Đấu phá thương khung - Thiên Tàm Thổ Đậu(1641C)

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 1442: Đại trưởng lão của Tiểu Đan Tháp!
      Dịch: Nino1310 - Biên: celestial_wind1116
      Nương theo ánh mặt trời ấm áp rực rỡ, mây mù chậm rãi tản ra, chiếu rọi vùng đất đỉnh núi, tiếng chuông cổ lão du dương cất lên, chậm rãi từ trào dâng trong gian.
      Thời điểm tiếng chuông vang lên, gian nơi đỉnh núi đột nhiên hơi vặn vẹo, bảy thân ảnh già nua hề báo trước liền xuất thềm đá quảng trường. Khi nhìn thấy bảy vị lão giả này, ít người sân rộng đều khom lưng cúi người thi lễ, đồng thanh : “Tham kiến bảy vị trưởng lão.”
      Ở trong Tiểu Đan Tháp, trưởng lão viện được coi là cơ quan cao nhất, những trưởng lão này tự nhiên là có được địa vị cực cao. Với lại bọn họ phần lớn đều là được lựa chọn từ trong Đan Tháp, thuộc loại người đức cao vọng trọng, vì vậy đối với lời của bọn họ, những người bên trong Tiểu Đan Tháp rất tin tưởng.
      Tiêu Viêm lẫn trong đám người, ánh mắt nhìn về bảy lão giả kia, tầm mắt chậm rãi đảo qua, cuối cùng dừng lại ở bốn người. Trong bảy người, khí tức của bốn người này vô cùng mạnh, đặc biệt là vị lão giả với sắc mặt lạnh lùng mặc quần áo bằng vải bố đứng ở giữa càng làm cho Tiêu Viêm chú ý.
      “Hai vị trung cấp bán thánh, vị cao cấp bán thánh, còn có vị hẳn là Nhị tinh Đấu Thánh sơ kỳ, Đan Tháp có được thực lực này khó trách có thể so sánh với Hồn Điện.”
      Ánh mắt Tiêu Viêm dừng lại người vị lão giả mặc bố y kia, trong lòng thở dài tiếng. Những thế lực này có thể ở Trung Châu truyền thừa lâu như vậy, nội tình trong đó tương đối đáng sợ. Thực lực đạt được cấp độ nhất định, căn bản cách nào biết được tồn tại đó.
      “Vị bố y lão giả kia là Đại trưởng lão của Tiểu Đan Tháp. Ngoại trừ lão tổ giờ là người có quyền quyết định cao nhất ở Tiểu Đan Tháp. Ngay cả ta khi thấy đều phải hành lễ của vãn bối.” Dược lão bên cạnh Tiêu Viêm giọng .
      Nghe vậy, Tiêu Viêm thầm tặc lưỡi. Ngay cả Dược lão khi thấy đều phải hành lễ của vãn bối cũng đủ thấy bối phận của vị Đại trưởng lão này như thế nào. đúng là khủng bố a.
      Tiêu Viêm ở giữa sân chăm chú nhìn vị bố y lão giả kia. Vị đó tựa hồ cũng có phát , đôi mắt thâm thúy như tinh liếc nhìn về phía Tiêu Viêm. Trong mắt xẹt qua chút rung động, hiển nhiên là phát ra thực lực chân chính của Tiêu Viêm.
      “Linh hồn uy áp mạnh!”
      Khi ánh mắt của vị Đại trưởng lão kia nhìn tới, Tiêu Viêm hơi nhíu mày. có thể cảm giác được gian bốn phía có lực lượng áp lực vô hình. Loại áp lực này người khác thể cảm nhận được, chỉ có là đương mới có thể cảm nhận ràng. Nhưng may là giờ giống như xưa, áp lực linh hồn của Đại trưởng lão mặc dù khiến có chút áp lực, nhưng cách nào tạo ra thương tổn gì cho , sắc mặt lập tức trở lại bình thường, có chút thay đổi nào.
      Nhìn thấy Tiêu Viêm mặt đổi sắc, phía dưới cằm của Đại trưởng lão vô ý khẽ giật giật, sau đó dời ánh mắt, thanh già nua mà bình thản vang lên trong tai từng người ở dưới sân: “Hôm nay xem ra là ngày náo nhiệt hiếm gặp ở Tiểu Đan Tháp! Cuộc tuyển chọn trưởng lão cũng phải lần đầu tổ chức. Quy củ trong đó, lão nhân ta cũng thêm nữa. Dược liệu khắp núi này, tùy ý sử dụng. Cuối cùng ai luyện chế ra được đan dược có phẩm cấp tốt nhất, tự nhiên là người thắng.”
      “Các vị nếu như còn nghi vấn gì, mấy người tham gia chọn lựa tư cách, liền mời ra sân a.” Đại trưởng lão tuy rằng tuổi cao, nhưng làm việc lại tương đối mạnh mẽ, dứt khoát, lời thừa thãi, ngón tay chỉ vào phía trước quảng trường, thản nhiên .
      “Dạ.”
      Nghe được lời này của Đại trưởng lão,giữa sân vang lên thanh cung kính. Từng bóng người từ trong đó ra, cuối cùng khu vực trống trải riêng sân rộng.
      “Vậy ta cũng ra ngoài a.” Nhìn thấy những người này chuyển động, Tiêu Viêm cười .
      “Ừm, cố lên! Đừng hủy hoại danh tiếng của sư phụ ngươi.” Huyền Y cười .
      Tiêu Viêm gật gật đầu, sau đó liền ra, dưới ánh mắt chăm chú cùng kinh ngạc của những người xung quanh, cũng là tìm khu vực trống.
      Tiêu Viêm bước ra khỏi hàng, đưa tới ít ánh mắt tò mò. Những người ở đây phần lớn đều thường ở trong nhà, bởi vậy cũng lắm vì sao lần chọn lựa này đột nhiên lại có người trẻ tuổi như vậy tham gia.
      “Vị hậu sinh này tên là Tiêu Viêm, là đệ tử của Dược Trần, đồng thời cũng là quán quân của Đan hội. Dựa theo quy củ có đủ tư cách tham gia lần chọn lựa trưởng lão lần này.” Ánh mắt Đại trưởng lão quét vòng khắp sân, thản nhiên .
      ra là vậy.”
      thể ngờ được lão già Dược Trần kia lại thu nhận đệ tử.”
      “Bất quá lần chọn lựa trưởng lão này cũng phải chuyện chơi đùa. Hay là Dược Trần cố ý muốn cho tham gia để lấy kinh nghiệm?”
      Thanh của Đại trưởng lão vừa phát ra, quảng trường liền trở nên xôn xao. Quán quân của Đan hội, cái danh hiệu này tuy rằng có trọng lượng , nhưng dựa vào cái này mà muốn cùng các lão tiền bối tranh giành ngôi vị trưởng lão, vẫn là có chút quá sức . Bởi vậy mọi người đều cho rằng lần này là Dược Trần cố ý để cho Tiêu Viêm tham gia lấy kinh nghiệm mà thôi.
      Đối với suy nghĩ của bọn họ, Tiêu Viêm đương nhiên thèm để ý, từ từ nhắm hai mắt dưỡng thần.
      Khi từng đạo thân ảnh lần lượt xuất ở quảng trường trống trải kia, những người còn lại chậm rãi lui ra phía sau, Đại trưởng lão mới lần nữa mở miệng: “Chư vị nếu như chuẩn bị xong, như vậy liền bắt đầu .”
      Nghe Đại trưởng lão vậy, bầu khí quảng trường nhất thời trở nên căng thẳng, những người ở đây sắc mặt đều dần trở nên ngưng trọng.
      “Phanh!”
      Trong bầu khí cấp bách đó, đột nhiên vang lên tiếng động kim thiết thanh thúy. Ngay sau đó thanh liên tiếp vang lên, từng cái dược đỉnh khí thế bất phàm được mọi người lấy trong nạp giới ra, sau đó đặt ở trước mặt.
      “Khai hỏa.”
      Dược đỉnh rơi xuống đất, tiếng quát cũng phóng ra. Nhất thời, từng loại hỏa diễm với đủ các loại màu sắc có chút nội liễm, bắt đầu bốc lên bên trong mấy cái dược đỉnh kia. Chỉ trong giây lát, nhiệt độ ở quảng trường nhanh chóng tăng cao.
      Nhìn rất nhiều dược đỉnh xung quanh kia, sắc mặt Tiêu Viêm cũng chậm rãi ngưng trọng. Nhưng lấy ra dược đỉnh, mà chậm rãi vươn hai tay, sau đó nắm chặt lại. ngọn lửa màu nâu tím mang theo chút trắng đục bốc lên.
      “Ầm.”
      Ngọn hỏa diễm vừa mới lên, liền mạnh mẽ bành trướng, trong nháy mắt, liền giống như đám hỏa vân, lượn lờ đầu Tiêu Viêm. Sau đó hỏa vân nhanh chóng ngưng tụ thành dược đỉnh màu nâu tím dưới ánh mắt kinh ngạc của mọi người,.
      “Đây là … Dị hỏa?”
      “Tên tiểu bối này có khả năng khống hỏa rất mạnh. Bất quá sử dụng hỏa diễm làm đỉnh, sợ trong thời gian luyện đan khống chế được sao?”
      Chiêu thức đó của Tiêu Viêm lập tức thu hút rất nhiều ánh mắt kinh ngạc, từng thanh trầm thấp cũng là vang lên ngay sau đó.
      Hỏa diễm dược đỉnh chậm rãi lơ lửng trước mặt Tiêu Viêm, hình dáng chân thực đến cực độ, làm cho ít Luyện Dược Tông Sư sắc mặt trở nên ngưng trọng. Có thể khống chế dị hỏa thuần thục như vậy, cần lực khống chế cùng linh hồn lực lượng rất mạnh a?
      Hậu lão quái đứng cách đó xa, ánh mắt cũng bị động tĩnh bên này hấp dẫn, khẽ nhíu mày, chợt cười lạnh tiếng. Chỉ giỏi khoe khoang! Hậu bối đúng là hậu bối.
      Hỏa diễm dược đỉnh thành hình xoay vòng ở trước mặt, Tiêu Viêm bấm tay gảy , bên trong dược đỉnh, ngọn hỏa diễm sinh ra. “phù!” tiếng, liền hóa thành con hỏa long lượn vòng vòng quanh dược đỉnh.
      Sau khi ngưng tụ thành dược đỉnh, Tiêu Viêm bắt đầu luyện đan, ngược lại hai mắt chậm rãi nhắm nghiền lại.
      Nhìn thấy hành động kì lạ như vậy, mọi người xung quanh kinh ngạc, nhưng với những gì Tiêu Viêm thể vừa rồi, bọn họ ai dám coi thường vị hậu bối thoạt nhìn cực kỳ trẻ tuổi này nữa.
      biết lần này Tiêu Viêm muốn luyện chế loại đan dược gì?” Huyền Tử nhìn Tiêu Viêm, trầm ngâm .
      “Những gì ta biết cơ bản Tiêu Viêm cũng biết hết. Trước kia luyện chế được Cửu phẩm đan dược nên cũng chỉ lưu lại cho Tiêu Viêm hai loại mà thôi.” Dược Lão giọng , loại cấp độ này, tính trọng yếu của dược phương càng quan trọng. Nếu như có được dược phương của Cửu phẩm đan dược mà muốn luyện chế đúng là nằm mơ. Nhưng mà quý hiếm của Cửu phẩm dược phương cũng kém hơn Thiên giai công pháp đấu kĩ. Ngay cả Dược Lão thu thập nhiều năm như vậy cũng chỉ có hai cuốn cửu phẩm dược phương, mà cũng chỉ là Cửu phẩm bảo đan cấp thấp nhất.
      Khi thanh của Dược Lão vừa hạ xuống Tiêu Viêm ở trong sân đột nhiên mở mắt, hai ngón tay kẹp chặt, hạt châu màu xanh biếc liền xuất trong hai ngón tay.
      “Bồ Đề Tử? muốn luyện chế Bồ Đề Đan?”
      Nhìn thấy hạt châu màu xanh biếc kia, mấy người Dược Lão kiến thức rộng rãi liền nhìn thấu mục đích của Tiêu Viêm.
      “Bồ Đề Đan cao nhất cũng chỉ là Cửu sắc Đan Lôi, nếu muốn thắng Hậu lão quái mà , e là có chút khó khăn.” Thấy thế, Huyền Y nhíu mày , bằng vào Bồ Đề Đan muốn chiếm phần thắng chỉ sợ có chút khó khăn.
      Huyền Tử cùng Thiên Lôi Tử cũng nhíu mày. Từ Dược Lão, bọn họ cũng biết Tiêu Viêm giờ là Nhất tinh Đấu Thánh cường giả. Mặc dù Tiêu Viêm ra cảnh giới của linh hồn nhưng nhất định là đạt tới Thiên cảnh. Năng lực như thế là có đủ tư cách để luyện Chế cửu phẩm đan dược. Nhưng bọn họ hiểu là vì sao Tiêu Viêm lại muốn luyện chế Bồ Đề Đan.
      có quyết định riêng của mình.” Dược Lão chần chờ chút rồi . Ông tin tưởng tuyệt đối vào Tiêu Viêm, cũng cho rằng ngay lúc này Tiêu Viêm lại khinh thường đối thủ.
      Sau khi lấy ra Bồ Đề Tử, Tiêu Viêm đưa mắt nhìn về phía mấy người Dược Lão, thấy bọn họ hơi hơi nhăn mày lại chỉ cười thản nhiên. Người khác cho rằng kinh nghiệm luyện dược thuật của kém xa so với tiền bối như Hậu lão quái. Dựa theo lẽ thường mà , kinh nghiệm của chắc chắn kém hơn những lão gia hỏa tu luyện mấy trăm năm, nhưng đáng tiếc, từng dưới cây Bồ Đề trải qua muôn đời luân hồi, khiến cho hiểu được rất nhiều điều.
      Mà kinh nghiệm về Luyện Dược Thuật cũng là trong số đó

    2. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 1443: Cái đấy chưa chắc!
      Dịch: Nino1310 - Biên: Truy Mộng
      “Hưu!”
      Lấy ra Bồ Đề Tử, bàn tay Tiêu Viêm ở trước huơ cái, từng gốc từng gốc dược liệu liên tục từ trong nạp giới bay ra, nháy mắt liền trải rộng rậm rạp đỉnh đầu, nhìn sơ qua e rằng cũng ít hơn nghìn loại, số lượng nhiều như thế làm cho mấy Luyện Dược Sư xung quanh nhìn vào đều thoáng tặc lưỡi.
      Tiêu Viêm để ý tới kinh ngạc của mọi người, ngón tay điểm , nhất thời trong đống dược liệu kia phân ra rất nhiều dược liệu, sau đó nhanh chóng rơi vào trong dược đỉnh, bị con Hỏa Long trong đỉnh cắn nuốt.
      bầu trời, rất nhiều dược liệu, dưới khống chế của Tiêu Viêm như là theo đường, liên tục ngừng chui vào trong dược đỉnh. Ngắn ngủi mấy phút sau, năng lượng khổng lồ dao động tràn ra từ trong dược đỉnh, làm cho gian chung quanh đặc mùi thuốc.
      “Nhiều dược liệu như vậy, vượt qua số lượng để luyện chế Bồ Đề Đan, chẳng lẽ luyện chế Bồ Đề Đan? Nhưng vì sao đại đa số dược liệu lại giống với dược phương luyện chế Bồ Đề Đan?” Huyền Tử chau mày, lẩm bẩm .
      Đối với vấn đề này của , ba người Dược Lão cũng chậm rãi lắc đầu, bọn họ cũng Tiêu Viêm tới cuối cùng là muốn làm gì.
      tại chỉ có thể đợi kết quả cuối cùng.” Mấy người than tiếng, áp chế nghi hoặc ở trong long, tập trung toàn bộ tinh thần chăm chú nhìn vào sân tỷ thí.
      Tuy rằng Tiêu Viêm luyện đan với động tác dẫn phát chú ý nhưng vẫn chưa khiến cho những người ở đây chằm chằm nhìn . Nơi này là Tiểu Đan Tháp, là nơi hội tụ những Luyện Dược Sư có danh tiếng cực kì vang dội ở Trung Châu lúc trước, nhãn giới của bọn họ cực cao, với lại những Luyện Dược Sư sân thi đấu cùng Tiêu Viêm kia toàn bộ đều phải hạng vô dụng. Mỗi người luyện chế đều kèm theo tiếng sấm nổ mạnh, thanh thế kém, loại tỷ thí này nếu là ở Trung Châu biết làm cho bao nhiêu Luyện Dược Sư trẻ tuổi phải si mê.
      Tại nơi luyện đan kia, ngoại trừ Tiêu Viêm, chỗ hấp dẫn mọi người nhất ngoài vị trí của Hầu lão quái, mặc kệ lão quái này bình thường thân thiện, nhưng bản lãnh luyện dược của lại thể nghi ngờ, người có thể thiếu chút nữa cướp vị trí quán quân Đan hội của Dược Lão, điều này đủ để về thiên phú luyện dược thuật của , với lại bây giờ Hầu lão quái cũng còn là người trẻ tuổi của năm đó, trải qua nhiều năm tu luyện như vậy, luyện dược thuật của dĩ nhiên tang mạnh, mặc dù là ở trong Tiểu Đan Tháp, nhưng người có thể thắng cũng chỉ đếm được đầu ngón tay.
      Lại , lần này tranh cử chức vị trưởng lão, Hầu lão quái là người có phần thắng lớn nhất.
      Giờ phút này, Hầu lão quái hết sức chăm chú nhìn vào dược đỉnh, xung quanh , vài vòng dược liệu như nước lũ ngừng xoay tròn, cách chút thời gian gốc dược liệu với năng lượng nồng đậm nhảy vào bên trong dược đỉnh, sau đó nhanh chóng tinh luyện, từng bước từng bước đều được thực vô cùng thuần thục, từng cái giơ tay, nhấc chân đều lô ra phong phạm của tông sư.
      bệ đá, bảy vị trưởng lão chậm rãi đảo ánh mắt về phía giữa sân, cuối cùng khẽ gật đầu.
      “Xem ra lần này, Hầu Khánh có được tỷ lệ thắng lợi rất lớn.” gã trưởng lão nhìn thanh thế của Hầu lão quái như vậy, khỏi mỉm cười , mà nghe thấy lời này của , mấy vị trưởng lão xung quanh cũng gật đầu, luyện dược thuật của Hầu lão quái so với bọn họ kém nhiều lắm.
      Vị đại trưởng lão thân mặc áo đen ngồi giữa bọn họ, lại lời nào, hai tay cầm tay áo, ánh mắt bình thản lại chuyển hướng nhìn về phía Tiêu Viêm, trong những năm này, những người có thể khiến cho nhìn thấu rất rất ít, nhưng mà người trẻ tuổi tên Tiêu Viêm kia, biết tại sao lại khiến cho xuất cảm giác này.
      Loại cảm giác này khiến cho có chút dự cảm, lần chọn lựa này, chỉ sợ con hắc mã "hắc đến độ thể nào hắc được nữa" sinh ra...
      Luyện chế đan dược, đặc biệt là luyện chế cao giai đan dược cần phải có thời gian, bình thường cũng quá ngắn, tỷ như cấp bậc luyện dược sư như Tiêu Viêm bọn họ, mỗi lần luyện đan liền là mười ngày nửa tháng là chuyện bình thường, mà đối với điểm này, các luyện dược sư xung quanh cũng đều ràng, bởi vậy hề biểu lộ ra mất kiên nhẫn, ngược lại xem say sưa. Cái gọi là người thường xem náo nhiệt, trong nghề mới thấy môn đạo chính là đây. Những lần tỷ thí luyện đan như vậy, tuy người khác có lẽ có chút kiên nhẫn, nhưng với bọn lại có vẻ vô cùng phấn khích.
      Theo thời gian trôi qua, trong nháy mắt quá năm ngày, trong năm ngày này có ít dược đỉnh truyền ra năng lượng hỗn loạn, cuối cùng dẫn phát năng lượng bạo động, làm cho rất nhiều tinh hoa dược liệu bị hủy hoại trong nháy mắt. Bất quá có bất cứ ai tỏ vẻ uể oải với thất bại này, luyện đan phải trải qua thất bại, đây là điều vô cùng bình thường với người ở đây, có bất cứ ai dám cam đoan có xác suất luyện đan thành công 100% được, kể cả Tiêu Viêm bởi trong năm ngày này thất bại rất nhiều, ước chừng hủy mất ba đỉnh dược liệu.
      Nguyên nhân thất bại rất nhiều, bất quá cũng may trải qua ba lượt thất bại, tốc độ luyện chế của Tiêu Viêm ngược lại ngày càng thuận buồm xuôi gió, hiển nhiên tiếp thu được ít kinh nghiệm trong thất bại.
      Bất quá cũng qua năm ngày nên thời gian sau đó, quá trình luyện chế của mọi người bắt đầu vào quỹ đạo, số lần thất bại cũng dần giảm bớt. Cũng vì vậy mà lại năm ngày nữa trôi qua, trong vài dược đỉnh dần dần có bóng dáng của đan dược thành hình, hơn nữa dao động trong thiên địa cũng ngày càng kịch liệt...
      Theo thời gian trôi qua, khí quảng trường ngày càng ngưng đọng, tất cả mọi người đều có thể dự cảm đến có lẽ thời gian phấn khích nhất xa rồi.
      "Oanh!"
      bầu trời đột nhiên xuất mây đen, lôi đình như con ngân xà xuyên qua từ trong tầng mây, lát sau, tầng mây dần dần xuất từng tầng màu sắc, mãi đến khi bảy loại màu sắc xuất mới từ từ dừng lại.
      Thất sắc đan lôi!
      Nếu đặt ở Trung Châu nhất định đưa tới rất nhiều ánh mắt rung động, nhưng mà ở đây, nhìn thất sắc đan lôi kia, ít người lắc lắc đầu. Loại trình độ này ràng thể đạt được chiến thắng cuối cùng bởi trong ba ngày này, bọn họ thấy năm lần thất sắc đan lôi rồi.
      "Lại là thất sắc đan lôi a!" Huyền Tử nhìn đan lôi trời, cười .
      "Xem ra Lâm lão đầu có chút buồn bực a." Dược Lão cười nhìn thoáng qua vị lão giả đưa tới thất sắc đan lôi, lúc này vị lão giả này chính bất đắc dĩ lắc lắc đầu, hiển nhiên cũng hài lòng với thành tích của mình.
      Huyền Y cũng cười dài gật gật đầu, chợt ánh mắt chuyển hướng về phía Tiêu Viêm, giọng : "Bây giờ giữa sân dường như cũng chỉ có mình tiểu tử này khí định thần nhàn a."
      Nghe vậy Dược Lão cũng chỉ có thể cười khổ gật gật đầu, những người khác sắp đưa tới đan tôi, chậm hơn cũng có bóng dáng định hình đan dược, nhưng trong dược đỉnh của người kia lại có nửa điểm phản ứng, hơn nữa khuôn mặt Tiêu Viêm cũng có chút biến hóa gì, nhìn qua biết là bình tĩnh hay thất vọng tràn trề nữa.
      "Hậu lão quái hẳn là có thể ngưng đan trong vòng ba ngày, nếu ta nhìn lầm lần này luyện chế Viêm Ma Thanh Huyền Đan, nếu luyện chế thành công chắc chắn đưa tới cửu sắc đan lôi." Huyền Tử .
      "Ừ, dược thuật của lão gia hỏa này trong mấy năm nay cũng tăng lên ít a." Dược Lão khẽ gật đầu .
      "Nếu Tiêu Viêm muốn thắng phải luyện chế cửu phẩm đan dược, nhưng Bồ Đề Đan dù tăng lên tới đâu cũng thể đột phá đến cửu phẩm được." Huyền Y , tuy Tiêu Viêm ở Đan Hội từng dùng ngoại vật mạnh mẽ tăng lên phẩm chất đan dược, nhưng bây giờ được, dù sao cửu phẩm và bát phẩm là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau.
      " hẳn có suy nghĩ của mình a."
      Dược Lão chần chờ chút cũng chỉ có thể như vậy, bất quá tới bây giờ trong lòng cũng có chút khẩn trương, lần luyện chế này, những dược liệu Tiêu Viêm sử dụng phải thuộc trong hai cuốn cửu phẩm dược phương, cách khác, nếu phải Tiêu Viêm có cửu phẩm dược phương khác ... tiểu tử này làm bậy.
      Ba ngày thời gian trôi qua trong nháy mắt, tại quảg trường chỉ vẻn vẹn còn lại mấy người luyện chế, số còn lại phần lớn đều thành công đưa tới đan lôi và lui xuống rồi.
      Mà ánh mắt mọi người tuyệt đại đa số đều hội tụ hai người, Hậu lão quái và Tiêu Viêm. Đan dược của người trước tất cả đều có thể nhìn ra, nếu thành công đưa tới cửu sắc đan lôi, đây là cực mạnh đan lôi xuất sân. Còn người sau lại làm mọi người cảm thấy quái dị, bởi vì trong dược đỉnh của định hình đan dược gì cả, chỉ có con Hỏa Long kia ngừng xoay động, có điều trong con Hỏa Long này cũng cảm giác được đan dược dao động gì cả.
      "Oanh!"
      Khi mọi người mờ mịt đầy đầu trong thiên địa truyền đến tiếng nổ mạnh, cỗ năng lượng dao động mạnh mẽ khuếch tán, chợt bầu trời, tia chớp dần ngưng tụ...
      "Hậu lão quái luyện chế thành công sao?"
      Nhìn thấy màn này, nhất thời có người kinh hô ra tiếng.
      Dưới đông đảo ánh mắt chăm chú, Hậu lão quái hăng hái đứng dậy, khuôn mặt như người chết kia cũng lộ ra vẻ tươi cười khó coi, chợt, cười nhạo liếc mắt về phía Tiêu Viêm, hai tay bắt chéo phía sau, nhìn lôi vân , lôi vân đấy trải qua lúc sau cũng có gì bất ngờ, xuất chín màu.
      "Quả nhiên là cửu sắc đan lôi!"
      Thấy thế mọi người cũng nhịn được sợ hãi than.
      "Ha ha, Dược Trần, xem ra lần này là lão phu thắng!"
      Hậu lão quái nhìn lôi vân kia, lát sau quay đầu, nhìn Dược Lão trong đám người, cười lạnh .
      Nghe lời , mày Dược Lão khỏi nhíu lại, vừa muốn chuyện, tiếng cười nhạt từ từ vang lên.
      "Cái đấy chưa chắc."
      Nghe lời này, sắc mặt Hậu lão quái trầm xuống, ánh mắt nhìn theo thanh truyền lại, nhìn thấy Tiêu Viêm vẫn nhắm mắt lại từ từ mở hai tròng mắt ra...

    3. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 1444: Hắc Ma Lôi
      Dịch: Blue
      Lúc này, những ánh mắt xung quanh cũng kinh ngạc nhìn về phía Tiêu Viêm. Hiển nhiên, họ cũng ngờ rằng Tiêu Viêm ra những lời này.
      “Tiểu bối, khua môi múa mép ở đây tốt cho ngươi đâu.” Hậu lão quái cười lạnh nhìn Tiêu Viêm. Khi chuyện, ánh mắt lão lại quét về phía hỏa đỉnh trước mặt Tiêu Viêm lần nữa, nhưng vẫn cảm giác được bất cứ dao động nào của đan dược, trong mắt lập tức xẹt qua vẻ trào phúng.
      Đối với nụ cười lạnh của Hậu lão quái, Tiêu Viêm chỉ mỉm cười rồi đứng lên dưới nhiều ánh mắt chăm chú.
      “Ông!”
      Nương theo thân hình Tiêu Viêm chậm rãi đứng lên, hỏa đỉnh trước mặt đột nhiên truyền ra tiếng động .
      “Đây là…”
      Thấy màn này, mặt ít người đều xuất vẻ kinh ngạc.
      “Trong hỏa đỉnh có chút dao động của đan dược…” thềm đá, giọng khàn khàn mà bình thản mà vị Đại trưởng lão kia chợt vang lên.
      Nghe vậy, trong mắt sáu vị trưởng lão còn lại cũng xuất vẻ kinh ngạc. Lấy bản lãnh của bọn họ mà vẫn có chút cảm ứng nào, nhưng đối với lời của Đại trưởng lão họ lại vô cùng tin tưởng. Sau đó, từng ánh mắt kỳ dị đều ném về phía Tiêu Viêm.
      “Giả thần giả quỷ!”
      Hậu lão quái cũng hơi kinh hãi vì màn này, sau đó lập tức cau mày .
      Đối với lời của lão, Tiêu Viêm lại vẫn tỏ ra mắt điếc tai ngơ. Bàn tay chậm rãi nâng lên rồi nắm chặt về phía hỏa đỉnh.
      “Hống!”
      Khi lòng bàn tay Tiêu Viêm vừa nắm lại hỏa long xoay quanh hỏa đỉnh kia chợt phát ra tiếng long ngâm mạnh mẽ. Sau đó, thân thể nó liền nhanh chóng bành trướng dưới ánh mắt soi mói của mọi người.
      “Phanh!”
      Theo bành trướng của hỏa long, hỏa đỉnh kia cũng chịu nổi mà nổ bùng tiếng. Khói lửa nóng cháy ùn ùn tràn ra, chỉ trong nháy mắt làm cho nhiệt độ nơi này tăng vọt. số Luyện Dược sư đứng gần đều biến sắc vội vàng lùi lại phía sau.
      “Hống!”
      Phá vỡ hỏa đỉnh, chỉ trong vài giây ngắn ngủi thể tích của hỏa long bành trướng lên đến mấy trăm trượng, xoay quanh bầu trời. cỗ uy thế kinh khủng phô thiên cái địa tràn ra, ngay cả Cửu sắc Đan lôi rời cũng xuất dấu hiệu co rút lại.
      “Tiểu bối, rốt cuộc ngươi muốn làm gì?”
      Thấy Cửu sắc Đan lôi cư nhiên lại xuất dấu hiệu co rút lại, trong lòng Hậu lão quái cũng trầm xuống, chợt quát lên tiếng.
      “Câm miệng!”
      Sắc mặt Tiêu Viêm cực kỳ lạnh lùng, ánh mắt đột ngột quét về phía Hậu lão quái. tiếng quát mang theo uy áp rất mạnh vang lên bên tai lão. Loại uy áp này trực tiếp làm cho khí huyết trong người Hậu lão quái sôi trào, vội vàng lui lại vào bước. Nếu kể đến Luyện Dược thuật Tiêu Viêm chỉ cần tiện tay đánh ra chưởng là đủ cho lão đời nhà ma rồi.
      “Ngươi!”
      Bị Tiêu Viêm quát lùi, Hậu lão quái cũng kinh sợ thôi. Đến giờ lão mới phát ra thực lực của Tiêu Viêm lại hơn xa lão.
      Sau khi chấn nhiếp Hậu lão quái, Tiêu Viêm cũng được nước lấn tới, dù sao nơi này cũng là Tiểu Đan Tháp. Những trưởng lão kia cũng vừa lòng nếu mình ra tay với Hậu lão quái. Tiêu Viêm lập tức tập trung lại, nhìn hỏa long khổng lồ bầu trời kia, thủ ấn trong tay nhanh chóng biến ảo tạo thành từng đạo tàn ảnh.
      “Hỏa long ngưng đan!”
      Nương theo thủ ấn ngừng biến đổi, hỏa long bầu trời cũng liên tục phát ra những tiếng gầm kinh thiên động địa. Mà cùng lúc đó, loại dao động năng lượng kinh người đột nhiệt phát ra từ cơ thể hỏa long.
      “Đây là… Dao động của đan dược?”
      Cảm nhận được loại dao động này, mặt ít Luyện Dược sư đều xuất vẻ khiếp sợ. Trước đó vài ngày, ai trong bọn họ cảm thấy được bất cứ dao động nào từ hỏa đỉnh của Tiêu Viêm.
      “Lấy hỏa ngưng vật, đan trong vật, vậy mà lại là phương pháp ngưng vật tìm đan. Dược lão đầu, ta nghĩ ngay cả ngươi cũng có được loại bản lãnh này đúng ? Tên nhóc Tiêu Viêm này luyện thế nào vậy?” Cảm nhận được dao động phát ra từ cơ thể hỏa long, Huyền Tử khiếp sợ hỏi.
      “Cái này…” Dược lão há miệng thở dốc, chỉ có thể cười khổ lắc lắc đầu. Phương pháp ngưng vật đan này đòi hỏi vô cùng hà khắc với năng lực khống hỏa và linh hồn lực. Cho dù là lão cũng dám sử dụng phương pháp này khi luyện đan. Nhưng lão cũng ngờ rằng Tiêu Viêm lại vô tự thông, lĩnh ngộ được nó.
      Khi mấy người Huyền Tử kinh ngạc vì màn này cũng có những Luyện Dược Tông Sư khác phát ra thủ pháp mà Tiêu Viêm dùng để luyện đan. Những người này lập tức kinh hô ra tiếng, vì họ hiểu điều, số lượng người có bản lãnh luyện đan như vậy ở đây tuyệt đối vượt quá năm.
      “Người đệ tử này của Dược Trần khó lường…”
      thềm đá, mấy vị trưởng lão liếc nhìn nhau cái, đều giọng thở dài.
      “Ầm!”
      Khi dao động truyền ra từ hỏa long càng lúc càng mạnh, rốt cuộc bầu trời cũng vang lên tiếng sầm rền to lớn. Mọi người chợt cảm thấy được mảnh thiên địa này trở nên tối sầm lại, vô số mây đen nhanh chóng ùa đến từ bốn phương tám hướng.
      Lúc này đây, mây ngưng tụ đến đơn thuần là màu xám nữa mà lại là màu đen cực kỳ thâm thúy. Khí đen tràn ngập bầu trời, bên trong thỉnh thoảng lại có những tia chớp lóe lên. Khi mắt người tiếp xúc với màu đen thâm thúy kia, giống như ngay cả linh hồn đều trở nên run rẩy.
      Khi mây đen tràn ngập bầu trời Cửu sắc Lôi Vân của Hậu lão quái nhanh chóng co rút lại như gặp phải thứ gì đó rất đáng sợ.
      “Đây là Lôi Vân gì? Sao có thể làm cho Cửu sắc Lôi Vân e sợ như vậy?”
      Nhìn màn này, đồng tử của ít người đều co rụt lại, ý niệm kinh hãi chợt xuất trong đầu.
      thế gian này, đan dược đưa tới Đan lôi mạnh hơn Cửu sắc Đan lôi của Bát phẩm đan dược chỉ có đáp án đó là Cửu phẩm trong truyền thuyết…
      “Tên Tiêu Viêm này cư nhiên lại luyện chế Cửu phẩm đan dược?”
      Vào thời điểm này, cho dù là những Luyện Dược Tông Sư kinh nghiệm cực kỳ phong phú cũng trở nên vô cùng phấn khích.
      “Hắc Ma Lôi, rất nhiều năm rồi mới có thể tiếp tục nhìn thấy nó…”
      Lúc này, vị Đại trưởng lão kia cũng ngẩng đầu nhìn đám mây đen quỷ dị bầu trời, lẩm bẩm .
      quảng trường, ánh mắt Tiêu Viêm cũng ngưng trọng nhìn mây đen ngừng biến ảo kia. cảm nhận được lực lượng hủy diệt cực kỳ kinh khủng từ trong đó. So với Cửu sắc Đan lôi, loại lực lượng này biết cường hãn hơn gấp bao nhiêu lần…
      Xa xa bầu trời, mây đen ngừng biến ảo. Cả mảnh thiên địa này đều trở nên yên tĩnh, hề có bất kỳ tiếng sấm nào vang lên. Nhưng chính cái yên tĩnh này mới làm cho người ta cảm thấy sợ hãi.
      Nương theo những lớp mây đen ngừng biến ảo, chừng mười phút sau, đột nhiên giữa đám mây chậm rãi vỡ ra cái khe hình tròn. Bên trong cái khe này vẫn là màu đen như mực, giống như hố đen có thể cắn nuốt tất cả vậy.
      Nhưng khi cái khe hình tròn này xuất lông tơ người Tiêu Viêm liền dựng đứng hết lên. Khí tức mênh mông rốt cuộc cũng bộc phát ra mà hề giữ lại.
      “Ầm!”
      Khi khí tức Tiêu Viêm tăng vọt tiếng động kỳ lạ chợt truyền ra từ cái khe kia. tia sét màu đen lớn chừng cánh tay bắn mạnh ra từ trong đó rồi lặng lẽ lướt về phía hỏa long.
      Nhìn tia sét cũng quá lớn nhưng đám Luyện Dược Tông Sư xung quanh lại hoảng sợ lùi lại phía sau tránh như tránh tà vậy.
      Tiêu Viêm nhìn chằm chằm vào tia sét mà ngay cả chính cũng cảm thấy có chút nguy hiểm kia. Ngón tay cong lại rồi búng ra, năm đạo thân ảnh chợt xuất , sau đó lướt đến chỗ hỏa long. Đây ràng là những Thiên Khôi có thể hấp thụ Đan lôi.
      “Phanh!”
      Tia sét kia chợt lóe lên rồi xuất phía đỉnh đầu Thiên Khôi, sau đó trực tiếp đánh lên thân thể nó. Nhưng giờ đây, Thiên Khôi vốn chưa bao giờ thất bại trước Đan lôi này lại bị tia sét kia đánh cho nổ tung.
      “Phanh phanh phanh phanh!”
      Sau khi Thiên Khôi đầu tiên bị hủy diệt, bốn con đằng sau cũng tạo được chút ngăn trở nào, chỉ cần dính phải tia sét màu đen kia thân thể cực kỳ cứng rắn nổ tung thành bột phấn chỉ trong chớp mắt. Đây là lần đầu tiên Tiêu Viêm chứng kiến tình cảnh như vậy.
      Liên tục tổn thất năm Thiên Khôi, sắc mặt Tiêu Viêm càng trở nên ngưng trọng. cũng tiếp tục lấy ra Thiên Khôi nữa, với thực lực của bọn nó hiển nhiên thể hấp thu lực lượng hủy diệt trong tia sét màu đen kia được. Vào thời điểm như thế này, phải tự mình xuất thủ.
      “Phù…”
      Thở hơi, Tiêu Viêm bước về phía trước, thân hình trực tiếp xuất phía hỏa long. ngẩng đầu lên nhìn tia sét màu đen dữ dội lướt tới.
      Nhìn tia sét càng lúc càng gần, bàn tay Tiêu Viêm chậm rãi nắm lại. Mà nương theo hành động này của , năng lượng trong mảnh thiên địa này như nhận được hấp dẫn nào đó mà ùn ùn kéo đến hội tụ vào nắm tay. Cường giả Đấu Thánh có thể điều khiển tất cả năng lượng trong vùng đất. Đến cấp độ này, cho dù cơ thể còn đấu khí bọn họ vẫn có thể thi triển ra những đòn công kích hủy thiên diệt địa. Mà đây cũng chính là điểm đáng sợ nhất của Đấu Thánh!
      “Phá cho ta!”
      Năng lượng kinh khủng hội tụ nắm tay của Tiêu Viêm, sau đó hung hăng đánh quyền vào cột sét kia trong ánh mắt khiếp sợ của vô số người.
      “Ầm!”
      Hai bên va chạm, bão năng lượng hủy diệt lấy điểm tiếp xúc làm trung tâm mà trào ra xung quanh. gian ở mảnh thiên địa này chợt vỡ vụn ra thành từng mảnh như những tấm kính bị đập nát vậy.
      Cách đó xa, Cửu sắc Đan lôi đầu Hậu lão quái cũng trực tiếp bị cơn bão này cuốn phăng , biến thành mảnh hư vô.
      Mà nhìn bầu trời trở nên trống rỗng kia, vẻ mặt Hậu lão quái cũng trở nên cực kỳ đặc sắc.

    4. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 1445: Cửu phẩm bảo đan!
      Dịch: Blue
      “Ầm ầm!”
      Bão năng lượng đáng sợ điên cuồng vần vũ bầu trời. gian trong phạm vi ngàn trượng đều vỡ vụn thành màu đen sậm. Nó hoàn toàn sụp đổ dưới va chạm kinh khủng bậc này.
      Nhìn gian đen nhánh bầu trời, sắc mặt đại đa số những người ở đây đều có phần biến hóa. Mặc dù bọn họ sống nhiều năm như vậy nhưng cũng rất ít được thấy những tràng cảnh giống thế này. Ai cũng hiểu, nếu bị bão năng lượng này cuốn vào chắc chỉ duy trì được vài giây là vỡ nát trong đó.
      “Tiêu Viêm lại dám đối kháng với Hắc Ma Lôi…”
      thềm đá, nhìn màn này, mấy vị trưởng lão đều khỏi kinh ngạc lẩm bẩm .
      “Thực lực của Tiêu Viêm là Nhất tinh Đấu Thánh sơ kỳ, muốn ứng phó đạo Hắc Ma lôi cũng phải việc gì khó.” Đại trưởng lão liếc nhìn bầu trời cái, thản nhiên : “Số lượng của loại Hắc Ma lôi này tuy bằng Bát phẩm Đan lôi nhưng uy lực lại vô cùng kinh khủng. kích vừa rồi, cho dù là cường giả Bán Thánh cũng dám tùy ý đón đỡ.”
      “Nhất tinh Đấu Thánh?”
      Nghe vậy, sáu vị trưởng lão bên cạnh đều chấn động. Mặc dù bọn họ lờ mờ đoán trước được điều này nhưng khi nghe Đại trưởng lão xác nhận vẫn cảm thấy rung động thôi. Bọn họ tu luyện nhiều năm như vậy mà khó khăn lắm mới đạt đến cảnh giới Bán Thánh. Vậy mà Tiêu Viêm với chừng ấy tuổi mà vượt qua bọn họ, điều này thể làm cho người khác nể phục.
      “Xem ra lần tuyển chọn này Tiêu Viêm giành được thắng lợi rồi…” vị trưởng lão khẽ thở dài: “Nếu như vậy, chỉ sợ họ chiếm ưu thế trong việc liên minh kia…”
      “Tuy liên minh có vi phạm quy định của Đan Tháp nhưng khi cần thiết phải làm việc cần thiết! Hồn Điện thế lớn, sau nó vẫn còn Hồn tộc nữa. Nếu muốn sinh tồn, tìm kiếm minh hữu cho Đan Tháp cũng là phương pháp tồi.” Đại trưởng lão trầm mặc chút, .
      “Tháp quy, tháp quy, có tháp mới có quy. Nếu tháp mất còn gì đến quy nữa?”
      Nghe được lời của Đại trưởng lão, những trưởng lão còn lại liếc nhìn nhau cái rồi chỉ có thể chậm rãi gật đầu.
      bầu trời, bão năng lượng kéo dài chừng mười phút rồi mới từ từ tiêu tán. Mà theo gió bão tán , mảnh gian sụp đổ này cũng chậm rãi tự chữa trị. Ánh nắng ấm áp của mặt trời lại chiếu xuống đỉnh núi này thêm lần nữa.
      Nương theo gió bão tán , tất cả ánh mắt đều nhìn về phía bầu trời. Chỉ thấy nơi đó, đạo thân ảnh trẻ tuổi lăng mà đứng. Bão năng lượng kinh khủng lúc trước cư nhiên lại thương tổn được chút nào.
      bầu trời, cảm ứng được gió bão tán , thân thể Tiêu Viêm cũng từ từ thả lỏng. cảm giác chết lặng truyền đến từ nắm tay, uy lực của Hắc Ma lôi cũng có phần nằm ngoài dự kiến của . Sau lần tiếp xúc vừa rồi, Tiêu Viêm hiểu, nếu phải thực lực của đạt đến Đấu Thánh kết cục của chẳng tốt hơn năm Thiên Khôi kia là bao nhiêu.
      “Đây là Đan lôi mà Cửu phẩm bảo đan dẫn đến sao? Quả nhiên lợi hại!”
      Trong lòng Tiêu Viêm thầm than thở tiếng. Dù vậy, tuy Hắc Ma lôi này uy lực kinh người nhưng số lượng lại nhiều lắm. Bởi vậy, sau khi tia sét màu đen kia đánh xuống mây đen dày đặc bầu trời cũng từ từ tiêu tán.
      “Hống!”
      Khoảnh khắc mây đen tiêu tán, hỏa long đột nhiên ngửa mặt lên trời gầm lớn tiếng. Thân thể khổng lồ của nó chợt bộc phát ra ánh sáng chói mắt, luồng dao động năng lượng kinh người trào ra từ cơ thể nó.
      “Phanh!”
      Nương theo dao động càng lúc càng cuồng bạo, hỏa long kia gầm gừ tiếng. Thân thể khổng lồ bất ngờ vỡ vụn ra trong ánh mắt kinh ngạc của nhiều người.
      Khi thân thể hỏa long vỡ vụn, luồng ánh sáng chợt lướt ra từ thân thể nó, cuối cùng nấp trong hỏa diễm rồi nhanh chóng chạy trốn về phía chân trời.
      “Chạy đâu!”
      Nhưng khi đạo lưu quang này vừa lướt ra Tiêu Viêm lại cười lớn tiếng. Thân hình chợt lóe liền xuất phía trước đạo lưu quang kia như quỷ mị. Bàn tay trực tiếp chộp lấy nó.
      “Hống!”
      Đối với bàn tay chộp đến của Tiêu Viêm, đạo lưu quang kia nhanh chóng bành trướng, hóa thành cự thú hình thể cực kỳ dữ tợn. Móng vuốt khổng lồ mang theo tiếng gió rít chói tai vỗ mạnh về phía Tiêu Viêm.
      “Phanh!”
      Quyền chưởng giao phong, cự thú kia nhất thời gầm rú thảm thiết tiếng rồi bay ngược về phía sau.
      Nhìn cự thú bị đánh ngược về phía sau kia, Tiêu Viêm mỉm cười rồi lại tiếp tục đuổi theo.
      Thấy Tiêu Viêm tiếp tục đuổi theo, cự thú kia lại bộc phát ra hào quang mãnh liệt lần nữa, mà thân thể nó cũng nhanh chóng thu lại, chỉ trong nháy mắt hóa thành đạo thân ảnh. Hào quang tán , Tiêu Viêm nhất thời sửng sốt, bởi vì ở nơi đó lại có “Tiêu Viêm” khác đứng.
      “Thú vị, đây là Cửu phẩm bảo đan sao? Cư nhiên có thể biến thành nhân hình.”
      Nhìn màn này, Tiêu Viêm cũng nhịn được mà cười lắc đầu. Nếu tùy ý để cho Cửu phẩm bảo đan chạy trốn chừng nó biến thành nhiều thứ ly kỳ cổ quái hơn nữa. Đương nhiên, khả năng lớn nhất vẫn là bị cường giả nào đó cảm ứng được khác lạ nên trực tiếp động thủ nuốt nó vào bụng. Dù Cửu phẩm bảo đan có linh trí nhưng thực lực chân chính lại thể so được với những cường giả như Tiêu Viêm.
      “Hống!”
      ràng Cửu phẩm bảo đan hóa thành hình dáng của Tiêu Viêm này hiểu ngôn ngữ của nhân loại nên chỉ có thể ngừng gầm thét với Tiêu Viêm.
      Biến cố bầu trời này cũng đưa tới ít ánh mắt kỳ dị. Mặc dù là những Luyện Dược Tông sư này cũng rất khó thấy được Cửu phẩm bảo đan nên khi thấy nó hóa thành nhân hình đều cảm thấy mới lạ.
      “Ha ha, vậy mà tiểu tử này lại luyện chế thành công, nhưng biết rốt cuộc nó là loại đan dược gì. Nếu có dược phương thể luyện chế Cửu phẩm đan dược được.” Huyền Tử cười .
      Dược lão lắc lắc đầu, ngay cả lão cũng biết đan dược mà Tiêu Viêm luyện chế này. Điều duy nhất lão cảm nhận được là trong nó có mùi vị của Bồ Đề đan. Nhưng hiển nhiên, đan dược này còn mạnh hơn Bồ Đề đan đến vài lần.
      bầu trời, Tiêu Viêm cũng dây dưa quá lâu với Cửu phẩm bảo đan kia. tìm cơ hội rồi vươn tay chộp lấy, lập tức đem nó phong tỏa lại, sau đó bay vụt lên đưa ngón tay điểm lên trán nó. Bị công kích như vậy, thân thể Cửu phẩm bảo đan kia cũng nhanh chóng run rẩy rồi thu lại, hóa thành viên đan dược màu xanh biếc lớn chừng long nhãn.
      Đan dược trôi nổi trong lòng bàn tay Tiêu Viêm, từng tầng vụ khí tràn ngập từ trong đó rồi tán ra xung quanh, nhìn có vẻ vô cùng thần kỳ.
      Sau khi giữ lấy đan dược, Tiêu Viêm chậm rãi hạ xuống từ bầu trời. Ánh mắt đảo qua khuôn mặt trắng xanh của Hậu lão quái. Giờ phút này, trong tay lão cũng cầm viên đan dược màu đỏ hồng. Nhưng nếu so sánh với Tiêu Viêm, viên đan dược này lập tức rơi xuống hạ phong.
      “Hai vị, xin báo ra tác dụng của đan dược mình luyện chế.”
      Thấy Tiêu Viêm hạ xuống, vị trưởng lão cười .
      “Viêm Ma Thanh Huyền đan, Bát phẩm đan dược Cửu sắc Đan lôi. Nếu người nào tu luyện đấu khí hệ hỏa có tỷ lệ nhất định thúc đẩy đấu khí biến dị, từ đó tăng thêm sức chiến đấu.” Hậu lão quái vuốt ve đan dược trong tay, giọng khỏi có chút kiêu ngạo. Bất kể là thắng hay thua, việc luyện chế ra Viêm Ma Thanh Huyền đan này chứng minh bản lãnh của lão. phải ai cũng có thể luyện chế ra đan dược thúc đẩy việc biến dị của đấu khí.
      “Tiêu Viêm, ngươi sao?”
      Tiêu Viêm nhàng cầm viên đan dược màu xanh biếc kia, mỉm cười : “Bồ Đề Đại Hoàn đan, Cửu phẩm bảo đan. Công hiệu của nó tương tự với Bồ Đề đan, chẳng qua nếu so sánh giữa hai thứ nó có thể đề cao gấp đôi xác suất so với Bồ Đề đan…”
      “Gấp đôi? Sao có thể?”
      Lời này vừa ra, xung quanh lập tức vang lên từng trận kinh hô.
      “Hả?”
      Nghe Tiêu Viêm vậy, ngay cả vị Đại trưởng lão kia cũng phải động dung. Ai ai cũng biết, đột phá từ Đấu Tôn lên Bán Thánh là trong những cửa ải khó khăn nhất. Vô số cường giả đều bị ngăn tại bức tường này cho đến tận lúc chết. Chính vì vậy nên viên Bồ Đề đan thôi đủ làm cho vô số cường giả Đấu Tôn đỉnh phong phải điên cuồng.
      Bồ Đề đan vốn có thể tăng khoảng hơn hai thành xác suất thành công, mà gấp đôi lên nữa chính là gần năm thành. Điều này cũng tương đương với việc chỉ viên Bồ Đề Đại Hoàn đan này thôi có thể giúp Đấu Tôn đỉnh phong tăng thêm năm thành xác suất thành công khi đột phá lên Bán Thánh!
      Nếu tin này truyền ra ngoài, biết có bao nhiêu cường giả Đấu Tôn đỉnh phong đỏ mắt lao đến Tinh Vẫn các quỳ gối xin luyện đan nữa.
      Có thể xem như Bồ Đề Đại Hoàn đan này là bản cường hóa của Bồ Đề đan. Đây là dược phương mà Tiêu Viêm lĩnh ngộ ra khi ngồi dưới Bồ Đề cổ thụ trải qua muôn kiếp luân hồi. Loại đan dược này cũng chỉ có người sở hữu dị hỏa và trải qua Bồ Đề Tâm cường hóa như Tiêu Viêm mới có thể luyện chế ra. Những người còn lại dù có biết dược phương cũng chẳng thể làm cho công hiệu của Bồ Đề đan tăng nhiều đến vậy.
      Nhưng điều duy nhất làm Tiêu Viêm tiếc nuối lại là dược liệu chủ chốt của Bồ Đề Đại Hoàn đan là Bồ Đề Tử. Mà thứ này lại cực kỳ hiếm hoi, cho dù là Tiêu Viêm cũng chỉ có đến mười hạt mà thôi.
      “Tiêu Viêm, ngươi nên hiểu, nếu thời điểm này mà những lời vô căn cứ bị hủy tư cách đấy.” vị trưởng lão chần chờ chút rồi mở miệng nhắc nhở.
      “Trưởng lão yên tâm, nếu có giả dối Tiêu Viêm gánh vác.” Tiêu Viêm cười .
      Thấy vậy, mấy vị trưởng lão liếc nhìn nhau cái rồi chậm rãi gật đầu.
      “Nếu như vậy…” Vị Đại trưởng lão kia nhìn Tiêu Viêm cái, rốt cuộc cũng chậm rãi .
      “Phẩm chất của Bồ Đề Đại Hoàn đan vượt xa Viêm Ma Thanh Huyền đan, vì vậy nên người thắng cuối cùng của lần tuyển chọn này là Tiêu Viêm!”

    5. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 1446: Liên minh
      Dịch: celestial_wind1116 - Biên: Sói
      Nghe Đại trưởng lão tuyên bố xong, khuôn mặt của Hậu lão quái liền biến sắc, lúc xanh lúc trắng. Bao nhiêu năm qua cùng Dược lão tranh đấu, vốn cho rằng giờ có thể thắng được rồi. Nhưng thực tàn khốc lại cho biết rằng, giờ, tại phương diện luyện dược, ngay cả người đệ tử do Dược lão dạy ra cũng có thể thắng được .
      “Ha ha, Dược lão đầu chúc mừng ngươi”. Huyền Tử quay sang phía Dược lão cười .
      “Lão gia hỏa này dạy dỗ được đệ tử giỏi. E rằng Tiêu Viêm giỏi hơn thầy rồi!”
      Nghe xung quanh vang lên những lời chúc mừng, khuôn mặt Dược lão càng thêm tươi cười. Ngày hôm nay, so với việc tự mình ra tay dành chiến thắng Tiêu Viêm biểu còn làm cho có mặt mũi hơn. Đến tuổi như bọn bây giờ, lòng tranh cường hiếu thắng giảm rất nhiều, ngược lại càng có hứng thú trong việc bồi dưỡng đệ tử, truyền hết thân bản lĩnh của mình cho đệ tử.
      Người làm lão sư như , khi nhìn thấy đệ tử của mình lấy được thành tựu cao như vậy đương nhiên cảm thấy cực kỳ thỏa mãn.
      “Hừ!”
      Nhìn thấy bộ dạng cười tủm tỉm của Dược lão, Hậu lão quái càng thêm bực mình, căm giận phất ống tay áo, xoay người rời .
      đài đá, Đại trưởng lão nhìn Tiêu Viêm, khuôn mặt già nua cũng nhàn nhạt cười. Mặc dù so với , Tiêu Viêm tuổi hơn rất nhiều, nhưng ở Trung Châu này, tuổi tác quan trọng, cái quan trọng nhất là chính là thực lực. Mà với Tiêu Viêm, kể là đấu khí hay Luyện dược thuật đều đủ để đối xử cách ngang hàng.
      “Tiêu Viêm, từ nay trở ngươi là trưởng lão của Tiểu Đan Tháp. Ngươi và Dược Trần theo lão phu, ta có lời muốn , chúng ta cũng nên bàn bạc số chuyện.”
      Nghe vậy, trong lòng Tiêu Viêm có chút vui mừng, vội vàng gật đầu. Lần này tới Tiểu Đan Tháp chính là vì việc Liên minh. Nếu như phiếu quyết định kia cũng chẳng có hứng thú tỷ thí với mấy lão già này.
      Đại trưởng lão xong liền quay người xuống đài, mấy vị trưởng lão khác cũng theo.
      thôi.”
      Dược lão cùng ba người Huyền Tử vui mừng đến bên cạnh Tiêu Viêm, nhìn bóng lưng của Đại trưởng lão cùng mấy người kia, cười : “Chuyện tiếp theo cũng đơn giản hơn nhiều. Việc Liên minh có hy vọng rồi.”
      Trong phòng nghị của Tiểu Đan Tháp, mười mấy vị trưởng lão bao gồm cả ba người Huyền Tử chia nhau ngồi xuống. Cả Tiêu Viêm cùng Dược lão cũng tìm chỗ ngồi xuống rồi đưa mắt nhìn về phía Đại trưởng lão ngồi thủ vị.
      “Từ xưa đến nay, Đan Tháp luôn ở vị trí trung lập, nghiêng về bất kỳ thế lực nào. Điều này có thể coi là trong những quy củ của Đan tháp.” Giọng bình thản của Đại Trưởng lão chậm rãi vang lên trong phòng nghị . “Có ít trưởng lão đều đưa ra ý kiến phản đối về việc Liên minh lần này. Dù sao, tuy rằng Đan Tháp và Hồn Điện có kết thù kết oán sâu đậm, nhưng nếu liên minh phá hỏng quy củ của Đan Tháp.”
      “Đại Trưởng lão như thế cũng phải. Mấy năm nay Hồn Điện bắt vô số linh hồn Luyện dược sư. Mặc dù bọn họ làm điều đó tương đối bí những vẫn có ít tin tức lan truyền ra ngoài. Đan Tháp là thánh địa trong lòng của các Luyện dược sư, vốn có nghĩa vụ bảo vệ bọn họ, nhưng nhiều năm như vậy vẫn đứng nhìn Hồn Điện tùy ý làm bậy. Đan Tháp cũng có bất kỳ hành động phản kích mạnh mẽ nào. Cứ tiếp tục như thế khó tránh khỏi việc số Luyện dược sư nảy sinh lòng bất mãn, dẫn tới việc danh vọng của Đan Tháp bị tổn hao lớn. Khi đó, cái tên Thánh Địa chỉ còn là hữu danh vô thực.” Tiêu Viêm khẽ lắc đầu, trầm giọng .
      khi Đan Tháp mất vị trí Thánh Địa trong lòng các Luyện dược sư ,thử hỏi khi đó, Đan Tháp có khác những thế lực bình thường khác ?”
      Những lời này của Tiêu Viêm hề khách khí, để lại chút mặt mũi nào cho mọi người mà ngược lại, còn thẳng ra tình cảnh giờ của Đan Tháp. muốn dùng cục diện khá nghiêm trọng để đánh nát những quy tắc cổ hủ của những trưởng lão bảo thủ này.
      Nhưng cũng phải , những lời này quả ít hiệu quả. Mặc dù số trưởng lão nhăn trán cau mày, sắc mặt tốt nhưng cũng để cho bọn họ hiểu được tính chất nghiêm trọng của việc này. Mấy năm gần đây, tốc độ thu thập linh hồn của Hồn Điện càng lúc càng nhanh. Thậm chí, có đôi lúc bọn còn thèm che giấu hành vi của mình.
      Cứ tiếp tục như vậy làm cho ít Luyện dược sư bàng hoàng, lo lắng. Nhưng đối mặt với chuyện này, Đan tháp lại đưa ra bất kỳ hành động nào. Mới bắt đầu, những Luyện Dược sư này có lẽ nhẫn nại, nhưng nếu trải qua thời gian này, bọn họ cũng thấy nguội lạnh. Mà khi bọn họ phát ra Thánh Địa Đan Tháp cũng thể che chở cho bọn họ còn ai để ý tới Đan Tháp? Còn ai nghĩ đó là Thánh địa thể xâm phạm?
      thủ vị, Đại Trưởng lão cũng vì những lời này của Tiêu Viêm mà lâm vào trầm mặc. lúc sau mới khẽ thở dài hơi rồi : “Dược Trần, đệ tử này của ngươi chỉ có trình độ Đấu khí và Luyện Dược rất cao mà ngay cả lời cũng sắc bén như vậy a.”
      “Ha ha, người trẻ tuổi tính tình cuồng ngạo. Nếu có chỗ nào đắc tội mong Đại Trưởng lão thứ lỗi.” Dược lão vuốt râu, cười . Bộ dạng như vậy trông có vẻ có chút đắc ý.
      “Cuồng ngạo cũng phải có bản lĩnh mới được.” Đại Trưởng lão lắc đầu, chăm chú nhìn Tiêu Viêm, : “ giờ ngươi cũng được coi là Trưởng lão của Tiểu Đan Tháp. như vậy số phiếu ủng hộ việc Liên minh chiếm phần hơn. Tuy ta là Đại Trưởng lão nhưng cũng phải nghiêm khắc tuân thủ những quy củ này. Bởi vậy, lúc này các ngươi thành công.”
      “Cảm ơn Đại Trưởng lão!”
      Nghe thế, dù Tiêu Viêm có định lực hơn người mặt cũng xuất vẻ vui sướng khó có thể đè nén, chắp tay .
      Đan Tháp chính là bước quan trọng nhất trong việc thành lập Liên minh. Nếu như gia nhập của Đan Tháp dù cho Liên minh có thành công thanh thế cũng yếu nửa. Bởi vậy, để thúc đẩy việc Liên minh này mà Tiêu Viêm cùng Dược lão hao tốn ít tâm huyết. Nhưng mà may sao tất cả trả giá đó đều có hồi báo.
      “Hồn Điện là công địch của tất cả Luyện Dược sư. Nhưng mà vì e ngại thực lực của bọn mà chúng ta vẫn thể quyết định huyết chiến với chúng . Bởi vì làm như vậy tổn thất rất lớn.” Đại trưởng lão khẽ thở dài.
      “Nhưng việc tạm nhân nhượng, ủy khuất cầu toàn này ràng chỉ làm cho Hồn Điện ngày càng càn rỡ. Lúc này đây, nhân tiện mượn việc Liên Minh mà kinh sợ Hồn Điện. Nếu bọn họ còn dám ngang ngược biết thu liễm vậy Đan tháp chúng ta chỉ có thể giống như trước kia, tử chiến đến cùng với bọn !”
      “Đại trưởng lão yên tâm. Nếu đến lúc đó chắc chắn để mình Đan Tháp ra tay.” Tiêu Viêm trầm giọng .
      Nghe thế, khuôn mặt già nua của Đại trưởng lão cũng lên chút tươi cười, chậm rãi gật đầu và hỏi: “Chuyện Liên minh bao giờ bắt đầu?”
      “Ba ngày sau, mời Đại trưởng lão đến Tinh Vẫn các. Đến lúc đó, Tinh Vẫn các, Phần Viêm cốc, Hoa tông, Đan Tháp chính thức thành lập Liên Minh.” Tiêu Viêm đáp lại.
      “Sao? Ngay cả Hoa tông, Phần Viêm cốc cũng đáp ứng gia nhập Liên minh sao? Ha ha, xem ra lần này hành động của các ngươi cũng a.” Nghe những lời này, các vị trưởng lão cũng có hơi chút thay đổi. Bọn họ có thể cảm giác được, nếu như lần này Liên minh thành công trong tương lai, Liên minh này trở nên khổng lồ đến mức nào. Khi đó, chỉ sợ là Hồn Điện cũng dám tùy ý coi thường.
      “Được rồi! Ba ngày sau chính ta tới Tinh Vẫn các hoàn thành nghi thức Liên Minh.”
      Nhìn khuôn mặt đầy tươi cười của Tiêu Viêm, Đại trưởng lão cũng cười. Đột nhiên, dường như cảm giác được, hiểu tại sao nhiệt huyết lạnh bao nhiêu năm trong cơ thể lại đột nhiên có chút ấm lên. Hồn điện, biết lần này có thể chấm dứt hoàn toàn ân oán năm xưa hay ?
      Giải quyết xong vấn đề của Tiểu Đan Tháp, Tiêu Viêm và Dược lão ở lại thêm ngày, sau đó liền cáo từ, đường ngừng nghỉ chạy thẳng về Tinh Vẫn các. Đối với việc Liên Minh, Tinh Vẫn các chính là chủ nhà, đương nhiên cần phải chuẩn bị rất nhiều.
      Trong khi toàn bộ Tinh Vẫn các lo lắng chuẩn bị cho việc Liên minh thời gian hai ngày cũng trôi qua trong nháy mắt.
      Sau hai ngày thời gian toàn bộ Tinh Vẫn các ở trong trạng thái phòng vệ nghiêm mật. Nghìn dặm xung quanh Tinh giới có vô số cơ sở ngầm, chỉ cần có bất kì việc gì, dù là cọng cỏ lay động cũng đều lọt vào mắt của mật thám Tinh Vẫn các.
      đỉnh Tinh Vẫn các, mây mù uốn lượn. Từ Dược Lão, Tiêu Viêm cho tới nhóm người Thải Lân cũng tới từ sớm. Trong ngày hôm nay, cửa lớn của Tinh Giới hoàn toàn mở rộng chỉ vì đón khách.
      Thời gian từng phút trôi qua, ánh mắt trời cũng dần lên tới đỉnh.
      “Vù”
      gian yên tĩnh bỗng vang tên tiếng xé gió, Tiêu Viêm và Dược lão là người đầu tiên phát ra, đưa mắt nhìn về phía cửa chính của Tinh Giới. Ở nơi đó có đoàn ánh sáng bay nhanh tới, chỉ trong chốc lát xuất trung phía đỉnh núi . Ánh sáng tản , lộ ra đoàn người hình dáng thướt tha. Người của Hoa tông tới rồi!
      Ánh mắt Tiêu Viêm nhìn về phía Vân Vận, dừng lại chút sau đó mới chuyển đến phía trước. Ở nơi đó có hai nữ tử đứng, quanh thân mơ hồ bùng lên hai cỗ khí tức mạnh mẽ.
      vị Trung cấp Bán thánh, vị Cao cấp Bán thánh. Thực lực mà Hoa tông che giấu đúng là kém a.”
      “Ha ha, Thanh Tiên tử, Hoa Tiên tử, nhiều năm gặp.” Nhìn thấy hai vị nữ tử này, Dược Lão liền cười lớn, cất cao giọng .
      Nhóm người bầu trời từ từ hạ xuống, cuối cùng dừng lại cách đám người Tiêu Viêm khoảng xa. Đứng đầu là vị phu nhân xinh đẹp mặc cung trang màu xanh biếc, ánh mắt phức tạp nhìn Dược lão, giọng : “ nhiều năm thấy! Ngươi lại biến thành bộ dạng lão đầu già nua thế này rồi.”
      Nghe thế, Dược lão khỏi có chút xấu hổ.
      Nhìn thấy ánh mắt phức tạp của vị phu nhân xinh đẹp kia, Tiêu Viêm có chút nao nao. hề thấy xa lạ với ánh mắt này. Mỗi lần Huyền Y nhìn Dược lão cũng đều giống như vậy.
      “Xem ra năm đó Lão sư cũng là người phong lưu phóng khoáng, khắp nơi đều có nợ tình a.”
      “Nơi này là Tinh Vẫn các sao? Cũng có khí thế của Đại tông phái, còn tốt hơn so với tưởng tượng của lão phu.”
      Ngay khi Tiêu Viêm cười thầm trong lòng, ở bên trong Tinh giới đột nhiên truyền tới luồng gió xoáy nóng rực. chùm ánh sáng đỏ sậm xuất đỉnh núi. Ánh sáng tan , cũng lại lộ ra nhóm người. Mái tóc màu đỏ của lão giả cầm đầu dưới ánh mặt trời trở nên đặc biệt thu hút. Mặt khác, khi người này xuất đồng thời loại khí tức nóng rực khủng bố khiến cho Tiêu Viêm cũng hơi chấn động giống như con sóng động trời trào ra.
      “Hỏa Vân lão tổ, Lão quái nhà ngươi đúng là vẫn còn sống.”
      Nhìn lão giả tóc kia, Dược Lão khẽ mỉm cười.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :