Chương 639: Bế quan dưỡng thương Dịch: giotbuonroi - Biên: A Tút Theo trận đại chiến kịch liệt ở Phong Thành qua , Hắc Giác Vực cũng từ từ bình lặng trở lại, dẫu sao Hắc Minh cũng có tư cách là đệ nhất cường đại liên minh, nhưng vẫn thấy dấu hiệu tan rã của tổ chức bởi vì phân chia lợi ích cá nhân nên sinh ra mâu thuẫn nội bộ. Thành viên của Hắc Minh đều là cường giả trong Hắc Giác Vực, so với nhau bên tám lạng người nửa cân, nên chẳng có ai phục ai cả. Trước đây Hàn Phong lấy danh vọng cao cao tại thượng của Luyện dược sư cao cấp thống lĩnh bọn chúng tạm ổn, nhưng tại Hàn Phong vong mạng, Hắc Minh người lãnh đạo lâm vào tình trạng quần long vô thủ như rắn đầu. Cái ghế Minh Chủ ai cũng muốn ngồi, nhưng vì ai phục ai nên dẫn đến tranh chấp mà đánh đấm lẫn nhau mấy trận, dẫn đến việc hỗn loạn ầm ỹ cả lên, chuyện tan rã sớm muộn thấy trước mắt. Lúc trước Kim Ngân nhị lão cũng có chút thực lực, nhưng tại Hàn Phong tiêu diêu miền cực nhọc, bọn họ cũng có gan làm kẻ tiên phong đối chọi cùng Già Nam học viện. Ngay ngày thứ hai sau khi Hàn Phong bỏ mạng hai lão nhân gia này biệt tăm biệt tích để lại Hắc Minh hỗn loạn xâu xé. Những người mạnh mẽ trong liên minh cũng đều nhanh chân lẹ vó chuồn , số phận của Hắc Minh tận. Chỉ sau năm ngày ngắn ngủi triệt để tan tành, có thể với tư cách là thế lực liên minh lớn mạnh nhất Hắc Giác Vực hoàn toàn sụp đổ. Mà Hắc Minh tan rã như vậy, nội viện rốt cuộc cũng có thể thở phào nhõm. Lúc này đây, nội viện hạ màn toàn thắng trong việc giao phong cùng Hắc Giác Vực. Đương nhiên với tư cách đệ nhất công thần trong lần giao phong này, danh vọng Tiêu Viêm tăng lên ít. chỉ các học viên trong học viện thể xếp ngang hàng mà những trưởng lão bối phận cao cao tại thượng nhìn thấy hậu bối trẻ tuổi này cũng muốn dừng bước cười với câu. Thực lực chân chính mà Tiêu Viêm thể ra trong tràng đại chiến kia làm kinh hãi ở trong lòng mọi người. Đương nhiên lúc này Tiêu Viêm có chút hứng thú với việc nội viện bàn luận ầm ỹ về như thế nào. Ngay sau khi trở về nội viện lập tức vào mật thất bế quan chữa trị thương thế. Trong lúc đại chiến cùng Hàn Phong tuy rằng thành công đánh chết đối phương nhưng chính bản thân cũng thụ thương . Lần chữa thương này tiêu hao hết thời gian bảy ngày, thương thế trong cơ thể Tiêu Viêm mới từ từ có dấu hiệu thuyên giảm. Mà đó là nhờ được vài thứ linh dịch, dị hỏa rèn luyện thể chất qua vài lần, chứ nếu đổi lại là người bình thường khác loại thương thế này có nửa tháng thậm chí đến tháng tuyệt đối thể khỏi hẳn được. chừng với thương thế nặng như thế này thậm chí lưu lại trong cơ thể ít di chứng vĩnh viễn thể chữa được. Trong mật thất yên tĩnh của Bàn Môn, nguyệt quang thạch khảm vách tường tỏa ra ánh sáng nhàn nhạt đánh tan bóng tối trong mật thất, soi hình dáng thanh niên vận hắc bào ngồi xếp bằng giường nhắm mắt chữa thương. Hô hấp của hắc bào thanh niên cực kỳ bình ổn, hít hít thở thở vẫn duy trì theo tiết tấu hoàn mỹ, mà mỗi lần hoàn thành nhịp hô hấp, gian chung quanh có những hồi ba động , chợt đạo năng lượng thiên địa có chút hùng hồn theo đó quán chú vào trong cơ thể. Thiên địa năng lượng ngừng quán chú vào trong cơ thể của người thanh niên. Sau đó thân thể tựa như cái động tham lam đáy, mặc cho năng lượng kia có quán nhập bao nhiêu nữa nhưng thủy chung vẫn chưa có tượng tràn đầy. An tĩnh tu luyện chữa thương biết thời gian bao lâu, chợt trong khắc, lúc vẻ tái nhợt gương mặt thanh niên này triệt để thay bằng vẻ hồng nhuận khỏe mạnh gian ba động quanh người mới chậm rãi tiêu thất. Theo biến mất của gian ba động kia, mi mắt của Tiêu Viêm đột nhiên run lên, lát sau chậm rãi mở đôi mắt nhắm chặt ra, trong đôi nhãn đồng bích lục hỏa diễm hừng hực nhảy múa rồi chợt biến mất thấy đâu. “Hô.....” cỗ trọc khí xoay vòng trong lồng ngực chốc rồi theo yết hầu phụt ra ngoài, lẫn trong đó chút màu xam xám, thế nhưng so với độc tính hắc khí đen kịt trước đây mấy lần thổ ra tốt hơn nhiều. “Xem ra Lạc Độc tồn tại trong thân thể hai năm nay cuối cùng cũng có thể triệt để thanh trừ a.” Nhìn làn trọc khí chứa chút màu xam xám Tiêu Viêm ngẩn người ra thoáng có chút ngạc nhiên chợt vui mừng lẩm bẩm. Lạc Độc thủy chung vẫn tồn tại trong cơ thể , mặc dù có dị hỏa áp chế nên tạo ra thương tổn gì, nhưng kịch độc loại này ngày nào còn tồn tại trong cơ thể thể hoàn toàn yên tâm được. giờ Lạc Độc triệt để tiêu tán cho nên Tiêu Viêm tự nhiên thể áp chế được cảm giác vui sướng trong lòng. “Thương thế bình phục, xem ra thời gian bế quan lần này cũng ngắn.” Cảm thụ được đấu khí tràn ngập trong cơ thể, Tiêu Viêm mỉm cười, bất chợt lại cau mày thấp giọng lẩm bẩm: “Song đáng tiếc là vẫn có được cảm giác đột phá chướng bích lên đến bậc Đấu Hoàng cường giả. Tuy rằng lúc này thực lực đại tiến nhưng xem ra vẫn để lại ít tai hại a.” Thực lực chân chính của Tiêu Viêm trước khi tiến nhập luyện khí tháp dưới đất chỉ nằm giữa tứ tinh và ngũ tinh Đấu linh mà thôi, nhưng vì trải qua các loại duyên cớ mà bỗng nhiên nhảy vọt lên cấp bậc đỉnh cấp Đấu Vương như bây giờ. Tuy rằng cả quá trình tăng vọt thực lực này kéo dài cả đến hai năm, nhưng tốc độ thăng tiến quá kinh khủng, có thể là có hai, hy hữu hiếm thấy. Tiêu Viêm cũng mới lần đầu nắm được lực lượng như vậy trong tay, cho nên so với cường giả Đấu Vương chân chính chênh lệch ít. Nếu triệt để nắm vững lực lượng Đấu Vương cường giả trong tay lúc đại chiến với Hàn Phong cũng quá chật vật, thậm chí cuối cùng còn xém mất mạng như vậy. Tiêu Viêm tu luyện trong quá khứ cực kỳ kiên định từng bậc từng bậc lên, quen thuộc phong cách nắm chặt lực lượng của bản thân trong từng cấp bậc. Lần này lực lượng đột nhiên nhảy vọt làm cảm giác có chút thất thố, điều động lực lượng trong tay có chút trắc trở. Thậm chí có chút thuận tay với lực lượng mạnh mẽ đề thăng này, có thể lâm vào tình trạng cực kỳ bất hạnh là vĩnh viễn đột phá được bình cảnh tại. Bất quá cũng may lần đề thăng thực lực này Tiêu Viêm phải là dùng phương thức ngu xuẩn là trực tiếp sử dụng năng lượng cường quán của Vẫn Lạc Tâm Viêm mà sử dụng toàn bộ dược liệu cùng dược dịch chuẩn bị sẵn trong nạp giới chống lại xâm thực rồi mới từ từ luyện hóa khiến thực lực tăng tiến mạnh mẽ. Từ khía cạnh nào đó có thể là thực lực của Tiêu Viêm nhất bộ đăng thiên, kỳ thực đó là kết quả của hai năm chậm rãi lên mà thôi. Bất quá trong khoảng thời gian đề thăng lâm vài trạng thái mù mờ nhận thấy được mà thôi. Bất quá thực lực Tiêu Viêm đại tiến là thực, nhưng vì thể nắm vững lực lượng cấp bậc Đấu Vương nên cũng có tiến bộ bao nhiêu. Dù sao nữa chỉ có nắm vững lực lượng tại rồi mới có thể tiếp tục hướng tới cấp bậc cao hơn mà phát triển lên. Nét mặt trầm tư chậm rãi tan , Tiêu Viêm thở dài hơi, biết việc này thể vội vàng, hơn nữa lúc này cũng cần thành thục sử dụng vài thứ trong tay ví dụ như dị hỏa. Lúc cùng Hàn Phong đại chiến, trình độ khống chế Hải Tâm Diễm của Tiêu Viêm thể thừa nhận là Hàn Phong so ra mạnh hơn chút, tuy rằng phương diện này liên quan đến tuổi tác cùng kinh nghiệm. Nhưng Tiêu Viêm muốn thua sút so với bất luận phương diện nào, đây cũng là tính tranh đua trong đồng môn mà thôi. muốn cho mọi người thấy so với Hàn Phong thiên tài bậc nhất kia cũng kém hơn. như vậy ánh mắt nhìn người sắc bén của Dược Lão vẫn còn rất lợi hại. Đương nhiên Hàn Phong tuổi tác hay kinh nghiệm đều hơn Tiêu Viêm nên khả năng sử dụng dị hỏa của cũng cao hơn. Mặt khác hoàn cảnh của cũng thích hợp để nguyên tập Hải Tâm Diễm hơn, tuy rằng cũng tu luyện công pháp Phần Quyết nhưng chỉ là tàn quyển. Tuy rằng Hàn Phong nghiên cứu luyện tập Phần Quyết trong mấy năm nay, hiểu biết càng thêm sâu sắc, bất quá khống chế dị hỏa so với Tiêu Viêm vẫn thua xa vì chỉ có thể sử dụng loại dị hỏa là Hải Tâm Diễm. Trái lại Tiêu Viêm nắm được công pháp Phần Quyết hoàn chỉnh, hơi tu luyện, nhất tâm đa dụng cùng khống chế vài loại dị hỏa. Hàn Phong chỉ chú tâm đường luyện tập khống chế loại dị hỏa mà Tiêu Viêm hai ba loại mỗi thứ vẻ, cho nên lại có thể trình độ khống chế loại dị hỏa Hàn Phong hơn hẳn Tiêu Viêm bậc. “Phốc!” Theo tiếng vang trầm thấp vọng ra, đoàn bích lục hỏa diễm ra bàn tay Tiêu Viêm, nhìn chằm chằm vào đoàn hỏa diễm do dung hợp hai loại dị hỏa sinh ra, thoáng thất thần, loại hỏa diễm dung hợp này có lẽ có tên dị hỏa bảng. Dù sao Phần Quyết cũng chưa có người nào tu luyện qua, cho nên Tiêu Viêm biết gọi hỏa diễm dung hợp này là gì, đắn đo hồi sau hào hứng cấp cho nó cái tên. “Lưu Ly Liên Tâm Hỏa !” Cái tên đơn giản này lại làm Tiêu Viêm hơi chút hưng phấn đặt cho dị hỏa mới sinh ra này tư cách mà sợ rằng cả đại lục này có ai sở hữu. Có thể ngày sau chờ cho đứng đỉnh cao của đại lục loại hỏa diễm này mới có tên dị hỏa bảng. Mà với lực lượng của Lưu Ly Liên Tâm Hỏa biết được bài danh thứ mấy dị hỏa bảng Tiêu Viêm cũng được, bất quá dựa theo suy đoán của chí ít bài danh cũng thấp hơn Cốt Linh Lãnh Hỏa của Dược Lão. Dù sao dị hỏa đáng sợ này cũng là dung hợp hai chủng dị hỏa mà thành. Uy lực của nó có thể thấy được từ trong trận chiến giữa với Hàn Phong chèn ép gắt gao Hải Tâm Diễm. Bích lục hỏa diễm bàn tay Tiêu Viêm bốc lên ngớt, lát sau bàn tay Tiêu Viêm mạnh mẽ lôi kéo, bích lục hỏa diễm bỗng phân ra thành hai luồng thanh sắc và vô hình hỏa diễm, đối với tân sinh dị hỏa này mà có thể tùy ý chuyển hóa thành nguyên bản lưỡng chủng dị hỏa, công dụng này khiến cho phi thường thỏa mãn. “Xem ra sau này phải hảo hảo tập luyện khống chế hỏa diễm, nếu cho dù có thể khống chế cùng lúc lưỡng chủng dị hỏa cũng chỉ có vận dụng chúng công kích đơn giản nhất mà thôi.” Lưỡng sắc hỏa diễm bùng lên đầu ngón tay, Tiêu Viêm lẩm bẩm . So với công kích dị hỏa phức tạp đến mức lô hỏa thuần thanh của Hàn Phong cách đem dị hỏa công kích của thô thiển và đơn giản hơn nhiều. Ngón tay theo thói quen vuốt ve chiếc U Hải nạp giới, Tiêu Viêm bỗng như đột nhiên nhớ tới điều gì, ngón tay chạm lên nạp giới nhất thời quyển trục đen như mực có phong cách cổ xưa xuất lòng bàn tay. Quyển trục chỉnh thể rất tròn, giống như cái ống vòng tròn tìm thấy chỗ để mở ra, như từ trong đó mơ hồ thẩm thấu ra chút quang mang ám trầm khiến cho người ta biết nó là vật bất phàm. Nhìn dáng dấp của quyển trục, bất chợt Tiêu Viêm nhớ tới cái vật mà lúc chia tay Huân Nhi cực kỳ trịnh trọng giao lại cho . Mà Huân Nhi trước đây có phải đạt được đấu vương thực lực mới có thể mở ra, đối với cái vật đó Tiêu Viêm vẫn ôm lòng hiếu kỳ cực đại ( cực kỳ tò mò a ).
Chương 640: Đế ấn quyết Dịch: giotbuonroi - Biên: A Tút Bàn tay vuốt ve quyển trục đen kịt, Tiêu Viêm thở dài hơi, hình ảnh thiếu nữ thanh nhã như hoa sen vừa hé, chậm rãi lên trong đầu, xua thế nào cũng tan .... “Huân Nhi ! Chờ ta...” Cúi đầu cất tiếng nỉ non, Tiêu Viêm dùng sức lắc mạnh đầu cố gắn đem việc cần làm tại trải ra trong đầu , sau đó dồn toàn bộ chú ý lên hắc sắc quyển trục. “Cái này làm sao mở ra ?” Xem xét vòng từ xuống dưới quyển trục , Tiêu Viêm cau mày, đối với loại đồ vật này tất nhiên thể dùng sức mạnh mẻ mở ra được, bằng khi những gì chứa đựng bên trong mà hư tổn hối hận cũng kịp nữa. Cân nhắc kỹ lưỡng trong chốc lát, Tiêu Viêm tâm thần khẽ động, điều động đấu khí trong cơ thể quấn quanh quyển trục thử thăm dò. Lúc đoàn đấu khí đầu tiên tiếp xúc với quyển trục đen kịt kia, chuyện tình kỳ dị bỗng xảy ra, phát đấu khí kia bị quyển trục đem hấp thu vào trong. Đối với loại tình huống này, Tiêu Viêm chỉ thoáng ngạc nhiên rồi lắng xuống, tâm tình lại bình ổn như thường. Tâm thần lại khẽ nhích động, đấu khí cuồn cuộn bắt đầu từ trong cơ thể ngừng tuôn ra, cuối cùng theo cánh tay hướng tới quyển trục đen kịt quán chú vào. Đối mặt với luồn đấu khí khổng lồ quán chú vào, quyển trục đen kịt kia ngoại trừ tỏa ra ngoài quang mang ám trầm thêm nồng đậm hơn chút vẫn như cũ có động tĩnh gì lớn. Bất quá Tiêu Viêm cũng có vội vàng, nếu Huân Nhi cần thực lực đấu vương mới mở được quyển trục này ra với thực lực của bây giờ cũng tính là việc quá khó khăn. Đấu khí quán chú duy trì khoảng gần nửa giờ mà giống như quán chú lâu dài vô bờ bến. Sắc mặt Tiêu Viêm cũng từ từ trở nên ngưng trọng lại, quyển trục đen kịt quái dị này đích xác nằm ngoài dự liệu của . “Ca!” Ngay khi ý niệm này chuyển qua trong đầu Tiêu Viêm, quyển trục có phản ứng gì quá lớn đột nhiên truyền ra thanh răng rắc rất . Tuy rằng thanh này có chút nhoi nhưng khi rơi vào tai Tiêu Viêm lại khiến vui mừng cực độ, đem ánh mắt đặt lên tất hắc quyển trục. Lúc này bên ngoài quyển trục lặng lẽ nứt ra khe hở , tiếng thanh răng rắc lúc nãy tựa hồ phát ra từ đây. Có hiệu quả sơ bộ này, Tiêu Viêm tức khắc triệt để gỡ bỏ nỗi lo lắng trong lòng. Đấu khí hùng hồn từ khắp nơi trong cơ thể như thủy triều ào ạt tuôn ra, cuối cùng theo điều kiển của Tiêu Viêm đều quán nhập vào trong tất hắc quyển trục. Theo đấu khí càng ngày quán nhập càng nhiều, khe hở quyển trục đen kịt kia cũng từ từ rộng ra thêm. Hơn nữa từ trong khe hở đó mơ hồ có kim sắc quang mang nhàn nhạt tỏa ra. Trong khi đem đấu khí hùng hồn quán nhập vào trong quyển trục, Tiêu Viêm đột nhiên phát dường như nó tựa hồ chấm dứt hấp thu đấu khí. Bất chợt nhìn thấy khe hở quyển trục đen kịt cấp tốc lan rộng, cuối cùng bao phủ toàn bộ quyển trục. lát sau ngay khe hở rộng đó đạo ánh sáng rực rỡ màu hoàng kim chói mắt từ trong quyển trục bạo chiếu ra. Cổ hào quang ác liệt tới mức thậm chí làm cho Tiêu Viêm cảm thấy đau đớn mắt, bất đắt dĩ vội vàng nhắm mắt lại. “Bành!” Tại thời điểm Tiêu Viêm nhắm mắt lại, quyển trục đen kịt kia chợt nổ tung ra. Mảng lớn hào quang hoàng kim cũng dũng mãnh bung ra, đem toàn bộ mật thất tràn ngập trong hào quang chói lọi nhìn qua có chút hoa lệ. Mà thời điểm nghe được tiếng quyển trục nổ tung, Tiêu Viêm cũng vội vàng mở mắt ra nhìn quyển trục vỡ ra. kịp phát ra tiếng kêu rên khi phát ra trong trung trước mặt có mảng hào quang màu hoàng kim lượn lờ. Mà ở trong đó trôi nổi vài thứ nhìn qua tựa như là loại văn tự. Những văn tự kim quang quang chi chít này, Tiêu Viêm nhìn thoáng qua có cảm giác váng đầu hoa mắt, lập tức vội vàng dời mắt nơi khác. Bàn tay chậm rãi vươn ra cuối cùng thò vào trong đoàn kim quang quang. Theo bàn tay Tiêu Viêm thò vào đoàn kim quang quang kia cũng kịch liệt bốc lên, chợt xoay quanh hồi cuối cùng hóa thành đạo kim mang trực tiếp nhắm vào đầu Tiêu Viêm xuyên qua. Ngay lúc tiếp xúc với Tiêu Viêm, kim mang chút trở ngại chui tọt vào trong đầu . Kim mang vừa tiến vào đầu Tiêu Viêm mạnh mẽ ôm đầu rống lên tiếng thê lương. Lúc này trong đầu giống như bị cưỡng ép nhồi nhét vô số thứ đồ vào, khiến cho đầu có cảm giác muốn nứt ra. Bất quá cũng may là cảm giác này đến cũng nhanh mà cũng nhanh, ngắn ngủi trong khoảng thời gian chừng mười giây cảm giác đau nhức từ từ tiêu tán. Theo cơn đau tiêu tán , toàn thân Tiêu Viêm giống như bị thoát lực, ngửa đầu ngã lên giường, lồng ngực ngừng phập phồng, khuôn mặt cũng ra nét vẻ tái nhợt. Hiển nhiên lúc kim mang chui vào trong đầu cũng cấp cho nỗi đắng cay . “Chết tiệt! thứ nầy rốt cuộc là vật gì?” Nằm giường nghỉ ngơi chốt lát Tiêu Viêm mới khôi phục được chút tinh thân đưa tay vỗ vỗ cái đầu vãn còn lưu lại chút đau đớn, hực khí vô lực mắng. Trong mật thất vắng vẻ này tự nhiên có người đáp trả vấn đề của Tiêu Viêm, cho nên nằm giường lẩm bẩm lúc, chỉ có thể cắn răng đứng lên sau đó ngồi xếp bằng tĩnh tâm. Tâm thần nhanh chóng tiến vào trong đầu tìm đạo kim mang lúc nãy. ................................... Tâm thần vừa tiến nhập vào não hải, ánh sáng rực rỡ của kim quang quang đó bỗng xạ mạnh tới, tâm thần bao bọc lấy nó phát ra nơi này hầu như là mảnh kim sắc quang mang thế giới. bầu trời trước mặt treo vô số tự dạng do kim quang quang ngưng tụ ra nối liền nhau, cuối cùng vặn vẹo uốn khúc giữa trung tạo ra phiến quang mạc. Mà phía quang mạc kim sắc tự dạng cực đại soi rọi khiến Tiêu Viêm có chút đau buốt mắt. “Đế Ấn Quyết, địa giai cao cấp, tương truyền là do vị Đấu Đế nào đó trong viễn cổ sáng tạo ra, tổng cộng có ngũ thức : Khai Sơn Ấn , Phiên Hải Ấn, Phúc Địa Ấn, Yên Thiên Ấn, Cổ Đế Ấn, ấn ấn cùng tương thông. Ngũ Ấn này nếu luyện đại thành có thể phiên giang đảo hải, thôn thiên phệ địa! Đỉnh cấp có thể sánh bằng Thiên giai đấu kỹ, nhưng muốn tu luyện đấu kỹ này thực lực phải đạt đến đấu vương bằng tu luyện chit tự rước họa vào thân . “Hảo! cái tên bá đạo” Tinh thần có chút hốt hoảng nhìn mấy đại tự, mỗi loại ấn danh đèu khiến Tiêu Viêm cảm thấy được cỗ khí phách hào hùng. Tiêu Viêm cũng biết Đấu kỹ do Đấu Đế sáng tạo này lai lịch nhất định bất phàm nga. “Còn cần đạt tới thực lực đấu vương mới có thể tu luyện, cầu này cũng quá cao a.” Xem xong câu cuối cùng kia Tiêu Viêm nhất thời sợ hãi than thầm. Loại đấu kỹ kỳ dị này từ trước tới nay đây là lần đầu tiên thấy. Đấu vương cường giả đại lục có thể xem như cường giả chân chính vậy mà cũng chỉ vừa có tư cách tu luyện nó. “Thảo nào trước đây ngay cả Huân Nhi cũng nghiêm túc đến như vậy, xem ra cũng vì Đế Ấn Quyết này là vật phi thường” giờ hồi tưởng lại thần sắc trịnh trọng của Huân Nhi lúc ấy, Tiêu Viêm trong lòng chợt hiểu là tình cảm của nữ hài này dành cho cực kỳ quyến luyến nên mới đem cái thứ có thể khiến cho cường giả của cả đại lục điên cuồng này mà nhàng giao lại cho mình. Nhân tình này..... “Bất quá đấu kỹ này sao chỉ giới thiệu sơ qua vậy? Nên tu luyện như thế nào đây ?” Trong lòng buôn tiến thở dài, Tiêu Viêm ngẩn đầu ngỡ ngàng nhìn những ký tự thuyết minh kim quang kia hiểu là làm sao. Thứ này đúng là quá đỗi mạnh mẽ nhưng lại quá mức khó hiểu đến mờ mịt, ngay cả phương thức tu luyện thế nào cũng có nữa điểm đề cập tới. Ngay trong lúc Tiêu Viêm còn ngỡ ngàng, đoàn kim quang quang mạc rực rỡ lại khẽ run lên chợt đọa kim quang hướng tâm thần Tiêu Viêm bạo lược tới. Kim quang quang xảy ra tình bất ngờ như thế khiến Tiêu Viêm cả kinh, bất quá lại tránh né, tin rằng Huân Nhi có thể lưu lại điều gì thương hại tới được. Kim quang quang xuyên thấu vào tâm thần Tiêu Viêm, chốc lát mơ hồ như có thứ gì đó khắc său vào trong đầu óc . Chậm rãi nhắm mắt lại, tin tức như thủy triều vọt tới, Tiêu Viêm tinh tế đọc qua. Quả nhiên phát chút tin tức về phương pháp tu luyện Đế Ấn Quyết, bất quá tựa hồ trong này chỉ có phương pháp tu luyện Khai Sơn Ấn và Phiên Hải Ấn, về phần Phúc Địa Ấn, Yên Thiên Ấn và Cổ Đế Ấn thấy ghi chép tới. Có chút buồn bực đem tin tức hoàn tất đọc qua, nhưng vẫn như cũ có phát phương pháp tu luyện ba loại ấn kết sau cùng. Tiêu Viêm bất đắc dĩ phải bỏ qua, xem ra đấu kỹ này Huân Nhi đưa cho cũngcó thể là chưa đầy đủ. Ngay thời điểm Tiêu Viêm đem mọi tin tức điều tra hoàn tất, trong tin tức chi ngờ lại chậm rãi truyền ra đạo thanh nhàng êm tai quen thuộc, khiến tâm thần Tiêu Viêm run rẫy hồi dữ dội. “Tiêu Viêm ca ca, nếu người có thể mở được quyển trục đồng thời nghe được lời ta nhắn lại này chắc hẳn huynh tấn cấp đấu vương, hi hi, trước tiên Huân Nhi xin chúc mừng Tiêu Viêm ca ca” “Thời gian có nhiều, thể để lại nhiều lời , Tiêu Viêm ca ca nhất định phải ghi nhớ lời Huân Nhi , Đế Ấn Quyết là trong những đấu kỹ cao thâm nhất trong gia tộc của muội. Kiến thức về ba thủ ấn phía sau Huân Nhi cũng chưa hiểu được nên chỉ có thể để lại cho Tiêu Viêm ca ca phương pháp tu luyện hai thủ ấn đầu tiên thôi. Tu luyện Khai Sơn Ấn cần thực lực chí ít là cấp đấu vương, còn về Phiên Hải Ấn tốt nhất huynh đợi thực lực đạt đến cấp Đấu Hoàng hãy tu luyện. Nếu như Tiêu Viêm ca ca tu luyện Khai Sơn Ấn đáp ứng với Huân Nhi điều là nếu đến thời khắc mấu chốt tận lực ít sử dụng nó. Đế Ấn Quyết là bí truyền của gia tộc muội, nếu lộ ra ngoài tất nhiên trong gia tộc phái người đến thu hồi. Cho nên Tiêu Viêm ca ca dùng nó nhất định phải cẩn thận.” “Còn nữa.... Tiêu Viêm ca ca .... Huân Nhi rất nhớ huynh! Tất cả bảo trọng!” Thanh nhàng chậm rãi quanh quẩn trong đầu, cuối cùng từ từ nhạt , nhưng mà tâm thần Tiêu Viêm vẫn còn kích động, bởi vì câu cuối cùng của Huân Nhi quá sức lợi hại. Nữ hài khả ái này quả vì quá nhiều.... Tâm thần chầm chậm ròi khỏi não hải, trong mật thất Tiêu Viêm cũng chậm rãi mở mắt ra, thoáng thất thần nhìn quyển trục nát vụn mặt đất. lát sau bỗng nhiên nắm chặt tay, thấp giọng thào quanh quẩn khắp mật thất. “Huân Nhi chờ ta nhé ! Ta nhất định tìm muội ! Bất kể ai cũng thể ngăn cản được ta!”
Chương 641: Dự định Dịch: giotbuonroi - Biên: A Tút Vào thời điểm lúc Tiêu Viêm từ mật thất ra, trong phòng khách lớn lại có lấy nữa cái nhân ảnh, điều này khiến có chút ngạc nhiên. Chợt cười khổ lắc đầu, tự tìm lấy vị trí đơn giản, lui thân thể lại ngồi lên giữa chiếc ghế mềm mại. có chút cảm giác thư sướng thở ra hơi, trong khoảng thời gian bôn ba vừa qua, đích khiến có chút mệt mỏi. “Cọt kẹt...” Ngay lúc Tiêu Viêm nhắm mắt dưỡng thần, cửa phòng khách đột nhiên nhàng mở ra, chợt cái thiến ảnh cao gầy trong ánh dương quang chiếu rọi kéo dài thành đạo tuyến ảnh thon dài. Nữ tử sau khi đẩy cửa phòng ra, thấy Tiêu Viêm nằm tọa ỷ nhắm mắt nghỉ ngơi, trong đôi mắt đẹp lên tia vui mừng. Chợt như sợ quấy rầy do dự hồi muốn lui trở ra. “Ha ha, vào rồi ra làm gì?” Thanh ôn hòa đột nhiên vang lên làm cho nữ tử càng thêm hoàng hốt, bước chân rời cũng đình chỉ lại. Đôi mắt đẹp quay lại nhìn thấy Tiêu Viêm nằm nhắm mắt nghỉ ngơi kia biết mở mắt từ bao giờ cười nhìn nàng. “Thương thế của ngươi khỏi hẳn rồi sao?” Tiêu Ngọc đứng nơi cửa ánh mắt nhìn quanh, giọng hỏi. “Ngươi trở nên ôn nhu như vậy từ bao giờ thế” Tiêu Viêm ngạc nhiên nhìn Tiêu Ngọc, nữ nhân này từ đối với mình hung hung hăn hăn, chẳng có lúc nào ôn nhu như thế này cả. Nghe được lời vô cùng ngạc nhiên của Tiêu Viêm, Tiêu Ngọc nhất thời có chút chán nản. Tiểu tử này hai năm gặp lại đem miệng lưỡi trơn tru như thế với mình, bất quá ngữ điệu này của Tiêu Viêm lại là quen thuộc khiến cảm giác xa lạ trong lòng nàng từ từ biến mất, dĩ vạng quen thuộc lần thứ hai lại quay về. Vứt cảm giác xa lạ trong lòng, Tiêu Ngọc cũng khách khí huy động đôi chân thon dài đầy gợi cảm từng làm Tiêu Viêm thèm muốn thôi, trực tiếp bước vào phòng khách. Sau đó ngồi xuống tọa ỷ bên cạnh Tiêu Viêm, lúc này mới nghiêng đầu dừng lại khuôn mặt mở miệng mỉm cười. Tên gia hỏa năm đó khiến nàng cực kỳ đau đầu này trong hai năm gặp cũng trở nên thành thục rất nhiều. Thời điểm mỉm cười, dáng điệu như gió thổi mây bay, có khí phách điềm tĩnh khiến cho trong nhân tâm rung động. “Hai năm này các ngươi vẫn khỏe chứ?” Tiêu Viêm là người đầu tiên phá tan trầm mặc, cười hỏi. Từ lúc tiến nhập nội viện đây là lần đầu tiên cùng Tiêu Ngọc ở cùng nơi chỉ có hai người. Lần trước tuy rằng nàng tới Bàn Môn, bất quá vì thời gian cấp bách nên vẫn chưa cùng bọn người Tiêu Ngọc nhiều chuyện với nhau. “Ân, Tiêu Trữ, Tiêu Mị bọn họ cũng tiến nhập nội viện, có Bàn Môn che chở nên bọn họ cũng rất khá.” Tiêu Ngọc gật đầu hít tiếng, chợt liếc mắt qua Tiêu Viêm sơ lược có chút giận dữ : “Sau này ngươi hành động nên cẩn thận chút, lần trước sau khi biết ngươi bị dị hỏa thôn phệ, ngươi biết trong lòng chúng ta tuyệt vọng đến mức nào ? tại chỉ có ngươi mới đủ năng lực chấn hưng Tiêu gia, nếu ngươi xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, mối thù của gia tộc chỉ sợ ai có thể báo. Nhìn đôi mày liễu của Tiêu Ngọc dựng thẳng, Tiêu Viêm cười khổ tiếng, đợi sau khi nàng tràng liên tu bất tận mới thở dài : “Muốn báo thù dù sao cũng phải cần năng lực, muốn có năng lực đâu thể nào thể có nguy hiểm?” Đối với những hậu bối Tiêu gia này, Tiêu Viêm hơi có chút áy náy trong lòng. Tiêu gia bị đại nạn này thoát khỏi can hệ, tộc nhân tử thương thảm trọng, ít phụ mẫu của đám hậu bối nàycũng tử vong trong tràng đại nạn này. Tuy rằng loại tính này cũng thể tính hết lên đầu , nhưng cảm giác áy náy vẫn tồn tại như cũ. Tiêu Viêm gì, nhìn gương mặt có chút gầy hao kia, tuy rằng người này chưa bao giờ mang sầu lo trong lòng biểu ra mặt, bất quá áp lực dồn lên có thể cũng rất lớn. cũng tầm quang trọng của chính đối với Tiêu gia, vì việc thất tung của Tiêu Chiến. “Ha ha, cái chuyện này nữa.” Nhìn thấy bầu khí có chút ngột ngạt, Tiêu Viêm cười cười sang chuyện khác, cười đùa : “Hai năm nay có may mắn được gia hỏa nào theo đuổi ?” “Thích, muốn theo đuổi bổn tiểu thư đâu có dễ dàng như vậy.” gương mặt lên nét đỏ hồng, Tiêu Ngọc bĩu môi. Đột nhiên từ trong nạp giới lấy ra tấm tạp phiến, đưa về phía Tiêu Viêm: “Đây là hỏa năng tạp của Bàn Môn giờ, Ngô Hạo cùng Hổ Gia , chờ ngươi chũa thương hoàn tất đem cái này giao cho ngươi. Dù sao ngươi mới là thủ lĩnh chân chính của Bàn Môn.” Nao nao nhưng Tiêu Viêm tiếp nhận lấy, cười lắc đầu giọng : “Bàn Môn có thành tựu như ngày hôm nay phải công lao của mình ta. Có thể ta dừng lại ở Già Nam Học Viện lâu lắm, cho nên mấy thứ này giao cho ngươi cất giữ tốt hơn.” “Ngươi phải ly khai? đâu?” Nghe vậy Tiêu Ngọc hơi đổi sắc mặt gấp giọng hỏi. “Tự nhiên là trở lại Gia Mã đế quốc” Tiêu Viêm cười cười, trong con mắt đen kịt lại lóe ra hàn mang nhàn nhạt: “Ân oán năm đó dù sao cũng phải chấm dứt ?” “Ngươi muốn tìm Vân Lam Tông? Ta cũng , ta muốn trở lại nhìn thử xem tộc nhân còn sống ra sao.” “Ha ha, nên vội vàng, còn có đoạn thời gian nữa ta mới trở về. Trở lại lần này chính là hồi đại chiến thảm liệt, cho nên ta phải mang mọi chuyện trong nội viện chuẩn bị cho tốt. Năm đó ta bị đế quốc ra truy sát lần, lẽ cũng có lần thứ hai.” Tiêu Viêm khoát tay áo : “Về phần các ngươi nên lưu lại Già Nam Học Viện, nơi này an toàn nhất, được xen vào. Lần này ta trở lại phải thăm người thân mà là chân chính tử chiến. Thế lực của Vân Lam Tông tại Gia Mã đế quốc như thế nào ngươi hẳn là hiểu . Cho nên ta thể có điểm mạo hiểm.” Nhìn thần sắc Tiêu Viêm nghiêm túc nhếch môi, Tiêu Ngọc buộc lòng phải gật đầu cụt hứng, tại Tiêu gia nguyên khí đại thương, với tư cách mấy tiểu bối, các nàng chỉ có thể nghe Tiêu Viêm an bài bất cứ điều gì. Hơn nữa qua mấy năm, Tiêu Viêm cũng còn là thiếu niên bốc đồng năm đó nữa, giờ vai mang trọng trách nặng nề. Vì vậy, quyết đoán kia khiến các nàng thể phục tùng. “Yên tâm . Chờ sau khi ta đem mọi chuyện giải quyết xong. Các ngươi có thể trở lại Gia Mã đế quốc” Vỗ vỗ vai Tiêu Ngọc, Tiêu Viêm mỉm cười . Tiêu Ngọc bất đắt dĩ gật đầu, chợt giống như nhớ tới chuyện gì : “Tiêu Lệ biểu ca hình như tìm ngươi có chuyện gì, ngươi tốt nhất là gặp .” “Nga?” Lông mi nhướng lên, Tiêu Viêm hơi gật đầu, lần thứ hai cùng Tiêu Ngọc cười đùa mội hồi sau đó đứng dậy trước tiên, ly khai phòng khách tìm Tiêu Lệ. .... .... ..... .... .... .... .... .... “Nhị ca, ngươi tìm ta có việc gì?” Tiêu Viêm vừa nhìn thấy Tiêu Lệ trong phòng, lập tức cười hỏi. “Thương thế bình phục rồi sao?” Nhìn thấy Tiêu Viêm, Tiêu Lệ vui vẻ kéo vào phòng, thân thiết hỏi. Tiêu Viêm cười gật đầu, ánh mắt dừng lại người Tiêu Lệ, chờ tình. Trong ánh mắt chăm chú của Tiêu Viêm, Tiêu Lệ hơi trầm ngâm chút. lát sau mới chậm rãi : “Hắc Giác Vực giờ vì Hắc Minh giải tán nên có chút hỗn loạn, đó là cơ hội tốt. Hắc Giác Vực tuy rằng hỗn loạn nhưng cường giả cũng ít, nếu có thể chinh phục được, là trợ lực lớn sau này giúp cho chúng ta trả thù Vân Lam Tông.” “Bất quá tại Hắc Giác Vực xây dựng thêm thế lực?” Tiêu Viêm nhíu mày giọng : “Nơi đó chỉ có hạng người lưu manh liếm máu thân đao, muốm thâu tóm e rằng dễ dàng.” “Hắc hắc, gia hỏa này đích xác rất tinh ranh, nếu muốn thu phục bọn họ, nhất định phải tàn ác hơn so với bọn chúng. Thủ hạ của ta giờ, năm đó cũng tâm cao khí ngạo, bất quá bây giờ đối với mệnh lệnh của ta chối từ. Tiêu Lệ cười : “Lúc này đây, nếu như ngươi hỗ trợ ta chuyện kia cũng quá mức trắc trở. Bàn Môn của ngươi mặc dù tiềm lực kém, nhưng dù sao đều là niên nhất học viên, hơn nữa giống như hoàn cảnh nhân tố, ngươi cũng quá mức nghiêm ngặt cầu bọn họ phải nghe lời của ngươi. Nhưng Hắc Giác Vực khác, nếu nghe lời trực tiếp giết là xong. Khống chế nổi loạn cũng dễ hơn rất nhiều, đương nhiên điều kiện trước nhất là ngươi phải có đủ thực lực. Thế nào?” Tiêu Viêm khẽ gật đầu trầm ngâm : “Người trong Hắc Giác Vực này đích xác chiến lực tệ, nếu có thể thu phục, đối với chúng ta lợi ích . Dù sao Vân Lam Tông cường giả như mây, đơn thương độc mã chung quy là có số việc khó có thể làm được.” “ như vậy là ngươi có ý kiến?” Tiêu Lệ vui vẻ vỗ tay . “Nhị ca nếu có bản lĩnh như vậy cứ buông tay hành động , nếu gặp phải điều gì phiền phức thể giải quyết tới tìm ta. Ai chống đối, sát!” Tiêu Viêm cắn răng đầy sát khí, lẫm liệt vung tay lên. “Ha ha, tốt! Có quyết đoán” Cười to tiếng Tiêu Lệ vỗ vai Tiêu Viêm chợt : “Bất quá còn vấn đề lớn.” “Điều gì?” Tiêu Viêm ngẩn ra hỏi. “Nội viện.” Tiêu Lệ trầm giọng . “Nội viện?” Tiêu Viêm nhướng mày. “Nội viện đối với hợp lại của các thế lực Hắc Giác Vực vô cùng cường đại này trong lòng vẫn kiêng kỵ, ví dụ như tổ chức Hắc Minh. Nếu chúng ta thành công tại Hắc Giác Vực xây dựng thêm thế lực, tất nhiên khiến nội viện chú ý, đến lúc đó e là......” Tiêu Lệ thoáng lo lắng, hướng về Tiêu Viêm tiếp: “Cho nên trước hết ta đưa lễ vật này để ngươi thuyết phục Tô Thiên. Nếu ngày sau sớm muộn gì cũng có phiền phức, chừng còn có khả năng động đao động kiếm với nhau.” Đôi mắt Tiêu Viêm híp lại, lát sau lại cười khẽ tiếng : “Điều này cần lo lắng, trước kia nội viện chú ý thế lực Hắc Giác Vực vô cùng cường đại này là bởi vì lo lắng bọn chúng đối với nội viện có điều tham vọng. Mà chúng ta có mục đích này, cùng bọn họ co điểm xung đột. Thậm chí chúng ta còn có thể giúp bọn họ canh chừng các thế lực khác, điều này đối với nội viện cũng phải là điều tai hại.” “ là như vậy, bất quá ta cảm thấy chúng ta tốt nhất cùng bọn họ qua chút, miễn cho ngày sau xảy ra cố.” Tiêu Lệ trầm ngâm , tính tình ngoan mà cẩn thận, ngoại trừ số thân nhân còn lại hoàn toàn tin tưởng bất luận là kẻ nào. Tiêu Viêm cười gật đầu đứng dậy : “Tốt, ta lập tức tìm Đại trưởng lão câu, nếu như đáp ứng ngươi liền xuất phát tới Hắc Giác Vực.” “Nếu việc này có thể thành công, ngày sau cho dù Vân Lam Tông cử toàn bộ tông lực chúng ta cũng có chút e ngại!”
Chương 642: Giao dịch Dịch: giotbuonroi - Biên: A Tút “Các ngươi muốn xây thêm thế lực tại Hắc Giác Vực?” Trong phòng nghị trưởng lão, Tô Thiên sau khi nghe được Tiêu Viêm trinh bày, vung da giữa hai hàng lông mày tức khắc nhíu lại. “Đại trưởng lão, ta cũng biết Hắc Giác Vực vẫn như cây gai trong mắt Già Nam Học Viện, bất kỳ trong hoàn cảnh nào, nơi đó luôn tiềm những công kích nguy hiểm. Vì đổ bằng sơ, muốn chấm dứt phiền phức dĩ nhiên thể dung biện pháp cương cường được. Nếu nhị ca ta có thể đem thế lực mở rộng trong Hắc Giác Vực, đến lúc đó nội viện giiamr ít phiền phức, hơn nữa ít thế lực khác đối với nội viện có địch ý chúng ta cũng có thể hỗ trợ giám thị.” Phản ứng của Tô Thiên vẫn chưa ngoài dự đoán của Tiêu Viêm, cười cười . Giữa đôi mày nhíu tít thoáng có giãn ra chút, Tô Thiên cũng phải là đồ ngốc, có hay có lợi với từng trải của chỉ cần liếc mắt tự nhiên biết ngay. “Hơn nữa đại trưởng lão có thể cũng biết nguyên nhân hành động này của ta, ta cùng Vân Lam Tông ân oán quá sâu, muốn báo thù phải cần có thế lực kém chúng, Hắc Giác Vực đúng là nơi ta cần.” Ngón tay nhàng gõ mặt bàn, sau hồi Tô Thiên hơi gật đầu : “Ngươi phải có lý, cho tới này Hắc Giác Vực vẫn là đại họa tâm phúc của Già Nam Học Viện, nếu xuất cái thế lực có thể cùng học viên giao hảo đích xác có thể có ít hiệu quả thể đánh giá.” “ như vậy là đại trưởng lão đáp ứng rồi?” Tiêu Viêm hoan hỷ cười . “Ai... đáp ứng còn có thể như thế nào? giờ Thiên Phần Luyện Khí Tháp của nội viện chúng ta còn muốn ngươi bổ sung Vẫn Lạc Tâm Viêm trong thời gian dài mà.” Tô Thiên bất đắc dĩ lắc đầu . “Đại trưởng lão ra lời này... Tiêu Viêm ta phải là người vong ân phụ nghĩa, nhận được Vẫn Lạc Tâm Viêm chính là ta đẫ thiếu nội viện cái ân tình, nếu như đem chuyện này ra làm áp lực chẳng phải là triệt để mất thể diện ?” Tiêu Viêm nghiêm mặt . “Ha ha, tiểu tử ngươi nha, chính là tệ ở điểm này, rất trọng tình nghĩa! Lão phu rất thích!” Vuốt vuốt chòm râu, Tô Thiên vui vẻ gật đầu, vẫn có chút ưu ái và coi trọng Tiêu Viêm chỉ là mặt thực lực cùng thiên phú mà mặt tính tình cũng vậy. “Được rồi, ngươi để nhị ca ngươi yên tâm hành động , Hắc Giác Vực quá mức hỗn loạn, nếu có thể chỉnh đốn lại chút đối với Già Nam Học Viện chúng ta cũng có lợi ít.” Phất phất tay Tô Thiên cười . Tiêu Viêm cười gật đầu. “Thương thế tốt rồi chứ?” Thấy tất cả bàn xong, Tô Thiên chuyển qua Tiêu Viêm cười hỏi. “Ân, có gì đáng ngại.” “Tiểu tử này, thể chất của ngươi là làm cho người khác thèm khát, trọng thương như vậy mà chỉ cần tĩnh dưỡng vài ngày bình phục.” Tô Thiên mở miệng tán dương, giọng điệu cực kỳ hâm mộ, loại thể chất có chút mạnh mẽ này đích xác khiến động tâm. Tiêu Viêm cười cười, thể chất có thể mạnh mẽ như vậy cũng là nếm trải vô số đắng cay, gian khổ mới đúc thành. thế gian này có gì tự nhiên mà hưởng lợi, có nỗ lực vĩnh viễn đừng nghĩ tới thu hoạch. “Kế tiếp ngươi dự định làm gì? Lẽ nào Hắc Giác Vực giúp nhị ca ngươi?” Ngón tay Tô Thiên mặt bàn nhàng di chuyển chút hỏi. “Chuyện Hắc Giác Vực, có thể tự xử lý, nếu thực cần ta xuất thủ phái người tới cho ta biết.” Tiêu Viêm lắc đầu trầm ngâm : “Ta ở lại học viện đợi thời gian, cho đến khi giải quyết xong vấn đề của nàng.” Đương nhiên còn có việc, đó là thầm tu luyện Khai Sơn Ấn trong Đế Ấn Quyết mà Huân Nhi lưu lại cho . Địa giai cao cấp đấu kỹ uy lực tất nhiên cực kỳ cường đại, nếu tu luyện thành công hề nghi ngờ nó là con át chủ bài chưa lật giúp Tiêu Viêm chiếm phần thắng nhiều hơn lúc quyết chiến với Vân Sơn sau này. Bất quá việc này cầm bí mật nên Tiêu Viêm tự nhiên ra. “Nàng? Ngươi tới vị nữ đấu tông cường giả kia sao?” Tô Thiên nhướng mi lên, hơn có chút hiếu kỳ hỏi: “Nữ tử đó đến cuối cùng là cường giả phương nào? Vì sao ta chẳng bao giờ nghe quanh đây có cường giả bật nhất như thế?” Nghe vậy, Tiêu Viêm thoáng chần chờ chút, nghĩ rằng điều này cũng coi là bí mật nên nhún vai đem lai lịch của Mỹ Đỗ Toa nữ vương cơ bản ra lần. “Sách sách, nghĩ tới nga. Dĩ nhiên nghe đồn về Mỹ Đỗ Toa nữ vương, nhưng lúc này nàng tiến hóa, thảo nào....” Khuôn mặt tràn ngập kinh dị há hốc miệng. Chợt Tô Thiên hướng về Tiêu Viêm trêu chọc: “Bất quá tiểu tử ngươi cũng rất mạnh mẽ a, dĩ nhiên ngay cả loại nữ nhân này cũng dám rước về. Nghe từ trước tới nay, Mỹ Đỗ Toa nữ vương là người cực kỳ lãnh huyết ( máu lạnh ), giết người như giết gà, nghĩ tới nàng dĩ nhiên còn ra tay cứu ngươi a. Quả nhiên là bất khả tư nghị.... đại lục năm đó cũng từng xuất vị Mỹ Đỗ Toa nữ vương tiến hóa, vừa vặn lúc đó bị thiếu gia của nhất lưu thế lực khinh bạc sờ soạng thân thể chút. Kết quả là nữ nhân đó trực tiếp tấn công thế lực kia, đại sát trận khiến cho thế lực này nguyên khí đại thương. Đến tận bây giờ hầu như tất cả nam nhân đại lục thấy Mỹ Đỗ Toa nữ vương lập tức vòng quanh tránh né, chỉ sợ có chút chú ý liền rước lấy họa diệt tộc. Hắc hắc, ngươi tại biết mình may mắn cỡ nào chưa?” Nhất thời lau hết mồ hôi lạnh trán, vị Mỹ Đỗ Toa nữ vương trước đây này quả nhiên kinh khủng, sát nhân căn bản cần chút nguyên do nào. Hi vọng Mỹ Đỗ Toa tại này có thể có lý trí chút ....... “Ta cẩn thận hơn nữa, đa tạ đại trưởng lão nhắc nhở.” Cười khổ tiếng, Tiêu Viêm hướng về Tô Thiên chắp tay, sau đó trong ánh mắt chứa tiếu ý kia, rời khỏi phòng họp. Nhìn bóng lưng Tiêu Viêm tiêu thất, Tô Thiên mới thập giọng hài hước cười : “ Bất quá cũng biết rằng Mỹ Đỗ Toa cố nhiên sát phạt thành tính nhưng khi cảm phục ai đến chết cũng rời. Tiểu tử này.. Sách sách, diễm phúc cạn nga....” ... ... ... ... . . . Ra khỏi phòng nghị , Tiêu Viêm lần thứ hai chạy về Bàn Môn, mang tin tức này lại với Tiêu Lệ. sau khi nghe được nội viện dĩ nhiên phản đối cũng có chút mừng rỡ. Lúc này dặn dò Tiêu Viêm vài câu rồi vội vã ly khai nội viện, Già Nam thành triệu tập thủ hạ của , sau đó chạy vào trong Hắc Giác Vực, nhân lúc hỗn mà khuếch trương thế lực. Đối với vội vàng ngăn nỗi này của Tiêu Lệ, Tiêu Viêm cũng bất đắc dĩ chỉ có thể mặc rời . Bất quá lúc Tiêu Lệ rời dặn dặn lại là nếu có gặp phiền phức phải nhanh chóng phái người liên lạc cùng . Hắc Giác Vực giờ Hàn Phong chết, Kim Ngân nhị lão dám lại làm người dẫn đầu, lấy thực lực Tiêu Viêm đủ để càn quét cái gọi là Hắc Bảng. Sau lúc Tiêu Lệ ly khai nội viện, sinh hoạt thường ngày cũng yên ổn trở lại. Mà Tiêu Viêm ở trong Bàn Môn ngơ ngẩn đến hai ngày sau, rốt cuộc trong lòng cũng nhịn điẹu hiếu kỳ đối với Đế Ấn Quyết kia, tìm cớ lần thứ hai tiến vào thâm sơn mênh mông. ... ... ... ... . . . . Thâm sơn rộng lớn, vô biên vô tận, màu xanh tươi đẹp vẫn kéo dài đến cuối tầm mắt, hồi gió lớn thổi tới, khắp nơi trong rừng rậm đều vang lên thanh ào ào. chỗ nhìn qua có chút trơ trụi đỉnh núi, Tiêu Viêm ngồi xếp bằng khối cự thạch, thế nhưng lập tức bắt đầu tu luyện Đế Ấn Quyết, mà ngẩn đầu lên,ánh mắt nhìn bầu trời vắng vẻ. lát sau bất đắc dĩ mở miện : “ thân , ta biết ngươi theo ta.” Lời Tiêu Viêm vừa rơi xuống, ở nơi nào đó bầu trời, gian chợt hơi ba động, chợt thân thể mềm mại, uyển chuyển, với những đường cong lồi lõm mê hoặt lòng người, từ trong hư ra. đôi mắt băng lãnh tỏa ra ánh mắt sáng ngời quét lên người Tiêu Viêm. “Chính ngươi muốn chết sao?” Mỹ Đỗ Toa đạp hư giống như tiên tử cưỡi sóng mà tiến đến, bất quá thân thể tiên tử này sát ý quá mức dày đặc, xuất trước mắt Tiêu Viêm, lãnh đạm . “Đừng có suốt ngày mở miệng ra là chuyện chết chóc. Ta biết ngươi tại có khả năng giết được ta.” Tiêu Viêm buông thỏng hai tay cười khổ . “Ngươi cái gì?” Nghe được Tiêu Viêm như thế, đôi mày liễu của Mỹ Đỗ Toa nhất thời dựng lên, trong ánh mắt hẹp dài đầy rẫy sát ý lạnh lẽo. “Ta cái gì, kỳ thực hẳn là ngươi cũng ràng, ngươi tuy rằng dung hợp cùng linh hồn của Thôn Thiên Mãng, nhưng cũng bị nó ảnh hưởng. Cho nên đối với ta hạ thủ được, nhưng bình thường vẫn theo bên cạnh ta.” Tiêu Viêm thở dài tiếng, nhìn theo lời của , sắc mặt Mỹ Đỗ Toa nữ vương càng ngày càng khó coi. “Đừng tưởng rằng Thôn Thiên Mãng có thể mãi mãi ảnh hưởng tới ta, sớm muộn gì ta cũng có thể đem ngươi giết !” Thanh Mỹ Đỗ Toa nữ vương như hàn băng, hề có chút tình cảm. “Chúng ta cùng trao đổi, thế nào?” Tiêu Viêm gõ gõ cái đầu có chút đau buốt, bất đắc dĩ . Đối với đề nghị của Tiêu Viêm, Mỹ Đỗ Toa lại có chút phản ứng. Mấy năm nay, bởi vì có các loại giao dịch này cuối cùng mới có thể kéo dài thời gian nàng quanh quẩn cùng ở chỗ. “Ta có thể giúp ngươi đem ảnh hưởng của Thôn Thiên Mãng đối với ngươi triệt để tiêu trừ, để cho ngươi trở lại làm vị Mỹ Đỗ Toa nữ vương chân chính.” Dù hạ quyết định nghe bất kỳ lời hoa ngôn ngữ nào của Tiêu Viêm, nhưng thời điểm nghe được lời này, trái tim Mỹ Đỗ Toa vẫn cứ kịch liệt đập loạn xạ liên hồi. “Dựa vào cái gì để ta tin tưởng ngươi?” Đôi mắt hẹp dài xinh đẹp khép lại thành đường cong, Mỹ Đỗ Toa cười lạnh hỏi. Tiêu Viêm vung tay lên, đạo hình ảnh mờ ảo từ trong tay áo bào bắn ra, cuối cùng được Mỹ Đỗ Toa bắt gọn vào trong tay. Nàng nhìn chăm chú vào nó, phát ra đó là cái quyển trục, chậm rãi mở quyển trục ra, những dòng văn tự mang phong cách cổ xưa đập vào trong mắt. Đây là quyển trục phương dược, mà nếu đan dược này luyện chế ra có thể trị liệu triệu chứng linh hồn bị ảnh hưởng của Mỹ Đỗ Toa. “Đây là lục phẩm đan dược Phục Hồn Đan, về phần dược liệu luyện chế đan dược cùng vài thứ khác ghi quyển trục ta cũng chưa có, nếu như ngươi đáp ứng cầu của ta sau này ta luyện chế cho ngươi, như thế nào?” Tiêu Viêm nhàn nhạt . Sắc mặt tình bất định, thu nạo quyển trục, Mỹ Đỗ Toa vẫn như trước cất giọng băng lãnh hỏi: “ cầu như thế nào?” “Trong năm, theo bên cạnh ta được có sát tâm đối với ta, đồng thời vào lúc trọng yếu, ta muốn ngươi xuất thủ ngươi được cự tuyệt.” Tiêu Viêm mỉm cười : “ năm ước định kết thúc, ta luyện chế đan dược cho ngươi, đến lúc đó nếu ngươi vẫn còn muốn giết ta muốn làm gì cũng được. Như thế nào?” Mỹ Đỗ Toa mắt lóe quang mang, trong lòng lam vào cảm giác xung đột, đấu tranh. “Ha ha, chỉ cần có được Phục Hồn Đan, ngày sau ngươi là Mỹ Đỗ Toa nữ vương thuần túy, bị bất luận cái gì ảnh hưởng, tự do như thế chính là giá trị xa xỉ.” Tiêu Viêm khẽ cười, thanh quanh quẩn bên tai Mỹ Đỗ Toa đầy rãy dụ hoặc. Cánh tay nhắn bỗng nhiên nắm chặt, ánh mắt Mỹ Đỗ Toa băng lãnh nhìn Tiêu Viêm, thanh lạnh lùng nhưngtrong trẻo lại khiến khóe miệng vẽ lên nét sung sướng cực độ. “Hảo! Nhờ cả vào ngươi!”
Chương 643: Tu luyện Khai Sơn Ấn Dịch: giotbuonroi - Biên: A Tút Nhìn dáng vẻ tươi cười xán lạn của Tiêu Viêm, Mỹ Đỗ Toa nữ vương hừ lạnh tiếng, trong lòng hạ quyết tâm, có ngày sau này thoát khỏi ảnh hưởng linh hồn của Thôn Thiên Mãng, nhất định việc đầu tiên là đem bằm thây ra vạn đoạn. Cười tủm tỉm ngồi lên cự thạch, Tiêu Viêm hướng về lhía Mỹ Đỗ Toa cười : “Như vậy từ nay về sau có thể xem như chúng ta là bạn đồng hành rồi.” “Đây là quan hệ giao dịch, chứ phải đồng bọn.” Mỹ Đỗ Toa nữ vương nhếch đôi môi đỏ thắm cái, đem ý niệm muốn kéo gần quan hệ của hai người trong đầu Tiêu Viêm triệt để xua tan. “Được rồi ! là quan hệ giao dịch.” Tiêu Viêm sao cả buông thỏng tay, bất chợt cười : “Bất quá nếu muốn ở chung chỗ trong năm dài như vậy, chung quy thể trực tiếp gọi ngươi là Mỹ Đỗ Toa sao? Nếu ta tự đặt cho ngươi cái tên ? Nếu sau này khi gọi tên ngươi, người khác nhận ra thân phận của ngươi.” “ cần ngươi hao tổn tâm trí!” Đối với hảo ý của Tiêu Viêm, Mỹ Đỗ Toa nữ vương chỉ lạnh lùng câu. “Nếu cứ gọi ngươi là Thải Lân , thấy như thế nào? Tên này với ngươi rất hợp nga.” Tiêu Viêm vẫn còn , ngại chút nào về cái tên mình lên có tầm thường hay . “Cút!” bị Tiêu Viêm lải nhải khiến cho hết sức bự mình, Mỹ Đỗ Toa nữ vương nhất thời nỗi giận, đôi mát đẹp tràn ngập lãnh yá nhìn chằm chằm thanh niên trước mặt. Nhưng mà lúc nhìn thấy nét tươi cười xán lạn khuôn mặt , biết tại sao nộ hỏa trong đôi mắt lặng lẽ giảm bớt chút, lạnh lùng : “Mỹ Đỗ Toa nữ vương là tên của ta, cũng là thân phậncủa ta. cầm ngươi đổi tên cho ta làm gì.” Lời vừa dừng lại, nàng lập tức xoay người, thân hình khẽ động, huóng về phía xa xa lao . “Ngươi bay giờ tiến hóa thành hình người, còn cái hình thái bán nhân bán xà như trước đây, cho nên tự nhiên là cần danh xưng khác, sau này ta gọi ngươi là Thải Lân, gọi thẳng tên Mỹ Đỗ Toa nữ vương quá phiền phức.” Tiêu Viêm tựa hồ biết sống chết, ngẩng đầu hướng về Mỹ Đỗ Toa nữ vương bầu trời lớn tiếng . Thân hình hơi bị chững lại, Mỹ Đỗ Toa nữ vương nhãn thần trong nháy mắt có lóe lên. Bất quá lúc này đây nàng dĩ nhiên có nổi giận quát lại, thân hình khẽ động hóa thành quang ảnh hướng về phía xa thiểm lược . “Mặt khác, phiền ngươi giúp ta xem chưng xunh quanh chút, đừng để người khác đến quấy rối ta, nếu xảy ra điều gì ngoài ý muốn, giao dịch kia của chúng ta có thể vô hiệu nga...” Đối với lời hô to của Tiêu Viêm này, Mỹ Đỗ Toa lại thèm quan tâm đến lý lẽ, thân hình chợt lóe, sau đó tiêu thất phía chân trời. Cũng biết có đem điều Tiêu Viêm để trong lòng hay . Nhìn thân ảnh Mỹ Đỗ Toa nữ vương tiêu thất, Tiêu Viêm mỉm cười, cuối cùng cũng đem cái đại phiền toái này giải quyết, có cái Phục Hồn Đan để giao dịch, ngày sau cũng lo lắng nữ nhân đáng sợ kia bất thình lình đem mình làm thịt. “Hắc hắc, Hàn Phong này quả nhiên cất giữ phong phú, ngay cả dược liệu, phương thuốc kỳ dị bậc này cũng có bảo tồn. Lần này có thể giải quyết phiền phức, phải làm thiệt thòi.” Tiêu Viêm vuốt ve U Hải nạp giới ngón tay, giọng cười . Tự nhiên mà có phương thuốc loại như Phục Hồn Đan này, thứ này là do trong thời gian chữa thương lục lọi trong U Hải nạp giới của Hàn Phong mà tìm ra. “ tại cuối cùng cũng có thể an tâm tu luyện Đế Ấn Quyết a...” Tỉ mỉ nghiên cứu phương pháp tu luyện Khai Sơn Ấn kia, được lát sau, Tiêu Viêm mới vừa khẽ cau mày mở mắt. Đế Ấn Quyết này hổ là địa giai đấu kỹ cao cấp, độ khó tu luyện so với Diễm Phân Phệ Lãng Xích biết trắc trở bao nhiêu lần. “Cũng cần đả thông tam điều kinh mạch mới có thể ngưng kết Thủ Ấn, điều động đấu khí phát động đấu kỹ....” Tiêu Viêm cau chặt mày, trong cơ thể người kinh mạch rắc rối như mạn nhện giăng đầy trời, kể ra như là bất tận. ít kinh mạch khó tìm thấy, đồng thời cực kỳ yếu ớt mỏng manh, đừng là đả thông, chỉ cần bị điểm năng lượng hơi chút cường liệt trùng kích nổ tung ra. Mà tam điều kinh mạch của Khai Sơn Ấn kia lại nằm chỗ khuất giữa cánh tay hữu, nếu đả thông tất nhiên cần tiêu hao ít thời gian. Muốn đả thông kinh mạch đặc biệt mà phát động loại đấu kỹ công kích này, phải giống nhau ở uy lực cực kỳ kinh khủng mà là thuộc về loại cấp bậc trong truyền thuyết. Nhớ lại trước đây, lúc Tiêu Viêm tu luyện Diễm Phân Phệ Lãng Xích, cũng từng đả thông kinh mạch đặc biệt nào. Có thể nghĩ Đế Ấn Quyết này ra sao phải chờ tự cảm thụ qua trước. “Ai...” thở dài hơi, Tiêu Viêm bất đắc dĩ lắc đầu, tới chuyện tình như thế này, mặc kệ đả thông tam điều kinh mạch kia khó khăn như thế nào cũng chỉ có thể thử xem. Huân Nhi hao tổn tâm cơ lưu lại cho cái gì đó, nếu mà buông tha tu luyện có thể cũng là thực quá có lỗi với phen tâm huyết của nàng. Mang tâm tình trong lòng vứt , tâm thần Tiêu Viêm từ từ yên lặng, lát sau tiến vào trạng thái tu luyện. Theo trạng thái tiến nhập tu luyện, tâm thần Tiêu Viêm cũng vậy cấp tốc tới chỗ tam điều kinh mạch cần đả thông kia, nhìn tam điều kinh mạch kia hầu như hoàn toàn bị bế kín, Tiêu Viêm lần thứ hai thở dài, xem ra hiểu được nhứt đầu a. Tâm thần khẽ nhúc nhích, đoàn đấu khí từ trong cơ thể lên, cuối cùng theo khống chế của Tiêu Viêm sau nhiều lần lưu chuyển, rốt cuộc tới chỗ kinh mạch khuất này. Sau đó nghe theo mệnh lệnh Tiêu Viêm, hướng vào trong cái kinh mạch đó, cẩn thận từng chút xâm nhập vào. Đả thông kinh mạch là chuyện cực kỳ thống khổ, đấu khí xâm nhập có thể đả thông kinh mạch đồng thời nới rộng nó ra nhất thời sản sinh đau nhức, cảm giác như thế người bình thường có thể chịu được. Bất quá trong lúc đấu khí tiến nhập vào kinh mạch kia cũng là lúc tưởng rằng cảm giác đau nhứt có thể nảy sinh, nhưng lại xuất . Tuy rằng tốc độ lưu thông đấu khí cực kỳ chậm chạp bởi vì kinh mạch quá , nhưng bất quá Tiêu Viêm vẫn như cũ là có thể cảm giác ràng bế tắc trong kinh mạch tiêu thất với tốc độ chậm chạp. “Đây là chuyện gì?” Tiêu Viêm kinh ngạc nhìn kinh mạch kia từ từ được đả thông, trong lòng tràn ngập cảm giác thể tin nổi. Đả thông kinh mạch trở nên dễ dàng như vậy từ bao giờ? Đương nhiên, lúc này Tiêu Viêm tự nhiên thể hiểu. Tại lúc trong lòng đất trước đây rơi vào trong trạng thái chết giả, Vẫn Lạc Tâm Viêm cùng dịch thể kỳ dị kia ở trong cơ thể triển khai trận đấu đá giằng co đáng kể. Mà ở trong trận đấu đá giằng co ấy, người hưởng lợi lớn nhất đó là thân thể này của Tiêu Viêm. Trong cơ thể , mặc kệ là cốt cách hay là kinh mạch hoặc là cơ thể vâng vâng....., tại trong trận giằng co đấu đá đó đều hoàn toàn được rèn luyện qua lượt. Cho nên trong cơ thể Tiêu Viêm bây giờ bất luận là bộ vị nào đều cứng cỏi hơn so với cường giả cùng cấp. Mà cũng vì kinh mạch trong cơ thể được rèn luyện qua, cho nên lúc này Tiêu Viêm đả thông kinh mạch mới vừa rồi có cảm giác dễ dàng như vậy. Điều này giống như đào đường hầm vậy, có tiền nhân chế tạo hình dáng sơ lược, hậu nhân có nhu cầu chỉ cần đem ít đá vụn tàn dư trong đường hầm thanh lý ra ngoài là lập tức hoàn tất. Nếu như đổi lại là người khác đả thông kich mạch mà sợ rằng lúc này sớm bị đấu khí chèn ép đến nỗi kinh mạch phải vỡ tan rồi, đâu có thể có khả năng tiến triển như Tiêu Viêm vậy? Tuy rằng ràng lắm vì sao đả thông kinh mạch lại trở nên dễ dàng như vậy, nhưng điều này đối với Tiêu Viêm mà lại có chút gì có hại. Vì vậy dưới mừng rỡ như điên bắt đầu ngừng chỉ huy đấu khí cuồn cuộn trùng kích nhánh kinh mạch bế tắc, mà dưới ăn mòn của đấu khí, kinh mạch trước đây chưa từng dùng qua này cũng như vậy từ từ lặng lẽ mở rộng với tốc độ cực kỳ chậm chạp.... Tuy bởi vì nguyên nhân là trong cơ thể được tôi luyện qua mà đả thông kinh mạch trở nên dễ hơn rất nhiều, nhưng vẫn như cũ là cần chấp nhận theo khuôn phép cái quá trình cũ kỷ. Dù sao kinh mạch lúc này quá mức yếu ớt, thoáng cố sức khiến nó nổ tung ra ngay, việc nguy hiểm như vậy Tiêu Viêm cũng dám mạo hiểm. Cho nên lúc tiến hành đả thông kinh mạch trong cơ thể, Tiêu Viêm thực có chút nhịn được, cũng chỉ có thể tiến nhập trạng thái tu luyện, phân tâm nhị dụng chiếu cố cả hai phương diện. ... ... ... ... ... ... ... . . . . . Với tốc độ chậm chạp từ đầu chí cuối, lúc này Tiêu Viêm tiến nhập thâm sơn được năm ngày, nhánh kinh mạch thứ nhất rốt cuộc cũng được triệt để đả thông. Mà tiến trình tu luyện Khai Sơn Ấn cũng chính thức bước tới bước đầu tiên. Có kinh nghiệm từ lần đầu tiên, lần sau có vẻ muốn như thuần thực hơn chút, tuy rằng tốc độ đả thông vẫn như cũ chậm chạp bò tùng chút. Nhưng nếu cùng người khác so sánh khiến người ta trực tiếp bị kích thích mà hộc máu chết bất đắc. Mà nhánh kinh mạch thứ nhất đả thông sau thập thiên tả hữu, nhánh kinh mạch thứ hai cũng vậy xảy ra điều gì ngoài ý muốn được Tiêu Viêm đả thông. Loại tu luyện thuận lợi này khiến Tiêu Viêm mừng rỡ đến mức cười thể ngậm miệng lại. Dựa theo tốc độ như vậy sợ rằng trong thời gian tháng có thể hoàn thành việc đả thông ba nhánh kinh mạch cần thiết, đến lúc đó chính thức tu luyện Khai Sơn Ấn, thứ khiến cực kỳ thèm khát. Thời gian trong thâm sơn vắng vẻ lặng yên trôi qua, có thể lời nhắc nhở của Tiêu Viêm với Mỹ Đỗ Toa có ít hiệu quả nên từ lúc tiến nhập trạng thái tu luyện tới nay có bất luận là thứ gì đến quấy rối , điều này khiến có được hoàn cảnh tu luyện cực kỳ an tĩnh. Thời gian vừa trôi qua đúng tháng, thời điểm khắc sau, thanh niên ngọn núi bất chợt từ từ mở hai mắt nhắm chặc, tinh mang từ trong mắt như thực chất bạo bắn ra đến lúc sau mới từ từ tiêu tán. Tiêu Viêm từ cự thạch chậm rãi đứng lên, ngửa đầu thở ra hơi dài. Trong thời gian tháng đả thông ba nhánh kinh mạch, loại tốc độ này khiến có tự tin coi như là đặt vào trong tộc của Huân Nhi sợ rằng cũng là thành tích tệ. Tiêu Viêm nhàng nở nụ cười, hữu thù trong người đưa ra phía trước, kết xuất cái thủ ấn có chút quái dị. Thủ Ấn hướng tới phía trước đẩy ra, có thôi động bất cứ chút đấu khí nào, tự nhiên chỉ là động tác võ thuật đẹp mắt. Bất quá Tiêu Viêm ràng rằng Thủ Ấn này được bao lâu nữa uy lực phát ra khiến ngay cả cũng đều cảm thấy khiếp sợ.