Đấu phá thương khung - Thiên Tàm Thổ Đậu(1641C)

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 1176: Bắt đầu luyện đan
      Dịch: chicken2911 - Biên: Blue
      Xôn xao!
      Nhìn bầu trời đột nhiên xuất màn này, trong quảng trường liền vang lên những thanh ồn ào, những ánh mắt mang theo vẻ khiếp sợ đều nhìn về phía ngọn lửa hình hỏa long xanh biếc bay ra từ cơ thể Tiêu Viêm, ngọn lửa này cũng hề e ngại Dị Hỏa của đối phương, hiển nhiên nó cũng là loại Dị Hỏa. Hơn nữa, xếp hạng của nó chỉ sợ còn hơn xa lam sắc hỏa diễm của Mộ Cốt lão nhân.
      Hỏa Long xanh biếc rít gào, nhắm về phía Mộ Cốt lão nhân, bởi vậy những luyện dược sư khác bị ảnh hưởng nhiều, bất quá bọn họ cảm nhận được đan dược trong đỉnh bị thanh rít gào ảnh hưởng, trở nên bạo động hơn rất nhiều, lập tức sắc mặt khẽ biến, nhưng đối với loại dị hỏa thân là Vạn Hỏa tôn sư này, họ cũng có biện pháp nào.
      đài cao, đám người Huyền Tử cũng lộ ra ánh mắt kinh ngạc khi nhìn thấy Tiêu Viêm xuất ra Hỏa Long xanh biếc này. lát sau, nhíu mày phỏng đoán: “Nếu ta đoán sai, Dị Hỏa của hắc y nhân kia là Hải Tâm Diễm xếp thứ mười lăm, nhưng Dị Hỏa xanh biếc của Tiêu Viêm so với Hải Tâm Diễm kia càng thêm kinh khủng, nhưng tại sao lại cảm thấy có chút xa lạ?”
      “Có gì đó đúng, trong mười loại dị hỏa đứng đầu loại thứ năm tuy nhìn gần giống thứ này, nhưng xem xét cẩn thận lại thấy được khác biệt rất lớn.“ mỹ phụ khẽ gật đầu, chợt kinh ngạc : “Chẳng lẽ tên nhóc này lại tìm ra loại Dị Hỏa mới?“
      Thiên địa mênh mông, có vô số điều kỳ diệu, Dị Hỏa lại là càng huyền diệu dị thường, Dị Hỏa bảng tuy rất đáng tín nhiệm, nhưng cũng thể chắc chắn thế gian này chỉ có những loại Dị Hỏa đó, bởi vậy mỹ phụ kia mới nghĩ như vậy.
      lắm, nhưng ngọn lửa xanh biếc kia làm ta nhận ra chút mùi vị của Thanh Liên Địa Tâm Hỏa, nhưng Thanh Liên Địa Tâm Hỏa còn kém Hải Tâm Diễm chút, sao có thể làm Hải Tâm Diễm phải e ngại?“ lão giả da ngăm đen cũng lộ vẻ mặt trầm trọng .
      “Ha ha, xem ra tên nhóc này giấu ít bí mật a, đan hội lần này càng lúc càng thú vị. Dị hỏa chi chiến cũng nhiều năm chưa xuất hiên.“ Huyền tử cười , cũng suy xét thêm. Nghe vậy, mỹ phụ cùng lão giả ngăm đen cũng chậm rãi gật đầu.
      Mộ Cốt lão nhân liếc mắt nhìn lam sắc hỏa diễm trốn về trong tay mình, rồi lại lành lạnh nhìn về phía Tiêu Viêm, hừ lạnh tiếng, sau đó cũng thu hồi ánh mắt, cong ngón tay búng ra luồng hỏa diễm vào bên trong đỉnh. Giờ cũng có thời gian để ý đến Tiêu Viêm, sau khi nhiệm vụ hoàn thành “chăm sóc” tên nhãi con đáng ghét này!
      Áp chế nhuệ khí của Mộ Cốt lão nhân phen, Tiêm Viêm cười nhạt, cũng thu hồi lại ánh mắt, giơ tay lên, Vạn Thú Đỉnh màu xích hồng liền ra trước mặt. Vẫy tay áo, Hỏa Long giữa trung liền chui thẳng vào trong Dược Đỉnh, hỏa diễm hừng hực làm dược đỉnh lạnh như băng bắt đầu ấm lên.
      Đợi thuốc trong đỉnh nhiệt độ cao dần, bàn tay Tiêu Viêm phảy qua hư , gốc dược liệu từ trong nạp giới bay vút ra, cuối cùng trôi nổi xung quanh thạch đài, nhìn sơ sơ cũng thấy ít nhất trăm loại dược liệu. Loại Sinh Cốt Dung Huyết Đan này đòi hỏi trình độ luyện chế phải cực kỳ cao, nếu người nào khống chế linh hồn tốt, có lẽ chỉ nhìn nhiều dược liệu như vậy thôi cũng choáng váng đầu óc chứ đừng đến còn phải dùng phương pháp tinh chuẩn đến đáng sợ để luyện chế ra nó.
      Sau khi lấy phụ liệu ra, bàn tay Tiêu Viêm khẽ động, ba cái hộp ngọc liền xuất , nhàng trôi nổi trước mặt. Trong hộp ngọc chính là ba loại dược liệu chính để luyện chế Sinh Cốt Dung Huyết đan!
      Quá trình chuẩn bị xong hết, sắc mặt Tiêu Viêm cũng dần nghiêm túc, cho đến nay, Sinh Cốt Dung Huyết đan chính là đan dược cao cấp nhất mà luyện chế, cũng là loại khó khăn nhất, chỉ cần sơ suất dù chỉ chút, kết cục rất thê thảm. Dù sao luyện loại đan dược này, có thể gặp phải tình huống rơi từ thiên đường xuống địa ngục bất cứ lúc nào.
      Trong đại não, phương pháp luyện chế Sinh Cốt Sung Huyết đan giống như nước chảy xuôi qua, những chú ý rất cũng đều được Tiêu Viêm nắm chặt chẽ.
      “Phù!”
      Thở ra hơi sâu, đôi mắt híp lại của Tiêu Viêm đột nhiên mở ra, tròng mắt đen xẹt ra tia sắc bén, tay áo vung mạnh lên, những dược liệu bay xung quanh kia liền phân ra vài cây, bay vào trong đỉnh.
      Dược liệu vừa vào đỉnh, dưới nhiệt độ kinh khủng của Lưu Ly Toái Tâm Hỏa liền nhanh chóng héo rũ, được lực lượng linh hồn Tiêu Viêm khống chế, chỉ trong mười phút ngắn ngủi được tinh luyện thành thuốc bột tinh khiết. Tiêu Viêm mặt đổi sắc, bằng tốc độ nhanh nhất để luyện ra nhóm thuốc bột tinh khiết đầu tiên, bàn tay liên tiếp vung lên, các loại dược liệu ngừng tiến vào dược đỉnh.
      Số dược liệu có nhiều và phức tạp ra sao cũng làm Tiêu Viêm bối rối, ưu điểm khi tiến vào Bát phẩm Luyện Dược Sư cũng bắt đầu hiển lộ ra. Tiêu Viêm có thể cảm giác cực kì ràng khi tinh luyện dược liệu, tại chỉ cần vừa nghĩ trong lòng ngọn lửa tùy ý thay đổi theo, giúp dược liệu đạt tới mức độ tinh thuần nhất.
      Làm cho Tiêu Viêm cảm thấy vui mừng nhất chính là trong quá trình luyện dược có mơ hồ pha trộn thêm tia linh khí mỏng manh, loại linh khí này tuy rất nhạt nhưng có thể tinh luyện ra thuốc bột phẩm chất cao hơn ít.
      “Bát phẩm Luyện Dược Sư quả nhiên bất phàm.“
      Nhận thấy được điểm này,trong lòng Tiêu Viêm cũng nhịn được mà xẹt qua tia vui mừng, nên xem thường việc pha trộn thêm tia linh khí vào dược liệu này, sử dụng loại dược liệu này để luyện chế đan dược, phẩm chất tuyệt đối cao hơn đan dược mà Thất Phẩm Luyện Dược Sư luyện chế ra.
      Với tốc độ tinh luyện nhanh chóng của Tiêu Viêm, phần ba dược liệu trong vòng giờ hóa thành thuốc bột hoặc nước thuốc cần thiết.
      Tinh Luyện nhiều dược liệu như vậy nhưng sắc mặt của Tiêu Viêm vẫn trầm ổn như trước, khẽ thở ra hơi, ánh mắt lại nhìn sang ba cái hộp ngọc, trong mắt lộ ra vẻ ngưng trọng, dược liệu khác có thể thoải mái tiêu xài, nhưng ba loại dược liệu trọng yếu này phải cẩn thận hơn.
      Búng tay cái, hộp ngọc mở nắp, lộ ra đoạn cây khô xanh biếc, từ trong đó ngừng thẩm thấu ra sinh cơ nồng đậm, thứ này đúng là trong 3 Dược liệu quan trọng để luyện chế Sinh Cốt Dung Huyết đan, Thanh Linh Đằng vạn năm.
      Nhìn đoạn cây khô này, Tiêu Viêm hơi ngập ngừng, liền vung tay lên ném vào trong dược đỉnh, sau đó vội ngưng thần khống chế nhiệt độ hỏa diễm.
      Trong dược đỉnh, hỏa diễm hừng hực thiêu đốt Thanh Linh Đằng vạn năm trông có vẻ ớt, nhưng dù bên trong cực nóng cũng có chút biến hóa nào, phải cẩn thận xem xét mới thấy trong gốc cây mơ hồ có ánh huỳnh quang lấp lánh, dưới nhiệt độ cực nóng dần dần tan ra.
      Hết thảy thiên địa linh vật, đều cũng có công năng tự bảo vệ, Tiêu Viêm cũng cảm thấy ngoài ý muốn, đây là loại giằng co trực tiếp, phải kiên trì tới cùng, sớm hay muộn cũng có thể đem đoạn gốc Thanh Linh Đằng vạn năm này hoàn toàn luyện hóa.
      Vẫn duy trì nhiệt độ hỏa diễm, đôi mắt Tiêu Viêm khép hờ lại,muốn luyện hóa gốc Thanh Linh Đằng này sợ rằng cần ít thời gian.
      Đương nhiên, đúng như Tiêu Viêm tính, luyện hóa mất gần nửa ngày, Thanh Linh Đằng này mới từ từ vỡ tan, từng giọt dịch màu xanh biếc trong gốc cây như như .
      Sau khi mặt ngoài của cây Thanh Linh Đằng vạn năm này vỡ tan, công việc kế tiếp trở nên thoải mái hơn rất nhiều, Tiêu Viêm chỉ tiếp tục giờ Thanh Linh Đằng triệt để hóa thành dòng chất lỏng xanh biếc trôi nổi ngọn lửa, mấp máy như có sinh mệnh vậy.
      Nhìn thanh linh đằng vạn năm biến thành chất lỏng xanh biếc, Tiêu Viêm cũng khẽ thở phào nhõm, bàn tay chợt vung lên, rất nhiều thuốc bột cho đến nước thuốc kia lơ lửng tại trong góc dược đỉnh lướt ra, sau khi cẩn thận khống chế, đều nhảy vào trong chất lỏng màu xanh biếc . . .
      Bước đầu tiên dung hợp, Tiêu Viêm làm khá hoàn hảo, ước chừng khoảng giờ sau, đoàn chất nhầy hình thù kì dị, liền trôi nổi phía hỏa diễm xanh biếc.
      Bước đầu xem như thành công hoàn mỹ, đối với việc này cho dù là bản thân Tiêu Viêm cũng cảm thấy có chút ngoài ý muốn, nhưng cũng hiểu được, có thể đạt tới mức này, hơn phân nửa là bởi vì linh hồn tiến vào linh cảnh, bằng đổi lại dĩ vãng, mặc dù có thể thành công, cũng thuận lợi như vậy. Hoàn thành bước đầu, Tiêu Viêm nghỉ ngơi hồi phục, lại lần nữa chăm chú tinh thần vào trong việc luyện chế phần sau còn rườm rà hơn thế.
      bầu trời, trong bãi đá lơ lửng, sắc mặt tất cả những người dự thi đều ngưng trọng khống chế hỏa diễm, luyện chế riêng rẽ đan dược bên trong dược đỉnh, cả phiến gian quanh quảng trường, đều có chút im lặng, vô số ánh mắt, đều hội tụ vào các thân ảnh bận rộn bầu trời. . .
      Bọn họ chờ đợi ngày cuối cùng, bởi vì đó chính là thời điểm quan trọng nhất của đan hội, thời điểm mà quán quân xuất !
      Chờ đợi mặc dù buồn tẻ, nhưng lúc đó có lẽ là thời khắc đặc sắc nhất trong cuộc đời, rất đáng giá!

    2. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 1177: Đan lôi liên
      Dịch: Lãng Tử Đa Tình - Biên: Blue
      Luyện đan là chuyện cực kỳ tiêu tốn thời gian, đặc biệt là luyện chế đan dược. Thường lần luyện là mười ngày nửa tháng, cũng hiếm thấy.
      Mà đối với loại tình huống này, mọi người ngồi đây cũng rất ràng. Nên họ cũng vì chờ đợi mà tỏ ra mất kiên nhẫn, có thể tới Thánh Đan Thành quan sát, phần lớn thực lực đều yếu, nên tự nhiên phải có kiên nhẫn này.
      Mà dưới vô số đạo ánh mắt chăm chú xen lẫn chờ mong. Thời gian lặng yên trôi, chỉ như cái chớp mắt, năm ngày qua .
      Trong ngày này, bầu trời nơi luyện chế đan dược có vẻ tĩnh lặng. Nhưng ngẫu nhiên cũng có thanh trầm thấp truyền ra. Nguyên nhân là do luyện đan xảy ra vấn đề, gây ra tiếng nổ trong đỉnh.
      Trong thời gian năm ngày cũng có phần Luyện Dược Sư luyện chế thành công, tuy nhiên khi đan dược luyện ra, bọn họ liền hiểu được lần tham dự này cũng chấm dứt ở đây rồi. Vì trong quá trình luyện chế, đan dược cấp bậc càng cao cần thời gian càng nhiều. Mà bọn họ căn bản chỉ là vật lót đường cho những người khác.
      Ánh mắt toàn trường cũng dừng lại số người thành công luyện chế đan dược. Ngược lại, hầu hết tầm mắt đều đặt chú ý người Tào Dĩnh, Tống Thanh cho đến số Luyện Dược Sư có chút danh tiếng. Bọn họ biết rằng, tranh đấu của những người này mới là màn đặc sắc nhất của Đan hội.
      Trong năm ngày này, Tiêu Viêm cũng thất thủ lần. Đó là tại lần dung hợp Tuyết Cốt Tham. Vì có chút sai biệt cực kỳ , nên quả quyết vứt bỏ nó, tinh luyện lại lần nữa.
      Nhưng cũng may mắn là tại lần dung hợp thứ hai rốt cuộc cũng xuất bất kỳ sai xót nào. Dù sao những dược liệu này Tiêu Viêm cũng chuẩn bị hai phần, nếu thất bại thêm lần nữa… Vậy đành phải thay đổi phương pháp.
      Đến ngày thứ năm, khi mặt trời lên đến đỉnh đầu hai tròng mắt khép hờ của Tiêu Viêm cũng mở ra. Sắc mặt ngưng trọng nhìn vào bên trong dược đỉnh. Tại nơi ngọn lửa bốc lên, bên trong có ba khối hoặc dược dịch, hoặc phấn bụi gì đó tồn tại. Ba loại đồ vật này mặc dù nhìn qua có gì nổi bật, nhưng lại tràn ngập loại dược lực tinh thuần nồng đậm làm cho người khác cảm thấy rung động.
      Ba loại đồ vật này là thành quả trong hơn năm ngày qua của Tiêu Viêm. giờ tinh luyện sắp thuận lợi hoàn thành, việc tiếp theo cần phải làm là lập tức đem ba thứ này hoàn mỹ dung hợp lại cùng chỗ. Đem nó nung khô thành đan dược ở hình thức ban đầu, cuối cùng là thành đan.
      Dung hợp, là bước khá quan trọng. Hơn nữa, dược liệu giờ của Tiêu Viêm cũng còn nhiều, vì vậy thể dễ dàng thất bại. Nếu chỉ là tốn thời gian, hơn nữa đối với việc tiêu hao tinh lực cũng tương đối khủng bố. Luyện chế cao giai đan dược bực này cũng tương đối mệt nhọc, sao có thể kiên trì liên tục được?
      cố gắng duy trì trạng thái của bản thân, ánh mắt Tiêu Viêm cũng nhanh chóng liếc phía xa xa, nơi mấy người Tào Dĩnh, Mộ Cốt lão nhân đứng. Giờ phút này đám người đó vẻ mặt cũng cực kỳ ngưng trọng khống chế hoả diễm bên trong dược đỉnh. Mơ hồ có dao động năng lượng nồng đậm từ bên trong khuếch tán ra…
      “Dược đỉnh của bọn họ cũng phải bình thường, đem dao động của dược liệu che dấu hơn nửa. Bằng có thể đoán ra chút bọn họ muốn luyện chế ra loại cao giai đan dược nào…”
      Nhìn dáng vẻ chăm chú của đám người Tào Dĩnh, trong lòng Tiêu Viêm có chút tiếc nuối thở dài tiếng. Chợt tâm thần nhanh chóng tập trung lại, hít sâu hơi khí nóng bỏng tại mảnh thiên này. Ánh mắt ngưng trọng chuyển về phía bên trong dược đỉnh. Tâm thần vừa động, Lưu Ly Liên Tâm Hoả lượn lờ bên trong đột nhiên thổi quét ra. Đem ba loại nước thuốc tinh thuần vừa tinh luyện ra bao vây kín mít.
      Dung hợp dược lực, bước này đòi hỏi khá hà khắc đối với việc khống chế của Luyện Dược Sư. Trong lúc dung hợp chỉ cần có nửa điểm biến cố lập tức những thành quả lúc trước đạt được trở thành muối bỏ bể. Bởi vậy, bước này là cực kỳ quan trọng.
      Mà đối với điểm này, Tiêu Viêm cũng hiểu rất . Vì thế, giờ phút này tinh thần tập trung đến cực điểm. Linh Hồn lực lượng mênh mông tràn ngập tất cả mọi ngóc ngách bên trong dược đỉnh. Bất kỳ thay đổi nào trong đó đều được phản hồi lại đại não trong chớp mắt.
      Khi Tiêu Viêm ngưng trọng chờ đợi quá trình dung hợp, may mắn là xuất bại lộ quá lớn nào. Tuy rằng việc dung hợp kia cực kỳ thong thả nhưng từ trước tới sau, ai dám làm nhanh? Tất cả, đều lấy chữ ổn làm trọng.
      Dung hợp dược lực cần nhất là thời gian. Luyện đan việc dung hợp là bước tốn nhiều thời gian nhất, mà Tiêu Viêm dung hợp lần này chính là giằng co suốt mười ngày mới bắt đầu kết thúc.
      Thời gian thẳng tắp như sợi chỉ nhanh chóng trôi qua. Chớp mắt gần nửa tháng qua . Tại khoảng thời gian này, càng ngày càng có nhiều người dự thi luyện chế ra đan dược. Cũng bởi vậy làm cho vùng trời này cơ hồ bị mùi vị của đan hương nồng đậm tràn ngập. Chỉ cần hít hơi những mệt mỏi trong thời gian dài chờ đợi cũng lặng yên tiêu tan…Tuy càng ngày càng có nhiều người dự thi thành công luyện chế ra đan dược, nhưng cũng có ai trong quá trình luyện đan dẫn động được Đan lôi. Trong đó có vị mạnh nhất cũng chỉ dẫn động mây đen ngưng tụ bầu trời, ngay cả lôi quang cũng chưa từng xuất . Càng đến Đan lôi chân chính phủ xuống.
      Đối với loại tình huống này, cũng có ai cảm thấy thất vọng. Bọn họ biết rằng, đan hội từ từ đẩy mạnh lên. tại đan dược luyện chế ra được cũng tăng lên tới Lục phẩm đan dược rồi. Chỉ sợ bao lâu nữa Thất phẩm đan dược chân chính được luyện chế ra.
      Đối với những biến hoá bên ngoài Tiêu Viêm chút nào để ý tới. Ánh mắt của vẫn luôn tập trung vào bên trong dược đỉnh, trải qua mười ngày dài dung hợp, giờ dược đỉnh chỉ còn có tám ngọn lửa bốc lên. Trong lúc mơ hồ ra quả cầu to bằng nắm tay hình quả trứng. Tiểu cầu này là do hơn trăm loại dược liệu tinh thuần dung hợp lại mà thành. Chẳng qua giờ nó cũng mới chỉ là hình thức ban đầu của đan dược mà thôi.
      Tuy rằng nó chỉ là hình thức ban đầu, nhưng ít nhất bước khó khăn nhất sắp vượt qua rồi. Tiếp theo chỉ cần Tiêu Viêm ổn định trạng thái, như vậy là có thể đem Sinh Cốt Dung Huyết Đan chân chính luyện chế ra. Nhưng trước đó, còn cần thêm đoạn thời gian để nuôi dưỡng nó.
      “Ầm!”
      Trong khí nóng bức, tiếng sấm trầm thấp đột nhiên vang vọng phía cuối chân trời. Vô số luồng ánh mắt vội vàng dời về phía nó, chỉ thấy bầu trời chẳng biết từ lúc nào xuất thêm đoá mây đen. Nhưng mây đen lúc này cư nhiên lại truyền ra tiếng sấm trầm thấp. Bộ dáng kia ràng biểu cho việc Đan lôi thành hình.
      “Đan lôi? Có Thất phẩm đan dược xuất thế!”
      Nhìn thấy dị tượng bầu trời, sân rộng cũng vang lên những thanh kích động. Vô số ánh mắt hội tụ về bãi đá dưới lôi vân. Nơi đó, nam tử trung niên sắc mặt mừng như điên nhìn lên Lôi Vân bầu trời. là người đầu tiên dẫn động được Đan lôi.
      Đan lôi xuất , cũng đưa tới chú ý của Tiêu Viêm khi ngưng thần luyện đan. Đôi mắt như híp lại hơi hơi mở ra, liếc mắt cái lên Lôi Vân phía xa xa bầu trời, khẽ lắc đầu. Đan lôi yếu như vậy, có nghĩa là đan dược sắp xuất thế kia cũng chỉ là cấp thấp của thất phẩm mà thôi.
      Thu hồi ánh mắt. chú ý của Tiêu Viêm lại lần nữa chuyển về phía đám người Tào Dĩnh, trong lòng khỏi suy tư. mơ hồ có thể cảm nhận được bên trong dược đỉnh của mấy người kia truyền ra các loại dao động năng lượng. Từ loại quỹ tích dao động này, chỉ sợ bọn người kia luyện chế đan dược cũng phải thứ tầm thường…
      “Áp lực a. biết dựa vào Sinh Cốt Dung Huyết Đan này có thể đạt được quán quân hay ? Nếu nó thể… chỉ còn cách…”
      Nghĩ tới đây, ánh mắt Tiêu Viêm lóe lên, rồi chợt cười khổ tiếng, thu hồi tâm tư. Mặc kệ nó, trước tiên cứ yên lặng theo dõi kỳ biến . Vật kia cũng chỉ là thủ đoạn cuối cùng mà thôi.
      Tiếp theo, sau khi lần đan lôi đầu tiên xuất , chỉ vẻn vẹn nửa ngày thời gian. bầu trời lại có thêm Lôi vân ngưng tụ, hơn nữa độ mạnh của so với lần đầu tiên còn muốn cao hơn. Hiển nhiên là có người dự thi luyện chế được đan dược phẩm chất cao hơn so với người đầu tiên.
      Những ngày tiếp theo càng lúc càng náo nhiệt. Cơ hồ mỗi ngày qua có hai đến ba lượt Đan lôi xuất . Dù vậy, mức độ nồng đậm của Đan lôi cũng đồng nhất. Tuy nhiên dựa theo phỏng đoán của Tiêu Viêm, đan dược có phẩm chất cao nhất cũng chỉ là Thất phẩm trung cấp.
      quảng trường, cũng bởi vì thi thoảng Đan lôi xuất hiên mà trở nên sôi nổi dị thường. trầm lặng của mấy ngày trước cũng tiêu tán , mỗi lần Thất phẩm đan dược xuất thế đều đưa tới ít những ánh mắt thèm thuồng. Loại Thất giai đan dược này, ngoại trừ số cường giả tiến vào cấp bậc Đấu Tôn ra, đều có lực hấp dẫn cực lớn đối với những người còn lại.
      Oanh oanh oanh!
      Đan lôi vốn rất khó gặp, nhưng tại mảnh thiên này lại biến thành bình thường như cơm bữa, làm cho ít người đều có loại cảm giác đại khai nhãn giới.
      Theo thời gian trôi qua, đan hỏa phía bãi đá cũng càng ngày càng ít, cơ hồ tới năm mươi. Nhưng tất cả mọi người đều biết rằng những người còn lại này tuyệt đối có thể xưng là tồn tại cao nhất bên trong luyện dược giới của Đấu Khí Đại Lục. Nếu như xảy ra bất ngờ gì, ngôi vị quán quân của đan hội cũng là ở trong những người này mà sinh ra.
      Nhìn mấy chục đan hoả còn bốc lên bãi đá, bầu khí nơi đây cũng bất tri bất giác trở nên căng thẳng, ngưng trọng. Mọi người ngồi nơi đây đều hiểu, trận tranh đấu kịch liệt nhất đan hội cũng sắp đến rồi.

    3. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 1178: Cường giả xuất
      Dịch: Lãng Tử Đa Tình - Biên: Blue
      Uy áp mênh mông vô bờ bầu trời, tiếng sấm trầm thấp vang vọng ngừng. Mây đen dày đặc đè ép làm cho người ta có cảm giác áp lực cực độ.
      ”Uỳnh” Bên trong mây đen dày đặc, đạo Lôi đình màu bạc tựa như Cự Mãng đột nhiên xé rách bầu trời dữ dội lướt xuống, sau đó bị đạo nhân ảnh phía bệ đá đón đỡ. Chợt đan hương giống như loại thực chất nhất thời tràn ngập mà mở ra.
      ”Ha ha, ta thành công rồi!” Dưới hàng vạn ánh mắt chú mục vào, nam tử có chòm râu ngả bạc kia ngẩng mặt lên trời cuồng tiếu. Trong tay gã, viên đan dược to như long nhãn chớp ngời những tia hào quang lóng lánh mê hoặc lòng người!
      Đối với việc nam tử này thất thố cười to mọi người ở đây cũng ai chỉ trích, ngược lại nhìn người trước mặt bằng ánh mắt có chút nóng bỏng. gã có thể luyện chế ra Thất phẩm trung cấp đan dược Luyện Dược Đại Sư cho dù đến nơi nào cũng được hưởng thụ đãi ngộ của khách quý cách tuyệt đối.
      giờ đan hội vào giai đoạn cuối cùng. Lúc này chỉ có hai người vẫn còn tiếp tục luyện đan. Thứ nhất là loại người có năng lực , còn lại là loại người giả lẫn lộn. Đương nhiên loại cục diên này tất nhiên là loại người đầu tiên chiếm đa số. Dù sao cũng có bao nhiêu người có da mặt dày để có thể chịu được mất mặt dưới loại tình trạng này.
      Phía bãi đá của đan hội số hoả diễm chỉ còn ba mươi sáu đoá. cách khác, vẫn còn ba mươi sáu người dự thi cuối cùng tỉ mỉ chuẩn bị cho đan dược sở trường nhất của bọn họ.
      Mà trong ba mươi sáu người này cũng tính luôn cả Tiêu Viêm, Tào Dĩnh, Mộ Cốt lão nhân, Đan Thần…Được coi là những người có năng lực tranh đoạt ngôi vị quán quân đan hội.
      Tiêu Viêm ngồi xếp bằng bệ đá. Ở phía cuối chân trời vang vọng tiếng sấm cũng bị bỏ ngoài tai chú ý đến, tâm thần của hề giữ lại mà toàn bộ đều tập trung vào bên trong dược đỉnh.
      Giờ phút này tại bên trong dược đỉnh, hoả diễm xanh biếc hừng hực thiêu đốt. Độ nóng cháy làm cho lò luyện đan cũng thoáng hồng lên chút. Nhưng tất cả đều phải là mục tiêu mà Tiêu Viêm chú ý, tầm mắt của vẫn là chăm chú nhìn vào đồ vật hình tròn xoay tròn bên trong ngọn lửa.
      Caí gọi là vật hình tròn này đương nhiên là vật được ngưng tụ lại từ tinh hoa của hơn trăm loại dược lực tinh thuần. Chẳng qua bây giờ thứ này từ từ to lên bằng nắm tay, hiên giờ biến thành trứng bồ câu lớn . Hơn nữa hình dạng này có vẻ ngày càng mượt mà khi được hoả diễm nung khô ở bên trong dược đỉnh.
      Mà theo thời gian, vật thể hình tròn dần dần thu lại. luồng năng lượng dao động làm cho Tiêu Viêm cảm thấy rung động trong lúc mơ hồ thành hình. Loại trình độ này dần dần cho thấy phẩm chất của Thất phẩm đan dược đỉnh phong thông thường.
      Đối với biến hoá này trong lòng Tiêu viêm cũng tràn đầy vui mừng. bây giờ càng tin tưởng có thể đem Sinh Cốt Dung Huyết Đan tăng cấp lên tới cấp bậc Bát phẩm. Kích động rất trong lòng tạo ra áp lực, Tiêu Viêm vội vàng ổn định tâm thần. giờ đến thời khắc mấu chốt nhất, thể được có nửa điểm phân tâm.
      Tại lúc Tiêu Viêm bên này toàn lực luyện chế đan dược. Những chỗ khác thềm đá sắc mặt mọi người cũng rất ngưng trọng. Sắc mặt của số người dần dần lên vẻ tái nhợt. Gánh nặng tiêu hao loại này đối với bọn họ mà quả cách nào chịu nổi.
      ”Ầm!”
      Dưới vô số ánh mắt nhìn chăm chú, tại nơi nào đó bầu trời đột nhiên vang lên đạo thanh trầm thấp nổ mạnh vang vọng . Lập tức những người diện nơi đây trong lòng liền trầm xuống, ánh mắt lướt nhanh nhìn lại, liền thấy gã trung niên nam tử dại ra ngước lên nhìn dược đỉnh trước mặt. Bên trong mơ hồ có dao động năng lượng hỗn loạn truyền ra. Hiển nhiên trong quá trình luyện chế xảy ra ít tình ngoài ý muốn.
      ”Làm sao có thể?” Trung niên nam tử nhìn dược đỉnh, ánh mắt trong phút chốc liền lên màu đỏ. Khổ cực thời gian gần hai mươi ngày nhưng giờ lại hoàn toàn thất bại trong gang tấc. Loại đả kích này đối với quá mức khó khăn để có thể thừa nhận.
      Nhìn thần sắc trung niên nam tử kia, mọi người cũng thầm than tiếng trong lòng, vì thế mà cảm thấy có chút tiếc hận. Thất bại trong việc luyện đan cũng hiếm thấy. Nhưng mà ngay tại lúc này, thất bại lần có lẽ phán định rằng ngươi mất tư cách tranh chấp cùng quần hùng.
      Có người vui mừng, có người lo lắng. Có người thành công tự nhiên cũng có người thất bại. Đan hội cũng phải là sân khấu để mọi người diễn hài kịch.
      lúc sau, thời điểm buổi trưa.Còn lại hơn ba mươi người, cũng có những người thành công đem đan dược luyện chế ra. Đương nhiên cũng có vài người luyện chế thất bại, những người này cũng ngoại lệ trở nên suy sụp rất nhiều. Dù luyện chế thành công cũng nhất định lấy được phần thưởng của top mười, nhưng ít ra còn có chút cơ hội. khi luyện chế thất bại, dù là nửa điểm cơ hội cũng có.
      Ngay tại lúc này, người dự thi còn có thể trụ lại, dù có đưa vào Đan Tháp cũng tuyệt đối có thể so sánh cùng ít trưởng lão. Thậm chí có số người nổi bật, cho dù có là trưởng lão của Đan Tháp cũng xa xa bằng được.
      Lúc này ở bên trong quảng trường, vô số người tâm tình cũng là muốn già chút. Thời điểm như thế này biết chừng chỉ trong nháy mắt làm cho kẻ được coi là hắc mã của đan hội chỉ vì nguyên nhân mà làm cho việc luyện đan thất bại, mất tư cách tiếp tục cạnh tranh. Ngay tại thời điểm này, bọn họ mới có thể cảm nhận được tình luyện đan này quả nhiên phải là chuyện người bình thường có thể làm. Dưới vô số ánh mắt vẫn chờ đợi, thời gian năm ngày lặng lẽ trôi qua.
      Trong thời gian năm ngày này, có chín người thành công luyện chế đan dược. Trong đó phẩm chất cao nhất là khoả Thất phẩm cao cấp đan dược. Viên thuốc này vừa xuất thế, lập tức liền dẫn động Đan lôi, tiếng sấm liên miên dứt làm cho ít người nhìn mà kinh hãi.
      Người thành công luyện chế ra khoả đan dược này là lão giả mặt có chút già nua. Người này chắc rằng ở đại lục cũng có thanh danh, vì vậy đối với , việc luyện chế thành công Thất phẩm cao cấp đan dược để tạm thời vượt lên dẫn đầu cũng phải là việc gì quá mức kinh ngạc.
      Đương nhiên có người thành công cũng có người thất bại. Trong vòng năm ngày có chín người thành công cùng bảy người thất bại. Cuối cùng, trong ánh mắt tiếc hận của nhiều người, cực kỳ cam lòng lựa chọn rời khỏi.
      Theo mười sáu người này rời khỏi, hơn nữa bởi vì lúc trước vài duyên cớ mà có thêm mấy người nữa rời , nên giờ còn lưu lại chỉ còn có mười bảy người thềm đá tiếp tục luyện đan …
      Thời gian sàng lọc người tinh nhất cho tới hôm nay còn lại tới mười bảy người. Từ hơi thở nhìn ra những người này tuyệt đối phải là người bình thường. Trong đó, ngực huy chương đẳng cấp thấp nhất cũng gã Thất phẩm trung cấp Luyện Dược Sư, người cao nhất ràng là gã Bát phẩm Luyện Dược Tông Sư chân chính.
      Vị Bát phẩm Luyện Dược Tông Sư này đối với Tiêu Viêm rất xa lạ, hơn nữa trước kia cũng chưa từng chú ý đến người này. Hiển nhiên là cố ý giấu hơi thở.
      Vị Luyện Dược Tông Sư này là lão giả khuôn mặt già nua giống như da quất. Hiển nhiên vị lão giả này cũng hẳn là cường giả của thế hệ trước đó. Tuy nhìn bề ngoài khó coi nhưng khuôn mặt giờ phút nào cũng phủ kín bởi nụ cười ôn hoà, ấm áp, nhìn qua so với Mộ Cốt lão nhân quả tốt hơn nhiều.
      Thời gian là phương thức sàng lọc chính xác nhất. Từ hơn ngàn người dự thi đến nay loại bỏ gần hết, chỉ giữ lại ít cường giả chân chính mà thôi.
      nghĩ tới lại chính là Thanh Hoa lão đầu.” đài cao, đám người Huyền Tử nhìn ra lão giả từ trong biển người cũng cảm thấy nao nao, có chút bất đắc dĩ.”Lão gia hoả này đúng là kéo dài đến lần đan hội này.”
      “Ta xem dao động trong dược đỉnh của , chỉ sợ là Bát phẩm đan dược.” Mỹ phụ khẽ gật đầu .
      “Tâm nguyện cả cuộc đời của lão gia hoả này là thu được loại Dị Hoả. Năm đó cùng Dược Trần đợi mất nhiều năm thời gian ở địa phương quỷ quái kia, nhưng vẫn như cũ bị Dược Trần chiếm được Cốt Linh Lãnh Hoả, giờ có cơ hội lấy được Tam Thiên Diễm Viêm Hoả tất nhiên là muốn tới thử phen.” Hắc lão giả có da tay mờ ảo .
      Huyền Tử biết làm sao lắc lắc đầu. Sau đó ánh mắt chuyển hướng đến nơi bãi đá. Nơi đó Mộ Cốt lão nhân thân hắc y ngưng thần luyện chế đan dược. “Hơi thở người này cho đến tại bị cố ý che dấu. Hơn nữa dung mạo của cũng thay đổi qua, biết là cao nhân phương nào? Chẳng lẽ là mấy kẻ thể để chúng ta thấy bô mặt cố ý cải trang thành lão gia hoả này?”
      Mỹ phụ lông mày kẻ đen nhíu lại, :” biết, bất quá đợi đến khi hình thức ban đầu của đan dược thành hình tất nhiên cũng che dấu được hơi thở, đến lúc đó nhìn là biết. - Chỉ cần phải lả người của Hồn Điện là tốt nhất.” Nghe vậy, đám người mỹ phụ cũng là khẽ gật đầu.
      bầu trời xanh thẳm cuồng phong gào thét, mây đen sớm tan . Nhưng tiếng sấm trầm thấp lại biết từ nơi đâu mà đến, vẫn như trước ngừng vang vọng tại phiến thiên địa này.
      màn kỳ dị này làm cho ít người có cảm giác kinh dị. Tuy nhiên ít người lịch duyệt lại có thể hiểu được những tiếng sấm trầm thấp đó cũng phải tại phía bầu trời truyền đến mà là từ trong mấy cái dược đỉnh phía thềm đá truyền ra.
      ” Ầm!”
      Trong giây lát, có đạo thanh trầm thấp vang lên. Còn đợi cho mọi người kịp vội vã di dời ánh mắt liền cảm nhận được luồng năng lượng bàng bạc dao động. Đột nhiên nhanh như chớp từ chỗ thềm đá bùng phát ra. Ngay sau khi cỗ năng lượng này bắt đầu khởi động, phía chân trời mây đen tán loạn mọi nơi trong nháy mắt ngưng tụ thành vô số ngân xà.
      ”Là Tống Thanh!’ Người có ánh mắt sắc bén rốt cục nhìn thấy ngay lúc bầu trời đầy mây đen Tống Thanh kia vốn vẫn luôn khoanh chân ngồi đột nhiên ngang nhiên đứng dậy, khí phách nhìn lên mây đen dày đặc bầu trời. Đây là kiệt tác của !
      Đan lôi lần này so với bất kỳ lần nào khác của dĩ vãng cũng có vẻ càng thêm cuồng mãnh. “Này, đủ để cho kiêu ngạo.” , “Lại là Thất phẩm đan dược đỉnh phong! Xem bộ dáng này, so với Thất phẩm đan dược đỉnh phong lần trước xuất phẩm chất còn muốn cao hơn a.”
      Tại nơi này Thiên Lôi đình tràn ngập ngày càng tăng thêm. Bàn tay Tống Thanh chậm rãi nâng lên, khoả đan dược mượt mà, sáng bóng dị thường giống như viên Dạ Minh Châu được tay phải nâng lên cao.
      lát sau, phía chân trời vang lên tiếng Lôi Đình. Nghe được tiếng Lôi Đình lớn kia hoà cùng đông đảo tiếng kinh hô, khuôn mặt của Tống Thanh cũng dần lên nụ cười. Chợt ánh mắt chứa đựng tia quang mang khiêu khích bắn thẳng đến vị trí xa xa bãi đá. Nơi đó, là nơi Tiêu Viêm ngồi.

    4. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 1179: Bát phẩm đan dược
      Dịch: Lãng Tử Đa Tình - Biên: chicken2911
      Đối với những ánh mắt khiêu khích từ xa xa phóng tới, Tiêu Viêm gần như là tùy ý nhìn thoáng qua, liền thu trở về, tiểu tử này ngày trước che dấu đích xác tồi, bất quá hôm nay thực là hưng phấn quá rồi.
      Đan dược thất phẩm đỉnh phong? Nghĩ đến đây, Tiêu Viêm khóe miệng nhịn được lên chút cười lạnh, bằng vào cái thành tích này, muốn vào top muời có lẽ khó, nhưng là hơn được, chân chính tranh đoạt ngôi vị quán quân, Tống Thanh này, còn chưa đủ tư cách!
      Trong lòng xẹt qua ý niệm này, ánh mắt Tiêu viêm lại lần nữa ngưng tụ bên trong dược đỉnh, tại đó bốc lên ngọn lửa xanh biếc, quả đan dược rất tròn chậm rãi xoay tròn, đan dược màu đỏ sậm, giống như như từ tinh hoa của máu tươi ngưng tụ lại, hơn nữa cơ hồ còn có quang mang chớp động, giống như loại ánh mắt, làm cho người ta có cảm giác cực kỳ quỷ dị.
      ”Lên”, trong ngọn lửa kia đan dược chậm rãi xoay tròn, trong long Tiêu Viêm yên lặng cũng bắt đầu lên chút lửa nóng.
      bầu trời, mây đen chồng chất, ngẫu nhiên hợp nhất thành cự đại ngân xà gầm lên tiếng xé rách thiên , hướng Tống Thanh nơi bãi đá dữ dội lướt tới, chợt đều bị tiếp được.
      Nhìn ánh mắt của mình trực tiếp bị Tiêu viêm khinh thường, khuôn mặt Tống Thanh cũng nhịn được mà co rút, ánh mắt đảo qua chung quanh, ngoại trừ mấy tên đứng phía ngoài, đám người Tào Dĩnh, Đan Thần cơ hồ đều chưa từng ném về phía ánh mắt kinh ngạc, điều này làm cho có cảm giác rất buồn bực, thất phẩm đỉnh phong đan dược, mặc dù là ít trưởng lão danh dự của Đan Tháp đứng ra luyện chế xác xuất thành công cũng hơi thấp, giờ ở trong tay luyện chế ra, nhưng cũng làm ra chấn động như tưởng tượng, làm cho muốn hưởng thụ cảm giác hư vinh khi mọi người chăm chú nhìn mình, cũng có cách nào thực được.
      Chịu đựng buồn bực trong lòng, Tống Thanh vội vàng ngưng thần, thất phẩm đan dược đỉnh phong này, hình thành đan lôi cũng yếu, nếu nghiêm túc đón đỡ… chỉ sợ đan dược bị bổ nát mất, nếu vậy đổi thành phải khóc.
      Khi Tống Thanh đem hết toàn lực ứng phó Đan lôi bầu trời trong lúc này, mảnh năng lượng phía chân trời cũng trở nên bạo động rất nhiều, hiển nhiên là do bị Đan Lôi tác động.Mà có lẽ bởi Đan Lôi lần này dẫn động, mấy người dự thi bên trong dược đỉnh, cũng bắt đầu tràn ngập ra dao động năng lượng kinh người, hiển nhiên đan dược bọn họ luyện chế, cũng sắp thành hình.
      Mà cảm nhận được loại tình huống này, mấy người dự thi sắc mặt cũng trở nên ngưng trọng rất nhiều, nếu xảy ra việc ngoài ý muốn lúc này, đúng là thất bại trong gang tấc.
      ”Ầm!”
      bầu trời, mậy đen dày đặc, tiếng sấm trầm thấp vang vọng ngừng, đột nhiên, lại đạo dao động năng luợng bàng bạc thổi quét mà ra, chợt mọi người liền nhìn thấy, mây đen mạnh, đột nhiên nơi nào đó thềm đá thành hình.”Lại có thất phẩm đan dược đỉnh phong xuất thế!”, nhìn thấy màn này, quảng trường nhất thời vang vọng tiếng ồ lên kích động.
      “Đùng! Đùng! ”
      Song còn chưa đợi tiếng ồ lên của mọi người hạ xuống, đột nhiên có mấy đạo năng lượng dao động bùng phát ra.
      bầu trời, mây đen ùn ùn kéo tới tuôn trào ra, chi chit ngân xà tại giờ khắc này, đem phía chân trời che khuất , lúc trước sáng như ban ngày, tại lại u như đêm, bầu trời đôi lúc xẹt qua đạo thiểm điện màu bạc, quang mang chói mắt mạnh mẽ xé nát thiên .Tại đây ngắn ngủi đến mười phút thời gian, lại có tới chín miếng thất phẩm đan dược đồng thời sinh ra! cách khác, lúc này bầu trời xuất chín đạo Đan Lôi!
      Quang cảnh như vậy, quả nhiên cả đời khó gặp, bởi vậy, chung quanh quảng trường biển người đông nghịt, cũng bị ngày hôm nay, thời điểm Lôi Đình dữ dội lướt qua bầu khí kích động đến nhiệt huyết sôi trào lên, tiếng hoan hô đinh tai nhức óc trào dâng, cuối cùng hội tụ cùng tiếng sấm sét rung trời kia, hóa thành tiếng gầm đáng sợ theo bốn phương tám hướng khuếch tán ra. Toàn bộ Đan vực, mơ hồ có thể nghe thấy thanh vang vọng của loại thanh đáng sợ này.
      Đột nhiên xuất tám đạo Đan Lôi, cũng làm cho Tống Thanh cả kinh, nhìn thoáng qua quanh mình thấy mấy cái Đan Lôi kia, trong mắt xẹt qua chút cười lạnh, hoàn hảo, Đan Lôi bọn người kia thanh thế bằng mình, cách khác, phẩm chất đan dược của bọn họ, cũng hẳn là bằng .
      Bá bá bá! Thiểm điện màu bạc ùn ùn kéo đến xẹt qua phía chân trời, cuối cùng lướt tới thềm đá nổ tung mà , trong lúc nhất thời, khắp phía chân trời đều quanh quẩn tiếng sấm trầm thấp.
      Dưới loại tình huống vạn lôi vần vũ như kỳ quan, phía dưới Tiêu viêm, Tào Dĩnh, đám người Mộ Cốt lão nhân lại giống như nghe thấy, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm bên trong dược đỉnh của mình!
      Tại chỗ thềm đá, Đan thần ngồi xếp bằng, giờ phút này hai má cũng cực kỳ tái nhợt, thân thể của nàng vốn gầy yếu, nếu có linh hồn lực luợng chống đỡ, tại nàng sớm chống đỡ được, nhưng may mắn, nàng ngồi xuống:”Sắp thành công!”
      Giờ phút này Đan Thần hai mắt dường như đọng lại bên trong dược đỉnh, Thủ Ấn ngừng biến ảo, linh hồn lực bàng bạc mênh mông, liên tục ngừng dũng mãnh tiến vào đỉnh thuốc, trong lúc mơ hồ, trong sức mạnh linh hồn có linh khí nhàn nhạt tràn ngập.
      ”Phụt!” Thủ Ấn biến ảo, Đan Thần hai má đột nhiên đỏ lên, chợt ngụm máu tươi phụt lên mà ra, sau đó đều bắn ngược vào bên trong dược đỉnh, cuối cùng dung hợp lại thành viên thuốc quay cuồng trong ngọn lửa.
      Máu tưới dính lên đan dược, luồng quang mang sáng như ngọc mạnh mẽ giống như bánh xe mặt trời, đột nhiên xuất bên trong dược đỉnh, cỗ dao động năng luợng kinh khủng làm cho người khác cảm thấy kinh hãi thình thịch tiếng, liền bùng phát ra, đủ để thừa nhận Dị Hỏa đốt cháy dược đỉnh hồi lâu, cũng dưới loại tình huống dao động đáng sợ này, trực tiếp nổ tung thành vô số mảnh vỡ!
      ”Xuy!” Dược đỉnh nổ tung, đạo lục sắc quang trụ khổng lồ cỡ chứng mười trượng bạo xuất ra từ dược đỉnh nổ tung kia, bắn thẳng về phía chân trời!
      Tại chỗ lục sắc quang trụ phía dưới, bầu trời thiểm điện màu bạc dày đặc, giống như vào lúc này gặp phải thứ gì đó đáng sợ, nhanh chóng tránh lui, mấy cái Lôi vân lúc trước còn diễu võ giương oai, cũng vội vàng thối lui, dám cùng cột sang kia có nửa điểm dây dưa.
      Cột sáng dưới vô số ánh mắt rung động bắn thẳng về phía chân trời.Ngay sau đó, tại nơi cột sáng xẹt qua, mây mù đột ngột xuất , ngắn ngủi trong vài cái chớp mắt ngưng tụ thành mảnh Lôi Vân khổng lồ gần trăm mét!
      Hơn nữa, càng làm cho người khác cảm thấy khiếp đảm hơn, lúc này đây hình thành Lôi Vân, tự nhiên có được hai màu xanh lam, ngân bạc!
      “Nhị sắc Lôi Vân? Nhìn trời kìa” Xuất nhị sắc Lôi Vân, toàn bộ quảng trường thời khắc này đều sôi trào lên! Có được nhị sắc Đan lôi, rất nhiều người ở đây là lần đầu tiên trong đời nhìn thấy!
      đài cao, đám người Huyền Tử sắc mặt có chút ngưng trọng nhìn nhị sắc Lôi Vân, lát sau, liếc nhìn nhau, đều là gật gật đầu:”Đan gia nha đầu này, quả nhiên giống bình thường, có thể luyện chế ra bát phẩm đan dược, nhưng lại dẫn động nhị sắc Lôi Vân.”
      Bát phẩm đan dược, đan dược đạt đến phẩm cấp này có thể coi là đứng đỉnh Kim Tự Tháp trong các đan dược rồi. Bát phẩm cùng thất phẩm, tuy chỉ cách nhau phẩm, nhưng cách biệt lại như trời và đất vậy.
      Bát phẩm đan dược, có được linh tính, thậm chí cơ bản có được ít linh trí, cách khác, bát phẩm đan dược, có được lực lượng thuộc về tính mạng của nó! Có thể tính vào phạm trù sinh linh!
      Hơn nữa bát phẩm đan dược, phân chia cấp bậc rất nghiêm khắc, phẩm chất cũng thể dùng mắt thường để nhận biết, mà phải lấy màu sắc Đan Lôi để nhận biết phẩm chất!
      Đan dược phẩm chất càng cao, tại lúc thành hình dẫn động càng nhiều màu sắc Đan Lôi, nghe , nếu có thể dẫn động cửu sắc Đan Lôi, như vậy liền , đan dược có được tạo hóa lực, tiến vào cửu phẩm! Loại đan dược bực này, chỉ sợ xưng là Thần Đan cũng đủ.
      Mà Đan Thần có thể dẫn động nhị sắc Lôi Vân, cũng rằng, nàng thành công luyện chế ra bát phẩm đan dược, nhưng chỉ là nhị sắc Đan Lôi bát phẩm đan dược!
      Phía chân trời mênh mông, cuồn cuộn nhị sắc Lôi Vân chiếm cứ thiên , luồng Lôi uy mênh mông trong đó tràn ngập mà ra, Đan Lôi đưa tới quanh mình đám người Tống thanh kia, so với nhị sắc Đan Lôi có vẻ hết sức tầm thường!
      Nhìn nhị sắc Lôi Vân kia, đám người Tống Thanh miệng cũng ngập ngừng, tràn ngập cay đắng, nhị sắc Đan lôi vừa xuất , triệt để đem bọn họ đè xuống dưới chân!
      thềm đá, Đan Thần lau vết máu ở khóe miệng, hai gò má mặt tái nhợt, nhìn lên nhị sắc Lôi Vân bầu trời, khóe miệng lên chút tươi cười, có chút gian nan đứng dậy, thân hình gầy xinh xắn lại làm các cường giả Đấu Tôn dám có chút khinh thường.
      Mặc kê hôm nay kết quả có như thế nào, danh tiếng Đan gia, bởi vì tiểu nha đầu này, triệt để vang danh Trung Châu!
      ”Khanh khách, Đan Thần muội muội, mấy năm nay ngươi quả nhiên tiến bộ rất nhiều, bất quá muốn ta nhận thua, cũng đơn giản vậy đâu…” Ngay khi khuôn mặt của Đan Thần lên nét tươi cười phía xa xa, tiếng cười duyên đột nhiên truyền đến, nàng quay đầu lại, lại là nhìn thấy Tào Dĩnh từ từ đứng dậy, xem ra xinh đẹp động long người. Khuôn mắt giờ phút này cũng là có màu tái nhợt che khuất , nhưng dù vậy, vẻ diễm lê gương mặt tươi cười, vẫn là như trước rất quyến rũ.
      Luyện đan, trong long Tào Dĩnh cũng là đồng dạng kiêu ngạo, cũng phải xuông, nhiều năm tại Đan Tháp khổ tu, hôm nay, triệt để biểu hiên ra trước ánh mắt chăm chú của hang vạn người!
      gương mặt Tào Dĩnh lên chút kiêu ngạo, ngọc thủ đột nhiên kết động Thủ Ấn, chợt quát tiếng:”Lên”.
      Tiếng quát hạ xuống, cột sáng cự đại tại bên trong dược đỉnh trước mặt Tào Dĩnh dữ dội lướt ra, bay thẳng đến chân trời!
      Cột sáng dữ dội lướt , thiên mây mù nhanh chóng ngưng tụ, sau đó dưới vô số ánh mắt rung động, ra hai loại màu sắc, nhưng nếu là người có ánh mắt sắc bén, hẳn là có thể nhìn ra, tại bên dưới sắc xanh lam, ngân luợng vẫn còn pha trộn tia lãnh đạm hồng sắc!
      ”Lại là quả bát phẩm đan dược!” Toàn bộ quảng trường giờ khắc này triệt để sôi trào lên, vô số người ánh mắt đỏ bừng nhìn lên màu sắc Lôi Vân sáng như ngọc bầu trời, kích đông mênh mông trong lòng, máu trong người, chốc lát sôi trào hẳn lên! Thế này, mới là đan hội chân chính!
      Tống Thanh như si ngốc ngây người nhìn lên Lôi Vân bầu trời, loại cảm giác thất bại dâng lên trong đầu, cùng Tào Dĩnh, Đan Thần loại nghiệt bực này so sánh, quả nhiên còn kém nhiều lắm…Bất quá hoàn hảo, tên Tiêu Viêm kia…
      Xẹt qua cái ý nghĩ này trong đầu, ánh mắt Tống Thanh đột nhiên mở to lên, bởi vì - Tiêu Viêm tại vẫn ở phía xa xa thềm đá ngồi xếp bằng, rốt cuộc cũng chậm rãi đứng dậy.
      Khoảnh khắc thân thể Tiêu Viêm đứng lên, sân rộng, vô số ánh mắt nóng bỏng di động gần như là thuấn di qua, đột nhiên dừng lại thân thể !
      đài cao, đám người Huyền Tử nhịn được bàn tay nhàng nắm chặt, ánh mắt hội tụ tại đạo thân ảnh có vẻ hơi gầy phía bầu trời đầy mây đen!
      Năm đó, cái tên Dược trần kia ở chỗ này, lấy tư thái rung động, đạt được vinh quang duy nhất sáng chói như ngọc. Hôm nay, đệ tử của người năm đó được xưng là Luyện Đan giới chói mắt đệ nhất thiên tài, có thể hay tiếp tục nối tiếp nhất mạch vinh quang đó?!

    5. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 1180: Tam sắc Đan Lôi
      Dịch: Lãng Tử Đa Tình - Biên: chicken2911
      Dưới vô số ánh mắt nhìn chăm chú, Tiêu Viêm chậm rãi đứng dậy, bầu trời Lôi Đình nổ vang, ngẫu nhiên thiểm điện xẹt qua thiên , mang theo cường quang chiếu xạ lên khuôn mặt trẻ tuổi kia, nhìn lại có vẻ hết sức bình tĩnh.
      Nhìn Tiêu Viêm đứng lên, đám người Tào Dĩnh, Đan Thần, cũng đều dời ánh mắt từ Lôi Vân phía cao bầu trời xuống dưới, ngừng lại phía thân thể Tiêu Viêm.
      Tào Dĩnh ánh mắt có chút phức tạp nhìn thân ảnh hơi gầy của Tiêu Viêm, trong nội tâm rất ràng, người kia tại thiên phú luyện đan, so với nàng cũng thua kém bao nhiêu, đây là chỗ kiêu ngạo của nàng trong những năm qua, nàng đánh giá bực này đối với nam tử cũng tầm tuổi nàng, có thể nhìn ra nàng rất xem trọng Tiêu viêm.
      Hai má Đan thần tái nhợt, con ngươi cũng đồng dạng bỗng dừng lại người Tiêu Viêm, nàng cùng Tiêu Viêm từng có chút giao tình, nhưng nàng lại chưa từng đoán được, người này lại có thể có năng lực đường đến nơi đây.
      ”Hừ” Mộ Cốt lão nhân liếc mắt nhìn Tiêu Viêm cái, khóe miệng nổi lên nụ cười lạnh, vẫn chưa đem Tiêu Viêm để ở trong lòng.
      vậy ngươi là đệ tử thân truyền của Dược Trần kia, biết học được ở Dược Trần mấy phần bản lãnh. ”. Vị lão giả mà Huyền Tử gọi là Thanh Hoa lão quái, giờ phút này ánh mắt cũng dừng lại người Tiêu Viêm, trong lòng lẩm bẩm.
      Đối với vô số đạo ánh mắt riêng rẽ đồng nhất nhìn chăm chú, Tiêu Viêm vẫn như nghe thấy, sắc mặt bình tĩnh, hai mắt chăm chú nhìn bên trong dược đỉnh, lát sau, hít sâu hơi, chợt tay áo vung mạnh lên!
      !” Theo huy động của tay áo Tiêu Viêm, nắp đỉnh của Vạn Thú Đỉnh, nhất thời nhấc mở ra, năng luợng dao động kinh thiên, từ trong dược đỉnh thổi quét mà ra, chợt hung hăng đụng vào dược đỉnh vách đá, phát ra tiếng động đinh tai nhức óc.
      Tuy có dược đỉnh ngăn trở, nhưng vẫn có phần năng lượng khuếch tán mà ra, tới gần Tiêu Viêm bãi đá, loại năng luợng này trực tiếp dao động, thình thịnh tiếng bạo liệt nổ tung, bắn ra tràn đầy mảnh Thiên thạch.
      “Ầm! ”
      Năng luợng kinh thiên dao động vừa khuếch tán, Vạn Thú Đỉnh đột nhiên kịch liệt run rẩy, chợt đạo hỏa trụ xanh biếc khổng lồ, hưu tiếng, dưới ánh mắt rung động của mọi người, phóng lên cao!
      Hỏa trụ phóng tận trời, hỏa mang nóng cháy, chung quanh trong vòng tăm dặm đều có thể nhìn thấy, trong vòng trụ lửa kia, mơ hồ tràn ngập dao động năng lượng, làm cho ít cường giả sinh lòng hoảng sợ.
      “Loại dao động này…” đài cao, Huyền Tử hai mắt nheo lại, giọng :”Cũng hẳn là bát phẩm đan dược, tiểu tử này, quả nhiên trước kia còn lưu thủ, bất quá, biết có thể dẫn động mấy sắc Đan Lôi? ”.
      Lời Huyền Tử vừa hạ xuống, Thông thiên hỏa trụ phía cuối chân trời kia, cũng là bắt đầu ngưng tụ, sau hồi lâu, liền ngưng tụ thành hình dạng Lôi Vân! Toàn trường ổn định tâm trí, vô số đạo ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào Lôi Vân nổi lên bầu trời!
      Tại dưới ánh mắt soi mói toàn trường, Lôi Vân bốc lên, sau đó xanh lam, ngân luợng màu sắc, từ từ hiển lộ mà ra! ”Nhị sắc, cư nhiên cũng là nhị sắc Lôi Vân! ”. Nhìn màu sắc Lôi Vân kia, chung quanh quảng trường, nhất thời vang lên tiếng xôn xao kinh hãi.
      đúng, Lôi Vân tại còn bốc lên, còn có màu sắc khác xuất ! ”. Tiếng ồ náo động vừa mới vang lên lâu, đột nhiên lại them từng đạo tiếng kinh hô trào dâng.
      Nghe được tiếng kinh hô, ít người đột nhiên cả kinh, vội vàng ngưng thần chăm chú nhìn chằm chằm vào Lôi Vân nổi lên bầu trời, tại bên dưới màu sắc xanh lam, ngân bạc bắt đầu dần dần mạnh mẽ xuất . Sau lúc lâu, màu đỏ càng nồng đậm, tuy tới sau, nhưng độ dày màu sắc, muốn thấp hơn hai màu trước đó rồi!
      Đợi đến khi màu đỏ kia xuất , Lôi Vân quay cuồng rốt cuộc từ từ ngừng lại, sau đó triệt để đọng lại thành ba loại màu sắc diễm lệ.
      “Là tam sắc Lôi Vân! ”.
      “Quả nhiên là tam sắc, so với màu sắc Đan lôi của Tào Dĩnh càng nồng đậm hơn! ”
      “Tiêu Viêm này đến tột cùng là thần thánh phương nào? Thậm chí đến ngay cả Tào Dĩnh của Đan Tháp cũng thể sánh bằng ?”
      Cả quảng trường rộng lớn, giờ khắc này triệt để ồ lên, danh tiếng Tiêu Viêm, xa xa theo kịp danh tiếng vang dội của Tào Dĩnh, nhưng giờ biểu ra, lại trực tiếp vượt lên Tào Dĩnh, thành tích bực này, đủ để khiến cho trở thành ”Ngựa ô”giới đan hội!
      ”Người này…Làm sao có thể? . . . ”. Tống Thanh trợn mắt há mồm nhìn lên tam sắc Lôi Vân hoa mỹ bầu trời, trong lúc nhất thời có cảm giác đầu váng mắt hoa, phi thường ràng thực lực Luyện Đan của Tiêu Viêm, nhiều nhất là thất phẩm cao cấp đan dược, làm sao có thể luyện chế ra bát phẩm đan dược, lại còn là bát phẩm đan dược dẫn động tam sắc Lôi vân! Thành tích bực này, mặc dù là Tào Dĩnh, cũng hơn được a!
      “Người này, chẳng lẽ trước kia đều che giấu sao?”
      Phía xa xa, Tào Dĩnh cùng Đan Thần, cũng đồng thời bị tình huống như thế làm cho ngẩn ra, trong con ngươi toát ra chút vẻ rung động, ràng, thành tích bực này của Tiêu Viêm, cũng vượt ra xa dự liệu của các nàng.
      ”Vù vù.” Rung động kéo dài khoảng thời gian, rốt cục chậm rãi rút , đôi mắt đẹp Tào Dĩnh dừng ở phía dưới Lôi Vân, vẻ mặt bình tĩnh của thanh niên kia, làm cho vẻ kiêu ngạo trong con ngươi nàng rốt cục xẹt qua tia sáng kỳ dị.
      Nhiều năm như vậy, vị thiên chi kiều nữ làm cho vô số nam tử vĩ đại thần hồn điên đảo này, rốt cuộc trong thời khắc này, tại lúc Lôi Đình đánh xuống nơi người thanh niên, cảm giác được tia rung động trong sâu thẳm nội tâm.
      ”Tam sắc Đan Lôi a. Huyền Tử, ngươi lại thua rồi…”. đài cao, mỹ phụ khuôn mặt như đọng lại nhìn tam sắc Lôi Vân thiên , ánh mắt chuyển hướng sang thân ảnh gầy thềm đá, mỉm cười, giọng .
      “Ai, hổ là Dược Trần, mặc dù là tại, ta cũng như trước thắng được . ”. Huyền Tử ánh mắt dừng lại bầu trời, sau hồi mới thu hồi ánh mắt, thở dài tiếng, sắc mặt có chút phức tạp .
      “Tiêu Viêm này, ngày sau tiền đồ vô lượng. Thậm chí phải là, còn có thể trò giỏi hơn thầy”. khuôn mặt nghiêm khắc của lão giả da ngăm đen kia cũng lộ ra tia thưởng thức, tươi cười .
      Huyền Tử cùng mỹ phụ nhàng gật đầu! Người trước xoay chuyển ánh mắt, đột nhiên nhìn đến vị trí của Thanh Hoa lão quái cùng Mộ Cốt lão nhân, giờ ra còn hơi sớm, chỉ còn hai người, kết quả của bọn họ, quyết định đến ngôi vị quán quân đan hội lần này. ” biết cuối cùng người thắng, là ai…”.
      Làm như nghe thấy được Huyền Tử tự . Tại chỗ Tiêu Viêm, Lôi Vân hoàn toàn ngưng tụ. Xa xa Thanh Hoa lão quái, cũng phất ống tay áo cái, tiếp sau Tiêu Viêm, lão chậm rãi đứng dậy.
      Thanh Hoa lão quái đứng dậy, đầu tiên ánh mắt nhìn thoáng qua Tiêu Viêm hướng về phía khẽ gật đầu, miệng vừa động, có đạo thanh rất truyền vào trong tai Tiêu viêm: ”Tiểu tử kia, làm tồi, làm mất mặt mũi tên khốn Lão sư ngươi”.
      Đối với việc lão giả xa lạ này truyền , Tiêu Viêm cũng ngẩn ra, nghe ý tứ trong lời này, tự hồ cùng với Lão sư có chút quan hệ, lập tức dám chậm trễ, chắp tay cúi người thi lễ đối với lão giả.
      Thanh Hoa lão quái cuời cười, ánh mắt chuyển hướng người Mộ Cốt lão nhân chút động tĩnh, đôi mắt híp lại, có thể cảm ứng được, người kia tuyệt đối phải là nhân vật tầm thường, hơn nữa trong lúc mơ hồ, lại có cảm giác rất quen thuộc.
      Loại cảm giác này, Thanh Hoa lão quái bồi hồi chút liền vứt bỏ, ánh mắt nhìn chăm chú lên dược đỉnh trước mặt, sau đó dưới vô số luồng ánh mắt soi mói, vung tay áo đem nắp dược đỉnh đánh bay xuống đất.
      Nắp đỉnh rơi xuống, luồng dao động năng lượng kém Tiêu Viêm lúc trước chút nào liền bùng phát ra, sau đó cột sáng lao ra khỏi nắp đỉnh, bắn thẳng đến phía chân trời.
      Vô số luồng ánh mắt hội tụ lại xẹt qua cột sáng bầu trời, mấy phút đồng hồ sau. gian hơi dao động, sương mù ngưng tụ, sau đó biến thành hình dạng Lôi vân, trải qua trận quay cuồng kịch liệt, hai loại màu sắc đầu tiên hiển lộ mà ra. Ngay sau đó, lại thêm đạo màu sắc lặng yên xuất , cuối cùng đọng lại thành tam sắc Đan Lôi phía bầu trời! ”Cư nhiên cũng là tam sắc Đan Lôi? ”.
      Nhìn ba loại màu sắc cuối cùng đọng lại phía , Lôi Vân quay cuồng từ từ đình chỉ, sân rộng cũng liên tiếp vang lên từng tiếng kinh ngạc.
      Đan Lôi của Thanh Hoa lão quái, cũng hơi kém Tiêu Viêm, bất quá đều là tam sắc Đan Lôi, hơn nữa màu sắc và độ dày cũng kém hơn bao nhiêu, chỉ dựa vào mắt thường mà …, lại có chút khó khăn để phân biệt được đến cùng là ai hơn ai.
      ”Tam sắc Đan Lôi, lão gia hỏa này thuật luyện đan cũng là có chút tiến bộ a”.
      Nhìn tam sắc Đan Lôi bầu trời, đám người Huyền Tử cũng khẽ gật đầu, cười . ”Kế tiếp, chỉ còn cái tên kia”. Mỹ phụ đôi mắt vừa chuyển, dừng lại người Mộ Cốt lão nhân, chậm rãi .
      Nghe vậy, mấy người Huyền Tử cũng khẽ gật đầu, chẳng biết vì sao, tâm tư tĩnh lặng lại nổi lên chút nhàn nhạt bất an.
      Đợi đến khi tam sắc Đan Lôi của Thanh Hoa lão quái thành hình, toàn trường cảm thán phen, sau đó xoay người trở lại, hẹn mà cùng nhìn về phía chỗ cuối cùng thềm đá, nơi đó, đạo hắc y nhân ngồi xếp bằng. .
      Ngay khi ánh mắt mọi nguời nhìn chăm chú, Mộ Cốt lão nhân khuôn mặt chậm rãi lên nụ cười có chút quỷ dị, chợt từ từ đứng lên, ánh mắt lạnh lẽo liếc Tiêu Viêm cái, sau đó ánh mắt ném về phía đám người Huyền Tử, trong mắt tràn ngập vẻ giễu cợt. Nhận thấy ánh mắt của , đám người Huyền Tử trong lòng liền trầm xuống.
      ”Kiệt kiệt, Huyền Tử, ngại quá, xem ra quán quân lần đan hội này, cũng là bị lão phu mang rồi ha ha! ”.
      Nhìn thấy sắc mặt đám người Huyền Tử hơi trầm xuống, Mộ Cốt lão nhân khỏi quỷ dị cười to, tiếng cười lần này, rốt cuộc còn che dấu, trực tiếp biến thành thanh quen thuộc đêm hôm đó Tiêu viêm nghe được.
      Tiếng cười hạ xuống, Mộ Cốt lão nhân cong ngón tay búng ra, đạo cột sáng khủng bố cực đoan, giống như loại laser xuyên thủng thiên địa, mang theo dao động mênh mông phóng vút lên phía chân trời.
      ”Kiệt kiệt, Dược trần dạy dỗ đồ đệ, bất quá cũng chỉ như thế thôi”.
      Cột sáng mênh mông dựng lên tận trời, Mộ Cốt lão nhân lạnh lẽo cười to, làm cho tâm thần Tiêu Viêm, dần dần trầm xuống.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :