Chương 1070: Thăng cấp Dịch: Datlucky_way (A Ky) Sau khi biết được tung tích của Thiên Hạt Độc Long thú thì Tiêu Viêm vẫn chưa vì thế mà vội vàng, ma thú có thực lực bát tinh Đấu Tông phải là vật tầm thường, nếu có sự chuẩn bị chu toàn thì sợ rằng cơ hội đắc thủ sẽ nhiều. Thực lực của Tiêu Viêm bây giờ mới chỉ là nhất tinh Đấu Tông, mà Tiểu Y Tiên thì có chút ngoài dự kiến đã đạt đến lục tinh Đấu Tông. Tốc độ tu luyện của hai người như thế đã là tồi, nếu như hai người bọn họ liên thủ thì việc chém giết con Thiên Hạt Độc Long Thú kia cũng phải là thể, nhưng nhất ̣nh sẽ hao tổn một chút. Dù sao thì bát tinh Đấu Tông cũng đã ngang ngửa với tên quái vật Phí Thiên rồi, mặt khác, ai cũng biết con ma thú này có còn con bài chưa lật nào ? Nếu như đến lúc đó mà thể một lần bắt nó rồi để cho nó chạy thoát thì sẽ phải đến đâu mà tìm đây? Hơn nữa, cho dù Tiêu Viêm có tinh lực tìm thì Tiểu Y Tiên cũng sẽ có đủ thời gian chờ đợi nữa, cho nên nếu như động thủ thì thôi, đã động thủ thì phải có nắm chắc! Hơn nữa, cái con Thiên Hạt Độc Long thú, bá chủ một phương của Lạc Thần Giản này cũng đã hóa hình được, cho nên linh trí của nó sẽ kém gì so với loài người, nói chừng còn gian xảo hơn. Cho nên dưới trướng của nó cũng sẽ có ít ma thú có thực lực mạnh, một khi động thủ thì những con ma thú đó cũng sẽ là phiền phức nhỏ. Nhưng mà may mắn là trong giới chỉ của Tiêu Viêm vẫn còn có trợ thủ lợi hại như Thiên Hỏa tôn giả, dựa theo tính toán ban đầu thì hắn muốn luyện chế thân thể được cho Thiên Hỏa tôn giả ra, sau đó mới động thủ với con Thiên Hạt Độc Long Thú kia, nhưng sau khi nhìn lại tài liệu thì lại vừa vặn thiếu một vật, đó chính là máu huyết ma thú cấp bảy. Đương nhiên nếu như thật sự lấy ra hết thì cũng phải là có, giọt máu huyết tinh luyện từ trong thây khô Thiên hoàng kia hẳn có cấp bậc xa hơn điều cầu, nhưng mà đáng tiếc là số lượng lại đủ. Tinh huyết Thiên Hoàng mà Tiêu Viêm còn lưu lại chỉ còn có ít ỏi vài giọt, với số lượng ấy thì căn bản thể luyện chế ra được thân thể cho Thiên Hỏa tôn giả được. Cho nên để luyện chế thân thể này thì cũng phải đành đánh Thiên Hạt Độc Long thú trước. Dưới ánh sáng nhu hòa trong động, Tiêu Viêm cởi trần ngồi xếp bằng. Ở ngay ngực của hắn thì có thể loáng thoáng thấy Ma Độc Ban đen như mực kia động đậy, mà xung quanh đám độc ban ấy thì có một ngọn lửa màu xanh nhàn nhạt ngừng thiêu đốt, dưới cái nhiệt độ cao kinh khủng của ngọn lửa ấy thì Ma Độc Ban ngừng tán hắc khí ra, những làn hắc khí ấy cuối cùng bị hút vào trong cái ngọn lửa cực nóng đó. Lấy thực lực hiện giờ của Tiêu Viêm thì Ma Độc Ban này đã thể tạo thành uy hiếp gì đối với hắn nữa, hơn nữa hắn còn có dị hỏa nên căn bản là có thể tùy tâm sở dục mà luyện hóa nó. Đương nhiên, hắn lo lắng đến việc nếu một lần luyện hóa hết Ma Độc Ban dẫn đến việc thực lực tăng trưởng mạnh làm ảnh hưởng đến căn cơ tu luyện của mình, cho nên Tiêu Viêm vào thời điểm luyện hóa thì vẫn vô cùng chậm rãi. Tuy nói trong quá trình luyện hóa thì Tiêu Viêm đã tận lực kiềm hãm lại, nhưng tốc độ tu luyện của hắn vẫn nhanh vô cùng, những Đấu Tông bình thường cũng thể nào theo kịp được. Dù sao, người khác cũng thể có được một lượng đấu khí tinh thuần cung cấp cho bản thân mình như Tiêu Viêm được, cho nên xem ra việc lưu Hạt Tất Nham của Vạn Hạt môn năm đó lại quả là việc sai. Trong sơn động còn có một đống lửa được đốt lên, bên cạnh đốt lửa đó, Tiểu Y Tiên chống cằm nhìn sang Tiêu Viêm tu luyện. Mỗi lần nhìn sang chỗ Ma Độc Ban ở ngực Tiêu Viêm thì lại có chút dừng lại, trong mắt dường như nhớ lại, dường như là nhớ về cảnh tượng chống lại Vạn Hạt Môn năm xưa ở Xuất Vân đế quốc. Ầm! Ngay khi Tiểu Y Tiên suy nghĩ mông lung thì đột nhiên có một thanh trầm thấp vang lên trong sơn động, Tiểu Y Tiên vội vàng ngẩng đầu lên thì liền thấy năng lượng trong sơn động trở nên dữ dội, giống như là có một cái gì đó uy hiếp khiến chúng trở nên dữ tợn hơn. Ánh mắt Tiểu Y Tiên nhìn về phương hướng năng lượng tụ tập lại, lập tức nhận ra trung tâm của nơi đó chính là người Tiêu Viêm, lập tức kinh ngạc nói nhỏ: - Thăng cấp ư? Đối với dị tượng này thì Tiểu Y Tiên cũng xa lạ gì, bởi vì nàng đã trải qua nhiều lần. - Thực lực của Hạt Tất Nham năm đó ước chừng ở tam, tứ tinh Đấu Tông, lấy Ma Độc Ban được hình thành từ đấu khí của hắn tuy có làm cho Tiêu Viêm bị khổ sở, nhưng nói chung vẫn là một liều thuốc bổ tồi. Tiểu Y Tiên nhẹ giọng cười, cũng lo lắng gì nữa. Nàng có thể cảm giác được Tiêu Viêm hiện đến đạt đến cảnh giới nhất tinh Đấu Tông ̉nh phong, nếu tiếp tục luyện hóa thêm một chút Ma Độc Ban thì sẽ làm cho hắn như nước chảy thành sông, thuận lợi mà thăng cấp. Đúng như Tiểu Y Tiên dự đoán, sau khi dị tượng xuất hiện thì Tiêu Viêm vẫn hề xuất hiện vẻ bối rối gì, ngược lại còn gia tăng lực hút. Rồi bỗng nhiên có một ngọn lửa màu xanh từ trong cơ thể trào ra bao quanh thân thể của hắn, những luồng năng lượng thiên ̣a kia sau khi được dị hỏa luyện hóa rồi thì mới bị hút vào trong thể nội. Khắp nơi trong Lạc Thần Giản đều là nơi độc vật tung hoành, ngay cả năng lượng trong thiên ̣a cũng đều có ẩn chứa độc khí. Những cường giả lúc bình thường đều dám ở chỗ này tu luyện, may mà Tiêu Viêm có dị hỏa hộ thể, những luồng năng lượng đó sau khi qua dị hỏa thì những độc khí ẩn chứa trong đó dưới cái nhiệt độ khủng bố ẩn chứa bên trong đều tự động tản . Những luồng năng lượng khổng lồ liên tục ngừng từ bên ngoài sơn động tràn vào, sau đó hình thành một vòng lốc xoáy xoay quanh thân hình Tiêu Viêm, rồi từ từ vào trong thể nội. Nhìn thấy động tĩnh do Tiêu Viêm gây nên thì Tiểu Y Tiên cũng lười biếng đứng dậy một chút. Những độc vật trong Lạc Thần Giản cực kỳ nhạy cảm với năng lượng trong thiên ̣a, Tiêu Viêm hấp thu nhiều năng lượng thiên ̣a như vậy thì sẽ khiến cho các độc vật ấy chú ý, cho nên nàng cũng phải vì hắn mà làm hộ pháp một chút. Tiểu Y Tiên dừng ngay tại cửa của động khẩu, nhìn cái thế giới màu đen ở bên ngoài thì nàng trầm mặc một chút. Rồi bỗng nhiên có một ̃ hơi thở bàng bạc từ người nàng chậm rãi toát ra, làm kinh sợ một số độc vật hung ác bị động tĩnh hấp dẫn chạy đến. Dị tượng trong sơn động kéo dài khoảng chừng nửa canh giờ, sau đó mới từ từ yếu bớt , mà ̃ lốc xoáy năng lượng xung quanh Tiêu Viêm cũng dần dần trở nên hư ảo. Ngay khi đạo năng lượng cuối cùng tiến vào trong cơ thể Tiêu Viêm lâu thì hai mắt nhắm chặt kia cũng từ từ lay động, sau đó mở ra. Nhất thời có hai ̣t sáng như hai luồng năng lượng thực chất vậy mạnh mẽ bắn ra tới một tảng đá, lập tức xuyên qua tảng đá. Đây chính là tình huống xuất hiện khi năng lượng trong cơ thể quá nhiều gây nên. Sau khi hai ̣t sáng năng lượng này bắn ra thì tinh quang trong mắt Tiêu Viêm mới từ từ ít , sau đó mới bình phục lại. Nhìn hắn lúc này thì dường như khác gì so với lúc trước, nhưng khí tức của hắn thì lại mạnh hơn trước rất nhiều. Bàn tay của Tiêu Viêm khẽ vươn ra rồi nắm chặt lại, gian xung quanh lập tức nổi lên từng khe nứt. Khống chế lực lượng gian chính là đặc trưng của Đấu Tông, nhưng ở cảnh giới này thì chỉ là khống chế ở bước đầu mà thôi. Chỉ khi đạt tới cảnh giới Đấu Tôn, thậm chí là Đấu Thánh thì mới có thể khống chế gian được một cách hoàn mỹ! - Được rồi chứ? Ngay khi Tiêu Viêm thử khống chế gian thì một thanh nhẹ dịu vang lên. Ngay khi hắn ngẩng đầu lên thì trước mặt hắn chính là Tiểu Y Tiên mặc một bộ quần áo màu trắng, vô cùng động lòng người. - Ma Độc Ban này đúng là thứ tốt, nếu để cho ta hấp thu năng lượng ngoại giới thì chỉ sợ ít nhất cần phải hai tháng nữa mới có thể đạt đến nhị tinh. Tiêu Viêm nhìn qua cái Ma Độc Ban ở ngay trước ngực, cười nói. - Nhưng điều kiện tiên quyết là ngươi phải có năng lực nắm giữ nó, chẳng lẽ ngươi quên mình đã từng bị thứ này giày vò như thế nào sao? Tiểu Y Tiên liếc nhìn Tiêu Viêm một cái, người này đúng là quên nhanh thật. Tiêu Viêm cười, đem quần áo mặc vào, : - Hân Lam còn chưa trở lại? - Ừ, muội ấy cũng đã bốn ngày rồi, biết có xảy ra chuyện gì ? Tiểu Y Tiên khẽ gật đầu, chần chờ . - Chắc đâu, ̣a khôi vẫn theo bảo vệ nàng ta, nếu như có xảy ra chuyện gì thì ta đã cảm nhận được thông qua ̣a khôi mới đúng. Tiêu Viêm hơi trầm ngâm, lắc lắc đầu , : - Đợi thêm một, hai ngày nữa . Chờ sau khi ̣a khôi về thì chúng ta mới bắt đầu tìm tung tích của Thiên Hạt Độc Long thú, lúc đó mới an tâm được. Đối với quyết ̣nh của Tiêu Viêm thì Tiểu Y Tiên hề có phản đối nào, liền lập tức gật đầu. Một ngày sau đó thì Hân Lam vẫn chưa trở về. Ngay lúc Tiêu Viêm cho rằng có điều gì xảy ra thì có một thanh xé gió ở ngay ngoài sơn động vang lên, rồi có một thân ảnh quen thuộc có chút bối rối vào, phía sau nàng ta là ̣a khôi theo sát. Nhìn thấy Hân Lam bình yên vô sự thì Tiêu Viêm cùng Tiểu Y Tiên cũng khẽ thở nhẹ một hơi. Nhưng ngay sau khi nhìn thấy thần sắc bối rối của nàng ta thì có chút nhướng mày: - Đã xảy ra chuyện gì? - Tiêu Viêm đại ca, tình phiền toái, ngươi cùng Tiểu Y Tiên tỷ tỷ bị Băng Hà cốc truy nã rồi, hơn nữa bọn họ tựa hồ cũng biết các ngươi còn tại Lạc Thần Giản. giờ có rất nhiều cường giả Băng Hà ́c đến Lạc Thần Giản này, nghe nói trong đó còn có cường giả Đấu Tông ̉nh phong. Hân Lam dùng sức nuốt nước miếng cái, hai má có chút tái nhợt gấp giọng . - Đấu Tông ̉nh phong? Nghe vậy thì Tiêu Viêm cùng Tiểu Y Tiên đều khẽ biến sắc, sắc mặt có chút trầm hẳn lên. Băng Hà ́c lần này đúng là thật chịu trả giá a, Đấu Tông ̉nh phong, ngay cả Phí Thiên của Phong Lôi các còn chưa đạt mới trình độ này. - Xem ra chúng ta phải đẩy hành trình nhanh hơn, trước khi bọn hắn tìm ra được chúng ta thì chúng ta phải giải quyết Thiên Hạt Độc Long thú kia. Chỉ cần giúp Thiên Hỏa tôn giả luyện chế được thân thể thì lúc đó cũng có gì đáng ngại nữa. Ánh mắt của Tiêu Viêm hơi lóe lên, hiện tại đã còn thời gian tra hỏi làm sao hành tung của bọn họ như thế nào bị Băng Hà côc biết. Hắn ngẩng đầu một cái, nhìn Tiểu Y Tiên một cái rồi nói:
Chương 1071: Thiên Hạt Độc Long Thú Dịch: Tô Bá Quyền - Biên: dihiep2010 (A Híp) Ở sâu bên trong Lạc Thần Giản, khói độc lượn lờ, mặc dù ở nơi này khí vẫn có chút hương vị thoáng đản, nhưng nếu bị cuốn hút vào trong đó, cũng tương đối phiền toái. Trong Lạc Thần Giản, được che kín bởi vô số khe nứt đen nhánh, ngẫu nhiên từ trong khe nứt kia truyền ra mấy tiếng rít rợn người, tất cả những sinh vật nơi đây, sau khi trải qua trăm năm tiến hóa, cơ hồ mỗi con đều mang kịch độc, chỉ sơ sẩy chút, cũng có thể lật thuyền trong mương. Trong địa vực hoang vắng, đột nhiên có thanh xé gió rất vang lên, chợt mấy đạo thân ảnh gấp gáp từ xa lao đến, chỉ qua vài lần chớp động, ra ngoài trăm thước, mà đợi khi họ đến gần, mới nhìn thấy bộ dáng đối phương, tự nhiên chính là đoàn người Tiêu Viêm vì Thiên Hạt Độc Long Thú mà đến. Tiêu Viêm nhàng dừng lại khối hắc thạnh, ánh mắt nhìn xa xa. Nhưng bởi vì khói độc ở khắp nơi, nên tầm nhìn cũng hạn hẹp hơn. Tiểu Y Tiên, tên Thiên Hạt Độc Long Thú ở nơi nào? Tiêu Viêm nghiêng đầu nhìn thoáng qua Tiểu Y Tiên và Hân Lam phía sau, hỏi. Nghe vậy, Tiểu Y Tiên cũng nhìn chung quanh vòng, đôi mắt khép hờ, thân là Ách Nan Độc Thể, nàng tựa hồ với ít độc vật vô cùng nhạy cảm, sau cảm ứng lát, nàng lại lần nữa mở mắt ra, ngón tay chỉ về phía Bắc giọng : Bên kia, nhanh lên, mùi độc người tên kia, cho dù cách bao xa ta cũng có thể ngửi được. Tiêu Viêm khẽ gật đầu, liếc mắt nhìn Địa Khôi vẫn luôn theo sát bên mình, chợt khẽ thở hơi dài, xem ra hôm nay thể thiếu hồi ác chiến rồi, bát tinh Đấu Tông, hơn nữa lại có thân thể cường hãn của ma thú, Thiên Hạt Độc Long Thú là đối thủ cực kỳ khó chơi đây. Hân Lam, đến lúc đó nếu có khai chiến, ngươi cố gắng trốn xa tí, nên để bị liên lụy, Tiêu Viêm nghiêng đầu dặn dò Hân Lam tiếng, sau đó thân hình vừa động, theo hướng Tiểu Y Tiên vừa chỉ nhoáng cái biến mất. Hân Lam khẽ gật đầu, lấy thực lực của nàng giờ, căn bản đủ tư cách tham dự cuộc chiến đẳng cấp này, dĩ nhiên trốn xa, ngược lại là tốt nhất. thôi, ngươi nuốt mấy viên Tị Độc Đan mà Tiêu Viêm đưa cho, chỉ cần chủ động trêu chọc mấy con độc vật hung ác, chúng nó làm phiền ngươi đâu. Tiểu Y Tiên nhìn về phía Hân Lam mỉm cười, sau đó kéo nàng, nhanh chóng đuổi kịp Tiêu Viêm phía trước. Trong khi đám người Tiêu Viêm tiến về phía Thiên Hạt Độc Long Thú ở nơi xa ngay chỗ ra vào của Lạc Thần Giản, lại có đám người tới, khiến cho chỗ đó trở nên sôi động hẳn lên. Tại cửa Bắc của Lạc Thần Giản, có rất nhiều thân ảnh bạch y, khắp toàn thân đều là hàn khí từ bên trong cơ thể họ tràn ra, lập tức cả mảnh thiên địa này cũng bị liên lụy, nhiệt độ hạ thấp xuống rất nhiều. Ở đây trước mặt đám người bạch y kia, là bốn thân ảnh tang thương thê thảm, bốn người này tùy ý đứng đó, liền có ba đạo hơi thở băng hàn, từ từ khuếch tán ra làm cho người ta có cảm giác vô cùng đè nén. Trong bốn người kia, khiến cho người ta chú ý nhất, chính là vị lão giả đứng ở giữa, cả người của vị lão giả này đều bạc trắng, trong tay lão còn cầm cái gậy rắn màu trắng như bạch ngọc, đầu rắn dữ tợn ra cỗ khí thế cường đại, đôi mắt rắn lộ vẻ hàn khí, nếu so sánh với ba vị lão giả bên cạnh, có vẻ vô cùng bình thường, toàn thân có nửa điểm năng lượng ba động, thậm chí ngay cả khuôn mặt già nua, đều có vẻ dị thường khô héo, hai mắt híp lại, lộ ra ít đục ngầu, cùng với những lão giả bình thường có gì khác nhau. Mà làm cho người khác kinh ngạc chính là, hết lần này đến lần khác, vị lão giả nhìn ra có chút đặc biệt kia, lại đứng ở giữa đoàn người, thậm chí ngay cả ba vị bạch y lão giả với hơi thở bàng bạc kia, cũng đều đứng ở phía sau nửa bước, mặt, lộ ra ít cung kính. Xung quanh cửa ra vào Lạc Thần Giản, vẫn còn phần đông những người xem náo nhiệt, nhưng khi nhìn thấy trận chiến bên này cũng đều cả kinh, đặc biệt nhìn thấy hoa văn bông tuyết đặc thù quần áo những người này lại càng xôn xao hơn. Dĩ nhiên là người của Băng Hà Cốc? Dẫn đầu, dĩ nhiên là bốn vị Đấu Tông cường giả? Trời ạ, rốt cuộc Băng Hà Cốc muốn làm gì? Nghe , Băng Phù và số ít đệ tử của ba trưởng lão Băng Hà Cốc, đều bỏ mình trong tay Ách Nan Độc Nữ, xem ra lần này Băng Hà Cốc bạo nộ rồi, mà cái vị lão giả chống gậy kia, nếu như ta đoán lầm, hẳn là Thiên Xà trưởng lão của Băng Hà Cốc . Vị này cho dù ở trong Băng Hà Cốc cũng là trong ba đại nhân vật a. Thiên Xà trưởng lão? nghĩ tới Băng Hà Cốc lần này ngay cả cũng được phái ra. Vị Ách Nan Độc Nữ kia, sợ rằng chạy trời khỏi nắng a. Bên kia vang lên tiếng đàm luận xôn xao, nhưng vẫn làm cho đội ngũ áo trắng nơi đây có nửa điểm động tĩnh, cái vị lão giả chống gậy đứng trước nhất, lặng lẽ mở đôi mắt đục ngầu ra, thản nhiên : Mọi người đến đông đủ chưa? Mọi người đều tới, chỉ còn chờ Xà lão phân phó thôi. Bạch y lão giả ở bên vội vàng trả lời. Cái vị được gọi là Xà lão kia liền chậm rãi gật đầu, vươn bàn tay ra, rung rung thân mình, hóa ra khối băng kính, mặt băng kính liền ra bức họa, mà bức họa đó vừa vặn là Tiêu Viêm, là Tiểu Y Tiên và Địa Khôi, thậm chí có cả hình của Thiên Hỏa Tôn Giả nữa. Đây là hình ảnh trọn vẹn được tìm thấy từ bên trong linh hồn còn sót lại của những đệ tử Băng Hà Cốc, bất quá nghĩ tới Ách Nan Độc Nữ còn có ngoại viện, chỉ là những người kia rất là lạ mặt vô cùng, vậy hẳn là ngoại nhân bên ngoài tới Đan Vực rồi. Ha hả, Băng Hà Cốc thiệt nhiều năm chưa gặp phải khiêu khích, tay lão phu cũng có chút ngứa ngáy. Lão giả chống xà quải nghiêng đầu ánh mắt đảo qua Hàn Băng Kính, lại cười, tiếng cười như cú đêm, làm cho lông mao người ta có cảm giác dựng đứng lên. Nghe thấy tiếng cười, ba vị bạch y lão giả bên cạnh đều run cả mình, bọn họ biết, trong khi cười càng nắc nẻ, sát ý trong lòng càng thêm dày đặc. thôi, lão phu cũng muốn sớm gặp chút đám người xa lạ này. Cường giả a, uy áp của Băng Hà Cốc quá khiêu khích a. Lão giả nhàng vung tay lên, sau đó liền chống xà quải, chậm rãi cầm đầu vào bên trong Lạc Thần Giản, theo sau đó là đám đệ tử Băng Hà Cốc cũng theo sát mà lên, di chuyển, mang theo nửa điểm tiếng vang, bộ dáng nghiễm nhiên là được huấn luyện vô cùng nghiêm chỉnh. Từng ánh mắt nhìn vào đám người Băng Hà Cốc cho đến khi khuất bóng trong tầm nhìn, hai mặt nhìn nhau, trong long đều xuất liệt hỏa, bọn họ biết, Lạc Thần Giản lần này chỉ sợ là yên bình rồi. Tới rồi… tòa thạch bảo này chính là mục tiêu của chúng ta. “Ồ” Nghe vậy, Tiêu Viêm cước bộ chậm lại, sau đó ngẩng đầu, hai mắt híp lại nhìn về phía xa xa, chỉ thấy được tại bên trong được che phủ bởi làn khói độc nồng đậm chính là tòa thạch bảo màu trắng, như như . Thiên Hạt Độc Long Thú chính là ở chỗ này? Tiêu Viêm xoa xoa đôi bàn tay, trong mắt ra chút nóng bỏng, đường từ Hắc Giác Vực tìm đến Trung Châu, cuối cùng lại gặp được đầu Thiên Hạt Độc Long Thú còn sống. Tiểu Y Tiên mỉm cười gật đầu, : “Ta nghĩ chỉ sợ nó cũng cảm ứng được ta, tựa hồ với độc thú ở cấp bậc này đối với Ách Nan Độc Thể của ta, cũng có lực cảm ứng rất nhạy cảm. khi như vậy, chúng ta đến gặp Thái cổ độc thú , biết bộ dáng ra sao nhỉ, Hân Lam, ngươi ở trong này chờ, cần tiếp tục theo chúng ta. Tiêu Viêm mỉm cười đối với Hân Lam dặn dò tiếng. “Ừm” Hân Lam gật gật đầu nhắc nhở : “Vậy, các ngươi phải cẩn thận chút đó” Tiêu Viêm cười cười, mũi chân điểm lên mặt đất cái, thân thể hóa thành đạo hắc tuyến, như tia chớp lao về tòa thạch bảo kia, sau đó Tiểu Y Tiên và Địa Khôi cũng theo sát tới. Với tốc độ của ba người, chỉ trong thời gian chốc lát, liền ra trong phạm vi ngàn mét quanh thạch bảo, mà sau khi họ tiếp cận, mới thấy được khổng lồ của tòa thạch bảo, nhìn qua có vẻ màng theo đại khí bàng bạc. Grào! Ngay khi ba người đặt chân lên phạm vi ba ngàn mét, mảnh đại địa này đột nhiên kịch liệt chấn động, chợt thanh Thiên Long khủng khiếp, mạnh mẽ từ trong thạch bảo truyền ra, nó di chuyển giống như cuồng phong cuồn cuộn tới, đem tất cả bụi đá mặt đất đều hất tung bay lên! Ha ha, tiểu mỹ nhân, nghĩ tới ngươi tìm tới tận của rồi nha, khi như vậy, hãy ngoan ngoãn lưu lại làm nữ nhân của ta , bổn vương muốn Ách Nan Độc Thể của ngươi, làm gốc sinh ra hậu nhân đại vương hoàn mỹ nhất, huyết thống thuần chính nhất. Tiếng Long ngâm vang vọng ngớt, tiếng cười to như sấm động liên tục từ trong thạch bảo truyền ra, sau đó như sóng xung kích khuếch tán mà ra. Tiếng cười to đó vừa hạ xuống, chỉ nghe thấy đạo kình phong sắc bén vang lên, thân ảnh màu đỏ như ánh chớp từ trong thạch bảo lao ra, đôi Long dực dài gần mười trượng mở ra, mà ở phía sau nó lại có cái đuôi bọ cạp đỏ như máu dài gần chục thước, đuôi tiêm, lộ ra hàn quang sắc bén. Thân ảnh trôi nổi trung, mà ở phía sau chính là vầng trăng tròn lơ lửng. Hai cánh duỗi ra, cái đuôi như độc xà, ngửa mặt lên trời gầm thét, độc khí ngập trời! Ba người Tiêu Viêm cũng chậm rãi dừng lại, nhìn vào bóng người dang rộng Long dực thiên kia, cảm nhận được cỗ khí thế ngập trời, trong mắt cũng xẹt qua vẻ kinh ngạc, đây chính là Thiên Hạt Độc Long Thú trong truyền thuyết sao? Quả nhiên rất mạnh. Bất quá ma hạch, tinh huyết của nó là của chúng ta. Tiêu Viêm liếm liếm miệng, trong mắt lọ ra vẻ chiến ý nồng đậm.
Chương 1072: Hạt Long Tộc Dịch: Tô Bá Quyền - Biên: dihiep2010 (A Híp) Nhìn thân ảnh độc khí ngập trời, đôi mắt xinh đẹp của Tiểu Y Tiên thoáng vẻ kinh ngạc. Thực lực của Thiên Hạt Độc Long Thú quá khủng bố, muốn bắt nó xem ra thể tránh khỏi trận ác chiến. Huyết hồng thân ảnh trôi nổi phía chân trời, đôi long dực to lớn sau lưng chậm rãi vỗ mang theo từng trận cuồng phong. Nhưng, ngoại trừ hai cánh sau lưng cùng hạt vĩ [1] sắc bén ra, Thiên Hạt Độc Long Thú chẳng khác gì người thường. Hơn nữa, dung mạo nó lại vô cùng tuấn mĩ, thậm chí mơ hồ còn lộ ra chút mê hoặc. Thiên Hạt Độc Long Thú chậm rãi hạ xuống, dừng lại giữa trung, ánh mắt nó đảo qua Tiểu Y Tiên sau đó đối nhãn cùng Tiêu Viêm, chau mày : “Ta tự hỏi người trẻ tuổi như ngươi sao lại có gan vậy, hóa ra là có người giúp đỡ. Bất quá, chỉ với thực lực Nhị tinh Đấu Tông của tên tiểu tử này ngay đến cả tư cách để bổn vương ra tay cũng có!” “Ta chỉ hướng đến ngươi đòi vật mà thôi!” Tiểu Y Tiên mỉm cười, giọng . “Sao? thành vấn đề! Chỉ cần ngươi lưu lại làm nữ nhân bản vương, chỉ vật, cho dù là nhiều thứ hơn nữa bản vương cũng cho ngươi!” Nghe vậy, Thiên Hạt Độc Long Thú cười, ánh mắt lóe từng tia dâm tà nhìn chằm chằm vào thân thể động lòng người của Tiểu Y Tiên. Mấy năm nay Thiên Hạt Độc Long Thú chưa từng gặp qua nữ nhân nào khiến động lòng, như thế này là do bị Ách Nan Độc Thể hấp dẫn. Thân là độc thú, Ách Nan Độc Thể đối với chính là độc dược khiến linh hồn run sợ, vô cùng thư sướng. Lúc trước, lần đầu tiên nhìn thấy Tiểu Y Tiên, hiểu rằng, nữ nhân này nhất định phải thuộc về . “ như vậy, ngươi hãy giao ma hạch cho ta !” Ánh nhìn của Thiên Hạt Độc Long Thú khiến đôi mắt Tiểu Y Tiên xẹt lên hàng quang, thản nhiên . Khuôn mặt cười của Thiên Hạt Độc Long Thú chậm rãi ngưng lại, vẻ tuấn mĩ dần trở nên trầm, liếm môi : “Xem ra, thiện giả bất lai, lai giả bất thiện. Nếu đổi lại kẻ khác dám vậy trước mặt bản vương, giờ này kẻ đó là cổ tử thi. Nhưng, ngươi khiến ta mê muội đến vậy nên tội mạo phạm này của ngươi hãy để cho tên nam tử ngươi mang đến chịu thay!” Vừa dứt lời, Thiên Hạt Độc Long Thú vỗ mạnh đôi cánh, thân hình biến mất tại chỗ. Ngay khi Thiên Hạt Độc Long Thú biến mất, hai mắt Tiêu Viêm híp lại. Cùng thời điểm, ngâng quan quanh chân Tiêu Viêm chớp động, lui ra sau vài bước. “Xuy!” Đến khi Tiêu Viêm lui ra sau xong, móng tay màu đỏ sắc bén như thanh kiếm lướt qua nơi vừa đứng, gian xuất từng khe nứt đen nhánh. “Hả?” kích thất bại, trong hư nhất thời truyền ra tiếng hô đầy ngạc nhiên. Chợt, thân hình Thiên Hạt Động Long Thú quỷ dị ra, ánh mắt liếc nhìn Tiêu Viêm, khẽ hừ tiếng. đạo hư ảnh chớp mắt lướt tới, xé rách hư ra trước mặt Tiêu Viêm, lóe lên hạt tiêm [2] dị thường sắc nhọn, nơi mũi lóe lên màu đỏ tươi, hiển nhiên là kịch độc. Hạt tiêm nhanh như chớp xuyên qua trán Tiêu Viêm nhưng lại xuất lấy giọt máu. “Tàn ảnh?” Nhìn màn này, trong mắt Thiên Hạt Độc Long Thú xoẹt chút kinh ngạc, liếc nhìn ra xa, thân ảnh chậm rãi ra cách đó 10 dặm, chính là Tiêu Viêm. “Hảo tiểu tử, ngờ coi thường ngươi rồi!” Nhìn thấy Tiêu Viêm tránh được công kích của hạt tiêm, Thiên Hạt Độc Long Thú kinh ngạc. Còn chưa đợi làm ra phản ứng nào khác, sợi tơ đấu khí màu nâu tím xé gió bay đến chỗ . “Hắc hắc! Tiểu mỹ nhân, chút công kích này đối với bản vương chỉ vô dụng mà thôi!” Cảm nhận được kình phong sau lưng, Thiên Hạt Độc Long Thú khẽ cười, hạt tiêm đâm ra nhanh như cắt, thoải mái cắt đứt đạo đấu khí kia. “ quản các ngươi vì sao tới đây, đến đừng mong rời !” Ánh mắt Thiên Hạt Độc Long Thú đảo qua Tiêu Viêm cùng Tiểu Y Tiên rồi cười to. Sau đó, dang hai tay, ngửa đầu lên trời gào thét. Theo tiếng thét khuếch tán , mảnh thiên địa xung quanh chấn động lần nữa. Từng đạo thanh vang lên ầm ầm, hai người Tiêu Viêm nhìn lại thấy từng đạo hắc tuyến từ phía chân trời cuốn tới như thủy triều, độc khí lượn lờ ngưng tụ thành đám mây độc. “Cẩn thận, chúng đều là độc thú trong Lạc Thần Giản!” Thân hình khẽ động, Tiểu Y Tiên xuất cạnh Tiêu Viêm, với . Trong khi Tiểu Y Tiên , hắc tuyến dần tiếp cận vị trí hai người. Ánh mắt Tiêu Viêm thoáng nhìn qua hắc tuyến, phát bên trong chính là đại dương đầy độc thú, rậm rạp như rừng ngưng tụ giữa hư . Hắc tuyến là do độc khí từ bọn chúng tiết ra. màn này khiến ánh mắt Tiêu Viêm ngưng trọng hẳn. Trong độc khí rậm rạp này, nhận ra hai cổ khí tức kém là bao. Tuy chúng so với Thiên Hạt Độc Long Thú kém hơn rất nhiều nhưng đại khái cũng đạt đến Tứ tinh Đấu Tông. “Bản vương là chúa tể khu vực này, các ngươi tự tiện xông đến đây sinh tử của các ngươi tự nhiên do bản vương phán xét!” Khuôn mặt Thiên Hạt Độc Long Thú lên vẽ trầm, cười . “Những độc thú kia, hai người chúng ta đối phó. Thiên Hạt Độc Long Thú giao cho Địa Khôi cùng Diệu lão tiên sinh là được!” Đối với vẻ kiêu ngạo của Thiên Hạt Độc Long Thú, Tiêu Viêm ảm đạm cười. Ngón tay búng ra, Địa Khôi liền xuất , tay còn lại khẽ vỗ lên Nạp Giới, linh hồn hư ảo của Thiên Hỏa tôn giả cũng dần phiêu đãng xuất . “Chậc chậc, hảo tiểu tử, ngươi tốt với lão phu ghê! Lại tìm đến tên gia hỏa khó giải quyết như thế này…” Thiên Hỏa tôn giả vừa ra, nhìn thấy độc khí của Thiên Hạt Độc Long Thú ngạp trời, kinh hãi : “Sức chiến đấu của tên này chỉ sợ so với Phí Thiên còn mạnh hơn. Làm sao ngươi lại gây chuyện với chứ!” “ có biện pháp, luyện chế thân thể cho ngài phải cần tinh huyết của Thất cấp ma thú sao!” Tiêu Viêm giang tay cười . Nghe vậy, Thiên Hỏa tôn giả nhất thời im lặng, bất đắc dĩ lắc đầu, : “Được rồi, được rồi, tiểu tử ngươi thắng. Nhưng mình ta thể thu thập được !” Tuy linh hồn lực lượng của Thiên Hỏa tôn giả tương đối mạnh mẽ, nhưng nếu chiến đấu với cường giả như Thiên Hạt Độc Long Thú vẫn còn kém chút. Hơn nữa, thi triển đấu khí cũng gặp nhiều điều bất lợi. “Địa Khôi toàn lực hiệp trợ lão gia người! Như vậy được ?” Tiêu Viêm chỉ Địa Khôi ở bên cạnh, cười . Thấy thế, Thiên Hỏa tôn giả khẽ thở phào nhõm. giờ, sức chiến đấu của Địa Khôi kém hơn Bát tinh Đấu Tông. Có nó trợ giúp, đấu với tên kia cũng có chút nắm chắc. Thời điểm Địa Khôi cùng Thiên Hỏa tôn giả xuất , khuôn mặt tươi cười của Thiên Hạt Độc Long Thú lạnh lại: “Nguyên lai có chuẩn bị khi đến đây!” Tiêu Viêm ảm đạm cười, để ý đến Thiên Hạt Độc Long Thú. liếc mắt nhìn đạo hắc tuyến ầm ầm kéo đến, sau đó chuyển hướng nhìn Thiên Hỏa tôn giả, : “Diệu lão tiên sinh, thỉnh người nhanh chút! Những độc vật này, ta với Tiểu Y Tiên chặn lại!” “Ừm, thành vấn đề, có Địa Khôi hiệp trợ, thu thập cũng khó!” Thiên Hỏa tôn giả chậm rãi gật đầu, . “Lão già ngươi chỉ được cái to mồm! Bản vương là người của Hạt Long Tộc, các ngươi gây khó dễ cho ta được sao?” Ánh mắt Thiên Hạt Độc Long Thú đầy trầm, . “Hạt Long Tộc?” Tiêu Viêm nhíu mày. Chủng tộc này trong giới ma thú vô cùng cường hãn, hơn nữa danh tiếng cũng . Bởi vì, nghe mỗi thành viên trong tộc đều chứa tia huyết mạch Cổ Long. Cổ Long chính là Thái Hư Cổ Long thần bí – tồn tại trong truyền thuyết Đấu Khí đại lục, rất ít người thấy qua tung tích của bọn họ. Trong giới ma thú, những ma thú chỉ cần có ít liên quang đến Thái Hư Cổ Long đều là ma thú cường đại. Như con Thiên Hạt Độc Long Thú trước mặt, lấy thực lực Bát tinh Đấu Tông của nó, nhìn khắp Đấu Khí đại lục, nó tuyệt đối là nhất lưu cường giả. Hơn nữa, số lượng tộc nhân Hạt Long Tộc nhiều hơn so với Thái Hư Cổ Long. Bởi vậy, trong giới ma thú, tuy kém hơn Thiên Hoàng Tộc, nhưng bọn họ cũng tính là trong những tộc đứng đầu. Tiêu Viêm chưa từng đoán ra Thiên Hạt Độc Long Thú là tộc nhân của Hạt Long Tộc, nhưng giờ, cung lên giây, đừng là tộc nhân Hạt Long Tộc, cho dù là tộc nhân Thái Hư Cổ Long cũng phải động thủ. “Diệu lão tiên sinh, động thủ!” Ánh mắt hướng Thiên Hỏa tôn giả, sắc mặt Tiêu Viêm lãnh đạm, chậm rãi . Nương theo tiếng Tiêu Viêm vừa dứt, hai mắt trống rỗng của Địa Khôi hàn quang chớp động, ngân quang quanh thân thể sáng lập lòe. chút trì trệ, thân hình Địa Khôi lóe lên, trực tiếp lướt về phía Thiên Hạt Độc Long Thú. Nhìn thấy Địa Khôi lướt tới, sắc mặt Thiên Hạt Độc Long Thú trở nên trầm, sát ý tuôn trào, giận cười : “Các ngươi muốn chết, ta thành toàn cho các ngươi. bầy kiến hôi!” Thân hình Thiên Hỏa tôn giả khẽ run lên liền biến mất quỷ dị, tiếng cười sang sảng mang theo hào khí vang lên: “Ha ha! Con kiến? Nếu phải lão phu mất thân thể, ngươi ở trong mắt lão phu chỉ như con kiến thôi. Nhưng dù vậy, tinh huyết của ngươi, hôm nay lão phu quyết lấy cho được!” Chú thích: [1] hạt vĩ: đuôi bò cạp [2] hạt tiêm: mũi nhọn ở đuôi bò cạp 4
Chương 1073: Giết chết Thiên Hạt Độc Long Thú Dịch: Nanta - Biên: Kẹo Đắng Hết nhìn Thiên Hạt Độc Long Thú trực tiếp xông đến chỗ Địa Khôi cùng Thiên Hỏa tôn giả, Tiêu Viêm quay sang nhìn vô số độc thú kéo đến mang theo những tiếng nổ “ầm ầm”. Bởi vì càng đến gần, càng thấy bên trong vô số độc thú kia, có đầu ma thú với hình thể lớn, lưng có hai đạo thân ảnh đứng. Tiêu Viêm cảm nhận được cỗ hơi thở mạnh mẽ từ trong cơ thể của hai người này tràn ra. “Thiên Hạt Độc Long Thú hổ là bá chủ phương của Lạc Thần Giả. Dưới trắng lại có thể có hai gã thủ hạ thực lực cao như vậy!” Hai mắt Tiêu Viêm khẽ híp, dừng lại ở hai đạo thân ảnh kia, . “Hai người bọn giao cho ta, ngươi ngăn đàn thú kia lại, thế nào?” Tiểu Y Tiên thản nhiên cười, . “ thành vấn đề!” Nghe vậy, Tiêu Viêm chần chờ . “Chỉ là hai kẻ có thực lực Tứ tinh Đấu Tông mà thôi, thương thế của ta giờ gần như khỏi hẳn, thu thập bọn chúng khó!” Tiểu Y Tiên cười . “Nhưng đàn thú bên kia có số lượng cực kỳ khổng lồ, nếu ngươi cẩn thận coi chừng lật thuyền trong mương!” “ đám nghiệt súc, có thể lật thuyền sao?!” Tiêu Viêm cười lớn, mười phần hào khí. “Lũ kiến hôi, các ngươi dám tới lãnh địa của ta giương oai, quả nhiên biết chữ “chết” viết như thế nào!” Lúc tiếng cười Tiêu Viêm ngừng lại hai đạo thân ảnh đứng con ma thú to lớn gầm lên. Chợt “vút vút”, hai hai tiếng xé gió vang lên, hai đạo thân ảnh kia cách hai người Tiêu Viêm ngoài trăm thước. Hai đạo thân ảnh xuất lại vô cùng quái dị, vì hình thể của hai người này cực kỳ tương xứng. người hình thể mập mạp như quả cầu, lúc bước cả vùng đất rung lên. Người còn lại lại gầy dơ xương, như cây tre, trong mắt lóe ra vẻ hiểm, giả dối. Nhìn hai người này, Tiêu Viêm nhịn được ngẩn ra. cảm thấy buồn cười, ngoại hình hai người này kỳ dị. “Cút khỏi Thiên Hạt Vực, nếu , chết!” Bóng người hình thể mập mạp, mắt lộ hung quang, mũi nhọn nhìn chằm chằm hai người Tiêu Viêm. Bàn tay nắm chặt lại, thanh cự chùy to lớn liền xuất . Cự chùy tùy ý vung lên tạo ra những tiếng “thình thịch” trầm thấp nổ vang ngừng, mặt đất bị chấn thành những khe nứt rất sâu. Bên cạnh , ánh mắt người gầy dơ xương kia đầy nham hiểm đảo mắt nhìn sang hai người Tiêu Viêm. Sau đó, nhanh chóng nhìn thoáng qua chỗ Thiên Hạt Độc Long Thú, bên kia bây giờ bùng nổ đại chiến kinh thiên. Cả ba người giao chiến với nhau đều có thực lực ước chừng Bát tinh Đấu Tông, động tĩnh do họ tạo ra tự nhiên . luồng sóng năng lượng khí lưu khủng bố ngừng khuếch tán ra, mặc dù nơi này cách bên bọn họ rất xa nhưng cũng cảm nhận được uy áp chứa bên trong khí lãng. “Những người này đột nhiên đến Thiên Hạt Vực làm gì? Thực lực của hai người giao thủ cùng thủ lĩnh cũng vừa. Hơn nữa, hai người trước mặt mình cũng phải hạng vô dụng!” Ánh mắt người gầy lấp lánh lộ ra vẻ kinh ngạc. “Bọn chúng hãy giao cho ta, đàn thú kia tiến tới, ngươi sang đó động thủ ! Nghe Thiên Hạt Độc Long Thú có thể mượn độc khí từ đàn thú này, ngươi mau chóng đem chúng nó đuổi !” Hai tay Tiểu Y Tiên nắm lại, đấu khí nâu tím mạnh mẽ tựa như dải lụa xuyên qua trong lòng bàn tay. Nàng cảnh báo Tiêu Viêm tiếng liền dịch chuyển đến chỗ hai người mập gầy. “Con quỷ cái! Ngươi muốn chết, lão tử ta cũng thương hương tiếc ngọc!” Nhìn thấy Tiểu Y Tiên vọt tới, tên béo nổi giận gầm lên tiếng. hung bạo xông đến trước mặt Tiểu Y Tiên, mặt đất rung chuyển. Trông như tòa núi di động. Cự chùy trong tay vung lên công kích vào Tiểu Y Tiên, mang theo những vang nổ liên miên ngừng. “Kình!” sợi tơ đấu khí mạnh mẽ dữ dội tuôn ra, va chạm mạnh với cự chùy. Những tiếng kim thiết bắt đầu vang lên, hoa lửa văng tung tóe, chỉ thấy thanh cự chùy lớn kia bị đánh bay , thân hình tên mập cũng lảo đảo. “Con ả này hung hãn, ngươi làm cái khỉ gì mà nãy giờ còn chưa động thủ hả?” kích thất bại, sắc mặt tên mập biến đổi, trầm giọng hướng về tên gầy quát. Nghe được tiếng quát của tên mập, tên gầy nhướng mày, bàn tay nắm chặt lại, hai thanh chủy thủ xuất . Bàn chân dậm mạnh đất, “xuy” tiếng liền hóa thành thân ảnh mơ hồ, bắn mạnh đến chỗ Tiểu Y Tiên. Hai người béo, gầy cùng liên thủ công kích nhưng Tiểu Y Tiên lại chút bối rối, nhịp chân tao nhã thong dong, đôi tay mỗi lần huy động đều mang theo đấu khí mạnh mẽ đánh lên khiến cho cả hai người này vội vàng né tránh, dám dính vào chút nào. Nhìn thấy phía Tiểu Y Tiên có vấn đề gì, Tiêu Viêm thở dài nhõm. ngẩng đầu liếc nhìn đoàn độc thú càng ngày càng đến gần, sau đó nở nụ cười lạnh, thân hình lóe lên liền ra giữa trung. Thủ ấn vừa xuất, Vẫn Lạc Tâm Viêm từ trong Lưu Ly Liên Tâm Hỏa thoát ra, phiêu phù trước mặt Tiêu Viêm. Đôi mắt khép hờ, hai tay mở ra, tâm niệm Tiêu Viêm vừa động liền khiến Vẫn Lạc Tâm Viêm ở trước mặt run lên, sau đó hóa thành luồng sóng vô hình dao động mạnh mẽ, tựa như gợn sóng hóa thành vòng tròn khuếch tán ra xung quanh. Dao động vô hình bất ngờ khuếch tán, trong chớp mắt cùng đàn độc thú tiếp xúc với nhau, tạo ra từng tiếng hô vang thảm thiết bầu trời. Nguyên bản, thanh thế đàn độc thú mênh mông cuồn cuộn dần trở nên hỗn loạn. thân thể vài còn ma thú xuất từng làn khói trắng. “Phốc! Phốc! Phốc!” Lại đợt dao động vô hình khuếch tán tới, trong đàn độc thú nhất thời xuất những đóm lửa. Vô số độc thú tự nhiên bị hỏa thiêu, trông chúng như những viên cầu lửa di động. Những con độc thú này chịu đựng đau đớn vô cùng, cuối cùng điên cuồng lủi về bốn phía, lát sau liền tê liệt, ngã xuống, hóa thành tro tàn. Bên trong đàn độc thú, số độc thú có được linh trí nhưng vẫn chưa trở thành ma thú hóa hình cường đại. Chúng nó chỉ có thể miễn cưỡng chống đỡ loại tâm hỏa này đánh sâu vào. Mà những con ma thú có mở ra linh trí như bọn chúng cũng điên cuồng như những con ma thú khác, biết phía trước nguy hiểm nặng nề mà còn đâm đầu vào. Đương nhiên, ma thú mở ra linh trí cũng chỉ chiếm số ít. Phần lớn là những ma thú theo bản năng, dưới khống chế của Thiên Hạt Độc Long Thú điên cuồng tiến tới. Nhưng do phạm vi hoạt động của Vẫn Lạc Tâm Viêm quá rộng lớn, phàm là những ma thú bước vào phạm vi trăm mét xung quanh Tiêu Viêm, đều ngoại lệ vang lên những tiếc “phốc phốc”, hóa thành tro tàn. Cho dù là vậy, vẫn có nhiều con ma thú hung hãn sợ chết ngừng liên tục xung phong liều chết. Cuối cùng khiến cho bình nguyên bên dưới xuất lớp tro cốt dày, nhìn qua vô cùng lạnh lẽo. Ma thú xung phong liều chết ngày càng nhiều, Tiêu Viêm nhịn được phải chau mày. liếc nhìn mây đám độc khí đầu đàn ma thú ở . Nếu như cứ tiếp tục như vậy, biết phải giết đến khi nào. Những con ma thú bị Thiên Hạt Độc Long Thú chế, căn bản sợ hãi. “Rống!” Trong lúc Tiêu Viêm trầm ngâm, đạo long ngâm ràng đột nhiên vang lên. Đàn thú trước mặt nhất thời xôn xao, đám mây độc khí trung bắt đầu di chuyển, mà phương hướng chính nơi chiến đấu của con Thiên Hạt Độc Long Thú. Thấy vậy, sắc mặt Tiêu Viêm khẽ biến. giờ, Thiên Hạt Độc Long Thú ràng chịu nỗi liên thủ giữa Thiên Hỏa tôn giả cùng Địa Khôi. Mà nếu như để chon Thiên Hạt Độc Long Thú đạt được ý nguyên với đám mây độc khí này chỉ sợ xảy ra nhiều biến cố. “Ngươi muốn mượn lực từ đám mây độc khí này, ta liền đem nó phá hủy!” Trong mắt xoẹt đạo hàn quang, Tiêu Viêm thôn phệ Vẫn Lạc Tâm Viêm trước mặt vào trong cơ thể, nhanh chóng dung hợp cùng Thanh Liên Địa Tâm Hỏa, cuối cùng ngưng tụ thành Lưu Ly Liên Tâm Hỏa. Thủ ấn Tiêu Viêm biến đổi, hỏa diễm xanh biếc xuất bay lên cao, sau đó nhấp nháy liên tục lại biến thành đầu Hỏa Lang khổng lồ dài hơn mười trượng. Hỏa Lang xuất khiến cho nhiệt độ xung quanh ngừng nóng dần lên, khiến cho độc vụ xung quanh tiêu tán dần đến còn. Sau khi đầu Hỏa Lang do Lưu Ly Liên Tâm Hỏa ngưng tụ xuất , đàn ma thú bên dưới nhất thời xôn xao dị động. Đối với loại dị hỏa chí dương chí cương này, chúng nó cảm thấy sợ hãi, kiêng kỵ vô cùng. “Dị hỏa?” Thiên Hạt Độc Long Thú khổ chiến với Thiên Hỏa tôn giả cùng Địa Khôi, khi thấy Tiêu Viêm xuất ra Hỏa Lang, sắc mặt nhất thời biến chuyển. “Hắc hắc, tại phải lúc ngươi phân tâm chuyện khác!” Tâm niện Thiên Hạt Độc Long Thú vừa xoay chuyển, tiếng cười đột nhiên từ sau vang lên, chưởng chứa kình lực mạnh mẽ đánh vào lưng . “Phụt!” Trúng phải đòn nghiêm trọng, Thiên Hạt Độc Long Thú trực tiếp phun ra ngụm máu tươi. Ngụm máu tươi vừa phun ra, Thiên Hạt Độc Long Thú lại phun thêm ngụm máu tươi nữa. Vì ngay sau khi Thiên Hỏa tôn giả đánh ra, Địa Khôi cũng nhanh chóng đánh bồi thêm quyền mạnh mẽ. “Hỗn đản! Bổn vương quyết tha cho các ngươi!” Chật vật lui ra sau bởi quyền nặng tựa thái sơn của Địa Khôi, sắc mặt Thiên Hạt Độc Long Thú tím tái, rống giận. “Hạt Long Thôn Thiên!” Trong lúc lùi về sau, Thiên Hạt Độc Long Thú phát ra đạo thanh , hình thể bành trướng trong nháy mắt. Chớp mắt, hóa thành đầu cự thú khổng lồ, dữ tợn dài chừng trăm trượng. Cự thú ngẩng đầu, hướng về phía đám mây độc khí do vạn ma thú tụ thành, hấp thu. “Thôn Thiên? Nằm mơ!” Tiêu Viem thấy thế liền cười lạnh. Thủ ấn biến đổi, trong miệng Hỏa Lang nhất thời phun ra đạo hỏa trụ rất dài, trực tiếp xuất đầu đám mây độc khí. Dị hỏa nóng kinh khủng khiến cho đám mây độc khí nổi lên vô số khói trắng, độc khí ngưng tụ bên trong cực kỳ khủng bố tựa như khí cầu bị đâm thủng, tiêu tán hầu như còn. Vì bị Dị hỏa đốt cháy, độc khí được Thiên Hạt Độc Long Thú hút vào trong cơ thể rất ít. Vì thế, nó bắt đầu nổi trận lôi đình, đồng tử đỏ như máu của chăm chú nhìn về phía Tiêu Viêm, hạt vĩ dài chừng mười thước xé bắn mạnh tới Tiêu Viêm. Tiêu Viêm mặt đổi sắc, thủ ấn vừa động liền khiến Hỏa Lang bay xuống chặn lại. Mặc dù bị hạt vĩ xuyên thủng thân thế, nhưng do trong Hỏa Lang chứa nhiệt độ cực nóng nên khiến cho hạt vĩ vang lên từng tiếng “xuy xuy”. “Gào…” Cơn đau nhức từ hạt vĩ truyền đến khiến cho Thiên Hạt Độc Long Thú phải ngửa mặt lên trời phát ra tiếng kêu thê lương thảm thiết. Tiếng kêu vừa dứt, đạo thân ảnh màu bạc xuất đỉnh đầu đó, chút khách khí oanh kích vào con mắt Thiên Hạt Độc Long Thú. “Phụt!” Thanh trầm thấp vang lên. bầu trời, máu tươi văng tun tóe tựa như mảnh huyết cũ. Trúng đòn nghiêm trọng như vậy, Thiên Hạt Độc Long Thú rơi xuống, va đập mạnh mặt đất khiến cho đất rừng run chuyển.
Chương 1074: Đánh chết Dịch: Nanta - Biên: Kẹo Đắng Thân thể Thiên Hạt Độc Long Thú nặng nề rơi xuống đất khiến cả gian run rẩy kịch liệt tựa như động đất, chỗ nó rơi xuống toát ra từng khe nứt sâu hoắm. Cơn đau nhức từ mắt Thiên Hạt Độc Long Thú truyền khắp thân thể khiến nó ngừng phát ra những tiếng gào rống thống khổ, máu tươi từ thân thể tuôn ra ngừng như dòng suối, quyền lúc trước của Địa Khôi khiến cho Thiên Hạt Độc Long Thú ăn ít đau khổ. “Hỗn đản! Bổn vương quyết bầm thây các ngươi ra vạn đoạn!” Thiên Hạt Độc Long Thú phẫn nộ rít lên, thanh tràn ngập sát ý cùng giận dữ. Từ sau khi nó hóa nhân hình đến giờ, chỉ sợ ở thời điểm tại chật vật nhất!” Cơn giận dữ qua , Thiên Hạt Độc Long Thú mạnh mẽ nâng cự chùy lên, huyết sắc năng lượng nhanh chóng ngưng tụ, chỉ lát, sau liền hóa thành đạo huyết sắc quang trụ to chừng nửa thước. Bên trong quang trụ chứa năng lượng khủng bố, trực tiếp khiến cho gian chung quanh nổi lên từng trận ba động kịch liệt. “Xuy!” Cự chùy vung lên, huyết sắc quang trụ “xuy” lên tiếng liền cắt ngang hư , lướt nhanh như chớp bầu trời. “Cẩn thận!” Nhìn thấy huyết sắc quang trụ phóng tới, khuôn mặt Thiên Hỏa thoáng chốc ngưng trọng. Thiên Hạt Độc Long Thú gần như phát cuồng, công kích cỡ này cho dù là ai ở đây, chống đỡ cũng dễ dàng. Tiêu Viêm cũng phát ra nguy hiểm từ huyết sắc quang trụ, đợi Thiên Hỏa tôn giả nhắc nhở liền vội vàng thi triển Tam Thiên Lôi Động, cuối chân trời lưu lại đạo tàn ảnh, mà bản thể biến mất thấy. Đối mặt với đám người xảo quyệt Tiêu Viêm, huyết sắc quang trụ tuy có lực sát thương cực kì khủng bố nhưng có cảm giác như dùng đại pháo bắn ruồi. Hơn nữa, bởi vì Thiên Hạt Độc Long Thú bị cơn đau từ nãy dằn vặt đến giờ nên điều khiển huyết sắc quang trụ cũng hoàn toàn chính xác cho lắm, nên huyết sắc quang trụ chỉ có thể vọt tới nơi Tiêu Viêm đứng rồi biến mất trong tầm mắt. “Tiêu Viêm, ta vây nó lại! Ngươi hãy chỉ huy Địa Khôi tấn công vào đầu nó!” Tránh khỏi công kích của Thiên Hạt Độc Long Thú, sắc mặt của Thiên Hỏa tôn giả dần trở nên ngưng trọng, trầm giọng quát. “Ừ!” Nghe vậy, Tiêu Viêm vội gật đầu. Thiên Hạt Độc Long Thú quả rất khó đối phó. Hai cường giả với thực lực Bát tinh Đấu Tông lại thể hạ thủ nó trong thời gian ngắn được. Nhưng tại, có thêm ở bên hiệp trợ, nếu như lúc trước kịp hủy đám mây độc khí, chỉ sợ cục diện tại hoàn toàn khác. Sắc mặt Thiên Hỏa tôn giả ngưng trọng, linh hồn lực mạnh mẽ từ trong cơ thể bùng phát ra hề giữ lại. Thủ ấn tay đổi, hóa thành đạo cự võng vô hình khổng lồ chừng trăm trượng. “Thu!” Tay áo khẽ vung, linh hồn lực hóa thành cự võng gào thét từ trời rơi xuống, trực tiếp bao trùm thân thể khổng lồ của Thiên Hạt Độc Long Thú lại. Linh hồn cự võng vừa mới tiếp xúc thân thể của Thiên Hạt Độc Long Thú liền ngừng vang lên từng tiếng “xèo xèo”. Linh hồn cự võng có thể để ý đến thân thể cường hãn của Thiên Hạt Độc Long Thú, trực tiếp trói buộc linh hồn nó. Trói buộc đột ngột xuất khiến cho Thiên Hạt Độc Long Thú kinh hãi. Nó điên cuồng giãy dụa, nhưng bất luận như thế nào, linh hồn cự võng vẫn như đĩa đói, gắt gao dính chặt thân thể nó. “Động thủ!” Thiên Hỏa tôn giả hét to tiếng. Tiêu Viêm khẽ gật đầu, bấm đốt tay. Địa Khôi dừng lại giữa trung liền trực tiếp lướt xuống, sau đó nó tựa như quả đạn pháo hung hăng nện lên thân thể khổng lồ của Thiên Hạt Độc Long Thú. Cỗ lực lượng đáng sợ đánh lên khiến cho thân thể Thiên Hạt Độc Long Thú ầm ầm ngã xuống. “Rống!” Thân thể nhận phải nguồn lực đạo khủng bố khiến cho Thiên Hạt Độc Long Thú rống lên từng trận điên cuồng. Hạt vĩ nó vung lên mạnh mẽ, hóa thành đạo hắc ảnh hàn quang bắn về phía lưng Địa Khôi. bầu trời, Tiêu Viêm thấy thế lại cười lạnh. Thủ ấn biến đổi, Hỏa Lang được ngưng tụ từ Lưu Ly Liên Tâm Hỏa lướt xuống nhanh như chớp, sau đó hung hăng cắn nuốt hạt vĩ, nhất thời vang lên những tiếng “xèo xèo”. Hỏa Lang ập xuống trực tiếp khiến cho khắp thân thể Thiên Hạt Độc Long Thú nổi lên từng làn sương trắng, nhiệt độ cao khủng khiếp khiến cho nó cảm thấy đau nhứt kịch liệt do bị bỏng. Thình thịch! Dưới áp chế của linh hồn cự võng cùng Hỏa Lang, thân thể khổng lồ của Thiên Hạt Độc Long Thú nhất thời thể động đậy. Nó chỉ có thể giãy dụa lung tung, khiến cho mặt đất ngừng rung chuyển, những khe nứt quanh đó cũng nhanh chóng mở rộng ra. Tê… đạo ngân mang thoáng ra đầu Thiên Hạt Độc Long Thú, khách khí trực tiếp oanh kích lên đầu nó. Sức chiến đấu của Địa Khôi phần lớn được quyết định do trải qua vô số lần rèn luyện thân thể, mà lực lượng cơ thể nó cho dù thi triển bất kỳ đấu khí nào lực phá hoại cũng cực kỳ khủng bố. giờ Địa Khôi đánh ra quyền này, cho dù là Thiên Hạt Độc Long Thú có được thực lực Bát tinh Đấu Tông cũng phải đau khổ giãy dụa, gào thét điên cuồng. điên cuồng giãy dụa, từng luồng năng lượng huyết vụ ăn mòn nhanh chóng từ trong cơ thể Thiên Hạt Độc Long Thú bùng phát ra, dưới loại tình huống quỷ dị này, linh hồn cự võng của Thiên Hỏa tôn giả cũng bắt đầu phát ra từng tiếng “xèo xèo”, bị ăn mòn. Thình thịch! Thình thịch! Thình thịch! Nhìn thấy màn này, sắc mặt Tiêu Viêm trầm xuống. Tâm niệm vừa động, hay tay Địa Khôi nắm chặt lại, hung hăng tung thêm quyền nữa lên đầu Thiên Hạt Độc Long Thú. Huyết vụ quỷ dị lây dính hai tay Địa Khôi, vang lên từng tiếng “xèo xèo”. ngờ, thân thể rắn chắc của Địa Khôi cũng bị ăn mòn, dần dần xuất những vết rạn nứt . Nhìn thấy biến hóa của Địa Khôi, sắc mặt Tiêu Viêm hơi đổi. ngờ tới độc khí trong thân thể Thiên Hạt Độc Long Thú lại hung hãn đến vậy, ngay cả thân thể cường hãn của Địa Khôi cũng chống đỡ nổi. Ánh mắt chợt lóe, trong mắt Tiêu Viêm lên vẻ ngoan độc. tin với đội hình thực lực cỡ này lại để cho Thiên Hạt Độc Long Thú trốn thoát. Trong lòng phát ra đạo mệnh lệnh, trong cơ thể Địa Khôi xuất ngân mang phát sáng mạnh mẽ, miễn cưỡng chống đỡ được huyết vụ. Nắm tay nó tựa như cuồng phong bạo vũ, điên cuồng đánh lên đỉnh đầu Thiên Hạt Độc Long Thú, những thanh trầm thấp vang lên, tựa như đập vào da trống khiến cho tim người ta có cảm giác co thắt. Lấy lực lượng tại của Địa Khôi, khi nó đánh ra quyền, Đấu Tông cường giả bình thường thế nào cũng phải hộc máu. Nhưng Thiên Hạt Độc Long Thú lại ỷ vào da dày nên miễn cường có thể tiếp được mấy chục quyền. Mặc dù vậy nhưng giáp xác đỉnh đầu nó cũng hoàn toàn nổ tung, máu tươi điên cuồng trào ra, tỏng lúc mơ hồ còn có thể thấy chút ít óc xám trắng. Cơn đau truyền đến khiến cho Thiên Hạt Độc Long Thú kinh hãi phát , cảm giác vô lực chậm rãi từ đáy lòng tràn ra, sinh cơ tựa hồ nhanh chóng rời xa nó. Đến lúc này, nó rốt cuộc trở nên sợ hãi. Nếu cứ tiếp tục như vậy, hôm nay e là nó thể thoát khỏi nhóm người này. “Dừng tay! Các ngươi đến tột cùng muốn gì? Ta là tộc nhân Hạt Long Tộc, các ngươi giết ta, bọn họ tuyệt đối bỏ qua cho đám các ngươi!” Thiên Hạt Độc Long Thú mở to cặp mắt đỏ ngầu, giận dữ hét lên. Lúc này đây, trong tiếng hô của nó chất chứa nỗi kinh hãi. “Chúng ta muốn ma hạch của ngươi!” Tiêu Viêm cười mỉm, cũng cho Thiên Hạt Độc Long Thú có cơ hội để thở dốc. hiểu , đối mặt với Thiên Hạt Độc Long Thú có thực lực cỡ này, chỉ cần xuất sai lầm thôi cục diện như kiếm củi ba năm thiêu đốt giờ. Đám người bọn họ mất rất nhiều tinh lực mới có thể bắt giữ được Thiên Hạt Độc Long Thú, nếu giờ lại để nó trốn thoát, mất nhiều hơn được. Bởi vậy, mặc dù lúc Tiêu Viêm chuyện, Địa Khôi vẫn như cỗ máy giết chóc biết mệt, từng quyền hung hăng nện xuống. Mỗi lần vung tay đều khiến gian phát ra dao động, khi quyền hạ xuống lại tạo ra vòng sóng gợn vô hình khuếch tán khắp nơi. Loại kình lực khuếch tán này dường như đem thân thể bên ngoài của Thiên Hạt Độc Long Thú chấn vỡ thành từng khối thịt. Đón đỡ nhiều đòn nghiêm trọng từ Địa Khôi, cho dù Thiên Hạt Độc Long Thú mạnh mẽ như thế cũng chống cự nỗi, cỗ khí tức tử vong bao phủ trong lòng nó. Dưới loại cảm giác tử vong này, đôi mắt Thiên Hạt Độc Long Thú nhìn chòng chọc vào Tiêu Viêm, nhanh chóng lên vẻ oán độc, lúc lâu sau điềm nhiên : “Ta lấy huyết mạch Hạt Long Tộc thề, ngươi chắc chắn bị Hạt Long Tộc đuổi giết, trốn chết cả đời!” Lời thề vừa dứt, độc nhãn đỏ ngầu còn lại của Thiên Hạt Độc Long Thú tự động rớt ra, sau đó bạo liệt. Sau khi bạo liệt xuất tia máu , với tốc độ cực kỳ kinh người xuyên thấu gian, nhanh như chớp chui vào trong thân thể Tiêu Viêm. Tốc độ tia máu này cực kỳ khủng bố, cho dù là Tiêu Viêm cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn mà thể nào tránh né được. “Hạt Long Tộc bỏ qua cho ngươi, ngươi trốn thoát đâu!” Thiên Hạt Độc Long Thú oán độc cười to, . Từ trong hai mắt nó chảy ra hai đạo huyết tuyền cực kỳ khủng bố. Sắc mặt Tiêu Viêm trầm, thủ ấn vừa động, thân thể Địa Khôi nhất thời bạo xuất ngân mang, ngưng tụ lực đạo toàn thân đánh ra quyền vào Thiên Hạt Độc Long Thú. quyền đánh ra, gian xung quanh nhất thời vỡ vụn, hình thành nên cái hố sâu nửa thước đen nhánh trống . Thình thịch! quyền khủng bố xen kẽ lực đạo kinh thiên, hung hăng đánh vào đỉnh đầu Thiên Hạt Độc Long Thú. Dưới lực lượng đáng sợ như vậy, đầu khổng lồ của Thiên Hạt Độc Long Thú nhất thời “thình thịch”, hóa thành vô số huyết nhục, liên tục bạo liệt. Khi đầu Thiên Hạt Độc Long Thú bạo liệt, vô số ma thú ở đằng xa nhất thời xôn xao, lát sau liền tản ra, nhanh chóng chạy trốn. .