Chương 515: Cửu tinh đại đấu sư Dịch: assassin8x - Biên: Dangneo (A Nèo) Lúc này đây Tiêu viêm cảm giác như đứng trong lò lửa, hơn nữa cỗ nhiệt hỏa này lại là từ bên trong nội thể bốc lên tạo thành cơn đau đớn kinh người, khiến cho phải nghiến răng nghiến lợi mà chịu đựng, trong nhất thời mồ hôi lạnh đầy đầu. Cùng lúc đó nước thuốc ngũ sắc bên trong chậu gỗ càng ngày càng sôi trào dữ dội, dùng mắt thường còn có thể mơ hồ thấy từ trong nước thuốc 1 tia năng lượng thực chất cực kỳ bé như có như cấp tốc tiến đến bao phủ làn da Tiêu Viêm, nhưng chỉ trong giây lát rồi tiêu biến mất. Năng lượng cực mạnh dấu trong nước thuốc cho dù Tiêu Viêm đoán trước được phần nào, nhưng hôm nay chân chính tự trải nghiệm vẫn khiến thầm cảm thấy hoảng sợ, dù sao đây cũng là trải qua dược vật điều hòa rồi, nếu là trực tiếp phục dụng bản thân chết như thế nào cũng biết, hổ danh là thiên địa linh vật! Trong cơ thể, luồng năng lượng ngũ sắc dần dần từng chút từng chút trở nên trong suốt quỷ dị, thậm chí Tiêu Viêm có thể thấy luồng ngũ thải đó chảy cuồn cuộn bên trong cốt tủy. Từ bên ngoài luồng năng lượng bên trong nước thuốc cũng ko vì thể nội chứa đầy mà e ngại, vẫn tiếp tục điên cuồng ngừng từ bốn phía xâm nhập cở thể Tiêu Viêm, chỉ cần gặp phải cái gì mặc kệ là cốt cách, kinh mạch, thậm chí tế bào khí quan chờ chút, đều ngoại lệ toàn bộ bị chuyển hóa thành năm màu nhan sắc sặc sỡ. Trong lúc nhất thời , Tiêu Viêm tâm thần tập trung vào trogn cơ thể, cũng chỉ có thể ngơ ngác nhìn ngũ thải phân tán trong cơ thể, trong lòng ai thán tiếng rồi vội vàng củng cố tâm thần, biết rằng bây giờ cũng mới chỉ là bắt đầu. Y như Tiêu Viêm sở liệu, tại thời điểm khi ngũ thải nhan sắc gần như lan tràn đến cả nửa thân thể , bỗng cỗ nhiệt hỏa mãnh liệt bội phần so với lúc trước đột nhiên từ trong vòng kinh mạch, tế bào, cơ thể dần lan tràn mà ra. Trong lúc nhất thời, cả người Tiêu viêm giống như bị đầu nhập vào trong Liệt Hỏa nóng hừng hực vậy, ngọn hỏa diễm kia tựa hồ hận thể đem thân thể đốt thành tro tàn, chút lưu tình phóng thích nhiệt lượng càng ngày càng cao. Cùng với cơn đau bất ngờ xảy ra trong thể nội, Tiêu Viêm ngâm mình chậu gỗ cảm giác tại khoảnh khắc này toàn bộ bên trong cơ thể như biến thành than hồng vậy, sương trắng nhè từ đỉnh đầu thẩm thấu mà ra, thậm chí bên trong làn sương còn ngửi đc mùi thịt cháy khen khét. Bộ mặt lúc này thể biến dạng , nghiến răng nghiến lợi đến nỗi từ khóe miệng trào ra tia đỏ sẫm. Bên ngoài chậu gỗ, yết hầu Dược lão giật giật, song chưởng có chút tự chủ được siết chặt. Nhìn qua lão trông như vẫn bình thường nhưng trong ánh mắt xẹt qua tia lo lắng bất an, lão rất cứng cỏi của Tiêu Viêm nhưng nhìn bộ dáng lần này của hẳn đau đớn của lần tẩy tủy luyện cốt này là khó tưởng tượng. Dược Lão mặc dù biết tẩy tủy luyện cốt là cực kỳ đau đớn, nhưng dù sao cũng chưa bao giờ dùng qua Địa Tâm Thối Thể Nhũ cho nên cũng thể biết chính xác cảm giác lúc này của Tiêu Viêm. Nhưng tại nhìn tình huống của , lão hiểu mình quá coi đau đớn này. Tuy nhiên việc như vậy, lão cũng chỉ có thể thầm cầu nguyện Tiêu Viêm có thể kiên trì tới cùng, còn phương pháp nào khác. Đau, ngoại trừ đau vẫn là đau, thân thể Tiêu viêm lúc này khắp nơi đều truyền tới cảm giác đau nhức, mà đối với ngoại trừ cắn răng chịu đựng có biện pháp nào. Bất quá làm cho có chút vui mừng là có thể cảm giác được trong cơ thể lan tràn nhiệt lượng nóng rực cùng nỗi đau đớn kia , có cỗ năng lượng cường đại tán phát ra từ những chỗ nóng rực đó . phát trải qua nóng rực, trong cơ thể cốt cách, kinh mạch, tế bào, cơ bắp cơ hồ đều sinh ra biến hóa thoát thai hoán cốt kinh người, hiển nhiên quá trình tẩy tủy luyện cốt là thần diệu. "Chịu đựng! " Cắn răng rống lên 1 tiếng. Cứ như thế hồi lâu sau, Tiêu Viêm bỗng nhiên ngạc nhiên nhận ra rằng, trong cơ thể cỗ nhiệt hỏa đau đớn kia tựa hồ tiêu giảm khá nhiều. Có lẽ trải qua thời gian chịu đựng miễn cưỡng có chút lực kháng cự. Lúc này, khi cảm giác dày vò thống khổ dần dần qua, Tiêu Viêm thực lâm vào trạng thái mơ mơ tỉnh tỉnh, như còn cảm giác được cả khái niệm thời gian nữa, duy nhất có thể cảm giác được dưới quá trình nung nóng này, kinh mạch, tế bào, cơ bắp. . . từng chút từng chút trở nên tinh túy và cứng cỏi. Bên trong sơn động, Dược lão hai tay bắt chéo sau lưng, đứng im bên ngoài chậu gỗ nhúc nhích. Từ lúc Tiêu viêm vào chậu gỗ đến nay được ba ngày, vậy mà trong ba ngày này lão thậm chí di động nửa bước, tất cả chú ý của lão đều đặt lên người Tiêu Viêm. “Hưu” , bỗng nhiên đạo thất thải quang mang chợt trong động khẩu, cuối cùng quay tròn chậu gỗ. Thôn Thiên Mãng toàn thân như lửa chợt đến sát Tiêu Viêm, trong ánh mắt lo lắng cực kỳ... - cần lo lắng, trải qua thời điêm hung hiểm nhất, từ lúc này hẳn thuận lợi hơn nhiều. Dược lão vừa cười cười vừa , tầm mắt chuyển dời đến bên trong chậu gỗ, lúc này nước thuốc bên trong trở nên nhạt rất nhiều. Làm như nghe hiểu được lời Dược Lão, Thôn Thiên Mãng hướng về phía lão lưỡi rắn phì phì thò ra thụt vào như để trả lời hay xác nhận gì đó, sau đó ve vẩy cái đuôi bò ra ngoài sơn động, nó cần phải giúp Tiêu Viêm hộ pháp, để cái gì ảnh hưởng đến lúc này. Nhìn thấy Thôn Thiên Mãng bò ra ngoài. Ánh mắt Dược Lão trở lại người Tiêu Viêm, giọng : - Xem ra nhanh thôi. Lúc này bên trong cơ thể Tiên Viêm cảm giác nóng hừng hực tiêu giảm bớt, cứ như vậy theo thời gian cuối cùng lặng yên biến mất. Cùng với biến mất đó, trong trạng thái mơ mơ hồ hồ cũng đột nhiên thanh tỉnh lại, vội vàng tập trung vào trong cơ thể, chợt kinh ngạc phát ngũ thải nhan sắc vốn che kín trong cơ thể hoàn toàn biến mất. Cơ thể, khung xương, kinh mạch đều mơ hồ tản ra ánh sáng nhàn nhạt rất kì dị, nhìn qua giống như bạch ngọc, nhưng cũng tạo cảm giác tựa hồ trong đó dấu lực lượng vô cùng cường đại . Tâm thần thức tỉnh, giống như cái chìa khóa chợt khởi động bộ máy tinh vi vốn nằm yên trong cơ thể. Quá trình thoát thai hoán cốt lần đầu tiên vận chuyển . "Ầm! " Tiếng động trầm thấp khẽ vang lên, Tiêu Viêm kinh ngạc nhận thấy bên trong cơ thể từ mọi phía trào ra năng lượng khổng lồ khiến cho nhất thời thất thần . Trong khi vẫn còn thất thần, từng đạo năng lượng tinh thuần khổng lồ chủ động tràn vào bên trong kinh mạch. Nếu đổi là trước đây, với cường độ năng lượng như vậy ít nhất phải khiến kinh mạc quá tải sinh ra cảm giác đau đớn vậy mà bây giờ kinh mạch thậm chí còn đồng loạt co rụt lại, đem cỗ năng lượng khổng lồ đó nhét hết vào có nửa điểm quá tải khiến có cảm giác đau đớn nào. Cỗ năng lượng này cực kỳ khổng lồ, nhưng lại cực tinh thuần làm người ta cảm thấy kinh dị, thậm chí nó tinh thuần đến độ còn gì để Tiêu Viêm luyện hóa nữa, ngoài ra cỗ năng lượng này lại rất dễ bảo, có nửa điểm chống cự, điều khiển nó cơ hồ giống như điều khiển cánh tay vậy . Luồng năng lượng khổng lồ dọc theo lộ tuyến " Phần Quyết " vận chuyển, sau chu thiên giống như lũ bất ngờ bùng nổ, ầm ầm nổ ngừng vọt vào khi toàn trong đấu tinh . Tại đây loại năng lượng khổng lồ chảy vào bên dưới. Từng quả trứng đấu tinh lớn lấy mắt thường có thể thấy được tốc độ bắt đầu tăng trưởng . Tâm thần mang theo chút kinh ngạc nhìn tốc độ tăng trưởng đấu tinh, Tiêu Viêm có thể cảm giác được ràng trong đó, nơi chứa đựng đấu khí dần trở mình bành trướng. Dựa theo tốc độ này đột phá đến Cửu Tinh Đại Đấu Sư dường như là việc dễ như trở bàn tay . "Ầm! " Cùng với việc đạo năng lượng chảy vào biết mệt mỏi, tiếng động rất vang lên. Tiêu Viêm phát đấu tinh vốn đến cực hạn bỗng xuất phạm vi cực kỳ khổng lồ, mà ở nơi tiếng vang kỳ dị xuất , từng quả trứng đấu tinh lớn trong giây lát bành trướng cho tới khi đạt kích thước bằng đầu nắm tay mới ngưng lại, hơn nữa cường quang ngọc ngà ngừng ra chiếu sáng khí toàn giống như ban ngày. Cảm thụ được trong cơ thể đủ loại biến hóa, Tiêu Viêm hít sâu hơi, ràng trong nhất thời muốn đột phá bát tinh , thực trở thành gã Cửu Tinh Đại Đấu Sư! Chỉ cần lại tiếp tục tiến thêm bước, liền có thể vào cấp bậc Đấu Linh! . Bởi vì cấp bậc đấu tinh đột nhiên bành trướng. Tiêu Viêm nhận thấy bên trong đấu tinh cảm giác đầy đủ ban đầu lần nữa trở nên trống rỗng, tinh thần lập tức tập trung vận chuyển năng lượng tinh thuần bên trong kinh mạch vào trong đấu tinh. Nhưng lúc sau đấu tinh lại giống như trước, xuất cảm giác trống rỗng như cái vực sâu thấy đáy, từng đạo năng lượng quán nhập giống như đá chìm đáy biển vẫn chưa làm cho Tiêu Viêm cảm giác quá mức ràng . "Đại Đấu Sư cùng Đấu Linh quả nhiên chênh lệch quá nhiều, xem ra muốn ngay lập tức đột phá đến Đấu Linh là có khả năng." Trong lòng vụt qua ý niệm này, Tiêu Viêm tiếc hận thở dài hơi, vừa muốn thu công trở ra, lại đột nhiên phát cỗ hấp lực tự động từ đấu tinh bên trong bạo dũng mà ra, mà theo hấp lực bùng nổ, nhất thời, cỗ năng lượng cực kỳ mạnh mẽ, lại lần nữa từ ngoại giới tràn vào trong cơ thể. Bởi vì ngoài thân năng lượng bàng bạc bên trong nước thuốc vẫn còn, bởi vậy hấp lực bên trong cơ thể vừa mới bùng nổ cỗ năng lượng cường đại liền theo làn da chui vào thân thể . Cuối cùng thèm quan tâm đến khống chế của Tiêu Viêm, trực tiếp vọt vào kinh mạch, trải qua vòng vận chuyển, cuối cùng liền mãnh liệt vọt vào bên trong đấu tinh. Trợn mắt há mồm nhìn cơ thể hoàn toàn thoát ly khống chế của mình, đến cả nửa ngày sau Tiêu Viêm cắn chặt răng hung tợn : - Ngươi muốn hút, cho ngươi hút đủ! Có bản lĩnh trực tiếp hút đến đột phá tới Đấu Linh xem! xong cũng thuận nước đẩy thuyền thúc giục Phần Quyết công pháp vận chuyển, theo công pháp vận chuyển năng lượng bị hút vào lại càng trở nên điên cuồng…
Chương 516: Tiến nhập Đấu Linh Dịch: assassin8x - Biên: Dangneo (A Nèo) Bên trong sơn động, mắt nhìn thấy nước thuốc trong chậu gỗ bỗng cấp tốc xoay tròn, với bản lãnh của mình Dược Lão tự nhiên có thể ràng cảm ứng được hấp lực điên cuồng từ cơ thể Tiêu Viêm, điều này khiến lão cảm thấy kinh ngạc, nhíu mày thấp giọng lẩm bẩm: - Tiểu gia hỏa này, muốn nhất cử đột phá Đại Đấu Sư sao? Mượn dùng cái khí thế như trẻ che này ra là cơ hội tồi, nhưng tấn giai Đấu Linh lại cần dùng nguồn năng lượng cực kỳ khổng lồ mới được…. Trong chậu gỗ, nước thuốc vẫn tiếp tục cấp tốc xoay tròn, theo dòng chuyển động đó, cỗ năng lượng tinh thuần ngừng từ nước thuốc cuồn cuộn thẩm thấu vào cơ thể Tiêu Viêm. Dần dần nước thuốc vốn có năm màu sặc sỡ cũng từ từ phai nhạt dần, mà dựa vào tốc độ phai nhạt này, chỉ sợ bao lâu nữa năng lượng khổng lồ bên trong nước bị Tiêu Viêm hấp thu hết sạch. Lúc này tuy năng lượng trong nước thuốc bị hấp thu gần hết nhưng hấp lực mạnh mẽ trong cơ thể Tiêu Viêm vẫn có chiều hướng suy giảm, cuối cùng năng lượng trong thiên địa xung quanh cũng mạnh mẽ bị hấp thu. ràng nguồn năng lượng trong thiên địa khí xung quanh loãng hơn nguồn năng lượng bên trong nước thuốc rất nhiều nhưng bù lại nó lại là nguồn cung cấp bất tận ngừng, bởi vậy hai nguồn năng lượng hùng hồn phân biệt cùng lúc ào ạt tràn vào cái cơ thể tựa như động đáy kia. Nhưng nguồn năng lượng cần để tấn giai Đấu Linh là cực lớn, đến nỗi người muốn đột phá thường thường phải trải qua thời gian dài tích lũy. Vậy mà hôm nay Tiêu Viêm trong lúc tinh thần hưng phấn thậm chí còn muốn liên tiếp thăng hai cấp khiến cho nhu cầu hấp thu năng lượng của lại càng kinh khủng, bởi vậy mặc cho tốc độ hấp thu năng lượng cực kỳ nhanh chóng thời của , đấu tinh cỡ quyền đầu vẫn có nửa phần cảm giác đầy đủ, có chăng chỉ là càng sáng bóng rạng rỡ hơn mà thôi. Theo thời gian dần trôi, Tiêu Viêm dù mới thăng cấp cũng bắt đầu cảm thấy mệt mỏi, đặc biệt tia năng lượng tinh thuần cuối cùng bên trong nước thuốc cũng bị hấp thu. Mất nguồn cung cấp năng lượng khổng lồ từ nước thuốc chống đõ, chỉ dựa vào hấp thu thiên địa linh khí bên ngoài thể cung cấp đủ nhu cầu cắn nuốt của đấu tinh, bởi vậy năng lượng hùng hậu trong cơ thể Tiêu Viêm dần dần có dấu hiệu suy yếu… Tại thời điểm tấn giai, điều kiêng kị nhất là giữa chừng năng lượng cung cấp đủ bởi nó trực tiếp làm quá trình tấn giai thất bại. Bất quá vào trạng thái Tiêu Viêm vào lúc này cũng còn phương pháp nào khác ngoài cắn răng tiếp tục vận chuyển công pháp, tiếp tục hấp thu thiên địa linh khí được thêm chút nào hay chút nấy. Nhưng thiên địa linh khí sau khi trải qua quá trình luyện hóa trong cơ thể hấp thu được chỉ là lượng rất , đối với quá trình tấn giai giờ phút này nghi ngờ giống như muối bỏ biển vậy. Trong sơn động, Dược Lão nhìn nước thuốc năm màu sặc sỡ hoàn toàn chuyển thành trong suốt, lại tiếp tục lo lắng liếc nhìn Tiêu Viêm, đoạn lão trầm ngâm lúc, bàn tay chợt chớp lên lần nữa lấy ra Địa Tâm Thối Thể Nhũ , cẩn thận trích giọt chất lỏng màu phỉ thúy vào trong chậu gỗ . Ngay khi giọt Địa Tâm Thối Thể Nhũ vào, nước hồ vốn trong suốt lập tức chuyển thành màu phỉ thúy nồng đậm. Cùng với sương khói tỏa ra lượn lờ xung quanh chậu gỗ, nguồn năng lượng tinh thuần lần nữa tràn ngập trong nước thuốc. Đột nhiên được bổ xung thêm giọt Địa Tâm Thối Thể Nhũ đối với Tiêu Viêm lúc này nghi ngờ giống như đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi, ăn mày bắt được nắm xôi vậy, năng lượng điên cuồng tràn vào rốt cục tiêu trừ trạng thái mệt mỏi uể oải trong cơ thể . Năng lượng tinh thuần cuồn cuộn ngừng tràn vào cơ thể , vận chuyển trong kinh mạch rồi cuối cùng tiến nhập vào đấu tinh. Giọt Địa Tâm Thối Thể Nhũ này vẫn chưa trải qua quá trình trung hòa cùng dược vật bởi vậy chứa năng lượng cực kỳ bá đạo, bất quá cơ thể Tiêu Viêm trải qua quá trình tẩy tủy luyện cốt lúc trước trở nên cường hãn hơn nhiều cho nên khi hấp thu nguồn năng lượng bá đạo đó chỉ mơ hồ cảm giác đau đớn mà thôi, chẳng thấm vào đâu so với cảm giác nóng rực thiêu đốt nội thể lúc trước! Giọt Địa Tâm Thối Thể Nhũ mang đến nguồn năng lượng cực lớn nhưng quá trình tấn giai cần lượng năng lượng đáng sợ, thậm chí có thể là quỷ dị. Muốn vượt qua bức tường ngăn cản này cần năng lượng cơ hồ bằng với tổng năng lượng cần để tiến giai ở các cấp bậc trước, bởi vậy cho dù giọt "Địa Tâm Thối Thể Nhũ" này chứa nguồn năng lượng hùng hậu nhưng trải qua giờ điên cuồng hấp thu, nước thuốc bên trong chậu gỗ vốn đậm màu phỉ thúy lại lần nữa bắt đầu nhạt dần. Khẽ nheo mắt soi vào nước thuốc trong chậu gỗ, Dược Lão bất đắc dĩ lắc đầu, dựa vào hơi thở của Tiêu Viêm cẩn thận suy tính tình trạng của , rốt cục mang tia chần chờ lại lần nữa trích vào trong chậu gỗ hai giọt Địa Tâm Thối Thể Nhũ. Muốn đột phá Đấu Linh, thường nhân đều phải tích lũy rất lâu, mất vài năm là bình thường, có thể thấy bức tường ngăn cản này cần nguồn năng lượng lớn thế nào. Lần này nếu phải có thiên địa linh vật Địa Tâm Thối Thể Nhũ, Tiêu Viêm nhiều lắm cũng chỉ có thể đột phá đến Cửu Tinh Đại Đấu Sư là cực hạn, muốn nhất cử đột phá Đấu Linh là nằm si mộng, bất quá thể quả có phúc, Địa Tâm Thối Thể Nhũ vốn cực kỳ hiếm gặp lại vừa vặn ở trong tay . Mỗi giọt Địa Tâm Thối Thể Nhũ đều chứa năng lượng kinh người mà để tích lũy được như vậy, thường nhân chỉ sợ phải dành đến nửa năm là ít. Lúc trước tuyệt đại bộ phận năng lượng trong mười giọt Địa Tâm Thối Thể Nhũ đều dùng để rèn luyện cơ thể Tiêu Viêm, còn thừa lại để hấp thu có chăng cũng chỉ là hai thành, cộng với giọt Địa Tâm Thối Thể Nhũ chưa qua điều phối dược liệu trực tiếp vào lúc trước dù có bị hấp thu hoàn toàn cũng chẳng thể cung cấp đủ năng lượng cho quá trình tấn cấp của Tiêu Viêm, nhưng với hai giọt Địa Tâm Thối Thể Nhũ Dược Lão vừa mới lần nữa trích vào chậu nước thuốc, rốt cục cũng miễn cưỡng cung cấp đủ năng lượng cho , nước thuốc lần nữa trở lại màu xanh biếc quỷ dị. Tâm thần Tiêu Viêm lúc này lập tức tập trung ngừng chỉ huy năng lượng theo lộ tuyến "Phần quyết" công pháp vận chuyển, luồng năng lượng cuồn cuộn giống như xe cộ gầm rú phóng đường cao tốc, cuối cùng vọt vào trong đấu tinh. Sâu trong động khẩu, thời điểm này mặc dù quá trình tấn cấp của Tiêu Viêm cần lượng năng lượng khổng lồ đến bất khả tư nghị, nhưng với trợ giúp của ba giọt Địa Tâm Thối Thể Nhũ mọi việc có vẻ dần dần tiến triển theo chiều hướng thuận lợi! Ngay khi nước thuốc trong mộc bàn lần nữa chuyển từ màu phỉ thúy thành trong suốt, hấp lực trong cơ thể Tiêu Viêm cũng đột ngột tiêu thất. Thân thể Tiêu Viêm run lên nhè , cả người ba vạn sáu ngàn lỗ chân lông chậm rãi co rút vào, đem năng lượng nhốt kín trong cơ thể, để tiêu tán năng lượng ra ngoài. Trong khí toàn, đấu tinh kích cỡ quyền đầu giống như viên ngọc kỳ diệu tản mát ra ánh sáng ấm áp, chiếu rọi lên toàn bộ vòng xoáy khí. Bên trong kinh mạch, tia năng lượng cuối cùng cũng hoàn thành vòng lưu chuyển, xuôi theo vòng xoáy khí quán nhập vào trong đấu tinh. "Ông! " Ngay khi cỗ năng lượng cuối cùng đó quán nhập thành công, mảnh đấu tinh cỡ quyền đầu hình thoi đột nhiên run lên nhè , tiếng vang ông ông trầm thấp truyền ra, vang vẳng bên trong vòng xoáy khí dứt. "Phanh, phanh. . . " thanh rất nhưng có tiết tấu ràng, nếu tinh tế cảm nhận, tiết tấu kỳ dị đó dường như hòa nhịp cùng nhịp đập trái tim. Theo tiết tấu thanh vang lên, quang mang tỏa ra từ đấu tinh hình thoi bỗng trở nên yếu ớt. Tiêu Viêm kinh ngạc phát đấu tinh lúc trước vốn có chút bất định giờ dần dần định hình, càng lúc càng trở nên mượt mà giống như ngọc. Cùng với định hình đó đấu tinh lúc này nhìn giống như biển cả rộng lớn, chỉ là phía biển rộng lớn đó có thêm chín cái mũi dài nhọn. Biển đấu tinh này phả ra quang mang chập chờn lúc mạnh lúc yếu, mà theo hào quang mạnh yếu kia, thanh mang tiết tấu kỳ dị giống tiết tấu của trái tim lại lần nữa quỷ dị vang lên, liền giống như bản thân biển đấu tinh này có trái tim mang lại cho nó sức sống vậy! Khi đấu tinh hình thoi hoàn toàn chuyển hóa thành biển đấu tinh, quang mang nó tỏa ra càng lúc càng nồng đậm, thanh giống như nhịp đập trái tim quỷ dị nọ cũng đồng thời trở nên mau lẹ… "Bang bang. . . " Thanh trầm thấp nặng nề đó chậm rãi tăng nhịp độ, cuối cùng hoàn toàn hòa nhịp với nhịp đập của bản thể trái tim Tiêu Viêm. Ngay khi hai loại nhịp đập đó hoàn toàn hòa làm , vòng xoáy khí trong biển đấu tinh đột nhiên run lên, cỗ năng lượng cực kỳ mạnh mẽ gợn sóng từ giữa khuếch tán mà ra!. Năng lượng gợn sóng hề gặp phải chướng ngại, nhanh chóng xuyên qua khí toàn, kinh mạch, khung xương, cuối cùng xuyên qua da tay, chợt đột nhiên bùng nổ! Bên trong sơn động, Tiêu Viêm ngồi xếp bằng chậu gỗ đột nhiên mở bừng đôi mắt, khí tức sắc bén như thực chất theo đôi mắt bắn ra, cỗ hơi thở hùng hồn cũng từ trong cơ thể mạnh mẽ lan tràn ra. Tiêu Viêm chợt ngẩng đầu thét vang, thanh khiếu mang theo đấu khí hùng hồn như sấm sét gào thét trong sơn động vậy! Ầm! Trong lúc thanh khiếu vang lên, năng lượng gợn sóng vẫn mạnh mẽ phá thể mà ra, hơi nước bốc lên tán loạn. Tiêu Viêm vốn ngồi trong chậu gỗ nhưng khi cỗ năng lượng trào ra từ cơ thể , chậu gỗ trong khoảng khắc liền tan thành vụn gỗ, chưa dừng lại ở đó, cỗ năng lượng bạo phát ra cả sơn động, trong nhất thời sơn động vang lên từng trận nổ vang, từng vết rạn nứt bề mặt đất đá lan tràn, cuối cùng bao phủ cả sơn động! Thanh khiếu qua , bên trong sơn động chỉ còn lại mảnh hỗn độn. Hơi nước dần dần hạ xuống, theo đó ra đạo hắc ảnh quỷ mị vẫn ngang nhiên đứng giữa đống hỗn độn đó, khuôn mặt thanh tú lên vẻ mừng rỡ khó có thể che giấu. - Thành công sao?
Chương 517: Trở về nội viện Dịch: big_crazy - Biên: Dangneo (A Nèo) Đỉnh núi, đạo bóng người như thiểm điện chợt chuyển động, lôi điện nhàn nhạt dưới chân bóng người như như . Trong tay, 1 thanh hắc thước cực lớn mang theo áp súc cực đại ngừng huy động. Mặc dù hắc thước cực kỳ khổng lồ nhưng trong tay bóng người lại tựa như 1 thanh trường kiếm vậy. Khi múa nó, bá đạo chứ bên trong, tuy nhiên thiếu chút tinh diệu. “xuy!” Thân hắc thước to lớn bỗng nhiên bổ xuống, kình phong bén nhọn xé gió, thanh mang nhàn nhạt xuất giống như 1 ngọn lửa màu xanh làm cho gian xung quanh có cảm giác nóng cháy. Hắc thước bổ xuống, cuối cùng mang theo kình khí vô cùng mãnh liệt, hung hăng bổ lên tảng đá phía trước, khi chúng va chạm nhau, thanh vỡ vụn ầm ầm vang lên, tảng đá cứng rắn dưới đầu thước chứa kình khí mạnh mẽ kia chợt "cạch" tiếng, liền hoàn toàn chấn vỡ, vô số đá vụn bay đầy trời, vẻn vẹn chỉ lát sau, tảng đá cao cỡ nửa người liền bị đánh chìm gần hết xuống đất. “Vù” Hai tay vẫn duy trì tư thế bổ xuống của Trọng thước , khuôn mặt Tiêu Viêm thoáng hồng nhuận, hít sâu 1 hơi, nét hồng nhuận mặt dần giảm . Hơi thở lại lần nữa trở về vững vàng, theo hơi thở khôi phục, chỉ thấy cánh tay gân xanh cũng lặng yên chìm xuống, lực lượng mạnh mẻ chậm rãi giảm , cho đến cuối cùng tiêu tán hết. Thu hồi Trọng thước, điện mang màu bạc tại bàn chân Tiêu Viêm cũng là tùy ý tiêu tán, hơi hơi xoay xoay đầu. Thân thể vặn , xương cốt bên trong chợt xuất tiếng răng rắc, khỏi thỏa mãn cười tiếng. Ngày đó tẩy tủy luyện cốt cơ hồ làm cho lực lượng Tiêu Viêm tăng vọt hơn gấp vài lần, hơn nữa xương cốt, cơ bắp đều cứng cỏi cực kỳ, thậm chí là trong lúc cơ thể hơi khẽ động, Tiêu Viêm đều là có thể cảm nhận được cỗ lực lượng mạnh mẻ núp dưới da thịt, mơ hồ chờ phân phó để rồi nhanh chóng trào dâng ra. Tẩy tủy luyện cốt chỉ có làm cho lực lượng cơ thể Tiêu Viêm so với trước kia mạnh hơn gấp đôi nhiều, hơn nữa lại nhanh nhẹn. thần kinh phản ánh đều là so với trước kia mau lẹ và mẫn cảm rất nhiều, còn nữa, hơn nữa giờ đột phá đến Đấu Linh cấp bậc, Tiêu Viêm lại có thể cảm nhận được trong cơ thể kia gần như thoát thai hoán cốt loại biến hóa Đổi lại trước kia, Tiêu Viêm thi triển "Tam Thiên Lôi Động ", nhiều nhất chỉ có thể kiên trì trong vòng 10 phút, giờ bởi vì tấn giai, trong cơ thể chứa đựng đấu khí tăng trưởng diện rộng, ước chừng có thể đem thời gian kéo dài hơn năm lần. Từ điểm này đủ để nhìn ra chênh lệch của Đại Đâu Sư và Đấu Linh - Cảm giác Đấu Linh tồi chứ? Thân thể Dược Lão trôi nổi giữa trung, nhìn vẻ mặt hưng phấn của Tiêu Viêm, cười . - Quả nhiên là hai cấp bậc bất đồng, trong lúc này chênh lệch là quá mức lớn. Tiêu Viêm dùng sức gật gật đầu. trước kia nếu có được "Phật Nộ Hỏa Liên" cho đến kỳ dị của Thanh Liên Địa Tâm Hỏa, bằng vào thực lực Đại Đấu Sư, đừng muốn chiến thắng 3 tinh Đấu Linh. Mà ngay cả người mới vào Đấu Linh chỉ sợ là đều bị thu thập dễ dàng. giờ tự thử nghiệm cường hãn của Đấu Linh, khiến ngay cả Tiêu Viêm cũng khỏi sợ hãi với lực lượng của mình trước kia, vì khiêu chiến vượt cấp lúc trước mà bội phục . "Hôm nay tiến vào Đấu Linh, bằng vào kỳ diệu của công pháp Phần Quyết, sợ là có thể cùng nhị tinh thậm chí tam tinh Đấu Linh trước mặt đối chiến. Mà nếu tiếp tục thi triển ra 'Thiên Hỏa Thiên Huyền Biến', có lẽ có thể cùng loại cấp bậc như Bạch Trình chống đỡ. như thế thực lực của ta có đủ tư cách chen vào trong cường bảng rồi." Nắm tay lúc này nhanh chóng buông lỏng. Cảm giác lực lượng cường hãn của thân thể khiến khóe miệng Tiêu Viêm khỏi nhếch lên. vào trong Nội Viện chưa tới nửa năm mà có thể chen vào cường bảng, thành tựu loại này đủ để làm Tiêu Viêm kiêu ngạo. Dù sao, tại Nội Viện này phương diện thiên phú tu luyện đều được bên ngoài xưng là thiên tài hơn người. Tại địa phương này muốn đứng kẻ khác khó khăn cực kỳ lớn. Dùng sức uốn thẳng lưng chút, Tiêu Viêm tiến lên bước, cao nhìn xuống khu rừng mờ mịt kia, sau lúc lâu bỗng nhiên nhíu nhíu mày, : "Tại trong núi sâu này đệ tử tu luyện cũng hơn hai tháng, đến lúc trở về Nội Viện rồi. Theo lời Lâm Diễm “giải đấu cường bảng” có lẽ cũng nhanh bắt đầu. chỉ cần xếp vào 10 vị trí đầu tiên liền có tư cách tiến vào Thiên Phần Luyện Khí tháp mấy tầng dưới. hiểu vì sao đệ tử cảm thấy được cái gọi là “căn nguyên tâm hỏa” cùng với Vẫn Lạc Tâm Viêm có chút quan hệ. - Thiên Phần Luyện Khí tháp kia đích xác có chút thần bí. Bên trong, cho là lấy cường độ linh hồn khuếch tán của ta vậy mà thầm dò xét cũng hiệu quả. Mặc dù thể dò xét đối với ngươi nhưng vẫn như cũ có thể cảm ứng được mấy tầng dưới có ít cường giả thủ hộ, mạnh mẽ xông vào mà cho dù là Đấu Tông cường giả chỉ sợ cũng phải thất bại trong gang tấc. Chúng ta đối với Vẫn Lạc Tâm Viêm bên trong tháp hiểu biết sâu tình huống bên trong, Nếu có thể xâm nhập vào tầng dưới chót, có thể bên trong có 1 ít tin tức về Vẫn Lạc Tâm Viêm. Dược Lão trầm ngâm . Khẽ thở dài tiếng, Tiêu Viêm buồn rầu xoa huyệt Thái Dương, thầm : - là phiền toái. Nhìn thấy vẻ mặt đau khổ của Tiêu Viêm, Dược Lão cũng đành phải bất đắc dĩ lắc đầu, : - Điều này cũng có biện pháp, Già Nam Học Viện tại Đấu Khí đại lục danh vọng cực kỳ hiển hách, thậm chí ngay cả ít thế lực nhất lưu cũng quá mức đắc tội bọn họ, đừng tại ta chỉ gần là linh hồn trạng thái, cho dù là năm đó ở vào thời kì toàn thịnh, muốn đến cướp đoạt cái gì đó của Già Nam Học Viện cũng phải tính toán cực kỳ cẩn thận. Tiêu Viêm cười khổ gật đầu, hao hết thiên tân vạn khổ để vào Già Nam Học Viện này, chính là vì "Vẫn Lạc Tâm Viêm ", cho nên , Tiêu Viêm đối với thứ này coi như nằm trong tình thế bắt buộc, cho dù cuối cùng đắc tội Già Nam Học Viện, chỉ sợ cũng để ý. Muốn trở thành cường giả chân chính, "Phần Quyết" tiến hóa có tác dụng trọng yếu, mà muốn khiến cho "Phần Quyết" tiến hóa, Dị Hỏa tuyệt đối thể khuyết thiếu điểm nào! Ánh mắt Tiêu Viêm chuyển hướng Nam, nơi đó là vị trí Thiên Phần Luyện Khí tháp của Nội Viện. lúc lâu mới dời , khẽ thở dài hơi, bả vai lắc , Tử Vân Dực chợt ra. Hai cánh khẽ động, thân hình liền hóa thành đạo bóng đen, cấp tốc hướng ra ngoài khu vực núi non vút . Trong chớp mắt, liền hóa thành chấm đen biến mất ở tại phía chân trời . Từ bên trong núi non trở lại Nội Viện, ước chừng tiêu phí ba ngày của Tiêu Viêm. Thời gian phi hành dài như vậy, nếu như Tiêu Viêm chưa tiến vào Đấu Linh. Chỉ sợ cũng khó có thể hơi đạt mục đích. Lúc khoảng cách Nội Viện còn có mấy trăm mét, Tiêu Viêm cũng là cẩn thận thu hồi Tử Vân Dực. Thân hình dừng ở chỗ bên trong rừng rậm, nhìn bốn bề vắng lặng , lúc này mới yên tâm mà tiến về phía Nội Viện. Bằng vào huy chương Nội Viện ngực, Tiêu Viêm hề gặp trở ngại khi tiến nhập vào Nội Viện, dần dần bóng dáng người đường nhiều thêm, lúc đó mới thả lỏng thở ra 1 hơi. Trong hai tháng , ngoại trừ mấy người Lâm Tu Nhai Tiêu Viêm hề gặp qua bất cứ ai. Tiến nhập Nội Viện, tâm tình căng thẳng của Tiêu Viêm cũng lặng yên hơn rất nhiều, bước chân trở nên chậm lại, nện bước nhàng chậm rãi bước vào khu vực tân sinh - Bàn Môn Bởi vì lưng vẫn chưa đeo Đại Hắc thước, bởi vậy dọc theo đường vẫn chưa có người nào nhận ra "Nội Viện đệ nhất Luyện Dược Sư " này, cho nên trải qua nửa giờ bộ, hề trở ngại gần tiến vào khu vực tân sinh. Càng tiến gần khu vực tân sinh, chân mày Tiêu Viêm cũng là hơi hơi nhíu lại. Bình thường khu vực này cũng đều có thành viên của Bàn Môn thành thủ vệ, mà giờ lại có ai cả. . . Cước bộ vào tân sinh, con đường trống rỗng làm cho Tiêu Viêm nhăn mày lại. Vốn cước bộ nhàng chợt nhanh hơn rất nhiều. - A Thái! Gần tới Bàn Môn, Tiêu Viêm rốt cục gặp được đoàn nhân ảnh vội vàng từ phía trước, sau khi nhìn thấy mặt mũi đầu lĩnh của đám người, Tiêu Viêm lập tức hô. Nghe được tiếng hô quen thuộc này, vốn vẻ mặt vội vã, đám người đầu tiên là ngẩn ra, Ngay sau đó đầu lĩnh A Thái lên vẻ mừng như điên, ngẩng đầu nhìn nhân ảnh mặc hắc bào phía xa xa, sung sướng : - Đầu lĩnh? Ngài trở lại? - Đầu lĩnh! đầu lĩnh trở lại! Phía sau A Thái. đám người nhìn thấy khuôn mặt Tiêu Viêm khỏi hoan hô lên. - Huân Nhi các nàng ở đâu? Ánh mắt đảo qua khuôn mặt đám người A Thái, mơ hồ bên trong phát chút lửa giận, sắc mặt Tiêu Viêm hơi trầm xuống, ngân quang dưới chân chợt lóe, thân hình liền đột nhiên xuất tại mấy chục mét ở trước mặt A Thái, trầm giọng . - Thi đấu thể thao tràng? Phát sinh chuyện gì? Tiêu Viêm đôi mắt híp lại, hỏi. - Mẹ nó, còn phải Bạch Bang cái đám vương bát đản kia sao. Nhắc tới chuyện này, khuôn mặt đám người A Thái liền đột nhiên lộ ra lửa giận: - Hôm nay buổi sáng Hổ Gia học tỉ dẫn dắt thành viên của Bàn Môn vào Thiên Phần Luyện Khí tháp tu luyện, vốn tìm được 1 vị trí tốt lắm, hơn nữa còn ở trong đó tu luyện khoảng thời gian. ngờ người của Bạch Bang bỗng nhiên mạnh mẽ đẩy cửa. Ỷ vào người đông thế mạnh sinh chúng ta, đuổi Bàn Môn chúng ta ra ngoài, Hổ Gia học tỉ cùng bọn họ tranh chấp, đối diện vài tên vương bát đản lời vũ nhục, Hổ Gia học tỉ nhịn được, liền cùng bọn họ động thủ, nhưng ai biết đối phương có những hai gã Đấu Linh cường giả trong đám, Hổ Gia học tỉ mặc dù nén giận đánh cho bị thương tên, nhưng mà bản thân cũng trúng chưởng của đối phương, bị thương . - Sau khi huynh đệ Bàn Môn đem Hổ Gia học tỉ quay lại, Ngô Hạo học trưởng nghe xong việc này lập tức giận dữ, trực tiếp chạy về phía Bạch Bang, theo các huynh đệ trở về tiếp đó Ngô Hạo học trưởng hạ khiêu chiến thư với Bạch Trình. tại Huân Nhi học tỷ các nàng dẫn theo toàn bộ người chạy tới thi đấu thể thao tràng. - Đầu lĩnh, mấy tên hỗn đản Bạch Bang bên kia càng ngày càng kiêu ngạo, ỷ vào chúng ta có Đấu Linh cường giả, ba lần bốn lượt tìm đến phá quấy! - Đầu lĩnh, lần này nhất định phải cùng bọn họ liều mạng! thể nhịn nữa ! Phía sau A Thái, đám thành viên Bàn Môn trước mắt lửa giận lớn tiếng , hiển nhiên đối với khiêu khích của Bạch Bang, bọn họ nhận nhịn đến cực hạn rồi. Bàn tay Tiêu Viêm khẽ nắm chặt, tất cả tức giận, mắng chửi đều đình chỉ lại, từng đạo ánh mắt mang theo chờ đợi nhìn . Khuôn mặt trầm, hung quang nhàn nhạt lộ ra, khóe miệng Tiêu Viêm nhướng lên, thoáng cái xoay người, thanh lạnh lùng : - !
Chương 518: Lên sàn đấu Dịch: kennedyhong - Biên: Tiền Như Mạng Thi đấu tràng, khu vực nóng bỏng nhất trong nội viện, có thể , khu vực có chút máu tanh này cùng với hoàn cảnh chung của học viện là hai tồn tại hoàn toàn trái ngược nhau. Nhưng cùng tồn tại trong nội viện lại hề xảy ra mâu thuẫn gì. Điều này thể nhắc đến quyết sách sáng suốt của nội viện. Và cũng chính nhờ có Thi đấu tràng này mà những học viên được nội viện đào tạo ra khác với học viên của những học viện khác là chỉ biết được bề nổi của chiến đấu, khi lâm vào cuộc chiến sinh tử tàn khốc nhũn cả chân ra. Vì lý do được bao bọc quanh địa vực hỗn loạn nhất đại lục, nên loại đệ tử có kinh nghiệm huyết chiến khi rơi vào trong Hắc Giác Vực, e rằng chỉ có kết cục dữ nhiều lành ít. Về điểm này, Già Nam học viện, hàng năm đều phát sinh ít xung đột với Hắc Giác Vực, đương nhiên ràng nhất. Trong Thi đấu tràng, lấy "Hỏa Năng" hậu hĩnh làm tiền đề, mỗi ngày đều có vô số học viên phấn đấu vì nó. Mặc dù đa số người muốn từ trong chiến đấu đạt được khoái cảm và đột phá nhưng nếu có thể có thêm phần thưởng, ngoài việc gia tăng kinh nghiệm chiến đấu lại khiến cho mỗi con người đều cảm thấy cực kỳ hưng phấn. Mỗi ngày ở Thi đấu tràng cơ hồ đều có thể dùng từ “biển người tấp nập” để hình dung. Những tiếng la rống, tiếng hô hoán cũng có thể nghe được ràng dù là đứng bên ngoài cả trăm mét. Thi đấu tràng ngày hôm nay cũng ngoài dự tính, bị vô sô bóng người chật ních. Phóng tầm mắt mà nhìn cũng chỉ thấy toàn đầu người đông nghìn nghịt. Những tiếng xôn xao vang lên ầm ĩ bên tai giống như loại ma vang vọng, làm số người thể thích ứng cảm thấy trận đau đầu nhức óc. Thi đấu tràng khổng lồ có ít những sàn đấu có diện tích chút nào. Nhưng hôm nay, hơn nữa số người đều bu quanh khu vực bên ngoài sàn đấu. Theo hai bóng người hung hãn va chạm nhau, từng đợt dao động khí kình mạnh mẽ bộc phát. Từng đợt tiếng hô, tiến rống đến kiệt lực nhằm trợ uy cho trận chiến cứ thế vang vọng toàn bộ Thi đấu tràng. - Đại Ca, giết nó ! - Cho mấy tên tân sinh trứng thối kia biết lợi hại của "Bạch Bang" chúng ta ! Bên ngoài vòng chiến, số học viên, đều mang cùng loại huy chương, nhìn tên thủ lĩnh chiếm thế thượng phong, vẻ cuồng tiếu đầy mặt, lớn tiếng hô hoán. số tên cũng quên hướng về phía đám người khán đài đối diện, ầm ầm quẳng cho tràng tiếng cười trào phúng. Nhìn đám người khán đài đằng xa, người dẫn đầu là vị thiếu nữ áo xanh. Dung mạo của nàng cực kỳ xinh đẹp, nhưng làm động lòng người nhất lại chính là khí chất thanh tĩnh như đóa hoa sen của nàng. Vòng chiến này có thể thu hút hơn nửa khán giả của Thi đấu tràng, nguyên nhân trong đó có lẽ là vì khí chất và dung mạo của nàng. Đột nhiên giữa sân nổi lên trận gió lớn, thiếu nữ áo xanh vẫn giữ được vẻ bình tĩnh. Lúc này, đôi mày liễu mảnh khảnh chợt nhíu lại, tia lo lắng. Sau lưng thanh y thiếu nữ là đám học viên. ngực họ đều có mang huy chương giống nàng. Nghe được tiếng cười giễu cợt từ đối diện truyền lại, khuôn mặt họ lên vẻ tức giận nhưng do lo ngại tình huống bất lợi sàn thi đấu nên cũng đành nuốt nỗi tức giận trào lên cổ xuống. - Huân Nhi, xem ra Ngô Hạo cững thực phải đối thủ của Bạch Trình. thực quá lỗ mãng mà. thiếu nữ khoác áo đỏ, thân hình cực kỳ bốc lửa đứng bên cạnh thiếu nữ áo xanh, quan sát bóng người liên tục di chuyển như gió sàn đấu, khuôn mặt tái nhợt lại, khỏi nhăn nhó . Huân Nhi khẽ gật đầu, bàn tay mềm mại chậm rãi nắm chặt. Đôi mặt long lanh nhìn vào giữa sàn đấu hồi lâu, giọng : - Mặc dù Ngô Hạo vừa đột phá tới Cửu Tinh Đại Đấu Sư, nhưng dù sao thực lực hai bên cũng chênh lệch quá lớn. . . Nếu hết cách ta phải vào thay thôi. - Ngươi muốn đích thân ra tay? Nghe thế, Hổ Gia ngẩn ra. Đối với thực lực của Huân Nhi, rất ít người biết ràng, bởi vì dù trong bất cứ hoàn cảnh nào trong mắt nàng đều như gió thoảng mây bay. Nàng như là con bài tẩy chưa được lật. - Ta thể để lúc Tiêu Viêm ca ca trở về thấy Bàn Môn bị người ta hạ nhục thành như vậy được. Huân Nhi mỉm cười, tiếng nhàng lại mang theo chút hàn ý: - Tên Bạch Trình đó, vốn muốn để dành cho Tiêu Viêm ca ca, nhưng tại chắc là phải tự mình xử lí cho rồi. Lời này của Huân Nhi, cũng như ý muốn thu nhập Lục Tinh Đấu Linh như Bạch Trình là rất nhàng. Nếu là người bình thường, Hổ Gia tất nhiên chỉ tay mà cười nhạo, nhưng nhìn thấy bộ dáng bình thản của Huân Nhi, nàng lại có nửa điểm hoài nghi. Khẽ gật đầu rồi quay lại, hướng tầm mắt ném về trận chiến phía sàn đấu. - Bàn Môn? Thế lực do Tiêu Viêm kiến lập sao? Ở khu vực có tầm nhìn rất tốt ngoài Thi đấu tràng, vài bóng người dựa nghiêng người và lan can, quan sát tràng chiến đấu sàn, sau khi nghe được tiếng , lập tức mở miệng hô lên vẻ kinh ngạc. - Đúng vậy, Bàn Môn là do tân sinh tổ chức lên, tại, trải qua thu hút cũng có ít lão sinh gia nhập. Đầu lĩnh đích thực là Tiêu Viêm. Mái tóc dài màu bạc nhàng tung bay, màu sắc chói lọi làm kẻ khác cảm thấy nhức mắt, Hàn Nguyệt liếc mắt nhìn đám người Lâm Tu Nhai kinh ngạc, . - Hắc hắc, tên này cũng là nhân tài. Mới vào nội viện nửa năm có thành tựu cỡ này. Lâm Tu Nhai cười cười : - Nhưng xem tình huống phía dưới, Bàn Môn có vẻ rơi vào thế hạ phong. Thế công của tân sinh kia mặc dù sắc bén, lại mang theo vài phần khí tức sát phạt hiếm thấy, nhưng chênh lệch so với Bạch Trình quá lớn, bằng thực lực Đại Đấu Sư đỉnh phong của có thể làm Bạch Trình luống cuống tay chân cũng rất giỏi rồi! - Ngày hôm qua nhận được tin tức, tên gia hỏa Liễu Kình hình như phái người tiếp xúc với Bạch Trình. Vốn bởi vì Tiêu Viêm thắng Hàn Nhàn khi so tài luyện dược thuật khiến Bạch Trình có chút kiêng kị, nên trước giờ vẫn dám hành động gì, nhưng sau khi tiếp xúc với người của Liễu Kình, Bạch Trình lại trở nên càn rỡ, có lẽ là có mưu rồi. Nghiêm Hạo bên cạnh vừa chăm chú nhìn vào Thi đấu tràng, vừa nghiền ngẫm . Đừng xem bề ngoài Nghiêm Hạo thô lỗ, so với người thường cẩn thận hơn rất nhiều. - Tiêu Viêm và Liễu Kình cũng có xung đột sao? Nghe thế, Lâm Tu Nhai cũng kinh ngạc . - Cũng thể vậy, Tiêu Viêm là có hiềm khích với Liễu Phỉ. Con đàn bà đó lòng dạ hẹp hòi ngươi cũng biết mà. Nghiêm Hạo thản nhiên . Trong giọng tựa hồ rất khinh thường Liễu Phỉ. - Ha Ha, xem ra sắp có kịch hay xem rồi. Theo ta thấy gã Tiêu Viêm kia là người dễ gì để người khác bắt nạt. mặc dù chỉ có thực lực Đại Đấu Sư, nhưng khi đối diện với ta lại gây cho ta cảm giác rất thận trọng. Nghĩ lại che giấu cũng khá thâm sâu. Lâm Tu Nhai cười , hai tay đè lên lan can, ánh mắt cũng tùy ý quẳng vào nơi mà Nghiêm Hạo nhìn trước đó. Bên trong bóng râm nơi đó, có bóng người mơ mơ hồ hồ đứng sừng sững, lộ ra cỗ bá khí nhàn nhạt khiến đám người Lâm Tu Nhai vừa nhìn biết là ai. Nghiêm Hạo cười cười. Nụ cười tựa như chờ mong hai người được va chạm chính diện. Hàn Nguyệt bên này đôi mày thanh tú hơi nhíu cái rồi chợt thở dài hơi, lại đem ánh mắt quẳng vào tràng chiến đấu nóng bỏng trong sân. "Uỳnh!" Trong sân, hai bóng người đỏ trắng nhanh như chớp xẹt ngang trung, cuồi cùng như hai ngôi sao băng ầm ầm va chạm nhau ngay giữa sân. Ngay lúc đó, hai cổ đấu khi hùng hồn đột nhiên bùng nổ. Dưới cổ kinh khí mạnh mẽ phát tán từ vụ nổ này, sàn sân đấu cứng rắn bị vỡ nát hình thành nên cả khe nứt. "Thương!" Lúc hai người va vào nhau, tiếng kim loại va chạm vang lên thanh thúy, lửa tóe ra, Huyết sắc trọng kiếm đập mạnh vào thanh trường thương màu vàng sẫm. cỗ kình khí dao động từ phía hai bóng người mạnh mẽ lan ra đến mức mắt thường cũng thấy được. "Binh, binh!" Bên trong tiếng vang trầm thấp, hai bóng người đều đồng thời lui về phía sau. Bóng người màu trằng chỉ lui hai bước ổn định lại, cúi đầu hừ tiếng, run bả vai lên, đem tất cả kình khí hóa giải. So với bóng người màu trắng bóng nhân ảnh màu đỏ chật vật hơn rất nhiều. lui liền bảy, tám bước, thậm chí khi lui lại bước cuối cùng, vết máu đỏ sẫm từ khỏe miệng trào ra, hơi thở hỗn loạn, hiển nhiên là bị nội thương . - Lão Đại giỏi lắm! Đứng ngoài quan khán, nhìn thấy bóng người màu đỏ hộc máu lui ra sau, đám người Bạch Bang khỏi bùng nổ tràng tiếng hô hân hoan. Càng có nhiều tiếng châm chọc hơn được "tặng" cho phía "Bàn Môn" ở đối diện khiến người của "Bàn Môn" tức đến xanh mặt. - Tiểu tử hung hăng kia, Cửu Tinh Đại Đấu Sư muốn khiêu chiến ta, thực biết tự lượng sức. Trường thương màu vàng sẫm trong tay chỉ xéo xuống mặt đất, lắng nghe tiếng hoan hô như sấm động ở bốn phía, Bạch Trình nhếch môi, cười lạnh : - Trong mắt cường giả chính thức, người của Bàn Môn rốt cục cũng chỉ là hạng tiểu nhân ngang ngược. Có thể đạt được nhiều Hỏa Năng sao? Hỏa năng có nhiều hơn nữa, có thực lực cũng trở thành con dê béo trong mắt người khác mà thôi. “Phụt.” Nhổ ra ngụm máu tươi, gương mặt Ngô Hạo trầm, ánh mắt vằn máu nhìn Bạch Trình đứng đối diện. Nhìn bộ dáng giống như đầu mãnh thú khát máu làm Bạch Trình chợt có cảm giác lạnh người. Tia máu trong mắt lóe ra, lát sau, Ngô Hạo có vẻ như hạ quyết tâm, lau vết máu ở khóe miệng, sau đó đem máu tươi tay chầm chậm quẹt lên Huyết sắc trọng kiếm. Dính máu tươi, Huyết sắc trọng kiếm mơ hồ tăng thêm màu đỏ sậm. Khuôn mặt ngô Hạo lúc này dần dần lên màu đỏ tím kỳ dị. Nhìn thấy hành động quỷ dị của Ngô Hạo, Bạch Trình nhướng mày, trường thương trong tay run , chỉ về hướng kẻ đối diện. Ngay lúc Ngô Hạo đến bước cuối cùng phải xuất ra con bài tẩy, bóng nhân ảnh màu xanh tuyệt diễm bỗng nhiên nhàng ở giữa sân. Bàn tay mềm mại hoàn mỹ như bạch ngọc nhè vỗ bờ vai . Lúc này, năng lượng cuồng bạo trong cơ thể liền bình lặng xuống. - Để cho ta. Tiếng nhàng làm cho Ngô Hạo ngẩn ra. nhìn vòng eo mảnh khảnh như lá liễu trước mặt, lắc lắc đầu, trầm giọng : - Ta có thể đối phó ! Huân Nhi nhàn nhạt liếc Bạch Trình cái, chợt nghiêng hàng mi nhìn Ngô Hạo kiên trì. Dưới cái nhìn chăm chú đó, Ngô Hạo phải chịu thua, thấp giọng cười khổ : - Cẩn thận chút. - Sao thế? Bàn Môn còn người nữa sao? Lại để bé lên đài sao? Tiêu Viêm đâu? Sao đến giờ này vẫn chưa thấy bóng dáng ? Sợ rồi sao? Nhìn thấy Huân Nhi tiến nhanh lên sân, Bạch Trình nhịn được, cười chậm chọc . - Đối phó ngươi à, cần đến Tiêu Viêm ca ca ra tay đâu. Huân Nhi giọng , bộ dáng khinh thường khiến cho ít người kinh ngạc. Chỉ bằng vào khí chất đại địch trước mặt nhưng vẫn thong dong khiến cho số người trong tràng vốn ái mộ áo xanh này lại tăng lên bội phần. Nhưng khi càng sợ hãi than vì khí độ của Huân Nhi, lại nhịn được oán giận tên Tiêu Viêm. thân là người đàn ông lại để ra mặt. . . - Người của Bàn Môn đều cuồng vong như vậy sao? Tân sinh năm nay thực có thái độ tệ nhất so với tân sinh của mấy năm gần đây. Bị , hơn nữa là xinh đẹp như vậy sỉ nhục, Bạch Trình cũng nén được lửa giận. Lúc này Huân Nhi cũng lười đáp lại, trong bàn tay mềm mại, kim mang đại thịnh, năng lượng cường hãn chứa trong đó khiến ít người rên lên kinh dị. Nhìn thấy kim sắc quang mang trong tay Huân Nhi, khuôn mặt Bạch Trình cũng lên vẻ kinh ngạc, chợt cười lạnh tiếng, trường thương vung lên, đấu khí màu sàng sẫm dày đặc lượn lờ nổi lên. Trong sân, kim quang và thâm hoàng sắc quang mang đại thịnh, chốc lát sau, hai đạo quang ành đồng thời hành động như chớp, cuối cùng, dưới vô số ánh mắt chăm chú lướt bắn đến, trong hơi thở gặp nhau giữa sân. Trong khi mọi người tưởng rằng va chạm mạnh mẽ lại sắp sửa nổ ra mơ hồ cảm nhận được tiếng sấm nhàn nhạt vang vọng bên trong Thi đấu tràng. Trong nháy mắt tiếng sấm vang lên, đạo hắc sắc tàn ảnh lên, song chưởng như chớp bắn ra, nhu nhuyễn đẩy vào bờ vai của cả hai người. Đầu tiên là nhu lực tràn ra, nhàng đem Huân Nhi chấn lui ra biên giới sàn đấu. Trong khi đó, bàn tay tiếp xúc với Bạch Trình mạnh mẽ làm bùng nổ kình lực hung hãn, chấn bay về phía sau. Từ hắc sắc tàn ảnh ra cho đến việc Huân Nhi, Bạch Trình đều bị chấn lui, tất cả đều chỉ xảy ra trong chớp mắt. Đại đa số người chỉ cảm thấy tầm mắt đột nhiên lóa lên, sau đó lại thấy hai bóng người lui ra sau. - Cuồng vọng đương nhiên là có vốn để cuồng vọng, Bạch Trình thủ lĩnh nếu ưa, Tiêu Viêm ta chơi với ngươi là được. Động thủ với , sợ mất thân phận sao. Tiếng cười nhàn nhạt đột nhiên vang lên sân. Mọi người ngẩn ra, ngạc nhiên di động tầm mắt hướng về phía bóng người khoác áo đen biết tự lúc nào xuất trong sân Trong sân, tàn ảnh màu đen nhanh chóng ngưng thành thực thể, hắc bào nhân khẽ ngẩng đầu, lộ ra khuôn mặt mỉm cười thanh tú. Chẳng qua trong nụ cười đó, ai cũng có thể nhận ra mấy phần sát ý lạnh lẽo. - A. . . Kịch hay sắp mở màn rồi. . . Ở chỗ Cạnh Kỹ Tràng, Lâm Tu Nhai dựa lan can, đôi mắt sáng ngời lên, ánh mắt nhịn được chuyển sang chỗ bóng người nấp trong bóng râm, lúc này cũng dựng thẳng người lên, hơi thở bá đạo sắc bén chợt tăng lên ít.
Chương 519: Chiến đấu kịch liệt Dịch: kennedyhong - Biên: Tiền Như Mạng Thanh niên mặc áo đen đột nhiên xuất liền tạo ra tiếng vang lớn, làm Thi đấu tràng đột ngột lâm vào trạng thái yên tĩnh ngắn ngủi. Mà sau khi nghe được lời trong miệng người này ra, mọi người mới nhất thời hiểu được người mới tới là người nào. Các thành viên Bàn Môn lập tức phát ra tiếng hoan hô như sấm sét, còn những người vây quanh đứng xem, ánh mắt cũng đảo qua mang theo vài phần hứng thú đánh giá Tiêu Viêm, trong ánh mắt họ hơi có chút chờ mong, Luyện dược của Tiêu Viêm được chứng tỏ sau khi cùng Hàn Nhàn tỷ thí, song mỗi người trong Nội Viện đều biết, dù là luyện dược thuật kiệt xuất, cũng đại biểu cho sức chiến đấu bản thân hơn người, nơi này là nơi tràn ngập bạo lực, chỉ có thực lực mạnh mẽ mới có thể làm cho người ta nảy sinh kính ý với bản thân, còn những thứ thân phận gì khác đều có nửa điểm tác dụng! Bởi vậy, nhìn thấy Tiêu Viêm xuất , mọi người đều có chút chờ mong. Liệu thanh niên có luyện dược thuật kiệt xuất này có thể cho mọi người thấy được sức chiến đấu cao cường? Huân Nhi bị đẩy lui vài bước, cảm nhận được cỗ lực lượng quen thuộc, ngọc thủ ngưng tụ kim quang mạnh mẽ cũng dần dần đem tiêu tán . Tự lui ra ngoài vòng chiến, đôi mắt đẹp nhìn thân hình cao ngất phía trong sân thi đấu kia, lúc này tâm tình mới lặng lẽ thả lỏng xuống. - Tiêu Viêm ca ca, kế tiếp chính là dành cho ngươi. - Hắc, Tiêu Viêm, cuối cùng ngươi cũng xuất rồi? Bờ vai Bạch Trình run lên, bàn chân hung hăng đạp bước mặt đất, lập tức đem cỗ kình khí kia hoá giải, ngẩng đầu nhìn người thanh niên áo đen trong sân, khỏi cười lạnh . Tiêu Viêm liếc mắt nhìn , bàn tay khẽ động, Huyền Trọng Thước đột nhiên ra, tay phải nắm chặt chuôi thước, mạnh mẽ vung lên. Nhất thời kình phong xuất kèm theo tiếng gầm rít, cười giễu cợt : - Nhìn Bạch Trình học trưởng khá chờ mong ta phải, thế nhưng là đáng tiếc, Bạch Trình học trưởng cũng phải là con , bằng ta rất vui đó. - Ha ha. Nghe được thanh trêu tức của Tiêu Viêm từ giữa sân, chung quanh khán đài khỏi bùng nổ trận cười vang. Khóe mắt khẽ giật, thanh Bạch Trình lạnh lùng : - Miệng lưỡi bén nhọn lắm, lần này ta xem ngươi còn có thể lấy cớ gì mà thoát thân? - cần tìm cớ gì nữa cả, Ngô Hạo phát khiêu chiến thư với ngươi, ta là người kế tiếp. Ngày này ta cũng đợi lâu rồi, ân oán trước kia nhất định làm . tiếng cười khẽ, Tiêu Viêm đâm mạnh Trọng Thước lên sân đấu, sức nặng mạnh mẽ làm cho mặt đất cứng rắn nứt ra đường, ngẩng đầu cười với Bạch Trình. - Ha ha, tốt lắm. Có đảm lược, bất quá ngươi muốn tự rước lấy nhục, vậy cũng đừng trách ta mạnh tay. Nhìn thấy Tiêu Viêm lần này có chút ý trốn tránh, ngược lại chủ động nghênh chiến, Bạch Trình khuôn mặt nhất thời toát ra chút ý mừng, cười to . - Bạch Trình học trưởng, ngươi nhảm hơn trước kia nhiều đấy. Tiêu Viêm mỉm cười, khuôn mặt mặc dù hòa hoãn, nhưng lại thốt ra lời càng làm cho khuôn mặt Bạch Trình thêm trầm. - Đợi sau khi ta trị ngươi xong đừng mong cầu xin tha thứ. trầm câu, Bạch Trình rốt cục cũng im lặng, nắm chặt trường thương mầu vàng sẫm trong tay, cây thương hơi hơi rung lên, đấu khí màu vàng đậm liền từ trong cơ thể dũng mãnh bộc phát, trong nháy mắt lập tức bao phủ cây trường thương. - Thổ hệ đấu khí sao... Nhìn thấy màu sắc đấu khí của Bạch Trình, Tiêu Viêm chân mày cau lại, loại đấu khí quen thuộc này nếu so sánh với người cùng cấp bậc, thời gian chiến đấu thể nghi ngờ kéo dài hơn rất nhiều. Hơn nữa loại đấu khí này mạnh về mặt phòng ngự, nếu cùng người chiến đấu, bằng vào đấu khí hùng hậu này có thể làm cho đối thủ mệt mỏi đến mức chịu nổi, loại thuộc tính đấu khí này cùng người khác chiến đấu, trong khoảng thời gian ngắn có thể tiến hành áp chế thế công mãnh liệt, đây là loại đấu khí thích hợp nhất tại nơi đây. Thân thể Tiêu Viêm khẽ khẽ run, đấu khí màu xanh liền từ trong cơ thể hùng hậu trào ra, mà cùng với xuất của đấu khí mạnh mẽ, cỗ hơi thở cường hãn cũng từ trong cơ thể lan tràn. Lúc này cảm thấy cỗ hơi thở cường hãn đó, ít người tỏ ra sững sờ. - Đấu Linh? Phía khán đài, Huân nhi cùng Hổ Gia, Ngô Hạo hai người liếc mắt nhìn nhau cái, trong mắt đều có chút kinh ngạc cùng kinh hỉ, nghĩ tới hai tháng gặp, Tiêu Viêm đột phá tới Đấu Linh cấp bậc rồi. tháng cấp, với tốc độ tu luyện như vậy cho dù bế quan tu luyện cả ngày tại Thiên Phần Luyện Khí tháp, muốn đuổi theo cũng thể kịp. "Người này... mới gặp chưa đến nửa tháng, mà đạt đến Đấu Linh sao? " Lâm Tu Nhai mặt đầy nét kinh ngạc, ngày đó khi nhìn thấy Tiêu Viêm trong núi sâu, thực lực chỉ nhiều lắm là ở vào cấp bậc Đại Đấu Sư. Tuy rằng cấp bậc chân chính của như vậy chỉ còn cách cấp bậc Đấu Linh khá gần, nhưng bọn họ là những người tự mình trải qua giai đoạn này, phi thường ràng rằng muốn đột phá chướng ngại từ Đại Đấu Sư để đến Đấu Linh, cần phải trải qua gian khổ cỡ nào. Bởi vậy khi nhìn thấy trình độ mạnh mẽ bộc phát ra của Tiêu Viêm lúc này, cũng khỏi cảm thấy có chút kinh ngạc - Khó trách lần này lại trực tiếp cùng Bạch Trình đối kháng, hóa ra là tiến cấp, nhưng mà cho dù như vậy, thời điểm này so với Bạch Trình cũng còn chênh lệch tới 6 tinh, đây cũng phải là điều có thể dễ dàng san lấp. Nghiêm Hạo dù kinh ngạc rất nhiều, nhưng cũng phải cười . - Ta tin tưởng có thể thắng. bên, gương mặt lạnh như băng của Hàn nguyệt lên chút tươi cười, lúc trước Tiêu Viêm dù thực lực chỉ gần ngũ, lục tinh Đại Đấu Sư, lại có thể đủ sức làm cho gã tam tinh Đấu Linh cũng phải kiêng kị thôi. giờ thực lực tăng mạnh, tiến vào cấp bậc Đấu Linh, cho dù là Bạch Trình so với cao hơn 6 cấp, nhưng Hàn Nguyệt vẫn có tin tưởng . - Ta có chút tin tưởng đối với , nhưng biết tên kia nghĩ như thế nào thế? Lâm Tu Nhai khẽ vươn vai, ánh mắt tập trung hướng về thân ảnh hắc ám mơ hồ sân đấu, trong miệng cười . Nhìn Tiêu Viêm đài sôi sục khí thế, Bạch Trình lặng chút, trong mắt xẹt qua chút khiếp sợ, lúc sau khuôn mặt dần dần ra vẻ ngưng trọng, cười lạnh : - Khó trách lần này ngươi kiêu ngạo thế, hóa ra là bởi vì ngươi tấn cấp. Thân mình Tiêu Viêm khẽ rung động , xương cốt trong người va chạm ngừng vang lên tiến kêu thanh thúy, sau lúc Tiêu Viêm mới thở ra hơi dài, cảm thụ được bên trong cơ thể chứa lực lượng khổng lồ. Mỉm cười, ngẩng đầu nhìn Bạch Trình, bàn tay nhanh chóng cầm chuôi thước, cước bộ tiến về phía trước vài bước, trọng thước trong tay bám sát mặt đất, phát ra tiếng kêu sàn sạt, làm cho sàn đấu cứng rắn liền tạo đường màu trắng. Lạnh lùng nhìn Tiêu Viêm đến gần, cảm thụ khí khẩn trương, Bạch Trình nhanh chóng nắm chặt trường thương trong tay, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm Tiêu Viêm bước đến. Khi khoảng cách giữa hai người chỉ còn khoảng mười thước, tiếng quát to trong miệng Bạch Trình vang lên, đạo đấu khí vàng đậm hùng hậu như dòng nước từ trong cơ thể ồ ạt trào ra. Chân đạp mạnh bước mặt đất, thân hình Bạch Trình từng đạo đấu khí nhanh chóng ngưng tụ, thân thể mượn xung lực giống như cánh bướm, đấu khí bao phủ toàn thân, thân thể cùng trường thương cơ hồ hòa nhập với nhau, trường thương cắt qua khí, tạo ra tiếng vang xuy xuy ngừng. Lục tinh Đấu Linh cường giả tụ lực, làm cho các tảng đá lớn đấu trường cũng phải văng tung tóe. Nhìn về phía Bạch Trình mở màn với thế công hung hãn, Tiêu Viêm ngược lại chưa trực tiếp đối cứng, chân đạp , thân hình như mũi tên màu bạc như như , thân hình thoáng lên liền biến mất tại chỗ trông quỷ dị. Đột nhiên mất mục tiêu tấn công, làm cho sắc mặt Bạch Trình thay đổi xám xịt, nhưng chỉ là tia thoáng qua, trong lòng lập tức nảy sinh ý nghĩ khiếp sợ. Trước kia Tiêu Viêm tuyệt đối có được tốc độ cỡ này, cho dù là tấn cấp, cũng có khả năng có tốc độ tăng lên nhanh như vậy được. Ý niệm trong lòng như tia chớp lên, trường thương trong tay Bạch Trình cũng đột nhiên đổi hướng, quay về phía sau đâm mạnh. "Đinh! " Tiếng vang thanh thúy mang theo tia hoa lửa liên tục xuất sân đấu, Bạch Trình đưa trường thương về phía sau chống đỡ lực tấn công của Huyền Trọng Thước, nhưng thân thước tích hợp lực lượng rất mạnh, làm cho trường thương cũng phải thoáng cong . " Lực lượng cũng tăng vọt rất nhiều! Tại sao lại thế này? Cho dù là tấn giai, cũng thể tăng tiến nhiều như vậy chứ? tại người này bất luận lực lượng, tốc độ, còn cả phản ứng, so với trước kia đều là giống như thoát thai hoán cốt vậy. " Cảm thụ được lực lượng từ phía trường thương truyền xuống, khuôn mặt của Bạch Trình có chút đau khổ, trong lòng lên nét sợ hãi. Tiêu Viêm để ý tới hoảng sợ trong lòng Bạch Trình, trọng xích trong tay mang áp lực cực lớn, hướng tới Bạch Trình mà đập mạnh xuống, tuy trọng xích trong tay rất nặng, nhưng so với trường thương dài trong tay Bạch Trình lại linh hoạt hơn nhiều, lúc này cỗ lực lượng mạnh mẽ xảo quyệt quét xuống phía dưới, Bạch Trình bởi vì ngay từ đầu phản ứng kịp mà thoáng có chút bối rối. Nhưng dù sao Bạch Trình cũng là lục tinh Đấu Linh cường giả, dưới thế công của Tiêu Viêm vốn yếu hơn, cũng dần dần bình ổn. Đấu khí hùng hậu của cấp bậc lục tinh Đấu Linh chậm rãi trào ra, nhanh chóng đem công kích cực mạnh của Tiêu Viêm ép xuống, hơn nữa cũng bắt đầu triển khai phản kích mãnh liệt. Trường thương uốn lượn giống như con độc xà giấu mình trong cát, xảo quyệt mà ngoan độc. Mỗi lần tấn công Tiêu Viêm, đều là nhằm vào các vị trí yếu hại. Bên trong sân đấu, hai đạo thân hình thoáng thoáng , đấu khí màu xanh và màu vàng lan tràn ra khắp cả sân đấu, mỗi lần trọng xích cùng trường thương va chạm, mắt thường cũng có thể thấy được khí bị chấn động mà tạo thành từng gợn sóng liên tục di động khuếch tán, sàn sân đấu cứng rắn cũng ngừng lan tràn khe nứt chằng chịt như bụi gai. "Choang choang! " Trọng Thước cùng trường thương va chạm, Tiêu Viêm thực cùng Bạch Trình đối kháng, cả hai cùng tung hết lực lượng, Bạch Trình cước bộ lui hai bước, còn Tiêu Viêm lại lui sau tới bốn bước, hiển nhiên, mặc dù chiếm được vị trí tốt hơn nhưng đối phương vận dụng linh hoạt đấu khí lục tinh Đấu Linh mạnh mẽ, vẫn làm cho có chút rơi vào thế hạ phong. Phía khán đài, nhìn thấy Tiêu Viêm rơi vào thế hạ phong khỏi vang lên thanh lo lắng, còn phía các thành viên "Bạch Bang", mượn cơ hội này vang lên những tiếng cười trào phúng, chửi rủa. Sau khi chiếm được thế thượng phong, trường thương Bạch Trình vung lên, cười lạnh : - Nếu thực lực của ngươi chỉ có vậy mà dám mạnh miệng, hãy tự động cút xuống . Nghe vậy, khóe miệng Tiêu Viêm cũng khỏi nổi lên tia cười lạnh, cặp mắt nhìn trừng trừng xuống dưới sân đấu, trọng thước mạnh mẽ cắm vào trước mặt mặt đất, hai tay nhanh chóng kết thành hình ấn kỳ dị. Theo hình kết ấn tay chuyển động, ngọn lửa màu trắng nóng cháy bùng lên, ngọn lửa màu trắng bao bọc lấy toàn thân Tiêu Viêm, làm lúc này trông giống như ngọn đuốc sống, lúc sau, ngọn lửa nóng cháy đột nhiên lui trở về, cuối cùng lại lần nữa biến mất hoàn toàn trong cơ thể Tiêu Viêm. - Thiên Hỏa Tam Huyền biến: Thanh Liên Biến! tiếng quát khẽ, thân thể Tiêu Viêm lại run lên lần nữa. Năng lượng giấu bên trong gân mạch giống như núi lửa phun trào mạnh mẽ, cuối cùng giống như dòng nước lớn, liền chảy đến mọi ngóc ngách trong thân thể. Cảm thụ được đấu khí trong cơ thể tăng lên mạnh mẽ, bàn tay lại lần nữa nâng chuôi Huyền Trọng Thước lên, nhìn Bạch Trình đối diện, Tiêu Viêm khẽ cười : - Lại tiếp tục thôi! Lời vừa xong, Tiêu Viêm liền xoạt tiếng, thân thể đồng thời hóa thành vệt đen hướng Bạch Trình đột ngột lao tới. Mỗi lần bàn chân hạ xuống đều lưu lại bề mặt sân đấu dấu chân rất sâu, đồng thời nhờ lực tác động mà chuyển hướng nhanh chóng, động tác vô vùng thành thục như cá trong nước.