Chương 5:
Edit: Lavender - Blue
Trước khi tan việc, Chu Chiếu Hi hơi đắn đo lát cầm điện thoại lên.
"Này"
Nghe trong loa truyền tới giọng nam, đè thấp lượng : "Là tôi, mấy ngày nay có thể là tới kỳ rụng trứng của tôi." Sáng nay đo nhiệt độ cơ bản, phát so với bình thường cũng còn thấp, điều này chứng tỏ hai đến bốn ngày tới là thời kỳ thụ thai cao nhất.
" xin lỗi, cái gì tôi nghe ." Bên cạnh thanh có chút ồn ào, làm Cam Nhĩ Thụy nghe ràng lắm lời của .
lại lặp lại lần nữa."Mấy ngày này có thể là thời kỳ rụng trứng của tôi."
" lại lần nữa, đứng hàng cái gì?"
Dày, là lảng tai hả. nhịn được gầm , "Thời kỳ rụng trứng á! rốt cuộc có làm hay ? làm chờ chút tan việc tôi liền về thẳng nhà."
"Thời kỳ rụng trứng, thời kỳ rụng trứng cái gì?" Chốc lát sau, Cam Nhĩ Thụy mới hiểu ý, " là, hôm nay bắt đầu vào thời kỳ rụng trứngs?"
"Đúng rồi, như thế nào, có muốn làm hay ?" Lời vừa ra khỏi miệng, nhịn được cắn môi buồn cười. như vậy giống như người phụ nữ chưa thỏa mãn dục vọng, giống như ép buộc đàn ông vậy.
"Đương nhiên là muốn làm, tám giờ tới nhà của tôi gặp mặt."
Kết thúc cuộc trò chuyện, Cam Nhĩ Thụy cất điện thoại di động, phát hai người em dám tin dùng ánh mắt nguýt nhìn .
"Hai người các cậu làm gì nhìn như vậy?"
" cả, mới vừa rồi chuyện với phụ nữ?" Cam Nhĩ Khiêm thử hỏi.
"Ừ." Cam Nhĩ Thụy cầm lên gậy bi da lên, nhắm ngay quả bi da màu đỏ đánh cái, thành công vào lỗ,
Bởi vì ba em trước mắt đều ở nhà lớn nhà họ Trạch, cho nên mỗi tháng bọn họ đều hẹn gặp nhau ở Câu lạc bộ này, đánh bi da, tâm chút về tình trạng gần đây.
Cam Nhĩ Toàn tiếp lời hỏi: "Mới vừa rồi thời kỳ rụng trứng là chuyện gì xảy ra vậy?" biết bọn họ có phải nghe lầm hay ?
Cam Nhĩ Thụy nhàn nhạt đáp lời, "Em phải biết, phụ nữ vào thời kỳ rụng trứng mới có thể thụ thai chứ?"
Cậu hai nhà họ Cam, cậu ba nhà họ Cam giật mình cùng nhau trố mắt trừng nhìn .
" cả, . . . . . . phải là muốn cùng phụ nữ sinh con chứ?" Từ lúc mới vừa nghe tới hình như là ý này.
Cam Nhĩ Thụy có ý định lừa gạt hai người em." sai, ngày đó lời mẹ các em cũng đều nghe phải sao?"
" phải làm theo ý của mẹ sao?" Cam Nhĩ Toàn quái lạ hỏi.
" muốn về tổng công ty để quản lý ."
Cậu hai, cậu ba cùng liếc mắt nhìn nhau, Cam Nhĩ Khiêm oán giận, " cả, suy nghĩ chu đáo rồi, chuyện như vậy lại có thể có việc gì trước tiên phải thương lượng với chúng em chứ?"
Cam Nhĩ Thụy liếc mắt nhìn hai người em, "Cái này có cái gì để thương lượng , ý của mẹ ngày đó rất rồi, nếu làm theo ý của bà, cha nhất định bắt chúng ta về quản lý tổng công ty ."
"Ít nhất có thể thông báo chúng em tiếng nha!" Cam Nhĩ Toàn quay sang nhìn hai dò xét. cả tích cực như vậy, xem ra chỉ còn hai người bọn họ biết sống chết, hồn nhiên để tâm lời của mẹ .
" phải bây giờ các em biết sao? Nếu như muốn bị tóm trở về quản lý tổng công ty, sao cũng tìm người sinh con ? Dù sao chỉ cần đứa bé là có thể qua mọi chuyện, cớ sao làm?"
" cũng phải, " Cam Nhĩ Toàn suy nghĩ chút gật đầu đồng ý,"Huống chi, cũng phải là chúng ta sinh đứa trẻ, chỉ cần gieo giống là được."
Làm sao cậu út cũng như vậy chứ! muốn chịu thỏa hiệp dưới uy hiếp của mẹ trong nháy mắt Cam Nhĩ Khiêm nhìn hai người "Cũng phải con trai nhu nhược, hai người chịu khuất phục như vậy sao?"
Cam Nhĩ Thụy chút cử động, "Tính của mẹ già các em cũng biết rồi, nếu như có ý định chống lại lời mẹ , ủng hộ tinh thần của em." Nhưng mà cũng hề coi trọng em mình, sau lưng mẹ có cha làm chỗ dựa vững chắc, ai cũng thể đấu lại bà!
" cũng phải, chọc giận mẹ kết quả cực kỳ thê thảm, để em xem, em cũng phải nhanh chóng tìm người phụ nữ sinh con thôi. hai, cũng cần kiên trì nữa đâu ạ…, mẹ chỉ muốn chúng ta sinh cháu cho bà, có bắt buộc chúng ta kết hôn là tệ rồi." Cam Nhĩ Toàn tốt bụng khuyên hai câu.
Đáng ghét! Nếu là ba em bọn họ đồng lòng chống lại lệnh mẹ cũng thể nào làm gì bọn họ, nhưng chỉ có mình mình cố gắng kiên trì tiếp …. , tuyệt đối muốn về tổng công ty quản lý.
*********
chỉ có lần đầu tiên mới căng thẳng như vậy, nhưng là giờ phút này ngồi ở trong phòng ngủ của , Chu Chiếu Hi vẫn cảm thấy rất được tự nhiên.
Nếu là hai tháng trước có người với , ngủ với ông chủ của mình, tuyệt đối giận dữ mắng chửi đối phương hưu vượn. Ai biết, bởi vì mẹ phải nhập viện phẩu thuật cắt bỏ vết thương bị nhiễm trùng, đến thăm bệnh, kết quả lại đề cập chuyện giao dịch hoang đường này với .
Việc đời quả khó có thể đoán được!
Cam Nhĩ Thụy tắm xong người khoác chiếc áo choàng tắm màu trắng ra ngoài, tới giường.
Ánh sáng màu vàng sẫm chiếu gương mặt của , cùng bộ áo tắm màu trắng, ôm chiếc mền mỏng, mặt có chút xấu hổ.
nhịn được cười khẽ, nhớ tới tình cảnh lần đầu tiên của hai người toàn thân căng thẳng, lên trong ánh mắt đen của vẻ xao động thương .
"À, tôi có chuyện muốn hỏi ."
"Chuyện gì?"
"Rốt cuộc vì cái gì muốn tôi sinh con giúp vậy?" Chu Chiếu Hi hiểu hỏi.
"Tôi rồi, là bởi vì thoạt nhìn rất khỏe mạnh, hơn nữa năng lực làm việc cũng tốt. Theo tôi nghĩ điều kiện của và tôi đứa bé sinh ra cũng tệ đến nỗi nào."
khỏi cảm thấy có chút nhục chí. ra bởi vì có gen xấu, cho nên mợi bị chọn trúng, tiến hành gieo giống, lấy giống kỹ phát huy thế hệ sau tốt đẹp.
còn tưởng rằng. . . . . . Cho rằng ít nhất đối với có chút cảm tình tốt, mới có thể chọn , mà chọn người phụ nữ khác.
" từng nghĩ qua chưa, sau khi đứa bé được sinh ra, tôi cũng chính là mẹ của đứa bé."
"Đó là đương nhiên, đứa bé là sinh, đương nhiên là mẹ của nó."
"Nhưng là ba của đứa bé, tôi là mẹ của nó. . . . . . Như vậy rất kỳ quái nha."
"Kỳ quái chỗ nào?" nhìn ra được có chỗ nào đúng.
"Tôi với có bất kỳ quan hệ gì, nhưng chúng ta lại là ba mẹ của đứa bé."
"Rốt cuộc tôi hiểu vấn đề của là chỗ nào?" ngồi xuống bên giường, buồn bực nhìn .
Chu Chiếu Hi mím mím môi, sắp xếp lại suy nghĩ chút, mới mở miệng tiếp.
" cho tôi ngàn vạn sinh con cho , cho nên sau khi đứa bé được sinh ra có tất cả, còn của tôi đâu? Về sau phải giải thích thân phận của tôi với đứa bé như thế nào, còn có tương lai ai chăm sóc nó? "
"Đứa bé là sinh, chính là mẹ của nó, tôi cũng cho nó biết như vậy. Nêu như muốn tới thăm nó, bất cứ khi nào cũng có thể, nếu như muốn tự mình chăm sóc nó cũng thành vấn đề." cũng có ý định chặt đứt mối quan hệ mẹ con của bọn họ.
"A?" Trong nháy mắt kinh ngạc nhìn .
"Làm sao vậy?"
"Tôi cho là sau khi sinh đứa bé ra, ngăn cản tôi tiếp cận đứa bé, cho tôi nhìn thấy nó."
hiểu tại sao lại có cái suy nghĩ này, "Tôi làm như vậy, nếu sinh được đứa bé, cả đời vẫn là mẹ của nó, tôi có quyền ngăn cản đến gần nó, trừ khi chính muốn gần gũi với nó."
Nghe chân thành như vậy, đột nhiên có chút cảm động. Nhưng nếu như vậy. . . . . . Vậy trong quan hệ đó phải bọn họ trở nên thân mật hơn sao?
Bọn họ có chung đứa con, đứa bé kia gọi là mẹ, gọi là ba, cái này nghe . . . . . Giống như là cặp vợ chồng.
Cái ý nghĩ này thoáng qua, Chu Chiếu Hi bỗng dưng đỏ mặt, chợt lắc đầu cái.
thể nào, giữa bọn họ thể nào phát triển thành loại quan hệ đó.
Thấy vẻ mặt của bỗng nhiên e lệ, ánh mắt Cam Nhĩ Thụy mềm lòng, duỗi ngón tay quấn vuốt vuốt mái tóc ngắn hơi xoăn của , chậm rãi lên tiếng .
"Thành cho biết, là do mẹ tôi cầu ba em chúng tôi sinh con, nếu trong vòng hai năm có con như bà mong muốn, nhất định chúng tôi bị bắt về tổng công ty làm việc."
kinh ngạc ngẩng đầu lên."Có thể vào làm quản lý toàn bộ Tập Đoàn Đạo Hùng, phải có ý là quyết định tất cả sách lược quan trọng của Tập đoàn sao, tại sao muốn vào làm?" Đây chính là vị trí ít người mơ ước! Hay ba vẫn còn quá trẻ nên muốn làm?
"Sau khi vào cũng phải do chúng tôi làm vua, vẫn là mấy ông già ở nhà quản, tôi muốn nghe mấy lão kia sai bảo, ỷ vào tuổi lớn hơn chúng tôi, cái lão đầu ở đương gia, ta muốn nghe những lão đầu kia sai bảo, ỷ vào tuổi so với chúng ta lớn, vùng lên nhiều lời kết thúc."
Lần đầu tiên nghe chủ động đến tình huống bậc cha chú trong dòng họ, Chu Chiếu Hi cảm thấy rất mới mẻ, "Cam tiên sinh bọn họ rất nghiêm túc sao?"
"Mấy ông già đó là cuồng công việc, theo bên cạnh mỗi người bọn họ, thời gian làm việc mỗi ngày ít nhất mười hai tiếng, mà cả năm ngừng." rất hài lòng cuộc sống bây giờ, có chút ý nghĩ nào muốn lao vào chỗ chết, cho nên đánh chết cũng vào làm trong tổng công ty.
"Cũng bởi vì bọn họ liều chết làm việc như vậy, cho nên mới có thể phát triển mở rộng lãnh thổ của Tập đoàn Đạo Hùng như vậy. Ai, vậy tính toán vẫn cứ đợi như vậy tại Xây dựng Đạo Dương sao?" Xây dựng đạo dương mặc dù quy mô công ty cũng , nhưng so với Tập đoàn Đạo Hùng, vậy coi như gặp sư phụ rồi.
"Xây dựng Đạo Dương là do tôi sáng lập, tôi muốn nhìn xem nó có thể lớn lên tới mức nào."
Chu Chiếu Hi suy nghĩ chút liền hiểu ý của , "Bởi vì Tập đoàn Đạo Hùng là do tay ba thành lập, cho nên cũng muốn bắt đầu nghiệp của mình?" Nếu là trở lại trụ sở Tập đoàn, nơi nào còn có bọn họ và ba nắm quyền lãnh đạo hoạt động của tập đoàn, có thể gian phát huy lớn, nhưng ở lại Xây dựng Đạo Dương, hoàn toàn có thể dựa vào ý chí khả năng của mình làm chuyện muốn làm.
" sai, so với gìn giữ cái có, tôi thích sáng lập hơn." Cơ thể hơi nghiêng về phía trước, cổ áo choàng tắm có hơi mở rộng chút, làm nhìn thấy hai núm vú của như như , đột nhiên cảm thấy miệng đắng lưỡi khô. tại hình như phải là lúc chuyện này, giờ phút này chuyện hai người phải làm . . . . . là sinh con thôi.
Nghĩ như vậy, muốn lãng phí thời gian nữa, bắt đầu cởi áo choàng tắm cua mình ra.
Thoáng nhìn thấy cơ thể cường tráng của lộ ra, gò má Chu Chiếu Hi nóng lên, lúc này mới nhớ tới mục đích chính mình tới đây, nghĩ đến kinh nghiệm lần trước, vẻ mặt của có chút sợ hãi, nhíu mày.
Thấy thế, Cam Nhĩ Thụy giọng : "Tôi đảm bảo lần này cảm thấy đau đớn nữa."
"Có ?" Nhìn tiến tới gần, hô hấp của dồn dập.
"." bị đẩy ngã giường, đè ở phía dưới, chiếm đoạt môi lưỡi của , mùi sữa tắm của thoáng qua mũi tràn đầy khoan khoái.
bị hôn đến choáng váng hoa mắt, suy nghĩ cũng trống rỗng, cơ thể lại từ từ nóng lên. . . . . .
*********
Sau khi cuộc mây mưa kích tình chấm dứt, Chu Chiếu Hi mệt mỏi ngủ thiếp , nửa đêm tỉnh lại, liếc nhìn đồng hồ, kinh ngạc phát hai giờ sáng.
Nguy rồi, với mẹ về trước mười giờ, bây giờ hơn hai giờ còn chưa trở về, mẹ nhất định rất lo lắng.
vội vã đứng dậy, làm người ngủ bên cạnh Cam Nhĩ Thụy tỉnh ngủ.
"Sao vậy?" Giọng mang theo chút bối rối hỏi.
"Tôi phải về ."
" trễ thế này, qua đêm ở đây , sáng mai hãy về." Ý thức chưa hoàn toàn tỉnh táo, kéo trở lại ôm vào trong ngực, quyến luyến hôn môi của .
bị hôn đấn tinh thần rung động, phút chốc thất thần.
Môi của tiếp tục chuyển qua trước ngực , nhàng mút nụ hoa của , cơ thể khẽ run lên, nghĩ muốn đẩy ra, lại đẩy được.
vòng ch6an lên hông, giật nảy mình cái. thể nào, lại muốn nữa hả?
dùng đôi tay liều mạng từ chối ."Tôi phải về, đừng náo loạn, dậy rồi."
"Làm tiếp lần nữa." nỉ non bên tai .
" được á..., mẹ tôi nhất định lo lắng, tôi với bà về trước mười giờ, đợi được tôi về, bà nhất định ngủ được."
"Vậy gọi điện với bà tiếng, tối nay về."
bắt cánh tay an phận của lại "Tôi vô cùng mệt mỏi, để cho tôi về ngủ ."
Giờ phút này, cả người tản ra vẻ lười biếng hấp dẫn mê người., làm cho gần như sắp giữ được mình, sợ lại tiếp tục dây dưa với dừng lại, dùng sức đẩy ra, lập tức nhảy xuống giường.
giờ phút này, cả người tản ra cỗ mê người lười biếng hấp dẫn, làm nàng
bất mãn mắt đen nheo lại dò xét , muốn kéo về.
cảnh giác lui về phía sau, mới để cho tóm được. Nhưng nhìn kỹ đôi mắt u sâu lắng kia, trong lòng giống con nai con cũng chịu khống chế cuồng loạn.
hốt hoảng nhặt quần áo ghế lên, mặc từng cái vào.
Cam Nhĩ Thụy lau mặt cái, lúc này suy nghĩ mới hoàn toàn tỉnh táo lại, "Tôi đưa về."
" cần, tôi có lái xe tới."
kiên trì muốn đưa về."Nửa đêm để cho mình con lái xe về, tôi yên tâm." tới tủ quần áo lấy quần áo mặc."Đúng rồi, bắt đầu từ ngày mai với mẹ phải qua đêm ở bên ngoài ."
"Tại sao?" hơi ngạc nhiên quay đầu lại nhìn , liếc thấy trần truồng, xấu hổ vội vàng di chuyển ánh mắt. Mặc dù cùng xảy ra quan hệ hai lần, nhưng bình thường quen nhìn bộ dạng mặc tây trang, có thói quen đối mặt nhìn trần trụi.
ra vóc người của rất tuyệt, làm nhìn liền nhịn được mặt đỏ tai nóng, nhớ tới tình cảnh lúc hoan ái với .
Cam Nhĩ Thụy tìm chiếc quần dài mặc, sau khi kéo khóa lên : "Thời kỳ rụng trứng bình thường có hai đến bốn ngày, mấy ngày này hãy ngủ ở đây , cần chạy qua chạy lại hai bên."
"Nhưng tôi phải thế nào với mẹ tôi đây?" Liên tục mấy ngày qua đêm ở bên ngoài, mẹ nhất định hỏi.
" . . . . . . công tác là được."
*********
Hơn ba giờ sáng, Chu Chiếu Hi về đến nhà, ngoài suy nghĩ mẹ vẫn còn đợi về chưa ngủ.
"Làm sao trễ như vậy mới về ?"
"À, công ty có trường hợp có vấn đề, cho nên mới họp đến trễ như vậy. xin lỗi, mẹ, con quên gọi điện thoại cho mẹ biết." đường về liền suy nghĩ tốt lý do.
"Mẹ gọi điện cho con bị tắt máy, mẹ còn lo lắng tưởng rằng có phải con xảy ra chuyện gì ." Chu Ngọc Trân oán trách : " họp lại có thể trễ đến như vậy, công ty của con cũng thiệt là, làm cho con người ta nửa đêm về nhà mình, có suy nghĩ cho an toàn của con sao?"
giải thích, "Chủ tịch của con có lái xe theo sau con, sau khi con về nhà an toàn ấy mới trở về."
Nhắc tới Cam Nhĩ Thụy, Chu Ngọc Trân rất có thiện cảm."Lần trước cậu ấy đặc biệt đến bệnh viện thăm mẹ ...mẹ cảm thấy cậu ấy là người trẻ tuổi rất tốt, cậy vào xuất thân của mình, ngay cả kiêu ngạo tự đại để người thấp hơn trong mắt."
"Ừ, phương diện nào ấy cũng tệ. Mẹ, còn sớm, mẹ ngủ sớm chút." đỡ mẹ nằm xuống giường.
Trước khi ngủ Chu Ngọc Trân kéo tay của con : "Đúng rồi, Chiếu Hi, chuyện đặt làm chân giả trước hếttạm thời cứ từ từ cũng tốt."
"Tại sao?"
"Chuyện này vội, dù sao chỉ cần mẹ ra cửa, cần dùng đến chân giả." Trong tháng này tâm tình bà bình phục ít, đối với chuyện cắt bỏ chân có thể bình tĩnh đón nhận. Đặt làm chân giả tốn ít tiền, bà muốn gia tăng thêm gánh nặng cho .
Lập tức hiểu băn khoăn của mẹ, Chu Chiếu Hi cầm tay của mẹ, mỉm cười : "Mẹ, mẹ phải lo lắng vấn đề tiền, con chuẩn bị xong."
Chu Ngọc Trân đau lòng nhìn con , "Trong tay con có bao nhiêu tiền mẹ sao? Ngân hàng còn có ba trăm vạn tiền nợ phải trả, cộng thêm tiền chăm sóc, tháng tiền lương của con cũng dùng đủ, nào có dư đồng nào đâu?"
"Mẹ, con có tiền mà."
"Con lấy tiền ở đâu? Con mượn của người ta?" Chu Ngọc Trân hỏi.
"Con. . . . . . A, " Chu Chiếu Hi vội vàng vạch ra lý do, "Là tiền thưởng con để dành ạ! Đúng, bởi vì chúng con có dự án tiêu thụ khá tốt, chủ tịch đặc biệt chia tiền thưởng cho con, mẹ vừa rồi phải chủ tịch con con tệ sao? Ở trong công ty ấy rất quan tâm con, thường hay tăng lương cho con, giống như lần này mẹ nằm viện, ấy còn gửi phong bì lớn cho con nha, muốn con giúp ấy mua cho mẹ chút đồ dinh dưỡng bồi dưỡng cơ thể."
" ?"
", ngay cả tiền nợ ngân hàng đều trả rồi ạ.!" Sau khi bật thốt lên, hận thể cắn đầu lưỡi của mình. Làm sao lại ra việc này vậy?
Chu Ngọc Trân giật mình ngồi dậy, "Cái gì? Con lấy đâu ra nhiều tiền như vậy có thể trả hết khoản nợ ngân hàng hả?"
"Cái đó. . . . . ." cái khó ló cái khôn : "Là chủ tịch con cho con mượn tiền riêng, sau khi ấy biết tình hình nhà mình, rất thông cảm cho cảnh ngộ của con, cho nên kể cho con mượn số tiền kia để cho con trả hết khoản nợ ngân hàng, mẹ cũng biết nhà họ Cam nhiều nhất chính là tiền,chỉ có ba trăm vạn hoàn toàn để vào trong mắt."
" là như vậy phải ? Chiếu Hi, con có lừa gạt mẹ chứ?" Chu Ngọc Trân dò xét nhìn chằm chằm con .
" có, chuyện như vậy con làm sao lừa gạt mẹ? Khoản tiền kia đúng là của chủ tịch đưa cho con." Câu này tính là lời dối, bởi vì tiền đúng là Cam Nhĩ Thụy cho , chỉ là cần phải trả giá giá cao thôi.
"Vậy tốt, mẹ sợ con chỉ vì kiếm tiền, gạt mẹ làm cái gì chuyện."
"Con , mẹ, mau ngủ ." cẩn thận đỡ mẹ ngủ.
"Ngày mai con còn phải làm, con cũng mau ngủ !"
"Vâng. Đúng rồi mẹ, cái đó. . . . . . Ngày mai con phải ra khỏi nhà khoảng ba ngày."
"Ba ngày, tại sao lâu như thế?"
"Chủ tịch muốn con cùng đến phía nam xem vài miếng đất, đại khái ba ngày sau mới có thể trở lại."
"Vậy con nhớ mỗi ngày đều phải gọi điện thoại về."
"Dạ." Trước khi ra khỏi phòng của mẹ, Chu Chiếu Hi khách sáo với y tá chăm sóc cho mẹ: "Dì Trương, mẹ con làm phiền dì."
" ngủ sớm chút , chỗ này giao cho tôi là được rồi." Dì chăm sóc mẹ mỉm cười trả lời .
"Cám ơn."
Hết chương 5!
Last edited by a moderator: 19/2/16
PhongVy, lovenovel và thuyt thích bài này.