Chương 545: Sơ bộ giao phong Dịch: DeviloftheDark - Biên: gravity239 (A Vi) Bởi vì hai người đột ngột bộc lộ khí tức hung hãn, quảng trường rộng lớn ngay lập tức trở nên yên tĩnh, thế rồi mười mấy bóng người liền lui lại vài bước, chuẩn bị xem náo nhiệt,ở trong tu luyện tháp, mặc dù có thể tăng lên tốc độ tu luyện, nhưng cũng rất nhàm chán, hôm nay có đánh nhau, bọn họ tất nhiên là rất vui mừng theo dõi trận chiến này. Lâm Diễm nhìn Tiêu Viêm trực diện nghênh đón Diêu Thịnh, cũng hơi ngẩn ra, vừa muốn ngăn trở, song lại trầm ngâm chút, nhưng vẫn chưa mở miệng, mặc dù thực lực lộ ra của Tiêu Viêm mới là nhị tinh đấu linh, nhưng quá ràng, chân thực chiến đấu lực của gia hỏa này hơn xa thực lực của , thế nên, sợ rằng cho dù Diêu Thịnh có dốc hết sức lực, muốn chiến thắng được , cũng phải là chuyện dễ dàng. "Để cho cảm thụ chút về chiến lực của mấy gã trong hai mươi vị trí đầu của “Cường Bảng” cũng tốt." Trong lòng nghĩ vậy, Lâm Diễm lui ra phía sau từng bước, hướng về Tiêu Viêm cười to : "Tiêu Viêm, đem cái tên ẻo lả ấy đánh gục , xem còn có dám huênh hoang nữa hay ." Tiêu Viêm khẽ cười, tiếp tục tiến lên, hai tay vừa mới vung lên, cự đại Huyền Trọng Thước mang theo tiếng xé gió xuất trong bàn tay. Trọng thước vung lên, hướng thẳng vào Diêu Thịnh, dưới tràng chiến đấu này, chiến ý trong cơ thể Tiêu Viêm, tựa như sóng biển dâng trào, làm cho khí thế của ngừng tăng cao. Thấy được khí tức cường hãn của Tiêu Viêm, mấy người xung quanh cũng hơi chút ngạc nhiên, trong lòng thầm nghĩ: "Lời đồn về kẻ này là chính xác, chiến lực còn mạnh mẽ hơn cả thực lực." Lạnh lẽo nhìn khí tức của Tiêu Viêm ngừng tăng lên cao, Diêu Thịnh hai tay xoay tròn, cực kỳ nồng đậm đấu khí màu lam thẫm thẩm thấu ra, theo chút đấu khí màu lam thẫm này xuất , tia hơi nước cũng ngưng tụ quanh thân, chỉ lát sau, ám hắc thủy tráo (cái lồng nước màu đen) đột ngột ra, dần dần đem cả người Diêu Thịnh bao vây trong nó, bên ngoài thủy tráo có những đợt sóng ngừng xoay chuyển,tựa hồ như sinh vật sống vậy. "Cẩn thận chút, đây là độc chiêu của , u kình thủy bích, chuyên môn dùng để đối phó với mấy gã có lực lượng mạnh mẽ, xem ra đối với ngươi cũng rất hiểu a, vừa ra tay liền khắc chế sở trường của ngươi." Nhìn ám hắc thủy tráo mà Diêu Thịnh ngưng tụ thành, Lâm Diễm hơi nhíu mày, lớn tiếng . Nghe vậy, Tiêu Viêm cũng có kinh ngạc, hơi hơi gật đầu, xem ra người này có thể đứng thứ mười bảy “Cường Bảng”, quả nhiên là có bản lĩnh kém, chẳng qua, đối phương là cường giả có đấu khí thủy thuộc tính, đối với loại đối thủ này, Tiêu Viêm ,cho tới bây giờ vẫn chưa từng sợ hãi. nét cười lạnh ra mặt Tiêu Viêm, tia cực nhạt thanh sắc hỏa , dưới uy lực của đấu khí, đem toàn bộ trọng thước bao vây lại; có trợ giúp của thanh liên địa tâm hỏa, thủy thuộc tính đấu khí trước mặt chỉ có thể phát huy ra bảy tám phần uy lực. "Cho dù biết, có thể làm được cái gì" Cho dù bị Lâm Diễm toạc ra, Diêu Thịnh cũng vội vàng, chỉ là lãnh cười . "Cũng chắc chắn." Tiêu Viêm thản nhiên cười, đôi chân dậm mạnh xuống đất, tiếng lôi minh (sấm) rất vang lên, mà thân hình của Tiêu Viêm, dưới những ánh mắt kinh ngạc, hóa thành cái bóng đen đầy vẻ quỷ mị lao thẳng về phía Diêu Thịnh. Con mắt trống rỗng híp lại nhìn về đạo hắc tuyến lao đến như tia chớp , lãnh trong mắt Diêu Thịnh càng ngày càng đậm, hùng hồn đấu khí cuồn cuộn trong cơ thể, cấp tốc di chuyển. Giữa sân, hai cỗ khí tức hùng hồn , càng ngày càng mạnh, hung hãn đối đầu, tưởng như nháy mắt nữa thôi bộc phát trong tầng thứ sáu này . Khoảng cách hơn mười thước, đối với tốc độ của Tiêu Viêm mà , chỉ là cái nháy mắt mà thôi, chẳng qua những kẻ ở đây cũng phải là người bình thường, bởi vậy mặc dù tốc độ của Tiêu Viêm cực kỳ nhanh chóng, nhưng ánh mắt của bọn vẫn luôn theo sát. "Phốc!" Thân hình chợt xuất ở giữa trung, Tiêu Viêm nhìn Diêu Thịnh phía dưới, khuôn mặt liền trở nên hung ác, trọng thước trong tay lại tăng thêm lực lượng, chỉ trong sát na, dưới cú đánh của trọng thước, thanh chói tai vang lên, rung động cả tầng thứ sáu. Cảm nhận được cường độ trong cú đập này của Tiêu Viêm, cho dù là Diêu Thịnh, kẻ vẫn mang trong lòng ít khinh thường, đều ngưng trọng trở lại, hai tay cấp tốc vũ động, tia hắc sắc đấu khí nhanh chóng xuất , cuối cùng lấy tốc độ cực nhanh, ngưng tụ ngay đầu tầng đấu khí thủy võng (lưới nước). "Phanh!" Trọng thước mang theo lực lượng khổng lồ ầm ầm đập thẳng vào thủy võng, ngay lập tức, đạo kình khí ba động có thể nhìn thấy được, từ điểm tiếp xúc dập dờn tỏa ra. Sau cú va chạm, Tiêu Viêm liền hơi nhíu mày, có thể cảm giác được mỗi đạo thủy võng, uẩn hàm loại quỷ dị niêm lực. Mặc dù niêm lực , nhưng lực lượng trọng thước, vẫn mạnh mẽ như cũ, trong nháy mắt liền phá vỡ hơn trăm tầng đấu khí , nhưng là mặc dù tốc độ phá hủy rất nhanh, nhưng tốc độ ngưng tụ tầng đấu khí của Diêu Thịnh cũng chậm, trong lúc hai tay vũ động, ra rất nhiều tàn ảnh, mà các tầng đấu khí, cũng trong lúc tàn ảnh vũ động, cấp tốc thành hình. Mười giây sau khi trận chiến giữa hai người bắt đầu, khi trọng thước chỉ cách đầu Diêu Thịnh tầm nửa thước, lực phòng ngự các thủy võng của cũng cố định được trọng thước, thế nhưng, kình khí tỏa ra từ đó vẫn làm cho Diêu Thịnh trở thành kẻ đầu bù tóc rối Kình phong tỏa ra làm Diêu Thịnh mê muội trong nháy mắt. Khi tỉnh lại khuôn mặt trở nên cực kỳ khó coi, nghĩ tới rằng đây mới là lần đầu tiếp xúc,mà hơi thấy mệt mỏi. Mặc dù có gì tổn thương,nhưng mà kẻ khác nhìn vào, thấy rất chật vật, điều này,làm cho kẻ trọng mặt mũi như ,làm sao chịu được. tiếng rống giận dữ vang lên từ trong yết hầu Diêu Thịnh,tay phải của ngay lập tức hóa thành quyền, hắc sắc đấu khí mạnh mẽ bao trùm lấy,cuối cùng hóa thành cái Hắc sắc thủ trảo. Thủ trảo vừa huy động, mấy ngón tay sắc bén trực tiếp xé gió,hướng thẳng tới Tiêu Viêm ở giữa trung. Hai tay nắm chặt Huyền Trọng Thước, kình lực trong cơ thể Tiêu Viêm liền bộc phát, đem tầng tầng đấu khí hoàn toàn loại trừ, thân hình quay tròn giữa trung. Cuối cùng, thanh sắc cước chưởng hung hăng va chạm vào hắc sắc thủ trảo của Diêu Thịnh. "Phanh!" Trầm thấp thanh vang lên, dưới kình lực bắn ngược, hai người đều cấp tốc lui về phía sau, lát sau, khi Tiêu Viêm rơi xuống đất Diêu Thịnh cũng đứng lại mặt đất.Sau khi ổn định lại thân hình, Diêu Thịnh lạnh lẽo lướt qua bàn chân của Tiêu Viêm,khi thấy được lỗ hổng lớn đôi giày,mới cười nhạt tiếng Hai người chiến đấu chỉ trong chớp mắt, thế nhưng cũng hung hiểm vạn phần, xuống tay đều rất nặng,chỉ cần chút sơ ý dẫn tới trọng thương, đặc sắc chiến đấu như vậy, cho dù mấy người đứng xem cũng khỏi gật đầu,Tiêu Viêm này quả nhiên danh bất hư truyền, cùng Diêu Thinh bài danh thứ mười bảy cường bảng ác chiến như vậy, thế mà cũng rơi vào hạ phong. "Thủy thuộc tính đấu khí của người này dĩ nhiên có chút hủ thực hiệu quả, kỳ quái, nếu có dị hỏa thầm hóa giải, sợ rằng ăn thiệt thòi. Hơi hơi lắc chân, Tiêu Viêm trong lòng kinh ngạc , trong lúc tiếp xúc nháy mặt ấy, ràng cảm giác được hủ thực tính đấu khi của đối phương "Hắc Tiêu Viêm, rất giỏi a, Lâm Diễm hướng Tiêu Viêm giơ ngón tay cái lên, cuộc chiến lúc trước cho dù ngay cả , cũng nhận ra xảy ra những chuyện gì, mà đối với việc Tiêu Viêm ngờ bị chiến bại, cũng có chút kinh ngạc, mặc dù Diêu Thịnh mới chỉ là thất tinh đấu linh, nhưng bởi vì đấu khí có vài phần cổ quái, cho dù bát tinh đấu linh tầm thường cũng khó có thể chiến thắng , mà biểu vừa rồi của Tiêu Viêm, thể nghi ngờ là ngoài dự đoán của "Đây mới chỉ là khởi động làm nóng người, đắc ý làm gì?" Diêu Thịnh trầm nghiêm mặt, thanh lãnh như đấu khí của vậy, làm cho kẻ khác thấy lạnh lẽo. Tiêu Viêm nhàn nhạt liếc cái, cũng nhảm, Trọng thước vung lên, đấu khí lại ngưng tụ. "Hừ! Dừng tay cho ta!" Song, ngay khi Tiêu Viêm và Diêu Thịnh sắp sửa tái chiến , tiếng hừ lạnh mạnh mẽ vang lên, rồi lập tức, đạo quỷ dị nhân ảnh xuất giữa sân, nhất thời, cỗ khí tức sắc bén mà bá đạo như bài sơn hải đảo bạo dũng ra, khe nứt ở dưới chân nhanh chóng lan ra, kéo dài tới hết quảng trường , mới từ từ chậm lại. Khí tức sắc bén bá đạo rất quen thuộc, làm cho mọi người đều ràng kẻ đến là ai, lập tức mọi người đều trở nên ngưng trọng cùng kính sợ, hiển nhiên, kẻ mới đến cũng có phân lượng trong mấy gã cường giả đứng đầu nội viện. Chậm rãi thu lại trọng thước trong tay, Tiêu Viêm hơi khép lại đôi mắt, nhìn Liễu Kình trong sân, vẻ mặt nóng lạnh, vẫn chưa xuất cảm xúc nào. "Liễu Kình đại ca!" Nhìn thấy Liễu Kình xuất , Diêu Thịnh nhất thời mừng rỡ. Tay vung lên, cản lại thanh của Diêu Thịnh, Liễu Kình liếc Tiêu Viêm cùng Lâm Diễm, nhàn nhạt : "Ta , bây giờ lấy tu luyện làm trọng, có gì ân oán, chờ đến cuộc thi mà giải quyết!" Lời vừa dứt, Liễu Kình lườm Tiêu Viêm cái, hiển nhiên, đối với Tiêu Viêm, trí nhớ của có chút khúc mắc. Nghe vậy, Diêu Thịnh há hốc mồm, chỉ có gật đầu, ánh mắt lạnh lùng chuyển về Tiêu Viêm, điềm nhiên : "Lần này coi như ngươi gặp may, hy vọng chúng ta gặp nhau giải đấu, nếu lúc ấy,ngươi còn may mắn như hôm nay đâu." Tiêu Viêm nhướng mắt nhìn, nhưng cũng để ý tới lời vừa rồi , chỉ đem ánh mắt hướng về Liễu Kình, người này, mới là kẻ lợi hại nhất, cho dù lấy thực lực bây giờ của , cũng là mười phần nắm chắc … "Tiêu Viêm, ngươi làm cho ta cảm thấy hứng thú, mặc dù đối thủ của ta là Lâm Tu Nhai, chẳng qua ta cũng hy vọng ngươi cũng có bản lãnh chen vào đây, nhưng mà, ngươi nên biết rằng,trong cuộc thi, sinh tử thuộc về thiên mệnh, tuy nội viện cho hạ sát thủ, nhưng dù sao quyền cước có mắt." Liễu Kình bình thản ,trong thanh , tựa hồ có chút ý cảnh cáo. Hơi nhíu mày, Tiêu Viêm tự nhiên hiểu được ý tứ trong lời của , vừa muốn đáp lại, thanh non nớt đột ngột vang lên. "Tiêu Viêm là người ta bảo vệ, ai dám động ?" Thanh non nớt, thanh thúy động nhân, song, dưới thanh này, giữa quảng trường, ngoại trừ Tiêu Viêm, sắc mặt mọi người đều đại biến, ánh mắt trở nên di động, cuối cùng, trước của phòng tu luyện, nhìn thấy thân ảnh nho . Nguồn: 4vnBáo lỗi•Đọc [ 301 ] [email protected]
Chương 546: Phòng tu luyện số Dịch: DeviloftheDark - Biên: gravity239 (A Vi) Trước cửa tu luyện phòng, tiểu nương áo trắng hơi dựa vào tường, hai tay khoanh lại, đôi mắt liếc qua liếc lại những người trong quảng trường. Mặc dù nhìn qua như vô hại, nhưng hung ý giữa đôi con ngươi làm cho tất cả kẻ nào bị liếc qua đều chảy mồ hôi lạnh. "A a, hóa ra là Tử Nghiên học tỷ." Sắc mặt của Liễu Kình từ lúc bạch y tiểu nương xuất trở nên khó coi rất nhiều, chẳng qua so với những người khác, vẫn còn tốt chán, lập tức quay về Tử Nghiên cười . Nhưng cách xưng hô này, lại làm cho người ta có loại quỷ dị cảm giác, nam tử to lớn, lại chuyện với tiểu nương chỉ đứng đến eo khách khí như vậy, sợ rằng chẳng có ai cho rằng đây là chuyện bình thường . Tử Nghiên lườm cái, từ từ tiến vào giữa sân, mà nàng càng vào sâu, đám người vây quanh đều vội vàng lui về phía sau, sợ vướng họa vào thân. Lâm Diễm đứng ở bên cạnh Tiêu Viêm, nhìn thấy Tử Nghiên tới bọn họ, nhất thời cả người đều có chút khó chịu, đối với Man Lực Vương đáng sợ này,thực là có cảm giác sợ hãi. "Uy, ai khi dễ ngươi? phải ta bảo có phiền toái cứ tìm ta sao." Đứng ở bên cạnh Tiêu Viêm, Tử Nghiên bĩu môi, : " cho ta biết là kẻ nào, ta giúp ngươi xử lý." xong,đôi mắt đen huyền lại quét khắp xung quanh, mà ai bị nàng liếc qua,đều vội vã lắc đầu phủ nhận Bên cạnh Liễu Kình, khuôn mạt của Diêu Thịnh có chút khổ sở, lặng lẽ lùi lại mấy bước, đem phân nửa thân thể trốn sau Liễu Kình. Trước mặt tiểu quái vật mà nội viện ai ai cũng hãi này, sợ rằng ai dám chọc giận nàng. nghĩ tới,Tiêu Viêm dĩ nhiên cùng với tiểu quái vật cực kỳ khó gần này có chút quan hệ. " vài xung đột mà thôi, tự ta giải quyết được." Dưới con mắt của mọi người, Tiêu Viêm vừa cười vừa lắc đầu, mặc dù biết Tử Nghiên là đầu ma thú cực mạnh, nhưng lại mang dung mạo của tiểu nương, cũng chẳng muốn núp bóng kẻ mạnh,đem danh hiệu nàng ra để diễu võ dương oai, huống hồ mâu thuẫn vừa rồi cũng quá đáng, giao thủ vừa rồi với Diêu Thịnh, hai bên đều hơi gặp rắc rối, chỉ có thể rằng chẳng phân biệt được cao thấp mà thôi. Nghe được lời này của Tiêu Viêm, sắc mặt của Liễu Kình cũng nhàng chút,nếu như Tiêu Viêm đem tên của Diêu Thịnh ra, sợ rằng với tính cách của Tử Nghiên, chắc chắn lôi Diêu Thịnh ra trừng trị, mà đến lúc đó vì bảo vệ Diêu Thịnh, chắc chắn phải tự mình xuất thủ. Mặc dù ở trong nội viện, cho dù đối mặt Lâm Tu Nhai, cũng có chút lo lắng nào, thế nhưng đối với tiểu quái vật này,suy nghĩ của tràn đầy kiêng kỵ; xung đột cùng với nàng ta, là chuyện mà Liễu Kình muốn nhìn thấy nhất. Nghe vậy, Tử Nghiên lại hơi nhíu mày. Xoay người lại, đôi mắt nhìn chằm chằm vào Tiêu Viêm, thanh chỉ cho hai người nghe thấy vang lên: "Hừ, đừng tưởng rằng nhận hỗ trợ của ta có thể luyện chế đan hoàn cho ta đâu đấy." Dở khóc dở cười, Tiêu Viêm vội lắc đầu, tiểu gia hỏa này cho rằng cho nàng hỗ trợ, tức là muốn chạy trốn trách nhiệm luyện chế đan hoàn cho nàng, quả nhiên là tiểu nha đầu đáng a …… "Yên tâm , việc ta đáp ứng ngươi ta hối hận. Khi nào ngươi ăn hết, chỉ cần đem dược liệu cho ta, thế là xong." Cười cười, xoa xoa đầu Tử Nghiên, Tiêu Viêm đột nhiên cảm giác ánh mắt chung quanh có chút quái dị. Ngẩng đầu lên, thấy được mọi người xung quanh đem ánh mắt cực kỳ quái dị nhìn chằm chằm vào bàn tay của xoa đầu Tử Nghiên. " cái tát đem tên kia đánh bay ." Tiếng thầm này nhanh chóng truyền tai khắp mọi người trong sân, hung danh của Tử Nghiên trong trí nhớ của mấy gã “Cường Bảng” này vẫn y như mới. Năm đó cũng có số kẻ to gan hướng nàng khiêu chiến, chẳng qua bất kỳ ai lên, dưới bàn tay bé kia, đều như bóng cao su, đập cái là bay.Cuối cùng, tuy mấy kẻ trọng thương kia khỏi hẳn, nhưng tràng diện kinh khủng đó, làm cho bất kỳ ai chứng kiến đều thể quên . Bởi vậy, hôm nay nhìn được Tiêu Viêm dám đối đãi với Tử Nghiên như vậy, số người đều chờ mong có kịch hay mà xem. Đương nhiên, kiện mà bọn họ chờ mong, tự nhiên là thể phát sinh người Tiêu Viêm, mà Tử Nghiên chỉ là khó chịu lắc lắc, phe phẩy đầu, vỗ vỗ cánh tay của Tiêu Viêm, ngôn ngữ khó chịu, nhưng đều làm cho mọi người chung quanh thấy ngạc nhiên. Man Lực Vương trở nên dễ giao tiếp như vậy từ khi nào? Bị nhiều ánh mắt như vậy nhìn kỹ , bàn tay của Tiêu Viêm cũng ngừng lại, lập tức thu hồi. Liễu Kình vừa tiếng, Tử Nghiên ra mặt. tự nhiên là có khả năng tiếp tục ra mấy lời cảnh cáo, xem qua cử động của Tử Nghiên và Tiêu Viêm, tựa hồ hai người quan hệ cũng tệ lắm, nghi ngờ nếu lại lại lời vừa rồi, chắc chắn Man Lực Vương tặng cho quyền. "Được rồi, chuyện hôm nay liền chấm dứt tại đây , có ân oán giải quyết sân thi đấu, đó là nơi công bằng nhất." Vỗ vỗ đôi tay, Liễu Kình nhàn nhạt , xong, lại nhìn Tiêu Viêm cái, bỗng vung tay lên, mang theo đám người Diêu Thịnh xoay người rời khỏi quảng trường. Nhìn thấy hành động của Liễu Kình, mấy kẻ xung quanh cũng nhún vai, chậm rãi rời . "Hắc, ta ngươi vừa rồi nên trực tiếp gọi là nương nương khang (tên ẻo lả) mà, có quái vật này giúp ngươi, ngươi còn cần gì phải sợ Liễu Kình?" Sau khi đám người Liễu Kình rời , Lâm Diễm gãi lưng Tiêu Viêm, thấp giọng . Tiêu Viêm cười lắc đầu, muốn tới vấn đề này, lại hơi vặn mình chút, : "Tu luyện phòng nơi này chắc đều có thể sử dụng chứ?Có hạn chế nào hay ?" "Đương nhiên là có." Lâm Diễm lườm Tiêu Viêm cái, : "Tầng thứ sáu này có kiểu xếp hạng “Thượng-Trung-Hạ”,hầu hết các phòng tu luyện ở đây đều chuẩn bị cho “Cường Bảng” cao thủ, nhưng mà, phòng tu luyện tốt hay tốt hơn, đều dựa vào bài danh của ngươi “Cường Bảng”." "Ngươi bây giờ 'Cường Bảng' bài danh thú ba mươi mốt. Vậy, tu luyện phòng của ngươi, ở chỗ kia." Lâm Diễm xoay người, ngón tay chỉ vào góc quảng trường, ở đó có gian tu luyện phòng hoàn toàn riêng biệt, tu luyện phòng này so với các phòng tầng tinh mỹ hơn rất nhiều,nhưng so với số phòng ở đây cũng chẳng đáng là bao. "Trước cửa tu luyện phòng đều được đánh số, con số này đại biểu cho 'Cường Bảng' bài danh, con số càng , tự nhiên là hiệu quả càng tốt, bây giờ ta ở phòng số chín tu luyện,tốc độ ở đó ít nhất cũng phải nhanh gấp đôi phòng số ba mươi mốt của ngươi." Lâm Diễm hắc hắc cười, trong nụ cười có chút đắc ý. Gật gật đầu, Tiêu Viêm cũng để ý tới lời của Lâm Diễm, xoay người định quay về tu luyện phòng của chính mình. "Uy, ngươi muốn ở chỗ này tu luyện a?" Tiêu Viêm vừa mới xoay người, thanh của Tử Nghiên lại vang lên. "Ân." "Ngươi đến phòng tu luyện của ta , đó là số nha, tốc độ tu luyện so với phòng số chín kia cũng nhanh gấp hai gấp ba lần." Thanh non nớt của Tử Nghiên, làm cho vẻ mặt tươi cười của Lâm Diễm đột nhiên cứng ngắc lại, lập tức bỏ ý nghĩ trêu chọc Tiêu Viêm. Phòng tu luyện số , là phòng tu luyện dành riêng cho tiểu quái vật này, trong số hai mươi tên đứng đầu “Cường Bảng”, biết có bao nhiêu kẻ thèm muốn điều này, nhưng cuối cùng chẳng ai dám khiêu chiến, thế nên cũng chỉ dùng ánh mắt mà trông mong, nghĩ cho tới hôm nay Tử Nghiên đem tu luyện phòng của mình cho Tiêu Viêm mượn, loại đãi ngộ này, cho dù là Liễu Kình hay Lâm Tu Nhai cũng chưa từng hưởng thụ à nha. "Có thể đem tu luyện phòng cho người khác mượn?" Tiêu Viêm vẻ mặt kinh ngạc ,. Lâm Diễm xua xua tay, bất đắc dĩ : "Chỉ cần chủ nhân nguyện ý, cho ai mượn, nội viện cũng can thiệp." Nghe vậy, Tiêu Viêm hơi trầm ngâm chút, cười gật đầu, hướng về Tử Nghiên : "Được rồi, vậy đành hưởng chút vinh quang của ngươi, cảm thụ chút tốc độ tu luyện trong căn phòng số ." Hôm nay chỉ còn cách cuộc thi đến hai mươi ngày, chuyện khẩn cấp nhất đối với Tiêu Viêm bây giờ là nhanh chóng tăng cường thực lực, nếu như cứ cự tuyệt, hơi có chút kiêu ngạo. Nghe được lời đáp ứng của Tiêu Viêm, khuôn mặt nhắn của Tử Nghiên bỗng lên vẻ tươi cười, giọng : "Chẳng qua trong lúc ngươi tu luyện, ta tìm đến ngươi để ngươi luyện chế đan hoàn cho ta đó nha." "Ân." Mỉm cười, đây là việc . Tiêu Viêm tự nhiên cự tuyệt. " theo ta." Thấy Tiêu Viêm dứt khoát được như vậy, Tử Nghiên càng vui vẻ, vội vàng trước dẫn đường.Tiêu Viêm liền quay về vẻ mặt hâm mộ của Lâm Diễm nhún vai, sau đó theo tới. Xuyên qua cả quảng trường, đám tu luyện phòng lại xuất trong mắt Tiêu Viêm, nếu gần, còn có thể cảm nhận được tinh thuần năng lượng trong phòng toát ra Để ý chút các của phòng tu luyện, quả nhiên theo như lời của Lâm Diễm đều được đánh số, bắt đầu từ số hai mươi, càng vào trong, năng lượng ấm áp thẩm thấu từ trong phòng ra càng ngày càng nồng đậm. Cho tới khi tới phòng số mười, thậm chí còn có thể dùng mắt thường nhìn thấy tia năng lượng màu hồng giống như sợi chỉ vậy phiêu dật tại giữa trung. Cảnh tượng kỳ dị như vậy, làm Tiêu Viêm thầm sợ hãi, than thở dứt lời. Cước bộ của Tiêu Viêm , ngừng lại ngay trước căn phòng ở nơi sâu nhất. Chính giữa phòng tu luyện này, hơi có chút quái dị, mấy phòng tu luyện khác đều có hùng hậu năng lượng thẩm thấu ra, nhưng nơi này, lại là trống trơn, đứng ở bên ngoài, Tiêu Viêm thậm chí còn cảm thụ được năng lượng trong đó. " cần phải cảm ứng, phòng tu luyện số này được đặc chế đó, năng lượng bên trong quá mức hùng hậu, tài liệu bình thường chịu được, thế nên chỉ có thể sử dụng thứ tài liệu đặc biệt này,hoàn toàn đoạn tuyệt năng lượng đối với bên ngoài." Tử Nghiên quay về Tiêu Viêm phất phất tay, sau đó chỉ vào cánh cửa sắt đen nhánh ở cuối hành lang,: " được vào đây, đó là nơi cấm, nếu như bị trưởng lão phát , cho dù là ta cũng bị cấm bế, thế nên ngươi cẩn thận chút. Nhìn theo ánh mắt của Tử Nghiên,đằng sau cánh cúa, là mảnh hắc ám; hơi cau mày lại, Tiêu Viêm vừa định quay , bỗng bàn tay đột ngột run lên,ngay trong sát na vừa rồi, ràng cảm nhận được Thanh Liên Địa Tâm Hỏa trong người hơi run rẩy chút …… Có thể làm cho Thanh Liên Địa Tâm Hỏa sinh ra động tĩnh như vậy, trong thiên phần luyện khí tháp này, chỉ có thứ duy nhất, Vẫn Lạc Tâm Viêm! Chậm rãi hít sâu hơi, sau khi Tiêu Viêm liếc nhìn cánh cửa màu đen này chút, ngay lập tức mạnh mẽ quay đầu lại, mở ra đại môn của phòng tu luyện cao cấp nhất trong tầng thứ sáu, phòng tu luyện số ! ……
Chương 547: Bạo động trong tháp! Dịch: DeviloftheDark - Biên: gravity239 (A Vi) Cửa phòng vừa mới mở ra, nhất thời, hồng sắc cường quang đột ngột tỏa ra, làm cho Tiêu Viêm theo quán tính nhắm chặt hai mắt lại, sau lúc lâu, mới chậm rãi mở ra. Nhìn cảnh tượng bên trong gian phòng, vẻ sợ hãi mặt càng thêm nồng đậm. Bên trong tu luyện thất, hầu như hoàn toàn bị tầng dày vụ khí (sương mù) màu đỏ nhạt bao phủ , ánh mắt chỉ có thể nhìn được hai đến ba thước, còn phần còn lại hoàn toàn bị hồng sắc vụ khí kia bao phủ. Mang theo nét mặt sợ hãi tiến vào trong phòng tu luyện, bàn tay của Tiêu Viêm nắm thử vào luồng vụ khí, nhất thời, cảm giác ấm áp truyền đến từ trong bàn tay, luồng hồng sắc vụ khí đó, thông qua lỗ chân lông,tiến thẳng vào trong cơ thể Tiêu Viêm, hóa thành tia tinh thuần năng lượng, tự động vận hành trong kinh mạch. "Năng lượng tinh khiết!" tia sợ hãi vụt qua trong mắt, Tiêu Viêm hít sâu hơi, lát lâu sau, mới giọng thoát ra lời vừa rồi, năng lượng ở đây có độ tinh khiết còn hơn nhiều so với cao cấp tu luyện phòng tầng thứ năm. Quả thực phải gấp mười lần! Ở chỗ này tu luyện, Tiêu Viêm hoàn toàn nghi ngờ cảm giác được thực lực tăng lên như bay. "Tất nhiên là vậy,nếu mấy tên kia cũng đối với nơi này thèm đỏ mắt như vậy." Phía sau. Tử Nghiên kiêu ngạo, ưỡn bộ ngực lên, . Tiêu Viêm mừng rỡ gật đầu, chậm rãi vào trong gian phòng, thân hình qua hồng sắc vụ khí, lát sau, tại trung tâm tu luyện phòng, thấy được hắc thạch thai cũng giống với những chỗ tu luyện khác, ở trước thạch thai, cũng là có cái khe , xem ra tu luyện ở đây, cũng phải dùng “Hỏa Năng”để thanh toán. "Nơi này là vị trí tu luyện, ngươi có hỏa tinh tạp ? À,mà quên cho ngươi, phòng tu luyện số này so với các phòng tu luyện khác tốt hơn rất nhiều,thế nhưng phí dụng cũng ít, muốn ở đây tu luyện ngày, hình như là mất ba mươi ngày Hỏa Năng đó." Tử Nghiên lắc lắc đuôi tóc màu tím nhạt, quay Tiêu Viêm lộ ra hai cái răng nanh, cười . "Ba mươi ngày hỏa năng" tu luyện phí dụng lớn như vậy, cho dù Tiêu Viêm hôm nay là kẻ tài đại khí thô, cũng khỏi xót của, như vậy tính ra, ở chỗ này tu luyện tháng phải dùng tới nghìn hỏa năng? Mức tiêu thụ lớn như vậy, nếu như có đan dược tiêu thụ để kiếm hỏa năng, cho dù đánh chết cũng tu luyện ở đây. Mà lượng hỏa năng này, cũng đủ cho học viên bình thường năm ở đây cũng đột phá a. "Đừng với ta rằng ngươi có ‘ hỏa năng ’ nga. Ta cũng có biện pháp nào đâu." Nhìn thấy dáng dấp của Tiêu Viêm, Tử Nghiên vội vàng , nàng cũng biết cách tìm kiếm hỏa năng, mỗi tháng nàng cũng chỉ tiến vào nội viện lấy hỏa năng để duy trì tu luyện. Thế nhưng lượng “Hỏa Năng” mà mỗi tháng “Cường Bảng” đệ nhất nhân này lĩnh được, cũng chỉ vừa đủ cho nàng tu luyện tại đây thôi, nếu để nàng tài trợ người khác, vậy là có biện pháp. "Điều này cần ngươi tới quan tâm." Tiêu Viêm bất đắc dĩ lắc đầu, vào thạch thai, sau đó chậm rãi ngồi xuống, hướng về phía Tử Nghiên ; "Bây giờ ta phải tu luyện rồi, trong lúc tu luyện, ngươi cũng nên đến quấy rầy ta, nếu muốn tìm ta để luyện chế đan hoàn, ở bên chờ ta thức tỉnh. Đừng có quấy nhiễu trạng thái tu luyện của ta, nếu sau này ngươi cứ ăn sống dược liệu ." Uy hiếp của Tiêu Viêm, đối với Tử Nghiên mà có hiệu quả rất lớn, cho nên vừa nghe vậy, Tử Nghiên liền gật đầu liên hồi khác gì con gà mổ thóc, dáng dấp còn như định giơ tay phát thệ. Nhìn dáng dấp đó của Tử Nghiên, Tiêu Viêm mới yên tâm cười cười, từ trong nạp giới lấy ra hỏa tinh tạp, nhàng cắm vào trong khe , hai tay chậm rãi kết xuất tu luyện ấn kết, đôi mắt cũng nhắm chặt lại. Nhìn thấy Tiêu Viêm tiến nhập tu luyện trạng thái, Tử Nghiên liền chu cái miệng lên, hướng về phía Tiêu Viêm dọa mặt quỷ, lúc này mới cam lòng ra khỏi tu luyện thất, vung tay đem của phòng đóng lại Phí dụng cho phòng tu luyện số có thể là trời, thế nhưng thể , hiệu quả của nó, cũng tương ứng với thứ giá cả này, đây là trong lúc Tiêu Viêm thấy được đoàn tâm hỏa xuất trong cơ thể , ý niệm này mới xuất trong đầu. Nếu rằng ở mấy tầng trước, tâm hỏa chỉ là tia đám, thế tại phòng tu luyện số này, tâm hoả xuất dày đặc thành đoàn, đồng thời nhiệt lượng trong đó, cũng tăng lên rất nhiều. Dưới trui luyện của tâm hỏa này, tốc độ đấu khí lưu chuyển càng trở nên cực nhanh, điều này khỏi làm cho Tiêu Viêm ầm thầm phải líu lưỡi. Trong cơ thể, đám lớn tâm hỏa bốc lên trong cơ thể, cỗ hùng hậu đấu khí cuồn cuộn ngừng theo kinh mạch lưu chuyển, sau đó quán thấu vào, mà khi những tia đấu khí này xuất lần thứ hai giống như từ ngón tay cái thô kệch biến thành sợi dây đàn, trong suốt sáng lấp lánh, tựa như cây trâm ngọc bích vậy. Tất nhiên là dưới tác dụng của tâm hỏa, tốc độ tu luyện có thể tăng gấp mười lần, thế nhưng bởi vì nhiệt độ của tâm hỏa cũng rất lớn, kinh mạch trong cơ thể Tiêu Viêm thường xuyên xuất cảm giác đau đớn, mà đây còn là thân thể qua “Địa tâm thôi thể nhũ” rèn luyện.Nếu như ở lúc trước khi cường hóa, bằng vào thực lực lúc này,vậy thứ tâm hỏa mạnh mẽ như thế này chỉ vừa mới xuất , chắc chắn tự chủ được mà nằm xuống lăn lộn ngừng. Cảm giác đau đớn mặc dù làm cho Tiêu Viêm thấy hơi khó chịu, thế nhưng trì hoãn chút nào. Tâm ý trong đầu, vẫn như cũ thúc giục đấu khí ngừng theo cái từ các tua của hải đảm đấu tinh từ trong tuôn trào ra. Hải đảm đấu tinh lúc này, giảm từ chín mũi xuống còn bảy mũi, trong thời gian tìm hiểu về cấp bậc đấu linh này, Tiêu Viêm cũng hiểu được ít ảo diệu trong đó, thực lực của khi tấn giai, hải đảm đấu tinh kia, có chiếc mũi năng lượng rút vào trong, dựa theo suy đoán như vậy, khi nào đem toàn bộ phần còn lại thu vào Hải đảm đấu tinh, vậy là có thể tấn cấp đấu vương! Đối với đặc thù của cấp bậc đấu linh này, Tiêu Viêm cũng cảm thấy rất là kinh ngạc, có thể đem thực lực của chính mình hiểu như vậy, cùng với mơ hồ ở cấp bậc đại đấu sư mà so sánh , chắc chắn là ràng hơn nhiều. Mượn cuồng mãnh năng lượng trong phòng tu luyện số , Tiêu Viêm có thể thoáng cảm nhận được, mũi năng lượng thứ bảy hải đảm đấu tinh, từ từ rút ngắn. Đến khi nó hoàn toàn tiến vào trong hải đảm đấu tinh , chắc chắn là Tiêu Viêm tiến vào cảnh giới tam tinh đấu linh. Trong lúc tu luyện bao giờ để ý thời gian, đặc biệt tại tình huống có thể cảm nhận được thực lực của mình tăng trưởng từng lúc, lại càng để ý tới ngoại vật, thời gian cứ thế lặng lẽ trôi qua. Từ lúc Tiêu Viêm tiến vào phòng tu luyện số ,năm ngày qua, trong năm ngày này, Tử Nghiên tới lần, bất quá nhìn thấy trạng thái tu luyện của Tiêu Viêm, do dự hồi lâu, rốt cục cũng dám gọi Tiêu Viêm dậy, nàng cũng rất sợ Tiêu Viêm, dưới cơn tức giận luyện chế cho nàng đan hoàn nữa. Thầm nghĩ tới đây, nàng lại nhớ lại cuộc sống bi thảm ăn sống dược liệu trước kia. Năm ngày, chỗ tốt đối với Tiêu Viêm cần cũng biết, chỉ có khí thế tăng lên, hơn nữa đấu khí trong cơ thể, cũng tinh thuần hơn rất nhiều, mũi năng lượng thứ bảy hải đảm đấu tinh rút ngắn nửa, điều này chỉ hiệu quả trong năm ngày tu luyện vừa rồi của Tiêu Viêm, nếu như bình thường, chỉ sợ tu luyện tháng cũng đạt được kết quả như vậy . Tu luyện liên tục bảy ngày, Tiêu Viêm mới thoát ra khỏi trạng thái tu luyện, đúng lúc gặp lại Tử Nghiên, nhìn được dáng dấp vui của tiểu nương, cũng hơi xấu hổ vội cười cười, ngay lập tức tiếp nhận dược liệu trong tay nàng rồi luyện chế ít đan hoàn, lúc này mới làm cho sắc mặt của Tử Nghiên tươi lên chút ít . Bảy ngày tu luyện, đủ để vượt qua ngày xưa tu luyện trong tháng nhiều, trong cơ thể hùng hậu đấu khí như sóng thần cuồn cuộn lưu chuyển,khiến cho Tiêu Viêm toàn thân đều là cảm giác tràn trề năng lượng, phòng tu luyện số này, đích xác là phải tu luyện thất tầm thường có thể sánh bằng. Sau khi luyện chế cho Tử Nghiên xong mấy loại đan hoàn,Tiêu Viêm ăn vài thứ, vặn vẹo xương cốt chút, nhưng có dự định xuất môn, mà chỉ nghỉ ngơi có tiếng đồng hồ, rồi dưới ánh mắt dành cho kẻ điên của Tử Nghiên, lần thứ hai trở lại thạch thai, ngồi xếp bằng tu luyện. "Kẻ điên này, ai đời lại tu luyện như thế" lầm bầm mấy tiếng, Tử Nghiên bất đắc dĩ lắc đầu, lần thứ hai rời khỏi tu luyện thất Dự định của Tiêu Viêm trước khi tiến nhập Thiên Phần Luyện Khí Tháp bế quan cho tới khi "Cường bảng" đại tái bắt đầu mới thôi, thời gian gấp gáp như vậy, tự nhiên làm cho dám chậm trễ, nếu như mọi việc bình thường, chắc chắn tu luyện đến lúc đó, bất quá, ngay khi bế quan được khoảng mười lăm ngày, Thiên Phần Luyện Khí Tháp vốn bình tĩnh như vậy cũng xuất ít biến hóa. Trong phòng tu luyện số , khí an tĩnh, ở chỗ trung tâm, Tiêu Viêm khoanh chân xếp bằng, tia hồng sắc vụ khí nhạt nhòa theo nhịp thở của , cuồn cuộn ngừng quán chú vào trong cơ thể, sau cùng hóa thành nồng nặc năng lượng lưu chuyển ở trong kinh mạch. "Oanh!" Đột ngột, thanh mạnh mẽ vang lên, làm xao động toàn bộ Thiên Phần Luyện Khí Tháp. Sau khi thanh đó truyền ra chốc lát, năng lượng trong tháp vốn bình thản,đột nhiên như nước sôi vậy,ào ạt bốc lên. Động tĩnh như vậy, chắc chắn Tiêu Viêm thể tiếp tục bảo trì tu luyện trạng thái, đôi mắt đóng chặt chợt mở, vẻ mặt kinh hãi nhìn động tĩnh bên trong tháp. lát sau, sắc mặt đột ngột biến đổi,thất thanh : "Vì sao năng lượng trong tháp trở nên cuồng bạo hơn rất nhiều?" "Tất cả các học viên trong tháp, trong mười phút nữa, lập tức ly khai Thiên Phần Luyện Khí Tháp!" Trong lúc Tiêu Viêm kinh hãi, bỗng nhiên thanh già nua mạnh mẽ vang lên trong tháp, vang vọng trong tai mỗi người, mãi tiêu tan. "Trong tháp xảy ra chuyện" trong phút chốc, đạo ý niệm trong đầu nhanh chóng lên trong lòng Tiêu Viêm. *Giải thích chút: Trong này có về hải đảm đấu tinh. Để cho các bạn dễ hình dung mình qua chút. Hải đảm là loại hải sản à là loại sinh vật biển hình tròn hay cầu gì ấy, xung quanh nó được bao bọc toàn là gai nhọn. Ở đây lão Thổ Tả chắc mô tả đấu tinh ở cấp bậc đấu linh là có hình dạng như vậy nhưng chỉ gồm có chín chiếc gai nhọn mà khi nào chín chiếc gai nhọn (hay là mũi năng lượng ta dịch trong chương) thu hết vào trong đấu tinh thằng Tiêu Viêm lên Đấu vương.
Chương 548: Vẫn lạc tâm viêm bạo động sớm? Dịch: DeviloftheDark - Biên: gravity239 (A Vi) Nghe thấy tiếng quát già nua nọ quanh quẩn bên tai, Tiêu Viêm thoáng ngẩn người, thế rồi cũng ngay lập tức đứng lên khỏi thạch thai, nhanh chóng đem hỏa tinh tạp lấy ra, trong lòng kinh ngạc lẩm bẩm : "Chuyện gì xảy ra vậy?" "Năng lượng trong tháp trở nên mãnh liệt hơn rất nhiều, chắc chắn là do Vẫn Lạc Tâm Viêm gây nên." Thanh của Dược Lão, mang hơi chút kinh hỷ vang lên trong lòng Tiêu Viêm. "Vẫn Lạc Tâm Viêm?" Nghe vậy, Tiêu Viêm nhất thời kinh ngạc : "Mấy gã trưởng lão chẳng phải ít nhất còn mấy tháng nữa cơ mà? Chẳng lẽ thời gian bạo động sớm hơn ư?" "Tình huống như thế này ,xem ra vẫn chưa bạo phát triệt để, tại chỉ là vẫn lạc tâm viêm theo định kỳ bạo động mà thôi." Dược Lão cười cười, : "Bất quá xem xét tượng này, như vậy nhận định của ta là chính xác, lâu nửa năm, chậm hai ba tháng, Vẫn Lạc Tâm Viêm trong Thiên Phần Luyện Khí Tháp này, chắc chắn bạo động triệt để, mà đến lúc đó, cơ hội cướp đoạt Vẫn Lạc Tâm Viêm của chúng ta tới." Hơi gật đầu, tâm tình thinh lặng của Tiêu Viêm cũng trở nên gấp gáp hơn rất nhiều, bất quá lúc này cũng phải là lúc suy nghĩ, năng lượng bạo động trong tháp lúc này còn thích hợp tu luyện, phải ly khai nhanh, cách khác, vạn nhất xuất thêm cố nữa cuốn vào, vậy là hết chỗ . Nhảy ra khỏi thạch thai, cấp tốc lao ra khỏi phòng tu luyện số , vừa ra khỏi cửa, nhất thời cỗ năng lượng nóng bỏng lao thẳng vào mặt, làm cho khuôn mặt của Tiêu Viêm hơi bỏng rát. Hành lang lúc này khá là hỗn loạn, số phòng tu luyện ngừng mở cửa ra, rồi đám học viên mang vẻ mặt ngơ ngác chạy ra, sau đó nhìn nhau, đôi mi nhíu chặt lại; loại tình huống này là lần đầu tiên bọn họ gặp phải. "Hắc, Tiêu Viêm, ngươi sao chứ?" Sau khi Tiêu Viêm vừa mới ra, cách đó xa phòng tu luyện số chín cũng mở cửa, Lâm Diễm, tựa như hầu tử (con khỉ) nhanh chóng thoát ra, ánh mắt vừa đảo xung quanh, khi vừa thấy Tiêu Viêm liền vội vã hô. " có việc gì." Hướng về Lâm Diễm bên cạnh, Tiêu Viêm hơi lắc đầu, . " biết xảy ra chuyện gì nữa,từ trước đến nay thiên phần luyện khí tháp vẫn chưa xảy ra chuyện này bao giờ." Lâm Diễm gãi đầu, hơi nghi hoặc . Tiêu Viêm khẽ lắc đầu, đột nhiên quay đầu lại, đem ánh mắt hướng về cánh cửa sắt cuối hành lang, lúc này, có thể cảm thụ được Thanh Liên Địa Tâm Hỏa trong cơ thể mình cấp tốc dao động,rồi khi hỏa diễm bùng phát, từng đạo thanh hỏa vọt lên trong mắt Tiêu Viêm, chỉ trong nháy mắt, đôi mắt đen trước kia biến thành thanh hỏa song nhãn Thanh hỏa bùng lên, Tiêu Viêm cảm giác được cảm giác ấm áp ở trong con mắt, chợt, phát ra điều kinh dị, hắc ám cánh của kia, dĩ nhiên từ từ tiêu tán dưới thanh nhãn hồng đồng của , vì vậy, ít động tĩnh ở sâu trong cánh của kia, cũng ra trong phạm vi nhìn của . Đó là mảnh gian méo mó, ở trong đó, vô hình hỏa diễm tựa như tinh linh vậy, điên cuồng chuyển động, chỉ trong giây lát, có tiếng rống kì dị vang lên, ngay sau đó, vô hình hỏa diễm tựa như núi lửa phun trào, bạo dũng ra, phóng thẳng tới đỉnh tháp "Tiểu gian kết kính, phong!" Hơn mười tiếng già nua thanh đồng thời vang lên trong bóng tối, ngay sau đó, cỗ năng lượng hùng hậu ra, thế rồi tại mảnh gian đó hình thành mảnh lưới ánh sáng đa sắc màu, vô hình hỏa diễm mạnh mẽ va chạm với lưới ánh sáng, thế rồi chấn động mạnh mẽ, luồng năng lượng đủ để đánh chết gã đại đấu sư ngay lập tức tỏa ra, rồi cuối cùng nện thẳng vào bức tường, thế rồi mới dần dần tiêu tán. Dưới va chạm của vô hình hỏa diễm, mặt ngoài của lưới ánh sáng như nước gợn, ngừng rung chuyển , nhìn qua rất giống sắp vỡ, nhưng thủy chung vẫn chưa hóa thành hư vô năng lượng, trong nhất thời liền cùng với vô hình hỏa diễm bá đạo kia hình thành thế giằng co. "Các ngươi, mấy tên tiểu tử biết trời cao đất rộng này. Đại trưởng lão ra lệnh ngay lập tức ly khai khỏi tháp, sao vẫn còn chần chừ ở đây?" Ngay lúc Tiêu Viêm chăm chú quan sát trận chiến giữa song phương , đột nhiên tiếng quát khẽ vang lên, làm cho Tiêu Viêm hoảng hốt, thanh sắc hỏa diễm trong mắt cũng nháy mắt biến mất, mà cánh của sẳt kia, cũng lại trở về đen tối, làm cho bất kỳ ai cũng thể chứng kiến cuộc giao tranh trong đó. "Vô hình hỏa diễm nọ, chắc chắn là bản thể của Vẫn Lạc Tâm Viêm, uy lực quả nhiên kinh khủng, nếu như có cản trở, sợ rằng Thiên Phần Luyện Khí Tháp này cũng bị nó hủy ... Lưới ánh sáng vừa rồi, chắc là do các trưởng lão trong tháp liên kết tạo thành? Thực là biến thái, dĩ nhiên có thể mạnh mẽ phong ấn vẫn bạo phát của thứ thiên địa linh bảo Vẫn Lạc Tâm Viêm này, nhưng mà cũng tiếc, nhìn thấy quá trình so đấu của bọn họ, nếu được, sau này đối phó với Vẫn Lạc Tâm Viêm cũng nhàng hơn chút ít." Trong lòng tiếc hận thở dài, Tiêu Viêm nghiêng đầu, cũng nhìn thấy gã trưởng lão đứng ở cửa ra, lớn tiếng quát mấy học viên bọn họ tụ tập ở đây. Nghe được tiếng quát của vị trưởng lão này, Lâm Diễm nhún vai, cũng tỏ ý gì, lôi cánh tay của Tiêu Viêm, vội vã thẳng ra ngoài, năng lượng trong tháp càng ngày càng gay gắt, nếu như cứ tiếp tục ở đây, có cảm giác bất an. Liếc mắt qua cánh cửa sắt, Tiêu Viêm tuy có hơi tiếc nuối, nhưng cuối cùng cũng theo Lâm Diễm, rời khỏi Thiên Phần Luyện Khí Tháp ... ... ... Theo dòng người, mấy người Tiêu Viêm cũng ra khỏi Thiên Phần Luyện Khí Tháp, trước cửa tháp lúc này, rất là ầm ĩ và hỗn loạn, đám người đông nghẹt cùng với những thanh loạn thất bát tao (nhốn nháo, lộn xộn), làm cho Tiêu Viêm vừa từ trong tháp ra có cảm giác nhức tai. Những người trước cửa này, đều vừa mới ra khỏi Thiên Phần Luyện Khí Tháp, bởi vậy tất cả đều có tâm trạng kinh hoàng và thấp thỏm. Bọn họ giờ đây đàm luận về chuyện xảy ra trong tháp, lần đầu tiên trải qua biến hóa như vậy, chắc chắn làm cho người ta thấy sợ hãi Tiêu Viêm thèm quan tâm tới việc thảo luận này, ánh mắt lẳng lặng chăm chú nhìn đỉnh tháp nhọn hoắt nhô lên khỏi lòng đất, có thể bởi vì số phong ấn phụ gia thân tháp, bởi vậy vừa ra khỏi cửa tháp, cảm giác về năng lượng bạo động càng ngày càng mờ nhạt, bất quá bằng vào mối liên hệ đặc biệt nào đó giữa Thanh Liên Địa Tâm Hỏa cùng với Vẫn Lạc Tâm Viêm, Tiêu Viêm vẫn có thể cảm thấy được, trong tháp lúc này, phong ấn cùng phản phong ấn kịch liệt diễn ra. " biết các trưởng lão trong nội viện có thể ngăn trở lần bạo động này , nếu như làm được, ta còn có chút thời gian để chuẩn bị, nếu như thể , sợ phải động thủ ngay lập tức, chỉ là trong tình huống này, xác suất thành công sợ cũng có." Tiêu Viêm nhíu chặt mày. tự nhiên biết được, nếu ngày nào đó Vẫn Lạc Tâm Viêm phá tan phong ấn , chỉ có thể xuất thủ ngay lập tức, nếu , Vẫn Lạc Tâm Viêm này có linh trí, ngày thoát khốn, tất nhiên tự động núp, đến lúc đó làm sao tìm được?" "Yên tâm , Vẫn Lạc Tâm Viêm lần này vậy bạo động cũng quá mạnh, huống hồ mấy gã trưởng lão kia cũng phải là ngọn đèn dầu dễ tắt,với lại còn có đại trưởng lão chủ trì, Vẫn Lạc Tâm Viêm lần này muốn đột phá phong ấn còn có chút trắc trở a." Dược Lão cười cười, an ủi Tiêu Viêm. Nghe được thanh của Dược Lão, Tiêu Viêm lúc này mới có thể thở phào nhõm. " thôi, Tiêu Viêm, đợi ở chỗ này cũng vô dụng. Các trưởng lão giải quyết việc này vậy. bên, Lâm Diễm đột nhiên , có tầng gian phong ấn bao vây lấy Thiên Phần Luyện Khí Tháp, tự nhiên là cảm giác được cuộc giao phong kịch liệt trong đó, bởi vậy cũng muốn ở đây quá lâu. Tiêu Viêm thoáng trầm ngâm chút, cũng hơi lắc đầu, giờ này làm sao rời được cơ chứ? Bởi vậy chỉ có thể tìm bừa cái cớ, bỏ qua lời của Lâm Diễm. Hiểu được Tiêu Viêm muốn , Lâm Diễm cũng chỉ có thể bất đắc dĩ cười, : "Ngươi thích cứ ở lại đây , ta phải về trước đây, hắc hắc, nhớ kỹ nha, bốn ngày sau là lúc "Cường bảng" đại tái bắt đầu, nếu như lôi đài gặp phải, ngươi cũng đừng hy vọng ta hạ thủ lưu tình nha." Tuy rằng lúc này tâm tình rất khẩn trương, thế nhưng Tiêu Viêm vẫn hơi mỉm cười, nhìn về phía Lâm Diễm cho tới khi bóng lưng của khuất trong đám người, mới quay đầu lại, đem lực chú ý đặt ở trong Thiên Phần Luyện Khí Tháp. Thời gian càng trôi, số người quanh tháp nhanh chóng giảm bớt, lâu sau đó, nguyên bản vốn tấp nập lại trở nên vắng vẻ, chỉ còn lại mình Tiêu Viêm đứng ngọn cây, đôi mắt nhắm lại cảm ứng cuộc giao phong kịch liệt làm kẻ khác trợn mắt há mồm trong tháp. Tuy rằng có giúp đỡ của Thanh Liên Địa Tâm Hỏa Tiêu Viêm có thể cảm ứng được động tĩnh của năng lượng trong tháp, thế nhưng cũng được như lúc còn ở trong tháp,có thể ràng thấy được bên kia đối chiến, thế nên ,cho tới khi mặt trời bắt đầu lặn, cũng cảm nhận được năng lượng cuồng bạo trong tháp từ từ giảm sút. "Xem ra mấy vị trưởng lão tạm thời đạt thế thượng phong." Cảm ứng được Vẫn Lạc Tâm Viêm trở lại yên tĩnh, Tiêu Viêm lúc này mới có thể thở phào nhõm, lần này nội viện trưởng lão giúp kéo dài thời gian, để có thể chuẩn bị tốt nhất. Cười tiếng, Tiêu Viêm buông bỏ cảm giác nặng nề, xoay người định về bàn môn, nhưng mà khi thân thể vừa mới rời khỏi cành cây, ngay lập tức cứng ngắc lại, ánh mắt kinh ngạc nhìn vị hắc bào lão giả lơ lửng trước mặt. Lão giả thân hắc bào, râu bạc tóc bạc, ánh mắt trong trẻo nhưng sắc bén như lưỡi đao, ánh mắt vừa đảo qua người Tiêu Viêm, ngay lập tức làm run bắn người, mà điều làm cho Tiêu Viêm kinh hãi nhất là, người này chính là hắc bào lão nhân lần trước đến thâm sơn truy xét! Cổ họng hơi run rẩy, Tiêu Viêm dốc toàn lực áp chế tâm tình ba động, trước mặt cường giả, tâm tình hơi xoay động ngay lập tức bị phát , bởi vậy, lát sau, mới chậm rãi chắp tay hỏi: "Vị trưởng lão này, xin hỏi vì sao ngăn cản học sinh?" Hắc bào lão giả liếc mắt nhìn Tiêu Viêm, trong ánh mắt hàm súc vài ý tứ khó hiểu, lúc lâu sau mới nhàn nhạt . "Động tĩnh vừa rồi trong tháp, chắc là ngươi cũng cảm nhận được rồi chứ?"
Chương 549: Đại trưởng lão Tô Thiên Dịch: DeviloftheDark - Biên: gravity239 (A Vi) Nghe được câu hỏi của hắc bào lão giả trước mặt, Tiêu Viêm trong lòng nhất thời máy động, con ngươi đảo qua đảo lại, vội vàng suy nghĩ tìm cách đối đáp: "Nếu như là có nhìn thấy, làm sao có thể chắc chắn rằng lão gia hỏa này sát nhân diệt khẩu?" Dù sao tầm quan trọng của vẫn lạc tâm viêm đối với nội viện là quá lớn, bởi vậy, cũng khó trách Tiêu Viêm cái ý nghĩ này. Giữa trung áp lực vẫn như cũ, làm cho lòng bàn tay Tiêu Viêm ướt đẫm mồ hôi, cảm giác bị áp bách khi đối diện với hắc bào lão giả này, so với lần nọ đối diện Vân Sơn cũng khác gì, lấy thực lực của bây giờ, nếu như có Dược lão tương trợ, sợ rằng người ta chỉ cần phất tay cái, cũng đủ để chế phục rồi. Nghĩ trước nghĩ sau, hồi lâu sau, Tiêu Viêm cuối cùng cũng quyết định, cho dù có chết cũng thừa nhận mình nhìn thấy giao phong trong tháp. Song, bỗng nhiên, hắc bào lão giả trước mặt lại lạnh lùng mở miệng: "Ngươi có lẽ là Tiêu Viêm phải ? Nghe giữa dị hỏa với dị hỏa có loại mơ hồ tương giao, ta nghĩ, ngươi có thể cảm ứng được dị trạng trong tháp, hẳn cũng nhờ dị hỏa trong người ngươi ?" Hắc bào lão giả , nhất thời làm cho Tiêu Viêm cả kinh, chẳng qua cũng quá đột ngột, chuyện sở hữu dị hỏa, trong viện có ít trưởng lão biết, nhưng điều làm cho được Tiêu Viêm kinh ngạc chính là, vị lão giả này, có thể đoán được chút ít dấu vết, hơn nữa, lời này của , thể nghi ngờ là sớm biết được Tiêu Viêm cũng cảm ứng được động tĩnh trong tháp, nhìn nét mặt già nua vẫn bình tĩnh như cũ, Tiêu Viêm thầm thở dài hơi, hoàn hảo cũng phủ nhận, nếu làm cho người khác nhận xét là có tật giật mình. "Đúng là có cảm ứng được chút, chẳng qua thiên phần luyện khí tháp này tựa hồ có tầng phong ấn đặc thù, sau khi ra khỏi tháp, cảm ứng liền là trở nên cực kỳ mờ nhạt." Tiêu Viêm cẩn thận . "Ngươi cần khẩn trương, ta có hỏi tội ngươi đâu." Cảm nhận được khẩn trương trong lòng Tiêu Viêm, trong mắt hắc bào lão giả tản ra vẻ nhàn nhạt thích thú, quay về phất phất tay,: "Bất quá cũng phải nhắc nhở ngươi chút, chuyện trong tháp, tuyệt đối được với kẻ nào." "Việc trong tháp, chắc chắn đến tai kẻ thứ hai." Tiêu Viêm vội vàng cam đoan . "Đối với ngươi, ta cũng hơi quen thuộc, chỉ là vẫn chưa có cơ hội gặp mặt, lấy tuổi trẻ như ngươi, có thể nắm giữ dị hỏa, quả nhiên là khiến cho kẻ khác hâm mộ." Hắc bào lão giả cười nhạt , trong giọng chứa hâm mộ, hề giả dối, vẫn lạc tâm viêm có thể đem cả già nam học viện trở nên như thế này, mà thanh niên trước mặt, lại sở hữu loại, việc này sao có thể làm cho người khác cảm thán. Tiêu Viêm cười khan tiếng, nhưng cũng nhiều về vấn đề này, chắp tay cung kính : " biết danh húy của trưởng lão là gì?" Trưởng lão trong nội viện này , thực lực phần lớn đều là đấu vương, mà lão nhân trước mặt, thực lực hơn xa bọn họ, dựa theo suy nghĩ của , nếu như phải là vị thần bí viện trưởng kia, có lẽ chính là thần bí đại trưởng lão…… "Tên ta là Tô Thiên, trưởng lão đứng đầu, thế nên bọn họ cũng gọi ta là đại trưởng lão." Hắc bào lão giả nhàng . "Quả nhiên ……" Trong lòng thầm thầm tiếng, mặc dù sớm đoán trước được điều này, nhưng nét mặt của vẫn hơi có chuyển biến "Tiêu Viêm tiểu hữu, ngươi có lẽ cũng là có thể cảm nhận được chút biến cố trong tháp, ta cũng với ngươi, thực nơi này có phiền toái , ngày nay chúng ta có thể trấn áp nhất thời , nhưng cũng phải là hiệu quả lâu dài, vậy, lão phu hy vọng sau này tiểu hữu có thể trợ giúp học viện chút sức lực." Khuôn mặt của Tô Thiên đột nhiên nghiêm trang lại, quay về Tiêu Viêm trầm giọng . "Thực lực của tất cả các vị trưởng lão tổng hợp lại cũng trấn áp được, đấu linh nho như tiểu tử đây, có thể có tác dụng gì?" Nghe được ý tứ muốn ra tay trong lời của Tô Thiên, Tiêu Viêm nhất thời kinh ngạc, vội vàng . "A a, ngươi sở hữu dị hỏa, thể lấy quy luật bình thường mà xem xét được." Tô Thiên cười cười, cũng ngay: "Ngươi cũng cần sợ hãi, cuối cùng có cần ngươi giúp đỡ vẫn chưa xác định, chỉ là đề phòng cho tình huống xấu nhất mà thôi, nếu như lúc đó ngươi hữu tâm vô lực, ta cũng bắt ép." Lời đến đây như là mọi việc được quyết, Tiêu Viêm cũng chỉ có cười khổ gật đầu, : "Được rồi, đến lúc đó Tiêu Viêm định làm hết sức." "A a, có những lời này của ngươi ta yên tâm." Nhìn khuôn mặt cười khổ của Tiêu Viêm, Tô Thiên lại cười, thêm câu: "Nếu như ngươi có thể trấn áp được, nội viện cũng bạc đãi ngươi, bất kì vật gì, công pháp, đấu kĩ hay phương thuốc, đều có thể làm cho ngươi hài lòng." "Ta muốn vẫn lạc tâm viêm, ngươi có thể cho ta sao?" Trong lòng thầm tiếng, Tiêu Viêm vội giả vờ kinh hãi gật đầu. "Hôm nay trong tháp cũng bình tĩnh, chẳng qua vẫn còn rất nhiều công việc cần giải quyết, ta cũng dây dưa với ngươi nữa." Cười cười, Tô Thiên : "Mặt khác, Cường Bảng đại tái chỉ còn bốn ngày nữa diễn ra , ngươi cần phải cố gắng chút, nếu có thể tiến vào mười danh đầu tiên, chỗ tốt đối với ngươi cũng ." "Mười người đầu tiên đều là đấu linh đỉnh phong, lấy thực lực vừa mới tiến nhập đấu linh của ta, làm gì có khả năng chen vào ?" Tiêu Viêm cười . "Tiểu gia hỏa giảo hoạt kia, đừng có giả bộ trước mặt ta, thực lực của ngươi như thế nào, ta rất ràng, mặc dù muốn đánh bại đám người Liễu Kình có chút khó khăn, nhưng nếu như thực muốn chiến đấu, ngoại trừ mấy kẻ có thể đếm đầu ngón tay như Lâm Tu Nhai, Nghiêm Hạo, Liễu Kình, sợ rằng trong "cường bảng", những người khác khó có thể chống lại ngươi." Tô Thiên lắc đầu, cười vang : "Hơn nữa kẻ vừa mới tiến nhập đấu linh hơn hai tháng như ngươi, nhưng lại trong thời gian ngắn ngủi này, tiến tới tận tam tinh đấu linh,tốc độ này , cho dù là ta, cũng phải trợn mắt há hốc mồm a." Xấu hổ cười cười, Tiêu Viêm trong lòng lại là thất kinh, xem ra tin tức về mình đều nằm trong tay lão giả này, lấy nhãn lực tinh tường của , thực lực của mình, sợ rằng bị đoán được bảy tám phần, nếu cũng những lời như thế này, huống hồ việc tấn nhập tam tinh đấu linh, lại là chuyện trong lúc bế quan hai ngày trước, nghĩ rằng trước mặt Tô Thiên, ngay lập tức bị lộ. "Tiểu gia hỏa, giấu thực lực tất nhiên là chuyện tốt, nhưng lại còn giả bộ hồ đồ trước mặt ta, lão phu ở tại nội viện nhiều năm như vậy, thiên tài quái tài chẳng lẽ chưa thấy qua?" Nhìn bộ dáng xấu hổ của Tiêu Viêm, Tô Thiên cười cười, phất tay : "Được rồi, ta cũng còn có việc, trì hoãn thời giờ của ngươi, nhớ kỹ, ngươi phải tiến vào top mười “Cường Bảng”, còn có …… ước định giữa chúng ta nữa" Khuôn mặt già nua hướng về phía Tiêu Viêm cười cười, thế rồi, thân thể Tô Thiên trôi nổi giữa trung, bỗng chốc nhạt dần, lát sau, tựa như quỷ mị biến mất giữa trung vậy, tình huống quỷ dị này, làm cho Tiêu Vêm có cảm giác rét run cả người. Ngay sau khi Tô Thiên biến mất, Tiêu Viêm thở mạnh hơi như trút được gánh nặng, lòng bàn tay dang nắm chặt cũng buông lỏng ra, mồ hôi ướt đẫm, làm cho lại cười khổ, lão nhân này chỉ tùy tiện lộ diện với vài câu, làm cho như gặp phải đại địch, chênh lệch này giữa hai người, quả nhiên là trời vực. " nghĩ rằng thực lực của họ dĩ nhiên mạnh mẻ như vậy, xét riêng về khí thế, hơn cả Vân Sơn, hổ là nội viện đại trưởng lão a." Hít tiếng, Tiêu Viêm trong lòng thầm nhủ: "Đại trưởng lão cường hãn như thế này, biết thực lực của thần long thấy đầu thấy đuôi nội viện viện trưởng kinh khủng như thế nào? Già nam học viện này, quả nhiên là tàng long ngọa hổ a." Cảm thán trong lòng như vậy, Tiêu Viêm cũng từ ngọn cây nhảy xuống, sau đó hướng về bóng tối ngả dần, chạy vội về Bàn Môn. Cường bảng đại tái là cuộc thi hấp dẫn nhất, kịch liệt nhất, thậm chí còn là cuộc thi cao cấp nhất trong già man học viện, nhưng cũng là cuộc thi có điều kiện tham dự hà khắc nhất, cơ hồ tập trung toàn bộ những học viên kiệt xuất nhất của nội viện. Những người có thể tham gia cuộc thi này, ai phải là long phượng trong loài người, sở hữu thiên phú kinh người. Mà mười người đứng đầu, ai phải là kẻ có uy danh hiển hách đại lục, mà những kẻ tệ nhất, cũng là đấu vương cường giả, xưng bá phương. Chẳng qua, cho dù điều kiện tham dự rất hà khắc, thế nhưng, điều này làm nhụt chí những học viên, mà còn làm cho bọn họ điên cuồng hướng tới , ngẫm lại xem, ngày thường những cường giả vốn rất khó gặp, hôm nay đều tề tụ tại đây, lôi đài triển khai những trận chiến điên cuồng, hấp dẫn lực của tràng diện này đối với các học viên, khác gì điên cuồng của nam nhân quay tay mấy năm, đột nhiên gặp xích lõa mỹ nữ trước mặt. Bởi vậy, càng đến gần cuộc thi, hào khí trong nội viện cũng dần dần tăng lên, chủ đề của những cuộc tán dóc, đều là cường bảng đại tái, hơn nữa, bởi vì thời gian ngày càng thu hẹp, ba mươi vị trí đầu tiên cường bảng cũng thay đổi ngừng, mà những kẻ thay thế, chính là những kẻ luôn luôn nhẫn, tại giờ phút này, mạnh mẽ công kích bảng vàng trong tâm mỗi học viên: “Cường Bảng”! Chẳng qua cho dù nội viện có như thế nào chăng nữa, trải qua lần trước lôi đài ứng chiến, còn ai dám hướngTiêu Viêm phát ra khiêu chiến thư, thế nên,trong mấy ngày cuối cùng này, có thể hưởng thụ ít hiếm hoi thanh nhàn thời gian, làm cho kẻ quen với việc gấp gáp như cảm thấy khó chịu. Bốn ngày, giữa mong chờ của những người trong nội viện, cuối cùng cũng đến Sáng sớm ngày thứ tư, ánh sáng rạng đông chiếu xuống, tiếng chuông cổ xưa, lặng yên vang lên từ thâm sâu nội viện, lập tức khuếch tán trong cả nội viện. Ngay sau khi tiếng chuông vang lên, ở tất cả các nơi trong học viện, rất nhiều khuôn mặt khác nhau , nhưng đều sở hữu thực lực cường đại, chiến ý nồng đậm trong hai mắt, dưới tiếng chuông cổ xưa, cấp tốc ngân cao vút! Trong căn phòng, hắc bào thanh niên xếp bằng giường cũng là từ từ mở ra đôi con ngươi đen nhánh, bàn tay vung lên cái, bóng đen khổng lồ lập tức ra, cuối cùng cắm thẳng sau lưng, tạo thành thanh xé gió. Hắc bào thanh niên vỗ trọng xích sau lưng, hơi quay đầu lại, ánh mắt hướng ra ngoài cửa sổ, cảm thụ khí thế mạnh mẽ dâng lên trong khắp nội viện, nụ cười nhàn nhạt lên khóe miệng chậm rãi ra, chiến ý nóng bỏng ngừng phát ra ngùn ngụt. Mười danh ngạch đầu tiên , phải thuộc về Tiêu Viêm ta!