Đấu phá thương khung - Thiên Tàm Thổ Đậu(1641C)

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 1461: Linh hồn tranh đấu!
      Dịch: Đổng Lam Phương - Biên: Vô Ưu
      "Năm đó ta cũng thử qua lần, muốn lấy được phương pháp tu luyện Hoàng Tuyền Thiên Nộ và tinh huyết thánh ở trong tấm bia đá. Nhưng lúc lực lượng linh hồn của ta vừa mới xâm nhập vào tấm bia đá đó liền bị chấn cho đến hộc máu thảm bại, phải nghỉ ngơi dưới nửa năm mới khôi phục lại được."
      Minh nhìn bộ dạng nghiêm túc của Tiêu Viêm cũng kềm chế được liền khẽ thở tiếng dài, ánh mắt sợ sệt dè chừng nhìn tấm bia đá, : "Mặc dù thực lực của ta bây giờ hùng mạnh hơn xưa rất nhiều, nhưng ta vẫn có cảm giác là nếu như ta lại thử lần nữa kết quả cũng chẳng khả quan hơn bao nhiêu."
      “Đúng là trong tấm bia đá kia chứa luồng linh hồn lực vô cùng cường đại. Vả lại, ta còn lờ mờ cảm thấy uy áp kỳ dị nữa. Nếu đoán sai, vị Hoàng Tuyền Thánh kia tu luyện linh hồn đến mức độ vô cùng kinh khủng…” Tiêu Viêm khẽ gật đầu, thấp giọng .
      “Người có thể bước chân vào cảnh giới Đấu Đế đâu phải nhân vật đơn giản gì…” Minh cười khổ tiếng, chợt : “Vậy tính sao đây? Tiêu Viêm huynh đệ có nắm chắc ?”
      “Cũng chắc, nhưng ta vẫn muốn thử lần.”
      Tiêu Viêm nhìn chằm chằm tấm bia đá kia, lại hơi lắc đầu chút, . Mặc dù chênh lệch giữa và Hoàng Tuyền Thánh như trời với đất, nhưng dù sao đây chỉ là đạo tàn hồn của ông ta. Nếu phải đánh thắng thua cũng khó đoán.
      “Nếu vậy nhờ cả vào Tiêu Viêm huynh đệ…” Nghe vậy, Minh cũng hơi vui mừng, : “Nếu phát có chỗ nào ổn hãy nhanh chóng lùi ra.”
      “Ừm!”
      Tiêu Viêm khẽ gật đầu, thân hình chợt động, xuất tảng đá phía trước bia đá. từ từ ngồi xếp bằng xuống, linh hồn lực trong mi tâm cũng bắt đầu trở nên nhộn nhạo.
      “Trong khoảng thời gian này đừng để ai đến quấn rầy ta…”
      Tiêu Viêm giọng câu, thoáng chốc thân thể khẽ run lên. thân ảnh có phần hư ảo bắt đầu chui ra từ mi tâm, cuối cùng trôi nổi phía trước tấm bia đá.
      Thấy linh hồn Tiêu Viêm cư nhiên lại ngưng tụ thành hình dáng của bản thể, Minh cũng thầm khen tiếng. Thứ linh hồn này quá mờ mịt hư vô, giờ là thời đại mà đấu khí hoành hành đại lục nên rất ít cường giả muốn tốn thời gian vào tu luyện linh hồn. Dù sao tuy thứ này là căn bản của con người, nhưng nếu có phương pháp tu luyện đặc biệt rất khó thu được hiệu quả nào lớn khi giao thủ với người khác. Mà việc tu luyện này cũng phải trả giá bằng tinh lực và thời gian, kết quả lại tỉ lệ thuận với khổ lao. Thành ra phần lớn linh hồn của các cường giả nay cũng chỉ được tính là tiêu chuẩn bình thường. Người có thể ngưng tụ linh hồn thành hình thể như cũng chẳng có bao nhiêu.
      Linh hồn thể của Tiêu Viêm lơ lửng trước tấm bia đá, ánh mắt cũng nhìn chằm chằm vào nó. Đến tận lúc lâu sau mới bước về phía trước bước, thân thể có chút hư ảo trực tiếp lao về phía bia đá trong ánh mắt chăm chú của mọi người.
      “Xèo!”
      Mà lúc linh hồn thể chạm vào tấm bia đá, bề mặt nó lại gợn lên từng đợt dao động như mặt nước. Mà linh hồn của Tiêu Viêm giống như bị nó cắn nuốt, biến mất trước tấm bia đá cách quỷ dị.
      “Ầm! Ầm!”
      bầu trời, sấm sét vần vũ như nộ long rít gào. Những tiếng nổ ầm ầm vang vọng, thậm chí còn khiến cho mảnh gian này trở nên kịch liệt run rẩy.
      “Nơi này là gian tàng ở bên trong tấm bia đá kia sao …”
      Thân thể Tiêu Viêm lơ lửng trôi trung, quan sát mảnh gian kỳ dị này, trong mắt thoáng chút kinh ngạc, rồi sau đó nhìn về phía xa xa nơi cuối mảnh gian …
      “Có thể tạo ra gian ở trong tấm bia đá, Hoàng Tuyền thánh quả là danh bất hư truyền!”
      Khẽ thở dài tiếng, Tiêu Viêm chân đạp hư , chậm rãi tiến sâu vào trong gian. Mà nương theo những bước di chuyển đó, sấm sét trời như bị thứ gì đó hấp dẫn, ùn ùn đánh mạnh về phía . Nhưng đối với điều này, Tiêu Viêm lại mặt đổi sắc vẫn tiến về phía trước. Những tia sét kia khi tiến vào phạm vi mười trượng quanh người lại bị cỗ lực lượng lặng lẽ đánh tan, nhìn giống như đứng trong vòng bảo hộ vô hình vậy.
      !”
      Khi Tiêu Viêm càng lúc càng vào sâu, những tia sét kia dường như biết mình thể làm gì được người kia nên cũng từ từ thu liễm lại. Mà khi tia sét cuối cùng biến mất trong mảnh thiên địa này đầu Tiêu Viêm lại chợt xuất đám mây màu vàng đậm. Ngay sau đó, luồng kình phong vô cùng cường hãn đột nhiên xé rách bầu trời bổ về phía .
      “Hoàng Tuyền Chỉ …”
      Cước bộ Tiêu Viêm có chút dừng lại, ngẩng đầu nhìn ngón tay lớn xuyên qua tầng mây kia, trong mắt khẽ gợn lên dao động. nhàng phẩy tay áo cái, luồng linh hồn lực mênh mông nhất thời bùng phát, hóa thành ngón tay khổng lồ va mạnh vào Hoàng Tuyền Chỉ kia.
      “Phanh!”
      Hai bên va chạm, gian lập tức trở nên dao động, nhưng cũng có tiếng nổ lớn nào cả. Ngay khoảnh khắc tiếp xúc, cả hai đều văng ngược ra rồi biến mất cùng lúc.
      “Ầm!”
      Hoàng Tuyền Chỉ vừa văng ngược về, sau đó mặt đất ngay dưới chân Tiêu Viêm đột nhiên nổ tung ra. Đột nhiên, bàn tay màu vàng khổng lồ tức lướt đến nhanh như chớp, luồn ở phía dưới Tiêu Viêm rồi nắm chặt lại, bóp chặt thân thể Tiêu Viêm ở bên trong.
      “Vỡ!”
      tiết bình tĩnh chậm rãi vọng ra từ bàn tay khổng lồ. luồng xoáy lốc linh hồn vô cùng cường hãn chợt tràn ra, trực tiếp đánh nát bàn tay kia nổ tung thành phấn.
      “Hoàng Tuyền thánh, hãy thân , những thủ đoạn này của ngươi cản được ta đâu.”
      Lúc cự chưởng màu vàng nổ tung thân ảnh Tiêu Viêm lại xuất trong mảnh thiên địa này. ngẩng đầu, ánh mắt nhìn về phía xa, giọng thản nhiên giống như tiếng sấm truyền khắp phiến gian này.
      “Ầm! Ầm!”
      Lời của Tiêu Viêm vừa truyền ra ngọn núi bỗng mọc ra từ dưới đất. đỉnh núi có vương tọa lồ. Lúc này, thân ảnh mặc áo bào màu vàng ngồi ngay ngắn đó, khí tức chậm rãi tỏa ra từ thân thể khiến cho cả trời đất đều phải run rẩy.
      “Tiểu tử, nơi này phải là chỗ ngươi nên tới, mau rời khỏi !”
      Giọng lãnh đạm chứa uy áp đến từ linh hồn chậm rãi truyền vào tai Tiêu Viêm, khiến cho thân thể phun ra từng gợn sóng dập dềnh.
      Đôi mắt Tiêu Viêm chú mục vào bóng người vương tọa kia, hồi sau mới nhếch miệng mỉm cười, : “Mặc dù người từng là cường giả tột đỉnh trong thiên địa, nhưng tại chỉ là tàn hồn cổ hủ cố chấp lưu lạc thế gian mà thôi.”
      “Vắt mũi chưa sạch mà dám ngông cuồng trước mặt bổn tọa!”
      Những lời thốt ra từ miệng Tiêu Viêm khiến người ngồi vương tọa mở bừng mắt, rồi đạo linh hồn dao động mãnh liệt như sấm chớp bỗng lướt tới dữ dội. Nó giống như mũi kiếm, cứ vậy mà hung hăng đâm thẳng về phía Tiêu Viêm.
      “Đom đóm mà đòi so với ánh trăng!”
      Thấy vậy, Tiêu Viêm vẫn mỉm cười, thân hình những lùi mà còn tiến tới. Linh hồn lực mênh mông tràn ngập tỏa ra, đón đỡ đòn công kích linh hồn của Hoàng Tuyền thánh.
      “Đem phương pháp tu luyện Hoàng Tuyền Thiên Nộ cùng với thánh tinh huyết giao cho ta ta lập tức rút lui.”
      “Muốn lấy Hoàng Tuyền Thiên Nộ cùng tinh huyết trước hết phải đánh bại được bổn tọa , sau đó hẳn !”
      Hoàng Tuyền thánh đột nhiên đứng dậy, di chuyển đó khiến những ngọn núi trong thiên địa ở chung quanh mình nổ bùng ra văng tung tóe khắp nơi: “Linh hồn của Thiên cảnh hậu kỳ à, lâu lắm rồi bổn tọa mới gặp được con người mạnh đến như vậy. Nhưng đáng tiếc, ngươi cách Thiên Cảnh đại viên mãn còn quá xa, trong khi đó linh hồn bổn tọa siêu việt đến Thiên Cảnh đại viên mãn và đạt đến Đế cảnh! Ngươi làm sao tranh đấu lại bổn tọa?!”
      “Đế cảnh?”
      Nghe tới hai chữ này, Tiêu Viêm nhất thời giật nảy mình, trong mắt thoáng vẻ rung động. Đây là lần đầu tiên nghe người có đủ lực lượng linh hồn để tu luyện đến cấp độ Đế cảnh kia. Nhìn khắp đại lục Đấu Khí nay, chỉ sợ có người nào có thể đạt đến cảnh giới này. Hoàng Tuyền thánh quả là danh bất hư truyền.
      “Nếu là Hoàng Tuyền Thánh ta còn dám tranh đấu, nhưng ngươi chỉ là tàn hồn của mà thôi…”
      Tiêu Viêm chậm rãi hít sâu hơi, bước chân về phía trước bước. Lúc này, thân thể đột ngột bành trướng lên cao đến mấy trăm trượng. Giống như người khổng lồ giáng xuống thế gian. Mắt nhìn Hoàng Tuyền Thánh phía dưới, cự chưởng nắm chặt, hung hăng đánh về phía người kia.
      “Càn rỡ!”
      Hoàng Tuyền Thánh đột nhiên ngẩng đầu gầm lên tiếng. Song chưởng giáng mạnh xuống mặt đất, lập tức cả đại địa trở nên run rẩy kịch liệt, vô số bàn tay khổng lồ phá đất trồi lên, hung hăng oanh kích lên thân thể khổng lồ của Tiêu Viêm như cuồng phong vũ bão.
      “Diệt!”
      Thế công mạnh mẽ làm cho linh hồn thể của Tiêu Viêm dao động kịch liệt. dám chậm trễ chút nào, há miệng phun ra luồng linh hồn lực nóng cháy, hung hăng quét xuống mặt đất. Ngay khoảnh khắc tiếp xúc, vô số bàn tay kia đều bị đánh nát tả tơi, thậm chí cả mặt đất rung chuyển kia cũng bị áp chế xuống.
      “Trong linh hồn ngươi còn chứa dị hỏa lực?”
      Vừa tiếp xúc, sắc mặt Hoàng Tuyền Thánh nhất thời biến đổi. Hai tay nhanh chóng kết thành thủ ấn kỳ dị rồi đưa lên miệng. Nhất thời, luồng dao động vô cùng đáng sợ chợt tản ra. Dưới loại dao động này, chỉ trong chớp mắt cả mảnh gian đều trời long đất lở, nhìn giống như ngày tận thế vậy.
      “Hoàng Tuyền Thiên Nộ…”
      Cảm ứng được loại dao động mà ngay cả chính mình cũng cảm thấy sợ hết hồn này, sắc mặt Tiêu Viêm cũng trở nên cực kỳ ngưng trọng. Linh hồn tranh đấu nguy hiểm hơn đấu khí rất nhiều, chỉ cần sơ sẩy chút lập tức dẫn đến linh hồn vỡ vụn, mà tính mạng cũng hoàn toàn biến mất trong thiên địa.
      Lần này, khi tàn hồn Hoàng Tuyền thánh thi triển làm cho Tiêu Viêm cảm nhận được nguy hiểm ở trong đó.
      Truyền thuyết Hoàng Tuyền Thiên Nộ khiến cho nhiều cường giả Đấu Thánh tiếng tăm lẫy lừng nghe thấy phải biến sắc cũng phải lời bịa đặt vô căn cứ!

    2. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 1462: Tinh huyết Thánh!
      Dịch: Blue
      Lúc này, trong gian kia cũng dao động kịch liệt. Mà dưới loại dao động này, chỉ thấy xung quanh luồng tàn hồn của Hoàng Tuyền Thánh kia đột nhiên nổi lên từng tia gợn sóng kỳ dị, mơ hồ hình thành thân ảnh vô hình cao chừng ngàn trượng. Nếu quan sát cẩn thận phát cái bóng này giống hệt như bản thể của nó. Nhưng đứng trước đạo thân ảnh này, Tiêu Viêm lại có cảm giác khủng bố như mình phải đối mặt với cả trời đất vậy.
      Loại cảm giác này làm cho Tiêu Viêm hiểu thế nào mới gọi là chịu nổi kích!
      “Đây là chân thân của Hoàng Tuyền Thánh…”
      Tiêu Viêm hít hơi khí lạnh, ngờ rằng luồng tàn hồn này lại có thể thi triển ra sóng ngưng tụ thành chân thân của Hoàng Tuyền Thánh.
      Chân thân vô hình chậm rãi cúi đầu xuống, ánh mắt hờ hững khóa chặt lấy Tiêu Viêm phía xa, sau đó mở miệng ra. loạt tiết vô cùng cổ xưa đột nhiên vang lên như lôi long đánh xuyên qua gian.
      “Mâu!”
      chữ bật ra từ miệng, thân thể vô hình của chân thân Thánh nhất thời vỡ vụn, nhưng thứ vỡ vụn cùng nó còn có cả mảnh gian này. Thậm chí Tiêu Viêm có thể nhìn thấy bằng mắt thường gian nơi đây sụp đổ khi luồng sóng hủy diệt đó qua.
      Đây là lần đầu Tiêu Viêm nhìn thấy công kích có tốc độ như vậy, có bất cứ cơ hội nào để hình thành phòng ngự!
      “Phanh phanh phanh!”
      Sóng hủy diệt đến quá nhanh làm cho Tiêu Viêm hoàn toàn kịp trở tay.
      Dưới sóng này, tất cả mọi thứ đều hóa thành hư vô. màu đen bao trùm lên cả mảnh gian này, chỉ có duy nhất ngọn núi đứng sừng sững độc trong hư tối tăm này. ngọn núi, Hoàng Tuyền Thánh cũng đặt mông ngồi lại vương tọa, thân thể vốn hư ảo lại càng thêm phần trong suốt. Hiển nhiên, đòn công kích vừa rồi tiêu hao rất nhiều lực lượng của .
      Ngẩng đầy nhìn gian hư vô trước mặt, Hoàng Tuyền Thánh chậm rãi : “Chết dưới Hoàng Tuyền Thiên Nộ coi như là phúc của ngươi.”
      hổ là đấu kỹ thành danh của Hoàng Tuyền Thánh, dù là tàn hồn thi triển ra cũng có được uy lực như vậy. khó tưởng tượng nếu là bản thể của Hoàng Tuyền Thánh thi triển kinh khủng đến bậc nào…”
      Khi Hoàng Tuyền Thánh vừa dứt lời ánh lửa đột nhiên xuất trong gian. Ánh lửa chợt phừng lên, lại hóa thành thân ảnh hư ảo thêm lần nữa, đây ràng là Tiêu Viêm vừa bị Hoàng Tuyền Thiên Nộ phá hủy.
      Hỏa diễm tràn ngập xung quanh thân thể Tiêu Viêm, đạp thoải mái đến trước ngọn núi, mỉm cười nhìn tàn hồn của Hoàng Tuyền Thánh, .
      “Dị hỏa… Khó trách ngươi có thể còn sống…”
      Nhìn ngọn lửa cháy quanh người Tiêu Viêm, tàn hồn cũng có chút kinh ngạc, : “Nhưng dù có dị hỏa hộ thể chắc giờ linh hồn của ngươi cũng bị thương chứ?”
      “Đúng vậy, phải tĩnh dưỡng khoảng mười ngày mới có thể khôi phục.” Tiêu Viêm cười cười đáp, cũng phủ nhận điều này. Trong lòng bị uy lực của Hoàng Tuyền Thiên Nộ làm cho kinh sợ. Hôm nay, nếu phải có dị hỏa hộ thể chắc chắn bị thương rất nặng dưới Hoàng Tuyền Thiên Nộ. Vả lại, điều làm cho kinh ngạc hơn nữa là tốc độ của nó. Dưới loại tốc độ này, bất cứ loại phòng ngự nào đều kịp hình thành.
      “Từ đó đến nay, ngươi là người đầu tiên có thể chống đỡ được Hoàng Tuyền Thiên Nộ…” Luồng tàn hồn của Hoàng Tuyền Thánh kia nhìn chăm chú vào Tiêu Viêm. lúc lâu sau, rốt cuộc cũng lộ ra nụ cười hiếm hoi. Thân thể chậm rãi dựa vào vương tọa, trong giọng có phần buồn bã: “Ngày này, rốt cuộc cũng phải tới…”
      “Tiền bối, thứ ta muốn chỉ là phương pháp tu luyện Hoàng Tuyền Thiên Nộ và tinh huyết Thánh, hề có ý nghĩ nào khác.” Tiêu Viêm cười .
      “Ngươi chống đỡ được Hoàng Tuyền Thiên Nộ, vậy nên tất nhiên ta cho ngươi thứ ngươi muốn.” Hoàng Tuyền Thánh cũng chẳng để tâm, búng ngón tay, luồng dao động linh hồn nhanh chóng bay ra ngoài, cuối cùng trôi nổi trước mặt Tiêu Viêm.
      Cảm nhận được cỗ dao động kia, Tiêu Viêm hơi ngập ngừng rồi thầm cẩn thận chộp nó vào trong tay. Thứ đó vào tay bỗng hóa thành luồng tin tức nhanh chóng tiến vào trong đầu Tiêu Viêm. Nhất thời, trong não liền xuất phương pháp tu luyện vô cùng đầy đủ. Những chữ viết đầy vẻ cổ xưa này làm trong lòng Tiêu Viêm xuất chút vui mừng.
      từ từ nhắm mắt cảm nhận những tin tức kia, lát sau mới mở bừng mắt, vẻ vui mừng khuôn mặt càng thêm nồng đậm. Trong cỗ tin tức kia chỉ có phương pháp tu luyện Hoàng Tuyền Thiên Nộ mà còn có cả của Hoàng Tuyền chỉ và Hoàng Tuyền chưởng.
      “Đa tạ Hoàng Tuyền tiền bối!”
      Áp chế vui mừng trong lòng, Tiêu Viêm vội vàng chắp tay về phía Hoàng Tuyền Thánh, .
      “Sứ mệnh của ta là chờ đợi người có thể đánh bại ta và truyền thừa sở học của mình xuống. Lực lượng linh hồn của ngươi đạt đến điều kiện tu luyện Hoàng Tuyền Thiên Nộ.” Hoàng Tuyền Thánh mỉm cười rồi chợt xòe tay ra. Theo hành động này của , thân thể đột ngột xuất những tia màu vàng nhạt. Những tia này đều hội tụ về phía lòng tay, chỉ trong chớp mắt hóa thành chất lỏng màu vàng.
      Khi chất lỏng màu vàng này vừa xuất Tiêu Viêm liền cảm thấy huyết mạch lực trong tim mình chợt đập mạnh lên.
      “Đây chính là huyết tinh của Hoàng Tuyền Thánh sao?” Hai mắt Tiêu Viêm chăm chú nhìn vào chất lỏng màu vàng kia. có thể cảm nhận được luồng năng lượng kỳ dị từ trong đó.
      Khó trách đạo tàn hồn này có thể triệu hoán được chân thân thánh, ra tinh huyết được giấu trong cơ thể .” Nhìn thoáng qua luồng tàn hồn kia của Hoàng Tuyền Thánh, trong lòng Tiêu Viêm có chút nghĩ ngợi.
      “Ài, bổn tọa tu luyện cả đời, linh hồn cũng tiến vào Đế cảnh trong truyền thuyết kia, nhưng bước cuối cùng này lại vẫn thể nào bước ra…” Hoàng Tuyền Thánh nhàng vuốt ve chất lỏng màu vàng tay, trong giọng của hàm chứa tiếc nuối và cam lòng.
      “Tiền bối công tham tạo hóa, chỉ là gặp phải biến cố lớn, nếu tất nhiên có thể bước vào cảnh giới Đấu Đế.” Tiêu Viêm , lúc này cũng chẳng keo kiệt mấy lời nịnh nọt.
      “Cảnh giới Đấu Đế đâu dễ dàng như vậy… Chỉ sợ từ giờ trở , trong thiên địa xuất nữa…” Hoàng Tuyền Thánh lắc lắc đầu, đột nhiên .
      “Vì sao!?”
      Nghe vậy, Tiêu Viêm liền cả kinh, vội vàng . Từ sau thời kỳ viễn cổ, cường giả Đấu Đế càng ngày càng ít , cho đến bây giờ gần như chỉ tồn tại trong truyền thuyết. Ngoại trừ vị Đà Xá Cổ Đế kia, dường như đại lục chưa từng xuất thêm cường giả nào đạt đến cảnh giới này. Mà chuyện này vẫn luôn là có lời giải đáp trong lòng vô số người.
      Nghe được vấn đề của Tiêu Viêm, Hoàng Tuyền Thánh cũng khẽ nhíu mày như nhớ tới điều gì đó. lúc lâu sau mới ngẩng đầu nhìn vào hư vô tận, giọng trầm thấp vang lên: “Dường như trong thiên địa bây giờ thiếu điều gì đó…”
      “Thiếu điều gì?”
      Khuôn mặt Tiêu Viêm hơi run lên, hiểu nổi điều mà Hoàng Tuyền Thánh vừa . Tuy lời này vô cùng đơn giản nhưng lại như cái mê cung vô tận, làm cho người khác thể nào nắm bắt.
      “Bổn tọa cũng lắm, bây giờ ta chỉ là tàn hồn, mất rất nhiều trí nhớ trước kia. Vả lại, thời gian ta tồn tại cũng quá lâu rồi…” Hoàng Tuyền Thánh chậm rãi lắc đầu, trong giọng lộ ra vẻ tang thương bi tráng. Nhìn chút chất lỏng màu vàng trong lòng bàn tay, thở dài rồi vung tay lên, chất lỏng màu vàng kia liền bay về phía Tiêu Viêm.
      “Có thể đến được đây chính là duyên phận, có thể chống đỡ Hoàng Tuyền Thiên Nộ chính là năng lực. Hoàng Tuyền tuyệt kỹ phải thứ dành cho kẻ tầm thường. Ngươi, tầm thường…”
      Giọt máu màu vàng rơi vào lòng bàn tay Tiêu Viêm, năng lượng mênh mông dào dạt làm cho máu trong người đều nóng thêm rất nhiều.
      “Đa tạ Hoàng Tuyền tiền bối!”
      Cẩn thận cất tinh huyết tay , Tiêu Viêm lại ngẩng đầu nhìn lên đỉnh núi này. Nhưng lại chợt phát ra chiếc vương tọa kia nứt vỡ thành vô số cái khe , mà thân thể Hoàng Tuyền Thánh ngồi nó cũng càng lúc càng hư ảo…
      “Sứ mệnh hoàn thành, hi vọng tuyệt kỹ của bổn tọa lại lần nữa đánh ra uy danh của nó khắp đại lục…”
      “Tiền bối, hãy yên nghỉ!”
      Tiêu Viêm trịnh trọng khom người thi lễ với Hoàng Tuyền Thánh. Xem ra đạo tàn hồn này có thể duy trì lâu như vậy đều dựa vào tinh huyết thánh. Bây giờ tinh huyết ly thể, vì vậy nên tàn hồn rốt cuộc cũng trở thành đèn cạn dầu, biến mất hoàn toàn trong thiên địa…
      “Ha ha…”
      Hoàng Tuyền Thánh gật đầu cười khẽ, mà thân thể rốt cuộc cũng triệt để biến mất. Tại khoảnh khắc này, ngọn núi, vương tọa đều ầm ầm sụp đổ, tan biến thành hư vô…
      Nhìn gian trở nên tối tăm và trống trải trước mắt, Tiêu Viêm cũng thở dài tiếng, thân hình chợt lóe lên rồi chậm rãi biến mất. Khi biến mất, rốt cuộc cả gian cũng lặng lẽ sụp đổ, để lại bất cứ tăm tích nào thế gian…

    3. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 1463: Tìm kiếm trợ giúp
      Dịch: Trong Thập Tướng - Biên: Vô Ưu
      tế đàn, Thải Lân nhìn đám người ngồi gần trụ đá liền lại chỗ thân thể Tiêu Viêm ngồi mà đôi mày hơi cau lại. Tấm bia đá này nhìn qua tưởng bình thường nhưng lực lượng chứa bên trong làm cho đám cường giả lẫn Minh dám coi thường. Xưa nay nàng đối với Tiêu Viêm luôn có lòng tin nhưng giờ phút này trong lòng tránh được chút đa tâm.
      Minh tộc trưởng, trước đây những cường giả trong tộc các người vào đó mất nhiều thời gian như vậy sao?” Chờ đợi hồi lâu Thải Lân nhịn được hỏi
      Nghe nàng Minh tần ngần chốc lát, lắc lắc đầu : “Trước đây cường giả tộc ta vào cơ bản thể chịu đựng đến quá nửa giờ. Chẳng qua, linh hồn Tiêu Viêm huynh đệ cường đại dị thường nên hẳn là có chút ngoài ý muốn.”
      Đối với lời này của Minh, Thải Lân càng nhíu mày nhưng cũng chỉ có thể đè nén lo lắng trong lòng xuống và bình tĩnh đợi ra mà thôi.
      Chờ chốc mà nháy mắt thời gian trôi qua qua nửa canh giờ. Khi đám người Thải Lân thể chờ được nữa tấm bia đá đột nhiên bộc phát luồng quanh mang mãnh liệt, trong luồng sáng đó có đạo linh hồn bay ra, cuối cùng tiến nhập vào thân thể người ngồi xếp bằng gần tấm thạch bia trong ánh mắt kinh hỉ của Thải Lân.
      “Lạnh!”
      Tiêu Viêm ngồi xếp bằng liền mở hai mắt ra, trong tích tắc sắc mặt tái nhợt, trong tiếng ho khan kịch liệt lộ ra vẻ suy nhược. Thương thế khi ngạnh tiếp luồng Hoàng Tuyền Thiên Nộ lúc này bộc phát ra.
      “Tiêu Viêm, huynh sao chứ?”
      Thấy sắc mặt Tiêu Viêm tái nhợt Thải Lân tam nữ vội vàng hỏi
      sao, tàn hồn Hoàng Tuyền Thánh qủa nhiên khủng bố dị thường!”, Tiêu Viêm chậm rãi khoát tay áo, khẽ thở dài.
      “Tiêu Viêm huynh đệ, ngay cả ngươi cũng làm gì được tàn hồn đó?” nghe vậy Minh biến sắc hỏi
      “May mắn thắng hiểm, bất quá tàn hồn trong thạch bia suy yếu lắm rồi.” Tiêu Viêm hề che giấu.
      “Phanh!”
      Tiêu Viêm mới dứt lời thạch bia truyền ra tiếng động, mọi người nhìn lại thấy chỗ dấu chưởng lưu đó truyền ra tia ba động kì dị
      “Hoàng Tuyền Thiên Nộ!”
      Nhìn thấy thế, Minh chợt ngẩn ra rồi chợt mừng như điên, vội vàng ngồi xuống nhanh chóng phát ra linh hồn lực. Nhưng ngay lúc linh hồn lực của tỏa đến thạch bia chưa kịp thu được tin tức gì luồng linh hồn cực kỳ cường hãn khác lại hung hăng đánh vào linh hồn của .
      “Phụt!”
      Linh hồn tổn thương làm cho Minh phun máu, thân thể bị đánh bay, cuối cùng rớt xuống cầu thang phía xa. lúc sau, mới lê thân thể uể oải, mặt mũi xanh mét tới chỗ nhóm người Tiêu Viêm nhìn bản thân bằng ánh mắt kỳ quái.
      “Linh hồn khủng khiếp! Xem ra ta đạt đủ điều kiện tu luyện Hoàng Tuyền Thiên Nộ rồi.”
      Đối với mấy ánh mắt cổ quái nhìn mình, Minh đành cười khổ tiếng, lau vết máu miệng rồi thở dài đầy tiếc hận.
      “Hoàng Tuyền thạch bia có chút cổ quái, tàn hồn thánh gần tan biến mà lại có uy năng như vậy, quả bản lĩnh năm xưa ai bằng!” Tiêu Viêm lấy ra viên Linh hồn đan từ trong nạp giới nhét vào miệng rồi .
      “Bất quá ngươi cần gấp. Phương pháp tu luyện Hoàng Tuyền Thiên Nộ khắc sâu vào thạch bia, khi nào ngươi đạt cầu có thể đủ tu luyện thôi.”
      “Ta giờ là Nhị tinh Đấu Thánh hậu kỳ. Tới trình độ này mà muốn tăng lên rất khó khăn, muốn đạt tới cầu đó cũng biết phải đợi đến tháng năm nào. Xem ra… Ta cùng Hoàng Tuyền Thiên Nộ vô duyên rồi.” Minh thở dài hơi nghĩ là hết hi vọng, bất chợt đảo mắt nhìn Tiêu Viêm xoa xoa tay cười khan : “Tiêu Viêm huynh đệ, ngươi đánh bại tàn hồn trong thạch bia, vậy tinh huyết thánh ngươi đoạt được rồi phải ?”
      “Yên tâm, thạch bia đó là tộc vật của Cửu U Địa Minh Mãng ngươi, ta phải người tham lam đâu.” Tiêu Viêm cười nhạt .
      “Tiêu Viêm huynh đệ vậy sao được, dù gì ngươi liều mạng mới đoạt được, có thể được chia chút ít nước canh là ta thỏa mãn rồi.” Minh với vẻ xấu hổ.
      Tiêu Viêm cười cười, bàn tay nắm lại. luồng kim sắc tanh mùi máu xuất . Năng lượng mênh mông làm cho cả thiên địa phải biến sắc.
      Minh tộc trưởng ai có mặt đều có phần. Thải Lân ba người ta chia ba phần có ai dị nghị ?” Tiêu Viêm cười . giờ các nàng là Cửu tinh Đấu Tôn, mặc dù có thiên phú dị bẩm nhưng muốn đột phá khó khăn. Đạt tới Bán thánh là chuyện dễ dàng gì, nếu các nàng có được tinh huyết của Hoàng Tuyền - người bước chân vào Đấu Đế - giảm vô số thời gian tu luyện. Cơ duyên cỡ này từ trước tới giờ Tiêu Viêm chưa bao giờ có được, cho dù là Dược lão cũng có.
      “Khà khà, tùy vào ý của Tiêu Viêm huynh đệ.” Minh khẳng khái . hiểu được nếu có Tiêu Viêm ngay cả cặn canh cũng có mà uống.
      Tiêu Viêm mỉm cười, gẩy ngón tay, luồng tinh huyết nhất thời hóa thành bốn đạo kim mang hướng Minh, Thải Lân tam nữ bay tới làm trong lòng bọn họ chợt cảm thấy khẩn trương. Vật này nếu truyền ra ngoài, dù là cường giả Đấu Thánh cũng phải điên cuồng chạy đến cướp đoạt.
      Phân ra xong, tinh huyết trong tay Tiêu Viêm chỉ còn giọt cỡ ngón tay cái mà thôi, nhưng năng lượng chứa trong đó cực kỳ khủng bố.
      Nhìn giọt kim huyết này Tiêu Viêm cười cười. Trừ giọt này trong nạp giới của còn thêm giọt tinh huyết nữa, đó là chuẩn bị cho Dược Lão. giờ Dược Lão là Bán thánh, chỉ cần đủ năng lượng, bước vào Nhất tinh Đấu Thánh cũng quá khó khăn. Mà giọt tinh huyết này chính là cơ hội tốt nhất.
      Thu hoạch lần này vượt xa dự liệu của .
      “Ha ha, có giọt tinh huyết này, ta thêm phần nắm chắc trong vòng ba năm đánh sâu vào Tam tinh Đấu Thánh.”
      Minh cất kỹ tinh huyết vào người, vui mừng .
      Nghe vậy Tiêu Viêm cười cười, chần chờ chút tự nhiên : “ Minh tộc trưởng, lần này đến Cửu U Địa Minh Mãng tộc ra là có chuyện muốn nhờ.”
      “Hả? Tiêu Viêm huynh đệ có việc cứ . Ngươi là ân nhân cứu mạng của ta, lại giúp ta có được tinh huyết thánh. Chớ chuyện, xem như ngươi muốn làm tộc trưởng tộc Cửu U Địa Minh Mãng ta cũng đáp ứng tức .” Minh khoát tay cười to, .
      “Ha ha, chuyện làm tộc trưởng quên !” Tiêu Viêm cười cười, chợt sắc mặt nghiêm trọng hẳn. Sau đó đem chuyện tình Thái Hư Cổ Long nhất tộc giản lược ra phen.
      “Thái Hư Cổ Long tộc nội chiến? Chuyện này ta biết sớm hay muộn xảy ra mà thôi…” Nghe Tiêu Viêm , Minh mặc dù có phần kinh ngạc nhưng mấy giật mình, : “Nếu Tam Long Đảo báo thù, lấy tính tình Thiên Khiếu nhất định cho Cửu U Địa Minh Mãng tộc trợ giúp bọn họ. Chẳng qua, giờ tộc trưởng đổi nên biết ra sao. Việc này Tiêu Viêm huynh đệ cứ yên tâm, ta cam đoan với ngươi: Cửu U Địa Minh Mãng tộc trợ giúp Tam Long Đảo.”
      Minh vỗ vỗ ngực, nhiệt tình hứa hẹn. Thiên Khiếu tuy hám lợi, nhưng vẫn nhìn xa trông rộng. Trận chiến này, nếu như Tam Long Đảo thắng còn tốt, mà nếu như thua theo tính tình Thái Hư Cổ Long tộc tất nhiên liên lụy đến Cửu U Địa Minh Mãng tộc. Tuy đều cùng là trong tam đại bộ tộc nhưng trong lòng Minh trong lòng hiểu được, Cửu U Địa Minh Mãng căn bản phải là đối thủ của Thái Hư Cổ Long.
      giờ Thái Hư Cổ Long tộc rơi vào thế giằng co, nhưng Đông Long đảo lại có được Long hoàng huyết mạch trong truyền thuyết. Tồn tại dạng này dù ai cũng thể nào đoán được thành tựu cả đời của nàng.
      Bởi vậy, Minh cũng chần chờ chút nào mà đáp ứng ngay thỉnh cầu của Tiêu Viêm.Có lẽ Thiên Khiếu cho rằng, cuối cùng Tam Long Đảo giành thắng lợi nhưng ông ta cũng cho là thế…
      “Chẳng qua, xem như Cửu U Địa Minh Mãng tộc nhúng tay vào nhưng Thiên Hoàng tộc nhất định xuất động cường giả trợ giúp Tam Long Đảo.” Minh nhìn Tiêu Viêm, .
      Tiêu Viêm khẽ gật đầu, có thể giải quyết được vấn đề phía Cửu U Địa Minh Mãng tộc hoàn toàn là do vận khí tốt mà thôi. Về phần Thiên Hoàng tộc, căn bản thể tin được mình có thể dễ dàng làm bọn họ khoanh tay đứng nhìn.
      “Nếu như bọn họ cố ý nhúng tay vào, cũng đành áp dụng vài thủ đoạn mà thôi.” Tiêu Viêm giọng . cùng với Tử Nghiên quan hệ vô cùng sâu sắc cho nên tuyệt đối thể nào trơ mắt nhìn nàng thất bại trong tay Tam Long Đảo.
      “Ha ha, Tiêu Viêm huynh đệ định chuẩn bị như thế nào?” Nghe vậy, khuôn mặt Minh hơi co giật, cười .
      “Nếu bọn họ phái ra cường giả hỗ trợ, ta đây cũng chỉ có thể chặn giết đường mà thôi.” Tiêu Viêm mỉm cười, nhìn về Minh, : “Bất quá chuyện này chỉ sợ phải cần Minh tộc trưởng hỗ trợ, biết ý của huynh như thế nào?”
      Minh lộ vẻ vẻ do dự. Ông ta biết, nếu như đáp ứng việc này chính là phải đối đầu cùng Thiên Hoàng tộc.
      “Việc này có thể giải quyết. Ta dùng tính mạng đảm bảo: về sau Thái Hư Cổ Long tộc cùng Cửu U Địa Minh Mãng tộc mãi mãi là minh hữu. Đến lúc đó, Thiên Hoàng tộc xóa tên trong tam đại bộ tộc!” Tiêu Viêm giọng .
      Nghe được lời này, Minh có chút động dung. cường đại của Thái Hư Cổ Long tộc là chút nghi ngờ, mặc dù giờ bọn họ nội chiến nhưng tùy tiện bốc ra phe thế lực nào đó đều thua toàn tộc của . Nếu như ngày sau thống nhất, thực lực có thể càng thêm khủng bố. Có thể cùng tên gia hỏa này trở thành minh hữu, địa vị Cửu U Địa Minh Mãng tộc trong ma thú giới trở nên thể lay chuyển.
      Trầm mặc lát, Minh rốt cục ngẩng đầu nhìn thẳng Tiêu Viêm trầm giọng : “Nếu như Tiêu Viêm huynh đệ cam đoan, Minh ta lớn gan chơi cùng các ngươi lần.”
      Nghe vậy, trong mắt Tiêu Viêm thoáng ý cười cười .

    4. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 1464: Hấp thu tinh huyết Thánh
      Dịch: Trong Thập Tướng - Biên: Vô Ưu
      Minh tộc trưởng yên tâm, nếu thể bảo đảm ta cũng dám mạnh miệng như thế.” Tiêu Viêm cười . giờ tình hình Đông Long đảo rất bất lợi, lúc này bọn họ phải hiểu : diệt vong hoặc mất mặt. Phải chọn trong hai.
      “Trong khoảng thời gian này, ta phái cường giả giám thị nhất cử nhất động của Thiên Hoàng tộc. Chỉ cần bọn họ xuất động cường giả ta lập tức thông tri cho Tiêu Viêm huynh đệ.”
      Minh như chém đinh chặt sắt, dĩ nhiên có quyết định trong lòng nên hề chần chừ, liền trầm giọng .
      “Làm phiền tộc trưởng rồi! Trong thời gian này chúng ta ở lại Cửu U Địa Minh Mãng tộc. Mặt khác ta muốn mượn Cửu U Hoàng Tuyền chút.” Tiêu Viêm đến chỗ này mắt liếc Thải Lân. Dĩ nhiên là muốn mượn Cửu U Hoàng Tuyền lực để Thải Lân hoàn thành việc rèn luyện thân thể của nàng..
      “Ha ha, việc mà thôi. Bất quá Cửu U Hoàng Tuyền lực dị thường hàn, Tiêu Viêm huynh đệ cần phải cẩn thận hơn đó.” Minh cười cười, nhắc nhở câu.
      “Ừm!”
      “Nếu chuyện thạch bia được giải quyết, chúng ta phải về tộc trước. Việc đối phó Thiên Hoàng tộc, cần phải cần hảo hảo chuẩn bị phen.” Minh vung tay lên, thân hình chợt động liền bay . Sau đó Tiêu Viêm cùng tam nữ liền nhanh chóng đuổi theo.
      Trở lại Cửu U Địa Minh Mãng tộc Minh gấp rút chuẩn bị. giờ, ông ta mới nhậm chức tộc trưởng mà thôi. Những việc đại như thế này muốn làm ngay cũng mấy dễ dàng nhưng chẳng qua lấy tính tình của bản thân ông ta có thể giải quyết cách tốt đẹp.
      Minh vì đối phó với Thiên Hoàng tộc mà gấp rút chuẩn bị đám người Tiêu Viêm lúc này lại nghỉ ngơi và hồi phục hết ngày. Đến ngày thứ hai, đoàn người bọn họ mới xuất ở Cửu U Hoàng Tuyền.
      “Cửu U Hoàng Tuyền chứa hàn lực rất nặng, đối với người bình thường mà nhiêu đó cũng đủ mất mạng rồi. Nhưng Thất Thải Thôn Thiên Mãng vốn cần hàn chi khí vô cùng mạnh nên chỉ có các ngươi, mới có thể kiêng nể gì mà hấp thu hàn lực trong đó.” Nhìn Cửu U Hoàng Tuyền tràn đầy hàn khí, Tiêu Viêm nghiêng đầu nhìn Thải Lân, cười .
      “Bên trong Cửu U Hoàng Tuyền hàn lực cường đại hơn bình thường, cho dù là cường giả của Cửu U Địa Minh Mãng tộc cũng dám xâm nhập. Bất quá đối với ta mà đó cũng phải là vấn đề gì lớn.” Thải Lân cười nhạt, trong lời còn có chút kiêu ngạo. Thân là Thất Thải Thôn Thiên Mãng độc nhất thế giới này, nàng có tư cách ngạo thị tất cả ma thú loài rắn.
      Tiêu Viêm cười cười, bàn tay nắm chặt cái trong lòng bàn tay xuất bình ngọc. Trong bình đan vân lượn lờ, truyền ra luồng năng lượng khổng lồ.
      “Đây là Bồ Đề Đại Hoàn đan - cửu phẩm bảo đan, có thể tăng xác suất trùng kích vào Bán thánh. Vào thời khắc mấu chốt, nàng dùng nó có lẽ đem lại hiệu quả a!” Tiêu Viêm đưa bình ngọc cho Thải Lân rồi .
      Thải Lân khẽ gật đầu, nàng cũng cự tuyệt, khẽ vươn ngọc thủ tiếp nhận chiếc bình mát lạnh từ tay Tiêu Viêm…
      “Lần tu luyện này cũng chắc thuận buồm xuôi gió, với lại cần thời gian ngắn mới có thể xuất quan. Nếu phải rời , ta dặn Minh phái người bảo vệ nàng.”
      Thải Lân vuốt bình ngọc trong tay. Nàng biết bao lâu sau đám người Tiêu Viêm tiến hành chặn giết cường giả Thiên Hoàng Tộc. Vì vậy nàng gì, sóng mắt khẽ chuyển chợt nhàng áp chặt đôi môi đỏ mọng của mình lên miệng Tiêu Viêm.
      Chợt cảm nhận được đôi môi mềm mại kia Tiêu Viêm thoáng chút thất thần, đôi tay tự chủ được mà vòng qua chiếc eo thon thả của nàng. Thải Lân có sức hấp dẫn nhàng nhưng đầy quyến rũ, mị hoặc chúng sinh.
      Lúc Tiêu Viêm thất thần than hình mềm mại trong ngực khẽ ngẩng đầu, thanh rất truyền vào tai Tiêu Viêm.
      “Nhớ cẩn thận, mạng của ngươi là của bổn vương!”
      Nghe được câu từng khắc sâu vào linh hồn, Tiêu Viêm sững sờ nhìn nàng. Thải Lân thấy thể bĩu môi trợn má nhìn như có vẻ hung dữ nhưng ngược lại càng tôn thêm vẻ quật cường và lãnh ngạo.
      Nàng dựa vào Tiêu Viêm chỉ trong chốc lát, vẻ ôn nhu dịu dàng biến mất thay vào đó là lạnh lùng của vị nữ vương tâm ngoan thủ lạt từng làm kinh sợ Gia Mã đế quốc, đồng thời khắc sâu vào lòng Tiêu Viêm, Mỹ Đồ Toa nữ vương.
      “Nàng...”
      Nhìn gương mặt thay đổi Tiêu Viêm ngạc nhiên định thốt ra nàng vội thoát khỏi hóa thành Thất Thải Thôn Thiên Mãng. Quất đuôi cái liền hóa thành lưu quang tiến vào Cửu U Hoàng Tuyền, thân hình khổng lồ làm bốc lên từng đợt sóng lớn đến kinh người.
      “Thích tỏ vẻ a!”
      Thải Lân vào Cửu U Hoàng Tuyền làm mặt nước dậy song, Tiêu Viêm có thể cảm nhận được toàn bộ Cửu U Hoàng Tuyền lúc này bị kinh động yên.
      Đứng ở cạnh Cửu U Hoàng Tuyền, Tiêu Viêm sửng sốt lúc liền cười khổ. Cắn cắn môi, chợt ánh mắt có chút phức tạp nhìn về phía mặt hồ. Từ lúc sinh Tiểu Tiêu Tiêu, tính tình Thải Lân dịu dàng rất nhiều, đối với bất kỳ cầu nào của Tiêu Viêm nàng luôn nghe theo mà thắc mắc. Tới hôm nay mới hiểu được, kỳ sâu trong nội tâm Thải Lân nét lãnh ngạo chúng nhân của Mỹ Đỗ Toa nữ vương vẫn còn đó. Chẳng qua, vì và Tiểu Tiêu Tiêu ràng buộc nên nàng mới trở thành hiền thê lương mẫu như bây giờ.
      “So với kiểu hiền thê lương mẫu, ta càng thích người có cá tính hơn.”
      Tiêu Viêm nhìn hồ nước thở dài hơi. Thân hình chợt động bay lên tảng đá lớn rồi ngồi xuống. Trước khi xuất động chặn cường giả Thiên Hoàng tộc phải đề thăng thực lực bản thân lên mới là vương đạo.
      “Hoàng Tuyền chỉ, Hoàng Tuyền chưởng, Hoàng Tuyền Thiên Nộ tam đại tuyệt kỷ của Hoàng Tuyền thánh tàn hồn cũng bị nhốt vào linh hồn của ta. Trong đó vẫn còn lĩnh ngộ bản thân của thánh đối với tam tuyệt kỹ này. Loại truyền thừa thế này còn hơn xa đấu kỹ thạch bia mà Minh tu luyện.” Tiêu Viêm khép hờ đôi mắt, nhưng ý niệm trong lòng nhanh chóng lóe lên. giờ Tiêu Viêm tuy mới thu được tam đại đấu kỹ, nhưng nếu Minh cùng thi triển Hoàng Tuyền chỉ hoặc Hoàng Tuyền chưởng Tiêu Viêm có lòng tin tuyệt đối dánh ra uy lực hơn người kia gấp mấy lần. Lĩnh ngộ đời của thánh phải là bỏ , mặc kệ người khác lĩnh ngộ ra sao nhưng bao giờ bằng nếu so với bản thân người sáng tạo ra nó!
      “Nếu lần này có thể hấp thu hết tinh huyết chứa lực lượng của Hoàng Tuyền thánh chừng thực lực tăng lên ít đây!”
      Tâm thần vừa động, giọt máu kim sắc liền xuất trong lòng bàn tay. Giọt tinh huyết này vừa xuất , năng lượng thiên địa xung quanh liền kịch liệt dao động. Tiêu Viêm có thể cảm giác được ràng, năng lượng thiên địa trong phương viên trăm trượng xung quanh, lấy làm trung tâm ngừng dao động.
      hổ là thánh tinh huyết, bá đạo !”
      Cảm giác được chuyện này, Tiêu Viêm cũng là nhịn được phải nở nụ cười. Đây là lần đầu tiên nhìn thấy năng lượng bá đạo như thế, năng lượng trong khắp trời đất đều bị hút sạch sành sanh.
      “Luyện hóa nó trước cái !”
      Tiêu Viêm nhìn thoáng qua nhưng thấy Cửu U Hoàng Tuyền có dị biến gì, lúc này mới thở dài nhõm. chợt há mồm phun ra đạo hỏa diễm bao bọc toàn bộ giọt kim sắc huyết lại. Mặc dù tinh huyết này khó hấp thụ nhưng cẩn thận chút vẫn hơn.
      Kim sắc huyết bị dị hỏa luyện hóa cả ba canh giờ mà có nửa điểm dao động, tình trạng thế này dường như nó coi nhiệt độ kinh khủng của dị hỏa là thứ quái gì.
      Luyện hóa kéo dài chừng bốn canh giờ, Tiêu Viêm rốt cuộc cũng mở mắt, hé miệng hút ngọn lửa bao bọc giọt tinh huyết kia bay vào trong miệng.
      “A!”
      Giọt tinh huyết vừa chui vào cơ thể y bào người Tiêu Viêm nháy mắt nổ tung thành bụi phấn. cỗ năng lượng đáng sợ từ cơ thể tràn ra, hóa thành phong nhận chém lên sơn thạch thành từng vệt nứt lan rộng.
      Đối với tình huống bây giờ, Tiêu Viêm cũng có thời gian để quan tâm. Lúc tinh huyết nhập thể, nó trực tiếp hóa thành luồng năng lượng cuồng bạo chạy loạn trong cơ thể cách điên cuồng. Tình cảnh này chính là do năng lượng quá đầy tạo thành.
      Năng lượng cuồng bạo y như Tiêu Viêm dự kiến. Năng lượng này đủ để gã Ngũ tinh Đấu Tôn bạo thể mà chết.
      Bất quá, may mà bây giờ Tiêu Viêm sớm vượt xa cấp bậc đó. Biến cố trong cơ thể dù làm trở tay kịp nhưng chẳng qua rất nhanh ổn định lại. Sau đó, thu liễm tâm thần rồi từ từ thu năng lượng vào trong cơ thể. Dưới khống chế hoàn mỹ của , từng luồng năng lượng cuồng bạo như ngựa đứt dây cương bắt đầu nằm trong tầm khống chế của . Sau đó dưới tinh lọc của dị hỏa, từng luồng năng lượng tinh thuần được cơ thể Tiêu Viêm hấp thu vào từng tế bào.
      “Vù…”
      núi đá, Tiêu Viêm ngồi xếp bằng bỗng nhiên thở ra hơi, năng lượng trong đó bộc phát ra như là cuồng long xuất động, sau đó mới chậm rãi tan biến.

    5. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 1465: Thiên Tam Hoàng
      Dịch: ThienTuyet - Biên: Sói & celestial_wind1116
      “Mỗi lần tu luyện đều cần rất nhiều thời gian.”
      Trong đình viện, Tiểu Y Tiên nhìn Tiêu Viêm ngồi xếp bằng ở khối nham thạch vách núi mà khẽ than .
      Từ lúc Tiêu Viêm tiến vào trạng thái tu luyện đến nay nửa tháng, mà trong thời gian đó chưa thức tỉnh lần nào. Xung quanh , năng lượng tinh thuần khủng bố như mây mù bao quanh càng ngày càng nhiều, càng ngày càng dầy đặc.
      Tiểu Y Tiên hai nàng đương nhiên biết được Tiêu Viêm ở trong giai đoạn tu luyện mấu chốt nên mặc dù ngoài miệng thế nhưng cũng quấy nhiễu .
      “Thải Lân tỷ tỷ cũng có động tĩnh.” Thanh Lân nhìn xuống đáy sâu của Cửu U Hoàng Tuyền và . Mấy ngày trước, bề mặt Cửu U Hoàng Tuyền cũng khôi phục lại vẻ tĩnh lặng như trước, mà Thải Lân ở trong đó lại có chút động tĩnh gì.
      “Thải Lân việc gì đâu, nàng ấy vốn là Thất Thải Thôn Thiên Mãng, ở trong Cửu U Hoàng Tuyền như cá gặp nước rồi còn gì!” Tiểu Y Tiên mỉm cười . Nàng có thể cảm nhận được năng lượng hàn tích tụ qua vô số năm trong Cửu U Hoàng Tuyền liên tục hội tụ về chỗ sâu nhất, có lẽ là bị Thải Lân hấp thu vào trong cơ thể.
      “Xem ra chỉ có thể tiếp tục chờ! Nghe tộc trưởng Minh tộc , Thiên Hoàng tộc bên kia bắt đầu có động tĩnh.” Thanh Lân .
      “Tiêu Viêm chắc cũng sắp xong rồi.” Tiểu Y Tiên khẽ gật đầu, đôi mắt đẹp lại lần nữa nhìn người được sương mù bao phủ kia. Lúc này, khí tức của từ từ thu liễm, có lẽ sắp thành công rồi.
      Thanh Lân gật đầu rồi ngồi xuống lẳng lặng chờ đợi Tiêu Viêm tu luyện công. Ngàn trượng quanh nơi này bị Minh hạ lệnh phong tỏa, trừ các nàng ra ai dám tới đây quấy rầy.
      Lại thêm hai ngày nữa lẳng lặng trôi qua trong đợi chờ.
      Tới sáng ngày thứ ba, khi ánh nắng dần bao phủ đại địa, từ trong mây mù bao quanh Tiêu Viêm bỗng truyền ra dao động kịch liệt. Năng lượng trong thiên địa giống như bị thứ gì đó lôi kéo, hội tụ lại đỉnh đầu Tiêu Viêm rồi tạo thành cơn lốc năng lượng phóng thẳng đến thiên linh cái của .
      Biến cố này làm cho Tiểu Y Tiên và Thanh Lần tập trung tu luyện đều bừng tỉnh, cực kỳ kinh ngạc nhìn về phía tượng kỳ lạ kia.
      “Xem ra sắp tu luyện xong rồi.”
      Tiểu Y Tiên vừa dứt lời Tiêu Viêm đột nhiên mở mắt. Từ trong đôi mắt bỗng bắn ra hai đạo năng lượng, trực tiếp xuyên thủng vách núi ở phía trước, tạo thành hai cái lỗ rất sâu. Ngay sau đó, ngẩng đầu lên, há miệng hút hơi!
      “Ầm”
      Theo lực hút của , cơn bão năng lượng khổng lồ mấy trăm trượng kia trực tiếp bị nuốt vào trong cơ thể.
      “Răng…rắc…”
      Năng lượng tiến vào cơ thể Tiêu Viêm càng nhiều dao động năng lượng toát ra càng lớn, khiến cho những vách núi cứng rắn xung quanh đó xuất vô số vết nứt rộng, đá lớn rơi ào ào xuống khe núi.
      “Vèo”
      Động tĩnh ở khe sâu lớn như vậy làm cho ít cường giả củaCửu U Địa Minh Mãng tộc chú ý. Bọn họ tò mò muốn đến xem nhưng e ngại mệnh lệnh từ Minh nên chỉ dám đứng nhìn từ chỗ cách khe sâu này khoảng nghìn trượng.
      Mấy đạo lưu quang từ đằng xa bay tới rồi dừng lại ở khe sâu. Những người này chính là mấy vị trưởng lão lâu đời nhất của Cửu U Địa Minh Mãng tộc. Giờ phút này, đám người bọn họ kinh ngạc nhìn chằm chằm vào Tiêu Viêm cắn nuốt năng lượng thiên địa.
      “Khí tức mạnh! Tiêu Viêm tiên sinh sắp đạt tới Nhị tinh Đấu Thánh rồi hay sao?” gã trưởng lão kêu lên thất thanh.
      Nghe vậy, Minh khẽ lắc đầu và : “Tuy Thánh tinh huyết rất cường đại, nhưng cấp bậc Đấu Thánh đâu thể tăng lên dễ dàng như vậy! Có thể đạt đến Nhất tinh hậu kì là kỳ tích lắm rồi.” Bản thân là cường giả Đấu Thánh Nhị tinh hậu kỳ nên hiểu được muốn tăng lên ở cấp độ này khó khăn đến mức nào.
      “Nhưng mà có thể tăng từ sơ kỳ lên hậu kỳ nằm ngoài dự đoán của ta rồi.” Minh cảm thán câu. Nếu như có được tất cả Thánh tinh huyết bản thân có thể nhanh chóng tăng lên tới Tam tinh Đấu Thánh. Còn nếu chỉ có giọt nắm chắc bản thân có thể đột phá trong vòng ba năm tới.
      “Phanh!”
      Trong lúc mấy vị trưởng lão chuyện cơn bão năng lượng bầu trời bị Tiêu Viêm nuốt hết vào trong cơ thể. Khi tia năng lượng cuối biến mất thiên địa cũng yên ắng trở lại.
      “Vù…”
      hơi thở mang theo năng lượng nồng đậm từ cổ họng Tiêu Viêm phun ra, ngay sau đó ngưng tụ thành dạng lỏng, rơi xuống tảng đá ở phía dưới. ngờ tảng đá đó dần dần trở nên trong suốt như Phỉ Thúy.
      “Ha ha, chúc mừng Tiêu Viêm huynh đệ tiến vào hậu kỳ, cũng sắp đột phá tới Nhị tinh Đấu Thánh!” Nhìn thấy Tiêu Viêm thu công, Minh bầu trời nhanh chóng hạ xuống rồi ôm quyền cười to.
      Nghe Minh , Tiêu Viêm khách khí cười đáp lại, trong lòng cũng có chút vui mừng. thể ngờ được, giọt Thánh tinh huyết lại giúp suýt nữa tiến vào Nhị tinh. Nếu như có thể độc chiếm Thánh tinh huyết kia việc vượt qua Minh cũng phải có khả năng. Bởi vì có Dị hỏa nên có thể hấp thu tối đa năng lượng trong Thánh tinh huyết.
      Quần áo của Tiêu Viêm bị chấn nát từ lâu. Lúc ra khỏi khu vực mây mù năng lượng trong cơ thể Tiêu Viêm tự động biến ảo thành hình y phục. Khi đạt tới cấp độ này, chỉ cần trong lòng suy nghĩ là đấu khí có thể biến ảo thành mọi vật.
      “Xem ra Thải Lân vẫn chưa tu luyện xong…”
      Tiêu Viêm cúi xuống nhìn Cửu U Hoàng Tuyền. đương nhiên có thể cảm nhận được năng lượng hàn vô tận bên trong Cửu U Hoàng Tuyền cuồn cuồn lao về thứ khổng lồ ở sâu bên trong. Mà thứ lồ đó chính là Thất Thải Thôn Thiên Mãng do Thải Lân biến thành.
      Minh tộc trưởng, Có tin tức của Thiên Hoàng tộc phải ?” Tiêu Viêm cười với Minh.
      “Ừm!” Nghe vậy, nét cười mặt Minh hơi thu liễm. Hăn chậm rãi gật đầu rồi trầm giọng : “Theo ta biết nhiều ngày trước, Thiên Hoàng tộc phái cường giả đến hư vô gian để hỗ trợ tam đại Long đảo”.
      “Quả nhiên vẫn muốn nhúng tay vào.” Tiêu Viêm cười . cũng thấy bất ngờ vì chuyện này. Đám người của Thiên Hoàng tộc có dã tâm rất lớn, để lấy được Long Hoàng huyết mạch bọn chúng dùng mọi thủ đoạn. Mà vì giành được thắng lợi, tam đại Long đảo ngay cả chuyện dẫn sói vào nhà cũng có thể làm ra được.
      “Thiên hoàng tộc phái ra nhiều cường giả ?”
      “Phần lớn là cường giả cấp độ Đấu Tôn. Đương nhiên đáng để chúng ta chú ý cũng chỉ có ba người. Bọn đều là thái thượng trưởng lão của Thiên Hoàng tộc, ở trong giới ma thú có hung danh vang dội.” Minh ngưng trọng .
      “Vậy sao? Là ba người nào? Thực lực ra sao?” Tiêu Viêm cau mày hỏi.
      “Ba vị đó được xưng là Thiên tam hoàng, gồm Phượng Hoàng, Côn Hoàng, Ưng Hoàng.” Minh : “Trong đó Phượng Hoàng là Nhị tinh Đấu Thánh trung kỳ, Côn Hoàng là Nhất tinh Đấu Thánh hậu kỳ, Ưng Hoàng là Nhất tinh Đấu Thánh trung kỳ.”
      “Ba gã Đấu Thánh?”
      Sắc mặt Tiêu Viêm có chút thay đổi. ngờ Thiên Hoàng tộc lúc lại phái ra đến ba gã Đấu Thánh. Từ đó có thể thấy được thực lực của Thiên Hoàng tộc mạnh nhưu thế nào. Những năm gần đây, bọn chúng thầm tích súc được lực lượng .Trong ba tộc đàn lớn nhất của giới ma thú, ngoại trừ Thái Hư Cổ Long bộ tộc ra Thiên Hoàng Tộc hoàn toàn xứng đáng với hai chữ Vương giả!
      “Ba tên này thực lực rất mạnh. Bọn chúng liên thủ lại có thể đánh ngang tay với Tam tinh Đấu thánh hậu kỳ. Nếu như bọn chúng ra tay giúp tam đại Long đảo Đông Long đảo gặp nguy hiểm rồi.” Minh .
      Tiêu Viêm yên lặng gật đầu. Bằng bất cứ giá nào cũng thể để cho Thiên Hoàng tộc nhúng tay vào chuyện này. Nếu , e rằng Tử Nghiên và Đông Long đảo thể chống lại ba đảo kia được.
      “Khi nào bọn động thủ?”
      Tiêu Viêm chậm rãi thở ra hơi, giọng càng thêm trầm thấp. Đội hình ba vị Đấu Thánh tuy mạnh nhưng chưa đến mức làm cho Tiêu Viêm sợ hãi dám đánh.
      Nghe Tiêu Viêm thế, khóe mắt Minh khẽ giật giật. cảm thấy rung động vì lá gan của Tiêu Viêm, đối mặt với ba tên Đấu Thánh mà còn muốn ra tay.
      “Hẳn là sau ba ngày, bọn xông vào Hư vô gian.”
      Tiêu Viêm gật đầu, nhìn Minh lúc rồi cười : “ Minh tộc trưởng dám ra tay với Thiên Hoàng tộc ?”
      Minh im lặng suy nghĩ lát rồi gật đầu. Trong lúc này đây, nhất định phải chọn bên giữa Thiên Hoàng tộc và Đông Long đảo. Khiếu Thiên chọn tam đại Long đảo, mà lại chọn Đông Long đảo.
      “Nếu vậy ngày mai chúng ta đến hư vô gian trước, ba ngày sau chặn giết Thiên Hoàng tộc!”
      Nhìn Minh đáp ứng, khuôn mặt Tiêu Viêm xuất nụ cười nhợt nhạt… Trong giọng lại tràn ngập ý sát phạt.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :