Đấu phá thương khung - Thiên Tàm Thổ Đậu(1641C)

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 827: Nhị nữ ám thủ
      Dịch: tranhuudattb (A Đất) - Biên: trungnhau (A Nhậu)
      Hôm sau, khi ánh rạng đông đầu tiên từ phía chân trời chiếu xuống tại Hắc Hoàng Thành sau đêm yên lặng lại lần nữa trở nên ồn ào xôn xao hẳn lên. Phía ngoài Hắc Hoàng Thành có vô số người giống như đoàn kiến hướng về tòa thành thị này mà đến. Năm nay tại Hắc Hoàng Tông tổ chức đấu giá hội lớn, lực ảnh hưởng và sức hấp dẫn do nó sinh ra có thể là lớn nhất tại Hắc Giác Vực trong vòng trăm năm nay.
      Dưới thôi động của Hắc Hoàng Tông cùng với hiệu quả thần kỳ của Bồ Đề Hóa Thể Tiên khiến cho ít siêu cường giả lâu lộ diện của Hắc Giác Vực cũng phải xuất quan. Mục tiêu bọn họ tất nhiên là Hắc Hoàng Thành là tiêu điểm Hắc Giác Vực.
      Dưới hội tụ của nhiều cường giả như vậy, ít người với cảm giác nhạy bén đều mơ hồ nhận thấy được cỗ khí thế sơn vũ dục lai lặng yên ngưng tụ tại bên trong Hắc Hoàng Thành.
      Làn này chỉ sợ tại Hắc Hoàng Thành bùng nổ cuộc đại chiến kinh thiên chưa từng có tại Hắc Giác Vực trong vòng trăm năm nay.
      Vào lúc ánh rạng đông chiếu vào gian phòng Tiêu Viêm xếp bằng giường cũng chậm rãi mở mắt ra, trải qua đêm điều tức, ở trạng thái đỉnh. Đấu khí trong cơ thể như lũ quét chảy xuôi, cảm giác lực lượng tràn đầy che kín cả tử chi bách hải, giống như chỉ cẩn thân thể khẽ động cả người hóa thành loại nhân hình cơ giới vậy, đem tất cả mọi thứ ở trước mắt phá hủy hết.
      Từ giường nhảy xuống, Tiêu Viêm chậm rãi ra khỏi phòng, nhìn thấy hai người Tiểu Y Tiên cùng Tử nghiên sớm ở trong đại sảnh.
      "Chừng nào bắt đầu luyện đan?" Sau khi Tiêu Viêm thân, Tiểu Y Tiên cảm giác được đấu khí tràn đầy mạnh mẽ lưu chuyển trong cơ thể liền biết ngay để cho buổi luyện đan hôm nay, Tiêu Viêm điều tức cả buổi tối.
      " tại liền động thủ , các ngươi hộ pháp giúp ta, đừng để người khác quấy rầy, lần này đan dược luyện chế phải loại tầm thường nên khi đan thành chỉ sợ sinh ra nhiều động tĩnh, sợ là đánh động đến phần đông cường giả nấp tại Hắc Hoàng Thành" Sắc mặt Tiêu Viêm hơi ngưng trọng .
      " Ân" Nhìn thấy thần sắc Tiêu Viêm như vậy, Tiểu Y Tiên liền khẽ gật đầu.
      Phân phó xong, Tiêu Viêm ra rửa mặt, vừa muốn vào trong mật thất đột nhiên truyền đến vài tiếng đập cửa.
      Nghe tiếng đập cửa, ba người Tiêu Viêm đều ngẩn ra, chợt nhíu mày, tại Hắc Hoàng Các này, bọn họ cùng những người khác cũng có quen biết, ai lại vào đúng lúc này đến tìm bọn họ chứ?
      Mang chút nghi hoặc trong lòng, Tiêu Viêm chậm rãi ra mở cửa phòng, chỉ thấy ở nơi cửa có thân quần áo trắng ngang nhiên đứng đó, hóa ra là Thiếu Tông chủ Mạc Nhai của Hắc Hoàng Tông.
      Khi Mạc Nhai thấy người mở cửa là Tiêu Viêm, khuôn mặt liền xuất chút tươi cười, chợt đối với khách khí chắp tay : "Nham Kiêu huynh đệ, ngày hôm qua ta ra tay ngăn cản đúng là xin lỗi, để biểu đạt lòng thành của tại hạ, tại hạ muốn dẫn ba vị dạo trong thành, nếu các vị có nhu cầu trong phương diện gì chỉ cần cho ta biết là được."
      Nghe được những lời này, trong mắt Tiêu Viêm nhất thời lên chút cổ quái, xem ra người này quả có ý đồ với Tiểu Y Tiên liền thuyết phục cả ba người ra ngoài dạo, loại tâm tư này cũng thoát khỏi ánh mắt Tiêu Viêm.
      "Xin lỗi, hôm nay..." Tiêu Viêm khẽ lắc đầu, vừa muốn cự tuyệt thân ảnh xinh cũng mạnh mẽ từ phía sau thân mình lướt tới. Tiểu quyền đầu mang theo đạo thanh trầm thấp chói tai hung hăng công kích về phía Mạc Nhai.
      Thân ảnh đột nhiên ra kia tất nhiên là Tử Nghiên, mặc dù thấy thế nhưng Tiêu Viêm vẫn chưa có hành động ngăn cản, cũng hơi có chút tâm tư riêng, người này có thể ở độ tuổi như vậy đạt được thành tựu như thế tất nhiên thủ đoạn ít, để Tử Nghiên lên thử xem bản lĩnh của cũng tốt.
      Đối với việc Tử nghiên đột nhiên đột kích, sắc mặt Mạc Nhai cũng hơi đổi, đối mặt với lực lượng kinh khủng của Tử nghiên dù là cường giả cấp bậc Đấu Hoàng cũng tuyệt có bất kỳ người nào đủ cam đảm coi nó. liền vội vàng từng bước lui về phía sau, cánh tay gập lại, chiêu thức kì dị giống như hôm qua liền được thi triển ra.
      Hai tay như hai con cá, nhàng dừng cánh tay Tử Nghiên, sau đó hai tay chuyển động cách quỷ dị, hình thành vòng cung huyền diệu, dưới xoay tròn vòng cung kia, lực lượng đáng sợ nắm tay Tử Nghiên cấp tốc bị giảm xuống.
      "Hừ!"
      Cảm giác được quái dị giống như hôm qua, Tử Nghiên có chuẩn bị từ trước hừ lạnh tiếng, bàn tay bé lại lần nữa đột nhiên nắm chặt, cũng để ý tới những cái khác, tử quang nồng đậm vây quanh song chưởng, chợt cánh tay huy động, nắm tay liền thoát ra khỏi vòng quay hình cung kì dị của Mạc Nhai.
      Khi nắm tay Tử Nghiên thoát ly khỏi kèm giữ, Mạc Nhai cũng cảm thấy chấn động, mũi chân điểm cái mặt đất, thân hình liền hóa thành đạo ảo ảnh hư huyễn, nhanh chóng thối lui.
      "Thình thịch!"
      Khi thân hình Mạc Nhai lui nhanh, nắm tay Tử Nghiên nắm chặt mạnh mẽ đánh ra, lực lượng đáng sợ nắm tay nhất thới dưới phương thức quỷ dị rời khỏi tay, cuối cùng xâm thực qua gian, đem khí áp súc thành quả pháo tầm cỡ khoảng quả túc cầu, hung hăng bắn lên thân thể mạc Nhai.
      "Thình thịch!"
      Pháo khí bạo liệt, thanh chói tai vang lên, hai chân Mạc Nhai cà mặt đất lui về vài chục bước mới mạnh mẽ ngừng lại được thân hình, bất quá vào giờ phút này, bộ bạch sam sạch kia cũng chịu được mà vỡ tan ra.
      Hai mắt Tiêu Viêm híp lại, là người đứng ngoài quan sát, ràng cảm ứng được vào lúc pháo khí vô hình kia công kích lên người Mạc Nhai tại mặt ngoài làn da tay đột nhiên quỷ dị xuất tầng năng lượng lốc xoáy rất . Đúng là nhờ tầng năng lượng lốc xoáy này đem năng lượng pháo khí cắn nuốt hơn nửa, nếu , bị trúng quyền của Tử nghiên cũng chỉ bị mất bộ quần áo là có thể xong được.
      "Tử Nghiên, trở về!" Tiêu Viêm quát tiếng, kêu Tử Nghiên dừng lại, Tử Nghiên như vẫn còn chưa , liếm liếm cái miệng , lãnh lẽo nhìn Mạc Nhai sắc mặt hơi có chút khó coi, sau đó nghênh ngang chui vào phòng. Đánh ra quyền kia bụng oán khí ngày hôm qua của nàng cũng tiêu tan hết, mặc dù phương pháp hóa giải lực của Mạc Nhai cũng kỳ diệu nhưng ràng thể chân chính giải trừ được hoàn tòan.
      "Ha ha, Thiếu Tông chủ, tiểu hài tử nghịch ngợm hiểu chuyện, có phần đắc tội." Tiêu Viêm mỉm cười nhìn Mạc Nhai, vừa xong cũng đợi đối phương đáp lời liền tiếp:" Hôm nay bọn ta còn có chuyện quan trọng nên thể ra ngoài được, về sau nếu có cơ hội sẽ phiền thiếu tông chủ dẫn đường a."
      xong Tiêu Viêm trực tiếp trở về phòng, sau đó trước sắc mặt tái mét của Mạc Nhai đem cửa phòng đóng lại.
      Ngoài cửa phòng, Mạc Nhai với sắc mặt khó coi nhìn cửa phòng đóng chặt, nghĩ tới hôm nay lại phải ắn vố đau đến thế, chỉ thấy được Tiểu Y Tiên mà còn bị tiểu nha đầu thô bạo làm cho chật vật thế này.
      "Nham Kiêu phải , được được, bồn thiếu gia nhớ kỹ !"
      phen nghiến răng nghiến lợi mắng trong lòng rồi hung hăng vung tay áo, sắc mặt trầm xoay người rời .
      Trong phòng, Tiêu Viêm nhớ lại sắc mặt xanh mét của Mạc Nhai liền khỏi mỉm cười, đối với người này, chưa từng có ấn tượng tốt, hôm nay mượn tay Tử Nghiên hung hang giáo huấn chút cũng coi như xuất ra chút khẩu khí.
      "Hy vọng tên kia lại tới tìm phiền toái nữa, bằng ảnh hưởng tới việc hôm nay ...."
      "Hai người các ngươi hôm nay cứ ở trong phòng, cần để ý tới bất kỳ kẻ nào khác, nếu có kẻ mạnh mẽ phá cửa vào cần phải lưu tình!" Khẽ thở ra hơi, Tiêu Viêm trầm giọng .
      "Yên tâm. có bất kỳ người nào có thể quấy rầy ngươi" Tiểu Y Tiên cười nhạt .
      Tiêu Viêm khẽ gật đầu, lại dặn dò hai câu rồi trực tiếp xoay người tiến vào mật thất, dưới trân tiếng vang rang rắc vang lên, đại môn rất nặng mang theo đám bụi mù chậm rãi đóng chặt lại.
      Nhìn thấy Tiêu Viêm vào mật thất, Tiểu Y Tiên liền quay đầu , nhìn thấy Tử Nghiên che cái miệng nhắn cười trộm cũng liền mỉm cười, giọng :" Ta đưa cho ngươi thứ kia, ngươi dùng chưa?"
      "Ân, vừa rồi lúc giao thủ bị ta dùng ám kình lén đưa nó truyền vào trong cơ thể rồi" Tử Nghiên hắc hắc cười đáp.
      "Vậy tốt rồi, người này ngày sau tự nhiên cần e ngại, nếu dùng thủ đoạn, ta khiến sống bằng chết" Tiểu Y Tiên khóe miệng khẽ cong lên, thanh mềm mang theo hàn ý.
      Mạc Nhai đáng thương, nếu biết được chỉ muốn đến lôi kéo làm quen kết quả lại bị hai người phân biệt tốt xấu thầm hạ độc chỉ sợ tức đến phun máu a.
      Trong mật thất, Tiêu Viêm ngồi xếp bằng sàng đá, trước mặt đặt ngay ngắn ước chừng mười mấy cái hộp ngọc, trong mỗi hộp ngọc tản ra mùi thuốc nồng đậm, vừa nhìn liền biết phải vật tầm thường.
      Những dược liệu này đều là Tiêu Viêm ba người trong nửa năm nay thu thập được ít trong núi rừng, đó đều là những thứ quý hiếm, giá trị thấp hơn ba loại dược liệu cuối cùng mua tại Thiên Dược phường.
      Đan dược lần này Tiêu Viêm muốn luyện chế tên là "Phá Tông đan". Loại đan dược này tại bên trong lục phẩm cũng có thể tính là thượng phẩm. Công hiệu của nó có thể làm cho nhiều cường giả Đấu Hoàng đỉnh phong cũng phải đỏ mắt. Đan dược này cũng có hiệu quả tăng thực lực nhưng lại làm cho cường giả Đấu Hoàng ̉nh phong tại thời điểm tấn thăng Đấu Tông có xác suất thành công tăng cao, hơn nữa lại cam đoan người phục dụng dù tấn thăng Đấu Tông thất bại cũng có thể đem thực lực ổn định lại trình độ trước khi tấn thăng, xuất tình trạng cấp bậc bị thụt lùi.
      Ai cũng biết, Đấu Hoàng tấn thăng lên Đấu Tông xác suất cực kỳ thấp mà tính nguy hiểm lại rất lớn, khi tấn thăng thất bại, chỉ cái sơ sẩy làm cho đấu khí trong cơ thể dao động hết sức kịch liệt, bi thảm nhất là cấp bậc bị thụt lùi, điểm này chính là điểm e ngại nhất của tất cả cường giả Đấu Hoàng, tới được cái tình trạng kia, chỉ cần cấp bậc bị thụt lùi về sau chút thôi cũng khiến cho bọn họ lại phải tiêu hao đại lượng thời gian cùng tinh lực để lần nữa tu luyện, điều này với bọn họ mà nghi ngờ chính là chuyện đáng sợ nhất.
      Qua điều đó có thể thấy hiệu quả của Phá Tông đan đối với bọn họ có lực hấp dẫn trí mạng. Mặc dù xác suất thành công tăng lên nhìn như rất thấp nhưng chỉ nho thế này cũng khiến vô số cường giả Đấu Hoàng phải hao tổn lớn.
      Phá Tông đan này là trong những thứ giấu được Tiểu Viêm dùng trong buổi đấu giá Bồ Đề Hóa Thể Tiên.
      ...........................
      Ghi chú:
      sơn vũ dục lai: mưa tuyết sẽ rơi núi.
      Nữ Lâm thích bài này.

    2. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 828: Phá Tông đan
      Dịch: tranhuudattb (A Đất) - Biên: trungnhau (A Nhậu)
      Ánh mắt chậm rãi đảo qua mười mấy cái hộp ngọc trắng kia, Tiêu Viêm khẽ hít hơi đem dao động trong lòng áp chế xuống, cong ngón tay búng ra, "Vạn Thú Đỉnh" to lớn liền ra, rơi mạnh xuống đất mang theo tiếng ngân vang trầm thấp.
      Cặp mắt Tiêu Viêm híp lại, trong đại não lên phương pháp cùng vài chỗ cần chú ý khi luyện chế "Phá Tông đan". Sau lúc lâu, đột nhiên mở mắt ra, trong con mắt đen nhánh bùng lên hỏa diễm xanh biếc.
      "Phốc!"
      Sau tiếng vang rất , luồng hỏa diễm xanh thẫm từ trong người Tiêu Viêm thoát ra, chợt đầu ngón tay bắn ra, hỏa diễm liền hóa thành đạo lưu quang nhanh như chớp bắn vào trong dược đỉnh.
      Đạo hỏa diễm vừa tiến vào dược đỉnh đột nhiên bành trướng ra, chỉ ngắn ngủn trong giây lát hóa thành hỏa diễm hừng hực điên cuồng bừng cháy bên trong dược đỉnh. Mà theo hỏa diễm xanh thẫm kia bốc lên, màu đỏ đậm ở mặt ngoài "Vạn Thú Đỉnh" càng thêm chói mắt, nhìn qua giống như điệu múa đẹp.
      "Dược đỉnh của Hàn Phong quả nhiên phải vật tầm thường, dưới thiêu đốt nhiều lần của dị hỏa vẫn có thể việc gì phẩm chất có thể so sánh được với "Hắc Ma" đỉnh của Lão sư." Nhìn "Vạn Thú Đỉnh" được sử dụng nhiều lần như vậy nhưng mặt ngoài lại hề có vết xước, trong mắt Tiêu Viêm cũng xẹt qua vẻ hài lòng, lẩm bẩm .
      Đợi đến khi độ ấm bên trong dược đỉnh đạt đến trình độ nhất định, bàn tay Tiêu Viêm vẫy cái, cái hộp ngọc trắng tản mát ra chút hàn ý liền bị hút vào trong tay, nhàng cầm gốc cây giống như băng điêu. Mặc dù thứ này bề ngoài trông đẹp mắt nhưng từ bên trong nó lại tản mát ra mùi thuốc nồng đậm cũng đủ khiến cho người biết được thứ này cũng phải là vật tầm thường.
      Thứ này gọi là "Hàn Tủy Chi", nó cũng phải là nhánh cây thực mà do năng lượng hàn tính cực kỳ tinh thuần tại nơi cực hàn ngưng tụ thành, nếu người tu luyện băng hệ đấu khí có thể đem nó luyện hóa hấp thụ làm cho hàn ý trong đấu khí tăng lên rất nhiều, do đó thứ này trong mắt bọn họ quả thực có thể là vật báu vô giá. Tiêu Viêm có thể có được nó cũng là do cơ duyên, may mắn xông vào hàn đàm thâm sơn, bất quá trong đó lại có đầu ma thú sắp đột phá cấp bảy náu, sau khi bị nó điên cuồng truy sát hơn trăm dặm mới thuận lợi chạy thoát.
      Song chỉ kẹp lấy "Hàn Tủy Chi", cỗ băng lãnh lạnh thấu xương nhanh chóng thẩm thấu qua đầu ngón tay, cơ hồ khiến cho cả cánh tay đều trở nên chết lặng .
      Ánh mắt liếc qua cánh tay bị mảnh vụn băng mỏng manh che kín, Tiêu Viêm tâm thần vừa động, hỏa diễm xanh thẫm trong cơ thể liền nhanh chóng lao tới, đem hàn ý xâm nhập cơ thể kia đuổi .
      Bàn tay nhàng vung lên, Hàn Tủy Chi liền chuẩn xác rơi vào trong dược đỉnh, hỏa diễm xanh thẫm bốc lên cách mãnh liệt, giống như cái mồm to lớn dữ tợn, trực tiếp ngụm cắn nuốt luôn.
      Đối mặt với thiêu đốt của hỏa diễm, Hàn Tủy Chi thế nhưng lại chịu ngồi chờ chết, liên tục tản ra từng luồng băng hàn vụ khí, ý muốn ngăn cản xâm thực của hỏa diễm.
      Vụ khí cùng hỏa diễm xanh thẫm xâm thực lẫn nhau phát ra tiếng vang xuy xuy, tại chỗ va chạm thậm chí còn nổi lên sương trắng nhàn nhạt. Hàn Tủy Chi dựa vào năng lượng cực hàn tích lũy vô số năm dĩ nhiên lại có thể cùng Lưu Ly Liên Tâm Hỏa giằng co trong thời gian ngắn.
      "Quả niên hổ là vật có thể làm cho ma thú kia liều chết thủ hộ. " Nhìn thấy màn xảy ra trong dược đỉnh, Tiêu Viêm kinh thán tiếng, chợt tâm thần vừa động, chỉ thấy độ nóng trong dược đỉnh đột nhiên tăng lên.
      Mà dưới nhiệt độ thiêu đốt càng ngày càng cao của hỏa diễm, Hàn Tủy Chi rốt cuộc chống đỡ được nữa, mặt bề ngoài giống như băng tinh bắt đầu có dấu hiệu hòa tan.
      Nhìn thấy màn này, Tiêu Viễm cũng khẽ thở phào nhõm, có được điều này ít nhiều cũng nhờ có dị hỏa, nếu đổi lại là hỏa diễm bình thường chỉ sợ muốn đem Hàn Tủy Chi luyện hóa cũng cần thời gian ít nhất hai ngày, hơn nữa chỉ có tốn thời gian mà còn phải tiêu hao lượng đấu khí cực kỳ khổng lồ.
      Dị hỏa, đối với luyện dược sư mà , xác thực thua kém gì thần binh lợi khí chân chính.
      Việc luyện hóa kéo dài ước chừng giờ, Hàn Tủy Chi chắc chắn kia rốt cuộc triệt để hóa thành đoàn dịch thể sền sệt màu tuyết trắng, bên trong dịch thể lưu chuyển tản ra năng lượng cực kỳ tinh thuần nồng đậm.
      Luyện hoá xong, Tiêu Viêm lại tiếp tục tiêu hao nửa giờ nữa mới đem nó thối luyện xong, sau đó cũng dừng lại, thủ chưởng vừa động lại tiếp tục đem gốc cây khác đồng dạng cũng là loại dược liệu ngoan cố, ném vào trong dược đỉnh.
      Thời gian tại trong mật thất phong bế chậm rãi trôi qua, mấy hộp ngọc đựng dược liệu bày trước mặt Tiêu Viêm cũng dần dần giảm bớt. cỗ dược hương hỗn tạp nồng đậm quanh quẩn trong mật thất giống như là mây mù vậy.
      Theo quá trình dược liệu dần tinh luyện xong, sắc mặt Tiêu Viêm cũng trở nên ngưng trọng hẳn lên, biết, từ lúc này trở mới chân chính là giai đoạn khó khăn. Phá Tông Đan có thể là đan dược đẳng cấp cao nhất mà Tiêu Viêm luyện chế từ trước đến giờ cho nên xác xuất thành công cũng hơi thấp.
      Phá Tông đan là thượng phẩm trong lục phẩm đan dược, tuy nó đối với cường giả Đấu Tông chân chính có bao nhiêu tác dụng nhưng lại có thể hấp dẫn nhiều thế lực đến tranh đoạt. Dù sao, chỉ cần có được loại đan dược này chừng liền có cơ hội khiến cho bổn môn thêm gã cường giả Đấu Tông nữa, điều này đối với mấy cái thế lực lấy truyền thừa làm trọng có sức dụ hoặc thể chống đỡ.
      Chỉ cần nhìn Hắc Hoàng Tông để bồi dưỡng vị Thiếu Tông chủ Mạc Nhai mấy năm nay hao tổn bao nhiêu thiên tài địa bảo là có thể nhận ra.
      Đương nhiên muốn luyện chế Phá Tông đan, tài liệu chuẩn bị cũng toàn là tài liệu quý hiếm, nếu dựa vào năng lực thiên phú của Tử Nghiên quãng đường Tiểu Viêm hơn nửa năm, dò xét rất nhiều nơi chỉ sợ cũng tiếp xúc được mấy cái tài liệu này.
      Dù như thế trong nửa năm này tài liệu Tiêu Viêm thu được cũng chỉ đủ luyện chế ba lượt mà thôi, do đó Tiêu Viêm cũng chỉ có ba cơ hội luyện chế Phá Tông đan, nếu như tất cả đều thất bại cũng biết tới năm nào tháng nào mới có thể tiếp tục.
      Với trình độ luyện dược thuật giờ của Tiêu Viêm luyện chế ít lục phẩm đan dược bình thường cũng có vấn đề gì lớn. Nhưng với Phá Tông đan này, dù là luyện chế xác xuất thành công cũng vượt qua bốn mươi phần trăm đây là kết quả dưới tăng phúc của dị hỏa, nếu là luyện dược sư bình thường động thủ luyện chế xác xuất thành công hẳn thấp hơn.
      Tiêu Viêm cũng biết độ khó khăn của lần luyện chế Phá Tông đan này, nên cũng dám có chút phân thần, ánh mắt gắt gao chăm chú theo dõi động tĩnh bên trong dược đỉnh. Tâm thần mạnh mẽ vừa động, đột nhiên trực tiếp đem mấy dược liệu tinh thuần mới tinh luyện xong bên trong dược đỉnh áp súc lại.
      "Phốc! "
      Phần lớn dược liệu vừa mới tiếp xúc với nhau cỗ năng lượng dao động kịch liệt bộc phát ra, thanh trầm thấp vang lên, ít nước thuốc tinh thuần mới vừa rồi vất vả tinh luyện ra bị chấn động tiêu tán hơn phân nửa.
      Cảm thụ biến cố bên trong dược đỉnh, Tiêu Viêm khẽ nhíu mày, chợt khẽ thở dài tiếng: "Quả nhiên... lần nào cũng vậy, lần đầu tiên quả là gian nan a."
      Ngồi giường đá, Tiêu Viêm trầm ngâm lát, trong đại não ngừng nhớ lại thời điểm dược liệu dung hợp sinh ra chút dị tượng, lâu sau mới lần nữa ngưng thần, rửa sạch dược đỉnh làm lại lần nữa.
      Luyện chế đan dược chính là chuyện rườm rà và buồn tẻ nhất, Tiêu Viêm sau khi thất bại lần đầu tiên, lại hao tốn tiếp gần năm sáu giờ mới lại lần nữa đem đống nguyên liệu thứ hai tinh luyện xong, lần này vào thời điểm dung hợp nhờ Tiêu Viêm cẩn thận khống chế nên có tái xuất vấn đề gì, nhưng vào thời điểm đan dược sắp ngưng tụ thành hình lại xuất chút sai lầm . Vì thế lò dược liệu quý hiếm lại lần nữa bị hỏng. Nhìn đống dược liệu hỏng kia, trong lòng Tiểu Viêm như chảy máu, những dược liệu này cũng phải có tiền là mua được a.
      "Chết tiệt, vẫn là đánh giá thấp độ khó khi luyện chế đan dược này. "
      Cố nén trái tim máu, Tiêu Viêm mất lúc đem tâm thần ổn định lại, tay có chút run run tiếp tục xuất ra đống dược liệu cuối cùng. Đây là cơ hội cuối cùng của , nếu tiếp tục thất bại Phá Tông đan trong thời gian ngắn đừng nghĩ đến việc luyện chế.
      Ánh mắt chằm chú vào đống dược liệu, cứ như thế sau lúc, Tiêu Viêm hung hăng cắn răng cái, thủ ấn vừa động, hỏa diễm lại lần nữa bốc lên.
      Hỏa diễm bốc lên cao, ánh lửa xanh biếc chiếu lên gương mặt có phần ngưng trọng của Tiêu Viêm, mang vẻ nghiêm túc đặc biệt, từng gốc dược liệu trân quý dưới tay Tiêu Viêm ngừng rơi vào trong dược đỉnh rồi bị ngọn hỏa diễm cắn nuốt.
      Thời gian theo quá trình hỏa diễm bốc lên như cát chảy lặng lẽ trôi qua. trán Tiêu Viêm cũng bắt đầu xuất mồ hôi tinh mịn. Suốt ngày luyện chế hề gián đoạn, dù là cũng cảm thấy có chút hết sức.
      Lần này, Tiêu Viêm dường như đem tất cả lực lượng linh hồn dung nhập vào bên trong dược đỉnh, trong đó phát sinh biến hóa gì đều có thể phát rất nhanh, mà dưới chú ý với cường độ cao như vậy, phần lớn dược dịch tinh thuần cũng bắt đầu dần dần dung hợp...
      Trong quá trình Tiêu Viêm tiến hành dung hợp tâm kinh đảm chiến, nhưng lần này may mà chưa xảy ra bất cứ sai lầm gì, mà theo dung hợp hoàn tất của dược dịch, đoàn dịch thể sặc sỡ ước chừng bằng nửa nắm tay liền ra bên trong dược đỉnh.
      Nhìn đoàn dịch thể pha trộn từ nhiều loại dược lực này, trong lòng Tiêu Viêm vẫn chưa vì vậy mà buông lỏng, tâm thần vẫn tập trung như trước, lực lượng linh hồn đem hỏa hầu khống chế tới trình độ hoàn mỹ, chậm rãi phóng thích ra sức nóng, làm cho đoàn dịch thể bên trong đống dược dịch kia bắt đầu triệt để ngưng kết.
      Quá trình đoàn dịch thể ngưng kết diễn ra cách chậm rãi, ước chừng nửa giờ sau, mặt ngoài đoàn dịch thể dần dần trở nên cứng rắn, quả đan dược đơn sơ mặt ngoài gồ ghề chậm rãi thành hình...
      Rốt cuộc thuận lợi ngưng tụ thành hình ban đầu của đan dược, Tiêu Viêm như bỏ được tảng đá lớn trong lòng, những bước gian nan nhất hoàn thành, kế tiếp chỉ cần bảo trì sức nóng tốt, đem sơ hình đan dược này săn sóc ân cần, như vậy Phá Tông đan xem như luyện chế thành công!
      Nữ Lâm thích bài này.

    3. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 828: Phá Tông đan
      Dịch: tranhuudattb (A Đất) - Biên: trungnhau (A Nhậu)
      Ánh mắt chậm rãi đảo qua mười mấy cái hộp ngọc trắng kia, Tiêu Viêm khẽ hít hơi đem dao động trong lòng áp chế xuống, cong ngón tay búng ra, "Vạn Thú Đỉnh" to lớn liền ra, rơi mạnh xuống đất mang theo tiếng ngân vang trầm thấp.
      Cặp mắt Tiêu Viêm híp lại, trong đại não lên phương pháp cùng vài chỗ cần chú ý khi luyện chế "Phá Tông đan". Sau lúc lâu, đột nhiên mở mắt ra, trong con mắt đen nhánh bùng lên hỏa diễm xanh biếc.
      "Phốc!"
      Sau tiếng vang rất , luồng hỏa diễm xanh thẫm từ trong người Tiêu Viêm thoát ra, chợt đầu ngón tay bắn ra, hỏa diễm liền hóa thành đạo lưu quang nhanh như chớp bắn vào trong dược đỉnh.
      Đạo hỏa diễm vừa tiến vào dược đỉnh đột nhiên bành trướng ra, chỉ ngắn ngủn trong giây lát hóa thành hỏa diễm hừng hực điên cuồng bừng cháy bên trong dược đỉnh. Mà theo hỏa diễm xanh thẫm kia bốc lên, màu đỏ đậm ở mặt ngoài "Vạn Thú Đỉnh" càng thêm chói mắt, nhìn qua giống như điệu múa đẹp.
      "Dược đỉnh của Hàn Phong quả nhiên phải vật tầm thường, dưới thiêu đốt nhiều lần của dị hỏa vẫn có thể việc gì phẩm chất có thể so sánh được với "Hắc Ma" đỉnh của Lão sư." Nhìn "Vạn Thú Đỉnh" được sử dụng nhiều lần như vậy nhưng mặt ngoài lại hề có vết xước, trong mắt Tiêu Viêm cũng xẹt qua vẻ hài lòng, lẩm bẩm .
      Đợi đến khi độ ấm bên trong dược đỉnh đạt đến trình độ nhất định, bàn tay Tiêu Viêm vẫy cái, cái hộp ngọc trắng tản mát ra chút hàn ý liền bị hút vào trong tay, nhàng cầm gốc cây giống như băng điêu. Mặc dù thứ này bề ngoài trông đẹp mắt nhưng từ bên trong nó lại tản mát ra mùi thuốc nồng đậm cũng đủ khiến cho người biết được thứ này cũng phải là vật tầm thường.
      Thứ này gọi là "Hàn Tủy Chi", nó cũng phải là nhánh cây thực mà do năng lượng hàn tính cực kỳ tinh thuần tại nơi cực hàn ngưng tụ thành, nếu người tu luyện băng hệ đấu khí có thể đem nó luyện hóa hấp thụ làm cho hàn ý trong đấu khí tăng lên rất nhiều, do đó thứ này trong mắt bọn họ quả thực có thể là vật báu vô giá. Tiêu Viêm có thể có được nó cũng là do cơ duyên, may mắn xông vào hàn đàm thâm sơn, bất quá trong đó lại có đầu ma thú sắp đột phá cấp bảy náu, sau khi bị nó điên cuồng truy sát hơn trăm dặm mới thuận lợi chạy thoát.
      Song chỉ kẹp lấy "Hàn Tủy Chi", cỗ băng lãnh lạnh thấu xương nhanh chóng thẩm thấu qua đầu ngón tay, cơ hồ khiến cho cả cánh tay đều trở nên chết lặng .
      Ánh mắt liếc qua cánh tay bị mảnh vụn băng mỏng manh che kín, Tiêu Viêm tâm thần vừa động, hỏa diễm xanh thẫm trong cơ thể liền nhanh chóng lao tới, đem hàn ý xâm nhập cơ thể kia đuổi .
      Bàn tay nhàng vung lên, Hàn Tủy Chi liền chuẩn xác rơi vào trong dược đỉnh, hỏa diễm xanh thẫm bốc lên cách mãnh liệt, giống như cái mồm to lớn dữ tợn, trực tiếp ngụm cắn nuốt luôn.
      Đối mặt với thiêu đốt của hỏa diễm, Hàn Tủy Chi thế nhưng lại chịu ngồi chờ chết, liên tục tản ra từng luồng băng hàn vụ khí, ý muốn ngăn cản xâm thực của hỏa diễm.
      Vụ khí cùng hỏa diễm xanh thẫm xâm thực lẫn nhau phát ra tiếng vang xuy xuy, tại chỗ va chạm thậm chí còn nổi lên sương trắng nhàn nhạt. Hàn Tủy Chi dựa vào năng lượng cực hàn tích lũy vô số năm dĩ nhiên lại có thể cùng Lưu Ly Liên Tâm Hỏa giằng co trong thời gian ngắn.
      "Quả niên hổ là vật có thể làm cho ma thú kia liều chết thủ hộ. " Nhìn thấy màn xảy ra trong dược đỉnh, Tiêu Viêm kinh thán tiếng, chợt tâm thần vừa động, chỉ thấy độ nóng trong dược đỉnh đột nhiên tăng lên.
      Mà dưới nhiệt độ thiêu đốt càng ngày càng cao của hỏa diễm, Hàn Tủy Chi rốt cuộc chống đỡ được nữa, mặt bề ngoài giống như băng tinh bắt đầu có dấu hiệu hòa tan.
      Nhìn thấy màn này, Tiêu Viễm cũng khẽ thở phào nhõm, có được điều này ít nhiều cũng nhờ có dị hỏa, nếu đổi lại là hỏa diễm bình thường chỉ sợ muốn đem Hàn Tủy Chi luyện hóa cũng cần thời gian ít nhất hai ngày, hơn nữa chỉ có tốn thời gian mà còn phải tiêu hao lượng đấu khí cực kỳ khổng lồ.
      Dị hỏa, đối với luyện dược sư mà , xác thực thua kém gì thần binh lợi khí chân chính.
      Việc luyện hóa kéo dài ước chừng giờ, Hàn Tủy Chi chắc chắn kia rốt cuộc triệt để hóa thành đoàn dịch thể sền sệt màu tuyết trắng, bên trong dịch thể lưu chuyển tản ra năng lượng cực kỳ tinh thuần nồng đậm.
      Luyện hoá xong, Tiêu Viêm lại tiếp tục tiêu hao nửa giờ nữa mới đem nó thối luyện xong, sau đó cũng dừng lại, thủ chưởng vừa động lại tiếp tục đem gốc cây khác đồng dạng cũng là loại dược liệu ngoan cố, ném vào trong dược đỉnh.
      Thời gian tại trong mật thất phong bế chậm rãi trôi qua, mấy hộp ngọc đựng dược liệu bày trước mặt Tiêu Viêm cũng dần dần giảm bớt. cỗ dược hương hỗn tạp nồng đậm quanh quẩn trong mật thất giống như là mây mù vậy.
      Theo quá trình dược liệu dần tinh luyện xong, sắc mặt Tiêu Viêm cũng trở nên ngưng trọng hẳn lên, biết, từ lúc này trở mới chân chính là giai đoạn khó khăn. Phá Tông Đan có thể là đan dược đẳng cấp cao nhất mà Tiêu Viêm luyện chế từ trước đến giờ cho nên xác xuất thành công cũng hơi thấp.
      Phá Tông đan là thượng phẩm trong lục phẩm đan dược, tuy nó đối với cường giả Đấu Tông chân chính có bao nhiêu tác dụng nhưng lại có thể hấp dẫn nhiều thế lực đến tranh đoạt. Dù sao, chỉ cần có được loại đan dược này chừng liền có cơ hội khiến cho bổn môn thêm gã cường giả Đấu Tông nữa, điều này đối với mấy cái thế lực lấy truyền thừa làm trọng có sức dụ hoặc thể chống đỡ.
      Chỉ cần nhìn Hắc Hoàng Tông để bồi dưỡng vị Thiếu Tông chủ Mạc Nhai mấy năm nay hao tổn bao nhiêu thiên tài địa bảo là có thể nhận ra.
      Đương nhiên muốn luyện chế Phá Tông đan, tài liệu chuẩn bị cũng toàn là tài liệu quý hiếm, nếu dựa vào năng lực thiên phú của Tử Nghiên quãng đường Tiểu Viêm hơn nửa năm, dò xét rất nhiều nơi chỉ sợ cũng tiếp xúc được mấy cái tài liệu này.
      Dù như thế trong nửa năm này tài liệu Tiêu Viêm thu được cũng chỉ đủ luyện chế ba lượt mà thôi, do đó Tiêu Viêm cũng chỉ có ba cơ hội luyện chế Phá Tông đan, nếu như tất cả đều thất bại cũng biết tới năm nào tháng nào mới có thể tiếp tục.
      Với trình độ luyện dược thuật giờ của Tiêu Viêm luyện chế ít lục phẩm đan dược bình thường cũng có vấn đề gì lớn. Nhưng với Phá Tông đan này, dù là luyện chế xác xuất thành công cũng vượt qua bốn mươi phần trăm đây là kết quả dưới tăng phúc của dị hỏa, nếu là luyện dược sư bình thường động thủ luyện chế xác xuất thành công hẳn thấp hơn.
      Tiêu Viêm cũng biết độ khó khăn của lần luyện chế Phá Tông đan này, nên cũng dám có chút phân thần, ánh mắt gắt gao chăm chú theo dõi động tĩnh bên trong dược đỉnh. Tâm thần mạnh mẽ vừa động, đột nhiên trực tiếp đem mấy dược liệu tinh thuần mới tinh luyện xong bên trong dược đỉnh áp súc lại.
      "Phốc! "
      Phần lớn dược liệu vừa mới tiếp xúc với nhau cỗ năng lượng dao động kịch liệt bộc phát ra, thanh trầm thấp vang lên, ít nước thuốc tinh thuần mới vừa rồi vất vả tinh luyện ra bị chấn động tiêu tán hơn phân nửa.
      Cảm thụ biến cố bên trong dược đỉnh, Tiêu Viêm khẽ nhíu mày, chợt khẽ thở dài tiếng: "Quả nhiên... lần nào cũng vậy, lần đầu tiên quả là gian nan a."
      Ngồi giường đá, Tiêu Viêm trầm ngâm lát, trong đại não ngừng nhớ lại thời điểm dược liệu dung hợp sinh ra chút dị tượng, lâu sau mới lần nữa ngưng thần, rửa sạch dược đỉnh làm lại lần nữa.
      Luyện chế đan dược chính là chuyện rườm rà và buồn tẻ nhất, Tiêu Viêm sau khi thất bại lần đầu tiên, lại hao tốn tiếp gần năm sáu giờ mới lại lần nữa đem đống nguyên liệu thứ hai tinh luyện xong, lần này vào thời điểm dung hợp nhờ Tiêu Viêm cẩn thận khống chế nên có tái xuất vấn đề gì, nhưng vào thời điểm đan dược sắp ngưng tụ thành hình lại xuất chút sai lầm . Vì thế lò dược liệu quý hiếm lại lần nữa bị hỏng. Nhìn đống dược liệu hỏng kia, trong lòng Tiểu Viêm như chảy máu, những dược liệu này cũng phải có tiền là mua được a.
      "Chết tiệt, vẫn là đánh giá thấp độ khó khi luyện chế đan dược này. "
      Cố nén trái tim máu, Tiêu Viêm mất lúc đem tâm thần ổn định lại, tay có chút run run tiếp tục xuất ra đống dược liệu cuối cùng. Đây là cơ hội cuối cùng của , nếu tiếp tục thất bại Phá Tông đan trong thời gian ngắn đừng nghĩ đến việc luyện chế.
      Ánh mắt chằm chú vào đống dược liệu, cứ như thế sau lúc, Tiêu Viêm hung hăng cắn răng cái, thủ ấn vừa động, hỏa diễm lại lần nữa bốc lên.
      Hỏa diễm bốc lên cao, ánh lửa xanh biếc chiếu lên gương mặt có phần ngưng trọng của Tiêu Viêm, mang vẻ nghiêm túc đặc biệt, từng gốc dược liệu trân quý dưới tay Tiêu Viêm ngừng rơi vào trong dược đỉnh rồi bị ngọn hỏa diễm cắn nuốt.
      Thời gian theo quá trình hỏa diễm bốc lên như cát chảy lặng lẽ trôi qua. trán Tiêu Viêm cũng bắt đầu xuất mồ hôi tinh mịn. Suốt ngày luyện chế hề gián đoạn, dù là cũng cảm thấy có chút hết sức.
      Lần này, Tiêu Viêm dường như đem tất cả lực lượng linh hồn dung nhập vào bên trong dược đỉnh, trong đó phát sinh biến hóa gì đều có thể phát rất nhanh, mà dưới chú ý với cường độ cao như vậy, phần lớn dược dịch tinh thuần cũng bắt đầu dần dần dung hợp...
      Trong quá trình Tiêu Viêm tiến hành dung hợp tâm kinh đảm chiến, nhưng lần này may mà chưa xảy ra bất cứ sai lầm gì, mà theo dung hợp hoàn tất của dược dịch, đoàn dịch thể sặc sỡ ước chừng bằng nửa nắm tay liền ra bên trong dược đỉnh.
      Nhìn đoàn dịch thể pha trộn từ nhiều loại dược lực này, trong lòng Tiêu Viêm vẫn chưa vì vậy mà buông lỏng, tâm thần vẫn tập trung như trước, lực lượng linh hồn đem hỏa hầu khống chế tới trình độ hoàn mỹ, chậm rãi phóng thích ra sức nóng, làm cho đoàn dịch thể bên trong đống dược dịch kia bắt đầu triệt để ngưng kết.
      Quá trình đoàn dịch thể ngưng kết diễn ra cách chậm rãi, ước chừng nửa giờ sau, mặt ngoài đoàn dịch thể dần dần trở nên cứng rắn, quả đan dược đơn sơ mặt ngoài gồ ghề chậm rãi thành hình...
      Rốt cuộc thuận lợi ngưng tụ thành hình ban đầu của đan dược, Tiêu Viêm như bỏ được tảng đá lớn trong lòng, những bước gian nan nhất hoàn thành, kế tiếp chỉ cần bảo trì sức nóng tốt, đem sơ hình đan dược này săn sóc ân cần, như vậy Phá Tông đan xem như luyện chế thành công!
      N
      Nữ Lâm thích bài này.

    4. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 830: Mạc Thiên Hành
      Dịch: holakame (A Lạ ) - Biên: Lệ Kiếm (A Kiếm )
      Nghe được thanh có chút kinh dị của nữ tử áo trắng hỏi, đám người Tiêu Lệ cũng khỏi ngẩn người, ánh mắt cùng Tô Thiên liếc cái, chợt có chút cẩn trọng gật đầu, chắp tay trả lời: “Tại hạ Tiêu Lệ, là Phó môn chủ Tiêu Môn.”
      Trong khi trả lời, Tiêu Lệ thầm vận chuyển đấu khí trong cơ thể, có thể khẳng định từ trước đến giờ vẫn chưa gặp vị Đấu Tông trẻ tuổi này lần nào, mà nghe được thanh của đối phương dường như có quan hệ với Tiêu Môn, dù cho muốn làm quan hệ này là như thế nào, cũng được làm xấu tình cảnh tại, cẩn thận có chuyện gì xấu.
      Trong khi Tiêu Lệ cẩn thận đề phòng, bên cạnh , ánh mắt của Tô Thiên cũng ngưng trọng, cảm ứng được vị mỹ mạo nữ tử trước mắt tuy tuổi lớn, nhưng thực lực lại cường đại dị thường. Nếu lời của nàng đối với Tiêu Môn mang ý cừu hận hôm nay có chút phiền toái. Dù sao, bên cạnh họ vẫn còn Ma Viêm Cốc lúc nào cũng như hổ rình mồi.
      Dưới ánh mắt của nhiều người tập trung vào mình, nữ tử áo trắng sau khi nghe Tiêu Lệ trả lời, sát ý tràn ngập quanh người bỗng giảm rất nhiều, chợt thản nhiên : “Phiền các vị lùi lại chút, nên quấy rầy đến người luyện đan bên trong.”
      Những lời này tuy vẫn bình thản như cũ, nhưng thể nghi ngờ, so với đám người Ma Viêm Cốc thái độ lại tốt hơn rất nhiều, nhất thời làm cho ít người thầm buồn bực, Tiêu Môn khi nào lại kết bạn được với cường giả như thế?
      Những người của Ma Viêm Cốc trong lúc thối lui ra khỏi đỉnh lầu các, cảm nhận được khẩu khí của Tiểu Y Tiên dịu rất nhiều, sắc mặt cũng hơi biến đổi.
      “Tiêu Môn như thế nào quen biết được nàng?” Sắc mặt của Phương Ngôn thoáng vẻ trầm, nhíu chặt mày . Nếu lời kia là , sợ rằng Ma Viêm Cốc bọn họ trong tình huống này có chút ổn a. Đối mặt với hai Đấu Tông cường giả, mặc dù bên cạnh có người (tên áo tro), cũng cảm thấy rằng phải dốc toàn lực.
      cần phải sợ, nghe bọn chúng chuyện, có lẽ là có quen biết, nhưng quan hệ của chúng ràng cũng tốt đến tình trạng như ngươi nghĩ. Dù nàng ta là Đấu Tông cường giả, nhưng cũng dám tùy tiện chà đạp người của Ma Viêm Cốc” ánh mắt người mặc áo bào tro khi đảo lướt qua bạch y nữ tử ở đỉnh lầu, thanh lạnh lùng .
      Nghe vậy, sắc mặt Phương Ngôn mới từ từ hồi phục lại, chậm rãi : “Vì sao ta lại nghe được trong nội vực lại có nữ tử Đấu Tông cường giả trẻ tuổi như vậy? Chẳng lẽ là người đến từ bên ngoài?”
      Đối với nghi hoặc của Phương Ngôn, vài vị trưởng lão của Ma Viêm Cốc đứng bên cạnh cũng lắc đầu biết. Trong Hắc Giác Vực này, phàm là Đấu Tông cường giả, ai lại có uy danh hiển hách, nhưng cũng có ai giống như vị nữ tử áo trắng trước mắt này.
      So với nghi hoặc của đám người của Phương Ngôn, đoàn người của Tiêu Lệ cũng khá hơn, trong đầu đầy mờ mịt, bọn họ cũng biết, thái độ của vị nữ tử này lúc đầu ràng là mấy thân thiện, đột nhiên đối với bọn họ lại thay đổi như vậy.
      Mục quang của Tiêu Lệ và Tô Thiên cùng liếc mắt nhìn nhau cái, trong mắt cùng lên vẻ nghi hoặc, chợt hướng tới nữ tử ở đỉnh lầu các chắp tay cái, sau đó dẫn người của thối lui, cách phạm vi cột sáng kia đúng trăm mét.
      Vì đám người Tiêu Lệ thối lui, gian chung quanh lầu các chợt trở nên vô cùng thoáng đãng, nhưng tại ít địa phương bên ngoài, vẫn còn rất nhiều người như cũ. Hiển nhiên, những người này đối với cột sáng bắn ra bên trong phòng vẫn cực kỳ hứng thú như ban đầu.
      “Ha…ha…ha… ngờ lần đấu giá này của Hắc Hoàng Tông lại mang tới nhiều điều hứng thú như vậy. Mặt mũi của lão phu là đại trướng a.”, lâu sau khi đám người Tiêu Lệ thối lui, vài bóng người đột nhiên từ sâu trong Hắc Hoàng Các thiểm lược phóng ra, thân hình chợt dừng lại trước khi đến trước lầu các khoảng trăm mét.
      Nhân ảnh thiểm lược trong mắt mọi người tán , chỉ thấy lão giả mặc hoàng bào tủm tỉm cười lăng xuất . Những người đứng gần đều thấy được, hoàng bào còn thêu mấy con cự mãng màu vàng, trong ánh nắng chiếu xuống, phản xạ ra hào quang tựa như vật còn sống, phóng thích ra cỗ áp bách. Ở sau lão giả, Mạc Nhai mặc bạch y cùng người mặt đỏ mặc trang phục của Luyện Dược Sư gắt gao bám sát theo, cũng chính là người cùng Tiêu Viêm có xung đột ở Thiên Dược Phường, Hắc Hoàng Tông Thủ tịch Luyện Dược Sư - Tề Sơn.
      Hoàng bào Lão giả lộ diện làm cho khu vực xung quanh trở nên xôn xao, gây ra từng trận kinh hô vang vọng.
      “Chính là Hắc Hoàng Tông Chủ, Mạc Thiên Hành?”
      “Nghe đồn Mạc Thiên Hành này tiến giai Đấu Tông mười mấy năm trước, cho đến nay vẫn còn bế quan. ngờ hôm nay lại bị kinh động mà đến đây.”
      Mạc Thiên Hành thân, đầu tiên ánh mắt quét tới chỗ Tô Thiên cùng với người mặc áo bào tro của Ma Viêm Cốc, chợt chút dấu vết liếc nhanh qua địa phương Hắc Hoàng Các, sau đó mới chuyển lên đỉnh lầu các nơi Tiểu Y Tiên đứng. Trong mắt lão chợt ít kinh ngạc, hiển nhiên là bị niên kỷ của Tiểu Y Tiên làm cho kinh hãi.
      ra là nàng!” Mạc Nhai ở sau Mạc Thiên Hành, khi ánh mắt đảo qua lầu các, chợt thấy được bóng hình và đôi mắt kỳ ảo linh hoạt mà ngày mong đêm nhớ, nhất thời bỗng sửng sốt, ngạc nhiên lẩm bẩm .
      “Ngươi cũng quen biết nàng sao?” Nghe vậy, Mạc Thiên Hành cũng ngẩn người ra vội vàng hỏi. Đối với cường giả cấp bậc như thế, nếu có quan hệ tốt, dù với Hắc Hoàng Tông mà cũng thu được chỗ tốt lớn.
      gặp qua lần nhưng vẫn chưa biết nhau nhiều.” Mạc Nhai chần chờ chút mới trả lời, mang tình biết lại lần. Bên trong lời của cũng giấu diếm hâm mộ đối với Tiểu Y Tiên, còn khi về Tiêu Viêm lại có chút giản lược.
      “Xem ra, như vậy, người luyện chế đan dược trong phòng, theo lời Tề trưởng lão, chính là người trẻ tuổi kinh người kia, cùng phát sinh xung đột ở Thiên Dược Phường. nghĩ được, người tuổi trẻ này lại có thể tu luyện Luyện dược thuật đến trình độ này. Quả nhiên là đáng sợ a.” Những lời sơ lược của Mạc Nhai tuy làm Mạc Thiên Hành lập tức mang Tiêu Viêm sát tử, nhưng những tin tức ban đầu này làm trong mắt lên phiến ngưng trọng, trầm giọng .
      Sau đó, Tề Sơn nghiêm trọng nhìn về phía đạo quang trụ ở trung lầu các, ánh mắt đầy oán hận và ghen tị. Ngày đó, cũng biết Tiêu Viêm chính là Luyện Dược Sư nhưng vẫn thể nào nghĩ ra được Luyện dược thuật của đối phương còn cao thâm hơn cả mình. Hơn nữa, điều làm cho bất mãn nhất, chính là đối phương dù tuổi trẻ nhưng thế nhưng đạt tới thành tựu như thế. Phải biết rằng, ngay cả chính bản thân , lâu trước kia, mới may mắn đột phá, tiến vào Lục phẩm chi giai a.
      Mạc Nhai đứng bên cạnh, nghe được những lời này của Mạc Thiên Hành, trong lòng có chút đồng ý. Là người luôn kiêu ngạo, bao giờ muốn thấy người tuổi tác trẻ hơn mình rất nhiều lại đạt được thành tựu cao hơn . Nhưng tối trọng yếu vẫn là cực phẩm nữ tử bên cạnh người kia lại tỏ ra thái độ quý như vậy. Điểm này làm cho càng khó có thể chấp nhận được.
      “Hai người các ngươi sau này chú ý chuyện, cố gắng đừng nên gây thù kết oán cùng Nham Kiêu này. Luyện Dược Sư có thể chế ra lục phẩm đan dược, Đấu Tông và tiểu nương có lực lượng cơ thể mạnh mẽ, đây là đội hình cực mạnh, thể dễ dàng đắc tội, chưa? ” Mạc Thiên Hành cũng để ý đến ý niệm trong lòng hai người, thản nhiên .
      “Vâng…” Mạc Nhai và Tề Sơn tuy trong lòng chút thoải mái, nhưng ở trước mặt Mạc Thiên Hành cũng dám biểu ra chút bất mãn nào, lập tức khom người cung kính đáp.
      “Lần này, ít lão quái vật cư đến đây, chính là vì bảo vật “Bồ Đề Hóa Thể Tiên” kia, cứ làm cho bọn họ tranh đoạt, miễn làm sao bọn họ càng xuất ra nhiều đồ vật khiến Hắc Hoàng Tông chúng ta vừa lòng càng tốt. Bảo vật này thuộc về ai hay có bao nhiều người chết hoặc trọng thương, đều có nửa điểm quan hệ với chúng ta. Thôi, cứ như là xem nháo kịch .” Khóe miệng Mạc Thiên Hành lộ ra nụ cười quỷ dị, cúi người .
      Mạc Nhai và Tề Sơn cùng liếc mắt nhìn nhau cái, gật đầu xác nhận.
      “Nhai nhi, ngươi rất có tâm ý đối với vị tiểu thư kia à?” Mạc Thiên Hành híp mắt, lòng suy nghĩ về vị nương Tiểu Y Tiên phát ra hàn ý kinh người lầu các, đột nhiên mỉm cười hỏi.
      Mạc Nhai ngẩn ra, chợt có chút ngượng ngùng : “ thiếu nữ như thế, loại son phấn thế tục làm sao có thể sánh được.”
      “Nếu ngươi có thủ đoạn cùng nàng ở chỗ, tự nhiên là tốt nhất. Như vậy, thực lực của Hắc Hoàng Tông đương nhiên tăng vọt lên rất nhiều. Nhớ , được làm cho nàng ta khởi lên địch ý với Hắc Hoàng Tông, nếu như vậy ta lập tức hỏi tội ngươi.” Mạc Thiên Hành cười hắc hắc, khi đến câu này, thanh chợt trở nên lăng lệ.
      Trong mắt lên tia mừng rỡ, Mạc Nhai vội vàng gật đầu. đối bộ dáng và khí chất của mình vô cùng tự tin, chắc chắn thành công. Trong mấy năm nay, biết bao nhiêu thiếu nữ thiên tài được chiều chuộng rơi vào vòng tay của .
      Ở khắp nơi, đột nhiên nổi lên vô số ý niệm thầm hướng tới cột sáng hướng thẳng về phía chân trời dần dần nhạt , nhưng đan hương trong đó phát ra càng thêm nồng đậm.
      Cột sáng càng lúc càng mờ nhạt. Đến cuối cùng bỗng tiêu tán thành ngàn vạn quang điểm.
      Theo cột sáng hoàn toàn tiêu tán, quang hoàn bằng ngón tay cái xuất trong vô số ánh mắt nhìn xuống. Quang đoàn vừa ra bỗng nhiên đại trướng rồi chợt động, bộ dáng dường như muốn thoát ly trung, toàn lực chạy trốn.
      Nhưng ngay khi hào quang đại trướng trong chốc lát, tiếng hừ lạnh cũng bỗng vang ra từ gian phòng phía dưới, cỗ hấp lực chợt bạo dũng mà lan ra!
      Dưới hấp lực hung mãnh bên dưới, mai quang đoàn kia cũng lắc lư ổn định, giằng co lát, dưới bao nhiêu ánh mắt tham lam nhìn chằm chặp, quay trở về nhanh như điện, cuối cùng tiến vào bên trong phòng, biến mất dấu vết…
      Nhìn đan dược biến mất, Tiểu Y Tiên cũng chợt động thân cùng biến mất theo.
      Đan hương nồng đậm cũng theo đan dược bị người kia thu vào dần dần tiêu tán. Trong nhất thời, mọi người cũng chỉ biết nhìn theo lắc đầu, sau đó dù mang theo bụng cam lòng, cũng từ từ tán . Người luyện đan kia, từ đầu đến cuối cũng xuất lần nào.
      Nữ Lâm thích bài này.

    5. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221

      Chương 831: Phách mại bắt đầu
      Dịch: trungnhau - Biên: Lệ Kiếm (A Kiếm )
      Sau khi luyện đan dẫn đến hồi phong ba, cơ hồ toàn bộ chủ đề Hắc Hoàng các đều tập trung vào nữ tử áo trắng thực lực khủng bố và vị Luyện Dược Sư thần bí. Rất nhiều người cả ngày đứng ở ngoài lầu các kia, ý muốn tìm kiếm chút manh mối. Bất quá từ sau khi luyện đan chấm dứt, trong lầu các kia lại tiếp tục có nửa điểm động tĩnh. Mà do nữ tử áo trắng sát khí quá nặng, nên cũng có ai dám tùy ý tới gần. Bởi vậy, bất luận bên ngoài ồn ào huyên náo truyền đến như thế nào chủ nhân lầu các vẫn như trước chưa hề lộ mặt.
      ít ngươi ôm tâm tư muốn tiền tới bái phóng, thấy bên trong vẫn im ắng, cũng đành phải thức thời rời , mà trong đó cũng có cả Mạc Nhai.
      Bên ngoài bởi vì việc hôm qua truyền đến nhiều tiếng ồn ào huyên náo. Tiêu Viêm chậm rãi kéo thân thể mỏi mệt từ từ trong mật thất ra.
      Nhìn Tiêu Viêm rốt cục rời mật thất, Tiểu Y Tiên cùng Tử Nghiên hai người trấn thủ ở đại sảnh vội vàng nghênh đón. Thấy người trước mặt hai mắt tràn ngập tơ máu, cũng khỏi khẽ thở dài hơi, người nầy, luyện chế đan dược điên cuồng đến ngờ?
      "Ngươi mà ở trong mật thất thêm hai ngày nữa ra, ta mạnh mẽ phá cửa đó nha.” nhìn Tiêu Viêm ngụm đem nước trà bàn uống cạn, Tiểu Y Tiên khỏi nhíu mày oán trách .
      Nghe Tiểu Y Tiên trách cứ, Tiêu Viêm lại cười hì hì. ngày đó luyện chế Phá Tông đan xong vẫn chưa thu tay lại, sau khi nghỉ ngơi hồi phục chút đấu khí, liền lại lần nữa khai lò luyện chế ít đan dược khác, bởi vậy nên tốn thời gian hơi nhiều.
      Mặc dù luyện chế ngừng nghỉ khiến Tiêu Viêm mỏi mệt chịu nổi, bất quá thu hoạch lại rất phong phú, giờ người có thêm ít tư cách đấu giá hội cùng người tranh đoạt.
      “Hai ngày này có chuyện gì ? " Đặt chén trà xuống bàn, Tiêu Viêm cười hỏi.
      "Ngoại trừ ít người nhàm chán ở ngoài, ra người nào dám tới quấy rầy.” Tiểu Y Tiên gật gật đầu, .
      "Ha hả, xem ra ngày ấy ngươi ra mặt, kinh sợ ít người a.”
      Tiêu Viêm cười cười, .
      "Ta thấy người Tiêu Môn cũng đến, hẳn là nhị ca của ngươi , bên cạnh còn có lão giả thực lực cấp bậc Đấu Tông.” Tiểu Y Tiên giọng .
      "Nên là Tô Thiên đại trưởng lão , trong nội viện, cũng có là Đấu Tông cường giả.” Tiêu Viêm mỉm cười, ngón tay khẽ gõ mặt bàn, chậm rãi .
      "Ngươi có ý định gặp bọn họ? "
      Tiêu Viêm trầm ngâm hồi, chậm rãi lắc đầu, : "Tạm thời cần, trong Hắc Hoàng thành này cũng có ít lão quái vật, bọn họ đều hướng về phía Bồ Đề Hóa Hưu Tiên mà đến, bây giờ tỏ có quan hệ với Tiêu Môn, ngược lại làm cho số người thầm tìm thêm giúp đỡ, như thế, còn bằng tại thời khắc mấu chốt thân.
      "Tùy ngươi vậy.” Tiểu Y Tiên đối với hành động này cũng có ý kiến gì, đôi mắt tím nhạt khẽ chớp, tùy ý : "Mạc Nhai hai ngày này tới vài lần, là Hắc Thiên Tông tông chủ Mạc Thiên Hành muốn mời ngươi, bất quá bởi vì ngươi luyện chế đan dược, cho nên bị ta trực tiếp cự tuyệt.”
      "Đáng cựu tuyệt cựu tuyệt .” Tiêu Viêm gật gật đầu, chợt trong lòng máy động, hỏi: "Mạc Thiên Hành kia thực lực như thế nào? "
      "Cũng là Đấu Tông cường giả, so với ta chênh lệch nhiều, là gã tứ tinh Đấu Tông .” Tiểu Y Tiên trầm ngâm .
      "Tứ tinh Đấu Tông sao...” Tiêu Viêm lẩm bẩm .
      "Đúng rồi, người áo bào xám bên Ma Viêm cốc hẳn cũng là gã Đấu Tông.” Làm như nhớ ra cái gì đó, Tiểu Y Tiên đột nhiên .
      Khẽ nhíu mày, Tiêu Viêm dừng gõ tay xuống bàn, khẽ thở dài: "Quả nhiên, ta biết Ma Viêm cốc có khả năng chỉ tên Phương Ngôn đến đây, tuy lão gia hỏa này xem như bước chân vào Đấu Tông, so với xuất Đấu Tông cường giả chân chính chênh lệch rất lớn. Nguyên lai còn thầm dấu, chỉ là biết thần bí áo xám này đến tột cùng lai lịch ra sao.”
      "Ta biết.” Tiểu Y Tiên lắc lắc đầu, thần bí áo xám này hơi thở cực kỳ mơ hồ, nếu ngày đó nhờ sát qua, mặc dù là nàng cũng khó có thể thực lực người này, về phần những thứ khác, nàng quả biết gì.
      "Xem ra Hắc Hoàng thành lần này bình tĩnh a. Như vậy, có rất nhiều phương thế lực hứng thú đối với Bồ Đề Hóa Thể Tiên, nhưng vật kia chỉ có , hắc hắc, lúc này đây, biết phương nào lấy được nó? " Tiêu Viêm cười lạnh , có dự cảm, lần đấu giá hội này mang đến trận huyết tinh nồng đậm.
      Tiểu Y Tiên khẽ gật đầu, chợt nhìn hai mắt đỏ bừng của Tiêu Viêm, khỏi bất đắc dĩ :
      "Ngươi trước hết nghỉ ngơi chút , hao tâm tổn sức như thế, đối với thân thể cũng tốt.”
      “Ân "
      Nghe vậy, Tiêu Viêm cũng cảm thấy như thế, lần này tiêu hao quả quá lớn. Nếu nhanh hồi phục mà ... chỉ sợ tạo thành ít thương tổn đối với thân thể. giờ đấu giá hội bắt đầu, tình hình sau đó tất nhiên thuận buồm xuôi gió. phải bảo trì trạng thái đỉnh mọi thời khắc mới có thể chắc chắn khi xuất biến cố biến đột ngột xử trí kịp.
      " khi như vậy, ta trước điều dưỡng chút, tranh thủ trước ngày đấu giá hội bắt đầu phục hồi trạng thái đỉnh” Tiêu Viêm thản nhiên .
      "Xem ra hôm nay lại đêm ngủ a.”
      Bóng đêm biến mất chút ánh sáng le lói từ phương đông chầm chậm xuất rạng chiếu Hắc Hoàng thành sau đêm yên tĩnh. Trong thời gian ngắn bạo xuất sức sống kinh thiên, đường cái trống rỗng, bỗng tràn ngập bóng người từ các hướng ra, mà phương hướng những bóng người này đều giống nhau, đó chính là quảng trường đấu giá lớn trong trung tâm thành thị! Hôm nay, là buổi đấu giá lớn nhất tại Hắc Giác Vực trong trăm năm trở lại đây. Sức thu hút cường giả khắp nơi hơn hẳn các buổi đấu giá lúc trước, mức độ ảnh hưởng đến mọi nơi trong Hắc Giác Vực.
      chút ánh nắng xuyên qua cửa sổ mom mem tiến vào trong phòng, cuối cùng chiếu xạ lên giường, nơi đó có thanh niên ngồi tu luyện.
      Tại ánh mặt trời chiếu xuống, đôi mắt thanh niên hắc bào đóng chặt run nhè chút, lát sau đột nhiên mở ra! Theo hai mắt mở ra luồng hơi thở dị thường hùng hồn tựa như đầu sư tử thức tỉnh đột nhiên từ trong cơ thể Tiêu Viêm tràn ra ngập cả gian phòng.
      Trong mắt đen kịt lóe ra hỏa mang xanh biếc, hắc bào quanh thân Tiêu Viêm gió mà bay xoạt xoạt ngừng. Như vậy được lát sau, hỏa mang trong mắt mới chậm rãi giảm theo đó áo bào quanh thân cũng lặng yên hạ xuống, bao phủ quanh thân.
      Cảm thụ đấu khí trong cơ thể so với hai ngày trước hùng hồn hơn ít, Tiêu Viêm trong mắt xẹt qua chút ý mừng. Mặc dù hai ngày qua điên cuồng luyện đan làm cho mỏi mệt chịu nổi, bất quá sau đêm tu luyện nghỉ làm cho đấu khí trong cơ thể tinh tiến ít, mặc dù loại tinh tiến này ra chỉ chút đỉnh, nhưng tích lũy dần dần theo năm tháng đột phá chỉ là vấn đề thời gian.
      Nhảy xuống giường, Tiêu Viêm tùy ý rửa mặt, sau đó lấy bộ hắc bào to lớn dị thường phủ người, áo choàng che toàn bộ cả người tựa như bóng ma.
      Ngón tay nhàng mơn trớn Nạp Giới, Tiêu Viêm mỉm cười, lúc này mới đẩy cửa ra.
      Sớm chờ đợi ở trong đại sảnh Tiểu Y Tiên và Tử Nghiên nhìn thấy hắc bào nhân ra khỏi cửa, đều ngẩn ra. Tử Nghiên vừa muốn cười trộm thấy kiện hắc bào bay đến chùm lên đầu nàng.
      "Mặc nó vào, tránh bị đại trưởng lão nhận ra, Tiểu Y Tiên lộ mặt qua rồi cần.” nhìn Tử Nghiên gỡ hắc bào đầu, Tiêu Viêm cười .
      "Quần áo xấu như vậy, ta đây cần.” khuôn mặt nhắn của Tử Nghiên trông rất khó coi. Bất quá mặc dù miệng như vậy, nhưng dưới ánh mắt soi mói của Tiêu Viêm, lát sau nàng đành phải chịu thua, buồn bực đem hắc bào quấn lên người, tiểu quái nhân lại xuất .
      " thôi, hôm nay tràng đấu giá này chỉ sợ phấn khích ngoài ý liệu.”
      Nhìn hai người chỉnh trang xong, Tiêu Viêm cười cười, chợt dẫn đầu đẩy cửa ra, Sau đó, Tử Nghiên cùng Tiểu Y Tiên sát theo sau.
      Bởi vì hôm nay buổi đấu giá bắt đầu mở ra, bởi vậy bên ngoài lầu các còn ai điều này cũng giảm chút phiền toái, ba người phân biệt lộ tuyến, sau đó liền rời khỏi Hắc Hoàng các.
      "Ha hả, Nham Kiêu huynh đệ, các người làm ta chờ nãy giờ a.”
      Tiêu Viêm ba người vừa mới ra, đạo bạch ảnh liền qua chào đón, tiếng cười ha ha trực tiếp truyền vào trong tai ba người.
      " hồn bất tán.” Nhìn Mạc Nhai mặt dày nụ cười nhiệt tình, Tiểu Y Tiên lông mi cau lại .
      Đối với người kia, Tiêu Viêm vẫn có hảo cảm quá lớn, ánh mắt dưới hắc bào liếc xéo Mạc Nhai cái, thản nhiên : "Thiếu tông chủ, có chuyện gì sao? "
      Mạc Nhai nhìn Tiêu Viêm dưới hắc bào, chợt ánh mắt liền tự chủ được chuyển qua nhìn Tiểu Y Tiên. Thấy hai má đối phương ra chút lãnh ý động lòng người, trong lòng nảy lên chút lửa nóng, từ trong nạp giới lấy ra khối ngọc bài, mỉm cười : "Ha ha, đấu giá hội lần này là bữa tiệc khách quý, người đến đều là mấy cường giả tại Hắc Giác Vực thanh danh cực vang, ta hao hết miệng lưỡi mới từ nơi cha ta mới có được nó.”
      "Đa tạ Thiếu tông chủ.” Nhìn thấy vẻ mặt ôn nhu của tên kia, Tiêu Viêm đáp lời cũng khách khí trực tiếp đưa tay nhận lấy ngọc bài. Sau đó nhiều lời, xoay người nhắm hướng cửa ra Hắc Hoàng các. Sau đó, Tử Nghiên cười trộm cùng Tiểu Y Tiên cũng vòng qua Mạc Nhai, theo.
      Khuôn mặt Mạc Nhai hơi run rẩy, nguyền rủa Tiêu Viêm trong lòng hồi. Sau đó nụ cười lại rạn rỡ khuôn mặt, vừa muốn theo sau đạo thanh thanh thúy lạnh như băng cất lên, làm cho này khuôn mặt nháy mắt đọng lại, cước bộ giống như bị niêm trụ đứng trân tại chỗ.
      "Ngươi nếu thấy mạng quá dài, liền cứ việc theo tới!"
      N
      Nữ Lâm thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :