Đấu phá thương khung - Thiên Tàm Thổ Đậu(1641C)

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 772: Hành động
      Dịch: Lệ Kiếm ( A Kiếm) - Biên: Lệ Kiếm ( A Kiếm)
      Cách Hắc Sơn xa ở tòa núi . Bóng người chằng chịt, nhưng lại có chút hỗn loạn, mọi người đều an tĩnh ngồi xếp bằng mặt đất, khí tức mạnh mẽ trong người bị áp chế xuống mức thấp nhất.
      đỉnh núi, Tiêu Viêm, Tiêu Đỉnh, Hải Ba Đông cùng đứng song song, thấp giọng chuyện với nhau.
      "Mỹ Đỗ Toa còn chưa đến sao?" chuyện, Hải Ba Đông thoáng cau mày, nhìn về phía Hắc Sơn, .
      "Ta phái người đến thông báo cho nàng, chắc hẳn chỉnh đốn lại cường giả Xà Nhân tộc a." Tiêu Viêm cười cười , mà khi vừa ra, đột nhiên tiếng xé gió từ chân trời truyền đến, chợt rất nhiều thân ảnh lướt đến, chỉ sau vài lần hô hấp, xuất trung của ngọn núi, cuối cùng chậm rãi hạ xuống.
      Bóng người xuất , tự nhiên là Xà Nhân tộc cường giả, mà đầu lĩnh chính là Mỹ Đỗ Toa.
      Nhìn thấy Mỹ Đỗ Toa xuất , Hải Ba Đông cùng mọi người cũng thở ra hơi, nếu lần ám sát này thiếu nàng, như vậy mất lực lượng , bằng vào mình thực lực của Tiêu Viêm, xông vào nơi tụ tập của liên minh tam quân, mức độ nguy hiểm nghi ngờ tăng vọt.
      Hạ xuống đất, ánh mắt thản nhiên của Mỹ Đỗ Toa ngừng lại người Tiêu Viêm chút, sau đó chuyển về phía đám người Hải Ba Đông, mở miệng : "Nếu chuẩn bị đầy đủ, vậy liền xuất phát a."
      Tiêu Đỉnh hơi gật đầu, trầm ngâm : "Lần này ám sát, liền dựa theo kế hoạch, do tam đệ và Mỹ Đỗ Toa nữ vương lẻn vào trong thành, tìm kiếm cơ hội đánh chết Nhạn Lạc Thiên cùng Mộ Lan Tam Lão, nếu hành tung bị phát , hoặc ám sát thất bại, vậy Hải lão cùng mọi người mai phục ở ngoài, lập tức dẫn người đến tiếp ứng, đến lúc đó, nếu như vẫn có cơ hội, tốt nhất là tiêu diệt nhiều hơn vài tên, nếu thực được, lập tức rút lui a, chúng ta thể có tổn thất quá lớn, với tình cảnh tại, chúng ta thể tiếp nhận nổi."
      Nghe vậy. Mọi người đều gật đầu.
      "Ha Ha, như vậy, ta đậy liền ở căn cứ Hắc Sơn chậm rãi đợi tin tốt." thấy thế, Tiêu Đỉnh cười cười, chợt hướng về phía mọi người chấp tay .
      Tiêu Viêm cười gật đầu, sau đó ánh mắt quét về phía Mỹ Đỗ Toa, ánh mắt chạm vào nhau chút, nàng lập tức quay đầu , nhìn thấy bộ dáng này của nàng, Tiêu Viêm cũng chỉ có thể cười khổ tiếng, kéo dài đôi cánh lửa ở sau lưng, chợt bàn tay vung lên, sau đó dẫn đầu phóng lên cao.
      Nhìn thấy Tiêu Viêm bắt đầu hành động, cường giả Viêm Minh ở mặt đất, cũng cấp tốc đem triệu hoán ra đôi cánh đấu khí, sau đó vội vào đuổi theo.
      "Chúng ta cũng thôi, nhớ kỹ, khi ta tiến vào trong thành, các người toàn bộ đều nghe theo mệnh lệnh của Hải Ba Đông, được làm trái, nếu đường có gì bất trắc. Đừng trách bản vương dùng tộc quy hầu hạ!" Mỹ Đỗ Toa quay đầu lại, nhìn đám Xà Nhân tộc cường giả, nhàn nhạt .
      Trong chúng Xà Nhân tộc cường giả, dẫn đầu trong đó có người từng cùng Tiêu Viêm có ít xung đột là nhị thống lĩnh Hắc Độc, bất quá lúc này nghe Mỹ Đỗ Toa , vội vàng gật đầu, bên trong Xà Nhân tộc, đối với uy vọng của Mỹ Đỗ Toa có người nào dám khiêu khích.
      Thấy thế, Mỹ Đỗ Toa lúc này mới khẽ gật đầu, thân hình khẽ động, thân thể lại như mượn chút ngoại lực nào mà treo lơ lửng bầu trời, cuối cùng hóa thành đạo lưu quang đuổi theo đám người Tiêu Viêm phía trước, ở phía sau, chúng cường giả Xà Nhân tộc cũng cấp tốc đuổi theo.
      Tam đại đế quốc mặc dù nghe theo mệnh lệnh của Tiểu Y Tiên, tạm thời lui về, nhưng lại triệt để lui binh, mà lại đóng toàn bộ quân ở tại thành thị nơi giao nhau của biên giới Xuất Vân đế quốc và Gia Mã đế quốc, chuẩn bị tùy thời có thể lần thứ hai đánh vào, lần có thể chiếm được Gia Mã đế quốc.
      Theo như lời của Tiêu Y Tiên, nàng mặc dù nắm quyền ở bên trong Độc tông, mà ở bên trong Xuất Vân đế quốc, cũng có nhiều người nghi ngờ lời của nàng, nhưng Kim Nhạn tông cùng Mộ Lan cốc lại phải là thế lực của Xuất Vân đế quốc, hơn nữa so sánh thực lực chỉnh thể, cũng yếu hơn độc tông, lúc đầu hai đại tông môn nguyện ý xuất ra cường giả đánh Gia Mã đế quốc, tự nhiên là muốn được chia phần, nhưng khi tình sắp thành, Tiêu Y Tiên đột nhiên quyết định buông tha tiến công. Việc này làm cho *lưỡng tông cực kỳ bất mãn.
      *Lưỡng tông: hai môn phái.
      Tùy Nhạn Lạc Thiên cùng Mộ LAN TAM LÃo đều trọng thương, nhưng chỉ cần hai môn phái ở phía sau tiếp tục đưa lực lượng tinh nhuệ, đồng thời đưa ít cao giai đan dược chữa thương tới, hai người tự nhiên là có thể hồi phục thực lực rất nhanh( ta để nguyên văn), đến lúc đó, lại đem lực lượng mạnh nhất, tiêu diệt Gia Mã đế quốc cùng Viêm Minh, cũng phải là chuyện có khả năng.
      Có những suy nghĩ này, lưỡng tông tự nhiên là lui binh, bởi vậy hôm nay tam phương cãi nhau ầm ĩ, làm cho Tiểu Y Tiên cũng có chút đau đầu, dù sao phải lui binh đột ngột, chỉ có lưỡng tông phản đối, mà đến cả độc tông trong Xuất Vân đế quốc cũng có ít người phản đối, bất quá vì sợ uy danh của nàng, mà dám lên tiếng.
      Cho nên , mặc dù là Tiêu Y Tiên quyết định lui binh, nhưng nguy cơ của Gia Mã đế quốc và Viêm Minh cũng chưa được giải trừ, chỉ cần Nhạn Lạc Thiên cùng Mộ Lan Tam Lão còn sống, Kim Nhạn tông cùng Mộ Lan cốc từ bỏ!
      Bởi vậy, hai người này, phải loại bỏ! (tam lão chỉ là )
      Mà trong thời điểm tại. động thủ là thời cơ tốt nhất!
      *****
      Liên minh ba nước đóng tại thành thị ở biên giới, cách Hắc Sơn cứ điểm hơn trăm dặm, lấy tộc độ của đám người Tiêu Viêm, khoảng giờ, là tiếp cận được mục tiêu, gần tòa thành lớn có thung lũng .
      Bời vì sợ cường giả trong thành phát ra khí tức, bởi vậy khi còn cách tòa thành khoảng xa , cường giả của viêm Minh cùng Xà Nhân tộc hạ tốc độ chậm lại, lặng lẽ tiến nhập rừng rậm, cuối cùng bí mật đến trong thung lũng .
      Mặc dù đến gần mục tiêu, mọi người vẫn chưa lập tức động thủ. Mà nghe theo Tiêu Viêm an bài an tĩnh điều tức, cố gắng làm cho trạng thái đề thăng đến tình trạng tốt nhất.
      Bên trong thung lũng trong cây cổ thụ um tùm, Tiêu Viêm ở đó ánh mắt vừa vặn là có thể nhìn thấy tòa thành thị cách đó xa, chỉ thấy ở ngoài thành thường xuyên có binh lính tuần tra, hơn nữa ở thỉnh thoảng cũng nhìn thấy cường giả đấu vương bay ngang qua, như chim ưng ánh mắt ngừng đảo qua quét lại, bất luận có cái gì dị động, đều bị bọn họ ở cao phát đầu tiên.
      "Ở đây phòng ngự quả nhiên sâm nghiêm a, xem ra đối phương cũng có phòng bị..." nhìn thấy cảnh đấu vương cường giả tuần tra, Tiêu Viêm chép miệng, cảm khó giải quyết lắc đầu .
      "Tiểu Y Tiên phải là cho người ngọc phiến sao, đem bóp nát, nàng tự nhiên đem thu lại ít phòng ngự, bất quá tam xem tuần tra ràng phải chỉ có Độc tông cường giả, Kim Nhan tông cùng Mộ Lan cốc cường giả vẫn như cũ làm hết nhiệm vụ của mình." thanh nhàn nhạt phía sau truyền đến, cần quay đầu lại cũng biết, tất nhiên là Mỹ Đỗ Toa.
      "Ân, bất quá cũng có biện pháp, loại tình này vốn mạo hiểm, đợi trời tối, chúng ta hành động, với thực lực hai người chúng ta, chỉ cần cẩn thận chút, cho dù là có đầu vương cường giả tuần tra, hẳn là cũng khó phát ra." Tiêu Viêm gật đầu, giọng .
      Phía sau, cũng truyền đến đạo e hèm trầm thấp, hiển nhiên Mỹ Đỗ Toa cũng có ý kiến gì khác.
      Nghe vậy, Tiêu Viêm cũng nhanh chóng lấy từ trong giới chỉ ra khối ngọc phiến màu xám, sau đó đem bóp nát , làm xong việc này, vỗ vỗ tay, cười :" tại liền chờ trời tối a". quay đầu lại, nhìn thấy gương mặt tinh xảo với vẻ đẹp động lòng người, cũng với vẻ băng lãnh, chần chờ lúc, đột nhiện thấp giọng :" Việc kia.....Ngày hôm qua, xin lỗi...."
      Nghe vậy, Mỹ Đỗ Toa cũng ngẩn ra, con người xinh đẹp đầy mị lực quét về phía Tiêu Viêm, từ khi quen biết tới nay, đây là lần đầu tiên nàng nghe Tiêu Viêm thế.
      "Ngươi cần phải xin lỗi..." nhàng chớp đôi mắt, Mỹ Đỗ Toa nhàn nhạt , nhưng mà tuy ngoài miệng như vậy, nhưng mà chính nàng cũng phát , gương mặt của mình thoáng có điểm nhu hòa, hiển nhiên, Tiêu Viêm xin lỗi, lại có tác dụng .
      Tiêu Viêm có chút xấu hổ cười cười, chà xát tay, : "Thiên Hồn Dung Huyết Đan", ta tại trong khoảng thời gian ngắn thể luyện chết được, chờ ta luyện dược thuật đề thăng lên chút, hẳn là có thể bắt tay vào luyện chế, bất quá ngươi yên tâm, trong vòng hai năm, chắc chắn thành công."
      Mỹ Đỗ Toa gật đầu, đối với chuyện Tiêu Viêm đem việc này để trong lòng, chẳng biết vì sao, trong lòng nàng lại có chút vui mừng, loại tâm tình này đối với người có loại tính cách hỉ nộ vô thương như nàng mà , quả là việc lạ.
      tia oán khí sau khi nghe Tiêu Viêm cuối cùng cũng tiêu tan, Mỹ Đỗ Toa vừa muốn , lông mi đột nhiên gương lên, cánh tay nhắn vung lên, cổ hấp lực mạnh mẽ xuất , chợt con dơi bị hút vào trong tay, ánh mắt đảo qua, nhìn thấy trong chân con dơi có cuộn giấy .
      Gở cuộn giấy xuống, Mỹ Đỗ Toa bấm tay bắn ra, trực tiếp đem con dơi tiến vào trong rừng rậm, sau đó chậm rãi mở ra, giọng :" Là của Tiểu Y Tiên, đây là địa đồ bên trong thành thị, ghi nơi ở của Lạc Nhạn Thiên và Mộ Lan Tam Lão."
      Nghe vậy, Tiêu Viêm trong lòng kinh hỉ, nếu có địa đồ, tránh được việc tìm kiếm, việc này đối với bọn họ mà , đích xác là trợ giúp lớn.
      "Nhạn Lạc Thiên ở thành Bắc, mà Mộ Lan Tam Lão lại ở phía Tây thành, xem ra chúng ta phải tính toán hành động." Mỹ Đỗ Toa trầm ngân :" Nhạn Lạc Thiên tuy là bị trọng thương, nhưng dù sao cũng là Đấu Tông cường giả, chốc lát phản công, cũng cực kỳ khó đối phó, vậy liền giao cho ta , còn Mộ Lan Tam Lão tổn thất người, Tam Thú Man Hoang Quyết thể thi triển ra, chỉ là Đấu Hoàng đỉnh phong cường giả bình thường, với thực lực của người, toàn lực đối phó hẳn cũng phải là vấn đề lớn, như thế nào?"
      "Ân .... vậy ngươi cẩn thận chút." nhìn thấy Mỹ Đỗ Toa đem nguy hiểm phân vào chính mình, Tiêu Viêm có chút cảm động, lập tức cười gật đầu.
      " như vậy...."Mỹ Đỗ Toa thản nhiên cười, như hoa quỳnh nỡ rộ sáng ngời trước mắt Tiêu Viêm.
      "Liền chậm rãi đợi trời tối a."
      Nữ Lâm thích bài này.

    2. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 773: Ám sát!!
      Dịch: sniper.013.vn (A Nề) - Biên: AZ11 (A Néo)
      Trong bóng đêm, đám người Tiêu Viêm im lặng bí mật tiến tới. Khi trăng rằm như chiếc bánh xe chậm rãi leo lên bầu trời ở trong rừng rậm dưới thung lũng truyền ra động tĩnh rất
      “Hải lão, nếu lần này tiến hành ám sát thuận lợi, các vị cần lộ diện, còn nếu như thất bại vậy cần các vị tiếp ứng” Cùng Mỹ Đỗ Toa chuẩn bị xong, Tiêu Viêm quay sang Hải Ba Đông trầm giọng
      “Ân” Hải Ba Đông gật đầu, sắc mặt ngưng trọng :”Cần thận chút, ta chú ý tới tình trạng trong thành”
      Tiêu Viêm mỉm cười quay sang Mỹ Đỗ Toa thấp giọng: ” thôi”
      Nghe vậy, Mỹ Đỗ Toa đổi thân hắc y gật đầu, thân hình vừa động liền ra giữa trung. Rất xa trong bóng đêm bao phủ tòa thành vẫn như cũ với những lớp phòng thủ sâm nghiêm.
      Bởi vì sợ tạo ra động tĩnh quá lớn, Tiêu Viêm dùng hỏa dực đấu khí mà đem Tử Vân Dực lâu dùng gọi ra. Mặc dù Tử Vân dực tốc độ thua xa đôi cánh từ đấu khí nhưng lại ngụy trang rất tốt trong đêm. Hơn nữa lần này là đến ám toán chứ phải tới công thành chiến
      Chấn động Tử Vân dực thân hình Tiêu Viêm từ từ bay lên , cuối cùng ánh mắt gặp ánh mắt Mỹ Đỗ Toa, hai người hóa thành hai đạo hắc ảnh, dưới che dấu của màn đêm mà bay
      Lấy tốc độ của hai người chỉ mấy nhịp hô hấp là đến cách tường thành xa. Ánh mắt đảo qua, cả hai lặng lẽ thở dài hơi, hơn phân nửa đấu vương tuần tra bên kia bị triệu hồi. Đám binh lính còn lại tuy đông nhưng chân chính hầu như thể tạo dược uy hiếp quá lớn tới hai người bọn họ
      Hai người im lặng chờ đợi trong bóng tối. Khi hai gã đấu vương giao nhau lộ ra chỗ trống, hai người hóa thành hai đạo bóng đen nhanh như thiểm điện lao vào thành rồi chui vào căn phòng như bóng ma
      “Tách ra . Nhớ đắc thủ lập tức rời , về căn cứ Hắc Sơn tập hợp” Tiêu Viêm liếc nhìn mấy bóng người bay qua bay lại trời, ghé sát tai Mỹ Đỗ Toa hạ thấp thanh .
      Nghe vậy Mỹ Đỗ Toa hơi chút chần chờ, nàng rời khỏi đây tự nhiên là có bao nhiêu trở ngại. Vấn đề là Tiêu Viêm khi bị chúng cường giả vây công, muốn chạy trốn cũng có vài phần nguy hiểm.
      “Ha hả, yên tâm . Mặc dù ta phải Đấu Tông cường giả nhưng nếu muốn chạy trốn, có bao nhiêu đấu hoàng có thể ngăn cản ta” Như cảm nhận được đôi mắt hơi chút chần chờ nhìn mình chăm chú, Tiêu Viêm mỉm cười thấp giọng .
      “Ân, vậy ngươi cẩn thận chút” Thấy Tiêu Viêm vậy Mỹ Đõ Toa cũng khẽ gật đầu giọng.
      “Ân”
      Mỹ Đỗ Toa tiếp tục gật đầu, cũng chút nào kéo dài thời gian, ánh mắt giữa trung hơi chớp động. Chợt thân hình vừa động, thân hình như tia chớp phóng
      Đưa mắt nhìn thân ảnh Mỹ Đỗ Toa rời . Tiêu Viêm thở dài hơi, xác định phương hướng rồi bay theo chiều ngược lại
      Trong thành thị, ngồi mái nhà tòa lầu các lớn Tiểu Y Tiên nhắm chặt hai mắt đột nhiên mở ra. Ánh mắt tại nơi Mỹ Đỗ Toa cùng Tiêu Viêm lướt qua, chợt mi mắt cụp xuống thấp giọng lẩm bẩm: “Ta có khả năng làm, làm hết, có thể thành công hay phải xem chính các ngươi”
      Mộ Lan cốc doanh địa, tọa lạc tại mảnh đất phía Tây Bắc trong thành, khác với phần còn lại, nơi này tuy ban đêm nhưng đèn đuốc sáng trưng. Dưới đất quân lính võ trang đầy đủ ngừng tuần tra, trời Đấu Vương cường giả cũng bay qua bay lại. Ngoài ra mấy tiễn tháp xung quanh cũng mai phục ít cao thủ, ánh mắt sắc bén mà ác độc của họ ngừng đảo qua phía doanh địa, tùy thời sẵn sàng hành động. Xem nơi này phòng bị xâm nghiêm như vậy tất có gì đó cần bảo vệ
      Ngoài doanh địa trong bóng đêm chợt bóng người mơ hồ ra, Chợt men theo chỗ trống lớn chỗ lan can bên cạnh những cột gỗ lớn mà vào.
      Tuy nơi này phòng ngự sâm nghiêm nhưng khuyết thiếu cường giả đấu tông tọa trấn, với Tiêu Viêm cũng có mấy tác dụng. Tuy cũng chỉ có cấp bậc Đấu Hoàng nhưng nhờ linh hồn cảm ứng cũng giúp hạn chế khả năng bị lộ
      Cả doanh địa tuần tra sâm nghiêm nhưng ai phát đạo bóng đen nhanh chóng tiếp cận dải đất trung tâm
      Khi Tiêu Viêm tiến vào Mộ Lan Cốc doanh địa Mỹ Đỗ Toa cũng xâm nhập Kim Nhạn tông, tòa chiến địa cực lớn cũng cực kì xa hoa
      Ánh mắt xuyên qua khe hở của mái ngói, Mỹ Đỗ Toa đảo mắt qua, bên trong vọng ra từng đạo tiếng rên rỉ của nữ tử và từng tràng cười quen thuộc của nam tử. Trong mắt nàng càng thêm hàn ý, sớm nghe tông chủ Kim Nhạn tông cực kỳ phong lưu, nghĩ tới ngay tại đây cũng tìm đến cảm giác khoái hoạt phong lưu
      Từ đầu ngón tay bắn ra luồng thất thải năng lượng nhưng lại dị thường nồng đậm, chậm rãi ngưng tụ
      Năng lượng ngưng tụ nhưng Mỹ Đỗ Toa chưa lập tức hành động, Con mắt khép hờ như tiến vào trạng thái tu luyện, cơ thể chút nhúc nhích nhưng nơi đầu ngón tay năng lượng ngày càng tích tụ.
      Chân chính sát chiêu, kích tất sát
      Mà ám sát, cũng đồng dạng chỉ dùng kích, vì vậy nàng muốn nắm vững thời cơ
      Mộ Lan cốc doanh địa, tại dải đất trung tâm tòa lều trại khổng lồ tọa chấn, tại góc khuất của lều trại này bóng đen từ từ ra
      Ánh mắt nhìn chăm chú vào lều trại. lát sau khí thoáng lên đạo tia lửa, chợt mái lều to lớn lộ ra lỗ thủng, mà tình hình trong lều cũng bị thu lại
      Dưới ánh sáng của những ngọn đèn dầu to lớn cũng chỉ có ba bóng người già nua, tự nhiên chính là Mộ Lan tam lão. Giờ khắc này ba người đều ngồi thành hình tam giác, mắt nhắm nghiền, người bọn họ toát ra cỗ năng lượng màu đỏ dị, cỗ năng lượng này tuần hoàn quanh ba người sau đó chui vào người có hơi thở yếu nhất. Hiển nhiên vị Mộ Lan cốc trưởng lão này chính là Hổ đầu nhân trưởng lão ngày đó bị Tiêu Viêm đánh trọng thương, mà xem bộ dáng bọn họ hẳn là liên hợp chữa thương.
      “Tam Thú Man Hoang Quyết quả nhiên thần diệu, lại có thể giúp nhau chữa thương, hơn nữa hiệu quả còn có chút xa xỉ, hổ là công pháp cao thâm nhất của Mộ Lan Cốc a” Nấp phía ngoài quan sát, Tiêu Viêm nhìn bộ dáng ba người trong lòng khỏi kinh ngạc, vị trí của Tam Thú Man Hoàng Quyết trong lòng cũng được đề cao rất nhiều. Nếu trong Viêm Minh cũng có người tu luyện pháp quyết này hiệu quả tí nào
      nhàng thở hơi, Têu Viêm dần ngưng đọng tinh thần, đấu khí trong cơ thể cũng lặng yên vận chuyển
      Trong trướng bồng, quá trình chữa thương kéo dài thêm tầm mười phút mới dần đình chỉ, ba người cũng chậm rãi mở mắt
      “”Thế nào? ” Nhìn đạo huyết sắc năng lượng từ từ tiến vào cơ thể Hổ đầu trưởng lão, hai người còn lại thở phào nhõm, mở miệng hỏi
      khôi phục ít, bất quá thương thế vẫn còn rất nặng, chỉ sợ phải đem lục phẩm đan dược tàng chữ trong cốc kia dùng mới có thể …” Sắc mặt Hổ đầu trưởng lão trầm
      " nghĩ tới tiểu tử kia lại có thủ đoạn như thế, là xem thường " vị Mộ Lan trưởng lão cau mày .
      "Lần này chỉ là chịu thiệt vì trở tay kịp mà thôi, hơn nữa cùng Nhạn Lạc Thiên thi triển cái hoả liên kia, cũng hẳn là có tiêu hao rất lớn, trong khoảng thời gian ngắn, có khả năng lại khôi phục" Hổ đầu trưởng lão trong mắt lên chút vẻ oán độc , : "Chờ tinh nhuệ cường giả trong cốc đến, lúc đó lại tiếp tục liên hợp với Kim Nhạn tông, xem như Độc Tông tham dự nữa, tất nhiên muốn đem Viêm Minh chém giết máu chảy thành sông là thể được!"
      Hai gã trưởng lão còn lại cũng trầm gật gật đầu, lần này liên hợp tiến công Gia Mã đế quốc, nếu là công mà lui, ngày sau tại Tây Bắc địa vực, Mộ Lan cốc bọn họ còn có thể sống yên sao? Về sau mặc dù là tham gia tông môn đại hội, tất nhiên cũng phải chịu ít trào phúng.
      "Ô! "
      Ngay khi hai người vừa mới gật đầu đột nhiên đạo thanh bén nhọn chói tai vang lên khắp doanh địa.
      Nghe thấy tiếng động sắc mặt Mộ Lan Tam Lão chợt biến đổi, cơ hồ thân hình vừa động liền đem vị Hổ đầu trưởng lão trọng thương che ở phía sau.
      Mà khi thân hình bọn họ vừa động, lều trại chợt vỡ ra, bóng người bao bọc trong ngân sắc quang mang lướt vào cùng kình phong sắc bén
      "Tiêu Viêm?! Ngươi quả nhiên đến đây!"
      Nhìn bóng người nhanh như tia chớp màu bạc, đồng tử Mộ Lan Tam Lão nhất thời thu , chợt hét lớn. Cùng lúc đó đấu khí hung hồn phát ra, chợt hai người liên thủ, quyền đầu nhắm thẳng bóng người lao tới
      Hai đạo quyền ảnh, kéo theo kình phong hung mãnh nhanh như thiểm điện, trong nháy mắt oanh kích thân thể bóng trắng kia.
      "Phốc!"
      Gặp đòn nghiêm trọng, bóng trắng cả người trận kịch liệt run rẩy,trong ánh mắt kinh hãi của Mộ Lan Tam lão chậm rãi tiêu tán...
      "Ảo ảnh?!"
      có kinh nghiệm cùng Tiêu Viêm giao thủ, hai vị trưởng lão trong lòng nhanh chóng lên, chợt mạnh mẽ hoảng sợ xoay người, chỉ thấy đạo hắc ảnh, quỷ mỵ đứng ở bên cạnh Hổ đầu trưởng lão, bàn tay như ưng trảo, chặt chẽ siết lấy cổ.
      Nhìn thấy hai người kia nhìn lại, hắc bào thanh niên mỉm cười. Dưới ánh đèn rực rỡ hàm răng trắng lộ ra làm bọn họ lạnh cả người.
      “Cùng chiêu số mà chịu thiệt hai lần. Đây là các ngươi ngu ngốc hay là ta gặp may?”
      Nữ Lâm thích bài này.

    3. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 774: Lấy ít địch nhiều
      Dịch: Naron (A Rón) - Biên: AZ11 (A Néo)
      “Tiêu Viêm, rốt cuộc ngươi muốn như thế nào đây?”
      Nhìn thủ trảo của Tiêu Viêm đặt tại chỗ yết hầu của trưởng lão Hổ đầu, hai trưởng lão của Mộ Lan cốc dám có chút dị động, giờ phút này chỉ cần người kia khẽ vận kình là Hổ đầu trưởng lão kia mất mạng đương trường ngay, ném chuột sợ vỡ đồ, hai người chỉ có thể lớn tiếng quát hỏi.
      có gì, chỉ là trảm thảo trừ căn mà thôi.” Tiêu Viêm khẽ cười, thanh lại có chút dửng dưng.
      Nhưng mà lời thản nhiên như thế, lại làm cho lòng của Mộ Lan Tam Lão trầm xuống, bọn họ dù có đề phòng, nhưng vẫn lường được việc Tiêu Viêm dám mạo hiểm lớn như vậy, đến tận nơi đóng quân liên minh của ba nước để đánh lén họ.
      “Nếu ngươi giết , đó làm đối địch hoàn toàn với Mộ Lan cốc, đến lúc đó, chỉ sợ chết thôi!” thanh hung dữ của vị Mộ Lan trưởng lão bên trái vang lên, ánh mắt trầm nhìn Tiêu Viêm.
      “Viêm Minh ta thiếu chút nữa bị các ngươi tiêu diệt, lời này bây giờ mới , có phải hơi trễ ?” Tiêu Viêm cười nhạt . Nhưng trong lòng lại lên sát khí, mà vừa chuyện, bàn tay khẽ nắm mạnh lại, mặt tên Hổ đầu nhân trưởng lão kia nhất thời đỏ lên, miệng há hốc, ngừng thở hổn hển.
      Mặt hai gã trưởng lão Mộ Lan cốc hơi run rẩy, lát sau mới hít sâu hơi, nén cơn giận trong lòng : “Tiêu Viêm, chỉ cần ngươi buông tha , ta có thể thề ngay tại đây, Mộ Lan cốc về sau tuyệt xung đột với ngươi cùng Viêm Minh, như thế nào?”
      " được”. Tiêu Viêm mỉm cười
      Đồng tử hai gã trưởng lão Mộ Lan cốc khẽ co lại, bàn tay để sau lưng kết thủ ấn tiếng động, miệng trầm giọng : “Nếu ngươi vẫn thỏa mãn, ta có thể dùng Tam Thú Man Hoang Quyết của Mộ Lan cốc ta để đổi lấy, thế nào? Thứ này chính là công pháp Địa giai trung cấp, uy lực ra sao, ngươi cũng tự mình trải qua rồi.”
      “Tam Thú Man Hoang Quyết? " Nghe được lời này, ánh mắt Tiêu Viêm khẽ lay chuyển, mà vừa nhìn thấy bộ dáng này, trong mắt của hai gã trưởng lão Mộ Lan cốc bỗng xẹt qua nét đắc ý, nhưng mà còn đợi cho bọn tiếp, Tiêu Viêm cười cười : “Ta rất hứng thú với công pháp đó, nhưng mà, vẫn phải chết!”
      đến đó, ánh mắt Tiêu Viêm lạnh như băng, ngọn lửa xanh bỗng trào ra bàn tay, bỗng bóp mạnh, nhất thời giữa sóng lửa bao phủ, trực tiếp xuyên qua cổ họng của Hổ đầu trưởng lão!
      Rắc rắc!
      cột máu phun ra, lưu lại vết máu chói sẫm nền vải trắng trong liều.
      Ngơ ngác nhìn sinh cơ trong ánh mắt dần mất , sau đó thân thể mềm nhũn của Hổ đầu trưởng lão chậm rãi rơi xuống, khóe mắt hai gã trưởng lão Mộ Lan cốc như muốn nứt ra, chỉ cần cho bọn chút thời gian nữa, là có thể vận Tam Thú Man Hoang Quyết, đem lực lượng dung hợp vào trong cơ thể Hổ đầu trưởng lão, khi đó phá vỡ kiềm chế của Tiêu Viêm là rất dễ dàng, nhưng là… chỉ kém chút nữa thôi…
      “Tên tạp chủng Tiêu Viêm này, hôm nay lão phu nhất định nghiền xương ngươi thành tro!”
      Tiếng hét phẫn nộ vang lên, chợt đấu khí hùng hồn từ trong hai cơ thể trưởng lão đột nhiên bùng phát ra, đấu khí tạo thành tiếng nổ, trực tiếp xé rách cửa lớn, nhất thời, tình hình bên trong liền bại lộ trước mắt của các cường giả Mộ Lan cốc tuần.
      Sắc mặt Tiêu Viêm băng hàn, máu ngón tay bị ngọn lửa làm cho bốc hơi, bằng vào linh hồn cảm giác mạnh mẽ, dĩ nhiên biết hai lão này làm cái gì trong bóng tối, chẳng qua chỉ muốn câu giờ thôi, coi là mao đầu tiểu tử mới ra đời sao?
      "Bắt lấy cho ta! Bất luận sống chết!” Ngón tay Mộ Lan trưởng lão chỉ vào Tiêu Viêm, tiếng rống giận dữ vang vọng khắp doanh địa, Hổ đầu trưởng lão chết , đối với Mộ Lan cốc bọn đả kích rất lớn. Mất , Tam Thú Man Hoang Quyết liền cách nào thi triển được, vậy là Mộ Lan cốc bọn họ liền mất thực lực chấn nhiếp các thế lực dòm ngó khác, đối với Mộ Lan cốc bọn , đó chính là nguy hiểm trí mạng!
      Bởi vậy, giờ phút này hai gã trưởng lão Mộ Lan cốc mới phẫn nộ như thế.
      Tiếng hô của Mộ Lan cốc trưởng lão vừa dứt, các doanh trại bên kia liền xuất vô số bóng người, nhanh chóng bay lên mảnh đất ở giữa, đỉnh lều, ánh mắt băng hàn nhìn chăm chăm vào Tiêu Viêm, trong mắt tràn nghập sát ý, giống như muốn đem thây Tiêu Viêm chém thành vạn đoạn mới hả dạ.
      Nhìn nhiều cường giả như vậy xuất , sắc mặt Tiêu Viêm hơi đổi, bằng vào linh hồn cảm giác, có thể cảm nhận được, nơi này có ba vị cường giả Đấu Hoàng, thêm Mộ Lan nhị lão nữa là chừng năm người, nếu họ liên thủ, cho dù là Tiêu Viêm cũng đành tạm lánh mũi công.
      Đương nhiên, cũng phải Tiêu Viêm nghĩ tới việc chạy trốn, mà là chạy được. Cường giả của Mộ Lan cốc ràng có kinh nghiệm chiến đấu cực kỳ phong phú, vừa xuất chặn tất cả đường lui trời, bởi vậy, muốn trốn chỉ cách ngạnh tiếp xuyên qua.
      Trong lòng lên ý nghĩ như thế, Tiêu Viêm đột nhiên ngồi chồm hổm, dưới vô số ánh mắt kinh ngạc, mạnh mẽ cắt đứt ngón tay của Hổ đầu trưởng lão, lấy giới chỉ đó bỏ vào trong ngực. Bàn chân dậm mạnh cái, thân hình đột nhiên vọt mạnh lên trời.
      “Ngăn lại! Ngăn lại cho ta! Bất luận sống chết! Ai giết được , liền trực tiếp thăng lên thành Ngoại cốc trưởng lão!”
      Mộ Lan nhị lão bởi vì hành động của Tiêu Viêm mà sững sờ trong giây lát, đợi đến lúc họ phản ứng, giống như con mèo bị đạp phải đuôi, dậm chân nhảy lên, khàn giọng hét giận dữ.
      Phần thưởng mà Mộ Lan nhị lão hứa hẹn dường như rất hấp dẫn với các cường giả ở Mộ Lan cốc, lập tức ánh mắt mấy cường giả bầu trời đỏ lên, đám rống lên giận dữ, điên cuồng bay về hướng Tiêu Viêm.
      Hỏa dực sau lưng Tiêu Viêm khẽ run lên, tránh va chạm với gã cường giả Đấu Hoàng trước mặt, sắc mặt lạnh lẽo đánh về gã cường giả Đấu Vương bên cạnh, hỏa mang dữ dội bạo phát ra, đấm trực tiếp đánh nát đầu của người đó như là đánh trái dưa tây vậy.
      quyền đánh chết gã Đấu Vương cường giả, khuôn mặt Tiêu Viêm có dính chút máu, đôi mắt đen dần dần xuất chút khát máu, lại lần nữa vọt tới trước, liều mạng bay ra ngoài doanh địa.
      “Bành!”
      Nắm tay được Lưu Ly Liên Tâm Hỏa bao phủ va chạm mạnh mới cường giả Đấu Hoàng, năng lượng hùng hồn nổ tung lúc hai người tiếp xúc tạo thành kình phong, bả vai Tiêu Viêm khẽ run lên, mà tên kia có thực lực ước chừng tinh Đấu Hoàng lại bị đòn nghiêm trọng, cấp tốc lui về sau, trong lúc lui lại miệng còn phun ra hai ngụm máu tươi, trong mắt tràn ngập kinh hãi, nhìn toàn thân Tiêu Viêm bị máu tươi bao phủ, chỉ sợ cũng đoán được, bản thân chỉ qua hiệp, đều ở cùng cấp bậc lại bại trong tay Tiêu Viêm thê thảm như thế.
      Bất quá, Tiêu Viêm mặc dù quyền đả thương tên cường giả Đấu Hoàng kia, nhưng người đó ràng làm chậm lại tốc độ của Tiêu Viêm trong nháy mắt, mà trong cái chớp mắt này, Mộ Lan nhị lão nhìn Tiêu Viêm với ánh mắt oán độc cũng đột nhiên tấn công, trước sau, trong miệng phát ra tiếng rống giận điên cuồng, tia máu tay ngưng tụ, cuối cùng hóa thành đầu gấu cùng đầu sư tử dữ tợn!
      "Hung Hùng Toái Địa Quyền! "
      "Sư Thốn Kính! "
      Cảm nhận được thế công huyết tinh lăng lệ trước sau kia cơ hồ như phong tỏa tất cả đường lui, sắc mặt Tiêu Viêm khẽ ngưng trọng, thủ ấn vừa động, làn sóng lửa màu xanh biếc vô cùng ngưng tụ lấy thân thể làm trung tâm, hướng về bốn phương tám hướng quét ra.
      "Hỏa Hoàn Bạo! "
      Tiếng quát vừa dứt, làn sóng lửa màu xanh biếc cũng va chạm mãnh liệt với kích cường hãn của Mộ Lan nhị lão, lập tức vang lên tiếng năng lượng nổ như là sấm sét vang vọng nơi chân trời.
      Cuồng bạo năng lượng nhanh chóng khuếch tán, hỏa hoàn dần dần biến mất, Tiêu Viêm lại như cũ cảm thấy được hai cỗ ám kình xâm nhập vào cơ thể, đánh thẳng vào trước ngực, làm cho phát ra tiếng rên đau đớn.
      Tiêu Viêm bị thương, Mộ Lan nhị lão kia cũng bị Lưu Ly Liên Tâm Hỏa nổ mạnh làm nắm đấm chảy máu đầm đìa, hiển nhiên, lần này đối chọi, song phương đều có thương tổn.
      Tạm thời đánh lui Mộ Lan nhị lão, Tiêu Viêm còn chưa kịp thở dốc, bị mười mấy đạo kình khí từ bốn phương tám hướng lao tới, bao lấy toàn bộ các chỗ yếu hại người Tiêu Viêm, hiển nhiên sau khi nếm qua thế công cận thân sắc bén của Tiêu Viêm, các cường giả Mộ Lan cốc bên kia bắt đầu tránh cận chiến, mà lựa chọn quấy nhiễu hành động của Tiêu Viêm bằng đấu khí.
      Mặc dù đấu khí công kích đó tia Tiêu Viêm cũng để trong mắt, nhưng trơ mắt nhìn nhiều thế công như vậy đồng thời đánh xuống, ngay cả cũng thể bình yên vô mà tiếp lấy, nên lập tức sử dụng Lưu Ly Liên Tâm Hỏa tạo thành hỏa giáp màu xanh biếc bao bọc bên ngoài.
      Đùng! Đùng!
      Mặc dù có ít đấu khí bị Tiêu Viêm đánh tan, tuy nhiên có hơn mười đạo đấu khí đánh vào hỏa giáp, năng lượng khí lãng nổ tung kịch liệt, làm cho đấu khí trong người Tiêu Viêm chấn động ngớt.
      “Mẹ nó… cứ tiếp tục như thế, mình chôn thây nơi đây mất!” Mặc dù các đạo đấu khí đó vẫn chưa tạo thành thương thế quá lớn cho Tiêu Viêm, nhưng lại làm cho tốc độ chậm lại rất nhiều, mà mới chậm lại lát, Mộ Lan nhị lão cùng các cường giả Đấu Hoàng khác điều tức xong, mắt lộ ra hung quang, nhìn chằm chằm vào Tiêu Viêm, các đấu kỹ có uy lực mạnh mẽ cũng nhanh chóng ngưng tụ xong.
      Cảm thụ được chung quanh các đấu kỹ cấp tốc ngưng tụ, trong lòng Tiêu Viêm hơi chùng xuống, lúc nảy sinh ra ý ác độc là thi triển Phật Nộ Hỏa Liên để nổ chết hết tất cả các vương bát đản này đạo lưu quang từ phía xa cấp tốc bay tới, vài cái chớp mắt mạnh mẽ xông thẳng vào giữa đám đông hỗn loạn này, chợt thân thể thướt tha, uyển chuyển lên trước mặt Tiêu Viêm, bàn tay mềm mại khẽ run liền đánh tan tác các đạo đấu khí dữ dội bắn tới từ chung quanh.
      Bóng đen hơi quay đầu lại, liền lộ ra hai gò má tinh xảo tuyệt mỹ, đúng là Mỹ Đỗ Toa!
      Ánh mắt nàng lướt qua các vệt máu tươi người Tiêu Viêm, cảm ứng được hơi thở có chút hỗn loạn, nhất thời đôi mắt hẹp dài tràn ngập nét dị lên sát ý hàn.
      “Kế tiếp, giao cho ta , hai lão già này ta khiến chúng trả giá đắt.”
      Nữ Lâm thích bài này.

    4. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 775: Thu hoạch phong phú
      Dịch: trungnhau (A Nhậu)
      Nhìn Mỹ Đỗ Toa xuất tại trước mặt, Tiêu Viêm khẽ thở phào nhõm, cường giả đối phương nhiều lắm, nếu phải liều mạng xông vào mà ... tự nhiên cũng có thể rời . Bất quá kiên tiên quyết là phải thi triển Phật Nộ Hỏa Liên giết chết một đám người, mà khi thi triển Phật Nộ Hỏa Liên, Tiêu Viêm cũng sẽ cảm thấy suy yếu, nếu đường tái xuất tình huống khác, thì sẽ còn nhiều lực tự bảo vệ mình.
      "Ngươi bên kia làm xong chưa?" Ánh mắt quét nhìn bốn phía, Tiêu Viêm lên tiếng hỏi.
      "Ân!" Mỹ Đỗ Toa nhẹ gật đầu, đối phó Nhạn Lạc Thiên vẫn tốn nhiều khí lực, thậm chí thuận lợi ngoài dự liệu của nàng, bất quá có thể làm cho tên kia chết trong sự vui sướng, cũng coi như xứng với thực lực Đấu Tông.
      "Ngươi trước, ta cản phía sau, nếu tiếp tục kéo dài hồi, chỉ sợ cường giả Kim Nhạn tông tới." Mỹ Đỗ Toa quay đầu lại với Tiêu Viêm.
      Tiêu Viêm thoáng chần chờ, chợt gật đầu cái, cũng tiếp tục lời vô nghĩa, thân hình chợt động, liền trực tiếp đột phá vòng vây lao ra.
      Mỹ Đỗ Toa xuất , nghi ngờ khiến cho cường giả Mộ Lan cốc ở đây sắc mặt trở nên khó nhìn hơn nhiều. Gần năm giao thủ, bọn họ tất nhiên hiểu người trước mặt mạnh mẽ như thế nào, nếu mà trước kia bằng vào Tam Thú Man Hoang Quyết, Mộ Lan Tam Lão còn có thể chống lại đôi chút, nhưng hôm nay ba người thiếu một, công pháp mất hiệu quả. Bằng vào thực lực Đấu Hoàng đỉnh muốn cùng Mỹ Đỗ Toa giao thủ, nghi ngờ đó là chuyện thể.
      Đôi mắt đẹp đảo qua Mộ Lan Nhị lão, bàn tay mềm nắm chặt, thanh thất thải xà kiếm liền ra, trong mắt xẹt qua chút sát khí, thân hình chợt động, uyển chuyển quỷ mị lao tới hai người.
      "Ngăn nàng lại!"
      Nhìn thấy Mỹ Đỗ Toa cử động, sắc mặt Mộ Lan nhị lão nhất thời đại biến, gấp giọng quát. Bọn họ cũng phi thường ràng, lấy thực lực hai người giờ phút này là phải đối thủ của Mỹ Đỗ Toa. Mất Tam Thú Man Hoang Quyết, bọn họ chỉ là Đấu Hoàng đỉnh cấp mà thôi.
      Nghe được tiếng quát của Mộ Lan nhị lão, cường giả Mộ Lan cốc chung quanh sau chút chần chờ, đành phải hung hăng cắn răng cái, sau đó ào lên ngăn trở Mỹ Đỗ Toa. Đấu khí trong cơ thể thi triển đến mức tận cùng, tại trong trời đêm mang theo từng đạo kình khí xé rách khí bén nhọn tiếng vang.
      Đối với công kích bốn phương tám hướng dữ dội lướt đến, sắc mặt Mỹ Đỗ Toa chút biến hóa nào. Bàn tay vừa động, nhất thời vô số đạo thất thải năng lượng từ trong cơ thể bùng phát ra, tựa như vô số thất thải cự xà ào ào phóng ra chống đỡ từng đạo từng đọa công kích, mang theo tiếng nổ vang dội kịch liệt. Năng lượng nổ mạnh bùng phát trong khí, ít cường giả Mộ Lan cốc thực lực kém chút, tại này cỗ kình khí đánh sâu vào, sắc mặt tái nhợt, kinh hãi vội vàng lui về phía sau.
      Mỹ Đỗ Toa bình thản quay mắt nhìn về phía phần đông cường giả vây công, chưa từng tạo chút trở ngại nào đối với mình. Đấu Tông thực lực quả nhiên tầm thường.
      Mà so với nàng thì Tiêu Viêm lại có chút chật vật, mặc dù danh nghĩa nếu toàn lực thi triển có thể cùng Đấu Tông cường giả chiến một trận, nhưng phải đem hết toàn lực mới được. Hơn nữa, đánh xong trận, bản thân mặc dù có thể may mắn bị thương nặng cũng sẽ rơi vào trạng thái suy nhược. Mặc kệ Tiêu Viêm có đấu kỹ cường hãn cỡ nào thì thực lực vẫn chỉ là tinh Đấu Hoàng, so với Đấu Tông cường giả chân chính vẫn có chênh lệch rất lớn.
      Cường giả Mộ Lan cốc liên thủ vẫn chưa làm cho Mỹ Đỗ Toa bị đình trệ, bởi vậy thân hình sau vài cái thoáng , liền trực tiếp xuất bên cạnh Mộ Lan nhị lão lui về phía sau, khuôn mặt tinh xảo toát ra chút lạnh lẽo.
      Nhìn thấy Mỹ Đỗ Toa trực tiếp xông qua nhiều cường giả ngăn trở như vậy, sắc mặt Mộ Lan Nhị lão cũng kịch biến. Thân hình lui về phía sau, gầm lên một tiếng giận dữ, hai tay hai người đan lại, năng lượng huyết sắc nồng đậm nắm tay ngưng tụ, nháy mắt sau mang theo luồng kình phong màu đỏ mãnh liệt nhắm hướng Mỹ Đỗ Toa oanh kích.
      Ánh mắt thoáng nhìn hai người vùng vẫy, bàn tay Mỹ Đỗ Toa nhẹ nhàng tiếp đỡ nắm đấm của hai người, thất thải năng lượng ào ào tuân ra.
      “Phụt!”
      Nhìn như khẽ chạm nhau, nhưng Mộ Lan nhị lão lại run rẩy dữ dội tựa như trúng một đòn nghiên trọng, máu tươi từ trong miệng phun ra, bay ngược lại rơi xuống mặt đất.
      " có Tam Thú Man Hoang Quyết, các ngươi hợp lại phải đối thủ bổn vương!" Chỉ với kích khiến Mộ Lan Nhị lão chật vật như vậy, Mỹ Đỗ Toa khỏi cười lạnh tiếng.
      Để lại một vệt dài mặt đất, Mộ Lan Nhị lão cũng cực độ hoảng sợ, thân thể vừa mới dừng lại, dường như là hẹn mà cùng gặp, hai người tách ra hai hướng chạy trốn.
      Nhưng thân hình hai người vừa mới chuyển động, đạo thất thải hàn quang mang theo kiếm quang sắc bén nháy mắt xuyên qua người, máu tươi phụt ra từ sau lưng người này.
      Gã Mộ Lan trưởng lão còn lại khi nhìn thấy máu tươi phun ra từ đồng bọn, trong lòng cả kinh. ngờ với thực lực của bọn họ, Mỹ Đỗ Toa giết họ thoải mái tựa như giết gà, thực lực Đấu Tông cường giả quả nhiên khủng bố.
      Trong lòng sợ hãi, tốc độ chạy trốn của Mộ Lan trưởng lão này đột nhiên nhanh hơn. Thế nhưng thân hình đột nhiên dừng lại, mặt xuất hiện vẻ kinh hãi cùng đình trệ. Vào giờ khắc này, có chút gian nan chậm rãi cúi đầu, nhìn máu tươi mũi kiếm, sinh cơ tiêu tán trong nháy mắt. Mộ Lan trưởng lão cuối cùng trước ánh mắt hoảng sợ vô số người đã chết .
      Thất thải xà kiếm trong tay chậm rãi tiêu tán, ánh mắt Mỹ Đỗ Toa lạnh lùng chậm rãi tảo động, cường giả Mộ Lan cốc chung quanh kinh hãi vội vàng lui về phía sau. Ở trong lòng bọn họ, Mỹ Đỗ Toa tựa như hung thần ác sát, vừa rồi ngắn ngủn vài hiệp, liền trực tiếp đem hai gã cường giả Đấu Hoàng đỉnh phong đánh chết, thủ đoạn bực này tàn nhẫn. Thu hồi ánh mắt, Mỹ Đỗ Toa khom người, trước mặt vô số người, tước nạp giới ngón tay của tên Mộ Lan trưởng lão, sau đó chậm rãi quay lại, lấy luôn nạp giới người của tên trưởng lão còn lại, làm xong việc này mới chậm rãi bay lên , thân hình hóa thành luồng ánh sáng nhằm hướng ngoài doanh địa lao .
      Trước hành vi kiêu ngạo cực độ của Mỹ Đỗ Toa, các cường giả Mộ Lan cốc, tất nhiên ai dám ra tay ngăn trở. Bởi vì bọn họ đều biết, đối với Đấu Tông cường giả, bọn họ căn bản có lực hoàn thủ. Đêm nay, Mộ Lan cốc quả thật tổn thất thảm trọng, toàn bộ doanh địa máu chảy thành sông. Tiêu Viêm cùng Mỹ Đỗ Toa một đường hề trở ngại thoát khỏi doanh địa. Mỹ Đỗ Toa liếc mắt nhìn Tiêu Viêm dừng tại giữa trung. Tựa như nhìn thấy nàng, hắn thở phào nhẹ nhõm : " mau, cường giả Kim Nhạn tông sẽ mau tới đây."
      Nghe vậy, Mỹ Đỗ Toa liếc mắt nhìn về phía tây, thấy rất nhiều đạo lưu quang rống giận lướt đến. Hiển nhiên, người Kim Nhạn tông bên kia đã phát hiện tông chủ bọn họ bị ám sát.
      Khẽ gật đầu, Mỹ Đỗ Toa thân hình chợt động, xuất bên cạnh Tiêu Viêm, trong sự kinh ngạc của hắn nhẹ nhàng nắm tay, hai người tựa như lưu tinh vụt bay trong đêm tối nhằm hướng thành trì bên ngoài nhanh chóng rời .
      Với khí tức cường đại Mỹ Đỗ Toa, ít cường giả thủ hộ tường thành, trong lòng cực kỳ kinh sợ, đồng dạng ai dám tùy ý ra tay ngăn cản. Bởi vậy, chỉ có thể trơ mắt nhìn hai người ra khỏi thành thị, cuối cùng biến mất trong trời đêm.
      Khi Tiêu Viêm và Mỹ Đỗ Toa vừa mới ra khỏi thành, thì hơi thở cường đại bàng bạc cũng từ trong trung tâm thành phố Độc tông tràn ngập lao ra. Nhưng có lẽ do đuổi kịp nên ̃ khí tức này đành cam lòng rút về.
      trời đêm phía xa xa thành trì, hai đạo nhân ảnh chậm rãi ngừng . thấy truy binh đuổi theo, cũng khẽ thở phào hơi, khuôn mặt Tiêu Viêm xuất chút tươi cười, tối nay đúng kích thích. Hai gã Đấu Tông cường giả bị mất mạng, đủ để khiến Kim Nhạn tông và Mộ Lan cốc điên cuồng, ngày sau chỉ sợ cũng có gan đến tấn công Gia Mã Đế Quốc nữa.
      "Ngươi sao chứ?" Quay đầu lại, Tiêu Viêm nhìn Mỹ Đỗ Toa dùng bàn tay mềm vén vài lọng tóc đen trán, giọng hỏi, trong giọng nói ẩn chứa sự quan tâm thân thiết thể che dấu.
      "Chỉ cần Tiểu Y Tiên ra tay, trong thành này ai có thể ngăn cản ta." Nghe Tiêu Viêm quan tâm hỏi thăm. Mỹ Đỗ Toa khẽ lắc đầu, vẻ lạnh lùng trong đôi mắt đẹp có chút bất tri bất giác lặng yên tiêu tán.
      Tiêu Viêm cười cười, vừa muốn chuyện, bỗng nhiên nghe được trận xôn xao từ trong núi rừng phía dưới truyền đến, xoay người lại thấy một nhóm thân ảnh nhẹ nhàng bay tới, ánh mắt thoáng nhìn, phải truy binh mà đó là đám người Hải Ba Đông mai phục tại nơi này.
      Đám người Hải Ba Đông xuất hiện, nhìn thấy hai người bình yên vô , đều thở phào hơi, cười hỏi: "Thế nào? Vừa rồi chúng ta thấy trong thành loạn cả lên, định tiếp ứng các ngươi a."
      "Đại thành, tai họa ngầm, cuối cùng xem như hoàn toàn nhổ ." Tiêu Viêm gật đầu cười .
      Nghe vậy, mặt đám người Hải Ba Đông xuất sự vui sướng khó có thể che dấu, nhìn nhau thấp giọng hoan hô.
      Nhìn thấy mọi người hưng phấn như thế, Tiêu Viêm cũng cười cười, đem mai nạp giới nhét ở trong ngực lấy ra, thoáng chần chừ chút, lực lượng linh hồn liền xâm nhập trong đó, lát sau, cuốn Bạch Cốt Quyển Trục chế tạo bằng da thú xuất tay, tấm da thú vài chữ chói mắt tựa như do máu tươi ngưng tụ thoáng .
      "Tam Thú Man Hoang Quyết!"
      Trông quyển trục này, Tiêu Viêm nhịn được liếm liếm miệng, khó trách hai lão kia nhìn thấy cử động của mình lại điên cuồng như thế, hóa ra là do đồ vật này.
      Nữ Lâm thích bài này.

    5. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 776: Thiên Nhạn Cửu Hành Dực
      Dịch: trungnhau (A Nhậu)
      Đối với lời , đám người Hải Ba Đông tự nhiên là có dị nghị. Nhóm người Xà Nhân tộc tất nhiên cũng dám biểu lộ ra ý tứ gì khác, chỉ là trong đầu ít người lại thầm nghĩ: "Hỗn đản tiểu tử, chờ Đại thống lĩnh từ sa mạc Tháp Qua Nhĩ trở về, nhìn ngươi còn dám hay theo bên cạnh nữ vương bệ hạ."
      Tiêu Viêm tất nhiên biết ý nghĩ trong lòng bọn họ, bàn tay vung lên dẫn đầu thi triển đấu khí hóa cánh nhắm hướng Hắc Sơn cứ điểm bay vút . Sau đó, rất nhiều cường giả theo sát phía sau.
      Đám người Tiêu Viêm thuận lợi trở về, hiển nhiên làm cho Tiêu Đỉnh thở phào nhõm, đặc biệt khi nghe tin mục tiêu đều bị tiêu diệt, khuôn mặt bình tĩnh cũng lộ ra chút ý mừng khó có thể che dấu, giết được hai cường giả rất đau đầu kia, Viêm Minh đoạn thời gian nghỉ ngơi lấy lại sức.
      Mất Nhạn Lạc Thiên, Mộ Lan Tam lão đối với Kim Nhạn tông và Mộ Lan cốc, mặc dù trong lòng đối Viêm Minh hận thấu xương, do có lực lượng Đấu Tông cường giả tất nhiên cũng dám đem người trả thù. Còn Viêm Minh, chỉ có Tiêu minh chủ có thể cùng Đấu Tông đối chiến, mà còn Mỹ Đỗ Toa chân chính Đấu Tông cường giả. Dưới áp lực cường giả đỉnh của đối phương, nhóm cường giả trung kiên của Kim Nhạn tông, Mộ Lan cốc tuy nhiều hơn chút nhưng xét mọi phương diện vẫn còn thua Viên Minh.
      Tuy nhìn khắp Tây Bắc địa vực khổng lồ, Kim Nhạn tông và Mộ Lan cốc chưa hẳn là thế lực nhất lưu, nhưng ít nhất so với Vân Lam tông năm đó mạnh hơn rất nhiều. Có thể khiến cho Vân Lam Tông chật vật như vậy đủ để chứng minh Viêm Minh đủ cường đại.
      Nếu cho thêm thời gian, Tiêu Viêm tin tưởng làm cho Viêm Minh trở thành thế lực cường đại có hai tại Tây Bắc địa vực, mà đến lúc đó, cho dù có đối mặt với thế lực khổng lồ Hồn Điện nữa cũng có lực chống cự.
      Lần ám sát đột ngột này, tự nhiên cũng khiến Kim Nhạn tông và Mộ Lan cốc choáng váng. Theo thám tử Viêm Minh sở báo, ba ngày sau khi ám sát thành công, cường giả tinh nhuệ hai tông môn tụ tập đông đủ liền phát người có thực lực mạnh nhất trong tông bị người ta giết chết nhất thời toàn bộ đều hoảng hốt tựa như bị sét đánh.
      Mất Nhạn Lạc Thiên và Mộ Lan Tam lão, đúng như đám người Tiêu Viêm sở liệu, nhóm cường giả tinh nhuệ đến tới mặc dù trong lòng lửa giận thiêu đốt, nhưng cũng ai dám có bất kỳ hành động trả thù nào. Trong lúc nhất thời nội bộ bên trong lâm vào thế giằng co, vì vậy khi Độc tông đột nhiên tuyên bố rời khỏi liên minh rốt cuộc tình trạng này liền tan vỡ.
      Kim Nhạn tông và Mộ Lan cốc đối với hành động của Độc Tông là cực kỳ bất mãn. Mất Nhạn Lạc Thiên và Mộ Lan Tam lão hai vị Đấu Tông cường giả, chỉnh thể thực lực của bọn họ tại so ra kém Độc Tông. Bởi vậy, cho dù tất cả mọi người chứa bụng hỏa khí, cuối cùng chỉ có thể cam lòng chật vật mang người trở về đế quốc. Sau khi trở về, phải chịu hậu quả gì trước tông môn đó là chuyển của bọn họ.
      Tam tông thối lui, mối nguy hiểm khiến cho toàn Gia Mã Đế Quốc đại loạn rốt cục tiêu tán hoàn toàn. Vô số người Gia Mã Đế Quốc lên tiếng chúc mừng, Viêm Minh liên minh mang ấn tượng sâu sắc trong lòng người dân đế quốc. Lúc này, Viêm Minh mới chính thức thay thế địa vị Vân Lam tông trong lòng mọi người!
      Mà theo chiến loạn bình ổn, biên giới Gia Mã Đế Quốc cũng từ từ vững vàng hơn, đối với Xà Nhân tộc, đế quốc cũng thực lời hứa, đem khu vực gần Ma Thú sơn mạch phân chia cho Xà Nhân tộc. Sau khi có được mảnh đất sinh sống, phòng bị trong lòng người Xà Nhân tộc đối người Gia Mã Đế Quốc giảm rất nhiều. Có lẽ thời gian sau, Xà Nhân tộc trở thành phần lực lượng của Gia Mã Đế Quốc. Mà thực lực Gia Mã Đế Quốc cũng nhờ vậy nên tăng lên khá nhiều.
      Hơn nữa nhờ quan hệ giữa Tiêu Viêm và Mỹ Đỗ Toa nên Viêm Minh có được rất nhiều chỗ tốt.
      Nữ Lâm thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :