Đấu phá thương khung - Thiên Tàm Thổ Đậu(1641C)

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 782: Chạy tới Xuất Vân!
      Dịch: tranhuudatb2 ( A Đất) - Biên: Lệ Kiêm (A Kiếm)
      Mỹ Đô Toa cần an bài số tình. Cũng quá lâu, ước chừng chỉ nửa canh giờ, nàng đem mọi chuyện an bài cách thoả đáng. Sau đó liền cùng Tiêu Viêm rời khỏi lãnh địa Xà Nhân Tộc, hướng biên giới đế quốc bay vút
      Khoảng cách từ đế đô tới biên giới cũng phải là ngắn, mặc dù lấy tốc độ của ba người Tiêu Viêm nhưng cũng phải đến lúc chạng vạng tối mới tới nơi.
      Tại đỉnh ngọn núi ở vùng biên giới Xuất Vân đế quốc, từ xa xa có ba đạo lưu quang lao đến, lát sau liền hóa thành ba đạo nhân ảnh, ra ngọn núi đó
      “ Phía trước chính là Xuất Vân đế quốc, nghe độc sư trong đế quốc này rất ngang ngược, cho nên khi hành động cần phải cần thận chút”, từ cao nhìn xuống, nhìn căn cứ mơ hồ xuất ở cuối tầm mắt, Tiêu Viêm nghiêng đầu nhắc nhở hai người Mỹ Đô Toa.
      “ Ân” hai người khẽ gật đầu, Mỹ Đô Toa nhìn thoáng qua Tử Nghiên ở bên cạnh, chần chừ lúc rồi : “ Ngươi xác định phải mang theo Tử Nghiên sao ? Nên nhớ chuyến Xuất Vân đế quốc lần này phải là du ngoạn”
      Đột nhiên nghe được những lời này của Mỹ Đô Toa, khuôn mặt nhắn của Tử Nghiên nhất thời quýnh lên. Nàng cam tâm phải mình tại Gia Mã đế quốc chờ mọi người, như vậy nhàm chán.
      “ Ha ha, cứ yên tâm , đừng xem thường này, nàng giờ cũng là cường giả cấp Đấu Hoàng, ngoài ra cỗ quái lực khủng bố kia của nàng, cho dù là cường giả Đấu hoàng đỉnh cấp bình thường cũng phải cam bái hạ phong, hơn nữa, tại những giây phút sinh tử, chỉ sợ chiêu số bảo mệnh của nàng còn mạnh mẽ hơn so với chúng ta” Tiêu Viêm sở sờ đầu Tử Nghiên, cười
      Nghe vậy, Mỹ Đô Toa cũng nhớ lại lúc ban đầu ở Vân Lam Sơn, Tử Nghiên chỉ bằng vào Đấu Vương thực lực tiếp được kích của Vu Hộ Pháp, nghĩ tới đó nàng liền thêm gì nữa, hướng về phía Tử Nghiên mỉm cười : “ khi như vậy cùng nhau thôi, bất quá phải trước với ngươi, lần này tuyệt đối được nghịch ngợm nữa, nên đụng vào bất cứ thứ gì nên đụng, bởi vì cường giả của Xuất Vân đế quốc, phần lớn đều mang theo người chút độc dược hạ lưu”
      Thấy Mỹ Đô Toa tán thành chuyện này, Tử Nghiên vội vàng gật đầu
      “ Ha Ha, khi như vậy liền thôi, tổng bộ Độc Tông nằm tại thành thị trong Xuất Vân Đế Quốc, nơi này cách chỗ đó vẫn còn khoảng cách…” Tiêu Viêm cười cười .
      “ Ân”
      Mỹ Đô Toa khẽ gật đầu, nắm lấy Tử Nghiên, thân thể hai người nhanh chóng lăng , lợi dụng bóng đêm che dấu, nhắm hướng Xuất Vân đế quốc cấp tốc bay vút , mà ở phía sau họ, Tiêu Viêm cũng hướng phía trước mà
      *****
      Lãnh thổ Xuất Vân đế quốc cũng kém hơn so với Gia Mã đế quốc, thậm chí về nhiều phương diện khác mà còn muốn mở mang hơn cả Gia Mã đế quốc, bất quá nếu so sánh với Gia Mã đế quốc Xuất Vân đế quốc nghi ngờ là hỗn loạn hơn rất nhiều.
      Độc sư, cái chức nghiệp này tại Gia Mã đế quốc cơ hồ bị mọi người khinh bỉ, tại Xuất Vân đế quốc lại phát triển phi thường tốt, ở bên trong mỗi tòa thành thị, cơ hồ tùy ý có thể thấy ít độc sư thân mặc bào phục. Đặc biệt, có việc tại bên trong Xuất Vân đế quốc mà rất ít được nhìn thấy tại Gia Mã đế quốc, đó là việc buôn bán độc vật.
      Ở mỗi tòa thành thị bên trong đế quốc này, đều có ít cửa hàng chuyên môn bán ra độc vật. Chỉ cần là thứ gì đó có liên quan tới độc đều có thể mua được tại những chỗ này, độc tính càng mạnh giá cả lại càng đắt đỏ
      Tại Xuất Vân đế quốc, có loại đấu khí được dùng nhiều hơn vô số lần so với các loại thuộc tính đấu khí khác, người Xuất Vân đế quốc gọi nó là Độc đấu khí.
      Độc đấu khí lại chia thành nhiều chi nhánh, bất quá cũng đều là giống nhau, đều là chứa kịch độc, đương nhiên, độc tính dị thường của các loại độc này cũng phải là thuộc tính tự nhiên mà là do kết quả của biến dị nhân tạo. Người bình thường trước khi trở thành gã đấu sư, cần đem thân thể ngâm trong nước có chứa ít độc, sau đó trong quá trình tu luyện, theo quãng thời gian chậm rãi xâm thể của độc tính, cuối cùng cùng với đấu khí trong cơ thể giao hòa. Sau thời gian chờ đợi lâu dài, đấu khí nguyên bản bình thường biến thành độc đấu khí với hiệu quả hoàn toàn khác.
      Cùng so sánh với đấu khí bình thường độc đấu khí có chút ưu thế ở lực sát thương, tuy nhiên độc dù sao cũng vẫn là độc, thứ này chẳng phân biệt địch ta, theo tăng lên của quá trình tu luyện, thân thể cũng dần bị độc tính ăn mòn, trở nên ngày càng suy yếu, trừ khi có thể tấn thăng thành cường giả cấp Đấu Vương, nếu người tu luyên độc đấu khí , tuối thọ so với người bình thường thấp hơn rất nhiều.
      Hơn nữa khi bên trong thân thể có chứa nhiều loại độc mang độc tính mạnh làm xuất lệch lạc trong tính cách. Chính điều này khiến cho Xuất Vân đế quốc có chút hỗn loạn,việc luận bàn đánh nhau sinh tử so với Gia Mã đê quốc thể nghi ngờ là diễn ra thường xuyên hơn rất nhiều. Hơn nữa, có lẽ vì nguyên nhân độc tính trong cơ thể làm ảnh hưởng đến tâm lý nên người tu luyện tại Xuất Vân đế quốc càng muốn điên cuồng hơn, bởi vì ai cũng biết, nếu đạt tới cảnh giới đấu vương, như vậy chính mình tu luyện độc đấu khí sớm hay muộn cũng bị cắn nuốt sạch cái mệnh này.
      Có loại áp bức tử vong này nên khí tu luyện tại Xuất Vân đế quốc xác thực có chút điên cuồng, mà cũng chính bởi vì như thế nên cường giả tàng trong dân gian của Xuất Vân đế quốc có lẽ so với Gia Mã đế quốc nhiều hơn ít, các cường giả này bình thường rất ít khi gia nhập các thế lực lớn mà đều tự cố gắng, liều mạng tu luyện, nhằm trông mong tự mình có thể thoát ly hoàn toàn khỏi thứ độc tính ăn mòn bên trong cơ thể
      Tổng thể mà , quốc gia này so với Gia Mã đế quốc có vẻ càng thêm hỗn loạn và nguy hiểm hơn.
      Đương nhiên, trình độ hỗn loạn dạng này nếu so với chế độ có pháp luật ở Hắc Giáp Vực có vẻ yếu hơn ít, bởi vì dù sao nơi này thế nào nữa cũng còn có Xuất Vân hoàng thất cho đến Dộc Tông khổng lồ kia thống trị….
      *****
      Tiêu Viêm ba người mất thời gian gần bốn ngày, trải qua đường sá xa xôi, đến vị trí trung tâm của Xuất Vân đế quốc.
      đường , đối với hỗn loạn của Xuất Vân đế quốc, ba người cũng là có chút lý giải, đặc biệt khi chứng kiến vài vụ ẩu đả, nhìn khói độc tán loạn khắp xung quanh, trong lòng đối với độ nguy hiểm của cái đế quốc này đề cao lên ít, mà sau khi có lý giải này, trong lòng Tiêu Viêm lại tiếp tục đối với những việc làm của Tiểu Y Tiên mà sợ hãi phen.
      Có thể tại vùng đất hỗn loạn này kiến tạo thế lực to lớn như vậy gần như khống thể cả phần ba Xuất Vân đê quốc, trong quá trình này, chỉ sợ là phải trả giá bằng vô số huyết tinh. Tại Xuất Vân đế quốc, nếu chỉ bằng những thủ đoạn ôn hòa bình thường khó mà đem những cường giả với tính cách cực đoan kia thu phục được, chỉ có thủ đoạn máu tanh mới là phương pháp hữu hiệu nhất.
      Tiêu Viêm có thể tưởng tượng được,bằng vào thân phận nữ lưu cuả Tiểu Y Tiên, có thể đem Độc tông mở rộng đến mức này, biết dưới chân phải đạp qua biết bao xương khô
      *****
      Tổng bộ Độc tông tọa lạc tại trung tâm Xuất Vân đế quốc, ở nơi đó có toà thành thị tên là Thiên Độc Thành, mà tòa thành thị này, phép tắc bên trong đều do Độc tông điều khiển trong tay, thậm chí có thể , tòa thành thị này là nơi mà Độc tông thống trị, ở tại nơi này, dù là hoàng thất Xuất Vân đế quốc cũng có chút quyền lực nào.
      Thiên Độc Thành này được mọi độc sư Xuất Vân đế quốc tôn sùng thành Thánh địa trong lòng, bởi vì từng có ít đại thế lực cực mạnh của Xuất Vân đế quốc đều đem tổng bộ thiết lập ở nơi này, tiếp nhận tôn sùng của các độc sư từ bốn phương tám hướng.
      Thiên Độc Thành tại Xuất Vân đế quốc có thanh danh cực lớn, bởi vậy ba người Tiêu Viêm sau khi tùy ý nghe ngóng liến biết được phương vị cụ thể. Với tốc độ của bọn họ, hao tổn thời gian ước chừng ngày liền tới thành thị được tôn sung là Thánh Thành này.
      Tại chỗ ngọn núi bên ngoài Thiên Độc Thành, ba người Tiêu Viêm với dáng vẻ phong trần mệt mỏi đều thở dài nhõm, giờ phút này, trang phục ba người đều có chút thay đổi. Mỹ Đô Toa trực tiếp đeo đầu cái áo choàng, suốt đoạn đường, bởi vì dung mạo xinh đẹp của nàng mà đưa tới cho họ ít phiền toái, mà đối với mấy tên gia hỏa mang lòng bất chính này, Mỹ Đô Toa tự nhiên là ra tay chút lưu tình, nhưng dù vậy mấy tên ruồi bọ đáng ghét đó vẫn là nối liền dứt, tới cuối cùng, mặc dù lấy trình độ tàn nhẫn của nàng cũng biết làm sao đành phải dung áo choàng đem dung mạo che đậy lại, từ đó trở quãng đường trở nên thuận lợi hơn rất nhiều.
      nghĩ tới tòa thành thị khổng lồ như vậy, thế nhưng tất cả lại đều do Độc Tông nắm trong tay…. Xem ra địa vị của Độc Tông tại Xuất Vân đế quốc so với Viêm Minh tại Gia Mã đế quốc phải cao hơn rất nhiều a “ nhìn thành thị to lớn phía dưới, Tiêu Viêm tấm tắc tán thưởng.
      “ Đấy là do thủ đoạn của ngươi có đủ tàn nhẫn như nàng, nếu ngươi quyết tâm đem người của hoàng thất giết sạch lượt, rồi huyết tẩy hết các thế lực còn lại, Gia Mã đế quốc hoàn toàn có thể là thiên hạ của của Viêm Minh, hơn nữa cho dù người làm như vậy cũng có ai dám có chút dị nghị” Mỹ Đô Toa thản nhiên .
      Nghe thấy thế, Tiêu Viêm chỉ biết cười khổ, quả việc này làm được
      “Có cần vào thành ?”Mỹ Đô Toa cũng tiếp tục thêm về đề tài này nữa mà tùy miệng hỏi
      cần…” Tiêu Viêm lắc lắc đầu cười, chợt tay vừa động, ngọc phiến màu xám liền xuất trong tay, sau đó nhàng niết, đem nó niết thành mạt phấn.
      Làm xong tất cả chuyện này, Tiêu Viêm vỗ vỗ tay, liền trực tiếp ngồi xếp bằng xuống tại ngọn núi, mỉm cười : “ Kế tiếp, chỉ cần chờ, nàng hẳn là rất nhanh tới thôi”
      “Hy vọng tới phải là đống cường giả của Độc Tông” Mỹ Đô Toa bĩu môi .
      Nghe được lời này của nàng, Tiêu Viêm khỏi bất đắc dĩ lắc đầu, xem ra nàng đối với Tiểu Y Tiên vần là có khúc mắc , bất quá đối với loại tình này cũng biết làm thế nào, có lẽ ngày sau, khi hai người ở cùng nhau lâu chắc khá hơn được chút.(ở cùng nhau lâu nó mưu gì đây?- rứa mà còn hỏi)
      Trong lòng nghĩ như vậy, ánh mắt Tiêu Viêm chậm rãi đảo qua chung quanh Thiên Độc Thành, thở dài hơi, nắm tay cũng dần dần nắm chặt lại, trong con ngươi đen tuyền, hàn mang lóe lên..
      “ Gia hỏa Hồn điện..Cứ chờ đó!”
      Nữ Lâm thích bài này.

    2. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 783: Vạn Hạt Môn
      Dịch: tranhuudatb2 ( A Đất) - Biên: Lệ Kiêm (A Kiếm)
      Đến khi ba người Tiêu Viêm chậm rãi đợi được khoảng nửa giờ đột nhiên đạo hắc ảnh mơ hồ ra ngay trong tầm mắt, chỉ sau vài cái nháy mắt liền ra ở giữa trung phía ngọn núi.
      Nhân ảnh lướt đến này tự nhiên làm hấp dẫn chú ý của ba người Tiêu Viêm, ba người đều lập tức thầm đề phòng, đợi đến khi hắc ảnh ra giữa trung hơn nữa lộ ra mái tóc dài màu trắng ba người mới khẽ thở phào nhõm.
      có lỗi, vừa mới xử lý chút tình ở trong Tông cho nên tới hơi trễ” eo thon khẽ chuyển, Tiểu Y Tiên chậm rãi hạ xuống, hướng về phía Tiêu Viêm giọng . Trong khi chuyện, ánh mắt nàng chậm rãi lướt qua người Tử Nghiên và Mỹ Đô Toa ở phía sau. Nhìn thấy Mỹ Đô Toa với áo choàng đầu nàng khỏi lãnh đạm : “ Cũng phải là chưa thấy qua, làm gì mà phải mang cả áo choàng, chẳng lẽ ngươi nghĩ rằng như vậy ta nhận ra sao?
      Nghe được lời này của Tiểu Y Tiên, Tiêu Viêm biết làm sao, trong lòng thầm kêu tiếng xong..
      Quả nhiên, ngay khi Tiểu Y Tiên vừa xong, chiếc áo choàng đầu Mỹ Đô Toa liền hóa thành đạo hắc ảnh mang theo kình phong sắc bén hung hăng hướng Tiểu Y Tiên vọt tới.
      Mục quang nhìn chằm chằm chiếc áo choàng lao đến cách dữ dội kia, Tiểu Y Tiên thân hình chút nhúc nhích, cong ngón tay búng ra luồng kình phong, cùng với áo choàng hung hăng va vào nhau, nhất thời liền nổ tung.
      “ Nếu muốn che giấu hành tung, bằng vào ngươi có thể tìm ra Bổn Vương được sao?” Sau khi áo choàng bị bắn , Mỹ Đô Toa với dung nhan diễm cũng hiển lộ ra, ánh mắt lạnh như băng nhìn Tiểu Y Tiên, giễu cợt .
      “ Tại Xuất Vân đế quốc này, có người nào là ta tìm được” Tiểu Y Tiên chút nhượng bộ cười lạnh .
      “ Đủ rồi, đều im lặng ! Ta tìm các người tới phải để thấy các ngươi cãi nhau!” Nhìn thấy hai người này vừa gặp nhau là lập tức sinh với nhau, Tiêu Viêm chợt cảm thấy đâu đầu, chỉ có thể tức giận quát.
      Tai sau khi Tiêu Viêm giận giữ quát lên, hai người lại lần nữa lạnh lẽo liếc nhau cái rồi mới lùi sang hai bên.
      “ Tiểu Y Tiên, ngươi có biết tin tức gì về người của Hồn Điện ?” Nhìn thấy hai người im lặng, Tiêu Viêm lúc này mới thở dài nhõm hơi, mở miệng hỏi tới việc trọng yếu nhất của chuyến này.
      “ Ân, sau khi ta trở lại Xuất Vân đế quốc, người của Hồn Điện có trở lại gặp ta lần, bất quá lần này tựa hồ đối với việc ta bắt được ngươi mà có chút phẫn nộ, sau khi cãi vã vài câu liền rời , tốn khá nhiều tâm tư, dần dần ta phát được hành tung của .” Tiểu Y Tiên gật gật đầu, chậm rãi .
      “ Thực lực của như thế nào?” trong mắt Tiêu Viêm loé ra tia sáng, trầm giọng hỏi.
      “ So với ta thấp hơn, nếu , cũng dám ở trước mặt ta mà kiêu ngạo” Tiểu Y Tiên trầm ngâm , ánh chợt liếc Mỹ Đô Toa cái, :“Nếu như ba người chúng ta cùng liên thủ, có lẽ có thể lưu lại”
      Tiêu Viêm khẽ gật đầu, trong đôi mắt lên chút kích động, so sánh tình huống lúc trước, cùng với Dược lão phải chạy trốn, tránh né khắp nơi, với tình huống tại, có thể bắt đầu chủ động tìm kiếm thu thập tình báo về người của Hồn Điện, chênh lệch này, quả thực là cách biệt trời vực, mà điều này cũng đủ để thuyết minh cho tiến bộ cuả Tiêu Viêm trong vài năm nay.
      Có lẽ, chỉ cần cho đủ thời gian ngày sau, thực có đủ tư cách để chính diện chống lại Hồn Điện.
      “ Ba người chúng ta đối phó với cường giả Hồn Điện kia cũng phải là vấn đề quá lớn, bất quá trong việc này có chút khó giải quyết đó là tên gia hỏa Hồn Điện này cùng phương thế lực có chút liên quan, nếu chúng ta thực động thủ chỉ sợ cùng với cái thế lực này xảy ra xung đột.” Tiểu Y Tiên chần chừ chút, chậm rãi .
      phải là các thế lực độc sư ở Xuất Vân đế quốc cơ bản là bị Độc Tông thanh trừ hết rồi sao?” Nghe vậy, Tiêu Viêm ngẩn ra, .
      “ Đích thực là thanh trừ ít, bất quá có cái thế lực tên là “Vạn hạt Môn” này lại là ngoại lệ, bên trong Tông môn này, có lão gia hỏa ở rất nhiều năm trước tại Xuất Vân đế quốc có thanh danh cực lớn, tuy rằng giờ rất ít xuất nhưng xác thực vẫn còn sống, việc lần trước dự định thanh trừ “ Vạn Hạt Môn” làm kinh động lão gia hỏa bế quan này, lúc ấy ta cùng với giao thủ qua lần, đích thực là có chút phiền toái..” Tiểu Y Tiên bất đắc dĩ .
      “ Hơn nữa, phía dưới “Vạn Hạt Môn “ này cũng có rất nhiều cường giả, mặc dù bình thường vẫn yên lặng, cũng nhúng tay vào bất cứ việc gì của đế quốc nhưng tại Xuất Vân đế quốc, nhưng xác thực là có được ủng hộ ”.Hàn quang trong mắt Tiểu Y Tiên hơi hơi loé ra, hiển nhiên đối với vấn đề này của Vạn Hạt Môn, nàng cũng hơi có chút kiêng kị
      Nghe tới đây, sắc mặt Tiêu Viêm cũng dần dần tối sầm lại, nếu như thế, muốn bắt được tên gia hỏa Hồn Điện kia chẳng phải phải khai chiến cùng Vạn Hạt Môn sao? Nhưng giờ tại Xuất Vân đế quốc này lại có được hỗ trợ cuả Viêm Minh, nếu như thực động thủ cực kỳ khó giải quyết .
      “ Nếu nàng có thể bảo ngươi tới, tự nhiên là có tính toán, ngươi ngại có thể nghe chút ý tứ của nàng” Nhìn thấy sắc mặt Tiêu Viêm, Mỹ Đô Toa nhàn nhạt mở miệng .
      Nghe vậy, Tiêu Viêm ngẩn người ra, liền đem ánh mắt hướng về phía Tiểu Y Tiên.
      Ánh mắt liếc qua Mỹ Đô Toa cái, Tiểu Y Tiên khẽ gật đầu, trầm ngâm : “Trong khoảng thời gian gần đây, giữa Vạn Hạt Môn và Độc Tông ngừng xảy ra xung đột, trước đây lâu, chúng ta có bắt được gã môn nhân của Vạn Hạt Môn, từ tên này chúng ta biết được, cỗ thế lực luôn tỏ ra trầm lặng này, có vẻ muốn ra tay đối với Độc Tông ta, Theo ta dự liệu, trong chuyện này, chỉ sợ do đám Hồn Điện kia cố tình kích động, nếu , lấy tính tình lão gia hỏa Hạt Sơn kia mà , cũng làm ra cái loại tình như thế này”.
      “Sau khi biết được tin tức này, trải qua trao đổi trong Tông, chúng ta quyết định phải tiên phát chế nhân, tại lúc Vạn Hạt Môn còn chưa bắt đầu động thủ, trực tiếp đem bọn họ thanh trừ !” Trong mắt Tiểu Y Tiên lóe lên chút quang mang hung ác, ánh mắt nhìn về phía Tiêu Viêm, : “ Nếu là trước đây, dù có liều phát động tấn công cũng khó có thể đem Vạn Hạt Môn nhổ bỏ, nhưng lần này, sau khi các ngươi đến, có lẽ phần thắng tăng lên nhiều”.
      “ Nghe , nguyên lai là tìm ngươi đến đây làm nắm đấm”. Mỹ Đô Toa khóe miệng khẽ nhếch, cười lạnh .
      “Mỹ Đô Toa! Ngươi nên quá phận, đừng tưởng rằng bổn tông sợ ngươi!” Nghe được lời này của Mỹ Đô Toa, sắc mặt Tiểu Y Tiên nhất thời đanh lại, tức giận : “ Nếu như ngươi nghĩ ta tìm ngươi tới làm tay đấm cho Độc Tông ta, tai ngươi có thể rời , ta tuyệt ngăn cản!”
      Hai mắt Mỹ Đô Toa híp lại, vừa muốn , nhưng nhìn thoáng qua khuôn mặt Tiêu Viêm dần dần lên chút tức giận, chỉ đành lập tức nuốt cơn giận xuống, : “Hy vọng là bổn vương suy đoán lung tung”
      “ Nếu tiếp tục ầm ĩ, ta liền tự mình tìm tên gia hỏa Hồn Điện kia, các ngươi muốn làm gì cứ làm cái đó !” Tiêu Viêm trừng mắt lên, nhưng lần này thanh lại giận dữ mà chỉ bình thản .
      Nhưng mà, chính loại lời bình thản này, cùng là làm cho Mỹ Đô Toa cùng Tiểu Y Tiên vội vàng ngậm miệng lại, các nàng cũng có thể cảm nhận được kiên nhẫn cùng lửa giận trong lòng Tiêu Viêm.
      bên, Tử Nghiên nhìn thấy hai người bị Tiêu Viêm chấn nhiếp nhất thời hắc hắc nở nụ cười nỗi đau của người khác.
      “Nếu Vạn Hạt Tông là mục tiêu của Độc Tông mục tiêu của ta là người Hồn Điện phía sau Vạn Hạt Môn, như vậy chúng ta tự nhiên có thể hợp tác” . Sau khi đem hai người chấn nhiếp, ánh mắt Tiêu Viêm chuyển hướng sang Tiểu Y Tiên, trầm giọng .
      “ Yên tâm, trong lòng ta cho là ngươi vì muốn tìm ta làm nắm đấm nên mới đem ta từ Gia Mã Đế Quốc tới đây, ta nếu như tin ngươi tới đây rồi” Nhìn thấy Tiểu Y Tiên bộ dạng ngập ngừng muốn , Tiêu Viêm phất phất tay, .
      Nghe vậy, Tiểu Y Tiên khẽ thở phào nhõm, giọng : “ khi như vậy, chúng ta liền động thủ vào ngày mai, bên trong Độc Tông vì chuyện này, cũng chuẩn bị thời gian rất lâu rồi, tùy thời đều có thể hành động”.
      “ Ân” Tiêu Viêm khẽ gật đầu, trầm ngâm : “ Lão gia hỏa Vạn Hạt Môn kia, thực lực ra sao?”.
      “ Ước chừng tam tinh Đấu Tông, thân độc công cũng cực kỳ ngoan độc, năm đó được coi như là hung tinh hiển hách thời của Xuất Vân đế quốc, chẳng qua mấy năm gần đây, luôn luôn bế quan tu luyện, sau đó dần dần im hơi lặng tiếng , nhưng những người ở thế hệ trước vẫn có thể nhớ kỹ cái lão già tàn nhẫn này” trong mắt Tiểu Y Tiên lộ ra vẻ ngưng trọng . Hiển nhiên, đối với lão gia hỏa này, nàng cũng có chút kiêng kỵ.
      “ Lão gia hỏa kia hẳn được gọi là Hạt Tất Nham phải ?”. bên, đôi mắt Mỹ Đô Toa lóe lên chút, đột nhiên .
      “ Ngươi nhận biết ?” Nghe vậy, Tiểu Y Tiên cùng Tiêu Viêm đều ngẩn ra.
      “Ân, năm đó giao thủ qua, thời điểm đó ta mới vừa trở thành tộc trưởng còn là cường giả nổi danh cuả Xuất Vân đế quốc, lúc ấy có giao thủ qua lần, khi đó vẫn chỉ là gã cường giả Đấu Hoàng mà thôi, nghĩ tới sau nhiều năm như vậy, những chết mà còn tiến vào Đấu Tông” Mỹ Đô Toa chậm rãi .
      “Đúng rồi, năm đó Hải Ba Đồng cũng cùng giao thủ, bất quá cuối cùng vần là thất bại. Gia Hình Thiên của Gia Mã Đế Quốc cũng cùng giao thủ qua nhiều lần, đều là hơi chiếm chút thượng phong, bất quá đáng tiếc, tại Hạt Tất Nham trở thành Đấu Tông còn vẫn quanh quẩn ở Đấu Hoàng đỉnh, nếu như biết được tin này chỉ sở nản lòng, nhưng tổng thể mà , năm đó khi xảy ra tranh chấp giữa cường giả Gia Mã đế quốc và Xuất Vân đế quốc, tên Hạt Tất Nham này xem như có danh tiếng lớn, áp đảo ít cường giả Gia Mã đế quốc”.
      Nghe được tình năm đó từ miệng Mỹ Đô Toa ra, Tiêu Viêm khỏi kinh dị, nghĩ tới tên gia hỏa Hạt Tất Nham kia, lại là đối thủ cũ của trưởng lão Viêm Minh.
      “ Vạn Hạt Môn hẳn là chỉ có lão gia hỏa này là cực mạnh, chỉ cần đem thu phục xong, còn lại kể cả môn chủ cùng vài vị trưởng lão của Vạn Hạt Môn đều có thể dễ dàng giải quyết, chỉ cần giao cho mấy cường gia bên Độc Tông ta là được” Tiểu Y Tiên cũng khe gật đầu, chợt trầm ngâm : “Nếu tính cả tên cường giả Hồn Điện kia mà Vạn Hạt Môn liền có hai gã cường giả Đấu Tông, ta cùng với nàng hẳn là ứng phó được, huống chi, còn có con bài chưa lật là Tiêu Viêm ngươi có thể đánh bị thương cường giả Đấu Tông, lần giao thủ này, phần thắng của chúng ta là .”
      Nghe vậy, Tiêu Viêm gật gật đầu cười : “ khi như vậy, ngày mai liền xuất phát thôi, cũng để cho ta nhìn xem, người mà năm đó có thể đem cường giả Gia Mã đế quốc áp chế có thể mạnh mẽ đến mức nào”
      “ Đương nhiên, còn có cả tên Hồn Điện kia nữa, mới là mục tiêu tối trọng yếu của lần này” đến câu này sắc mặt Tiêu Viêm chút đáng sợ.
      Nữ Lâm thích bài này.

    3. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 784: Ngô Nhai
      Dịch: tranhuudatb2 ( A Đất) - Biên: trungnhau (A Nhậu)
      Độc Tông đối với từng cử động của Vạn Hạt Môn ràng chuẩn bị, bởi vậy, vào ngày thứ hai sau khi ba người Tiêu Viêm tới Thiên Độc Thành, cỗ máy khổng lồ Độc Tông này liền chuyển động cách nhanh chóng, vô số người được phái , sau đó lấy các hình dáng khác nhau, thầm hội tụ tại chung quanh Thiên Hạt sơn mạch của Vạn Hạt Môn, vẻn vẹn chỉ sau ba ngày đã phong tỏa toàn bộ sơn mạch.
      Đương nhiên, mặc dù hành động quy mô lớn của Độc Tông có thể giấu diếm được ít người, nhưng thể gạt được tai mắt ngầm của Vạn Hạt Môn. Cho nên, khi người Độc Tông vừa xuất tại chung quanh Thiên Hạt sơn mạch người Vạn Hạt Môn cũng liền phát ra. Vì thế, hai phe thế lực đối địch rốt cuộc bước vào tình trạng kịch liệt nhất, cơ hồ mỗi ngày tại bên trong Thiên Hạt sơn mạch, các loại chặn giết đều xảy ra dưới trăm lần, nhân mã song phương dưới loại xung đột này đều chịu tổn thương.
      Mới đầu vẫn còn tốt, chỉ có ít người ở tầng dưới ngẫu nhiên gặp nhau ra tay động thủ chém giết. Nhưng càng về sau, khi cường giả Độc Tông chạy tới, cường giả song phương cũng bắt đầu giao thủ với nhau, trong lúc nhất thời, bên trong Thiên Hạt sơn mạch vốn có chút im lặng liền lâm vào cảnh náo nhiệt trước nay chưa từng có.
      Mà theo quá trình xung đột giữa song phương ngày càng trở nên gay gắt, Tiểu Y Tiên cũng mang theo cường giả đứng đầu trong tông tới doanh địa Độc Tông đóng quân tại Thiên Hạt sơn mạch.
      Doanh địa Độc Tông chọn lựa cũng cách xa tổng bộ cuả Vạn Hạt Môn. Giữa hai bên cách nhau hẻm núi sâu thấy đáy, che dấu vô sô độc hạt màu sắc sặc sỡ. Giữa khe núi, khói độc từ từ bốc lên, lộ ra mùi tanh.
      Doanh địa phòng thủ cực kỳ sâm nghiêm, cho dù trung cũng có vô số tai mắt giám sát, nếu đường ba người Tiêu Viêm theo Tiểu Y Tiên chỉ sợ cho dù lấy thực lực của ba người bọn họ cũng khó mà thuận lợi vào bên trong như vậy.
      giờ, ba người Tiêu Viêm, ngoại trừ Tử Nghiên dung mạo Tiêu Viêm và Mỹ Đô Toa đều có ít thay đổi. Dù sao lần đại chiến lúc trước, hai người để lại ấn tượng khá sâu với ít cường giả Độc Tông, nếu trực tiếp để dung mao thực gặp bọ họ chỉ sợ rước ít phiền toái cần thiết.
      Mà loại thay đổi dung mạo này, tại Xuất Vân đế quốc cũng thiếu, độc sư luôn thích ẩn dấu dung mạo. Có loại đạo cụ làm từ da huyễn thú có thể thay đổi dung mạo chút, đương nhiên, chỉ cần gỡ thứ này xuống, dung mạo tự nhiên phục hồi lại như cũ.
      Bất quá, loại da huyễn thú này cũng chia cấp bậc cao thấp, khi chế tạo mang đến hiệu quả giả khác biệt rất lớn. Với địa vị Tiểu Y Tiên tại Xuất Vân đế quốc, trang bị cho hai người dĩ nhiên là loại da huyễn thú cao cấp nhất, như vậy, hẳn rất ít người có thể nhận ra họ.
      đường xuyên qua doanh địa phòng ngự sâm nghiêm, cuối cùng ba người Tiêu Viêm theo Tiểu Y Tiên dừng lại trước doanh trướng lớn ở khu vực trung tâm. Giờ phút này, chỗ doanh trướng có ít cường giả Độc Tông vây quanh, hiển nhiên nhận được tin Tiểu Y Tiên tới.
      Song phương gặp mặt hơi có chút khó coi, Tiểu Y Tiên phất phất tay, thản nhiên : " Vào trướng rồi , đem tình hình gần đây kể chi tiết cho ta."
      " Tông chủ, mấy vị này là.. ?" lão giả đứng ở vị trí đầu não, ánh mắt đột nhiên lướt qua ba người Tiêu Viêm sau Tiểu Y Tiên, cau mày hỏi.
      Vị lão giả này ràng có địa vị thấp bên trong Độc Tông, thân bào phục màu lục nhạt, tuy nhiên khiến người khác chú ý nhất là hình con rết màu đen khuôn mặt, phối hợp với rung động các nếp nhăn khuôn mặt, con rết trở nên sống động, chậm rãi nhúc nhích, làm cho người khác cảm thấy hàn sát khí phả vào mặt.
      Ánh mắt Tiêu Viêm quét qua vài lần người này, nhìn con rết màu đen khuôn mặt trong lòng bỗng nhiên nhớ lại ít chuyện bên trong Độc Tông Tiểu Y Tiên đường đến.
      Độc Tông tuy rằng phát triển nhanh, nhưng cũng bền chắc như tưởng tượng của Tiêu Viêm, trong đó lẫn lộn nhiều phe phái. Mà vị lão giả mặt có hình con rết tên là Ngô Nhai, thực lực ước chừng Đấu Hoàng đỉnh, năm đó vốn là thủ lĩnh " Ngô Thiên Phủ" tại Xuất Vân đế quốc, cuối cùng lại chủ động khuất phục trong cuộc khuếch trương rộng lớn của Độc Tông. Sau đó trở thành trưởng lão quyền cao chức trọng trong tông, ngày thường cũng mượn sức ít cường giả trong tông, cho dù mệnh lệnh của Tiểu Y Tiên, cũng có thể có ý kiến. Lúc trước việc Xuất Vân đế quốc lui binh, trong tông người phản đối dữ nhất chính là lão gia hỏa này.
      Nghe thấy câu hỏi của Ngô Nhai, có ít cường giả Độc Tông cũng đem ánh mắt hướng về phía ba người Tiêu Viêm, ánh mắt dừng lại nhiều nhất là người Tử Nghiên. Đối với tiểu nương như hoa như ngọc thế nhưng lại tới hung hiểm như nơi đây bọn họ tựa hồ cảm thấy có chút khó tin.
      " Bọn họ đều là bằng hữu do ta mời đến, như thế nào? Ngô Trưởng lão có ý kiến gì sao?" Tựa hồ sớm đoán được Ngô Nhai có câu hỏi như vậy, ánh mắt Tiểu Y Tiên ngay cả ngước lên cũng , thản nhiên .
      " Hắc hắc, lão phu tất nhiên có ý kiến gì, bất quá đại chiến lần này cùng Vạn Hạt Môn có quan hệ tới dạnh vọng và địa vị cuả Độc Tông chúng ta tại Xuất Vân đế quốc sau này, tự nhiên cần phải cẩn thận nhiều hơn. Cho nên Tông chủ nếu muốn thỉnh ngoại nhân hỗ trở cũng nên cẩn thận chút a." Nghe được lời của Tiểu Y Tiên, trong mắt Ngô Nhai lên đạo quang mang kỳ lạ, ánh mắt chợt cẩn thận đảo qua ba người Tiêu Viêm. Khi phát ba người Tiêu Viêm thực lực chỉ là Đấu Hoàng nếp nhăn khuôn mặt hơi hơi run lên.
      Đương nhiên, lấy thực lực của , tự nhiên là nhìn ra nông sâu của Mỹ Đô Toa, bởi vậy dưới áp lực của khí tức giả mạo liền cho rằng nàng cũng chỉ là gã Đấu Hoàng.
      " Bất quá... Tông chủ, lần đại chiến này, có thêm ba cái Đấu Hoàng này có lẽ cũng có hiệu quả quá lớn ?"
      " Có hiệu quả hay , ngày sau tự nhiên biết. Ngô Trưởng lão, hôm nay ngươi tựa hồ có rất nhiều ý kiến a?" Nhìn thấy lão gia hỏa này ba lần bốn lượt lên tiếng, sắc mặt Tiểu Y Tiên cũng lạnh nhạt hơn, .
      " Ha ha, Tông chủ cứ thế, ta cũng chỉ vì Độc Tông mà suy nghĩ thôi, dù sao lần đại chiến này, đối với chúng ta quá trọng yếu" Nhìn sắc mặt của Tiểu Y Tiên, Ngô Nhai cũng là cười cười, đối với người trước mặt, trong lòng vẫn còn vài phần cố kỵ, tự nhiên dám quá phận, cũng thập phần hiểu , nếu phải tại có thanh vọng thấp trong Tông chỉ sợ sớm bị Tiểu Y Tiên thanh trừ.
      " Người ta mời đến, tất nhiên là yên tâm." Tiểu Y Tiên khẽ nhíu mày, chợt phất phất tay, cũng tiếp tục để ý đến , trực tiếp hướng trong trướng bước vào, mấy cường giả Độc Tông bên cạnh cửa vào thấy thế, vội vàng nhường đường.
      Tiêu Viêm ba người theo sát cùng vào, khi ngang qua Ngô Nhai, ánh mắt Tiêu Viêm bí mật liếc qua, lão gia hỏa này, cũng dám trước mặt nhiều người như vậy chất vấn lời của Tiểu Y Tiên, xem ra quả thế lực của tại bên trong Độc Tông có phần lớn mạnh.
      " Cần nhắc nhở Tiểu Y Tiên nên cẩn thận với lão gia hỏa này chút a, Độc Tông tuy mạnh nhưng bên trong lại ổn, lão gia hỏa này, có lẽ chính là điểm bất ổn lớn nhất." Trong lòng lên đạo ý niệm, Tiêu Viêm cũng vào trong trướng bồng rộng lớn.
      Ở bên ngoài trướng bồng, Ngô Nhai nhìn bóng lưng Tiêu Viêm ba người híp mắt cười, đợi đến sau khi bọn họ vào, trong mắt lóe lên chút trầm rồi nhanh chóng biến mất thấy gì nữa, ngẩng đầu cùng đám cường giả Độc Tông đàm tiếu bên cạnh vào trong trướng bồng.
      Trong trướng bồng, mọi người tìm chỗ ngồi xuống, ba người Tiêu Viêm tùy ý ngồi phía bên cạnh Tiểu Y Tiên, phía dưới đều là cường giả Độc Tông.
      " Tình hình Thiên Hạt sơn mạch bây giờ thế nào?" Sau khi ngồi xuống, Tiểu Y Tiên lời thừa, thẳng vào vấn đề, trầm giọng hỏi.
      " Người của Vạn Hạt Môn cùng với Độc Tông ta sau mấy ngày dây dưa bắt đầu co về phòng tuyến, giờ người trong môn cơ hồ đại bộ phận đều bị gom lại Vạt Hạt Sơn, mà trong khoảng thời gian giao phong này, ta cũng bị tổn thất ít người, thậm chí trong lần liều lĩnh truy kích tổn thất mất hai cường giả Đấu Vương" Ánh mắt Ngô Nhai nhìn quanh vòng, ho khan tiếng, chợt dẫn đầu .
      Nghe vậy, Tiểu Y Tiên chợt cau mày, chỉnh thể thực lực Độc Tông so với Vạn Hạt Môn mạnh hơn ít, như thế nào lại tổn thất thảm trọng hơn so với đối phương?
      " Tông chủ, theo ta quan sát, trong khoảng thời gian này, tựa hồ cứ mỗi lần Độc Tông ta hơi có hành động lớn chút, đối phương dường như biết tình hình, đem nhân viên tinh nhuệ của Vạn Hạt Môn rút hết khỏi nơi ta vây quét, chỉ để lại ít nhân viên râu ria tầng chót. Hơn nữa phòng tuyến của Độc Tông ta chỉ cần nơi nào hơi có biểu bạc nhược liền lập tức gặp phải tập kích của đại bộ phận quân đối phương, tạo cho ta những tổn thất " Ngô Nhai sắc mặt hơi có chút khó coi, trầm giọng : " Theo lão phu đoán, chỉ sợ bên trong Độc Tông có nội gián của Vạn Hạt Môn."
      Lời vừa ra, bên trong đại trướng nhất thời ồn ào, tất cả cường giả Độc Tông đều quét mắt xung quanh, ánh mắt khi nhìn sang đồng bạn cũng chứa tia cảnh giác.
      Nhìn đại trướng hơi có chút hỗn loạn, trong mắt Tiểu Y Tiên lên hàn quang, nếu như bên trong Độc Tông có nội gián, như vậy nhất cử nhất động của bọn họ, chẳng phải đều bại lộ trong mắt của đối phương sao?
      Tiêu Viêm ngồi bên, trầm tĩnh quan sát biến hóa bên trong trướng, bất quá ánh mắt dừng lại lâu nhất người Ngô Nhai, người đầu tiên ra việc trong Tông có nội gián. ngày hôm nay cũng còn là mao đầu tiểu tử cái gì cũng hiểu, ít lão gia hỏa xảo quyệt đồng dạng cũng gặp qua.
      " Xem ra Tiểu Y Tiên làm Tông chủ Độc Tông cũng thoải mái a... "
      Nữ Lâm thích bài này.

    4. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 785: Hung hiểm
      Dịch: tranhuudatb2 ( A Đất) - Biên: trungnhau (A Nhậu)
      Lần thương thảo đầu tiên cũng đạt được kết quả cụ thể nào, đối với nội gián tông môn cũng ai có căn cứ xác thực cả nên đành tạm thời gác lại. Cuộc thương thảo kéo dài khoảng nửa giờ sau liền kết thúc mà giải quyết được vấn đề gì.
      Có lẽ do người Vạn Hạt Môn bị gom lại Vạn Hạt sơn nên đến nay cũng chưa làm ra hành động kịch liệt nào, hết thảy xem ra, tựa hồ quá mức yên tĩnh. Bất quá chỉ cần người có cảm giác mẫn tuệ chút phát đây chẳng qua chỉ là yên tĩnh trước khi bão táp xảy ra. Lấy thực lực của Vạn Hạt Môn, tất nhiên cam lòng bị Độc Tông phong tỏa ngọn núi. Cho nên, có lẽ lâu nữa, trận đại chiến chân chính nhằm phân thắng bại bùng ra như bão táp.
      Theo thời gian trôi qua, bóng đêm dần dần đem bao phủ toàn bộ dãy núi, mà ban đêm lại là thời gian độc vật hoạt động. Bởi vậy khắp dãy núi ngừng vang lên những thanh tất tất tác tác rất . Nhờ ánh sang từ những ngọn đèn mỏng manh, trong bụi cây, cây to, có thể thấy được ít độc xà màu sắc sặc sỡ, bò cạp xung quanh.
      Rất may xung quanh doanh địa đều được phủ lớp độc phấn dầy, ít tiểu độc vật do mùi của độc phấn nên cũng dám lại gần. Hơn nữa xung quang còn có cường giả Độc Tông phòng thủ, bọn họ cả đời sống với độc nên việc đối phó mấy thứ này tự nhiên là thuận buồm xuôi gió.
      Doanh địa vào ban đêm có vẻ vô cùng an bình, đống lửa hừng hực cháy, thỉnh thoảng vang lên những tiếng lốp bốp.
      Trong khi cả doanh địa yên lặng, bỗng mặt đất ở nơi nào đó đột nhiên hơi động chút, rồi tiểu hắc ảnh thoáng ra, sau đó giống như con chim , hướng về phía rừng rậm hắc ám nhanh chóng lao .
      Dưới ánh trăng nhàn nhạt có thể nhận ra hắc ảnh bé này là con hắc sắc ngô công với mấy cái cánh mỏng dài. Do bởi màu sắc thân thể nên trong đêm tối cơ hồ khó có thể phát được nó, dù cho ít cường giải có phát ra cũng cho rằng nó chỉ là con rết độc bình thường, dù sao loại độc vật này, tại khu vực Thiên Hạt sơn mạch độc trùng hoành hoành cũng có gì là lạ.
      Hắc sắc ngô công lặng lẽ vụt qua phía chân trời, sau đó thân hình vừa chuyển liền trực tiếp hướng phía bên kia hẻm núi của Vạn Hạt sơn mà bay .
      Khi con hắc sắc ngô công sắp bay qua hẻm núi đột nhiên đạo hắc ảnh quỷ dị lên giữa trung, vươn tay cái bắt lấy nó, đương nhiên, để đối phó với độc của con rết này, tự nhiên là sử dụng đấu khí bao bàn tay lại trước.
      Hắc sắc ngô công đột nhiên bị chộp lấy, nhất thời giãy dụa kịch liệt, từ cơ thể cũng tản mát ra mùi tanh khó ngửi.
      Ngón tay búng ra trực tiếp bắn lên đầu con rết đem nó chấn ngất , ánh mắt hắc ảnh nhàn nhàn liếc qua, sau đó ngón tay đột nhiên dùng lực, trực tiếp đem thân thể con rết này bóp nát, mà theo máu màu xanh biếc chảy ra, cuộn giấy cuốn thành hình ống cũng nhàng rơi ra.
      bàn tay nổi lên đoàn hỏa diễm xanh biếc đốt máu màu xanh biếc bốc hơi sạch , ánh sáng từ hỏa diễm làm lộ ra khuôn mặt bình thường, ràng là Tiêu Viêm dùng da huyên thú che đậy dung mạo .
      Đem thi thế con rết vứt xuống hẻm núi, Tiêu Viêm chậm rãi mở cuộn giấy ra, đập vào trong mắt là vài chữ viết xiên xiên vẹo vẹo.
      "Mọi sẵn sàng."
      Chỉ có bốn từ đơn giản tờ giấy, bất quá chính bốn chữ này cũng khiến cho ánh mắt trống rỗng của Tiêu Viêm hơi híp lên, xem ra chuyện lần này cũng có đơn giản như trong tưởng tượng. Bên trong Độc Tông quả nhiên có nội gián của Vạn Hạt Môn, hơn nữa nhìn ý tứ của những chữ này, tựa hồ bọn gian tế được Vạn Hạt Môn xếp đặt vào Độc Tông an bài thỏa đáng chuyện gì đó, kế tiếp, đợi tới thời khắc tối hậu giáng cho Độc Tông kích trí mạng.
      “Tuy rằng vẫn chú ý bên trong doanh địa, nhưng thân thể con rết này lại lưu lại chút mùi vị cơ thể người nào, hơn nữa hướng nó bay ra cũng phải từ trong doanh địa, xem ra tên truyền tin tức này cũng rất cẩn thận" Trong lòng tự thầm vài tiếng, Tiêu Viêm đem tờ giấy cất kỹ, ánh mắt hướng về Vạn Hạt Môn ở xa xa phía đối diện, mặc dù cách khoảng cách xa nhưng vẫn mơ hồ cảm giác được nơi này đích thực có tính nguy hiểm .
      "Cần phải trước với Tiểu Y Tiên, nếu sớm muộn cũng bị lật thuyền trong mương." Trong lòng lên ý niệm này, Tiêu Viêm thân hình vừa động liền quỷ dị tiêu thất.
      Rạng sáng, sau khi trải qua đêm bình yên vô . Đến khi có ánh sáng từ phía chân trời trong doanh địa Độc Tông đều vang lên thanh ô ô rất , phần đông người của Độc Tông đều biết thanh này đại biểu cho điều gì, nhất thời cảm thấy rùng mình, xem ra hôm nay phải tiến công Vạn Hạt Sơn rồi.
      "Ô!"
      Thanh ô minh bén nhọn vạng vọng khắp dãy núi, bỗng nhiên, tiếng chém giết đột nhiên truyền ra, chỉ thấy rậm rạp toàn người Độc Tông giống như rừng kiến, phô thiên cái địa tràn vào Vạn Hạt Sơn, sau đó tập kích tới đỉnh núi Vạn Hạt Sơn.
      Trong khi đại quân Độc Tông vừa vào đến rừng rậm trải rộng của Vạn Hạt Sơn đột nhiên truyền đến nhiều tiếng kêu gào thê lương, hiển nhiên, người Vạn Hạt Môn cũng đồng dạng nấp trong rừng rậm chờ đợi Độc Tông tiến công.
      Bất quá mặc dù biết Vạn Hạt Môn sớm có chuẩn bị, nhưng đoàn người Độc Tông bởi vì vậy mà có chút nào đình trệ, mang theo tiếng la hét chém giết ngút trời, đỏ mắt vọt vào trong rừng rậm sau đó cùng người Vạn Hạt Môn va chạm tại chỗ.
      Theo quá trình triển khai chém giết của hai đại Tông môn, cũng bắt đầu lục tục có cường giả song phương vọt vào trong rừng rậm chém giết, ngẫu nhiên cường giả song phương gặp mặt nhau liền bộc phát trận đại chiến
      Trong rừng rậm, ánh mắt Tiêu Viêm đạm mạc nhìn những người của Vạn Hạt Môn đột nhiên xuất kia. Thấy hơn mười túi khói độc hướng phía mình ném đến, đầu ngón tay khẽ nhúc nhích, cỗ dao động vô hình xuất hiên, chợt mấy chục người Vạn Hạt Môn hung hãn kia nhất thời nổ tung thành nhúm tro tàn, mà đống khói độc còn lại khi còn cách Tiêu Viêm trượng nhanh chóng tan rã.
      Hơn trăm người phía sau Tiêu Viêm nhìn thấy màn quỷ dị này, trong mắt đều xuất chút hoảng sợ, trong tâm tự nhủ, hổ là người do Tông chủ mời đến giúp đỡ, thực lực quả nhiên tồi.
      "Đa tạ Nham tiên sinh ra tay!" Người trung niên đầu lĩnh hướng Tiêu Viêm chắp tay, sau đó cũng dám kéo dài them thời gian, vung tay lên, mang theo số đông nhân mã xung phong hướng phía đỉnh núi lao .
      Đưa mắt nhìn những người Độc Tông biến mất trong rừng rậm, Tiêu Viêm tiện tay bắn ra, luồng kình phong nóng rực lập tức đem con độc hạt từ phía sau đánh lén đốt hết, sau đó quay đầu lại, cười : " Những địa phương khác thế nào ?"
      Tại nơi ánh mắt Tiêu Viêm nhìn tới, gian hơi hơi vặn vẹo, thân hình Mỹ Đô Toa chậm rãi lên, nàng thản nhiên : "Cường giả Độc Tông so với Vạn Hạt Môn nhiều hơn, cơ hồ mỗi chỗ đều có cường giả hỗ trợ, cho nên thế công cũng cực kỳ mãnh liệt, giờ đến được sườn núi, có lẽ lâu nữa có thể tới bên ngoài Vạn Hạt Môn."
      Tiêu Viêm khẽ gật đầu.
      " Bất quá cường giả tinh nhuệ của Vạn Hạt Môn ràng vẫn chưa ra tay, mặc dù Độc Tông có thể tới bên ngoài Vạn Hạt Môn nhưng cũng khó có thể tiến thêm tiếp, trừ khi bọn họ có thể đem mấy cường giả chân chính của Vạn Hạt Môn nhổ bỏ.” Mỹ Đô Toa .
      " Hắc, môn chủ Hạt Sơn của Vạn Hạt Môn, còn có Hạt Tất Nham và tên cường giả Hồn Điện cho đến giờ vẫn chưa lộ diện, chúng chưa ra tay đâu, chỉ cần chúng còn tồn tại Vạn Hạt Môn bại. Hôm nay vẫn còn hồi đại chiến kinh thiên nữa." Tiêu Viêm cười cười : " Ngươi cứ tận lực che giấu khí tức, nên để bị người khác phát ra chân thực lực, đến thời khắc mấu chốt, ngươi lộ ra, như vậy mới có thể sinh ra hiệu quả chấn nhiếp."
      "Ân. "
      "Đúng rồi, Tử Nghiên đâu?" Ánh mắt Tiêu Viêm lướt qua, khẽ cau mày hỏi.
      " Nàng mang theo nhóm binh sĩ của Độc Tông trực tiếp xông lên phía trước, chỉ sợ nơi nàng hướng tới cũng chính là nơi Tiểu Y Tiên hướng đến của Vạn Hạt môn." Mỹ Đô Toa bất đắc dĩ , nàng đối với kia cũng biết phải gì.
      " Ai, cứ để tùy nàng ta , chỉ cần cường giả Đấu Hoàng của Vạn Hạt Môn ra tay nàng cũng có gì nguy hiểm cả, chúng ta cũng nên nhanh thôi. . ." Tiêu Viêm lắc lắc đầu. Nghe thấy tiếng chém giết đầy khắp dãy núi, thân hình vừa động liền trực tiếp xuyên qua rừng rậm, rung rung đôi hỏa dực, hướng phía đỉnh núi đột ngột lao . Còn Mỹ Đô Toa cũng sử dụng đấu khí ngưng tụ cặp cánh ở sau lưng, sau đó theo sát Tiêu Viêm.
      Giờ phút này bầu trời Vạn Hạt Môn thỉnh thoảng có vài cuộc kịch chiến, bất quá cường giả song phương đều ham chiến, khi phát tình thế bất ổn liền lập tức hướng bên phe mình chạy đến. Bởi vậy, mặc dù bầu trời các cuộc chiến nhìn qua có vẻ đặc sắc và hỗn loạn nhưng thẳng cho đến tại cũng chưa xuất những thương vong quá lớn.
      Hai người Tiêu Viêm cứ đường thẳng tắp mà tới, sau lúc lâu tới khu vực tiếp giáp đỉnh núi, ánh mắt từ cao nhìn xuống đảo quá chỉ thấy ngọn núi này cao vút, đỉnh núi giống như bị búa chém đứt đôi vậy, mà ở đó có cái tông môn vô cùng khổng lồ đứng sừng sững ở đó, trung của tông môn tràn ngập nồng đậm độc vụ lục sắc, độc vụ bốc lên đem tất cả tình trạng bên trong tông che lấp.
      Ở bên ngoài tông môn, người của Độc Tông lục tục xuất , sau đó giống như con kiến, đem Vạn Hạt Môn vây quanh. Theo càng ngày càng nhiều người Độc Tông xuất từng đạo lưu quang cũng lao đến, cuối cùng lên giữa trung, ràng là Tiểu Y Tiên cùng đám cường giả Độc Tông.
      Thân hình huyền phù , ánh mắt Tiểu Y Tiên bình thản lướt qua khu vực tràn ngập độc vụ lục sắc kia, thanh hờ hững chậm rãi thốt lên trung đỉnh núi.
      "Hạt Sơn, chẳng lẽ ngươi nghĩ rằng dựa vào độc vân trận có thể ngăn cản Độc Tông ta công thành sao?"
      " Ha ha, Độc Tông Tông chủ quả nhiên danh bất hư truyền, khẩu khí quả nhiên ."
      Ngay khi thanh Tiểu Y vừa dứt đạo tiếng cười to từ trong độc vụ truyền ra. Khói độc bốc lên mù mịt, sau đó từng đạo nhân ảnh từ trong lao ra, cuối cùng đan xen dừng lại giữa trung, ánh mắt lạnh như băng nhìn cường giả Độc Tông ở cách đó xa.
      Nhìn thấy cường giả Vạn Hạt Môn xuất , ánh mắt Tiêu Viêm đảo qua, chợt trong mắt xẹt qua tia kinh dị, nghĩ tới tổng thể nhìn lại, cường giả tựa hồ so với Độc Tông cũng yếu hơn bao nhiêu, xem ra, Vạn Hạt Môn này hành động quả thầm lặng.
      " Trận đại chiến hôm nay chỉ sợ có chút hung hiểm a. . ."
      .............................................
      Chú thích:
      Hắc sắc ngô công: con rết màu đen.
      Nữ Lâm thích bài này.

    5. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 786: Hạt Tất Nham
      Dịch: tranhuudatb2 ( A Đất) - Biên: trungnhau (A Nhậu)
      Đầu lĩnh cường giả Vạn Hạt Môn là gã trung niên sắc mặt lãnh, thân mặc hoa bào. Nhìn thái độ cung kính của đám cường giả Vạn Hạt Môn đối với cũng đủ để thấy người lúc trước lên tiếng chính là , môn chủ Vạn Hạt Môn, Hạt Sơn.
      Phía sau Hạt Sơn có năm lão giả, ánh mắt Tiêu Viêm dừng người bọn họ lúc, bởi vì năm người này thực lực đều là Đấu Hoàng, chẳng qua trong số họ có ba người tựa hồ cũng chỉ mới vừa đột phá tới Đấu Hoàng lâu. Đám người phía sau nữa, chính là cường giả Đấu Vương của Vạn Hạt Môn, ít nhất cũng có đến mười người, đội ngũ như vậy cùng đứng ở chỗ quả rất có lực chấn nhiếp.
      Ánh mắt Tiểu Y Tiên liếc qua Hạt Sơn cái, thanh bình thản như nước : "Hạt Tất Nham đâu? Cũng nên kêu lão gia hỏa đó ra , nếu hôm nay Vạn Hạt Môn chỉ sợ sớm bị Độc Tông chúng ta thôn tính đó. "
      "Hắc hắc, Thiên Độc nữ, mới ngắn ngủn năm gặp, ngươi xem ra càng ngày càng khoa trương, Vạn Hạt Môn của bọn ta cũng giống với mấy thế lực bình thường kia, muốn thôn tính chúng ta, sợ bị lật thuyền sao?" Gã trung niên là Vạn Hạt Môn Môn chủ Hạt Sơn hắc hắc cười, : "Hơn nữa Hạt lão chính là cường giả thành danh lâu của Xuất Vân đế quốc chúng ta, ngươi tên tiểu bối còn chưa đủ tư cách. "
      Trong đôi mắt nâu tím của Tiểu Y Tiên xẹt qua hàn quang nhàn nhạt, cũng thêm nhiều lời vô nghĩa, vung tay áo lên, đạo đấu khí màu xám nồng đậm dị thường đột nhiên mãnh liệt bắn ra, hoa phá trường , giống như lưu tinh hung hăng hướng về phía Hạt Sơn bắn tới.
      Thấy Tiểu Y Tiên lời hợp liền ra tay, sắc mặt Hạt Sơn cũng hơi đổi, đấu khí hung hậu đột nhiên từ trong cơ thể bùng phát ra. Năm tên cường giả Đấu Hoàng phía sau cũng nhất tề gầm lên, bàn tay đặt lên vai Hạt Sơn, đấu khí trong cơ thể như thủy triều quán chú vào.
      Tiếp thu lượng đấu khí khổng lồ như thế, sắc mặt Hạt Sơn cũng đỏ ửng lên, tâm thần vừa động, song chưởng liền hung hăng đánh ra. trụ đấu khí bàng bạc do hội tụ lực lượng của sáu người đột nhiên bắn ra cùng với đạo đấu khí màu xám của Tiểu Y Tiên va chạm vào nhau tạo ra tiếng vang kinh thiên, đồng thời cũng đem kích của Tiểu Y Tiên chống đỡ xong.
      " tồi, thế nhưng có thể tiếp được kích của bổn Tông, xem ra để đói phó ta, Vạn Hạt Môn các ngươi tốn ít tâm tư a. " Cảm nhận dao động của hai loại đấu khí chậm rãi biến mất, ánh mắt Tiểu Y Tiên ngay cả ngước lên nhìn cũng , thanh chứa đựng môt tia trào phúng .
      Hạt Sơn ngoài mặt cười lạnh tiếng nhưng trong lòng dám có chút chậm trễ. Lúc trước đấu khí quán chú vào cơ thể rất nhiều làm cho kinh mạch hơi có chút trướng đau, nếu tiếp tục như thế vài lần nữa chỉ sợ kinh mạch bạo liệt mà chết mất thôi. Dù sao bọn họ cũng giống như Mộ Lan Tam lão có được công pháp dung hợp đặc thù.
      " Bổn Tông hôm nay rồi, nếu Hạt Tất Nham ra, Vạn Hạt Môn các ngươi khó thoát được nạn này. " Ánh mắt Tiểu Y Tiên đột nhiên phát lạnh, thủ ấn mạnh mẽ biến đổi.
      " Thiên huyễn độc tuyền!"
      Sau khi quát ra, đột nhiên vô số đạo quang mang màu xám sền sệt từ trong cơ thể Tiểu Y Tiên trào ra, ùn ùn kéo đến, hướng đám người Hạt Sơn bắn mạnh tới, quang mang màu xám sền sệt này xẹt qua phía chân trời, độ ăn mòn mãnh liệt, dĩ nhiên lưu lại rất nhiều dấu vết, mắt thường cũng có thể thấy được.
      Nhìn thấy thủ đoạn với thanh thế bất phàm này của Tiểu Y Tiên, đám người Hạt Sơn sắc mặt đều trầm xuống, cường giả Đấu Tông quả nhiên phải là đối thủ mà bọn họ có thể chống lại, mỗi đạo quang mang màu xám này năng lượng chứa bên trong chỉ sở cũng đủ khiến cho gã Đấu Vương bị mất mạng.
      Bất quá dù gặp công kích cường hãn cỡ này nhưng đám người Hạt Sơn lại lộ ra chút kinh hoàng nào. Vô số đạo hào quang sền sệt kia khi cách bọn họ khoảng mười trượng lục sắc độc vụ nồng đậm đột nhiên bốc lên, nhân ảnh già nua quỷ dị lên giữa trung, quải trượng trong tay hung hăng đánh mạnh vào hư , đấu khí bàng bạc từ trong cơ thể bùng phát ra, cuối cũng hóa thành cái quầng sáng đem gian mười trượng trước mặt đều bao phủ lấy, theo đó vô số đạo đấu khí màu xám dữ dội lướt đến kia theo vài tiếng xuy xuy nện xuống.
      Bị đấu khí màu xám oanh tạc liên miên dứt, quầng sáng cũng nổi lên từng đợt gợn sóng, bất quả thủy chung vẫn đứng vững cách ngoan cường, vẫn chưa có dấu hiệu tiêu tán.
      Quá trình oanh tạc kéo dài lúc lâu, rốt cục cũng chậm lại rồi tán .
      Theo đấu khí màu xám tiêu tán, quầng sáng lớn kia cũng chậm rãi nhạt dần, lộ ra bạch phát lão giả lưng hơi còng.
      Lão giả thân quần áo bình thường, khuôn mặt già nua nhìn ra biểu tình, nhãn quang đục ngầu nhưng chứa đựng tinh mang thấu tâm, trong tay chống thang quải trượng màu đen, phía đầu trượng có đầu bò cạp vô cùng dữ tợn, chỗ đầu trán bò cạp lóe ra chút tử sắc quang mang khó có thể phát .
      Lão giả lăng mà đứng, cả người hơi thở đều thu liễm vào bên trong, tản mát ra ngoài chút nào, nếu chỉ nhìn qua chẳng khác gì lão giả bình thường. Nhưng sau khi xuất , cường giả Vạn Hạt Môn đều vội cung kính hành lễ, sắc mặt mọi người bên phía Độc Tông cũng thêm ngưng trọng hẳn lên. Đối với vị cường giả có thanh danh rất lớn nhiều năm trước tại Xuất Vân đế quốc này, cho dù là Tiểu Y Tiên cũng dám có chút khing thị.
      "Người này chắc hẳn là cường giả Đấu Tông của Vạn Hạt môn, Hạt Tất Nham ?" Tiêu Viêm nhìn lão giả đột nhiên xuất kia, trong lòng rùng mình thấp giọng hỏi.
      "Ân" Mỹ Đô Toa khẽ gật đầu, trong ánh mắt hơi có chút ngưng trọng.
      " nghĩ tới lão gia hỏa này có thể đem hơi thở thu liễm đến trình độ như vậy, xem ra mấy năm nay quả nhiên phải có tiến bộ, chiếu theo suy đoán của ta, chỉ sợ người này đạt đến tứ tinh Đấu Tông đỉnh, chừng dưới cơ duyên xảo hợp có thẻ đột phá đến ngũ tinh Đấu Tông" Mỹ Đô Toa trầm giọng .
      Nghe vậy, sắc mặt Tiêu Viêm cũng hơi đổi, lúc trước, thực lực Vân Sơn nhiều lắm chỉ có tam tinh Đấu Tông, nghĩ đến lão gia hỏa này vậy mà đến tứ tinh Đấu Tông đỉnh. Thực lực Mỹ Đô Toa sai biệt lắm cũng chỉ ở mức này.
      Trong nhiều năm, Tiêu Viêm gặp qua mấy gia hỏa có thực lực cực mạnh, đầu tiên phải kể tới tên gia hỏa cắn nuốt linh hồn Vân Sơn là Vu Hộ Pháp của Hồn Điện, tiếp đến là Dược Lão khôi phục lực lượng linh hồn, tiếp theo nữa là Mỹ Đô Toa cùng Tiểu Y Tiên, có lẽ hiện giờ liền thêm Hạt Tất Nham.
      Thực lực sau khi đạt tới Đấu Tông, nếu muốn tăng lên cấp bậc đều là phi thường khó khăn, hơn nữa thực lực chênh lệch giữa các cấp cũng là càng lớn. Đương nhiên, tại Tiêu Viêm đối với điều này cũng lắm, còn phấn đấu từ mức độ Đấu Hoàng, nhưng nếu hợp tất cả lực lượng lại, cũng có thể cùng cường giả Đấu Tông đại chiến trận, tuy nhiên cái giá phải trả lại quá lớn. Từ đây có thể nhìn ra được cường đại của cường giả Đấu Tông.
      " Chờ sau khi giải quyết xong việc ở đây, nên tìm kiếm Dị hỏa để nâng cao thực lực a, nếu chỉ sợ... Mỗi lần đều phái dùng hết tất cả sức mới có thể cùng cường giả Đấu Tông chiến đấu, như vậy thật ổn... " Trong lòng lên ý niệm, Tiêu Viêm yên lặng gật gật đầu, muốn cứu được Dược Lão, phụ thân, thuận lợi cùng Huân Nhi ở chỗ như vậy cần lực lượng rất mạnh, mà thực lực của tại ràng là đủ.
      Đương nhiên, người bình thường nếu muốn gia tăng cấp bậc tất nhiên là phi thường khó khăn, nhưng Tiêu Viêm lại bất đồng, có được Dị Hỏa, chỉ cần tìm được tân Dị Hỏa rồi đem nó cắn nuốt, như vậy thực lực đột nhiên tăng mạnh, đạt tới cấp bậc Đấu Tông. Tuy rằng trong việc này cũng có tính nguy hiểm lớn nhưng trong quá trình tu luyện nào có chuyện thuận lợi an toàn hoàn toàn.
      Chậm rãi hít hơi sâu, trong lòng Tiêu Viêm đối với việc tăng cường thực lực cho bản thân trở nên bức thiết hơn, ngày sau nên thế nào cũng tia tính toán bước đầu.
      " Người trẻ tuổi quả nhiên phong mang lớn a. Khi lão phu tung hoành khắp Xuất Vân đế quốc ngươi còn biết ở cái góc nào đùa nghịch đâu. Mặc dù tại sóng sau xô sóng trước, nhưng ít nhất lão nhân ta cũng còn chưa có chết... " Ánh mắt đục ngầu của Hạt Tất Nham quét qua Tiểu Y Tiên cái, thản nhiên .
      " Trận chiến lúc trước, nghĩ tới ngươi có thể đem phần lớn thế lực của Xuất Vân đế quốc thanh trừ, xem ra thủ đoạn độc a, bất quá như vậy cũng tốt, nhờ Độc Tông các ngươi mà ngày sau chúng ta có thể giảm ít thời gian, chỉ cần đem các người thu thập Độc Tông các ngươi tự nhiên sửa tên thành Vạn Hạt Môn. "
      " Muốn thôn tính Độc Tông ta còn cần phải xem ngươi có thực lực này !" Trong mắt Tiểu y Tiên hiện lên hàn quang, quát lạnh:" Độc Tông ngũ lão, kết trận! Hạt Tất Nham giao cho ta!"
      "Vâng!"
      Nghe được tiếng quát của Tiểu Y Tiên, ngũ vị lão giả phía sau Ngô Nhai cũng hét lên tiếng, sau đó nhanh chóng phân tán ra, kết thành cái trận hình huyền dị, đấu khí trong cơ thể bùng phát ra, sáu người song chưởng chạm vào nhau, khí thế phát ra hùng hồn thậm chí có xu thế ngưng tụ lại.
      Ánh mắt Tiểu Y Tiên lạnh như băng nhìn Hạt Tất Nham phía đối diện, biết có phải hay bị hoa mắt mà nàng nhìn thấy trong mắt đối phương xẹt qua chút trào phúng.
      Ngay khi Tiểu Y Tiên vì thế mà nhíu mày trong mắt Ngô Nhai ở phía sau cũng đột nhiên xẹt qua đạo hàn mang. Thủ ấn biến đổi, khí thế năm người chợt ngưng tụ, năm đạo kình khí hùng hồn bạo xuất, nhưng lần công kích này lai phải hướng về môn nhân của Vạn Hạt Môn mà là trực tiếp bắn tới Tiểu Y Tiên đưa lưng về phía họ.
      Đột ngột xuất biến hóa ngoài suy đoán của mọi người như vậy, thậm chí cả Tiểu Y Tiên cũng vì thế xuất tia đình trệ, mà trong lúc đó, năm đạo công kích ầm ầm hướng tới gần ngay trong gang tấc.
      Tại thời điểm công kích kia nháy mắt tới, đạo hắc ảnh quỷ dị lên phía sau Tiểu Y Tiên, ngọn lửa xanh biếc nóng bỏng đột nhiên trào ra, cùng với nó hung hăng va vào nhau.
      "Bang!"
      Đấu khí hùng mạnh đột nhiên nổ tung, năng lượng mạnh mẹ bùng phát ra.
      " Hắc hắc, nghĩ tới, nguyên lại gian tế chỉ người mà tới năm người, việc chó cắn chủ này là đủ tàn nhẫn a... "
      Bóng đen chậm rãi ra, cước bộ bị chấn lui về phía sau bước, chợt hắc hắc cười rộ lên.
      Nhìn thấy việc đánh lén đột nhiên bị ngăn trở, đặc biệt nhìn thấy người vừa xuất thủ, sắc mặt năm người bọn Ngô Nhai nhất thời trở nên dị thường khó coi.
      Nữ Lâm thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :