1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Đạo tình - Chu Ngọc [118C+4PN]

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. phuongnhat

      phuongnhat Active Member

      Bài viết:
      471
      Được thích:
      108
      Chương 17: Kim cương

      Trong căn phòng tổng thống sang trọng của khách sạn, Ly Tâm đứng bên cửa sổ vuốt ve viên kim cương lớn. Đó là viên Ngôi sao Phi Đà Lạp, bảo vật của hoàng gia Châu Âu.

      “Ly Tâm, lâu rồi gặp”. biết bao lâu sau, giọng nam giới trầm trầm vọng tới.

      Ly Tâm từ từ quay lại nhìn người đàn ông lai Á Phi trước mặt. Gương mặt điển trai của ta lộ vẻ mệt mỏi, bộ dạng nhếch nhác. Ly Tâm nhàng mở miệng: “Lâu rồi gặp, Á”.


      Vừa thấy chiếc motor quen thuộc, Ly Tâm liền biết người ngồi xe là ai. Đó là Mộc Á, siêu ăn trộm đứng đầu cánh mày râu trong tổ chức. ta chưa từng thất thủ bao giờ, là chuyên gia về đồ châu báu như kim cương. Á là trong những cộng trưởng thành cùng Ly Tâm.

      Người đàn ông tên Á nhìn viên kim cương Ngôi sao Phi Đà Lạp trong tay Ly Tâm. ta lắc đầu bước đến bên ghế sofa thả người xuống, giơ tay rót ly rượu tu hơi. lúc sau, ta mới lên tiếng: “ ngờ gặp ở đây. Ly Tâm, tôi cần giúp đỡ của ”.

      Ly Tâm bước tới ngồi xuống đối diện với Á, nghịch viên kim cương trong tay: “Tôi rời khỏi tổ chức rồi. Chuyện của các cậu tôi muốn dính đến nữa”.

      “Ly Tâm, đừng có tuyệt tình như vậy. cũng biết quan trọng với tổ chức như thế nào. Đại nhân tha cho đâu. Lần này giúp tôi, tôi coi như chưa từng gặp . Sau này sống thế nào, tự do tự tại hay bị bắt giữ đều dựa vào khả năng của ”. Á cất giọng lạnh lùng.

      Ly Tâm hiểu , là người của tổ chức ngót hai mươi năm nay. Đại nhân tay đào tạo trở thành siêu trộm, làm sao ông ta có thể dễ dàng bỏ qua người hái ra tiền như . Vì vậy, sau khi rời khỏi tổ chức, ở mỗi nơi Ly tâm chỉ dừng lại thời gian ngắn ngủi. Tuy tổ chức có tai mắt khắp nơi nhưng cho họ cơ hội tìm thấy mình. Thế giới này vô cùng rộng lớn, đợi đến khi Ly Tâm hết chỗ vui chơi chắc cũng đầu bạc răng long. chỉ ngờ, lại vô tình gặp Á ở đây.

      “Với khả năng của cậu gặp phiền phức gì chứ?”

      Nghe Ly Tâm vậy, Á biết nhận lời. ta cười gượng gạo: “Tôi coi thường thực lực của Hoàng gia Châu Âu. Sau khi tôi đánh cắp viên Ngôi sao Phi Đà Lạp nhưng vẫn chưa kịp gửi về, tôi bị họ truy đuổi. Tôi trốn chạy khắp nửa địa cầu, từ châu Âu tới nơi này mà vẫn sao thoát khỏi bọn họ. hãy giúp tôi cắt đuôi ”.

      Ly Tâm nghe xong bất giác nhìn Á chăm chăm. Cậu ta để xảy ra sơ suất nghiêm trọng như vậy đáng chết. Bị theo dõi, còn bị truy đuổi gần nửa địa cầu. biết nên khen cậu ta có bản lĩnh chạy trốn hay khâm phục những người đuổi theo cậu ta đây.

      Ánh mắt của Ly Tâm khiến Á rất ngượng ngùng. Bị truy đuổi khắp nơi, đến tổ chức cũng dám quay về, chỉ dám lang thang ở bên ngoài, bản thân cậu ta cũng cảm thấy mất mặt.

      Nhìn bộ dạng ngượng ngập của Á, Ly Tâm cảm thấy rất mới mẻ. Sống cùng cậu ta mười mấy năm, chưa chứng kiến cậu ta đỏ mặt bao giờ. Ly Tâm mỉm cười đưa viên kim cương cho Á: “Cậu giám định chưa?”.

      Á nhíu mày nhìn Ly Tâm: “Nó là hàng , tuyệt đối sai”.

      Ly Tâm bình tĩnh : “Tôi biết nó là đồ . Nếu cậu ăn trộm phải hàng nhái cậu về quê giải nghệ cho xong. Ý tôi là cậu quan sát nó kỹ lưỡng chưa?”

      Á lập tức ngồi dậy xoay tròn viên kim cương trong tay, quan sát mọi góc độ. lúc sau, cậu ta do dự lên tiếng: “Độ bóng mặt này hơi nhạt”.

      Ly Tâm gật đầu: “Ở góc trăm hai mươi độ, bọn họ rắc lớp bột ngọc rất mỏng. Đây là thứ ngọc mềm quý hiếm nên có mùi hương đặc thù. Mùi hương này con người ngửi thấy, nhưng dùng loại máy dò đặc biệt giám sát được. Đó là lý do tại sao cậu bị truy đuổi suốt từ đông sang tây mà làm cách nào cắt đuôi họ”.

      Á nghe xong tức hộc máu mắt. Cậu ta tự nhiên thua thứ bột ngọc chưa từng nghe đến bao giờ, đúng là quá mất thể diện. lúc sau, Á ném viên kim cương vào tay Ly Tâm: “ mau giúp tôi xử lý. là chuyên gia đồ cổ còn gì”.

      Ly Tâm đúng là chuyên gia giám định đồ cổ. Bất cứ cổ vật của triều đại lịch sử nào vào tay có thể kể vanh vách. Nhưng bảo giám định châu báu hay các bức họa chịu chết.

      Ly Tâm mỉm cười cầm viên kim cương mài mài lại thành bàn uống trà. Á giật mình: “Làm vậy ảnh hưởng đến bề mặt của nó”.

      Ly Tâm bình thản: “Đó là vấn đề cậu cần bận tâm chứ phải tôi. Tôi chỉ phụ trách giúp cậu loại bỏ những người đuổi theo cậu”. Bột ngọc được rắc lên viên kim cương theo cách cổ điển. Máy móc đại ngược lại thể làm gì được nó. Cách cổ điển nhất, trực tiếp nhất lại là cách hữu dụng nhất, đó là dùng tay mài. Lớp bột ngọc dày đến mấy cũng chịu thua.

      “Cho tôi ngủ ở đây tối. Lâu lắm được ngủ yên giấc rồi”. Á vừa vừa buông người xuống chiếc giường gần nhất. Ly Tâm nhăn mặt. Mấy tháng gặp, người này trở nên tùy tiện quá.

      “Ly Tâm, sao đóng cửa phòng?”

      Tuấn Kỷ lên tiếng từ ngoài cửa lớn. Ly Tâm nhìn Á nằm giường. Á nhún vai tỏ ý xin lỗi. siêu trộm như cậu ta, đến khóa két bảo hiểm cực khó còn thành vấn đề nữa là cánh cửa phổ thông này. cần nhiều, cậu ta trực tiếp phá hỏng khóa để vào phòng.

      Ly Tâm cũng biết hành động ngu ngốc của Á. Nghe bước chân Tuấn Kỷ mỗi lúc gần, chọn cách trầm mặc.

      Tuấn Kỷ vào trong, thấy Ly Tâm ngồi ghế sofa. chiếc giường cách đó xa có chàng điển trai nằm ngủ. Tuấn Kỷ khỏi quan sát đánh giá tình hình.

      “Có việc gì sao?” Ly Tâm với ly rượu vang đưa lên miệng nhấp ngụm.

      Tuấn Kỷ nhìn chàng điển trai nằm giường, đột nhiên mỉm cười đến bên cạnh Ly Tâm ngồi xuống. ta mở chiếc hộp đồ ăn: “ là tôi mời bữa tối”.

      Ly Tâm cúi xuống, ra đây là món thích ăn nhưng chưa kịp giải quyết ở bữa tối. Trong lòng Ly Tâm hơi rung động, ngờ Tuấn Kỷ tinh tế như vậy. ta còn quay lại quán ăn đó mua đồ cho . Ly Tâm chỉ nhìn đăm đăm Tuấn Kỷ mà lời nào.

      Tuấn Kỷ mỉm cười: “Đừng cảm động quá, tôi đắc ý đó”.

      Thấy Tuấn Kỷ hoàn toàn để ý đến tồn tại của Á, như thể Á chỉ là khí, Ly Tâm bất giác đưa mắt về phía người đàn ông nằm giường. ta cao mét tám chín. Người to đùng thế mà bị coi là khí. Nếu lúc ăn trộm cũng gặp tình hình tương tự tốt biết mấy.

    2. phuongnhat

      phuongnhat Active Member

      Bài viết:
      471
      Được thích:
      108
      Chương 18 : Trở lại New York

      “Tôi muốn ngủ rồi, có chuyện gì ngày mai sau. À đúng rồi, cám ơn ”. Ly Tâm muốn cho Tuấn Kỷ biết nhiều chuyện liên quan đến , cũng muốn để Á biết tình hình tại của . Hai người đàn ông này thuộc hai thế giới khác nhau, càng ít dính đến nhau càng tốt.

      Tuấn Kỷ thay đổi sắc mặt: “Được thôi, cũng nên nghỉ ngơi . Chúc có giấc mơ đẹp, ngủ ngon nhé”. vừa cười vừa hôn lên trán Ly Tâm.


      Nhìn Tuấn Kỷ thong thả bước , Ly Tâm bất giác sờ mũi. Người đàn ông này mới đề nghị làm bạn của ta tối nay, thế mà bây giờ ta chẳng hề tỏ thái độ gì khi thấy giường có người đàn ông khác. biết ta rộng lượng, hay bản tính ta lăng nhăng nên cũng cho phép bạn lăng nhăng. Ly Tâm lắc đầu, thôi nghĩ nữa, nghĩ nhiều mệt óc.

      ra Ly Tâm hiểu, Tuấn Kỷ là người từng trải. chỉ cần nhìn qua cũng có thể đoán người với người có quan hệ như thế nào. Ly Tâm và Á tuy ở chung phòng nhưng bầu khí hề tích điện, chỉ thấy khách sáo, xa lạ thậm chí có phần đối địch. Tuấn Kỷ nhìn ra đúng là uổng công ta ra đời bao nhiêu năm. Do đó, cảm thấy tương đối yên tâm về mối quan hệ của họ. Tuy nhiên, yên tâm có nghĩa là hành động.

      Tắm xong, Ly Tâm chuẩn bị vào phòng ngủ khác. Bên ngoài đột nhiên có tiếng gõ cửa thình thịch. Nhân viên phục vụ khách sạn cúi đầu lễ phép: “Khóa cửa bị hỏng, chúng tôi cần sửa lại”. Ly Tâm đợi họ sửa xong khóa cửa mới lên giường. Chưa kịp nằm xuống, nhân viên khách sạn lại gõ cửa, xin lỗi vì khách sạn phục vụ chu đáo.

      Ly Tâm mới chợp mắt vài phút, lại có người đến. Lần này là khách sạn tặng đồ thay lời xin lỗi. Tiếp theo là…Ly Tâm nhìn ra ngoài cửa sổ, trời bắt đầu tờ mờ sáng. tối sầm mặt, vội vàng bước ra khỏi phòng, đá cửa phòng Tuấn Kỷ bên cạnh. thèm để ý đến Tuấn Kỷ mặt mày hớn hở đứng đợi ở cửa phòng, Ly Tâm thẳng đến chiếc giường lớn của Tuấn Kỷ, thả người nằm xuống. Bây giờ có thể yên tâm ngủ ngon giấc rồi.

      Lúc này, nụ cười môi Tuấn Kỷ càng tươi roi rói. đóng cửa, đến bên giường ngắm nhìn Ly Tâm. ấy ngủ ở chỗ của , càng yên tâm hơn

      Sáng hôm sau, Ly Tâm còn ngủ say sưa, bên tai đột nhiên có tiếng ù ù. Ly Tâm tỉnh giấc, mở mắt nhìn bốn xung quanh, trong phòng bóng người. do dự lúc rồi bấm vào chiếc hoa tai hồng ngọc tai . Tiếng của Á vọng đến.

      “Chuyện gì vậy?”, Ly Tâm ngờ Á gọi cho .

      Á : “Tôi vừa nhận được tin, đại nhân tìm thấy Tùy Tâm”.

      Ly Tâm lập tức ngồi bật dậy: “ hay giả? Ở đâu?”

      giả tôi , là Phi Tâm nhắn tin, hình như ở New York. giúp tôi lần này nên tôi tặng tin đó cho . tự mình lo liệu . Sau này nợ tôi, tôi nợ , đường ai nấy ”. Á xong liền cắt đứt liên lạc.

      Ly Tâm nhíu mày, từ hồi chia tay thấy Tùy Tâm liên lạc với . Tùy Tâm gọi cho mà biệt vô tín. và Tùy Tâm điều chỉnh tần số riêng của họ, chỉ cần Tùy Tâm liên lạc chắc chắn nhận được. Đến bây giờ cũng có tin tức của Tùy Tâm, chuyện này xem ra bình thường chút nào.

      Ly Tâm càng nghĩ càng thấy đau đầu. Tùy Tâm là cộng ăn ý của suốt mười mấy năm. Tình cảm giữa hai người vượt qua tình bạn thông thường, giống như chị em . Nếu Tùy Tâm thực bị bắt, hậu quả rất nghiêm trọng. dám nghĩ tới cục diện tiếp theo.

      Có điều, Tùy Tâm phải là người dễ bị tóm như vậy. Họ lại có phương thức liên lạc đặc biệt. khi xảy ra chuyện, Tùy Tâm nhất định thông báo với đầu tiên.

      “Shit”. Trầm mặc lúc, Ly Tâm chửi thề câu. Đối phương là Tùy Tâm, thể khoanh tay đứng nhìn. Mặc dù vẫn chưa xác định tin Tùy Tâm bị bắt là hay , nhưng cũng thể coi như có chuyện gì xảy ra.

      “Cho tôi New York”, Ly Tâm mình xuất ở sân bay. mặc bộ đồ đơn giản, đầu đội mũ lưỡi trai. phải đích thân New York xem xét tình hình.

      Tuấn Kỷ lái chiếc xe mui trần màu trắng bạc phóng nhanh đến sân bay. Nhìn chiếc máy bay ở đầu, tức tối đập mạnh vào tay lái, Ly Tâm đáng chết lại chuồn rồi.

      Buổi sáng, khi chuẩn bị bữa sáng xong quay về phòng tìm Ly Tâm, còn ở trong phòng. chỉ để lại mảnh giấy cho Tuấn Kỷ “Tôi có việc trước”. Ly Tâm ràng ở đây thêm thời gian nữa. Nhất định xảy ra chuyện gì nên ấy bỏ vội vàng như vậy. Mẹ nó, có chuyện ấy cũng nên đợi về thương lượng. ấy chẳng coi là bạn bè nữa. Tuấn Kỷ thể kìm chế câu chửi thề.

      Nhìn chiếc máy bay khổng lồ biến mất bầu trời, Tuấn Kỷ cuộn chặt bàn tay. Ly Tâm dám rời khỏi nơi an toàn như Las Vegas, biết thế nào nữa. Ly Tâm này quả là quá thần bí, lúc nào cũng đơn thân độc mã đối phó với mọi việc. Nhưng Tuấn Kỷ phải là người dễ dàng từ bỏ. Dù có trốn đến chân trời góc bể, cũng tìm ra .

      New York, phố của người da đen, con ngõ yên tĩnh. Đây là nơi hỗn loạn nhất New York, cũng là nơi bạn có thể mua bất cứ tin tức nào, từ chuyện lô hàng mới của nhà buôn bán vũ khí lớn nhất thế giới xuất đâu hay lịch trình của hoàng gia các nước. Chỉ cần bạn đưa ra giá cả hợp lý, nơi này cung cấp cho bạn mọi tin tức bạn cần biết.

      Đồng thời, ở đây cũng là trung tâm buôn bán ma túy, heroin. Giết người, ma túy, mại dâm…tất cả biến con ngõ trở thành địa danh nổi tiếng trong giới xã hội đen.

      Ly Tâm đứng ở đầu ngõ, tựa người vào bức tường sơn đen sì sì, nghịch chiếc bật lửa trong tay. bật lửa hay có động tác gì khác, mà chỉ đơn giản xoay quay lại chiếc bật lửa.

      lại muốn mua tin gì?” giọng trầm trầm vang lên sau lưng Ly Tâm.

      Ly Tâm hề quay đầu: “Tôi muốn biết tình hình gần đây của tổ chức ăn trộm?”

      triệu”.

      “Được thôi”, người kia ra giá dứt khoát, Ly Tâm trả lời càng dứt khoát hơn.

      theo tôi”. Người đằng sau thấy Ly Tâm đồng ý, quay đầu bước . Ly Tâm cũng lập tức theo người đó vào ngõ tối.

      “Tổ chức ăn trộm gần đây nhận đơn hàng…” Tiếng lạnh lẽo trong căn phòng u tối khiến sắc mặt Ly Tâm thay đổi hẳn.

      Ly Tâm chậm rãi bước đường phố New York đèn điện sáng trưng. Kể từ lúc rời khỏi con phố người da đen, đầu óc Ly Tâm vẫn để tận đâu đâu. Tin tức vừa mua được rất cụ thể, chưa bao giờ cụ thể đến như vậy. Ly Tâm hiểu tổ chức của hơn ai hết. Chưa khi nào họ hành động mà lại tiết lộ thông tin ràng như vậy. Có thể đoán ra, đây là mưu đồ cố ý để người khác biết. Làm vậy, người ăn trộm chẳng khác nào vào chỗ chết. Xem ra tổ chức thực muốn lấy mạng của Tùy Tâm rồi.

    3. phuongnhat

      phuongnhat Active Member

      Bài viết:
      471
      Được thích:
      108
      Chương 19 : Thuyền lật trong rãnh nước

      Tin tức Ly Tâm mua người phụ trách ăn trộm là ai, chỉ cho biết là trong những nữ siêu trộm hàng đầu của tổ thức. Nữ siêu trộm ngoài Ly Tâm chỉ có Tùy Tâm. Tổ chức bắt đến nhà Tề Gia ăn trộm bảo vật, nếu phải là mưu ép ra mặt là muốn Tùy Tâm mất mạng. Tề Gia đâu phải là gia tộc dễ động đến.

      “Mẹ nó chứ”. Thời gian hành động quy định vào ngày mai, Ly Tâm chẳng có chút thời gian chuẩn bị. hay , là hay giả rất khó đoán. Đối phương là Tùy Tâm, bảo bình tĩnh thế nào đây. Tùy Tâm tại sao lại rơi vào tay tổ chức, tại sao lại phụng mệnh ăn trộm, Ly Tâm nghĩ nát óc ra câu trả lời.


      Trời bắt đầu tờ mờ sáng. Theo thói quen của Ly Tâm và Tùy Tâm, họ hạ thủ lúc con người ít phòng bị nhất. Nếu là Tùy Tâm, nhất định ấy hành động vào lúc này. Ly Tâm ngẩng đầu nhìn lên trời. Thôi đánh cược phen, đến đó xem tình hình thế nào. Nếu đúng là Tùy Tâm ra mặt, chắc chắn Ly Tâm hối hận cả đời nếu ứng cứu.

      Trong két bảo hiểm nằm ở tầng trăm mười hai tòa nhà làm việc của Tề Gia có miếng ngọc bội từ thời Chiến quốc mới mua từ Pháp về. Tề Gia bỏ bao nhiêu tiền mua miếng ngọc ai biết. Theo suy đoán của Ly Tâm, trị giá miếng ngọc này ít hơn miếng ngọc thời Tây Chu từng ăn trộm là bao. Đây cũng là lý do khiến Ly Tâm tin nhiều khả năng Tùy Tâm ra tay. Trong tổ chức, chỉ có Ly Tâm và Tùy Tâm biết về đồ cổ.

      “Mình ăn trộm, mình chỉ đến xem thôi”. Ly Tâm thầm nhủ khi đóng giả nhân viên của tòa nhà, đường hoàng bước vào bên trong. Ở đây phải ai cũng làm theo giờ hành chính, ví dụ như nhân viên quét dọn vệ sinh.

      Giả bộ lau chùi cửa ra vào, Ly Tâm liếc nhìn camera các góc nhà. Camera dường như bị ai đó xử lý, rất giống thủ pháp của Tùy Tâm. Ly Tâm nhíu mày cầm đồ lên tầng cách tự nhiên.

      Tầng trăm mười hai. Ly Tâm giơ tay sờ vào tất cả các nút của thang máy. Sau đó, xách xô nước và đồ quét dọn ra khỏi thang máy.

      qua cửa đại sảnh phòng chứa két bảo hiểm, Ly Tâm bất giác cau mày. Dễ dàng quá, chẳng có ai canh gác cả, là Tùy Tâm giải quyết gọn gàng hay là vì nguyên nhân khác? Ly Tâm còn chưa kịp suy nghĩ sâu hơn, đột nhiên nhìn thấy cánh cửa phòng chứa két bảo hiểm hơi mở ra. Tuy cánh cửa chỉ hé khe rất nhưng đối với là đủ rồi. Đây là thủ pháp chuyên nghiệp của tổ chức ăn trộm. Chỉ người trong nghề mới nhìn ra cửa mở. Ly Tâm cúi đầu, vừa giả bộ lau chùi cửa kính vừa quan sát tình hình.

      Cạch cạch, tiếng động rất nhưng Ly Tâm nghe thấy . Ly Tâm nghiến răng chửi thầm trong lòng. Do vượt quá thời gian cho phép, cánh cửa phòng chứa két bảo hiểm tự động đóng lại. Trong đó kín mít hoàn toàn, nếu có người ở bên ngoài mở cửa, người ở trong bị chết ngạt cũng nên.

      Ly Tâm nắm chặt tay, camera ở mọi góc bắt đầu hoạt động bình thường trở lại. Xem ra đánh giá quá cao người ở bên trong nên chuẩn bị kỹ càng. Ly Tâm cắn môi, đứng quay lưng về phía camera và bấm chiếc đồng hồ tay. Đồng hồ cài phần mềm vi tính đặc biệt dùng để gây nhiễu hệ thống camera giám sát. Do thời gian gấp gáp, thể xâm nhập vào máy vi tính của họ, chỉ có thể sử dụng biện pháp gây nhiễu với cường độ mạnh.

      Ly Tâm vừa ra tay, hệ thống giám sát của cả tòa nhà bị tê liệt trong giây lát. Nhưng cũng vào lúc này, nhân viên chịu trách nhiệm theo dõi màn hình giám sát phát có người xâm nhập phòng chứa két bảo hiểm. Họ lập tức chạy lên tầng thứ trăm mười hai.

      Cạch, cửa kho bảo hiểm lại mở ra. Ly Tâm nghĩ ngợi nhiều, lập tức xông tới hét lớn: “Tùy Tâm, mau ra ngoài !”. Vốn tưởng gặp Tùy Tâm, nhưng Ly Tâm ngờ người bị nhốt trong kho lại là Phi Tâm và sư phụ của .

      Tất cả chỉ là cái bẫy. Vừa nhìn thấy sư phụ, Ly Tâm đột nhiên hiểu ra mọi chuyện. Đây chỉ là cái bẫy, tổ chức lợi dụng quan tâm của đối với Tùy Tâm để dụ mắc câu.

      Nhìn bộ mặt đắc ý của Phi Tâm và vẻ mặt u của sư phụ, Ly Tâm lập tức quay người bỏ chạy. Mộc Á, cậu quá đê tiện, sớm muộn tôi cũng cho cậu biết tay.

      “Ly Tâm, thoát nổi đâu. Ở đây sớm bố trí thiên la địa võng đón rồi. còn muốn chạy đâu hả?”. Sư phụ Ly Tâm, người đứng thứ hai trong tổ chức ăn trộm cách hung hăng. Trong lúc đuổi theo Ly Tâm, đột nhiên đâu đâu cũng có tiếng chuông báo trộm đinh tai nhức óc. lập tức tối sầm mặt: “Chuyện gì thế này?”

      Ly Tâm né tránh cú đá của Phi Tâm. Tuy biết võ công, nhưng theo Tùy Tâm bao nhiêu năm, cũng học được hai chiêu tránh đòn.

      Ly Tâm nhìn gương mặt tối sầm của sư phụ, bất giác cười lớn: “Sư phụ ngờ phải ? Sư phụ quên rồi à. Sư phụ dùng Tùy Tâm để dụ tôi đến đây, chắc cũng biết Tùy Tâm quan trọng với tôi như thế nào. Sư phụ nghĩ tôi để Tùy Tâm bị thương ư? Chúng ta hãy chờ xem rốt cuộc ai mới là người có bản lĩnh vượt qua vụ này”. Ly Tâm vừa vừa lao ra ngoài hành lang hét lớn: “Có trộm”.

      Hai người ở đằng sau tái mặt. Bọn họ biết Ly Tâm đến cứu Tùy Tâm, nhưng ngờ lại dùng thủ đoạn cực đoan như vậy. làm ầm lên như vậy sợ bản thân cũng thoát được sao? Người đàn ông vẫy tay, các thành viên của tổ chức ăn trộm nấp liền xông vào bắt Ly Tâm.

      Tất nhiên, Ly Tâm phải là đối thủ của họ. Trong lúc Ly Tâm sắp bị tóm gọn, cửa thang máy mở ra, nhân viên bảo vệ và cảnh sát cuối cùng cũng xuất . Ly Tâm lập tức hét lớn: “Bắt kẻ trộm. Chúng định giết người diệt khẩu, cứu tôi với”. vừa la hét vừa xông về phía đám bảo vệ.

      Cả đám bảo an, bảo vệ, cảnh sát liền xông tới bắt các thành viên của tổ chức ăn trộm. Họ vừa rút chạy vừa chống trả kịch liệt. ai để ý đến người phụ nữ mặc bộ đồ nhân viên quét dọn chuồn xuống dưới từ bao giờ.

      Ly Tâm vừa chuẩn bị đánh tay lái, đôi bàn tay từ đằng sau đột ngột thò về phía trước mặt Ly Tâm. Ly Tâm chưa kịp định thần, mùi hương nồng nặc xông vào mũi . Ý nghĩ cuối cùng của Ly Tâm trước khi bất tỉnh là: “Thuyền lật trong rãnh nước”.

    4. phuongnhat

      phuongnhat Active Member

      Bài viết:
      471
      Được thích:
      108
      Chương 20 : Bá chủ hắc đạo

      Đau đầu quá, Ly Tâm trong cơn mơ mơ màng màng chỉ cảm thấy đầu óc quay cuồng, đầu gối rã rời, cả người rất khó chịu. Ly Tâm liền đưa tay sờ lần. Tốt quá, bên cạnh chiếc ghế sofa. Ly Tâm tay bóp bóp đầu, tay chống người đứng dậy ngồi lên đó. cảm thấy rất ấm áp và dễ chịu.

      to gan ”. giọng bá đạo truyền đến tai Ly Tâm. day day đầu chân mày, hình như nghe thấy giọng này ở đâu. Ly Tâm cố nhướng mắt nhìn về nơi phát ra tiếng .


      Đẹp trai quá. Người đó có cặp lông mày hình lưỡi kiếm, đôi mắt màu đen pha trộn màu xanh lam, đẹp đến mức khiến người đối diện phải thốt lên câu tán thưởng. Tuy nhiên, tia sắc bén trong đôi mắt đó làm hỏng cả vẻ đẹp rạng ngời hiếm có của nó. chiếc mũi cao, đôi môi mỏng, gương mặt hoàn hảo toát ra vẻ tà khí, lạnh lùng hay thoải mái mà vẻ ngông cuồng độc tôn và sát khí như Diêm la dưới địa ngục.

      Gương mặt của người đàn ông từ từ ngay trước mắt , Ly Tâm hơi sững người. Do dùng quá nhiều thuốc mê, đầu óc vẫn còn quay cuồng. Ly Tâm có phản ứng gì đặc biệt, quay nhìn ngó chỗ khác. thấy mình ở trong căn phòng rất rộng, có sofa, có chiếc bàn dài. Căn phòng vừa giống phòng ngủ vừa giống văn phòng làm việc, nhưng giống nhà giam chút nào. Ly Tâm lại day day lông mày, lẽ nào thời đại này nhà giam lịch đến vậy?

      Có tiếng ho khẽ, Ly Tâm lại nhướng mắt nhìn. Bên cạnh sofa có người đứng, nhìn bằng ánh mắt đầy kinh hoàng. ta húng hắng ho như muốn báo động với điều gì đó.

      Ly Tâm đột nhiên mở to mắt, cất giọng đầy ngạc nhiên: “ là Hồng Ưng. Tôi biết ”. Hồng Ưng chỉ nhíu mày lên tiếng.

      Vừa nhận ra Hồng Ưng, Ly Tâm bỗng có cảm giác bất an. Hồng Ưng là người của Tề Gia, lẽ nào đây là nhà của Tề Gia. Xin đừng nha, mới thoát khỏi ổ sói, muốn lại rơi vào hang hùm đâu. Ly Tâm đảo mắt quanh căn phòng sang trọng, tim như sắp nhảy ra khỏi lồng ngực. Ly Tâm bất giác dịch mông, muốn ngồi tránh xa Hồng Ưng chút.

      Lạ quá, dưới mông có cảm giác hết sức lạ thường. xuất của Hồng Ưng khiến Ly Tâm tỉnh táo hẳn. cúi đầu nhìn ghế sofa dưới mông. Ôi trời ơi, đó là cặp đùi, miệng Ly Tâm đột nhiên cứng đờ. Hồng Ưng đứng còn ngồi, đến lúc này Ly Tâm phần nào đoán ra thân phận của .

      Quay lại gặp phải gương mặt lạnh lùng vô cảm ngay sát gần, Ly Tâm gắng gượng gật đầu mỉm cười: “Hết sức xin lỗi”. xong, rời khỏi cặp đùi của người đàn ông, đứng dậy ra xa xa. Ly Tâm đột nhiên nhớ ra giọng của người đàn ông, đó là người ra lệnh cho qua bộ đàm ở cuộc đua xe. Người này chính là lão đại của Tề Gia, là bá chủ giới hắc đạo.

      Bình tĩnh, nhất định phải bình tĩnh, Ly Tâm rất muốn bình tĩnh. Nhưng bị ánh mắt khủng bố đến mức có thể xuyên qua cả tảng đá nhìn chòng chọc, mới biết mình khó có thể giữ bình tĩnh. Ly Tâm ngẩng đầu nhìn Hồng Ưng, miệng lắp bắp: “Tôi… hiểu chuyện này là thế nào? Lần trước hứa làm phiền đến tôi nữa…Bây giờ lại bắt cóc tôi tới đây…Thế là thế nào? Lẽ nào Tề Gia tung hoành hắc đạo lại nuốt lời”. mất công mở miệng phải dùng lời lẽ sắc bén đè bẹp người trước, đó là tôn chỉ của Ly Tâm.

      Hồng Ưng cau mày, người đàn bà này còn dám nhiều lời. ta chưa kịp lên tiếng phản bác, lão đại Tề Gia lạnh lùng mở miệng: “Mộc Ly Tâm, dám động đến đồ của tôi”.

      Ly Tâm thấy chỉnh lại tư thế ngồi, thân hình cao lớn tựa vào đằng sau ghế sofa, đôi chân dài vắt chéo. Mặc dù có bất cứ động thái nào nhưng từ người toát ra vẻ uy hiếp ràng, khiến người đối diện cảm thấy sợ hãi. Khóe miệng Ly Tâm giật giật, có vẻ thông: “Tôi có động đến đồ gì của đâu. Tề lão đại, cho tôi mười lá gan, tôi cũng chẳng dám động đến đồ của . Hôm nay, tôi là người đầu tiên phát ra kẻ trộm. thưởng cho tôi thôi, còn như vậy nữa”.

      Hồng Ưng nhìn vẻ mặt đầy oan ức của Ly Tâm. ta nhếch mép mỉm cười. Người đàn bà này đóng kịch giỏi .

      Ly Tâm thèm để ý đến Hồng Ưng. Hôm nay trong tay có gì cả, bắt trộm cần phải bắt tận tay. dễ bị đổ tội như vậy đâu. Động đến đồ của Tề Gia? Ai muốn chết chết chứ vẫn chưa sống đủ.

      Tề lão đại vẫn nhìn Ly Tâm bằng ánh mắt lạnh lẽo. giơ tay rút chiếc khăn lụa màu xanh lục ở bên cạnh chỗ ngồi. Ly Tâm nhìn chiếc khăn nhíu mày. cũng có chiếc khăn quàng cổ màu xanh lục tương tự, nhưng bị gió thổi mất rồi.

      “Miếng ngọc bội thời Tây Chu là của tôi”.

      Giọng lạnh lùng đều đều như trần thuật từ Tề lão đại khiến Ly Tâm lạnh toát người. Miếng ngọc đó dù có muốn quên cũng quên nổi, vì là sản phẩm giải nghệ của . Lần này chết chắc rồi. Lúc đó, ai cho biết nó là đồ vật của Tề Gia. Nếu , cân nhắc kỹ lưỡng, kỹ lưỡng.

      Trầm mặc lúc, Ly Tâm đột nhiên thốt lên: “Bắt trộm phải bắt tận tay. Tề lão đại, đừng đổ oan cho người khác”. Ly Tâm thầm tính toán trong lòng. tuyệt đối để lại bất cứ manh mối nào ở trường, muốn khoác tội danh cho ư, dễ thế đâu.

      Tề lão đại đáp lời, Hồng Ưng đứng bên cạnh lập tức mở miệng: “Triển lãm đúng là có bất cứ dấu vết nào, nhưng để lại mùi hương đặc biệt. điều hết sức tình cờ là chiếc khăn lụa của tên trộm lọt vào tay chúng tôi. Mộc Ly Tâm, cao thủ hàng đầu của tổ chức ăn trộm hôm nay mời tự động dẫn xác đến. Chúng tôi có thể hoàn toàn xác định thân phận của .

      Nghe Hồng Ưng giải thích, Ly Tâm bực tức nghiến răng kèn kẹt. Số đen đủi thế biết, chiếc khăn quàng cổ chết tiệt tự nhiên bay đúng vào xe của bọn họ. Nếu nhớ nhầm, ánh mắt lạnh lùng ngày hôm đó chính là của Tề lão đại. Đáng chết ! Sớm biết như vậy dùng loại nước hoa mùi hương ánh mặt trời này, để bây giờ chuốc họa vào thân.

      Ly Tâm cảm thấy tức cả bản thân. Chỉ tại lo lắng nhiều chuyện quá, Tùy Tâm hề hấn gì, còn tự chui đầu vào rọ. Tổ chức ăn trộm là bọ ngựa Tề lão đại là chim sẻ. Tổ chức ăn trộm quá tự tin vào khả năng của họ, dám dùng đồ của Tề Gia để bẫy . Tề lão đại còn cao tay hơn, dùng đồ của mình để bẫy cả tổ chức, đồng thời dụ ra mặt. Tất cả đều là cái bẫy, bẫy to bao quanh bẫy , còn đứng ở giữa các loại bẫy.

      Ly Tâm vẫn còn muốn ngụy biện, Tề lão đại đột nhiên đứng dậy về phía . Ly Tâm sợ hãi lùi lại phía sau, ánh mắt đầy cảnh giác.

      Người đàn ông cao mét chín mươi, khiến Ly Tâm có cảm giác ngọn núi Thái Sơn ở trước mặt. lùi mấy bước vấp phải bàn uống trà mất thăng bằng ngã về phía sau. Trong lúc người Ly Tâm còn chưa kịp ngã xuống đất, cổ đột nhiên bị siết chặt, bị lực mạnh kéo lên. Ly Tâm cảm thấy cổ họng đau rát, như bị kẹp miếng sắt trong giây lát.

      “Tôi thích người giảo hoạt. tốt nhất nhớ kỹ cho tôi”. Bàn tay to lớn của Tề lão đại bóp mạnh cổ Ly Tâm, ánh mắt hoàn toàn lạnh lẽo.

    5. phuongnhat

      phuongnhat Active Member

      Bài viết:
      471
      Được thích:
      108
      Chương 21: Hạ nhân (Đầy tớ)

      “Tôi thích người giảo hoạt, tốt nhất nhớ kỹ cho tôi”, bàn tay lo lớn của Tề lão đại siết chặt cổ Ly Tâm, ánh mắt hoàn toàn lạnh lẽo.

      “Bỏ tay, bỏ tay ra. Tôi sai rồi, mau bỏ tay ra”. Tề lão đại ra tay quá mạnh khiến cổ Ly Tâm nghẹt thở, gương mặt đỏ phừng phừng.


      Tề lão đại hừ tiếng rồi buông tay. Ly Tâm ngồi bệt xuống đất, chiếc cổ trắng nõn nà của nổi vết bầm tím. há mồm hít lấy hít để khí.

      “Từ hôm nay trở , làm đầy tớ của tôi”. Tề lão đại buông câu lạnh lùng, thèm nhìn Ly Tâm quay người mất.

      Nhìn vẻ mặt trắng bệch của Ly Tâm, Hồng Ưng lắc đầu: “Đồ của Tề Gia chưa có kẻ nào động đến mà còn sống sót. gặp may đấy. từng làm việc tốt cho Tề Gia nên hôm nay mới được tha mạng. Sau này nên ngoan ngoãn chút. Lão đại phải là người kiên nhẫn, hôm nay coi như rộng lượng với . Tôi muốn hai ba ngày sau phải vác xác đem chôn”.

      Ly Tâm ngẩng đầu, Hồng Ưng theo Tề lão đại ra ngoài, trong căn phòng rộng chỉ còn lại mình . Ly Tâm sờ lên cổ, may quá vẫn còn nguyên. Giang hồ đồn Tề lão đại máu lạnh vô tình, thủ đoạn độc ác, ăn trộm đồ của mà hôm nay có thể thoát chết, đúng là nên cảm tạ trời đất.

      Lúc này, tự đáy lòng Ly Tâm bỗng thấy biết ơn Tuấn Kỷ. Nếu phải ta nhất quyết kéo Washington xem cuộc đua xe, bản thân ra mặt giúp Tề Gia giữ thể diện, hôm nay chắc chắn lời “bye bye” với thế giới tươi đẹp này rồi. Ông trời coi như có mắt, bạc đãi kẻ hiền.

      Sau khi nhận ra điểm tốt của Tuấn Kỷ, Ly Tâm bất giác thở dài. thả người nằm xuống nền nhà thầm nghĩ, bản thân dù sao cũng là vua tốc độ danh tiếng, lại là siêu trộm quỷ xuất nhập thần, bây giờ rơi lại rơi vào thảm cảnh làm đầy tớ cho người khác. đúng là càng sống càng thụt lùi. Cuộc sống tự do tự tại chấm dứt từ đây.

      Giữ được mạng sống trong tay Tề lão đại, cũng coi như kỳ tích của kỳ tích. Chắc phải thắp nén hương cảm tạ tổ tiên, mặc dù Ly Tâm chẳng hề biết tổ tiên của là vị nào.

      Trong căn phòng trống , Ly Tâm nhìn chăm chú cánh cửa nửa khép nửa mở. nên ở lại đây làm đầy tớ hay đánh bài chuồn? Mất vài phút suy tính lại, Ly Tâm quyết định tạm thời ở lại. Tề Gia để ở lại đây mình, có nghĩa sợ chuồn mất. Thôi cứ ở lại rồi từ từ tìm con đường khác còn hơn. Dù thế nào, đây cũng bản doanh của Tề Gia. Chỉ sợ còn chưa ra đến cổng, viên đạn bay thẳng vào đầu xong đời.

      Khi Ly Tâm tỉnh giấc vào ngày hôm sau, mặt trời lên đến đỉnh đầu. Ly Tâm dụi mắt, lâu rồi mới ngủ ngon như vậy. cần lo lắng tổ chức tìm đến, cần lo lắng tương lai sau này, có chuyện phiền phức, ở đây dễ chịu .

      Sao có chuyện cơ chứ? phải làm đầy tớ đấy. Ly Tâm đột nhiên tỉnh táo hẳn, lặng lẽ phóng tầm mắt ra ngoài cửa sổ. Ly Tâm chưa bao giờ mong thời gian quay ngược trở lại như bây giờ.

      Khi Ly Tâm rón rén vào phòng khách của ngôi biệt thự, Tề lão đại ngồi ghế sofa đọc báo, bên cạnh có tách coffee nghi ngút khói. Ly Tâm liền nhón chân định rút lui.

      “Lại đây”, Ly Tâm còn chưa kịp cử động, giọng lạnh lùng của Tề lão đại vọng tới.

      Ly Tâm vội lên tiếng: “ cho tôi biết cần phải làm gì. Ở đây cũng ai cho tôi biết tôi nên làm gì. Tôi chưa từng làm đầy tớ bao giờ, tôi chịu thôi”. Tôn chỉ của Ly Tâm là gặp chuyện gì cũng phải đặt vấn đề trước. Mà quả cũng ai cho biết nên làm gì.

      “Lại đây, tôi lần thứ hai”. Tề lão đại vẫn rời mắt khỏi tờ báo. Giọng như tảng băng mùa đông, trong đó pha trộn ít thuốc súng.

      Ly Tâm cắn môi, ở địa bàn của người khác đến lượt làm chủ, cứ nghe theo lời cho xong. Ly Tâm bước đến trước mặt Tề Mặc, ánh mắt lộ vẻ thận trọng chưa từng có. Cũng phải thôi, đối diện với kẻ có thể lấy mạng mình bất cứ lúc nào, cảm thấy thoải mái mới là lạ.

      Tề Mặc vẫn ngẩng đầu: “ thu xếp đồ của tôi, chiều nay theo tôi Đông Nam Á”.

      xong rồi? Chỉ có thế thôi sao? Ly Tâm nhìn Tề Mặc chăm chú đọc báo bằng ánh mắt hoài nghi. tưởng mình sắp đón trận phong ba bão táp, nào ngờ chỉ là cơn gió nhàng. Ly Tâm bất giác lau trán. Xem ra, Tề lão đại đến nỗi máu lạnh như tin đồn. Ly Tâm nhàng lùi về phía sau.

      “Tôi thấy trong tầm mắt của tôi, tôi cho thẳng xuống chỗ Diêm vương báo cáo”. Giọng lạnh lẽo vang lên trong trung, đều đều như chuyện bình thường, nhưng khiến Ly Tâm toát mồ hôi lạnh. Đây tuyệt đối phải lời uy hiếp mà chỉ ra , nằm trong tầm tay của .

      Ly Tâm chạy nhanh đến phòng Tề Mặc thu dọn đồ. Trong lòng hiểu , đây là lời cảnh cáo, cũng là tối hậu thư của . Tính mạng của đối với là rất đáng quý, nhưng đối với Tề Mặc có lẽ chỉ to hơn con kiến chút, có cũng được cũng chẳng sao. Sinh mạng của tự giữ lấy vậy.

      khu vực hỗn loạn có tiếng trong giới xã hội đen ở Đông Nam Á. Chủ nhân mới của khu vực này trong thời gian tới là Tề Gia, bá chủ giới hắc đạo.

      Ly Tâm lái xe với tâm trạng buồn bực. chưa từng tới khu vực này bao giờ. Tay lái ở bên trái hay bên phải đều có khác biệt rất lớn. Tại sao Tề lão đại lại bắt lái xe? Ly Tâm nhìn qua kính chiếu hậu thấy Tề Mặc nhắm mắt tựa vào ghế sau còn Hồng Ưng có bộ dạng hết sức cảnh giác. từ nữ siêu trộm nâng cấp trở thành tài xế riêng của ông trùm hắc đạo, biết là đẹp mặt hay mất mặt đây?

      “Hãy tập trung lái xe của ”. Giọng trầm bổng mang hưởng cảnh cáo của Hồng Ưng cất lên. Ly Tâm bất giác cau mày. Đừng nhiều chuyện, đừng nghĩ ngợi nhiều, chỉ tập trung lái xe, sao mà họ lắm quy tắc thế biết.

      Bụp, tiếng nổ lốp vang lên. Ly Tâm nhìn chiếc xe sang trọng giống y hệt xe lái ở phía trước. Thân xe hơi nghiêng về bên. Theo phán đoán của , xe bị nổ lốp.

      Ly Tâm lắc đầu. Lốp xe Cadillac cũng tệ như vậy sao? Chiếc xe còn là hàng đặt nữa chứ, đúng là làm mất mặt nhãn hiệu xe hơi nổi tiếng thế giới quá mất. vẫn nghĩ ngợi lung tung, bên tai đột nhiên có tiếng Hồng Ưng: “Rẽ sang trái, tăng tốc vượt qua chiếc xe đó”.

      Ly Tâm hơi sững người, có ai cướp đường? vẫn còn chưa kịp đánh tay lái, bỗng nghe tiếng “pằng pằng pằng”. Chiếc xe Cadillac đằng trước bị đạn bắn lỗ chỗ giống như tổ ong vò vẽ. Đầu óc Ly Tâm nổ tung. kịp nghĩ ngợi, liền nhấn ga, phóng như bay về phía trước.

      Tiếng súng nổ đùng đùng. Người hai bên đường dường như còn xa lạ với cảnh tượng này. Họ dạt sang hai bên tìm chỗ nấp nhưng hề la hét ầm ĩ. Mọi chuyện xảy ra như trong phim điện ảnh, nhanh chóng và kịch liệt.

      Nghe thấy tiếng đạn bắn vào thân xe, tim Ly Tâm suýt rớt ra ngoài. nắm chặt tay lái, đạp ga hết cỡ. lái chiếc Cadillac sang trọng kềnh càng như chiếc Ferrari mui trần của , luồn lách đường phố hẹp và phóng với tốc độ tên lửa.

      “Sợ gì chứ?”, đằng sau vọng đến tiếng lạnh lùng, chút hoảng hốt và bất an.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :