Đấu phá thương khung - Thiên Tàm Thổ Đậu(1641C)

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 1476: Đồ Long Kiếm!
      Dịch: Hoa Trà Trong Gió - Biên: Blue
      đầu tóc tím thon dài đương nhiên là Tử Nghiên. Nhưng giờ phút này thân thể nàng lại tràn ngập loại uy áp đáng sợ khiến cho Tiêu Viêm hết hồn. Loại uy áp này, tựa hồ như đến từ thanh trường kiếm màu vàng trong tay nàng.
      Nam Long Vương cũng ngơ ngác nhìn cánh tay trống rỗng của mình. Sau khi bắp tay hóa thành rồng, lực phòng ngự của cơ thể đạt đến trình độ kinh khủng trong thời gian ngắn. Cho dù cứng đối cứng cùng gã cường giả Ngũ tinh Đấu Thánh, cánh tay kia cũng bị chặt đứt cách dễ dàng như vậy. Nhưng mà…
      - Đồ Long Kiếm? Là Đồ Long Kiếm?! Ngươi lại có thể triệu hồi ra Đồ Long Kiếm?!
      Tình trạng ngơ ngẩn kéo dài lát liền bị đau nhức từ cánh tay làm bừng tỉnh. Nam Long Vương ngẩng mạnh đầu, nhìn Tử Nghiên đạp bước hư mà đến, cuối cùng ánh mắt dừng lại ở thanh trường kiếm được cấu tạo từ chất lỏng màu vàng trong tay nàng.
      bên, trong lòng Tây Long Vương cũng chấn động mãnh liệt. Hai mắt vốn đỏ ngầu cũng xuất vẻ kinh hãi muốn chết. Cả người run rẩy nhìn trường kiếm trong tay Tử Nghiên. khuôn mặt, rốt cục lên vẻ sợ hãi.
      Đồ Long Kiếm, thứ này cũng phải là loại vũ khí, mà là loại đấu kỹ chí cường của Thái Hư Cổ Long bộ tộc. Loại đấu kĩ này, chỉ có người sở hữu huyết mạch Vương tộc Cổ Long tinh thuần nhất mới có thể thi triển ra. Thậm chí, cho dù là Tam đại Long Vương bọn họ cũng thể thi triển. Nhưng bọn họ thể ngờ rằng Tử Nghiên lại có thể làm được điều đó. Phải biết rằng, các đời Long Hoàng trước đây thực lực phải đạt tới Lục tinh Đấu Thánh mới có thể miễn cưỡng triệu hồi Đồ Long Kiếm. Mà bây giờ Tử Nghiên chỉ có thực lực Tứ tinh Đấu Thánh sơ kì mà thôi!
      Đồ Long Kiếm, tên như ý nghĩa, chuyên môn dùng để Đồ Long. Đây là loại thủ đoạn chuyên thuộc về Long Hoàng. Trừ phi Cổ Long có thực lực vượt xa Đồ Long Kiếm, nếu , khi đối mặt với nó bất kì Cổ Long nào cũng đều yếu ớt như đậu hũ.
      - Đồ Long Kiếm…
      Đông Long Đảo, giờ khắc này tất cả mọi người đều ngừng lại thân mình, ngẩng đầu lên, ánh mắt ra sợ hãi nhìn bóng hình xinh đẹp đạp . Cho dù là Huyền Ma hay các cường giả khác đều nhịn được mà run rẩy thân thể. Đó là sợ hãi đến từ sâu trong huyết mạch! Đồ Long Kiếm là thứ mà tất cả Thái Hư Cổ Long đều cực kì e ngại…
      - Long Hoàng bệ hạ cư nhiên triệu hoán ra Đồ Long Kiếm!
      Tất cả trưởng lão của Đông Long Đảo cũng run rẩy ngước nhìn hư , kích động đến mức nước mắt đầy mặt. Long Hoàng có thể triệu hồi ra Đồ Long Kiếm mới là Long Hoàng chân chính! Từ nay về sau, Tử Nghiên có đủ quyền uy để thống trị Cổ Long bộ tộc!
      - Đồ Long Kiếm xuất thế! Ai mới là Long Hoàng thực , nếu các ngươi còn cứ khăng khăng mực, cẩn thận vạn kiếp bất phục trước mặt Đồ Long Kiếm! – Đại trưởng lão Đông Long Đảo trôi nổi giữa trung, cầm long trượng lớn tiếng rống lên.
      Nghe được tiếng hô của lão, số chiến sĩ trong tam đảo sắc mặt đều thay đổi. Thậm chí ngay cả ba người Huyền Ma cũng dám nhiều nửa câu. Uy áp của Đồ Long Kiếm từ trong hư vô gian khuếch tán đến tận đây, làm cho bọn họ có cảm giác như bị đè nặng lưng. Cái thứ khủng bố chém rồng như chém gà kia giống như đặt ở cổ bọn họ.
      “Bàng bàng!”
      yên tĩnh bao phủ Đông Long Đảo. lát sau rốt cuộc cũng có chiến sĩ tam đảo thể chịu đựng được loại uy áp xuất phát từ huyết mạch này, quỳ xuống hướng về phía hư xa xa kia.
      Mà theo người đầu tiên quỳ xuống, sau đó lâu, càng ngày càng nhiều Cổ Long làm ra lựa chọn, quyết định thần phục.
      Nhìn thấy cảnh đó, sắc mặt Huyền Ma cùng số cao tầng có thực lực mạnh mẽ của tam đảo cũng từ từ tái nhợt. Bọn họ biết, hôm nay đại thế thực mất. Sau này Đông Long Đảo vượt qua Tam đại Long Đảo rất xa!
      - mau!
      Khi thế cục Đông Long Đảo đại biến bên trong hư vô, Tây Long Vương cũng mạnh mẽ áp xuống cảm giác sợ hãi trong lòng, gầm lên giận dữ, thân hình trong nháy mắt lui lại. Mà Nam Long Vương ở bên cũng bất chấp cánh tay bị cắt đứt, vẻ mặt kinh hãi vội vàng lui về phía sau.
      - Loại phản nghịch này! Đồ Long Kiếm, chém!
      Hai tròng mắt màu tím của Tử Nghiên lạnh lùng nhìn hai người lui lại kia, giọng lạnh thấu xương truyền ra. Chợt, Đồ Long Kiếm trong tay chậm rãi giơ lên, vung về phía Tây Long Vương.
      kiếm vung xuống, phảng phất như có cơn sóng kỳ dị trào ra từ trong mũi kiếm.
      Khi kiếm kia vừa vung xuống, Tây Long Vương cũng phát ra. Lập tức trong mắt càng thêm sợ hãi, tiếng gầm truyền ra từ trong miệng. Nhất thời, đầu, thân thể, cánh tay, nửa người của đều xuất từng lớp vảy rồng. Vảy rồng ra ánh sáng kì dị, giống như thể phá vỡ.
      Nhưng mà lớp phòng ngự nhìn như cực kì mạnh mẽ này chỉ sau lát trực tiếp tan rã. Từ trong Đồ Long Kiếm xuất năng lượng kỳ dị, xuyên qua hư , nhàng xẹt qua thân thể.
      “Xuy!”
      Dao động xẹt qua, sắc mặt Tây Long Vương liền trở nên trắng bệch, ngụm máu tươi điên cuồng phun ra. kinh hãi cúi đầu, lại nhìn thấy vết thương vô cùng lớn chệch từ bả vai xuống, kéo dài đến bên kia hông. Ở đó che kín vảy rồng cứng rắn, nhưng lại vỡ ra hai nửa giống như đậu hũ, nơi bị vỡ cực kì bóng loáng. Phía sau vảy rồng, máu tươi chảy ra ào ào như suối, mơ hồ còn có thể nhìn thấy nội tạng bên trong cơ thể.
      kiếm làm Tây Long Vương trọng thương! Uy lực của Đồ Long Kiếm đối với Thái Hư Cổ Long mà , quả thực là cực kì khủng bố!
      - Aaaaaaaaaaa!!!
      Chỉ trong chớp mắt sau, tiếng kêu thảm kinh thiên động địa truyền ra từ trong miệng Tây Long Vương. Đau nhức sâu tận xương tủy, làm cho thân thể run rẩy kịch liệt, thần trí bắt đầu trở nên mê muội.
      Cách đó xa, bên cạnh Tây Long Vương, Nam Long Vương nhìn thấy cảnh này tay chân khỏi lạnh như băng. hung hăng nuốt ngụm nước bọt. Trong lúc này, hề có suy nghĩ cứu người. tại ý niệm duy nhất của là mau chóng rời khỏi nơi này. Uy áp của Đồ Long Kiếm thực khiến cho muốn điên mất.
      “Ực…”
      Tiêu Viêm cũng nuốt ngụm nước bọt, trong lòng tràn đầy rung động. Đối với lực phòng ngự khủng bố của ba tên này, tự kiểm nghiệm qua. Ngay cả Hủy Diệt Hỏa Liên mạnh nhất của cũng chỉ có thể khiến bọn họ bị thương. Nhưng Tử Nghiên chỉ cần kiếm nhàng vung xuống, thiếu chút nữa liền lấy mạng của Tây Long Vương!
      - Chạy mau!
      Nam Long Vương gào lên tiếng, thân thể cấp tốc lui lại. Tây Long Vương cũng biết lưu lại chỉ còn đường chết, tay che lại miệng vết thương dữ tợn, cấp tốc vận chuyển đấu khí trong cơ thể, điên cuồng lui lại.
      Bên cạnh Tiêu Viêm, Tử Nghiên chậm rãi qua. Ánh mắt của nàng lạnh lùng nhìn hai người muốn chạy trốn, Đồ Long Kiếm trong tay lại giơ lên lần nữa, chợt khẽ vạch xuống.
      Khi kiếm này vừa vạch xuống, Tiêu Viêm chợt nhìn thấy trong mái tóc dài màu tím của Tử Nghiên, đột nhiên có số sợi biến thành màu xám trắng…
      “Đồ Long Kiếm này tiêu hao sinh mệnh lực của Tử Nghiên!” Nhìn thấy vậy, trong lòng Tiêu Viêm nhất thời chấn động.
      - Ngươi muốn đuổi tận giết tuyệt, bổn vương liều mạng với ngươi!
      Nhìn thấy Tử Nghiên lại vạch xuống kiếm, trong lòng Tây Long Vương cùng Nam Long Vương đồng thời xuất mùi vị tử vong tới giần. Bọn bây giờ đều trọng thương, kiếm vung xuống, đương nhiên là dữ nhiều lành ít. Kinh nghiệm lúc trước cũng làm cho bọn họ biết, dưới Đồ Long Kiếm, bọn họ thể trốn thoát. Hai người lập tức cũng bị bức đến điên cuồng, ngụm máu đạm kim sắc đột nhiên phun ra.
      - Long Hoàng Chung!
      Kim sắc huyết dịch trước mặt hai người mau chóng tan ra, sau đó hóa thành chiếc chuông lớn màu hoàng kim có chân vạc cao đến vài chục trượng, bao bọc lại thân thể hai người Tây Long Vương.
      “Coong!”
      Kim sắc đại chung vừa thành hình, cơn sóng dao động kì dị lướt đến như thiểm điện, cuối cùng mạnh mẽ oanh kích lên kim sắc đại chung.
      “Phanh!”
      Thanh lớn truyền ra, kim sắc đại chung đột nhiên dao động kịch liệt tạo thành từng gợn sóng xoay tròn, trong ánh mắt kinh hãi của hai người Tây Long Vương, muốn nổ tung ra.
      “Xuy!”
      Kim sắc đại chung nổ mạnh. Dao động còn sót lại ảnh hưởng đến hai người Tây Long Vương. Lập tức chiếc chân của mỗi người văng ra xa. Ngắn ngủi mấy phút, nhị đại Long Vương biến thành Long Vương tàn tật…
      - Nghịch đồ cũng muốn thi triển Long Hoàng lực? – Nhìn thảm trạng của hai người, gương mặt Tử Nghiên cũng lên nụ cười lạnh. Đồ Long Kiếm trong tay chút lưu tình lại vạch xuống lần nữa.
      “Phụt!”
      kiếm này cũng thuận lợi vạch xuống. Khi vừa mới giơ lên nửa, thân thể mềm mại của Tử Nghiên liền run lên, ngụm máu vàng nhạt phun ra, sắc mặt cũng trở nên tái nhợt.
      Cho dù kiếm kia hoàn toàn vung xuống, nhưng vẫn có luồng dao động truyền ra như trước, nhanh chóng lướt về phía hai người Nam Long Vương. Mà ở trong trạng thái trọng thương, hai người cũng chỉ có thể kinh hãi cảm nhận cỗ dao động càng lúc càng gần.
      “Vụt!”
      Nhưng khi hai người vừa bị cỗ dao động kia chạm đến thân ảnh nhanh như chớp lướt đến, đúng là Bắc Long Vương từ nãy giờ chưa thân. Mỗi tay nắm lấy bả vai người, trực tiếp phun ra ngụm máu, tốc độ tăng vọt, lóe lên vài cái biến mất trong gian hư vô.
      - A!!!
      Sau khi thân ảnh kia biến mất lâu, từ phương hướng chạy trốn lại truyền đến tiếng kêu thảm thiết thê lương, ràng là tránh được luồng dao động kỳ dị kia đuổi giết.
      - Tam đại Long Vương chiến bại…
      Nhìn thấy ba thân ảnh chật vật chạy trốn, Đông Long Đảo, thân thể Huyền Ma bỗng lạnh xuống. Chợt thân hình đột ngột phóng lên, cùng vài trưởng lão tam đảo chia ra bốn phương tám hướng mà chạy trốn. Nếu tiếp tục lưu lại ràng là muốn chết!
      - thanh kiếm khủng khiếp…
      Tiêu Viêm nhìn thân ảnh ba người Bắc Long Vương biến mất, chợt ánh mắt chuyển về thanh kiếm giống như chất lỏng trong tay Tử Nghiên, trong lòng khẽ hút hơi khí lạnh.

    2. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 1477: Đại chiến kết thúc!
      Dịch: Vugiang2 - Biên: Blue
      "Phụt!"
      Ba người Bắc Long Vương chạy trốn, thân thể Tử Nghiên cũng vì vậy có động tĩnh gì, đôi mắt màu tím lên vẻ lạnh lùng nhìn chằm chằm về hướng ba người biến mất. lát sau, thanh kiếm màu vàng như được tạo thành từ chất lỏng trong tay chậm rãi dao động rồi chợt biến mất thấy, mà khi Đồ Long kiếm biến mất Tử Nghiên bỗng phun ra ngụm máu tươi, thân thể của nàng từ từ ngả về đằng sau rồi rơi xuống.
      Thấy vậy, Tiêu Viêm cả kinh, vội vàng tiến lên đưa tay giữ lấy Tử Nghiên, nhìn khuôn mặt trắng bệch của nàng khỏi có chút đau lòng. Xem ra tiêu hao khi thi triển Đồ Long kiếm đối với Tử Nghiên là quá lớn, với lại, loại tiêu hao này dường như cũng phải chỉ là Đấu khí.
      "Ta sao..."
      Tử Nghiên nằm trong lòng Tiêu Viêm, đôi mắt màu tím nhìn , gương mặt lên nụ cười gượng gạo.
      Nghe vậy, Tiêu Viêm khỏi lắc đầu, cứ ôm Tử Nghiên như vậy mà ngồi xuống giữa hư . Tình huống trong cơ thể cũng rất xấu, nếu có lực lượng huyết mạch từ trong trái tim truyền ra chữa trị kinh mạch bị hư hao chỉ sợ tại cũng giống phế nhân thể động đậy. Nhưng dù vậy, bây giờ Tiêu Viêm, cũng là cung căng hết cỡ, lúc trước mình đấu tam đại Long Vương khiến bị thương rất nặng.
      "Này, ăn . Đây chính là đan dược nàng thích ăn nhất." Tiêu Viêm lấy ra cái bình ngọc từ trong nạp giới, sau đó đổ ra mấy viên đan dược, đưa cho Tử Nghiên, cười .
      "Vẫn còn coi ta là tiểu nương sao?" Nghe câu trêu chọc này của Tiêu Viêm, Tử Nghiên nhịn được lườm cái, cũng khách khí nhận lấy đan dược, đem chúng bỏ vào trong miệng. Bây giờ nàng ăn đan dược cũng tao nhã hơn rất nhiều, giống như lúc còn là tiểu nương trước kia, ăn như hổ như sói.
      "Long Hoàng bệ hạ!"
      Ở phía dưới,đám người Đại trưởng lão Đông Long đảo, nhanh chóng bay vút đến, sau đó dừng lại trước người Tử Nghiên xa, thanh cung kính . Bọn họ cũng có chút thức thời, chỉ liếc mắt qua hai người cái liền vội vàng cúi đầu.
      "Đại trưởng lão, Đông Long đảo bình an vô chưa?"
      Thấy những trưởng lão này, khuôn mặt tái nhợt của Tử Nghiên hơi đỏ lên, nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, giãy dụa trong lồng ngực Tiêu Viêm rồi từ từ đứng dậy, bên trong giọng suy yếu lại xuất chút uy áp.
      "Bẩm bệ hạ, Long đảo còn trở ngại, người của tam đại Long đảo trốn , nhưng vẫn còn ít tộc nhân Cổ Long tộc lựa chọn ở lại Đông Long đảo." Đại trưởng lão cung kính , những người tromg lời của chính là mấy tên tộc nhân của ba đảo vừa mới quỳ xuống dưới kia.
      "Ừ, cứ tạm thời nhận bọn họ, quan sát cẩn thận chút, đề phòng có thám tử lẫn vào trong đó." Tử Nghiên khẽ gật đầu .
      "Vâng, vậy còn tam đại Long Vương?" Đại trưởng lão gật gật đầu, chợt chần chờ . Tam đại Long Vương chết, chính là chướng ngại lớn nhất để Cổ Long tộc thống nhất tam đại Long đảo.
      "Tây Long Vương cùng Nam Long Vương bị ta chặt đứt tay chân, tương lai mặc dù khôi phục lại, thực lực cũng giảm nhiều, bằng vào mình Bắc Long Vương, khó thành đại . Đợi khi Đông Long đảo nghỉ ngơi lấy lại sức, lập tức phản công tam đảo, hoàn thành đại nghiệp thống thống nhất.”
      Đôi mắt màu tím của Tử Nghiên xẹt qua chút sắc bén, thản nhiên . Có lẽ do thân có thể chất Long Hoàng, tại khi nàng chuyện, tự có loại uy áp bộc lộ ra. Dưới uy áp cỡ này dù là Tiêu Viêm bên cạnh cũng thầm líu lưỡi, khó tưởng tượng được, tiểu nha đầu vô cùng tham ăn kia sau khi trưởng thành lại hung hãn như vậy.
      "Dạ!"
      Nghe vậy, đám người Đại trưởng lão hơi thở phào nhõm, cung kính . Bọn họ cũng dám ở lại chỗ này quá lâu, sau khi cúi người thi lễ liền bay trở về Đông Long đảo, Tử Nghiên vừa mới thi triển Đồ Long kiếm, làm cho trong lòng bọn họ vô cùng sợ hãi.
      Nhìn thấy đám người Đại trưởng lão xa, lúc này Tử Nghiên mới quay đầu lại, nhìn thấy ánh mắt Tiêu Viêm có chút cổ quái, lập tức ngẩn ra, : "Sao vậy?"
      "Ài, Long Hoàng bệ hạ, uy danh của ngài lớn đấy." Tiêu Viêm lắc đầu, thở dài tiếng. So với Tử Nghiên bây giờ, vẫn thích tiểu nương hoạt bát, ngây thơ suốt ngày đòi ăn bên cạnh trước kia hơn.
      "Ta cũng ra vẻ trước mặt ngươi, tại sao ngươi lại cảm thấy như vậy?" Tử Nghiên liếc mắt nhìn Tiêu Viêm cái, đột nhiên dịch đến gần người Tiêu Viêm, gương mặt tinh xảo lên chút cười xấu xa, : " phải ngươi rất thích như vậy sao? Trước kia ta thấy ánh mắt ngươi thường chú ý người Thải Lân tỷ a."
      "Khụ khụ, linh tinh!" Nghe vậy, mặt Tiêu Viêm đỏ lên, liếc mắt nhìn Tử Nghiên cái, ngữ khí như vậy cũng có chút giống như tiểu nha đầu trước kia.
      "Hắc hắc!" Tử Nghiên che miệng cười khẽ, chợt thu nụ cười lại, nhìn Tiêu Viêm, : "Đa tạ, lần này nếu phải ngươi giúp ngăn cản lâu như vậy, hơn nữa đánh thương tam đại Long Vương cho dù ta có sử dụng Đồ Long kiếm cũng thể tạo thành uy hiếp như vậy."
      "Cảm ơn khỏi , vì chuyện của nàng, trong khoảng thời gian này ta cũng chịu ít hành hạ." Tiêu Viêm hơi trừng mắt, để giải quyết rắc rối cho Tử Nghiên, hao tổn tâm cơ mới mượn được sức Cửu U Địa Minh Mãng tộc, còn nửa đường chặn giết cường giả Thiên Hoàng tộc, lấy con tin uy hiếp mới để cho những tên kia cút trở về. Sau khi chạy tới đây, lại cùng tam đại Long Vương huyết chiến hồi, liều đến kinh mạch đứt đoạn, nếu như phải thân thể mạnh mẽ mà , chỉ sợ lần này chết.
      Dĩ nhiên, với tính tình của Tiêu Viêm thẳng những điều này ra, lập tức phất phất tay, bay về Đông Long đảo. Nhưng ngờ được thân hình vừa động, kinh mạch trong cơ thể liền truyền ra từng đợt đau nhức, lập tức khuôn mặt trở nên méo mó, nhàng hít hơi lạnh.
      " nhiều năm như vậy mà ngươi vẫn cứ thích cậy mạnh, trong khoảng thời gian này ngươi ở lại Đông Long đảo dưỡng thương cho tốt …"
      Khi Tiêu Viêm hít khí lạnh làn gió thơm truyền vào trong mũi, chợt cảm giác cánh tay của mình được nâng lên, sau đó tiếp xúc với mảnh êm ái mềm mại. Quay đầu sang, chỉ thấy Tử Nghiên đỡ lấy nửa người , thân hình chợt động, bay vụt về hướng Long đảo. Khi bay, mái tóc tím bay phất phới, vuốt lên mặt Tiêu Viêm, làm vô cùng thoải mái.
      Đại chiến Đông Long đảo, dưới uy hiếp khủng bố của Đồ Long kiếm, rốt cục lấy kết quả Đông Long đảo đại thắng mà kết thúc. Sau trận chiến này, thực lực Đông Long đảo thể nghi ngờ tăng vọt lên, vượt xa tam đại Long đảo. Mà trái lại, tam đại Long đảo ắt tất nhiên xuất suy giảm, Đồ Long kiếm, là dấu hiệu của Long Hoàng, quá khứ có ít chiến sĩ tam đảo cũng tin thân phận Tử Nghiên, nhưng trải qua việc này, hoài nghi này lập tức tan thành mây khói. Dưới kêu gọi của Long Hoàng chính thức, cái loại uy áp đến từ huyết mạch này, khiến tộc nhân tam đại Long đảo làm ra quyết định cuối cùng.
      Từ nay về sau, tam đại Long đảo còn thời cơ tiến công Đông Long đảo nữa. Bọn họ chuyển từ chủ động sang bị động, chỉ có thể vô lực ngồi nhìn Đông Long đảo ngưng tụ lực lượng, thẳng đến lúc diệt trừ tam đảo, hoàn thành thống nhất Cổ Long bộ tộc.
      Đương nhiên, bước đó vẫn còn cần thời gian ngắn.
      Sau khi tam đại Long Vương thất bại, Đông Long đảo cũng tương đối tất bật, có khá nhiều công việc sau trận chiến, đặc biệt là lần này Đông Long đảo còn có thêm ít cư dân mới.
      Mà khi toàn bộ Đông Long đảo bận rộn Tiêu Viêm lại tìm mật thất trực tiếp tuyên bố bế quan. Lần này thương thế của thực quá nặng, thậm chí suýt chút nữa tong cái mạng. Bởi vậy, phải chữa trị tốt trạng huống trong cơ thể, tránh cho xuất di chứng làm trở ngại đến việc tiên tiến thực lực. Nếu , tổn thất này làm cho người ta khó có thể tiếp nhận rồi.
      Trong mật thất tĩnh lặng , mùi trầm hương thoang thoảng tỏa ra, Tiêu Viêm ngồi xếp bằng bệ đá làm bằng hàn ngọc, hai mắt nhắm nghiền, năng lượng nồng đậm sền sệt lưu động quanh , theo từng đợt hô hấp chậm rãi mà tràn vào trong cơ thể .
      Từ khi Tiêu Viêm vào trong mật thất, tính đến bây giờ là hơn mười ngày. Trong mười ngày này, thương thế nghiêm trọng trong cơ thể cũng dần dần khỏi hẳn, nhưng nương theo sau khi thương thế chuyển biến tốt đẹp, Tiêu Viêm cũng có dấu hiệu tỉnh lại, thân thể như hóa thành đá, từ sau khi vào, vẫn duy trì tư thế như vậy, chút dịch chuyển.
      Nhưng ai biết rằng, bề ngoài Tiêu Viêm tĩnh lặng như mặt nước trong cơ thể lại bình hòa như trong tưởng tượng.
      "Thịch thịch!"
      Trong cơ thể Tiêu Viêm, trái tim chậm rãi nhúc nhích, nương theo mỗi nhịp tim đập, đều có tia huyết dịch màu tím hồng ra, chậm rãi chảy xuôi ra từ trái tim, cuối cùng dũng mãnh khuếch tán ra hướng bốn phương tám hướng. Tia máu màu tím hồng này giống như có nhiệt độ kinh khủng đến cực đoan, những kinh mạch, cơ bắp bị nó qua đều đột ngột sôi trào lên, nhưng loại sôi trào này cũng mang đến cho Tiêu Viêm cảm giác đau nhức, ngược lại còn mơ hồ có loại cảm giác kỳ dị như được trọng sinh.
      Về phần tại sao lại xuất loại tình huống này, Tiêu Viêm cũng ràng lắm. chỉ biết là, sau khi bế quan lâu, huyết mạch lực tân sinh mà lúc trước Tiêu Huyền giúp dung hợp vẫn giấu sâu trong trái tim, lúc này lại tự động chảy ra, tia huyết mạch lực này mặc dù có chút mỏng manh, nhưng có được hiệu quả cực kỳ thần kỳ. Thương thế nghiêm trọng trong cơ thể Tiêu Viêm có thể khỏi hẳn trong thời gian chưa đầy mười ngày, đại bộ phận hiệu quả đều là tia máu màu tím hồng này tạo ra
      Mặc dù cũng hiểu được vì sao tia máu màu tím hồng này lại chảy ra, nhưng Tiêu Viêm cũng cố ý khống chế nó, mà là để theo tự nhiên. Đương nhiên, làm cho Tiêu Viêm có thể yên tâm mặc kệ nó thi triển, tất nhiên cũng bởi vì có thể cảm giác được, mỗi lần tia máu tím hồng rửa qua dường như thực lực bản thân cũng có tăng trưởng rất .
      Loại cảm giác này giống như luồng máu ngừng gột rửa cùng rèn luyện thân thể !
      thể nghi ngờ, đây là việc tuyệt hảo, bởi vậy Tiêu Viêm cũng có cố ý ngăn trở, ngược lại nương theo thời gian trôi qua, cũng từ từ vào loại trạng thái ngủ say, mà khi lâm vào ngủ say trái tim vẫn chậm rãi đập theo tiết tấu, tia máu tím hồng lại chảy xuôi ra, biết mệt mỏi rửa sạch kinh mạch và huyết nhục của Tiêu Viêm.
      Đương nhiên, theo quá trình gột rửa này, khí tức của Tiêu Viêm cũng chậm rãi tăng lên.

    3. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 1478: Nhị tinh Đấu Thánh!
      Dịch: Vugiang2 - Biên: Blue
      Trong tĩnh thất yên lặng, khái niệm thời gian trở nên cực kỳ mơ hồ, hương trầm thoang thoảng bốc lên mùi vị khiến cho người ta sảng khoái, mà thời gian cũng chậm rãi trôi qua dưới nhàn nhã này...
      Ba tháng!
      Tiêu Viêm ngồi xếp bằng bế quan kéo dài chừng ba tháng. Thời gian này, chỉ sợ ngay cả bản thân cũng ngờ tới, nhưng dưới trạng thái ngủ say, cũng quên thời gian, giống như đắm chìm trong cảm giác gột rửa tuyệt vời.
      Trong tĩnh thất, Tiêu Viêm an tĩnh ngồi xếp bằng giường Hàn Ngọc, giờ da tay của xuất màu tím nhạt. Trong lúc mơ hồ, giống như có thể nhìn thấy ở dưới da tay có luồng màu tím hồng lưu động. Lúc màu tím hồng lưu động, tràn ngập loại dao động cực kỳ mạnh mẽ.
      Sóng ánh sáng lăn tăn, bất quá bây giờ sóng ánh sáng này lại nhộn nhạo thân thể Tiêu Viêm, từng lớp hào quang màu tím hồng khuếch tán ra từ trái tim rồi lan tràn đến từng bộ phận thân thể.
      Thời gian tia sáng này lưu động, kéo dài ba tháng!
      Ba tháng gột rửa, trực tiếp khiến cho da tay vốn màu trắng của Tiêu Viêm nhuộm thành tím hồng. Thậm chí, ngay cả đầu tóc đen, trong lúc mơ hồ cũng lấp lánh chút tím hồng, nhìn qua hơi có vẻ dị.
      Đương nhiên, biến hóa cũng phải chỉ có bề ngoài của Tiêu Viêm. Trong ba tháng này, khí tức của cũng đạt đến Nhất tinh Đấu Thánh hậu kỳ đỉnh phong, chỉ cách có đường là có thể đột phá đến Nhị tinh Đấu Thánh!
      Huyết mạch luyện thể, hiển nhiên mang cho Tiêu Viêm rất nhiều chỗ tốt.
      Khi khí tức Tiêu Viêm đạt tới Nhất tinh hậu kỳ đỉnh phong vẫn có tỉnh lại từ trạng thái ngủ say.
      Thời gian chậm rãi trôi qua, chin mốt ngày... chin ba ngày... chin bảy ngày... chín chín ngày...
      Ngày thứ trăm!
      Thời gian từng ngày từng ngày trôi qua, mà đến ngày thứ trăm kia, trong tĩnh thất im lặng đột nhiên xuất những thanh ào ào kỳ dị. thanh này giống như tiếng nước chảy, mà hướng tầm mắt về phía thanh truyền đến chính là phát ra từ trong cơ thể Tiêu Viêm ngồi xếp bằng giường Hàn Ngọc!
      Tại khi tiếng ào ào truyền ra gian xung quanh cơ thể Tiêu Viêm,\ đột ngột xuất dao động dữ dội. Từng luồng năng lượng giống như thực chất ngưng tụ tạo thành lốc xoáy xoay quanh thân thể , phát ra tiếng rít vù vù.
      Tốc độ lốc xoáy xoay tròn càng lúc càng nhanh, sau cùng, càng ngày càng nhiều năng lượng tràn vào tĩnh thất, bị hút vào trong lốc xoáy, mà thể tích lốc xoáy cũng nhanh chóng bành trướng .
      "Bành!"
      Tĩnh thất vốn vô cùng cứng rắn vào lúc này trực tiếp bị lốc xoáy ngày càng khổng lồ kia xé rách, ánh sáng chói mắt từ ngoài đổ xuống, chiếu rọi bên trong.
      "Sao vậy? "
      " xảy ra chuyện gì?"
      Đông Long đảo đột nhiên xuất lốc xoáy năng lượng, lập tức bị nhiều cường giả phát . Sau đó từng đạo thân ảnh lướt , lóe lên vài cái liền xuất ở bên ngoài tĩnh thất của Tiêu Viêm, chợt ánh mắt kinh ngạc nhìn lốc xoáy năng lượng điên cuồng xoay tròn.
      " cần bối rối, mọi người giữ nguyên vị trí!"
      Khi mọi người kinh ngạc, giọng bình thản truyền ra từ trong Long điện. Chợt mấy đạo thân ảnh xuất bầu trời, đúng là mấy người Tử Nghiên và Tiểu Y Tiên.
      Nhìn thấy Tử Nghiên thân, mấy tộc nhân Thái Hư Cổ Long tộc liền vội vàng khom người hành lễ rồi chậm rãi lùi lại chút.
      "Ta thắc mắc vì sao chữa thương lại cần thời gian lâu như vậy, hóa ra là sắp đột phá…" Tử Nghiên huyền phù bầu trời, từ cao nhìn xuống thân ảnh Tiêu Viêm ở trong gió lốc, cười .
      Ở bên cạnh, Tiểu Y Tiên cùng Thanh Lân cũng nhàng thả lỏng. Ba tháng nay, trong lòng các nàng lo lắng muốn chết, nếu như phải Tử Nghiên đảm bảo xảy ra chuyện gì các nàng nhịn được mà xông vào tĩnh thất. Dù sao, lần này Tiêu Viêm bị thương quá nặng, ai cũng lo gặp điều bất trắc ngoài ý muốn gì đó. Rất may là điều xấu nhất các nàng lo sợ cũng xuất . Ngược lại, Tiêu Viêm còn nhân họa đắc phúc, mượn huyết mạch lực trong cơ thể, trực tiếp đánh sâu vào Nhị tinh Đấu Thánh!
      "Tiêu Viêm huynh đệ quả nhiên là người phi thường, mới mấy tháng trước chỉ là Nhất tinh Đấu Thánh sơ kỳ, tại liền có cơ hội đột phá đến Nhị tinh…" Ở bên, Minh cũng tán thưởng từ đáy lòng . Trong khoảng thời gian này, thỉnh thoảng cũng trở về Cửu U Địa Minh Mãng tộc, nhưng đa phần thời gian là ở Đông Long đảo. vất vả mới tìm được cơ hội giao hảo với Thái Hư Cổ Long, tự nhiên nắm chặt cơ hội, đặc biệt là giờ Đông Long đảo có xu thế nhất thống Thái Hư Cổ Long tộc.
      bầu trời, khi mọi người vì biến hóa của Tiêu Viêm mà bàn tán sổi nổi trong lốc xoáy năng lượng do thiên địa quán chú vào cũng ngày càng kinh khủng. Cuối cùng, lốc xoáy kia thậm chí trở nên sền sệt, trong mơ hồ, từng giọt chất lỏng năng lượng lơ lửng xung quanh lốc xoáy, nương theo lốc xoáy xoay tròn mà từ từ tràn ra luồng dao động kinh khủng khiến cho mọi người biến sắc.
      Theo càng ngày càng nhiều năng lượng ngưng tụ thành chất lỏng, lốc xoáy cũng từ từ biến thành nước xoáy...
      Mấy phút ngắn ngủn, đạo năng lượng cuối cùng cũng bị ngưng tụ thành giọt chất lỏng năng lượng, hội tụ vào trong vùng nước xoáy khổng lồ.
      "Ầm!"
      Khi lốc xoáy hoàn toàn hóa thành xoáy nước năng lượng, toàn bộ vùng nước xoáy chợt hung hăng run rẩy lần. Chợt, Tiêu Viêm giống như lâm vào ngủ say trăm ngày lại đột ngột mở mắt, hai đạo hào quang màu tím hồng kinh người bắn ra từ trong mắt !
      Hai đạo hào quang tím hồng này dữ dội bắn về phía chân trời, dưới quang mang của nó, ít tộc nhân Cổ Long tộc đều cảm giác được loại uy áp kỳ dị, loại uy áp này cũng phát ra từ huyết mạch cùng loại.
      "Đây là... Uy áp của Long Hoàng huyết mạch? Làm sao lại xuất thân thể ?"
      Khi nhiều tộc nhân Cổ Long tộc sửng sốt gương mặt Tử Nghiên cũng thoáng qua chút kinh ngạc, trong tia sáng kia, nàng cảm giác được hương vị thân quen.
      "Là Long hoàng huyết mạch lực, hơn nữa trong đó còn trộn lẫn số lực lượng khác…"
      Bọn họ tự nhiên biết, cỗ huyết mạch lực này chính là Tiêu tộc huyết mạch, Cổ Tộc huyết mạch cùng Long hoàng huyết mạch dung hợp mà thành. Trong đó tự nhiên ít mùi vị của Long hoàng.
      Đông Long đảo vang lên từng tiếng kinh hô miệng Tiêu Viêm bỗng há mạnh ra, chợt mọi người liền nhìn thấy, nước xoáy năng lượng cực lớn hóa thành cột nước, trực tiếp bị Tiêu Viêm ngụm hút vào trong cơ thể!
      "Ầm!"
      Thời điểm luồng năng lượng cuối cùng bị hút vào trong cơ thể Tiêu Viêm chiếc giường Hàn Ngọc mà ngồi liền trực tiếp nổ tung thành bột phấn, luồng khí tức dị thường kinh khủng chậm rãi tràn ra từ trong cơ thể, bao phủ cả mảnh thiên địa này.
      "Thành công!"
      Cảm thụ được cỗ khí tức kinh khủng kia, đám người Tử Nghiên cũng chậm rãi thở phào nhõm hơi, trong mắt tràn ngập vẻ vui mừng.
      "Phù…"
      Tiêu Viêm ngẩng đầu, chậm rãi phun ra ngụm khí đặc sệt, cỗ khí tức này ngưng tụ cùng chỗ, hóa thành giọt chất lỏng, rơi vào trong đám bột phấn Hàn Ngọc. Nhất thời, hào quang lóe lên, bột phấn hàn ngọc lại lần nữa ngưng tụ thành bệ đá, với lại, dường như vẫn còn có dao động năng lượng vô cùng kinh người truyền ra từ đó.
      Thở ra hơi dài, lúc này Tiêu Viêm mới đứng dậy, bàn tay hơi nắm, luồng lực lượng vô cùng cường hãn nhanh như chớp khuếch tán ra từ mỗi tế bào trong cơ thể.
      " mạnh..."
      Tiêu Viêm thoáng cảm thụ trạng thái giờ của cơ thể, trong mắt lập tức xẹt qua vẻ vui mừng. Trải qua ba tháng huyết mạch luyện thể, tại cường độ thân thể chỉ sợ thua kém Thái Hư Cổ Long chút nào.
      "Lần này quả là nhân họa đắc phúc..."
      Bàn tay Tiêu Viêm chạm vào lồng ngực, lần này nếu phải trải qua hồi sinh tử đại chiến, chỉ sợ huyết mạch lực trong trái tim phát huy tác dụng, mà cũng đột phá đến Nhị tinh Đấu Thánh nhanh như vậy. Về phần , đồng dạng được cường hóa tới mức này, với lại, bây giờ Tiêu Viêm có thể nhận thấy được, cho dù là rời khỏi trạng thái kia, bên trong trái tim vẫn có tia máu tím hồng chảy ra, liên tục ngừng gột rửa . Tuy hiệu quả chênh lệch rất lớn, nhưng thắng tại lâu dài, có lúc nào ngừng rèn luyện, nếu tích lũy lại cũng tương đối kinh khủng.
      "Ha ha, Tiêu Viêm huynh đệ, chúc mừng! Trong thời gian mấy tháng ngắn ngủn lại tiếp tục có đột phá, tốc độ tu luyện như vậy, đúng là làm cho ta xấu hổ." Khi Tiêu Viêm vui mừng vì biến hóa của bản thân bầu trời cũng truyền đến tiếng cười sang sảng, đám người Minh từ trời đáp xuống, dừng cách Tiêu Viêm xa.
      Tiêu Viêm hướng về phía Minh chắp tay, sau đó đưa mắt nhìn phía Tử Nghiên, thấy sắc mặt nàng khôi phục vẻ bình thường, trong lòng cũng thở phào nhõm hơi, xem ra Tử Nghiên khôi phục khỏi trạng thái suy yếu.
      "Lần này ta bế quan bao lâu?"
      "Hơn ba tháng, vừa tròn trăm ngày." Tiểu Y Tiên mỉm cười, đáp.
      "Trăm ngày sao…" Nghe vậy, trong mắt Tiêu Viêm cũng lên chút kinh ngạc, chợt đột nhiên hỏi: "Trong liên minh có tin tức gì truyền đến ?"
      "Ừ, mấy ngày hôm trước cũng có tin tức truyền tới. Là Dược Lão, lão nhắn ngươi nhanh chóng trở về Tinh Vẫn các." Gương mặt Tiểu Y Tiên cũng lên chút ngưng trọng, nhìn về phía Tiêu Viêm, giọng : "Tịnh Liên hỏa sắp xuất thế, Hồn Điện cũng bắt đầu có hành động, xem ra bọn chúng ra tay với Tịnh Liên hỏa..."
      Tiêu Viêm chậm rãi gật đầu, tính thời gian sắp tới lúc Tịnh Liên Hỏa xuất thế. Về phần Hồn Điện, cũng sớm biết đám người kia chắc chắn chịu yên ổn, thiên địa thần vật như Tịnh Liên Hỏa, bọn họ tất phái cường giả đến cướp đoạt.
      " khi vậy, hôm nay liền xuất phát trở về Tinh Vẫn các, chuyện hỏa cũng cần phải thương lượng kỹ càng…"
      Giọng của Tiêu Viêm có chút trầm thấp. Vì Tịnh Liên Hỏa, bỏ ra tinh lực rất lớn, đây là thủ đoạn mạnh mẽ để đối phó với Hồn Điện, Hồn Tộc. Vì vậy, mặc kệ như thế nào, phải đoạt bằng được!

    4. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 1479: Động tĩnh của Hồn Điện!
      Dịch: Hoa Trà Trong Gió - Biên: A Bẻm
      “Các ngươi phải quay lại Trung Châu? Sẵn dịp này ta cũng muốn cùng các ngươi chuyến xem sao!” – Tử Nghiên đứng ở bên, nghe thấy đám người Tiêu Viêm chuyện, liền cười .
      Nghe vậy, Tiêu Viêm nao nao, :
      “Ngươi cũng ? Đông Long Đảo vừa mới trải qua đại chiến, nếu lúc này ngươi mà rời e rằng được hay cho lắm!”
      đương nhiên biết, Tử Nghiên muốn giúp đỡ đoạt lấy Tịnh Liên Hỏa, nếu có được vị cường giả Tứ tinh Đấu Thánh tương trợ chắc chắn tỷ lệ thành công cao hơn ít. Nhưng giờ Đông Long Đảo…
      có việc gì! Tam đại Long Vương đều bị thương rất nặng, Tây Long Vương và Nam Long Vương trở nên tàn phế, thể khôi phục lại được lực lượng trong sớm chiều. Chuyện của Đông Long Đảo… các trưởng lão giải quyết!” Tử Nghiên nháy mắt với Tiêu Viêm, cười : “Lần này ngươi rất vất vả để tới giúp đỡ ta, cho nên ta cũng phải báo đáp chút chứ?”
      Thấy Tử Nghiên cương quyết, Tiêu Viêm chần chờ chút rồi cũng gật đầu. Cướp đoạt Tịnh Liên Hỏa, tất nhiên Hồn Điện nhúng tay vào, hơn nữa bọn chúng cũng dám xem nữa, vì thế cường giả được phái ra chắc chắn phải loại kém cỏi. Nếu có Tử Nghiên cùng với các cường giả khác cùng ít nhất có thêm được bảo vệ.
      “Khi nào ?” Thấy Tiêu Viêm đồng ý, trong mắt Tử Nghiên lóe lên hưng phấn, giọng trở nên khẩn trương.
      Tiêu Viêm có chút cổ quái liếc nàng cái. nàng này chẳng lẽ chán ở Đông Long đảo, muốn nhân cơ hội này để ra ngoài hóng mát chút sao?
      “Nếu việc ở đây xong xuôi, vậy chúng ta hãy khởi hành ngay bây giờ …Ngoài ra, Minh tộc trưởng, lần này nếu ngươi trở về Cửu U Địa Minh Mãng tộc xin hãy hỗ trợ Thải Lân nhiều hơn chút. Về phần đám người Thiên Hoàng tộc bị giữ làm con tin kia, trước hết hãy thả Cửu Phượng ra trước , tránh cho bọn họ chó cùng rứt giậu. Còn hai người Côn Hoàng cứ để lại ở Đông Long đảo, hai gã Đấu Thánh đủ để khiến bọn họ bó tay bó chân, hơn nữa tam đại Long đảo cũng tan tác, cho dù là Thiên Hoàng tộc cũng dám tùy ý ra tay viện trợ nữa đâu!”
      Tiêu Viêm quay đầu lại, vừa cười vừa với Minh. Mặc dù thực lực Minh yếu, nhưng dù sao cũng vừa mới lấy lại được vị trí tộc trưởng, hơn nữa còn đắc tội với Thiên Hoàng tộc, cho nên thể li khai quá lâu. Bởi vậy Tiêu Viêm cũng mời giúp đỡ.
      “Được!” Minh gật đầu, rồi chắp tay với Tiêu Viêm: “ khi vậy, ta xin chúc Tiêu Viêm huynh đệ thuận buồm xuôi gió!”
      Tiêu Viêm cười cười, thêm gì nữa. khẽ vung tay áo, khoảng gian ở bên cạnh liền bị xé rách thành thông đạo, sau đó bèn dẫn đầu, chậm rãi vào trong đó. Mọi người cũng nhanh chóng bám theo. Về phần Tử Nghiên, sau khi vội vàng phân phó số công việc, cũng nhanh chóng xông vào trong thông đạo gian trước ánh mắt bất đắc dĩ của Đại trưởng lão.
      bầu trời xanh thẳm, những đám mây trôi lơ lửng cách uể oải, ánh nắng ấm áp từ cao chiếu xuống, làm cho vạn vật đều tràn ngập trong hương vị lười biếng.
      “Xuy!”
      Bầu trời yên tĩnh đột nhiên gợn lên từng đợt sóng, gian dần dần nứt ra thành cái khe, từng bóng người chậm rãi ra từ trong đó.
      “Rốt cục cũng rời khỏi cái Long đảo chết tiệt kia! hiểu nổi, tại sao lúc trước những người này lại di chuyển đến cái nơi quái đản đó?” Vừa chui ra khỏi gian thông đạo, Tử Nghiên hít sâu hơi khí trong lành, vươn vai ưỡn ngực, gương mặt tinh xảo có chút ngây ngất.
      Nhìn Tử Nghiên vừa mới rời khỏi Long đảo, lập tức từ Long Hoàng bệ hạ thập phần uy nghiêm biến chuyển tâm tính thành tiểu nương, Tiêu Viêm cùng đám người Tiểu Y Tiên nhìn nhau cái, rồi cũng đành lắc đầu đầy bất đắc dĩ. Xem ra, mặc dù trở thành Long Hoàng nhưng tính cách của nha đầu kia ăn sâu vào trong xương tủy rồi.
      thôi! Nơi này ở trong phạm vi thế lực của liên minh, hẳn là chúng ta rất nhanh về đến Tinh Vẫn Các thôi!” Ánh mắt Tiêu Viêm quét ra xung quanh, sau khi phân biệt phương hướng liền vung tay lên, dẫn đầu đoàn người bay vút về phía Tinh Vẫn Các.
      Lấy tốc độ giờ của đám người Tiêu Viêm, đương nhiên là có thể dùng hai từ khủng bố để hình dung. Chỉ vài phút ngắn ngủi mà bọn họ bay qua rất nhiều thành thị. Thế nhưng, điều khiến Tiêu Viêm khó chịu là có ít thành thị bị đổ nát, dường như vừa mới trải qua cuộc đại chiến.
      “Xem ra trong khoảng thời gian vừa rồi, liên minh cũng hề yên bình!”
      Sau khi quan sát tình hình thực tế cả đoạn đường, nội tâm của Tiêu Viêm liền lên ý niệm như vậy. đột ngột tăng tốc độ, lóe lên cái biến mất ở chân trời.
      Tinh Vẫn Các - trong tòa đại điện của chủ các, nhóm người Dược Lão, Hỏa Vân lão tổ, Đan Tháp đại trưởng lão đều tề tụ, hơn thế nữa, sắc mặt bọn họ thoáng có chút trầm, hiển nhiên tâm tình cũng được tốt lắm.
      “Trong khoảng thời gian này, ba trăm tòa thành thị trọng yếu dưới trướng liên minh, có nửa bị công kích. Mặc dù bề ngoài của những đợt tấn công này đều bắt nguồn từ số thế lực còn sót lại, nhưng trong đó lại có cả cường giả Hồn Điện xen lẫn vào!” Ánh mắt Dược Lão quét qua đại điện, chậm rãi , mơ hồ có chút giận dữ: “Bên phía Đan Tháp cũng truyền tới tin tức, thời gian gần đây, bị tập kích ngày càng nhiều. ít Luyện Dược Sư sau khi gặp phải tập kích cũng bặt vô tín. Là ai gây ra chắc hẳn trong lòng mọi người đều ràng!”
      “Đám người Hồn Điện kia càng lúc càng bạo ngược!” Hai hàng lông mày giống như ngọn lửa lập tức dựng ngược lên, Hỏa Vân lão tổ hung hăng .
      Đan Tháp Đại trưởng lão sắc mặt trầm, khẽ gật đầu. Bình tĩnh như lão cũng bị mấy thủ đoạn ti tiện của Hồn Điện khơi dậy lửa giận.
      “Nhưng cũng may, liên minh sớm xây dựng được đội hộ vệ tuần tra, cho nên lúc này mới miễn trừ được số phiền phức. Chẳng qua nay, ở bên ngoài ai cũng biết Hồn Điện khiến cho Thiên Phủ liên minh của chúng ta mệt mỏi, lâm vào hỗn loạn. số thế lực vốn định gia nhập liên minh cũng bị kinh sợ bởi thủ đoạn của Hồn Điện mà trở nên do dự. Nếu cứ tiếp tục như vậy, thanh danh của chúng ta cũng bị ảnh hưởng tốt!” Dược Lão .
      “Ngươi có chủ ý gì ?” Đan Tháp Đại trưởng lão chậm rãi hỏi.
      “Gậy ông đập lưng ông! Bọn chúng công kích các thành thị của chúng ta, chúng ta cũng công kích lại phân điện của bọn họ!” Trong mắt Dược Lão ánh lên chút hàn quang, trầm giọng .
      “Hả?” Nghe vậy, nhóm người Đan Tháp Đại trưởng lão và Hỏa Vân lão tổ cũng hơi kinh hãi. Mặc dù bây giờ thế lực của Thiên Phủ liên minh kém, nhưng vẫn có chút chênh lệch so với Hồn Điện. Thế mà trong tình hình này Dược Lão vẫn còn nghĩ đến việc chủ động xuất kích, tấn công phân điện của Hồn Điện. Điều này quả là chưa từng xuất ở Trung Châu trong nhiều năm qua! Dù sao, đây cũng là chuyện sờ đuôi lão hổ, với hung danh của Hồn Điện người khác muốn trốn bọn chúng còn kịp, liệu có ai dám đến địa bàn của bọn chúng để tự chui đầu vào lưới?
      “Mặc dù thế lực của Hồn Điện rất mạnh, nhưng đa số cường giả đều tập trung ở tổng bộ, cho nên tuyến phòng ngự của phân điện cũng khủng bố như mọi người nghĩ đâu! Chỉ cần chúng ta tập trung sợ thể làm gì được bọn chúng!” Dược Lão trầm cười, . tại, quả là Thiên Phủ liên minh vẫn kém hơn chút so với Hồn Điện, nhưng chênh lệch này cũng nhiều. Dù phía sau Hồn Điện còn có Hồn Tộc, thế nhưng bộ tộc này cũng bị những viễn cổ chủng tộc khác giám thị. Vì thế, họ cần lo lắng Hồn Tộc khua chiêng gióng trống đến tiêu diệt Thiên Phủ liên minh. Trong tay Tiêu Viêm có Đà Xá Cổ Đế Ngọc, mà Cổ Tộc tuyệt đối trơ mắt nhìn Cổ Ngọc rơi vào tay Hồn Tộc. Nếu Hồn Tộc dám động thủ, Cổ Tộc đương nhiên khoanh tay đứng nhìn.
      “Ha ha! Lão sư sai! Có qua có lại mới toại lòng nhau… Hồn Điện quá mức kiêu ngạo, tại, cũng nên áp chế lại bọn chúng mới phải!”
      Trong lúc mọi người trầm ngâm, tiếng cười trong trẻo đột nhiên vang lên trong đại điện. Chợt làn gió thổi qua, mấy đạo thân ảnh liền xuất trong đại điện, hiển nhiên chính là nhóm người Tiêu Viêm.
      “Tiêu Viêm…!”
      Nhìn thấy thân ảnh vừa thân kia, mọi người đều ngẩn ra, rồi sau đó ai nấy liền lộ vẻ vui mừng xen lẫn sợ hãi.
      “Tên tiểu tử nhà ngươi rốt cuộc cũng trở về! A? Khí tức của ngươi? – Hỏa Vân lão tổ vừa cười mắng tiếng, định đứng lên đột nhiên lại phát ra điều gì đó. Sắc mặt của lão hơi đổi, nhìn chằm chằm vào Tiêu Viêm, kinh ngạc .
      “Nhị tinh Đấu Thánh!”
      Ánh mắt của Đan Tháp đại trưởng lão cũng dừng ở người Tiêu Viêm, lát sau mới thở dài, cười khổ:
      “Nửa năm ngắn ngủi, ngươi lại trực tiếp từ Nhất tinh Đấu Thánh sơ kì đề thăng lên Nhị tinh. Tốc độ này, ràng là muốn làm cho lão phu xấu hổ còn mặt mũi gặp người khác a...!”
      Dược Lão cũng rất kinh ngạc, hiển nhiên cũng thể ngờ rằng, Tiêu Viêm mới ra ngoài nửa năm mà thực lực lại tăng tiến như vậy, chẳng qua, lão cũng nhanh chóng hồi phục tinh thần, vuốt ve chòm râu tỏ ý mừng rỡ. Ánh mắt lão thoáng chuyển, bất chợt dừng hẳn ở người Tử Nghiên đứng bên cạnh Tiêu Viêm. Mặc dù lão chỉ là cường giả Bán Thánh cao cấp, nhưng linh hồn lực lượng lại phi thường cường đại, cho nên đương nhiên cảm nhận được đáng sợ của Tử Nghiên.
      “Vị này là…?” Dược Lão đứng dậy, chắp tay đầy long trọng với Tử Nghiên, rồi khiêm nhường hỏi.
      Khi Dược Lão đối đãi đầy khách khí với Tử Nghiên, Hỏa Vân lão tổ và Đan Tháp Đại trưởng lão cũng nhận ra đây chính là nhân vật kinh khủng nhất, trong mắt hơi ánh lên hoảng sợ. Tiêu Viêm sao vừa mới ra ngoài có chuyến mà lại có thể mang về cường giả mạnh mẽ như vậy?
      Thấy Dược Lão khách sáo như vậy, Tử Nghiên khỏi có chút lúng túng. Trước kia, nàng cũng gặp qua Dược Lão, nhưng lúc đó nàng vẫn mang hình dáng của tiểu nương.
      “Lão sư, nàng chính là Tử Nghiên, hồi trước người gặp nàng rồi!” Tiêu Viêm mỉm cười: “Chỉ có điều, tại, nàng chính là Long Hoàng của Thái Hư Cổ Long tộc, chuyến này tới đây để giúp ta cướp đoạt Tịnh Liên Hỏa!”
      “Long Hoàng của Thái Hư Cổ Long tộc?”
      Nghe được lời này, nội tâm của Hỏa Vân lão tổ và Đan Tháp Đại trưởng lão liền nhảy dựng lên, nhìn Tiêu Viêm bằng ánh mắt chứa đầy khó tin. Hiển nhiên là bọn họ tưởng tượng được, lại có thể kết bạn với tồn tại đáng sợ như vậy.

    5. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 1480: Bắc Đẩu Điện
      Dịch: A Toẹt. - Biên: A Lạ.
      Nhân vật cỡ Long Hoàng của Thái Hư Cổ Long tộc trong mắt người đời đều cực kì thần bí. Đương nhiên, đừng là Long Hoàng mà ngay cả tộc nhân bình thường của bộ tộc này đối với người đời cũng rất thần bí, có thể coi là truyền thuyết. Dù sao tộc Thái Hư Cổ Long cũng cực kỳ ít xuất ở Trung Châu.
      Trong tâm trí ít người họ giống như những chủng tộc viễn cổ thần bí mà cường đại khác, trong đó Long Hoàng lại càng sánh ngang với tộc trưởng Cổ Tộc, Hồn Tộc. Cường giả cỡ này cho dù mạnh như Hỏa Vân lão tổ, đại trưởng lão Đan Tháp đều chưa từng thấy được bản thể của họ. Do đó khi bọn họ nghe được Tử Nghiên cư nhiên là Cổ Long Long Hoàng trong truyền thuyết che dấu được nỗi khiếp sợ lên mặt.
      “Ha ha, ngờ Tử Nghiên tiểu thư lại có thân phận bực này, trước kia lão phu là có mắt như mù.” Dược Lão cũng ngẩn người vì lời của Tiêu Viêm, sau lát mới hồi phục được tinh thần, trịnh trọng ôm quyền hành lễ rồi cười với Tử Nghiên.
      Được Dược Lão đối xử khách khí như vậy, Tử Nghiên trái lại có chút được tự nhiên. Nàng biết Tiêu Viêm coi ông như cha cho nên tự nhiên dám lấy thân phận Long Hoàng ra khoe mẽ trước mặt ông để làm gì.
      “Lão sư, cần khách khí quá! Người cứ đối xử với nàng như tiểu nương trước kia là xong.” Tiêu Viêm cũng biết suy nghĩ trong lòng Tử Nghiên nên cười với Dược Lão: “Nếu trước đây lão sư đề nghị hẳn cuối cùng chọn xong tòa phân điện để ra tay rồi ư?”
      Nhắc tới chính , sắc mặt Dược Lão cũng nghiêm nghị lại, gật gật đầu : “Trong khoảng thời gian này chúng ta tập trung dò xét Hồn Điện, cũng nhận được rất nhiều tình báo. Hồn Điện ở Trung Châu có ít phân điện, trong đó có hai mươi bốn tòa thuộc loại trọng yếu, chúng gọi là Địa Sát Điện, tòa phân điện giam giữ ta lần trước cũng là trong những Địa Sát Điện.”
      “Địa Sát Điện” Tiêu Viêm khẽ gật đầu, điều này chưa từng nghe bao giờ.
      “Mà Địa Sát Điện còn có Bắc Đẩu Điện, đây mới là nơi trọng yếu nhất của Hồn điện.” Dược Lão chậm rãi : “Bắc Đẩu Điện phân ra làm Thiên Địa Nhân tam điện. Thiên điện chính là tổng bộ, nó ở nơi nào giờ chúng ta chưa biết. Còn mục tiêu ra tay của chúng ta lần này chính là Nhân điện trong Bắc Đẩu Điện.”
      “Nhân Điện” Tiêu Viêm thầm tiếng rồi hỏi: “Thực lực của Nhân Điện như thế nào?”
      “Địa Điện là nơi Phó điện chủ Hồn Điện quản hạt, mà Nhân Điện chính là chỗ của Đại Thiên Tôn, Nhị Thiên Tôn quản lí. Đương nhiên cũng loại trừ Hồn Điện gia tăng phòng ngự.” Dược Lão trả lời.
      “Lúc trước Tam Thiên Tôn chết trong tay ta, Nhị Thiên Tôn Cốt U thánh giả cũng chỉ có thực lực Bán Thánh cao cấp. Còn vị Đại Thiên Tôn kia, nếu giờ đây chạm trán con cũng sợ chút nào! Xem ra điện này cũng dễ thu thập thôi.” Tiêu Viêm cười , trong giọng cười mang lẫn lạnh căm. Mối thù của đối với Hồn Điện sâu tận xương tủy. Những năm gần đây, nhiều lần chúng dồn vào chỗ chết, suýt nữa phải chịu cảnh làm thức ăn cho chim. Có lẽ cũng nên đòi lại chút công đạo của những lần đó rồi.
      “Chuyện phá hủy Nhân Điện lần này giao cho con ! Liên minh còn cần cường giả bảo vệ để tránh Hồn Điện cũng làm chuyện giống như chúng ta, cho nên thời vẫn còn hi vọng Hỏa Vân tiền bối tọa trấn nơi này.” Tiêu Viêm chuyển hướng nhìn về phía Hỏa Vân lão tổ và Đan Tháp đại trưởng lão, .
      “Ta cùng con! Nhân Điện cũng có nhiều bí , cho dù là có bản đồ cũng rất khó tìm thấy.” Dược Lão với giọng thoáng ngập ngừng.
      “Cũng được!” nghe vậy, Tiêu Viêm hơi tần ngần nhưng cũng gật đầu. giờ, bên cạnh có Tử Nghiên – cường giả Tứ tinh Đấu Thánh, nên cường giả có thể uy hiếp họ ở Trung Châu này cũng còn quá nhiều. Chỉ sợ chính điện chủ Hồn Điện cũng khó có thể đánh bại nàng và lấy tính mạng của những người ở đây.
      khi như vậy các người cứ nghỉ ngơi trước , đợi hai ngày hồi phục xong xuôi lại rồi hẵng xuất phát đánh Nhân Điện.”
      Dược Lão vuốt râu, hung quang trong mắt lóe ra. nhiều năm rồi, ông cùng với Tiêu Viêm đều trốn đông chạy tây trong đuổi giết của Hồn Điện, cuối cùng cũng hết khổ. Nếu “báo đáp” gấp trăm ngàn lần mối thù này sao có thể bằng lòng cho được?
      “Phụ thân!”
      Tiêu Viêm nhìn vào hư , nhìn thấy Tiểu Tiêu Tiêu vui vẻ chạy đến khuôn mặt cũng nửo nụ cười ấm áp, vội vàng tiến đến ôm thân người bé bỏng vào lồng ngực, cảm giác ấm áp chậm rãi tràn ra trong lòng.
      “Phụ thân, mẫu thân đâu?” Tiểu Tiêu Tiêu mở đôi mắt to tròn đen nhánh nhìn phía sau Tiêu Viêm dáo dác tìm kiếm bóng dáng ai đó.
      “Ha ha, mẫu thân còn tu luyện. Đợi nàng tu luyện xong về thăm Tiểu Tiêu Tiêu.” Tiêu Viêm cười híp mắt đáp. Khi ôm Tiểu Tiêu Tiêu, trong miệng đột nhiên phát ra thanh kinh ngạc. phát trong năng lượng màu bạc vốn chạy lung tung bát nháo cơ thể dần dần an tĩnh lại, hơn nữa theo biến chuyển của tâm thần của con bé của nàng mà dần dần biến hóa.
      “Thiên phú tu luyện của Tiêu Tiêu rất mạnh, hơn nửa năm ngắn ngủi mà con bé điều khiển được nguồn năng lượng trong cơ thể. Bây giờ cường giả Đấu Tông hàng giá rồi đấy.” Dược Lão ở bên cạnh mỉm cười, .
      “Đấu Tông…”
      Tiêu Viêm vuốt tóc Tiểu Tiêu Tiêu lại nhịn được cười khổ tiếng. Năm đó, khi mình đạt đến Đấu Tông biết phải trả giá bằng bao nhiêu gian khổ, bây giờ Tiêu Tiêu căn bản chả phải làm gì cũng đạt được cấp độ này. Hồi tưởng lại thực làm người ta muốn bật khóc đây mà.
      “Thêm nữa, con bé cũng rất nhạy cảm và hứng thú với Luyện dược thuật. Ta tính đợi lúc nó lớn hơn chút nữa truyền thụ Phần Quyết cho nó, sau đó tìm cho nàng loại Dị Hỏa chậm rãi thuần phục.” Dược Lão nhìn Tiêu Tiêu bằng ánh mắt tràn đầy từ ái rồi cười .
      “Người quá nuông chiều nó rồi.” Tiêu Viêm biết làm sao, mặc kệ Tiêu Tiêu trong lồng ngực tò mò nhìn Tử Nghiên rồi trợn mắt to mắt . lắc tay lấy ra bình ngọc, bên trong bình có giọt chất lỏng kim sắc lờ lững, mơ hồ phát ra dao động cực đoan kinh khủng.
      “Đây là?” Thấy giọt máu trong bình ngọc, sắc mặt Dược Lão hơi đổi. Ông có thể cảm thụ được năng lượng đáng sợ chứa bên trong nó.
      “Tinh huyết của vị nửa bước vào cảnh giới Đấu Đế để lại.” Tiêu Viêm cười rồi ném cho Dược Lão: “Nếu như lão sư dùng có thể nhanh chóng đột phá đến Nhất tinh Đấu Thánh.”
      Dược Lão cẩn thận tiếp lấy bình ngọc, lộn qua lộn lại ngắm nhìn hồi lâu, hiển nhiên ông do dự. Thứ này quá mức trân quý, chỉ với ông mà đối với Tiêu Viêm cũng mang đến chỗ tốt .
      “Con dùng qua lần, tại nếu dùng thêm hiệu quả lớn. Lão sư hãy dùng rồi tranh thủ mấy ngày này luyện hóa nó, khi luyện hóa xong chúng ta Nhân Điện, huyết tẩy nơi này khỏi Trung Châu!” Tiêu Viêm mỉm cười, đợi Dược Lão thêm gì xoay người kéo Tử Nghiên và Tiêu Tiêu ra sân.
      Dược Lão nhìn bóng lưng Tiêu Viêm, lát sau ông mới cười khổ tiếng. Nắm bình ngọc trong tay mà trong lòng cực kỳ ấm áp.
      Mấy ngày kế tiếp, Tiêu Viêm vẫn ở trong Tinh Vẫn Các. Lúc rảnh rỗi truyền ít đấu kỹ cho Tiêu Tiêu, rồi khi phát thiên phú kinh người của con bé làm kinh ngạc thôi, mà cũng là lần đầu tiên biết sợ đời. Chỉ e rằng đây mới chính là thiên tài thực . Cái gọi là “Thiếu niên thiên tài” năm đó ở Ô Thản Thàn nếu so sánh phải gọi Tiêu Tiêu thời là sư phụ.
      Năm ngày trôi qua, Tiêu Viêm coi như hưởng thụ tư vị của người cha, cảm giác này đột nhiên làm cho cảm giác được bản tâm dần dần thành thục cách chân chính. tại, thể tiếp tục làm những hành động theo cảm tính như hồi thiếu niên non nớt nữa mà biết suy nghĩ kỹ càng.
      Đến ngày thứ sáu, Dược Lão cũng xuất quan. Nhìn khí thế mênh mông vô bờ mà ông phát ra, Tiêu Viêm biết được ông đột phá thành công tới cảnh giới Nhất tinh Đấu Thánh.
      Đối với đột phá của Dược Lão, Tiêu Viêm cảm thấy ngoài ý muốn. Dược lão nguyên tích trữ vốn liếng rất lâu ngày, thêm tác dụng của tinh huyết Thánh việc thăng cấp là điều tất nhiên.
      ngày sau khi Dược lão đột phá, đám người Tiêu Viêm liền lặng yên biến mất khỏi Tinh Vẫn Các, chỉ ít người thuộc cao tầng mới biết được hành động đầu tiên của Thiên Phủ Liên Minh nhằm vào Hồn Điện rốt cuộc triển khai…
      Táng Thi sơn mạch, là nơi giao nhau giữa Trung Châu và địa vực Tây Nam, bởi vì địa hình nên dẫn đến khí rất nặng, mà bên trong đó lại có pha lẫn thi khí đậm đặc. Đó là bởi vì phương viên mấy ngàn dặm ở đây đều được người dân xung quanh dùng làm nghĩa địa mai táng thi thể, cho nên Táng Thi sơn mạch cũng là sơn lĩnh quỷ dị được tạo bởi những mộ phần. Tình hình chung nó là nơi tịch mịch ít người lai vãng, ai vui vẻ lui tới nơi quỷ khí dày đặc như thế này làm gì.
      “Vèo!”
      Bầu trời yên tĩnh bỗng có vài tiếng xé gió vang lên, lưu quang chớp tắt. Ở chỗ sâu nhất của dãy núi bỗng có mấy thân ảnh chậm rãi ra. Họ đều nhìn vào chỗ sâu nhất của dãy núi, nơi đó cây cối um tùm thuần màu xám, gian nơi đó trong lúc mơ hồ vẫn nhìn ra chút ít vặn vẹo.
      “Bắc Đẩu Nhân Điện nằm ở chỗ sâu nhất của Táng Thi sơn mạch. Tuy nhiên có bố trí gian bình chướng nên khi vào bị phát .” Dược Lão vừa vừa chỉ.
      Tiêu Viêm khẽ gật đầu rồi liếc về phía Tử Nghiên. Nàng cười rồi vẫy tay áo, phiến gian tĩnh lặng bỗng nổi lên dao động rồi biến thành lồng giam lớn bao vây kín mít cả phiến địa vực này vào.
      “Tiến vào, lưu lại người sống!”
      Tiêu Viêm khẽ ngẩng đầu, khuôn mặt sát khí lạnh giá. Hồn Điện, sau mười mấy năm mới trả thù, có tính là muộn quá ?

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :