Đấu phá thương khung - Thiên Tàm Thổ Đậu(1641C)

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 674: Huyết Chiến
      Dịch: Tien_Kid_Pro(A Tiến) - Biên: Tien_Kid_Pro(A Tiến)
      “Xuy! Xuy!”
      Vân Đốc hạ xuống, ở phía dưới Vân Lam Tông đệ tử đem Mễ Đặc Nhĩ gia tộc vây chật như nêm cối , đệ tử Vân Lam Tông nhất thời giống như mãnh hổ hạ sơn, mang theo kiếm khí sắc bén , ùn ùn kéo đến đối trang viên khổng lồ kia xung phong liều chết, trong khoảnh khắc bùng nổ lên thanh sát phạt, làm sắc mặt vô số người vây ở đằng xas trở nên trắng.
      "Giết!"
      Đệ tử Vân Lam Tông như thủy triều dũng mãnh lao tới Mễ Đặc Nhĩ gia tộc, đạo tiếng quát trong trẻo nhưng lạnh lùng vang lên, chợt, chỉ nghe cả trang viên trong nháy mắt thanh ngưng trệ, nháy mắt sau, vô số tiếng khí xé rách, hóa thành mưa tên, tuôn ra dữ dội như sóng triều màu trắng bao phủ tất cả! Mưa tên đem thế công Vân Lam Tông thoáng ngăn trở chút, bất quá ngay sau đó, vô số đấu khí sáng ngời dâng lên thanh của mưa tên tạo ra liền giảm bớt rất nhiều, sóng triều màu trắng kia sắp tiếp cận đến trang viên.
      Cắn! Phốc! Bất quá, ngay lúc thế công Vân Lam Tông cách trang viên trăm mét đột ngột, lại lần nữa tiếng dây cung trầm thấp dị thường vang lên, sau đó, từng đạo vật thể màu đỏ đột nhiên từ trong trang viên bạo xuất! Màu đỏ mưa tên này cùng mưa tên lúc trước có khác biệt lớn, tiếng vang của mưa tên này xẹt qua khí có thể phân biệt, hơn nữa, mưa tên này bắn trúng đệ tử Vân Lam Tông đấu khí bao quanh thân thể họ ràng có tạo thành nhiều trở ngại đối với mưa tên, thậm chí bởi vì lực lượng quá lớn nên tên bắn thủng thân thể người còn dư lực có thể đem phía sau người cũng xuyên thủng, lực sát thương kinh khủng như vậy, đám người xa xa nhìn xem khắp cả người phát lạnh.
      Huyết sắc tiễn cuồng xạ bay ra, tại bầu trời lưu lại dấu vết nhàn nhạt, mà mỗi lần tiễn bay vụt, đều làm cho ít đệ tử Vân Lam Tông vô lực ngã rơi xuống đất, xem ra, Mễ Đặc Nhĩ gia tộc có thể nằm trong tam đại gia tộc đứng đầu của đế quốc, quả nhiên thực lực dễ để người khác khinh thường, cho dù là lấy thực lực Vân Lam Tông, muốn tiêu diệt Mễ Đặc Nhĩ gia tộc mà mất mát cũng là việc thể! Thấy phía dưới triển khai thế công hung ác, mấy người bầu trời vẫn chưa vì vậy mà phân tâm, Vân Đốc cùng Vân Sát kia đình trệ chỉ chốc lát sau, hai người lại đồng thời nhích người, sau đó dữ dội lướt tới Hải Ba Đông! Nhìn thấy hai người đều hướng về phía Hải Ba Đông, Mễ Đặc Nhĩ. Đằng Sơn nhất thời quát lạnh : "Hai cái lão vương bát đản, các ngươi quên ra rồi sao? "
      "Hắc hắc, Đằng Sơn, nào dám quên ngươi, đối phó ngươi, cần Vân Đốc, Vân Sát hai vị trưởng lão ra tay, hãy để bọn họ an tâm giải quyết Hải Ba Đông " ngay tại lúc thanh Mễ Đặc Nhĩ, Đằng Sơn vừa mới hạ xuống đột nhiên hai đạo thân ảnh từ phía dưới Vân Lam Tông kia bay vút đến, trôi nổi tại địa phương xa Đằng Sơn.
      "Vân Phù? Vân Húc? nghĩ tới ngay cả các ngươi cũng tới! " nhìn thấy đột nhiên xuất hai người này, Đằng Sơn trong lòng nhất thời trầm xuống, hai người này cũng là trưởng lão Vân Lam Tông, mặc dù thực lực mạnh mẽ bằng hai người Vân Đốc, nhưng cũng là cường giả Đấu Vương cấp bậc, xem ra Vân Lam Tông đối phó Mễ Đặc Nhĩ gia tộc, quả nhiên là xuất toàn lực a.
      "Tông chủ đối với Mễ Đặc Nhĩ gia tộc các ngươi muốn chịu đựng tới cực hạn, nên cũng đừng trách chúng ta , ta cũng chỉ là phụng mệnh làm việc." hai người tựa hồ thấy được suy nghĩ của Đằng Sơn, bởi vậy trong giọng cũng có chút biết làm sao.
      Đằng Sơn mặt trầm, ánh mắt hướng Hải Ba Đông, Vân Đốc cùng Vân Sát muốn tiếp cận Hải Ba Đông, trong cơ thể hai người này có vẻ cường hãn khí thế, nhưng thực lực cách khoảng cách, cũng làm cho hai người cảm thấy đấu khí trong cơ thể có chút suôn sẻ, Đấu Hoàng cường giả, quả nhiên hơn xa Đấu Vương.
      "Ngươi cẩn thận, hai người bọn họ, để ta đối phó, ngươi cố giữ bản thân là được! " trong lòng Đằng Sơn vì Hải Ba Đông mà lo lắng thanh trầm thấp của Hải Ba Đông, cũng truyền tới.
      Nghe vậy, Đằng Sơn cũng có chút an tâm, ánh mắt chuyển hướng trước mặt đối thủ, đấu khí liền từ trong cơ thể bùng phát ra, cổ khí thế kia, mặc dù bằng Hải Ba Đông, nhưng cũng thể khinh thường.
      "Đắc tội!" cảm nhận được Hải Ba Đông bên kia muốn bùng nổ lên năng lượng dao động, hai người Vân Phù cũng dám tiếp tục chậm trễ, quát tiếng, chợt hai cánh sau lưng rung lên, liền hóa thành bóng đen, bắn mạnh tới Đằng Sơn.
      Ánh mắt trầm nhìn hai người, Đằng Sơn trong lòng cũng nảy lên cỗ hào khí rất nhiều năm chưa từng xuất qua, ngửa mặt lên trời cười to : "Hảo, hôm nay Mễ Đặc Nhĩ gia tộc ta khó thoát khỏi đại nạn, cũng phải cấp cho Vân Lam Tông ngươi ít thương tổn! "
      Tiếng cười hạ xuống, hai cánh sau lưng Đằng Sơn Đấu vừa động, tại vô số luồng ánh mắt soi mói, sợ hãi chút nào đối với hai người Vân Phù thẳng tắp va chạm, ngay lập tức, thanh năng lượng nổ mạnh như sấm sét tại Gia Mã thành vang vọng lên! Toàn bộ đế đô, vào giờ khắc này, đem mọi ánh mắt, tập trung ở tại trận quyết chiến này, trận chiến này, quyết định sinh tử của Mễ Đặc Nhĩ gia tộc! Lúc Mễ Đặc Nhĩ gia tộc cùng Vân Lam Tông triển khai sinh tử chém giết ở địa phương xa đó, cũng xuất vài bóng đen kỳ bí.
      Trong trung tâm Hoàng Thành, tại chỗ cao tầm nhìn đủ có thể trông thấy toàn cảnh, vài đạo nhân ảnh im lặng đứng thẳng, ánh mắt nhìn chỗ xa xa bùng nổ đại chiến kinh thiên.
      Đứng phía trước, là lão giả thân mặc ma bào, khuôn mặt có nếp nhăn tràn ngập giãy dụa bồi hồi cùng do dự "Thái gia gia, chúng ta ra tay sao?" phía sau ma bào lão giả, nử tử mặc cẩm bào máu tím, mặt mơ hồ chứa đựng chút uy nghiêm, nhìn đại chiến, rốt cục nhịn được ra, nhìn trang phục cao quý của nàng xem ra địa vị nàng cực kỳ thấp.
      "Ai, Dạ, ngươi cũng biết Vân Lam Tông giờ thực lực cường hãn như thế nào, nếu chọc giận Vân Sơn lão tạp mao kia. . ." " ma bào lão giả thở dài tiếng , .
      Dạ, vị này ràng là người tại năm đó cùng Tiêu Viêm từng có vài lần duyên phận là hoàng thất đại công chúa Dạ.
      "Mà thái gia gia, ngài cũng biết, Vân Lam Tông mấy năm nay cử động bao hàm dã tâm, chúng ta nếu liên hợp Luyện Dược Sư Công Hội cho đến tam đại gia tộc, có lẽ còn có thể cùng bọn họ chống lại, mà nếu ngồi xem bọn họ lần lượt bị Vân Lam Tông tiêu diệt, ngày sau, hoàng thất ta chỉ sợ cũng có kết cục như vậy! " lúc này, nàng bắt đầu từng bước chưởng quản toàn bộ đế quốc, cũng nhíu mày, có chút lo âu .
      Quay mắt về phía Dạ, Gia lão cũng trầm tựu, ràng, lấy thực lực lão tạp mao kia, nếu muốn giết , chỉ sợ cũng khó, mà khi bỏ mình, như vậy hoàng thất mất thủ hộ, tới đó chỉ sợ đối mặt nguy nan lớn hơn nữa, bởi vậy, cho dù là gặp phải thời khắc mấu chốt này, vẫn khó có thể quyết định.
      "Ai,nhìn lại . "trầm tựu lâu sau, Gia lão khẽ thở dài hơi, phất phất tay, sắc mặt tình bất định nhìn bầu trời xa xa bùng nổ năng lượng.
      Nhìn thấy Gia lão còn có vẻ quả quyết như vậy, trong mắt Dạ sáng ngời cũng lên chút biết làm sao cùng thất vọng, ánh mắt nhìn thấy Mễ Đặc Nhĩ gia tộc nơi đó, chỉ phải ở trong lòng cầu nguyện, hy vọng Mễ Đặc Nhĩ gia tộc có thể sáng tạo kỳ tích.
      Luyện Dược Sư Công Hội, chỗ lầu, thân mặc Luyện Dược Sư bào phục, ánh mắt lão giả nhìn đia phương có năng lượng bùng nổ, nắm chặt rồi lại buông lỏng nắm tay, biểu ra nội tâm bình tĩnh của .
      "Pháp Mã hội trưởng. " phía sau vị lão giả cũng mặc Luyện Dược Sư áo bào, nhịn được mở miệng .
      Pháp Mã, năm đó cùng Tiêu Viêm từng có ít quan hệ, ba năm sau, vẫn như cũ chưởng quản lấy Luyện Dược Sư Công Hội.
      "Trước đợi chút ." Pháp Mã khẽ lắc đầu, thanh khàn khàn .
      "Ai…" nghe được lời này, lão giả phía sau cũng đành phải khẽ thở dài tiếng.
      Nạp Lan Gia tộc, nhóm người tại tầng cao nhất nhìn chiến đấu bùng nổ, sắc mặt đều tình bất định, ở vị trí đầu não, tự nhiên là Nạp Lan Kiệt! "Phụ thân, việc này. " phía sau Nạp Lan Kiệt, Nạp Lan Túc vẻ mặt ngưng trọng thấp giọng .
      "Đẳng! " Nạp Lan Kiệt căng thẳng, sau lúc lâu, mới vừa rồi phun ra chữ, đối với Vân Lam Tông kia, đồng dạng dám châm chọc, tuy Nạp Lan Yên Nhiên cũng là người Vân Lam Tông, nhưng hôm nay chỉ có Vân Vận bị giam lỏng mà Yên Nhiên cũng tiến nhập cái gọi là "Sinh tử môn", trong ba năm, chút tin tức cũng có, sống hay chết, ngay cả cũng biết.
      "Ai, hy vọng ngày sau Vân Lam Tông có thể nể chút tình với Yên Nhiên mà buông tha Nạp Lan Gia ta." Nạp Lan Kiệt cười khổ tiếng, ở trong lòng thầm :" bất quá tới khi đó, chỉ sợ tôn nghiêm Nạp Lan Gia gia tộc cũng như rác rưởi.”
      Mộc gia, là trong tam đại gia tộc, đồng dạng cũng do dự, bất quá cuối cùng vẫn là ai dám hỗ trợ, bởi vì bọn họ biết, trong Vân Lam Tông vẫn còn có gã đủ để hủy diệt cả gia tộc, Đấu Tông cường giả, Vân Sơn! Loại này, bọn họ chỉ có đem hy vọng xuất kỳ tích. Mễ Đặc Nhĩ gia tộc có thể dùng khí thế này để thắng lợi. . ." Ngay tại lúc tình thế Mễ Đặc Nhĩ gia tộc cùng Vân Lam Tông sống mái với nhau càng ngày càng gay cấn ở ngoài trăm dặm Gia Mã thành, hơn mười đầu ma thú phi hành lớn từ phía chân trời lướt qua, cỗ lực lượng làm cho toàn bộ Gia Mã Đế Quốc lâm vào chấn động sắp đến tới!
      Nữ Lâm thích bài này.

    2. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 675: tìm đến đế đô
      Dịch: Tien_Kid_Pro(A Tiến) - Biên: Tien_Kid_Pro(A Tiến)
      “Keng!”
      Đao kiếm nhuộm máu tươi va chạm. Bộc phát ra trận hoa lửa, chợt bóng người thoáng , lưỡi đao sắc bén xẹt qua thân thể mang theo tiếng vang trầm thấp, những tiếng vang làm dựng tóc gáy tràn ngập ở trang viên.
      Trải qua mấy lần xung phong liều chết, đệ tử Vân Lam Tông cũng trải qua ba lần phản kích của Mễ Đặc Nhĩ gia tộc, mà khi bọn bắt đầu vọt vào ngoại viện trang viên lực lượng chân chính của Mễ Đặc Nhĩ gia tộc lúc này bạo phát đứng lên!
      Tuy năm nay Vân Lam Tông tuyển nhận đệ tử quy mô lớn, bất quá trong khoảng thời gian ngắn tự nhiên khó có thể dạy dỗ bọn họ có bao nhiêu lợi hại, mà Mễ Đặc Nhĩ gia tộc bất đồng, gia tộc hộ vệ, phần lớn đều được tỉ mỉ huấn luyện rất nhiều năm trở thành tinh nhuệ, bởi vậy, khi chiến đấu bùng nổ, cho dù nhân số chiếm ưu thế mà Vân Lam Tông lại cuồng mãnh xung phong liều chết nhưng vẫn như cũ chỉ có thể ở phía ngoài trang viên mà tranh đoạt, khó có thể vọt vào trong trang viên!
      Giờ phút này này trang viên của Mễ Đặc Nhĩ gia tộc phòng thủ sâm nghiêm, kiên cố vô cùng, dù là Vân Lam Tông này khí thế hung bạo tới đâu cũng chỉ có thể bị chặn ở ngoài.
      Trang viên bên ngoài, hoàn toàn biến thành máy xay thịt, đao qua kiếm lại, tiếng kêu thảm thiết dứt bên tai, máu tươi đỏ sẫm chung quanh văng ra, đem tường viện cao ngất kia nhuộm đỏ, mùi huyết tinh chậm rãi lan tràn, cuối cùng khuếch tán tới cả tòa thành thị!
      Tại phiến chiến trường này, bên ngoài vô số người vây xem cũng vì thanh thảm thiết trong chiến đấu lâm vào yên tĩnh, nhìn người nơi kia cơ hồ giống như lúa mạch ngừng ngã trong vũng máu, mà thế công như sóng triều lại như cũ chưa từng có nửa điểm tạm dừng, trong trang viên, người Mễ Đặc Nhĩ gia tộc mặt hung hãn ngừng trào ra, cuối cùng ánh mắt đỏ ngầu, cùng thế công như sóng triều của Vân Lam Tông hung hăng chạm nhau!
      Vào giờ khắc này, bọn họ làm người bàng quan, hầu hết có thể ràng cảm giác, mạng người lúc này như cỏ rác.
      ... ... . . .
      "Bang! "
      bầu trời, đột nhiên vang lên đạo thanh năng lượng nổ mạnh, ánh mắt cả thành nhìn lại, mặc dù nhìn thấy Đằng Sơn kia bị hai người Vân Phù đẩy lui, xem tình hình như vậy, tựa hồ lấy thực lực Đằng Sơn thực ứng phó hai gã Đấu Vương cường giả rất khó khăn.
      Hai cánh sau lưng vỗ lên, Đằng Sơn đem thân hình ổn định, xóa tia máu khóe miệng, va chạm lúc trước làm cũng bị chút vết thương .
      "Đằng Sơn, cần tiếp tục cố gắng , mặc dù luận thực lực người, cả hai người ta bằng ngươi, bất quá nếu là liên thủ, ngươi chỉ có đường thua." Hai người Vân Phù cũng chậm rãi bình ổn phía dưới, trầm giọng quát.
      Đối với tiếng quát đó, Đằng Sơn cũng để ý tới, quay đầu , ánh mắt hướng đến vòng chiến của Hải Ba Đông, giờ phút này bên đó, tình hình chiến đấu so với bên này càng thêm kịch liệt, thân ảnh ở cuối chân trời thoáng , ngẫu nhiên tiếp xúc bộc phát ra dao động năng lượng kinh thiên.
      Người bình thường mặc dù khó có thể thấy tình huống cuộc chiến kia. Nhưng Đằng Sơn lại thấy được ràng, giờ phút này ba người, mặc dù tình hình chiến đấu kịch liệt vô cùng, mà lại như cũ khó có thể phân ra thắng bại.
      Tuy hai người Vân Đốc, Vân Sát này so với Đấu Hoàng bì kịp, nhưng dù sao hai người liên thủ, uy lực tự nhiên nhân lên, hơn nữa hai người cũng phải lần đầu hợp tác, trong lúc ra tay phối hợp cực kỳ ăn ý, thậm chí dù thực lực người thua xa Hải Ba Đông, nhưng vẫn như cũ có thể duy trì cục diện cân bằng.
      Lúc này ba người Hải Ba Đông, chiến đấu ràng tiến nhập gay cấn, ngoại giới bất kỳ động tĩnh cũng làm cho bọn họ phân tâm, ở trong mắt bọn , chỉ có thân ảnh thoáng của đối phương.
      " nghĩ tới Vân Đốc, Vân Sát này mạnh mẽ đủ để cùng Hải lão tương chiến mà bại. . ." Nhìn cuộc chiến khó phân thắng bại, Đằng Sơn trong lòng cũng thoáng trầm xuống, xem tình huống này, chỉ sợ Hải lão muốn đem hai vị kia đánh bại cần ít thời gian, mà tình huống của mình cũng là khéo, nếu khi vô ý bị thua, hai người Vân Phù sợ rằng cũng phải gia nhập chiến cuộc kia, mà đến lúc đó cục diện có lẽ phải nghiêng về bên . . .
      "Nhất định phải bám trụ hai người này, cấp đủ thời gian cho Hải lão! " cắn chặt răng, thừa dịp song phương hơi thở chưa ổn định, ánh mắt Đằng Sơn nhìn về phía dưới trang viên kia.
      Giờ phút này phía dưới, bên ngoài trang viên, hoàn toàn bị máu tươi nhuộm đầy, đệ tử Vân Lam Tông cùng hộ vệ của gia tộc tiến hành tranh đoạt thảm thiết, tuy Mễ Đặc Nhĩ hộ vệ thực lực so với đệ tử bình thường của Vân Lam Tông này mạnh hơn ít. Bất quá Vân Lam Tông đông người, ùn ùn kéo đến giống như hồng thủy, liều mạng đánh sâu vào phòng tuyến của gia tộc, mà dưới liều mạng của họ, ngoại viện trang viên có hơn nửa đình trệ.
      Tình huống hơi có chút ổn, nhưng trong trang có đám người Nhã Phi chỉ huy, bởi vậy còn đến mức nguy hiểm, cái phòng tuyến che kín khổng lồ trang viên này, mà muốn đem phá hủy, sợ Vân Lam Tông cũng phải trả giá tổn thất !
      "Ngay cả tổ tông gia nghiệp đều đánh mất, may mắn sống sót, còn có thể diện gì? " đem ánh mắt từ mặt đất thu hồi, Đằng Sơn hướng về phía hai người Vân Phù cười nhạt .
      Nghe vậy, hai người Vân Phù lại lần nữa lắc lắc đầu, chợt cũng hề cho Đằng Sơn nghỉ ngơi, sau lưng hai cánh rung lên, liền tại bầu trời vẽ lên hai đạo đường cong, tả hữu, lại lần nữa đánh về phía Đằng Sơn!
      Ba người lại lần nữa giao thủ, bầu trời năng lượng nổ vang, càng phát ra vang dội, mà ở tiếng sấm vang xuống. Trong thành vô số người đều hết hồn, sợ đột nhiên có đạo đấu khí từ thiên hạ xuống, đem bản thân nổ tung.
      Chiến đấu, tiếp tục bùng nổ!
      ... ... ... ...
      Theo thời gian trôi qua, thiên Gia Mã thành thanh sát phạt, cũng dần dần có chút ít yếu bớt, hiển nhiên, trận này chân chính đổ máu, đối với song phương tiêu hao đều cực kỳ khổng lồ.
      Mễ Đặc Nhĩ gia tộc kia cực kỳ ương ngạnh phản kháng, xác làm cho Vân Lam Tông trả giá lớn. Thế công như thủy triều của Vân Lam Tông cũng làm cho Mễ Đặc Nhĩ gia tộc bắt đầu xuất hoàn cảnh xấu, hoàn cảnh xấu xuất ngắn ngủn hơn mười phút thời gian, trang viên bên ngoài muốn hoàn toàn bị Vân Lam Tông chiếm cứ, mặc dù muốn đánh chiếm Nội Viện, vẫn như cũ cực kỳ gian nan, nhưng Mễ Đặc Nhĩ gia tộc bị hủy diệt, chỉ là vấn đề thời gian.
      Nhưng mà, tại phía dưới Mễ Đặc Nhĩ gia tộc cực lực ngoan thủ bầu trời xuất biến cố, cũng làm cho tất cả người Mễ Đặc Nhĩ gia tộc rong lòng trầm xuống.
      "Rắc rắc! "
      bầu trời, chỗ chiến trường, trải qua phen kịch liệt, Đằng Sơn vẫn như cũ thể như mong muốn đem hai người Vân Phù ngăn trở, ngược lại bởi vì nhất thời phân tâm, bị hai người bắt được cơ hội, phát động đòn nghiêm trọng!
      Công kích lần này của hai nguoi Vân Phù, Đằng Sơn tiếp thu toàn bộ, sắc mặt nhất thời tái nhợt, chợt búng máu vụ nhịn được phun ra, thân hình cũng cấp tốc rơi xuống, sắp rơi xuống đất, mới được gã tay mắt lanh lẹ của Mễ Đặc Nhĩ gia tộc tung người tiếp được.
      "Đại trưởng lão! "
      Đằng Sơn bị thua, trong trang viên đưa tới từng trận kinh hô, nếu có Nhã Phi đúng lúc ra mặt áp chế, chỉ sợ tan tác khủng hoảng.
      Đánh bại Đằng Sơn, hai người Vân Phù có chút dừng lại, mặc dù trong đấu khí trong cơ thể tiêu hao khá lớn, bất quá giờ phút này, muốn còn thời gian để bọn họ điều tức tĩnh dưỡng, bởi vậy nhìn thấy Đằng Sơn rơi xuống đất hơn nữa mất sức chiến đấu. Hai người lập tức nhích người, cuối cùng tại trong tiếng kinh của cả thành, xông ào vào vòng chiến của Hải Ba Đông!
      Tất cả mọi người biết, hai gã Đấu Hoàng, hai gã Đấu Vương, bốn người liên thủ, cho dù lấy thực lực của Hải Ba Đông, cũng quyết có khả năng ngăn cản, bị thua, là chuyện sớm hay muộn!
      Bọn họ dự liệu sai, ngay tại khi hai người Vân Phù gia nhập vòng lâu sau, Hải Ba Đông nhanh chóng vào hạ phong, cực kỳ nguy hiểm!
      Mà trông thấy tình huống như vậy, bên trong đế đô, số người sắc mặt đều triệt để trầm xuống, bọn họ chờ mong kỳ tích, cuối cùng cũng có phát sinh...
      tháp cao, Gia lão mắt chăm chú nhìn chằm chằm tình hình bầu trời kia nghiêng về bên, trong tay áo bàn tay khô héo phát ra tiếng vang, bất quá nháy mắt sau, nhớ tới cái tên gia hỏa khủng bố kia của Vân Lam Tông, Gia lão toàn thân nhất thời mềm nhũn ra, gương mặt lúc này suy già rất nhiều.
      Đối với cái tên tạp mao kia, có nắm chắc nửa phần chiến thắng, nếu hôm nay ra tay trợ giúp Hải Ba Đông, chỉ sợ ngày mai, Vân Lam Tông bắt đầu khai đao đối với hoàng thất!
      Phía sau Gia lão, tử hắc cẩm bào Dạ, mắt phượng cũng nhìn bầu trời, hàm răng cắn chặc môi đỏ mọng, trong nội tâm nàng biết, Hải Ba Đông khi bị thua, như vậy Mễ Đặc Nhĩ gia tộc hôm nay liền triệt để mất sức chống cự, tam đại gia tộc đứng đầu đế quốc chắc phải bị xóa tên, khi Mễ Đặc Nhĩ gia tộc bị giết, Vân Lam Tông dáng vẻ bệ vệ, trong vòng đế quốc, còn có ai dám ra mặt cùng với nó chống lại?
      "Hải Ba Đông phải thua!"
      Đột nhiên, Gia lão cay đắng chậm rãi , ánh mắt dần dần nhắm lại, ngày sau, Gia Mã Đế Quốc, đềuthuộc về Vân Lam Tông !
      Lúc Gia lão chuyện, xa xôi bầu trời, bốn đạo thân ảnh chồng chất, dung hợp cùng chỗ tạo ra năng lượng ngập trời, cho dù lấy thực lực của Hải Ba Đông, chống lại cũng tuyệt đối là bị trọng thương, hơn nữa, nếu cổ khí thế kia triệt để tập trung vào Hải Ba Đông, bốn người này hợp lực kích, thể đào thoát được!
      Giờ khắc này, ánh mắt toàn thành, đều hội tụ tại bầu trời kia, thậm chí cả trang viên tranh đoạt lúc này đều đình trệ. . .
      Tại đây đình trệ chốc lát, ít người, có thể mơ hồ thấy khuôn mặt Hải Ba Đông chứa đựng chút tuyệt vọng.
      Nhìn bầu trời, Dạ cả người lạnh lẽo, Mễ Đặc Nhĩ gia tộc, hôm nay xem như triệt để xong rồi, mà sau đó, chỉ sợ liền nên đến phiên bọn họ...
      Cả thành yên tĩnh tiếng động, bầu trời kia bốn người kích toàn lực, đem trọn tòa thành thị bao phủ vào, cổ áp lực kia, làm cho lỗ chân lông người khác co rút nhanh.
      Ngay tại lúc vô số người tinh thần thất thần, đột nhiên có đạo thanh khiếu, từ xa tới gần quay cuồng mà đến, tiếng kêu mới bắt đầu cực kỳ mơ hồ, đứt quãng như tồn tại, nhưng mà ngay lập tức, liền ầm ầm tới, cuối cùng như lôi đình, ầm ầm ầm ở cả trong thành thị phát vang lên!
      Mà ở tiếng kêu lôi đình tnày, quyền thế bốn người Vân Đốc kia, trong khoảnh khắc, sụp đổ!
      Tháp cao phía , nguyên bản hai mắt Gia lão tuyệt vọng nhắm lại, lúc này đột nhiên mở hai mắt ra, ánh mắt tràn ngập khó tin nhìn chỗ tiếng kêu truyền đến, nơi đó, cỗ hơi thở cho dù là ngay cả cũng cảm thấy chút áp bách, như gió bay điện chớp xẹt qua gian mà đến, hơn nữa, làm cho trong lòng đột nhiên bốc lên, cổ khí tức này, lại có cỗ khí tức quen thuộc!
      Sợ run trong nháy mắt, đồng tử Gia lão đột nhiên trợn to, thân thể già nua bởi vì kích động mà dùng sức run rẩy lên.
      "Khí này tức. . . Là ? Cái tên kia. . . Cái tên kia trở lại? ! "
      Nữ Lâm thích bài này.

    3. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 676: Đòi nợ
      Dịch: Tien_Kid_Pro(A Tiến) - Biên: Tien_Kid_Pro(A Tiến)
      Thanh khiếu sấm sét đột ngột xuất . Tự nhiên chỉ có Gia lão phát , cùng lúc đó, trong vòng mấy địa phương tại đế quốc, vài vị có thực lực kém, đều vẻ mặt kinh ngạc nhìn về hướng thanh truyền đến, bất quá ngoại trừ Luyện Dược Sư Công Hội hội trưởng Pháp Mã ra, những người còn lại đều có cảm giác nhạy cảm này, tự nhiên khó có thể nhận ra thân phận người này, nhưng dù vậy, bên trong tiếng gầm hỗn loạn của đấu khí bàng bạc kia, cũng làm cho sắc mặt bọn họ đại biến, thực lực như vậy, cho dù là Hoàng Thành Gia Hình Thiên lão quái cũng kịp a, Gia Mã Đế Quốc này, khi nào lại có cường giả như vậy?
      Có nghi vấn này, chỉ có mấy người bọn họ, thậm chí ngay cả toàn bộ người đế đô, đều mặt kinh ngạc, hiển nhiên, ai biết, khi nào Gia Mã Đế Quốc lại xuất gã cường giả thực lực như vậy.
      Thanh khiếu như sấm. Cuồn cuộn tới, ngay tại lúc trong lòng mọi người lên kinh ngạc đạo tia chớp màu bạc, ở ngoài đột nhiên dữ dội lướt tới đế đô, cái tia chớp màu bạc này tốc độ nhanh khủng bố, thậm chí là ngay cả vài tên Đấu Vương cường giả, đều chỉ có thể mơ hồ nhìn thấy thiên chợt lóe rồi biến mất ngân mang, chợt trong lòng thất kinh.
      Ngân mang xẹt qua gian, ngắn ngủn trong nháy mắt, bắt đầu từ xa xôi ngoài thành chiếu vào trong thành, cuối cùng quang mang lóe lên, đạo thân ảnh bị bao bọc trong hỏa diễm xanh biếc, giống như quỷ mị ra tại thiên trong vòng chiến. Mà địa phương này ràng là trước mặt Hải Ba Đông
      bầu trời kia thấy được bóng người trong hỏa diễm xanh biếc ra, ánh mắt cả thành mới vừa rồi đem nó phát , chợt từng đạo thanh kinh nghi bất định vang lên, xem tình huống này, tựa hồ vừa rồi thanh khiếu sấm sét kia, là do vị thần bí này phát ra? Mà nhìn chỗ đứng, hình như là tiến đến trợ giúp Hải Ba Đông?
      Mặc dù dài, nhưng kỳ từ khi thanh khiếu vang lên đến khi bóng người trong hỏa diễm ra tại trước mặt Hải Ba Đông, cũng chỉ ngắn ngủn 2,3 giây, hơn nữa bởi vì người kia tốc độ khủng khiếp, khi ra tại trước mặt Hải Ba Đông hợp lực hung hãn quyền của bốn người Vân Đốc mới vừa rồi xen lẫn theo chấn động gian, hung hăng tới!
      Hỏa diễm xanh biếc xuất , cũng làm cho Hải Ba Đông vẻ mặt kinh ngạc, giật giật thân mình, cũng phát bốn người Vân Đốc, ngẩn ra liền hiểu được, đây là do thần bí nhân trước mặt gây nên, bất quá lúc này tự nhiên kịp hỏi lai lịch đối phương, chỉ phải quát to: "Bằng hữu, cẩn thận công kích của bọn ! "
      Đối với Hải Ba Đông hét lớn, bóng người chưa quay đầu lại, chỉ tùy ý phất phất tay.
      "Việc Vân Lam Tông, ngươi cũng dám trông nom? Muốn chết! " đột nhiên xuất bóng người xanh biếc hỏa diễm, đồng dạng cũng làm cho đám người Vân Đốc sửng sốt, bất quá Ngay sau đó phát mục đích đối phương, sắc mặt nhất thời trầm xuống, quát lạnh lên, quyền hợp lực của bốn người, nhất thời thanh thế tăng vọt, kình phong sắc bén vang vọng, làm màng tai số người đau đớn.
      Tập hợp hai gã Đấu Hoàng. Hai gã Đấu Vương kích toàn lực, như vậy uy thế, chỉ sợ mặc dù là Gia Hình Thiên cũng chỉ có thể tạm lánh xa, nhưng mà vị thân bí nhân kia, thân hình cũng dừng lại thiên , chút sứt mẻ, xem bộ dáng này, tựa hồ là muốn đón đỡ công kích của bốn người.
      Mà nhìn thấy cử động như vậy, phía dưới nhất thời vang lên từng đạo tiếng kinh hô, đột nhiên xuất tên gia hỏa này, khỏi làm ngạc nhiên lớn? Phải biết rằng, đối thủ của cũng phải là cường giả bình thường a, đây chính là hai gã hàng giá Đấu Hoàng cùng Đấu Vương, ngay cả Băng Hoàng Hải Ba Đông đều chỉ có thể nhượng bộ lui binh!
      chỉ người bình thường phía dưới, cho dù là Hải Ba Đông thậm chí đế đô cường giả nhìn thấy thần bí nhân cử động như vậy, cũng là sắc mặt khẽ biến, lúc trước người này thể ra tốc độ khủng bố né tránh công kích toàn lực của bốn người khó, nhưng lại còn lựa chọn đón đỡ, làm như vậy, nếu phải là tuyệt đối tin tưởng thực lực của mình, là người ngu ...
      Có thể có người mạnh mẻ như thế, hay là người ngu sao? Đáp án rất ràng, !
      Tại đế đô, vô số luồng ánh mắt soi mói, kích toàn lực sắc bén của bốn người Vân Đốc đánh tơi, đem hơn mười thước khí xung quanh đều đánh văng ra, tại vùng trời thời điểm này hình thành gian chân . Mà đạo quyền khủng bố kia, chính là lấy mắt thường khó có thể phát tốc độ, dữ dội lướt tới thần bí nhân!
      Quyền mang lướt qua, phía chân trời khí chung quanh biến mất, làm cho này mảnh gian nhìn qua cực độ vặn vẹo!
      Quyền kinh khủng kia sắp đến gần người kia thần bí nhân rốt cục có phản ứng, bàn tay chậm rãi dò xét ra, cuối cùng cánh tay cốt cách đột nhiên run lên, cổ lực lượng kinh khủng trong thời gian cực ngắn nhanh chóng ngưng tụ, cuối cùng tiếng quát trầm thấp vang lên, đột nhiên bùng nổ!
      "Bát Cực Băng! "
      Nắm tay bị ngọn lửa bao bọc, cũng lộ vẻ hoa lệ, nhưng khoảnh khắc đó ở nắm tay xuất động, gian cũng giống như bị uốn cong nổi lên từng trận gợn sóng!
      "Bang! "
      Hai đấm va vào nhau, trước vô số đạo ánh mắt co rút đột nhiên đụng nhau, chút yên lặng, đạo tiếng nổ như sấm sét, đột nhiên vang vọng thiên , chợt cỗ kình phong gợn sóng, cũng giống như gợn sóng, hướng tới bốn phương tám hướng thổi quét !
      Hai đấm tại vô số luồng ánh mắt va nhau, thân hình thần bí nhau trận lay động, sau đó hướng lui về sau mấy bước mới tan mất kình lực, còn đối với bốn người Vân Đốc, trong ánh mắt kinh hãi của cả thành, thân thể giống như bao cát bị đánh bay, bay ngược lại vài chục trượng, thân hình chật vật mới ổn định chút!
      hai tay áo, nhất thời nổ tung, lộ ra cánh tay trụi lủi, hiển nhiên. Lúc này đây, bốn người Vân Đốc, chỉ có được chút thượng phong, thậm chí, dưới quyền của thần bí nhân kia, chật vật tan tác!
      Giờ khắc này, cả thành lặng ngắt như tờ! Mặc kệ là chiến hỏa tràn ngập Mễ Đặc Nhĩ gia tộc trang viên, mọi người đều trợn mắt há mồm nhìn bầu trời, màn vừa rồi, làm cho bọn họ có loại cảm giác như mộng ảo.
      Bằng vào lực lượng bản thân, đánh tan hai gã Đấu Hoàng, hai gã Đấu Vương liên thủ công kích, thực lực như vậy, cả Gia Mã Đế Quốc, chỉ sợ chỉ có Vân Sơn, mới có thể so bì!
      Mà thần bí nhân này rất ràng, cũng phải Vân Sơn, như vậy. . . Vị này toàn thân bao bọc tại trong hỏa diễm, lại là cao nhân phương nào?
      Lúc này, vô số người vặn động lên ra sức suy nghĩ để đoán thân phận vị thần bí nhân này, đáng tiếc, vẫn như cũ có kết quả gì!
      Hải Ba Đông vẻ mặt kinh ngạc nhìn bóng người cách đó xa, mặc dù có thể đoán được người này thực lực kém, mà lại như cũ nghĩ tới, chỉ có có thể chống đỡ bốn ngưới Vân Đốc liên thủ công kích, lại có thừa lực đem tay áo bốn người đánh rách tả tơi, thực lực như vậy, quả nhiên là khủng bố!
      Yên tĩnh tại cả tòa thành kéo dài lát, rốt cục bị thanh của Vân Đốc kiêng kị phá vỡ .
      "Các hạ đến tột cùng là người nào? Mời hãy xưng tên ra! "
      Bốn người Vân Đốc liếc nhau cái, trong ánh mắt đều chứa đựng chút hoảng sợ, trải qua tia chớp lúc trước, bọn họ có thể mơ hồ đoán ra, trước mặt thần bí nhân này, thực lực tuyệt đối so với Hoàng Thành cái lão quái Gia Hình Thiên kia cao hơn kinh khủng! Cho dù là Gia Mã Đế Quốc khi nào lại xuất gã cường giả như vậy, bọn họ Vân Lam Tông dĩ nhiên là biết chút nào?
      "Ha hả, ba năm thấy, nghĩ tới Vân Lam Tông vẫn am hiểu chuyện. Vẫn là lấy nhiều khi ít. . ." bầu trời, thần bí nhân rốt cục phát ra đạo thanh tiếng cười.
      Tiếng cười từ thần bí nhân truyền ra, vô số người đều ngẩn ra, nghe thanh này, bọn họ có thể khẳng định, vị thần bí nhân này, tuổi cũng rất lớn.
      Người bình thường đối với cái đạo tiếng cười này, có lẽ chỉ có thể kinh ngạc người này sao lại còn trẻ, song khi tiếng cười kia rơi tại phía dưới trong trang viên, cũng làm cho bọn họ thân thể đột nhiên cứng ngắc, miệng hơi hơi mở rộng, chậm rãi quay đầu, liếc nhau cái, lát sau, đều từ trong mắt nhìn thấy chuyện khó tin được.
      Hải Ba Đông thân là lão nhân, tự nhiên cùng thanh kia có cảm giác đặc thù gì, chẳng qua cũng mơ hồ cảm giác được mùi vị quen thuộc, mà nhíu mày, cũng là ra chút đáp án.
      "Vị bằng hữu kia, đừng tưởng rằng bốn người chúng ta làm gì được ngươi, muốn tùy ý làm bậy, tại Gia Mã Đế Quốc, còn có người dám khiêu khích Vân Lam Tông ta! " nghe được trong thanh của thần bí nhân trào phúng ý vị, Vân Đốc sắc mặt cũng trở nên trầm rất nhiều, lạnh lùng .
      "Nếu có bổn , liền ra chân thân, dấu đầu lộ đuôi, lén lút cũng phải là cao nhân gây nên! "
      Nghe được Vân Đốc quát lạnh, thần bí nhân lại lần nữa phát ra tiếng cười khẽ, chợt mọi người liền nhận thấy được, thân thể xanh biếc hỏa diễm kia chậm rãi tiêu tán.
      Nhìn màn này, vừa mới vang lên bàn luận xôn xao, lại lần nữa quỷ dị trở nên an tĩnh lại, từng đạo ánh mắt, chớp cũng chớp nhìn bầu trời, đối với cái thần bí cường giả này, tất cả mọi người đều có lòng hiếu kỳ rất lớn.
      Đương nhiên, có ý niệm như vậy chỉ là người bình thường, tại trong trang viên Mễ Đặc Nhĩ gia tộc song phương chiến đấu kịch liệt, Luyện Dược Sư Công Hội, Nạp Lan Gia, Mộc gia... Những chỗ này, cũng trừng mắt gắt gao nhìn chằm chằm bầu trời!
      Tại vô số luồng ánh mắt như vậy soi mói, ngọn lửa thân thể kia cũng dần dần tiêu tán, mà trong đó đạo thân ảnh gầy cũng chậm rãi ra tại tầm mắt mọi người.
      Trong trang viên Mễ Đặc Nhĩ gia tộc, Nhã Phi nhìn bóng lưng có vài phần quen thuộc, bàn tay mềm muốn nhịn được che miệng, trong mắt sáng, bởi vì kích động, sương mù lan tràn.
      ? trở lại!
      "Xuy! "
      Theo đạo tiếng vang rất , hỏa diễm rốt cục đều tiêu tán, bầu trời, thanh niên mặc hắc bào, sau lưng Hỏa Dực xanh biếc, trôi nổi phía chân trời.
      "Ha hả, ba năm..."
      "Vân Lam Tông, Tiêu gia, Tiêu Viêm trở về đòi nợ đây ! "
      Hắc bào thanh niên trôi nổi phía chân trời, cười khẽ, chậm rãi quanh quẩn phía chân trời, làm cho biểu mặt của mọi người trong thành thị hoàn toàn đọng lại!
      Nữ Lâm thích bài này.

    4. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 677: Kỳ nhân chi đạo còn trị thân thân
      Dịch: A Híp - Biên: A Híp
      Thanh cười khẽ ngừng quanh quẩn khắp ngõ ngách tại đế đô. Lại giống như loại ma chú làm cho thân thể mọi người đột nhiên cứng ngắc, giống như bức tượng điêu khắc, nhúc nhích …
      Tiêu Viêm?
      Tên tuổi này thoáng có chút xa lạ, lúc ban đầu nghe thấy mọi người trong thành phần lớn đều có vẻ mặt mờ mịt, ba năm thời gian đủ để phai nhạt rất nhiều đồ vật này nọ, đương nhiên loại phai nhạt này chỉ cần có lời dẫn nho là có thể lại lần nữa làm cho nó quay trở về trong đầu mọi người. Mà giờ thanh cười khẽ ngay tại đây, kéo dài vẻ mờ mịt ở khuôn mặt mọi người lúc sau, đột nhiên có từng đạo tiếng kinh hô truyền đến.
      “Tiêu Viêm? là cái tên gia hỏa mà ba năm trước đây đem Vân Lam Tông biến thành náo nhiệt long trời lỡ đất hay sao?”
      phải , chết lúc bị Vân Lam Tông đuổi giết rồi sao?”
      hưu vượn! chỉ bị Vân Lam Tông đuổi giết chạy ra khỏi Gia Mã đế quốc mà thôi, bất quá nghĩ tới lúc này mới qua được ba năm thời gian ngắn ngủi, thế nhưng mạnh mẽ tới mức này sao, là đáng sợ a… “
      “Tiêu gia hình như bị Vân Lam Tông hủy gia diệt tộc rồi kia mà?”
      “Hắc hắc, cho nên ngươi nghe thấy lời của sao chứ, trở lại đòi nợ máu đó, Vân Lam Tông, chậc chậc. Xem ra lúc này đây chuẩn bị phải trả chút ít nợ máu đây! Gã Tiêu Viêm này, ba năm trước có thể đem Vân Lam Tông khiến cho long trời lỡ đất, hơn nữa lại đem đại trưởng lão đánh chết, nhìn lúc này ra tay ràng so với ba năm trước mạnh mẽ hơn rất nhiều, hắc hắc, Vân Lam Tông xem ra kiêu ngạo cũng được bao lâu a … “
      Cả thành xôn xao tiếng bàn luận, ngừng truyền bá, trong thời gian ngắn liền truyền ra khắp toàn bộ đế đô, hắc bào thanh niên lưng đeo trọng xích lơ lửng trung, lại lần nữa được số người từ trong trí nhớ ở ba năm trước đây lôi ra.
      **
      *
      Trong hoàng thành đỉnh tháp, Gia lão nhìn lên bầu trời, nhìn đạo hỏa dực xanh biếc lay động của thanh niên hắc bào, mặc dù lúc trước từ trong hơi thở cũng đoán ra được thân phận của người này, thế nhưng giờ, Tiêu Viêm chính thức lộ ra thân phận làm người thủ hộ hoàng thất này thở ra hơi dài, chợt trong hai hốc mắt quang mang chớp chớp, có chút như trút gánh nặng, cười : nghĩ tới a, tên tiểu tử kia trở lại. Ha ha, như vậy dã tâm của Vân Lam Tông lần này chỉ sợ dễ dàng thực được!”
      “Thái gia gia, đó là … “ Dạ cũng chậm rãi từ từ nhìn quyền đánh tan bốn người Vân Đốc ở bầu trời, mang theo vẻ kinh hoảng hồi lâu mới phục hồi được tinh thần, lại mơ mơ hồ hồ nghe được cái tên ấy có chút quen tai, hơi hơi chau mày liễu, giọng .
      “Ngươi còn nhớ ba năm trước đây, ở đại hội Luyện Dược Sư có người tên là Nham Kiêu ?” Gia Hình Thiên cười .
      Trong mắt phượng quang mang lóe lên, Dạ rốt cuộc cũng nhớ lại cách đây ba năm, tại đế đô có nhân vật gây phong vân, khuôn mặt thanh tao xẹt qua tia kinh ngạc: “Hóa ra là phải bị Vân Lam Tông đuổi giết chạy ra khỏi Gia Mã đế quốc rồi sao?”
      “Ha hả, ly khai tự nhiên còn có thể trở về mà … “ Gia lão cười, : “Ta, năm đó với ngươi rằng, người này nhất định phải là cá trong ao, chậc chậc, ba năm trước bất quá chỉ là Đại Đấu Sư mà thôi, nhưng giờ nhìn ra tay lăng lệ cho đến thể ra tốc độ … Sợ là ngay cả ta cũng phải là địch thủ của !”
      Nghe vậy, Dạ nhất thời cả kinh, đối với thực lực của Gia Hình Thiên, nàng tự nhiên rất hiểu biết. Ở Gia Mã đế quốc này có thể đủ thắng qua , chỉ sợ cũng là cái lão tạp mao Vân Lam Tông kia thôi. Nhưng mà Vân Sơn dù thế nào nữa cũng tu luyện nhiều năm như vậy, mà Tiêu Viêm này tính đâu ra đấy bất quá khoảng 20 tuổi! dưới hai mươi tuổi là Đấu Hoàng cường giả, nhớ đến điểm này cho dù lấy Dạ là người rất bình tĩnh, cũng trong chốc lát thất thần, người kia quả nhiên quá khủng bố …
      “Thái gia gia, ánh mắt chính xác, hoàn hảo năm đó chúng ta vẫn chưa cùng trở mặt … “ Vỗ vỗ nhè khuôn mặt có chút đầy đặn, hơi có chút may mắn Dạ .
      “Ai, ra năm đó ta cho rằng, tên tiểu tử kia ngày sau có chút bất phàm, nhưng lại chưa từng đoán được mới có ba năm ngắn ngủi có thể đạt tới trình độ này… “ Gia lão nhìn mà thở dài tiếng, chợt khuôn mặt lên chút vui sướng khi người gặp họa, : “Lúc này gì tốt hơn nha, Vân Lam Tông tiêu diệt Tiêu gia cùng Tiêu Viêm trở thành cái sinh tử chi cừu. Ở Gia Mã đế quốc này có nhiều cường giả mạnh mẽ như Tiêu Viêm vậy, hắc hắc, ta đối với Vân Sơn kia cần quá mức kiêng kị!”
      Dạ, nhớ , sau việc hôm nay hay cũng Tiêu Viêm tiếp xúc nhiều hơn, ít nhất cũng làm cho đối hoàng thất ta có hảo cảm hơn mới được” Gia lão suy nghĩ chút đột nhiên .
      Nhìn bầu trời, hai cánh hỏa dực xanh biếc của hắc bào thanh niên chấn động, Dạ trong ánh mắt lên tia quang mang kỳ lạ. Người này, xem như kỳ tài ngút trời …
      “Ta đề nghị lập tức điều động quân đội áo chế thế công Vân Lam Tông, tuy rằng lúc này mới ra tay, tính thêm than sưởi ấm trong những ngày tuyết lạnh, nhưng so với hết thảy mọi việc sau khi bình ổn, sợ là cho dù có lấy lòng nữa hiệu quả cũng cực kỳ bé”. Dạ đôi lông mi thon dài nhàng nhướng lên, thanh êm ái cũng là biểu ra tâm kế phải bình thường, có thể bồi dưỡng trở thành nữ hoàng Gia Mã đế quốc trong tương lai, nàng tự nhiên là có được tâm trí mà thường dân thể so sánh.
      Nghe vậy, Gia Hình Thiên chần chờ chút, liền mạnh gật gật đầu, biết, ngay tại lúc này đây nếu cứ tiếp tục quả quyết, cũng có chút ngu xuẩn. giờ Gia Mã đế quốc có Tiêu Viêm cùng với các cường giả khác, cho dù đến lúc đó thực cùng Vân Sơn đánh chiến cũng có ít phần thắng.
      Nhìn thấy Gia Hình Thiên gật đầu, Dạ nhất thời vui vẻ, chợt cũng nhảm, xoay người bắt đấu tuyên bố mệnh lệnh …
      **
      *
      Luyện Dược Sư công hội, Pháp Ma nhổ ra bịch nước miếng dài do bị đè nén tại trong ngực, ngẩng đầu nhìn hắc bào thanh niên trôi nổi bầu trời ở xa xa, khuôn mặt già nua lộ ra chút tươi cười, cũng biết, Tiêu Viêm đột nhiên trở về hoàn toàn đánh vỡ cục diện xưng bá của Vân Lam Tông tại Gia Mã đế quốc.
      “Người kia, quả nhiên phải là người suông, Vân Sơn ơi, ngươi năm đó tùy ý để cho đào tẩu, chỉ sợ cả đời này của ngươi đối chuyện này hối hận thôi”
      **
      *
      Mộc gia. Mộc gia gia chủ Mộc Thần ngay khi chậm rãi thu hồi ánh mắt từ bầu trời, quay đầu nhìn đám thành viên hạch tâm của Mộc gia, nhịn được đắc ý cười to, : “Các ngươi, đúng là bọn người có tầm nhầm hạn hẹp, đối với tên gia hỏa này năm đó ta là bí mật giúp đỡ Tiêu Viêm, nhưng các ngươi lại ra sức khuyên bảo ta nên, giờ cái tát này tự vả vào mặt mình cho sảng khoái , ha ha!”
      Nhìn thấy Mộc Thần đắc ý cười to, tộc nhân hạch tâm của Mộc gia cũng đành cười khổ gật gật đầu, trong tâm trận rên rỉ biết phải làm sao, ai có thể nghĩ rằng, cái tên gia hỏa năm đó bị đuổi giết giống như chó nhà có tang, thế nhưng có thể tại trong ba năm ngắn ngủi liền đạt tới thực lực như vậy đủ để chân chính khiêu chiến Vân Lam Tông?
      ***
      *
      Nạp Lan gia tộc, hoàn cảnh lại trái ngược so với mấy địa phương vui sướng khác, ở nơi này bầu khí có vẻ vô cùng cứng ngắc cùng nặng nề, mà bầu khí nặng nề là do từng đạo cười khẽ của Tiêu Viêm truyền đến, thân thể hoàn toàn cứng lại do từ bên trong cơ thể Nạp Lan Kiệt phát ra.
      Nhìn khuôn mặt cứng ngắc giống như thây ma của Nạp Lan Kiệt, Nạp Lan Túc cũng cay đắng nhìn mà thở dài tiếng, vị cường giả năm đó bầu trời kia giờ đủ để nghịch chuyển cục diện toàn bộ Gia Mã đế quốc thiếu chút nữa trở thành con rể của gia tộc bọn họ …
      “Phụ thân … “ Sau lúc lâu, Nạp Lan Túc rốt cục nhịn được thấp giọng .
      “Ôi … tiếng thở dài mang theo ý niệm cay đắng chậm rãi từ trong miệng Nạp Lan Kiệt nhả ra, tinh thần sa sút phất phất tay : “Mặc dù biết Tiêu Viêm giờ còn có thể hay để ý tới chúng ta, nhưng để suy nghĩ cho gia tộc, ngươi vẫn là hết sức cố gắng cùng tiếp xúc chút
      “Phụ thân, đều là do năm đó tính tình của Yên Nhiên đại tiểu thư, bằng … “ Nhìn Nạp Lan Kiệt bộ dáng thối chí, Nạp Lan Túc nhịn được .
      “Cũng toàn bộ do nàng ta, năm đó Tiêu Viêm giúp ta trừ độc, sau cùng bị Vân Lam Tông đuổi giết, ta lại bởi vì e sợ Vân Lam Tông, thủy chung vẫn xuất thủ tương trợ. Việc này, lấy tính tình Tiêu Viêm chỉ sợ quên, cho nên việc này cũng có trách nhiệm của ta ai ôi … “ Nạp Lan Kiệt lộ vẻ sầu thảm cười, tự giễu : “ nghĩ tới, sau khi lão phu già cả thế nhưng mắt lại mù, tâm lại hồ đồ đến mức này rồi sao … “
      Nạp Lan Túc im lặng, có thể cảm giác được, giờ phút này Nạp Lan Kiệt trong tâm rất là hối hận … Nhưng mà thế giới này cũng có tiền để mua hối hận …
      **
      *
      trung, thanh niên hắc bào lưng đeo trọng xích chậm rãi xoay người lại nhìn cách đó xa, đó là vẻ mặt trợn mắt há mồn của Hải Ba Đông, mỉm mỉm cười hướng về phía chậm rãi vẫy vẫy: “Hải lão, mấy năm nay đa tạ lão gia ngài chăm sóc cho Tiêu gia ta”
      “Tiêu Viêm? Hải Ba Đông lẩm bẩm lầm thầm tiếng, lát sau mới hồi phục lại tinh thần, nhìn nhìn khuôn mặt vị thanh niên trẻ tuổi có hơi chút quen quen, sau cùng vẻ mừng rỡ như điên dần dần sinh ra khuôn mặt: “Ngươi, tên tiểu tử thúi này từ cõi chết trở về đấy à!”
      Nhìn thấy vẻ mặt Hải lão hưng phấn thôi, Tiêu Viêm cũng cười cười, nhưng mà còn chưa kịp đàm thoại to, đột nhiên tiếng quát truyền tới mang theo vẻ khó tin được: “Tiêu Viêm? Làm sao có thể? Ngươi vẫn chưa chết sao?”
      “Trước tiên đem bọn ruồi bọ này đuổi cái , lại cùng Hải lão to đàm đạo a” Nhìn Hải lão mỉm cười, Tiêu Viêm quay đầu sang nhìn vẻ mặt thể tin được của bốn người Vân Đốc cách đó xa, khẽ cười : “Chưa chính tay đâm chết lão cẩu Vân Sơn kia, ta như thế nào chết được? Năm đó ta rồi. Ta Tiêu Viêm còn quay trở lại … “
      Vân Đốc sắc mặt biến đổi hồi, đột nhiên xuất Tiêu Viêm xem như hoàn toàn phá vỡ kế hoạch hoàn hảo của bọn , tên kia vẫn cùng năm đó đồng dạng là thân mình chống lại thế lực to lớn của Vân Lam Tông, cho dù có trở về nữa cũng có kết quả tốt đẹp gì!
      “Tiểu tử cuồng vọng, muốn đối phó với ngươi còn cần tông chủ ta ra tay! Chúng ta đây sớm đề phòng có những tên gia hỏa đui mù tìm đến phiền toái!” Ngẩng đầu lên, Vân Đốc đột nhiên cười lạnh tiếng, chợt rất nhanh từ trong nạp giới lấy ra đoạn ống đồng phát tín hiệu, dùng sức xé ra, đột nhiên đạo sáng khói lửa chói mắt dữ dội phóng lên cuối chân trời, sau cùng tại thiên khuếch tán nổ tung!
      Lúc yên hỏa nổ tung lâu, đột nhiên mấy đạo thanh kêu to ở bên ngoài đế đô vang vọng lại đây, chợt năm đạo lưu quang nhanh chóng xẹt qua gian, lát sau ra tại nơi này!
      Mà theo năm đạo thân ảnh thân, trong nội thành nhất thời phát ra từng trận từng trận tiếng kinh hô, chỉ thấy năm đạo đấu khí hóa cánh xinh đẹp chính là năm người, cư nhiên toàn bộ đều là cường giả cấp bậc Đấu Vương, Xem ra, để có bất kỳ trở ngại nào tiêu diệt Mễ Đặc Nhĩ gia tộc, Vân Lam Tông tiếc đại giới a!
      Bảy tên Đấu Vương, hai gã Đấu Hoàng, đội hình kinh khủng như vậy lại lần nữa làm cho cả thành vang lên từng thanh hít thở thông. Vân Lam Tông này thế lực quả nhiên cực kỳ khủng bố, cho dù hôm nay Tiêu Viêm có cường thế trở về cũng khó khăn chiếm được thế thượng phong.
      “Lại ỷ vào nhiều người nữa sao? Quả nhiên bản tính thay đổi được, chó lại hoàn ăn phân a” Nhìn chín đạo thân ảnh trôi nổi bầu trời, Tiêu Viêm ngẩn ra, sau chợt có chút hăng hái cười .
      “Tiêu Viêm, cẩn thận chút, việc này qua loa được đây nhé!” Hải Ba Đông nhanh chóng thoáng ra bên cạnh Tiêu Viêm, sắc mặt có chút ngưng trọng .
      Tiêu Viêm gật đầu cười, chợt khẽ nâng ánh mắt, nhìn Vân Đốc đối diện, đột nhiên cười : “Năm đó ta từng nếm qua thiệt thòi, ngươi cho rằng ta hề chuẩn bị lại ăn lần thứ hai sao?” Dứt lời, Tiêu Viêm đột nhiên bàn tay vỗ , theo tiếng vỗ tay vang lên cũng đúng lúc này tiếng gió thổi quét lên.
      Nhìn thấy cử động của Tiêu Viêm, đám người Vân Đốc nhất thời sửng sốt. Nháy mắt sau, đột nhiên có ít tiếng xé gió từ phía sau vang lên.
      Tiếng thanh xé gió vang lên, ánh mắt của cả thành cũng di dộng, sau cùng từng đạo ánh mắt như dại ra, nhìn từ phía chân trời ở bên ngoài đế đô, nhanh chóng bay vút đến mười mấy đạo thân ảnh, sau lưng từng thân ảnh đấu khí hóa cánh xinh đẹp rực rỡ cùng cực kỳ chói mắt.
      “Kế tiếp, cho chúng nện cái gì gọi là gậy ông đập lưng ông ha … “
      Dưới tiếng cười trêu tức của Tiêu Viêm, sắc mặt Vân Đốc cùng đám người trong nháy mắt trở nên trắng bệch!
      Nữ Lâm thích bài này.

    5. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 678: Đai khai sát giới
      Dịch: Tien_Kid_Pro(A Tiến) - Biên: Tien_Kid_Pro(A Tiến)
      Lưu quang xẹt qua phía chân trời. Sau lát, chợt tại bầu trời đế đô.
      Mười mấy đạo thân ảnh chấn động sau lưng là đấu khí hai cánh, cuối cùng dưới ánh mắt soi mói của cả thành, vẫn ung dung đem đám người Vân Đốc vây quanh, mặt, cũng chứa đựng chút trêu tức.
      Mà khi mười mấy đạo thân ảnh này xuất , cả thành lại lần nữa yên tĩnh, vô số người đều trợn mắt há mồm nhìn nơi này đột ngột xuất quân đoàn Đấu Vương, hơn mười người Đấu Vương cường giả? Đội hình này làm rất nhiều người thầm khẽ hút hơi lương khí, chợt đầu có chút cảm thấy mê muội, toàn bộ Gia Mã Đế Quốc Đấu Vương cường giả cộng lại chỉ sợ nhiều lắm là mấy chục người mà thôi, như thế mà hôm nay, bọn họ lại thấy đủ!
      Đám người Vân Đốc sắc mặt cũng trở nên trắng bệch , trong hai mắt tràn ngập kinh hãi cùng khó tin, tới tại, bọn họ mới chính thức cảm thấy sợ hãi, giờ Tiêu Viêm đích xác có thực lực khủng bố đủ lay động Vân Lam Tông.
      "Tiêu Viêm những người này đều là người của ngươi?" Hải Ba Đông đồng dạng cũng bị lực lượng khổng lồ đột nhiên này làm hoảng sợ, lập tức vội vàng hỏi.
      Tiêu Viêm mỉm cười, gật gật đầu.
      Nhìn thấy Tiêu Viêm gật đầu, Hải Ba Đông lúc này mới thở dài nhõm hơi, chợt trong lòng nảy lên trận vui sướng, dùng sức vỗ vỗ bả vai Tiêu Viêm, cười : "Hảo tiểu tử, quả nhiên như trước đây là tiểu tử lỗ mãng kia , cũng hiểu được chiêu binh mãi mã ."
      Tiêu Viêm cười tiếng, ánh mắt vừa nhấc, nhìn đám người Vân Đốc phía đối diện, trong mắt có chút hàn ý lên: "Ha hả, hai gã Đấu Hoàng, bảy tên Đấu Vương, rất tốt nghĩ tới mới vừa về đến, Vân Lam Tông liền dâng lễ lớn như vậy, khi như vậy, tại hạ cũng khách khí nhận lấy."
      Nghe được trong giọng Tiêu Viêm ra hàn sát ý, sắc mặt mấy người Vân Đốc lại càng khó coi, xem tình huống như vậy, hôm nay đích là dữ nhiều lành ít, mặc dù đều Vân Lam Sơn cùng đế quốc trong gang tấc, nhưng thực phải lại, như lấy tốc độ của bọn họ, phải đuổi tới Vân Lam Sơn cũng cần phải ít nhất nửa giờ, mà những thời giờ này. Đủ để làm cho đoàn người triệt để bị tiêu diệt.
      "Ha ha, Tiêu Viêm, bọn người kia gọi là Vân Lam Tông sao? Quả nhiên bút tích bất phàm a, vừa ra tay liền là bảy tên Đấu Vương, hai gã Đấu Hoàng, đội hình như vậy, cho dù đặt ở Hắc Giác Vực, coi như là đám lực lượng cực kỳ kém a. " cách đó xa, Lâm Diễm ánh mắt có chút hăng hái nhìn thoáng qua đám người Vân Đốc, hướng về phía Tiêu Viêm cười sang sảng .
      Tiêu Viêm cười cười, chợt bàn tay vẫy , lời đơn giản, cũng chứa đựng lãnh sát ý.
      " tên cũng để lại!"
      "Dạ!" nghe được Tiêu Viêm dứt lời, đám người Lâm Diễm cũng trọng trọng gật đầu, chợt từng đạo đấu khí hùng hồn kém Đấu Vương cường giả, từ trong cơ thể bùng phát ra, cuối cùng hai cánh rung lên, thân hình vẽ khoảng , hóa thành từng đạo bóng đen mơ hồ, xen lẫn theo kình phong bén nhọn, lập tức xung phong liều chết đối với cường giả Vân Lam Tông.
      "Tiêu Viêm. Muốn đem chúng ta ngụm nuốt vào, chỉ sợ dễ!" nhìn thấy Tiêu Viêm phất tay lạnh lùng, Vân Đốc trong lòng cũng trận mãnh liệt, chợt trong mắt nảy lên giận dữ điên cuồng hét.
      "Vân Lam Tông chúng đệ tử, hợp lại đánh trận tử chiến! Dù chết tới người cuối cùng, cũng đem Mễ Đặc Nhĩ gia tộc kia hao tổn thành phế vật cho ta!”
      Nghe được Vân Đốc rống giận, đệ tử Vân Lam Tông phía dưới bởi vì động tĩnh bầu trời động tĩnh mà đình chỉ, nhất thời nhất tề phát ra từng đạo tiếng quát, chợt lại lần nữa huy động vũ khí, như thủy triều đánh vào sâu Mễ Đặc Nhĩ gia tộc, mà thế công Vân Lam Tông điên cuồng như vậy, từng đạo phòng tuyến của trang viên, cũng cấp tốc bị xé nứt!
      "Hải lão, hai gã Đấu Hoàng kia, giao cho ngươi đối phó, còn Đấu Vương, liền giao cho bọn họ !" nhìn thấy phòng tuyến phía dưới lung lay sắp đổ, Tiêu Viêm nhíu mày, nghiêng đầu đối thấp giọng với Hải Ba Đông, lần này xuất , chỉ có Lâm Diễm và ít Đấu Vương cường giả mà thôi, về phần Mỹ Đỗ Toa cho đến Cốt lão Đấu Hoàng cho đến cường giả khác, Tiêu Viêm vẫn chưa cho bọn họ ngay tại lúc này xuất , làm việc, đều cần phải lưu trữ thực lực, mới vừa về đến lập tức đem tất cả con bài chưa lật bại lộ tại trong mắt Vân Lam Tông, loại việc ngu xuẩn này Tiêu Viêm tự nhiên lâm vào.
      "Ừm, thành vấn đề!" nghe vậy, Hải Ba Đông chút do dự gật đầu cái, biết tình huống khẩn cấp cũng nhiều lời nhảm, sau lưng băng dực rung lên, liền thoáng ra, cuối cùng cũng vọt vào hỗn loạn chiến trường, đem Vân Đốc, Vân Sát hai vị Đấu Hoàng cường giả chặn lại.
      Thấy thế, Tiêu Viêm sau lưng hỏa dực xanh biếc cũng hơi động chút, thân hình đối với trang viên phía dưới dữ dội lướt tới.
      "Tộc trưởng, Vân Lam Tông sắp đánh vào trong viện , chúng ta giữ được!"
      Tại bầu trời lâm vào đại chiến tiếng quát vang lên, cũng ngừng ở mảnh hỗn loạn trong trang viên truyền ra ngoài.
      "Mọi người ổn định, cần cùng nhóm giao chiến chính diện, người bắn nỏ, tiếp tục chuẩn bị phá khí tiễn!" trong trang viên, nhìn phòng tuyến kia nhanh chóng tan tác, Nhã Phi cũng vội vàng quát, quay mắt về phía biển người Vân Lam Tông kia.
      "Tộc trưởng, phá khí tiễn còn đến trăm tiễn!" nghe được Nhã Phi chỉ huy, gã hộ vệ vội vàng .
      "Toàn bộ dùng hết cho ta!" Nhã Phi lông mi dựng thẳng. tiếng quát mắng, nhưng mà tiếng quát vừa mới hạ xuống, liền tại đạo bóng đen từ phía thoáng xuống, đột nhiên ngừng lại.
      Bóng đen rơi xuống đất, gánh vác lấy trọng xích hắc bào, thanh niên hướng về phía Nhã Phi mỉm cười, lộ ra hàm răng trắng rực rỡ: "Nhã Phi, ba năm thấy, càng ngày càng đẹp"
      Có chút thất thần, thanh niên trước mặt so với ba năm trước đây khuôn mặt thành thục, giờ khắc này, chung quanh ngừng truyền đến tiếng quát khẩn cấp cũng tiêu thất , Nhã Phi mũi ngọc dần dần nảy lên chút chua xót. Đôi mắt cũng có chút hồng nhuận, giọng hơi có chút khàn khàn lại vô cùng êm tai, từ trong môi đỏ phun ra: "Ngươi tiểu tử thúi này, còn biết trở về a."
      "Ba năm này vì Tiêu gia vất vả cho ngươi" nhìn trong mắt Nhã Phi chứa đựng chút sương mù, Tiêu Viêm khẽ thở dài tiếng, biết, mấy năm nay, Nhã Phi lưng đeo áp lực, chính là cực kỳ , nếu phải có Hải lão duy trì, chỉ sợ nàng cũng khó mà kiên trì.
      Vốn trong lòng Nhã Phi mơ hồ chứa đựng ít ủy khuất, tại câu chứa đựng chút xin lỗi, cũng nháy mắt tan thành mây khói, nhoẻn miệng cười, quyến rũ khuynh thành.
      "Đúng rồi mau đến xem đại ca ngươi!" đột nhiên phục hồi tinh thần lại, Nhã Phi vội vàng tránh ra, mà ở phía sau, nam tử đầu tóc dài, mỉm cười ngồi bánh xe mặt ghế, hai mắt hờ hững bình tĩnh đối với mọi việc xảy ra lúc trước, thế nhưng lúc này lại hiên ra nhu hòa cùng kích động tràn ngập.
      "Đại ca?" Tiêu Viêm ngẩn ra, chợt ánh mắt vội vàng chuyển hướng kia bởi vì tóc quá dài, che hết nửa khuôn mặt nam tử.
      "Tiểu Viêm rốt cục trở lại a, ha hả, hảo tiểu tử, cuối cùng cho đại ca thất vọng" nhìn Tiêu Viêm so với ba năm trước đây có vẻ càng thêm thành thục, Tiêu Đỉnh khóe miệng lên chút vui mừng, giọng .
      Bước nhanh tới Tiêu Đỉnh, Tiêu Viêm khuôn mặt nảy lên trận mừng như điên, song khi ánh mắt quét đến xe lăn đồng tử nhất thời co rụt lại, thanh cũng nhanh chóng hàn: "Đại ca, chân của người?"
      "Ha hả, có việc gì. Chân trúng độc, hoàn toàn tê liệt mà thôi, hoàn hảo, may mắn đầu óc có việc gì." Tiêu Đỉnh cười nhạt .
      Nhìn Tiêu Đỉnh cười nhạt, Tiêu Viêm cắn chặt miệng, có thể tưởng tượng, mấy năm nay, đại ca để bảo hộ người Tiêu gia còn sót lại gian khổ ra sao.
      "Đại ca, mấy năm nay, khổ ngươi rồi."
      Chậm rãi quỳ ở bên cạnh Tiêu Đỉnh, Tiêu Viêm hai mắt đỏ bừng, thanh khàn khàn rốt cục đè nén được tình cảm trong lòng.
      Bàn tay to lớn thô ráp chậm rãi vuốt ve đầu Tiêu Viêm, Tiêu Đỉnh mỉm cười, thanh ôn hòa chậm rãi : "Tam đệ, khổ chỉ là ta, ba năm này, tiểu gia hỏa ngươ chẳng lẽ chịu khổ rất nhiều sao?"
      Tiêu Viêm tay áo dùng sức chùi ánh mắt, ngẩng đầu cười : "Hoàn hảo, bất quá về sau, đại ca liền khổ."
      "Ha hả, ta cũng hy vọng vậy, tốt lắm, Xú tiểu tử, trước công chúng, được khóc sướt mướt như vậy, hơn nữa tại cũng phải là thời điểm ôn chuyện" Tiêu Đỉnh vỗ vỗ bả vai Tiêu Viêm, cười mắng.
      Tiêu Viêm gật đầu cười, đứng dậy, lại lần nữa quay đầu, bên cạnh là đôi mắt hồng của Nhã Phi, giọng : "Nhã Phi, cám ơn ngươi, bên ngoài Vân Lam Tông, liền giao cho ta ."
      Dứt lời, cũng đợi Nhã Phi đáp lời, thân hình chợt lóe, liền ra giữa trung tại trang viên.
      "Này cẩn thận chút, người bọn họ nhiều lắm. " nhìn thấy Tiêu Viêm vút lên giữa trung, Nhã Phi vội vàng hảm tiếng.
      Tiêu Viêm gật đầu cười, chợt ánh mắt chuyển hướng bên ngoài kia, trong mắt lên đạo hàn tàn nhẫn, bàn tay vung lên, đoàn hỏa diễm xanh biếc liền nảy lên lòng bàn tay, song chưởng xả xuống, hỏa diễm xanh biếc liền hóa thành đoàn màu xanh cùng ngọn lửa vô hình.
      Cong ngón búng ra, ngọn lửa màu xanh từ trong lòng bàn tay Tiêu Viêm, mà đoàn ngọn lửa vô hình kia, cũng trong giây lát bành trướng rất nhiều.
      "Nhã Phi, kêu người Mễ Đặc Nhĩ gia tộc lui về phía sau phòng tuyến ." nghe được thanh giữa trung truyền ra, Nhã Phi ngẩn ra, chợt do dự, vung tay lên, tộc nhân liền nhanh chóng lui trở về.
      Mà theo Mễ Đặc Nhĩ tộc nhân lui lại, thuỷ triều màu trắng kia, nhất thời tràn vào, chợt ùn ùn kéo đến chiếm lĩnh tuyệt đại bộ phận trang viên.
      "Phốc! "
      Tại lúc đệ tử Vân Lam Tông điên cuồng xâm chiếm trang viên đột nhiên, có đạo rất thanh rắc rắc vang lên, gã Vân Lam Tông đệ tử trong cơ thể đột nhiên quỷ dị tuôn ra đạo đạo hỏa diễm, chợt cả người liền trong nháy mắt hóa thành đống tro tàn, bạo liệt nổ tung.
      Đột ngột xuất cảnh quỷ dị tự mình hại mình, làm cho tất cả mọi người ngẩn ra, nhưng mà còn lúc mọi người ngạc nhiên từng đạo trầm thấp tiếng bạo liệt, liên tiếp ngừng vang vọng dựng lên!
      Phốc! Phốc! Phốc!
      Vì thế, tại trang viên kia trước ánh mắt Mễ Đặc Nhĩ tộc nhân cho đến vô số ánh mắt kinh hãi của người vây xem, đệ tử Vân Lam Tông bắt đầu lần lượt từng người hóa thành hỏa nhân, cuối cùng quỷ dị bạo liệt, từ đầu đến cuối, ai phát ra đạo tiếng kêu thảm thiết trước khi chết, khắp thiên địa, chỉ có thân thể bạo liệt phát ra thanh trầm đục
      Giờ khắc này, cổ quỷ dị hàn, lượn lờ tại trong lòng vô số người.
      Nữ Lâm thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :