm trôi qua, gian hỏa vẫn đóng lại, tia hi vọng trong lòng mọi người dần dần ảm đạm. Đối mặt với tình huống này, đám người Dược Lão cũng có biện pháp nào, chỉ có thể dần dần thu liễm lại, chuyển từ tấn công sang phòng thủ.
      Mà cũng chính tại lúc Thiên Phủ Liên Minh chuyển phương thức chiến đấu mảnh gian Hỏa rốt cuộc lại lần nữa xuất sinh khí mạnh mẽ
      Trong gian Hỏa vẫn nóng cháy như vậy. quả trứng tinh thể cực lớn lơ lửng bên biển nham thạch. Bên ngoài vỏ trứng quang mang lấp lánh, ngẫu nhiên có vài đạo hỏa diễm du đãng vờn quanh tựa như Tinh Linh tràn ngập linh tính.
      “Răng rắc!”
      Trong gian yên tĩnh bỗng vang lên tiếng động . Ánh mắt nhìn qua có thể thấy được bề mặt quả trứng từ từ nứt ra khe hở. Theo khe hở này xuất , càng ngày càng có nhiều vết rạn lan ra. Cuối cùng, quả trứng bắt đầu vỡ vụn…
      Cùng lúc trứng vỡ ra, hai cột sáng phấn hồng kim quang đột nhiên phóng thẳng lên cao, cuối cùng hóa thành màn sáng, từ từ buông xuống.
      “ Rắc rắc!”
      Bên trong cột sáng, cánh tay đột nhiên đưa ra, rồi vươn vai. Tiếng xương cốt người ngờ lại phát ra thanh như tiếng sấm trầm đục vang vọng trung.
      “Cuối cùng cũng xuất quan!” bóng người từ trong cột sáng bước ra. Khuôn mặt vừa , ngoài Tiêu Viêm còn có thể là ai khác? Chẳng qua lúc này đầu tóc đen hơi loạn dài tới bả vai, nhìn qua có vẻ tuấn, tiêu sái. Nếu nhìn kỹ có thể thấy được đồng tử trong mắt biến ảo thành hai đóa Hỏa Diễm Liên Hoa cực kỳ bé. Liên Hoa chậm rãi xoay tròn, dường như phát ra loại lực hấp dẫn kỳ dị, giống như có thể hút cả linh hồn con người vào đó.
      “A! Tiêu Viêm ca ca, sao huynh lại mặc quần áo?”
      Ngay khi Tiêu Viêm bước ra khỏi cột sáng lâu, thanh thanh thúy mềm mại như nước, mang theo chút xấu hổ từ phía sau vang lên. Tiêu Viêm quay đầu lại, nhìn mỹ nhân mảnh mai thướt tha, tinh tế, mái tóc dài buông xõa ở phía sau mình. Có lẽ do trải qua chuyện triền miên lúc tu luyện kia mà khuôn mặt tinh xảo của Huân Nhi bớt chút thanh nhã, nhiều thêm tia quyến rũ động lòng người, cùng với vẻ xấu hổ nhàn nhạt… Chỉ đưa mắt nhìn thôi Tiêu Viêm ngây ngẩn, thần hồn điên đảo. ( mê quá ))~ bất quá ta thích – dịch giả.) (Biên: phải đàn ông!”
      “Vợ chưa cưới vẫn xinh đẹp nhất…”
      Nam tử mặc gì, chân đạp hư , đưa tay lên gãi gãi đầu, cười với hơi xấu hổ ở trước mặt mình…

    4. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 1518: Hỏa
      Dịch: macha91 - Biên: celestial_wind1116
      "Sợ rằng lần bế quan này tốn ít thời gian a. . ."
      Khắp bầu trời đều là lửa cháy, Tiêu Viêm ngẩng đầu nhìn bốn phía, mặc dù ảo cảnh nơi này so với trước khi bế quan vẫn giống y hệt nhau, nhưng vẫn có thể cảm giác được số khác biệt rất .
      "Vâng." Huân nhi ở bên gật đầu đáp. Tịnh Liên Hỏa đâu phải vật tầm thường, nếu tốn ít thời gian cho dù nàng với Tiêu Viêm liên thủ, cũng thể đem nó luyện hóa ngay được.
      "Thực lực bây giờ của Tiêu Viêm ca ca chắc trở nên mạnh hơn nhiều rồi phải ?" Huân Nhi ngước mắt lên, mỉm cười .
      "Nếu giờ gặp phải tên điện chủ Hồn điện kia, ta có thể đánh bại ." Tiêu Viêm khẽ mỉm cười, trong giọng lộ ra tự tin tuyệt đối. Sau lần luyện hóa Tịnh Liên Hỏa này, đạt được rất nhiều chỗ tốt. Dựa vào cảm ứng thực lực bây giờ của đạt đến Ngũ Tinh Đấu Thánh, tăng lên ba cấp bậc!
      Thực lực đột nhiên tăng mạnh như thế này làm cho Tiêu Viêm cảm thấy có chút tin nổi. Bản thân Tiêu Viêm vốn là Đấu Thánh cường giả nên biết rất muốn tăng lên cấp khó khăn đến thế nào. ngờ lần này lại là tăng bên ba cấp. Nếu tu luyện bình thường e rằng phải mất ít nhất là mấy chục năm mới có thể đạt được! Nhưng lần này, nhờ vào lực lượng của Tịnh Liên Hỏa mà thực lực của Tiêu Viêm thuận lợi tăng vọt.
      đời này, e rằng chỉ có ba loại Dị hỏa đứng đầu bảng Dị hỏa mới có năng lực khiến cho Đấu Thánh cường giả tăng lúc ba cấp mà thôi.
      "Có câu người đắc đạo, gà chó lên trời. Lần này nhờ Tiêu Viêm ca ca mà thực lực của muội cũng tăng lên rất nhiều!" Huân nhi dịu dàng cười . Trong quá trình luyện hóa Tịnh Liên Hỏa, năng lượng khổng lồ kia cũng đồng thời cũng qua thân thể của nàng. Vì vậy nàng cũng đạt được lợi ích . Huân Nhi mặc dù đột phá đến Ngũ Tinh Đấu Thánh, nhưng cũng là tăng mạnh tới Tứ Tinh Đấu Thánh đỉnh phong. thể , thu hoạch của hai người trong lần bế quan này khiến người khác phải thèm đỏ mắt.
      Thực lực của Huân nhi tăng mạnh, Tiêu Viêm đương nhiên cảm thấy mừng rỡ. Tuy nếu như hấp thu tất cả năng lượng của Tịnh Liên hỏa có lẽ thực lực còn cao hơn nữa. Nhưng nếu có Huân nhi giúp đỡ sợ rằng sớm bị hỏa cắn trả mà chết, làm sao được như bây giờ nữa?
      " biết dị hỏa trong cơ thể ta bây giờ như thế nào?"
      Tiêu Viêm bỗng nghĩ tới chuyện chính, dùng tâm niệm kiểm tra và kinh ngạc khi phát tất cả dị hỏa tràn ngập trong cơ thể đều biến mất. Biến cố này khiến sắc mặt Tiêu Viêm thay đổi. Thực lực, sinh tồn… của Tiêu Viêm đều dựa vào dị hỏa, nếu như tất cả dị hỏa biến mất đó là đả kích nghiêm trọng với Tiêu Viêm.
      "Tiêu Viêm ca ca, làm sao vậy?" Huân nhi ở bên cạnh nhìn thấy sắc mặt Tiêu Viêm thay đổi liền vội vàng hỏi
      Tiêu Viêm còn tinh thần để chú ý tới câu hỏi của Huân Nhi nữa. cố bình tĩnh lại, cẩn thận điều tra từng chỗ trong cơ thể. lúc lâu sau Tiêu Viêm bỗng cảm giác được ở chỗ sâu trong cơ thể mình dường như tồn tại thứ gì đó.
      " ra!"
      Cảm ứng được vật này, bàn tay Tiêu Viêm nắm chặt lại, quát khẽ tiếng. Từ lòng bàn tay bất ngờ bốc lên ngọn lửa màu hồng phấn, có thể thấy kim quang bao quanh bên ngoài ngọn lửa.
      Ngọn lửa này vừa xuất , gian xung quanh nó liền trở nên vặn vẹo. Trong lúc Tiêu Viêm và Huân Nhi còn kinh sợ ngọn lửa kia đột nhiên tự động ngọa nguậy rồi biến thành đứa trẻ con cao chừng nửa thước.
      "Y oa y oa!"
      Hỏa nho này vừa xuất nhìn về phía Tiêu Viêm, sau đó vươn cánh tay mũm mĩm bé ra, ôm lấy bàn tay của Tiêu Viêm, cọ tới cọ lui, lộ ra vẻ thân mật.
      "Đây…"
      Tiêu Viêm cùng Huân nhi đều há mồm trợn mắt nhìn cái hỏa này. Nó chỉ lớn hơn bàn tay chút, nhìn qua giống như quả cầu tròn tròn. Cái đầu hừng hực lửa, cái yếm màu hồng phấn che thân, lộ ra cái mông trơn tròn. khuôn mặt nhắn, ở giữa trán có dấu ấn lửa hình hoa sen màu phấn hồng, nhìn qua cực kỳ dễ thương. Ít nhất, trong mắt của Huân Nhi xuất ánh sáng, bản tính làm mẹ dâng trào
      "Y oa y oa!"
      Trong lúc Tiêu Viêm và Huân nhi còn bất ngờ vì biến cố này Hỏa tiếp tục ôm bàn tay của Tiêu Viêm lắc qua lắc lại, trong miệng phát ra thanh non nớt kỳ quái.
      "Chuyện gì thế này?" lúc này Tiêu Viêm phục hồi lại tinh thần, nhìn Hỏa ôm tay , mờ mịt hỏi.
      Huân Nhi cũng biết chuyện gì xảy ra, chần chừ lúc rồi : "Liệu đây có phải Dị hỏa mới do mấy loại dị hỏa dung hợp thành hay ?" Nếu kể thêm Tịnh Liên Hỏa trong cơ thể của Tiêu Viêm có sáu loại dị hỏa. ai biết được sáu loại dị hỏa khác nhau dung hợp lại làm phát sinh biến hóa gì. Dù sao, cho tới bây giờ cũng chưa có bất kỳ người nào dung hợp được sáu loại dị hỏa.
      Nghe thế, Tiêu Viêm cũng hơi suy nghĩ, nhìn về phía Hỏa bé mũm mĩm kia, nhịn được mà véo cái. Từ bàn tay truyền đến cảm giác mềm mại giống hệt như chạm vào trẻ con bình thường. Hơn nữa, khi chạm đến Hỏa , Tiêu Viêm nhận thấy mình có loại liên hệ kỳ dị với vật này. Loại cảm giác này rất quen thuộc, giống hệt như cảm giác điều khiển dị hỏa lúc trước.
      "Đây là Dị hỏa trong cơ thể của ta!" Đến lúc này, Tiêu Viêm nghiêm túc gật đầu xác nhận. Bây giờ có thể chắc chắn rằng Hỏa này chính là dị hỏa mới trong cơ thể sau khi dung hợp Tịnh Liên Hỏa tạo thành. Còn về phần tại sao lại xuất loại biến hóa này bản thân Tiêu Viêm cũng mờ mịt .
      "Ở thân của vật này muội cảm giác được khí tức quen thuộc, hình như là Kim Đế Phần Thiên Viêm của muội." Lúc này Huân nhi cũng giọng .
      "Trong quá trình luyện hóa Tịnh Liên Hỏa Kim Đế Phần Thiên Viêm của muội cũng tham dự, do đó có số bản nguyên của Kim Đế Phần Thiên Viêm nhập vào trong cơ thể ta." Tiêu Viêm giải thích cho Huân Nhi biết. Ánh mắt của vẫn luôn nhìn chằm chằm vào Hỏa tay mình, Năm loại dị hỏa trong cơ thể dung hợp hoàn toàn với Tịnh Liên Hỏa. Chính xác hơn mà , là năm loại Dị hỏa trong cơ thể dung nhập vào Tịnh Liên hỏa. . .
      Tuy năm loại dị hỏa là số lượng ít, nhưng cũng chẳng có uy lực gì khi đứng Tịnh Liên Hỏa. Bởi vậy, khi dung hợp, năm loại dị hỏa kia cơ hồ là có chút nào phản kháng nào, nhanh chóng dung nhập vào bên trong Tịnh Liên Hỏa. Nếu phải là trước khi dung hợp dùng Phần Quyết luyện hóa Tịnh Liên Hỏa chỉ sợ trộm gà được còn mất nắm gạo. . .
      "Ha hả, Tiêu Viêm ca ca, muội từng nghe phụ thân . Có số rất ít Dị hỏa sau khi bị luyện hóa mới có thể Hóa Hình. Nếu muội đoán sai, vật này chắc là hỏa linh của dị hỏa mới trong cơ thể huynh. " Huân nhi mỉm cười . Nhìn tình huống này, hình như cũng phải là chuyện xấu.
      Tiêu Viêm khẽ gật đầu, nhưng bỗng nghĩ tới điều gì đó, khóe miệng giật giật rồi : "Sau này, khi cần thi triển Phật Nộ Hỏa Liên ta phải làm sao đây?" Lúc trước, khi kiểm tra trong cơ thể dị hỏa biến mất còn mống. Vậy làm sao có thể ngưng tụ Hỏa liên để chiến đấu cho được?
      "Y oa y oa oa!"
      Nghe Tiêu Viêm thế, hai mắt Hỏa sáng lên, sau đó vung bàn tay . Ngọn lửa trong lòng bàn tay nhanh chóng ngưng tụ rồi tạo thành hình đóa hoa sen.
      "Phật Nộ Hỏa Liên!"
      Nhìn thấy hỏa liên này, Tiêu Viêm tròn mắt… Phật Nộ Hỏa Liên là chiêu thức tự nghĩ ra. Cho đến hôm nay, trừ ra, có người nào có thể thi triển được nữa. Nhưng giờ vật này lại có thể tiện tay ngưng tụ, hơn nữa tốc độ còn cực kỳ nhanh chóng, hơn hẳn Tiêu Viêm.
      "Đấu kĩ của huynh cũng bị vật này học trộm luôn rồi sao?" Huân nhi che miệng cười khẽ .
      "Y oa y oa!"
      Hình như là thấy được vẻ khiếp sợ của Tiêu Viêm, khuôn mặt non nớt của vật kia lên tia đắc ý, hai cái tay bé nắm rồi thả ra, trong lòng bàn tay ngừng lên những đóa Phật Nộ Hỏa Liên, trôi lơ lửng quanh thân nó.
      "Mười cái Phật Nộ Hỏa Liên!"
      Nhìn cảnh này, Tiêu Viêm khỏi chấn động. Ngay cả bản thân cũng thể ngưng tụ ra mười đóa Phật Nôi Hỏa Liên trong lúc như vậy! Tuy những hỏa liên này chỉ dùng hai loại dị hỏa khác nhau ngưng tụ thành, nhưng với số lượng như vậy uy lực cũng rất mạnh rồi.
      "Y oa y oa!"
      Song, khiếp sợ của Tiêu Viêm còn chưa có kết thúc. Sau khi ngưng tụ mười cái Phật Nộ Hỏa Liên, bàn tay bé của Hỏa lại vung lên, mười đóa hỏa liên mạnh mẽ lao vào nhau, dung hợp lại với nhau. Chỉ lát sau, đóa hỏa liên to lớn liền xuất làm cho Tiêu Viêm và Huân Nhi cũng phải thay đổi sắc mặt.
      Đóa hoa này lớn chừng nửa thước, toàn thân có màu hồng phấn, lộ ra vẻ kiều diễm ướt át. Nhìn thấy nó, Tiêu Viêm có chút kích động, ngay cả hô hấp cũng trở nên dồn dập.
      "Hủy Diệt Hỏa Liên."
      Hít hơi sâu, Tiêu Viêm khẽ lẩm bẩm. Hỏa liên do năm loại dị hỏa dung nhập vào Tịnh Liên hỏa này là lá bài tẩy mạnh nhất của . Hơn nữa uy lực của Hỏa liên này còn mạnh hơn trước kia rất nhiều! Ngay cả Tiêu Viêm nhìn thấy cũng phải rung động!
      "Lần này, là nhặt được bảo vật rồi."

    5. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 1519: hỏa bình nguyên
      Dịch: macha91 - Biên: celestial_wind1116
      Tiêu Viêm đương nhiên biết ý nghĩa của việc có Hỏa có thể thi triển ra Hủy Diệt Hỏa Liên là như thế nào. Sau này, khi giao chiến với người khác, cần nhờ người khác kiềm chế địch nhân nữa mà chỉ cần suy nghĩ vật này có thể trợ ngưng tụ ra hỏa liên giúp đỡ cách nhanh nhất.
      Hỏa này mang lại trợ giúp lớn nhất cho Tiêu Viêm!
      Tiêu Viêm và Huân Nhi quay mặt nhìn nhau, trong ánh mắt cả hai đều lên vẻ kinh ngạc mừng rỡ. Dị hỏa biến hóa mang đến bất ngờ cho bọn họ.
      "Y oa y oa!"
      Hỏa giơ tay đùa nghịch đóa Hủy Diệt Hỏa Liên xoay quanh mình lúc rồi trực tiếp nuốt vào nó trong bụng. Tiếp đó, Hỏa lại vươn cánh tay mũm mĩm ra, ôm lấy bàn tay của Tiêu Viêm, ngừng cọ cọ. Bởi vì có cảm ứng liên hệ kỳ lạ kia mà nó giống như sủng vật, coi Tiêu Viêm là người thân thiết nhất.
      Tiêu Viêm cười nhìn Hỏa , đưa tay xoa đầu nó, nó liền thoải mái híp mắt cười to, ngừng vui mừng kêu lên y oa y oa.
      Thấy vậy, Tiêu Viêm khẽ mỉm cười. Mặc dù giờ dị hỏa biến thành bộ dáng kì dị này, nhưng may mắn thay vẫn có thể điều khiển được. Chỉ cần trong đầu suy nghĩ vật này liền lập tức làm theo. Xét về khía cạnh nào đó, chẳng qua là thêm cái trạm điều khiển trung chuyển giữa Tiêu Viêm và dị hỏa. Hơn nữa, cái trạm điều khiển trung chuyển này còn có thể đem uy lực của dị hỏa phát huy đến cực hạn.
      "Linh trí của vật này thấp, có tiềm năng phát triển rất lớn. Có lẽ nên đặt cho nó cái tên?" Huân Nhi cười .
      "Y oa y oa "
      Giống như nghe và hiểu được những gì Huân Nhi , Hỏa vốn cọ cọ bàn tay Tiêu Viêm bỗng vội vàng ngẩng đầu, đôi mắt mở to đầy vẻ chờ đợi, trong miệng phát ra tiếng y oa y oa non nớt.
      "Nếu nó thích kêu y oa y oa như vậy gọi nó là Tiểu Y ." Tiêu Viêm buông tay ra, thuận miệng .
      "Y oa!"
      Nhìn thấy Tiêu Viêm tùy ý đặt tên cho mình, Hỏa liền mất hứng, miệng ngừng kêu lên y oa, giống như là kháng nghị cách Tiêu Viêm đặt tên cho nó. Tiêu Viêm mặc kệ, cười hắc hắc : "Tiểu Y mau trở về. Chúng ta phải rời khỏi nơi này rồi."
      Biết Tiêu Viêm trực tiếp quyết định xong chuyện này rồi, Tiểu Y chỉ có thể ủ rũ gục lên lòng bàn tay của Tiêu Viêm, sau đó thân thể hóa thành ngọn lửa màu hồng phấn, tiến vào bên trong cơ thể Tiêu Viêm.
      "Ngay cả trẻ con mà huynh cũng bắt nạt." Huân Nhi bất đắc dĩ lắc đầu, trêu chọc.
      "Ha ha!" Tiêu Viêm cười lớn, ngẩng đầu nhìn mảnh gian ngập lửa này rồi : "Cần phải ra thôi. . ."
      "Ừm." Huân Nhi khẽ gật đầu. "Lần tu luyện này tốn ít thời gian, sợ rằng trong tộc náo động rồi”.
      "Huân Nhi!"
      Tiêu Viêm đột nhiên cúi đầu, trong ánh mắt ra nhu tình. Đối diện với ánh mắt đó, gương mặt Huân Nhi lên tia ửng đỏ, cúi đầu, giọng : "Sao vậy?"
      "Đợi sau khi trở về, ta tìm thời gian thích hợp đến Cổ Tộc cầu hôn. Đợi sau khi ta cứu phụ thân ra, chúng ta liền cử hành hôn lễ. Được ?"
      Thân thể mềm mại của Huân Nhi run lên, gương mặt tinh xảo đỏ bừng, trong đôi mắt tràn đầy kích động và hạnh phúc. Nàng chờ đợi ngày này, câu này rất nhiều năm rồi, cuối cùng nó cũng đến. Nhưng nghe được nó trong lòng nàng vẫn giống như con nai con nhảy lên đầy khẩn trương và kích động.
      "Vâng."
      Nhìn người ngọc đỏ mặt khẽ gật đầu, Tiêu Viêm nhịn được mà cười lớn. Đến bây giờ, thực lực của đủ để ngang thiên hạ. Cho dù đối mặt với chủng tộc viễn cổ truyền thừa lâu đời như Cổ Tộc, cũng sợ hãi chút nào. Phế vật của Tiêu gia năm nào giờ đây là nằm trong hàng ngũ cao thủ đỉnh phong của đại lục!
      "!"
      Tiêu Viêm vươn tay ra, trực tiếp vòng qua eo thon của Huân Nhi, kéo vào trong lồng ngực mình. Bàn tay kia mạnh mẽ chém vào gian trước mặt, ngọn lửa màu hồng phấn từ đầu ngón tay Tiêu Viêm tuôn ra. Mảnh gian mà rất nhiều cường giả Ngũ Tinh Đấu Thánh cũng thể làm gì được này liền bị đánh vỡ ra khe hở lớn. Tiêu Viêm ôm Huân Nhi chút do dự trực tiếp bước vào khe hở đó. Thân hình vừa bước qua xong khe hở kia cũng biến mất.
      Sau khi hai người Tiêu Viêm rời , mảnh gian hỏa này liền trở nên tĩnh lặng. Nó vĩnh viễn xuất nữa, từ từ rơi vào quên lãng. . . ,
      Hỏa Bình Nguyên, hai năm đây, nơi này là mảnh núi non trùng điệp. Hai năm sau, nó biến thành mảnh bình nguyên trắng xóa. bình nguyên có cái khe hẹp dài mấy ngàn trượng giống như con rết khổng lồ di chuyển, nhiệt độ nóng bỏng từ dưới khe liên tục truyền lên làm cho cả vùng đất này khô hạn dị thường.
      Tấm bình nguyên này chính là do Tịnh Liên Hỏa hàng thế hai năm trước tạo thành. Khi đó, những ngọn núi trùng điệp trong nháy mắt biến mất, cả vùng đất cũng hóa thành nham thạch. Nhưng sau khi gian hỏa đóng cửa, sa mạc nham thạch cũng dần đọng lại, cuối cùng hóa thành bình nguyên. Thông thường, nơi nào bị hỏa tàn sát qua trở nên hoang vu dị thường, nhưng sau khi có đội Dong Binh thám hiểm ở bình nguyên này phát loại tinh thạch kỳ dị tràn đầy năng lượng cuồng bạo thuộc tính hỏa tấm bình nguyên này lập tức trở nên náo nhiệt. Bởi vì bên trong những tich thạch này có chứa tia hỏa yếu ớt còn sót lại mà nó được gọi là Hỏa thạch.
      Tuy loại hỏa còn sót lại này yếu mấy nghìn lần, nhưng đối với số người tu luyện đấu khí thuộc tính hỏa và luyện dược sư đây tuyệt đối được coi là bảo bối. Chỉ cần có thể hấp thu năng lượng từ bên trong Hỏa Thạch này, chỉ đấu khí mà ngay cả ngọn lửa do luyện dược sư triệu hồi ra cũng trở nên mạnh mẽ hơn nhiều. Chính vì thế mà trong hai năm này, rất nhiều thế lực ở bình nguyên hoang vu phân chia lãnh thổ tranh giành Hỏa Thạch.
      Trong các thế lực đó đương nhiên có Thiên Phủ Liên Minh, hơn nữa bọn họ còn chiếm được khu vực có nhiều Hỏa Thạch nhất. Bằng vào thế lực tại của liên minh, những người khác cho dù thèm muốn khu vực đó cũng dám làm ra chuyện gì ngu xuẩn.
      Nơi nào có Thiên Phủ liên minh địa chắc chắn có Hồn Điện nhúng tay vào, đây là điều mà tất cả mọi người ở Trung Châu đều biết. Hai năm qua, mức độ đối địch của hai thế lực này càng ngày càng tăng cao. Chỉ cần hai bên đụng mặt là có chiến đấu. Vì vậy, sau khi liên minh chiếm cứ Hỏa Bình Nguyên lâu Hồn Điện cũng lập phân điện ở nơi này. Mà số tông phái thế lực thèm muốn Hỏa Thạch nhưng dám chống lại Thiên Phủ liên minh liền len lén gia nhập Hồn Điện. năm gần đây, hai bên giao thủ nhiều lần. Tuy cả hai đều có thương vong, nhưng thu hoạch được Hỏa thạch mang lại lợi ích còn lớn hơn nữa. Bởi vậy, Hỏa Bình Nguyên này, Hồn Điện và Thiên Phủ liên minh cứ vài ngày lại đánh trận, lớn , cực kỳ náo nhiệt.
      "Keng keng!"
      Hai thanh trọng kiếm tràn đầy đấu khí hung hăng chạm vào nhau, tia lửa phát ra mãnh liệt. Người yếu hơn lui về sau mấy chục bước, sắc mặt tái , phun ra ngụm máu tươi. Nhưng bận tâm thương thế trong cơ thể mình mà nhanh chóng nhìn xung quanh. Ánh mắt càng thêm đỏ ngầu khi nhìn thấy các huynh đệ của mình chết thảm.
      "Kiệt kiệt! Liễu đội trưởng, giao Hỏa Thạch ra đây. Chúng ta chú ý đến các ngươi hơn nửa tháng rồi." Tên thắng thế kia đạp , cười quái dị . khoác bộ áo bào màu đen, nhìn vào mai huy chương ngực biết là người của Hồn Điện.
      "Đội trưởng, ngài mau chạy ! Huyền đội chúng ta mạo hiểm cả tính mạng, đào bới tháng mới thu được số Hỏa Thạch này. Tuyệt đối thể để chúng rơi vào tay Hồn Điện!" Cách đó xa, gã nam tử cả người đầy máu tươi rống lớn, nhưng vừa mới xong thanh trường kiếm từ sau lưng xuyên thủng người , chặn lại câu tiếp theo.
      " đám ngu xuẩn của Thiên phủ liên minh, dám khai thác Hỏa Thạch ở trong khu vực của Hồn Điện đúng là tự tìm đường chết!"
      Tiếng cười u lạnh lẽo từ bốn phía vang lên, sau đó liền có rất nhiều bóng đen xuất bầu trời, bao vây lấy những người mình đầy máu tươi còn sót lại kia.
      Nhìn thấy thế, sắc mặt của người đàn ông được gọi là Liễu đội trưởng càng thêm trắng bệch.
      "Thiên Phủ liên minh có người hèn nhát! Đội trưởng, chúng ta che chở cho ngài rời . Chỉ cần đem số Hỏa Thạch này nộp lên là chúng ta có thể trở thành đệ tử bên trong liên minh!" Hơn mười bóng người bao quanh bảo vệ Liễu đội trưởng, thấp giọng quát. Lúc này bọn họ giống như là những con sói cùng đường, chuẩn bị liều chết đánh cược lần.
      Nghe vậy, bàn tay nắm vũ khí của Liễu đội trưởng khẽ run lên, bàn tay còn lại sờ sờ vào cái túi. Trong túi có mười miếng nạp giới, trong nạp giới đầy ắp Hỏa Thạch. Đây là thành quả của cả đội dò xét trong mấy tháng qua, hơn nữa còn mạo hiểm cả tính mạng mới có được. Nếu như có thể thuận lợi trở về liên minh, mọi người trong đội đều có thể thăng lên làm đệ tử bên trong liên minh. Khi đó, địa vị của họ liền khác xa so với bây giờ.
      Nhưng đối diện với tình cảnh này, tâm trạng mọi người vốn phấn khích liền trở nên lạnh như băng. Bằng vào thực lực của bọn họ, muốn đột phá vòng vây này tất nhiên là phải trả cái giá rất đắt.
      "Các huynh đệ, chúng ta mạo hiểm cả tính mạng để tới đây. Qua được kiếp nạn này, ngày tươi đẹp chờ chúng ta. Bởi vậy, cầm lấy vũ khí, theo ta đột phá vòng vây!" Liễu đội trưởng giơ cao trọng kiếm, sắc mặt dữ tợn quát to, sau đó trực tiếp dẫn đầu đội ngũ xông tới.
      "Chém!"
      Nghe thế, hô hấp của hơn mười người kia cũng trở nên ồ ồ, hai mắt đỏ hồng, liều chết lao tới.
      "Giết hết! Sau đó treo đầu bọn chúng lên, mang tới Thiên Phủ liên minh."
      Giữa trung, lão già che mặt lạnh nhạt nhìn thoáng qua những người kia, thản nhiên .
      "Dạ!"
      Phía sau lão giả, gã nam tử khuôn mặt trầm cung kính đáp. Nhưng, ngay khi vừa bước ra đột nhiên phát thân thể mình chợt cứng ngắc. Phản ứng người này cũng khá nhanh nhẹn, lập tức quay đầu, nhìn về phía lão giả có địa vị cao nhất kia. Nhưng cũng chính vào lúc quay đầu lại thấy đầu của lão già kia bỗng bay vọt lên, máu tươi phun ra thành cột.
      "Treo đầu người mang tới Thiên Phủ liên minh, Hồn Điện bây giờ quyết đoán a."
      Dưới ánh mắt kinh hãi của gã nam tử kia, gian phía sau lão già đầu chầm chậm chấn động. Hai bóng người nam nữ từ từ ra...

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :