Chương 876: đến Dịch: Đại Sắc Nương (A Sắc) - Biên: dihiep2010 (A Híp) Câu của Tiêu Lệ khiến cho bầu khí trong phòng hội nghị thoải mái bỗng chốc trở nên căng thẳng, những người ngồi ở trong này vô cùng hiểu Hắc Giác Vực, tự nhiên là biết Địa Ma lão quỷ là nhân vật rất khó giải quyết. “Quả là coi thường khả năng của Hàn Phong, biết vậy ngày đó nên giải quyết triệt để…” trong mắt Tiêu Viêm xẹt qua vẻ trầm, chậm rãi . “Việc này cho dù Hàn Phong sớm muộn gì Địa Ma lão quỷ cũng biết, lão gia hoả này từ trước đến giờ luôn bao che khuyết điểm, tất nhiên nổi giận nếu biết được Ma Viêm cốc tam đại trưởng lão đều chết trong tay ngươi.” Tô Thiên sắc mặt hơi ngưng trọng, lắc lắc đầu. Địa Ma lão quỷ đưa đến áp lực cho . “Đại trưởng lão, bây giờ phải làm gì? Tính tình Địa Ma lão quỷ là có thù tất báo, giận chó đánh mèo Già Nam Học Viện, khi đó lại là phiền toái lớn”. tên nội viện trưởng lão sắc mặt trịnh trọng . “Mấy năm nay Già Nam Học Viện chúng ta cùng Ma Viêm cốc chính là nước lửa bất hoà, Địa Ma lão quỷ lại là người sáng lập Ma Viêm cốc, tất nhiên là biết điều này. Nhưng vẫn chưa bao giờ ra tay ngăn cản, tất nhiên là muốn bao che, hơn nữa lần này Ma Viêm cốc tam đại trưởng lão lại chết trong tay chúng ta, lấy cớ này để mà gây chiến…”. tên trưởng lão khác sắc mặt ngưng trọng phân tích. Khuôn mặt già nua của Tô Thiên lên nét cười lạnh, gật gật đầu, : “Cái lão bất tử này nghĩ rằng Viện trưởng đại nhân có ở đây liền nhân cơ hội này mà khinh thường Già Nam Học Viện sao. Nếu muốn gây chiến chúng ta liền sẵn sàng phụng bồi, ta tin có bản lĩnh san bằng Già Nam Học Viện.” “Hừ, khi Viện trưởng đại nhân còn chưa rời khỏi, cùng Ma Viêm cốc đều là rùa đen rút đầu, dám động đến Già Nam Học Viện. giờ lại muốn thừa dịp nước đục thả câu, đúng là hết sức đê tiện.” tên trưởng lão phỉ nhổ, hừ lạnh . “Bắt đầu từ bây giờ, Già Nam Học Viện tăng cường phòng vệ, Tiêu Lệ, ngươi hãy phái thêm vài thám tử chú ý hành động của Ma Viêm cốc, sau đó nhanh chóng thông báo về. Nếu Địa Ma lão quỷ muốn ra tay, ta cho biết rằng cho dù Viện trưởng đại nhân có vắng mặt, cũng có tư cách đến đây diễu võ dương oai.” Tô Thiên giọng trầm thấp quát. Tiêu Lệ khẽ gật đầu, Tiêu Môn cùng Già Nam Học Viện đều là cùng hội cùng thuyền với nhau. Nếu Già Nam Học Viện xảy ra chuyện Tiêu Môn cũng bị liên lụy. Hơn nữa nguyên nhân gây ra chuyện này cũng có phần của Tiêu Môn, Địa Ma lão quỷ tất nhiên bỏ qua cho bọn họ. Ánh mắt Tô Thiên chuyển sang hai người Tiêu Viêm: “Hai người các ngươi cũng hãy chú ý quan sát mọi động tĩnh, nếu có gì xảy ra hãy nhanh tay tiếp ứng.” Tiêu Viêm gật gật đầu, việc này nguyên nhân hoàn toàn là do mà ra, tất nhiên thể trốn tránh ở bên. Mà Tiểu Y Tiên lại luôn hành động theo lời của Tiêu Viêm, mặc dù đối thủ là những kẻ cường giả nổi danh trong Hắc Giác Vực, nhưng nàng cũng hề bận tâm. Ách Nan Độc Thể là do trời đất tự nhiên tạo thành, từ trước tới nay chưa từng sợ hãi bất kì thứ gì. “Kế tiếp hãy chờ xem Địa Ma lão quỷ giở những trò gì, càng lúc càng kiêu ngạo, hừ, bản thân còn có tư cách tiêu diệt Già Nam Học Viện.” Tô Thiên chậm rãi cười lạnh , trong hai mắt bốc lên chút lửa giận. Trong những năm gần đây có ít đệ tử Già Nam Học Viện đều là chết trong tay Ma Viêm cốc khiến vô cùng tức giận, giờ Ma Viêm cốc lại còn dám dẫn đầu gây chiến, bọn chúng nghĩ Tô Thiên là cục đất nặn sao? Nhìn Tô Thiên sắc mặt trầm, trong đại sảnh trở nên tĩnh lặng, Tiêu Viêm cùng Tiêu Lệ hai mắt ngưng trọng nhìn nhau cái, xem ra lần này phát sinh đại chiến rồi. Địa Ma lão quỷ ít nhất cũng là sáu sao thậm chí bảy sao Đấu Tông cường giả, thực lực như vậy có thể là người mạnh nhất mà Tiêu Viêm biết được trong những năm qua. Sau khi hội nghị kết thúc, phòng thủ trong nội viện tăng cường rất nhiều, hơn nữa cũng nghiêm khắc hạn chế đệ tử ra vào. Hành động lớn như vậy gây nên chú ý của phần đông đệ tử nội viện, tâm lý đều cảm thấy có chút giống như bình thường, vừa muốn hỏi thăm chút trưởng lão, nhưng khi nhìn thấy được những trưởng lão sắc mặt đều căng thẳng vội vàng ngậm miệng lại. Ai cũng có thể nhìn thấy được những nội viện trưởng lão lúc này tâm tình đều cực kì tốt, nếu gây ra phiền hà sợ là có hậu quả được đẹp mắt. Đương nhiên ngoại viện thậm chí khu vực xung quanh học viện cũng đều được tăng cường phòng ngự. Chấp pháp đội học viện dốc toàn bộ lực lượng bố trí xung quanh phòng tuyến chặt chẽ, bất kì người nào của Hắc Giác Vực dám tuỳ tiện xâm nhập ngay lập tức nhận lấy khủng bố trừng phạt. Những hành động lớn như vậy của Già Nam Học Viện khiến cho phần đông các thế lực ở Hắc Giác Vực chú ý, vài người nhanh nhạy mau chóng nhận thấy được nguyên nhân của việc này đều bắt nguồn từ cuộc tranh đoạt Bồ Đề Hoá Thể Tiên mới phát sinh lâu, rồi những hành động của Ma Viêm cốc gần đây, sau đó đều cảm thấy có chút hoảng sợ. Lão quái kia rất nhiều năm chưa từng thân ở Hắc Giác Vực, giờ muốn ra tay với Già Nam Học Viện. Ma Viêm cốc cùng Già Nam Học Viện đều là những thế lực tồn tại lâu dài nhất trong Hắc Giác Vực, nếu là hai bên ra tay với nhau gây ảnh hưởng to lớn đối với Hắc Giác Vực. Chuyện này nhanh chóng lan truyền khắp Hắc Giác Vực, khiến bầu khí tại đây trở nên khá căng thẳng. Tất cả mọi người đều muốn biết, nếu là xảy ra cuộc chiến bên nào là người giành được thắng lợi sau cùng. Đương nhiên vài người tin tức nhanh nhạy đều biết được rằng Viện trưởng của Già Nam Học Viện là vị siêu cấp cường giả cấp bậc Đấu Tôn, bình thường mà nếu vị này còn tại Già Nam Học Viện có cho Ma Viêm cốc thêm vài lá gan cũng dám khiêu chiến. Nhưng tại vị Viện trưởng đại nhân thần bí kia thấy bóng dáng, ai biết giờ còn sống hay chết. Mà mất cường giả quan trọng như vậy trấn thủ Già Nam Học Viện, giờ Già Nam Học Viện có thể chống lại được Địa Ma lão quỷ ? Bên ngoài bởi vì hành động của Già Nam Học Viện mà trở nên ồn ào huyên náo bên trong nội viện đám người Tiêu Viêm lại có chút an bình, bọn họ tuy biết Địa Ma lão quỷ là vấn đề cực kì khó giải quyết, nhưng mà binh tới tướng ngăn, nước đến đất chặn. Lúc đầu có chút lo lắng, sau đó buông lỏng ra rất nhiều, thực lực của Địa Ma lão quỷ xác là vượt trội tất cả mọi người bên trong Già Nam Học Viện nhưng nếu muốn san bằng Già Nam Học Viện quả là dễ hơn làm. Sáu sao hoặc là bảy sao Đấu Tông cường giả tất nhiên đáng sợ, nhưng Tiêu Viêm cũng phải là vô phương chống đỡ. Nếu là bị dồn ép, Tiêu Viêm liền liều đem ba loại Dị Hoả dung hợp, đến lúc đó chi sợ Địa Ma lão quỷ cũng thể chịu nổi. Mà Tiêu Viêm với suy nghĩ như vậy cũng có quá nhiều lo lắng cùng phiền muộn, ngẫu nhiên ghé thăm Bàn Môn, ra tay luyện chế đan dược trước mặt phần đông Luyện Dược Sư Bàn Môn, nhắc nhở điều chỉnh chút, mau chóng chiếm được ủng hộ của cả đại sảnh. Điều này khiến cho thân phận cao thể với của trong mắt các thành viên Bàn Môn trở nên gần gũi hơn nhiều. Tiêu Viêm thông qua nghỉ ngơi trong phòng tu luyện hoặc ở bên trong kho dược liệu để ổn định tâm cảnh, khiến cho tốc độ tu luyện tăng lên ít. Trải qua vài lần tu luyện có chút cảm giác đột phá, xem ra chỉ cần tiếp tục quá trình như vậy nhanh chóng đột phá đến năm sao Đấu Hoàng. Về phần bổ sung tâm viêm cho Thiên Phần Luyện Khí Tháp được hoãn lại thời gian, tại bảo trì trạng thái tốt nhất để chuẩn bị cho đại chiến mới là chuyện quan trọng nhất. Nếu là bây giờ tiến hành bổ sung tâm viêm khiến cho thực lực của Tiêu Viêm bị giảm mạnh, đây phải là chuyện tốt. quảng trường rộng lớn đầy ắp người vây quanh, tại giữa sân có vài bóng người nhanh chóng thoắt thoắt , đấu khí mạnh mẽ va chạm vào nhau ngừng, mỗi lần như vậy khiến vòng người vây quanh vang lên những thanh ủng hộ đinh tai nhức óc. Tiêu Viêm cùng Tiểu Y Tiên, Tử Nghiên ngồi khán đài cao quan sát, những trận đấu diễn ra bên dưới phải là giải đấu do nội viện tổ chức mà là tự phát giữa những đệ tử với nhau, do Tiêu Viêm gần đây diện khá thường xuyên bên trong nội viện nên cũng được mời đến để theo dõi, cũng có từ chối mà còn cảm thấy có chút hứng thú. Đây cũng là lần đầu tiên theo dõi trận đấu dưới tư cách là trọng tài, nên cũng từ chối những lời mời chân thành của các học viên. Tiêu Viêm dựa lưng vào ghế, tay cầm chén trà, mỉm cười theo dõi trận đấu diễn ra kịch liệt trong sân. Ngay khi trận đấu vừa kết thúc, giữa lúc muốn đứng dậy tuyên bố người chiến thắng sắc mặt đột nhiên biến đổi, tầm mắt gắt gao nhìn về phía Đông, nơi ấy đột nhiên xuất nhiều cỗ hơi thở vô cùng mạnh mẽ, thậm chí có cỗ hơi thở như như khiến người khác cảm thấy cực kì căng thẳng. “Bọn họ đến…” Tiểu Y Tiên ngồi bên cũng lên vẻ ngưng trọng, chậm rãi . Hành động của đám người Tiêu Viêm cũng là khiến cho những người ở bên dưới cảm thấy kinh ngạc, khi bọn họ còn cảm thấy khó hiểu thanh già nua như tiếng sấm xuyên qua gian, vang vọng ngớt ở vùng trời này. “Lũ tiểu tử Già Nam Học Viện, biết ra nghênh đón lão tổ ta giá lâm sao, các ngươi được Mang Thiên Xích dạy dỗ như vậy hả?” Tiêu Viêm nghe được thanh như tiếng sét đánh này khiến người ta phải cảm thấy hoa mắt, đôi mắt chậm rãi híp lại, nắm chặt tay. “Rốt cuộc… cũng đến.”
Chương 877: Địa Ma lão quỷ Dịch: Đại Sắc Nương (A Sắc) - Biên: dihiep2010 (A Híp) thanh như tiếng sấm vang vọng khắp nội viện, dư của nó ngừng quanh quẩn như phạm khiến lòng người chấn động. Sau khi tiếng quát già nua vang lên bao lâu, tại trung nơi đám người Tiêu Viêm đứng có những bóng người nhanh chóng xuất , dẫn đầu chính là đại trưởng lão Tô Thiên, lúc này sắc mặt của ngưng trọng nhìn về phương hướng nơi phát ra tiếng quát, bàn tay nắm chặt, lẩm bẩm : “Địa Ma lão quỷ…” Tô Thiên chậm rãi cúi đầu nhìn thoáng qua đám người Tiêu Viêm đứng bên dưới, mày nhíu lại, quả nhiên việc này cuối cùng cũng xảy ra. lâu sau, từ nơi vang lên tiếng quát già nua ấy nhanh chóng xuất những thanh xé gió, đoàn chấm đen ra trong tầm mắt mọi người, chớp nhoáng sau là đám người tràn ngập khí thế hung ác. Chậm rãi dừng lại tại khu vực trung của nội viện. Ánh mắt Tiêu Viêm chậm rãi đảo qua đám người nhân số ước chừng cỡ 20, chợt ánh mắt dừng lại tại hai người ở trung tâm, người chính là Hàn Phong vô cùng quen mặt, người còn lại là lão giả tóc đỏ như máu người mặc bộ khô lâu hoàng bào, khuôn mặt lão giả gầy gò, hệt như da bọc xương, nhìn qua có cảm giác như là cái xác chết vậy. Hai mắt hãm sâu, bên trong có quang mang đen tối ngừng loé lên giống như lửa ma, vô cùng quỷ dị cùng trầm. Huyết phát lão giả đứng thẳng trung, hai mắt hãm sâu nhàn nhạt nhìn thoáng qua nội viện phía bên dưới, mỗi khi tay áo lay động khiến cho gian xung quanh tản mát ra cỗ dao động rất , mặc dù vô cùng bé nhưng cũng bị Tiêu Viêm thấy được, con ngươi hơi co lại, trong những năm qua đây là lần đầu tiên chứng kiến người mang đấu khí thâm hậu như vậy. Xem ra đây chính là Địa Ma lão quỷ rồi, là người sáng lập ra Ma Viêm cốc, kẻ khiến cho đám người đại trưởng lão Tô Thiên vô cùng kiêng kị. người của bọn này đều tràn ngập hung ác khí thế, vừa xuất gây ra cỗ áp bách từ trời giáng xuống bao phủ lấy nội viện, số đệ tử thực lực hơi kém sắc mặt liền biến hoá, liếc mắt nhìn nhau, trong lòng tràn đầy hồi hộp. Tô Thiên nhướng mày cảm thụ cỗ áp lực trầm trọng phủ xuống nội viện, ngẩng đầu nhìn lên huyết phát lão giả, chậm rãi : “Nhiều năm gặp, thực lực của ngươi lại có tiến bộ rất nhiều” “ vậy ngươi chính là Tô Thiên đấy à …” Địa Ma lão quỷ nhàn nhạt liếc mắt nhìn Tô Thiên cái, : “ nghĩ tới ngươi cũng tiến vào cấp bậc Đấu Tông, năm xưa khi gặp mặt ngươi bất quá chỉ là tên nội viện trưởng lão Đấu Hoàng đỉnh phong mà thôi. Ngươi cũng ràng mục đích lần này tới đây của lão phu, mau đem tên tiểu tử Tiêu Viêm kia giao ra đây, tam đại trưởng lão của Ma Viêm cốc bị giết, nếu giải quyết sau này Ma Viêm cốc làm sao có thể tiếp tục tồn tại ở Hắc Giác Vực?” Sắc mặt Tô Thiên trầm xuống, quát lạnh : ”Địa Ma lão quỷ, Tiêu Viêm đánh chết ba người Phương Ngôn hoàn toàn là có nguyên nhân của nó, đánh nhau làm sao có thể tránh khỏi tổn thương, hơn nữa vẫn là do ba người Phương Ngôn hạ sát thủ đối với , chẳng lẽ đứng yên phản kháng sao?” “Lão phu quản là vì nguyên nhân gì, ta chỉ biết ba vị trưởng lão Ma Viêm cốc bị giết vậy thôi.” Địa Ma lão quỷ vung tay áo lên, cười lạnh : “Ta muốn cùng ngươi nhảm, mau mau kêu Mang Thiên Xích ra đây.” Tô Thiên nghe vậy khuôn mặt cũng là lên nét cười lạnh, : “Địa Ma lão quỷ, ngươi cũng sợ người khác chê cười sao. Nếu Viện Trưởng đại nhân còn tại bên trong nội viện, ngươi còn dám như vậy hưng sư động chúng đến đây?” Địa Ma lão quỷ nghe được ý trào phúng bên trong lời của Tô Thiên, ánh mắt nhất thời loé ra hàn quang, : “Tô Thiên, ngươi là nghĩ lão phu e ngại Mang Thiên Xích sao, hơn nữa cho dù ta có kiêng kị ngươi cũng còn có tư cách chuyện với lão phu. Hôm nay lão phu quyết, nếu như ngươi đem Tiêu Viêm giao ra đây cũng đừng nghĩ mở lại nội viện.” Địa Ma lão quỷ vừa xong, những trưởng lão nội viện sắc mặt đều biến đổi, mặt xuất lửa giận, lão gia hoả này cũng là vô cùng ngang ngược. “Ha hả, có thể khiến cho cường giả như vậy nhớ kỹ tại hạ tên tuổi, là làm cho ta ngoài ý muốn…” tiếng cười trong trẻo đột nhiên vang lên quảng trường, sau lưng Tiêu Viêm ra hoả dực màu xanh biếc, khẽ rung lên nhanh chóng xuất bên cạnh Tô Thiên, nhìn Địa Ma lão quỷ cười . Sau khi Tiêu Viêm thân Tiểu Y Tiên cùng Tử Nghiên cũng là nhanh chóng theo sát mà lên, thân hình khẽ động xuất , ánh mắt nhìn chằm chằm đoàn người Địa Ma lão quỷ. “Ngươi là Tiêu Viêm?” Ánh mắt lãnh của Địa Ma lão quỷ nhanh chậm rãi đời đến người Tiêu Viêm, thanh lành lạnh phát ra, mặc dù là ban ngày cũng khiến người khác cảm nhận được cỗ hàn khí tràn ngập. “Ha hả, Địa Ma tiền bối, chính là Tiêu Viêm là người giết chết ba người Phương Ngôn, Bồ Đề Hoá Thể Tiên cũng là nằm ở trong tay của .” Còn đợi Tiêu Viêm đáp lời, Hàn Phong đứng bên cạnh nhanh chóng cướp lời cười , dứt lời lại còn lãnh lườm Tiêu Viêm cái, ý cười trong mắt hết sức ràng. Xem ra bỏ ra ít tâm tư để đem Tiêu Viêm vào chỗ chết. Địa Ma lão quỷ khẽ gật đầu, khuôn mặt khô cằn ra hỉ nộ, ánh mắt sâu kín như quỷ hoảnhìn chằm chằm Tiêu Viêm, ngữ khí bình thản : “Ngươi là chủ động theo ta , hay vẫn là để lão phu ra tay đoạn tứ chi sau đó mang ?” “Địa Ma lão quỷ, muốn giương oai cũng phải nhìn xem địa phương, nơi này là nội viện, cũng phải là Ma Viêm cốc, lão phu hôm nay cũng muốn nhìn xem, nếu ngươi dám tại nội viện động thủ, ta cho dù liều cái mạng già này cũng muốn cho ngươi biết rằng ta Già Nan Học Viện cũng phải là đất nặn.” Ánh mắt Tô Thiên bỗng nhiên trừng lên, lớn tiếng quát. Theo Tô Thiên tiếng quát gay gắt vang lên, cả bều khí khu vực này nhất thời trở nên căng thẳng lên, ai cũng biết, hôm nay khó có thể tránh khỏi khổ chiến… “Hắc hắc, là uy phong a, hổ là đại trưởng lão nội viện, bất quá ngươi nghĩ chính mình là Mang Thiên Xích sao?” Địa Ma lão quỷ cười quái dị tiếng, chợt giọng the thé : “Nếu ngươi muốn nhúng tay, lão phu cũng ngần ngại cho ngươi chút giáo huấn trước mặt các nội viện đệ tử, miễn cho ngày sau chuyện đắc tội với người. Ta ba vị trưởng lão Ma Viêm cốc chết trong tay Tiêu Viêm, hôm nay nếu là ai dám trợ giúp , chính là ta Ma Viêm cốc địch nhân.” “Ta nghĩ có lẽ mục đích của ngươi chính là Bồ Đề Hoá Thể Tiên , ài, lấy cớ cũng tệ, quả nhiên sống lâu da mặt cũng càng ngày càng dày.” Tiêu Viêm đột nhiên nhàn nhạt cười . “Miệng lưỡi bén nhọn.” Ánh mắt Địa Ma lão quỷ loé ea hàn quang, năm ngón tay vừa động, năm đạo sắc bén hàn khí từ đầu ngón tay bạo xuất mang theo hung hãn kình phong bắn thẳng đến đầu Tiêu Viêm. Năm đạo hàn mang còn cách đầu Tiêu Viêm chừng trượng khoảng chừng bạch ảnh đột ngột thiểm ra, khí thế bàng bạc như núi lửa loại nhanh chóng phát ra, đấu khí màu xám nhàn nhạt trực tiếp đem năm đạo đấu khí sắc bén kia chấn nát. Bất quá bạch ảnh cũng là khẽ run lên, phát ra đạo kêu rên, lui về sau vài bước. Tiêu Viêm nhìn thấy Tiểu Y Tiên bị đẩy lui, sắc mặt cũng là trầm xuống, vội vàng : “ có sao chứ?” “ có việc gì. Cẩn thận chút, lão gia hoả này thực lực cực mạnh, hơn nữa trong đấu khí tràn ngập hàn khí, lấy thực lực tại của ngươi nếu là bị đánh trúng bị tổn thương .” Tiểu Y Tiên lắc lắc đầu, chợt trịnh trọng nhắc nhở . “Di?” Công kích bị đánh tan, Địa Ma lão quỷ ánh mắt loé ra, nhìn Tiểu Y Tiên bất ngờ ra trước mặt Tiêu Viêm, chậm rãi : “ nghĩ tới tuổi còn trẻ như thế mà đạt đến cấp bậc Đấu Tông, là khiến người ta ngạc nhiên a, chẳng lẽ bây giờ tiến giai Đấu Tông trở nên dễ dàng như vậy sao?” “Ngươi nghĩ ai cũng như ngươi sao, tu luyện nhiều năm như vậy cũng có gì tiến bộ?” Tiêu Viêm cười lạnh , hề cấp cho lão gia hoả này chút mặt mũi nào. Nghe được lời châm chọc của Tiêu Viêm, Địa Ma lão quỷ mí mắt hung hăng nhảy lên, trong mắt lên hung quang. Thiên phú của cũng tính là kém, nếu cũng thể đạt tới được cấp độ này, nhưng nếu là so sánh cùng Mang Thiên Xích cho đến những lão gia hoả cùng thế hệ năm đó rời Hắc Giác Vực thiên phú của cũng chỉ có thể xếp hạng chót. giờ Mang Thiên Xích sớm trở thành cường giả Đấu Tôn còn vẫn như cũ dậm chận tại chỗ - Đấu Tông. Đây vẫn luôn là nỗi đau trong tâm , giờ Tiêu Viêm như thế chính là tại vết thương trong lòng của hung hăng đâm vào đao. “Địa Ma tiền bối cần để ý tới tiểu tử này, xưa nay mạnh miệng, tại cùng nhảm hề có tác dụng, trực tiếp động thủ đem bắt , nhổ từng cái răng xuống, sau đó lại đem đầu lưỡi cắt , lúc đó xem như thế nào tiếp tục huênh hoang.” Hàn Phong đứng bên cạnh hắc hắc cười lạnh . “Tô Thiên hãy để cho ta, Tiêu Viêm cùng nữ tử áo trắng kia liền giao cho Địa Ma tiền bối, lấy thực lực của ngài thu thập bọn họ quả thực khó.” Hàn Phong xong trong mắt thoáng qua tia giả dối khó có thể phát . người Tiêu Viêm đầy dẫy bí , hơn nữa Tiểu Y Tiên thần bí khiến có chút kiêng kị, giờ có cơ hội liền lập tức để cho Địa Ma lão quỷ ra tay giải quyết, chọn đại trưởng lão Tô Thiên là mục tiêu dễ đối phó hơn nhiều. Địa Ma lão quỷ khẽ gật đầu, trong hai tròng mắt hãm sâu xuất vô cùng dữ tợn sát ý. Chúng trưởng lão nội viện nhận thấy được trầm sát ý của Địa Ma lão quỷ, đều là đề phòng lên, trong cơ thể đấu khì hùng hồn chậm rãi chảy xuôi, tuỳ thời chuẩn bị ứng phó mọi tình huống. Tại khí bên bầu trời trở nên căng thẳng phía dưới phần đông đệ tử nội viện cũng là chậc chậc líu lưỡi, đối với việc Tiêu Viêm chút khách khí đối với cường giả Đấu Tông thành danh lâu khiến cho bọn họ trong lòng im lặng cùng bội phục, hổ là có thể trở thành truyền kỳ nhân vật tại Già Nam Học Viện, phần gan dạ sáng suốt này ai có thể bì được. Bất quá ngoài bội phục bọn họ cũng cảm thấy lo lắng, đối phương dù sao cũng chính là tồn tại cùng thời đại với vị Viện Trưởng đại nhân thần bí kia a…
Chương 878: Động thủ Dịch: Holakame (A Lạ) - Biên: dihiep2010 (A Híp) Cảm nhận được sát ý lạnh lẽo trong người Địa Ma lão quỷ dần dần tràn ngập ra, sắc mặt Tô Thiên cũng hơi hơi biến đổi. Xem ra, lão bất tử này hôm nay chấp nhận mạo hiểm, bất chấp báo thù khi Viện trưởng đại nhân sau này trở về, cũng là cố ý muốn động thủ a! Quay đầu lại nhìn Tô Thiên, Tiêu Viêm trầm giọng : - Địa Ma lão quỷ thực lực sâu khôn lường. Mặc dù có Tiểu Y Tiên tương trợ, nhưng cũng khó mà chống lại ! Dù sao, ở cấp Đấu Tông, khoảng cách tinh cũng là chênh lệch cực lớn. Muốn vượt cấp khiêu chiến, chính là chấp nhận đối đầu với khó khăn. Tuy rằng Tiêu Viêm có ít đấu kỹ uy lực mạnh mẽ, nhưng những đấu kỹ này chỉ có thể làm cho số Đấu Tông bình thường kinh sợ, mà Địa Ma lão quỷ lại nằm trong nhóm người này. Trận đại chiến hôm nay đúng là có chút gian nan a! Tiêu Viêm hơi gật đầu, bàn tay chậm rãi dừng lại trước ngực, trong mắt chợt lóe lên tia ngoan độc. Nếu lão bất tử này thực ngu xuẩn, vậy cũng chỉ có thể mang số đồ vật đặc thù chuẩn bị sẵn chơi đùa với lão phen. - Lão phu niệm tình Mang Thiên Xích là người quen cũ, nên cường giả của Ma Viêm Cốc ta cũng xuất thủ với đệ tử học viện và mấy tên trưởng lão kia! Chỉ cần bọn họ nhúng tay lung tung, lão phu có thể tha cho bọn chúng mạng. Nhưng mà, mạng của Tiêu Viêm kia ta tất phải lấy! Địa Ma lão quỷ chậm rãi đảo mắt nhìn qua những vị trưởng lão và đông đảo đệ tử đứng phía sau Tô Thiên, thản nhiên . Nghe được những lời này của Địa Ma lão quỷ, Tô Thiên lại thầm thở ra hơi dài nhõm. Lão lo lắng nhất chính là những học viên này. Thực lực của bọn họ đương nhiên thể nào so sánh được với những cường giả của Ma Viêm Cốc. Nếu phải đánh nhau, chỉ e rằng chết thảm. Đương nhiên, lão cũng ràng, Địa Ma lão quỷ tỏ ra có đại nghĩa như thế, nguyên nhân chỉ vì Viện Trưởng đại nhân. Nếu lão quỷ dám ra tay với bọn tiểu bối trong trường hợp này, khi truyền đến tai của Viện Trưởng, tất làm người nổi giận. Đến lúc đó, chỉ bằng vào bản lĩnh của y, quất ngựa cũng theo kịp đại nhân. Sau khi dứt lời, Địa Ma lão quỷ cũng hề để ý đến Tô Thiên nữa, chuyển ánh mắt trầm về hướng Tiêu Viêm, cước bộ chợt lăng đến, thanh hờ hững vang vọng quanh quẩn bầu trời: - Nghe tiểu tử ngươi chỉ bằng thực lực Đấu Hoàng liền có thể chống lại cường giả Đấu Tông. vậy, ngươi cùng vị bằng hữu bên cạnh cùng xuất thủ lượt , miễn cho người khác lão phu cho ngươi có cơ hội. Lời của Địa Ma lão quỷ toát ra hung hăng ngang ngược cùng ngạo ý rất sâu. Đương nhiên, lấy thực lực của y cũng có tư cách để kiêu ngạo như thế. tại, bên trong Hắc Giác Vực, muốn tìm được địch nhân xứng làm đối thủ của y, cũng rất khó khăn. Mà những cường giả cùng thời với y, nếu bất hạnh ngã xuống cũng rời khỏi Hắc Giác Vực. Mà những người lớp sau, đứng đầu như Mạc Thiên Hành, vẫn xa xa thể so sánh cùng Địa Ma lão quỷ. Nhìn thấy cử chỉ của Địa Ma lão quỷ, sắc mặt Tô Thiên chợt trở nên nặng nề, nhưng khi lão vừa muốn động thân, trước mặt xuất bóng người như quỷ dị. Hàn Phong cất lên thanh the thé, cười tủm tỉm, : - Tô Thiên Đại trưởng lão! Đối thủ của ngươi là ta. Bây giờ, ngươi cũng đừng nên tham gia quản chuyện của người khác nha! Nhìn Hàn Phong đứng trước mặt xa, khuôn mặt của Tô Thiên ra nét cười lạnh, : - Hàn Phong, khi Viện Trưởng đại nhân trở về, ta liền mang chuyện này bẩm lên cho người. Đến lúc đó, để ta xem ai có thể bảo vệ được cho ngươi? Nghe Tô Thiên nhắc đến Viện Trưởng đại nhân, sắc mắt Hàn Phong thoáng lên vẻ mất tự nhiên. Hiển nhiên, đối với vị Viện Trưởng trong truyền thuyết kia, cũng có chút kiêng kị. Bất quá, nét mặt này cũng lên rồi biến mất lập tức. giờ, cùng Già Nam Học Viện kết thù đến mức này, có gì nữa cũng là vô ích. Hơn nữa, Đấu Khí đại lục to lớn như vậy, khi lẩn trốn, dù Mang Thiên Xích kia có là cường giả Đấu Tôn nữa, cũng thể nào ngay tức khắc tìm ra, liền cười quái dị : - Tô Thiên Đại trưởng lão cần với ta những chuyện như thế này. Mang Thiên Xích mười mấy năm trở về, ai biết là còn sống hay ? Khi Hàn Phong vừa xong, chỉ Tô Thiên càng trầm mặt xuống, mà ngay cả các trưởng lão đằng sau mắt cũng tóe ra lửa giận. đám người mặt mũi giận dữ, hung hăng nhìn thẳng vào tên gia hỏa trước mặt, tính toán cùng nhau xông lên vây công, dạy cho trận. - Nếu sợ đám đệ tử tổn thất thảm trọng khi giao đấu, ta khuyên các ngươi nên im lặng chút! Nếu , các vị cường giả của Ma Viêm cốc cũng ngồi đó mà nhìn! Nhìn bộ dáng của mấy vị trưởng lão Nội viện, Hàn Phong cũng sợ hãi chút nào, chỉ tay đến đám người Ma Viêm cốc cách đó xa, khí tức tà ác lượn lờ, cười lạnh . Tô Thiên phất tay, áp chế mấy vị trưởng lão nội viện xung động phía sau, thản nhiên : - Các ngươi cứ tùy thời chú ý đám người bên kia là được! Bên phía ta cần quan tâm! Vạn nhất Tiêu Viêm đằng kia có chuyện gì bất trắc, các ngươi hãy xuất thủ tương trợ! - …!!! Nghe lệnh, những trưởng lão phía sau chỉ chần chờ chút rồi cung kính đáp. - Khặc…khặc…!!! Tô Thiên Đại trưởng lão đúng là người thức thời, thấy đại cục a! Thấy thế, Hàn Phong cũng khỏi thích ý, cười quái dị . Tô Thiên cũng thèm để ý đến những lời của Hàn Phong, chậm rãi tiến lên phía trước, đáp lại bằng ngữ điệu nhàng: - Lần trước vẫn còn chưa phân thắng bại! Hôm nay, lão phu liền tới thử xem tên phản đồ ngươi năm đó có thể mạnh như thế nào? thanh cuối cùng vừa dứt, Tô Thiên lăng chợt dẫm mạnh bàn chân, trong cơ thể ùn ùn bộc phát ra luồng khí thế bàng bạc. Cỗ khí thế này quấn quanh thân lão làm cho gian xung quanh xuất những gợn sóng vặn vẹo. Cảm thụ được cỗ khí thế mênh mông cuồn cuộn như uy áp của thiên địa, trong mắt Hàn Phong càng trở nên lãnh, nhếch miệng cười the thé đáp: - Yên tâm, ta nhất định làm cho ngươi thất vọng! xong, tay áo phất lên, phát ra luồng khí thế kém so với Tô Thiên, cuối cùng mang khí thế của lão hoàn toàn chống lại. Hai cỗ khí thế của cường giả Đấu Tông giao nhau bầu trời làm cho đại đa số đệ tử dưới sân rộng khi cảm thụ được dư áp ập xuống đều nhịn nổi kinh hoàng. Đây là mạnh mẽ của cường giả Đấu Tông ư? Khí thế bàng bạc kia làm cho đấu khí trong cơ thể của bọn họ bị tắc nghẽn đình trệ, nếu chính diện chống đỡ, bọn họ căn bản muốn nhúc nhích còn được. Lúc Tô Thiên và Hàn Phong tiến vào trạng thái chiến đấu, bên kia, Địa Ma lão quỷ vẫn lăng bước tới, tiếng động xuất trước mặt Tiêu Viêm và Tiểu Y Tiên cách chừng mười thước. Trong hốc mắt bắn ra quang mang như ngọn lửa địa ngục nhìn chằm chằm hai người, thản nhiên : - Các người hãy cùng nhau tiến lên hay muốn xa luân chiến? Tiểu Y Tiên mặt cười rạng ngời, vươn ra ngọc thủ trắng nõn tinh tế từ trong tay áo, năm ngón tay thon dài nhàng nắm chặt, đấu khí màu xám dày đặc nhất thời từ trong nội thể dũng mãnh phát ra, đôi mắt tím thẫm dị chợt liếc Địa Ma lão quỷ cái, rồi nghiêng đầu thấp giọng với Tiêu Viêm: - Bây giờ để muội lên trước, thực lực của huynh bây giờ so với y chênh lệch quá lớn, nếu trúng chiêu tất gây nên thương thế nghiêm trọng. Tiêu Viêm lắc đầu, khẽ thở ra hơi, đoạn : - Chúng ta cùng nhau xông lên ! Muội cũng phải là đối thủ của . Yên tâm, huynh có đủ sức tự bảo vệ mình. Muội cần phân tâm vì huynh! đến đây, đột nhiên quay đầu về phía sau với Tử Nghiên: - Lần này ngươi cần nhúng tay vào! Đối thủ lần này rất mạnh, giống như những lần trước, biết ? Tử Nghiên vốn nóng lòng muốn thử, nghe được những lời này của Tiêu Viêm, khuôn mặt nhắn nhất thời xụ xuống. Nhưng nàng lại thấy được biểu tình nghiêm túc của , biết rằng nhiều lời cũng vô ích, cũng đành phải rầu rĩ gật đầu. Nhìn thấy biểu tình kiên định của Tiêu Viêm, Tiểu Y Tiên cũng gì thêm. Nàng vốn là người thích nhiều, hơn nữa cũng hiểu tính tình của , nên cũng có ý thể quá mức, chiếc cằm thon gầy như trắng tuyết lập tức gật gật. Cùng thời điểm, mười ngón tay thon dài dữ dội bắn ra yên vụ màu nâu tím, lặng lẽ lượn lờ, chứa hương thơm làm cho lòng người say mê. - Phân phối xong rồi sao? Địa Ma lão quỷ vẫn cách đó hơn mười thước, hay tay ngạo nghễ khoanh trước ngực, nhìn hai người Tiêu Viêm. Y vừa xong, chợt phát ra đạo quang nhận màu xám, cư nhiên xé rách gian, nổ mạnh mà đến. Nhìn quang nhận màu xám tốc độ cực nhanh tập kích mình, Địa Ma lão quỷ chỉ hừ lanh tiếng, cũng có động tác gì, từ trong cơ thể dũng mãnh phát ra luông hàn khí đen nhánh, vừa vặn tiếp lấy quang nhận màu xám. Khi vừa tiếp xúc với hàn khí kia, quang nhận chợt dừng lại, rồi cư nhiên hóa thành khối băng dài hơn mười thước, trong thanh vỡ tung thanh thúy bạo liệt thành đống băng vụn. - nghĩ tới, ngươi lại có loại thủ đoạn ngoan độc như vậy! Ta xem thường các ngươi! Bàn tay khô héo trơ xương chợt bắt lấy mảnh băng vụn màu xám, đoạn chà xát thành phấn vụn, Địa Ma lão quỷ nhất thời cảm thấy kinh ngạc . - Những điều ngươi biết vẫn còn nhiều lắm! thanh trong trẻo nhưng lạnh lùng vang lên, nhân ảnh màu trắng, xinh đẹp uyển chuyển như quỷ mị trong nháy mắt chợt xuất trước mặt Địa Ma lão quỷ, móng tay màu nâu tím chợt ra hàn quang, tà tà vẽ ra, liền mang theo thanh chói tai, xé rách khí cắt thẳng về phía yết hầu của y. - Xèo…xèo… Móng tay sắc bén lướt qua, nhưng khi vừa tiếp xúc với hàn khí hộ thể của lão quỷ vẫn như trước dừng lại. Trong sát na, trước mặt y lên khối băng tinh màu đen lớn khoảng nữa trượng, mà móng tay sắc bén của Tiểu Y Tiên khi đâm vào, cũng chỉ hơn nửa cũng có cách nào tiến thêm phân. Đằng sau băng tinh, Địa Ma lão quỷ hướng tới Tiểu Y Tiên cười quỷ dị, thân hình chợt rung lên rồi biến mất. Nhìn thấy lão quỷ đột nhiên biến mất, sắc mặt Tiểu Y Tiên nhất thời loạn biến, vội quát lớn: - Tiêu Viêm cẩn thận! Y hướng về phía huynh! Tiếng quát của Tiểu Y Tiên còn chưa dứt, trước mặt Tiêu Viêm cách đó xa, Địa Ma lão quỷ vận trường bào màu vàng thêu khô lâu liền xuất như quỷ mị, khuôn mặt như đầu lâu chợt trầm cười với , năm ngón tay như quỷ trảo chút lưu tình, chợt trực tiếp đánh trảo vào Tiêu Viêm. Nếu như bị đánh trúng, chỉ sợ lập tức xuyên thủng yết hầu Tiêu Viêm. - Tiểu tử miệng lưỡi sắc bén kia! Lão phu đối với ngươi vô cùng chán ghét, cho nên trước tiên giải quyết ngươi ! Nhìn thấy Địa Ma lão quỷ trong nháy mắt xuất ra kích trí mạng với Tiêu Viêm, dưới sân rộng chợt vang lên từng tiếng thét chói tai cùng với vô số thanh hô lớn kinh hãi.
Chương 879: Đối chiến Địa Ma lão quỷ Dịch: bomchutich (A Bờm) - Biên: dihiep2010 (A Híp) Quỷ trảo đen nhánh đầy hàn khí ra trong đồng tử nhanh chóng phóng đại lên, khi mà phần đông tiếng kinh hô vang lên, sắc mặt Tiêu Viêm vẫn chưa có bao nhiêu biến hóa, khóe miệng chậm rãi hé ra, cười lạnh lùng, trong tay ấn kết sớm chuẩn bị nhất thời ngưng tụ! “Oành!” Sau khi thanh trầm thấp vang lên, đôi cốt dực chừng tầm trượng, đột nhiên mạnh mẽ từ sau lưng Tiêu Viêm bung ra, chợt hai cánh khẽ rung, cuồng phong cùng sấm rền cùng lúc vang vọng, mà thân hình Tiêu Viêm đột nhiên trở nên mơ hồ. “Xuy!” Quỷ trảo sắc bén nhanh như điện đánh đến, sau khi đánh trúng yết hầu của Tiêu Viêm cứ như vậy vô thanh vô tức xuyên qua. Thủ trảo vừa mới chạm đến tàn ảnh của Tiêu Viêm, đồng tử của Địa Ma Lão Quỷ hơi co rụt lại, hừ lạnh tiếng, hàn khí trong lòng bàn tay bắn ra, trực tiếp đem tàn ảnh này chấn thành hư vô, chợt chậm rãi xoay người, ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, thản nhiên : “Khó trách ba người Phương Ngôn đều chết trong tay ngươi, cấp độ như vậy, chớ là bọn họ, cho dù là ít cường giả Đấu Tông, chỉ sợ cũng đánh lại, hứng thú của lão phu với ngươi ra càng lúc càng lớn à.” màn kinh tâm, làm cho trái tim của ít đệ tử bên dưới đập rộn rã, ánh mắt nhìn theo tầm mắt của Địa Ma lão quỷ, sau đó trong mắt nhất thời xuất mấy tia kinh ngạc. bầu trời, hắc bào thanh niên đứng vỗ cánh trôi nổi, phía sau lưng, đôi cốt dực tầm trượng từ từ mở rộng ra, gian hơi chấn động, mơ hồ còn có tiếng sấm vang vọng, nhìn cốt dực trong suốt, ánh mặt trời xiên xiên từ chín tầng trời chiếu rọi xuống đôi cốt dực như ngọc thạch làm nó lóe ra ánh sáng chói mắt, sáng bóng. màn hoa lệ này, tất cả mọi người đều thu vào trong mắt, ít thiếu nữ, trong mắt tinh quang lấp lánh, hình tượng Tiêu Viêm giờ phút này, quả thực giống như bạch mã hoàng tử xuất trong giấc mộng của các nàng.., đặc biệt người sau còn hơn cả mấy hoàng tử ở thực lực mạnh mẽ. “Người này, khi nào lại thích khiến cho người ta kinh tâm động phách vậy chứ” bên trong những người diện đàn, Ngô Hạo lau mồ hôi lạnh trán, hướng về phía đám người Tiêu Ngọc, Hổ Gia cười khổ . Tiêu Ngọc khẽ gật đầu. Hôm nay nàng cũng như mọi ngày mặc bộ chức nghiệp Hóa Đạo Sư, loại bào phục này có chút rộng thùng thình, mặc dáng người thon thả như Tiêu Ngọc, lại cực kỳ thích hợp, khí chất mê người như có như phát tán ra bên ngoài, làm cho xung quanh ít ánh mắt của các nam đệ tử lặng lẽ chuyển đến. Đối với ánh mắt xung quanh, Tiêu Ngọc ra chưa từng để ý đến, cái cổ thon dài trắng như tuyết trông như cổ thiên nga hơi hơi ngẩng cao, đôi mắt đẹp nhìn lên hắc bào thanh niên ở , hàm răng khẽ cắn đôi môi mọng đỏ, trong mắt lên tia lo lắng, che dấu chút tình cảm khác thường. “Địa Ma lão quỷ cũng phải hạng vô dụng, tuy thực lực Tiêu Viêm kém, còn có vị thần bí nữ tử kia hỗ trợ, có thể cùng lão quỷ này tương chiến, nhưng phần thắng cũng là cực thấp. Ngô Hạo chuẩn bị chút, nếu xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, liền động thủ , mặc dù chúng ta có liên thủ cũng có khả năng đối với Địa Ma lão quỷ tạo thành thương tổn, nhưng ít nhất, có thể kéo dài thời gian hồi.” Hổ Gia hai má có chút ngưng trọng . Ngô Hạo chậm rãi gật đầu, bàn tay khẽ nắm huyết sắc trọng kiếm sau lưng, nếu phải cần xuất thủ, chút do dự nào… bầu trời, Tiểu Y Tiên nhìn thấy Tiêu Viêm tránh thoát khỏi công kích của Địa Ma Lão Quỷ, cũng nới lỏng tâm thần, thân hình vừa động liền chủ động xuất kích đến bên cạnh Tiêu Viêm, mắt đẹp cảnh giác nhìn Địa Ma lão quỷ, người này thực lực cùng gian xảo, ngoài dự liệu của nàng. Địa Ma lão quỷ, ánh mắt vẫn như trước có chấn động lớn, bình thản nhìn chăm chú vào hai ngươi Tiêu Viêm, cước bộ khẽ đạp hư , cứ như vậy từng bước từng bước ép về phía hai người, mà theo từng bước chân của Địa Ma lão quỷ ép tới, gian chung quanh thân lão cũng đậm đặc hàn khí, càng ngày càng đậm, tới sau cùng, nhiệt độ ở chỗ này, đột nhiên hạ thấp rất nhiều, ít người thực lực kém cỏi, nhịn được run lên từng chặp. Nhìn thấy Địa Ma lão quỷ tự nhiên có thể bằng vào đấu khí bản thân mà ảnh hưởng đến nhiệt độ nơi này, trong mắt Tiểu Y Tiên cũng nhất thời ngưng trọng, xem tài năng này, chỉ sợ lão gia hỏa này thực lực ít nhất cũng tới Thất Tinh Đấu Tông, cấp bậc này so với nàng chính là hơn bốn bậc, chênh lệch lớn như vậy… mặc dù nàng có Ách Nan Độc Thể, nhưng muốn bù lại cũng cực kỳ khó khăn. “Xem ra hôm nay, chỉ có thể đổ máu lần nữa, đối với loại cường giả này, chỉ sợ ngay cả Tiêu Viêm trong lòng cũng có nắm chắc.”, trong lòng thở dài tiếng, ánh mắt Tiêu Y Tiên dần dần trở nên sắc bén, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào Địa Ma lão quỷ ngày càng tiếp cận, nháy mắt, eo mạnh mẽ uốn éo, thân hình cũng trực tiếp hóa thành bạch tuyến mơ hồ, mang theo kình phong hung hồn, mạnh mẽ hướng về phía Địa Ma lão quỷ đánh đến Tiêu Viêm mặc dù có được cốt dực sau lưng có tốc độ rất nhanh, nhưng cũng thể ngay lập tức chống lại Địa Ma lão quỷ được, nếu đối chiến, người sau tìm được sơ hở tiến hành công kích, chỉ sợ sau vài lần, liền có thể làm cho Tiêu Viêm triệt để trọng thương, thậm chí mất mạng. Tuy nhiên, mặc dù biết mình phải đối thủ của lão quỷ, nhưng vẫn phải đánh à. Nhìn thấy Tiểu Y Tiên dẫn đầu công đến, Địa Ma lão quỷ cười lạnh, hàn khí đen kịt ở đầu ngón tay lượn lờ, chợt mười ngón tay đột nhiên búng ra liên tục. “Thiên Huyễn Huyền Băng Thứ!” Phốc! Phốc! Phốc! Theo mười ngón tay của Địa Ma lão quỷ di động, chỉ thấy băng trùy màu đen dày đặc, quỷ dị từ đầu ngón tay xuất , thế như phô thiên cái địa mạnh mẽ bắn đến Tiểu Y Tiên, đồng thời mang theo kình phong sắc bén, ma sát với khí thành những tiếng chói tai, làm cho màng nhĩ mọi người tại đây ê ẩm, da đầu phát lạnh. Màu đen, băng trùy, nhìn như nổi bật, nhưng kình phong sắc bén chứa bên trong, lại cực kỳ kinh khủng, chưa đến trạng như mưa rào mùa hạ đánh đến, chỉ sợ cái thôi cũng có thể trực tiếp đánh chết cường giả Đấu Hoàng, bởi vậy có thể thấy được vật này thực cũng phải đáng như hình dáng bên ngoài. Mặt cười lên chút ngưng trọng nhìn màn mưa băng trùy lao đến, Tiểu Y Tiên cũng dám chậm trễ, tay áo huy động, từng luồng đấu khí màu nâu tím vội vàng trào ra, chợt quấn lại hình thành bức tường khí màu nâu tím. Xuy! Xuy! Xuy! Băng trùy như điện chớp đánh đến, vẻn vẹn chớp mắt, giống như đàn ong mật, liên tiếp ngừng xung kích vào tường khí nâu tím, nhưng những băng trùy này vừa tiến vào trong đó, liền bị độc lực ăn mòn, hóa thành đoàn thủy dịch, nhanh chóng rơi xuống. “Băng Ngưng Kiếm Quyết!” Càng ngày càng nhiều băng trùy hóa thành nước, Địa Ma lão quỷ cười nhạt, đôi tay khô héo mạnh mẽ kết ấn, chợt lớn tiếng quát. Tiếng quát vừa hạ xuống, chỉ thấy mấy băng trùy kia vọt vào bên trong tường khí liền tụ tập với nhau, ngắn ngủi trong chớp mắt, liền dung hợp thành thanh băng kiếm đen nhánh to tầm trượng, băng kiếm thành hình, luồng hàn khí cuồng bạo tràn ra, mạnh mẽ chống lại lực ăn mòn của khí tường, mũi kiếm sắc bén chút khách khí hướng về phía Tiểu Y Tiên cấp tốc lao đến. “Thực Độc Ma Thủ!” Nhìn thấy mấy cái băng trùy đột nhiên biến hóa, hai má Tiểu Y Tiên cũng biến đổi, trong miệng quát khẽ tiếng, chợt khí tường biến hóa, hóa thành bàn tay nâu tím khổng lồ, sau đó mở ra, trực tiếp đem băng kiếm đen nhánh kia bắt lấy, lực ăn mòn mãnh liệt va chạm cùng hàn khí cuồng bạo, phát ra từng trận rin rít chói tai. Mặt lộ ra nụ cười lạnh nhìn Tiểu Y Tiên kiên trì, Địa Ma lão quỷ khóe miệng nhấc lên, lộ ra vẻ lãnh. Chợt giọng quát: “Phát!” Oành! Oành! Tiếng quát vừa vang lên, băng kiếm đen nhánh chợt rung lên, hề báo trước cứ thế nổ tung, lực nổ mạnh mẽ trực tiếp chấn bàn tay khổng lồ nâu tím kia thành hư vô, hơn nữa băng kiếm nổ tung, phải hóa thành hư vô, mà hình thành vô số băng nhận xíu, nhanh như chớp đột phá khí tường nâu tím bắn thẳng đến Tiểu Y Tiên. Đột ngột xuất biến hóa, khiến cho Tiểu Y Tiên kinh ngạc, trong lúc nguy cấp mũi chân nhanh chóng điểm , thân hình cấp tốc thối lui, nhưng mà phản ứng mặc dù rất nhạn, nhưng vẫn kịp, ít băng nhận như chớp xẹt qua, cắt vụn quần áo cùng da thịt, khiến cho người nàng máu tươi ri rỉ chảy ra. Hai gã cường giả Đấu Tông đối chiến như điện quang hỏa thạch, nhưng chứa hung hiểm vô cùng, hầu như đều là sát chiêu, mà tất cả đều có tùy lúc mà tấn công trí mạng, màn kinh tâm động phách như vậy, khiến cho ít đệ tử toát mồ hôi lạnh. Nhìn băng nhận gây ra thương thế cho Tiểu Y Tiên, Địa Ma lão quỷ thủ chưởng biến ảo, mấy cái băng nhận còn dính máu tươi nhất thời quay về, cuối cùng hóa thành từng đoàn hàn khí đen kịt lui vào trong thân thể lão. “Có thể bằng chừng ấy tuổi tiến vào cấp bậc Đấu Tông, mặc dù là lão phu cũng thể thừa nhận thiên phú của ngươi đích thực kinh người, nhưng mà cũng chỉ là tên cường giả cấp bậc Tứ Tinh Đấu Tông thôi, cỡ này muốn cùng ta chống lại, còn kém rất xa, ngươi hôm nay nếu đồng ý rời , lão phu cam đoan làm khó ngươi.” Địa Ma lão quỷ liếc mắt nhìn Tiểu Y Tiên, thản nhiên . Mắt lộ ra tia châm chọc nhìn lại Địa Ma lão quỷ, trong mắt Tiểu Y Tiên ra vẻ cười nhạo, miệng xinh khẽ chuyển động: “Lời ấu trĩ.” Địa Ma lão quỷ vừa muốn cười to chân mày đột nhiên nhíu lại, chậm rãi ngẩng đầu, nhìn lên bầu trời, thấy bàn tay Tiêu Viêm, thủ ấn kình phong sắc bén phát tán, nhanh chóng thành hình, cảm giác được năng lượng của Thủ Ấn này, có chút tầm thường…. Khi ánh mắt của Địa Ma lão quỷ nhìn đến, thủ ấn của Tiêu Viêm cũng đột nhiên ngưng kết, trong mắt xẹt ra tia ngoan độc, trong lòng hét to tiếng. “Phiên Hải Ấn!” Lúc trước được Tiểu Y Tiên tận lực kéo dài thời gian, Tiêu Viêm trực tiếp thi triển ra Đế Ấn Quyết đệ nhị ấn – Phiên Hải Ấn, bởi vì biết thực lực của đối thủ lần này rất mạnh, gã có thực lực Thất Tinh Đấu Tông, với thực lực của bây giờ, đấu kỹ tầm thường, căn bản có khả năng tạo thành thương tổn đối với , do vậy, ra tay liền theo quy tắc, vừa ra tay là chiêu cực mạnh! N
Chương 880: Kinh tâm động phách Dịch: A Quý - Biên: Túy Thư Cư Sĩ (A Túy) Năng lượng quang ấn xanh biếc ở trong tay Tiêu Viêm càng ngày càng chói mắt. lúc sau, nhìn giống như bàn tay lớn cực kỳ chân thực và huyền diệu. Cảm thụ được năng lượng khổng hình thành trong tay Tiêu Viêm, cho dù là Địa Ma lão quỷ, trong mắt cũng lên chút kinh ngạc, bằng vào thực lực Tứ tinh Đấu Hoàng, lại có thể thi triển ra công kích mạnh mẽ mà ngay cả Đấu Hoàng đỉnh phong đều khó có thể đạt tới, tên kia…Quả nhiên như lời Hàn Phong, có được Đấu kỹ uy lực nha. Bất quá, nếu nghĩ chỉ dựa vào cái này mà muốn đánh bại mình, đúng là hoang tưởng, là khờ dại… Địa Ma lão quỷ cười lạnh, quang ấn trong tay Tiêu Viêm rốt cuộc cũng ngưng tụ, ánh mắt lên tia tàn nhẫn nhìn thoáng phía trước, sau lưng cốt dực hơi chấn động, tùy thời chuẩn bị né tránh, mà bàn tay cũng chút nào trì trệ, trực tiếp quát lạnh tiếng, liền hướng về phía Địa Ma Lão Quỷ hung hăng đánh ra. “Thình thịch!” Năng lượng thủ ấn xanh biếc. nhàng chầm chậm từ tay Tiêu Viêm chậm chạp bay ra ngoài, chính lúc này, gian quanh thân Tiêu Viêm, bởi vì cỗ năng lượng đáng sợ kia liền kịch liệt ba động, từng gợn sóng giống như khảm hoa vào văn gian, lặng lẽ lan ra… Thủ ấn vừa thoát ly khỏi bàn tay Tiêu Viêm, liền mạnh mẽ run lên, rồi quỷ dị biến mất tại chỗ, chỉ có người có được nhãn lực cực tốt mới có thể phát , đạo ánh sáng xanh biếc hẹp dài, giống như là xuyên thấu gian, lặng yên tiếng động bắn mạnh tới chỗ Địa Ma Lão Quỷ. Năng lượng quang ấn tiềm hành như vậy, đối với người bình thường mà , có lẽ trở tay kịp, nhưng đối với cường giả như Địa Ma Lão Quỷ, khó có thể đạt được hiệu quả như vậy, bởi vì nhất cử nhất động của nó đều bị lão thu vào trong mắt. “Hừ!” Địa Ma lão quỷ lãnh nhìn Thủ ấn hóa thành vệt sáng dữ dội bay đến, vẫn làm động tác né tránh, niềm kiêu ngạo của lão thực cho phép lão đối mặt với gã Đấu Hoàng mà phải tránh né. Năng lượng quang ấn tốc độ cực nhanh, ngay tại lúc mọi người còn chưa kịp lấy lại tinh thần, liền quỷ dị xuất cách mấy trượng đỉnh đầu Địa Ma Lão Quỷ, Thủ Ấn hình thành tinh thể kì dị màu xanh biếc. Trong giây lát phóng ra cỗ năng lượng đáng sợ được giấu ở trong đó… Ánh sáng chói mắt xanh biếc ngay lúc này bạo xuất, làm cho ít người vội vàng nhắm lại, con mắt mơ hồ đau buốt. Cùng lúc đó, uy áp năng lượng tàng bên trong quang ấn kia liền từ trời giáng xuống, làm cho tất cả mọi người đều có cảm giác kinh hãi, năng lượng đáng sợ như vậy, gã Đấu Hoàng có thể thi triển ra sao? Đột nhiên tinh thể Thủ Ấn bùng nổ, cũng khiến cho sắc mặt của Địa Ma Lão Quỷ như có như run lên, lão tựa hồ phát , bản thân có chút xem thấp lần công kích này của Tiêu Viêm. Bất quá mặc dù dự đoán có khác nhưng vẫn chưa làm cho lão phải bối rối, tâm thần nhất động, hàn khí màu đen ùn ùn kéo đến rồi lập tức bùng phát ra… Ánh sáng lóa mắt xanh biếc giống như mặt trời chói lọi trôi nổi ở cuối chân mây, trong nháy mắt gian thoáng yên lặng, hào quang cũng đột ngột thu về, ngay sau đó… đạo thanh kinh thiên động địa bùng nổ, rền rĩ lan khắp gian bao la, giống như sấm sét từ chín tầng trời, ầm ầm vang vọng! Đột ngột xuất tiếng nổ vang như sét đánh. khiến cho cái lỗ tai mọi người tại đây phải ù trong chốc lát. ít người thực lực kém, còn choáng váng cả đầu óc, khi bọn họ phục hồi tinh thần liền nhanh chóng ngẩng đầu lên, liền nhìn thấy kia quầng lửa tựa như đám mây hình nấm bốc lên cuồn cuộn, thân hình của Địa Ma lão quỷ biến mất, hiển nhiên lão bị đám mây lửa chứa năng lượng cuồng bạo đáng sợ nóng cháy xanh biếc đó bao bọc vào trong… Toàn bộ Nội Viện nhất thời trở lên an tĩnh rất nhiều, nhìn bầu trời lộng lẫy màu xanh biếc của đám mây hình nấm kia, cơ hồ tận trong đáy lòng mọi người đều dâng lên chút kính sợ đối với vị hắc bào thanh niên kia! Thực lực kinh khủng như vậy, hổ là có thể trở thành nhân vật truyền kỳ của Nội Viện a… bầu trời, Tiêu Viêm che miệng ho hai tiếng, khuôn mặt có chút tái nhợt, tuy giờ là Tứ tinh Đấu hoàng, nhưng thi triển Phiên Hải ấn vẫn như trước hao tổn rất nhiều Đấu khí, bất quá vẫn hoàn hảo, cũng giống như trước kia, sau lần thi triển, liền hao tổn hết toàn bộ đấu khí. Tiểu Y Tiên động thân, ra bên cạnh Tiêu Viêm, đôi mắt chăm chú nhìn đám mây năng lượng cực lớn kia, trầm giọng : “Cẩn thận chút, chiêu kia của huynh mặc dù mạnh mẽ, nhưng muốn đánh bại lão có khả năng…” Tiêu Viêm khẽ gật đầu, tự nhiên cũng biết đựơc, Phiên Hải Ấn có thể khiến tung hoành tại giai tầng Đấu Tông cố kỵ.Thậm chí gặp phải ít Đấu Tông thực lực hơi thấp, cũng có thể miễn cưỡng chiến trận. Nhưng Địa Ma Lão Quỷ, cũng phải Đấu Tông bình thường, mà là cường giả đạt tới cấp bậc Thất Tinh Đấu Tông! Dưới vô số luồng ánh mắt soi mói, bầu trời đám mây năng lượng hình nấm cực lớn rốt cuộc cũng chậm rãi tán , cái lồng năng lượng màu đen khổng lồ liền ra trước tầm mắt mọi người… Nhìn mặt ngoài lồng năng lượng kia lên vô số hàn khí lốc xoáy rất ,Tiêu Viêm cùng Tiểu Y Tiên đều siết nắm tay. Lão chết bầm này…! Quả nhiên khó giải quyết. Bầu khí im lặng bắt đầu trầm trọng, lồng năng lượng lốc xoáy màu đen khổng lồ kia chậm rãi phai nhạt . Sau đó thân hình của Địa Ma Lão Quỷ lại ra trong tầm mắt đám người Tiêu Viêm. Lúc này quần áo Địa Ma Lão Quỷ vẫn y như trước, mặc dù đầu tóc có chút ít cũng tán loạn, hai mắt giống như lửa ma trơi, lạnh lùng nhìn chằm chằm Tiêu Viêm, cất lời nhàn nhạt thèm che dấu châm chọc: “Ngươi là dựa vào thứ này? Nếu đây mà là lá bài tẩy của ngươi, mạng của ngươi, lão phu liền thay ba người Phương Ngôn thu thập…” Khi chuyện bàn tay gầy guộc của Địa Ma Lão Quỷ cũng vô thanh vô tức thu vào trong tay áo, ai thấy được, ngay khi thu vào giây lát, lòng bàn tay lão lên mảng huyết nhục lẫn lộn. Hiển nhiên, cứng rắn tiếp chiêu Phiên Hải Ấn của Tiêu Viêm, Địa Ma Lão Quỷ cũng giống như bề ngoài chút tổn hại kia… Dứt lời. Trong mắt Địa Ma Lão Quỷ sát ý đột nhiên bắn ra ngập trời, ánh mắt vô cùng dữ tợn nhìn Tiêu Viêm như nhìn người chết, thân hình mạnh mẽ run lên, quỷ dị biến mất. Ngay khi thân hình Địa Ma Lão Quỷ tiêu thất, Tiểu Y Tiên và Tiêu Viêm liền biến sắc. Tiêu Viêm lập tức phát động cốt dực, ra sức rung lên, thân hình cũng biến mất luôn, ngay tại chỗ vừa đứng, từ trong gian lộ ra quỷ trảo đen nhánh lạnh buốt, chộp vào khỏang . “Đúng là tên tiểu tử lanh lẹ!” kích thất bại, Địa Ma Lão Quỷ sát ý trong mắt càng sâu, nhưng mà còn đợi lão công kích Tiêu Viêm lần nữa, đạo kình khí tanh tưởi sắc bén, từ đằng sau đánh tới. “Hừ!” Cảm nhận được công kích từ phía sau, Địa Ma Lão Quỷ hừ lạnh tiếng, trực tiếp xoay người, song chưởng đột nhiên huy ra, đánh thẳng vào đôi tay thon dài trắng như tuyết đó! “Thịch thịch!” Dao động năng lượng kinh thiên từ chỗ bốn bàn tay tiếp xúc như thủy triều bùng phát ra, thân hình cả hai người đều run lên, nhanh chóng tách rời. Bả vai Địa Ma Lão Quỷ chỉ thoáng run khẽ, ngược lại, Tiểu Y Tiên hai má tái nhợt. Hiển nhiên, cứng đối cứng, nàng căn bản phải là đối thủ của Địa Ma Lão Quỷ. chưởng đẩy lui Tiểu Y Tiên, Địa Ma lão quỷ thân hình thoáng động, lại xoay người, khuôn mặt tràn ngập sát khí trực tiếp hướng Tiêu Viêm đuổi giết. Xem ra lúc nãy Tiêu Viêm làm cho lão dính chút thương thế, khiến lão trong lòng căm hận. Nhìn Địa Ma lão quỷ vọt về phía mình, Tiêu Viêm cau mày, cốt dực sau lưng vội vàng chấn động, dưới bàn chân cũng lóe ra ngân mang chói mắt, xuất những tiếng sấm ầm ì vang vọng. đạo tàn ảnh liền chợt trong trung, bất quá tàn ảnh vừa mới xuất chưa đến giây, liền bị Địa Ma Lão Quỷ theo sát rạt, vung trảo xé thành hư vô. bầu trời, hai bóng người mơ hồ như thiểm điện cấp tốc chớp lóe, ai nấy cũng chỉ có thể nhìn thấy từng đạo tàn ảnh mà thôi. Còn về bản thể, chỉ có ít Đấu Hoàng, mới có thể mơ hồ nhìn thấy… Nhìn Tiêu Viêm bị Địa Ma Lão Quỷ truy đuổi ngừng tránh né, Tiểu Y Tiên vô cùng lo lắng, rồi trong mắt nàng lên tia kiên quyết. Tiểu Y Tiên cắn răng, bàn tay mềm mại nhanh chóng kết xuất từng đạo thủ ấn kỳ dị, mà theo thủ ấn thay đổi, khí thế của nàng cũng bắt đầu tăng vọt nhanh chóng… Xuy! bầu trời,Tiêu Viêm thân hình giống như thuấn di ra, vừa mới dừng lại trong chớp mắt, liền vội vàng biến mất ngay tại chỗ. Chật vật né tránh ngừng, trán cũng tràn đầy mồ hôi, đuổi chạy, tinh thần đều tập trung cao độ. Bởi vậy tinh thần lực cũng tiêu hao khá lớn, dù sao chỉ cần sơ sẩy hai giây, e rằng trong nháy mắt nhận được kích trí mạng. Thân hình lần nữa chớp động, thoát khỏi Địa Ma Lão Quỷ đuổi sát, Tiêu Viêm vừa muốn tiếp tục né tránh, bóng trắng giống như quỷ mỵ ra ở phía sau. Khí thế cuồn cuộn làm cho Địa Ma Lão Quỷ đuổi sát đến cũng kinh ngạc nghi hoặc rồi dừng lại, ánh mắt co rụt lại nhìn phía trước mặt. Chỉ thấy Tiểu Y Tiên tóc trắng như tuyết rủ xuống mông tròn, mặc dù lão cũng biết xảy ra chuyện gì, nhưng ràng lúc này,Tiểu Y Tiên mạnh hơn so với trước kia rất nhiều. Có điều muốn so sánh với lão, vẫn như cũ kém hơn ít. Nhìn Tiểu Y Tiên đột nhiên trở lên mạnh mẽ, bàn tay Tiêu Viêm đột nhiên nắm lại. cũng hiểu được, lúc này nàng giải khai phong ấn Ách Nan Độc Thể, như vậy, mặc dù thực lực tăng vọt, nhưng khoảng cách thời gian Độc Thể bùng nổ, cũng rút ngắn rất nhiều… “Để cho muội …” Tóc dài giống như tuyết lướt theo gió, Tiểu Y Tiên nhàng . Nhìn bóng dáng xinh đẹp thướt tha trước mặt kia,Tiêu Viêm hít sâu hơi, sau đó chậm rãi lau mồ hôi trán, giọng : “Giúp ta ngăn chốc lát, còn lại, giao cho ta!” Nghe vậy, Tiểu Y Tiên nao nao, nghiêng đầu nhìn thanh niên trước mặt, trong con ngươi tối đen của Tiêu Viêm, giờ phút này lên vài tia điên cuồng, loại điên cuồng mà ngay cả nàng trông thấy, tim cũng mơ hồ có chút đập nhanh, người kia, lại muốn làm gì sao? N