Chương 1020: Phong Sát Chỉ Dịch: Kẹo Đắng (A Kẹo) Khi hai đồng tử của Phượng Thanh Nhi chuyển sang màu xanh bạc, cỗ gió lốc đấu khí màu xanh cũng lấy chúng làm trung tâm mà đột ngột bùng nổ mở lên, mà ở sâu bên trong cơn gió lốc đó, có đôi lôi điện màu bạc lóe ra, nổ vang ầm ầm, khiến cho tâm thần của người phải run rẩy thôi. Luồng gió lốc đấu khí lớn, khổng lồ đến vài chục trượng, luồng uy áp từ trong đó tràn ngập ra ngoài. Vô số người ở quảng trường dại ra, màn đồ sộ như thế, ngờ lại là hoàn toàn do đấu khí của Phượng Thanh Nhi phát ra, đấu khí trong cơ thể là hùng hậu a. lực hút mạnh mẽ từ bên trong luồng đấu khí gió lốc đó phát ra. Sàn đấu được làm từ ngân mộc cứng rắn dưới lực xé rách điên cuồng của gió lốc cũng giống như động đất ngừng lan tràn ra những cái khe như những những cánh tay thô to rắn chắc. Thậm chí, toàn bộ sàn đấu lúc này cũng là trở nên run rẩy. Thân thể của Tiêu Viêm giống như là dính vào quảng trường, dù cho cơn gió lốc kia có rít gào xé rách như thế nào, thân thể vẫn nhúc nhích chút nào, ánh mắt vẫn tập trung vào cơn gió lốc, có thể thấy ở giữa cơn gió lốc đó đạo bóng ảnh xinh đẹp. “Đấu khí Phong Lôi.” Nhìn thấy lôi mang lóe ra bên trong gió lốc cùng với đấu khí thuộc tính phong nồng đậm, đôi mắt Tiêu Viêm khỏi hơi nhíu lại, có thể đem hai thuộc tính đấu khí bất đồng dung hợp hoàn mỹ được như vậy, thiên phú tu luyện của Phượng Thanh Nhi đáng sợ. Phong sắc bén, Lôi cuồng bạo, hai thuộc tính dung hợp hoàn mỹ, uy lực cuối cùng mà nó phát ra tất nhiên hơn xa những đấu khí tầm thường, khó trách Phượng Thanh Nhi lại có năng lực khiêu chiến vượt giai, cái này cũng giống như là đấu khí của Tiêu Viêm tồn tại những hỏa đấu khí khác nhau, uy lực cũng là rất mạnh. Đồng dạng, đó cũng là trong những con bài chưa lật của Tiêu Viêm có thể giúp vượt giai khiêu chiến. giờ Phần Quyết, ở cảnh giới địa giai cấp thấp, nhưng mà huyền diệu của lại có thể so sánh với công pháp địa giai trung cấp. Mà ở cái phương diện công pháp, Tiêu Viêm lại thể chiếm được tiện nghi gì với Phượng Thanh Nhi, dù sao người này cũng là được Phong Lôi các hỗ trợ, với thiên phú dị bẩm đó, lại tu tập công pháp cao cấp, so với những Đấu Tông khác cũng là hơn xa nhiều lắm. Về phần đấu kỹ, song phương đều có sát chiêu, nếu là chính mặt giao thủ, sợ là ai cũng khó có thể đoán trước được thắng bại cuối cùng. Vèo! Trong lúc Tiêu Viêm cân nhắc thực lực bên trong cơn gió lốc lớn xoay tròn kia, dải tơ lụa màu sắc rực rỡ giống như là tên bắn bắn mạnh ra, lúc xuyên qua cơn gió lốc, luồng lôi mang ánh sáng rực rỡ phát ra, xuyên thấu qua gian, mạnh mẽ ập tới ngay phương vị của Tiêu Viêm. Dải tơ lụa mang theo lôi mang màu sắc rực rỡ, tốc độ cực kỳ khủng bố, vẻn vẹn chỉ lóe lên, sau đó ở trước mặt Tiêu Viêm. Đối mặt với dải tơ lụa màu sắc rực rỡ chưa lôi điện hùng hồn, dấu tay Tiêu Viêm biến đổi, gian trước mặt đột nhiên vặn vẹo! Dải tơ lụa màu sắc rực rỡ mạnh mẽ xuyên thấu qua gian vặn vẹo, nhưng mà, lệch khỏi phương vị vốn có, vừa vặn bay xẹt qua bả vai của Tiêu Viêm, tuy chỉ là sượt qua chút, nhưng lôi mang của chúng cũng khiến cho lông tơ chỗ bả vai Tiêu Viêm dựng đứng lên. Dải tơ lụa màu sắc rực rỡ bị Tiêu Viêm dễ dàng tránh , tiếng hừ lạnh từ bên trong cơn gió lốc phát ra. Chợt tơ lụa run lên, nhất thời giống như con rắn màu sắc có linh tính, nhanh chóng quay đầu, bắn thẳng về phía sau lưng Tiêu Viêm. Cảm nhận được áp lực từ phía sau, mũi chân Tiêu Viêm vừa động, mà thân hình lại là trực tiếp hơn ở mười thước bên trái. Vèo! Dải tơ lụa màu sắc lại run lên, lại lần nữa đổi phương hướng nhằm hướng Tiêu Viêm mà tới. Dải tơ lụa màu sắc rực rỡ này, tuy nhìn sơ qua cũng chỉ giống như những tấm vải dệt bình thường, nhưng lúc cắt qua gian lại mang theo cỗ khí tức lạnh lẽo, giống như phải là tấm vải dệt mà lại như loại kim chúc kỳ dị nào đó. Hơn nữa, bề mặt chúng nó còn chứa đấu khí hùng hồn, dù là khai sơn phá thạch cũng là chuyện dễ như trở bàn tay, nếu như là những cường giả đấu hoàng tầm thường dính vào, sợ rằng cũng phải trọng thương. Thân hình vừa mới ổn định, áp lực lại truyền đến, Tiêu Viêm nhíu mày, ngọn lửa màu xanh biếc nồng đậm nhanh chóng từ cánh tay ra, chợt mạnh mẽ tung trảo về phía sau! Thình thịch! Bàn tay chuẩn xác tung đến dải tơ lụa màu sắc rực rỡ ở phía sau, lực đạo đấu khí mạnh mẽ chứa trong đó khiến cho thân thể Tiêu Viêm hơi hơi run lên, nhưng nhờ có ngọn hỏa diễm bao bọc, luồng đấu khí cường hãn đó nhanh chóng bị Lưu Ly Liên Tâm Hỏa hóa thành hư vô. Cầm lấy dải tơ lụa màu sắc rực rỡ đó, Tiêu Viêm cười lạnh tiếng, đấu khí trong cơ thể bạo phát, kéo lấy dải tơ lụa màu sắc rực rỡ đó, mạnh mẽ xé! Xẹt! Lúc tơ lụa bị xé ra, thanh như tiếng kim loại vang lên , mà đầu khác của dãy tơ lụa ở bên trong cơn gió lốc cũng là hơi run lên, luồng gió lốc đấu khí lớn kia giờ phút này giống như là di động. ( Phượng Thanh Nhi truyền đấu khí vào bên trong dải tơ lụa đấu với Tiêu Viêm) Dải tơ lụa dưới sức kéo của hai cỗ lực lượng trở nên rung động dữ dội, gân xanh cánh tay của Tiêu Viêm cũng rung động, đấu khí trong cơ thể ngừng thúc dục, mà trái lại, luồng đấu khí bên trong cơn gió lốc kia cũng là nhanh chóng xoay tròn mạnh mẽ, lực lượng bên trong cũng đột ngột gia tăng mạnh mẽ! Xoạt! Dải tơ lụa màu sắc kia tuy phải là vật tầm thường nhưng dưới lực kéo của hai gã cường giả Đấu Tông tất nhiên là chống đỡ nổi, kiên trì được bao nhiêu thời gian, vết rách xuất ngay giữa dải tơ lụa, sau đó tiếng vang thanh thúy vang lên, tơ lụa trực tiếp bị xé rách ra. Mà hai người Tiêu Viêm phải lui mấy bước rồi mới đứng vững lại được. - Thải Phượng Triều Nguyên! Dải tơ lụa màu sắc rực rỡ vừa bị xé ra, thanh lạnh lung nhưng trong trẻo đột ngột quát lên, chỉ nghe nhiều tiếng động ngừng vang lên, từng dải tơ lụa màu sắc rực rỡ từ trong cơn gió lốc cuồn cuộn ngừng bắn ra, sau đó nhằm tới hướng của Tiêu Viêm mà quét tới. Nhìn thấy từng dải tơ màu bạc che đầy trời, vẻ ngưng trọng cũng thoáng lên trong mắt Tiêu Viêm, trọng thước trong tay nhanh chóng tính toán quỹ tích, thước ảnh nhanh chóng lên. - Lục hợp du thân xích! ! Những dải tơ lụa màu sắc kia như mưa trút xuống, toàn bộ đều va chạm lên bóng thước ảnh dài trượng kia, thanh thanh thúy vang lên khắp nơi. Dải tơ lụa màu sắc chứa lực lượng vô cùng mạnh mẽ, tuy mỗi lần buông xuống đều bị phòng ngự rậm rạp của thước ảnh cản lại, nhưng cỗ lực lượng mạnh mẽ này vẫn làm chấn động sàn ngân mộc dưới chân Tiêu Viêm nứt ra từng cái khe, mà hai chân của Tiêu Viêm cũng là ngừng bị chấn động lún sâu vào bên trong sàn đấu. Xèo xèo! Vô số người trợn mắt há mồm nhìn cảnh tượng hoa lệ ở sàn đấu, dải tơ lụa màu sắc rực rỡ như cơn mưa to từ trời trút xuống, toàn bộ đều đánh lên phòng ngự hình tròn của thước ảnh. Cùng với từng đợt thanh thanh thúy vang lên cũng khiến cho sàn đấu làm từ ngân mộc bị tàn phá thê thảm hơn. Keng! Lại là dải tơ lụa màu sắc rực rỡ mạnh mẽ đánh vào phía phòng ngự của thước ảnh, lực lượng vô cùng của chúng đánh vào, đem phòng ngự hình tròn thước ảnh của Tiêu Viêm đánh sâu vào bên trong mặt đất, từ bên ngoài nhìn vào, chỉ có thể thấy cái lỗ động tương đối. Tuy Tiêu Viêm bị chấn động vào dưới đất, nhưng Phượng Thanh Nhi cũng chưa vì vậy mà dừng tay, nàng biết , công kích lúc trước nhìn như cuồng phong mưa rào, nhưng vẫn chưa tạo thành thương tổn gì đối với Tiêu Viêm, phòng ngự liên mien vô tận của thước ảnh kia đem lực lượng của tơ lụa mất hơn phân nửa. Xoạt! Bên trong gió lốc, cỗ đấu khí bàng bạc dao động phát ra, lúc này toàn bộ dải tơ lụa kia đột nhiên bám chặt lấy nhau, vẻn vẹn chỉ trong nháy mắt, dưới cái nhìn chăm chú của mọi người, những dải tơ đó quấn quanh lại thành con phượng hoàng khổng lồ đến mười trượng. Con phượng hoàng do những dải tơ lụa riêng lẽ dung hợp lại, mới chỉ hình thành trong chốc lát, cơn gió lốc đấu khí kia đột nhiên sụp đổ tan rã, chợt hóa thành cột sáng đấu khí khổng lồ trực tiếp tiến nhập vào bên trong cơ thể con Phượng Hoàng. - Phong Lôi tế! Cơn gió lốc đấu khí tan rã, Phượng Thanh Nhi ra, bàn tay ngọc khẽ chạm vào bên trong thân Phượng, giọt máu tươi khẽ bay ra dung nhập vào trong đó. Lúc giọt máu tươi này dung nhập vào bên trong thân phượng, cỗ sinh cơ làm cho người ta phải khó tin lại từ bên trong con Phượng Hoàng do những dải tơ lụa hình thành này phát ra, mà năng lượng bàng bạc chứa bên trong chúng cũng là cuồng bạo tỏa ra. - Phong Sát Chỉ! Thân thể của Phong Thanh Nhi trôi nổi ở phía chân trời, váy màu phiêu lãng, giống như nữ thần tôn quý và cao ngạo, bàn tay ngọc chỉ vào cái lỗ động 1 trượng bên trong sàn đấu, quát lạnh tiếng! Tiếng quát phát ra, Phượng Hoàng kia bỗng phát ra tiếng kêu, cột sáng màu xanh bạc đáng sợ nhanh chóng thành hình ở ngay miệng thân phượng, ngay sau đó, lập tức thu lại, hóa thành chùm tia sáng vẻn vẹn chỉ cỡ bàn tay, vèo tiếng, bắn mạnh ra! - Tiêu Viêm, lóng tay, lấy mạng ngươi! Nhìn thấy chùm tia sáng bắn mạnh ra, thanh lạnh như băng thấu xương của Phượng Thanh Nhi vang vọng khắp chân trời, khiến cho vô số người thoáng biến sắc. - Phong Sát Chỉ, trong những đấu kỹ có lực sát thương cực mạnh của Phong Lôi các! Thanh của Phượng Thanh Nhi vừa phát ra, chung quang sàn đấu xuất những thanh lạnh người, hiển nhiên những người này đối với cái lóng tay hoa lệ này cũng xa lạ gì. Phong tôn giả sớm trở lại ghế, giờ phút này cũng là hơi nheo mắt lại, thân thể vẫn bất động, mà quanh ngón tay trong áo, luồng khí màu xanh giống như những tinh linh màu xanh xoay tròn. Mà lúc đấu khí của Phong tôn giả thoáng có chút dao động, Lôi tôn giả ở bên, lôi quang cũng lượn lờ bàn tay, hiển nhiên, nếu giờ phút này mà Phong tôn giả ra tay, chỉ sợ cũng ra tay ngăn trở. Tốc độ của chùm tia sáng cũng cực kỳ đáng sợ, giống như là xuyên thấu qua gian, chợt lóe lên, dưới chăm chú của mọi người, xuất ở ngay bên cái động, nháy mắt sau đó, phòng ngự liên miên của thước ảnh trực tiếp bị sụp đổ! Nhìn thấy phòng ngự của thước ảnh sụp đổ, xung quanh sàn đấu cũng vang lên những tiếng thở dài tiếc nuối. Nhưng mà, ngay sau khi những tiếng thở của họ vừa vang lên, đóa hỏa liên màu xanh biếc mỹ lệ tinh tế cũng là yên lặng từ dưới thước ảnh lên, đóa hoa ra, huyễn lệ dị thường.
Chương 1021: Hoàng Thánh Tượng Dịch: Kẹo Đắng (A Kẹo) Đóa hỏa liên màu xanh biếc từ từ mở ra, giống như tòa sen tinh xảo, ánh huỳnh quang quấn quang, đẹp đến nỗi làm rung động lòng người, nhưng dưới cái đẹp lộng lẫy ấy cũng dấu cỗ lực lượng hủy diệt đáng sợ vô cùng. Ngay lúc đóa hỏa liên mở khai ra, chùm sáng cũng là mạnh mẽ bắn đến, dưới cái nhìn chăm chú của mọi người, mạnh mẽ va chạm ngay tại tâm của hỏa liên. Hai loại công kích chứa năng lượng đáng sợ, giờ khắc này, giống như là thiên thạch rơi xuống, mạnh mẽ va chạm vào nhau! Va chạm! Nhưng ngoài dự đoán của mọi người, vẫn chưa phát ra tiếng nổ, mà chùm tia sáng mãnh liệt đó lại cùng hào quang xanh biếc kia dây dưa tại chỗ, ngừng ăn mòn nhau, từng đợt hào quang phát ra xung quanh, thậm chí ngay cả cái gian hư vô kia cũng là lan tràn ra thành những cái khe tối đen . Cả sàn đấu yên tĩnh tiếng động,tất cả ánh mắt đều tập trung vào đóa hỏa liên cùng với chùm sáng quấn lấy nhau kia, tuy rằng vẫn chưa nổ, nhưng ít người có cảm giác sắc bén vẫn có thể nhận thấy được năng lượng khủng bố từ hai cỗ kình lực kia. Ngọn hỏa liên đó từ từ xoay tròn, ánh sáng màu xanh biếc lượn lờ như ánh sáng của thủy tinh, ngọn lửa lượn lờ ở cao, dù cho chùm sáng đó mạnh mẽ đến mức nào cũng thể đột phá được tầng phòng ngự của ngọn lửa đó, trái lại lại còn bị ăn mòn, chùm sáng đó ngày càng trở nên ẩm đạm. Dưới cái nhìn chăm chú của vô số ánh mắt, gian cũng ngày càng bồng bềnh hơn, sau đó cỗ hấp lực cuồng mãnh phát ra, đem ít đá gỗ vụn bay vào bên trong luồng sáng đó, toàn bộ lập tức bị chấn nát thành bụi phấn. Loại dao động này, giằng co khoảng hai phút, sau đó chùm sáng ngày càng yếu ớt ảm đạm, rồi lúc sau hoàn toàn tiêu tán . Sau khi chùm sáng đó tiêu tán , đóa hỏa liên xanh biếc đó vẫn ở chỗ cũ ngừng xoay tròn, nhưng cái màu xanh biếc ấy cũng ảm đạm nhiều, hiển nhiên trong lúc ăn mòn chùm áng, cũng tiêu hao ít năng lượng của đóa hỏa liên. Hai loại đấu kỹ giao phong, sau đó ngọn hỏa liên màu xanh biếc xa lạ kia thủ thắng. Giờ khắc này, khắp quảng trường cũng là xôn xao thôi, đối với uy lực Phong Sát Chỉ của Phong Lôi các, đối với những người ngồi ở đây như là sấm bên tai, nhưng ngờ lại bị ngọn hỏa liên xa lạ kia của Tiêu Viêm phá vỡ ,. bàn tiệc, thân thể của Phong tôn giả cũng là hơi giãn ra, đấu khí Phong quang bàn tay cũng chậm rãi tiêu tán, ánh mắt nhìn chằm chằm vào ngọn hỏa liên xoay tròn, trong mắt cũng lên vẻ kinh ngạc, cỗ năng lượng cuồng bạo chứa trong ngọn hỏa liên ấy, dù là cũng khỏi phải chú ý. “Lão gia hỏa kia biết chiêu này, chẳng lẽ Tiêu Viêm là từ nơi khác học được đấu kỹ này? Nhưng vì sao đấu kỹ có uy lực như vậy ta lại chưa bao giờ nghe thấy?” Phong tôn giả hơi có nghi hoặc, toàn tức quay đầu , nhìn thoáng qua Lôi tôn giả mặt chìm như nước, khuôn mặt khỏi xẹt qua chút nhàn nhạt tiếu ý. “ Thảo nào người này có thể được tên bảo thủ kia nhìn trúng, thiên phú của Tiêu Viêm này, so với Hàn Phong còn muốn mạnh hơn…” - Người này cư nhiên lại có thể tiếp nhận Phong Sát Chỉ của Phượng Thanh Nhi… Ngay biên giới của sàn đấu, Đường Ưng và Mộ Thanh Loan nhìn chùm tia sáng từ từ tiêu tán trong líc giao phong, trong mắt đều có chút vẻ khiếp sợ, đối với uy lực Phong Sát Chỉ, bọn họ từng chính diện đối mặt qua, tự nhiên là hiểu uy lực của đấu kỹ này, nhưng mà hôm nay màn này, nhưng là làm cho bọn họ phải ở trong lòng thở dài tiếng, đột nhiên nhô ra Tiêu Viêm này, sợ rằng so với bọn họ đều là muốn mạnh hơn ít. Phượng Thanh Nhi huyền phù giữa trung, thân thể mềm mại kia được bộ y phục rực rỡ bao lấy lộ ra những đường cong mê người, đôi mắt đẹp lạnh như băng của nàng nhìn chùm sáng tiêu tán ở dưới, nội tâm tuy rằng có chút chấn động nhưng mặt cũng chưa từng chút biểu lộ ra. Lúc chùm sáng kia tiêu tán , đóa hỏa liên màu xanh biếc huyền phù ở cái động lún xuống kia tốc độ xoay tròn càng lúc càng nhanh hơn, chợt vèo tiếng, quả cầu lửa xinh đẹp màu xanh biếc nhanh chóng bắn thẳng đến Phượng Thanh Nhi ở phía bầu trời. Nhìn thấy đóa hỏa liên cuồng bạo bắn đến, đôi mi của Phượng Thanh Nhi cũng là nhíu lại, ngọc thủ cũng động, con Phượng Hoàng lớn đó phát ra tiếng kêu, xoay lại như tia chớp xuất đầu con phượng, cái vòng bảo hộ màu sắc trong cơ thể nhanh chóng khuếch tán ra, đem con phượng hoàng bao bọc lại. Thình thịch! Lồng ánh sáng vừa mới hình thành, hỏa liên cũng phóng tới, giống như quả bom vậy, muốn nổ tung ngay lồng ánh sáng. tiếng nổ lớn, giống như là trận pháo hoa mỹ lệ, từ bầu trời cao mà phát ra. Cái lồng ánh sáng rực rỡ màu sắc nhìn như rất chắc chắn kia khi bị luồng năng lượng cuồng bạo đánh vào, bị tầng tầng dậy sóng. Gợn sóng khuếch tán càng lúc càng nhanh, tới lát sau, lồng ánh sáng còn chịu được lực nổ khủng bố kia nữa, tiếng nổ mạnh, hoàn toàn nổ tung ra. Sau khi lồng ánh sáng bị nổ tung, ngọn hỏa liên còn sót lại chút khách khí đánh sâu vào, đụng vào thân thể con phượng hoàng kia. Dưới lực lượng khủng bố, thanh thê lương sắc bén từ bên trong phát ra, trực tiếp đem người ở đó chấn ra sau, ít dãi tơ lụa màu sắc cũng là bị chấn gãy, từ thân thể phượng hoàng đánh rớt xuống. Phượng Hoàng bị đánh bay, lộ ra Phượng Thanh Nhi ở bên trong, nhưng mà trong nàng có chút yếu , thân thể khẽ động, liền lưu lại ở cuối chân trời mấy bóng ảnh, mà thân hình cũng thoát khỏi ngọn hỏa liên. Tuy tránh thoát khỏi ngọn hỏa liên nhưng lần giao phong này, rang Phượng Thanh Nhi chật vật hơn chút, mà lúc này, khuôn mặt ở xa xa, vẻ băng lãnh cành thêm nồng đậm. Bàn chân ngọc khẽ chạm, thân thể mềm mại của Phượng Thanh Nhi chợt rơi xuống thân thể của con Phượng Hoàng bị tàn phá, hàm răng khẽ cắn ngón tay ngọc, đặt lưng của con Phượng Hoàng. - Huyết Mạch Thôn Linh! Theo tiếng quát lạnh, cỗ ánh sáng màu hồng đậm từ trong lòng bàn tay phát ra, đem thân thể của con Phượng Hoàng bao bọc lại. Mà ở trong cỗ ánh sáng màu hồng này, thân thể của Phượng Hoàng lại là mau thu lại, cuối cùng hóa thành cỗ ánh sáng màu hồng đậm, bị hút vào cái miệng nhắn của Phượng Thanh Nhi. Cỗ ánh sáng màu hồng nhập vào trong thân thể, thân thể mềm mại của Phượng Thanh Nhi chấn động, đôi cánh phượng màu sắc rực rỡ từ phía sau lưng mọc ra, cùng lúc đó, khí thế cũng trong nháy mắt tăng vọt! Khí thế tăng vọt bao lâu sau cũng đình chỉ, mà giờ phút này, Phượng Thanh Nhi, lại là chỉ trong nháy mắt, thực lực từ nhất tinh Đấu Tông tăng lên tới tam tinh Đấu Tông, kiểu thăng tiến cuồng mãnh này, làm cho người xem trợn mắt há mồm thôi. Khi hơi thở của Phượng Thanh Nhi tăng vọt, thân ảnh của Tiêu Viêm cũng lên sàn đấu, khẽ cau mày nhìn người trước mặt, chợt cười lạnh tiếng, thủ ấn cũng là nhanh chóng thay đổi. - Thiên Hỏa Tam Huyền Biến! Trong lòng quát lạnh tiếng, ngọn hỏa diễm khi nãy tuôn ra cũng nhanh chóng bay về, mà khí thế lúc này cũng rất giống với Phượng Thanh Nhi, nhanh chóng bành trướng rồi sau khi miễn cưỡng đạt tới tam tinh Đấu Tông cũng đình chỉ lại. Cảm giác thấy lúc này đây, toàn lực thi triển Thiên Hỏa Tam Huyền Biến, ngờ là chỉ miễn cưỡng tăng thực lực thêm hai tinh, trong lòng Tiêu Viêm cũng cảm thấy kinh ngạc. Vào thời điểm là Đấu Hoàng, tăng lên tam tinh cũng có gì khó, mà giờ, thiếu chút nữa là tăng lên được tới hai tinh, chênh lệch này cũng là tương đối to lớn. Trong lòng hơi trầm ngâm, nháy mắt sau Tiêu Viêm cũng hiểu ra được. Mỗi lần tăng tinh trong Đấu Tông so với Đấu Hoàng chênh lệch quá lớn, nếu tiếp tục thi triển bí pháp bình thường, tất nhiên là khó có thể đat được hiệu quả giống như trong quá khứ. “Nhưng mà Phượng Thanh Nhi kia ngờ lại có thể tăng thực lực lên tới hai tinh, xem ra cấp bậc bí pháp mà nàng sử dụng cũng thấp, nếu so với Tam Hỏa Thiên Huyền Biến trọn vẹn của ta hẳn là hơn chút…” Trong lòng Tiêu Viêm lẩm bẩm , xem ra nếu có thời gian, hẳn phải tìm cách gom gọn đủ công pháp Thiên Hỏa Tam Huyền Biến, nếu , sau này chiến đấu với những cường giả có bí pháp tương tự rất thiệt thòi. “Nếu như đến bước này, tất nhiên là thể kéo dài thêm được nữa, phải mau chóng kết thúc thôi…” Tiêu Viêm nhìn lên bầu trời bị chấn động bởi đôi cánh phượng của Phượng Thanh Nhi. lát sau, ánh mắt có chút nghi hoặc nhìn đôi cánh phượng đó, hiểu tại sao, lại có cảm giác vô cùng quen thuộc. Ngay thời điểm mà Tiêu Viêm cảm thấy nghi hoặc, Phượng Thanh Nhi ở bầu trời, hai tròng mắt màu xanh bạc bỗng trở nên lạnh lẽo, cỗ đấu khí hùng hồn trong cơ thể cũng bùng phát lên, chợt ở ngay tại trung này, biến ảo giống như là con Phượng Hoàng lớn vậy. Con Phượng Hoàng này toàn thân màu đen nhánh, làm cho người ta có cảm giác quỷ dị, con ngươi của Phượng Hoàng nhìn chằm chằm Tiêu Viêm, luồng uy áp kỳ dị từ trời giáng xuống! Dưới cổ uy áp này, năng lượng của thiên địa cũng có chút trở nên hỗn loạn, mà ở quãng trường bên ngoài, cũng là truyền tới những thanh kinh hãi. Ánh mắt Tiêu Viêm chăm chú nhìn con Phượng Hoàng lớn màu đen ở hư , cả người cũng có cảm giác lành lạnh, tại cũng hiểu được, Phượng Thanh Nhi này, hình như cũng giống như Mộ Thanh Loan, cũng phải chân chính là nhân loại, mà cũng có bản thể là ma thú. Chẳng qua, ma thú có được uy áp như thế này, đúng là lần đầu tiên Tiêu Viêm thấy được trong mấy năm nay. Đôi mắt đẹp của Phượng Thanh Nhi chút tình cảm nhìn chằm chằm Tiêu Viêm, lát sau, cánh tay ngọc khẽ dâng lên, ngón tay ngọc chỉ về hướng Tiêu Viêm. thanh lạnh đến thấu xuong, mang theo loại uy áp cùng khí phách vô cùng mãnh liệt vang lên. - hoàng thánh tượng, thôn thiên nạp địa! Ngay sau khi quát lạnh, chỉ thấy Hắc Phượng Hoàng hư ảo ngay sau Phượng Thanh Nhi, giống như là sống lại, ngửa mặt lên trời phát ra tiếng kêu, chợt hai đôi cánh lớn vung lên, tia sáng đen nhánh khổng lồ chừng mười trượng xuất , mang theo lực lượng cực kỳ khủng bố giống như vẫn thạch, mạnh mẽ công kích Tiêu Viêm. Ánh mắt chăm chú nhìn tia sáng đen nhanh quỷ dị bao phủ cả thiên đại, mi tâm của Tiêu Viêm vừa động, Cốt Linh Lãnh Hỏa định bay ra. Mà ngay khi sắp có động tác đột nhiên cảm giác được trận dao động từ trong nạp giới truyền đến, lập tức cả kinh, tâm thần vừa động, liền nhận biết được nơi dao động ở trong nạp giới. Đó là cái bình ngọc, mà trong cái bình ngọc đó lại cất giấu vài giọt huyết dịch có năng lượng cực kỳ khủng bố. Nhìn vài giọt huyết dịch lấy được trong lúc tinh luyện cỗ thây khô thần bí kia dao động, Tiêu Viêm ngẩn người, rồi nhanh chóng nghĩ tới điều gì đó, đồng tử đột nhiên co rút nhanh, ánh mắt nhìn Phượng Thanh Nhi bầu trời, ý niệm khiếp sợ từ trong lòng dâng lên. “ Nàng, nàng là tộc nhân Thiên Hoàng?”
Chương 1022: Thánh Tượng Chi Lực Dịch: Kẹo Đắng (A Kẹo) bàn tiệc, lúc Phong tôn giả nhìn thấy bóng Hắc Phượng Hoàng sau lưng Phượng Thanh Nhi sắc mặt cũng là nhịn được hơi đổi, ánh mắt nhìn về Lôi tôn giả, thanh trầm thấp : - nghĩ rằng, nàng lại là tộc nhân Thiên Hoàng, khó trách ngươi muốn đích thân xuất thủ vì để che giấu thân phận của nó. Lôi tôn giả cười cười, trong tiếng cười còn chứa chút đắc ý, liếc mắt nhìn Tiêu Viêm trong sân, . - Có thể bức Phượng Thanh Nhi phải dùng đến bí kỹ của tộc Tiêu Viêm này cũng phải là hạng tầm thường a. Phong tôn giả hai mắt híp lại, tia ý lạnh xẹt qua. - Ha hả, Phong tôn giả cũng cần lỗ mãng, ngươi có lẽ sợ Phong Lôi Các ta, nhưng Phượng Thanh Nhi chính là tộc nhân Thiên Hoàng, nếu như nàng xảy ra chuyện gì, chỉ sợ Thiên Hoàng bỏ qua đâu. Chủng tộc đó bá đạo như thế nào, trong lòng ngươi cũng hiểu , nên đưa tới cho Tinh Vân các số phiền toái cần thiết. Lôi tôn giả thả nhiên . - Ngươi là uy hiếp ta? Phong tôn giả đột nhiên cười . Nhìn Phong tôn giả khuôn mặt tươi cười, Lôi tôn giả trong lòng đề phòng. Trong bốn đại tôn giả ở đây Phong tôn giả thành danh lâu nhất, hơn nữa kinh nghiệm dịch luyệt cũng lâu nhất. Năm đó khi Lôi tôn giả vẫn là gã Đấu Tông Phong tôn giả là Đấu Tôn có uy danh tồi tại Trung Châu. Tuy giờ hai ngươi thân phận địa vị ngang hàng, nhưng đối với người này, Lôi tôn giả cũng là kiêng kị thôi. - Cái này có phải là uy hiếp hay , trong lòng ta và ngươi đều hiểu . Phong tôn giả liếc mắt Lôi tôn giả cái, chợt nhìn về giữa sân, cười nhạt . - Việc tiểu nhân ỷ lớn khi ta cũng làm, hơn nữa trận giao thủ này đến tột cùng là ai thắng ai thua, tại cũng biết được. Nghe vậy, đôi mày Lôi tôn giả cũng hơi nhíu nhíu lại, khóe môi lên nụ cười lạnh. - Chẳng lẽ ngươi cho rằng Tiêu Viêm là đối thủ của Phượng Thanh Nhi? khi Phượng Thanh Nhi thi triển bí kỹ tộc nhân, cho dù là vài trưởng lão có thực lực cực mạnh của Phong Lôi các cũng thắng nàng được, huống chi là tên Tiêu Viêm vừa đột phá Đấu Tông bao lâu? Phong Tôn Giả cười cười, từ chối cho ý kiến . - Vậy liền xem kết quả cuối cùng . . . Thấy thế, Lôi tôn giả cũng là cười lớn tiếng , . - Ngươi như vậy, vậy liền cho chúng ta đến xem, trận giao phong này, ai có thể cười đến cuối cùng. " Lúc hai vị bá chủ phương chuyện với nhau bàn tiệc, Tiêu Viêm trong sân lúc này tâm tình lại cực kỳ bình tĩnh, lúc mơ hồ đoán được thân phận của Phượng Thanh Nhi, cũng cảm thấy lo lắng hơn. Khó trách lúc trước thấy đôi cánh Phượng màu sắc rực rỡ của Phượng Thanh Nhi lại có cảm giác quen thuộc đến như vậy, nếu như đem hết da thịt của con chim màu sắc rực rỡ đó… phải hoàn toàn giống cốt dực của mình hay sao. “Chết tiệt…nữ nhân này như thế nào lại là tộc nhân của Thiên Hoàng?” Cảm thụ được vài giọt huyết dịch màu hồng đậm ở trong bình ngọc tại nạp giới dao động, Tiêu Viêm khỏi ở trong lòng thầm mắng tiếng, nghĩ tới sau khi gặp lại tộc nhân Thiên Hoàng, ngay cả vài giọt huyết dịch trải qua tinh luyện mà vẫn xuất dị biến, tộc Thiên Hoàng này quả nhiên quỷ dị, khó trách lại có thể trở thành trong ba thế lực đứng đầu giới ma thú. Linh hồn lực lượng ngừng xâm nhập trong nạp giới, trấn áp vài giọt huyết dịch dao động kia, nếu để cho Phượng Thanh Nhi này biết trong tay mình có máu của tộc nhân Thiên Hoàng…chỉ sợ mình gặp phiền toái thôi. Dù sao thực lực của tộc Thiên Hoàng so với Phong Lôi các vẫn mạnh hơn ít. Phân ra tâm thần khống chế dao động của huyết dịch màu hồng, trong lòng Tiêu Viêm đột nhiên cảm thấy có nguy cơ, lôi quang chói lòi từ trong cơ thể bùng phát, thân hình trong nháy mắt biến mất ngay tại chỗ. Ầm! Ngay khoảng khắc thân thể của Tiêu Viêm vừa biến mất, hào quang đen nhánh quỷ dị từ cao giáng xuống, va chạm mạnh vào sàn đấu bằng ngân mộc, nhất thời, có vài tiếng xèo xèo khác thường vang lên ở bên trong. sàn đấu, lập tức xuất cái động khẩu khổng lồ gần mười trượng, ngay tại mép của động khẩu, vẫn còn có ngọn lửa màu đen nhánh thiêu đốt. Thân ảnh của Tiêu Viêm lộ ra tại trung, ánh mắt chăm chú nhìn ngọn lửa đen nhanh vô cùng nhạt giống như là ngọn lửa từ sâu trong địa ngục ra, mà ngọn lửa quỷ dị này còn mang theo luồng khí lãnh nữa, dường như nguy cơ của Tiêu Viêm chính là từ nơi này phát ra. “Đây là lửa gì? Hẳn phải là dị hỏa, nếu , dị hỏa trong cơ thể của ta có cảm ứng, nhưng uy lực của ngọn lửa này sao lại yếu hơn so với Dị hỏa?” Lòng của Tiêu Viêm khỏi hoảng sợ, hôm nay, đối với những loại dị hỏa rất có hiểu biết, nhưng nghĩ tới nghĩ lui cũng tìm ra được loại hỏa diễm nào giống ngọn lửa này. Hào quang đen nhánh đánh trúng, Phượng Thanh Nhi bầu trời cũng là cười lạnh tiếng, ngón tay nhắn dẫn dắt, nhất thời hào quang đen nhánh đó như con mãng xà lớn, nhanh chóng từ trong động khẩu đó trường ra, mang theo từng tiếng vang nổ ở ven đường, thanh vang vọng khắp nơi. Nhìn hào quang quỷ dị kia tiếp tục đánh tới, Tiêu Viêm nhướng mày, có thể cảm giác được hào quang này có chứa năng lượng kinh khủng, nếu như mà bị nó đánh trúng….chỉ sợ với thực lực nay của , kết quả ít nhất cũng là bị trọng thương. Lôi mang bàn chân cũng chợt lóe lên, thân hình nhanh tránh gấp, từng đạo bóng ảnh lưu lại trung. - Tiêu Viêm, thể tránh Thánh Tượng Lực được, chưa lấy mạng ngươi, nó luôn theo sát ngươi. Phượng Thanh Nhi nhìn Tiêu Viêm ngừng né tránh, mặt xuất chút cười cợt, cười lạnh . Mà ở sau lưng nàng, bóng ảnh Hắc Phượng Hoàng kia cũng nhạt rất nhiều, hiển nhiên dùng loại hào quang công kích khủng bố này, lấy thực lực của Phượng Thanh Nhi giờ cũng thi triển được lâu. Đối với tiếng cười lạnh của Phượng Thanh Nhi, Tiêu Viêm vẫn là nghe thấy, đem Tam Thiên Lôi Động thi triển đến cực hạn, từng đạo bóng ảnh ngừng xuất tại trung, nhưng mà tàn ảnh vừa xuất bị hào quang quỷ dị theo sát phía sau phá mất. Bá! Bá! Trọng xích trong tay huy động, vài bóng ảnh đầu thước nhọn màu xanh lục nện vào hào quang màu đen, nhưng là có chút công hiệu, thậm chí tốc độ của hào quang có chút chậm lại. Nhìn hào quang màu đen có chút hề hấn, vẻ ngưng trọng trong mắt Tiêu Viêm càng lúc càng đậm, cái gọi là Thánh Tượng Lực quả nhiên có chút quỷ dị. “Cứ trộn như vậy cũng phải là biện pháp, thi triển cái Thánh Tượng Lực này rang là rất hao tổn đấu khí, xem bộ dáng của Phượng Thanh Nhi, ràng là chỉ có thể thi triển lần, nhưng mà lúc này nàng khôi phục đấu khí, nếu lúc này lại tiếp tục thi triển đạo Thánh Tượng Lực…chỉ sợ hơi khó giải quyết.” Ý niệm trong lòng Tiêu Viêm nhanh chóng quay ngược trở lại, công kích bình thường đối với cái Thánh Tượng Lực này cơ hồ là có chút tác dụng, muốn phá hủy nó, phải sử dụng lực lượng kinh khủng hơn nó. Hàn quang trong con ngươi đen nhánh chớp động, tay trái Tiêu Viêm nắm chặt lại, ngọn lửa màu xanh chợt ra, chợt phân thành ngọn lửa màu xanh cùng với ngọn lửa vô hình, mi tâm chớp động chút, ngọn lửa màu trắng cũng ra. Ba loại dị hỏa, trực tiếp ở tay Tiêu Viêm thiêu đốt, độ ấm khủng bố này làm cho khu vực chung quanh trở nên nóng hơn, thậm chí là tầng mây đen trởi cũng vì vậy mà tiêu tán ít. - Dị hỏa? Ba Loại? Ngay khoảng khắc ba loại dị hỏa xuất , bốn người từ Lôi tôn giả, Phong tôn giả, Kiếm tôn giả cùng với Hoàng Tuyền tôn giả, sắc mặt nhanh chóng biến đổi, trong mắt xuất vẻ khiếp sợ, bọn bọ tuy từng gặp qua dị hỏa nhưng chưa bao giờ gặp qua người mình mang ba loại dị hỏa! “Cái này…chẳng lẽ là Phần Quyết kia? Cái lão ngu ngốc đó chẳng lẽ cả công pháp này cũng truyền cho Tiêu Viêm?” Phong tôn giả mắt nhìn ba loại Dị hỏa tay Tiêu Viêm, đột nhiên nhớ tới gì đó, trong lòng thất thanh, miệng lẩm bẩm . Ba loại dị hỏa xuất , làm ít xôn xao, nhưng người có thể có nhãn lực nhận ra được ba loại Dị hỏa lại là rấ ít. Nhưng mà tuy nhận thức ra được ba loại dị hỏa, nhưng từ độ ấm tràn ngập bên trong tỏa ra, mọi người vẫn có thể nhận thấy được bất phàm của ba loại hỏa diễm đó. Ba loại Dị hỏa vừa xuất , Tiêu Viêm cơ hồ là có chút chậm trễ, trực tiếp dưới ánh mắt của bọn người Lôi tôn giả, đem ba loại hỏa diễm dung hòa nhau. - Người kia, điên sao… Lôi tôn giả nhìn cử động của Tiêu Viêm, lấy định lực của giờ phút này cũng khỏi thẫn thờ. Uy lực khủng bố của Dị Hỏa, nhưng tính kháng cự của dị hỏa cũng vô cùng lớn, nếu là dung hợp lung tung, kết quả cuối cùng, chỉ sợ chính là lấy lửa thiêu thân, cuối cùng hóa thành bụi phấn. Loại chuyện này, Trung Châu cũng có rất nhiều. Đối với kinh ngạc của đám người Lôi tôn giả, dĩ nhiên Tiêu Viêm cũng rảnh để ý tới, lấy thực lực hôm nay, việc dung hợp ba loại dị hỏa tuy khó khăn nhưng phải ngưng thần tĩnh tâm, nỗ lực duy trì điểm cân bằng. Xuy! Hào quang màu đen quỷ dị lại lần nữa quét ngang mà đến, đầu của Tiêu Viêm cũng ngẩng lên, ngân quang chợt lóe, liền ở bên ngoài vài chục trượng, đợi đến khi hào quang màu đen đó tới lần nữa lại nhanh chóng thối lui. Mà mỗi lần tránh né cái hào quang đó, ngọn lửa ba màu tay cũng là từ từ dung hòa, đóa hỏa liên tinh xảo ba màu cũng từ bên trong đó chậm rãi ra. Tam sắc hỏa liên vừa mới xuất , mảnh gian này nhất thời như là mặt hồ nước lớn tĩnh bị khối đá lớn động vào, từng đạo gợn sóng gian ngừng khuếch tán mà ra, thậm chí cả năng lượng thiên địa cũng trở nên cuồng bạo.. màn này, đúng là cảnh tượng: Hỏa diễm xuất , thiên địa cuồng loạn. bàn tiệc, sắc mặt đám người Lôi tôn giả lúc này cũng là kịch biến, bọn họ cũng cảm nhận được cỗ hơi thở nguy hiểm từ đóa tam sắc hỏa liên kia. - Người này, làm sao có thể thi triển được đấu kỹ có uy lực đến như vậy? Phong Tôn Giả nhàng gõ đầu, khuôn mặt có chút ý cười khó có thể che dấu, ánh mắt của con người bảo thủ kia, vẫn là vô cùng độc a, người thanh niên này, có tư cách trở thành đệ tử của nhất. Hỏa diễm thành hình như mong muốn, thân thể của Tiêu Viêm lúc này đây cũng hoàn toàn ổn , lau mồ hôi lạnh trán, ngẩng đầu lên bầu trời nhìn Phượng Thanh Nhi, nhổ bãi nước miếng dài lúc trước chạy trốn, chợt phát ra tiếng cười sang sảng, mang theo luồng hào khí, phóng lên cao.
Chương 1023: Hoàng Chuông Dịch: Kẹo Đắng (A Kẹo) Theo tiếng cười to của Tiêu Viêm vang vọng khắp chân trời, cái tam sắc hỏa liên to bằng cái bồn nước trong bàn tay cũng mạnh mẽ hóa thành luồng hỏa mang, nhắm tới Phượng Thanh Nhi bầu trời mà lướt ! Hỏa liên lướt qua, gian chấn động kịch liệt làm xuất khe nứt gian đen nhánh lướt theo luồng hỏa mang đó, giống như loại mực nước được hắt vẫy vào phía chân trời hư vô, cái loại bóng ánh màu đen thâm thúy này làm cho linh hồn người khác có cảm giác kinh hãi. Hỏa liên bay ra, giống như kéo theo năng lượng của thiên đại, cuồng phong nổi lên, năng lượng trong thiên địa cũng trở nên dữ dội dị thường, làm cho vô số người phải trợn mắt há mồm, uy lực kinh khủng như thế, cho dù là các cường giả bước vào Đấu Tông nhiều năm sợ rằng cũng khó có thể làm được. bầu trời, Phượng Thanh Nhi nhìn thấy đóa hỏa liên dữ dội lướt đến kia, sắc mặt lạnh như băng lần nữa bị chấn động, nàng chân chính cảm nhận được cỗ hơi thở hủy diệt. Dưới cỗ hơi thở này, cho dù là nàng trong lòng cũng thoát khỏi xuất chút sóng biển sợ hãi, đến lúc này, nàng rốt cuộc hiểu, từ đầu tới cuối, bản thân mình xem thường người thanh niên chênh lệch tuổi mấy với mình. Nàng vẫn luôn cho rằng, Tiêu Viêm có thể làm được những chuyện khiến người ta khiếp sợ kia, chẳng qua là cũng chỉ nhờ vào ngoại lực, nhưng mà hôm nay, sau khi đóa hỏa liên tam sắc này thân, mặc dù trong tâm của nàng có chút cam lòng, cũng phải coi trọng thực lực của Tiêu Viêm. Nếu như vậy, e rằng, người bị chịu thiệt cuối cùng chính là ta. Theo đóa hỏa liên kia cắt ngang qua bầu trời, mang theo vô số năng lượng cuồng bạo làm cho gian dao động, khuôn mặt xinh đẹp đó cũng trở nên ngưng trọng, bàn tay trắng nõn nà vung lên, luồng hào quang đen nhánh lượn lờ trong chân trời kia cũng nhanh như chớp quay về, dưới ánh mắt của mọi người, lại lần nữa tiến vào bên trong con Hắc Phượng Hoàng hư ảo ở phía sau. Lúc luồng hào quang đen nhánh kia tiến vào, trong nhất thời con Hắc Phượng Hoàng hư ảo kia cũng trở nên rất chân , cổ uy áp đáng sợ cũng trở nên rất nồng đậm. - Thánh Tượng Túc Kiềm! Ngọc thủ của Phượng Thanh Nhi nhanh như chớp kết xuất thành vô số đạo ấn ký làm cho người ta hoa cả mắt, cái miệng nhắn kia cũng chợt quát lạnh lên. Tiếng quát vừa dứt, chỉ thấy con Hắc Phượng Hoàng hư ảo kia như phục sinh sống dậy, ngửa mặt lên trời phát ra tiếng Phượng hót, rồi đột nhiên thân thể của Hắc Phượng Hoàng lớn lên, đem cả thân thể của Phượng Thanh Nhi bao bọc vào trong. Sau khi đem thân thể của Phượng Thanh nhi bao bọc lại, luồng hào quang quanh con Phượng Hoàng cũng biến động, lát sau, ngờ ngưng tụ lại thành cái chuông đen nhánh khổng lồ cỡ vài chục trượng! Cái chuông này có thể tích rất lớn, cả bề mặt đen nhánh, có điêu khắc con chim lớn vỗ cánh tung bay, vô cùng quỷ dị! Từ trong cái chuông này ngừng có luồng hào quang lượn lờ xung quanh, cái chuông này cũng quỷ dị, ràng là do năng lượng biến hóa thành nhưng lại chân như vật chất, thậm chí ngay cả luồng hào quang màu đen lưu chuyển chung quang cũng rất chân . Đột nhiên lại đọng ra cái chuông đen nhánh lớn, tất nhiên là dẫn tới những tiếng kinh hãi cùng xôn xao toàn trường. Cái chuông này từ xa nhìn lại, lại gây cho người ta cảm giác cỗ khí thế đáng sợ thể xuyên thủng được, trình độ chắc chắn làm cho người ta phải sợ hãi, chỉ sợ, kích toàn lực của ít cường giả Đấu Tông cũng là làm gì được nó . - Hoàng Chung. bàn tiệc, tứ đại tôn giả hai mắt nheo lại nhìn cái chuông lớn kia, sắc mặt cũng có chút ít ngưng trọng, đối với ít nhân vật cường giả cao tầng, danh tiếng của thứ này cũng là tồi. - Tục truyền, cái Hoàng Chuông này chính là đấu kỹ di truyền viễn cổ của tộc Thiên Hoàng, chính là do tiền bối trong Thiên Hoàng đạt đến Đấu Thánh sáng chế, lực phòng ngự vô cùng đáng sợ, lại có thể thi triển công kích ba sắc bén, công thủ vẹn toàn, cực kỳ khó giải quyết…chính là bí quyết của tộc Thiên Hoàng, những người cùng cảnh giới rất khó để đánh tan nó…Nhưng mà nha đầu kia cũng mới chỉ luyện được chút da lông mà thôi, nếu để cho mấy lão bất tử trong tộc Thiên Hoàng thi triển, chỉ sợ phương viên mấy trăm dặm cũng bị Hoàng Chuông bao phủ, tiếng chuông vừa vang lên, sinh cơ trong đó đều bị hủy hết… Từng tiếng chậc chậc than sợ hãi của Kiếm tôn giả vang lên, vuốt chòm râu . - Nhưng mà đáng tiếc…Thánh Tượng Hoàng Chuông này cũng phải cần có huyết mạch của tộc Thiên Hoàng mới có thể thi triển được… Ánh mắt của Hoàng Tuyền tôn giả lộ lên tia nóng cháy, chợt có chút thở dài tiếc nuối, đến cảnh giới của bọn họ, rất ít vật có thể hấp dẫn được bọn họ. Nhưng cái Thánh Tượng Hoàng chuông này lại là trong số đó, dựa vào thực lực của , nếu thi triển Hoàng Chuông này, chỉ sợ chỉ cần dựa vào lực lượng của bản thân cũng có thực lực chống lại hai gã cường giả Đấu tôn. - Hoàng Tuyền tôn giả cũng chớ có váng đầu ( ngu ngốc), tộc Thiên Hoàng này vô cùng cố chấp, ngay cả thi thể tộc nhân của bọn họ sau khi chết cũng để người ta chạm vào, huống chi là đấu kỹ bảo bối như vậy? Lôi tôn giả ảm đạm cười . Nghe vậy, Hoàng Tuyền tôn giả sắc mặt hơi hơi thay đổi biến, chợt cười cười , : - giỡn mà thôi, bổn tôn cũng có ngu đến trình độ như vậy. Địa vị của tộc Hoàng kia tại giới ma thú, cũng giống như là Hồn Điện và Đan Tháp tại Trung Châu, là loại thế lực vô cùng khủng bố. Hoàng Tuyền Các mặc dù yếu nhưng nếu đem so với nó lại kém ít. - Hoàng Chuông tuy mạnh, nhưng chỉ vẻn vẹn chút da lông, còn ra được cái gì cả…. Phong Tôn Giả nhìn thoáng qua Hoàng Chuông lớn kia, lại là cười . Đối với lời này của …lần này lại có ai cãi lại, Hoàng Chuông của Phượng Thanh Nhi tất nhiên mạnh, nhưng cái tam sắc hỏa liên kia cũng vô cùng khủng bố, đặc biệt trong đó lại chứa loại lực lượng hủy diệt, cho dù là những cường giả như Lôi tôn giả, lúc này cũng là hơi có chút hồi hộp. Lấy nhãn lực của đám người Lôi tôn giả, tự nhiên biết, lần va chạm này chính là lần quyết định thắng lợi, nhưng phần ai thắng ai thua, xem tình huống trước mắt, cho dù là bọn họ cũng dám . Cái chuông đen nhánh kia vừa đọng thành hình, đóa hỏa liên kia cũng vừa cắt ngang bầu trời mà đến, nếu như so sáng với thể tích khổng lồ của Hoàng Chung chỉ có thể dùng hai chữ bé để hình dung hình thể của đóa hỏa liên. Tuy thể tích bé , nhưng cỗ năng lượng khủng bố chứa trong đó lại làm cho người ta dám nảy sinh lòng khinh thường. Đóa hỏa liên đó dưới ánh mắt nhìn chăm chú của mọi người, giống như là hạt cát, lấy khí thế mạnh mẽ va chạm vào cái chuông lớn! - ! Chỉ thoáng va chạm, tiếng chuông kêu như sấm rền vang lên, ba khổng lồ, vô cùng chân , cuồng mãnh từ trong chuông khuếch tán ra ngoài, dao động dị thường, ngay cả mây đen bầu trời cũn bị khuấy động làm sôi trào. Tiếng chuông vừa mới vang lên, thanh trầm thấp cũng vang lên, trong nháy mắt, cái đóa hỏa liên tam sắc to như bồn nước kia cũng là lặng yên nổ mạnh! Lần nổ này, thanh cũng vang dội, nhưng lại đột nhiên bùng phát ra ngọn lửa ba màu, giống như là sóng lớn vạn trượng trong biển rộng, ầm ầm dựng lên, chỉ trong nháy mắt, khắp chân trời đều là lửa! Độ nóng cấp tốc tăng lên, bên trong sơn mạch Phong Lôi lập tức có vài chỗ bị thiêu tốt, từng làn sương khói bốc lên trời cao. Sóng lửa phô thiên cái địa kia, vào giờ khắc này giống như là che đậy cả thiên địa, trong tầng tầng mây đen ở Phong Lôi sơn mạch lóe lên vài tia lôi điện, mây đen lúc này giống như là chuột gặp mèo, dưới thổi quét của ba loại dị hỏa, nhanh chóng đau thương chạy trốn tiêu tán. Ngay tại thời khắc tam sắc hỏa liên bạo phát phía Lôi Sơn cũng lâm vào hỗn loạn! núi Lôi Sơn, vô số người đổ mồ hôi, thậm chí dùng cả đấu khí cũng thể ngăn cách hoàn toàn cái nóng này, những người này đều là trợn mắt há mồm lên nhìn ngọn lửa ba màu vô biên vô bờ, trong lúc nhất thời, dĩ nhiên tâm thần vô cùng run rẩy. Nếu như biển lửa này lan tràn thêm nữa, chỉ sợ là toàn bộ ngọn núi Phong Lôi này cũng bị hủy diệt hoàn toàn! bàn tiệc, sắc mặt của tứ đại tôn giả vào giờ khắc này cũng biến hóa kịch liệt, bọn họ cũng ngờ tới, Tiêu Viêm có thể thi triển được loại đấu kỹ khủng bố như vậy, lực phá hoại như thế, cho dù là những cường giả có thực lực của lục tinh Đấu Tông cũng rất khó đạt tới, mà tại, lại được thi triển bởi người chỉ mới là nhất tinh Đấu Tông… Lấy nhãn lực của bọn họ, tự nhiên biết, giờ Tiêu Viêm là tự thi triển lực lượng của chính mình, hề dùng lực lượng của ngoại vật, mà cũng chính là bởi như vậy, cho nên trong lòng của bọn họ càng thêm chấn động mãnh liệt. Mà bên cạnh Lôi tôn giả, lúc này Phí Thiên cũng là trợn mắt há mồm, nhìn ngọn lửa tam sắc kia, khuôn mặt của lúc này vô cùng buồn cười. Dưới bộc phát của đóa hỏa liên tam sắc, ngay cả , tự trong đáy lòng cũng cảm giác được cỗ hơi thở nguy hiểm đến tận thấu xương tủy, nếu như chính đối mặt với công kích của ngọn hỏa liên này, có lẽ bằng vào thực lực của bản thân mà còn sống sót, nhưng điều kiện trước hết là chính bản thân cũng phải trả giá rất đắc. "Người này, rất nguy hiểm…” Hít sâu hơi, sắc mặt của Phí Thiên dần trở nên nghiêm trọng, sức nặng của Tiêu Viêm trong lòng cũng là tăng lên. Vô số ánh mắt nhìn biển lửa trời cao, tại trong biển lửa kia, cái chuông đen nhánh vẫn vững vàng đứng đó, nhưng mà lúc này ở mặt ngoài, luồng hào quang màu đen lượn lờ dưới thổi quét của ngọn lửa tam sắc, cũng làm nên từng gợn sóng năng lượng Nhìn tháy cái chuông đen nhánh kia dưới tác động của ngọn lửa tam sắc có biến động to lớn gì , Lôi tôn giả cũng là nhịn được mà khẽ thở phào nhõm, chỉ cần Phượng Thanh Nhi có thể kiên trì qua đợt công kích này, như vậy cuộc tỉ thí này, thắng lợi tuyệt đối nằm trong tay nàng. Răng rắc! Nhưng mà, ngay lúc Lôi tôn giả vừa thở phào, thanh rất mà thanh thúy, lại là tai bầu trời yên tĩnh mà lặng lẽ vang lên. thanh này mặc dù rất , nhưng vẫn thể thoát khỏi cái tai của Lôi tôn giả, bàn tay lập tức nắm chặt căng thẳng lại, chậm rãi ngẩng đầu, đồng tử hơi co lại nhìn về cái chuông đen nhánh lớn phía , chỉ thấy, ở nơi đó, từng khe, từng cái khe lặng yên lan tràn…
Chương 1024: Thắng bại Dịch: Kẹo Đắng (A Kẹo) Phía cái chuông lớn có cái khe bé, đối với thể tích khổng lồ của chuông có hơi bé, nhưng lấy thực lực của đám người Lôi tôn giả, tự nhiên có thể nhìn thấy được, sắc mặt lập tức có chút biến hóa, xem tình huống này, Hoàng Chuông của Phượng Thanh Nhi ràng chống đỡ nổi công kích của đóa hỏa liên khủng bố kia. Sắc mặt của Lôi tôn giả lúc này cũng trở nên có chút trầm, nắm tay cũng là chậm rãi nắm chặt lại, cục diện nay chưa từng dự đoán tới, thực lực của Phượng Thanh Nhi thế nào, vô cùng hiểu , nhưng mà, cho dù khó tin như thế nào việc này nay lại xảy ra trước mắt. So sánh với sắc mặt trầm của Lôi tôn giả, khuôn mặt của Phong tôn giả cũng là xuất chút tươi cười, biểu của Tiêu Viêm từ đầu tới giờ làm cho vô cùng hài lòng. Nguyên bản dự liệu, chỉ cần Tiêu Viêm bại thảm trong tay Phượng Thanh Nhi là được, về phần có thể đánh thắng được, chưa bao giờ nghĩ tới. Tuy Tiêu Viêm được Dược lão thu làm đệ tử, tất nhiên có chỗ hơn người, nhưng mà, Phượng Thanh Nhi kia cũng phải là loại người bình thường gì, thân là tộc nhân Thiên Hoàng, sức chiến đấu của nàng vượt quá người bình thường. Kiếm tôn giả cùng với Hoàng Tuyền tôn giả bên cạnh cũng là giật mình, hiển nhiên việc Tiêu Viêm có thể đánh tan được Hoàng Chuông, cũng là vượt qua ngoài dự đoán của họ. - Người này biết là đệ tử của ai, lại có được đấu kỹ mạnh mẽ đến vây, hơn nữa thiên phú, cũng là kinh người. Ánh mắt của hai người lộ ra vẻ do dự, có thể ở độ tuổi này mà đạt được thành tựu như vậy, mặc kệ thiên phú có vĩ đại đến đâu cũng phải cần lão sư có bổn tồi, mà những lão già có thể dạy dỗ ra những đệ tử như vậy, cho dù là ở Trung Châu cũng còn nhiều, mà trong những người đó, hình như có ai có đệ tử tên là Tiêu Viêm. Dọc theo quảng trường, Mộ Thanh Loan cùng với Đường Ưng, còn có Vương Trần sắc mặt tái nhợt kia, cũng là vô cùng khiếp sợ nhìn lên biển lửa vô tận bầu trời kia, đặc biệt là Vương Trần, nếu như tại thời điểm Tiêu Viêm giao thủ với mà thi triển chiêu thức này…chỉ sợ ngay cả cơ hội chạy trốn cũng có. - Ngay cả Hoàng Chuông của Phượng Thanh Nhi cũng đỡ nỗi ngọn lửa kia, Tiêu Viêm này, quả rất khủng bố. Ánh mắt nhìn chăm chú lên bầu trời, lát sau, Đường Ưng rốt cuộc nhịn được mà hít sâu hơi, chậm rãi , bên trong thanh còn chứa chút mùi vị cay đắng, có thể trở thành người trẻ tuổi ưu tú nhất của Vạn Kiếm các, trong lòng Đường Ưng tự nhiên là có chút ngạo ý. Nhưng tại, cái ngạo ý này, trước mặt Tiêu Viêm cùng với Phượng Thanh Nhi, lại giống như là truyện cười, sức chiến đấu mà hai người thể , vượt quá xa . Mà Mộ Thanh Loan ở bên cạnh lại là tràn đầy cảm xúc gật gật đầu, tuy việc này có liên quan tới Phong Lôi các, danh tiếng của Tiêu Viêm bọn họ cũng được nghe tới, nhưng có lẽ vì là trong những người ưu tú nhất của tứ các, nàng cũng đặt chuyện này trong lòng, nhưng sau trận đại chiến hôm nay, lại là làm cho bọn thể phục, thực lực này, đúng là bọn thể so sánh được. Nghe được thở dài trong lời hai người kia, Vương Trần lại là cắn răng chặt thôi, mặc dù cam lòng, nhưng dưới biển lửa tràn ngập phía chân trời kia, cỗ khí cam lòng này, cũng chỉ có thể áp chế để trong lòng. Biển lửa tam sắc tràn ngập phía chân trời, mà ở trong cái biển lửa đó có cái chuông đen nhánh đứng sừng sững, mỗi lần khói lửa vọt tới, cũng làm cho hào quang màu đen ngoài chuông chấn động kịch liệt, mà cái khe kia, cũng là lan tràn thêm… Rắc, rắc… thanh rất vang tới, lại vang tới, giống như là những mảnh kim loại vang lên. thanh này tuy to , nhưng dần dần cũng truyền vào trong tai của mọi người, vì thế, toàn trường đều yên tĩnh tiếng động, vô số luồng ánh mắt mang theo chút rung động nhìn lên biển lửa tam sắc đầy trời, trận chiến đấu này, dường như đến lúc phân thắng bại! Phía dưới biển lửa tại trung, Tiêu Viêm nhàng đứng đó, giờ phút này sắc mặt của cũng có chút tái nhợt, thi triển đấu kỹ mạnh mẽ như tam sắc hỏa liên, mặt dù uy lực khủng bố, nhưng đồng thời, hao tổn cũng đạt đến mức độ tương tự. Ánh mắt Tiêu Viêm tập trung vào cái chuông lớn đen nhánh ngay giữa biển lửa, trong lòng cũng có bởi vì mấy cái khe nứt lan tràn mà có chút buông lỏng, lịch lãm mấy năm nay, làm cho hiểu được đạo lý: ‘Sư tử vồ thỏ còn sử dụng hết sức’, đối với bất kỳ đối thủ nào cũng được phép khinh thường, chừng tự kéo bản thân mình xuống vô tận thâm uyên, bởi vì mấy năm nay cũng là chôn cất sinh tử của ít cường giả, cho nên Tiêu Viêm đối với lần này cũng là tràn đầy cảm xúc. Lấy thêm mấy khỏa đan dược phục hồi đấu khí bỏ vào miệng, hai mắt của Tiêu Viêm híp lại nhìn cái chuông ngày càng có nhiều khe nứt hơn kia, đấu khí trong cơ thể cũng là lặng yên vận chuyển, vây kín mít cả thân thể lại. Cái khe đó cấp tốc lan tràn, lát sau, rốt cuộc cũng trải rộng khắp chuông, mà giờ phút này, biển lừa ba màu cũng bạo xuất trận khói lửa vô cùng khủng bố, mạnh mẽ đánh vào phía cái chuông. ! Va chạm lần này, giống như núi đá nổ tung, mạnh mẽ truyền đến tiếng nổ kinh người, chợt thấy cái chuông lớn kia rung lên kịch liệt, ngay cái khe đó, hào quang màu đen phụt ra, sau đó tiếng ầm dữ dội từ cái chuông phát ra! Những mảnh vỡ đen nhánh lấy tốc độ kinh người từ bốn phương tám hướng bắn nổ ra, mỗi mảnh đều chứa cỗ năng lượng kinh người, mặc dù những mảnh vỡ đó lâu sau khi xuyên qua biển lửa cũng bị nung nóng thành hư vô, nhưng cũng nổ mạnh sinh ra khí lưu cường hãn, cũng đem biển lửa đó đánh cho xơ xác! Hai tròng mắt đen nhánh của Tiêu Viêm chăm chú nhìn vào chỗ cái chuông nổ mạnh, ít mảnh vỡ đen nhánh mang theo kình phong sắc bén từ bên cạnh bay vút qua, nhưng những điều này hề làm cho có chút phân thần! Chuông lớn nổ dữ dội, trào ra luồng sương khói màu đen nồng đậm, mà ánh mắt của Tiêu Viêm cũng là tập trung tại đây. Ngay cả cái nháy mắt cũng chớp, lát sau, luồng khói đen đó mạnh mẽ co rút lại, bóng người xinh đẹp từ trong đó thoáng ra. Vào khoảng khắc bóng ánh đó xuất , trong mắt của Tiêu Viêm cũng xuất tia hàn ý, ngân mang bàn chân lóe ra, thân hình vừa động, mấy đạo bóng ảnh xuất , thân hình như quỷ dị đuổi tới đạo bóng ảnh kia, hỏa diễm xanh biếc tên bàn tay cũng nhanh chóng ùa ra! Vèo! Vào lúc Tiêu Viêm tiến tới bóng ảnh xinh đẹp kia dải tơ lụa màu sắc rực rỡ chưa cỗ kình phong sắc bén cũng nhắm mi tâm của đối phương mà phóng tới. Tiêu Viêm mặt lộ vẻ cười lạnh, tay nắm lấy dải tơ lụa màu sắc rực rỡ, thân hình vẫn mạnh mẽ phóng tới trước, chợt giống như đạn pháo, liền hung hăng đụng vào phía bóng ảnh xinh đẹp kia. Ầm! Lực đạo mạnh mẽ của lần va chạm này trực tiếp làm cho bóng hình xinh đẹp kia truyền ra tiếng rên, mà thân thể mềm mại này cũng mạnh mẽ rớt xuống đất, nện mạnh lên sàn đấu, lực lượng cường hãn làm cho sàn đấu nứt ra lan tràn thành những cái khe. Nhìn Phượng Thanh Nhi bị thương rơi xuống sàn đấu, nhất thời chung quanh sân rộng vang lên từng tiếng động xôn xao kinh hãi. Đối với mấy tiếng ồn ào kinh hãi này, Tiêu Viêm vẫn là coi như có nghe thấy, quả đấm trong tay áo cũng nắm chặt, chợt cười lạnh tiếng, thân hình vừa động, dưới vô số ánh mắt kinh hãi, ầm ầm hạ xuống dừng tại bên cạnh Phượng Thanh Nhi, bàn chân nâng lên, trực tiếp mạnh mẽ công kích cái đầu của người ở dưới, xem tình huống này, nếu là bị giẫm trúng, chỉ sợ cái đầu này cũng khác gì quả dưa hấu bị bổ ra. Tiêu Viêm đột nhiên làm ra thủ đoạn độc ác cũng làm cho toàn trường trong nháy mắt dại ra, đến bối cảnh của Phượng Thanh Nhi, giết nàng có vô số phiền toái, hơn nữa đối phương vốn là vị mỹ nhân tuyệt sắc, cho dù gặp phải công kích của người có tâm địa sắt đá, người đó hẳn cũng có chút do dự ? Mà giờ khắc này, Tiêu Viêm kia lại đặt chân lên đạp vô cùng dứt khoát mạch lạc, giống như là giết chết con kiến, có chần chờ chút nào, mạch lạc dứt khoát đến nỗi làm cho người xem phải trợn mắt há mồm. Tốc độ của bàn chân Tiêu Viêm cực nhanh, căn bản là có chơ kẻ nào có cơ hội xuất thủ, trong nháy mắt, liền có ngoài ý muốn mà mạnh mẽ muốn dẫm lên đầu của Phượng Thanh Nhi. Giờ phút này, toàn trường lại lần nữa yên tĩnh. Phốc! Bàn chân hung hăng giẫm lên Phượng Thanh Nhi, nhưng cảnh máu tươi văng ra lại vẫn chưa xuất , mà cái đầu của người kia, lại giống như loại khí cầu, đột nhiên nổ tung, mà cả người còn lại cũng hóa thành hư vô. Đột nhiên xuất màn như vậy, cũng là làm cho rất nhiều người kinh ngạc, trong mắt của họ còn sót lại vẻ dại khờ bởi hiểu việc gì xảy ra. nhìn thấy máu tươi văng khắp nơi, khuôn mặt của Tiêu Viêm cũng xuất vẻ ngoài ý muốn, đôi mắt khép hờ, chợt chân nhàng hướng phía trước bước lên bước, nhanh như thiểm điện xuất tại chỗ đất trống, khóe miệng cười lạnh cái, quyền mạnh mẽ đánh mạnh lên khoảng hư phía trước! Ầm! quyền đánh ra, lúc gần hết đường bỗng có bóng người xinh đẹp lại là quỷ dị lên, tiếp xúc, ngọc thủ cùng với nắm tay của Tiêu Viêm tiếp xúc với nhau, rồi đột nhiên bạo phát lực đạo mạnh mẽ, trực tiếp làm cho nàng phải lui về sau vài chục bước, vết máu cũng nhịn được từ khóe miệng tràn ra. - Bằng vào thân pháp Tam Thiên Lôi Huyễn Thân nhập vi mà muốn lừa gạt ai? Tiêu Viêm giương mắt, nhìn Phượng Thanh Nhi sắc mặt tái nhợt mỉm cười, lúc cười lại lên tia lạnh lùng. Phượng Thanh Nhi nghiến răng, đôi mắt đẹp phẫn nộ nhìn Tiêu Viêm mỉm cười, hôm nay là lần đầu tiên nàng phải chịu khuất nhục trong mấy năm gần đây! Khuất nhục ở trong lòng như thủy triều mênh mông , lát sau, Phượng Thanh Nhi trong mắt đẹp cũng là xẹt qua chút ngoan độc, thúc dục đấu khí còn nhiều lắm trong cơ thể, nhưng mà còn đợi đến lúc nàng thi triển công kích, tiếng sấm trầm thấp trào dâng lên, thân ảnh như quỷ mị xuất trước người, bàn tay lạnh lẽo giống như ưng trảo nhàng đặt cổ ngọc thon dài, giọng nhàng chưa sát khí cũng chậm rãi vang lên làm cho thân thể mềm mại của Phượng Thanh Nhi cứng ngắc lại. - Ngươi thua.