Chương 704: Đại Bi Phong Tê Thủ Dịch: A Lét - Biên: A Lét Theo giọng lãnh của Vân Sơn chậm rãi hạ xuống, Tiêu Viêm có thể cảm nhận được cỗ áp lực khác thường từ trong cơ thể của Vân Sơn tràn ra. Mà dưới cỗ uy áp này, đấu khí hùng hồn lưu chuyển trong cơ thể lại thoáng có chút chậm lại. Đấu khí màu xanh đậm giống như chất lỏng bao quanh toàn thân thể của Vân Sơn. Đấu khí lưu chuyển ngừng, phóng thích ra khí thế sắc bén nhàn nhạt. Dưới cỗ khí phách sắc bén này, ngay cả gian ở xung quanh cũng xuất ít chấn động. Chỉ riêng khí thế có thể tạo thành cảnh tượng như vậy. Vân Sơn này đúng hổ danh là cường giả Đấu Tông . Cỗ uy áp cường đại giống như thủy triều chậm rãi tràn ra từ trong cơ thể của Vân Sơn cũng khiến cho chiến trường hỗn loạn trung kia cùng với mọi người ở dưới sân rộng chú ý. Từng đạo ánh mắt kinh nghi ở phía dưới đều chăm chú nhìn lên. Mặc dù ở khoảng cách khá xa nhưng những người ở đây phần lớn đều là người tầm thường, nhãn lực cũng cực kỳ sắc bén. Bởi vậy, chỉ liếc mắt cái liền thấy được quyền ấn đỏ tươi lồng ngực của Vân Sơn. Bọn họ khỏi hơi kinh hãi, lập tức nhìn về phía Tiêu Viêm. Ánh mắt thoáng có chút khác thường. ngờ rằng tên tiểu tử này bằng vào sức của người lại có thể lưu lại vết thương người của Vân Sơn. Tuy rằng nhìn khí tức quyền này chưa tạo thành vết thương gì đối với Vân Sơn. Nhưng có thể khiến cho cường giả Đấu Tông trở thành bộ dạng như vậy cũng đủ để cho ít người trợn mắt há mồm. Ầm! quyền đẩy lui vị cường giả Đấu Hoàng của Vân Lam Tông ở trước mắt, Hải Ba Đông thoáng nhìn qua vòng chiến. Cảm thụ được sát ý từ trong cơ thể Vân Sơn lan tràn ra, sắc mặt của cũng trở nên ngưng trọng. Vừa rồi mặc dù Tiêu Viêm làm cho Vân Sơn ăn cái thiệt nhưng ràng cũng thực chọc giận lão gia hỏa này. Nhìn bộ dạng lúc này của , hiển nhiên là muốn sử dụng thủ đoạn đánh chết Tiêu Viêm. “Tên tiểu tử kia, sớm với , chỉ cần ngăn cản Vân Sơn là được rồi. Đợi mấy người chúng ta giải quyết xong đối thủ là có thể đến trợ giúp . Mà hết lần này tới lần khác còn muốn chọc giận Vân Sơn!” mặt lên chút lo lắng, Hải Ba Đông vừa định cỗ kình phong mạnh mẽ lại tiếp tục kéo đến khiến cho chỉ có thể vội vã ngưng thần nghênh đón kẻ địch. Đối phương cũng là gã hàng giá cường giả Đấu Hoàng. Loại giao phong này khiến thể phân tâm nhiều. “Ai! Chỉ có thể hy vọng tiểu tử này có thể chống lại được lát…” Trong lòng thở dài tiếng, Hải Ba Đông chỉ có thể vội vàng chuyển dời tâm thần đến đối thủ trước mặt. Đối với tình huống nguy hiểm mà Tiêu Viêm gặp phải, đám người Gia Hình Thiên cũng hiểu được. Nhưng lại vì những đối thủ trước mặt cứ quấn lấy nên cũng thể phân thân. Vì thế, tất cả đều chỉ có thể ở trong lòng cầu nguyện Tiêu Viêm có thể kiên trì dưới tay Vân Sơn cho đến khi bọn họ giải quyết xong đối thủ. Cảm thụ được uy áp truyền đến từ bốn phương tám hướng, sắc mặt Tiêu Viêm cũng càng thêm ngưng trọng. Nhìn từ khí thế, sợ ràng thực lực của Vân Sơn còn mạnh hơn ít so với đại trưởng lão Tô Thiên của nội viện. Trong những người quen biết, chỉ có Mỹ Đỗ Toa mới có thể so sánh được. Vì thế, đối thủ phải đối mặt trong trận chiến này là người mạnh nhất mà Tiêu Viêm gặp phải từ trước đến cho nay. Lúc trước khi ngênh đón kẻ địch đều có hơi chút năm chắc. Lần này lại cảm thụ loại gấp gáp yên. Thắng bại lần này, cũng thể nắm chắc! Hít hơi chấn định, Tiêu Viêm chậm rãi nhắm mắt lại. Lưu Ly Liên Tâm Hoả xuyên qua gân mạch, sau nháy mắt, từ trong vô số lỗ chân lông đột nhiên bùng phát ra. Theo Lưu Ly Liên Tâm Hỏa màu xanh biếc bùng phát ra, cảm giác bị đè nén khác thường lại trở nên nhạt dần. lát sau thậm chí còn gần như biến mất. Bằng Lưu Ly Liên Tâm Hỏa do hai loại Dị hỏa dung hợp thành, khí thế uy áp của Vân Sơn đối với Tiêu Viêm bị giảm xuống mức thấp nhất. Nhìn ngọn lửa xanh biếc tràn ngập bên ngoài thân thể của Tiêu Viêm, trong mắt Vân Sơn cũng lên chút kinh ngạc, chợt cười lạnh : - Dị hỏa? Hình như có chút giống với trước kia a! Chẳng lẽ đây là cái mà ngươi dựa vào? Nếu là như thế, e rằng hôm nay ngươi phải thất vọng rồi. Đối với lời của Vân Sơn, Tiêu Viêm cũng thèm để ý đến, chỉ ngừng thúc dục đấu khí trong cơ thể, làm cho lực lượng mênh mông tràn đầy dưới mỗi tấc cơ thịt. Tiêu Viêm thèm để ý càng khiến cho da mặt Vân Sơn giật giật. chợt cười lạnh lẽo, thân hình vừa động liền ra đạo tàn ảnh. Mà thân hình cũng giống như quỷ mị đột nhiên ra trước mặt Tiêu Viêm! Vân Sơn đột nhiên ra trước mặt cũng khiến cho con ngươi của Tiêu Viêm co lại. Tốc độ của cường giả Đấu Tông quả nhiên là đáng sợ. Nhìn di chuyển trong chớp mắt vừa rồi của Vân Sơn, e là tốc độ còn nhanh hơn mấy phần so với lúc bản thân mình dùng toàn lực. Trong lòng lên ý nghĩ như vậy, tay Tiêu Viêm cũng chậm. Trọng xích chuyển động theo ý nghĩ, “Xuy!” tiếng, liền cắt qua khí, mang theo lực lượng hùng hồn hung hăng đánh về phía đầu của Vân Sơn. Oành! Trọng xích hạ xuống, Vân Sơn mặt đổi sắc, cũng tránh né, vung ống tay áo lên, liền cứng đối cứng đánh về phía trọng xích. Lập tức liền vang vọng lên thanh chạm vào nhau. Trọng xích cùng ống tay áo của Vân Sơn va chạm vào nhau, lực lượng chứa trong xích cũng có đánh rách ống tay áo. Ngược lại, cỗ kình khí bén nhọn mà cường hãn đột nhiên đánh mạnh đến. Trọng xích bị ống tay của Vân Sơn đánh vào liền văng ra. Sắc mặt Tiêu Viêm cũng hơi đổi. Nhưng mà còn chưa kịp đánh trả Vân Sơn ở trước mặt cười lạnh tiếng. Bàn tay cong lại hình trảo, giống như sấm chớp lập tức chụp tới vị trí trái tim của Tiêu Viêm. Nhìn thanh thế này, nếu bị đánh trúng chỉ sợ trực tiếp xuyên thủng lồng ngực Tiêu Viêm, đâm thẳng vào trong tim. Công kích trong khoảng cách ngắn như vậy, coi như Tiêu Viêm có tốc độ do hai cánh điệp gia cũng kịp tránh né. Cũng may kinh nghiệm đối với việc đánh nhau gần người của cũng cực kỳ phong phú. Gần như là phản xạ điều kiện, bàn tay của liền nắm chặt thành quyền, sau đó hung hăng đấm vào giữa thủ trảo (bàn tay co thành trảo. Mà trảo giống như chân của chim đại bang diều hâu gì đó!) của Vân Sơn. Phốc! Hai bên đánh vào nhau, cánh tay Vân Sơn run lên, làn da cánh tay bỗng xoay loạn lên, lập tức hóa giải kình khí nắm tay của Tiêu Viêm. Mà thủ trảo này lại giống như rắn độc há mồm, hung hăng cắn vào nắm đấm này. Móng tay sắc bén vạch cái liền xuất vài vết máu đỏ sẫm. Đây là bởi vì Tiêu Viêm có đấu khí bảo vệ cùng với thân thể mạnh mẽ. Nếu đổi lại là người bình thường sợ rằng lúc này toàn bộ nắm tay bị cắt đứt. nắm tay truyền đến đau đớn làm cho mí mắt Tiêu Viêm giật giật nhưng cũng có chút bối rối nào. Nắm tay xoay tròn, năm ngón tay liền mở, biến đánh thành đẩy, đem tất cả thế công của Vân Sơn chắn lại. Ý thức chiến đấu gần người đầy kinh nghiệm của Tiêu Viêm làm cho ngay cả Vân Sơn cũng nhịn được mà kinh hãi kêu lên tiếng. Chợt Vân Sơn lại cười lạnh, hai nắm đấm lại đánh tới lần nữa. Trong lúc công kích khi biến thành chưởng, khi biến thành trảo… Đủ các loại thế công bị Vân Sơn hạ bút thành văn (ý trôi chảy, liên miên dứt), lại có đấu khí hùng hồn mênh mông chống đỡ. Dưới loại tình huống công kích cuồng bạo này, cho dù lấy năng lực của Tiêu Viêm, cũng phải ngừng lui về phía sau. Thậm chí còn bởi vì vài lần chống đỡ mà phát ra tiếng kêu đau đớn. ràng là dưới loại tình huống này, trong lúc chống chọi bị chút vết thương. Trong chớp nhoáng, Tiêu Viêm cùng Vân Sơn giao thủ mười mấy lần. Hai bên quyền đến quyền , công kích đều vô cùng sắc bén. Sơ sẩy cái là có thương thế . Nhưng mà cho đến giờ, mấy lần va chạm cuồng bạo, ràng đều là Vân Sơn chiếm thế thượng phong. Mà Tiêu Viêm cũng chỉ có thể miễn cưỡng duy trì mà thôi. Oành! Hai nắm đấm lại hung hăng đánh đến lần nữa. Đấu khí hùng hồn giống như sóng cuộn liên miên dứt cuối cùng cũng làm cho thân hình Tiêu Viêm lui lại. tiếng kêu đau đớn, vết máu từ khoé miệng chậm rãi chảy xuống. Đánh lui Tiêu Viêm, Vân Sơn cũng lập tức lao đến, vẫn ung dung chỉnh sửa chút áo bào bị xộc xệch xong mới hướng về phía Tiêu Viêm, cười lạnh : - Ta rồi! Trước mặt cường giả Đấu Tông, tất cả thủ đoạn đều vô dụng. Sắc mặt ầm trầm, tay Tiêu Viêm vung lên, Huyền trọng xích lại ra. Đấu khí trong cơ thể vận chuyển mạnh mẽ, cuối cùng giống như thủy triều tràn vào trong thân xích. Mà theo đấu khí hùng hồn nhập vào, trọng xích màu tối đen kia nhất thời trở nên xanh biếc. Thậm chí, mơ hồ còn thấy được ngọn lửa xanh biếc quấn quanh. “Muốn ra tay sao? Cũng tốt! Giải quyết ngươi sớm chút, cũng đỡ cho mấy tên kia dựa vào ngươi để chống lại.” Nhìn cử chỉ như thế của Tiêu Viêm, chân mày Vân Sơn cau lại. Bàn tay to nhăn nheo vung lên chợt nhắm thẳng Tiêu Viêm, đấu khí màu xanh đậm điên cuồng ngưng tụ trong lòng bàn tay này. Khi trọng xích đen nhánh biến thành thanh xích màu xanh biếc Tiêu Viêm rốt cục cũng dừng vận chuyển. Bàn tay nắm chặt Huyền trọng xích ngừng chấn động, ngẩng đầu dữ tợn nhìn Vân Sơn giơ bàn tay kia. Hai tay chậm rãi nâng cao khỏi đầu, sau nháy mắt liền chém xuống! - Diễm Phân Phệ Lãng Xích! Theo tiếng quát vang vọng phía chân trời, đạo bóng xích khổng lồ xanh biếc cỡ chừng mười mét từ trong mũi xích bắn mạnh ra. Cuối cùng vạch phá gian, bắn nhanh về phía Vân Sơn. - Đại Bi Tê Phong Thủ! Nhìn bóng xích xanh biếc nhanh chóng to lên trong mắt, con ngươi Vân Sơn hơi co lại, chợt quát khẽ tiếng. Theo tiếng quát này của Vân Sơn hạ xuống, ánh sáng trong lòng bàn tay đột nhiên sáng rực lên. Chợt cái bàn tay to khổng lồ cỡ mấy mét bằng năng lượng bỗng quỷ dị lên. Cuối cùng mang theo kình phong hung hãn hung hăng chụp về phía bóng xích công kích kia. Ầm! Dưới vô số cái nhìn chăm chú ở sân rộng, hai đạo công kích chứa lực lượng cực kỳ khủng bố cuối cùng cũng ầm ầm chạm vào nhau. Giờ phút này, tiếng năng lượng cọ xát chói tai nhất thời giống như sấm sét vang vọng phía chân trời, làm cho lỗ tai của người khác bị ù trong chốc lát. Vô số sóng năng lượng từ giữa va chạm khuếch tán ra. Vân Sơn hơi khép mắt nhìn gian có chút vặn vẹo vì năng lượng sóng khuếch tán, vừa muốn cảm ứng vị trí của Tiêu Viêm sắc mặt đột nhiên biến đổi. Trong khoảnh khắc khi sắc mặt Vân Sơn biến đổi, bóng đen từ trong năng lượng sóng khuếch tán lao ra. Trong chớp mắt liền ra trước mặt Vân Sơn. Theo đó, nắm tay mang theo lực lượng hùng hồn đánh thẳng về phía khuôn mặt Vân Sơn. - Muốn chết! Nhìn thấy đối phương cũng dám trực tiếp công kích ở trước mặt mình, Vân Sơn giận dữ cười tiếng. Bàn tay chợt đánh ra như tia chớp, cực kỳ dễ dàng bắt lấy nắm tay này. Song khi ánh mắt nhìn qua khuôn mặt Tiêu Viêm, lại có thể nhìn thấy trong ánh mắt của người thanh niên phía trước có chút châm chọc… Ngay khi Vân Sơn vì thế mà thất thần trong giây lát đạo kình phong lạnh như băng mang theo nóng cháy khác thường đột nhiên xuất ở phía sau. Cảm thụ được kình phong mạnh mẽ sau lưng, trong lòng Vân Sơn nhất thời nảy lên chút kinh hãi. Muốn thu tay lại để phòng thủ. Nhưng trong nháy mắt, Tiêu Viêm ở trước mặt cũng biến quyền thành trảo, bắt chặt lấy cánh tay . Trong nháy mắt kéo dài này, đòn tấn công hung hãn kia giống như sấm chớp trong khoảnh khắc liền đánh tới. Ở thời điểm cuối cùng, Vân Sơn dùng sức quay đầu, chợt thấy bóng của lão nhân nhìn qua có chút hư ảo… “Đây chính là cái Linh hồn thể trong cơ thể của Tiêu Viêm sao?” Ý nghĩ trong lòng vừa mới lên, thế công hung hãn kia mạnh mẽ đánh vào lưng của Vân Sơn. ngụm máu đỏ tươi dưới vô số ánh mắt kinh hãi ở phía dưới liền lập tức phun ra!
Chương 705: Vụ hộ pháp Dịch: A Lét - Biên: A Lét Phía bầu trời, Vân Sơn sau khi bị dính đòn nghiêm trọng cấp tốc rơi xuống, trong ánh mắt kinh hãi của tất cả mọi người, thế nhưng khi rơi xuống cự ly cách mặt đất khoảng hơn mười thước, hai chân của chợt giẫm vào hư , thân thể lập tức ổn định lại. Tuy nhiên, vết máu nơi khóe miệng cùng khuôn mặt dữ tợn chứng minh đòn đánh vừa rồi khiến cho chính thức bị thương. Ai có thể làm cho đấu tông cường giả như Vân Sơn chật vật như vậy? Câu hỏi đó chợt lên trong lòng của ít người, chợt mọi ánh mắt đều ngẩng cao lên tìm kiếm, cuối cùng đều dừng lại ở hình bóng mơ hồ bên cạnh người thanh niên mặc đồ đen lơ lửng giữa trời. "Đó là ai?" Khi nhìn thấy bóng người mờ ảo bên cạnh Tiêu Viêm, mọi người đều kinh ngạc cùng ngỡ ngàng, hiển nhiên là đối với vị cường giả thần bí đột nhiên xuất này đều cảm thấy vô cùng xa lạ. Khi những người khác cảm thấy xa lạ với bóng người này nhóm Gia Hình Thiên, Hải Ba Đông lại cảm thấy hết sức vui mừng khi nhìn thấy người này ra tay, rốt cuộc con bài cực mạnh của Tiêu Viêm được đưa ra. Có vị thần bí lão sư của tương trợ, việc đánh bại Vân Sơn hẳn là khó khăn nữa. Tranh thủ khoảng thời gian tạm nghỉ giữa trận đại chiến, mọi người nhanh chóng liếc nhìn nhau và cùng nhận thấy vui mừng sâu trong con mắt của đối phương. Xem ra trận đại chiến này, bọn họ hẳn là từ từ chiếm dần thượng phong, chỉ cần Tiêu Viêm cùng vị lão sư kia liên thủ đánh chết Vân Sơn, như vậy Vân Lam Tông đương nhiên tự sụp đổ. Sau này, nếu muốn gầy dựng lại chắc hẳn chỉ phải nỗ lực rất nhiều. Ngược lại với mừng rỡ của nhóm người Hải Ba Đông, rất nhiều đệ tử cùng trưởng lão của Vân Lam Tông trái tim khỏi trầm xuống, đặc biệt là khi chứng kiến cảnh Vân Sơn bị thương tới hộc máu, cảm giác bất an bỗng chốc lên trong lòng. Là trụ cột của Vân Lam Tông, nếu hôm nay Vân Sơn thất bại khiến cho sỹ khí của Vân Lam Tông giảm mạnh. Cảm giác lúc này của đôi bên thế nào Vân Sơn tự nhiên là rảnh để ý tới, lúc này, ánh mắt chính gắt gao nhìn chằm chằm bóng người già nua lơ lửng bên cạnh Tiêu Viêm, lát sau, chậm rãi lau vết máu khóe miệng, thanh dày đặc "Năm đó ta mơ hồ cảm ứng được lực lượng của tiểu tử kia có chút cổ quái, giờ mới biết được, nguồn gốc của lực lượng kia, chính là ngươi." bầu trời, Dược Lão nhàn nhạt liếc nhìn Vân Sơn phía dưới cười "Đệ tử của ta đâu thể để cho ngươi tùy ý nhục mạ khi dễ? Chỉ là gã nho đấu tông mà thôi, nếu là năm đó, bản tôn chỉ cần câu, Vân Lam Tông của ngươi chắc chắn là bị xóa tên tại Đấu Khí Đại Lục." Câu này của Dược Lão đương nhiên phải là khuyếch đại để hù dọa, năm đó danh vọng của toàn đại lục hề , những Đấu Tôn cường giả tầm thường, hầu như ai có thể so sánh với lão. Hơn nữa Dược lão cũng là người giao hữu rộng, trong đó có số người thực lực kém hơn , giao tình lại cực kỳ thắm thiết. Mặc dù Vân Lam Tông có gã đấu tông cường giả bảo hộ vẫn như cũ là gì trong mắt Dược Lão. Bản tôn? Cách xưng hô của Dược Lão chợt làm cho nhãn đồng của Vân Sơn hơi co rụt lại, cách xưng hô này chỉ có Đấu Tôn cường giả mới có tư cách xưng hô như vậy. Vậy cái lão gia tử trước mặt này ngày xưa chính mình gã Đấu Tôn cường giả sao? Khiếp sợ trong lòng chợt giằng co cái chớp mắt, sau đó là chậm rãi nhạt . Mặc kệ năm đó Dược Lão có bao nhiêu cường hãn, giờ cũng chỉ là khối linh hồn thể mà thôi, khả năng phát huy sức chiến đấu thể đạt được nửa của thời kỳ hoàng kim, vì thế căn bản cũng cần quá mức e ngại. Hơn nữa người này, cũng cần phải ra tay tự khắc có người đến thu thập. "Chính là khối linh hồn thể mà cũng dám kiêu ngạo như thế, nếu như ngươi dám thân, vậy hôm nay, cũng cùng với Tiêu Viêm đều ở lại luôn ." Vân Sơn chợt lành lạnh . "Bằng vào khả năng của ngươi sao?" Dược Lão chậm rãi hỏi, ngọn lửa màu trắng đục dường như có linh tính tự động bay vòng quanh thân thể của Dược Lão. "Hắc hắc, ngươi có người tới thu thập, hơn nữa cũng chờ ngươi khá lâu rồi" Vân Sơn cười to tiếng, rồi bất chợt vỗ tay mấy cái, tiếng vang chậm rãi quanh quẩn cả vòm trời. "Vụ hộ pháp, người này, ta bàn giao cho ngươi đấy." Tiếng của Vân Sơn vừa cất lên, từ phía dưới đại điện của Vân Lam Tông đột nhiên ùn ùn tuôn ra mảng khói đen, khói đen này nhanh chóng ngưng tụ lại trời cuối cùng hóa thành khối khói đen kịt đậm dặc. Tiêu Viêm cùng Dược Lão nhìn thấy đoàn khói đen lên sắc mặt hẹn mà cùng trở nên ngưng trọng. Vân Sơn lão cẩu chết tiệt này quả nhiên cùng Hồn Điện có cấu kết "Lão sư, . . . Cẩn thận chút!" Tiêu Viêm nghiêng đầu hướng về Dược Lão trầm giọng . Dược Lão khẽ gật đầu, ánh mắt chăm chú nhìn đoàn khói đen dày đặc kia, ngọn lửa trắng đục lượn lờ quanh thân thể bỗng nhanh chóng nóng cháy lên rất nhiều. "Đây là cái gì?" ngay khi đoàn khói đen lên bầu trời, ít đệ tử của Vân lam tông chợt xôn xao hỏi nhau, trong ánh mắt đầy rẫy nghi hoặc. Bọn họ ngờ bên trong tông lâu nay vẫn còn giấu người quỷ dị như vậy. Tại Hỷ đài, Vân Vận cũng khiếp sợ nhìn lên đoàn khói đen kia. Với xuất của người này, liệu Vân Lam Tông có thêm cái gì tốt? Vì sao trước đây chẳng bao giờ nghe ai nhắc tới ? Sau khi cân nhắc tự hỏi, nàng thoáng có chút cảm giác được tia bất an, hiểu thế lực thần bí có cái tên "Hồn Điện” đến tột cùng là có lai lịch như thế nào? Từ bao giờ Vân Sơn lại liên hệ cùng bọn chúng? Biến cố bất ngờ xảy ra cũng khiến cho đám người Hải Ba Đông vui mừng bỗng nhiên chuyển sang khó coi rất nhiều. Bọn họ có thể mơ hồ cảm giác được đoàn khói đen kia hề tầm thường, hơn nữa vấn đề hết sức trọng yếu là gã quỷ dị này đứng về phe của Vân Sơn. Như vậy, ưu thế của bọn họ có thể bị trung hoà triệt để. "Người này là ai vậy?" sau khi bằng chưởng đánh lui Vân lam tông Đấu Hoàng cường giả trước mặt phải chật vật lui về phía sau, Gia Hình Thiên hướng về Hải Ba Đông cách đó xa trầm giọng hỏi. "Ta cũng biết" Hải Ba Đông lắc đầu, bất chợt lao thẳng về gã Đấu Hoàng cường giả ngừng dây dưa với mình phát động đợt công kích mạnh mẽ "Tình huống có biến, phải nhanh giải quyết đối thủ, sau đó liên thủ công kích Vân Sơn!" Nghe vậy đám người Gia Hình Thiên, Pháp Mã đồng thời gật đầu, tới thời khắc khẩn cấp, cũng cũng cần lưu thủ nửa, hùng hồn đấu khí phát huy đến mức tận cùng, hướng về trước mặt đối thủ, phát động thế tiến công hung hãn. Ngay khi mọi người mạnh mẽ đánh tới, các trưởng lão Vân Lam Tông nhất thời rơi vào hạ phong, liên tiếp bại lui. Trong số đó có số người thực lực kém lập tức bị đánh chết tại chỗ, tuy nhiên trước khi chết, bọn họ cũng toàn lực phản kích tạo thành những thương tổn cho đối phương. Trong lúc nhất thời, chiến trường bỗng trở nên dị thường nóng bỏng và kịch liệt. Đoàn khói đen đối với khí kịch liệt xung quanh dường như thèm bận tâm. Mơ hồ quanh quẩn trong đoàn khói đen có tiếng cười quái dị truyền ra như tiếng quạ kêu bầu trời. "Ha ha, Dược Trần, ngờ ngươi lại tự mình tìm đến cửa. Năm đó khi ngươi may mắn chạy thoát, làm cho Hồn Điện của ta phải tính toán cẩn thận lại hành động của mình. Nếu như hôm nay bắt được ngươi chắc là làm cho điện chủ thực vui mừng." "Hừ, đúng là đám chuột bọ, năm đó các ngươi trợ giúp súc sinh Hàn Phong hạ độc thủ với ta, ân oán này chúng ta cùng nhau tính toán luôn trong ngày hôm nay!" Dược Lão ánh mắt lạnh lùng nhìn chăm chú vào đoàn khói đen được gọi là Vụ hộ pháp kia, trong lời đầy rẫy lửa giận cùng sát ý. "Khi ngươi còn có thân thể, bản hộ pháp có thể còn sợ ngươi vài phần, chứ còn đối với linh hồn thể mà , ha ha, Hồn điện có rất nhiều thủ đoạn để thu thập ngươi" đoàn khói đen sau hồi co rút lại, cuối cùng chậm rãi ngưng tụ thành người toàn thân bao phủ trong làn khói đen đặc, nhìn rất mơ hồ, đôi mắt đỏ sậm từ trong bóng đen lộ ra trước mắt tất cả mọi người. Nhìn thấyVụ hộ pháp ra thân hình, Dược Lão con mắt híp lại, trong lòng bàn tay ngọn lửa trắng đục hơi nhảy lên vọt lên, lão hướng về phía Tiêu Viêm : "Quả nhiên như ta đoán trước, có Hồn Điện cường giả giấu bên trong Vân lam tông. tại xem ra, ta sợ là thể phân thân giúp ngươi, tên kia cũng phải là đèn cạn dầu, cho dù là ta xuất thủ, cũng rất khó đánh chết ." "Lão sư cứ yên tâm xử lý tên kia là được, Vân Sơn cứ để ta đối phó." Nhìn Dược Lão sắc mặt ngưng trọng, Tiêu Viêm cũng biết, trận đại chiến ngày hôm nay quả nhiên buộc phải xuất toàn bộ những con bài chưa lật ra hết. Dược Lão khẽ thở dài tiếng, tình trạng ngày hôm nay quả thực có chút hung hiểm "Vụ hộ pháp, gã Dược Trần kia giao cho ngươi." Nhìn hai người sắc mặt càng thêm ngưng trọng, Vân Sơn nở nụ cười lãnh hướng về phía Vụ hộ pháp . "Được" Vụ hộ pháp gật đầu, chợt liếc nhìn Tiêu Viêm : "Tuy nhiên ngươi cũng đừng giết chết tiểu tử này đấy, Hồn Điện của ta còn cần số thứ từ người của Tiêu gia. " Nghe vậy, Vân Sơn cau mày, rồi bỗng gật đầu, cười : "Yên tâm, ta lưu lại cho hơi thở là được." "Tiêu gia của ta có cái gì đó mà Hồn Điện tìm?" Nghe thấy Vụ hộ pháp như vậy, Tiêu Viêm nhãn đồng bỗng co lại, ý niệm trong đầu nhanh chóng tìm tòi suy nghĩ, trong nháy mắt sau chợt chột dạ nhủ thầm trong lòng: "Lẽ nào mục tiêu của Hồn Điện là khối Đà Xá Cổ Đế ngọc kia? Bọn họ bắt cóc cha ta cũng là vì thứ này?" Tới lúc này, Tiêu Viêm mới chợt hiểu vì sao thế lực lớn mạnh và thần bí nhất đại lục như Hồn Điện lại nhằm vào gia tộc bé như Tiêu gia. " lũ khốn kiếp !" khóe miệng Tiêu Viêm chợt mím chặt, nắm tay siết lại, ánh mắt nhìn chằm chằm vào đoàn khói đen quỷ dị trước mặt. Cảm nhận dược ánh mắt lạnh lùng của Tiêu Viêm, Vụ hộ pháp khẽ liếc mắt cái rồi rời , bàn tay khẽ động, sợi xích màu đen kịt từ bàn tay kéo dài ra mang theo thanh chói tai, cuối cùng tay nhàng chấn động, sợi xích liền tự động trườn xung quanh người giống như con rắn độc sống động vô cùng. Sợi xích màu đen sau hồi run nhè , lát sau, Vụ hộ pháp đột nhiên cất tiếng cười quái dị, cánh tay vung lên, sợi xích liền hóa thành tia sáng màu đen nhắm thẳng hướng Dược Lão bắn tới. Nhìn thấy Vụ hộ pháp động thủ, Dược Lão sắc mặt chợt băng hàn, ngọn lửa màu trắng đục trong tay đột nhiên bốc thẳng lên rồi cũng trực tiếp bắn thẳng ra. Nhìn thấy Vụ hộ pháp cùng Dược Lão nhanh chóng bước vào chiến đấu, Vân Sơn ánh mắt trầm chậm rãi chuyển hướng về phía Tiêu Viêm. "Tiểu tạp chủng, để xem bây giờ còn có ai giúp ngươi!" Nhìn vẻ mặt lạnh lẽo đầy sát ý của Vân Sơn, Tiêu Viêm chậm rãi thở hắt ra, như vậy, đành phải dùng tới con bài chưa lật thôi! .
Chương 706: Phong sát yên cương Dịch: A Rón - Biên: A Lét "Xuy xuy ! " Hắc sắc tỏa liên (sợi xích) như con độc xà, đột ngột hóa thành hắc tuyến mơ hồ, xuyên thấu qua gian, đâm mạnh vào Dược Lão cách đó xa. Mũi nhọn của tỏa liên vô cùng bén nhọn, lại được bao phủ bởi các ký hiệu huyền ảo, từng vòng xoắn ốc quấn quanh chỗ, nhờ vào năng lượng Vu hộ pháp đưa vào, lên sát khí mơ hồ, hiển nhiên hắc sắc tỏa liên này cũng phải là tỏa liên bình thường. Đối với tỏa liên xuyên thấu qua gian đâm tới, Dược Lão dám chậm trễ, Hồn Điện cực kỳ thần bí, hơn nữa công kích của bọn họ tựa hồ có thể tạo thành tổn thương cực lớn với linh hồn thể, nhưng cũng may, Dược Lão cũng phải là linh hồn thể bình thường, có Cốt Linh Lãnh Hỏa hộ thân, đối với cường liệp bộ giả của Hồn Điện, cũng hẳn là có sức hoàn thủ. Trong lòng bàn tay bạch sắc hỏa diễm lên dày đặc, chợt hóa thành hỏa tiễn (mũi tên lửa – ko fai cái thứ bay ra ngoài ko gian đâu nha ^^”) cuồng bạo bắn ra, sau đó va chạm mãnh liệt với hắc tuyến tỏa liên kia. "Oành! " Hai người giao thủ, thanh trầm thấp vang lên. Nhưng có thanh nổ mạnh, chỉ có lên vòng tròn với hai màu đen trắng giao nhau, kình khí gợn sóng lan tỏa ra tiếng động, mà hễ chỗ gợn sóng qua, ngay cả gian cũng xuất chút rung động. Hắc sắc tỏa liên va chạm cùng hỏa tiễn, kích này có kết quả khác xa với tưởng tượng của Vu hộ pháp, hơn nữa trong mơ hồ, từ tỏa liên nhanh chóng truyền tới luồng băng hàn điệp gia với hỏa nhiệt tạo nên sức nóng kỳ dị, làm cho đấu khí trong cơ thể rối loạn hồi. “Khó trách năm đó ngươi có thể trốn thoát truy bắt của Hồn Điện, hóa ra là dựa vào khả năng của dị hỏa!” Tỏa liên sau khi tấn công liền thu về, xoay quanh Vu hộ pháp, đối mặt với đôi mắt lạnh lẽo của Dược Trần luôn nhìn chằm chằm mình, có chút kinh ngạc . Linh hồn thể bình thường chống lại liệp bộ giả của Hồn Điện, cho dù linh hồn có mạnh hơn nữa, lực lượng có khả năng sử dụng cũng giảm rất nhiều, vũ khí của bọn đều được đặc chế, có công hiệu chuyên khắc chế linh hồn thể, nhưng mà loại khắc chế này, đối với ít linh hồn thể có được thiên địa linh vật như dị hỏa, cũng mất hơn phân nửa hiệu quả. Mà cũng đúng như lời , năm đó Dược Lão có trốn thoát truy bắt của Hồn Điện, đích là dựa vào uy lực Cốt Linh Lãnh Hỏa, mới có thể chạy thoát. Ánh mắt đạm mạc nhìn thân thể Vu hộ pháp bốc lên từng luồng khói đen, bàn tay Dược Lão chậm rãi nắm chặt, sâm bạch hỏa diễm nhanh chóng ngưng tụ trong tay. lát sau, liền ngưng tụ thành thanh giống như Huyền Trọng Thước của Tiêu Viêm, chỉ hơn chút, thân thước có ngọn lửa bốc lên, nhưng lại đem cho người ta cảm giác lạnh như băng, nhưng nếu ai dính phải ngọn lửa nhìn lạnh như băng này, chỉ sợ hóa thành tro tàn trong chốc lát. “Hồn Điện ngươi có cách khắc chế linh hồn thể rất hiệu quả, nhưng đối với ta vô dụng, cho nên, xuất ra thực lực chân chính của ngươi , nếu , hôm nay tại Vân Lam Tông là mồ chôn của ngươi.” Bạch thước chỉ về hướng Vu hộ pháp cách đó xa, Dược Lão chậm rãi . “Hừ, năng ngông cuồng, coi như có hiệu quả khắc chế, nhưng chỉ băng linh hồn thể như ngươi mà muốn giết bổn hộ pháp? Đúng là nằm mơ giữa ban ngày!” Nghe vậy, Vu hộ pháp cười lạnh tiếng, chợt cánh tay rung lên, 3 tỏa liên từ sau lưng bắn ra mang theo thanh hoa lạp lạp, giống như ba đầu độc xà, xoay qua xoay lại ngớt. "Tam đoạn hồn tỏa! " Trong hắc vụ lên bàn tay, chợt bàn tay biến đổi thủ ấn. Ba tỏa liên xoay xung quanh đỉnh đầu Vu hộ pháp, đột nhiên bắn ra, mang theo tiếng xé chói tai. Ba tỏa liên hóa thành ba hắc tuyến, đan xen kín kẽ nhau, vừa vặn phong tỏa tất cả đường lui của Dược Lão, hiển nhiên, vị Vu hộ pháp này đối với điều khiển vũ khí tỏa liên quỷ dị này, đạt tới trình độ vô cùng thuần thục. Trong đôi mắt lạnh lẽo nhanh chóng phóng đại ba đường hắc tuyến, tay áo Dược Lão vung lên, năm ngón tay búng ra liên tục, năm đạo sâm bạch hỏa diễm nhanh chóng ngưng tụ thành hình, giống như trường xà xoay quanh thân, rồi đột nhiên bắn ra, va chạm trực tiếp với ba tỏa liên kia. Keng keng kẻng kẻng … về ăn cơm ~! Tỏa liên va chạm kịch liệt với bạch sắc hỏa diễm, vang lên tiếng kim loại va chạm, thậm chí còn xuất hoa lửa, nhưng cho dù tỏa liên có tấn công quỷ dị khó lường như thế nào, Dược Lão chỉ cần điều khiển năm hỏa diễm trường xà là có thể ngăn cản, kinh nghiệm chiến đấu lão luyện nhìn là thấy. dùng tới thủ đoạn như thế, mà vẫn như cũ chưa lấy được ưu thế ràng nào, Vu hộ pháp cũng cảm thấy kinh ngạc, có thể cảm giác ràng, mỗi lần tỏa liên va chạm với hỏa diễm, có hai luồng nóng lạnh luân phiền truyền tới từ tỏa liên, loại cảm giác này, khiến cảm thấy có chút tốt. “Lão bất tử này quả nhiên lợi hại. Khó trách năm đó Hồn Điện xuất động tới ba vị hộ pháp cường giả, nhưng vẫn bị trốn được, trước kia ta còn cho rằng các tên kia bịa chuyện, nghĩ tới… là khó giải quyết.” Công kích ngày càng mãnh liệt, trong lòng Vu hộ pháp càng thêm ngưng trọng, mạnh mẽ của linh hồn Dược Lão với Cốt Linh Lãnh Hỏa khó giải quyết kia, tất cả đều vượt xa dự liệu của . "Vân Sơn, cấp tốc giải quyết Tiêu Viêm!” Lại lần giao thủ mãnh liệt với Dược Lão, nhiệt độ khác thường kia làm cho thân thể Vu hộ pháp hơi run rẩy, tới thời khắc nà, cũng hề bận tâm mặt mũi, trực tiếp ra lệnh cho Vân Sơn triển khai đại chiến kịch liệt với Tiêu Viêm ở xa xa. Nge được tiếng quát của Vu hộ pháp, sắc mặt Dược Lão hơi trầm xuống, bạch sắc hỏa diễm thân thể càng dày đặc, thế công càng lúc mãnh liệt hơn, bất quá xem thế trận, muốn trong khoảng thời gian ngắn giết chết Vu hộ pháp có chút khó khăn, dù sao Vu hộ pháp cũng có công hiệu khắc chế linh hồn thể, tuy nhờ trợ giúp của Cốt Linh Lãnh Hỏa giảm giảm hiệu quả này tới mức thấp nhất, nhưng người này cũng là vị cường giả Đấu Tông giai biệt, muốn giết, dễ hơn làm. bầu trời phía xa, Vân Sơn nghe được tiếng quát của Vu hộ pháp, hơi kinh hãi, lão gia hỏa kia mạnh như vậy sao? Ngay cả Vu hộ pháp mà cũng khó thu thập được lão? kinh hãi trong lòng chỉ kéo dài trong chớp mắt, tay áo Vân Sơn vung mạnh lên, luồng đấu khí cuồng mãnh đẩy lùi thế công của Tiêu Viêm, rồi phi thân về sau, vừa lui ra đấu khí mênh mông từ trong cơ thể ùn ùn bùng phát. "Tiểu vương bát đản, vốn định chơi đùa với ngươi phen, nhưng giờ xem ra, hình như tình hình cho phép, nếu thế, bằng chiêu giải quyết ngươi thôi.” Cười lạnh với Tiêu Viêm ở đối diện, tay áo Vân Sơn khẽ rung, từ tay áo trào ra năng lượng màu xanh đậm gây chấn động hồi, lát sau, liền ngưng tụ thành thanh trường kiếm màu xanh dài chừng trượng. Bề ngoài trường kiếm có màu vô cùng ám trầm, cả thanh hề sáng bóng, nhưng khi trường kiếm ngưng tụ thành gian chung quanh đột nhiên chấn động dữ dội, hiển nhiên thanh trường kiếm được ngưng tụ bởi đấu khí hùng hồn của Vân Sơn chứa năng lượng cực kì khổng lồ. Nhìn Vân Sơn huyền phù cao, năng lượng khổng lồ từ trường kiếm chậm rãi xoay tròn quanh người, cảm thụ được năng lượng mênh mông đó, sắc mặt Tiêu Viêm kịch biến hồi, hai cánh sau lưng khẽ động, rồi đột nhiên lui về khoảng, trong lúc lui lại thủ ấn kết trong tay Tiêu Viêm khẽ thay đổi. Theo thủ ấn kết trong tay Tiêu Viêm dẫn đường, đấu khí mênh mông trong cơ thể bắt đầu dâng tràn, dưới điều khiển vô cùng thận trọng của Tiêu Viêm, nhanh chóng qua mấy kinh mạch định trước.. Dưới áp lực của nguy hiểm, tinh khí thần của Tiêu Viêm đều tập trung cao độ, cho nên lúc bình thường luyện tập có thời điểm ngẫu nhiên đấu khí sai lệch, thế mà lúc này lại vô cùng thuận lợi. Trong cơ thể đấu khí như thủy triều ngừng theo các kinh mạch cố định tràn vào hai tay Tiêu Viêm, theo đấu khí khổng lồ tràn vào, bàn tay vốn thon dài biến lớn lên, luồng ánh sáng ngọc quang dần dần lên, tới đỉnh điểm như là mặt trời mới, chói mắt vô cùng. Trong lòng bàn tay Tiêu Viêm đột nhiên lên ánh sáng chói lọi, làm cho Vân Sơn khẽ nhíu mày. Tên tiểu hỗn đản này còn có con bài tẩy, quả nhiên phiền toái… Ý nghĩa vừa lướt qua trong đầu, ngẫu nhiên liếc qua trận chiến xa xa của Vu hộ pháp với Dược Lão, thấy người đó dưới thế công mãnh liệt của Dược Lão hơi rơi vào thế hạ phong, trong lòng cả kinh. “Xem ra nên dây dưa, nhanh chóng giải quyết tên tiểu này, nếu đợi cho lão gia hỏa kia xuất thủ, ta nguy mất…” Trong lòng lên ý niệm, nhãn thần Vân Sơn trở nên sắc bén, hai tay thủ ấn đột nhiên biến đổi, sát ý bỗng tràn ngập cùng tiếng quát chói tai vang vọng phía chân trời. "Phong Sát Yên Cương!" Tiếng quát vừa dứt, phía xa đột nhiên vang lên tiếng kiếm ngâm vô cùng chói tai, mọi người hoảng sợ ngẩng đầu lên, liền nhìn thấy thanh đấu khí trường kiếm đỉnh đầu Vân Sơn, điên cuồng xoay tròn, thanh quái dị kia truyền ra từ đây. "Tới ! " Thủ ấn biến đổi, ngón tay chỉ về Tiêu Viêm ở xa xa, thanh trường kiếm điên cuồng xoay tròn đột nhiên lao ra! Tốc độ của trường kiếm nhanh đến mức có thể vượt gian, bởi vậy chỉ lóe lên vài cái, tới chỗ cách Tiêu Viêm mấy chục thước. Nhìn đòn mãnh liệt của Vân Sơn, sắc mặt đám người Hải Ba Đông trong vòng hỗn chiến kia đột nhiên tái nhợt, mặc dù cách xa như vậy, bọn họ vẫn cảm nhận được năng lượng khủng bố bên trong trường kiếm, bọn họ ước chừng nếu đổi lại là mình bị đánh trúng, sợ rằng ít nhất cũng đương trường trọng thương. Chỗ gần đài hỉ thai, bàn tay Vân Vận che miệng lại, khuôn mặt tuyệt mĩ lên vẻ tái nhợt, công kích như thế, cho dù là cường giả Đấu Hoàng đỉnh phong cũng khó tiếp được, huống chi Tiêu Viêm giờ … Dưới vô số ánh mắt tràn ngập các loại cảm xúc soi mói, Tiêu Viêm thân là đương , đột nhiên chậm rãi nhắm hai mắt lại, mà trong lúc nhắm mắt ấn kết trong tay cũng biến đổi, chợt năng lượng đồng dạng mênh mông mãnh liệt tuôn ra từ phía chân trời. "Khai Sơn Ấn! " Theo tiếng quát trầm thấp trong lòng Tiêu Viêm (lòng nó quát đc ta cùi T_T), thủ ấn khổng lồ bằng năng lượng lên! Điều này có thể nhận thấy khi thủ ấn lên, gian quanh thân Tiêu Viêm giống như gợn sóng, chấn động ngừng.. .
Chương 707: Quân bài chưa lật - Tam sắc hỏa liên Dịch: A Rón - Biên: A Lét Năng lượng Thủ Ấn khổng lồ làm cho vô số ánh mắt khiếp sợ xuất , chợt đình trệ chút, năng lượng khổng lồ liền mang theo uy áp mãnh liệt khác thường hung hăng va chạm năng lượng trường kiếm. "Ầm! " Trong nháy mắt, hai đạo năng lượng cực kì khủng bố đối chọi thiên . Chợt nổ vang tiếng rung trời, mặc dù sớm có chuẩn bị nhưng có ít người hai lỗ tai vù vù trận, liên lụy đến cả con mắt có chút mơ hồ. Hai đạo công kích hung hãn va chạm nhau, từng luồng năng lượng dao động điên cuồng, thậm chí cả gian đều bị năng lượng bóp méo, bởi vậy có thể thấy được đợt công kích này đáng sợ ra sao. gian vặn vẹo, đem vị trí Tiêu Viêm cùng Vân Sơn bao quát. Bởi vậy, phần đông ánh mắt thiên cũng biết hai người tột cùng là ai chiếm thượng phong. Vô số ánh mắt soi mói về phía năng lượng dao động tại chân trời, lát sau năng lượng mới chậm rãi giảm , gian vặn vẹo cũng dần dần trở nên ràng. gian khôi phục, phía chân trời, hai đạo thân ảnh lần nữa xuất trong tầm mắt mọi người, mà khi mọi người nhìn thấy bóng người xuất bầu trời đều nhịn được mà ngẩn người ra. Giờ phút này, hai tay áo của Tiêu Viêm đều vỡ tan, hai cánh tay trần trụi lộ ra, cánh tay mơ hồ có từng vết máu , khuôn mặt Tiêu Viêm có phần tái nhợt, khóe miệng lưu lại vết máu, hơi thở cũng yếu bớt. Hiển nhiên, lần va chạm kinh thiên lúc trước bị phản chấn làm bị thương . Thế nhưng Tiêu Viêm mặc dù chật vật, Vân Sơn đối diện đó cũng bình yên vô , thân quần áo đều rách nát. Tay áo ở ngoài khô héo, bàn tay run nhè , luồng máu theo lòng bàn tay dọc theo ngón tay chảy xuống. Trông thấy điều đó, ít người thầm hít hơi, ánh mắt kinh dị nhìn về phía hắc bào thanh niên, ai cũng nghĩ tới Tiêu Viêm những dám tiếp nhận kích kinh khủng của Vân Sơn, ngược lại còn làm cho Vân Sơn thương tổn… vẻ mặt đám người Gia Hình Thiên, Hải Ba Đông trong vòng chiến cũng ngạc nhiên nhìn bàn tay run rẩy, sắc mặt trầm như nước của Vân Sơn, mặc dù bọn họ vẫn tin tưởng Tiêu Viêm nhưng tận mắt nhìn thấy có thể làm cho Đấu Tông cường giả bị thương cũng nhịn được phen chấn động. Nhìn thấy Tiêu Viêm vẫn chưa bị Vân Sơn trực tiếp đánh chết, Vân Vận cũng lặng lẽ thở dài nhõm, bất quá khi thấy bàn tay đầy máu của Vân Sơn mặt cũng xuất đạo cảm xúc phức tạp, nàng muốn nhìn thấy Tiêu Viêm chết trong tay Vân Sơn, nhưng cũng muốn nhìn thấy Vân Sơn bị Tiêu Viêm giết chết, giờ khắc này, nàng chỉ có thể im lặng chờ chiến đấu kết thúc. “Tiểu tử vô liêm sỉ, nghĩ tới lúc này bổn tông vẫn xem thường ngươi…” Sau đó khuôn mặt Vân Sơn trầm, bàn tay áo xóa vết máu tươi, điềm nhiên : “Lúc trước đấu kỹ kia sợ rằng cấp bậc thấp à! Hẳn rất cần đấu khí khổng lồ, ngươi bây giờ có thể thi triển vài lần sao?” Tiêu Viêm xóa vết máu ở khóe miệng, thản nhiên : “Cũng đủ làm cho ngươi biết cái gì gọi là trọng thương…” “ ?” Vân Sơn lãnh cười, : “Đấu kỹ lúc trước của ngươi uy lực đích xác cường hãn, ngay cả ta cũng dám khinh thường, bất quá, bằng thực lực này mà muốn đánh bại bổn tông chỉ sợ còn kém .” Tiêu Viêm híp đôi mắt lại, nắm tay chậm rãi nắm chặt, lời Vân Sơn mặc dù đáng ghét, nhưng cũng phải là giả, lấy thực lực hôm nay của thi triển Khai Sơn Ấn cũng có đủ lực lượng công kích giết chết Vân Sơn, nếu mà nghĩ bằng vào đó mà đánh bại trừ phi có phòng bị đứng đó chịu đòn, nếu sợ rằng khó khăn …Bàn tay nắm chặt, Tiêu Viêm liếc mắt nhìn tình hình chiến đấu của Dược Lão. Mặt hơi chút cau lại. Giờ phút này Dược Lão cùng Vụ hộ pháp lâm vào tình thế giằng co, song phương ra hết sát chiêu, cực kỳ nguy hiểm, nhưng lại duy trì tình thế cân bằng, vô luận tăng lực như thế nào cũng khó có thể đem đối phương thương tổn, tuy tràng diện như vậy nhưng Dược Lão mơ hồ chiếm thượng phong, nhưng Tiêu Viêm biết ràng vì nguyên nhân linh hồn thể nên Dược Lão mặc dù có thể cùng Đấu Tông cường giả chiến đấu nhưng mà lực bền bỉ kém xa đối phương, bởi vậy, nếu giằng co như vậy đối với Dược Lão cũng có ưu đãi quá lớn, khi lực lượng yếu bớt chỉ sợ tình thế trận đấu này liền liền nghịch chuyển. Chậm rãi thu hồi ánh mắt, Tiêu Viêm thoáng nhìn qua vòng đại chiến hỗn loạn kia. Nơi đó, chém giết kịch liệt vô cùng, cơ hồ đôi lúc liền có thêm cường giả trọng thương rơi xuống đất, sinh tử biết, Vân Lam Tông dường như tung ra hết cường giả tinh nhuệ, liều mạng ngăn cản thế công của liên minh cường giả. Tầm mắt rất nhanh từ vòng chiến hỗn loạn của Hải Ba Đông đảo qua, Tiêu Viêm thở dài nhõm hơi, tại đỉnh cấp cường giả giao phong, hoàn hảo bọn họ đều chiếm ưu thế, vậy cho bọn họ đủ thời gian là có thể đánh bại đối thủ riêng rẽ, mà đến lúc đó, khi Hải Ba Đông cùng cường giả khác rảnh tay chiến trường hỗn loạn bắt đầu ổn định lại. Ánh mắt chuyển động, Tiêu Viêm liếc dưới Vân Lam Sơn, mơ hồ có tiếng chém giết truyền đến, vậy hẳn 10 vạn đại quân hoàng thất bắt đầu tiến công rồi. giờ Vân Lam Sơn, mỗi nơi cơ hồ đều bùng nổ chiến đấu chém giết, khối tông môn ngày xưa tĩnh lặng bây giờ bên trong hoàn toàn bị bao phủ bởi gió tanh mưa máu. Ánh mắt Tiêu Viêm nhìn quét chung quanh vòng, liền nhanh chóng thu hồi, chậm rãi thở ra hơi, ánh mắt lạnh lẽo nhìn lên trước mặt, khóe miệng mang tiếu ý nhe răng cười với Vân Sơn, cái nhẫn trắng đục ngón tay nâng lên, liền cắn răng làm tới, muốn chân chính đánh bại Vân Sơn chỉ sợ phải vận dụng đòn sát thủ. Trong lòng quyết định, Tiêu Viêm cũng chần chờ, bàn tay vừa động, bả đan dược liền ra trong tay, sau đó nhét toàn bộ vào trong miệng, dùng sức nhai trận. Hai loại Dị Hỏa dung hợp ra Phật Nộ Hỏa Liên, đấu khí tiêu hao kém chút nào khi thi triển Khai Sơn Ấn, mà ba loại Dị Hỏa dung hợp cần nhất là đấu khí tự nhiên rất khó khăn, bởi vậy tại phải liều lĩnh làm cho đấu khí của mình duy trì trạng thái tràn đầy. Đan dược ăn như hổ sói nuốt vào bụng, Tiêu Viêm cũng cần luyện hóa, có được Lưu Ly Liên Tâm Hỏa bực này Dị Hỏa, cắn nuốt đan dược căn bản cần quá mức chú ý, Dị Hỏa tự đem luyện hóa. Sau đó hóa thành đấu khí tinh thuần chảy xuôi trong kinh mạch. Nhìn Tiêu Viêm điên cuồng ăn đan dược như vậy, da mặt Vân Sơn cũng run lên, mặc dù là Đấu Tông cường giả nhưng bàn về đan dược tự nhiên cũng thể vượt qua Tiêu Viêm, bởi vậy cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn Tiêu Viêm khôi phục đấu khí nhờ trợ giúp của đan dược. Đương nhiên, Vân Sơn cũng có khả năng ngây ngốc chờ đợi Tiêu Viêm đem đấu khí khôi phục, bởi vậy, lúc Tiêu Viêm nuốt xuống ít đan dược, thân hình Vân Sơn cũng mạnh mẽ chuyển động, chợt quỷ dị lên trước mặt Tiêu Viêm, bàn tay cắt ngang yếu hầu, màu xanh đấu khí bao trùm móng tay, kém gì lưỡi đao sắc bén. Thân thể ngửa ra sau, Tiêu Viêm bàn chân ánh bác lóe ra, thân hình đột nhiên lùi lại, Huyền Trọng Xích liền như thiểm điện ra, cước hung hăng đá vào chuôi, trọng xích liền mang cỗ lực lượng hung hãn bắn thẳng tới Vân Sơn. Trọng xích dữ dội lướt đến làm thân hình Vân Sơn dừng lại, nắm tay hung hăng trực tiếp đem trọng xích đánh bay ra. Tại lúc Vân Sơn đánh bay trọng xích, ngón tay Tiêu Viêm chợt động, chiếc nhẫn màu trắng đục kia trong khoảnh khắc bạo liệt, đoàn Bạch Sắc Hỏa Diễm dày đặc hừng hực nhanh chóng xuất trước mặt Tiêu Viêm. Nhìn thấy Bạch Sắc Hỏa Diễm xuất , Tiêu Viêm lập tức đồng thời đem Lưu Ly Liên Tâm Hỏa tách ra hóa thành đoàn màu xanh cùng ngọn lửa vô hình. Ngay sau đó, Tiêu Viêm do dự chút nào, song chưởng vỗ mạnh, đem Thanh Liên Địa Tâm Hỏa cùng Vẫn Lạc Tâm Viêm chụp vào đoàn Bạch Sắc Hỏa Diễm dày đặc. Ba loại Dị Hỏa chạm nhau, gian quanh thân Tiêu Viêm kịch liệt chấn động. Nhìn thấy cử động của Tiêu Viêm, Vân Sơn sắc mặt đại biến, có thể cảm nhận được ba loại ngọn lửa bất đồng màu sắc kia sinh ra loại năng lượng cực kỳ đáng sợ. Hưu! Dường như tại cùng thời khắc, thân hình Vân Sơn nháy mắt biến mắt, đối với kích khủng bố của Tiêu Viêm, phải đem nó phá vỡ, nếu mà … Vân Sơn hóa thành bóng đen thoáng làm cho sắc mặt Tiêu Viêm hơi đổi, hai cánh xanh thẵm sau lưng rung lên, song chưởng nắm chặt đoàn hỏa sắc kia, thân hình cũng vội vàng nhanh chóng thoái lui né tránh, Tiêu Viêm cong ngón tay búng ra, trong nạp giới đột nhiên bắn ra ít bình ngọc, trong bình ngọc có đóa hỏa liên đủ lòng bàn tay… Thình thịch! Thình thịch! Thình thịch! Bình ngọc bay ra, “bùm bùm” trận loạn phát. Mặc dù tiểu hỏa liên này đối với Vân Sơn có khả năng tạo ra thương thế, nhưng lại làm tốc độ chậm xuống, bởi vậy khi hỏa liên nổ mạnh dứt cách đó xa, thân hình Tiêu Viêm cũng đình chỉ chạy trốn. Ánh mắt chậm rãi nhìn lên, khuôn mặt Tiêu Viêm có chút tái nhợt, mà lại như trút gánh nặng, giờ khắc này, đồng tử Vân Sơn co rút nhanh! Giữa trung, hai cánh xanh thẫm sau lưng Tiêu Viêm chấn động, hơi thở dị thường suy yếu, lòng bàn tay, đóa tam sắc hoa liên rộng chừng thước, nhàng trôi nổi, cỗ lực lượng cuồng bạo làm cho sắc mặt những người có mặt tại đây kinh sợ.
Chương 708: Hỏa liên bạo phát Dịch: A Lét - Biên: A Tút Khi ánh mắt Vân Sơn nhìn đến đóa hỏa liên ba màu trôi nổi trong lòng bàn tay của Tiêu Viêm, sắc mặt nhất thời trở nên khó coi. Bên trong đóa hỏa liên quỷ dị kia tràn ngập ra năng lượng khủng bố. Dù ngay cả cũng cảm nhận được loại áp lực khác thường. “Bằng vào thực lực của tên hỗn đản này, làm sao có thể thi triển ra công kích mạnh mẽ như thế?” Trong lòng phẫn nộ rít gào tiếng, thân hình vọt lên trước của Vân Sơn nhất thời ngừng lại. Chợt thân thể nhanh chóng lui ra, mà trong lúc lùi lại nhanh chóng này cỗ đấu khí bàng bạc màu xanh thẫm đột nhiên như thủy triều trào ra khỏi cơ thể. Tóc giống như bị điện giật, dựng đứng lên. Chỉ lát sau, đấu khí hùng hồn kia hình thành đạo gió lốc khổng lồ màu xanh chừng vài chục trượng ở bầu trời. Mà thân hình chính là bị gió lốc khổng lồ kia bao quanh. sân rộng, từng ánh mắt nhìn Vân Sơn giơ tay nhấc chân, bằng vào đấu khí hùng hậu trong cơ thể ngưng tụ thành lốc xoáy khổng lồ như vậy đều nhịn được khô khốc. hổ là Đấu Tông cường giả, riêng chiêu thức ấy, các Đấu Hoàng cường giả ở đây ai có thể thi triển . Lốc xoáy khổng lồ màu xanh bao phủ quanh thân của Vân Sơn, gào thét, xoay tròn tốc độ cao cuốn bay tất cả, đem ít người ở sân rộng phái dưới thổi nghiêng ngả. ít người thực lực đủ liền trực tiếp lùi về sau, cuối cùng đặt mông ngồi mặt đất, khuôn mặt kinh hãi ngẩng đầu nhìn lốc xoáy khổng lồ gần như kéo ngang trời đất. Loại lực lượng khủng bố giống như tự nhiên này, Vân Sơn bằng vào lực lượng của bản thân có thể lập tức gọi ra, quả nhiên là đáng sợ. Cuồng phong gào thét, quần loạn bầu trời Vân Lam Sơn. Rừng cây trong sơn mạch cũng bắt đầu rung động mạnh mẽ, từng đợt sóngmàu xanh biếc xuất ở trung tâm, cuối cùng thành trạng thái hình tròn, thổi quét khắp bốn phương tám hướng. Nhìn Vân Sơn đột nhiên có hành động lớn như vậy, Tiêu Viêm cũng ngẩn ra. Sắc mặt tái nhợt chợt lên chút cười lạnh, cúi đầu nhìn qua đóa Hỏa liên ba màu trôi nổi trong tay. Đóa Phật Nộ Hỏa Liên từ ba loại Dị hỏa dung hợp thành này ở trong thời gian ngắn ngủi vẫn chưa đạt đến trình độ hoàn mỹ. Nhưng mà nhờ lực lượng linh hồn xuất sắc của Tiêu Viêm cũng miễn cưỡng duy trì ở điểm thăng bằng. Năng lượng cuồng bạo chứa trong đó so với hỏa liên hai Dị hỏa trong quá khứ đương nhiên là chỉ mạnh mẽ hơn vài lần. Riêng chỉ là vì đem ba loại Dị hỏa này dung hợp ở cùng chỗ, Tiêu Viêm gần như tiêu hao hết tất cả đấu khí trong cơ thể, thậm chí ngay cả linh hồn lực lượng cũng xuất khô kiệt. Uy lực của Hỏa liên ba màu tất nhiên là lớn vô cùng nhưng tiêu hao như vậy cũng là con số cực lỳ đáng sợ. Mặc dù lấy thực lực giờ của Tiêu Viêm, dưới cố gắng hết sức mới có thể miễn cưỡng đem ba loại Dị hỏa duy trì tại điểm cân bằng. Ánh mắt chăm chú nhìn lốc xóay khổng lồ kéo ngang trời đất kia, lực tàn phá phóng thích ra từ trong đó mặc dù là đứng cách khá xa cũng khiến cho thân hình Tiêu Viêm có chút lắc lư. Đương nhiên, nguyên nhân cũng bởi vì mạnh mẽ dung hợp ba loại Dị hỏa mà làm cho cơ thể suy yếu cực độ. Lúc này, hai cánh xanh thẫm sau lưng cũng trở nên mờ nhạt rất nhiều. Nhưng điều này đều chứng minh Tiêu Viêm giờ phút này thực là nỏ mạnh hết đà. Cho dù như thế đóa Hỏa liên chứa năng lượng dị thường đáng sợ cầm trong tay kia cũng khiến cho ngay cả Vân Sơn bậc này cường giả cũng dám tấn công trước. Ngược lại lại vội vàng đem phòng ngự kiên cố nhất mở ra, sợ khi Hỏa liên tấn công đến, bản thân trở thành vong hồn dưới lửa đầu tiên. Hỏa liên ba màu chậm rãi xoay tròn bàn tay của Tiêu Viêm. Nhờ vào khoảng khắc nghỉ ngơi này, Phần Quyết công pháp trong cơ thể của Tiêu Viêm cũng vội vàng hấp thu ít thiên địa năng lượng, sau đó lại phối hợp với dược lực chưa hoàn toàn tiêu hóa hết trong cơ thể nhanh chóng luyện hóa, cuối cùng hóa thành đấu khí tinh thuần chảy xuôi trong kinh mạch khô kiệt. Thừa dịp đấu khí trong cơ thể nhanh chóng hồi phục, ánh mắt của Tiêu Viêm lướt qua trận chiến giữa Dược lão cùng Vụ hộ pháp. Đây là lần đầu tiên Tiêu Viêm nhìn thấy Dược lão chân chính dùng linh hồn thể chiến đấu cùng người khác. Tuy linh hồn thể thể sử dụng đấu khí nhưng mà linh hồn lực lượng khổng lồ kia cũng mạnh mẽ kém chút nào so với đấu khí. Hơn nữa lại vô hình vô sắc, công kích lên lại quỷ dị khó lường. Đương nhiên, công kích tầm thường của linh hồn lực lượng đối với cường giả của Hồn điện biết vì nguyên do gì mà uy lực suy giảm rất nhiều. Nhưng mà Dược lão phải linh hồn thể bình thường. có được Cốt Linh Lãnh Hỏa, chỉ sợ thế công quỷ dị của xiềng xích của Vụ hộ pháp mà hơn nữa, hiệu quả đặc biệt của Dị hỏa cũng làm cho Vụ hộ pháp ứng phó chật vật. Cả người tràn ngập sương mù đen ở trong độ ấm như nóng như lạnh khác thường kia ngừng dao dộng. Mà đối với thực lực của Dược lão, vị Vụ hộ pháo này ràng cũng có chút bất ngờ. Nhiều năm đuổi bắt linh hồn thể như vậy, rất ít khi thất thủ. Bởi vì kể thực lực của linh hồn thể lúc còn sống mạnh mẽ như thế nào, chỉ cần mất thân thể trong mắt Hồn điện của bọn liền giống như mãnh hổ mất răng nanh, chỉ có thể mặc cho bọn điều khiển. Dần dần như vậy thoát khỏi khó có thể sinh ra lòng coi trọng đối với linh hồn thể. Mà lần này, vì coi thường của mà phải trả giá . Dược lão ra chiêu toàn là sát thủ. Chiêu thức xảo quyệt tàn nhẫn, Cốt Linh Lãnh Hỏa dưới loại khống chế gần như hoàn mỹ này làm cho Vụ hộ pháp khó lòng phòng bị. Thậm chí có nhiều lần còn bị Dị hỏa tiến vào thân thể. Nếu phải thực lực cũng yếu, sợ là trực tiếp bị Cốt Linh Lãnh Hỏa xâm nhập vào thân thể, phá hủy bốn phía. Bất quá, mặc dù ngẫu nhiên có thể tránh thoát nhưng mà theo thế công càng lúc càng sắc bén của Dược lão, Vụ hộ pháp cũng càng thêm rơi vào hạ phong. Đến cuối cùng cư nhiên chỉ có thể phòng ngự cách khó khăn, rốt cuộc thể phân thần. Đối với cục diện càng lúc càng rơi vào thế hạ phong, trong lòng Vụ hộ pháp cũng thẹn quá hóa giận. Mấy năm nay bắt linh hồn thể, đây là lần đầu tiên chật vật như vậy. Nếu cái này mà truyền về Hồn điện, chỉ sợ mấy tên gia hỏa từ lâu mơ ước vị trí của mình nhân chuyện này mà tuyên dương bốn phía. chừng điện chủ mất kiên nhẫn đem chức vị hộ pháp của mình hạ xuống. Như vậy sợ rằng thê thảm. Trong lòng lên ý niệm như vậy, Vụ hộ pháp liền hung hăng cắn răng cái. Mười mấy đạo xiềng xích tối đen trong cơ thể đột nhiên mạnh mẽ ra, chợt ùn ùn kéo đến, hung mãnh đâm mạnh về phía Dược lão. Bộ dáng như vậy, xem ra là liều mạng phen. Sau khi nhìn thấy Dược lão thuận lợi nắm thế thượng phong giữa trận chiến, Tiêu Viêm cũng yên tâm buông lỏng tảng đá treo trong lòng. Ánh mắt vừa động, đem tâm thần hoàn toàn ngưng tụ lốc xoáy khổng lồ màu xanh ở phía xa xa kia. giờ cần phải làm là ngay lập tức đem lão gia hỏa Vân Sơn này đánh chết, chấm dứt mọi ân oán trong quá khứ! Hai cánh có chút hư ảo màu xanh thẫm phía sau lưng hơi hơi vỗ vỗ, đem thân thể của Tiêu Viêm ổn định bầu trời. Sau nháy mắt, bàn tay khẽ động. Mà dưới cái nhìn chăm chú của từng đạo ánh mắt sân rộng, đóa Hỏa liên ba màu chậm rãi bay lên. Thân hình vào trong lốc xoáy khổng lồ của Vân Sơn kia nhìn thấy Tiêu Viêm ở xa cử động như thế, trong lòng cũng có chút khẩn trương. Trong lòng khẽ hô tiếng, đấu khí mênh mông trong cơ thể đều trào ra, làm cho nhan sắc của lốc xoáy khổng lồ kia càng thêm thâm thúy. (hiểu từ thâm thúy ko, ko hiểu hả, ta dịch cho mà nghe, nghĩa thằng Thâm con pà Thúy -DG). Lắc lắc đầu, bởi vì linh hồn lực lượng tiêu hao quá độ mà hơi có chút mê muội, trong lòng Tiêu Viêm thất kinh. Xem ra thể tiếp tục kéo dài! Đấu khí hao tổn có thể dựa vào Phần Quyết để khôi phục nhưng mà linh hồn lực lượng chỉ có thể chậm rãi điều dưỡng. Hôm nay nếu nhanh chóng đem Vân Sơn giải quyết chỉ sợ rằng chính mình hôn mê trước mất. Trong lòng lên ý niệm này, mơ hồ trong ánh mắt của Tiêu Viêm cũng xẹt quá tia ngoan mang, hai tay ấn kết đột nhiên động. Theo thủ ấn thay đổi của Tiêu Viêm, Hỏa liên ba màu trôi nổi trước mặt nhất thời mạnh mẽ bộc phát ra ánh sáng ba màu chói mắt, giống như mặt trời lơ lửng . “!” Ngón tay búng ra, Tiêu Viêm đột nhiên hét to tiếng. Tiếng quát vừa hạ xuống, Hỏa liên ba màu chậm rãi xoay tròn kia bỗng hóa thành vệt sáng mơ hồ, nhanh như chớp, dữ dội bắn ra. Mặc dù bên trong hỏa liên chứa năng lượng cuồng bạo khổng lồ đến đáng sợ nhưng mà xẹt qua gian lại im lặng dị thường. Thậm chí ngay cả nửa điểm năng lượng rung động cũng có. Nhưng chính loại bộ dáng lặng yên tiếng động này mới làm cho trong lòng người khác xuất hàn ý. Chỗ hỉ đài, ánh mắt Vân Vận hề chớp nhìn vào quang ảnh mơ hồ lướt giữa trung. Mặc dù giờ đấu khí bị phong bế nhưng cảm giác của Đấu Hoàng vẫn còn như cũ. Bởi vậy, đối với năng lượng khủng bố bên trong hỏa liên nàng cũng có chút cảm ứng. khuôn mặt xuất chút bất an cùng kinh hoàng, bàn tay như ngọc cũng nắm chặt. Trong lòng nàng hiểu , Tiêu Viêm và Vân Sơn đều muốn sử dụng sát chiêu . Kế tiếp chỉ sợ là thời khắc phân thắng bại của trận chiến này. Dưới vô số ánh mắt mang đầy cảm xúc khác nhau, hỏa liên thoáng trung, cuối cùng giống như viên lưu tinh (sao băng) ầm ầm đụng vào lốc xoáy khổng lồ điên cuồng xoay tròn này. Hỏa liên rất , thể tích so với lốc xoáy khổng lồ kia kém xa. Va chạm như vậy liền giống như con chim bay đánh vào vách núi đá, làm ra nửa phần rung động. Nhưng mà, có việc cũng thể chỉ lấy thể tích lớn mà bình phán… “Bạo!” Hỏa liên tiến công vào lốc xoáy lồ kia. Chợt tiếng quát lạnh nhạt, rồi phía cuối chân trời đột nhiên vang vọng lên tiếng như tiếng sấm. Ầm! Tiếng quát vừa hạ xuống, ngay sau đó, đóa Hỏa liên ba màu đột nhiên đột nhiên lao đến phía lốc xoáy rồi bộc phát ra. Tiếng nổ vang kinh thiên đủ để đánh rách màng tai của người khác đột nhiên vang vọng khắp trời. (Lủng củng quá!) Tiếng nổ mạnh vang vọng phía chân trời. cỗ năng lượng gió bão cực kì khổng lồ trong thời gian ngắn từ vị trí va chạm của hỏa liên cùng lốc xoáy thổi quét ra, lan tới trong phạm vi trăm mét. Dưới cỗ năng lượng gió bão khủng bố này, mọi người ở đây, ngay cả Dược lão cùng Vụ hộ pháp đánh nhau kịch liệt cũng sợ hãi kinh ngạc, trong mắt lộ ra vẻ kinh hãi cùng khiếp sợ, quay đầu lại… “ ngờ uy lực của ba loại dị hỏa dung hợp thành Phật Nộ Hỏa Liên lại khủng bố đến tình trạng này… Tên tiểu tử này, đến tột cùng sáng tạo ra loại đấu kỹ đáng sợ đến mức nào a?”