Đấu phá thương khung - Thiên Tàm Thổ Đậu(1641C)

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 530: Loại tài liệu cuối cùng
      Dịch: gravity239 - Biên: Dangneo
      Yên lặng trong mật thất hồi lâu, từ khi Tử Nghiên ra tin tức chấn động, phải lúc lâu sau Tiêu Viêm mới có thể dần bình tĩnh lại. Dùng sức sờ sờ khuôn mặt, cười khổ tiếng, nghĩ tới đệ nhất cường bảng thần bí theo lời của Lâm Diễm chỉ là tiểu nương, , phải loại ma thú cường hãn mang diện mạo tiểu nương mới đúng.
      - Tiểu nương này rất đáng , biết vì cái gì Lâm Diễm e ngại nàng như vậy, bất quá lấy thực lực khủng bố vị trí đệ nhất kia hẳn là sai, cho dù là đấu vương cường giả bình thường, cũng dám cùng với nàng đánh bừa.
      Tiêu Viêm thấp giọng thào.
      - Tiểu nương này lực lượng khủng bố quả có chút quá phận, từ lúc xem nàng ra tay đến giờ, hoàn toàn là dựa vào lực lượng thân thể, hề có nửa ba động năng lượng.
      Dược lão thanh bỗng nhiên chậm rãi vang lên trong lòng.
      - Sư phụ nhìn ra được Tử Nghiên đến tột cùng là loại ma thú nào sao?
      Tiêu Viêm hỏi đến.
      - Nhìn ra được…do nàng ăn hóa hình thảo cho nên nếu nàng chính mình ra bản thể người bình thường cũng rất khó phân biệt được nàng thuộc loại ma thú nào.
      Dược Lão trầm ngâm chút, tiếp:
      - Bất quá theo việc từ khi nàng bắt đầu có linh trí mà sở hữu lực lượng khủng bố như thế, rất có khả năng là loại cổ ma thú cực kì hiếm thấy, bởi vì dù sao ma thú bình thường muốn tu luyện đến cấp bậc đấu vương trừ khi gặp phải cơ duyên còn cũng phải mất gần trăm năm thời gian, mà nhìn khí tức từ tiểu nương này toát ra hẳn là phải ma thú tu luyện trăm năm, vì vậy, bản thể của nàng lai lịch chắc bất phàm.
      Khẽ gật đầu, tuy thực lực Tử Nghiên mạnh mẽ là thế, nhưng tựa hồ tâm trí cũng như đứa con nít mười hai mười ba tuổi, đương nhiên điều này cũng loại trừ ra những lúc khí tức lạnh lùng từ nàng thỉnh thoảng phát ra.
      Cố gắng thu lại tò mò về Tử Nghiên, Tiêu Viêm đem lực chú ý đặt vào đống dược liệu trước mặt dùng để luyện chế Long Lực đan. dám chắc là làm lần liền có thể thành công nên mới đòi lấy hai phần tài liệu.
      - Ai, thứ này luyện chế có chút hao tâm tốn sức, nhưng vì Long Tu băng hỏa quả đành phải liều mạng thôi…
      Cười khổ tiếng, Tiêu Viêm lần nữa triệu hồi ra thanh sắc hỏa diễm, tâm thần tập trung vào trong dược đỉnh bắt đầu cẩn thận luyện chế.
      Luyện chế Long Lực đan so với lúc luyện Kim Cương Bồ cho Tử nghiên phức tạp gấp trăm lần, bất quá giờ thực lực của Tiêu Viêm là cấp bậc đấu linh, vô luận là đấu khí hùng hồn hay trình độ khống chế lửa đều tiến bộ rệt, cho nên đợt luyện chế này so với lần tỉ thí cùng với Hàn Nhàn dễ dàng hơn rất nhiều. là vậy nhưng trán Tiêu Viêm mồ hôi ngừng đổ ra, luyện chế Long Lực đan này xem ra vẫn có phần hơi quá sức với .
      Bên trong tĩnh thất, thanh sắc hỏa diễm xuyên thấu qua dược đỉnh bắn lên vách tường, bốc lên vũ động như đầu ác ma giương nanh múa vuốt, trong lúc đó dược liệu trước mặt Tiêu Viêm cũng nhanh chóng vơi bớt .
      Thời gian nhanh chóng trôi qua, cuối cùng phải mất đến gần tám giờ thời gian luyện chế mới chậm chạp chấm dứt. Tất cả diễn ra theo ý muốn .
      - Ngưng!
      Quát khẽ tiếng, nhất thời đạo ánh sáng đỏ sậm từ trong dược đỉnh bắn ra ngoài, cuối cùng bị Tiêu Viêm mạnh mẽ nắm trong lòng bàn tay, đánh giá qua chút, lúc này mới thỏa mãn gật đầu đem bỏ vào bình ngọc rồi thu vào trong nạp giới.
      Luyện chế lần này mặc dù thành công luyện ra hoàn Long Lực đan nhưng cũng có tổn hại phần dược liệu, đối với điều này Tiêu Viêm cảm thấy đau lòng cho lắm, rằng chỉ với xác suất 50% thành công cũng xem như thành tích tồi.
      Hoàn thành xong những chuyện này, Tiêu Viêm nhất thời cảm thấy nhõm, từ trong nạp giới lấy ra hoàn Hồi Khí đan nhét vào miệng, bất chấp cả người mỏi mệt vội vàng ngồi xếp bằng tiến vào trạng thái tu luyên. Đấu khí bên trong cơ thể lúc này khô kiệt, lúc này tu luyện có hiệu quả gấp mấy lần. Cho nên Tiêu Viêm vô cùng cẩn thận tích thủy thành hà.(tích nước thành sông)
      Tu luyện lần này mất ước chừng giờ, cảm giác trống rỗng trong cơ thể Tiêu Viêm dần được thay thế bằng cảm thụ đấu khí hùng hồn chảy xuôi trong kinh mạch. thoáng cảm ứng liền hoan hỉ phát đấu khí có tinh tiến lên chút, xem ra lần luyện đan này mặc dù khổ cực nhưng phải là có thu hoạch.
      - giờ Long Tu băng hỏa quả này chắc chắn tới tay, vậy luyện chế địa linh đan chỉ còn thiếu loại tài liệu cuối cùng là lục giai thủy hệ ma hạch.
      Ngón tay Tiêu Viêm nhàng vuốt ve nạp giới, nhất thời liền xuất tay là băng hỏa đồng thể mê người.
      - Lục giai… Ai, đây chính là ma thú cường giả cấp bậc đấu hoàng, đâu mà tìm đây…
      Buồn rầu sờ sờ đầu, Tiêu Viêm thấp giọng .
      - Tự nghĩ biện pháp , ta mơ hồ có chút cảm ứng, Vẫn Lạc Tâm Viêm bên trong Thiên phần luyện khí tháp dao động càng ngày càng mạnh, chỉ sợ ngày mà nó bạo liệt còn xa.
      Dược Lão chậm rãi .
      - Tại thời điểm mà Vẫn Lạc Tâm Viêm bạo liệt, chính là cơ hội tốt nhất để chúng ta cướp lấy, ta tuyệt đối thể bỏ qua. Nếu để vuột mất ngày sau muốn cướp lại chỉ sợ khó khăn nhân lên gấp bội, cho nên phải tận dụng thời gian luyện chế linh đan.
      Cười khổ gật đầu, Tiêu Viêm thở dài :
      - Đệ tử cố gắng hết sức.
      - Ha ha, yên tâm , nếu mà bất đắc dĩ quá, cùng lắm chúng ta vào thâm sơn tìm kiếm lục giai ma thú mà thôi, sơn lĩnh lớn như vậy tuyệt đối thể có lục giai ma thú núp trong đó.
      Dược Lão cười an ủi.
      Nghe Dược Lão an ủi, Tiêu Viêm cười cười nhưng vẫn chưa yên tâm, có lẽ núi này bên trong đích xác có che giấu lục giai ma thú, nhưng với loại ma thú cấp bậc này muốn đánh chết cũng đâu phải dễ như là ? Hơn nữa cho là có khả năng đánh chết , tuyệt đối là cuộc đại chiến kinh thiện động địa, đến lúc đó kinh động đến viện trưởng nội viện, liên lụy đến sư phụ phải thân ra, điều này xem ra có chút phiền phức.
      Lại lần nữa thở dài tiếng, Tiêu Viêm chỉ có thể đem lo lắng này thu liễm xuống trước, chậm rãi thu dược đỉnh vào trong nạp giới, phủi phủi tay, hướng về bên ngoài tĩnh thất chậm rãi bước ra.
      Trong phòng, Hách trưởng lão nhìn thấy Tiêu Viêm ra, vội vàng đứng dậy, có chút thấp thỏm hỏi:
      - Luyện chế thế nào rồi? Thành công hay ?
      đối với luyện đan cũng biết chút ít, cho nên cũng hiểu được xác xuất luyện chế thành công ngũ phẩm đan dược là rất thấp.
      - Ha ha, có thất bại lần, nhưng may mắn có phụ kì vọng của trưởng lão.
      Tiêu Viêm gật đầu cười, tiến lên, từ trong nạp giới lấy ra cái bọc đựng bình ngọc chứa Long Lực đan nhàng đặt ở mặt bàn.
      Nhìn bình ngọc mặt bàn, Hách trưởng lão vội vàng đứng lên, cẩn thận đổ ra giữa mảnh đan dược đỏ sậm, ngửi sâu rồi sung sướng :
      - Quả nhiên thành công! Cái tên tiểu gia hỏa nhà ngươi quả là có vài phần bổn , khó trách ngay cả Dị hỏa cũng đều có thể chiếm tới tay.
      Nghe vậy Tiêu Viêm cười khiêm tốn vài câu.
      - Ngươi luyện chế ra hoàn Long Lực đan, vậy coi như Long Tu băng hỏa quả kia là của ngươi, ngươi quả là có con mắt đó, thứ này xếp trong dược khố độ quý trọng có thể xếp trong top mười.
      Đem Long Lực đan cất kĩ, Hách trưởng lão phất phất tay trêu ghẹo :
      - Về sau nếu cần dược liệu gì, cứ việc tới tìm ta, nhưng nhớ kĩ là chúng ta giao dịch đấy nhé, ha ha.
      "Còn có lần sau nữa? Luyện chế hoàn Long Lực đan thiếu điều thoát hết cả khí lực của ta rồi". mặt cười tạ ơn tiếng, nhưng trong lòng ngừng càu nhàu. Vừa tính rời , trong lòng hơi động, lại dò hỏi:
      - Hách trưởng lão, ta quả lúc này rất cần thứ, biết trưởng lão có thể cấp cho ta hay ? Nếu được, chỉ cần trưởng lão mở miệng muốn cái loại đan dược gì, Tiêu Viêm ta tận lực luyện chế.
      - A? Thứ gì?
      Nghe vậy, Hách trưởng lão thần tình sáng lên, hứng thú hỏi.
      - Lục giai thủy hệ ma hạch.
      Tiêu Viêm gắt gao nhìn chằm chằm vào khuôn mặt của Hách trưởng lão, ràng cảm nhận được khi nó ra lời này, da mặt đối phương có chút run rẩy.
      - Lục giai…Ngươi muốn tìm cao giai ma hạch như thế để làm gì? Lục giai ma thú chính là tương đương với cường giả đấu hoàng đó… Lấy thực lực của ta bây giờ cũng có cái gan tìm chúng lấy ma hạch, lần giao dịch này xem ra ta thể trông mong vào được rồi.
      Cười khổ lắc lắc đầu, toàn lưng Hách trưởng lão ướt đẫm mồ hôi lạnh, người kia khẩu khí cũng là quá lớn ? Mở miệng ra chính là lục giai ma hạch, cứ làm như là tùy ý nhặt đá ven đường vậy.
      Nghe được những lời này, Tiêu Viêm cũng đành thất vọng thở dài hơi, cười khổ :
      - Nếu trưởng lão như vậy, việc này cũng đành quên .
      xong, liền muốn xoay người rời , bất quá tại lúc Hách trưởng lão vuốt râu trầm tư đột nhiên mở miệng :
      - Lục giai thủy hệ ma hạch, ta đích xác có, nhưng ta có thể giúp đưa ngươi đến gặp trưởng lão, trong tay vừa lúc có lục giai thủy hệ ma hạch mà năm đó may mắn đọat được.
      Nghe vậy, Tiêu Viêm ngẩn ra, chợt khuôn mặt trong nháy mắt xuất cuồng hỉ:
      - vậy ? Nếu Hách trưởng lão có thể dẫn tiến, chỉ cần Tiêu Viêm có được lục giai ma hạch, tất nhiên quên ơn của trưởng lão.
      - Ngươi cũng đừng nên cao hứng quá sơm, tên kia tính tình keo kiệt, năm đó liều mạng cộng vài phần vận khí mới đánh chết được đầu lục giai ma thú bị trọng thương, cho nên đem viên ma hạch cất chứa như là bảo bối, thỉnh thoảng mới khoe ra trước mặt chúng ta, ngươi nếu mà muốn từ trong tay lấy lục giai ma hạch, trừ phi xuất ra cho cái gì đó tương đương thỏa mãn được , nếu chuẩn bị từ bỏ thôi. theo ta!
      Hách trưởng lão khoát tay, rồi dẫn đầu bước ra ngoài.
      Tiêu Viêm vội vàng gật đầu, bước nhanh đuổi theo, dưới loại tình huống thời cấp bách, tin tức về lục giai ma hạch với nghi ngờ chính là tin vui hiếm thấy, mặc kệ phải trả giá cỡ nào, đều cũng phải đem cho được viên lục giai ma hạch thu vào trong tay.
      Nữ Lâm thích bài này.

    2. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 531: Trao đổi
      Dịch: doicoluu2009 - Biên: Tiền Như Mạng
      đường theo Hách trưởng lão đến kho quản lý dược liệu, cứ chậm rãi theo đường lớn. Dọc đường, ngẫu nhiên có vài đệ tử lui tới nhìn thấy hai người song song với nhau, khuôn mặt đều lên nét kinh ngạc. Hách trưởng lão ở bên trong viện được đánh giá là người lạnh lùng kì quái, ai ai cũng cảm thấy kính sợ. giờ nhìn thấy Tiêu Viêm lại có thể cùng với Hách trưởng lão vừa vừa đàm luận, càng thêm kinh dị, thái độ đối với Tiêu Viêm cũng tôn trọng hơn. Ai nấy đều biết quyền lợi của trưởng lão trong nội viện, nếu lỡ đui mù mắc tội với họ, rất dễ bị làm khó dễ, loại tình lợi dụng việc công để trả tư thù, cho dù là tại trong nội viện này, cũng tránh khỏi thầm tồn tại.
      Đối với những ánh mắt ven đường, Tiêu Viêm vẫn nhận ra là bởi vì có diện của Hách trưởng lão, mà khiến cho số đệ tử nhận ra thân phận của muốn tiến tới khiêu chiến, đành bỏ qua suy nghĩ ấy. Bởi vậy cũng làm cho Tiêu Viêm bớt được ít tâm tư. Vị trưởng lão này rất có tên tuổi, là trưởng lão thủ hộ tầng thứ năm tháp tu luyện, hôm nay vừa vặn đến phiên nghỉ ngơi, cho nên mới có thể trực tiếp lôi kéo ra khỏi nơi cư ngụ.
      đường , Hách trưởng lão đối với Tiêu Viêm tiết lộ ít chuyện có liên quan đến vị trưởng lão kia.
      - Gặp tên kia, nên thẳng ý đồ mình đến là được. mặc dù tính tình có chút nóng nảy, nhưng ngươi cũng cần sợ , làm khó gì ngươi
      Tiêu Viêm cười cười, trầm ngâm lúc rồi hỏi:
      - Vị Lưu trưởng lão này có sở thích đặc biệt nào ?
      Muốn thành công đổi lấy lục giai ma hạch từ trong tay đối phương, Tiêu Viêm dĩ nhiên là cần phải đưa ra được vật hấp dẫn tương ứng.
      - Thích gì đó sao, ngươi cũng ràng, đạt đến loại cấp bậc như chúng ta, tài vật bình thường dĩ nhiên là khó có thể đả động, chỉ những thứ có thể trợ giúp tu luyện mới có lực hấp dẫn lớn đối với chúng ta. Tên kia mặc dù keo kiệt nhưng đối với tu luyện lại rất là si mê, nếu ngươi có thể xuất ra vật phẩm hữu ích đối với việc tu luyện, ta nghĩ hẳn là động tâm.
      Hách trưởng lão suy nghĩ rồi .
      Nghe vậy, Tiêu Viêm khẽ gật đầu. Thứ gì đó hữu ích đối với tu luyện. . . Cúi đầu khẽ lẩm bẩm tiếng, đoạn Tiêu Viêm giọng :
      - biết vị trưởng lão này tu luyện công pháp ra sao, loại thuộc tính nào?
      - Hỏa thuộc tính, cũng chính bởi điều này, tính tình mới có xu hướng tương tự.
      Hách trưởng lão cười .
      - Hỏa thuộc tính . .
      Khẽ cười cười, Tiêu Viêm chậm rãi gật đầu, trong lòng thoáng có chút ý niệm.
      Nhìn thấy Tiêu Viêm trở nên trầm ngâm, Hách trưởng lão khỏi có chút lạ lùng, chẳng lẽ có thể xuất ra thứ gì đó làm cho lão quỷ keo kiệt động tâm? Đúng rồi, là Luyện dược sư, chừng, sợ là cũng có ít bảo bối tàng trữ.
      Trong lúc hai người vừa vừa chuyện, bất tri bất giác tiến sâu vào trong nội viện. Nơi cư ngụ trong nội viện dành cho trưởng lão và các đạo sư, gian u tĩnh hơn, so với ký túc xá của các đệ tử ở bên ngoài biết tốt hơn bao nhiêu lần. Bất quá điều này cũng chẳng trách, với thực lực mạnh mẽ của các trưởng lão, đãi ngộ tự nhiên phải là những học viên bọn có khả năng so sánh.
      Sau lúc lâu xuyên qua con đường trong rừng cây, Hách trưởng lão rốt cục cũng chậm lại, cuối cùng dừng tại căn phòng dựng toàn bằng trúc xanh.
      Lưu trưởng lão quả là biết cách hưởng thụ. Nhìn thấy căn phòng trúc, Tiêu Viêm khỏi trải qua cảm giác kinh ngạc trong lòng.
      Hách trưởng lão ở phía trước cửa chính, giơ tay lên định gõ cửa, bên trong cánh cửa bỗng truyền đến đạo thanh hùng hồn, nóng nảy:
      - Muốn vào tiến vào , gõ cửa làm cái gì a, ngươi đừng bày điệu bộ cổ hủ, trực tiếp được sao.
      Nghe thấy thanh bên trong phòng truyền ra, Tiêu Viêm cười nhăn nhó tiếng, lúc này mới minh bạch vì sao Hách trưởng lão khi thấy liền thẳng ý đồ mình đến, hiển nhiên người nọ tính tình nôn nóng, muốn cùng người vòng vo.
      Đối lại, Hác trưởng lão cũng có cảm giác gì, giống như là thói quen, đẩy cửa phòng ra, lững thững vào, miệng cười hắc hắc :
      - Lưu lão đầu, ta dẫn theo người đến chỗ ngươi, e rằng ngươi nên ra gặp mặt.
      - Ai?
      Tiêu Viêm cũng theo vào trong phòng, vừa vặn nhìn thấy vị hồng bào lão giả từ trong phòng ra, lão giả lúc này dáng vẻ còn ngái ngủ, như mới vừa tỉnh giấc, vừa vừa , khi tới phòng khách, mới ngẩng đầu lên, ánh mắt liếc ra cửa, bởi bị che khuất nên thấy dung mạo người trẻ tuổi, đôi mày khỏi nhíu lại, :
      - Tiểu tử từ nơi nào tới? Thi kiểm tra thành, bị các trưởng lão đuổi ra Thiên Phần Luyện Khí tháp, muốn tìm ta cầu tình?
      - Đệ tử Tiêu Viêm, ra mắt Lưu trưởng lão.
      Tiêu Viêm mỉm cười, tiến lên bước, chắp tay cung kính .
      - Được rồi... gì? Tiêu Viêm? Tiêu Viêm có thể luyện chế ngũ phẩm đan dược đó hả?
      Lưu trưởng lão thái độ lúc ban đầu mặn nhạt lên tiếng, dù sao tình trạng đệ tử đến cầu tình gặp phải nhiều lắm, muốn lười ứng phó, bất quá khi nghe được tên tuổi thoáng có chút quen tai, đầu tiên là ngẩn ra, ánh mắt vội vàng chuyển dời đến khuôn mặt Tiêu Viêm, mở miệng kinh ngạc .
      Tiêu Viêm cười gật gật đầu, nghĩ tới thân phận Luyện dược sư lại có tác dụng tốt như vậy, ngay cả trưởng lão, sau khi nghe thấy, đều vội vàng đổi sắc mặt.
      - Ha hả, tên này tiếng vang như sấm bên tai. Ngồi , tìm ta có chuyện gì?
      Phất phất tay, tươi cười với Tiêu Viêm, Lưu trưởng lão sau khi ngồi ở ghế, lại phục hồi bản tính khẩn cấp, thúc giục hỏi.
      Nghe vậy, Tiêu Viêm hơi cúi thấp đầu, ánh mắt cùng với Hách trưởng lão nhìn nhau cái, Hách trưởng lão khẽ phất tay với , ý bảo mọi việc còn lại phải do thể của chính .
      Tiêu Viêm bất đắc dĩ gật đầu, thoáng đắn đo, cân nhắc chút lời , rồi mỉm cười :
      - Hôm nay đến tìm Lưu trưởng lão, chủ yếu bởi vì vãn bối tại tới lúc luyện chế khẩn yếu mà lại thiếu thứ duy nhất. Mà thứ này, vừa lúc trong tay Lưu trưởng lão cũng có. Nếu trưởng lão đồng ý đáp ứng đem thứ này trao đổi với vãn bối, Tiêu Viêm nhất định hậu báo!
      - Thiếu vật.
      Thoáng giật mình, Lưu trưởng lão nét mặt thay đổi, đặt chén trà trong tay xuống, :
      - Là cái gì? ra nghe chút. Chỉ cần phải vật cực kỳ quý trọng, ta cự tuyệt.
      - quả lục giai Thủy hệ ma hạch.
      Tiêu Viêm nhàng .
      "Răng rắc! "
      Thanh Tiêu Viêm vừa hạ xuống, chén trà trong tay Lưu trưởng lão liền như chịu áp lực đột ngột, sau tiếng vang thanh thúy, biến thành đống mảnh .
      - Khụ. . .
      bên, Hách trưởng lão thoải mái ho khan tiếng, lão gia hỏa này quả nhiên vẫn là coi vật kia như tính mạng, xem ra Tiêu Viêm muốn thu được vào tay, có chút có khó khăn.
      - Hừ, lão đầu này toàn loạn xạ.
      - cho người ta biết ta có lục giai ma hạch sao?
      Lưu trưởng lão chà dấu nước bàn tay, liếc mắt nhìn Hách trưởng lão, mặc dù đại trưởng lão thầm cấp cho Tiêu Viêm ít chiếu cố, nhưng cũng phải này chiếu cố dạng này chứ? Lục giai ma hạch này, đặt ở bất kỳ địa phương nào đều là vật hiếm thấy, huống hồ thứ này năm đó phải chịu nguy hiểm tính mạng mới có được. Đâu có thể nào dễ dàng giao cho người khác.
      - Ta cho ngươi biết, lục giai ma hạch ta đưa cho bất luận kẻ nào, ngươi cũng đừng uổng phí tâm cơ.
      Dường như vì muốn đoạn tuyệt ý niệm của Tiêu Viêm, nên Lưu trưởng lão lập tức câu dứt khoát, ...
      Hách trưởng lão lắc đầu, biết làm sao, việc hôm nay, xem ra hơn phân nửa thành.
      - Ha hả, Lưu trưởng lão, lục giai ma hạch mặc dù trân quý, nhưng qủa phải là vật vô giá, người tu luyện chính là hỏa thuộc tính công pháp, Thủy hệ ma hạch đối với người có nửa điểm tác dụng, người sở dĩ chút nghĩ ngợi mà cự tuyệt ta, hẳn là lo lắng Tiêu Viêm có được thứ gì chân chính làm cho trưởng lão động tâm?
      Tiêu Viêm vẫn chưa vì cự tuyệt của Lưu trưởng lão mà có nửa phần ủ rũ, khẽ mĩm cười .
      Lưu trưởng lão đảo cặp mắt, đáp lời, lục giai ma thú, tại ngay cả cũng đánh lại. mặc dù đem lục giai ma hạch coi là bảo bối, nhưng cũng phải là lão già ngốc ôm khư khư lấy nó. Ma hạch mặc dù có năng lượng cực kỳ mạnh mẽ nhưng là loại năng lượng cuồng bạo, thân thể con người căn bản dễ dàng hấp thu, cho nên, nếu có người có thể xuất ra thứ gì đó làm động tâm, tự nhiên cự tuyệt, nhưng Tiêu Viêm trước mặt, với lứa tuổi như , Lưu trưởng lão tin tưởng có thể xuất vật nào trân quý như thế.
      - Lưu trưởng lão cũng biết, lục giai Thủy hệ ma hạch ở trong tay người cũng thể phát huy nhiều tác dụng, bởi vậy, đưa nó ra ngoài trao đổi mới là lựa chọn tốt nhất, trưởng lão cũng cần cố chấp, người cứ trước người cần gì? Nếu là Tiêu Viêm có, tự nhiên cũng lấy ra.
      Tiêu Viêm giọng .
      - Ai, ta ngươi đừng có cổ hủ, Tiêu Viêm mặc dù tuổi còn , nhưng bảo bối người chỉ sợ so với quỷ hẹp hòi nhà ngươi còn nhiều hơn, bỏ qua cơ hội này, chỉ sợ có lần sau.
      bên, Hách trưởng lão cũng đốc thúc thêm vào.
      Khuôn mặt lúc trắng lúc xanh, nửa ngày qua , khuôn mặt căng thẳng của Lưu trưởng lão rốt cục lơi lỏng hơn nhiều, vuốt mũi :
      - Nếu ngươi muốn từ trong tay của ta đổi lấy lục giai ma hạch, cũng có thể, chỉ cần cho ta mảnh Đấu Linh đan!
      - Đấu Linh đan? Lão bất tử ngươi cũng đừng quá sư tử há mồm chứ?
      Thanh Lưu trưởng lão vừa dứt, Hách trưởng lão liền nhảy dựng lên, ánh mắt trừng lớn mắng:
      - Đây chính là lục phẩm đan dược a, với thực lực Tiêu Viêm giờ, làm sao có thể luyện ra, ngươi chẳng phải là cố ý làm người ta khó xử sao?
      Bĩu môi, Lưu trưởng lão cũng để ý tới , chỉ lấy ánh mắt hướng về phía Tiêu Viêm.
      Khẽ nhíu mày, Tiêu Viêm gõ ngón tay lên mặt bàn, lúc sau, lắc đầu :
      - Đấu Linh đan, ta quả đưa ra được.
      Nghe vậy, tâm tình Lưu trưởng lão nhất thời thất vọng, uể oải phất phất tay, :
      - Nếu có, mời trở về .
      - Bất quá.
      Tiêu Viêm cười cười, ngón tay khẽ quét qua nạp giới, nhất thời, hạt sen màu xanh như ngón cái xuất trong tay. Hạt sen màu xanh vừa xuất , lập tức cỗ hỏa năng hùng hồn năng lượng liền nhộn nhạo trong phòng.
      Nhìn thoáng ánh mắt thẳng tắp của Lưu trưởng lão, Tiêu Viêm cười :
      - Ta nghĩ, có lẽ Lưu trưởng lão đối với thứ này cảm thấy hứng thú.
      Nữ Lâm thích bài này.

    3. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221

      Chương 532: Tới tay
      Dịch: dihiep2010 (A híp) - Biên: gravity239 (A Vi)
      Hạt sen màu xanh nằm im lặng giữa lòng bàn tay của Tiêu Viêm, ánh sáng nhàn nhạt nhè tản ra nhàn nhạt, kích thước hạt sen này mặc dù có chút, nhưng là chứa năng lượng nóng cháy hùng hồn trong đó, cho dù Lưu trưởng lão cùng Hách trưởng lão hai người, mặt đều là lên tia kinh dị
      Hạt sen màu xanh này, đúng là năm đó Tiêu Viêm tại cái tháp ở đại sa mạc tìm kiếm Thanh Liên Địa Tâm Hỏa mà ở nơi đó tìm được phụ gia phẩm, địa hỏa liên tử, loại địa hỏa liên tử này trải qua thời gian dài cùng năng lượng hỏa thuộc tính mà gắn kết tạo thành, bởi vậy đối với người tu luyện hỏa thuộc tính vô cùng hữu ích, lúc trước địa hỏa liên tử ở trong tay Tiêu Viêm tổng cộng cũng chỉ có 11 quả, chính bản thân mình cũng từng ăn qua quả, bởi vậy giờ cũng chỉ còn lại mười quả mà thôi.
      Ban đầu tại thời điểm Tiêu Viêm tìm được địa hỏa liên tử Dược Lão có qua, tận lực đừng để lộ tin tức ra bên ngoài, bằng gây chú ý đến những người có dã tâm muốn chiếm đoạt, chắc chắn sinh ra rất nhiều phiền toái đáng có, nhưng bây giờ giống ngày xưa, Tiêu Viêm giờ còn là Đấu Sư nhoi của năm đó nữa, mà hôm nay người chứa nhiều con bài chưa lật, dù là đối mặt Đấu Vương cường giả, cũng có thể toàn thân an toàn thoát , còn nữa, bản thân ở trong nội viện, cũng bất tất lo lắng này nọ bởi vì trưởng lão hội thèm dãi cái gì đó ở dám thầm xuống tay
      Trong phòng, khí có chút im lặng, năng lượng nóng cháy hơi hơi dao động, tại trong phòng luồng gió mang theo hơi nóng nhàn nhạt lượn lờ bay
      Ánh mắt Lưu trưởng lão nhìn chằm chằm rời địa hỏa liên tử, trong mắt quang mang càng ngày càng thịnh, năng lượng hùng hồn như thế, nếu là có thể luyện hóa được, chỉ sợ thực lực lâu nay của bị đình trệ thành công tăng tiến vượt bậc! Trong lòng nặng nề thở dài chút, thể nghĩ tới Tiêu Viêm có thể xuất ra kỳ bảo bậc này, đối với Đấu Vương cường giả sức dụ hoặc của địa hỏa liên tử so ra vẫn kém hơn Đấu Linh Đan rất nhiều, nhưng là Lưu trưởng lão cũng ràng, nếu nghĩ lấy lục giai Thủy hệ ma hạch đổi lấy Đấu Linh đan, trừ phi chân chính gặp ít tên phá của, nếu , muốn từ trong tay luyện dược sư đổi lấy Đấu linh đan, hẳn có chút khó khăn, lúc trước ra điều kiện trao đổi bậc này, cũng là đúng như lời Hách trưởng lão , có chút như sư tử há mồm (đòi hỏi cao quá).
      “Khụ” tiếng ho khan bỗng nhiên vang lên, đem hai vị trưởng lão lâm vào trầm mặc liền phục hồi lại tinh thần, cùng liếc mắt nhìn nhau cái, đều ngượng ngùng cười cười.
      Lưu trưởng lão ho khan tiếng, ánh mắt như có như đảo qua ở trong tay Tiêu Viêm, vốn dĩ khuôn mặt nặng nề, lúc này đây cũng xuất vài nét tươi cười: “ biết thứ này của ngươi, đến tột cùng là vật gì vậy?”
      “Lưu trưởng lão, như thế nào? địa hỏa liên tử này mặc dù so ra vẫn kém Đấu Linh Đan, nhưng vật này cũng cực kỳ hiếm lạ, đặc biệt nó còn có năng lượng hỏa thuộc tính tinh thuần, về chỗ tốt, chỉ sợ hơn xa lục giai Thủy hệ ma hạch. Tiêu Viêm mỉm cười .
      Lưu trưởng lão liếm liếm môi, vẻ mặt rất là do dự, mặc dù địa hỏa liên tử này quý hiếm, nhưng là cứ như vậy đổi lục giai Thủy hệ ma hạch mà lão trân quý nhất, trong khoảng thời gian ngắn, có chút làm khó có thể tiếp nhận, ngón tay nhàng gõ mặt bàn, mặt vẻ mặt biến ảo liên tục, hồi sau, mở miệng chậm rãi : “ quả địa hỏa liên tử này đổi lấy lục giai ma hạch, ta chính là có chút chịu thiệt a …” cuối cùng cũng ra, thế nhưng lại vỗ mạnh lên bàn ghế cái : “Ngươi nếu là tiếp tục xuất ra quả địa hỏa liên tử nữa, ta cũng nhịn đau lòng, đem lục giai ma hạch trao đổi với ngươi”.
      bên, Hách trưởng lão nghe được lời này, da mặt run run lên, cũng là chưa mở miệng xen vào, chỉ là ánh mắt nhếch lên liếc mắt nhìn Tiêu Viêm cái, làm như là nhìn quyết định của .
      Tiêu Viêm hơi hơi nhíu mày, địa hỏa liên tử cực kỳ quý hiếm, cho tới nay đến thời khắc mấu chốt đều là dám sử dụng, bởi vì ai cũng ràng lắm ngày sau có hay tình huống đặc biệt cần phải luyện chế cần đến nó, thứ này vẻn vẹn cùng Thanh Liên Địa Tâm Hỏa sinh ở cùng chỗ, mà Thanh Liên Địa Tâm Hỏa thuộc loại Dị Hỏa, trong thiên hạ có thể tìm thấy được mấy nơi? Cho nên, địa hỏa liên tử, dường như là dùng quả liền ít quả, giờ xuất ra quả để cùng Lưu trưởng lão trao đổi lục giai ma hạch cũng là cực hạn, nếu lại tăng thêm quả như lời , nên bất luận thế nào Tiêu Viêm cũng cảm thấy đau lòng.
      “Ai, địa hỏa liên tử này ta cũng chỉ là may mắn có được quả, Lưu trưởng lão muốn ta thêm quả nữa, làm khó cho ta”. Thở dài tiếng, Tiêu Viêm lắc lắc đầu, đem địa hỏa liên tử chậm rãi thu hồi, xem ra vụ trao đổi này thành công rồi.
      Mà nhìn thấy hành động của Tiêu Viêm như vậy, trong mắt Lục trưởng lão nhất thời lên chút lo âu, mạnh mẽ ngăn chặn xúc động trong lòng, hướng về phía Tiêu Viêm mạnh mẽ cười : “Tiểu tử kia, địa hỏa liên tử này mặc dù của hiếm, mà ngươi cũng có thể ràng giá trị của lục giai ma hạch, nó tương đương với đầu ma thú cấp đấu hoàng, mà có bao nhiêu người chủ ý dám đánh giết bọn chúng ? Trong nội viện có rất nhiều trưởng lão, ngoại trừ đại trưởng lão ở bên ngoài, có lẽ lục giai ma hạch trong tay ta chỉ là viên duy nhất.
      Lời này có ý gì chứ, nghi ngờ là cố ý thầm nhắc nhở Tiêu Viêm, giờ trong nội viện, là người duy nhất có trong tay mai lục giai ma hạch, nếu cùng trao đổi, chỉ sợ cũng chỉ có thể là hai bàn tay trắng mà thôi.
      Bản thân ta cũng rất muồn, nhưng đáng tiếc là cách nào mà lấy ra được thêm quả thứ hai cho ngài. Lưu trưởng lão mặc dù đem ánh mắt lo âu thu liễm rất tốt, nhưng là bản tính thích hợp cho việc thầm tính toán này, bởi vậy khi Tiêu Viêm ngồi đối diện với lão, ràng là bắt được luồng cảm xúc, lập tức trong lòng cười trộm tiếng. mặt cũng là thở dài lắc lắc đầu, cuối cùng là chậm rãi đứng dậy, thu địa hỏa liên tử vào trong nạp giới, hướng về phía Lưu trưởng lão vái chào, sau đó quay sang Hách trưởng lão bên cạnh cười khổ : “Hách trưởng lão, thôi”.
      “Ai, quên , đổi được cũng sao, để lúc nào đó ta giúp ngươi gặp đại trưởng lão ông ta xem. Hách trưởng lão gật gật đầu, bất đắt dĩ , đứng dậy, với Tiêu Viêm.
      Ngồi bên cạnh bàn, Lưu trưởng lão nghe được lời Hách trưởng lão , mí mắt nhất thời nhảy dựng lên, trong lòng có chút tức giận thầm mắng tiếng, nhìn thấy Tiêu Viêm xoay người rời , rốt cục nhịn được vội vàng đứng lên : “Tiêu Viêm tiểu hữu, đừng vội a, chúng ta có thể thương lượng lại mà”.
      Cước bộ dừng lại, nghe được Lưu trưởng lão mở miệng , Tiêu Viêm trong lòng cũng hơi thở dài nhõm, hơi hơi nghiêng đầu, cũng là lúc nhìn thấy Hách trưởng lão mặt có chút tươi cười, lập tức ngẩn ra, hiểu được nguyên lai tính tình Lưu trưởng lão tất nhiên là cũng chịu nổi, bởi vậy mới vừa rồi thêm câu như đổ dầu vào lửa
      Ánh mắt cảm kích hướng về phía Hách trưởng lão, Tiêu Viêm lúc này mới xoay người lại, vẻ mặt bất đắt dĩ : “Lưu trưởng lão, thực phải là ta muốn trao đổi, ta có quả địa hỏa liên tử thứ hai a”.
      Khuôn mặt Lưu trưởng lão hơi có chút đỏ lên, muốn có được địa hỏa liên tử nhưng giá trị lục giai ma hạch lại làm đau lòng, đương nhiên là có chút tính toán, nhưng sau lúc từ chối rốt cục chán chường hơi thở dài, : “ thêm được quả địa hỏa liên tử cũng được thôi, nhưng là ngươi phải đáp ứng ta việc”.
      “Chuyện gì?” Tiêu Viêm cẩn thận hỏi.
      “Giúp ta luyện chế viên “Long Lực Đan”. Lưu trưởng lão thở dài, cảm thấy đổi lấy quả địa hỏa liên tử có chút cam lòng, cho nên vô luận như thế nào cũng phải bù thêm vật khác nữa, tâm lý mới có thể thoải mái được.
      “Luyện chế Long Lực Đan sao…” nghe vậy, Tiêu Viêm trong lòng có chút mừng thầm, nhưng mặt cũng chần chừ hồi, : “Như thế này , nhưng là dựa theo quy củ, dược liệu luyện chế là do Lưu trưởng lão chuẩn bị”.
      “Ngươi… Ngươi là tên gia hỏa keo kiệt!” nghe được lời này của Tiêu Viêm, Lưu trưởng lão nhất thời có chút tức giận đến dựng râu, muốn mắng to tiếng, cũng là đột nhiên nghẹn xuống, vẫy tay : “Được rồi, dược liệu ta chuẩn bị, chuẩn bị hết, ngươi tiểu tử hỗn đản, cũng là có chút keo kiệt, người trẻ tuổi thể có chút hào phòng sao?”
      “Cũng thể hào phóng chút được, dược liệu luyện chế Long Lực Đan ngay cả chính mình đều cũng gom góp lại được, đâu tìm kiếm để luyện chế cho ngươi?” Tiêu Viêm trong lòng thầm tiếng, lúc trước luyện chế Long Lực Đan cho Hách trưởng lão đều là chính mình chuẩn bị dược liệu, mặc dù trong những dược liệu này so ra kém địa hỏa liên tử, nhưng cũng là rất khó tìm gặp, nếu là chính mình tìm, chỉ sợ vừa lãng phí vừa mất thời gian rất nhiều.
      Ngón tay Lưu trưởng lão đặt nạp giới, quang mang hơi hơi lóe ra, quả tinh thể xanh thẳm giống hình hài đứa bé to bằng đầu nắm tay xuất trong lòng bàn tay, theo tinh thể màu xanh thẳm này xuất , vốn dĩ trong phòng khô ráo, đột nhiên tức khắc trở nên ẩm ướt và mát mẻ.
      Cực kỳ cam lòng vuốt ve mai hình dạng tinh thể màu xanh thẳm, lát sau, Lưu trưởng lão cắn răng cái, đem nó khẽ đặt ở bàn, : “Ai, cầm lấy ”.
      Ánh mắt Tiêu Viêm gắt gao nhìn vào tinh thể màu lam bàn hơi hơi phóng quang mang, nhu hòa mà chói mắt, trong mơ hồ, thậm chí đều là có thể nghe thấy trong tinh thể có ít sóng triều vang lên, trong lòng lặng yên nhưng như lửa đốt, Tiêu Viêm mặt thay đổi bước từng bước tới, dưới ánh mắt cực kỳ đau lòng của Lưu trưởng lão, liền đem nó nắm trong tay, cảm thụ được năng lượng thủy hệ hùng hậu giống như con sông cuồn cuộn ngừng trong đó, lúc này mới hơi thở dài nhõm như trút được gánh nặng ngàn cân, thứ duy nhất cuối cùng để luyện chế Địa Linh Đan, rốt cục là triệt để tới tay
      “Ha hả, Lưu trưởng lão, ngài trước thu địa hỏa liên tử lại , về phần Long Lực Đan, khi nào trưởng lão đem dược liệu đưa đến chỗ ta, ta liền giúp ngươi bắt đầu luyện chế”. Rất nhanh đem lục giai thủy thuộc tính thu vào nạp giới, Tiêu Viêm cười hắc hắc đem vật cầm trong tay địa hỏa liên tử cung kính đưa về phía Lưu trưởng lão.
      Lắc lắc đầu cười khổ, Lưu trưởng lão nắm trong tay địa hỏa liên tử, cảm thụ được năng lượng hỏa thuộc tính khổng lồ trong đó, sắc mặt lúc này mới thoáng hài lòng, nhàn nhạt ừ tiếng, liền hướng về phía Tiêu Viêm hai người phất phất tay.
      Lúc này biết vị trưởng lão trong lòng tất nhiên có chút khó chịu, Tiêu Viêm cũng là dám tiếp tục nấn ná, trong lòng cười trộm tiếng, sau đó cùng Hách trưởng lão trao đổi ánh mắt, hai người lặng lẽ rời khỏi phòng, lưu lại người cầm địa hỏa liên tử, sắc mặc lúc này chợt vui chợt buồn chính là Lưu trưởng lão, mình trong phòng thưởng thức cái loại tư vị phức tạp này.
      Nữ Lâm thích bài này.

    4. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 533: Luyện chế Địa linh đan
      Dịch: thiensu631 - Biên: gravity239 (A Vi)
      Từ trong phòng Lưu trưởng lão ra , Tiêu Viêm cùng Hách trưởng lão nhìn nhau liếc mắt cái , khỏi cùng bật cười
      "Lần này đa tạ Hách trưởng lão rồi . " Tiêu Viêm đến gần thấp giọng : "Ngày sau, Tiêu Viêm tất nhiên có hồi báo. "
      "Ha Ha, giờ khỏe rồi, tên gia hỏa mất thứ này, sau này khỏi phải ở trước mặt chúng ta mà khoe khoang khoác lác . Đôi tai của chúng ta cũng có thể thanh tịnh chút . " Hách trưởng lão cười cười phất phất tay, bất quá xem biểu tình khuôn mặt, tựa hồ câu của Tiêu Viêm lúc trước, vẫn như cũ làm có chút cao hứng, dù sao kiến thức qua luyện dược thuật của Tiêu Viêm, sớm có ý kết giao, có thể làm cho gã ngũ phẩm Luyện Dược Sư nợ cái lớn nhân tình, làm cho rất là vừa lòng .
      Hai người vừa vừa cười ra khỏi mảnh đất tĩnh mịch trưởng lão cư trú , bởi vì Hách trưởng lão phải về coi chừng dược khố, Tiêu Viêm cũng cần phải trở về Bàn Môn, cho nên hai người tại ngã rẽ mà chia tay nhau
      Đứng ở ngã rẽ nhìn bóng lưng Hách trưởng lão biến mất, Tiêu Viêm thở ra hơi, vui sướng trong lòng nhịn được lên khuôn mặt , giờ đồ vật cần thiết hoàn toàn đầy đủ, liền có thể bắt đầu luyện chế , nhưng mà địa linh đan là lục phẩm đan dược. Lấy thực lực của giờ, chỉ có thể luyện chế ít ngũ phẩm đan dược bình thường,còn lục phẩm đan dược mà chỉ là vọng tưởng .Bởi vậy việc luyện chế địa linh đan chỉ có thể là do Dược Lão ra tay
      " giờ thời gian cấp bách, biết lúc nào Vẫn lạc tâm viêm bạo phát, cho nên luyện chế linh đan nên là càng sớm càng tốt. " trong lúc Tiêu Viêm trầm tư , thanh Dược Lão lặng lẽ ở trong lòng vang lên
      Khẽ ngẩng đầu, nhìn vết dấu chân thưa thớt ở bốn phía, Tiêu Viêm khẽ gật gật đầu, nhấc chân bước vào trong khu vực của Bàn Môni: "Lão sư muốn khi nào động thủ? "
      "Tốt nhất là trong vòng vài ngày này nữa. " Dược Lão trầm ngâm : "Ngươi nghỉ ngơi trước hai ngày, sau đó chúng ta cần phải lại tiếp tục tiến vào thâm sơn lần nữa, luyện chế lục phẩm đan dược xuất ít thiên tượng dị động, hơn nữa địa linh đan mặc dù là loại lục phẩm đan dược nhưng cũng là loại được liệt vào trong những loại đan dược đứng đầu , bởi vậy động tĩnh chỉ sợ còn có thể lớn hơn nữa. Cho nên nếu ở bên trong viện luyện chế , khẳng định bại lộ. "
      Gật gật đầu, Tiêu Viêm tỏ vẻ hiểu được, trong lòng thầm cân nhắc sau đó, cước bộ cũng dần dần nhanh hơn. Sau đó lâu, liền xuất ở ngoài Bàn Môn , lúc này có lẽ bởi vì thời gian đến tối , cho nên mấy người muốn khiêu chiến cũng đều biến mất, mà điều này cũng làm cho Tiêu Viêm ko cần len lén vào để tránh phiền phức, sửa sang lại áo bào, công khai từ đại môn bước vào
      Hai ngày sau, Tiêu Viêm đều ở bên trong Bàn Môn lặng lẽ tu luyện, thậm chí ngay cả Thiên Phần Luyện Khí tháp cũng vào, mà trong hai ngày đó, Bàn Môn vẫn chưa xuất tình gì, đan dược tiêu thụ giờ cũng là chiếm cứ tại Nội Viện là 70% định mức, học sinh khóa ghi danh gia nhập cũng dần dần nhiều thêm, hơn nữa nguyên bản chỉ có ba gã chế thuốc,sau khi nghiêm khắc chọn lựa , cũng tăng thêm tới sáu gã, bởi vậy tốc độ luyện chế đan dược tăng lên ít.
      tại Bàn Môn, với hùng hồn "Hỏa Năng" để duy trì , thực lực muốn đủ để có thể so sánh với môt í thế lực nhất lưu ở Nội Viện, hơn nữa vì đám người Huân Nhi thiết lập chế độ thưởng phạt “hỏa năng” rất hấp dẫn , thậm chí cuối cùng còn hấp dẫn đến đây hai gã cường giả thực lực ước chừng đạt tới 3 tinh Đấu Linh, điều này khiến cho Tiêu Viêm rất bất ngờ
      Bởi vậy, tính cả hai gã Đấu Linh kia, giờ Bàn Môn có được ba gã Đấu Linh cường giả. Như vậy đội hình, đủ tư cách trở thành chân chính nhất lưu thế lực, hơn nữa còn có kinh tế hùng hậu duy trì. Có thể trở thành thành viên của Bàn Môn, là đủ tư cách để hướng người bên ngoài mà khoe khoang.
      tại Bàn Môn, so với Bàn Môn nửa năm trước do chút ngẫu hứng mà sinh ra hoàn toàn khác biệt, cơ hồ tựa như là ngọc với bùn vậy.
      Mà thời gian nửa năm, lập tức đem thế lực ko có tên tuổi trở nên mạnh mẽ như thế, tên tuổi của Tiêu Viêm, cũng là tại trong nội viện lưu truyền càng thêm vang dội. Mặc dù là "Cường bảng" bài danh vẻn vẹn 34, nhưng là danh vọng, quả đủ để có thể vượt qua mấy cường giả đứng đầu top-ten .
      Vào ngày thứ ba, Tiêu Viêm rốt cục đình chỉ đóng cửa tu luyện, ba ngày thời gian, triệt để đem thực lực của chính mình củng cố ở 1 tinh Đấu Linh , hơn nữa bởi vì trải qua luyện chế đan dược, đấu khí trong cơ thể lại tinh tiến ít, dựa theo tốc độ như vậy, có lẽ lâu có thể vào 1 tinh Đấu Linh đỉnh.
      Từ trong phòng ra, Tiêu Viêm xuống thang lầu, nhìn thấy thân ảnh Hổ Gia trong đại sảnh , cảm thụ được hơi thở của nàng mạnh mẽ hơn rất nhiều, Tiêu Viêm hiểu ra, trải qua lúc bị thương, nàng dĩ nhiên là nhân họa đắc phúc đột phá tới trình độ Cửu Tinh Đại Đấu Sư , coi thiên phú tu luyện của nàng, có lẽ bao lâu, liền có thể chân chính đột phá tới Đấu Linh. Đến lúc đó, Bàn Môn lại tăng thêm gã Đấu Linh. , phải là hai gã, thể đem Ngô Hạo – người điên chiến đấu bỏ qua a. Mỗi ngày đều chiến đấu điên cuồng tại cạnh kỹ tràng, Tiêu Viêm đoán, chỉ sợ còn có thể tiến vào Đấu Linh sớm hơn cả Hổ gia
      vào đại sảnh, Tiêu Viêm tùy ý ăn chút bữa sáng, cùng Huân Nhi ngắn gọn chút chính mình cần phải vào thâm sơn chuyến nữa, mà Huân Nhi sau khi nghe được Tiêu Viêm vừa trở về đến vài ngày lại muốn thâm sơn, liền cảm thấy có chút kinh ngạc, bất quá nhìn thấy sắc mặt Tiêu Viêm trịnh trọng khi , cũng tiện ngăn trở , chỉ nhu thuận gật gật đầu.
      " , cẩn thận chút, Bàn Môn ta trông nom dùm ngươi. " nhìn Tiêu Viêm cơm nước xong liền đứng dậy xuất môn, Huân Nhi ôn nhu cười .
      "Ân, vất vả các ngươi, chuyến này mấy mấy ngày thời gian trở về. " hướng về phía hai người cười gật gật đầu, Tiêu Viêm mở cửa phòng, ánh mặt trời chói mắt làm cho ánh mắt híp lại, chợt khẽ cười tiếng, ung dung bước ra.
      Ra khỏi Bàn Môn, Tiêu Viêm đường trực tiếp chạy ra ngoài Nội Viện, sau khi ra khỏi Nội Viện , mới tìm chỗ hẻo lánh, cho Tử Vân Dực ra, rất nhanh bay lên bầu trời, thân hình hóa thành đạo hắc ảnh, hướng về bên trong thâm sơn cấp tốc bay tới.
      Phi hành bằng Tử Vân Dực, Tiêu Viêm ước chừng bay gần 1h , đánh giá mình tiến nhập trong phạm vi sơn mạch , mới dần dần cho tốc độ chậm lại, tốn mất nửa giờ thời gian mới tìm thấy ngọn núi có rộng vài trượng chậm rãi hạ xuống.
      Ngọn núi dường như là thẳng tắp hướng về phía , nếu phải là dùng cánh , muốn leo lên mà có đấu khí hùng hồn chống đỡ là chuyện có khả năng, hơn nữa nhìn sơn phong bốn phía, còn có vài toà ngọn núi cao đứng sừng sững, vừa vặn đem ngọn núi che lấp bằng những cây đại thụ xanh um.
      Thân hình dừng ở ngọn núi xong Dược Lão liền phiêu đãng ra, nhìn hoàn cảnh bốn phía , cảm giác thỏa mãn gật gật đầu.
      "Trong khi ta luyện chế địa linh đan, ngươi nên rời xa, phải đem thủ pháp luyện chế tinh tế của ta quan sát học tập, tuy rằng lấy luyện dược thuật của ngươi giờ, tùy tiện đặt ở địa phương nào cũng đều có thể được các thế lực lớn truy cầu, nhưng mà cùng so với chân chính luyện dược tông sư, còn có chênh lệch rất lớn. " Dược Lão trịnh trọng với Tiêu Viêm.
      "Vâng. " nghe vậy, Tiêu Viêm vội vàng gật đầu, có thể quan sát được luyện dược tông sư luyện chế đan dược, chính là chỉ có thể ngộ mà ko thể cầu , đối với có chỗ tốt rất lớn .
      "Đương nhiên, nếu ngay lúc đan thành, lúc đó trời có dị tượng, ngươi phải né tránh chút, bằng bị ngộ thương có thể phiền toái . " Dược Lão ngồi xếp bằng tại cỏ, nhắc nhở .
      Tiêu Viêm gật đầu lần nữa.
      "Lấy dược liệu ra . " thở sâu hơi, Dược Lão sắc mặt dần dần ngưng trọng, phân phó .
      Nghe được Dược Lão phân phó, Tiêu Viêm nhanh chóng từ trong nạp giới đem vài loại dược liệu cực kỳ hiếm thấy ra, chỉnh tề đặt ở bãi cỏ trước mặt, nhất thời mùi thơm nồng đậm của thuốc liền bao phủ ra cả ngọn núi , hít sâu hơi, làm người ta cảm thấy vui vẻ thoải mái.
      Ánh mắt chậm rãi từ vài loại dược liệu đất đảo qua, Dược Lão hướng Tiêu Viêm khẽ gật đầu. Giơ tay lên nhất thời chiếc giới chỉ màu đen phong cách cổ xưa liền tự động rớt ra, cuối cùng trôi nổi trước mặt Dược Lão
      Hắc sắc giới chỉ hào quang lóe ra, chợt, pho hắc sắc dược đỉnh cao tới nữa trượng ầm ầm hạ xuống.
      Hắc sắc dược đỉnh, toàn thân đầy hoa văn hỏa diễm kỳ dị, nhìn qua cái , hỏa diễm giống như loại có linh tính, nhúc nhích , tựa như vật còn sống.
      Dược đỉnh vừa xuất , nước miếng Tiêu Viêm liền chảy xuống , năm đó cũng từng thấy qua Dược Lão triệu hoán lần, thế nhưng lúc đó căn bản chỉ là người mới (newbie), đâu bít được cái dược đỉnh này ở luyện dược giới trân quý đến tột cùng như thế nào.
      "Hắc Ma. . . Chậc chậc chậc, Dược đỉnh nổi danh thiên đỉnh bảng , sau này ta cũng có thể lấy cái a. " ánh mắt Tiêu Viêm mê đắm nhìn hắc sắc dược đỉnh, ngữ khí tràn đầy thèm muốn.Mấy cái dược đỉnh sử dụng trước kia so với dược đỉnh "Hắc Ma" này , quả thực chính rác rưởi a.
      Nhìn thấy Tiêu Viêm hai mắt tỏa ánh sáng, Dược Lão dở khóc dở cười lắc lắc đầu, : "Loại dược đỉnh danh liệt thiên đỉnh bảng nào cũng đều có linh tính, hơn nữa “Hắc Ma” cũng có linh hồn ấn ký của ta, ngươi muốn dùng cũng dùng được, chờ ta có thân thể cất chứa linh hồn , liền có thể đem linh hồn ấn ký xóa , đến lúc đó ngươi mới có thể tùy ý sử dụng . "
      Tiêu Viêm hắc hắc cười ngây ngô tiếng.
      "Tốt lắm, phải bắt đầu luyện chế rồi, tiểu tử kia, cũng nên phân tâm nha. " cười cười, khuôn mặt dần dần ngưng trọng, có thể bắt Dược lão đem "Hắc Ma" triệu hồi ra để luyện chế đan dược, đủ để nhìn ra đối với luyện chế lần này rất coi trọng.
      Bàn tay khô héo như ưng trảo hơi hơi thò ra, nhất thời, đoàn sâm bạch hỏa diễm từ trung xuất .
      Sâm bạch hỏa diễm vừa xuất , chung quanh độ ấm liền hạ xuống rất nhanh, nhưng độ ấm mặc dù hạ xuống chậm lại, nhưng ngọn lửa càng bùng cháy thêm mãnh liệt, hoàn toàn trái ngược với cảm giác, có vẻ có chút kỳ dị.
      Bàn tay vung lên, sâm bạch hỏa diễm nháy mắt tràn vào trong dược đỉnh, trong lúc nhất thời hừng hực liệt hỏa từ bên trong đỉnh tóe ra, bốc lên cao!
      Luyện chế lục phẩm địa linh đan. Rốt cục chính thức bắt đầu.
      Nữ Lâm thích bài này.

    5. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 534: Động Tĩnh
      Dịch: Lê.Kiếm (A Kiếm) - Biên: Lê.Kiếm (A Kiếm)
      ngọn núi xanh ngát, sâm bạch hỏa diễm trong rừng cây như như , có chút quỷ dị.
      Dược lão sắc mặt già nua nhìn sâm bạch hỏa diễm cấp tốc bốc lên trong dược đĩnh, bởi vì "Hắc Ma" đỉnh phẩm chất cực kỳ bất phàm, bởi vậy tốc độ nóng lên so với dược đỉnh khác tốt hơn nhiều, nhưng lấy luyện dược thuật cùng trinh độ điều khiển cốt linh lãnh hỏa của dược lão, tự nhiên là để ý đến những công đoạn này, bởi vậy, chỉ sau khi hỏa diễm bốc lên chưa đến thời gian phút, bàn tay già nua của dược lão hướng tới dược liệu mặt đất vung lên, nhất thời, "Địa Tâm Hỏa Chi" trôi nỗi trong trung, cuối cùng trực tiếp vào dược đỉnh.
      Khi "Địa Tâm Hỏa Chi" vừa tiến vào trong dược đỉnh, tuy rằng trong đỉnh hỏa diễm thiêu đốt hừng hực, nhưng vẫn có thể cảm nhận được nhiệt độ của hỏa diễm được dược lão áp chế đến mức lô hỏa thuần thanh, bởi vậy hỏa diễm nhìn như hung mãnh, thế nhưng những dược liệu kia bị cốt tinh lãnh hỏa đốt thành tro tàn, mà trái lại là dần dần khô héo, từng giọt huyết sắc tinh mịn từ trong "Địa Tâm Hỏa Chi" chảy ra, cuối cùng trôi nỗi phía hỏa diễm, ngừng quay tròn cuộn lại với nhau.
      Theo hỏa diễm ngừng thiêu đốt cùng với từng giọt huyết sắc chảy ra, bề mặc hỏa hồng của "Địa Tâm Hỏa Chi" cũng nhanh chóng biến mất, chỉ chốc lát sau, hoàn toàn khô heo biến thành màu đen, lúc này, dược lực tinh thuần chứa bên trong "Địa Tâm Hỏa Chi", bị hỏa diễm bức ra ngoài. Bởi vậy, bản thể của nó cũng hoàn toàn biến thành đống phế liệu còn tác dụng nữa.
      Bàn tay nhàng vung lên, bản thể "Địa Tâm Hỏa Chi" từ trong đỉnh bay ra, cuối cùng rơi xuống mặt cỏ, chỉ trong nháy mắt sau khi rơi xuống, đống hôi sắc tro tàn, theo gió mà phân tán.
      " hổ luyện dược tông sư, thủ pháp tinh luyện bậc này, ta còn xa mới có thể sánh bằng." nhìn tro tàn ở mặt đất, Tiêu Viêm thầm khen tiếng, trước kia tinh luyện dược liệu, cơ bản là trực tiếp đem dược liệu hoàn toàn thiêu rụi, đây phải là vì hỏa diễm hung mãnh, mà có thể là do khả năng khống chế hỏa diễm vẫn chưa đạt đến mức lô hỏa thuần thanh, chỉ có dược lão, trong chốc lát vắt khô hoàn toàn dược lực, lại chế nhiệt độ, ở bên trong dược đỉnh, mới có thể là chân chính khống chế hoàn mỹ.
      đoàn huyết hồng dịch thể ở bên trong dược đỉnh xoay tròn, giống những quả huyết sắc ngọc châu, đỏ như máu, dược lực tinh thuân từ "Địa Tâm Hỏa Chi" vừa mới sơ luyện ra, năng lượng khổng lồ chứa trong đó, làm cho người ta líu lưỡi.
      Trong lúc những dịch thể màu đỏ ngừng ngưng tụ lại, Tiêu Viêm yên lặng ngồi xem luyện chế, nhất thời từng đạo tơ máu nhàng lan rộng ra,trong tơ máu chứa năng lượng cực kỳ mạnh mẽ, từng đạo tơ máu va vào dược đỉnh, truyền ra những tiếng vang như kim thiết va chạm vào nhau.
      Trong lúc từng đạo tơ máu va vào dược đỉnh, cả dược đỉnh cũng hơi run rẩy.
      Tiêu Viêm kinh ngạc nhìn bên trong dược đỉnh tơ máu rậm rạp bắn ra, nhịn được nuốt ngụm nước bọt, hổ là lục phẩm dược liệu, phản kích lại như vậy, chịu đựng kình lực của những tơ máu này, nếu đổi lại là phổ thông dược đỉnh, sợ rằng chịu nỗi vài lần, mà phải nổ tung.
      Lúc những tơ máu này bạo động, vẫn chưa làm ra biến hóa gì lớn, thản nhiên vung tay lên, bên trong dược đỉnh sâm bạch hỏa diễm bổng nhiên mãnh mẽ lên, mà nhưng tơ máu cùng hỏa diễm tiếp xúc, giống như là chấn kinh phải cấp tốc lui bước, cứ như vậy, bị hỏa diễm vây quanh, vốn là những tơ máu rậm rạp chỉ trong vòng hai lần bị áp chế liền quay về bên trong dịch thể, ở trong vòng vây của hỏa diễm, dám tùy ý xông ra nữa.
      "phốc!"
      đoàn sâm bạch hỏa diễm thoát ra, cuối cùng huyền phù đến huyết sắc dịch thể, hỏa diễm bốc lên, tỏa ra nhiệt độ cực kỳ nóng bỏng, trong lúc nhất thời, đoàn huyết sắc dịch thể sôi trào lên, những đám bọt cực ngừng nỗi lên.
      Theo đám bọt khí đó, bổng nhiên, ít hôi sắc yên vụ từ đó bay thẳng ra( nghĩa là đám khói màu đen), trong đều chứa tạp chất, muốn luyện đan dược phẩm chất cao, phải hoàn toàn loại bỏ những tạp chất này, nếu vì có tạp chất pha lẫn, mà dẫn đến khó có thể thành đan.
      Loại bỏ tạp chất của dược liệu bình thường, có thể chỉ cần mười phút đồng hồ mà thôi, thế nhưng đây là "Địa Tâm Hỏa Chi" ràng là thuộc những loại đó, bởi vậy, cho dù là có thêm dị hỏa cốt tinh lãnh hỏa giúp đỡ, muốn thanh trừ tạp chất bên trong nó, cũng phải mất khá lâu, cơ bản phải thiêu đốt đến vài chục phút, mới chịu lần thứ hai phun ra đoàn yên vụ, tạp chất ngoan cố bật này, làm cho Tiêu Viêm có chút táp lưỡi, đây chính là kết quả khống chế của dược lão, nếu đổi lại là , sợ rằng chỉ riêng tinh luyện dược liệu, phải dùng đến ngày đêm thời gian, lục phẩm đan dược, quả nhiên là rất khó luyện chế.
      Thời gian chờ đợi cực kỳ khô khan, thế nhưng Tiêu Viêm vẫn chưa hề phân thần lần, sắp tới ba giờ thời gian, mà ánh mắt vẫn có nhấc ra khỏi dược đỉnh.
      Cùng với ba giờ tu luyện, tạp chất trong huyết sắc dịch thể bị loại bỏ hầu như còn, mà theo tạp chất tiêu thất huyết sắc dịch thể, chỉ trở nên mượt mà, hơn nữa màu sắc cũng trở nên trong suốt ít, nhìn kỹ, có thể thấy trong đó còn bốc lên bọt khí.
      Tinh luyện hoàn tất, dược lão cũng thoáng hài lòng, bấm ngón tay nhàng, đoàn huyết sắc dịch thể liền bị đám sâm bạch hỏa diễm bao vây lại, bay , cuối cùng kể cả hỏa diễm, cũng được quán chú vào trong bình ngọc.
      Nhìn phương pháp bảo toàn của dược lão bất đồng với thường nhân, Tiêu Viêm có chút kinh ngạc, ánh mắt nhìn về phía bình ngọc kia, phát ở nắp bình ngọc, lại có tầng lá mỏng hỏa diễm nhàn nhạt , lập tức ngẩn ra, thoáng trầm ngâm chút, hình như lĩnh ngộ được điều gì.
      "Loại phương pháp bảo tồn này có thể giúp nước thuốc vẫn duy trì nhiệt độ và độ tinh thuần, đồng thời nhiễm phải tạp chất trong khí, thế nhưng muốn thực cần có khả năng điều khiển hỏa diễm rất cao, bình ngọc dễ vỡ, nếu nhiệt độ hơi cao, bình ngọc bị thiêu đốt bạo liệt, trở tay kịp, còn làm cho nước thuốc tinh luyện được hoàn toàn hỏng." Lần thứ hai phất tay, gốc "Thanh Mộc Tiên Đằng" tiến vào trong dược đỉnh, dược lão chậm rãi .
      Khẽ gật đầu, Tiêu Viêm đối với những bí quyết này thầm ghi tạc trong lòng. Tinh luyện "Thanh Mộc Tiên Đằng", dễ dàng chút nào so với "Địa Tâm Hỏa Chi", thậm chí vì nó có ít chất liệu của gỗ, phải dùng hỏa diễm nhẫn nại từ từ thiêu đốt, cho dù là dược lão cũng có chút cảm thấy sợ hãi. Khi đem "Thanh Mộc Tiên Đằng" kia tinh luyện, cũng trải qua nhiều giờ. Tiếp tục tinh luyện, thời gian tiếp tục kéo dài thêm mấy giờ, thời gian lâu như vậy Tiêu Viêm lấy tay lau mồ hôi lạnh, đúng là chỉ có linh hồn lực lượng mạnh mẽ như dược lão mới có thể kiên trì, lấy thực lực tại của , luyện chế nhiều nhất cũng chỉ có thể duy trì liên tục ba giờ, sau đó phải nghĩ ngơi, đợi đấu khí sau khi hồi phục, mới có thể tiếp tục luyện chế.
      Lúc "Thanh Mộc Tiên Đằng" hóa thành đoàn dịch thể xanh biếc tiến vào trong bình ngọc , bóng đêm đẫ bảo phủ cả tòa núi, trong đêm tối, sâm bạch hỏa diễm ở ngọn núi, thoáng có vẻ chói mắt.
      Sau khi tinh luyện hoàn thành "Thanh Mộc Tiên Đằng", dược lão vẫn chưa có chút nào nghĩ ngơi, trực tiếp lần nữa bắt đầu tình luyện, "Long Tu Băng Hỏa Quả"
      Nhìn sắc mặt của dược lão, con mắt Tiêu Viêm có chút mệt mỏi, liền phấn chấn tinh thần. Lần thứ hai vững vàng nhìn chăm chú vào luyện chế, trong lòng ràng, tham quan học tập đẳng cấp luyện đan loại này, đối với có chỗ tốt cực lớn. Nên thể để cơ hội mất
      Thời gian tinh luyện "Long Tu Băng Hỏa Quả", cùng với "Thanh Mộc Tiên Đằng" xấp xỉ nhau, lúc tinh luyện hoàn tất , sắc trời tối đen, sao trời lập lòe, chiếu xuống ánh sáng yếu ớt.
      thể , luyện chế lục phẩm đan dược là loại cuộc sống cực kỳ mệt nhọc. Chỉ riêng tinh luyện dược liệu, cũng làm tiêu hao ngày đêm thời gian, dược lão vẫn như cũ gặp chút nào mệt mỏi, trái lại là Tiêu VIêm vành mắt thoáng có chút thâm đen
      Trong ngày thứ hai, mai lục cấp băng hệ ma hạch, cũng hoàn toàn bị dược lão luyện chế thành đống bột phấn xanh thẳm, mà cũng là thứ đồ hạng nhất, tiêu hao của dược lão hơn mười mấy giờ thời gian, lục cấp ma hạch trình độ phản khán đối với hỏa diễm, hơn xa những phản khán của những dược liệu mấy chục lân, đồng thời bởi vì duyên cớ thuộc tính tương khắc, thậm chí năng lượng thủy hệ nồng nặc thiếu chút nữa lao ra khỏi dược đỉnh, bất quá hoàn hảo dược lão sớm có chuẩn bị, bới vậy mới tạo thành tổn thất gì. Nhưng cứ làm lại nhiều lần như vậy, tự nhiên là tiêu hao số thời gian lớn.
      Tiêu Viêm ở bên, nhìn thấy lục cấp ma hạch cùng với dược lão chống chọi, nhịn được tim có chút đập nhanh. Đây nếu đổi lại là . Chỉ sợ cũng sợ là phải hao tổn ba bốn ngày thời gian, cũng khó mà chế phục được ma hạch a. Thậm chí nếu là số hỏa diễm tầm thường, chừng còn có thể bị năng lượng thủy hệ kia trực tiếp phản phệ.
      Bất quá mặc kệ gian nan như thế nào, tinh luyện rốt cục cũng hoàn thành, trong ngày thứ ba, trải qua cốt tinh lãnh hỏa thiêu đốt ngày đêm, dược liệu và bột phấn ma hạch, rốt cục từ từ yếu bớt tính bài xích, cuối cùng cũng bắt đầu dung hợp. Tuy là dung hợp, thế nhưng tốc độ lại giống như rùa bò, chạm chạp khiến kẻ khác khó có thể chịu được, trong lúc này, lấy định lực Tiêu Viêm, dĩ nhiên nhịn được chợp mắt lần.
      Dung hợp, là công đoạn luyện đan quan trọng số , chỉ cần thoáng sơ xuất nữa điểm, chỗ dược liệu vất vả lắm mới tinh luyện được trông khoảnh khắc đều bị thiêu rụi, cho nên trong lúc này, cho dù là với thực lực của dược lão, cũng dẫm có chút phân thần. Thậm chí lúc Tiêu Viêm len lén chợp mắt, cũng rảnh để ý tới.
      Tuy rằng là hung hiểm vạn phần, bất quá cũng may có dược lão là luyện dược tông sư. Bởi vậy, tình huống xấu nhất, vẫn chưa xuất , trải qua tròn hai ngày dùng hợp, quả đạm sắc đan dược hình thức ban đầu, rốt cục từ trong dược đỉnh chậm rãnh thành hình, trong sát na hình thành hình thức ban đầu này, Tiêu Viêm ràng cảm giác được, năng lượng thiên địa xung quanh bỗng nhiên giao động, tình trạng này, giống như mặt hồ tĩnh lặng bỗng nhiên bị khối cự thạch rơi xuống, tạo ra sóng lớn cuồn cuộn.
      Đối với thiên địa năng lượng ba động từ bên ngoài, dược lão có nữa điểm biến hóa, tâm thần chăm chú tại bên trong đan dược chậm rãi biến hóa, trong thời khắc mấu chốt, cho phép chút phân thần.
      Cùng với thời gian trôi qua, mai đạm sắc đan dược có hình thức ban đầu có chút quy tắc, cũng trở nên từ từ mượt mà, ánh sáng ngọc tỏa ra, giống như quả lam sắc bảo thạch.
      Trong lúc ánh sáng ngọc bạo phát, Tiêu Viêm có chút hoảng sợ phát , vòng tròn có năng lượng chất rung động, lấy dược đỉnh làm trung tâm, cuồn cuộn ngừng hướng về bốn phương tám hướng bạo phát ra, cứ liên miên dứt như vậy, có chút tráng lệ.
      Nuốt ngụm nước bọt, Tiêu VIêm nghĩ tới khi lục phẩm đan dược thành hình dĩ nhiên tạo thành động tĩnh lớn như vậy. Thảo nào dược lão nhất định phải tại thâm sơn luyện chế. Nếu để ở trong nội viện, sợ rằng trong khoảnh khắc hấp dẫn toàn bộ người trong nội viện.
      Ngươi thối lui chút, có động tĩnh lớn hơn nữa, lui về phía sau ! Ánh mắt dược lão chăm chú nhìn vào trong dược đỉnh, trong miệng bỗng nhiên nhắc nhở tiếng.
      Nghe vậy, Tiêu Viêm triệu hồi ra tử vân dực bắn nhanh ra xa, hai cánh rung lên hồi, thân thể ở xa bầu trời.
      Thấy Tiêu Viêm thối lui, dược lão bàn tay kết thành thủ ấn, cúi đầu tiếng quát trong miệng truyền ra, nhất thời, trong dược đỉnh, sâm bạch hỏa diễm đột nhiên phóng to, hầu như đem toàn bộ dược đỉnh bao bọc. Mà ở trong màu sâm bạch kia, quả lam sáng ánh sáng ngọc, càng thêm chói mắt.
      Lam sắc quang điểm co rụt lại phìn to ra, mà theo từng đạo ba động như vậy, từng đạo ba động lượng cấp tốc khuếch tán, từ trung áp xuống, năng lượng này vừa rung động khuếch tán, núi đá cuồn cuộn, liên bị chặn ngang thành từng đoạn, thậm chí còn trực tiếp bị ném , lực phá hoại mạnh mẽ như vậy, Tiêu Viêm nhịn được giật mình cái.
      Lam sắc quang mang co rút càng thêm nhanh, tựa như chuẩn bị xuất cái gì đó, cứ như vậy sau nữa giờ, quang điểm chợt lui tới mức nhất.
      Theo quang điểm cấp tốc thu như vậy, nét mặt dược lão ngưng trọng
      Quang điểm giằng co thu trong vài phút, con ngươi Tiêu Viêm nhìn chằm chằm. Sau cùng, lam quang bạo dũng bao vây cả tòa núi, bạo tạc tiếng sấm sét vang lên, chợt, đường lam sắc quang trụ chừng hai trượng, từ dược đỉnh, bắn ra phía chân trời
      Trợn mắt há mồm nhìn lam sắc quang trụ lên tận trời, Tiêu Viêm khỏi hít sâu hơi, động tĩnh này, cũng lớn quá a, cho dù ở đây cách nội viện rất xa, nhưng cũng sợ có khả năng tránh né ít cảm ứng mạnh mẽ của vài lão quái vật a.
      Mong là hấp dẫn người của nội viện, như vậy rất phiền phức, nuốt ngụm nước bọt, Tiêu Viêm nhìn quang trụ kéo dài trong hư , cười khổ lẩm bẩm .
      Nữ Lâm thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :