Chương 654: Dược lão thức tỉnh Dịch: MotConNgong - Biên: A Tút Núi rừng xanh ngát, ngọn núi như lưỡi đao hướng thẳng lên mây trời, cao lớn nguy nga. Tại vách đá dựng đứng của dãy núi, cự thạch nhô ra. Bên cự thạch là hắc bào thanh niên ngồi xếp bằng, đôi mắt nhắm chặt, trước mặt bày đặt dược đỉnh rất lớn màu đỏ đậm. Trong dược đỉnh, bích lục hỏa diễm hừng hực bốc lên, nếu quan sát tỉ mỉ có thể mơ hồ nhìn thấy trong hỏa diễm kia, cư nhiên có đoàn dịch thể màu sắc sặc sỡ chậm rãi nhúc nhích. Dịch thể sặc sỡ dưới thiêu đốt của hỏa diễm, ngừng nổi lên những bọt khí li ti, mỗi khi bọt khí vỡ ra, thể tích đoàn dịch thể này lại giảm ít. Đương nhiên, dấu hiệu thu rất bé, thậm chí với nếu là tỉ mỉ để ý mà là khó có thể phát ra đoàn dịch thể này từ từ thu lại, bất quá tích lũy dần dần. Sau đoạn thời gian, thể tích thu cũng còn quá ít nữa. Mà dược dịch sặc sỡ kia càng loãng, lại loáng thoáng lộ ra trong đó vài hoa văn sắc đen, cẩn thận nhìn kỹ, ra trong dược dịch, dĩ nhiên còn có chiếc nhẫn màu đen cũ kỹ! Lúc này chiếc nhẫn màu đen đó, so với trước đây, thể nghi ngờ là có thêm vài đốm sáng le lói, màu sắc biểu ra cũng càng thêm thâm thúy cùng ám trầm, thỉnh thoảng lúc quang mang lóe ra chiếc nhẫn, đó là có thể phát , thể tích dịch thể, cũng từ từ thu lại, hiển nhiên, dược lực tinh thuần trong dược dịch, được linh hồn say ngủ trong chiếc nhẫn kia từ từ hấp thu. Việc linh hồn Dược Lão tỉnh lại khi say ngủ, là việc có chút rườm rà cùng chậm chạp, mà đối với điều này, Tiêu Viêm lại là sớm có chuẩn bị, bởi vậy mặc dù thời gian qua hơn tháng, có thể trong giới chỉ vẫn như cũ có chút phản ứng, cũng vẫn chưa có quá nhiều khẩn trương hay lo lắng, chỉ là thỉnh thoảng lại mở hai mắt ra, nhìn chăm chú vào chiếc nhẫn trong dược dịch, lúc sau lại thở dài ra hơi, đành phải lần thứ hai tu luyện. Trong dãy núi tĩnh lặng, có tiếng ồn từ ngoại giới, thỉnh thoảng có chút ma thú ngang qua, cũng bởi vì đỉnh núi kia mơ hồ tán phát ra uy áp kinh khủng, bởi vậy khu vực phụ cận ngọn sơn phong này, lại có vẻ cực kỳ thanh tịnh. Thời gian yên lặng trôi qua, bất tri bất giác, thời gian Tiêu Viêm tiến nhập thâm sơn sắp được hai tháng, mà hai tháng này, đại bộ phận thời gian của Tiêu Viêm, đều là chờ bên cạnh dược đỉnh, chỉ đôi khi mới ly khai thời gian ngắn. Theo thời gian trôi qua, dưới nhiệt độ cực nóng của Lưu Ly Liên Tâm Hỏa, đoàn dược dịch màu sắc sặc sỡ nguyên bản to cỡ bàn tay, lúc này cũng chỉ lớn cỡ ngón cái, vừa vặn chỉ có thể đủ đem kia chiếc nhẫn đen kia hoàn toàn bao phủ, hơn nữa độ sáng nhạt dần , so với trước đây, cũng là khác biệt trời vực. Hiển nhiên, đại bộ phận dược lực của thuốc đều bị áp súc vào trong chiếc nhẫn ... đỉnh núi, Mỹ Đồ Toa khoanh chân ngồi ở phiến đá xanh, hàng mi dài khép chậm rãi mở ra, nhàng liếc mắt xuống vách đá phía dưới, nơi Tiêu Viêm ngồi, đôi môi hồng nhuận giật giật, chợt tiếng cười nhạt nhàng vang lên: " hai tháng thời gian, thế này là đến cực hạn của ngươi, nếu là lại phải tiếp tục chịu đựng như thế nữa, chỉ sợ cũng phải nhờ người khác tới cứu ngươi." Tuy rằng cách nhau khá xa, nhưng tiếng cười nhạt của Mỹ Đồ Toa, lại vẫn truyền vào trong tai thanh niên với sắc mặt có chút thoáng tái nhợt cách cực kỳ ràng ở bên dưới. Nghe được thanh này, Tiêu Viêm cũng chậm rãi mở mắt, đấu khí trong cơ thể bắt đầu khởi động, lần thứ hai thôi động đoàn bích lục hỏa diễm từ đầu ngón tay mình bắn ra, cuối cùng quán chú vào trong dược đỉnh, làm xong những việc này, mới ngẩng đầu hướng về phía ngọn núi cười : "Thế nào? Lo lắng cho ta à ?" "Ta lo ngươi chết, lấy được "Phục Hồn Đan" kia!" Mỹ Đồ Toa khóe miệng nhếch lên, lạnh lùng . "Ha ha, yên tâm , ta còn có thể kiên trì, đan dược của ngươi, nhất định là đến được tay ngươi thôi." khuôn mặt tái nhợt của Tiêu Viêm khẽ lên nét cười, gần hai tháng ngừng tiêu hao đấu khí thôi động Lưu Ly Liên Tâm Hỏa, đồng thời còn sử dụng linh hồn lực lượng mang hỏa diễm khống chế hoàn mỹ, loại tiêu hao này, tháng thời gian Tiêu Viêm còn có thể tiếp thu. Bất quá nếu thời gian quá dài, xuất trạng thái kiệt lực, loại tiêu hao cỡ này, kể cả là cường giả Đấu Hoàng cấp bậc cũng chịu nổi, huống chi ? Dứt lời, Tiêu Viêm liền hề phân thần, tiếp tục đem tâm thần hoàn toàn đầu chú vào dược đỉnh trước mặt. "Ngốc nghếch!" Nhìn Tiêu Viêm lại tiếp tục ngưng thần khống chế hỏa diễm, đầu mày Mỹ Đồ Toa hơi cau lại, chợt thấp giọng lẩm bẩm: " sống chết thế nào, liên quan gì tới ta? Ta sao lại ra câu này với chứ ?" Mỹ Đồ Toa có chút khó hiểu mà lắc đầu, việc này với tính tình vốn có của nàng, thực là cực kỳ hợp, bất quá tuy rằng ngoài miệng như vậy, mà ánh mắt nhưng lại luôn luôn như có như liếc về phía dưới, quả là có chút lo lắng Tiêu Viêm lực kiệt mà rớt xuống sườn núi. Theo thời gian trôi qua, khi lớp dược dịch sặc sỡ lúc trước bao phủ bên ngoài chiếc nhẫn chỉ còn lại tầng hơi mỏng, Tiêu Viêm ngồi vững chãi cự thạch, thân thể cũng thoáng có chút run rẩy, bích lục hỏa diễm trong dược đỉnh cũng bắt đầu phiêu hốt bất định, hiển nhiên luyện hóa thời gian dài như vậy, Tiêu Viêm gần kiệt sức. Nhìn thân thể Tiêu Viêm hơi có chút lắc lư. Đầu mày Mỹ Đồ Toa lần thứ hai nhíu chặt, cái tên kia, đúng là biết sống chết mà, tuy rằng trong lòng thầm mắng tiếng, bất quá bên ngoài thân thể Mỹ Đồ Toa, lại là bắt đầu từ từ nổi lên cỗ năng lượng bảy màu nhàn nhạt. Cắn chặt răng, cố nén cảm giác mệt mỏi rã rời cùng choáng váng truyền tới từ trong đầu, Tiêu Viêm ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào chiếc nhẫn đen kịt nằm trong hỏa diễm, liều mạng thúc giục đấu khí sót lại giấu trong cơ thể, có dự cảm, khoảng cách đến lúc Dược Lão thức tỉnh xa! Đấu khí còn sót lại trong cơ thể ngừng được ép ra ngoài, tốc độ tuôn ra cũng càng ngày càng chậm, tới cuối cùng, thậm chí bắt đầu xuất tình huống gián đoạn khô kiệt, hơn nữa lúc này trong đầu Tiêu Viêm, cũng bị mệt mỏi rã rời cùng ảm đạm triệt để xâm chiếm, khung cảnh trước mắt, bắt đầu có dấu hiệu lờ mờ, thân thể cũng lắc lư như sắp đổ. "Tự tìm đường chết!" Nhìn Tiêu Viêm thân thể lung lay, chừng sau khắc có thể rơi xuống vách núi, Mỹ Đồ Toa khẽ cắn hàm ngân nha, cúi đầu thầm mắng tiếng, thân thể hơi nghiêng tới trước, nhìn kỹ bóng dáng kia, tựa hồ tùy thời chuẩn bị xuất thủ cứu cái gã ngốc nghếch kia vậy. Đôi mắt càng ngày càng nhìn , Tiêu Viêm trong lòng cũng ràng, triệt để đến cực hạn, bất quá tới lúc này vẫn buông lơi... Hàm răng hung hăng cắn chặt đầu lưỡi, cảm giác đau đớn kịch liệt khiến tinh thần Tiêu Viêm thoáng rung lên, chợt điên cuồng vận chuyển công pháp lộ tuyến của "Phần Quyết", chút đấu khí cuối cùng vẫn tiềm tàng trong cơ thể, cũng bị ép ra ngoài, điên cuồng di chuyển trong cơ thể, cuối cùng quán chú vào trong dược đỉnh. Lúc đấu khí từ đầu ngón tay tuôn ra, tầm mắt Tiêu Viêm rốt cục từ lờ mờ mông lung triệt để chuyển hóa thành xám xịt, giữ nổi ý thức, rốt cục ổn định nổi thân hình, thân thể lệch , liền giống như khúc gỗ, từ cự thạch trơn truột lăn xuống, cuối cùng lại hướng về phía vách núi vân vụ lượn lờ mà rớt xuống. "Đáng ghét!" Nhìn thấy Tiêu Viêm rốt cục ngã khỏi vách núi chót vót kia, Mỹ Đồ Toa nhịn được mắng tiếng, chợt thân thể mềm mại bốc lên, liền muốn tới cứu. Bất quá thân thể vừa đứng lên, là sắc mặt liền biến đổi: "Tại sao ta lại muốn cứu ? Loại người này, chết chưa đền hết tội mà !" Lúc Mỹ Đồ Toa còn đấu tranh nội tâm, tốc độ rơi của Tiêu Viêm cũng càng lúc càng nhanh, tình huống như thế này, nếu là trong vân vụ có khối cự thạch nào đó nhô ra, sợ rằng y phải may biến thành đống thịt vụn. Ánh mắt nhìn chằm chằm vào Tiêu Viêm sắp rơi vào đám vân vụ, trong chớp mắt, Mỹ Đồ Toa rốt cục mạnh mẽ cắn chặt hàm răng, thân hình run lên, hóa thành đạo lưu quang bảy màu, tựa thiểm điện phóng xuống khỏi đỉnh núi, chỉ mấy lần phóng mình, liền xuất ở phía Tiêu Viêm. Ngay khi Mỹ Đồ Toa bắt đầu hành động, trong tòa dược đỉnh đỏ đậm, tầng dược dịch sặc sỡ bao phủ quanh chiếc nhẫn đen kia rốt cục triệt để dung nhập, mà khi dược dịch tiến hết vào, chiếc nhẫn cũng trong khoảnh khắc kịch liệt run rẩy đứng lên, cỗ ba động vô hình từ đó giống như rung động khuếch tán ra, va chạm lên vách dược đỉnh, phát sinh ra luồng ba thanh thúy như tiếng chuông ngân. Rung động vô hình khuếch tán càng lúc càng mạnh, chỉ trong mấy lần chớp mắt, luồng rung động kịch liệt kia bắt đầu truyền ra từ trong dược đỉnh, cuối cùng hóa thành lôi đình cự thanh, vang vọng quanh phiến núi này, nơi sóng khuếch tán, cuồng phong đột ngột nổi lên như sóng biển xanh lục hình thành rừng cây, cuối cùng lan truyền tới cùng trời cuối đất! Luồng sóng thanh thúy kia đột nhiên bạo phát, Mỹ Đồ Toa tự nhiên cũng phát ra, bất quá lúc này nàng cũng rảnh mà để ý, cúi đầu nhìn Tiêu Viêm gần trong gang tấc, trong đôi mỹ mâu dài hẹp đầy rẫy dã tính, lần thứ hai quang mang lóe ra, thần sắc biến ảo, xem ra, nữ nhân phức tạp này dĩ nhiên lại là tại thời điểm mấu chốt này lại tranh đấu nội tâm giữa cứu với cứu. Đối với Tiêu Viêm, cảm giác đầu tiên của Mỹ Đồ Toa, đó là muốn đem cái tên đáng ghét gia này giết chết ngay lập tức, nhưng trong sâu thẳm linh hồn, lại là có thứ gì đó ngừng chống lại cảm giác này, hơn nữa lại thầm sai khiến nàng phải xuất thủ cứu giúp. Đấu tranh giằng co chỉ trong chớp mắt, quang mang trong mắt Mỹ Đồ Toa rốt cục lần thứ hai ngưng định, cắn hàm răng : "Hỗn đản, xem như vận khí ngươi tốt, năm sau, ta tự mình lấy mạng ngươi !" Vừa vừa rơi xuống, Mỹ Đồ Toa vươn cánh tay ngọc thon dài, cánh tay nhắn liền vững vàng bắt được y bào của Tiêu Viêm, nhưng mà vừa muốn mang trở lại vách núi, sắc mặt nàng chợt biến đổi, ngọc chưởng chút do dự nào bất ngờ hướng về phía sau hung hăng phách tới. "Thình thịch!" Nơi ngọc thủ đánh vào, gian dập dờn bồng bềnh hồi, năng lượng kinh khủng chợt rung động khuếch tán ra, vách đá sườn núi gần đó bị chấn ra tạo thành những khe nứt. "Là ai? Lăn ra đây!" Đầu ngón chân điểm lên hư , kình lực vừa tản , Mỹ Đồ Toa lạnh lùng quát. Tiếng quát vừa rơi xuống, cỗ hấp lực quỷ dị đột nhiên lên, trong đạo hưởng y bào vỡ tan, Tiêu Viêm hôn mê liền tự mình luồn ra khỏi vòng tay Mỹ Đồ Toa, cuối cùng lúc rơi xuống, được đạo nhân ảnh hư ảo như thiểm điện tiếp lấy, cuối cùng lướt lên thiên . "Mỹ Đồ Toa, ngươi muốn lấy tính mạng của đệ tử lão phu, cũng nên hỏi trước xem lão phu đồng ý hay chứ !" Tiếng quát già nua, giống như tiếng sấm giận dữ cuồn cuộn ầm vang tới chân trời, linh hồn lực lượng bàng đại, cho dù là cường giả cỡ Mỹ Đồ Toa, sắc mặt cũng lâm vào biến đổi.
Chương 655: Thầy trò gặp lại Dịch: A Nề - Biên: A Tút bầu trời lơ lửng đạo thân ảnh già nua, có khuôn mặt thập phần quen thuộc. Đó chính là Dược lão vẫn ngủ say trong giới chỉ Lúc này thân thể Dược Lão được ngưng tụ so với trước đây càng thêm thực chất hóa. Từ trong cơ thể Dược Lão mơ hồ tỏa ra tinh thần lực khổng lồ, ràng trong 2 năm ngủ say thực lực của Dược Lão hồi phục ít. “ Là ngươi.” Ánh mắt đảo qua khuôn mặt Dược Lão, Mỹ Đỗ Toa ngẩn ra, rồi nhăn tít hai hàng mi. Dược Lão cười cười, cúi đầu nhìn Tiêu Viêm hôn mê, khuôn mặt lão toát lên vẻ vui mừng. tuy rằng hôn mê nhưng lão vẫn cảm nhận được cỗ năng lượng vô cùng dễ chịu hỗ trợ lão trong quá trình khôi phục, đẩy nhanh quá trình hồi phục của lão. phải Tiêu Viêm còn ai có thể làm được điều này? “ nghĩ tới ngươi có thể dung hợp thành công linh hồn với Thôn Thiên Mãng, xem ra thời gian ta ngủ say hẳn là rất dài” Dược Lãoliếc mắt tới Mỹ Đỗ Toa cũng giống như mình, huyền phù bầu trời ma cần dùng pháp lực. “Ngươi cũng kém, ngủ say 2 năm, dĩ nhiên thực lực tăng đến mức này” Mỹ Đỗ Toa cười nhạt tiếng, lúc trước nàng cho rằng chỉ cần nàng có thể dung hợp linh hồn Thôn Thiên Mãng là có thể vượt qua lão đầu thần bí này. Nhưng nàng ngờ sau 2 năm ngủ say lực lượng linh hồn Dược Lão lại tăng trưởng mạnh mẽ đến vậy. Mỹ Đỗ Toa có thể cảm giác được dù tại nàng thành công dung hợp linh hồn Thông Thiên Mãng nhưng nếu muốn đánh bại Dược Lão cái giá phải trả cũng . "Nếu giờ ngươi dung hợp linh hồn Thôn Thiên Mãng, sao còn lưu lại bên cạnh Tiêu Viêm?” Đôi mắt Dược Lão xẹt qua 1 tia băng hàn, trước đây Mỹ Đỗ Toa căm thù Tiêu Viêm như thế nào lão cực kỳ ràng. Trước đây, có lão Mỹ Đỗ Toa có muốn động thủ cũng phải cố kỵ vài phần cố kỵ. Rất có thể trong lúc lão ngủ say, với thực lực của Tiêu Viêm, với thủ đoạn độc ác của nữ nhân này sợ khó có thể bảo toàn, làm lão phải suy nghĩ ít. Nghe Dược lão đầy lãnh ý, Mỹ Đỗ Toa cũng minh bạch. Nàng tâm cao khí ngạo, hảo hảo chuyện còn nghe được dăm ba câu, còn nếu chuyện hợp bất kể là ai cũng lạnh lùng đáp trả. Bởi vậy nghe Dược Lão , nàng cười lạnh : ”Ta ở chỗ này cùng ngươi có liên quan gì đâu? Năm đó Tiêu Viêm lăng nhục ta, lão gia hỏa ngươi cũng có liên quan. Bây giờ gặp lại ta tìm ngươi phiền phức, ngươi còn quản ta?” “ Hắc hắc, khá lắm nha đầu, lúc lão phu tng hoành đại lục, ngươi còn biết ở nơi nào !” Dược lão hắc hắc cười quoái dị, bất quá lãnh ý khôn mặt ngày càng đậm, mặc kệ nữ nhân này có sát tâm với Tiêu Viêm , chí ít tại cũng thấy Tiêu Viêm còn sống. "Bất quá tại lão phu cũng thời gian cùng ngươi cãi cọ, chờ ta mang tiểu gia hỏa này cứu tỉnh cùng ngươi thanh toán !” Ánh mắt đảo xung quanh, Dược Lão chú ý tới đỉnh tảng cự thạch đỏ đậm. khỏi thở dài 1 tiếng, cỗ hấp lực cường đại, đem dược đỉnh bay vút đến huyền phù trước mặt Tiêu Viêm. “ Đỉnh thuốc này …” Bàn tay nhàng vuốt ve đỉnh thuốc khắc đầy hoa văn các loại ma thú ngẩng đầu rít gào. lát sau khuôn mặt Dược Lão lên vẻ kinh dị, nhị được thấp giọng : “ Thoạt nhì rất giống với ghi chép về “ Vạn thú đỉnh “ “Thiên đỉnh bảng”. Đối với việc nhận biết đỉnh dược Dược Lão so với tiêu viêm cao minh hơn vô số lần. Người khác chỉ có thể cảm nhận thấy dược đỉnh này bất phàm, căn bản khó có thể suy đoán ra lai lịch của nó mà Dược Lão chỉ cần sờ qua liền có thể phát giác được. Ánh mắt chuyển đến Mỹ Đỗ Toa bên cạnh, thấy nàng có bất cứ phản ứng gì, lúc này mới lặng lẽ thở dài hơi. Vừa lấy chiếc Thâm Lam giới chỉ từ ngón tay Tiêu Viêm chuẩn bị đem chiếc dược đỉnh thu vào lại lần thứ 2 phát kinh hỉ: “ dĩ nhiên có linh hồn ấn ký? Đây là cao cấp giới chỉ? Hắc, xem ra hai năm nay, tiểu gia hỏa này thu thập ít a”. Muốn đem dược đỉnh thu vào giới chỉ lại bị giới chỉ chống cự. Dược Lão lại 1 hồi kinh ngạc, 1 lúc sau mới nhình Thâm Lam giới chỉ cảm thán 1 tiếng. Thu vào được, Dược Lão cũng miễn cưỡng, vung tay lên. cỗ lực lượng vô hình mang dược đinh lơ lửng , đảo mắt nhìn xung quanh. Chợt thân hình vừa động hướng phía ngọn núi cao phía trước bay . Nhìn Dược Lão đem Tiêu Viêm , Mỹ Đỗ Toa chần chờ 1 cút rồi cấp tốc bay theo. Mỹ Đỗ Toa đuổi theo tự nhiên khiến dược lão chú ý, nhíu mày bất quá ngăn cản. tại tình trọng yếu nhất là đem tiểu tử kia cứu tỉnh. Thân hình Dược lão khẽ run lên rồi lặng yên 1 tiếng động xẹt qua bầu trời bay tới ngọn núi đầy đại thụ xanh tươi trước mắt. Mặt Trăng bàng bạc treo xa xa phía chân trời, ánh trăng thanh lương từ trời tỏa xuống làm mọi vật được bao trùm bởi 1 lớp ngân sa, đầy vẻ mông lung thần bí. Trong rừng rậm xanh tươi, ngọn lửa trại nhàn nhạt bốc lên, ánh sáng hồng tỏa ra trong bóng tối. Bên đống lửa, lão giả già nua đặt bàn tay lên trán hắc bào thanh niên. Linh hồn lực khoonhr lồ tuôn ra, xâm nhập vào cơ thể khô kiệt linh hồn kia. Bên kia đống lửa khuôn mặt đẹp đẽ lạnh lùng, đôi mắt hẹp dài đạm mạc nhìn về phía lão giả và người thanh niên. lúc lâu sau, Dược Lão chậm rãi thở hắt ra, rút bàn tay trán Tiêu Viêm về, Ngón tay khẽ động, quả đan dược ra , bay thẳng vào miệng Tiêu Viêm. "Hai năm thấy. nghĩ tới tiểu gia hỏa này linh hồn lực lượng dĩ nhiên cường hãn như vậy, bất quá cũng biết thực lực xác thực đạt được cấp bậc nào?” Nhìn yết hầu khi nuốt viên đan dược, đôi mắt nhắm nghiền của Tiêu Viêm, Dược Lão lắc đầu sợ hãi than. Bởi lúc này Tiêu Viêm bị vây khốn trong thời kỳ suy yếu , cả đấu khí cũng khô kiệt bởi vậy Dược Lão cung thể xác định thực lực của Têu Viêm Trong lúc Dược Lão thầm, Tiêu viêm thoát khỏi trạng thái hôn mê, kịch liệt ho khan, nhăn chặt lông mi, lúc sau chậm rãi mở mắt tỉnh lại. Mắt mở ra quan sat xung quanh. Điều đầu tiên Tiêu Viêm nhìn thấy là khuôn mặt già nua cười cười làm an tâm. "Hô. . ." Nhìn vẻ mặt già nua quen thuộc, thân thiết Tiêu Viêm ngửa đầu lên thở hơi dài, dường như theo đó mọi lo lắng cùng áp lực đều được vứt sang bên. Dựa thân thể mềm nhũn vào thân cây, hướng về phía Dược Lão mỉm cười :” Lão sư 2 năm gặp, ngài có khỏe ?”. Dược Lão nhìn chằm chằm Tiêu Viêm, so với 2 năm trước thành thục hơn nhiều. Lão đâu biết sau hai năm lão ngủ say , tên tiểu tử vẫn ỷ vào lão hoàn toàn lột xác, đồng thời cũng củng cố được thực lực . Năm đó cần lão che chở, bây giờ có thể tung cánh bay cao – Chao lượn chín tầng trời. Từ phương diện nào đó mà Tiêu Viêm đủ tư cách suất sư Bàn tay già nua của Dược Lão nhàn vỗ vai Tiêu Viêm : “Tiểu tử, làm việc rất tốt !” Đối mặt với tán thưởng của Dược Lão, Tiêu Viêm lại coi như lời mỉa mai, vừa muốn ngồi dậy, cơ thể truyền đến cảm giác suy yếu vô lực, khiến bất đắc dĩ lắc đầu. Đột nhiên thấy Mỹ Đỗ Toa ngồi cách đó xa, lập tức cười : ” Đa tạ cứu giúp !”. Tuy rằng lúc rơi xuống cự thạch, Tiêu Viêm lâm vào hôn mê, nhưng vẫn mơ hồ cảm giác được Mỹ Đỗ Toa cứu . Thấy Tiêu Viêm cảm tạ, Mỹ Đỗ Toa có phản ứng, chỉ nhàn nhạt : “Ta cứu ngươi, là cứu, hơn nữa ta cũng chỉ là muốn ngươi chế tạo đan dược cho ta mà thôi !”. Đối với tính tình Mỹ Đỗ Toa Tiêu Viêm quá quen nên cũng tính toán, quay đầu nhìn Dược Lão cười : ”Tựa Hồ thực lực của lão sư lại tăng tiến ?” “Tính ra có gì tăng tiến, chỉ là khôi phục được thêm vài phần lực lượng thôi, muốn hoàn toàn hồi phục lực lượng e rằng phải giải uyết vấn đề thân thể.” Dược Lão lắc đầu, chợt có chút khẩn cấp hỏi: “ Tiểu Tử, chuyện Vẫn Lạc Tâm Viêm thế nào rồi?”. "Bị ta luyện hóa !" Tiêu Viêm mỉm cười . “ Ta biết tểu gia hỏa ngươi làm ta thất vọng.” Nghe được lời này của Tiêu Viêm, khuoon mặt Dược Lão nhất thời giãn ra, lộ vẻ kinh hỉ, đập mạnh bàn tay lên vai Tiêu Viêm. Khi tỉnh lại thấy tiêu Viêm khỏe mạnh, lão có suy đoán nhưng khi suy đoán được chứng thực kẻ có định lực rất lớn như dược lão cũng dấu nổi vẻ kinh hỉ. Nhìn vẻ mặt kinh hỉ của Dược Lão, Tiêu Viêm mỉn cười thoáng chần chờ chút , đột nhiên giọng : ”Còn nữa, lão sư. . . . tên phản sư kia cũng bị đệ tử thanh trừ. . ." Thanh nhàng, nhưng lại khiến Dược Lão lạnh run, lát sau mới thở dài 1 hơi, tâm trạng bi thương cho giải thoát của bản thân, bàn tay nhàng, chậm chạp đặt lên đầu Tiêu Viêm. Thanh trầm thấp, chua sót quanh quẩn bên tai . "Đa tạ ngươi, tiểu tử !"
Chương 656: Tài liệu luyện chế thân thể Dịch: A Nề - Biên: A Tút Nhìn biểu tình khiDược Lão giải thoát. Tiêu Viêm cười cười, mang giản lược chuyện tình trước đây lần, Nhưng mà lúc đến đánh chết Hàn Phong, lúc người Hồn Điện xuất , sắc mặt Dược Lão nhất thời biến đổi. "Ngươi linh hồn Hàn Phong linh hồn bị Hồn Điện mang ?" Dược Lão cau mày, khuôn mặt ngưng trọng hỏi. "Vâng." Tiêu Viêm gật đầu, nhìn Dược Lão ngưng trọng, khỏi cẩn thận hỏi: "Làm sao vậy, Lão sư? có gì sai?" Dược Lão cau mày trầm ngâm chốc lát, mới chậm rãi : "Nếu như là như vậy mà , sợ rằng Hàn Phong cũng dễ dàng chết như vậy." Tiêu Viêm ngẩn ra, chợt cũng cau mày hỏi: " Ý tứ lão sư là, Hồn Điện giúp sống lại?" "Ngươi hẳn là cũng ràng, lúc linh hồn cường đại đến thời điểm nào đó, đó là có thể ly thể mà tồn tại, đương nhiên thực lực cũng đại giảm, giống như ta tại. . . Hơn nữa Hồn Điện đối với linh hồn thể ràng là có lý giải rất sâu, tuy rằng cũng ràng lắm bọn họ vì sao muốn bắt linh hồn thể, Nhưng mà từ thủ đoạn công kích của bọn họ mà nhìn, ràng đối với linh hồn thể có lực sát thương mạnh mẽ." Dược Lão trầm ngâm đạo: "Hàn Phong nghiệt súc trước đây cùng Hồn Điện có ít liên quan, năm đó thời điểm hướng ta hạ độc thủ. Cũng là có người Hồn Điện tham gia, cũng may cuối cùng ta có ít chuẩn bị mới thoát Hồn Điện đuổi bắt." "Cho nên, linh hồn Hàn Phong rơi vào tay Hồn Điện, khó bảo toàn bọn họ sử dụng ít quỷ dị thủ đoạn khiến lần thứ hai sống lại." " Hồn Điện dĩ nhiên phiền phức như vậy. . . như vậy, sợ rằng Hàn Phong còn triệt để chết , đáng tiếc." Tiêu Viêm cau mày cười khổ lắc đầu, có chút tiếc hận thở dài " có gì đáng tiếc, từ phương diện nào đó mà , ngươi giết chết lần, cho dù có Hồn Điện trợ giúp tồn tại, thực lực tất nhiên cũng đại suy giảm, khó khăn hình thành uy hiếp lớn." Dược Lão lắc đầu, chợt nghiêm nét mặt : "Nhưng mà để cho ngươi lo lắng, "Hồn Điện" toàn những ... gia hỏa quỷ dị, nghe ngươi , Hồn Điện ràng biết linh hồn ta ở người ngươi, có thể ngày sau phái người xuất thủ đối với ngươi." "Binh tới tướng ngăn, chờ bọn tìm tới cửa rồi hãy tính, vừa lúc cha ta thất tung cũng cùng bọn chúng có ít quan hệ, tới vừa lúc." Tiêu Viêm nhíu mày, chợt cười lạnh . "Lấy thực lực ngươi giờ, thành viên Hồn Điện tầm thường, cũng đáng e ngại, Nhưng mà Hồn Điện này có thế lực quá mức quỷ dị khó lường, ngay cả ta cũng ràng lắm bọn họ thực lực đến tột cùng bao nhiêu mạnh mẽ. Cho nên ngươi phải cẩn thận hành ." Dược Lão trầm ngâm . "Đây là tự nhiên, sư tử vồ thỏ còn xuất toàn lực, huống chi giờ chúng ta mới là thỏ, cẩn thận sớm muộn thành cá trong chậu của bọn họ " Tiêu Viêm cười . Dược Lão hơi gật đầu, trầm ngâm hồi, như nhớ tới cái gì, đột nhiên quay đầu hướng về Mỹ Đỗ Toa nữ vương cách đó xa cười : " Thầy trò chúng ta có chút chuyện cần , phiền phức ngươi tránh qua chỗ khác chút." Nghe được Dược Lão , Mỹ Đỗ Toa mi hơi nhíu, liếc liếc mắt Tiêu Viêm hồi phục, hừ lạnh tiếng, thân hình chợt lóe, quỷ dị tiêu thất ở cạnh tại lửa trại. " nghĩ tới Mỹ Đỗ Toa này dung hợp linh hồn Thôn Thiên Mãng xong thực lực dĩ nhiên tinh tiến như vậy, lấy tại thực lực, chỉ sợ cũng ngang ngửa ta , muốn thắng cũng khá hung hiểm." Ánh mắt nhìn địa phương Mỹ Đỗ Toa tiêu thất, lát sau, Dược Lão khẽ thở dài tiếng, trong giọng dĩ nhiên có ý kiêng kỵ . "Ha hả. Lão sư cần lo lắng, chí ít trong vòng năm, nàng xuất thủ với ta, hơn nữa nếu là có việc, còn có thể thỉnh nàng xuất thủ, trong lúc ngài ngủ say, ta có thể cáo mượn oai hùm mượn uy phong của nàng." Tiêu Viêm cười . "Ngươi này tiểu quỷ đầu, nhiều mưu ma chước quỷ, dĩ nhiên ngay cả nữ nhân thủ đoạn độc ác đều đánh bại. Nhưng mà chính mình phải cẩn thận ít, nữ nhân này chính là vừa... vừa kiệt ngạo vô lễ, sử dụng thoả đáng chính là tuyệt hảo trợ thủ, mà chốc lát thất lợi, phản phệ sợ đầu tiên chính là đem ngươi cắn nuốt." Dược Lão đầu tiên là cười cười, chợt nhắc nhở. Tiêu Viêm cười gật đầu. " chuyện chính !" Sắc mặt nghiêm lại, con mắt Dược Lão nhìn chằm chằm Tiêu Viêm, trong ánh mắt có chút khẩn cấp: "Vẫn Lạc Tâm Viêm bị ngươi luyện hóa thành công? Như vậy lưỡng chủng dị hỏa. . . Dung hợp?" Nhìn dáng dấp Dược Lão, Tiêu Viêm nhếch miệng cười, chậm rãi vươn tay, bấm tay bắn ra, lũ Lưu Ly Liên Tâm Hỏa lên ra, bởi lúc này trạng thái Tiêu Viêm có chút uể oải, bởi vậy này lũ hỏa diễm cũng vậy có vẻ có chút bé, nhưng này cũng gây trở ngại cho kinh khủng hàn diễm toả ra. "Quả nhiên dung hợp thành công a!" Ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm bích lục hỏa diễm, Dược Lão sắc mặt có chút kích động "Phần Quyết" ngay cả cũng có tu luyện qua, bởi vậy đối với đến tột có hay có thể thực thôn phệ đồng thời dung hợp dị hỏa, ngay cả cũng dám khẳng định. Dù trong cơ thể chỉ có thể tồn tại loại dị hỏa, là điều cơ bản cả luyện dược giới mọi người đều biết, mạnh mẽ như Dược Lão năm đó, cũng còn chỉ dám thu nạp loại dị hỏa, càng đến người khác? Nhưng mà giờ này thần kỳ "Phần Quyết ", còn lại là mang điều này triệt để đánh vỡ, đồng thời nghịch chuyển! Có thể tưởng tượng, nếu trong chốc lát mang "Phần Quyết" đặc hiệu công bố ra ngoài, tại luyện dược giới khiến tạo rung động như thế nào! loại dị hỏa, đủ để đem lại cho gã luyện dược sư hoặc Tu Luyện Giả hỏa thuộc tính lực lượng lớn lao, mà nếu là lưỡng chủng, , thậm chí càng nhiều loại tích lũy lên lực lượng, coi như là hủy thiên diệt địa cũng cũng quá đáng Nhìn sắc mặt Dược Lão kích động, Tiêu Viêm cười, ngón tay nhàng đưa vào trong bích lục hỏa diễm, chợt lôi kéo, bích lục hỏa diễm đó là bị phân tách thành hai luồng nhan sắc bất đồng hỏa diễm, trái thanh sắc, phải vô sắc. "Dung hợp xong, dĩ nhiên còn có thể tách ra?" Xem song chưởng Tiêu Viêm hai luồng hỏa diễm quen thuộc, vẻ mặt Dược Lão nhất thời kinh ngạc. "Chia ra mà , có chút tiêu hao đấu khí. Nhưng mà bảo lưu các công dụng, hợp lại mà , uy lực đơn thuần tự nhiên càng thêm kinh khủng." Tiêu Viêm cười cười, lần thứ hai mang lưỡng chủng hỏa diễm dung hợp thành Lưu Ly Liên Tâm Hỏa, ngẩng đầu hướng về Dược Lão hiếu kỳ : "Lão sư, người xem ta dung hợp ra Lưu Ly Liên Tâm Hỏa, ở dị hỏa bảng thượng sắp xếp thứ bao nhiêu ?" Dược Lão chăm chú nhìn bích lục hỏa diễm, thoáng trầm ngâm, có chút bất đắc dĩ : "Dị hỏa bảng liệt kê dị hỏa, đều là loại cực kỳ hiếm lạ, thậm chí ngay cả ta cũng chưa từng gặp qua. Cho nên tự nhiên thể đưa cho ngươi này Lưu Ly Liên Tâm Hỏa đánh giá, Nhưng mà dựa theo ta quan sát, chí ít dưới "Cốt linh lãnh hỏa" của ta." Đối với cái đáp án này, Tiêu Viêm cũng chỉ đành nhún vai. "Được rồi giờ ngươi thành công thôn phệ đồng thời dung hợp Vẫn Lạc Tâm Viêm, như vậy "Phần Quyết" hẳn là cũng tiến hóa?” Dược Lão đột nhiên hỏi. "Ân, ta nghĩ giờ Phần Quyết hẳn là cũng tiến giai rồi?" Tiêu Viêm lắc lắc đầu, có chút quá xác định . "Ngươi thử vận chuyển công pháp, ta kiểm tra đo lường chút." Dược Lão trầm ngâm chút, bàn tay đặt tại tim Tiêu Viêm . Nghe vậy, Tiêu Viêm cũng làm theo, tâm thần khẽ động, trong cơ thể Phần Quyết công pháp cấp tốc vận chuyển, mà theo công pháp vận chuyển, năng lượng trong thiên địa cũng vậy cấp tốc ba động, cổ cổ thiên địa năng lượng hướng về cơ thể Tiêu Viêm cấp tốc tiến vào, sau đó được luyện hóa khắp nơi trong cơ thể. Ồ, tốc độ thu nạp năng lượng, đích xác so với trước đây mạnh mẽ rất nhiều, xem chừng đích là tiến lên tầng mới, Nhưng mà hẳn là cũng chỉ là địa giai cấp thấp." Dược Lão chậm rãi rút bàn tay, chợt cười : "Nhưng mà lấy Phần Quyết công pháp kỳ diệu, coi như là địa giai sơ cấp, cũng có thể ngang với tầm thường trung cấp công pháp, lấy tại công pháp đẳng cấp, tại đủ cho ngươi tiêu xài." Tiêu Viêm gật đầu, khẽ cười : "Lão sư, giờ ta dung hợp lưỡng chủng dị hỏa, có hay có thể nghĩ đến luyện chế dung nạp linh hồn thân thể ngươi?" Nghe được Tiêu Viêm lời này, Dược Lão ngẩn ra, chợt trong lòng có chút vui mừng, vuốt đầu Tiêu Viêm, cười : "Lưỡng chủng dị hỏa mà , có thể miễn cưỡng. Nhưng mà nếu có cốt linh lãnh hỏa của ta mà , hẳn là có nhiều lắm vấn đề. Nhưng luyện chế thân thể cần tài liệu là quá mức hiếm thấy thậm chí hiếm kinh khủng, cho nên việc này, nên vội vàng." "Cần tài liệu nào? giờ tại Hắc Giác Vực ta cũng có ít thế lực, có thể có thể tìm." Tiêu Viêm hỏi "Mấy thứ này có thể tìm tòi là có thể thấy được." Dược Lão cười khổ tiếng, nhưng mà nhìn ánh mắt Tiêu Viêm tha thiết, chỉ phải gật đầu bất đắc dĩ, : "Muốn luyện chế 1 thứ có thể dung nạp ta linh hồn thân thể, chính yếu, cũng nhiều, chỉ là cần ba loại đồ vật." Xem phải Dược Lão vươn 3 ngón tay, Tiêu Viêm cũng vội vàng ngưng thần lắng nghe. "Đầu tiên, Sinh Cốt Dung Huyết Đan." "Đệ nhị, thất giai ma thú tinh túy huyết mạch." "Đệ tam, nhất cụ đấu tông cường giả cốt hài." Nghe được Dược Lão chậm rãi ra ba loại đồ vật, Tiêu Viêm nguyên bản thần sắc ngưng trọng cũng từ từ dại ra. Sinh Cốt Dung Huyết Đan? Tiêu Viêm biết điểm, đường đường thất phẩm đính phong, thậm chí có thể bước vào bát phẩm đan dược, trong truyền thuyết ngay cả chỉ cần còn có hơi thở chưa chết có thể lập tức cứu sống. loại siêu cấp linh đan. Thất giai ma thú tinh túy huyết mạch? Lão Thiên, ngươi nói Mỹ Đỗ Toa nữ vương sao? Nhất cụ đấu tông cường giả cốt hài? Cái này... Lẽ nào muốn tìm gã đấu tông cường giả làm thịt phải ? Lấy năng lực tại, ai sống ai chết còn xác định.
Chương 656: Tài liệu luyện chế thân thể Dịch: A Nề - Biên: A Tút Nhìn biểu tình khiDược Lão giải thoát. Tiêu Viêm cười cười, mang giản lược chuyện tình trước đây lần, Nhưng mà lúc đến đánh chết Hàn Phong, lúc người Hồn Điện xuất , sắc mặt Dược Lão nhất thời biến đổi. "Ngươi linh hồn Hàn Phong linh hồn bị Hồn Điện mang ?" Dược Lão cau mày, khuôn mặt ngưng trọng hỏi. "Vâng." Tiêu Viêm gật đầu, nhìn Dược Lão ngưng trọng, khỏi cẩn thận hỏi: "Làm sao vậy, Lão sư? có gì sai?" Dược Lão cau mày trầm ngâm chốc lát, mới chậm rãi : "Nếu như là như vậy mà , sợ rằng Hàn Phong cũng dễ dàng chết như vậy." Tiêu Viêm ngẩn ra, chợt cũng cau mày hỏi: " Ý tứ lão sư là, Hồn Điện giúp sống lại?" "Ngươi hẳn là cũng ràng, lúc linh hồn cường đại đến thời điểm nào đó, đó là có thể ly thể mà tồn tại, đương nhiên thực lực cũng đại giảm, giống như ta tại. . . Hơn nữa Hồn Điện đối với linh hồn thể ràng là có lý giải rất sâu, tuy rằng cũng ràng lắm bọn họ vì sao muốn bắt linh hồn thể, Nhưng mà từ thủ đoạn công kích của bọn họ mà nhìn, ràng đối với linh hồn thể có lực sát thương mạnh mẽ." Dược Lão trầm ngâm đạo: "Hàn Phong nghiệt súc trước đây cùng Hồn Điện có ít liên quan, năm đó thời điểm hướng ta hạ độc thủ. Cũng là có người Hồn Điện tham gia, cũng may cuối cùng ta có ít chuẩn bị mới thoát Hồn Điện đuổi bắt." "Cho nên, linh hồn Hàn Phong rơi vào tay Hồn Điện, khó bảo toàn bọn họ sử dụng ít quỷ dị thủ đoạn khiến lần thứ hai sống lại." " Hồn Điện dĩ nhiên phiền phức như vậy. . . như vậy, sợ rằng Hàn Phong còn triệt để chết , đáng tiếc." Tiêu Viêm cau mày cười khổ lắc đầu, có chút tiếc hận thở dài " có gì đáng tiếc, từ phương diện nào đó mà , ngươi giết chết lần, cho dù có Hồn Điện trợ giúp tồn tại, thực lực tất nhiên cũng đại suy giảm, khó khăn hình thành uy hiếp lớn." Dược Lão lắc đầu, chợt nghiêm nét mặt : "Nhưng mà để cho ngươi lo lắng, "Hồn Điện" toàn những ... gia hỏa quỷ dị, nghe ngươi , Hồn Điện ràng biết linh hồn ta ở người ngươi, có thể ngày sau phái người xuất thủ đối với ngươi." "Binh tới tướng ngăn, chờ bọn tìm tới cửa rồi hãy tính, vừa lúc cha ta thất tung cũng cùng bọn chúng có ít quan hệ, tới vừa lúc." Tiêu Viêm nhíu mày, chợt cười lạnh . "Lấy thực lực ngươi giờ, thành viên Hồn Điện tầm thường, cũng đáng e ngại, Nhưng mà Hồn Điện này có thế lực quá mức quỷ dị khó lường, ngay cả ta cũng ràng lắm bọn họ thực lực đến tột cùng bao nhiêu mạnh mẽ. Cho nên ngươi phải cẩn thận hành ." Dược Lão trầm ngâm . "Đây là tự nhiên, sư tử vồ thỏ còn xuất toàn lực, huống chi giờ chúng ta mới là thỏ, cẩn thận sớm muộn thành cá trong chậu của bọn họ " Tiêu Viêm cười . Dược Lão hơi gật đầu, trầm ngâm hồi, như nhớ tới cái gì, đột nhiên quay đầu hướng về Mỹ Đỗ Toa nữ vương cách đó xa cười : " Thầy trò chúng ta có chút chuyện cần , phiền phức ngươi tránh qua chỗ khác chút." Nghe được Dược Lão , Mỹ Đỗ Toa mi hơi nhíu, liếc liếc mắt Tiêu Viêm hồi phục, hừ lạnh tiếng, thân hình chợt lóe, quỷ dị tiêu thất ở cạnh tại lửa trại. " nghĩ tới Mỹ Đỗ Toa này dung hợp linh hồn Thôn Thiên Mãng xong thực lực dĩ nhiên tinh tiến như vậy, lấy tại thực lực, chỉ sợ cũng ngang ngửa ta , muốn thắng cũng khá hung hiểm." Ánh mắt nhìn địa phương Mỹ Đỗ Toa tiêu thất, lát sau, Dược Lão khẽ thở dài tiếng, trong giọng dĩ nhiên có ý kiêng kỵ . "Ha hả. Lão sư cần lo lắng, chí ít trong vòng năm, nàng xuất thủ với ta, hơn nữa nếu là có việc, còn có thể thỉnh nàng xuất thủ, trong lúc ngài ngủ say, ta có thể cáo mượn oai hùm mượn uy phong của nàng." Tiêu Viêm cười . "Ngươi này tiểu quỷ đầu, nhiều mưu ma chước quỷ, dĩ nhiên ngay cả nữ nhân thủ đoạn độc ác đều đánh bại. Nhưng mà chính mình phải cẩn thận ít, nữ nhân này chính là vừa... vừa kiệt ngạo vô lễ, sử dụng thoả đáng chính là tuyệt hảo trợ thủ, mà chốc lát thất lợi, phản phệ sợ đầu tiên chính là đem ngươi cắn nuốt." Dược Lão đầu tiên là cười cười, chợt nhắc nhở. Tiêu Viêm cười gật đầu. " chuyện chính !" Sắc mặt nghiêm lại, con mắt Dược Lão nhìn chằm chằm Tiêu Viêm, trong ánh mắt có chút khẩn cấp: "Vẫn Lạc Tâm Viêm bị ngươi luyện hóa thành công? Như vậy lưỡng chủng dị hỏa. . . Dung hợp?" Nhìn dáng dấp Dược Lão, Tiêu Viêm nhếch miệng cười, chậm rãi vươn tay, bấm tay bắn ra, lũ Lưu Ly Liên Tâm Hỏa lên ra, bởi lúc này trạng thái Tiêu Viêm có chút uể oải, bởi vậy này lũ hỏa diễm cũng vậy có vẻ có chút bé, nhưng này cũng gây trở ngại cho kinh khủng hàn diễm toả ra. "Quả nhiên dung hợp thành công a!" Ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm bích lục hỏa diễm, Dược Lão sắc mặt có chút kích động "Phần Quyết" ngay cả cũng có tu luyện qua, bởi vậy đối với đến tột có hay có thể thực thôn phệ đồng thời dung hợp dị hỏa, ngay cả cũng dám khẳng định. Dù trong cơ thể chỉ có thể tồn tại loại dị hỏa, là điều cơ bản cả luyện dược giới mọi người đều biết, mạnh mẽ như Dược Lão năm đó, cũng còn chỉ dám thu nạp loại dị hỏa, càng đến người khác? Nhưng mà giờ này thần kỳ "Phần Quyết ", còn lại là mang điều này triệt để đánh vỡ, đồng thời nghịch chuyển! Có thể tưởng tượng, nếu trong chốc lát mang "Phần Quyết" đặc hiệu công bố ra ngoài, tại luyện dược giới khiến tạo rung động như thế nào! loại dị hỏa, đủ để đem lại cho gã luyện dược sư hoặc Tu Luyện Giả hỏa thuộc tính lực lượng lớn lao, mà nếu là lưỡng chủng, , thậm chí càng nhiều loại tích lũy lên lực lượng, coi như là hủy thiên diệt địa cũng cũng quá đáng Nhìn sắc mặt Dược Lão kích động, Tiêu Viêm cười, ngón tay nhàng đưa vào trong bích lục hỏa diễm, chợt lôi kéo, bích lục hỏa diễm đó là bị phân tách thành hai luồng nhan sắc bất đồng hỏa diễm, trái thanh sắc, phải vô sắc. "Dung hợp xong, dĩ nhiên còn có thể tách ra?" Xem song chưởng Tiêu Viêm hai luồng hỏa diễm quen thuộc, vẻ mặt Dược Lão nhất thời kinh ngạc. "Chia ra mà , có chút tiêu hao đấu khí. Nhưng mà bảo lưu các công dụng, hợp lại mà , uy lực đơn thuần tự nhiên càng thêm kinh khủng." Tiêu Viêm cười cười, lần thứ hai mang lưỡng chủng hỏa diễm dung hợp thành Lưu Ly Liên Tâm Hỏa, ngẩng đầu hướng về Dược Lão hiếu kỳ : "Lão sư, người xem ta dung hợp ra Lưu Ly Liên Tâm Hỏa, ở dị hỏa bảng thượng sắp xếp thứ bao nhiêu ?" Dược Lão chăm chú nhìn bích lục hỏa diễm, thoáng trầm ngâm, có chút bất đắc dĩ : "Dị hỏa bảng liệt kê dị hỏa, đều là loại cực kỳ hiếm lạ, thậm chí ngay cả ta cũng chưa từng gặp qua. Cho nên tự nhiên thể đưa cho ngươi này Lưu Ly Liên Tâm Hỏa đánh giá, Nhưng mà dựa theo ta quan sát, chí ít dưới "Cốt linh lãnh hỏa" của ta." Đối với cái đáp án này, Tiêu Viêm cũng chỉ đành nhún vai. "Được rồi giờ ngươi thành công thôn phệ đồng thời dung hợp Vẫn Lạc Tâm Viêm, như vậy "Phần Quyết" hẳn là cũng tiến hóa?” Dược Lão đột nhiên hỏi. "Ân, ta nghĩ giờ Phần Quyết hẳn là cũng tiến giai rồi?" Tiêu Viêm lắc lắc đầu, có chút quá xác định . "Ngươi thử vận chuyển công pháp, ta kiểm tra đo lường chút." Dược Lão trầm ngâm chút, bàn tay đặt tại tim Tiêu Viêm . Nghe vậy, Tiêu Viêm cũng làm theo, tâm thần khẽ động, trong cơ thể Phần Quyết công pháp cấp tốc vận chuyển, mà theo công pháp vận chuyển, năng lượng trong thiên địa cũng vậy cấp tốc ba động, cổ cổ thiên địa năng lượng hướng về cơ thể Tiêu Viêm cấp tốc tiến vào, sau đó được luyện hóa khắp nơi trong cơ thể. Ồ, tốc độ thu nạp năng lượng, đích xác so với trước đây mạnh mẽ rất nhiều, xem chừng đích là tiến lên tầng mới, Nhưng mà hẳn là cũng chỉ là địa giai cấp thấp." Dược Lão chậm rãi rút bàn tay, chợt cười : "Nhưng mà lấy Phần Quyết công pháp kỳ diệu, coi như là địa giai sơ cấp, cũng có thể ngang với tầm thường trung cấp công pháp, lấy tại công pháp đẳng cấp, tại đủ cho ngươi tiêu xài." Tiêu Viêm gật đầu, khẽ cười : "Lão sư, giờ ta dung hợp lưỡng chủng dị hỏa, có hay có thể nghĩ đến luyện chế dung nạp linh hồn thân thể ngươi?" Nghe được Tiêu Viêm lời này, Dược Lão ngẩn ra, chợt trong lòng có chút vui mừng, vuốt đầu Tiêu Viêm, cười : "Lưỡng chủng dị hỏa mà , có thể miễn cưỡng. Nhưng mà nếu có cốt linh lãnh hỏa của ta mà , hẳn là có nhiều lắm vấn đề. Nhưng luyện chế thân thể cần tài liệu là quá mức hiếm thấy thậm chí hiếm kinh khủng, cho nên việc này, nên vội vàng." "Cần tài liệu nào? giờ tại Hắc Giác Vực ta cũng có ít thế lực, có thể có thể tìm." Tiêu Viêm hỏi "Mấy thứ này có thể tìm tòi là có thể thấy được." Dược Lão cười khổ tiếng, nhưng mà nhìn ánh mắt Tiêu Viêm tha thiết, chỉ phải gật đầu bất đắc dĩ, : "Muốn luyện chế 1 thứ có thể dung nạp ta linh hồn thân thể, chính yếu, cũng nhiều, chỉ là cần ba loại đồ vật." Xem phải Dược Lão vươn 3 ngón tay, Tiêu Viêm cũng vội vàng ngưng thần lắng nghe. "Đầu tiên, Sinh Cốt Dung Huyết Đan." "Đệ nhị, thất giai ma thú tinh túy huyết mạch." "Đệ tam, nhất cụ đấu tông cường giả cốt hài." Nghe được Dược Lão chậm rãi ra ba loại đồ vật, Tiêu Viêm nguyên bản thần sắc ngưng trọng cũng từ từ dại ra. Sinh Cốt Dung Huyết Đan? Tiêu Viêm biết điểm, đường đường thất phẩm đính phong, thậm chí có thể bước vào bát phẩm đan dược, trong truyền thuyết ngay cả chỉ cần còn có hơi thở chưa chết có thể lập tức cứu sống. loại siêu cấp linh đan. Thất giai ma thú tinh túy huyết mạch? Lão Thiên, ngươi nói Mỹ Đỗ Toa nữ vương sao? Nhất cụ đấu tông cường giả cốt hài? Cái này... Lẽ nào muốn tìm gã đấu tông cường giả làm thịt phải ? Lấy năng lực tại, ai sống ai chết còn xác định.
Chương 658: Khôi phục Dịch: A Nề - Biên: A Tút Tiêu Viêm lần này vì muốn Dược Lão tỉnh lại, chỉ mang tất cả đấu khí có trong cơ thể sử dụng còn mảnh, linh hồn lực lượng cũng bị thương nặng, bởi vậy, cho dù giờ "Phần Quyết" tiến hóa, nhưng có thể tưởng tượng muốn trong khoảng thời gian ngắn khôi phục đỉnh trạng thái có phần khó khăn. Nhưng mà cũng may giờ Dược Lão thức tỉnh, có người thủ hộ an toàn nhất, Tiêu Viêm cũng có thể triệt để an bài quyết tâm tiến hành tu luyện chữa thương, cần lo lắng đến ảnh hưởng từ ngoại giới. Mà trong lúc chuyên tâm an tĩnh tĩnh dưỡng, cơ thể trống rỗng của Tiêu Viêm cũng từ từ thu nạp đấu khí hùng hồn đầy rẫy bên ngoài, thần thái uể oải mỗi lúc nhạt , nhìn tiến triển, sợ rằng bao lâu thời liền triệt để khỏi hẳn. ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... ... Rừng núi xanh tươi, chỗ u tĩnh đính ngọn núi, hắc bào thanh niên ngồi xếp bằng, thân thể như bàn thạch, tùy ý kia cuồng phong thổi y phục vù vù rung động, cũng hề xuy xuyển.. Quanh thân thanh niên áo đen gian xao động. cổ thiên địa năng lượng từ đó thẩm thấu ra, cuối cùng cuồn cuộn ngừng tiến vào người trước trong cơ thể, thậm chí, bởi tốc độ tuôn ra quá mức mạnh mẽ, cho nên tới cuối cùng, giống như suối năng lượng chảy quanh thân, trung tâm chính là thanh niên kia, giống như động đáy. Thu nạp năng lượng như vậy, gần giờ mới từ từ yếu bớt, sau lúc lâu, dòng suối năng lượng hơi dập dờn bồng bềnh, chợt chậm rãi tiêu tán. Theo suối năng lượng tiêu tán, thân thể thanh niên chút sứt mẻ cũng nhàng run lên, đôi mắt đóng chặt, bỗng nhiên mở ra! Hai mắt đột ngột mở ra, tựa như hai luồng bích lục hỏa diễm thực chất, trực tiếp từ trong đó phun ra ra, Nhưng mà ngay lập tức luồng hỏa diễm đó về hai mắt, cuối cùng quang mang biến mất. "Hô!" ngụm xú khí từ yết hầu dồn lên, bị Tiêu Viêm phụt ra, mà theo khẩu khí phun ra, khuôn mặt Tiêu Viêm nhất thời tỏa ra tầng sáng bóng nhàn nhạt như ngọc, mà ánh mắt uể oải tàng lúc trước cũng tiêu tán. Bàn tay chậm rãi nắm chặt, cảm giác tràn đầy lực lượng, khiến Tiêu Viêm khóe miệng nhịn được nổi lên tiếu ý. Qua bảy ngày tĩnh dưỡng, cuối cùng cũng điều dưỡng hoàn hảo đấu khí khô kiệt trong cơ thể cùng với linh hồn bị thương, hơn nữa, trước khi thu công, Tiêu Viêm ràng cảm giác được đấu khí trong cơ thể tựa hồ hùng hồn hơn chút so với dĩ vãng. Tuy vẫn như cũ chính là đấu vương đỉnh phong, có thể cùng cấp độ đều có cao thấp chi phân, cái này giống như cái bình nước có khắc độ cao, tuy rằng nước trong đó đạt được độ tiêu chuẩn, nhưng vẫn có thể cao hơn, cự ly mỗi lần tăng, đấu khí càng thêm hùng hồn, ngừng dâng lên, sớm muộn có ngày đạt độ cao cần thiết, đó là lúc Tiêu Viêm đột phá tới cấp bậc Đấu Hoàng ! Dĩ vãng do thực lực tăng vọt. Hơn nữa Tiêu Viêm rơi vào trạng thái chết giả hai năm, sau khi tỉnh dậy đối với lực lượng trong cơ thể chính mình khó có thể hoàn toàn nắm giữ, cho nên tới nay, mặc kệ tu luyện như thế nào, đều khó có thể đề thăng nửa điểm thực lực. . . Nhưng mà trong hai tháng mang đấu khí sở hữu trong cơ thể tiêu xài còn mảnh, đối với lực lượng trong cơ thể, Tiêu Viêm nắm trong tay thông thạo, hầu như là diện rộng tăng lên, thậm chí với thời điểm giờ thực lực khôi phục đỉnh điểm, cảm giác được thực lực của mình có điểm tinh tiến, mà loại tình huống này đặt ở trước đây, hề xuất , nhưng chốc lát xuất , như vậy đó là cho thấy, giờ Tiêu Viêm bắt đầu nắm trong tay bản thân lực lượng, đồng thời đạt tới tư cách tiếp tục đề thăng thực lực. Đối với điểm này, Tiêu Viêm trong lòng cũng minh bạch, bởi vậy khi cảm giác được thời điểm thực lực tinh tiến, cảm thấy kinh hỉ vô cùng. Từ tảng đá đứng dậy, Tiêu Viêm cao nhìn xuống biển rừng lan tràn tới cuối tầm mắt phía dưới kia mỉm cười, bàn tay cực kỳ thông thạo theo quán tính kết xuất đạo ấn kết kỳ dị, chợt phiêu phiêu đẩy ra phía trước. Thủ Ấn thôi động như cơn gió , đương nhiên thi triển "Khai Sơn Ấn" chân chính đối với đấu khí tiêu hao thực quá lớn. Tiêu Viêm tự nhiên tùy tiện thi triển ra, bởi vậy, cái Khai Sơn Ấn vẫn gây ra động tĩnh gì, Nhưng mà cho dù hề động dùng chút đấu khí , Thủ Ấn lướt qua dĩ nhiên vẫn khiến gian nhàng ba động như cũ, tuy rằng kia ba động rất , nhưng hầu như hoàn toàn là dựa vào Thủ Ấn huyền ảo điều khiển. "Khai Sơn Ấn tu luyện thời gian dài như vậy vẫn như cũ chỉ có thể miễn cưỡng nắm giữ, quả nhiên hổ là đấu kỹ cao cấp, tu luyện quá trắc trở ." Chậm rãi triệt hồi Thủ Ấn, bàn chân Tiêu Viêm đột nhiên nảy lên quang mang màu bạc nhàn nhạt, thân hình run lên, đạo tàn ảnh lưu lại tại chỗ, mà bản thể lại như quỷ mỵ, lặng yên tiếng động bay lên bầu trời, mà bởi "Tam Thiên Lôi Động" huyền diệu, Tiêu Viêm dĩ nhiên còn có thể mượn đấu khí tạo đôi cánh, liền ở bầu trời dừng lại. Thân hình tại giữa trung đình trệ chốc lát, đôi cánh bích lục Hỏa Dực hoa lệ bắt đầu từ Tiêu Viêm phía sau bắn ra, hơi chấn động ổn định thân hình gần rơi xuống ngừng lại. " giờ Tam Thiên Lôi Động, hẳn là đến tầng thứ hai “cảnh giới Lôi Thuấn”, biết đến năm nào mới có thể vào tầng thứ ba "Tam Thiên Lôi" . . ." Cúi đầu nhìn lên hai chân lóe ra điện mang nhè , Tiêu Viêm thở dài, Dược Lão trước đây thời điểm Tam Thiên Lôi Động đại thành tốc độ kinh khủng, chính là có chút mong chờ. "Ha hả, tiểu tử kia, rốt cục hồi phục thực lực sao. . ." Ngay Tiêu Viêm trầm ngâm suy nghĩ, già nua tiếng cười đột nhiên vang lên. Chợt vang lên tiếng xé gió, nhân ảnh thoáng có chút hư huyễn xuất tại trước mặt Tiêu Viêm. Nhìn Dược Lão vẻ mặt tươi cười trước mặt. Tiêu Viêm cũng cười gật đầu. "Xem ra chỉ có khỏi hẳn thương thế, lại có chút tinh tiến nha." Nhìn mắt Tiêu Viêm đen kịt lại bao hàm 1 chút quang mang, Dược Lão nhíu mày, có chút kinh ngạc , giờ cũng biết chuyện tình thực lực tăng vọt của Tiêu Viêm dưới mặt đất trước đây, cho nên đối với nhanh như vậy có thể triệt để nắm trong tay lực lượng bản thân đồng thời lần thứ hai thực lực tinh tiến, cảm thấy có chút ngạc nhiên. "Từ Thiên Phần Luyện Khí Tháp ra cũng thời gian mấy tháng, nếu là còn có thể đem lực lượng bản thân nắm trong tay, còn có tư cách gì trở lại Gia Mã đế quốc?" Tiêu Viêm cười cười . "Gia Mã đế quốc? nghĩ tới thoáng mắt ly khai ba năm !" Dược Lão khẽ cảm khái. "Đúng vậy. . . Lại là cái ba năm !" Tiêu Viêm cười ảm đạm, ba năm lần trước, bị Nạp Lan Yên Nhiên kia từ hôn chịu nhục, lần ba năm sau, bị Vân Lam Tông truy sát giống như chó nhà có tang , chật vật thoát ly đế quốc, Nhưng mà nỗi nhục ba năm đầu tiên, triệt để đòi lại, nỗi nhục thứ hai, có thể cũng xa đòi lại. "Dự định lúc nào trở lại? Lấy thực lực ngươi giờ, có có thể chuyện với Vân Lam Tông !" Dược Lão ánh mắt vui mừng nhìn thanh niên trước mặt, trong lòng nhưng lại là có chút thương tâm, năm đó niên thiếu, cần tùy thời mượn lực lượng của , mới có thể lăn lộn tại Gia Mã đế quốc, nhưng mà giờ lại chân chính có thực lực cường giả, hai chủng dị hỏa, công pháp cao giai, các loại đấu kỹ cao thâm trong người, cái Gia Mã đế quốc, hạn chế được ! "Nhanh, mang tình nơi này giải quyết tốt xong liền có thể quay trở về !" Tiêu Viêm cười cười, giọng : " giờ ta tại Hắc Giác Vực cũng có ít thế lực, lần này trở lại, mang ít cường giả theo, cường giả Vân Lam Tông đông đảo, hơn nữa lực hiệu triệu cường giả tại Gia Mã đế quốc cũng kém. Đơn thân trở lại mà , song quyền địch lại tứ thủ, ta chính mình người còn hoàn hảo, đánh lại cùng lắm vỗ cái mông rời , để tộc nhân Tiêu gia tại Gia Mã đế quốc kéo dài hơi tàn lại là được, cho nên lúc này đây, thể để lại nửa điểm ngoài ý muốn." Có chút vô cùng kinh ngạc nhìn thanh niên trước mặt vẻ mặt mỉm cười, lát sau, Dược Lão vỗ vỗ sau đầu , vui mừng cười : "Tiểu tử ngươi đích xác trưởng thành, còn là tiểu hài tử xung động năm đó, dĩ nhiên có thể nghĩ chu đáo tình đến như vậy." Năm đó Tiêu Viêm, khi phụ thân thất tung mới nổi giận, còn lý trí lần thứ hai xông lên Vân Lam Tông, mang nguyên nhân duy nhất là trưởng lão Vân Lăng bắt phụ thân đánh chết tại chỗ, chỉ khiến hoàn toàn mất tin tức phụ thân, lại khiến quan hệ song phương triệt để quyết liệt, đồng thời đến thù oán sinh tử, đây đích là quá lỗ mãng, mà so sánh với trước đây, tại Tiêu Viêm chỉ thực lực rất tinh tiến, mà phương diện tính cách cũng càng thêm thành thục và bình tĩnh. Ba năm thời gian, thiếu niên năm đó lột xác thành gã cường giả chân chính có năng lực mình đảm đương thế lực phương! "Trước đây, nhờ có lão sư !" Đối với lời của Dược Lão, Tiêu Viêm lại có chút cay cay sống mũi, giờ hồi tưởng lại năm đó, đích xác làm ít tình lỗ mãng, mà Dược Lão có ngăn cản nửa câu, trái lại cùng đường đấu đá lung tung, tại có lẽ đối với lão sư đầy trách nhiệm này, trong lòng Tiêu Viêm ngoại trừ cảm kích lại thể gì hơn. "Tiểu tử thối, bây giờ còn những lời này, thanh niên xung động, lỗ mãng, còn gọi là thanh niên sao ?" Dược Lão đập vai Tiêu Viêm, cười mắng. Nhìn Dược Lão vẻ mặt vui mừng, dáng hài lòng tươi cười, Tiêu Viêm cũng mỉm cười, chậm rãi quay đầu, ánh mắt nhìn ra phía nam xa xôi, tại phương hướng này, xa vạn lý, có đế quốc, là Gia Mã đế quốc, bên trong có tông môn, là Vân Lam Tông! "Vân Lam Tông. . . Chờ xem, lâu sau, chúng ta là có thể gặp mặt..." Phía chân trời mặt trời chiều hạ, ánh đỏ rực rỡ chiếu xạ khuôn mặt thanh niên thanh tú, mơ hồ lộ ra nụ cười nhàn nhạt.