1. QUY ĐỊNH BOX XUẤT BẢN :

       

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]

    ----•Nội dung cần:

    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)

    - Tác giả

    - Dịch giả

    - Đơn vị phát hành

    - Số trang ( nên có)

    - Giá bìa (nên có)

    - Ngày xuất bản (nên có)

    --- Quy định

    1 . Thành viên post có thể tự type hoặc copy từ nơi khác (để nguồn)

    2 . Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn

    3. Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ

    Ad và Mod

  2. QUY ĐỊNH BOX EBOOK SƯU TẦM

    Khi các bạn post link eBook sưu tầm nhớ chú ý nguồn edit và Link dẫn về chính chủ

    eBook phải tải File trực tiếp lên forum (có thể thêm file mediafire, dropbox ngay văn án)

    Không được kèm link có tính phí và bài viết, hay quảng cáo phản cảm, nếu có sẽ ban nick

    Cách tải ebook có quảng cáo

Đại thần, em nuôi anh - Thiền Đạm Ngữ (Hoàn)

Thảo luận trong 'Sách XB Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. khahanhl

      khahanhl Well-Known Member

      Bài viết:
      2,937
      Được thích:
      1,718
      Chương 38: May mà có “Nếu như”

      Typer: greentulip0
      Beta: PemDan

      Lúc đám Lưu Thủy thất hồn lạc phách dẫn Ninh Tâm ra khỏi Phụ bản giao cho Mặc Thương đại thần, mặt Lưu Thủy đen sì, mặt Phượng vũ xanh lè, Oa Ha Ha trực tiếp bỏ , còn nhắc nhắc lại về sau tuyệt đối bao giờ vào cái Phụ bản Túy Yên Các chết giẫm này nữa.

      Nhìn Tiểu Linh Xu ủ rũ cúi đầu trước mặt, Mặc Thương đại thần vội vàng an ủi.

      [Đội ngũ] Mặc Thương: Ngoan, sao. Lần này rơi ra còn có lần sau. Từ sau mỗi ngày chúng ta đến đây ba, bốn lần, nhất định có thể kiếm được cho cái ô mà.

      Mặc Thương đại thần an ủi còn đỡ, vừa xong, khuôn mặt hồng hào của Ninh Tâm nhất thời trở nên trắng bệch.

      [Đội ngũ] Ninh Tâm: T^T Vẫn còn muốn vào Phụ bản này nữa à? Tôi muốn nôn luôn rồi, vào thêm vài lần nữa tôi nôn mất.

      Mặc Thương đại thần kinh ngạc, khỉ , cái Phụ bản Túy Yên Các chết tiệt này rốt cuộc hành hạ nhóc Ninh Tâm đến mức nào thế? An ủi, an ủi, mau an ủi!

      [Đội ngũ] Mặc Thương: vào nữa, vào nữa, về sau chúng ta vào Phụ bản này nữa. có Tố Yên Tiên Ma Tán, tôi đưa Mộ La Tân Độ kiếm cái Quỳnh Phương Tán được ?

      [Đội ngũ] Ninh Tâm: Ừ, thèm vào cái Phụ bản này nữa, tôi tuyệt đối vào nữa đâu.

      Tức giận lườm NPC ở cửa vào cái, Ninh Tâm chạy đến trước mặt Mặc Thương.

      [Đội ngũ] Ninh Tâm: , chúng ta luôn . Cái chỗ này, tôi muốn đến nữa đâu, hu hu hu…

      Tiếng lòng, đây chính là tiếng lòng chân nhất, đại biểu cho phải chỉ mình Ninh Tâm. Toàn bộ người trong đội đối với Phụ bản này, và cả cái bản đồ đứng căm thù đến tận xương tủy!

      [Đội ngũ] Lưu Thủy: Ông đây cả đời này đến cái Phụ bản này nữa, Tiểu Bạch, tôi ủng hộ !

      [Đội ngũ] Phượng Vũ: Haizzz, ngờ, ngờ, trước đây tôi cứ cho rằng Tiêu Dao Quật và Huyết Ma Động là khủng bố lắm rồi. Hôm nay nghĩ lại, Túy Yên Các mới là nơi kinh hoàng nhất!

      [Đội ngũ] Lưu Thủy: Nhắc mới nhớ, Tiểu Bạch, ngoan ngoãn cho tôi biết, acc của điểm Trí gốc là bao nhiêu?

      Ninh Tâm chẳng hiểu đầu cua tai nheo ra sao cả.

      [Đội ngũ] Ninh Tâm: Điểm Trí gốc là gì?

      -_-| | | Được rồi, Lưu Thủy hối hận rồi, cậu nên cùng Ninh Tâm thảo luận vấn đề cao siêu này.

      [Đội ngũ] Lưu Thủy: ^*%&&^(*&

      [Đội ngũ] Phượng Vũ: Thảm rồi, lần này là tức đến nỗi dùng luôn tiếng sao Hỏa rồi!

      [Đội ngũ] Lưu Thủy: (╰_╯)# Sao Hỏa cái đầu bà ấy, bà mới dùng tiếng sao Hỏa! Tôi cảm thán, chỉ cảm thán chút xíu thôi!

      [Đội ngũ] Ninh Tâm: …

      [Đội ngũ] Lưu Thủy: Haizzz, thế này vậy, Tiểu Bạch, xem trong bảng Thuộc tính nhân vật của mình điểm Trí nguyên, chưa cộng thêm các trạng thái tăng điểm khác là bao nhiêu?

      [Đội ngũ] Ninh Tâm: 185 điểm.

      [Đội ngũ] Lưu Thủy: Cái gì cơ!

      [Đội ngũ] Phượng Vũ: Ông trời của tôi ơi! Tiểu Bạch, là thần tượng của lòng tôi! mở phần mềm phụ trợ đúng ? mở phần mềm phụ trợ đúng ? Nhất định là mở phần mềm phụ trợ đúng ?

      [Đội ngũ] Ninh Tâm: có…

      [Đội ngũ] Lưu Thủy: xác định, khẳng định, chắc chắn, điểm Trí gốc của là 185?

      [Đội ngũ] Ninh Tâm: Ừ, là 185 điểm.

      Lưu Thủy nghẹn rồi, nghẹn tới nỗi năng lộn xộn luôn rồi.

      [Đội ngũ] Lưu Thủy: Cái này, thôi, tôi gì nữa đâu, ha ha ha… Khỉ , cái acc này rốt cuộc làm sao mà thành thế? Cấp nhân vật của chẳng qua mới hơn 135 chút, cho dù có đem toàn bộ điểm cộng hết vào Trí cũng thể quá 135 điểm được mới đúng chứ!

      [Đội ngũ] Ninh Tâm: Ơ… 50 điểm gốc ban đầu tôi chuyển hết vào điểm trí rồi.

      [Đội ngũ] Lưu Thủy: cái gì cơ? Điểm gốc làm sao chuyển sang điểm Trí hết được?

      [Đội ngũ] Ninh Tâm: Dùng cực phẩm Hoán Tâm Thạch chuyển.

      [Đội ngũ] Phượng Vũ: Ngửa mặt nhìn trời… Giờ tôi hiểu tại sao kiếm được Tố Yên Tiên Ma Tán rồi.

      [Đội ngũ] Ninh Tâm: Hả? Tại sao?

      [Đội ngũ] Phượng Vũ: bạn, vận may của dùng sạch rồi!

      [Đội ngũ] Ninh Tâm: …

      [Đội ngũ] Lưu Thủy: Mợ nó chứ, Tiểu Bạch, cái số của đúng là cái số người hận thần tức! Tôi cho rằng là hóa thân của GM rồi đấy! Cực phẩm Hoán Tâm Thạch chỉ có trong giai đoạn Close Beta đào thạch mới có, sau khi kết thúc Close Beta cũng bỏ luôn rồi. Toàn bộ các server, người có được cực phẩm Hoán Tâm Thạch đó cũng quá con số mười, lại dám đem toàn bộ điểm hệ thống tặng ban đầu cho hết vào thuộc tính… tôi khẳng định chỉ có mình thôi!

      [Đội ngũ] Ninh Tâm: Tôi… lúc đó tôi biết mà.

      [Đội ngũ] Lưu Thủy: *đập bàn* mà biết thành cái acc có hai này rồi. có biết cái acc của hôm nay tham gia quyết đấu làm bao nhiêu người chết đứng tại trận hả?

      [Đội ngũ] Ninh Tâm: Ý là gì?

      [Đội ngũ] Lưu Thủy: Haizzz… thôi quên , lúc quyết đấu tuyệt đối phải tự đánh. Cái acc này của chính là gà mẹ trong trận chiến. Khả năng thêm máu quá kinh người! Tôi dám đảm bảo, với lão đại mà liên thủ ai qua nổi!

      Nghĩ lại, Lưu Thủy cảm thấy câu của mình hình như còn có nghĩa khác. Acc của Ninh Tâm liên thủ với lão đại, tuyệt đối vô định thiên hạ. Thế nhưng nếu Ninh Tâm và Mặc Thương kết hợp với nhau…

      Lưu Thủy ngửa mặt nhìn trời, cảm thấy chỉ có câu có thể hình dung: sợ đối phương thần thông, chỉ sợ đối phương thần “trư”!

      [Đội ngũ] Lưu Thủy: Tôi sai rồi, là cái acc này của liên thủ với lão đại mới là thiên hạ vô địch!

      [Đội ngũ] Ninh Tâm: Đả kích người khác!

      [Đội ngũ] Lưu Thủy: Làm gì có, đây chỉ là trần thuật thực thôi.

      [Đội ngũ] Mặc Thương: Ừm… Ninh Tâm, có muốn chứng minh cho Lưu Thủy xem chút ?

      [Đội ngũ] Ninh Tâm: Có ý gì?

      Lưu Thủy có dự cảm lành, quả nhiên câu tiếp theo của Mặc Thương tuyên bố tử hình cho cậu.

      [Đội ngũ] Mặc Thương: Tôi và lập thành đội, Lưu Thủy và Phượng Vũ đội, hai đội chúng ta PK, xem kết quả thế nào.

      [Đội ngũ] Phượng Vũ: Tôi phản đối, tôi phản đối! được như thế, tôi đây là nằm yên cũng trúng đạn à, kiên quyết phản đối!

      [Đội ngũ] Lưu Thủy: ~~ o (>_<) o ~~ Lão đại, tiểu nhân sai rồi! Tiểu nhân xin lại lần nữa, phải là lão đại và Ninh Tâm liên thủ chính là có thể tung hoành thiên hạ!

      [Đội ngũ] Phượng Vũ: Đồ gió chiều nào xoay chiều ấy!

      [Đội ngũ] Lưu Thủy: o (︶︿︶ )o Cái này phải gọi là biết thời biết thế mới là trang tuấn kiệt!

      [Đội ngũ] Mặc Thương: Ồ, có vẻ bất mãn nhỉ?

      [Đội ngũ] Lưu Thủy: có… có… có…

      Khí thế của Mặc Thương đại thần quả nhiên phải ai cũng chống đỡ được. Nhìn Lưu Thủy vật vã van xin kênh Đội ngũ, Ninh Tâm khách sáo mà bật cười. Có điều nhờ Mặc Thương vậy, Ninh Tâm mới nhớ ra trận quyết đấu sáng nay, thân là người trong cuộc lại chẳng biết kết quả thế nào.

      [Đội ngũ] Ninh Tâm: Đúng rồi, kết quả trận quyết đấu hôm nay như thế nào?

      [Đội ngũ] Lưu Thủy: đến giờ vẫn biết kết quả à?!

      Ninh Tâm chột dạ, vừa thò mặt lên bị Mặc Thương lôi đến Túy Yên Các, toàn bộ tâm trí đều đặt lên Tố Yên Tiên Ma Tán ”huyền thoại” kia cả, đâu còn tinh thần mà chú ý đến cái trận quyết đấu tự nhiên từ trời rơi xuống đó chứ?

      [Đội ngũ] Ninh Tâm: Chẳng qua là quên hỏi thôi mà…

      [Đội ngũ] Lưu Thủy: Được rồi, dù có chuyện gì xảy ra người tôi cũng kinh ngạc nữa đâu. xem lão đại bây giờ trông nhàn nhã thế, kết quả có thể xấu được à?

      [Đội ngũ] Ninh Tâm: A! thế tức là chúng tôi thắng rồi?

      [Đội ngũ] Lưu Thủy: Ừ, thắng rồi, còn thắng áp đảo nữa.



      Trận quyết đấu ban sáng, mặc dù phải trận đấu cảu các nhân vật cao cấp nổi danh gì, nhưng lại thu hút rất đông các phần tử có máu bà tám.

      Nguyệt Lạc Tinh Trầm thế nào cũng là người đẹp đứng đầu trong cuộc bình chọn diễn đàn, chỉ dựa vào tên tuổi của ta thôi đám bạn bè, người quen đếm bao quanh vòng đấu trường.

      Phù Vân Các mặc dù hạ xuống bang phái hạng hai, nhưng cũng đâu phải có người? Thế nên đám người trong bang của Hoa Phi Hoa bao vòng thứ hai.

      Vạn Năm Trầm Mặc trong giai đoạn Close Beta cũng là nhân vật nổi danh, mặc dù bỏ khoảng thời gian nhưng đám người hâm mộ trong trò chơi vẫn đủ bao lấy vòng thứ ba.

      Còn về bạn Ninh Tâm khí thế, có tầm ảnh hưởng, thậm chí chẳng có tí cảm giác tồn tại nào, những người ủng hộ lại bao nốt vòng thứ tư quanh trường.

      Mặc Thương đại thần đích thân đến xem có biết ! Phù Thế Niên Hoa nhận nhiệm vụ bảo vệ trật tự có biết ! Đám bà tám xuất như nước lũ có biết !

      Bởi vậy, Ninh Tâm cứ thế trở thành tuyển thủ có khí thế mạnh mẽ nhất, đội ngũ cổ vũ hoành tráng nhất…



      ra hôm nay Mặc Thương vốn định lên mạng. Sau khi ngất ở trường ngày hôm qua, Kha Dĩ Nghiên đưa em trai về nhà liền áp dụng phương pháp nuôi heo lên người Kha Dĩ Mặc.

      Ngủ rồi ăn, ăn rồi ngủ, ngủ dậy lại ăn, ăn xong lại ngủ…

      Bởi vậy sáng sớm, lúc nhận được tin nhắn của tên bạn thân, Dĩ Mặc vẫn còn nằm giường say giấc nồng. Đợi đến khi đọc xong tin nhắn, Kha Dĩ Mặc hoàn toàn tỉnh táo.

      Ninh Tiểu Bạch sáng nay quyết đấu với Nguyệt Lạc Tinh Trầm.

      Hôm nay phải ngày Cá tháng Tư, Mặc Thương cũng rất chắc chắn tên bạn tốt kia dám lôi chuyện này ra đùa. Mặc dù biết nguyên nhân việc thế nào, nhưng Mặc Thương thể để Ninh Tâm bị bắt nạt được. Thế là, Mặc Thương đại thần đánh răng rửa mặt, khóa cửa phòng, lén lút lên mạng sau lưng bà chị nhà mình.

      Đến được đấu trường, Mặc Thương từ xa thấy bóng dáng nhắn quen thuộc.

      Có điều, lần này bóng dáng nhắn ấy còn là nhóc Linh Xu ngoan ngoãn đứng bên cạnh mình nữa mà lại vai kề vai với tên con trai khác. Nhìn cảnh này, hiểu sao Mặc Thương lại thấy vô cùng buồn bực. Còn chưa hiểu được tâm trang của mình lúc này, tay Mặc Thương gõ xong tin nhắn gửi Ninh Tâm.

      [Bạn tốt] Mặc Thương: Ninh Tâm, có chắc ăn ?

      Ninh Tâm giống như trước đây luôn nhanh chóng trả lời, Mặc Thương đại thần đợi lúc rất lâu, đối phương mới chậm rãi đáp lại mấy chữ.

      [Bạn tốt] Ninh Tâm: phải chính chủ.

      Nếu phải chính chủ, Mặc Thương thấy mình cũng chẳng có gì để với đối phương cả. Nhưng cho dù là vậy, Mặc Thương vẫn dám rời khỏi trường.

      Acc mặc dù đổi chủ, nhưng đầu vẫn là tên Ninh Tâm, Mặc Thương thể quan tâm, lo lắng được. Bởi vậy yên lặng đứng ngoài đấu trường, ngắm nhìn bóng dáng nhắn của Tiểu Linh Xu di chuyển rất nhanh nhẹn.

      Acc của Ninh Tâm, Mặc Thương hiểu rất , bởi vậy lúc mọi người xung quanh kinh ngạc vì khả năng thêm máu của , chỉ cười cái. Kết quả ngoài dự liệu, Ninh Tâm và Vạn Năm Trầm Mặc công thủ, Nguyệt Lạc Tinh Trầm và Hoa Phi Hoa căn bản chẳng phải đối thủ của họ.



      Kết thúc trận đấu, Mặc Thương yên lặng nhìn Ninh Tâm và Vạn Năm Trầm Mặc đứng bên nhau, sau đó cùng nhau ngang qua người mình, bất giác nhíu mày.

      Khoảnh khắc ấy, Mặc Thương nhớ đến Ninh Tâm ngây thơ, Ninh Tâm ngốc nghếch, Ninh Tâm đơn thuần như tờ giấy trắng, hoàn toàn có tâm cơ gì. Ninh Tâm mãi bầu bạn bên cạnh Mặc Thương, Ninh Tâm vì Mặc Thương mà làm nhiệm vụ Ước Nguyện Lúc Nửa Đêm, Ninh Tâm khiến Mặc Thương thấy thương, thấy muốn bảo vệ.

      Nếu có ngày, đó cũng quay người như lúc này, từ đó trở thành xa lạ, hoặc là, vị trí bên cạnh Ninh Tâm phải là của Mặc Thương nữa…

      Chỉ mới nghĩ thế, Mặc Thương cảm thấy trong lòng như bị tảng đá nặng ngàn cân đè xuống.

      May mà, Ninh Tâm đó phải là chính chủ.

      May mà, ngốc Ninh Tâm vẫn tiếp tục online.

      May mà, bên cạnh Ninh Tâm vẫn là Mặc Thương.

      kênh Đội ngũ, Ninh Tâm vẫn tiếp tục làm Lưu Thủy tức chết, lại vẫn ngây thơ biết chuyện gì diễn ra. Mặc Thương nhìn màn hình cười , ngón tay nhảy múa bàn phím.

      [Đội ngũ] Mặc Thương: Ninh Tâm, tôi đưa đến Nguyệt Cung nhé?

      [Đội ngũ] Ninh Tâm: Nguyệt Cung?

      [Đội ngũ] Mặc Thương: Ừ, phải thích con thỏ làm tọa kỵ sao? Tôi đưa kiếm con.

      [Đội ngũ] Ninh Tâm: 0 ( ∩_∩ ) 0 ~ Được đấy được đấy, thỏ là dễ thương nhất!

      Cứ thế, Mặc Thương đại thần lại lần nữa kéo Ninh Tâm rời .

    2. khahanhl

      khahanhl Well-Known Member

      Bài viết:
      2,937
      Được thích:
      1,718
      Chương 39

      Bị giọng hút hồn

      Type: Su.N
      Beta: PemDan

      Sau khi trải qua cơn ác mộng ở Túy Yên Các, vận may của Ninh Tâm lại tiếp tục bị đả kích nặng nề. Nguyệt Cung là Phụ bản giới hạn số lần tiến vào, sau khi hết ba lần, Mặc Thương dẫn Ninh Tâm cúi đầu ủ rũ ra ngoài, bạn này cứ bước lại ngoái đầu đến ba lần, bộ dạng luyến tiếc nỡ xa rời…

      [Đội ngũ] Lưu Thủy: Khụ khụ, Tiểu Bạch à, hôm nay số đúng là đen đừng hỏi. Bình thường bọn tôi Phụ bản này, dù rơi ra tọa kỵ nào cũng có thể kiếm được mấy cái vũ khí cầm chơi. Nhưng ba lần, đến món trang bị của Linh Xu cũng có. Cái số này đúng là… Lẽ nào là bị nhiệm vụ chung sức lấy hết may mắn rồi?

      [Đội ngũ] Ninh Tâm: *đập bàn* cần phải đá đểu tôi nữa!

      [Đội ngũ] Phượng Vũ: Hay chúng ta đổi sang Phụ bản khác thử xem?

      [Đội ngũ] Ninh Tâm: cần, chết cũng cần. Hôm nay tôi tuyệt đối, tuyệt đối vào Phụ bản nữa đâu!

      [Đội ngũ] Mặc Thương: Được rồi được rồi, ngoan, chúng ta Phụ bản nữa. Tối mai làm nhiệm vụ chung sức, hôm nay chuẩn bị cho tốt .

      [Đội ngũ] Lưu Thủy: Oh yeah, cuối cùng cũng được làm nhiệm vụ chung sức rồi, đây đợi dài hết cổ rồi!

      [Đội ngũ] Phượng Vũ: Như !

      [Đội ngũ] Mặc Thương: Trong quá trình làm nhiệm vụ, toàn bộ những người tham gia đều phải lên YY, có vấn đề gì lập tức thông báo. Ninh Tâm, tải YY về trước .

      [Đội ngũ] Ninh Tâm: Ơ… tôi chỉ mới nghe qua QQ, chưa nghe qua YY bao giờ cả…



      Được rồi, Mặc Thương đại thần cảm thấy cần phải tự kiểm điểm nghiêm khắc. sai rồi, sai rồi. ràng biết nàng Ninh Tâm này hỏi mười câu đến chín câu biết, sao lại khiêu chiến với xác suất 1/10 đấy cơ chứ!

      [Đội ngũ] Phượng Vũ: *giơ tay* Hôm nay tôi vẫn chưa làm nhiệm vụ thương nhân, thế nhé, tôi trước đây!

      Để khỏi bị nhiệm vụ hướng dẫn Ninh Tâm cách sử dụng YY đầy quang vinh và gian khổ kia đổ lên đầu, nàng Phượng Vũ vô cùng có mắt nhìn xa trông rộng thoát khỏi đội ngũ.



      [Đội ngũ] Lưu Thủy: Hề hề, lão đại, bài tập môn Kinh doanh tôi vẫn chưa làm xong, làm đây!

      Biết lão đại nhà mình trước nay chưa từng khoan nhượng trong việc bóc lột bản thân, để tránh thảm kịch phát sinh, bạn Lưu Thủy vô cùng quyết đoán, thoát khỏi trò chơi.

      Ngày xưa xưa lắm, trong thế giới của bạn Lưu Thủy, bài tập về nhà là thứ đáng sợ nhất.

      Thế nhưng, so sánh với nàng Ninh Tâm, bài tập cũng được, báo cáo cũng xong, Lưu Thủy kiên quyết với niềm tin, thà chết dưới đám sách vở còn hơn chết dưới hành hạ của Ninh Tâm!



      Chớp mắt cái, cả đội chỉ còn Ninh Tâm và Mặc Thương.

      Mặc Thương đại thần bất đắc dĩ thở dài hơi, ta vào địa ngục ai vào đây?!

      [Đội ngũ] Mặc Thương: Ninh Tâm, thêm QQ của tôi vào .

      [Đội ngũ] Ninh Tâm: Hả? phải bảo là dùng YY sao?

      [Đội ngũ] Mặc Thương: Tôi dùng QQ hướng dẫn cách tải YY.

      [Đội ngũ] Ninh Tâm: Nhưng mà… nhưng mà mạng trường tôi chậm lắm, thường tôi chơi game phải thoát QQ, đăng nhập QQ phải tắt game.

      [Đội ngũ] Mặc Thương: Vậy thoát game trước , QQ của tôi là 39605, lên QQ kết bạn .

      [Đội ngũ] Ninh Tâm: Được rồi, tôi thoát nhé!

      Vừa dứt lời, cả người Ninh Tâm biến thành luồng sáng biến mất.



      Mặc Thương đại thần đợi lúc, tiếng kêu báo có người kết bạn của QQ vang lên. Mở bảng xác nhận, nhìn cái, Mặc Thương đại thần lập tức choáng váng.

      Được rồi, bạn, rốt cuộc cái tên Ninh Tâm đến mức nào thế? Trong game đặt tên Ninh Tâm, QQ cũng tên Ninh Tâm, nhẽ nào là lười đổi tên khác? Mặc Thương chẳng cần nhìn nội dung gửi đến cũng biết đấy chắc chắn là Ninh Tâm.

      Đương nhiên, Mặc Thương đại thần ngờ rằng, tên của nàng này chính là Ninh Tâm…



      Ninh Tâm bên này gửi lời mời kết bạn đến, Mặc Thương lập tức xác nhận đồng ý.

      Nhưng lúc Ninh Tâm nhìn danh sách bạn tốt trong QQ nhiều thêm cái tên Vân Nhã Đạm, nàng nắm chuột trong tay, lòng ảo não vô cùng, rốt cuộc nên để Mặc Thương đại thần vào mục nào bây giờ?

      Bạn tốt? Đây là nơi tập trung mấy bạn thân của Ninh Tâm, nếu đưa Mặc Thương vào đây… Ninh Tâm vừa nghĩ đến thấy rùng mình.

      Người nhà? Đây là khu vực dành riêng cho phụ thân và mẫu thân đại nhân, ai dám tranh?

      Họ hàng? Dường như Ninh Tâm và Mặc Thương đại thần chẳng có chung nửa giọt máu nào cả?

      Bạn học? Mặc Thương đại thần giới tính là nam, bởi vậy chắc chắn thể là người trong cái lớp toàn nữ của được rồi.

      Đau đầu quá, Ninh Tâm ôm cái đầu , trực tiếp lập thêm mục nữa, đặt tên là Mặc Thương, sau đó kéo cái tên Vân Nhã Đạm vào mục Mặc Thương, lại tiếp tục đổi tên hiển thị của thành Mặc Thương.

      -_- | | | Cứ thế, trong danh sách QQ của Ninh Tâm, Mặc Thương đại thần có vị trí độc nhất vô nhị.

      Làm xong mấy việc đó, đột nhiên Ninh Tâm phát trong mục tin mới có tin báo sinh nhật bạn bè, trước tên của Mặc Thương đại thần có cái bánh sinh nhật nhấp nháy liên hồi.

      Ninh Tâm: Mặc Thương, thứ Sáu tuần sau là sinh nhật à?



      Mặc Thương đại thần bên kia khựng lại chút rồi mới trả lời.

      Mặc Thương: Đúng thế.

      Ninh Tâm: Chúc sinh nhật vui vẻ trước nhé.

      Mặc Thương: Cám ơn, tôi hướng dẫn cách tải YY về .

      ràng là Mặc Thương muốn tiếp tục chủ đề sinh nhật, vội lái sang việc khác.

      Ninh Tâm: YY tải thế nào?

      Mặc Thương: Tôi gửi địa chỉ cho , ấn vào đó là được.



      Ninh Tâm theo lời Mặc Thương nhấn vào địa chỉ, đợi sau khi tải được YY, Ninh Tâm bắt đầu thấy loạn, Mặc Thương đại thần lại càng loạn hơn. nàng này thế mà còn biết tập tin YY vừa tải về để ở đâu…

      Ninh Tâm xấu hổ nghịch nghịch hai ngón tay, qua cả nửa ngày, Mặc Thương đại thần rốt cuộc cũng mở miệng.

      Mặc Thương: Tôi điều khiển máy từ xa vậy.

      Ninh Tâm kinh ngạc, máy tính cũng có thể điều khiển từ xa sao?

      Ninh Tâm: Điều khiển thế nào?

      Ninh Tâm đợi được câu trả lời của Mặc Thương, lại nhận được cuộc gọi của Đại thần.

      Á?

      Đây là! Đây là cuộc gọi trực tuyến đúng ?

      Cuộc gọi của Mặc Thương đại thần đấy, có thể nghe được giọng của Mặc Thương đại thần đấy!

      Ninh Tâm kích động rồi, vô cùng cương quyết đưa chuột đến phím Chấp nhận, tay lại run cái, ấn sang nút Từ chối.



      Đời người tràn ngập những bất ngờ, bất ngờ nơi nào cũng có.

      Ninh Tâm bất ngờ từ chối, Mặc Thương đại thần bị đả kích rồi. Hóa ra Ninh Tâm chẳng có hứng thú gì với cả.



      Ninh Tâm: *khóc lớn* Vừa rồi tôi ấn nhầm.

      câu , lập tức có thể khiến tâm trạng của Mặc Thương đại thần chuyển từ mây đen u sang trong xanh rực nắng.

      Mặc Thương gọi lại lần nữa, Ninh Tâm mắt mở trừng trừng nhìn bảng thông báo, mạnh mẽ ấn vào nút Chấp nhận.



      “Ha ha, lần này ấn nhầm nữa rồi?”

      Lọt vào tai là giọng nam dịu dàng rất có lực hấp dẫn mang theo tiếng cười nhàng. Ninh Tâm nhất thời đờ ra.

      Hóa ra, giọng của Mặc Thương lại hay đến thế.

      Sờ sờ hai má, Ninh Tâm cảm thấy kỳ lạ, yên lành sao lại có cảm giác như phát sốt, hai má nóng nóng thế này?



      “Sao gì thế?” Mặc Thương đợi lúc thấy Ninh Tâm có động tĩnh gì liền lên tiếng hỏi. Rốt cuộc Ninh Tâm cũng tỉnh lại, lập tức trả lời.

      “Ồ, Mặc Thương, giọng của hay đấy!”

      Ninh Tâm vừa mở miệng, Mặc Thương bên kia lại rơi vào im lặng.

      Này bạn, bảo mười chín tuổi đúng ? Sao nghe giọng lại non nớt như trẻ con thế kia?

      thành niên rồi?”

      “Thành niên rồi, tôi thành niên rồi!” Lại lần nữa bị nghi ngờ tuổi tác, bạn Ninh Tâm nhất thời bùng nổ, “ tin nhìn ngày tháng năm sinh QQ của tôi xem!”.

      Tai nghe truyền tới thanh phẫn nộ của Ninh Tâm, Mặc Thương đột nhiên nghĩ đến con mèo xù lông, so sánh như thế có vẻ cũng chuẩn phết. Có điều, nghĩ nghĩ thế, Mặc Thương đại thần cũng đâu dám ra miệng.

      “Ừ, tôi tin thành niên rồi. Có điều, giọng của rất dễ thương, đấy!”

      Ninh Tâm gì nữa, bạn được khen liền cảm thấy xấu hổ, nhất là khi người khen lại là Mặc Thương đại thần nữa chứ. nàng xấu hổ đỏ cả mặt rồi.



      “Lại đây nào, tôi hướng dẫn cách dùng phần mềm hỗ trợ trực tuyến. Nhìn ảnh chụp màn hình của tôi này, nhấn vào chỗ như trong ảnh, sau đó mời tôi, thế là tôi có thể điều khiển máy tính của được rồi”, Mặc Thương đại thần hướng dẫn rất tỉ mỉ, vừa vừa dùng hình ảnh minh họa để tránh Ninh Tâm hiểu. Giọng nhàng du dương của phái nam vang lên trong tai nghe, Ninh Tâm nghe đến thất thần. Sống đời mười chín năm, Ninh Tâm chẳng ngờ có ngày mình lại mê mệt vì giọng của người khác. mất mặt, quá mất mặt rồi.

      “Ninh Tâm, nghe chưa?”

      “A? A! Nghe rồi!” Ninh Tâm lập tức theo lời chỉ dẫn của Mặc Thương nhấp chuột chọn phần Hỗ trợ trực tuyến, sau đó kinh ngạc phát , con chuột của mình điều khiển được, mà càng bất ngờ hơn nữa là, mũi tên màn hình tự động di chuyển!

      “Con chuột của tôi hỏng rồi, mũi tên cứ chạy lung tung ấy!”, Ninh Tâm bên chiến đấu với con chuột có vấn đề, bên báo cáo tình hình với Mặc Thương.

      “Ha ha, đồ ngốc này, bây giờ là tôi điều khiển máy tính của .”

      “Hả? điều khiển?”, Ninh Tâm thả con chuột ra, kinh ngạc hỏi lại, “Sao lại điều khiển máy tính của tôi được?”.

      “Hỗ trợ trực tuyến mà, ngốc này, máy tính của bao lâu rồi dọn rác thế?”

      Ninh Tâm lại cúi đầu nghịch nghịch ngón tay, khó khăn mở miệng đáp: “Việc này… hình như là từ lúc mua đến giờ…”.

      Thôi được, thế tức là chưa được dọn rác lần nào, khổ thân cái máy tính bị hành hạ đến thế mà vẫn còn sống. Mặc Thương khỏi cảm thấy bái phục khả năng chịu đựng của cái máy tính này.

      “Sao màn hình của để nhiều thứ thế này? Sắp đầy cả màn hình rồi!”

      Giọng của Ninh Tâm tới mức như tiếng thầm: “Việc này… tiện mà. Mỗi lần nhận tập tin nào tôi đều vứt thẳng lên màn hình chính, dễ tìm”.

      Mặc Thương gì nữa, tiếp tục tìm kiếm.

      “Tường lửa của bật à?”

      Tường lửa? Ninh Tâm hoàn toàn chẳng hiểu gì.

      “Tường lửa? lẽ chưa bật sao?”

      Lần này, Ninh Tâm nghe thấy tiếng hít thở vô cùng bất thường của Mặc Thương đại thần.



      Sau khi kiểm tra kỹ lưỡng cái máy tính của Ninh Tâm, Mặc Thương đại thần đối với việc nó có thể sống được đến giờ phải là phục lăn!

      người chủ thế này, bị đối đãi tồi tệ đến mức này, thế mà cái máy vẫn còn sống, lại còn kiên cường mà vận hành được, quả là kỳ tích!

      “Nhóc này, mạng của tốt, có lẽ phải là do mạng trường đâu.”

      “A?”, kết luận của Mặc Thương khiến Ninh Tâm vô cùng ngạc nhiên, “ phải do mạng trường sao? Vậy vì sao tôi toàn bị đá xuống thế?”.

      Muốn nghe sao? Dường như rất đả kích đấy.



      Rốt cuộc Mặc Thương đại thần chọn phương án trả lời uyển chuyển: “Liên quan đến máy tính của ”.

      “Máy tính? Lẽ nào máy tính của tôi hỏng rồi?”

      phải.” Mặc Thương nghĩ hồi, cảm thấy hơi khó mở lời: “Là do máy tính của loạn quá, màn hình chính được để nhiều thứ như thế, tôi giúp sắp xếp lại rồi. xem, mấy trò Bắn bóng, Kim cương này toàn bộ để hết vào ổ D, tôi lập thư mục Trò chơi cho rồi, về sau muốn tìm trò gì cứ vào đó tìm. Tài liệu học cũng có thư mục riêng, chỗ này dành riêng để tải các tư liệu cần thiết. Bài nghe tiếng cất ở ổ E, đây là ổ chuyên đựng phim, nhạc với mấy thứ giải trí khác…”.

      Mũi tên màn hình hoạt động theo giọng nhàng của Mặc Thương, thanh lách cách của tiếng nhấp chuột và giọng Mặc Thương hòa làm , Ninh Tâm chăm chú nhìn màn hình, đôi mắt to tròn mở lớn, chớp lấy cái.

      Thời khắc này, Ninh Tâm cảm thấy tim mình ấm áp, trong lúc bất tri bất giác, dường như có thứ gì nơi đáy tim nảy mầm.

    3. khahanhl

      khahanhl Well-Known Member

      Bài viết:
      2,937
      Được thích:
      1,718
      Chương 40

      Mặc Thương vs Rảnh Muốn Chết

      Type: Thống
      Beta: PemDan

      Sau khi được Mặc Thương đại thần cải tổ lại từ đầu đến đuôi, Ninh Tâm đột nhiên có loại ảo giác: Đây có phải là máy tính của ? phải đúng ? Chắc chắn là phải đúng ?

      “Các tập tin tôi phân loại giúp rồi, về sau nhớ để đúng chỗ”, Mặc Thương vừa vừa tắt chế độ Hỗ trợ từ xa.

      Đợi đến khi Ninh Tâm làm theo hướng dẫn của Mặc Thương đại thần, từng bước bò lên YY, nhìn lên đồng hồ gần tiếng đồng hồ.

      “Gõ số 3567 vào thanh tìm kiếm sau đó Enter”.

      Ninh Tâm ngoan ngoãn làm theo, cửa sổ kênh 3567 xuất màn hình. Còn chưa kịp phản ứng lại bị giọng nam cao phát ra từ tai nghe làm cho giật nảy mình.

      Vừa rồi còn đắm đuối trong giọng dịu dàng như gió xuân của Mặc Thương đại thần, ba hồn bảy vía Ninh Tâm lúc này bị giọng nam thô lỗ dọa bay mất sạch.

      “Lão đại, lão lên từ lúc nào thế?”, Nhược Thủy Tam Thiên tinh mắt nhanh chóng phát ra quản lý cấp tím Mặc Thương xuất , nội tâm kích động thôi. bao nhiêu ngày đêm rồi mới nhìn thấy áo tím* đại nhân xuất , hôm nay có gió mùa đông bắc sao?

      (*)Trong mỗi kênh của YY, màu áo phân dựa theo cấp bậc: màu tím là màu của người thành lập kênh, màu trắng là khách ngang qua, màu xanh là khách được quản lý chấp nhận, màu cam là người tổng quản lý kênh (xếp sau áo tím), màu vàng là người quản lý kênh, màu hồng là người quản lý hoặc nhiều phòng phụ trong kênh. Màu áo này thể ở hình áo trang phục truyền thống Trung Quốc cạnh tên YY của mỗi người xuất kênh.

      Bên tai Ninh Tâm vang vọng thanh của người vừa , lại liếc nhìn cái tên Nhược Thủy Tam Thiên, nhất thời thấy mây đen đầy đầu.

      “A? Lão đại lên rồi?”

      “Lão đại, lão đại cũng biết quay lại cơ đấy!”

      Toàn kênh vì xuất của Mặc Thương mà náo loạn.

      “Ninh Tâm? Là Ninh Tâm Tiểu Bạch trong game phải ?”, lần này biết ai liếc mắt thấy người mới toe còn mặc áo trắng.

      Mặc Thương bó tay nhìn cái nick YY của Ninh Tâm, bóp trán thở dài. Quá thất sách, sao lại quên mất độ cố chấp với cái tên này của nàng chứ, thế mà lại dặn ấy đổi tên!

      Nhân lúc mọi người còn chưa kịp phản ứng lại, đại nhân áo tím kéo áo trắng vào phòng khác, sau đó nhập hàng chữ vừa có số, vừa có dấu, vừa có chữ La Tinh hoa thường lẫn lộn làm mật mã bảo vệ.

      Đương nhiên, mật mã cũng thể ngăn cản những tâm hồn bà tám tiến vào phòng hóng hớt hoa viên mật được. Đám áo vàng, áo cam online bắt đầu chiến dịch “đánh du kích”, lâu lâu lại chạy nhầm, nhầm, đạp nhầm phòng. Tất lẽ, ngay sau đó bị Mặc Thương đại thần chút khách khí mà đá ra ngoài.

      Chính trong quá trình nhảy vào đá ra lặp lặp lại này, Mặc Thương đại thần cũng đạt đến giới hạn.

      “Còn dám xông vào lần nữa xem? Có tin tôi lột sạch áo của các người hả?” Giọng của Mặc Thương đại thần đầy hung tợn, lại rất có tính uy hiếp, thế nhưng Ninh Tâm ở bên cạnh lại cho rằng, Mặc Thương nổi giận giọng vẫn dịu dàng dễ nghe như thế o(≥ v ≤)o~~

      Đá hết đám người rảnh rỗi sinh nông nổi kia rồi, thế giới rốt cuộc cũng yên tĩnh.

      “Ấn F2 là có thể rồi.”

      Ninh Tâm nghe lời, nhấn F2, thanh trẻ con non nớt lại vang lên.

      “Tại sao bộ đồ ở trước tôi lại có màu hồng thế?”

      “Đó là màu áo của người quản lý phòng riêng, vào phòng này phải nhập mật mã gì hết.”

      Ninh Tâm nghe thế, lập tức trở nên vui vẻ.

      “Vậy tức là tôi có thể tùy ý ra vào phòng của rồi?”

      “Đúng thế. Nếu muốn, tôi có thể giúp xây phòng riêng.”

      Ninh Tâm nghĩ hồi, lắc đầu.

      cần đâu, có phòng của là đủ rồi.”

      bạn dễ thỏa mãn, Mặc Thương khẽ cười, giọng lại càng dịu dàng hơn.

      “Được, về sau phòng của tôi cũng là phòng của .”

      Ôi chao, khí mới tốt làm sao, nếu là gian của hai người lời này làm người ta ấm lòng biết mấy. Thế nhưng, lời Mặc Thương đại thần vừa dứt, trong phòng lại xuất vị khách mời mà tới.

      “Á… phải tôi cố ý nghe trộm đâu!” , Gió Cuốn Mây Tan vội vã bày tỏ vô tội của mình, ta tình là phải tới nghe trộm mấy câu như lời tỏ tình vừa rồi của lão đại. Xông vào đúng lúc này, lại còn nghe được câu đầy lãng mạn như thế, Gió Cuốn Mây Tan cảm thấy mình rất có khả năng bị ai đó giết người diệt khẩu!

      “Lão đại, tin tôi , tôi vừa rồi nghe thấy gì hết. Lúc nãy tôi mang tai nghe, đúng thế, đeo tai nghe!”, Gió Cuốn Mây Tan nỗ lực thanh minh cho bản thân. Mặc Thương đại thần chỉ câu.

      “Giấu đầu lòi đuôi.”

      ToT….

      Giải thích quá nhiệt tình, dường như cũng chẳng có tương lai gì hơn…

      “Lão đại, tôi sai rồi, sai rồi, nhưng đừng tính sổ vội, tôi là có chính mới vào đây! Bang chủ Thần Mã Thiên Hạ, Rảnh Muốn Chết đến rồi, chỉ đích danh muốn tìm lão với Ninh Tâm kìa.”

      Mặc Thương nhíu mày, và Ninh Tâm vừa online Rảnh Muốn Chết tìm đến, cũng quá trùng hợp đấy.

      “Rảnh Muốn Chết làm sao biết tôi lên YY?” YY của Mặc Thương thường xuyên online, thỉnh thoảng có xuất cũng để chế độ tàng hình. Đến người trong bang cũng biết hành tung của , gì đến Rảnh Muốn Chết trước nay chưa từng chuyện?

      “Việc này ấy à… trong mỗi bang phái nhất định có vài tên gián điệp của bang phái khác, chắc vừa rồi thấy lão xuất , có người làm rò rỉ thông tin rồi.”

      Trong trò chơi, chỉ cần bang phái lớn hơn chút kiểu gì cũng có mấy cái acc vớ vẩn được bang phái khác cài vào làm “nội gián”. Cho dù quản lý Phù Thế Niên Hoa có chặt đến thế nào cũng thể hoàn hảo người cũng để sót, bởi vậy Mặc Thương lấy làm lạ. Nhưng điều Mặc Thương để ý chính là, tại sao Rảnh Muốn Chết muốn chết tìm lại còn chỉ đích danh muốn tìm Ninh Tâm?

      “Lão đại, Rảnh Muốn Chết ở phía chờ, phải trả lời ta như thế nào đây?”

      “Tôi kéo xuống đây, ông rời khỏi phòng này .” Binh đến tướng chặn, nước đến đắp đập, người ta tìm đến tận cửa, từ chối được lần cũng có nghĩa là cứ từ chối mãi được. Hơn nữa Mặc Thương cũng rất hiếu kỳ mục đích của Rảnh Muốn Chết rốt cuộc là gì.

      Lúc Rảnh Muốn Chết được Mặc Thương kéo xuống phòng, hai người đương nhiên lại tràng đối đáp khách sáo lịch . Nhưng Rảnh Muốn Chết vừa mở miệng, Ninh Tâm lập tức ngẩn người.

      “Mặc Thương, bận rộn quá, muốn tìm quả thực chẳng dễ dàng gì.”

      Cái giọng này… cái giọng này sao mà quen tai thế nhỉ?

      “Vị này là hồng nhan tri kỷ trong game của phải ? Ninh Tâm, lần đầu gặp gỡ cũng phải chào hỏi chút chứ nhỉ?”, Rảnh Muốn Chết lập tức kéo nội dung câu chuyện lên Ninh Tâm.

      “Ninh Tâm, đây là bang chủ Thần Mã Thiên Hạ, Rảnh Muốn Chết” , giọng điệu của Mặc Thương nho nhã, khách sáo nhưng vẻ xa cách trong đó sao Rảnh Muốn Chết lại nhận ra được. Có điều Rảnh Muốn Chết cũng chẳng để ý, mục tiêu hôm nay của vốn chẳng phải Mặc Thương mà là nhóc Ninh Tâm kia cơ.

      Ninh Tâm do dự lúc, cũng nhấn F2 mở lời.

      “Chào .”

      Chỉ có hai chữ ngắn ngủi thế thôi nhưng giọng ngọt ngào non nớt của Ninh Tâm được xác định.

      Rảnh Muốn Chết im lặng chút, cất giọng vẻ thăm dò: “Ninh Tâm? Ninh Tâm, bạn học của Trần Dao?”.

      Đến lúc này Ninh Tâm có thể chắc chắn mình nhận nhầm rồi: “Í? đúng là Hồ Sảng rồi!”.

      “Ừ, là . ngờ trong game em cũng dùng tên này”, Rảnh Muốn Chết mặt đỏ, tim đập nhanh, làm bộ biết nhóc này là Ninh Tâm mình theo đuổi.

      “Em lười đổi tên mà. Có điều cũng chơi Thần Thoại à? Lần trước thấy nhắc đến?”

      “Lần trước? Lần trước em hỏi nên cũng chẳng nhắc đến làm gì.”

      Giả vờ, tiếp tục giả vờ.

      Mặc Thương nhíu mày cười lạnh.

      Mấy lời này của Rảnh Muốn Chết chỉ có thể lừa được Ninh Tâm thôi, nghe đến đây Mặc Thương cũng hiểu . Rảnh Muốn Chết lần này mục đích chính là đến kiểm tra thân phận của Ninh Tâm, cũng tức là Ninh Tâm và Rảnh Muốn Chết ngoài đời có quen biết nhau.

      Ninh Tâm và Rảnh Muốn Chết chuyện, Mặc Thương mở miệng lấy lần.

      Bạn bè ở ngoài đời thực, dường như có nhiều chủ đề để hơn bạn bè mạng. cần miễn cưỡng nghĩ ra đề tài vẫn chuyện rất thoải mái.

      Giờ phút này, Mặc Thương đại thần phát , trong gian của Ninh Tâm và Rảnh Muốn Chết này, hình như bản thân là người thừa. giống như có bức tường trong suốt ngăn cách, đầu bên kia là hai người bọn họ, còn mình chỉ có thể đứng từ xa nhìn sang, cách nào tiến đến thế giới đó.

      “Hóa ra ngoài đời hai người có quen nhau”, giọng điệu của Mặc Thương vẫn nhàng xa cách như thế, Rảnh Muốn Chết thầm thấy buồn cười, tức chết , cố ý tức chết mày đấy!

      “Đúng thế, tôi cũng ngờ đấy. Thế giới này quả bé. Ninh Tâm, dạo gần đây sao thấy em gọi điện thoại cho ?”

      Hình như… trước giờ chưa từng gọi điện cho phải?

      Ninh Tâm thầm nghĩ trong bụng, nhưng còn chưa kịp trả lời Rảnh Muốn Chết tự đáp: “Lần trước Trần Dao giới thiệu nhà hàng món Tây mới mở, cuối tuần mình có rảnh , mình cũng nhé?”

      Thế cơ đấy! Lại dám dùng đồ ăn dụ dỗ !

      cần đâu, dạo này em giảm cân.”

      Nhớ đến năm cốc nước cam lần trước, mặt Ninh Tâm thoáng chốc xanh lè. Hôm ấy còn mạng về nhà là may mắn lắm rồi, lần này mà lại ăn với Hồ Sảng chắc còn muốn sống nữa rồi.

      “Giảm cân?” Rảnh Muốn Chết bật cười, “Thân hình em như thế còn muốn giảm cân à? Sắp biến thành cái bộ xương di động rồi.”

      “Em… cũng hẳn là giảm cân, chỉ là dạo gần đây có hứng ăn uống.”

      có hứng ăn uống? Vậy càng cần phải ăn nhiều chút, bị đói tốt đâu.”

      Huynh đài, huynh có nghị lực.

      Hồ Sảng từng bước từng bước bắt bí, Ninh Tâm muốn khóc mà có nước mắt. Mặc Thương đại thần bị xem như khí ở bên, tay cầm chuột siết chặt lại. Mặc Thương đại thần cố gắng kiềm chế để bản thân đá người ra khỏi phòng, xác định, lần này Rảnh Muốn Chết đến đây chẳng có ý gì tốt. Mặc dù biết ngoài đời Ninh Tâm và Rảnh Muốn Chết có quan hệ ở mức độ nào, nhưng từ lời và thái độ khoe mẽ thân thiết này, căn bản là muốn diễn trò cho xem.

      “Bang chủ Rảnh, hôm nay tới Phù Thế Niên Hoa tìm tôi và Ninh Tâm, chắc phải chỉ đơn giản là muốn làm quen với Ninh Tâm chứ?”

      Rảnh Muốn Chết vừa nghe thế, lập tức giống như chợt nhớ ra điều gì: “Úi chà, chỉ lo chuyện với Ninh Tâm, suýt nữa quên mất việc chính rồi. Ninh Tâm, lát nữa chúng ta lại chuyện nhé, tí nữa đưa em đến kênh của bang chơi. Bây giờ vào chuyện chính ”.

      “Ừ, ừ, hai người chuyện , chuyện ”, thoát được kiếp, Ninh Tâm lập tức tắt mic.

      ra tôi đến tìm và Ninh Tâm là vì nhiệm vụ chung sức ”, khác với thái độ đùa cợt lúc nãy, vừa đổi nội dung, giọng điệu của Rảnh Muốn Chết cũng trở nên nghiêm túc hơn nhiều.

      “Nhiệm vụ chung sức ?”

      “Đúng thế, Mặc Thương, tôi cứ thẳng cho nhanh nhé. Tôi biết Ninh Tâm nhận được nhiệm vụ chung sức Vương Giả Quy Hồi. Độ khó của nhiệm vụ này cần tôi cũng biết. Mặc dù Phù Thế Niên Hoa ít cao thủ, nhưng mười vị trí đầu bảng xếp hạng cũng phải chỉ có bang giữ. Tôi muốn thương lượng với chút, bên chúng tôi đưa ra ba cao thủ, đều nằm trong top 10. Nhiệm vụ chung sức của Ninh Tâm, có thế nào tôi cũng làm hại ấy, về phần người tham gia nhiệm vụ, thêm ba người bọn tôi, phía cũng thuận lợi hơn. biết ý thế nào?”.

      “Nghe cũng tồi.” Mặc Thương lại chuyển hướng: “Có điều, muốn lấy gì? Bạn bè là bạn bè, tốt nhất là cứ ràng rành mạch ra tốt hơn. Nhiệm vụ chỉ có , mà phần thưởng bọn tôi biết có những gì, đến cuối cùng có thể cho thứ gì, bọn tôi cũng thể khống chế được. sợ công dã tràng sao?”.

      Rảnh Muốn Chết cười , để ý, “Bạn bè mà, cho dù được gì cũng muốn giúp tay. Có điều nếu có đồ gì, tiền bọn tôi thiếu, nhưng nếu có vật phẩm nào có liên quan đến vũ khí Nghịch Thiên, hi vọng có thể cho chúng tôi phần”.

      Mười ba thần khí Nghịch Thiên, loại vũ khí mà lúc Thần Thoại thông báo đến giờ vẫn chưa xuất .

      Vương Giả Quy Hồi dường như trở thành manh mối duy nhất để tìm ra thứ thần khí này, Rảnh Muốn Chết nhắm vào nhiệm vụ này, Mặc Thương cũng lấy gì làm ngạc nhiên.

      “Nghe cũng tồi. Tám giờ tối ngày mai, đưa người của cậu đến kênh này .”

      “Tốt!”, Rảnh Muốn Chết cười ngoác, Mặc Thương lại chỉ cười lạnh tiếng.

      Đối với các vật phẩm có khả năng rơi ra, hoàn toàn có ý muốn tranh giành. Có điều thêm ba cao thủ thuộc top 10 tham gia, nghi ngờ gì chính là thêm phân đảm bảo. Tính ra hoàn toàn lỗ.

      “Vậy tám giờ tối ngày mai, gặp về.” Rảnh Muốn Chết bàn việc chính xong, lại bắt đầu kéo chủ đề về Ninh Tâm.

      “Ninh Tâm, qua kênh của chơi ?”

      Oa oa, lại liên quan đến nữa rồi? Ninh Tâm thấy mình vô tội, nghĩ lát, nàng liền dùng QQ nhắn tin cho Mặc Thương.

      “Hu hu, tôi ngồi ở máy.”

      Được rồi, bạn này học thói hư rồi.

      Mặc Thương lạnh nhạt liếc qua tin nhắn của Ninh Tâm, với Rảnh Muốn Chết : “ ấy treo máy rồi”.

      cây làm chẳng nên non, ba cây chụm lại nên hòn núi cao, muốn lừa người cũng phải biết hợp tác mới được.

      Thế là, bạn Rảnh Muốn Chết chỉ có thể lặng lẽ rồi khỏi phòng riêng của Mặc Thương…

    4. khahanhl

      khahanhl Well-Known Member

      Bài viết:
      2,937
      Được thích:
      1,718
      Chương 41

      mưu của kẻ phản bội

      Type: Thanh Mạn
      Beta: PemDan

      Rốt cuộc nhiệm vụ chung sức Vương Giả Quy Hồi làm mưa làm gió Thần thoại thế nào, Ninh Tâm hoàn toàn biết gì. Dù sao dưới hộ tống toàn thời gian của Mặc Thương đại thần, Ninh Tâm cách ly triệt để với thế giới bên ngoài rồi. Trong trò chơi, người muốn làm quen với Ninh Tâm nhiều vô số, nhưng sau n lần hệ thống chết tiệt thông báo người chơi này khóa mục kết bạn, Mặc Thương đại thần vẫn chiếm giữ ngôi vị người bạn duy nhất "còn sống" của Ninh Tâm.

      Đợi đến tối thứ sáu, lúc Ninh Tâm ngồi Ngân Long của Mặc Thương đại thần cưỡi mây lướt gió thẳng đến Huyễn Hồ Để Vực, đám cao thủ cấp 170 đổ lên sáng lóa cả mắt nàng. Cũng may bạn nhà chúng ta chỉ biết nhìn số cấp bậc hiển thị đầu nhân vật chứ biết tra bảng xếp hạng. Nếu biết, nhất định nàng kinh ngạc vô cùng bởi vì ngoại trừ nhân vật quanh năm thần long thấy đầu thấy đuôi Tiêu Nhất Đao xếp thứ năm, toàn bộ bảng xếp hạng mười người có mặt ở đây đến chín. Đội ngũ hùng mạnh đến mức này khiến cho Rảnh Muốn Chết mang theo hai cao thủ bên bang mình tới cũng khỏi sửng sốt, tiếp đó là hâm mộ, ghen tỵ, hận! Được rồi, sức quyến rũ của Mặc Thương đại thần quả nhiên quá mãnh liệt, mãnh liệt tới mức đến cả đối thủ truyền kiếp Công Tử Nhã cũng khuất phục dưới trướng luôn...


      Sau khi mọi người đến đầy đủ liền nhanh chóng nghe theo hướng dẫn của Mặc Thương, đồng thời tiến vào kênh YY được chuẩn bị sẵn từ trước.

      Việc đầu tiên, đương nhiên là phải tìm ra người chỉ huy cho toàn đội. Đối với vị trí chỉ huy lần này, Rảnh Muốn Chết quả có lòng mà có sức. Toàn đội có hai mươi người, đội mình chỉ chiếm có ba vị trí, bạn thấp cổ bé họng có bất mãn kiểu gì cũng thể chấp nhận . Rảnh Muốn Chết trong bang phái mình hô phong hoán vũ, muốn gì được nấy, lúc này đến cả làm chân lon ton cũng tới lượt.

      Công Tử Nhã trước giờ mình lẻ bóng, thân là Quỷ Sát xác định là làm bạn với đơn rồi. Bởi vậy vị trí chỉ huy kia cũng chẳng để trong mắt.

      Tiếp đó, người duy nhất có thể cạnh tranh với Mặc Thương vai trò này chỉ còn lại nàng Ninh Tâm, dù sao bạn nhà chúng ta mới là người nhận được nhiệm vụ cơ mà. Khổ nỗi, toàn bộ những người có mặt tại trường lúc này đều thống nhất lờ tịt tồn tại của o(╯□╰)o.

      Trong hai mươi người ở đây hơn nửa là các phần tử tinh thuộc bang Phù Thế Niên Hoa, tất nhiên thể thiếu mặt bọn Lưu Thủy bị bạn Ninh Tâm hành hạ đến chết sống lại. Cân nhắc đến đọ đáng sợ của Ninh Tâm. đám người Phù Thế Niên Hoa bị Ninh Tâm đả kích quá độ này có nhận thức vô cùng thống nhất: chết, Tiểu Bạch chỉ huy chết đấy, hơn nữa còn chết rất thảm cho xem! Cứ thế, quyền chỉ huy cần nghi ngờ gì mà rơi thẳng lên vai Mặc Thương đại thần.


      Kênh YY đổi sang chế độ theo thứ tự mic(*), lúc này chỉ có đèn trước tên Mặc Thương đại thần là sáng xanh.

      (*) YY có ba chế độ chuyện. theo thứ tự mic là ai muốn phải nhấp chuột để xếp hàng, đợi người khác xong (hết thời gian quy định) mới được . Trong chế độ này trừ người quản lý của kênh, những người khác (khách, thành viên,...) được , chỉ có thể gõ chữ.

      "Mọi người đều tiếp xúc với trò chơi khá lâu, đến bây giờ cũng chẳng còn gì xa lạ nữa rồi. Chúng ta lãng phí thời gian vào mấy thứ nhặt, tôi thẳng vào việc chính cho nhanh. Mục tiêu hôm nay là hoàn thành nhiệm vụ, bởi thế những hiểu lầm và vui từ trước được để ảnh hưởng đến hành động lần này. Mời mọi người tham gia nhiệm vụ cũng là dựa tin tưởng lẫn nhau, điểm này mọi người đều có ý kiến gì đúng ?"

      Thân là người chỉ huy, khí thế của Mặc Thương đại thần có thể gọi là "đánh đâu thắng đó", cho dù giọng có dịu dàng nho nhã thế nào vẫn có sức lay động .

      Điều này khiến cho Rảnh Muốn Chết vốn luôn phục lại càng hậm hực, chẳng những hậm hực, bạn này tiến lên mức độ oán hận sâu sắc rồi!

      Mặc Thương chết tiệt, nghe giọng là biết đây là loại chẳng làm nên trò trống gì, suốt ngày bám váy phụ nữ! Là cái loại dùng giọng để lừa tình người khác! Mà chết tiệt nhất là nữ giới duy nhất trong đội của mình, Nhãn Nhi Mi, bắt đầu có chiều hướng tạo phản rồi kìa!

      "Nội dung phân hết cho mọi người rồi, mọi người chắc cũng biết, trọng điểm của nhiệm vụ này là Ninh Tâm. Nhiệm vụ tiếp theo có xuất hay , nhiệm vụ có thành công hay đều dựa vào Ninh Tâm. Bởi vậy nhiệm vụ bảo vệ Ninh Tâm, để ấy chết là quan trọng nhất. Ngay khi bắt đầu nhiệm vụ, tôi chỉnh kênh trở lại chế độ tự do, có việc gì xảy ra phải kịp thời thông báo. Ninh Tâm, mạng bên chỗ chắc chắn có vấn đề gì chứ?"

      Lần này là tuyệt đối, chắc chắn, nhất quyết có vấn đề gì luôn!

      Từ lúc được Mặc Thương đại thần dọn dẹp từ đầu đến đuôi xong, bạn này phát máy tính của mình chẳng còn "làm mình làm mẩy" nữa. Mấy loại chuyện như lâu lâu chẳng làm gì tự nhiên đá rớt mạng cũng lặp lại nữa. Thiết bị kết nối WiFi vẫn còn nguyên tem để bàn bây giờ rơi vào tình trạng " hùng chẳng có đất dụng võ" rồi.

      [Đội ngũ] Ninh Tâm: Ừm, thành vấn đề.

      "Được rồi, Ninh Tâm, bắt đầu nhiệm vụ . Có vấn đề gì trực tiếp mở mic YY này luôn."

      [Đội ngũ] Ninh Tâm: Được.

      Ninh Tâm chạy đến bức tượng đá Thủy Tinh Thú công bố nhiệm vụ lần trước, nhấp chuột chọn "Bắt đầu".

      [Đội ngũ] Thủy Tinh Thú Say Ngủ: Người hữu duyên đánh thức ta dậy, trước khi ta đưa ngươi đến Động Trầm Long, xin hỏi ngươi câu: Ngươi có biết Vương giả của Thủy Tinh Cung là ai ?


      Í?

      Vương giả của Thủy Tinh Cung?

      Ninh Tâm sờ sờ mũi, nhấn F2 mở mic.

      "Xin hỏi, Vương giả của Thủy Tinh Cung là ai?"

      YY độ nhiên truyền tới giọng bé gài mềm mại êm ái, đợi đến khi mọi người nhìn đó là mic của bạn Ninh Tâm xong, kênh Đội ngũ nhất thời sôi sùng sục.

      [Đội ngũ] Ngươi Vẫn Hiểu: Mợ! Trẻ con, ngờ lại là trẻ con! Tôi cứ tưởng là phải là mỹ nhân thành thục chứ!

      [Đội ngũ] Lưu Thủy: * thầm rơi lệ* Lão đại, lão đây là trâu già gặm cỏ non sao?

      [Đội ngũ] Nhãn Nhi Mi: Đây... đây đây đây... đây nhẽ nào lại là vị phu nhân của Mặc Thương đại thần mà giang hồ đồn đại?

      [Đội ngũ] Phượng Vũ: *Xoa đầu* Ngoan, tỷ tỷ chuẩn bị rất nhiều kẹo ngon, Tiểu Bạch theo tỷ về nhà , cần lão đại nữa nhé!

      [Đội ngũ] Hỏa Ảnh Minh Nhân: Em ! Em bao nhiêu tuổi rồi? Sao nghe giọng trẻ con thế?

      [Đội ngũ] Vũ Mị Túc: Lão đại, lão lộ tẩy rồi, hóa ra lão thích trẻ con... *Che mặt*

      Kênh Đội ngũ thể giữ bình tĩnh được, đến cả Công Tử Nhã tiếc chữ như vàng cũng lên tiếng.

      [Đội ngũ] Công Tử Nhã: ...

      Ba dấu chấm này ấy à, chính là cảnh giới cao nhất "Vô thanh thắng hữu thanh" đấy có biết ? Chúng chính là đại biểu cho cảm khái vô bờ bến của Công Tử Nhã giờ khắc này đấy có biết ?

      Mặc Thương, hóa ra... hóa ra sở thích của mày là thế này o(╯□╰)o.


      Ninh Tâm bị dọa tới mức tắt mic, trong lòng lúc này vừa oán hận lại vừa đau thương. đám người thô tục chỉ biết dựa vào giọng mà đoán người! Bản nương lấy thân phận là mười chín tuổi cho các người biết, Ninh Tâm đây sớm qua giai đoạn trẻ con, vượt qua giai đoạn thiếu nữ, lúc này chuẩn bị nỗ lực xông vào con đường đến thế giới rực rỡ sắc màu của phụ nữ thành thục, chín chắn rồi đấy!

      Mà Mặc Thương đại thần lúc này chỉ có thể bóp trán, thầm thở dài. Danh tiếng cả đời xem như mất sạch còn lấy chút cặn trong tay nàng Ninh Tâm này rồi.

      "Các vấn đề liên quan đến nhiệm vụ lát nữa hẵng bàn. Ninh Tâm tiếp ."

      Mặc dù bị nghi ngờ là đánh trống lảng nhưng thời điểm này Mặc Thương đại thần chỉ có thể tiếp tục cõng gánh nặng bị nghi oan lên vai mà bước tiếp. Liếc mắt đọc tin nhắn mật mà Lưu Thủy gửi đến, chẳng ngờ lại cả gan dám hỏi lúc này cảm giác của thế nào?

      Tốt, rất tốt, là quá tốt rồi. Khí thế của Mặc Thương đại thần lập tức nâng lên mức cao nhất, vô cùng điềm tĩnh đáp lại câu.

      [Bạn tốt] Mặc Thương: Các cậu chết chắc rồi.

      Đây là uy hiếp! Là uy hiếp trắng trợn! Là uy hiếp mang theo sát khí ngút trời!

      Lưu Thủy vội vã chạy lại kênh Bang phái truyền tin.

      [Bang phái] Lưu Thủy: Lão đại nổi bão rồi...

      [Bang phái] Phượng Vũ: Thẹn quá hóa giận?

      [Bang phái] Mưa Tí Tách Rơi: Giấu đầu hở đuôi?

      [Bang phái] Hỏa Ảnh Minh Nhân: Giết người diệt khẩu?

      [Bang phái] Thiên Ngân: Giết người đốt xác?

      [Bang phái] Lưu Thủy: ~~o(>_<)o~~ Chỉ cần hiểu là được rồi, mấy người cần phải ra có được .

      [Bang phái] Lưu Vân: Toàn bộ mấy câu phía , tôi chụp ảnh lại hết rồi.

      囧...


      [Đội ngũ] Ninh Tâm: Tôi gõ chữ hơn... Vương giả của Thủy Tinh Cung là ai?

      [Đội ngũ] Phượng Vũ: Huyền Phong.

      [Đội ngũ] Ninh Tâm: Dưới trướng Huyền Phong có mấy vị sứ giả?

      [Đội ngũ] Hỏa Ảnh Minh Nhân: Bốn người.

      [Đội ngũ] Ninh Tâm: Động Trầm Long còn có tên là gì?

      [Đội ngũ] Lưu Thủy: Mảnh đất chôn xương Long tộc.

      ...

      [Đội ngũ] Nhãn Nhi Mi: Mấy thứ này đều biết sao? có làm nhiệm vụ chính tuyến thế?

      [Đội ngũ] Lưu Thủy: Có ý kiến, bạn này có khi đến nhiệm vụ chính tuyến là gì cũng biết ấy chứ.

      [Đội ngũ] Ngươi Vẫn Hiểu: Thần kỳ...

      [Đội ngũ] Lưu Thủy: Huynh đệ cần thấy thần kỳ, sau này cậu hiểu, bất cứ chuyện gì xảy ra xung quanh Ninh Tâm đều cần phải cảm thấy ngạc nhiên. *Đấm bàn* Bởi vì bản thân ấy vốn là kỳ tích!

      ~~o(>_<)o~~ Lại bị coi thường rồi!

      [Đội ngũ] Thủy Tinh Thú Ngủ Say: Nhiệm vụ Vương Giả Quy Hồi bắt đầu. Dựa vào câu trả lời cho các câu hỏi sau của từng thành viên trong đội, hệ thống đưa toàn đội đến các địa điểm khác nhau, lần lượt là Đại Đạo Vĩnh Huy, Hồn Mai Cốt và Kẻ Mưu Phản Bội. Câu trả lời của mỗi thành viên xuất kênh Đội ngũ, mời toàn đội tập trung trả lời.

      "Mọi người nhận được câu hỏi gì?" Ngữ khí của Mặc Thương đại thần nghe có chút lạnh lẽo, khí trong kênh cũng đột ngột trở nên kỳ quặc.

      "Hỏi tôi vào được Động Trầm Long rồi muốn nhận được phần thưởng gì nhất, còn hỏi có đồng ý làm kẻ phản bội, mình ẵm trọn báu vật , nếu đồng ý sau khi nhiệm vụ bắt đầu có thân phận đặc biệt là Kẻ Phản Bội, nếu trong quá trình thực nhiệm vụ giết chết được người hữu duyên có thể độc chiếm phần thưởng. Đây là cái thể loại thiết lập nhiệm vụ gì thế? GM vui quá !" Lưu Thủy tràng YY, toàn đội lại chẳng có người đáp lời. Đến tận lúc này Lưu Thủy trì trệ mới nhận ra đội ngũ hình như có chút bất thường.



      [Đội ngũ] Thủy Tinh Thú Ngủ Say: Dựa vào đáp án của các thành viên, nhiệm vụ Kẻ Mưu Phản Bội khởi động, lập tức chuyển đến Phụ bản nhiệm vụ.

      Nhìn thông báo hệ thống chạy qua màn hình, Mặc Thương nhíu mày.

      Quả nhiên đúng như dự liệu, đối diện với thứ có sức hấp dẫn quá lớn, phải bất cứ ai cũng có thể kháng cự.

      Trong quá trình trả lời câu hỏi vừa rồi, trong số hai mươi người có người chọn thân phận đặc biệt Kẻ Phản Bội, suốt quá trình thực nhiệm vụ, bất cứ lúc nào cũng có thể tấn công Ninh Tâm. Nhiệm vụ còn chưa bắt đầu mà toàn đội lâm vào nguy cơ thất bại.



      [Đội ngũ] Lưu Thủy: Mợ nó, đây là loại người gì thế? Lại chọn phản bội!

      [Đội ngũ] Phượng Vũ: Độc chiếm toàn bộ phần thưởng, sức hấp dẫn này quả quá lớn, cũng khó trách có người động tâm.

      [Đội ngũ] Hỏa Ảnh Minh Nhân: Là ai đấy? Tốt nhất là bây giờ đứng ra đây cho tôi, đợi đến lúc ra tôi nể mặt đâu đấy.

      [Đội ngũ] Lưu Thủy: Quá có nghĩa khí! Có điều tôi tin tưởng huynh đệ trong Phù Thế Niên Hoa.

      [Đội ngũ] Nhãn Nhi Mi: thế là có ý gì? Nhẽ nào mấy người chúng tôi phải Phù Thế Niên Hoa bị nghi ngờ hả?

      [Đội ngũ] Lưu Vân: Đừng cãi nhau nữa, bình tĩnh chút .

      [Đội ngũ] Nhãn Nhi Mi: Là các người nghi ngờ chúng tôi trước, gây gổ trước đấy chứ!

      [Đội ngũ] Lưu Thủy: Tôi cũng ! Tôi chỉ tôi tin tưởng huynh đệ nhà mình thôi.

      [Đội ngũ] Nhãn Nhi Mi: Thế chẳng phải là tin tưởng chúng tôi sao?

      [Đội ngũ] Rảnh Muốn Chết: Nhi Mi, đừng cãi nữa.

      [Đội ngũ] Nhãn Nhi Mi: Em cãi, em chỉ muốn cho ràng. Bà đây lúc nãy trả lời là đồng ý, đừng có tùy tiện vu oan cho người khác.

      [Đội ngũ] Lưu Thủy: Tự dưng lên cơn, tôi cũng .

      ...

      "Đủ rồi!", Mặc Thương đại thần mở miệng, từ ngữ mặc dù rất nhàng nhưng lại có khí thế chấn động toàn kênh, nhất thời toàn bộ im lặng.

    5. khahanhl

      khahanhl Well-Known Member

      Bài viết:
      2,937
      Được thích:
      1,718
      Chương 42: Cửu Cung Thất Sát Trận

      Kênh YY và kênh Đội ngũ trong trò chơi bị bao phủ bởi bầu khí ngột ngạt, ngay cả nàng Ninh Tâm chậm chạp cũng cảm thấy tình cảnh bây giờ căng thẳng đến khó chịu.

      Lúc đầu còn nghĩ rằng làm xong nhiệm vụ rồi có thể tiến hành phân chia, các thành viên đều có ý kiến gì. Nhưng bây giờ lại có lựa chọn hấp dẫn như thế trước mặt, chẳng ai lại coi lợi ích của mình cả. Xuất Kẻ Phản Bội ngoài dự đoán, nhưng điều khiến Mặc Thương đau đầu là giờ thể dự đoán được trong đội có bao nhiêu người chọn làm Kẻ Phản Bội.

      Quá trình làm nhiệm vụ, gặp quái có thể giết, gặp câu hỏi có thể trả lời, nhưng đối mặt với Kẻ Phản Bội, khảo nghiệm chỉ là về phán đoán và quyết sách mà còn là tình cảm giữa người với người.

      Ai cũng trò chơi là giả tưởng, nhưng nhiệm vụ lần này đúng là khiêu chiến tình cảm con người rồi, có thể coi là quá tàn khốc. Dục vọng và tình bằng hữu, cả hai đồng thời đặt lên hai cán cân, bên trọng bên khinh tự mỗi người đều có tiêu chuẩn đánh giá riêng của mình.

      Nhìn kênh Đội ngũ ngừng xuất những câu mắng chửi, Ninh Tâm cắn cắn ngón tay, cảm thấy bất đắc dĩ.

      [Bạn tốt] Ninh Tâm: Mặc Thương, hay là chúng ta bỏ nhiệm vụ này ? Nếu mọi người sắp chuyển sang chửi nhau đến nơi rồi kìa.

      [Bạn tốt] Mặc Thương: Sợ à?

      [Bạn tốt] Ninh Tâm: Ừ, tôi sợ bọn họ cãi nhau đấy. Vốn chỉ là trò chơi mà thôi, mà trò chơi chỉ dùng để chơi, nếu chơi vui vẻ còn tiếp tục chơi làm gì nữa?

      [Bạn tốt] Mặc Thương: có lý.

      Môi Mặc Thương cong lên đường đẹp mắt, nhất thời cảm thấy tâm trạng u ám vừa rồi được thay thế bằng ánh mặt trời chói lọi.

      [Bạn tốt] Ninh Tâm: 0(∩_∩)0~ Thế nào? cũng thấy tôi rất có lý phải ? Thế bây giờ chúng ta bỏ nhiệm vụ nhé?

      [Bạn tốt] Mặc Thương: đành lòng sao?

      [Bạn tốt] Ninh Tâm: Có gì mà đành lòng?

      [Bạn tốt] Mặc Thương: Hoàn thành nhiệm vụ này có giải thưởng rất phong phú, động lòng chút nào sao?

      [Bạn tốt] Ninh Tâm: ╭(╯^╰)╮ Cũng phải đồ ăn gì ngon, có gì mà phải động lòng. Mà dù có trang bị hay vũ khí, đạo cụ thuộc hàng cực phẩm nữa tôi cũng có đánh quái, có vội thăng cấp đâu, hơn nữa còn có chơi với tôi, tôi cũng đâu thấy có gì quý hiếm.

      Câu trả lời này của bạn Ninh Tâm đúng là quá kiên quyết, Mặc Thương đại thần khỏi cảm thán, này đúng là thanh tâm quả dục, vô dục vô cầu.

      , hình như ấy hoàn toàn thoát nổi sức hấp dẫn của đồ ăn ngon?

      Mặc Thương đại thần nghĩ lúc, càng nghĩ càng thấy khả năng này cao. Thế là Mặc Thương thầm nhớ kỹ trong lòng việc Ninh Tâm thích đồ ăn ngon.

      [Bạn tốt] Mặc Thương: ngốc, dễ bằng lòng quá.

      [Bạn tốt] Ninh Tâm: (*^_^*) Đây gọi là biết thỏa mãn lúc nào cũng vui đấy. Bỏ nhiệm vụ nhé?

      [Bạn tốt] Mặc Thương: Vẫn được.

      [Bạn tốt] Ninh Tâm: Tại sao?

      [Bạn tốt] Mặc Thương: Ý kiến của hai người chúng ta thể đại diện cho những người khác được. Nếu hợp lại thành đội phải đứng dưới góc nhìn của người khác để đánh giá. Nếu nhiệm vụ còn chưa bắt đầu dễ dàng bỏ cuộc như thế, nhất định có người cam tâm.

      [Bạn tốt] Ninh Tâm: Vậy phải làm sao?

      [Bạn tốt] Mặc Thương: Mọi chuyện có tôi rồi, chỉ cần chơi cho vui là được. Sau khi đến bản đồ Phụ bản, cần quan tâm gì hết, cứ làm theo ý của mình thôi.

      [Bạn tốt] Ninh Tâm: Ừ.

      [Bạn tốt] Mặc Thương: cần lo lắng, tôi bảo vệ .

      [Bạn tốt] Ninh Tâm: Tôi biết, Mặc Thương nhất định bảo vệ tôi.

      [Bạn tốt] Mặc Thương: Ngoan, tôi sắp xếp chút, đợi lát nữa cùng vào bản đồ Phụ bản, nhất định phải theo sát tôi, biết chưa? Nếu bị lạc đằng sau cũng phải tận lực theo Lưu Thủy, Lưu Vân, Hỏa Ảnh Minh Nhân, Phượng Vũ, những người khác, cho dù có là người của Phù Thế Niên Hoa, nếu thân cũng tuyệt đối được lại gần.

      [Bạn tốt] Ninh Tâm: Ớ? Trừ bọn Lưu Thủy, những người khác của Phù Thế Niên Hoa đều tin được sao? Bọn họ phải là bạn của à?

      [Bạn tốt] Mặc Thương: Tôi dám đặt cược. Trò chơi cũng giống như tấm màn che vậy, ai biết được đối phương là người thế nào, đứng trước lợi ích, mọi chuyện đều có thể xảy ra. Bởi thế tôi chỉ có thể giao cho những người tôi biết chắc chăn mà thôi. Những gì tôi nhớ kỹ chưa?

      [Bạn tốt] Ninh Tâm: Nhớ rồi.

      [Bạn tốt] Mặc Thương: Rảnh Muốn Chết, với cậu ta rất thân nhau sao?

      Lúc này Mặc Thương có chút tư tâm nào đâu. chỉ đơn giản là muốn hỏi mối quan hệ của Ninh Tâm và Rảnh Muốn Chết ngoài đời thế nào để quyết định Rảnh Muốn Chết có đáng tin hay mà thôi. Chẳng qua khi đọc xong câu trả lời của Ninh Tâm, độ cong khóe miệng Mặc Thương đại thần lại càng lớn.

      [Bạn tốt] Ninh Tâm: thân, chút cũng thân! Hơn nữa mỗi lần gặp ta tôi đều đen đủi. Lần đầu tiên, hình như liên quan đến ta lắm, nhưng trước khi gặp ta tôi bị lạc đường. Lần thứ hai,... aizzz, nhắc đến nữa, quá khứ dám nghĩ lại. Lần thứ ba! Tôi vĩnh viễn nhớ lần thứ ba này, ta chuốc tôi hẳn năm cốc nước cam, no chết luôn!

      [Bạn tốt] Mặc Thương: Xem ra đều chẳng phải hồi ức tốt đẹp gì.

      Quên thôi, nếu phải hồi ức tốt đẹp gì cứ quên sạch thôi!

      Mặc Thương đại thần cảm thấy bản thân hơi gian xảo rồi, có điều nhớ đến lần trước tên Rảnh Muốn Chết kia cố ý trước mặt mình phô trương thanh thế, Mặc Thương đại thần liền thấy tâm tình nhất thời bay bổng.

      Hóa ra cần mình ra tay, đối phương lãnh liền ban thẻ vàng trực tiếp rời sân rồi...

      [Bạn tốt] Ninh Tâm: ra cũng có gì. ta cũng tốt, có điều tôi quen tiếp xúc với ta lắm, aizzz, có chút khó khăn. Úi, chúng ta lạc đề rồi...

      Rảnh Muốn Chết rốt cuộc là người như thế nào, Mặc Thương ra cũng có hứng thú tìm hiểu làm gì. Dù sao cứ dựa vào thái độ giờ của Ninh Tâm mà , Rảnh Muốn Chết xem như bại trận, vậy Mặc Thương đại thần rất hào phóng mà bày tỏ vui mừng!

      [Bạn tốt] Mặc Thương: Vậy quay lại chủ đề chính thôi, về sau có thời gian chúng ta lại tiếp tục. Những lời vừa nãy tôi dặn phải nhớ kỹ, bây giờ tôi giao dịch cho mấy viên Hồi Linh Đan trong chớp mắt có thể hồi máu hồi nội lực, khi nào kỹ năng thêm máu bù được lượng máu mất dùng Hồi Linh Đan cứu lại, bắt buộc phải tự bảo vệ an toàn của bản thân.

      [Bạn tốt] Ninh Tâm: Ừ, tôi nhớ rồi.

      Kết thúc cuộc chuyện với Ninh Tâm, trong lòng Mặc Thương có chủ ý. Nếu là cuộc chiến giữa tình bằng hữu và lợi ích, vậy lúc này tin tưởng và phòng bị lại càng cần thiết.

      "Đừng cãi nhau nữa, nghe tôi câu . Bây giờ bắt đầu nghi ngờ lẫn nhau chính là tự đánh quân mình. như vậy nhiệm vụ này cũng cần phải làm nữa. Bây giờ tôi muốn hỏi mọi người câu, có muốn tiếp tục nhiệm vụ ? Nếu tiếp tục phải tin tưởng đồng đội của mình. Nếu đến tin tưởng căn bản nhất cũng bằng từ bỏ nhiệm vụ, tránh tổn hại đến tình huynh đệ."

      Lời này của Mặc Thương đại thần vừa hết, kênh Đội ngũ nhất thời im lặng.

      [Đội ngũ] Lưu Thủy: Khó khăn lắm mới nhận được nhiệm vụ , sao lại phải bỏ? Còn chưa bắt đầu bỏ cuộc, còn lâu tôi mới làm thế!

      [Đội ngũ] Phượng Vũ: *gật đầu* cần biết thế nào, cứ phải thử trước .

      [Đội ngũ] Nhãn Nhi Mi: Tin tưởng đấy, phải nhìn hai chữ "tin tưởng" nhé, đừng đến khi có chuyện lại tùy tiện hoài nghi người khác.

      [Đội ngũ] Lưu Thủy: Tôi thèm cãi nhau với , so đo với đàn bà con là tính cách tốt đẹp của tôi!

      [Đội ngũ] Rảnh Muốn Chết: Nhiệm vụ bắt đầu rồi, hoàn toàn chẳng có lý do gì để bỏ cả, bước nào hay bước nấy vậy.

      ...

      Ý kiến kênh Đội ngũ thống nhất cách thần kỳ như vậy khiến Ninh Tâm hơi nghi hoặc. Chẳng phải lúc nãy còn cãi nhau đến gà bay chó sủa sao, lúc này thế nào mà lại dưới đồng lòng như vậy?

      "Nếu vậy cứ theo kế hoạch ban đầu mà tiến vào bản đồ Phụ bản. Có điều trước khi bắt đầu tôi phải sắp xếp lại lần nữa. Về câu trả lời lúc nãy của hệ thống, hy vọng mọi người có thể gửi tin Riêng tư ghi câu trả lời của mọi người cho tôi. Để đề phòng phát sinh tình huống bất ngờ, tôi và Ninh Tâm vào Phụ bản trước, mọi người đợi chút rồi vào sau."

      Đối với sắp xếp của Mặc Thương, đội ngũ lần lượt đồng ý. Đợi đến khi nhận được toàn bộ đáp án của mọi người xong, Mặc Thương dẫn theo Ninh Tâm tiến vào bản đồ Phụ bản trước.

      Bản đồ nhiệm vụ đầu tiên là Cửu Cung Thất Sát Trận, là mê cung, mê cung khiến người khác rất đau đầu. Có điều đây phải là thứ đáng sợ nhất, đáng sợ nhất là khi được đưa đến toàn đội bị phân tán. Thế là bi kịch bắt đầu. Vào lúc bạn Ninh Tâm đơn mình đứng tại nơi chẳng biết là đâu trong mê cung, nhìn xung quanh tối đên màu, lập tức ngây như phỗng... Mặc Thương đại thần thấy đâu nữa rồi!

      [Đội ngũ] Lưu Thủy: Mợ nó, tôi còn chẳng biết bị đưa đến đâu nữa. Mọi người đâu hết rôi?

      [Đội ngũ] Phượng Vũ: ~~o(>_<)o~~ Tôi thấy GM lần này là quyết tâm muốn hành người khác rồi, tôi bị đưa mình này.

      [Đội ngũ] Rảnh Muốn Chết: Xem ra các thành viên trong đội đều bị phân tán đưa các nơi hết rồi. Dựa theo hướng dẫn của nhiệm vụ là phải tìm đến khu trung tâm Tiềm Long Huyệt mới có thể khởi động vòng tiếp theo của nhiệm vụ. Vậy chúng ta tập trung ở Tiềm Long Huyệt nhé.

      [Đội ngũ] Hỏa Ảnh Minh Nhân: Úi... lão đại, lão có ở cùng chỗ với Ninh Tâm ?

      [Đội ngũ] Mặc Thương: cùng.

      cùng nơi! Mặc Thương lại ở cùng chỗ với Ninh Tâm?

      [Đội ngũ] Mặc Thương: Ninh Tâm, xung quanh bây giờ có ai ?

      [Đội ngũ] Ninh Tâm: có, chẳng thấy ai cả.

      [Đội ngũ] Phượng Vũ: *che mặt* Tôi có dự cảm tốt lắm...

      [Đội ngũ] Nhãn Nhi Mi: Ý? Thế chẳng phải quá nguy hiểm sao? Nếu gặp phải Kẻ Phản Bội làm sao?

      [Đội ngũ] Lưu Thủy: ~~o(>_<)o~~ Còn hơn cả nguy hiểm nữa, Tiểu Bạch ấy mù đường...

      ...

      Được rồi, đây là cục diện khiến người khác đau đầu. Lúc này Ninh Tâm mình chỗ, hoàn toàn có khả năng tự bảo vệ, cũng tức là bất cứ lúc nào cũng có thể bị Kẻ Phản Bội phát rồi giết hại. Mà dưới mù đường cao độ của nàng, mức độ nguy hiểm lại càng nâng cao.

      [Đội ngũ] Lưu Thủy: Tiểu Bạch à, đánh cược tính mạng thôi. Cứ bừa, gặp được ai cùng người đó, đánh cược xem đó có phải Kẻ Phản Bội .

      [Đội ngũ] Phượng Vũ: Đừng có đưa mấy ý kiến tồi như thế có được hả?

      [Đội ngũ] Hỏa Ảnh Minh Nhân: Nhưng cứ để Ninh Tâm đứng đó cũng đâu phải cách hay, phải tìm ra ấy mới được.

      [Đội ngũ] Rảnh Muốn Chết: Vậy mọi người tự mình di chuyển . Gặp được Ninh Tâm tốt, gặp được tự tìm đến Tiềm Long Huyệt.

      [Đội ngũ] Nhãn Nhi Mi: Lần này đúng là phải dựa vào vận may rồi, cầu cho ấy bị Kẻ Phản Bội tìm thấy.

      [Đội ngũ] Lưu Thủy: Tiểu Bạch à, phải cố chịu đựng, cố gắng đến khi chúng tôi tìm thấy đấy nhé.

      ...

      Kênh Đội ngũ thảo luận với khí thế hừng hực. Qua lúc lâu, cuối cũng Ninh Tâm cũng thò mặt lên.

      [Đội ngũ] Ninh Tâm: cần nữa.

      [Đội ngũ] Hở? Sao lại cần nữa?

      [Đội ngũ] Ninh Tâm: cần tìm tôi nữa, có người tìm thấy tôi rồi, dẫn tôi tìm đường đây.

      !

      Cái gì?!

      có người tìm thấy Ninh Tâm rồi?!

      [Đội ngũ] Rảnh Muốn Chết: Là ai?

      [Đội ngũ] Ninh Tâm: Công Tử Nhã.

      Công Tử Nhã!

      Lần này toàn thể rung động.

      bạn à, đừng đơn giản như thể vạn đều đại cát đại lợi thế được ? Công Tử Nhã là đối tượng số bị nghi ngờ là Kẻ Phản Bội đấy có biết ? Sao có thể tùy tiện chạy theo người ta như thế hở?

      [Đội ngũ] Mặc Thương: Tôi tìm thấy Tiềm Long Huyệt rồi, bên trong có trận đồ của Cửu Cung Thất Sát Trận, giờ tôi chụp ảnh lại cho mọi người xem, mọi người dựa theo trận đồ này tìm Tiềm Long Huyệt dễ dàng hơn. Ninh Tâm làm phiền Công Tử Nhã chăm sóc rồi.

      [Đội ngũ] Lưu Thủy: ...

      [Đội ngũ] Phượng Vũ: *bóp trán* Lão đại, lão đây là cái tốc độ quỷ gì thế?

      [Đội ngũ] Nhãn Nhi Mi: Ồ ồ, quả hổ là mặc Thương đại thần.

      ...

      Đúng vào lúc này, Mặc Thương nhận được tin nhắn Riêng tư của Công Tử Nhã.

      [Riêng tư] Công Tử Nhã: Mày tin tưởng tao đến thế cơ à? Giao ta cho tao, tự mình tìm Tiềm Long Huyệt, mày sợ tao là Kẻ Phản Bội sao?

      [Riêng tư] Mặc Thương: nghi ngờ dùng người, dùng người được nghi ngờ. Tôi dám giao Ninh Tâm cho cậu, chính là có lòng tin cậu bảo vệ ấy an toàn.

      [Riêng tư] Công Tử Nhã: Tin người cách mù quáng có kết quả gì tốt đẹp đâu.

      [Riêng tư] Mặc Thương: Ít nhất lần này tôi tin đúng người rồi, phải sao?

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :