Đấu phá thương khung - Thiên Tàm Thổ Đậu(1641C)

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 501: Phong Lôi chi lực
      Dịch: Yaiba2020 - Biên: Dangneo (A Nèo)
      bầu trời, tầng mây đen dày đặc lượn lờ xung quanh như muốn quấn lại với nhau khiến bầu trời khắp nơi màu đen, bất chợt tia chớp màu bạc to như cây trượng phá tan mây đen đánh xuống như muốn xé rách gian, đem toàn bộ núi non bao trùm trong ánh sáng huy hoàng mà đầy thiên uy. Dưới hoàn cảnh cực kỳ cuồng bạo, dân bản xứ và ma thú sâu trong núi đều sợ hãi trốn vào bên trong huyệt động dám tùy ý xuất . Cuồng phong quét qua mang theo chút tiếng gầm rú vang vọng đến toàn bộ núi non.
      Gió bão đem ngọn cây bên cạnh Tiêu Viêm bứt thẳng lên quăng xuống núi. Hồi lâu sau vẫn nghe được tiếng vọng lại của ngọn cây.
      Ngồi xếp bằng tảng đá, tay Tiêu Viêm nắm chặt Quyển Trục màu bạc. Dưới thời tiết ác liệt lôi điện thường xuyên xuất , Quyển trục vẫn như cũ biểu phong cách cổ xưa nhưng dưới thời tiết như vậy cũng dần dần tản mát ra hơi ấm.
      Bỗng nhiên ánh mắt Tiêu Viêm nhìn thấy từ giữa Quyển trục tia điện mang màu bạc cực kỳ bé lóe lên.
      Tiêu Viêm thầm thở dài, ngẩng đầu lên nhìn những tia chớp Lôi Đình bao phủ toàn bầu trời. Tiêu Viêm cảm nhận được bàn tay phải gác lên đùi khẽ run rẫy bởi vì dưới hoàn cảnh này có thể bất ngờ bị tia sấm sét bổ trúng. Tuy khuôn mặt bên ngoài vẫn tỏ ra bình thản nhưng trong lòng cảm thấy lo sợ.
      - Lão sư, chừng nào bắt đầu.
      Bàn tay vẫn nắm chặt quyển trục, phía Tam Thiên Lôi Động bốn chữ cổ xưa ngừng phóng thích quang mang nhàn nhạt như muốn bay ra ngoài.
      - Có thể bắt đầu nhưng vẫn nên cẩn chút, mặc dù phong lôi chi lực uy lực bằng Dị Hỏa nhưng cũng cực kỳ bá đạo chỉ chút sơ suất liền gặp nguy hiểm trí mạng.
      Dược Lão với thanh trịnh trọng vang lên trong lòng Tiêu Viêm.
      - Vâng!
      Khẽ gật đầu, Tiêu Viêm biết có được lực lượng cũng dễ dàng. Năm đó gặp được Dược Lão mà học được Phần Quyết có thể cắn nuốt Dị Hỏa để tăng lực lượng, nhưng cũng phải đem tánh mạng ra đặt cược trong lúc công pháp tiến hóa. Cho nên nguy hiểm tại cũng khiến hốt hoảng nhiều.
      Ngay cả Thanh Liên Địa Tâm Hỏa cũng làm chết cháy, Tiêu Viêm tin tưởng phong lôi chi lực tại mặc dù bá đạo nhưng cũng thể khiến chùn bước.
      - Đem Quyển Trục mở ra, hai chân bay lên . Lúc này phong lôi chi lực trong thiên địa mật độ dày đặc cần hấp dẫn chúng, sợi tơ phong lôi chi lực trong đó tự bay ra, tại lúc nó chợt lên bắt lấy hấp thu vào trong cơ thể rồi luyện hóa là được.
      Dược Lão ra toàn bộ quá trình luyện hóa.
      Trong lòng lặng lẽ nhẩm lần sợ bỏ sót điều gì rồi mới gật đầu cái. Hai tay Tiêu Viêm dính chút dược thủy nắm chặt Quyển Trục, sau đó mạnh mẽ xé rách mặt ngoài Quyển Trục. Lúc xé mở Quyển Trục, đột nhiên cường quang màu bạc chói mắt từ bên trong Quyển Trục phóng xuất ra ngoài liền hóa thành đạo điện quang màu bạc thô to hình trụ trực tiếp cắm vào tầng mây đen dày đặc, ngoài trăm dặm vẫn thấy được ràng.
      Quyển trục đột ngột dị động làm Tiêu Viêm khá sợ hãi, bất quá đạo điện quang màu bạc hình trụ duy trì được lâu phá ra thanh “xuy…” tiếng liền cấp tốc hướng về Quyển trục bay lại, cuối cùng toàn bộ biến mất trong Quyển trục. Chỉ khi nhìn thấy Quyển Trục trở lại bình thường Tiêu Viêm mới lặng lẽ thở dài , lau chút mồ hôi lạnh chảy trện trán.
      Hắc Giác Vực cách nơi này xa nếu khiến kinh động đến người nào đó, rất nhanh chuyện này lưu truyền khắp Hác Giắc Vực dẫn đến chú ý của những tên tham lam.
      Đương nhiên, Tiêu Viêm cũng cực kỳ hiểu biết, biết được để lộ cuốn thân pháp đấu kỹ này, việc chặn đường cướp đoạt ở Hắc Giác Vực làm cho cùng với “Huyết tông” kia đạt đến trình độ thể hòa hoãn được. Tiêu Viêm tin tên Tông chủ Huyết Tông buông tha mình, tại khi tên Tông chủ Huyết Tông còn chưa biết là do mình giết con của nên còn chưa truy sát, nếu dù mình ở tại Già Nam học viện tên kia chắc điên cuồng bất chấp tất cả cũng muốn giết .
      Thu hồi suy nghĩ trong đầu, ánh mắt Tiêu Viêm lại hướng về Quyển Trục kia, trong lòng nao nao, bởi lần dị động lần trước, lúc này Quyển Trục màu bạc bị tầng màu bạc nhàn nhạt xung quanh bên trong lẫn cả bên ngoài. Mơ hồ có thể thấy những đồ án kỳ dị khá nhưng khi chú tâm nhìn kỹ lại phát ra đầu mối gì.
      Trong lòng nhớ lại lời Dược Lão phân phó, khẽ hít sâu hơi, Tiêu Viêm tập trung tinh thần, lực lượng linh hồn bay ra đem gian xung quanh tảng đá bao phủ chặt chẽ, linh hồn cảm giác Tiêu Viêm có thể phát dù chỉ là mảnh đá rớt ra. Tại lúc tiến vào trạng thái ngưng thần bao lâu. Tia chớp bầu trời như như , hào quang màu bạc Quyển Trục cũng càng ngày càng , cuối cùng Quyển Trục lại tự động trôi nổi bay lên hướng tới trước ngực Tiêu Viêm mới dừng lại.
      Tại thời điểm hào quang màu bạc càng ngày càng mãnh liệt. Địa đồ bị bao bọc bởi hào quang màu bạc như như cũng trở nên ràng. ngờ địa đồ lại là các tư thế hình người, tuy các hình người thể tư thế khác nhau, nhưng cơ hồ dưới chân bọn họ đều bị tia chớp màu bạc bao lấy. Đột nhiên hào quang khẽ nhúc nhích khiến bóng người như sống lại, gian hơi dập dờn bồng bềnh bóng người phá tan hào quang trói buộc mà bay ra ngoài.
      Bóng người hư ảo thế nhưng tốc độ lại rất kinh khủng. Giống như coi thường khoảng cách gian, những bóng người này đều thoát ra khỏi phạm vi bao trùm của cảm giác linh hồn Tiêu Viêm.
      Mặc dù, Tiêu Viêm sớm tiến vào trạng thái ngưng thần. Hơn nữa năng lượng của bóng người khi lao ra khỏi hào quang Tiêu Viêm cũng cảm nhận được. Nhưng cảm nhận là chuyện, Tiêu Viêm phát thể ngăn cản được những bóng người này. Khi đấu khí trong cơ thể Tiêu Viêm dâng ra từ bàn tay mấy bóng người kia cũng muốn xuất ra công kích về Tiêu Viêm. Lập tức khuôn mặt Tiêu Viêm giấu nổi vẻ chấn kinh. “Ngưng” Tại lúc Tiêu Viêm ảo não, chấn kinh thanh quen thuộc của Dược Lão vang lên, bên trong thanh già nua chứa lực lượng linh hồn cực kỳ mạnh mẽ. Thậm chí khi sóng quét qua bãi cuồng phong liền khiến cuồng phong cũng phải yên lặng xuống, ngay lúc đó sóng cũng hướng lên bóng người năng lượng khiến bóng người năng lượng đình trệ trong gian làm ra những tư thế kỳ dị.
      - Trở về!
      Thanh trầm thấp do Dược Lão quát vang lên. Lực lượng linh hồn mạnh mẽ bao phủ toàn bộ sơn phong bạo dũng quay về, bóng người năng lượng do ảnh hưởng của linh hồn lực lượng mà rơi xuống dưới cuối cùng quán chú vào bên trong đầu Tiêu Viêm.
      Trong lòng vẫn còn khiếp sợ lực lượng linh hồn cường đại kinh khủng của Dược Lão, bỗng cỗ lực lượng mạnh mẽ tràn vào đầu Tiêu Viêm khiến đầu chấn động mạnh khiến rơi vào hôn mê. Loáng thoáng trong lúc hôn mê nhìn thấy được chút huyền diệu của hình ảnh bóng người chợt chợt , bất quá do hôn mê nên cũng thể thấy được ràng.
      Hôn mê trong thời gian khá dài cũng khiến hình ảnh bóng người biến mất theo.
      Dần dần từ trong hôn mê tỉnh lại, bầu trời vẫn như trước có tia chớp, mây đen đen kịt như đem lòng người bao phủ khiến người khác cảm giác có chút khó thở.
      "Lực lượng linh hồn lão sư cường đại, nếu so về lực lượng linh hồn mà chỉ sợ Đấu khí đại lục này có mấy người có thể so sánh cùng lão sư, chẳng trách chỉ cần dựa vào lực lượng linh hồn lực lượng cũng đủ chống đỡ cùng Đấu Tông cường giả” Trong lòng lần nữa nhớ lại lực lượng linh hồn khiến gian xung quanh yên lặng, trong đầu Tiêu Viêm nhịn được lên chút kinh ngạc.
      - Đừng suy nghĩ lung tung, phong lôi chi lực theo mấy hình vẽ mà tiến nhập vào cơ thể ngươi, mau nhanh luyện hóa chúng.
      Dược Lão khẽ quát thanh đột nhiên vang lên trong lòng Tiêu Viêm.
      Tiếng quát Dược Lão mới hạ xuống, thân thể Tiêu Viêm liền mạnh mẽ cứng ngắc, khuôn mặt trở nên tím hồng, đôi mắt bình thường đen nhánh cũng lên số tia chớp .
      Hai tay cơ hồ thuần thục nhanh chóng kết xuất thủ pháp tu luyện, tâm thần Tiêu Viêm tiếp tục tiến nhập vào trong thân thể. Trong cơ thể đấu tinh xung quanh tụ khí xoáy cũng nhanh chóng di chuyển, cỗ đấu khí màu xanh mãnh liệt giống như hồng thủy di chuyển bên trong kinh mạch, cuối cùng dừng lại tại chỗ kinh mạch giao giới. Bao lấy tia năng lượng màu bạc mông lung rồi áp chế nó xuống.
      Bởi vì lời nhắc nhở kịp thời của Dược Lão, trong cơ thể chứa phong lôi chi lực vẫn chưa sinh ra lực phá hoại mạnh bị đấu khí của Tiêu Viêm bao lấy, nhìn thấy đám năng lượng màu bạc kia chiếm chỗ trong kinh mạch phá ra dao động mạnh mẽ, Tiêu Viêm nhịn được thầm hô may mắn.
      “Tê, tê” năng lượng màu bạc ngừng vặn vẹo, hơn nữa ngừng tản mát ra tiếng vang tê tê giống như mảng xà chiếm cứ trong cơ thể.
      Tại lúc năng lượng phát ra tiếng vang kì dị, Tiêu Viêm có chút kinh dị phát đấu khí vây quanh năng lượng màu bạc thoáng có chút run rẩy, nhìn qua giống như đoàn cừu vây quanh mãng xà hung mãnh lo lắng trước khi đối phương sắp chết phản kích lại.
      Tia năng lượng mông lung màu bạc như nhận thấy đấu khí thoáng run rẩy liền đột nhiên nhất thời tăng vọt lên. Ngân mang mãnh liệt qua đấu khí màu xanh liền lùi bước né tránh, ngân mang càng chút cố kỵ xông tới phát ra thanh tê tê. Ngân mang này lại biểu giống tính người làm cho Tiêu Viêm cảm thấy kinh ngạc.
      Kinh ngạc rất nhiều nhưng chỉ có chút cười lạnh, chỉ là tia phong lôi chi lực mà cũng dám kiêu ngạo?
      “Hừ” Trong lòng hừ lạnh tiếng, theo thanh hừ vang lên. Mấy tia năng lượng màu bạc vây quanh đấu khí bỗng nhiên kịch liệt dao động. Chợt, đấu khí khẽ vặn vẹo đoàn ngọn lửa màu xanh lặng lẽ xuất , năng lượng màu bạc lâm đại địch quang mang cấp tốc lui trở về.
      Ánh mắt quay về phía năng lượng màu bạc lùi bước, đấu khí lửa xanh giống như miên dương bỗng chốc biến thành đầu ác lang hung ác từng bước ép sát vào năng lượng màu bạc. Tùy thời chuẩn bị đánh kích mạnh mẽ vào những tia năng lượng màu bạc kia.
      Nữ Lâm thích bài này.

    2. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 502: Luyện hóa thành công
      Dịch: Yaiba2020 - Biên: Dangneo (A Nèo)
      Cùng với xuất ngọn lửa xanh, trong khoảnh khắc đấu khí màu xanh liền như con cừu non biến thành ác lang hung tợn chợt lần nữa bắt đầu tiến hành tấn công trở về trung tâm dãy đất, vây xung quanh tia năng lượng màu bạc mông lung kia.
      “Tê, tê !” Năng lượng màu bạc quay về phía đấu khí lửa xanh nảy lên có chút cam lòng bùng nổ hào quang mạnh mẽ lần nữa giống như con nhím khi gặp nguy hiểm liền dựng thẳng mũi nhọn lưng, muốn lấy hình thái này dọa lui địch nhân.
      tại đấu khí trộn lẫn với ngọn lửa màu xanh đối với uy áp do năng lượng màu bạc phát ra bị chút áp lực nào, ngược lại tại lúc cường quang màu bạc phóng đại ngọn lửa bên trong đấu khí như bị chọc giận cũng liền tuôn ra bay đến chỗ năng lượng màu bạc. Hai năng lượng tiếp xúc với nhau khiến năng lượng gợn sóng cấp tốc khuếch tán ra xung quanh, bất quá nhờ có đấu khí bao phủ xung quanh bởi vậy gian xung quanh có bị chút gì hao tổn.
      Ngọn lửa xanh cùng với mũi nhọn quang mang ngân sắc tiếp xúc cùng chỗ, chỉ vẻn vẹn thời gian nửa ngày, năng lượng màu bạc xuất tình huống thất bại cấp tốc ngừng lui trở về.
      ngờ chỉ mất khoảng phút thời gian, năng lượng màu bạc giao phong cùng ngọn lửa màu xanh liền lấy kết quả thất bại để kết thúc. Ngọn lửa màu xanh do Tiêu Viêm khống chế thừa thắng truy kích, cuối cùng đem vòng vây thu thành vòng tròn cỡ vòng tay người, mà bên trong vòng tròn liền xuất tia phong lôi chi lực.
      Tia phong lôi chi lực lúc này như sắp bị ngọn lửa màu xanh bên ngoài luyện hóa còn chút gì. Do mất quang mang ngân sắc che lấp, bản thể liền xuất ràng dưới cái nhìn chăm chú của tâm thần Tiêu Viêm.
      Đây là đoàn tia chớp màu bạc cực kỳ , hoặc có thể nó có hình dạng giống con rắn màu bạc. Đoàn tia chớp màu bạc này dài chỉ gần nửa tấc, hơn nữa rất và thô sơ. Nhìn kỹ lại còn bằng ngón giữa thô to của Tiêu Viêm, mất năng lượng bảo hộ bên ngoài, đoàn tia chớp màu bạc cực kỳ cẩn thận đem thân thể mình gấp khúc lại như con điện xà . Tại thời điểm miệng xà mở ra có chút mơ hồ nghe tiếng sấm nổ mạnh truyền ra.
      - Đây là phong lôi chi lực sao, đúng là bất đồng với năng lượng bình thường. Mặc dù vẫn chưa đủ linh trí nhưng vẫn có thể dựa vào bản năng mà làm việc.
      Tâm thần chăm chú nhìn giống như ác lang hung ác nhìn vào con rắn được vây quanh điện quang, Tiêu Viêm có chút kinh ngạc .
      - Ân, dù sao cũng do lực lượng thiên địa sản xuất ra, mà năng lượng đấu khí con người nếu tu luyện tới trình độ thâm sâu khó có thể chống đỡ cùng mấy năng lượng này.
      Dược Lão tiếng cười vang lên trong lòng Tiêu Viêm.
      - nghĩ tới bộ dáng Dị Hỏa lại hung hãn như vậy ngay cả phong lôi chi lực cực kỳ bá đạo cũng phải nhường ba phần, nhờ Thanh Liên Địa Tâm Hỏa áp chế ngươi muốn hấp thu nó cũng quá mức khó khăn, hãy mau tranh thủ thời gian .
      Khẽ gật đầu, tâm thần Tiêu Viêm chậm rãi ngưng tụ, đột nhiên ngọn lửa màu xanh vây quanh năng lượng tia chớp màu bạc khẽ run lên liền mãnh liệt công kích năng lượng màu bạc kia, ngụm thời gian liền đem năng lượng đó cắn nuốt .
      đỉnh ngọn núi, Tiêu Viêm ngồi xếp bằng tảng đá. Ngẫu nhiên phía thân thể hội tụ lên làn sóng điện quang ít ỏi, lúc này tia chớp bầu trời cũng ít nhiều, tại bên trong mây đen trùm kín bầu trời như nổi giận đánh xuống những hạt mưa to cỡ hạt đậu. Trong lúc nhất thời khắp núi non đều bị mưa rền gió dữ bao phủ bên trong.
      Mặc dù bên ngoài mưa rơi tầm tã, nhưng kỳ lạ là trong phạm vi ba thước xung quanh Tiêu Viêm đều khô ráo, những giọt mưa rơi xuống phạm vi ba thước liền bị độ nóng cháy xung quanh làm cho bốc hơi , khiến cho những hạt mưa nhanh chóng bị bốc hơi.
      Khuôn mặt Tiêu Viêm căng thẳng, bàn tay kết ấn tu luyện run nhè . Ngẫu nhiên từ ngón tay có luồng điện quang bay ra, rồi sau đó liền biến mất ngay .
      Tại trong tu luyện thời gian nhanh chóng trôi qua. Phía bầu trời mây đen kịt tan rất nhiều, mưa to sau đêm ầm ầm đổ xuống giống như mệt mỏi cách khoảng mới có trận mưa lớn xuống, tuy nhiên còn thanh thế giống như lúc trước nữa.
      Bầu trời đen kịt, mây đen chậm rãi di động bất chợt chùm tia sáng xuyên thấu qua mây đen chiếu xuống khu rừng vô cùng vô tận rậm mờ mịt này. Giống như phản ứng dây chuyền, theo chùm sáng thứ nhất xuất tiếp tục là luồng rồi luồng xuất liên tiếp rốt cuộc cuối cùng đánh tan hoàn toàn mây đen, triệt để xé rách gian u, đen tố đó . Trong lúc nhất thời ánh nắng mặt trời ấm áp chiếu rọi lên thanh niên mặc hắc bào ngồi xếp bằng tảng đá, như cảm nhận được thời tiết bên ngoài biến hóa, đôi mắt thanh niên nhắm chặt khẽ giật mình, tia chớp màu bạc vây quanh ngón tay cũng lặng yên nhập thể cuối cùng biến mất thấy.
      Theo tia chớp màu bạc biến mất, lông mi hắc bào thanh niên rung động càng thêm kịch liệt, lát sau giống như thoát khỏi trói buộc, con mắt mở ra, nhất thời trong đôi mắt bắn ra tia chớp màu bạc thực chất sắc bén mang theo bá đạo, ước chừng đạt tới khoảng cách khá dài..
      Tia chớp màu bạc bắn ra từ trong mắt bắn ra trong thời gian nháy mắt liền đột ngột biến mất, cuối cùng đôi mắt đen nhánh cũng trở lại trạng thái bình thản.
      Tay kết ấn khẽ buông ra, Tiêu Viêm hơi ngẩng đầu nhìn mặt trời bầu trời tỏa ra ánh nắng ấm áp, ngực phập phồng trận cuối cùng phun ra ngụm trọc khí trong yết hầu, theo tia trọc khí này biến mất khuôn mặt Tiêu Viêm tỏa ra ánh sáng nhàn nhạt dưới ánh nắng chiếu rọi, khuôn mặt Tiêu Viêm như khối ngọc thạch dễ dàng hấp dẫn người khác.
      Thân thể khẽ run rẫy, có bất cứ động tác nào, thân thể Tiêu Viêm ngồi xếp bằng như viên đạn lập tức bay thẳng lên. Khẽ vặn thân thể khiến vang lên thanh của xương cốt làm cho khóe miệng Tiêu Viêm hơi cười mỉm.
      Tiêu Viêm chậm rãi xòe bàn tay, hai ngón tay khẽ chà xát nhất thời luồng điện quang màu bạc cực kỳ mỏng mang theo thanh tê tê xuất ngón tay.
      - luyện hóa thành công rồi sao ?
      Nhìn đoàn điện quang ngón tay, khuôn mặt Tiêu Viêm nhịn được thể chút vui mừng. ngờ luyện hóa phong lôi chi lực này lại dẫn đến khó khăn cùng nguy hiểm như trong tưởng tượng
      - Ngươi làm như mỗi người đều có Dị Hỏa để trấn áp phong lôi chi lực hả ?
      Bỗng nhiên thanh tức giận của Dược Lão vang lên trong lòng Tiêu Viêm. Phong lôi chi lực cực kỳ bá đạo nếu Tiêu Viêm nhờ có Dị Hỏa để trấn áp chúng muốn luyện hóa phong lôi chi lực thành công đúng là người si mộng.
      Nghe được lời Dược Lão răn dạy, Tiêu Viêm ngượng ngùng cười, tán năng lượng màu bạc ngón tay, gãi đầu :
      - Lão sư, tại luyện hóa thành công phong lôi chi lực, vậy có thể bắt đầu tu luyện Tam Thiên Lôi Động được chưa?
      - Tất nhiên là được
      Nghe vậy nhất thời khuôn mặt Tiêu Viêm biểu vui sướng mãnh liệt, cúi đầu cầm lấy Quyển Trục màu bạc tảng đá, nhưng liền có chút ngẩn ra bởi phát bên trong Quyển Trục biến thành trống rỗng, đừng các đồ án bên trong biến mất mà cả bốn chữ ở mặt ngoài Quyển Trục cũng hoàn toàn biến mất.
      - Đồ vật này bị sao vậy?
      Nhìn bên trong Quyển Trục rỗng tuếch, sắc mặt Tiêu Viêm khẽ biến vội vàng .
      - Mấy cái đồ án trong Quyển Trục sớm tiến vào trong đầu ngươi làm sao còn lưu lại Quyển Trục, trong lòng ngươi hãy yên tĩnh lại nhớ lại đêm qua mấy cái hình vẻ tu luyện bí quyết Tam Thiên Lôi Động, bây giờ ngươi có phong lôi chi lực có thể tu luyện bí quyết như nước chảy thành sông, chỉ cần cố gắng chăm chỉ sớm hay muộn cũng đạt tới cảnh giới Đại Thành thôi.
      Dược Lão bất đắc dĩ .
      Nhờ Dược Lão nhắc tỉnh, Tiêu Viêm chợt giật mình nhớ ra khẽ cười khổ.
      Khẽ hít hơi khí trong lành sáng sớm, Tiêu Viêm nâng mắt nhìn rừng cây vô cùng vô tận, trải qua trận mưa to, thoáng nhìn qua mảng rừng rậm như có sinh mạng mới rất rực rỡ, tâm cảnh Tiêu Viêm có chút dao động cũng ổn định lại.
      Tâm tình ổn định lại, đôi mắt Tiêu Viêm chậm rãi lần nữa nhắm lại nhưng có xuất gian hắc ám ngược lại như tiến nhập mảnh đất màu bạc, đồ án sống động liên tục lên, Tiêu Viêm đều nhớ chặt trong đầu sợ như bỏ sót chi tiết nào.
      - Lấy thân hóa lôi, lấy tâm ngự tri!
      Tại lần cuối cùng Tiêu Viêm mạnh mẽ ghi nhớ hình vẽ, đột nhiên hình vẽ cấp tốc hội tụ lại trước mặt thành tám chữ ngân quang lóng lánh mang đậm phong cách cổ xưa.
      Tầm mắt chăm chú nhìn gắt gao tám chữ to lớn trước mặt, Tiêu Viêm như ngộ ra điều gì đó, trong lúc tâm tùy ý khẽ động đoàn phong lôi chi lực bị luyện luyện hóa trong cơ thể thẩm thấu mà ra hình thành luồng điện quang bao bọc bên ngoài cơ thể, điện quanh mạnh mẽ xuất tự động hướng xuống dưới hội tụ lại thành đoàn ngân quang sắc nhọn bao phủ lấy hai chân Tiêu Viêm.
      Cúi đầu nhìn hai chân bị bao phủ ngân quang sắc nhọn, thân thể Tiêu Viêm hơi có chút hướng lên, chân phải đưa lên theo độ cong quái dị, cuối cùng hình thành tư thế y hệt hình vẽ trong đầu lúc trước.
      Bảo trì tư thế trong nháy mắt, bàn chân Tiêu Viêm hạ xuống, trong đầu Tiêu Viêm cảm giác được trận mê muội, gian màu bạc cũng mất . Thời điểm ánh mắt nhìn chung quanh, Tiêu Viêm có chút kinh ngạc, thân thể chính mình ở giữa trung đỉnh núi, ngờ lúc trước mình chỉ nhành cất bước liền trực tiếp bay lên bầu trời.
      Hơi cúi đầu, Tiêu Viêm nhìn ngọn núi phía dưới thấy được đáy vực, sắc mặt có chút trắng bệch kinh hãi, nhìn sau lưng có Tử Vân Dực, mà ngay lúc này, ngân quang sắc nhọn bàn chân như đủ năng lượng, run nhè vài cái liền biến mất, tại lúc này giống như chim bị chặt mất cánh lập tứ hướng vực sâu đáy rơi xuống…
      - A … cứu mạng……!
      Đột nhiên trong núi sâu vang lên tiếng kêu thê thảm.
      Nữ Lâm thích bài này.

    3. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 503: Lôi thiểm
      Dịch: khanhhpd - Biên: Dangneo (A Nèo)
      Đầm lầy bị cây cỏ bé xanh biếc che kín lại, tràn ngập bạch sắc vụ khí nhàn nhạt, gió nhè quét qua. Sương trắng hơi dập dờn bồng bềnh, cuối cùng, theo gió bay lên trời, làm cho những vật bên trong đầm lầy trông ràng ít.
      Xuy!
      Bên trong đầm lầy, đột nhiên có những tiếng vang rất , tiếng kêu vang lên được bao lâu, đạo hắc ảnh đột nhiên mang theo đạo ánh sáng bạch ngọc hào quang từ bên trong đầm lầy chợt ra, bàn chân mỗi lần dừng ở bên trong đầm lầy, ngừng co duỗi, lóe ra hào quang làm cho bùn đất trong đầm lầy giống như nước sôi trào lên, mà tiếng xuy xuy đó, cũng là do bóng đen này truyền đến.
      Bóng đen tốc độ cực kỳ khủng bố, đường chạy đến, trực tiếp vào bên trong đầm gây ra khe rãnh rộng cỡ hai thước, hồi lâu sau, khe rãnh này mới dần hồi phục, mà ở phía sau bóng người, đàn độc xà màu đen đông đúc ngừng phá nước mà ra. Chúng mở ra miệng rộng dữ tợn, từng đạo kình phong mang theo mùi tanh hôi xộc lên, đối với bóng người phía sau hung hăng vọt tới, bất quá tốc độ ràng xa xa theo kịp bóng đen chạy đằng trước, bởi vậy, giọt nước nào bắn trúng người đó.
      Đông!
      Bóng đen chạy nhanh bỗng nhiên mạnh mẽ dừng lại. Hai chân hơi gấp lại, người nghiêng thành góc độ quái dị, sau đó có tiếng vang trầm thấp bên trong thân thể bắn ra, hai chân chấn động, dựa vào ngoại vật vẫn đứng lơ lửng trung.
      Mặc dù bóng đen dừng lại trung thời gian dừng lại liên tục đến mười giây, nhưng nếu bị những người khác thấy, tất nhiên rất kinh ngạc. mượn trợ giúp của đấu khí hoặc là ngoại vật khác mà ngắn ngủi dừng lại trung, ít nhất cũng là thực lực của Đấu Hoàng, thời gian dài ngưng lại bầu trời, trừ phi trở thành Đấu Tông cường giả mới có bổn này.
      Bóng đen thân thể ngưng lại giữa trung sau vài giây, bàn chân lóe ra đạo ngân mang, thân thể uốn éo. Toa tiếng thân thể liền xuất tại khoảng cách hơn mười thước chạc cây to, gian bên trong còn mơ hồ lưu lại đạo hắc tuyến, đến tốc độ như thế này, muốn đột phá gian trở ngại, đạt đến cảnh giới thuấn di vô cùng khủng bố.
      - Ha ha, tốt, hổ là đấu kỹ Địa Giai thân pháp, tốc độ như vậy là vui sướng!
      Bóng đen hai chân vững vàng dừng ở thân cây, cười lên vui vẻ.
      - Tam Thiên Lôi Động đấu kỹ phân thành ba tầng, Lôi Thiểm, Lôi Thuấn, Tam Thiên Lôi. . . Đấu kỹ này tu luyện tới tận cùng là cảnh giới Tam thiên lôi, có khả năng xẹt qua gian, vô thanh vô tức, cơ hồ so với thuấn di hề khác nhau. Loại tốc độ này cho dù là Đấu Tông cường giả cũng dám khinh thường, mà nhìn ngươi tại đường chạy tới chẳng khác gì con trâu đực động dục. Đừng Tam Thiên Lôi , cho dù là cảnh giới tầng thứ nhất Lôi Thiểm, chỉ sợ cũng chưa có chân chính nhập môn.
      Dược Lão thân hình chậm rãi phiêu đãng tại thân cây. Liếc mắt cái nhìn vẻ mặt hưng phấn của Tiêu Viêm, thản nhiên .
      Bị Dược Lão hất chậu nước lạnh vào mặt, Tiêu Viêm khỏi đảo cặp mắt trắng dã, tự mình cảm giác được tồi, tốc độ lúc trước cho dù là tại thời kì toàn thịnh thi triển, cũng căn bản có khả năng đạt tới, mà tại tu luyện Tam Thiên Lôi Động mới có ba ngày đạt được như vậy, thành quả coi như là tồi rồi?
      Nhìn thấy bộ dáng đó của Tiêu Viêm, Dược Lão khỏi lắc lắc đầu, biết làm sao.
      Nghe vậy, Tiêu Viêm cúi đầu, khóe miệng vừa nhếch lên, chỉ thấy được hai chân dính đầy bùn đất, đưa chân lên xem xét , còn dính ít cây cỏ.
      - Tam Thiên Lôi Động, tĩnh như bàn thạch, mà khi động như sấm sét, gây ra tiếng động lớn, xuất ra bất kỳ bất ý, đả thương địch thủ. Dược Lão thản nhiên , Nhưng là ngươi nhìn ngươi lúc trước làm ra hành động như vậy, người còn chưa đến trăm mét, thanh thế trước hết truyền tới, đây chính là Tam Thiên Lôi Động sao?.
      Nhìn thấy khuôn mặt mơ hồ mang theo vẻ nghiêm khắc của Dược Lão, Tiêu Viêm gãi gãi đầu, ngượng ngùng bật cười, dám xen mồm.
      - Bởi vì nguyên nhân linh hồn lực lượng mạnh mẽ. Đối với khả năng khống chế năng lượng trong cơ thể như của ngươi cực kỳ xuất sắc mà vừa rồi phạm chút sai sót, ngươi là có điểm ngu xuẩn. Nhớ kỹ, đè nén xuống phong lôi chi lực hề tiết chế phóng ra ngoài, tập trung vào chỗ, bạo phát ra lực lượng, tốc độ của ngươi nhanh hơn so với Đấu Vương trở xuống, mà nếu có thể đủ đạt tới mức này, ngươi coi như là chân chính bước chân vào Tam Thiên Lôi Động tầng thứ nhất Lôi Thiểm cảnh giới.
      Dược Lão lắc lắc đầu, trầm giọng .
      - Đương nhiên, ta ngoài miệng giải thích cực kỳ đơn giản, nhưng là trong đó chút dễ dàng nhưng cũng là cần chính ngươi phải nắm giữ, ta chỉ có thể dẫn đường ngươi còn được hay do ngươi. . .
      Dần dần thả lỏng ngữ khí, Dược Lão giọng
      - Ân!
      Tiêu Viêm khẽ gật đầu, khuôn mặt hướng tới Dược Lão liền ôm quyền, lui ra phía sau từng bước, ngồi xếp bằng tại thân cây, Tam Thiên Lôi Động mặc dù có thể làm cho tốc độ tăng vọt, nhưng là đối với tiêu hao đấu khí cũng cực kỳ khủng bố, Tiêu Viêm thầm tính toán qua, bây giờ mình thực lực 8 tinh Đại Đấu Sư, nếu sử dụng Tam Thiên Lôi Động, chỉ sợ chỉ có thể duy trì ba đến năm phút thời gian, sau đó phải dừng lại vì đấu khí cạn kiệt mà thể tiếp tục thi triển.
      Nhìn Tiêu Viêm tu luyện hồi phục đấu khí, Dược Lão trong lòng lặng lẽ thở dài nhõm, khóe miệng cũng nở ra nụ cười thản nhiên. Vẻn vẹn có thời gian ba ngày mà Tiêu Viêm có thể miễn cưỡng thi triển Tam Thiên Lôi Động, mặc dù chỉ là tiến gần đến sơ nhập phong lôi chi lực lực lượng thôi, nhưng là thi triển ra tốc độ quả có thể thi triển ra “bạo bước”, tu luyện như thế khi cận chiến kỳ cũng loại tốc độ khó tin của con người , nhưng là vì cho Tiêu Viêm khi thi triển được trình độ này mà kiêu ngạo, cũng chỉ có thể làm như vậy để Tiêu Viêm quyết tâm tu luyện thêm...
      Đương nhiên, Dược Lão lần này hành động hiệu quả cũng rất tốt. Tiêu Viêm sau khi hồi phục đấu khí, lại tiếp tục tu luyện Tam Thiên Lôi Động, bàn chân lại nổi lên phong lôi chi lực, ràng so với vừa rồi nội liễm rất nhiều, hơn nữa ven đường chạy tiếng động cũng là dần dần thêm.
      đầm lầy rộng lớn, bóng đen biết mệt mỏi luyện tập, chút màu sáng bạc giống như điện xà ngừng ở dưới chân bóng đen cấp tốc xuyên qua.. . .
      Tiêu Viêm gian khổ luyện tập quên cả thời gian, tại bên trong đầm lầy tiếng vang xoẹt xoẹt càng ngày càng yếu, nhưng là thanh mặc dù yếu bớt, mà đầm lầy bóng đen càng có tốc độ cao hơn, như vậy quả càng thêm khủng bố. Tới cuối cùng thậm chí đều là chỉ có thể nhìn thấy cái bóng đen xuyên qua, nếu có vô số con rắn đen trong đầm lầy di động, đúng là khó có thể nhận Tiêu Viêm.
      Thời gian trôi qua, hắc bào thanh niên tập luyện Tam Thiên Lôi Động, ràng ở từ ngây ngô đến đại thành, chín ngày sơ nhập tầng, hư xuất thế, kinh chấn đại lục.
      Gần như tháng thời gian vội vàng qua , tại bên trong đầm lầy lưu lại dấu vết gì, Tiêu Viêm cước bộ như giẫm đất bằng hành tẩu tại đầm lầy đầy bùn đất. Quả tháng thời gian này rất vất vả tập luyện.
      Phía đầm lầy, Tiêu Viêm hai tay vẫy về phía sau, bàn chân đạp lên phía đầm lầy, quả giống như mặt đất bằng phẳng.
      có dấu vết, kỳ dị, làm cho người ta cảm thấy kinh ngạc. Tinh tế quan sát, nguyên lai tại chỗ bàn chân, có thêm hai luồng ngân sắc quang đoàn lớn bằng bàn tay , quang đoàn hơi lóe ra, từng đạo điện mang giống như xúc tu ngừng kéo dài mà ra, ngẫu nhiên tiếp xúc với bùn đất bên trong, khẽ làm cho chỗ đất bùn kia sôi trào lên.
      Đầm lầy hơi nhúc nhích, mấy con độc xà màu đen lặng lẽ núp nhìn Tiêu Viêm vọt , nhưng mà ngay khi bọn chúng chuẩn bị mở chiếc mồm dữ tợn ra bàn chân Tiêu Viêm ngân mang khẽ run lên, vài đạo tia điện màu bạc bắn ra, đâm thẳng vào bên trong đầm lầy, dễ dàng xuyên thủng đầu mấy con độc xà.
      Đầm lầy nổi lên đầy xác của độc xà, Tiêu Viêm khẽ nhếch miệng cười, co chân phải lên hít hơi, rồi lại đạp mạnh xuống.
      Chỗ chân của Tiêu Viêm vừa đạp mạnh xuống, ra quang đoàn màu bạc đột nhiên vỡ ra gần gấp đôi, khi thu lại, vẻn vẹn chỉ là thời gian nháy mắt, ngay tại lúc chân phải Tiêu Viêm đạp xuống, quang đoàn màu bạc trở nên vỡ tung, nhất thời cỗ thanh sấm trầm thấp vang lên, khuếch tán mà ra, mấy thước phụ cận đầm lầy đều chấn động khiến cho nước hơi hơi dập dờn.
      "Xuy "
      Bàn chân hạ xuống, ngân quang lóe ra, thân thể Tiêu Viêm bỗng nhiên quỷ dị xuất trận hư ảo, lúc này lại là sắc như lưỡi dao, nhìn qua cũng có thể thấy . Tiêu Viêm thân thể hư ảo, đạo hắc sắc quang tuyến từ gian bên trong lướt qua…
      Ước chừng 20 mét, bùn đất tại đầm lầy bỗng nhiên ra hai luồng xoáy, mà ở phía , bóng đen vẫn như quỷ mỵ lặng lẽ ra…
      - Thành công rồi sao?
      ra thân ảnh, Tiêu Viêm chuyện thứ nhất đó là cấp tốc nhìn lại, đợi đến khi ánh mắt nhìn thấy hơn hai mươi thước phía sau, nơi đó có đạo hư ảnh màu đen tinh tế chém tới, ngờ đó lại chính là hư ảnh của mình để lại...
      - Thành công rồi sao?
      Nhìn thân ảnh nhàn nhạt màu đen, Tiêu Viêm mặt tái nhợt nhịn được vui mừng như điên, gần tháng mất ăn mất ngủ khổ luyện, trong miệng biết ăn bao nhiêu bùn đất, thân thể biết bị độc xà cắn bao nhiêu lần, bất quá thanh niên kia làm người ta kinh ngạc vì quật cường, chút đó chưa đủ làm cho có nửa điểm lùi bước, mà giờ đến thời điểm thu hoạch rồi.
      Dược Lão thân ảnh hư ảo phiêu phù ở giữa trung, cúi đầu vương giả nhìn vẻ mặt mừng như điên của hắc bào thanh niên, lạnh nhạt khuôn mặt cũng nhịn được phải lộ ra chút vui mừng, hơn tháng, miễn cưỡng đạt tới Tam Thiên Lôi Động tầng thứ nhất Lôi Thiểm cảnh giới. Tốc độ như vậy bao lâu đạt tới cảnh giới tầng thứ ba, nhưng bằng tốc độ này cũng là số số hai rồi, chỉ có trong lòng ràng, hơn tháng quật cường tiểu tử kia phải trả giá bởi bao nhiêu loại gian khổ khi tu luyện.
      "Có thiên phú, có nhẫn nại, có cố gắng" Dược Lão trong lòng nghĩ, Tiêu Viêm có đủ cả ba điều kiện chẳng lẽ thành công sao?
      Nữ Lâm thích bài này.

    4. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 503: Lôi thiểm
      Dịch: khanhhpd - Biên: Dangneo (A Nèo)
      Đầm lầy bị cây cỏ bé xanh biếc che kín lại, tràn ngập bạch sắc vụ khí nhàn nhạt, gió nhè quét qua. Sương trắng hơi dập dờn bồng bềnh, cuối cùng, theo gió bay lên trời, làm cho những vật bên trong đầm lầy trông ràng ít.
      Xuy!
      Bên trong đầm lầy, đột nhiên có những tiếng vang rất , tiếng kêu vang lên được bao lâu, đạo hắc ảnh đột nhiên mang theo đạo ánh sáng bạch ngọc hào quang từ bên trong đầm lầy chợt ra, bàn chân mỗi lần dừng ở bên trong đầm lầy, ngừng co duỗi, lóe ra hào quang làm cho bùn đất trong đầm lầy giống như nước sôi trào lên, mà tiếng xuy xuy đó, cũng là do bóng đen này truyền đến.
      Bóng đen tốc độ cực kỳ khủng bố, đường chạy đến, trực tiếp vào bên trong đầm gây ra khe rãnh rộng cỡ hai thước, hồi lâu sau, khe rãnh này mới dần hồi phục, mà ở phía sau bóng người, đàn độc xà màu đen đông đúc ngừng phá nước mà ra. Chúng mở ra miệng rộng dữ tợn, từng đạo kình phong mang theo mùi tanh hôi xộc lên, đối với bóng người phía sau hung hăng vọt tới, bất quá tốc độ ràng xa xa theo kịp bóng đen chạy đằng trước, bởi vậy, giọt nước nào bắn trúng người đó.
      Đông!
      Bóng đen chạy nhanh bỗng nhiên mạnh mẽ dừng lại. Hai chân hơi gấp lại, người nghiêng thành góc độ quái dị, sau đó có tiếng vang trầm thấp bên trong thân thể bắn ra, hai chân chấn động, dựa vào ngoại vật vẫn đứng lơ lửng trung.
      Mặc dù bóng đen dừng lại trung thời gian dừng lại liên tục đến mười giây, nhưng nếu bị những người khác thấy, tất nhiên rất kinh ngạc. mượn trợ giúp của đấu khí hoặc là ngoại vật khác mà ngắn ngủi dừng lại trung, ít nhất cũng là thực lực của Đấu Hoàng, thời gian dài ngưng lại bầu trời, trừ phi trở thành Đấu Tông cường giả mới có bổn này.
      Bóng đen thân thể ngưng lại giữa trung sau vài giây, bàn chân lóe ra đạo ngân mang, thân thể uốn éo. Toa tiếng thân thể liền xuất tại khoảng cách hơn mười thước chạc cây to, gian bên trong còn mơ hồ lưu lại đạo hắc tuyến, đến tốc độ như thế này, muốn đột phá gian trở ngại, đạt đến cảnh giới thuấn di vô cùng khủng bố.
      - Ha ha, tốt, hổ là đấu kỹ Địa Giai thân pháp, tốc độ như vậy là vui sướng!
      Bóng đen hai chân vững vàng dừng ở thân cây, cười lên vui vẻ.
      - Tam Thiên Lôi Động đấu kỹ phân thành ba tầng, Lôi Thiểm, Lôi Thuấn, Tam Thiên Lôi. . . Đấu kỹ này tu luyện tới tận cùng là cảnh giới Tam thiên lôi, có khả năng xẹt qua gian, vô thanh vô tức, cơ hồ so với thuấn di hề khác nhau. Loại tốc độ này cho dù là Đấu Tông cường giả cũng dám khinh thường, mà nhìn ngươi tại đường chạy tới chẳng khác gì con trâu đực động dục. Đừng Tam Thiên Lôi , cho dù là cảnh giới tầng thứ nhất Lôi Thiểm, chỉ sợ cũng chưa có chân chính nhập môn.
      Dược Lão thân hình chậm rãi phiêu đãng tại thân cây. Liếc mắt cái nhìn vẻ mặt hưng phấn của Tiêu Viêm, thản nhiên .
      Bị Dược Lão hất chậu nước lạnh vào mặt, Tiêu Viêm khỏi đảo cặp mắt trắng dã, tự mình cảm giác được tồi, tốc độ lúc trước cho dù là tại thời kì toàn thịnh thi triển, cũng căn bản có khả năng đạt tới, mà tại tu luyện Tam Thiên Lôi Động mới có ba ngày đạt được như vậy, thành quả coi như là tồi rồi?
      Nhìn thấy bộ dáng đó của Tiêu Viêm, Dược Lão khỏi lắc lắc đầu, biết làm sao.
      Nghe vậy, Tiêu Viêm cúi đầu, khóe miệng vừa nhếch lên, chỉ thấy được hai chân dính đầy bùn đất, đưa chân lên xem xét , còn dính ít cây cỏ.
      - Tam Thiên Lôi Động, tĩnh như bàn thạch, mà khi động như sấm sét, gây ra tiếng động lớn, xuất ra bất kỳ bất ý, đả thương địch thủ. Dược Lão thản nhiên , Nhưng là ngươi nhìn ngươi lúc trước làm ra hành động như vậy, người còn chưa đến trăm mét, thanh thế trước hết truyền tới, đây chính là Tam Thiên Lôi Động sao?.
      Nhìn thấy khuôn mặt mơ hồ mang theo vẻ nghiêm khắc của Dược Lão, Tiêu Viêm gãi gãi đầu, ngượng ngùng bật cười, dám xen mồm.
      - Bởi vì nguyên nhân linh hồn lực lượng mạnh mẽ. Đối với khả năng khống chế năng lượng trong cơ thể như của ngươi cực kỳ xuất sắc mà vừa rồi phạm chút sai sót, ngươi là có điểm ngu xuẩn. Nhớ kỹ, đè nén xuống phong lôi chi lực hề tiết chế phóng ra ngoài, tập trung vào chỗ, bạo phát ra lực lượng, tốc độ của ngươi nhanh hơn so với Đấu Vương trở xuống, mà nếu có thể đủ đạt tới mức này, ngươi coi như là chân chính bước chân vào Tam Thiên Lôi Động tầng thứ nhất Lôi Thiểm cảnh giới.
      Dược Lão lắc lắc đầu, trầm giọng .
      - Đương nhiên, ta ngoài miệng giải thích cực kỳ đơn giản, nhưng là trong đó chút dễ dàng nhưng cũng là cần chính ngươi phải nắm giữ, ta chỉ có thể dẫn đường ngươi còn được hay do ngươi. . .
      Dần dần thả lỏng ngữ khí, Dược Lão giọng
      - Ân!
      Tiêu Viêm khẽ gật đầu, khuôn mặt hướng tới Dược Lão liền ôm quyền, lui ra phía sau từng bước, ngồi xếp bằng tại thân cây, Tam Thiên Lôi Động mặc dù có thể làm cho tốc độ tăng vọt, nhưng là đối với tiêu hao đấu khí cũng cực kỳ khủng bố, Tiêu Viêm thầm tính toán qua, bây giờ mình thực lực 8 tinh Đại Đấu Sư, nếu sử dụng Tam Thiên Lôi Động, chỉ sợ chỉ có thể duy trì ba đến năm phút thời gian, sau đó phải dừng lại vì đấu khí cạn kiệt mà thể tiếp tục thi triển.
      Nhìn Tiêu Viêm tu luyện hồi phục đấu khí, Dược Lão trong lòng lặng lẽ thở dài nhõm, khóe miệng cũng nở ra nụ cười thản nhiên. Vẻn vẹn có thời gian ba ngày mà Tiêu Viêm có thể miễn cưỡng thi triển Tam Thiên Lôi Động, mặc dù chỉ là tiến gần đến sơ nhập phong lôi chi lực lực lượng thôi, nhưng là thi triển ra tốc độ quả có thể thi triển ra “bạo bước”, tu luyện như thế khi cận chiến kỳ cũng loại tốc độ khó tin của con người , nhưng là vì cho Tiêu Viêm khi thi triển được trình độ này mà kiêu ngạo, cũng chỉ có thể làm như vậy để Tiêu Viêm quyết tâm tu luyện thêm...
      Đương nhiên, Dược Lão lần này hành động hiệu quả cũng rất tốt. Tiêu Viêm sau khi hồi phục đấu khí, lại tiếp tục tu luyện Tam Thiên Lôi Động, bàn chân lại nổi lên phong lôi chi lực, ràng so với vừa rồi nội liễm rất nhiều, hơn nữa ven đường chạy tiếng động cũng là dần dần thêm.
      đầm lầy rộng lớn, bóng đen biết mệt mỏi luyện tập, chút màu sáng bạc giống như điện xà ngừng ở dưới chân bóng đen cấp tốc xuyên qua.. . .
      Tiêu Viêm gian khổ luyện tập quên cả thời gian, tại bên trong đầm lầy tiếng vang xoẹt xoẹt càng ngày càng yếu, nhưng là thanh mặc dù yếu bớt, mà đầm lầy bóng đen càng có tốc độ cao hơn, như vậy quả càng thêm khủng bố. Tới cuối cùng thậm chí đều là chỉ có thể nhìn thấy cái bóng đen xuyên qua, nếu có vô số con rắn đen trong đầm lầy di động, đúng là khó có thể nhận Tiêu Viêm.
      Thời gian trôi qua, hắc bào thanh niên tập luyện Tam Thiên Lôi Động, ràng ở từ ngây ngô đến đại thành, chín ngày sơ nhập tầng, hư xuất thế, kinh chấn đại lục.
      Gần như tháng thời gian vội vàng qua , tại bên trong đầm lầy lưu lại dấu vết gì, Tiêu Viêm cước bộ như giẫm đất bằng hành tẩu tại đầm lầy đầy bùn đất. Quả tháng thời gian này rất vất vả tập luyện.
      Phía đầm lầy, Tiêu Viêm hai tay vẫy về phía sau, bàn chân đạp lên phía đầm lầy, quả giống như mặt đất bằng phẳng.
      có dấu vết, kỳ dị, làm cho người ta cảm thấy kinh ngạc. Tinh tế quan sát, nguyên lai tại chỗ bàn chân, có thêm hai luồng ngân sắc quang đoàn lớn bằng bàn tay , quang đoàn hơi lóe ra, từng đạo điện mang giống như xúc tu ngừng kéo dài mà ra, ngẫu nhiên tiếp xúc với bùn đất bên trong, khẽ làm cho chỗ đất bùn kia sôi trào lên.
      Đầm lầy hơi nhúc nhích, mấy con độc xà màu đen lặng lẽ núp nhìn Tiêu Viêm vọt , nhưng mà ngay khi bọn chúng chuẩn bị mở chiếc mồm dữ tợn ra bàn chân Tiêu Viêm ngân mang khẽ run lên, vài đạo tia điện màu bạc bắn ra, đâm thẳng vào bên trong đầm lầy, dễ dàng xuyên thủng đầu mấy con độc xà.
      Đầm lầy nổi lên đầy xác của độc xà, Tiêu Viêm khẽ nhếch miệng cười, co chân phải lên hít hơi, rồi lại đạp mạnh xuống.
      Chỗ chân của Tiêu Viêm vừa đạp mạnh xuống, ra quang đoàn màu bạc đột nhiên vỡ ra gần gấp đôi, khi thu lại, vẻn vẹn chỉ là thời gian nháy mắt, ngay tại lúc chân phải Tiêu Viêm đạp xuống, quang đoàn màu bạc trở nên vỡ tung, nhất thời cỗ thanh sấm trầm thấp vang lên, khuếch tán mà ra, mấy thước phụ cận đầm lầy đều chấn động khiến cho nước hơi hơi dập dờn.
      "Xuy "
      Bàn chân hạ xuống, ngân quang lóe ra, thân thể Tiêu Viêm bỗng nhiên quỷ dị xuất trận hư ảo, lúc này lại là sắc như lưỡi dao, nhìn qua cũng có thể thấy . Tiêu Viêm thân thể hư ảo, đạo hắc sắc quang tuyến từ gian bên trong lướt qua…
      Ước chừng 20 mét, bùn đất tại đầm lầy bỗng nhiên ra hai luồng xoáy, mà ở phía , bóng đen vẫn như quỷ mỵ lặng lẽ ra…
      - Thành công rồi sao?
      ra thân ảnh, Tiêu Viêm chuyện thứ nhất đó là cấp tốc nhìn lại, đợi đến khi ánh mắt nhìn thấy hơn hai mươi thước phía sau, nơi đó có đạo hư ảnh màu đen tinh tế chém tới, ngờ đó lại chính là hư ảnh của mình để lại...
      - Thành công rồi sao?
      Nhìn thân ảnh nhàn nhạt màu đen, Tiêu Viêm mặt tái nhợt nhịn được vui mừng như điên, gần tháng mất ăn mất ngủ khổ luyện, trong miệng biết ăn bao nhiêu bùn đất, thân thể biết bị độc xà cắn bao nhiêu lần, bất quá thanh niên kia làm người ta kinh ngạc vì quật cường, chút đó chưa đủ làm cho có nửa điểm lùi bước, mà giờ đến thời điểm thu hoạch rồi.
      Dược Lão thân ảnh hư ảo phiêu phù ở giữa trung, cúi đầu vương giả nhìn vẻ mặt mừng như điên của hắc bào thanh niên, lạnh nhạt khuôn mặt cũng nhịn được phải lộ ra chút vui mừng, hơn tháng, miễn cưỡng đạt tới Tam Thiên Lôi Động tầng thứ nhất Lôi Thiểm cảnh giới. Tốc độ như vậy bao lâu đạt tới cảnh giới tầng thứ ba, nhưng bằng tốc độ này cũng là số số hai rồi, chỉ có trong lòng ràng, hơn tháng quật cường tiểu tử kia phải trả giá bởi bao nhiêu loại gian khổ khi tu luyện.
      "Có thiên phú, có nhẫn nại, có cố gắng" Dược Lão trong lòng nghĩ, Tiêu Viêm có đủ cả ba điều kiện chẳng lẽ thành công sao?
      Nữ Lâm thích bài này.

    5. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      c
      Chương 504: Lĩnh ngộ thước pháp
      Dịch: khanhhpd - Biên: Dangneo (A Nèo)
      Tại đỉnh ngọn núi, có thanh niên mặc áo bào mầu đen ngồi xếp bằng tu luyện. Hai tay kết ấn, hô hấp bình thản mà dài, sâu. Hơn nữa mỗi lần thổ nạp, quanh thân gian xuất những luồng ba động rất , ngọn lửa nóng cháy từ từ thẩm thấu ra, cuối cùng theo hô hấp, xâm nhập vào cơ thể…
      Lăng lẽ mình tu luyện, ước chừng kéo dài gần canh giờ đồng hồ, Tiêu Viêm từ đỉnh núi, áo bào tung bay chậm rãi hạ xuống, hai mắt nhắm chặt, run run nhè mở ra
      Hai tháng tại thâm sơn tu luyện, thu hoạch cũng , khẽ vặn vẹo cổ, cảm thụ được trong cơ thể có dòng nước ấm chầm chậm lưu chuyển ngừng, Tiêu Viêm khóe miệng nhịn được khẽ cười.
      Hai tháng khổ tu, Tiêu Viêm chỉ có đem "Tam Thiên Lôi Động tu luyện tới tầng thứ nhất "Lôi thiểm " cảnh giới, hơn nữa đấu khí trong cơ thể cũng càng ngày càng tinh thuần. Tiêu Viêm đoán, tại chính mình, trong thời gian tu luyện Tam Thiên Lôi Động, đấu khí đạt đến 8 tinh Đại Đấu Sư đỉnh điểm, đương nhiên thời gian hai tháng mới vừa rồi khiến cho chính mình đạt tới 8 tinh Đại Đấu Sư đỉnh, tốc độ này so với ở bên trong Thiên Phần Luyện Khí tháp vẫn chưa thể so sánh, nhưng Tiêu Viêm quả cảm thấy vừa lòng, có thể đem Tam Thiên Lôi Động tu luyện tới tầng thứ nhất, mà cùng lúc đấu khí càng thêm tinh tiến, cũng là điều đáng vui mừng.
      đứng ở tảng đá, Tiêu Viêm khoanh tay, ánh mắt trông về phía rừng rậm mờ mịt phía xa kia. Gió thổi , nhưng khiến cho mảng rừng rậm cây cối dập dờn từ xa cuộn tới liên miên, cơ hồ như biển rộng cuộn sóng, làm cho người ta cảm thấy uy lực của thiên nhiên là đáng sợ…
      Đứng ở ngọn núi, Tiêu Viêm kinh ngạc nhìn mảng rừng rậm thổi từng đợt, từng đợt cây sóng nhấp nhô uốn lượn, lúc này nhìn bầu trời yên bình, Tiêu viêm bỗng chợt cảm thấy xúc động
      Chắp tay ra sau, Tiêu Viêm khẽ híp mắt, nửa ngày sau, hai vai khẽ rung lên, Tử Vân Dực hai cãnh vẫy ra, thân hình bay lên trời cao lượn thành đường cong tuyệt đẹp rồi bay nhanh về phía cánh rừng xa xa
      Tử Vân Dực co rút lại quay về sau lưng, Tiêu Viêm mình đứng thẳng ở trong rừng, nhìn khắp nơi, mảnh rừng xanh biếc, cảm thấy con người bé.
      Song chưởng chậm rãi mở ra, xa xa từng đợt cây sóng gào thét nhanh chóng thổi quét đến, mang theo hàng loạt tiếng vang, giống như sấm nổ hướng về phía Tiêu Viêm thổi quét qua.
      Hai chân giống như chân chim ưng, bám chặt vào ngọn cây. Tiêu viêm thân hình dập dờn như sóng, theo gió phiêu lãng như những lá cây .., giống như bay rất nhanh, nhưng lại thủy chung hề bị tốc độ kinh người đó xé rách.
      Gió thổi tạo thành từng đợt sóng lớn dập dờn, kéo dài chừng mười phút dần dần lắng xuống.
      Từng đợt sóng cây thổi qua, Tiêu Viêm sắc mặt có chút tái nhợt, mà trong mắt lại chứa hưng phấn cực độ, quay đầu lại, nhìn về phía xa từng đợt sóng rất nhanh biến mất tại cuối tầm mắt , trong lòng chợt xúc động
      Loại ý cảnh này....
      Tay phải chậm rãi nắm lại, thanh cự thước màu đen rất lớn, Tiêu Viêm bàn tay nắm chặt, giọng nỉ non ;
      - Nếu có thể công kích như sóng triều liên miên bất tuyệt kia, loại công kích tuyệt vời!
      Bàn tay nắm Huyền Trọng thước, Tiêu Viêm hơi hơi ngẩng đầu, hai mắt đen kịt, tràn ngập suy tư mờ mịt, thân thể lúc này giống như hoàn toàn đứng lại, mắt khẽ nhắm lại.
      Tiêu Viêm tay phải nắm Huyền Trọng thước, miệng khẽ cười mỉm, trông bộ dáng như điều chỉnh cái gì đó…
      Tiêu Viêm đứng lại, ước chừng gần canh giờ đồng hồ, bản thân ngừng suy nghĩ cảnh tượng sóng cây lúc trước, trong đầu chợt xuất chút linh quang, tại đây loại trạng thái khác thường, thời gian lâu như vậy nhưng Tiêu Viêm cũng biết mệt mỏi, cảm thụ được càng lâu càng cảm thấy ràng cho đến khi làn sóng cây trôi qua và biến mất.
      Sóng cây dâng lên, biến mất, lại vọt tới, lần nữa biến mất, như thế lặp lặp lại, cú tuần hoàn, kéo dài thôi…
      Thời gian vẫn như cũ tiếp tục trôi qua, mặc dù mới trải qua hơn canh giờ đồng hồ nhưng Tiêu Viêm tiến vào trạng thái kỳ dị. cũng mong muốn cảm thụ được những làn sóng cây dâng lên, rồi biến mất cứ thế lặp lại, loại cảm thụ kỳ diệu.
      Dưới loại tình huống này, với vô số lần cảm ứng, Tiêu Viêm dần dần xuất những tia lĩnh ngộ….
      Di?
      Tại thời điểm Tiêu Viêm tiến vào trạng thái kỳ dị. Dược lão phiêu phù , cũng kêu lên cực kỳ kinh ngạc, thanh mặc dù rất nhưng lại tỏ ra là quá ngạc nhiên, Tiêu Viêm tiến vào trạng thái như vậy, Dược Lão cảm thấy ngoài dự kiến,
      Dược Lão kêu lên đầy kinh ngạc, cũng đánh thức Tiêu Viêm ở trong trạng thái kỳ dị. Kinh nghiệm của lão phong phú, tự nhiên là biêt, đối với người tu luyện, cơ duyên tiến vào trạng thái kỳ dị, nếu bị ngoại giới đánh thức, nghi ngờ gì, cả đời hối tiếc
      Lặng yên quan sát, có tia linh hồn lực từ giới chỉ ngón tay của Tiêu Viêm mạnh mẽ tỏa ra, đem phương viên mấy chục mét đều bao quát lại. Sau khi được linh hồn lực phong bế, những tiếng ma thú từ đằng xa truyền lại triệt để biến mất mà ở trong khu vực này, dưới tác dụng của linh hồn lực của Dược Lão nên tuyệt đối an toàn, xuất những gì ngoài ý muốn khiến Tiêu Viêm từ trạng thái kỳ dị thức dậy.
      Thời gian thong thả trôi qua, từ lúc Tiêu Viêm tiến vào trạng thái kỳ dị đến bây giờ trôi qua gần ba giờ. Trong thời gian ba giờ này, thân thể Tiêu Viêm như hoá đá, nhúc nhích, hắc xích tay thoáng run rẩy biến lớn chút. Nếu ai nhìn thấy đều cho rằng thạch điêu này quá mức sống động.
      Cách ly hoàn toàn với ngoại giới, hắc bào thanh niên bỗng nhiên nhàng run lên, mà thân thể cũng run lên, con mắt tối đen bên trong mờ mịt suy nghĩ cũng nhanh chóng hiểu ra, cũng là càng thêm mở rộng ra…
      Tay phải nắm chặt chuôi thước, thân thể Tiêu Viêm như báng súng thẳng tắp, cỗ sắc bén phong duệ khí, lặng yên tán phát ra, khuôn mặt căng thẳng trong tay hắc thước chậm rãi nâng lên, sau đó tốc độ, người nhàng bổ, vẩy, huy, quét...
      Trọng thước trụ cột công kích là chính, lúc này Tiêu Viêm toàn bộ thi triển ra, mà theo bàn tay run run, huy động tốc độ càng lúc càng nhanh hơn, tới cuối cùng toàn bộ thân thể Tiêu Viêm cơ hồ đều là bị bao bọc lại như viên cầu màu đen, thi triển được thước pháp cực kỳ tinh diệu mà trước đây Tiêu Viêm thể thi triển được.
      Ở bên trong rừng rậm cuồng phong vù vù vang lên. Có quả cầu đen to lớn cấp tốc bay ra. Quả cầu đen này bay đến đâu, cành lá, cây cối vô tình va chạm vào nó, liền trong khoảnh khắc hóa thành phấn mạt.
      Trọng thước huy động càng lúc càng nhanh, nhưng mà ngay tại lúc này, tốc độ sắp đạt tới đỉnh điểm, trọng thước cũng dần dần chậm lại, người bên trong quả cầu đen dường như có chút khó chịu.
      Cúi đầu khẽ kêu rên tiếng, từ bên trong quả cầu đen như như người, trong miệng truyền ra. Trông lờ mờ, vẫn có thể nhìn thấy người thanh niên sắc mặt bỗng nhiên tái nhợt rất nhiều.
      Mặc dù trông sắc mặt tái nhợt, nhưng mà Tiêu Viêm cũng chưa lập tức dừng lại, trong đầu ngừng ra những tia lĩnh ngộ, trong tay liền huy động trọng thước. Trong lúc này, Tiêu Viêm vô tình lĩnh ngộ được quỹ tích quỷ dị của thước pháp.
      Chợt lĩnh ngộ, Tiêu Viêm vội vàng sử dụng trọng thước đánh theo những gì mà bản thân mình dần lĩnh ngộ ra.
      Tiếng gió sắc bén dần dần chậm lại, lúc này Tiêu Viêm huy động trọng thước cũng dần chậm lại. Người bên ngoài nhìn thấy đều có cảm giác thước pháp có rất nhiều sơ hở, chỉ cần tuỳ ý tấn công kích, cũng đủ làm cho người sử dụng trọng thước này bị trọng thương.
      Theo bóng thước, thân thể cũng vũ động theo, hai con ngươi tối đen lại lần nữa nảy lên những tia mờ mịt kỳ dị, Tiêu Viêm thân thể có đôi chút cứng ngắc, trong lúc phát động thân thể chuyển hoán theo thước cũng thông thuận, mà theo như vậy thước pháp huy động rất nhiều sơ hở, rồi đột nhiên đại biến, quỹ tích trọng thước huy động, thừa thượng tiếp được, thước ở chỗ giáp giới vũ động hình thành lên quả cầu lớn có gì phá nổi.
      Như vậy so với Tiêu Viêm sử dụng thước pháp lúc trước, bằng vào thân mình tự lĩnh ngộ cách sử dụng thước pháp, có thể cách biệt trời vực.
      Tiêu Viêm từ khi có được trọng thước, cũng chưa tu luyện đầy đủ thước pháp, đối phó với địch nhân, phần lớn đều dựa vào thân thể lực lượng mạnh mẽ. Nhưng dựa vào lực lượng thân thể mạnh mẽ khi gặp phải đối thủ yếu hơn cũng phải dốc hết sức. Nhưng có thêm chiêu thức tinh diệu, gặp phải đối thủ có lực lượng xấp xỉ mình cũng có thể dễ dàng đánh bại.
      Luận chiêu thức tinh diệu, Tiêu Viêm sử dụng thước pháp so với Bạch Sơn thương pháp kém hơn ít, nếu so về lực lượng và tốc độ, Tiêu Viêm dĩ nhiên là mạnh mẽ hơn. Thế nhưng, về mặt chiêu thức tinh diệu, hẳn nhiên là hơi yếu, nếu sau này gặp phải đối thủ lực lượng xấp xỉ, tất nhiên là có đôi chút thiệt thòi, mà bây giờ bỗng lĩnh ngộ ra chiêu thức tinh diệu, đem nhược điểm này hoàn toàn bù lại.
      Xuy
      Trọng thước huy động, đột nhiên mạnh mẽ bị kiềm hãm, cỗ kình phong sắc bén từ thân thước bạo xuất, chỉ nghe tiếng răng rắc, cách đó hơn mười mét, cây đại thụ, toàn bộ ngọn cây đều bị chặt đứt.
      Thân thể vẫn duy trì tư thế bổ mạnh thước xuống, Tiêu Viêm trong mắt mờ mịt cấp tốc biến mất, nháy mắt sau, khuôn mặt mang theo tia ngạc nhiên nhìn trọng thước trong tay. Lúc trước quỹ tích cùng độ cong của trọng thước huy động tinh diệu, thế nhưng ở đầu bên kia điều khiển được, giống như chẳng có chút dấu vết gì cả.
      - Này..
      Miệng há to lên, Tiêu Viêm lúc này biết cái gì, chỉ cảm thấy trong lòng mờ mịt, phát bản thân mình nắm bắt được chút tinh diệu của thước pháp. Chỉ như sử dụng lúc ban đầu, thế nhưng là uy lực của nó muốn mạnh mẽ hơn. Ngày sau nếu trải qua tôi luyện, khó tưởng tượng nó trở thành trợ lực tốt nhất cho Tiêu Viêm.
      - cần kinh ngạc, tu luyện như thế này, đó cũng phải thu hoạch ngoài ý muốn, mà là loại cơ duyên, ngươi đụng phải nó, hơn nữa còn may mắn nắm lấy nó, đây là ngươi may mắn.
      Thanh Dược Lão chậm rãi ở trong lòng Tiêu Viêm vang lên:
      - Loại cơ duyên này, rất nhiều người đều có thể gặp, nhưng là bọn họ có thể nắm bắt được, ngươi có thể nắm bắt được, điều này có thể chứng minh ngươi có bản lĩnh cùng thiên phú, còn loại người làm mà hưởng chỉ đáng chê cười mà thôi.
      Nghe vậy, Tiêu Viêm nhàng gật đầu, ngạc nhiên trong lòng cũng giảm ...
      - Thước pháp có tia sóng triều ý cảnh liên miên, vậy lúc trước cùng sóng cây có chút quan hệ, mặc dù tại có chút yếu, bất quá cũng cần nản lòng, đây chỉ là mở đầu, chỉ cần ngày sau tôi luyện cho tốt, ta nghĩ ngươi có thể sáng tạo ra thước pháp đấu kỹ.
      Dược Lão cười , trong tiếng cười có ít vui mừng, vạn khởi đầu nan, giờ Tiêu Viêm mới bắt đầu, khoảng cách thành công, chỉ sợ cũng chỉ là vấn đề thời gian, tuy sáng tạo đấu kỹ rất là khó khăn, nhưng là đối với tiều tử luôn gây ra kỳ tích, Dược Lão là có điểm tin tưởng.
      Cười gật đầu, Tiêu Viêm đem trọng thước đeo vào sau lưng, từ trong nạp giới lấy ra quả hồi khí đan nhét vào trong miệng, cảm thụ được trong cơ thể bốc lên tia nhiệt khí, tìm kiếm chỗ ngồi nghỉ ngơi chút, bỗng nghe tiếng thú rống lên, nghe như tiếng sấm sét, mạnh mẽ từ bên trong dãy núi xa xa vang lên.
      - Tiếng rống to , nghe tiếng kêu này, ma thú này cũng ngang với cấp bậc cường giả đấu vương?
      Tiêu Viêm đột ngột bị tiếng kêu này tỉnh lại, sửng sốt, vội vàng ngẩng đầu nhìn phía dãy núi xa xa, kinh ngạc
      - Ân, đích đầu ma thú cấp bậc Đấu Vương, tại trong phạm vi này, vẫn còn có ít hơi thở kém, song phương hẳn là diễn ra chiến đấu.
      Dược Lão cười nhạt .
      Lại có người đấu với ma thú cấp bậc đấu vương? khuôn mặt lên chút kinh ngạc, Tiêu Viêm trong lòng có chút tò mò, cười :
      - Qua đó xem ?
      - Ân, tùy ngươi.
      Dược Lão cũng có ý kiến gì.
      Nghe vậy, Tiêu Viêm cười, Tử Vân Dực từ phía sau lưng bắn ra, hơi hơi rung lên, thân thể phóng lên cao rồi phi hành tới hướng thú gầm mà đến.
      Nữ Lâm thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :