Đấu phá thương khung - Thiên Tàm Thổ Đậu(1641C)

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 1040: Đường Chấn, Cửu Long Lôi Cương Hỏa!
      Dịch: datlucky_way (A Ky)
      theo phía sau Xích Hỏa trưởng lão, Tiêu Viêm liền thuận lợi thông quan hàng thủ vệ nghiêm mật ở ngoài đại điện, sau đó nhàng đẩy cửa đại điện bước vào.
      Két két!
      Theo cửa đại điện mở ra, hình dáng bên trong điện lên trong mắt Tiêu Viêm, còn Xích Hỏa trưởng lão cũng vội vàng tiến lên, sau đó đến vị trí chủ của đại điện, khom mình hành lễ, :
      - Cốc chủ, Xích Hỏa đến phục mệnh, Luyện Dược đại sư của Thiên Hoàng thành được mời đến.
      Trong đại điện lúc này có khoảng mười người, trong đó đại đa số đều mặc bào phục của Luyện Dược sư, xem diện mạo của bọn hiển nhiên tuổi thấp, sắc mặt lạnh nhạt, hề nghĩ tới việc đây là tổng bộ Phần Viêm cốc mà có chút câu thúc.
      Tại vị trí của chủ đại điện, có lão giả khuôn mặt mộc mạc, thân hình gầy mặc đạo bào màu đỏ đứng đó tươi cười. Nhưng mà những người ngồi ở đây đều hiểu sức nặng của vị lão giả này.
      Bên cạnh lão giả đó là gã nử tử hồng y xinh đẹp, tuy đứng đó nhưng ở chỗ eo thon lại có cây trường tiên sậm đỏ quấn lấy, làm cho vòng eo càng thêm động lòng người. Dung nhan của người nữ này cũng tầm thường, nhưng mà ở ngay hàng lông mày lại để lộ ra khí phách hiên ngang, phối hợp với trang phục màu đỏ rực làm cho người khác cảm thấy hơi khác thường.
      Ngay lúc cửa đại điện mở ra mọi người cũng đồng loạt nhìn qua. Đặc biệt lúc Xích Hỏa trưởng lão là lại có thêm Luyện Dược đại sư vào ít người đều khỏi cảm thấy có hứng thú mà đưa mắt nhìn qua.
      - Ha hả, Xích Hỏa, lần này ngươi lại là người trễ nhất đấy.
      Lão giả hồng bào nhìn về phía Xích Hỏa cười cười, sau đó :
      - Còn mời đại sư vào? Chẳng lẽ ngươi muốn người khác Phần Viêm cốc ta chiêu đãi khách nhân tốt?
      Nghe thấy lão giả hồng bào , Xích Hỏa trưởng lão vội vàng gật đầu, sau đó quay đầu lại, nhìn ngoài điện :
      - Nham Kiêu tiểu hữu, mời vào.
      - Nham Kiêu?
      Nghe thấy cách xưng hô của Xích Hỏa, các Luyện Dược sư có danh vọng ở Trung Vực ở đây đều nhíu mày lại, bọn họ chưa từng nghe ở Trung Vực có vị Luyện Dược đại sư nào có tên Nham Kiêu cả.
      Ngay lúc mọi người nghi hoặc thân ảnh gầy chậm rãi từ bên ngoài vào. Nhìn thấy khuôn mặt trẻ tuổi này, nhất thời trong đại điện an tĩnh lại.
      - Nham Kiêu gặp qua cốc chủ!
      Đối với mấy ánh mắt khác thường ấy, Tiêu Viêm cũng để ý, ánh mắt trực tiếp nhìn về vị lão giả hồng y ở vị trí chủ đại điện kia. Khi vừa bước vào trong đại điện liền mơ hồ có cảm giác bị áp bách, mà nơi phát ra cái cảm giác đó đúng là vị lão giả gầy có khuôn mặt bình thường kia.
      Lão giả hồng y nhìn thấy Tiêu Viêm cũng hơi có chút nao nao, nhưng quả che giấu rất khá cho nên vẫn hiển lộ ra ngoài. Ánh mắt chậm rãi đảo qua người Tiêu Viêm, mà càng đảo qua kinh ngạc trong mắt cũng càng lúc càng nhiều.
      - Ha hả, tiểu hữu khách khí rồi, lão phu Đường Chấn. ngờ rằng tiểu hữu còn trẻ như vậy mà là Đấu Tông, thiên phú bậc này rất hiếm a.
      Lão giả hồng y lại cười .
      Đường Chấn vừa như vậy nhất thời các vị Luyện Dược sư ngồi ở đó cũng khẽ kinh hô lên, ánh mắt có chút kinh ngạc nhìn qua Tiêu Viêm. Có thể ở tuổi trẻ như vậy mà đạt đến được Đấu Tông, thiên phú như vậy cho dù nhìn khắp Trung Châu cũng phải vô cùng nổi tiếng a.
      Bên cạnh Đường Chấn, người nử tử kia cũng dùng loại ánh mắt kỳ quái nhìn Tiêu Viêm, trong đó lại có thêm phần hoài nghi. Thân là người xuất sắc nhất ở thế hệ trẻ tuổi Phần Viêm cốc, nàng phi thường ràng có thể ở tuổi này mà đạt đến Đấu Tông là khó khăn như thế nào. Hơn nữa, điều làm cho nàng thể tưởng tượng được chính là tuổi của Tiêu Viêm nhìn qua dường như còn hơn cả nàng.
      - Đường cốc chủ quá khen rồi, chỉ là vận khí may mắn hơn thường nhân chút thôi.
      Khuôn mặt Tiêu Viêm vẫn thay đổi, nhưng trong lòng lại có chút kinh ngạc. hổ danh là cốc chủ Phần Viêm cốc, chỉ liếc mắt cái mà nhìn thấu thực lực. Mà theo ý niệm nổi lên, ánh mắt của cũng khỏi đảo qua người Đường Chấn, nhưng điều khiếp sợ nhất là lại thể nào dò xét được hơi thở của đối phương. Có thể thu liễm hơi thở đến mức hoàn mỹ như vậy, thực lực của Đường Chấn này so với Phong tôn giả cũng mạnh hơn ít a.
      - Có thể có được vận khí như vậy cũng có thể coi là có chút bổn . Nhưng mà hôm nay ở đây cũng cần Đấu Tông mà là Luyện Dược đại sư. Xích Hỏa trưởng lão, ngươi mang nhầm người ư?
      lão giả mặc bào phục Luyện Dược đại sư, đưa mắt nhìn Tiêu Viêm, thản nhiên .
      Đôi môi của lão giả này cực kỳ mỏng, nhìn qua cũng biết là người chuyện hề khách khí chút nào. Đương nhiên, thân là Luyện Dược , đại đa số đều có ngạo khí, đặc biệt là những Luyện Dược đại sư như bọn họ. Họ tới chỗ nào mà được đối đãi tốt chứ? Bọn họ có thể đạt đến thành tựu như vậy cũng phải trải qua khổ tu gần nửa đời người, nhưng giờ Xích Hỏa trưởng lão lại tùy tiện mang đến tiểu tử đến, đây là Luyện Dược đại sư, điều này làm cho bọn họ có chút thoải mái.
      Luyện Dược đại sư ở Trung Châu là cách xưng hô tương đối có phân lượng, hơn nữa muốn đạt được điều kiện cũng có chút nghiêm khắc. Mà điều kiện cần nhất chính là bản thân có thể luyện chế được đan được lục phẩm hay thất phẩm. Đương nhiên, nếu như có thể luyện chế được đan dược bát phẩm được xưng gọi.
      Nghe thấy lời này của lão giả, Xích Hỏa trưởng lão khẽ nhíu mày, chợt cười, :
      - Mạch đại sư yên tâm, chút nhãn lực ấy lão phu cũng có được. Vị tiểu hữu Nham Kiêu này đạt được cầu của cốc chủ.
      Nghe vậy, lão giả được xưng là Mạch đại sư cũng chỉ hừ tiếng rồi liếc nhìn Tiêu Viêm cái, thêm lời nào nữa cả.
      - Ha hả, nếu những lời của Xích Hỏa là đúng thiên phú của tiểu hữu Nham Kiêu này sợ rằng so với tiểu nữ còn mạnh hơn rất nhiều. Có thể đồng thời có thành tựu ở việc tu luyện đấu khí cùng luyện dược là việc đơn giản chút nào a.
      Đường Chấn làm như chưa từng nghe những lời nghi ngờ của Mạch đại sư đối với Tiêu Viên, mỉm cười .
      - Mới nghe người vậy kết luận rồi, phụ thân đúng là lão hồ đồ mà.
      Nữ tử hồng y đứng bên bĩu môi, hừ lạnh . Mà đồng thời đôi mắt đẹp sáng ngời cũng nhìn về phía Tiêu Viêm, cái cằm trắng cũng hơi nhăn lại, trong mắt cũng có chút ý vị khiêu khích. Trong những năm nay, nàng chưa bao giờ gặp qua địch thủ trong những người đồng trang lứa cả, Tiêu Viêm xuất làm cho người thích tranh cường háo thắng như nàng nổi lên hứng thú.
      Đối với khiêu khích trong mắt của nữ tử hồng y, Tiêu Viêm chỉ cười cho qua. có thể cảm giác được này cũng có ác ý gì, chẳng qua những lời của Đường Chấn lúc nãy làm cho nàng hơi bất mãn mà thôi.
      - Nham Kiêu tiểu hữu, mời ngồi xuống .
      Đường Chấn nhìn Tiêu Viêm .
      Tiêu Viêm mỉm cười gật đầu, sau đó dưới dẫn dắt của Xích Hỏa, ngồi xuống vị trí trong đại điện.
      - Lúc nãy Mạch đại sư kia là vị lục phẩm Luyện Dược sư, có thể luyện chế được đan được lục phẩm đỉnh phong. Nếu như để cho vài năm nữa hẳn đạt đến thất phẩm, người này chuyện làm cho người khác chán ghét vô cùng, coi như là nghe thấy .
      Xích Hỏa trưởng lão ngồi bên cạnh Tiêu Viêm khẽ thấp giọng .
      Nghe vậy, Tiêu Viêm cũng hơi vuốt cằm. Luyện Dược sư được mời tới ở đây ngoại trừ ra cũng phải ai cũng là hạng vô danh.
      - Nhưng mà lấy cảnh giới của tiểu hữu Nham Kiêu chắc để lão gia hỏa này vào trong mắt đâu. Trong những người ngồi ở đây chỉ cần ngươi chú ý hai người là được, đó là hai người ngồi gần vớ cốc chủ nhất.
      Nghe thấy lời này của Xích Hỏa trưởng lão, Tiêu Viêm khẽ động trong lòng. Ánh mắt cũng hơi dời về phía chủ điện.
      Ở ngay bên dưới Đường Chấn có hai lão giả nhắm mắt lại từ đầu đến cuối, khí tức của hai người này được thu liễm lại, nhưng Tiêu Viêm vẫn mơ hồ cảm giác được lực lượng linh hồn của hai người cực kỳ bàng bạc.
      - Thất phẩm Luyện Dược sư?
      Đôi mắt Tiêu Viêm hơi híp lại, ngón tay nhàng gõ đầu gối. Đây là thất phẩm Luyện Dược sư mà lần đầu tiên thấy trong mấy năm nay.
      - Hai người này có danh tiếng rất cao tại Trung Vực. là do thuật luyện đan của họ cực cao, hai là cả hai đều là khách khanh trưởng lão của Đan Tháp. Cho dù là cốc chủ khi chuyện cũng phải khách khí vô cùng.
      Xích Hỏa trưởng lão nhàng .
      Nghe vậy, Tiêu Viêm hơi chấn động, khách khanh trưởng lão của Đan Tháp? Cái danh tiếng này quả nhiên là làm cho người ta phải sợ hãi a.
      - Ha hả, nếu như người đến đông đủ lão phu liền chút chuyện .
      Lão giả tên Đường Chấn ho tiếng, ánh mắt nhìn toàn bộ rồi :
      - đến đây mọi người cũng biết lão phu muốn động thủ luyện chế loại đan dược, còn phẩm chất của đan dược này là thất phẩm cao cấp.
      Nghe thấy lời này sắc mặt của mười vị Luyện Dược đại sư ở đây đều hơi đổi. Đối với số người ngồi ở đây việc luyện chế đan dược thất phẩm đối với bọn họ là tương đối khó.
      Ngay khi Đường Chấn ra lời này hai vị khách khanh trưởng lão của Đan Tháp vẫn luôn khép hờ hai mắt cũng chậm rãi mở ra, hai người nhìn nhau cái rồi nhìn Đường Chấn, người giọng :
      - Đan dược thất phẩm cao cấp, đan dược phẩm chất này cho dù là hai người bọn ta cũng luyện chế được.
      Tuy hai người đều là thất phẩm Luyện Dược , nhưng nếu như luyện chế số đan dược thất phẩm như cấp thấp, trung cấp xác suất thành công còn được…còn nếu luyện chế đan dược thất phẩm cao cấp xác suất thành công lại tương đối thê thảm.
      - Ha hả, điều này cứ giao cho lão phu. Tuy lão phu phải là Luyện Dược sư, nhưng bổn các ngươi cần lo lắng.
      Đường Chấn cười, tiếp tục :
      - Điều mà ta cần chính là hai gã Luyện Dược sư có thể chống lại được Cửu Long Lôi Cương Hỏa của ta!
      thanh vừa phát ra bàn tay Đường Chấn khẽ nắm lại, chỉ nghe phù tiếng ngọn lửa màu bạc chậm rãi từ trong tay lượn lờ ra. Lúc mà ngọn lửa này bốc lên trong lúc mơ hồ còn có thể thấy có chín con hỏa long màu bạc bay lượn trong đó.
      - Đây chính là Cửu Long Lôi Cương Hỏa?
      Nhìn thấy ngọn lửa màu bạc này, đồng tử Tiêu Viêm nhất thời hơi co rút lại.
      - Mọi người cứ lấy lực lượng linh hồn ra, nếu có thể chống lại nung cháy của Cửu Long Lôi Cương Hỏa liền đạt đủ tư cách.
      Đường Chấn mỉm cười .
      Mà các Luyện Dược sư trong đại điện vừa nghe thấy lời này ai khỏi run người lên…
      Nữ Lâm thích bài này.

    2. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 1041: Khảo nghiệm Dị Hỏa
      Dịch: datlucky_way (A Ky)
      Cửu Long Lôi Cương Hỏa bài danh thứ mười hai bảng dị hỏa. Đối với trình độ lợi hại của ngọn lửa này những người ở đây ai biết cả, hơn nữa bản thân Đường Chấn có thực lực sâu lường được a. Bình thường, khi linh hồn của con người chỉ vừa tiếp xúc sơ với dị hỏa thôi bị đốt thành hư vô, tuy những người ở đây ai có lực lượng linh hồn hùng mạnh, nhưng phải tiếp xúc với dị hỏa như Cửu Long Lôi Cương Hỏa cũng phải là việc dễ a…
      Lời này của Đường Chấn vừa ra trong đại điện cũng trở nên an tĩnh hơn nhiều, những Luyện Dược đại sư lúc trước còn tỏ ra cao ngạo lúc này cũng co đầu rút cổ lại, gì cả.
      Hai gã khách khanh trưởng lão của Đan Tháp trầm ngâm lát rồi chậm rãi :
      - Đường cốc chủ, lợi hại của Cửu Long Lôi Cương Hỏa chúng ta đều biết. Trong bảng Dị Hỏa dị hỏa này có ngưng tụ Long Uy, cho nên có năng lực kinh sợ linh hồn. Trong những người ngồi đây, người có linh hồn có thể chống đỡ được nó sợ rằng cũng nhiều đâu a…
      Đường Chấn nghe vậy cũng cười cười, :
      - Huyễn đại sư yên tâm, điểm này lão phu có chừng mực, để cho người nào bị thương đâu. Chỉ cần có thể chống đỡ Cửu Long Lôi Cương Hỏa thời gian là coi như quá quán rồi. Dù sao người muốn hiệp trợ ta cũng phải có năng lực chống đỡ Cửu Long Lôi Cương Hỏa, nếu làm cho bản thân bị thương a…
      Tiếng vừa dứt ánh mắt Đường Chấn lại đảo qua đại điện, cười :
      - Nếu như mời các vị đại sư tới đây tự nhiên để cho các vị chuyến tay mà về. Nếu như thể chống đỡ được Cửu Long Lôi Cương Hỏa ta cũng dành tặng cho mọi người phần hậu lễ.
      Nghe thấy lời này, số người trong đại điện cũng có chút động lòng. Bọn họ cùng Đường Chấn cũng có thù oán gì, hơn nữa lấy thân phận của đối phương cũng đùa giỡn với họ làm gì.
      Mà người nữ bên cạnh Đường Chấn nhìn những người gọi là Luyện Dược đại sư trong đại điện chần chờ khỏi nhếch miệng lên cười. Bọn người này vừa nghe thấy Cửu Long Lôi Cương hỏa thành ra như thế, giống như là bị phụ thân nàng thầm ám toán vậy.
      Đôi mắt đẹp chuyển động, đột nhiên chuyển đến góc có chút hẻo lánh trong đại điện, nhìn thấy Tiêu Viêm lúc này vẫn bình tĩnh, tay nâng chén trà người nữ này hơi nao nao. Người này nhìn qua trấn định như thế, biết có phải giả vờ hay
      - Nếu Đường cốc chủ như vậy chúng ta tự nhiên cũng thể e sợ như vậy được, vậy cứ khảo thí theo lời cốc chủ
      lão giả có tóc bạc trắng nhìn chung quanh lúc, rồi gật đầu, đột nhiên mở miệng ra.
      Đường Chấn nghe thấy thế nét cười khuôn mặt càng nhiều hơn. Ngón tay hơi búng cong ra, ngọn lửa màu bạc kia chậm rãi di chuyển tới giữa đại điện rồi huyền phù ở đó.
      Ở ngay giữa ngọn lửa đó còn có những đầu hỏa long lượn lờ bên trong, dường như là chúng có linh trí vậy. Hơn nữa, dường như còn có long uy từ bên trong tràn ngập ra, làm cho linh hồn của người khác cảm thấy chút áp lực.
      - biết là vị đại sư nào tới trước?
      Đường Chấn lại tươi cười .
      Vừa ra cả đại điện lại có chút yên tĩnh lại, chợt có lão giả mặc áo bào trắng đứng lên, chắp tay nhìn Đường Chấn, :
      - Nếu như có người nào để cho lão phu tới thử . Đối với Cửu Long Lôi Cương Hỏa của Phần Viêm cốc này, lão phu cũng sớm nghe qua, hôm nay có thể thử uy lực của nó cũng coi như chuyến này tệ…
      - Ha hả, ra là Hóa đại sư, mời.
      Đường Chấn cười.
      - Vị này tên là Hóa Trần, cũng là lục phẩm Luyện Dược sư đỉnh phong, tại Trung Vực cũng có chút danh tiếng.
      Xích Hỏa trưởng lão bên cạnh Tiêu Viêm thấy gã dường như nhận ra những người này, lập tức giọng giới thiệu.
      Tiêu Viêm gật đầu cảm tạ Xích Hỏa trưởng lão, sau đó chuyển mắt nhìn về lão giả tên Hóa Trần. Đối với uy lực của Cửu Long Lôi Cương Hỏa, cũng vô cùng hiếu kỳ.
      Trong đại điện, vị lão giả tên Hóa Trần nắm chặt bàn tay lại, sau đó ngọn lửa màu hồng đậm từ trong tay lão xuất , sau đó từ trong vị trí mi tâm cũng trào ra luồng lực lượng linh hồn tiến vào trong tiến vào trong ngọn lửa. Ngọn lửa nhất thời biến hóa biến thành bóng người được ngọn lửa bao bọc lại.
      Bóng người trong ngọn lửa hoàn toàn là do lực lượng linh hồn đọng lại, nhưng mà còn gia tăng thêm tầng ngọn lửa thủ hộ ở bên ngoài lực lượng linh hồn.
      - Ngọn lửa của người này hẳn là loại thú hỏa, nhưng mà còn kém rất xa so với Cửu Long Lôi Cương Hỏa, chỉ sợ kháng cự nổi.
      Ánh mắt liếc nhìn ngọn lửa màu hồng đậm kia, Tiêu Viêm tự trong lòng.
      Mà lúc gã tự Hóa Trần cũng cong ngón tay lại, bóng người trong ngọn lửa lập tức bay vào, sau đó dưới ánh mắt chăm chú nhìn của mọi người, ngọn lửa này đụng vào ngọn lửa màu bạc ở ngay giữa trung.
      Rống!
      Ngọn lửa bóng người vừa mới tiến vào ngọn lửa màu bạc tiếng long ngâm trầm thấp có thể dùng lỗ tai nghe thấy bỗng vang lên!
      Tiếng long ngâm chỉ vang lên thoáng rồi chín con hỏa long trong ngọn lửa màu bạc nhất thời dữ dội tuôn ra, rồi mạnh mẽ chạm vào ngọn lửa bóng người rồi ngừng nuốt trọn tầng ngọn lửa thủ hộ ở bên ngoài ngọn lửa bóng người.
      - Hừ!
      Ngọn lửa màu hồng đậm vừa biến mất lực lượng linh hồn của Hóa Trần dưới nhiệt độ kinh khủng của Cửu Long Lôi Cương Hỏa trực tiếp bị mai , mà thân thể của Hóa Trần cũng mạnh mẽ run lên, cước bộ lảo đảo lui mấy bước, sắc mặt cũng có chút trắng bệch.
      - hổ danh là dị hỏa, lão phu nhận thua.
      Ổn định thân hình chút, Hóa Trần lắc đầu cười khổ, thở dài hơi, sắc mặt hơi có chút nhăn nhó về chỗ ngồi. vẫn luôn kiêu ngạo vì thú hỏa của , nhưng dưới Cửu Long Lôi Cương Hỏa này căn bản có chút lực chống cự.
      Nhìn thấy Hóa Trần ngay cả phút đồng hồ cũng thể chống cự được, đám người Luyện Dược đại sư ở dưới khỏi có chút biến sắc, Cửu Long Lôi Cương Hỏa này lại cường hãn như vậy ư?
      Sau Hóa Trần, cũng có mấy Luyện Dược đại sư có chút tin nên đều đứng dậy xuất thủ, nhưng đều có ai có thể chống lại cắn xé của chín con hỏa long, có ai có thể chống cự lại nó trong thời gian mười phút, mà trong đó bao gồm cả vị lão đầu Mạch đại sư ban đầu cười nhạo Tiêu Viêm.
      Nhìn thấy các vị Luyện Dược đại sư liên tiếp thất bại, tuy mặt Đường Chấn vẫn đổi chút nào, nhưng trong lòng khỏi thở dài thất vọng. Xem ra hôm nay chỉ còn hi vọng vào hai vị trưởng lão khách khanh của Đan Tháp có thể đạt đến được mục tiêu của thôi a.
      Sau khi tiếp tục có thêm Luyện Dược đại sư thất bại trong đại điện những người chưa xuất thủ chỉ còn có hai trưởng lão khách khanh của Đan Tháp cùng với Tiêu Viêm. Dĩ nhiên, lúc này có ai chú ý đến Tiêu Viêm cả, dường như mọi ánh mắt của mọi người đều nhìn lên người hai vị trưởng lão khách khanh, dù sao trong đại điện này cũng chỉ có hai người này là thất phẩm Luyện Dược sư.
      - Cửu Long Lôi Cương Hỏa, long uy áp chế linh hồn. Lần khảo nghiệm này đúng là dễ a.
      Tên trưởng lão khách khanh của Đan Tháp tên Huyễn đại sư kia đầu tiên là khẽ thở dài tiếng, sau đó liếc nhìn bạn đồng bạn mình rồi đứng dậy. ngọn lửa màu trắng từ từ trong bàn tay bay lên, ngọn lửa này hơi có chút quái dị bởi vì khi ngọn lửa này xuất trong nó còn có chút hàn khí.
      - Thiên Hàn hỏa? Ngọn lửa này của Huyễn đại sư hẳn là lấy được người của Cốt Mãng sao? Nghe loại Cốt Mãng này chỉ xuất ở khu vực của Cốt Linh Lãnh Hỏa mà có thôi, thú hỏa trong cơ thể của con Cốt Mãng này cũng có chút tương đồng với Cốt Linh Lãnh Hỏa.
      Nhìn thấy ngọn lửa màu trắng này, Đường Chấn cũng có chút kinh ngạc .
      Nghe thấy lời này chân mày của Tiêu Viêm cũng hơi nhướng lên, có chút kinh ngạc nhìn Thiên Hàn hỏa trong tay Huyễn đại sư, nghĩ tới vật này lại còn có chút quan hệ với Cốt Linh Lãnh Hỏa của lão sư.
      - Ai, Cốt Linh Lãnh Hỏa ư, ta cũng có phúc khí đó, chẳng qua là may mắn gặp được con Cốt Mãng thôi.
      Huyễn đại sư cười khổ tiếng, sau đó lực lượng linh hồn từ trong mi tâm khuếch tán ra dung nhập vào trong ngọn lửa, ngọn lửa ngọa nguậy chút rồi hóa thành con mãng xà màu trắng rồi xông vào bên trong ngọn lửa màu bạc.
      Ngọn lửa màu trắng này vừa xông vào chín con hỏa long liền mạnh mẽ đánh tới, nhưng lúc này đây con mãng xà màu trắng cư nhiên cũng có chút ít năng lự, có thể bảo vệ ngọn lửa màu trắng ở bên ngoài bị chín con hỏa long kia cắn nuốt.
      Thời gian giằng co của con mãng xà trong ngọn lửa màu trắng cùng chín con hỏa long càng kéo dài sắc mặt của Huyễn đại sư cũng ngày càng ngưng trọng. Tuy Thiên Hàn hỏa có chút quan hệ với Cốt Linh Lãnh Hỏa nhưng dù sao cũng phải dị hỏa, cũng có khả năng chân chính cùng Cửu Long Lôi Cương Hỏa chống đỡ được.
      Thời gian lặng yên trôi qua trong đại điện, mà ngay lúc con hỏa mãng màu trắng kia gần bị chín con hỏa long cắn nuốt hoàn toàn thời gian mười phút rốt cuộc đến, Huyễn đại sư vội vàng vẫy tay cái, hỏa mãng liền chạy trốn ra chui vào trong thân thể của .
      - hổ danh là dị hỏa bài danh thứ mười hai bảng dị hỏa, thể phục.
      Thu hồi hỏa mãng lại, Huyễn đại sư rốt cuộc thở dài nhõm hơi, cười khổ .
      - Chúc mừng Huyễn đại sư, ngươi thành công rồi.
      Đường Chấn cười cười, sau đó ánh mắt nhìn vị trưởng lão khách khanh khác của Đan Tháp, .
      - Tiếu đại sư, tới phiên ngươi rồi.
      Nghe vậy, lão giả tên Tiếu đại sư kia cũng hơi chần chờ chút rồi chỉ có thể đứng dậy, triệu hồi ra ngọn lửa màu lam nhạt, sau đó ngưng tụ nó thành ngọn lửa lớn cỡ bàn tay, thao túng nó tiến vào trong ngọn lửa màu bạc.
      Ngọn lửa của vị Tiếu đại sư này cũng có mạnh mẽ như đồng bạn của hăn, lấy ánh mắt của Tiêu Viêm đây cũng chỉ có thể xem là loại thú hỏa trung đẳng, nếu như dùng loại thú hỏa này chống cự Cửu Long Lôi Cương Hỏa chỉ sợ được đến mười phút…
      Cũng đúng như Tiêu Viêm tiến đoán, mới chỉ trôi qua được bảy phút hỏa kình màu lam kia rốt cuộc chống đỡ nổi rồi bị chín con hỏa long kia cắn tan xác.
      Thấy thế, Tiếu đại sư chỉ đành thở dài tiếng, nhìn Đường Chân lắc lắc đầu rồi ngồi trở về. Thực chất của loại khảo nghiệm linh hồn này cũng là xem thử ngọn lửa của ai mạnh hơn ai a.
      Nhìn thấy Tiếu đại sư cũng chống đỡ được, trong mắt Đường Chấn khỏi lên vẻ thất vọng, thở dài :
      - Làm phiền chư vị rồi, tại chỉ có mình Huyễn đại sư thông qua khảo thí, mà lão phu lại cần đến hai người…
      - phải còn có vị ‘Đại sư’ luyện dược sao?
      Đường Chấn còn chưa xong vị Mạch đại sư lúc trước cười nhạo Tiêu Viêm đột nhiên cười lạnh tiếng ra. khảo thí thất bại liền có cảm giác rất mất mặt mũi, khi nhìn thấy khuôn mặt Tiêu Viêm vẫn luôn mỉm cười lại càng khó chịu hơn nhiều, do đó lời cũng hơi có chút kỳ quái.
      Nghe thấy lời của , từng ánh mắt trong đại điện cũng nhất thời chuyển hướng nhìn sang người thanh niên ngồi trong góc hẻo lánh tại đại điện. Trong mắt của ít người đều lên vẻ vui sướng chờ xem người khác gặp họa.
      Đối với những ánh mắt này, Tiêu Viêm cũng có chút nhíu mày, chợt đôi môi nở lên nụ cười lạnh lẽ. Bọn người này đúng là có chút phong phạm của đại sư a, nhưng mà nếu như bọn họ muốn xem náo nhiệt cứ cho bọn họ xem thỏa thích … lên…
      Nữ Lâm thích bài này.

    3. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 1042: Báo thù
      Dịch: datlucky_way (A Ky)
      Thấy tất cả mọi người trong đại điện đều nhìn người Tiêu Viêm, Đường Chấn cũng hơi chần chờ chút, rồi cũng mở miệng :
      - Vị Nham Kiêu tiểu hữu này, biết ngươi định thử sao?
      tự nhiên cũng biết nơi này ít người có tâm tính coi kịch vui, nhưng theo thấy Tiêu Viêm nếu dám đến Phần Viêm cốc chắc hẳn cũng có ít bổn , dù sao đối với năng lực của Xích Hỏa trưởng lão cũng an tâm a.
      Ngay bên cạnh Đường Chấn, hồng y nữ tử kia khoanh tay trước ngực, đôi mắt đẹp có chút nhìn về Tiêu Viêm, nàng đồng thời cũng muốn biết vị thanh niên được Đường Chấn tán dương kia rốt cuộc có bổn , hay chỉ là vẻ bề ngoài mà thôi.
      - Nếu như đến Phần Viêm cốc này việc khảo thí tất nhiên phải thử chút.
      Dưới mọi ánh mắt soi mói, Tiêu Viêm mỉm cười, chậm rãi gật đầu.
      Nghe vậy, số Luyện Dược đại sư trong đại điện có chút giễu cười mặt. Ngay cả bọn họ cũng chống đỡ được bao lâu dưới Cửu Long Lôi Cương hỏa, huống chi là tiểu tử còn thế kia?
      - Nếu như Nham Kiêu tiểu hữu có hứng thú mời lên đây . Nếu như tiểu hữu có thể thông qua vừa vặn cùng với Huyễn đại sư đủ số lượng.
      Đường Chấn cười cười, đối với dũng khí của Tiêu Viêm cũng có chút ngoài ý muốn, bàn tay hơi chà vào nhau, cười .
      Tiêu Viêm chậm rãi đứng dậy, ánh mắt nhìn vào ngọn lửa màu bạc ở giữa trung đại điện, bàn tay của nắm lại rồi ngọn lửa màu xanh lượn lờ lên.
      giờ Tiêu Viêm đối với việc khống chế Lưu Ly Tâm Hỏa đạt đến trình độ tùy tâm sở dục. Nếu như khách khí trong những người ở đây, ngoại trừ Đường Chấn sâu lường được kia cho dù là hai vị trưởng lão khách khanh của Đan Tháp cũng kém trong việc khống chế lửa.
      Ngọn lửa xanh biếc vừa xuất làm cho số người trong đại điện nhíu mày lại. Tuy Tiêu Viêm cố ý áp chế, nhưng bọn họ vẫn có cảm giác từ trong ngọn lửa đó tỏa ra độ ấm khôn cùng. ngọn lửa mà có độ ấm như thế sợ rằng các ngọn lửa do đấu khí ngưng tụ cũng bằng được ?
      Tuy những Luyện Dược đại sư ở đây đều có ngạo khí nhưng ai là thằng ngốc cả, bọn họ tự nhiên hiểu được nhiệt độ thời phải là nhiệt độ chân chính của ngọn lửa đó, còn về phần vì sao Tiêu Viêm lại cố ý áp chế xuống bọn họ cũng cảm thấy vô cùng khó hiểu.
      Còn về vị Đường Chấn kia ngay khi ngọn lửa xanh biếc xuất cũng nhăn mày lại, mắt chăm chú nhìn vào. Trong lúc mơ hồ, có thể cảm giác được ngọn lửa xanh biếc này cũng hề đơn giản.
      Đối với những ánh mắt kia, Tiêu Viêm cũng để ý, tâm thần vừa động luồng lực lượng linh hồn cũng tiến vào trong ngọn lửa. Ngọn lửa xanh biếc đó hơi động chút rồi hóa thành hỏa liên xanh biếc lớn cỡ lòng bàn tay.
      Hỏa liên chậm rãi xoay tròn, cả thân hình đều là màu xanh biếc giống như là đá phỉ thúy vậy, hoàn mỹ chút tì vết như là tác phẩm nghệ thuật, làm cho người khác có cảm giác thích nỡ buông tay.
      Ngón tay khẽ bấm, hỏa liên chậm rãi xoay tròn rồi đến gần ngọn lửa màu bạc giữa trung, sau đó dưới ánh mắt khẩn trương nhìn của mọi người, nó lặng yên dung nhập vào bên trong…
      Ngay khi hỏa liên xanh biếc vào bên trong ngọn lửa màu bạc chín con hỏa long lập tức có cảm ứng, mang theo tiếng long ngâm trầm thấp, mạnh mẽ đánh tới!
      Nhìn thấy màn này, khuôn mặt của vài tên Luyện Dược đại sư cũng lên nụ cười lạnh, nét đùa cợt trong mặt cũng càng đậm hơn, dáng vẻ như là trông chờ thấy bộ dáng chật vật của Tiêu Viêm.
      Nhưng cái màn mà bọn họ luôn mong chờ cũng có xuất như dự đoán của họ. Mà nụ cười lạnh khuôn mặt bọn họ bỗng nhiên bị đọng lại, còn hai tròng mắt cũng mở to ra!
      Trong ngọn lửa màu bạc, chín con hỏa long ban đầu còn mạnh mẽ lấy khí thế xông vào chung quanh hỏa liên xanh biếc, nhưng chỉ trong nháy mắt liền đình trệ lại. Sau đó, mọi người thấy được màn khiến cho bọn họ phải trợn mắt há mồm ra, chỉ thấy chín con hỏa long lúc đầu còn uy phong lẫm lẫm giờ đây dường như gặp phải vật gì đó vô cùng đáng sợ, nhanh như chớp lui ra.
      Chín con hỏa long sau khi lùi ra xa lại do dự tiến gần, nhưng cũng chỉ dám lượn lờ chung quanh hỏa liên, hề dám đến thôn phệ như ban đầu nữa.
      màn khó tin như vậy xảy ra làm cho cả đại điện phải im lặng lại, còn mấy tên Luyện Dược đại sư đứng chờ xem kịch vui kia sau khi nhìn chín con hỏa long và hỏa liên xanh biếc trong ngọn lửa ở trung biểu tình khuôn mặt cũng vô cùng buồn cười.
      Còn sắc mặt của Đường Chấn lúc này cũng ngưng trọng hơn rất nhiều, ngọn lửa có thể làm cho Cửu Long Lôi Cương hỏa kiêng kỵ như thế đại lục này cũng có nhiều lắm, mà bản thân lúc này cũng có thể xác định ngọn lửa xanh biếc mà Tiêu Viêm triệu ra kia, tất nhiên cũng là loại dị hỏa!
      - Ngọn lửa kia có màu xanh biếc, nhưng bảng dị hỏa tựa hồ có ngọn lửa nào có màu xanh như vậy cả. Ngọn lửa hơi tương tự với nó nhất chính là Thanh Liên Địa Tâm hỏa bài danh thứ mười chín, nhưng màu sắc cũng nó cũng đậm như vậy. Hơn nữa, cho dù là Thanh Liên Địa Tâm Hỏa cũng có khả năng làm cho Cửu Long Lôi Cương hỏa kiêng kỵ như thế, người thanh niên này đơn giản a…
      Đường Chấn tự thầm trong lòng, nghĩ tới người thanh niên trước mắt này trong người cũng có dị hỏa a…
      Hồng y nữ tử bên cạnh Đường Chấn cũng vì màn như thế mà ánh mắt hơi lóe lên chút. Tên thanh niên nhìn nhiêu tuổi này quả nhiên chỉ là bao cỏ, nhưng mà nếu như giao thủ với mình có mấy phần thắng? Nghĩ đến đây, hồng y nữ tử khỏi có chút ngứa tay lên, nếu phải bởi vì nơi này có ít người đứng sợ rằng nàng trực tiếp đứng ra khiêu chiến Tiêu Viêm. Loại việc này cũng phải là lần đầu tiên nàng làm, mà đối với nữ hài lại thích tranh cường hiếu thắng như thế, chính cả Đường Chấn cũng có chút biết làm sao!
      Trong đại điện, hai gã trưởng lão khách khanh của Đan Tháp giờ này cũng khiếp sợ thôi. Lấy kiến thức của hai người bọn họ, tự nhiên giờ phút này hiểu ngọn lửa xanh biếc kia là cái gì.
      - ngờ rằng người thanh niên nhìn trẻ như vậy mà có Dị Hỏa trong tay, nếu như tin tức này truyền ra ngoài cũng biết có bao nhiêu Luyện Dược sư động tâm đây…
      Nghĩ đến đây, ánh mắt hai người khỏi nhìn qua đại điện, quả nhiên nhìn thấy có nhiều người lên vẻ tham lam trong mắt. Những người ngồi ở đây đều có thanh danh ở trong Trung Vực, ngay cả bọn họ mà cũng nổi lòng tham có thể cho thấy dị hỏa đối với Luyện Dược có sức hấp dẫn như thế nào.
      Mười phút yên tĩnh trôi qua trong đại điện. Chờ sau khi đủ thời gian Tiêu Viêm khẽ vẫy cái, hỏa liên hề có chút tổn hại lướt ra khỏi ngọn lửa, sau đó nổ ầm cái hóa thành ngọn lửa tiến vào trong thể nội Tiêu Viêm.
      - Đường cốc chủ, biết tại hạ có thông qua chưa?
      Sau khi thu hồi ngọn lửa xong, ánh mắt Tiêu Viêm nhìn Đường Chấn, ôm quyền mỉm cười hỏi.
      - Ha hả, lời này còn cần lão phu sao? Chúc mừng Nham Kiêu tiểu hữu rồi, hơn nữa lời của ngươi, lão phu coi như hiểu rồi.
      Đường Chấn khẽ vuốt râu cái, cười lớn tiếng rồi chuyển sang với Xích Hỏa trưởng lão:
      - Xích Hỏa, ngươi làm việc như vậy ta rất hài lòng, cư nhiên có thể tìm được người trẻ tuổi tài năng như Nham Kiêu tiểu hữu.
      Nghe vậy, Xích Hỏa trưởng lão cũng tươi cười, cung kính :
      - Chỉ là vận may mà thôi, có thể gặp được Tiêu Viêm cũng coi như là vận khí của ta…
      Nghe thấy lời của Đường Chấn… ít Luyện Dược đại sư trong đại điện có chút tự nhiên lắm, đặc biệt vị Mạch đại sư lúc trước trêu cợt Tiêu Viêm sắc mặt giờ đây như ăn phải con ruồi vậy. màn như vậy chưa bao giờ nghĩ tới, hơn nữa cũng nghĩ thông là lấy tuổi trẻ như Tiêu Viêm làm sao mà có dị hỏa được?
      - Cũng chỉ ỷ vào dị hỏa mà thôi, cũng có gì giỏi.
      Đôi môi Mạnh đại sư hơi run chút, vẫn mạnh miệng .
      Đối với lão nhân chuyên khiến người ta chán này, Tiêu Viêm cũng cực kỳ ưa, chếch mắt nhìn cái rồi dời chỗ khác, nhìn chút nào.
      Đường Chấn cũng cười cười, lấy nhãn lực của có thể tự nhiên nhìn ra vị thanh niên tên Nham Kiêu này tuyệt đối chỉ có bề ngoài, chừng, thuật luyện đan cũng có thể so sánh với những người ngồi ở đây:
      - Chư vị yên tâm, lúc luyện chế đan dược mọi người cùng quan sát…
      Nghe được lời này của Đường Chấn Mạch đại sư kia càng lúc càng cười lạnh hơn, nhìn Tiêu Viêm rồi thản nhiên :
      - Tuy ngươi có dị hỏa, nhưng nếu bổn đủ cũng chỉ làm hỏng việc thôi. Đến lúc đó, nếu như mấy vị dược liệu quý hiếm mà Đường cốc chủ chuẩn bị bị hỏng sợ rằng ngươi đền nổi đâu.
      - Đa tạ Mạch đại sư nhắc nhở, nhưng ngươi chỉ cần đứng bên quan sát , còn việc hỗ trợ Đường cốc chủ luyện dược có ta và vị Huyễn đại sư này rồi.
      Tiêu Viêm cười cười, .
      Lời châm chọc này của Tiêu Viêm trực tiếp làm cho Mạch đại sư run lên, da mặt ngừng run rẩy, bàn tay cầm chén trà cũng kích động lên, xem ra những lời này của Tiêu Viêm làm cho giận thôi.
      - Hì hì.
      Hồng y nữ tử kia thấy Mạch đại sư bị Tiêu Viêm chọc giận đến bộ dáng đó cũng nhịn được mà cười khúc khích, nhưng nhìn thấy Đường Chấn trừng mắt cũng vội vàng ngưng .
      - Ha hả, mọi người cũng nên vì chuyện này mà tranh đua nữa. Dược liệu luyện chế đan dược mặc dù có trân quý nhưng Phần Viêm cốc ta vẫn có thể có đủ được. Cho nên đến lúc đó, trợ giúp lão phu luyện dược cần gánh nặng gì cả đâu.
      Đường Chấn khoát tay áo, khẽ cười tiếng , .
      - Mặt khác, vì lần luyện chế đan dược này có chút khó khăn cho nên lão phu cũng cần hết trước , chỉ cần hai vị có thể giúp ta luyện chế đan dược thành công việc hậu tạ tuyệt đối làm hai vị vừa lòng. Ha hả, đương nhiên, nếu như hai vị cần vật gì cứ tự nhiên ra
      Nghe thấy lời này, nhất thời Tiêu Viêm cũng hơi động tâm, khẽ ôm quyền mỉm cười :
      - biết thù lao này có được tính trong những công pháp hoặc đấu kỹ của Phần Viêm cốc?
      Nghe vậy, Đường Chấn cũng ngẩn ra, thâm ý nhìn Tiêu Viêm cái, cười :
      - Chỉ cần phải là số đấu kỹ truyền ngoài của Phần Viêm cốc ta tất nhiên là được, biết Nham Kiêu tiểu hữu nhìn trúng loại nào?
      Tiêu Viêm hơi động lòng, nhìn thẳng Đường Chấn, chậm rãi :
      - Thiên Hỏa Tam Huyền Biến. …
      Nữ Lâm thích bài này.

    4. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 1043: Tranh thủ
      Dịch: datlucky_way (A Ky)
      Thiên Hỏa Tam Huyền Biến?
      Nghe thấy lời này của Tiêu Viêm, từ Đường Chấn cho đến hồng y nữ tử bên cạnh đều là ngẩn ra, rồi nhíu chân mày lại.
      Thiên Hỏa Tam Huyền Biến là trong những chí bảo của Phần Viêm cốc, tuy loại bí pháp này đối với số người chỉ là bí pháp phế vật, nhưng đối với những người có dị hỏa trong người đó lại là thanh lợi khí vô cùng sắc bén! Thiên Hỏa Tam Huyền Biến có thể lấy phương thức đặc thù để vận chuyển ngọn lửa được che giấu trong cơ thể, cuối cùng trong khoảng thời gian ngắn mà xuất ra thực lực rất mạnh. Mỗi biến có thể phát ra ngọn lửa, tam biến cùng nhau trọng lên lực tăng phúc là vô cùng khủng bố. Đương nhiên năng lượng mà do ngọn lửa này phát ra là vô cùng cường bạo, nếu như tố chất thân thể thể chịu nổi bị năng lượng tác động ngược lại.
      Cho nên đối với Thiên Hỏa Tam Huyền Biến này, cho dù là nội bộ Phần Viêm cốc cũng bị quản lý cực kỳ nghiêm khắc, chỉ có những đệ tử trung tâm mới có thể tu luyện đệ nhất biến của Thiên Hỏa Tam Huyền biến, còn về phần hai biến còn lại cẩn phải xem đến cống hiến cho môn phái cùng thiên phú của mình. Thành ra, những người có thể tu hành đầy đủ cả ba biến Thiên Hỏa Tam Huyền Biến ở trong Phần Viêm cốc cũng chỉ có thể tính đầu ngón tay mà thôi, mà nếu như ngay cả đệ tử trong cốc còn khó có thể tu luyện cũng có thể thấy Phần Viêm cốc đối với Thiên Hỏa Tam Huyền Biến này xem trọng thế nào.
      Ánh mắt Tiêu Viêm nhìn chăm chú vào Đường Chấn, nắm tay trong tay áo cũng chậm rãi nắm chặt lại. Thiên Hỏa Tam Huyền Biến này, nhất định phải có được, nếu như Đường Chấn đồng ý chỉ sợ chính cũng phải suy nghĩ cẩn thận lại cách để có được.
      Mà những người khác trong đại điện đối với cầu của Tiêu Viêm cũng cực kỳ kinh ngạc, bọn họ hề nghĩ tới người này lại chơi chiêu công phu sư tử ngoặm đến như vậy. Bí pháp cao cấp Thiên Hỏa Tam Huyền Biến có thể là vật vô dụng với số người, nhưng đối với số người khác lại có lực hấp dẫn vô cùng lớn. Cái bí pháp này biết bao nhiêu người ở bên ngoài mong muốn có được a, tiểu tử này cũng khỏi quá tham rồi.
      Đường Chấn trầm mặc hồi lâu, rốt cuộc chậm rãi lắc đầu, nhìn về Tiêu Viêm .
      - Thiên Hỏa Tam Huyền Biến chính là trong những chí bảo của Phần Viêm cốc, dựa theo quy củ thể ngoại truyền. Cho dù ta là cốc chủ cũng thể vi phạm, cho nên, ngươi đổi lấy thứ khác
      Nghe vậy, Tiêu Viêm cũng hơi trầm xuống, xem ra xem thường địa vị của Thiên Hỏa Tam Huyền Biến tại Phần Viêm cốc rồi…chẳng lẽ phải buông tha sao?
      Thiên Hỏa Tam Huyền Biến đối với Tiêu Viêm mà cũng là dạng bí pháp dường như vì chính mà sinh. người mang theo rất nhiều dị hỏa, nếu như được đến tam biến cùng trọng lên lực tăng phúc cực kỳ đáng sợ, bởi vậy đối với vật này, Tiêu Viêm nhất định phải có được.
      - Đường cốc chủ, Thiên Hỏa Tam Huyền Biến đối với ta rất trọng yếu, chẳng lẽ thể ngoại lệ lần sao?
      Tiêu Viêm vẫn chưa hề từ bỏ ý định.
      Đường Chấn thở dài hơi, phất phất tay, :
      - Nham Kiêu tiểu hữu, Phần Viêm cốc ta cũng có số công pháp và đấu kỹ cũng phải là vật tầm thường, có lẽ đối với ngươi trợ giúp .
      Tiêu Viêm chau mày, lát sau, đột nhiên :
      - Đường cốc chủ, lần luyện chế đan dược này đối với ngươi có trọng yếu hay ?
      Nghe vậy, Đường Chấn hơi chần chờ chút, nhìn hồng y nữ tử bên cạnh, chậm rãi gật đầu:
      - Rất trọng yếu, hơn nữa phải trong nửa năm nay phải luyện chế được. Ta từng tính toán, nếu như lần này luyện chế thất bại mời những lão gia hỏa trong Đan Tháp kia ra tay…
      - Nhưng ngươi cũng có trực tiếp tìm người của Đan Tháp, có phải thù lao trả cho họ phải rất cao ?
      Tiêu Viêm giọng , chợt tiếp:
      - biết nếu như có ta và vị Huyễn đại sư kia cùng hiệp trợ xác xuất luyện dược thành công của Đường cốc chủ có thể đạt tới nhiêu?
      Đường Chấn chau mày, lát sau mới chậm rãi :
      - Năm thành!
      Mấy chữ này là phỏng đoán cao nhất của . Đan được này có chút khác với những loại khác, khi đến giữa quá trình có chút khó khăn.
      - Nếu như có dị hỏa luyện chế đan dược làm cho xác xuất thành công cao hơn chút, theo đó, khi ta tương trợ xác xuất thành công cũng tăng lên.
      Tiêu Viêm mỉm cười . Đây cũng phải là tự đại mà đối với thuật luyện đan của mình vô cùng tin tưởng, hơn nữa lực lượng linh hồn của còn mạnh hơn rất nhiều thất phẩm Luyện Dược sư, tuyệt đối có nắm chắc ra những lời này.
      Nghe thấy lời này của Tiêu Viêm, Dường Chấn cũng có chút ngoài ý muốn nhìn . Nhưng trải qua đợt khảo khí khi nãy, nghi ngờ trong mắt cũng nhiều, người trẻ tuổi nhìn bao nhiêu tuổi này dường như đơn giản chút nào.
      - lời này cũng phải là cường điệu gì mà là nghĩ cho cốc chủ thôi. Nếu như mời ta đó phải là quyết định sai lầm gì, chừng làm cho lần luyện chế đan dược này của cốc chủ có thành công ngoài ý muốn.
      Ánh mắt Tiêu Viêm nhìn thẳng Đường Chấn, .
      Ngón tay Đường Chấn khẽ gõ bàn, :
      - Nham Kiêu tiểu hữu vẫn là nghĩ buông tha cho Thiên Hỏa Tam Huyền Biến?
      - Nếu như Đường cốc chủ cảm thấy lần luyện đan này so với Thiên Hỏa Tam Huyền Biến quan trọng hơn người có thể thử xem…
      Ánh mắt Tiêu Viêm chút dấu vết nhìn qua hồng y nữ tử, giọng .
      Lời này của Tiêu Viêm làm cho Đường Chấn hơi chấn động, thoáng nhìn qua hồng y nữ tử bên cạnh. Trầm ngâm hồi lâu, lại nhìn sang người nữ tử đó, lâu sau mới miễn cưỡng gật đầu, :
      - Lần luyện đan này đối với ta quả vô cùng quan trọng, so với Thiên Hỏa Tam Huyền Biến còn quan trọng hơn…
      đến đây Đường Chấn khẽ dừng chút, chợt nhìn Tiêu Viêm cười .
      - Nham Kiêu tiểu hữu, công phu miệng lưỡi của ngươi lợi hại a, lão phu thể phục. Bị ngươi như vậy giá trị Thiên Hỏa Tam Huyền Biến của Phần Viêm cốc giảm ít rồi, nhưng Phần Viêm cốc có quy củ của Phần Viêm cốc, điều này ngay cả ta cũng thể thay đổi được…
      Nghe vậy, Tiêu Viêm hơi hơi há miệng thở dốc, lại chỉ có thể cười khổ tiếng, nhiều như vậy mà cũng vô dụng cũng có biện pháp nào.
      - Nhưng mà…
      Đường Chấn nhìn Tiêu Viêm, lại đột nhiên :
      - Nếu như ngươi có thể giúp ta luyện chế đan dược thành công, ta có thể cho ngươi cơ hội, nếu như bản thân ngươi có thể nắm chắc …Thiên Hỏa Tam Huyền Biến có thể là của ngươi…
      Nghe được lời này, Tiêu Viêm nhất thời mừng rỡ, mặc dù Đường Chấn cũng có trực tiếp đem Thiên Hỏa Tam Huyền Biến giao cho , nhưng ít ra vẫn có cơ hội. Mặc kệ cơ hội này có bao nhiêu thành công, nhưng so với việc phải vạch mặt với Phần Viêm cốc cũng tốt hơn nhiều. Thực lực của Phong Lôi các Tiêu Viêm từng nếm qua, mà Phần Viêm cốc có thể có tên trong tam cốc thực lực tuyệt đối còn mạnh hơn Phong Lôi các, nếu có thể giao đấu với họ đó là tốt nhất.
      - khi như vậy, xin cảm ơn Đường cốc chủ…
      Tiêu Viêm nhìn Đường Chấn rồi chắp tay, cười .
      Đường Chấn khoát tay áo, thở dài :
      - Đừng cảm ơn trước, điều kiện tiên quyết của tất cả chuyện này đó là phải luyện chế đan dược thành công. Hơn nữa, cho dù có thể luyện chế thành công có mang được Thiên Hỏa Tam Huyền biến hay cũng phải xem bổn của ngươi.
      Tiêu Viêm gật đầu, cũng biết nếu như muốn trở ngại gì mà đem Thiên Hỏa Tam Huyền Biến thu vào trong tay là chuyện có khả năng.
      - Nếu có vấn đề gì mời chư vị tới phòng khách nghỉ ngơi . Xích Hỏa, dẫn mọi người .
      Nhìn thấy còn vấn đề gì nữa, Đường Chấn nhìn Xích Hỏa phất phất tay. Xích Hỏa vội vàng ra, ôm quyền nhìn mọi người, cười :
      - Chư vị, mời.
      Thấy thế, đám người Tiêu Viêm cũng là đứng dậy, đối với Đường Chấn chắp tay, sau đó liền cùng Xích Hỏa trưởng lão ra đại điện.
      Theo đám người Tiêu Viêm ra điện, trong đại điện cũng là trở nên im lặng xuống. Nét tươi cười mặt Đường Chấn cũng chậm rãi thu lại, thở dài hơi.
      - Phụ thân, ngươi định đưa Thiên Hỏa Tam Huyền Biến cho Nham Kiêu này?
      Hồng y nữ tử chậm rãi xoay người, đôi mắt đẹp nhìn Đường Chấn, hàm răng khẽ cắn đôi môi đỏ mộng, .
      - Ai, Hỏa nhi, ngươi cũng nên biết lần luyện chế đan dược này đối với ngươi quan trọng như thế nào. Năm đó, lúc ngươi muốn mạnh mẽ dung hợp Cửu Long Lôi Cương hỏa, bị phản phệ rồi, tuy có thể lưu lại mạng nhưng cũng lưu lại di chứng rất lớn. Nếu như cứ tiếp tục để như thế chỉ năm nữa thôi là sinh khi cạn kiệt.
      Nét hiền từ ra trong mắt Đường Chấn, đứng lên vỗ vai hồng y nữ tử, :
      - Xác xuất thành công ta luyện chế đan dược đúng như Nham Kiêu , cũng cao chút nào. Mà người này tuy có hơi trẻ tuổi, nhưng ta dám đúng có bổn đấy, nếu có hỗ trợ xác xuất luyện chế đan dược thành công tăng lên ít đâu…
      - Nhưng Thiên Hỏa Tam Huyền Biến là bí pháp đứng đầu bổn cốc, mặc dù phụ thân đồng ý nhưng cũng rất khó thông qua trưởng lão hội a…
      Hồng y nữ tử hơi trầm xuống, thấp giọng .
      - Ta cũng cho Nham Kiêu cơ hội. Đến lúc đó, ta cho đãi ngộ như đệ tử trung tâm, chỉ cần có năng lực đạt được tư cách khảo hạch trưởng lão hội cũng gì được. Cho dù như thế nào ta cũng là cốc chủ.
      Đường Chấn cười cười, .
      Nghe vậy, hồng y nữ tử cũng chỉ có thể gật gật đầu, khẽ cắn chặt hai hàm răng trắng ngà , :
      - Đều do tiểu tử kia, giở công phu sư tử ngoặm.
      - Ha hả, tiểu tử này mặc dù khách khí, nhưng cũng là người có bản lĩnh. Còn trẻ như vậy mà thu được dị hỏa, nếu như có cường giả hỗ trợ còn được , nhưng nếu như dựa vào bản thân cũng quá khủng bố rồi…
      Đường Chấn cười .
      - tuy cố ý che giấu dung mạo nhưng số tuổi cũng hơn kém bao nhiêu đâu. Phụ thân cũng chưa bao giờ nghe qua Trung Vực từ khi nào lại xuất vị thất phẩm Luyện Dược sư trẻ tuổi lạ như vậy. như vậy có thể tên Nham Kiêu này dùng tên giả đấy…
      - Dấu đầu lộ đuôi, cũng phải là người tốt gì.
      Hồng y nữ tử oán giận . Hiển nhiên chuyện Tiêu Viêm lấy lý do luyện đan mà bắt buộc Đường Chấn phải tuyển chọn làm cho oán niệm của nàng chút nào.
      Đường Chấn cười lắc lắc đầu, sủng nịch vỗ vỗ đầu hồng y nữ tử, xoay người tới cánh cửa bên đại điện.
      - Được rồi, đừng có to nữa, chuẩn bị chút . Xế chiều hôm nay là phải bắt đầu luyện đan rồi, nếu như có thể luyện chế thành công coi như gánh nặng trong lòng ta cũng tự động biến mất…Ha hả, ta đây cũng có chút tò mò biết bản lãnh tên Nham Kiêu kia đến đâu, hi vọng có thể đúng như những gì ta dự đoán. …
      Nữ Lâm thích bài này.

    5. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 1044: Hỏa Bồ Đan
      Dịch: datlucky_way (A Ky)
      Sơn cốc khổng lồ này vô cùng xanh tươi, ngẫu nhiên còn có mấy cây cối màu đỏ tươi làm cho người ta nhìn qua có cảm giác vô cùng đẹp mắt.
      Trong sơn cốc này có quảng trường được dùng nham thạch màu hồng của núi lửa kiến tạo thành, mà ở giữa quãng trường này có bãi đá cao tới mười trượng. Chung quanh quảng trường giờ đây có ít bóng người, đại đa số đều mặc áo đạo bào màu đỏ, hiển nhiên là đệ tử Phần Viêm cốc.
      chỗ khác của quãng trường có bình đài hơi cao, mặc dù độ cao bằng bãi đá ở bên trong những lại có thể phóng tầm mắt nhìn toàn quãng trường được. Giờ phút này có ít người đứng chắp tay nhìn sang, nhìn kỹ lại đúng là các Luyện Dược đại sư ở đại điện lúc sáng.
      Trong quảng trường có ít tiếng bàn luận xôn xao, rồi bỗng nhiên có thanh xé gió vang lên. Bốn đạo thân ảnh từ xa thoáng lên rồi nhàng dừng ở bệ đá, bốn người này đúng là cốc chủ Phần Viêm cốc Đường Chấn, hồng y nữ tử gọi là Hỏa Nhi, còn có Tiêu Viêm cùng với vị trưởng lão khách khanh của Đan Tháp, Huyễn đại sư.
      Đường Chấn vừa xuất lập tức tiếng bàn luận xôn xao chung quanh quảng trường cũng bới xuống, các đệ tử Phần Viêm cốc đều biết Đường Chấn hôm nay muốn cùng hai Luyện Dược đại sư liên thủ chế tạo đan dược, cho nên bọn họ cũng dám quá ồn ào, sợ quấy rầy quá trình luyện đan.
      Thân hình Đường Chấn đáp xuống, ánh mắt chậm rãi nhìn bốn phía, sau đó quay đầu lại nhìn Tiêu Viêm cùng Huyễn đại sư, cười :
      - Hai vị, chuẩn bị tốt rồi chứ?
      Nghe vậy, Tiêu Viêm cùng Huyễn đại sư đều là gật gật đầu.
      - Đan dược mà lão phu muốn luyện chế lần này có tên là Hỏa Bồ đan, đan được thất phẩm cao cấp. Đây là phương thuốc, mỗi người các ngươi lấy phần , đến lúc luyện chế cứ làm theo những gì phương thuốc ghi là được rồi.
      Đường Chấn khẽ vung tay lên, hai cuốn quyển trục chia ra bay về phía Tiêu Viêm cùng Huyễn đại sư.
      Hai người vội vàng tiếp nhận quyển trục, sau đó đem lực lượng linh hồn xâm nhập vào bên trong để ghi lại phương thuốc nhớ vào đầu.
      Sau khoảng thời gian, đôi mắt khép hờ của Tiêu Viêm mới chậm rãi mở ra. Nội dung phương thuốc mà quyển trục ghi lại cũng chỉ có phần chứ đầy đủ, điều này cho thấy Đường Chấn cũng muốn đem hết phương thuốc đan dược đầy đủ cho hai người biết. Nhưng mà điều này đối với Tiêu Viêm cũng có gì cả, phương thuốc đan dược thất phẩm vốn vô cùng trân quý, thể nào có chuyện tùy ý cho được.
      - Nhưng mà, chỉ là bộ phận thôi rườm rà thế này, nếu như đầy đủ cũng biết phức tạp đến cỡ nào. Đan dược này hổ danh là thất phẩm cao cấp a.
      Mặc dù chỉ nhìn thấy phần phương thuốc, nhưng Tiêu Viêm cũng có thể từ trong đó mơ hồ nhìn ra được khó khăn trong quá trình luyện chế.
      - Hai vị xem xong rồi chứ?
      Nhìn thấy Tiêu Viêm cùng Huyễn đại sư đều mở mắt ra, Đường Chấn khẽ mỉm cười hỏi.
      Tiêu Viêm cùng Huyễn đại sư đều gật đầu.
      - Thời gian luyện chế đan dược này sợ rằng ngắn, cho nên hai vị cần chuẩn bị tâm lý trước, ngàn vạn lần nên để xảy ra điều gì ngoài ý muốn.
      đến đây sắc mặt Đường Chấn hơi có chút ngưng trọng, đối với lần luyện đan này vô cùng xem trọng…nếu như có thất bại quả là đả kích đối với .
      Tiêu Viêm cùng Huyễn đại sư đều là bậc hành gia trong việc luyện đan, đối với điều này tự nhiên vô cùng hiểu , cũng có điều dị nghị gì.
      - Lão phu cũng phải là Luyện Dược sư, đối với lực lượng linh hồn có tinh chuẩn như hai vị, cho nên lúc tinh luyện dược liệu hãy để ta làm, còn lúc dung hợp dược liệu phải dựa vào hai vị…
      Vừa dứt lời Đường Chấn chỉ vào hai ghế đá bãi đá:
      - Nếu như có vấn đề gì nữa, mời hai vị vào vị trí
      Tiêu Viêm cùng vị Huyễn đại sư kia nhìn nhau cái, gật đầu mỉm cười. Sau đó thân hình liền động trực tiếp tiến tới cái ghế đá, ngồi xếp bằng xuống.
      Nhìn thấy hai người nhập tọa, Đường Chấn cũng hơi động, thân hình liền ngồi cái ghế đá khác. nhìn hồng y nữ tử cái, trầm giọng :
      - Hỏa Nhi, trong khoảng thời gian luyện đan này, cho bất cứ kẻ nào quấy rầy chúng ta!
      - Vâng, thưa phụ thân.
      Nữ tử hồng y được xưng là Hỏa Nhi khẽ gật đầu, đôi mắt đẹp khẽ nhìn qua Tiêu Viêm cái rồi xuống bãi đá bắt đầu phân phó đệ tử Phần Viêm cốc gia tăng thủ vệ khu này.
      Sau khi phân phó mọi việc thỏa đáng, sắc mặt của Đường Chấn cũng dần trở nên ngưng trọng. Tay áo vừa vung lên liền thấy có vật thể từ trong nạp giới bay ra, sau đó nặng nề đặt trung tâm bãi đá, làm cho cả bãi đá cũng phải hơi chấn động.
      Tiêu Viêm cùng Huyễn đại sư nhìn vật thể to lớn đó cái, trong mắt cũng có chút kinh ngạc.
      Vật thể vừa xuất cái dược đỉnh khổng lồ, toàn thân đỉnh đều là màu đỏ. Ngay thân của dược đỉnh có những đồ án khắc hình núi lửa phun trào, lúc nhìn qua gây cho người ta cảm giác có cỗ hơi thở vô cùng cuồng bạo tuôn trào ra.
      Ngay lúc Tiêu Viêm nhìn thấy cái dược đỉnh này lập tức biết phẩm chất của dược dỉnh này cũng thể so với Vạn Thú đỉnh.
      - Sơn Dong đỉnh, đây chính là bảo vật Thiên Đỉnh bảng, ngờ rằng vật này ở trong tay cua Đường cốc chủ, quả nhiên làm cho người ta hâm mộ.
      Huyễn đại sư nhìn thấy cái dược đỉnh màu đỏ này vẻ hâm mộ lập tức xuất trong mắt.
      - Chỉ là vận may thôi..
      Đường Chấn cười cười, sau đó tiếp tục vung tay áo lên, nhất thời rừng dược liệu từ trong nạp giới ngừng bay ra, rồi được đặt thềm đá, nhìn qua số lượng cũng chỉ sợ có hơn trăm loại.
      Ngay khi những dược liệu này xuất cỗ dược hiệu nồng đậm cũng tràn ngập ra khắp nơi. Hiển nhiên những dược liệu này đều phải là vật liệu tầm thường, mà luyện chế Hỏa Bồ đan này lại cần nhiều đan dược như vậy, quả nhiên hổ danh là đan dược thất phẩm cao cấp.
      Sau khi lấy dược liệu ra, sắc mặt Đường Chấn càng thêm ngưng trọng. nắm chặt bàn tay lại, ngọn lửa mày bạc liền xuất hiên, mà chín con hỏa long ngừng huyền phù ở trong đó đồng thời cũng phát ra long uy kinh người.
      - Huyễn đại sư, hãy ăn viên thuốc này vào, nó có thể làm cho thân thể ngươi đối với Cửu Long Lôi Cương Hỏa kháng cự thêm chút, như vậy cũng có thể kéo dài thêm thời gian.
      Đường Chấn ném viên đan dược màu bạc qua cho Huyễn đại sư, rồi nhìn Tiêu Viêm cái, cười :
      - Nham Kiêu tiểu hữu, chắc là ngươi cần thứ này rồi?
      Tiêu Viêm gật gật đầu, linh hồn có Lưu Ly Liên Tâm Hỏa bảo hộ, Cửu Long Lôi Cương Hỏa này mặc dù cũng là dị hỏa, nhưng làm gì được cả.
      Thấy thế, Đường Chấn cười cười, ngón tay cong lại, ngọn lửa màu bạc kia lập tức tiến vào bên trong Sơn Dong đỉnh rồi hóa thành ngọn lửa hừng hực, mà chín con hỏa long trong đó cũng nháy mắt xoay nhanh hơn, sau đó ngừng du lượn bên trong dược đỉnh. Miệng long há to ra, nhất thời có từng ngọn lửa màu bạc được phun ra.
      - Nếu như tất cả mọi người chuẩn bị tốt…vậy bắt đầu !
      Nhìn thấy ngọn lửa màu bạc hừng hực bên trong dược đỉnh, Đường Chấn cũng dần dần thu nụ cười mình lại, trầm giọng .
      thanh vừa phát ra nhất trong hai mắt tản ra luồng hào quang chói mắt, đồng thời bàn tay khẽ động, mấy cái dược liệu trôi nổi bên bầu trời ngừng rới xuống rồi liên tục chảy vào bên trong dược đỉnh!
      Những dược liệu đó vừa tiến vào bên trong dược đỉnh nhất thời chín con hỏa long đó vang lên thanh trầm thấp rồi đánh tới, lập tức nuốt trọn hết rồi hỏa mang ở xung quanh bọn chúng cũng dày đặc hẳn lên.
      Ngay khi Đường Chấn bắt đầu tinh luyện dược liệu Tiêu Viêm cùng Huyễn đại sư cũng vội vàng thu liễm tâm thần, lực lượng linh hồn cũng từ vị trí mi tâm trào ra, sau đó dưới bảo hộ của ngọn lửa mỗi người mà tiến vào bên trong dược đỉnh.
      Lực lượng linh hồn vừa mới tiến vào bên trong dược đỉnh hai người liền cảm nhận được độ ấm kinh khủng ở bên trong. Tiêu Viêm còn tốt , nhưng Huyễn đại sư lại có chút biến sắc, Cửu Long Lôi Cương Hỏa giờ phút này so với lúc khảo thí còn mạnh hơn, may mà Đường Chấn vừa rồi còn đưa cho viên đan dược, nếu cũng khó có thể chống đỡ được trong thời gian quá dài.
      - Hai vị, bộ phận dược liệu thứ nhất tinh luyện xong, chuyện dung hợp để cho hai vị!
      Sau khi linh hồn lực lượng hai người tiến vào trong dược đỉnh quá lâu đột nhiên thanh của Đường Chấn vang lên bên tai.
      Nghe vậy, Tiêu Viêm cùng Huyễn đại sư đều là trong lòng căng thẳng, trong đầu khỏi lên phương thuốc bay nãy, chuẩn bị động thủ.
      Ước chừng khoảng thời gian sau, thân thể của chín con hỏa long bên trong dược đỉnh hơi chấn động, miệng há rộng ra rồi từng vật thể có mang theo mùi dược hiệu nồng đậm ngừng từ bên trong phụt ra.
      Những vật thể đó chính là tinh hoa còn thừa lại của các dược liệu kia. số còn giữ được hình dạng, số có chất lỏng, hoặc là thể rắn, tất cả đều trôi nổi bên trong dược đỉnh.
      - Động thủ!
      Ngay khi các dược liệu tinh thuần được tinh luyện xuất Đường Chấn cũng trầm giọng xuống.
      Nghe thấy lời của Đường Chấn, Tiêu Viêm cùng Huyễn đại sư cũng khẽ hít sâu hơi, sau đó lực lượng linh hồn khẽ quét ngang thu lấy dược liệu của riêng mình, sau đó dùng lực lượng linh hồn của mình bao bọc. Ngay lập tức, ngọn lửa bao bọc ở bên ngoài cũng bùng phát lên, bắt đầu từ từ tinh luyện dược lực, thong thả dung hợp.
      Dược liệu trôi nổi bên trong dược đỉnh dưới quét ngang của lực lượng linh hồn hai người Tiêu Viêm và Huyễn đại sư bị dọn dẹp hết còn chút gì. Hai người đều là những bậc hành gia trong việc luyện đan, tuy đây là lần đầu liên thủ nhưng cũng chưa vì vậy mà xuất sơ xuất.
      Nhìn thấy hai người phân công chính xác hề xuất sai lầm gì, Đường Chấn cũng khẽ thở phào nhõm, tâm thần vừa động rồi tiếp tục thu lấy phần dược liệu tiến vào bên trong đỉnh để bắt đầu luyện hóa!
      bình đài cách bãi đá xa, các Luyện Dược đại sư khi thấy bắt đầu luyện đan cũng nhanh chóng tập trung vào. Mà khi bọn thấy Tiêu Viêm có thể dễ dàng theo kịp tiết tấu của Đường Chấn và Huyễn đại sư sắc mặt khỏi có chút mất tự nhiên, đặc biệt là vị Mạch đại sư kia, sắc mặt vô cùng khó coi. Lúc trước còn rằng Tiêu Viêm có thể thông qua khảo khí được chỉ là do dựa vào dị hỏa mà thôi, nhưng tràng cành giờ lại giống như là cái tát tát mạnh vào mặt vậy. Bởi vì vô cùng hiểu , cho dù là tự mình lên luyện đan cũng tuyệt đối thể theo kịp tiết tấu của Đường Chấn cho đến gã thất phẩm Luyện Dược sư trong việc luyện đan.
      Dọc theo quảng trường, đôi mắt đẹp của Hỏa Nhi cũng ngừng nhìn chằm chằm vào bệ đá, đặc biệt khi thấy Tiêu Viêm hề có chút bối rối nào mới thở phào nhõm cái, chợt nhoẻn miệng cười, thấp giọng lẩm bẩm:
      - Xem ra ánh mắt của đại nhân vô cùng tinh chuẩn. Người kia cũng phải chỉ biết giở công phu sư tử ngoặm… Nhưng cũng biết có thể trợ giúp phụ thân luyện chế đan dược thành công hay đây…
      Nữ Lâm thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :