1. QUY ĐỊNH BOX XUẤT BẢN :

       

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]

    ----•Nội dung cần:

    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)

    - Tác giả

    - Dịch giả

    - Đơn vị phát hành

    - Số trang ( nên có)

    - Giá bìa (nên có)

    - Ngày xuất bản (nên có)

    --- Quy định

    1 . Thành viên post có thể tự type hoặc copy từ nơi khác (để nguồn)

    2 . Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn

    3. Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ

    Ad và Mod

  2. QUY ĐỊNH BOX EBOOK SƯU TẦM

    Khi các bạn post link eBook sưu tầm nhớ chú ý nguồn edit và Link dẫn về chính chủ

    eBook phải tải File trực tiếp lên forum (có thể thêm file mediafire, dropbox ngay văn án)

    Không được kèm link có tính phí và bài viết, hay quảng cáo phản cảm, nếu có sẽ ban nick

    Cách tải ebook có quảng cáo

Đại thần, em nuôi anh - Thiền Đạm Ngữ (Hoàn)

Thảo luận trong 'Sách XB Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. khahanhl

      khahanhl Well-Known Member

      Bài viết:
      2,937
      Được thích:
      1,718
      Chương 33: Nữ vương oai dũng

      Type: Su Sc


      Mưa Tí Tách Rơi chơi từ lúc Close Beta đến giờ, đương nhiên cũng biết đến Phù Vân Các.

      Phù Vân Các, là bang phái đứng đầu Thần Thoại trong thời kỳ Close Beta. từng huy hoàng như thế, nay lại tiêu điều hệt như đóa hoa rời cành, Phù Vân Các nay chỉ có thể xem là bang phái hạng hai mà thôi. Nhưng mặc dù bang phái xuống cấp, nhưng bộ dạng kiêu ngạo của bang chủ Hoa Phi Hoa vẫn chưa được gỡ xuống, tóm lại, tên này vẫn vênh váo như cũ. Chẳng qua tên này có vênh váo đến đâu nàng Mưa Tí Tách Rơi cũng chẳng thèm để vào mắt, bày thái độ lạnh lùng cao quý, khí thế “nữ vương” tràn ngập tứ phương.

      [Trước mặt] Mưa Tí Tách Rơi: Úi chà, vừa chớp mắt cái xuất thêm bao nhiêu người nữa rồi. Để tôi xem, ồ, đây chẳng phải là đại bang chủ Hoa Phi Hoa sao? Hôm nay ngài cần phải Phụ bản, cần làm nhiệm vụ, cần bán hàng sao? Mang đám người hùng hậu thế này dạo phố ngắm phường à?

      [Trước mặt] Hiểu Nguyệt: Hoa ca ca, cần phí lời với ta, bọn họ rất xấu xa, ăn hiếp chị Nguyệt Lạc.

      [Trước mặt] Mưa Tí Tách Rơi: A khụ khụ khụ… Hoa ca ca… bạn quả là rất vui tính.

      [Trước mặt] Hiểu Nguyệt: Mưa Tí Tách Rơi, đừng có lên cơn nữa. Tôi đợi xem lát nữa còn mạnh miệng được .

      [Trước mặt] Mưa Tí Tách Rơi: Ái chà chà, mạnh miệng, cái từ này phù hợp với hình tượng thục nữ của tôi đâu.

      -_-| | | bạn à, quá độc, đến lời này mà cũng ra miệng được.

      [Trước mặt] Nguyệt Lạc Tinh Trầm: Mưa , Phượng Vũ, việc ngày hôm nay tốt nhất hai người đừng có nhúng tay vào. Tôi cho hai người cơ hội cuối cùng, hay ?

      [Trước mặt] Mưa Tí Tách Rơi: Sao, là muốn giết người đấy hả? Muốn giết ba đứa con yếu đuối như bọn tôi mà phải làm phiền cả bang phái ra tay, Nguyệt Lạc Tinh Trầm đại gia nha!

      [Trước mặt] Hiểu Nguyệt: Chị Nguyệt Lạc, cần nhiều lời với ta nữa. Hoa ca ca, ca bắt đầu .

      [Trước mặt] Mưa Tí Tách Rơi: *khóc lớn* Hoa ca ca, ca còn nhớ Mưa bên hồ Đại Minh ? Hoa ca ca, tại sao ca lại giúp Nguyệt Lạc Tinh Trầm bắt nạt muội. Kẻ xấu, Hoa ca ca là kẻ xấu, tiếp tay cho kẻ xấu bắt nạt người ta.

      Ụa…

      Cả đám người sững ra nhìn chằm chằm Mưa Tí Tách Rơi, nhất thời oán thán thôi. bạn à, ai có thể khiến người ta thấy sởn da gà hơn đâu!

      Nhân lúc đối phương còn chưa hồi phục, nàng Mưa Tí Tách Rơi lại tiếp tục tung chiêu.

      [Trước mặt] Mưa Tí Tách Rơi: Thôi nào, Hoa ca ca, sao ca lại tiếp tay cho kẻ xấu bắt nạt người ta như thế, người ta dù sao cũng chỉ là yếu đuối thôi mà. chín chắn, hợp làm vợ, lại dịu dàng, biết làm nũng, giỏi việc nước, đảm việc nhà, là thiếu nữ năm tốt tiêu chuẩn. Ca thử nhìn lại ba người bọn này xem, Miêu Nữ quyến rũ, Linh Xu đáng , đến Tiên Hồ đây cũng xinh đẹp động lòng người. So sánh với đám người Cầm Nữ gì gì đó kia, phía người ta to hơn, ở giữa người ta hơn, phần dưới người ta lại càng phổng phao hơn. Ca sao có thể giúp bọn họ ăn hiếp người ta, ca ca, ca là xấu, xấu chết được!

      Run…

      Lại run…

      Tiếp tục run…

      Rất lâu sau, kênh Trước mặt mới có người lên tiếng.

      [Trước mặt] Phượng Vũ: Nữ vương oai dũng, nữ vương lực lưỡng!

      [Trước mặt] Mưa Tí Tách Rơi: Haizzz, Phượng Vũ bà học thói hư tật xấu ở đâu thế, từ “lực lưỡng” phải dùng như thế. Bà thể gần mực đen, bị đám người vô văn hóa, có giáo dục phía đối diện kia ảnh hưởng như thế kia được.

      [Trước mặt] Hiểu Nguyệt: Mợ nó, mới vô văn hóa, mới có giáo dục ấy.

      [Trước mặt] Mưa Tí Tách Rơi: bạn à, tôi chỉ tên họ của đấy à? yên lành tự nhiên nhảy ra tự vơ vào mình, nhẽ nào đây chính là “có tật giật mình”?

      [Trước mặt] Hiểu Nguyệt: *%^^*^….&^%&^%& (hệ thống tự động mã hóa phát ngôn của người chơi này).

      [Trước mặt] Phượng Vũ: ╮ (╯ _ ╰) ╭ Lại thêm người nữa bị Nữ vương bức điên rồi.

      Kênh Trước mặt có Mưa Tí Tách Rơi trấn thủ, khua môi múa mép đấu khẩu, khí thế Nữ vương là vô cùng đáng sợ. Nguyệt Lạc Tinh Trầm nhìn đám người bên mình bị cái miệng sắc sảo của Mưa Tí Tách Rơi hành hạ đến thất điên bát đảo, nghiến răng ken két, chỉ hận thể cắn chết Tiên Hồ trước mặt mà thôi. Nguyệt Lạc Tinh Trầm rất muốn đánh, rất muốn đánh, thế nhưng lý do ta bị ma của Mưa Tí Tách Rơi đày đọa đến thảm, lại vẫn xuống tay, chính là vì Hoa Phi Hoa chịu nghe lời.

      Được rồi, Hoa Phi Hoa vốn cũng là cây si của Nguyệt Lạc Tinh Trầm, lời của ta, Hoa Phi Hoa đương nhiên cũng có thể bán mạng mà làm theo.

      Khổ nỗi, Hoa Phi Hoa bản thân vốn phong lưu đa tình, tuyệt đối bao giờ bám chết dí cái cây mà bỏ qua cả rừng rậm, nếu đặt lợi ích và mỹ nhân trước mắt, Hoa Phi Hoa chắc chắn do dự mà chọn lợi ích.

      Vốn lúc Nguyệt Lạc Tinh Trầm nhờ Hoa Phi Hoa đến giúp, tên này hai lời, lập tức gật đầu. Nhưng đợi đến khi tới nơi, nhìn thấy người Nguyệt Lạc Tinh Trầm muốn đối phó tên là Ninh Tâm, bàn tính trong đầu tên này lập tức gõ loách choách. Việc này đương nhiên phải vì Hoa Phi Hoa nhận ra Ninh Tâm là đồ đệ của XXOO Sợ Cua Đồng, mà vì Hoa Phi Hoa từng nghe qua cái tên Ninh Tâm. Nghe gần đây có Tiểu Linh Xu tên Ninh Tâm nhận được nhiệm vụ . Thế là, Hoa Phi Hoa ngạc nhiên phát , bây giờ chẳng phải cơ hội tuyệt vời bày trước mặt sao?

      Giúp Nguyệt Lạc Tinh Trầm, có thể đổi lại được nụ cười mỹ nhân. Nhưng nếu giúp Ninh Tâm đối phó với Nguyệt Lạc Tinh Trầm sao? Chưa biết chừng có cơ hội tham gia nhiệm vụ kia ấy chứ!

      [Riêng tư] Hoa Phi Hoa: Em , em có thù oán gì với Nguyệt Lạc Tinh Trầm à? việc hôm nay ấy tuyệt đối dễ dàng bỏ qua đâu. Vốn đến để giúp ấy, có điều thấy ta cũng đúng, định giúp tay. Đương nhiên, là do Nguyệt Lạc Tinh Trầm gọi đến giúp, nếu tự nhiên nhảy sang giúp em đương nhiên bị này nọ, có phải em nên bồi thường cho chút gì ?

      [Riêng tư] Ninh Tâm: muốn thế nào?

      [Riêng tư] Hoa Phi Hoa: Nghe em nhận được nhiệm vụ chung sức đúng ? Để tham gia cùng với, dù sao cũng là trong hai mươi người đứng đầu bảng xếp hạng, đưa cùng em cũng đâu có mất gì.

      Hoa Phi Hoa lèo, mặt đỏ, mắt chớp, Ninh Tâm nghe lại sặc sụa ngừng. Sư phụ đáng thương của , sư phụ bị người phản bội của , sư phụ bị cả đám người vây đánh của , sư phụ xóa acc từ bỏ Thần Thoại của , toàn bộ thế mà lại do chính cái tên vô liêm sỉ Hoa Phi Hoa này bức đến đường cùng. Càng nghĩ, Ninh Tâm càng thấy sư phụ mình làm thế đáng.

      Ninh Tâm cho rằng, đối với cái thể loại mặt dày này, thể chịu đựng nổi.

      [Riêng tư] Ninh Tâm: cứ giết tôi . Nhiệm vụ chung sức đó tôi tuyệt đối chia cho loại người như .

      [Riêng tư] Hoa Phi Hoa: Đừng có rượu mời uống lại muốn uống rượu phạt.

      [Riêng tư] Hoa Phi Hoa: cho biết, chọc giận tôi, tôi làm giám thò mặt vào game nữa.

      [Riêng tư] Hoa Phi Hoa: Đồ đàn bà đần độn.



      Hoa Phi Hoa chửi rủa vô cùng hào hứng, nhưng từ đầu đến cuối cứ như đấm vào bị bông, Ninh Tâm chẳng thèm hồi , bạn của chúng ta hoàn toàn lơ tịt các tín nhắn của Hoa Phi Hoa.

      [Đội ngũ] Phượng Vũ: Cứ suông thế này thôi à? Hoa Phi Hoa hình như định động thủ phải.

      [Đội ngũ] Mưa Tí Tách Rơi: Tôi cũng thấy lạ, người cũng kéo đến rồi, sao vẫn còn chưa động thủ , kỳ quặc.

      Mưa Tí Tách Rơi vừa đối phó với mấy câu chửi mắng của đối phương, vừa nhanh chóng gõ chữ kênh Đội ngũ.

      Cuộc chuyện riêng của Hoa Phi Hoa và Ninh Tâm, trừ người trong cuộc chẳng ai biết cả, bởi vậy lúc này chỉ Nguyệt Lạc Tinh Trầm khẩn trương, mà ngay cả Mưa Tí Tách Rơi cũng cảm thấy khó hiểu.

      [Đội ngũ] Ninh Tâm: ta vừa gửi tin cho tôi.

      [Đội ngũ] Mưa Tí Tách Rơi: Ai? Hoa Phi Hoa á? ta gửi tin cho làm gì?

      [Đội ngũ] Ninh Tâm: ta bảo nếu tôi cho ta làm nhiệm vụ chung sức, ta quay lại giúp tôi đối phó với Nguyệt Lạc Tinh Trầm.

      [Đội ngũ] Phượng Vũ: \(^o^)/ Chó cắn chó rồi!

      [Đội ngũ] Mưa Tí Tách Rơi: Í? Vậy đồng ý chưa?

      [Đội ngũ] Ninh Tâm: , tôi có chết cũng đồng ý. Mưa , hai người , hôm nay Hoa Phi Hoa tha cho tôi đâu, hai người ở đây bị liên lụy đấy.

      [Đội ngũ] Mưa Tí Tách Rơi: tiếng hành tinh nào thế, nghe hiểu! Hôm nay bỏ mình ở lại đây, sau này tôi còn mặt mũi nào mà ở lại Phù Thế Niên Hoa nữa.

      [Đội ngũ] Phượng Vũ: Như .

      [Đội ngũ] Ninh Tâm: Đây là ân oán riêng giữa tôi và Hoa Phi Hoa, tôi muốn kéo hai người vào.

      [Đội ngũ] Phượng Vũ: Ân oán riêng tư nào cơ?

      Ninh Tâm đem ân oán giữa sư phụ mình và Hoa Phi Hoa kể tỉ mỉ lại lần, hai nàng trong đội ngũ phát rồ luôn.

      [Đội ngũ] Phượng Vũ: Mợ nó chứ, thánh rồi, quá cả thánh rồi ấy chứ!

      [Đội ngũ] Mưa Tí Tách Rơi: Thù mới hận cũ tính luôn lượt . Ninh Tâm, chụp lại toàn bộ đoạn chuyện nãy giờ của Hoa Phi Hoa cho tôi.

      [Đội ngũ] Ninh Tâm: Để làm gì?

      [Đội ngũ] Mưa Tí Tách Rơi: Cứ chụp lại là được. Hôm nay chúng ta chiến đấu trận oanh liệt. Bọn họ muốn giết chúng ta, vậy chúng ta cũng phải bắt bọn họ bồi táng cùng mới được! Phượng Vũ, tôi bảo vệ bà!

      [Đội ngũ] Phượng Vũ: hiểu.

      [Đội ngũ] Ninh Tâm: Hai người định làm gì?

      Ninh Tâm vô cùng thắc mắc, nhưng chưa đợi kịp phản ứng lại thấy Phượng Vũ và Mưa Tí Tách Rơi chuyển sang trạng thái chiến đấu rồi.

      Nguyệt Lạc Tinh Trầm lúc này cùng Hoa Phi Hoa bàn bạc xong xuôi, chiến chính thức bắt đầu.

      Mưa Tí Tách Rơi là Tiên Hồ, vốn chẳng có mấy lực công kích; Phượng Vũ là Miêu Nữ, thuộc hệ Độc cổ, cũng chỉ có khả năng khống chế hoạt động của đối phương; Ninh Tâm làm chức vú em, đương nhiên bị toàn bộ người có mặt bỏ qua thèm tính vào rồi. tóm lại, cả ba người đều thuộc trường phái tấn công, dù vậy Miêu Nữ có kỹ năng bộc phát, mà Phượng Vũ lại là Miêu Nữ có thao tác tốt, chỉ cần lại gần bên người Nguyệt Lạc Tinh Trầm, Phệ Tâm Cổ của Miêu Nữ có thể giết chết Cầm Nữ Nguyệt Lạc Tinh Trầm trong nháy mắt.

      Nhưng mà biển người của đối phương cũng rất đáng sợ. Phượng Vũ vừa động cái, lập tức cột máu đỉnh đầu xuống cái vèo. Mưa Tí Tách Rơi vốn phải bảo vệ Phượng Vũ cũng ngã lăn ra đất. Nhìn thời gian chờ để thực kỹ năng Phệ Tâm Cổ vẫn còn nữa, đỉnh đầu cột máu gần về , Phượng Vũ chỉ có thể nhắm mắt chờ chết.

      Có điều, đoạn hay khiến mọi người trở tay kịp chính là lúc này, vào thời điểm Phượng Vũ sắp bị giết chết, đột nhiên mở màn.

      Mợ nó chứ! Hồi mãn máu đấy, có thấy chưa? Chính vào khoảnh khắc Phượng Vũ hồi mãn máu, thời gian chờ của Phệ Tâm Cổ kết thúc! Nguyệt Lạc Tinh Trầm tâm cam, tình nguyện, đổ rạp ra đất!

      Tất cả mọi người đều bị cảnh tượng trước mắt làm cho ngây ra. Sau đó, càng khiến cho người ta kinh ngạc hơn nữa, vào lúc Phượng Vũ bị người ta giết chết, nơi này lại xuất thêm đám người.

      [Trước mặt] Vạn Năm Trầm Mặc: Hoa Phi Hoa, lâu gặp.

      Ninh Tâm nằm gục dưới đất nhìn Vạn Năm Trầm Mặc bước về phía mình, nhất thời cảm thấy ngày hôm nay quá trùng hợp!

      Đầy đủ các “oan gia”, hôm nay là ngày họp mặt sao?

    2. khahanhl

      khahanhl Well-Known Member

      Bài viết:
      2,937
      Được thích:
      1,718
      Chương 34: Bạn đáng thương, nằm yên cũng trúng đạn

      Type: Thống

      Vạn Năm Trầm Mặc trở lại, Hoa Phi Hoa cảm thấy đau đầu vô cùng.

      Giai đoạn Close Beta, thân là bang chủ hai bang Phù Vân Các và Long Ngâm Thiên Hạ, Hoa Phi Hoa và Vạn Năm Trầm Mặc cũng phải xa lạ gì.

      Vạn Năm Trầm Mặc, người cũng như tên, lúc nào cũng duy trì châm ngôn “im lặng là vàng”, luôn luôn hành xử rất có nguyên tắc, gặp chuyện có thể tránh liền tránh, mất thời gian tâm sức làm chuyện đâu.

      Nhưng, có câu: chết trong im lặng, tức là bùng nổ trong im lặng. ràng, Vạn Năm Trầm Mặc chính là kẻ sau. Theo cách của Hoa Phi Hoa, khó nghe chút chính là “chó cắn là chó sủa”, chọc giận Vạn Năm Trầm Mặc là việc cực kỳ ngu ngốc. Mà Hoa Phi Hoa cũng tự thân thể nghiệm việc này.

      Nhớ ngày đó, khi Phù Vân Các vẫn là bang phái đứng đầu, Hoa Phi Hoa treo cái mác bang chủ, có thể là sống theo cách của “con cua”, ngang ngược hết đường.

      Bên người mãnh tướng như vân, quanh thân mỹ nữ bao bọc, phong lưu tiêu sái biết bao.

      Lúc đó, có Mặc Thương, có Phù Thế Niên Hoa, chỉ có Hoa Phi Hoa và Phù Vân Các.

      Thân là nhân vật đứng đầu trong giai đoạn Close Beta, mỹ nữ chạy vào lòng Hoa Phi Hoa chẳng phải chỉ có hai người. Trong đó có con Tiên Hồ xinh đẹp tên là Thiên Vũ. Tiên Hồ đó vốn là có chồng, mà người chồng bị cắm sừng đó chính là vị sư phụ đáng thương của Ninh Tâm: XXOO Sợ Cua Đồng!

      Trong các trò chơi chưa bao giờ thiếu tiết mục hùng vì hồng nhan xuất trận, Hoa Phi Hoa và XXOO Sợ Cua Đồng từng quyết đấu vì người đẹp Thiên Vũ.

      Nhưng mà… phải ai cũng mạnh mẽ vĩ đại được như Mặc Thương đại thần. Hoa Phi Hoa lại càng thể đạt đến mức độ cao ngạo đứng thiên hạ như Mặc Thương đại thần. Bởi vậy, trận quyết đấu lần đó phải là vô cùng thê thảm.

      Nhưng Hoa Phi Hoa thua làm sao nào? Người thắng trận XXOO Sợ Cua Đồng ngược lại còn mất nhiều hơn.

      Muốn đả kích tên điên cuồng vì tình, còn gì dễ hơn. Dưới giật dây của Hoa Phi Hoa, Thiên Vũ tự mình chạy đến miếu Nguyệt Lão đoạn tuyệt quan hệ phu thê, lại lên kênh Thế giới thông báo. XXOO Sợ Cua Đồng nhất thời phát điên. Kết quả là Cua Đồng bị bạn bè xa lánh, cuối cùng sau cuộc quần ẩu với toàn bộ Phù Vân Các xóa bỏ nhân vật, rời khỏi trò chơi khiến mình đau khổ này.

      XXOO Sợ Cua Đồng bỏ rồi, những ngày tháng tốt đẹp của Hoa Phi Hoa cũng đến hồi kết thúc. Hoa Phi Hoa vẫn luôn thắc mắc, tại sao vào lúc XXOO Sợ Cua Đồng rơi vào bước đường cùng, Vạn Năm Trầm Mặc lại có động tĩnh gì, cổ vũ, bài xích, chỉ bàng quan đứng ngoài xem XXOO Sợ Cua Đồng bị cả bang Phù Vân Các hành hạ, truy sát. Nhưng đến khi bọn họ thực ép được Cua Đồng bỏ rồi, Vạn Năm Trầm Mặc lại lập tức biết thành Atula, báo thù cho huynh đệ của mình.

      Hoa Phi Hoa giỏi diễu võ dương oai nhưng hiểu cách quản lý bang phái. Vạn Năm Trầm Mặc ngược lại, có khả năng, có thủ đoạn. Nổi gió đốt lửa, điệu hổ ly sơn, cài đặt gián điệp, Vạn Năm Trầm Mặc dùng tất cả các mưu kế để tấn công Hoa Phi Hoa và Phù Vân Các. bang Phù Vân Các to lớn là thế, cứ vậy bị Vạn Năm Trầm Mặc kéo sập.

      Nếu muốn hỏi trong Thần Thoại, người mà Hoa Phi Hoa hận nhất là ai, câu trả lời chắc chắn chỉ có thể là Vạn Năm Trầm Mặc.

      Nhưng tới lúc Hoa Phi Hoa định báo thù, chết tiệt, đến cơ hội cũng chẳng có nữa. Sau khi phá sập Phù Vân Các, Vạn Năm Trầm Mặc liền biến mất, biến mất dấu vết, thấy bóng dáng đâu cả.

      Bi kịch nhất trong trò chơi là gì? Chẳng có gì bằng khi bạn vất vả khó khăn lắm mới chuẩn bị đầy đủ đồ đoàn để trả thù, kẻ thù lại đột nhiên mất dạng…

      Bởi vậy, chúng ta cần phải hiểu tâm trạng của bạn Hoa Phi Hoa khi nhìn thấy Vạn Năm Trầm Mặc lúc này, đó là cảm giác vừa sung sướng hạnh phúc lại vừa nhức đầu, lo sợ. Kẻ thù quay lại rồi, có thể trả thù rồi. Nhưng sỉ nhục và ám ảnh của việc thất bại lần trước cũng cùng xuất với trở lại của Vạn Năm Trầm Mặc.

      [Trước Mặt] Vạn Năm Trầm Mặc: Thế nào? Bạn cũ quay lại, đón chào à?

      Hoa Phi Hoa cáu rồi đấy, kẻ thù quay lại có cái quái gì mà phải chào đón cơ chứ. Theo ý ấy à, cả đời này cũng chẳng muốn nhìn thấy đối phương trong Thần Thoại nữa.

      [Trước Mặt] Hoa Phi Hoa: Ồ, quay lại rồi đấy à? tồi đâu, thăng cấp cũng nhanh phết nhỉ, có điều sao mới đến cấp 165 thôi thế?

      [Trước Mặt] Vạn Năm Trầm Mặc: Ừ, có hơi thấp chút. Có điều tôi bỏ lâu thế rồi, sao cậu mới ở cấp 170 thôi?

      Hoa Phi Hoa tức đến đập bàn. Cấp 170 thực ra là đường ranh giới trong Thần Thoại, có biết hả? Nhìn chỉ chênh lệch có hai ba cấp thôi, nhưng thực ra có thể biết thực lực ai mạnh hơn ai rồi. Có điều câu nhận xét này được Vạn Năm Trầm Mặc ra, nghe thế nào cũng thấy khiêu khích.

      [Trước Mặt] Hoa Phi Hoa: Ông đây rảnh cùng mày linh tinh, có chuyện gì biến sang bên. Hôm nay tao có việc phải làm, rổi hơi quan tâm đến mày đâu.

      [Trước Mặt] Vạn Năm Trầm Mặc: Việc phải làm của cậu chính là ỷ đông hiếp yếu à? Được lĩnh giáo rồi, có điều dù sao đây cũng phải lần đầu tiên, chúng tôi chẳng thấy làm lạ đâu.

      Mưa Tí Tách Rơi nằm dưới đất hóng chuyện lúc này vui mừng khôn xiết, ui chao ôi, vị thần thánh phương nào tự nhiên chui ra đây, phải dụ dỗ ngay, phải dụ dỗ ngay! Thế là nàng chút khách khí thêm dầu, nhầm, thêm lời vào lửa.

      [Trước Mặt] Mưa Tí Tách Rơi: Tráng sĩ, với tôi là tư tưởng lớn gặp nhau. Cái tên này chính là loại hạ lưu, vô liêm sĩ cả ngày chỉ biết ỷ đông hiếp yếu, bắt nạt đàn bà con . Đương nhiên, mức độ ghê gớm của chẳng thể dùng ngôn từ để diễn đạt được. Chúng ta tự hiểu lấy là được rồi.

      Này bạn, có cần nén đá xuống giếng như thế ? Mấy lời này khiến Hoa Phi Hoa vốn định tính toán nợ cũ lúc này lửa giận bừng bừng.

      [Trước Mặt] Hoa Phi Hoa: Vạn Năm Trầm Mặc, mày có dám cùng ông đây đơn đấu ?

      [Trước Mặt] Mưa Tí Tách Rơi: Đơn đấu? bạn, thử nhìn cấp bậc đầu mình rồi nhìn sang phía bên kia xem, cũng có mặt mũi ghê đấy nhỉ?

      [Trước Mặt] Vạn Năm Trầm Mặc: Đơn đấu cũng phải được, có điều như thế giải quyết được mâu thuẫn gì đâu. Chẳng bằng thế này, đấu theo cặp, cậu thấy thế nào?

      Đấu theo cặp?

      [Trước Mặt] Hoa Phi Hoa: Là ý gì?

      [Trước Mặt] Vạn Năm Trầm Mặc: Tôi và Ninh Tâm đội, cậu và Nguyệt Lạc Tinh Trầm đội, chúng ta có thù báo thù, có hận rửa hận, thế nào?

      Phụt! Khụ khụ khụ…

      Bạn Ninh Tâm còn chưa kịp nuốt xuống bị nước bọt chính mình làm sặc suýt chết. Nhìn màn hình, phải gọi là cực kỳ căm hận.

      Cái gì gọi là nằm yên cũng trúng đạn? , đây phải gọi là bất kể đứng, ngồi, bò, nằm, Ninh Tâm cả ngày đen đủi chính là cái bia sống. Bất kể đông tây nam bắc, bốn phương tám hướng, dường như ai cũng muốn bắn cái mới thấy yên lòng hay sao ấy.

      Ninh Tâm bên này rối bời, Hoa Phi Hoa và Nguyệt Lạc Tinh Trầm bên kia sướng rơn. Vạn Năm Trầm Mặc vừa quay lại chơi chẳng bao lâu, cấp nhân vật cũng chưa kịp luyện, Hoa Phi Hoa tin rằng mình có thể đối phó được. Còn Ninh Tâm chỉ là cái acc cấp 135 vớ vẩn, Nguyệt Lạc Tinh Trầm cho rằng bản thân thừa sức đối phó với ta. Trong lòng vui mừng như thế, nhưng hai người ngoài mặt vẫn phải làm ra vẻ.

      [Trước Mặt] Hoa Phi Hoa: Ông đây chẳng có vấn đề gì, đơn đấu hay đấu theo cặp kết quả vẫn thế cả thôi.

      [Trước Mặt] Nguyệt Lạc Tinh Trầm: Tôi cũng ý kiến, đỡ phải bị người ta tôi cậy đông hiếp ít, lần này để người nào đó thua tâm phục khẩu phục.

      Ninh Tâm lập tức chuẩn bị tâm lý gõ chữ thể quan điểm bản thân. Đùa chắc, đến quái còn chẳng đánh được, bắt PK? Muốn tìm chết sao?

      được, tuyệt đối được. Cái loại chuyện đâm đầu vào chỗ chết này tuyệt đối làm.

      [Trước Mặt] Ninh Tâm: Đợi chút, tôi còn chưa đồng ý.

      Ninh Tâm phát ngôn rồi, khổ nỗi tồn tại của bị coi quá mức. Vạn Năm Trầm Mặc chẳng thèm để ý đến lời phản đối của Ninh Tâm, trực tiếp gật đầu quyết định.

      [Trước Mặt] Vạn Năm Trầm Mặc: Cứ quyết định vậy . Hôm nay dừng tại đây , hai bên cùng tìm hiểu đồng đội của mình chút. Ngày mai thi đấu chính thức, thế nào?

      [Trước Mặt] Hoa Phi Hoa: Vì sao đấu luôn bây giờ?

      [Trước Mặt] Vạn Năm Trầm Mặc: Hoa Phi Hoa, đừng có thấy được lợi là cứ lấn tới mãi. Trong vòng ngày, tôi có lắp tên lửa cũng đuổi kịp cấp 170 của cậu. Tính toán chi li thế vui lắm hả?

      [Trước Mặt] Hoa Phi Hoa: Đừng khó nghe như thế. Mai mai.

      [Trước Mặt] Nguyệt Lạc Tinh Trầm: Tôi có ý kiến.

      [Trước Mặt] Ninh Tâm: Tôi có ý kiến đây này!

      [Trước Mặt] Vạn Năm Trầm Mặc: Hai bên đều có ý kiến, vậy cứ quyết định như thế .

      -_-||| Huynh đài, huynh nhất quyết lơ tịt bạn phía đó hả?

      Nếu quyết định mai đấu, Nguyệt Lạc Tinh Trầm và Hoa Phi Hoa cũng lằng nhằng thêm nữa, tự dẫn người mình rời . Để Vạn Năm Trầm Mặc và ba thi thể nằm dài dưới đất.

      [Trước Mặt] Ninh Tâm: /(ToT)/~~ Trầm Mặc, thừa biết tôi có lực công kích, sao còn muốn đấu cặp với tôi? Mà tôi cũng có biết PK đâu!

      [Trước Mặt] Vạn Năm Trầm Mặc: Mối thù của sư phụ ngày trước muốn báo sao? Mối thù của chính mình muốn báo sao? Tôi nghe dạo gần đây và Mặc Thương đứng đầu bảng xếp hạng rất thân thiết, nhưng chuyện của mình phải tự giải quyết. Phần Nguyệt Lạc Tinh Trầm bên kia, chẳng lẽ muốn tự mình giải quyết dứt khoát mà muốn mượn tay Mặc Thương à? Nếu nghĩ thế tôi cũng ép .

      Ninh Tâm gì nữa, bạn này bắt đầu vặn ngón tay, buồn bực.

      Mưa Tí Tách Rơi và Phượng Vũ đều cảm thấy lời này của Vạn Năm Trầm Mặc quá nặng nề rồi. Lời này căn bản là , Ninh Tâm, nếu liên thủ với tôi chính là loại khi sư diệt tổ, vong ân phụ nghĩa. chỉ muốn bám lấy Mặc Thương để ăn sung mặc sướng, mọi đều để người khác giải quyết cho mình.

      Thử xem, lời cay độc như thế, nghĩ khí nặng nề như thế, bạn Ninh Tâm làm sao mà chịu được chứ?

      [Trước Mặt] Mưa Tí Tách Rơi: sao lại năng khó nghe như thế chứ? Trước tiên bỏ qua việc lúc nãy hoàn toàn để ý đến ý kiến của Ninh Tâm, cứ thế kéo Ninh Tâm xuống nước cùng, chắc chắn có động cơ tốt đẹp gì.

      [Trước Mặt] Vạn Năm Trầm Mặc: Động cơ của tôi có là gì các cũng chẳng cần biết. Bây giờ tôi và Ninh Tâm bị buộc cùng thuyền, chắc chắn tôi hại ấy làm gì.

      [Trước Mặt] Phượng Vũ: Cách này của bọn tôi thể chấp nhận được. Ninh Tâm, đừng có nhận lời ta, việc ta tự bày ra tự giải quyết, cần quan tâm.

      [Trước Mặt] Mưa Tí Tách Rơi: Đúng thế, đúng thế. Ninh Tâm, cần lo lắng, đợi lão đại lên chúng ta cùng tìm Nguyệt Lạc Tinh Trầm chuyện, đừng có để ý đến người này.

      hay , đồng ý hay đồng ý, đây là vấn đề khó.

      Cả người Ninh Tâm bổ nhào lên giường, cái đầu vùi hẳn xuống gối, nàng rất buồn bực.

      chẳng qua chỉ là Tiểu Linh Xu tự mình chơi đùa, dựa vào kỹ năng thu thập mà thăng cấp. Mặc dù trước đây luôn chỉ có mình nhưng chưa bao giờ xảy ra chuyện gì cả. Thế mà dạo gần đây cứ hết việc này đến việc khác dồn dập đổ lên người , muốn trốn cũng trốn thoát.

      Lăn lộn, ôm gối lăn qua lộn lại, nàng bối rối đến mức khuôn mặt trái đào đáng cũng sắp biết thành cách bánh bao nhăn nhúm rồi.

      Lời của Vạn Năm, để ý là dối.

      Nếu kể với Mặc Thương đại thần, Nguyệt Lạc Tinh Trầm cũng thế, Hoa Phi Hoa cũng vậy, Ninh Tâm biết chắn chắn giúp giải quyết tất thảy.

      Nhưng mà… thế có được ?

      [Trước Mặt] Ninh Tâm: Tôi đồng ý.

      Giống như đoán được cuối cùng Ninh Tâm cũng đồng ý, Vạn Năm Trầm Mặc hề ngạc nhiên trước câu trả lời của .

      [Trước Mặt] Vạn Năm Trầm Mặc: Nếu quyết tâm cũng nên có tinh thần tự giác chút. cùng tôi, tôi đưa luyện tập.

      Cứ thế, Phượng Vũ và Mưa Tí Tách Rơi mắt mở to ta nhìn Ninh Tâm bị tên Vạn Năm Trầm Mặc biết ở đâu chui ra đưa mất.

      Dõi mắt theo bóng Ninh Tâm càng ngày càng xa, Mưa Tí Tách Rơi đột nhiên thở dài.

      [Trước Mặt] Mưa Tí Tách Rơi: Mợ nó, sao tôi cứ có cảm giác như con mình bị đem bán thế này!

      [Trước Mặt] Phượng Vũ: đơn giản, chuyện này tuyệt đối đơn giản.

      [Trước Mặt] Mưa Tí Tách Rơi: Lão đại ơi là lão đại, sao lão còn chưa lên mạng chứ, bảo bối cưng của lão bị người ta tha mất rồi kia kìa!

      [Trước Mặt] Phượng Vũ:…

    3. khahanhl

      khahanhl Well-Known Member

      Bài viết:
      2,937
      Được thích:
      1,718
      Chương 35: Qua trình dạy dỗ hành hạ tâm hồn

      Type: Thanh Mạn
      Beta: PemDan

      Nhìn Tiểu Linh Xu đối diện từ biết phải là sao đến kêu rên thảm thiết, ánh mắt Vạn Năm Trầm Mặc bỗng chốc tối sầm.

      Mợ chứ, đây là cái acc đỉnh đến mức nào! 180 điểm trí, tiện tay huơ Tiểu Hoa Tán tung kỹ năng trị liệu cấp thấp nhất cũng có thể tăng hơn nghìn máu. Thế nhưng ai đó làm ơn đến cho Vạn Năm Trầm Mặc biết, cái acc "đỉnh" như vậy, tại sao lại có người chủ còn "đỉnh" hơn thế này ?

      Đối với Ninh Tâm, Vạn Năm Trầm Mặc thể biết gì, có điều vẫn luôn cho rằng, người kiên trì được lâu như thế, ít nhiều gì cũng phải rèn luyện được đôi chút kinh nghiệm thực chiến. Khổ nỗi hỏi về lịch sử PK của Ninh Tâm, bạn này liền tỏ ra xấu hổ, tính tới tính lui, lịch sử xông pha trận mạc của Ninh Tâm được tóm gọn như sau:

      Bản đồ Tân thủ, đấu với Gà Mẹ của Trưởng thôn, thất bại.

      Bản đồ cấp 15, Dã Trư Lâm, đấu với Heo Rừng, thảm bại.

      Bản đồ cấp 20 đổ lên, trong quá trình thu thập gặp phải quái, trừ bất kỳ quái nào, toàn bộ thất bại thảm hại gì đỡ nổi.

      Còn về việc người khác mở Hồng danh giết lại càng cần phải . Mà kinh hoàng hơn nữa là, người ta mở Hồng danh cũng phải để đối phó với nàng này, thế nhưng chỉ cần chiêu tấn công diện rộng tung ra, nàng liền ngã cái rầm, hoàn toàn có khả năng chống đỡ!

      Nếu Ninh Tâm chỉ đơn giản là mỏng manh dễ vỡ thôi đỡ, nhưng khiến người ta càng phẫn nộ hơn là, nàng ràng là kho máu di động, lại hoàn toàn chẳng có đất dụng võ. Vạn Năm Trầm Mặc nghĩ nghĩ lại, chỉ có hình ảnh phù hợp nhất để hình dung Ninh Tâm, chính là kho vũ khí chứa đầy thuốc nổ, khổ nỗi cái đám thuốc nổ này lại hoàn toàn có dây dẫn cháy...

      Được rồi, Vạn Năm Trầm Mặc nghiến răng, nhịn! Chẳng phải chỉ là có kinh nghiệm thực chiến thôi à, dạy dỗ chút là được!

      Vậy tiếp tục nào...

      Có điều rất nhanh sau đó, Vạn Năm Trầm Mặc phát có điều đúng. Ninh Tâm PK với người khác toàn đứng yên, khác gì cái bia gỗ đứng nguyên tại chỗ cho người ta ngắm cả.

      [Đội ngũ] Vạn Năm Trầm Mặc: Chẳng lẽ chưa ai dạy cách di chuyển?

      Ninh Tâm rối loạn, Ninh Tâm nghẹn ngào, tay run rẩy bàn phím hồi, cuối cùng vẫn quyết định trơ mặt ra đặt câu hỏi.

      [Đội ngũ] Ninh Tâm: Di chuyển là cái gì?

      ~~o(>_<)o~~ bạn, làm thiên lôi giáng sét đấy!

      Im...

      Im lặng...

      Vạn Năm Trầm Mặc lúc này thực rơi vào cảnh giới " vạn năm trầm mặc" rồi.

      [Đội ngũ] Vạn Năm Trầm Mặc: Được rồi, thử xem, rốt cuộc biết làm gì?

      Ninh Tâm ngẩng đầu nhìn trời.

      [Đội ngũ] Ninh Tâm: Thu thập khoáng sản.

      Đây chính là vốn sống của Ninh Tâm, về mặt này nàng là chuyên gia, cũng là phương diện duy nhất có ưu điểm để kiêu ngạo chút.

      [Đội ngũ] Vạn Năm Trầm Mặc: Tôi có thể hiểu là, ngoài thu thập ra, hoàn toàn biết gì khác nữa?

      Huynh đài, đao trúng đích rồi!

      [Đội ngũ] Ninh Tâm: Ơ... thế cũng sai.

      [Đội ngũ] Vạn Năm Trầm Mặc: Còn kỹ năng sao? biết được bao về các kỹ năng của Linh Xu?

      [Đội ngũ] Ninh Tâm: Thêm máu, Linh Xu có thể thêm máu.

      [Đội ngũ] Vạn Năm Trầm Mặc: Còn gì nữa?

      [Đội ngũ] Ninh Tâm: Hả? Còn nữa à?

      Ninh Tâm kinh ngạc, lập tức ghé sát màn hình nghiên cứu phần các phím tắt kỹ năng của mình.

      Hai cái kỹ năng trị liệu cơ bản, kỹ năng trung cấp, kỹ năng cao cấp, ba kỹ năng phụ trợ nâng cao thuộc tính tăng máu, ngoài ra còn kỹ năng tấn công cơ bản. Đếm tới đếm lui, đếm tái đếm hồi, Ninh Tâm cảm thấy khó hiểu.

      [Đội ngũ] Ninh Tâm: Hết rồi mà. Trị liệu chỉ có bốn kỹ năng, thêm ba kỹ năng bổ trợ đều liên quan đến việc thêm máu. Ồ, còn kỹ năng tấn công cơ bản nữa.

      Hả?

      Lần này đến lượt Vạn Năm Trầm Mặc thấy kinh ngạc. Nhìn chỗ phím tắt đầy hết bốn thanh kỹ năng màn hình của mình, Vạn Năm Trầm Mặc phải gọi là choáng toàn tập!

      [Đội ngũ] Vạn Năm Trầm Mặc: chắc chắn là toàn bộ kỹ năng chỉ có tám cái?

      [Đội ngũ] Ninh Tâm: Chắc chắn!

      Vạn Năm Trầm Mặc gì nữa, lâu đến nỗi khiến Ninh Tâm bắt đầu thấy lo lắng. Cũng may mà Vạn Năm Trầm Mặc vẫn chưa rừ bỏ việc giao tiếp với Ninh Tâm.

      [Đội ngũ] Vạn Năm Trầm Mặc: xác định đưa tất cả các kỹ năng ra thanh công cụ rồi?

      [Đội ngũ] Ninh Tâm: Ừ, tôi đưa ra hết rồi.

      [Đội ngũ] Vạn Năm Trầm Mặc: thể nào! Chỉ tính riêng phần các kỹ năng liên quan đến đả thông kinh mạch cũng hơn tám cái rồi cơ mà?!

      [Đội ngũ] Ninh Tâm: Kỹ năng liên quan đến đả thông kinh mạch? Đó là cái gì?

      [Đội ngũ] Vạn Năm Trầm Mặc: -_-# tuyệt đối được với tôi chưa đả thông kinh mạch nhé!

      [Đội ngũ] Ninh Tâm: Đả thông kinh mạch?

      [Đội ngũ] Vạn Năm Trầm Mặc: Sau khi lên cấp 30 có về sư môn lần nào ? Phần giới thiệu môn phái lúc lên cấp 20 có đọc qua thế?

      Sư môn? Ninh Tâm đầu đầy dấu hỏi chấm cảm thấy chột dạ.

      [Đội ngũ] Ninh Tâm: Hình như chưa về...

      Được rồi, phái Linh Xu nuôi ra tên phản đồ, phản đồ này đem chuyện của sư môn quên sạch còn mẩu nào trong đầu.
      Còn về giới thiệu môn phái lúc lên cấp 20, Ninh Tâm cố gắng hồi tưởng lại, vô cùng nỗ lực, đột nhiên phát ra. Đó chính là cái phần làm Ninh Tâm oán hận rất lâu, bởi vì cái phần giới thiệu đó là cái phần giới thiệu bắt buộc, hiển thị toàn bộ màn hình, che khuất tất cả các thanh công cụ khác. Ninh Tâm muốn xem, nhưng lại làm sao để bỏ qua được, bởi vậy nàng chạy ra ngoài sân tập thể dục vòng.

      Đương nhiên, trò chơi nào cũng rất có tình người, bỏ qua phần giới thiệu quan trọng, hệ thống vẫn còn phần cẩm nang dành cho người mới chơi mà, chỉ cần làm theo từng bước mộ là được rồi.

      Khổ nỗi... tất cả chỉ dành cho người bình thường, bạn Ninh Tâm này lại nằm ở phần "bất thường" ít ỏi kia ╮ (╯▽╰) ╭. nàng thậm chí còn chẳng đụng đến thanh hệ thống lần nào! Vô dục vô cầu đến mức độ, ngoại trừ thu thập khoáng sản ra, Ninh Tâm hoàn toàn có hứng thú với bất kỳ cái gì khác cả!

      [Đội ngũ] Vạn Năm Trầm Mặc: Được rồi... cần nữa.

      Cứ tiếp, Vạn Năm Trầm Mặc e rằng mình nhịn được mà giết luôn Tiểu Linh Xu trước mắt mất.

      Mợ nó, chơi đến tận hôm nay mà vẫn biết võ công trong Thần thoại là nội công ngoại công kết hợp, ngoài ra còn bổ sung thêm tuyệt học của môn phái nữa à?

      Bảng kỹ năng nhân vật nay của Ninh Tâm chỉ có những kỹ năng cơ bản, có thể xếp vào ngoại công. Nhưng sau khi nhân vật đạt cấp 30 có thể về môn phái nhận nhiệm vụ đả thông kinh mạch. Hoàn thành xong nhiệm vụ đó cũng có nghĩa là bạn chính thức bắt đầu học nội công rồi. Trong mười lăm môn phái có số môn phái đặc biệt có tuyệt học môn phái, Linh Xu vừa vặn chính là trong những môn phái có tuyệt học đó.

      Ai đó làm ơn cho Vạn Năm Trầm Mặc biết, tại sao lại có người chơi đến tận lúc này rồi vẫn biết cái gì gọi là đả thông kinh mạch??? Tại sao lại có thể bất thường, đến câp 135 rồi mà mới chỉ có mấy kỹ năng cơ bản??? Mà khiến người khác còn choáng hơn là, chỉ dựa vào tám kỹ năng đó, cái acc này vẫn còn sống được đến giờ!!!

      Lúc này Vạn Năm Trầm Mặc rốt cuộc cũng hiểu khi XXOO Sợ Cua Đồng thu nhận đồ đệ "có hai" này, nội tâm bị đả kích đến mức nào. Cũng khó trách XXOO Sợ Cua Đồng để mặc đệ tử tự mày mò, hoàn toàn hỏi thăm, dạy dỗ gì, cứ kệ tự sinh tự diệt. Nguyên nhân có gì khác, cấp độ thần kỳ của nàng có thể so sánh với các GM biến thái rồi. sợ chết cứ nhảy vào dạy dỗ thử xem. Nếu muốn an lành sống sót qua ngày tốt nhất cứ để ấy tự chơi mình !

      Nếu trước khi Vạn Năm Trầm Mặc hướng dẫn bạn Ninh Tâm, trong lòng tin chắc phần thắng của trận chiến ngày mai là bảy mươi phần trăm, lúc này, chỉ có thể ngồi cầu nguyện. Vạn Năm Trầm Mặc cho rằng, nếu ký gửi hy vọng chiến thắng lên người Ninh Tâm, bằng hy vọng ngày mai Hoa Phi Hoa đau bụng thể lên mạng, hoặc Nguyệt Lạc Tinh Trầm bận hẹn hò mà quên mất cuộc đấu còn đáng tin hơn.

      [Đội ngũ] Vạn Năm Trầm Mặc: Trong acc của có đồ gì đáng tiền ? Chuyển nó .

      [Đội ngũ] Ninh Tâm: A? Làm gì?

      [Đội ngũ] Vạn Năm Trầm Mặc: Ngày mai tôi bảo bạn tôi lên acc của , tôi và cậu ấy đánh trận ngày mai.

      [Đội ngũ] Ninh Tâm: Ớ? Làm thế cũng được sao?

      [Đội ngũ] Vạn Năm Trầm Mặc: Đây phải thực tế, cần kiểm tra ảnh, cần đối chiếu chứng minh thư, chỉ cần dùng acc của là được, ai biết người ngồi sau có phải chủ nhân hay ?

      [Đội ngũ] Ninh Tâm: Nhưng mà, làm thế có phải là lừa đảo ?

      [Đội ngũ] Vạn Năm Trầm Mặc: Trò chơi thôi mà, ai lại xem là chứ? Lẽ nào còn hy vọng theo đuổi công bằng tuyệt đối trong trò chơi sao? Đến thực còn được nữa là trò chơi? Mà dù có là trong đời thực, cái đáng tính đến là kết quả chứ phải quá trình.

      [Đội ngũ] Ninh Tâm: Nhưng mà... nhưng mà...

      "Nhưng mà" cả nửa ngày, Ninh Tâm cũng biết phản bác lại thế nào.

      Vạn Năm Trầm Mặc sai, tất cả mọi người đều chỉ quan tâm đến kết quả, quá trình có thế nào cũng chẳng ai để ý. Về mặt tình cảm, Ninh Tâm hoàn toàn chấp nhận được. Nếu thấy trở thành gánh nặng, sao còn lờ ý muốn của mà đồng ý tham gia quyết đấu. Đến lúc muốn cố hết sức mình lại bị người khác vô tình khinh thường. Hoặc là, trong mắt Vạn Năm Trầm Mặc, cái có ích chỉ là cái acc Tiểu Linh Xu này chứ phải bản thân Ninh Tâm.

      [Đội ngũ] Vạn Năm Trầm Mặc: Kết quả cuối cùng chỉ liên quan đến mình , phải đặt đại cục lên đầu. Nếu ngày mai thua, cả hai chúng ta những mất mặt mà còn bị Hoa Phi Hoa và Nguyệt Lạc Tinh Trầm chèn ép.

      [Đội ngũ] Ninh Tâm: Tôi biết

      [Đội ngũ] Vạn Năm Trầm Mặc: hiểu là được rồi. Đưa các thứ đáng tiền chuyển nơi khác, sau đó đưa tên đăng nhập và mật khẩu cho tôi.

      [Đội ngũ] Ninh Tâm: Chẳng có gì đáng tiền cả, tôi đưa tên đăng nhập và mật khẩu luôn.

      [Đội ngũ] Vạn Năm Trầm Mặc: Dùng xong tôi trả lại , động đến bất cứ thứ gì đâu.

      [Đội ngũ] Ninh Tâm: Ừ, trai của Tiểu Vũ, tôi rất yên tâm.

      Ninh Tâm rất đương nhiên, Vạn Năm Trầm Mặc qua nửa ngày mới gõ lại hàng chữ.

      [Đội ngũ] Vạn Năm Trầm Mặc: từng ai rất dễ lừa chưa?

      [Đội ngũ] Ninh Tâm: Í? Làm gì có?

      [Đội ngũ] Vạn Năm Trầm Mặc: Quá dễ dàng tin tưởng người khác, sau này người chịu tổn thất chỉ có thôi.

      [Đội ngũ] Ninh Tâm: Nhưng cũng đâu phải người ngoài, chắc chắn làm hại tôi rồi.

      [Đội ngũ] Vạn Năm Trầm Mặc: Chỉ bởi vì tôi là trai của Tiểu Vũ?

      Ninh Tâm nghĩ ngợi hồi, dường như giữa Vạn Năm Trầm Mặc chỉ có mỗi mối dây của Tiểu Vũ phải.

      [Đội ngũ] Ninh Tâm: 0(∩_∩)0~ Còn có sư phụ của tôi nữa. phải là bạn tốt của sư phụ sao? Tôi là đồ đệ của , chắc chắn hại tôi đúng ?

      [Đội ngũ] Vạn Năm Trầm Mặc: Đồ ngốc, nhớ cho kỹ lời tôi, đừng quá dễ dàng tin tưởng người khác. Trong thực tế, ở mạng cũng vậy, người quá đơn thuần, ngây thơ có kết cục gì tốt đẹp đâu.

      [Đội ngũ] Ninh Tâm: Ừ, tôi biết rồi, tên đăng nhập của tôi là ningxin, mật mã là 130XXXXXXX90.

      -_-| | | Vạn Năm Trầm Mặc hoàn toàn câm nín rồi. Tên đăng nhập là phiên tên , mật mã... liếc qua đám chữ số, Vạn Năm Trầm Mặc dùng đầu ngón chân cũng nghĩ được ra đây là số điện thoại của người nào đó.

      [Đội ngũ] Vạn Năm Trầm Mặc: Lúc đăng ký, hệ thống bảo mật khẩu quá đơn giản à?

      [Đội ngũ] Ninh Tâm: Ơ... sao biết?

      [Đội ngũ] Vạn Năm Trầm Mặc: Kiến thức cơ bản!

      [Đội ngũ] Ninh Tâm: T^T Nhưng mà đơn giản tôi mới dễ nhớ.

      bạn à... dạy dỗ đúng là công việc đau khổ! những ngược đãi bản thân mình mà còn hành hạ tinh thần nữa!

    4. khahanhl

      khahanhl Well-Known Member

      Bài viết:
      2,937
      Được thích:
      1,718
      Chương 36: hùng đạp mây mà tới

      Type: Su Sc
      Beta: PemDan


      Về trận quyết đấu ấy mà, Ninh Tâm sau khi đem tên đăng nhập và mật khẩu giao ra, đương nhiên hoàn toàn chẳng còn cái gì gọi là “cảm giác hồi hộp trước giờ lên đài” nữa cả. Bạn này vô cùng thảnh thơi, cũng nghĩ thông suốt nữa. Dù sao có acc phụ, tốt nhất là cứ ngồi đợi kết quả trận chiến là được rồi. Đương nhiên, lý do chủ yếu là vì nàng chẳng hề nghĩ tới việc lập acc phụ xem trận đấu. là, chẳng nhàm chán như thế; hai là, chẳng rảnh rỗi đến thế; ba là, ăn uống là hết! Đồ ăn ngon lành hấp dẫn bày trước mặt, Ninh Tâm sao có thể bị mê hoặc được? Thế là nàng này tung tăng theo đám bạn tốt chạy ra ngoài.

      Khổ nỗi, bạn tốt là bạn tốt, nhưng có những lúc bạn tốt cũng biết thành bạn xấu. Bởi vậy khi Ninh Tâm đến được cửa hàng bánh ngọt, liếc qua cái ghế sô pha cạnh cửa sổ thấy chàng đẹp trai nở nụ cười nhàn nhạt nhìn về phía mình, Ninh Tâm khỏi thầm kêu gào, hôm nay lại “xuất môn bất lợi” rồi!

      Dưới ép buộc của Trần Dao và Tạ Vũ, bạn Ninh Tâm đáng thương cúi đầu ngồi xuống bên cạnh Hồ Sảng, cả người đều run lẩy bẩy.

      “Muốn hẹn em cũng chẳng dễ dàng gì. Gọi điện thoại chẳng thấy bắt máy lần, đành phải nhờ Trần Dao và Tạ Vũ hẹn em ra đây”, bạn Hồ Sảng quan tâm gọi cho Ninh Tâm cốc nước cam, còn chủ động tận tay đưa cốc nước cho nữa chứ.

      Ninh Tâm nắm chặt cốc nước trong tay, càng cúi đầu thấp hơn.

      “Điện thoại của em để chế độ rung, để ý nhận được rất nhiều cuộc gọi”, Ninh Tâm lẩm bẩm giải thích, đầu cúi càng thấp.

      Trần Dao, Tạ Vũ, hai cái đứa bán bạn cầu vinh kia, tôi hận hai người!

      Ninh Tâm trong lòng giơ cao nắm tay kêu gào, chẳng ngờ Tạ Vũ và Trần Dao như có giác quan thứ sáu, đột nhiên mở miệng.

      “Này, tớ và Tạ Vũ còn có việc , trước đây. Hai người cứ từ từ nới chuyện nhé.”

      Á? Đây là muốn bỏ rơi sao?

      Ninh Tâm lập tức ngẩng đầu lên. Trần Dao liếc cái đầy ý, ràng là : Mau nắm lấy cơ hội, gian lãng mạn ngọt ngào thế này, cậu phải cố mà lợi dụng cho tốt đấy! Tạ Vũ lại cười vô cùng rạng rỡ, ánh mắt lấp la lấp lánh, liếc nhìn Hồ Sảng rồi lại chuyển Ninh Tâm, cười càng lúc càng gian tà.

      Trần Dao và Tạ Vũ chuồn rồi, để tránh làm kỳ đà cản mũi, hai người nắm lấy thời cơ chuồn vội, để lại mình Ninh Tâm oán hận thôi! Oán hận này đủ để giết người ấy chứ chẳng đùa.

      “Sao thế? muốn chuyện với à?”, Hồ Sảng cười cười, khuôn mặt chút buồn bực, ràng là biết thừa còn giả bộ hỏi.

      Ninh Tâm nào dám ra, vội vã lắc đầu thể lập trường của mình.

      có, sao thế được chứ? Ha ha…”

      Cười khổ, cười khổ, trong lòng Ninh Tâm còn máu đây này! Lúc này nhìn thấy Hồ Sảng cứ như chuột nhìn thấy mèo, thỏ nhìn thấy hổ vậy. Người mới tỏ tình với bạn với vài ngày trước, đột nhiên lại ngồi ngay bên cạnh, còn cười vô cùng dịu dàng, đây là cái loại tình huống gì?

      Tra tấn, chính là loại tra tấn dã man ngang ngửa hình phạt tùng xẻo thời xưa! Lúng túng lại xấu hổ, ngại ngùng lại thêm phần bất đắc dĩ, Ninh Tâm muốn khóc luôn rồi. thấy nếu ông trời cho cơ hội, thà ngồi nhà tham gia trận quyết đấu kia cả trăm vạn lần cũng còn hơn ở mình với Hồ Sảng trong gian lãng mạn này!

      “Lần trước là thất lễ, xin lỗi. ra sau đó nghĩ lại, làm bạn bè bình thường cũng tệ, bởi vậy muốn tiến bước, tìm hiểu thêm về em”, Hồ Sảng nâng cốc, dáng điệu tao nhã khẽ nhấp ngụm cà phê, động tác hấp dẫn mê người, đôi mắt phong tình còn chớp chớp, quả là giết người đền mạng. Khổ nỗi, dáng vẻ này của , Ninh Tâm hoàn toàn chẳng hiểu được, mà cũng chẳng nhìn thấy. Bạn Ninh Tâm lúc này còn bận tránh ánh mắt người đối diện, đầu sắp chôn trong ngực luôn rồi.

      “Ừm… cũng được”, Ninh Tâm đằng hắng tiếng. Hồ Sảng nhìn phản ứng của , vừa buồn cười, vừa thấy bạn này quả ngây thơ nhất trong số những người con mình gặp. Phải trêu, nhất định phải trêu mới được!

      “Bình thường em thích làm gì?” Hồ Sảng nghĩ hồi, lại thêm câu mang nghĩa giải thích: “Là muốn hỏi, em có sở thích gì ấy”.

      “Ồ, chẳng có gì, thỉnh thoảng chỉ chơi game, nếu cái đó cũng tính là sở thích.”

      “Chơi game?”, Hồ Sảng nhướng mày, “Nhìn ra em cũng thích chơi game. Chơi game online hay offline thế?”.

      “Hả?”, Ninh Tâm nghiêng đầu, mặt đầy vẻ hoang mang, “Game online là gì? Game offline là gì?”.

      Thuật ngữ, đây là thuật ngữ… Hồ Sảng bóp trán, được rồi, có vẻ như nên tiền hành cuộc thảo luận về thuật ngữ chuyên ngành với Ninh Tâm…

      “Game online là những trò chơi phải kết nối mạng mới chơi được, ví dụ Thiên Long Bát Bộ hay Võ Lâm Truyền Kỳ chẳng hạn, đó đều là game online. Còn về game offline, là loại trò chơi cần kết nối mạng, chỉ cần tải về, cài đặt máy là có thể chơi được, ví dụ như mấy trò Kim cương, xếp hình, Plants and zombies gì đấy.”

      Nghe Hồ Sảng giải thích hồi, cuối cùng Ninh Tâm cũng hiểu ra.

      “Vậy Thần Thoại có tính là game online ?”

      “Thần Thoại?”, Hồ Sảng nhướng mày, mắt mở to, quay đầu nhìn Ninh Tâm hỏi: “Em chơi Thần Thoại à?”.

      “Vâng”, Ninh Tâm gật đầu.

      Đây chính là: mòn gót dày tìm thấy, lơ đãng hồi trước mặt đây! Hồ Sảng trong lòng vui sướng kêu gào, mất công nghĩ ra biết bao nhiêu cách để tiếp cận Ninh Tâm, chẳng ngờ cơ hội lại ngay trước mắt. Nghĩ là nghĩ thế, trong lòng Hồ Sảng hoa nở tưng bừng, ngoài mặt vẫn phải giả vờ khách sáo hỏi han.

      “Trò Thần Thoại đó đúng là rất hay, em chơi ở server nào?”

      Ninh Tâm rất thà, hỏi câu, đáp câu.

      “U La Huyễn Cảnh, là cái server mở cửa từ rất sớm ấy.”

      Trùng hợp, quá trùng hợp rồi! ngờ lại cùng server, Hồ Sảng trong lòng lại càng vui sướng.

      “Trong game em lấy tên là gì?”

      “Ninh Tâm.”

      “Hả?”, Hồ Sảng ngạc nhiên, “Dùng tên luôn à?”.

      “Vâng.”

      Được rồi, Ninh Tâm…

      Hôm nay công tử Hồ Sảng bị nàng trước mắt đánh bại hoàn toàn. Hơn nữa bạn còn vô cùng đau khổ, nếu nhớ nhầm, lần trước có tiểu đệ trong bang cùng với người đứng đầu bảng xếp hạng Mặc Thương nổ ra xung đột, nguyên nhân cốt lõi hình như, có vẻ liên quan đến nàng Tiểu Linh Xu tên là Ninh Tâm phải.

      Hồ Sảng đánh giá Ninh Tâm từ xuống dưới, trong lòng nghi hoặc thôi. nhóc trước mặt nhìn thế nào cũng giống loại quỷ quyệt, mưu thâm hiểm như lời mấy người trong bang , vừa mới chơi game bắt được Đại thần đứng đầu bảng xếp hạng!

      Phải xác nhận lại, tuyệt đối phải xác nhận lại.

      Hồ Sảng thầm hạ quyết tâm, hôm nay lên mạng vào game, nhất định phải làm nàng Ninh Tâm trước mặt và Tiểu Linh Xu Ninh Tâm kia có phải cùng người .

      Nhìn gương mặt suy tư của Hồ Sảng, Ninh Tâm do dự.

      này… nước hoa quả em uống hết rồi, em…” em về trước đây, mấy chữ cuối còn chưa kịp ra, Hồ Sảng cười tít mắt cắt ngang câu của Ninh Tâm, giơ tay gọi nhân viên phục vụ tới.

      “Thêm cốc nước cam nữa.”



      Ninh Tâm nhìn chằm chằm cốc nước cam đầy ắp trước mặt mình, nhìn chằm chằm, đó là biểu nỗi oán hận ngất trời của .

      Còn dám nhìn lại, dám nhìn lại, dám nhìn lại ta uống sạch mi!

      Tôi hút, tôi hút, tôi cật lực hút! Ninh Tâm đau khổ hút cốc nước cam, cuối cùng cũng giải quyết hết cốc nước thứ hai. Vừa quay đầu nhìn Hồ Sảng, lần này thậm chí còn chưa kịp mở miệng, Hồ Sảng gọi lần nữa.

      “Phục vụ, cho thêm cốc nước cam!”


      Tôi liếc…

      Tôi nhìn…

      Tôi trừng…

      Ninh Tâm nhìn cốc nước cam thứ năm bàn, muốn khóc mà có nước mắt. Hồ Sảng ngồi bên cạnh vẻ mặt vô cùng dịu dàng, ánh mắt vô cùng thành khẩn.

      “Đừng khách sáo với , hôm na mời khách, em muốn uống gì cứ gọi.”

      Ôi trời ạ, muốn đánh cũng tránh mặt cười! Thái độ phục vụ chu đáo thế kia, chăm sóc quan tâm tinh tế thế kia, vẻ mặt hiếu khách hào phóng tận tình thế kia, Ninh tâm cảm thấy hôm nay chắc chắn chết no trong tiệm bánh ngọt này rồi.

      Hu hu… Ninh Tâm thề, nếu còn mạng thoát được khỏi cái tiệm bánh ngọt này, cả đời này, thề, tuyệt đối, tuyệt đối uống thêm cốc nước cam nào nữa!


      Hức…

      Hức… hức…

      Tình trạng của Ninh Tâm khi trở về ký túc xá, đó là ba bước nấc cái, năm bước nấc hai cái…

      Trở về rồi, rốt cuộc cũng thoát được khỏi cái tiệm bánh ngọt đó, sống sót trở về ký túc xá rồi!

      Lúc này Ninh Tâm có thể xác định, khẳng định cùng quyết định, Hồ Sảng trả thù, đây ràng là báo thù chứ còn gì nữa?!

      Đợi đến khi Ninh Tâm rốt cuộc cũng thôi nấc, nhảy đến bên máy tính đăng nhập vào Thần Thoại, bồ câu đưa thu trong danh sách Bạn tốt sáng lấp lánh lấp lánh.

      [Bạn tốt] Mặc Thương: Chính chủ lên mạng gọi tôi.

      Tin nhắn Mặc Thương đại thần, nhất định phải nhanh chóng trả lời!

      [Bạn tốt] Ninh Tâm: Mặc Thương, tôi đến rồi đây.

      Mặc Thương đại thần rất nhanh chóng hồi đáp.

      [Bạn tốt] Mặc Thương: Cuối cùng cũng quay lại rồi? Người sáng nay online là bạn à?

      Hả?

      Ninh Tâm thấy kỳ quái, Mặc Thương đại thần làm sao biết người sáng nay online phải ?

      [Bạn tốt] Ninh Tâm: Ừ, chắc là bạn của bạn tôi. Mặc Thương, làm sao biết người online phải tôi?

      [Bạn tốt] Mặc Thương: Ha ha, tôi có xem trận quyết đấu.

      [Bạn tốt] Ninh Tâm: Á?

      [Bạn tốt] Mặc Thương: Nhìn thao tác là biết phải là rồi.

      [Bạn tốt] Ninh Tâm: -_-| | | có lỗi, chính chủ quá yếu ớt!

      [Bạn tốt] Mặc Thương: Ngoan, trong trò chơi mỗi người đều có mục tiêu để theo đuổi. về thao tác, so được với người ta, nhưng so về thu thập khoáng sản, tất cả các server cũng ai giỏi hơn đâu.

      [Bạn tốt] Ninh Tâm: Oa oa, khen tôi sao?

      [Bạn tốt] Mặc Thương: *xoa đầu* Đương nhiên là khen rồi.

      [Bạn tốt] Ninh Tâm: Được rồi, được rồi, mỗi người sở trường, tôi cũng xem như được an ủi.

      [Bạn tốt] Mặc Thương: Ha ha, nghĩ thông suốt rồi đấy.

      [Bạn tốt] Ninh Tâm: Nghĩ thông chẳng lẽ tôi lại khóc sao, hu hu.

      [Bạn tốt] Mặc Thương: Ngoan nào ngoan nào, tôi đưa Phụ bản nhé?

      [Bạn tốt] Ninh Tâm: Phụ bản?

      [Bạn tốt] Mặc Thương: Ừ, Túy Yên Các đấy, phải vẫn luôn muốn sao?

      [Bạn tốt] Ninh Tâm: Nhưng tôi qua cấp 85 từ lâu rồi mà?

      [Bạn tốt] Mặc Thương: Chỉ đưa ngắm ngắm phong cảnh thôi. Phong cảnh ở Túy Yên Các rất đáng tham quan đấy.

      [Bạn tốt] Ninh Tâm: 0(∩_∩)0~ á, vậy thôi, mở đường mở đường nào!

      [Bạn tốt] Mặc Thương: đứng yên đó, tôi đến đưa .

      [Bạn tốt] Ninh Tâm: Hả?

      [Bạn tốt] Mặc Thương: biết Túy Yên Các ở bản đồ nào ?

      Che mặt, được rồi, Ninh Tâm căn bản là chẳng biết Phụ bản Túy Yên Các ở đâu cả.

      Thôi, vậy cứ ngoan ngoãn đợi Mặc Thương đại thần cưỡi Ngân Long đến đón vậy.

      Đến khi Mặc Thương đại thần cưỡi Ngân Long đạp mây tiến tới, nhìn bóng dáng tiêu sái hạ xuống, trong đầu Ninh Tâm lóe lên câu .

      Người trong lòng tôi là vị hùng đỉnh thiên lập địa, có thể cưỡi mây ngũ sắc xuống đón tôi*…

      (*) Đây là câu kinh điển trong tác phẩm Tân Tây du ký.

    5. khahanhl

      khahanhl Well-Known Member

      Bài viết:
      2,937
      Được thích:
      1,718
      Chương 37: Tố Yên Tiên Ma Tán của Ninh Tâm

      Type: Su.N

      Phụ bản Túy Yên Các tuyệt đối biến thái như Phụ bản Huyễn Long, dù có kiếm đủ người Phụ bản vẫn cho vào như thường. Bởi vậy Mặc Thương đại thần nghĩ cũng chẳng thèm nghĩ, trực tiếp kéo Ninh Tâm tiến vào trong. Phụ bản cấp 85, với cấp nhân vật bây giờ của Ninh Tâm chẳng có nguy hiểm gì lớn, Mặc Thương liền thả cho bạn này chạy lung tung.

      Mặc Thương đại thần đằng sau, dùng kỹ năng tấn công từ xa giết dần từng tên quái tiến đến tấn công Tiểu Linh Xu. Tiểu Linh Xu cả đường dũng cảm tiến về phía trước, mỗi lần đều mở to mắt nhìn quái xông đến chỗ mình, tiếp đó lại mở to mắt nhìn con quái đó biến thành cái xác hồn đổ rầm xuống.

      Ừm… bạn này thích thú, liền tiện tay gọi Cửu Vĩ Hồ ra nhảy nhót cùng cho vui.

      Vật phẩm rơi ra trong Phụ bản Túy Yên Các cũng phải tốt lắm, có điều đây chính là Phụ bản được người chơi Thần Thoại thích nhất.

      Nguyên nhân là bởi các chị làm thiết kế mỹ thuật quá thiên vị Phụ bản này, thế nên nơi đây trở thành thánh địa để hẹn hò của các cặp tình nhân. Thường xuyên vào lúc đêm khuya thanh vắng, đôi nam nữ tiến vào Phụ bản thanh lý sạch đám quái bên trong, để lại tên Boss cuối mình lượn lờ đài, đôi tình nhân đến các góc tìm vị trí đẹp mà tâm . Hẹn hò xong mới tiện tay giết luôn tên Boss cuối, mang theo kỷ niệm tình rời khỏi Phụ bản.

      Đương nhiên, Mặc Thương đại thần và bạn Ninh Tâm phải tới đây để hò hẹn, hôm nay bọn họ đến đây chỉ có hai mục đích. là ngắm cảnh, hai là giúp Ninh Tâm kiếm cái Tố Yên Tiên Ma Tán đem về làm kỷ niệm. Mặc dù cấp bậc tại của Ninh Tâm còn phù hợp để dùng Tố Yên Tiên Ma Tán nữa, dù sao Mặc Thương đại thần cũng phải muốn Ninh Tâm dùng cái ô đó đánh ma diệt quỷ gì, ô ấy mà… dùng làm đồ trang sức cho ấy là được rồi.

      Ninh Tâm tung tăng qua lại vô cùng thoải mái, Mặc Thương đại thần đánh quái cũng rất nhàn nhã. Hai người trước sau, thỉnh thoảng lại thấy Ninh Tâm trầm trồ khen ngợi phong cảnh ở kênh Đội ngũ, khung cảnh vô cùng lãng mạn, là vô cùng lãng mạn.

      Nhưng mà… Được rồi, trong từ điển của Mặc Thương có cái gọi là “ thể khống chế được”, bất luận trong thực hay mạng ảo, đều có thể nắm giữ đại cục, ngăn ngừa những việc ngoài ý muốn phát sinh. Khổ nỗi cuộc đời của Ninh Tâm lại đầy những bất ngờ, thế là, bạn này đến Phụ bản cùng Mặc Thương đại thần cũng xảy ra chuyện ngoài ý muốn.



      Phụ bản cấp 85 giới hạn số lần tiến vào, dù sao GM cũng thích giúp người làm vui, dù sao người chơi cũng biến Phụ bản thành nơi hò hẹn, vậy cứ hào phóng luôn cho rồi, Túy Yên Các vì thế có duyên với cụm từ “giới hạn số lần tiến vào”.

      giới hạn số lần tiến vào có nghĩa là gì? Nghĩa là cho dù GM có chơi xổ số người chơi cũng có cơ may thắng giải. Hơn nữa bởi vì độ khó của Phụ bản này quả thấp đến đáng thương, GM làm thôi, làm phải làm đến cùng, đến xác suất rơi vật phẩm cũng sửa luôn lại.

      Phụ bản này có tổng cộng năm Boss, mỗi Boss đều rơi ra hai vật phẩm, hơn nữa các vật phẩm rơi ra toàn bộ đều trùng nhau. Cũng tức là, hoàn thành hết lần Phụ bản Túy Yên Các, có thể sở hữu mười món vũ khí của mười môn phái khác nhau. Mà Thần Thoại chỉ có mười lăm môn phái, bởi vậy xác suất rơi ra vật phẩm người chơi muốn tương đối cao, thế đây còn là Phụ bản giới hạn số lần tiến vào nữa chứ!



      Lần đầu tiên…

      Mặc Thương đại thần kiểm tra lượt các vũ khí rơi ra: vòng của Miêu Nữ, kiếm của Kiếm Khách, cung của Thần Tiễn, phất trần của Đạo… chỉ là có ô của Linh Xu.

      Mặc Thương im lặng nhấn nút tiến vào Phụ bản, mang Tiểu Linh Xu và Cửu Vĩ Hồ tiếp tục hành hạ Túy Yên Các.

      Trong phụ bản, nàng Linh Xu bé và Cửu Vĩ Hồ lại tung tăng chạy nhảy, Kiếm Khách phía sau vung kiếm diệt quái.

      Lần thứ hai kết thúc trong vòng năm phút, Mặc Thương đại thần lại lần nữa kiểm tra thành quả thu được: đơn đao của Đao Cuồng, quạt của Thần Nông, băng lụa của Tiên Hồ, đàn cổ của Cầm Nữ… vẫn như cũ có ô của Linh Xu.

      Mặc Thương lần nữa im lặng nhấn nút tiến vào Phụ bản, lại lần nữa bắt đầu hành trình nhảy nhót và vung kiếm.



      Lặp lặp lại, đến nỗi nhóc Linh Xu nhảy nhót nổi, Cửu Vĩ Hồ lười thèm chạy, còn Mặc Thương đại thần nhíu chặt mày, nhìn đám đồ thu được mà lòng rối bời.

      Song kiếm của Kiếm Hồn, kim của Tố Vấn, song đao của Đao , côn của Thiếu Lâm… GM chết tiệt chơi xác suất là chơi chết người đấy! Vũ khí của mười lăm môn phái, trừ Linh Xu ra, tất cả đều điểm danh đầy đủ hết rồi.



      [Đội ngũ] Ninh Tâm: Mặc Thương, Phụ bản này , là có rơi ra vũ khí của Linh Xu sao?

      Ninh Tâm muốn khóc, nếu là trong thực, quả nắm tay áo Mặc Thương mà lắc mạnh, mạnh.

      Đây lần thứ hai mươi lăm rồi có biết , qua đến gần hai tiếng đồng hồ rồi có biết , vũ khí của mười bốn môn phái kia đều đầy đủ rồi có biết , sắp đạp bằng tất cả các góc của Túy Yên Các rồi có biết ??? Nhưng tại sao cái ô của vẫn bặt vô tín như thế chứ???

      Mặc Thương đại thần cũng buồn bực, nếu phải trước đây tận mắt chứng kiến Phụ bản này xuất Tố Yên Tiên Ma Tán, cũng cho rằng GM quyết định bỏ qua vũ khí của Linh Xu ở Phụ bản này rồi chừng.

      [Đội ngũ] Mặc Thương: Ừ, có mà.

      Ninh Tâm vừa nghe thế, khuôn mặt trái đào sắp nhăn lại thành mặt bánh bao rồi.

      [Đội ngũ] Ninh Tâm: ~~ o (>_<) o ~~ Hôm nay tôi cũng có làm gì táng tận lương tâm đâu, tại sao GM lại hành hạ tôi như thế?

      Mặc Thương thở dài hơi, đây phải chăng chính là “vật cực tất phản*”?

      * Vật cực tất phản: Là câu trong Đạo giáo, ý chỉ vật phát triển đến cực điểm chuyển hóa theo hướng ngược lại.

      Ai ngờ được nàng Ninh Tâm khiến cả Thần Thoại phải ngưỡng mộ, ghen tỵ, hận vì nhận được nhiệm vụ chung sức Vương Giả Quy Hồi, lại chết dưới tay cái Tố Yên Tiên Ma Tán cơ chứ? Cái vận số thế này biết là nên khóc hay nên cười đây?

      [Đội ngũ] Mặc Thương: Ngoan, chúng ta đánh them vài lần nữa, có đến 2/3 khả năng rơi ra, nhất định có thể nhặt được Tố Yên Tiên Ma Tán.

      [Đội ngũ] Ninh Tâm: Oa oa… Được, tôi tin số mình lại đen thế đâu!

      Thế là, Mặc Thương lại dẫn nàng Ninh Tâm khiêu chiến với vận may…



      Lần thứ ba mươi!

      Mặc Thương nhẩm đếm, đối diện với gương mặt tóc trắng râu bạc cười hiền từ của NPC kết nối Phụ bản trước mặt, bàn tay để bàn phím của Mặc Thương bắt đầu phát run rồi. Mà đó là cố gắng lắm, kìm chế lắm rồi đấy, quả Mặc Thương chỉ muốn mở Hồng danh giết luôn cái vị cười ha hả trước mặt này thôi.

      Ngược lại với tâm trạng bùng nổ lúc này của Mặc Thương, Ninh Tâm rất ngoan ngoãn ngồi bên cạnh Mặc Thương vẽ vòng tròn.

      Vẽ vòng tròn trù úm ngươi, vẽ vòng tròn trù úm ngươi, vẽ vòng tròn trù úm ngươi… GM chết tiệt, ngươi có dám cho ra cái Tố Yên Tiên Ma Tán hả?



      Đây là hình ảnh đám người Lưu Thủy nhìn thấy khi đến trước cửa vào Phụ bản Túy Yên Các.

      Bạch y Kiếm Khách tiêu sái tao nhã tay cầm trường kiếm đối mặt với NPC kết nối Phụ bản, quanh người tỏa ra sát khí lạnh lùng. Linh Xu bé đáng ngồi bên chân Kiếm Khách, ấm ức cúi đầu xuống đất, trông như sắp khóc đến nơi. con Cửu Vĩ Hồ lắc lư chạy vòng vòng quanh Kiếm Khách và nhóc Linh Xu kia, con Ngân Long oai dũng dựng nửa thân người, thổi bong bóng lên thân con Cửu Vĩ Hồ đó…

      Quái dị, cảnh này nhìn thế nào cũng thấy quá quái dị, quái dị đến mức bọn Lưu Thủy dám tiến lại gần.

      Chết tiệt, bọn này đến đây để hóng chuyện, phải đến để bị hành hạ đâu!



      đám acc cấp cao của Phù Thế Niên Hoa đưa mấy acc cấp thấp trong bang đến Phụ bản luyện cấp thấy vô cùng khó hiểu, hôm nay bọn họ lại nhìn thấy lão đại nhà mình ở trước cửa Phụ bản Túy Yên Các lượn qua lượn lại, thế là kênh Bang phái bắt đầu sôi trào.

      [Bang phái] Kẹo que: kỳ quái, lúc tôi vào Phụ bản nhìn thấy lão đại ở trước cửa, ra khỏi Phụ bản vẫn thấy lão đại ở cửa. Đợi tôi vào đến lần thứ ba bước ra, lão đại vẫn đứng nguyên ở đó.

      [Bang phái] Hải : Phụt! phải cậu Phụ bản Túy Yên Các đấy chứ?

      [Bang phái] Kẹo que: A? Sao biết?

      [Bang phái] Sư Thái Người Thất Thố Rồi: Khụ khụ, có ý kiến, hôm nay tôi thấy lão đại ra ra vào vào Phụ bản Túy Yên Các dưới mười lần.

      [Bang phái] Đồng Tưởng: thế? Mấy người chắc chắn mình nhìn nhầm đấy chứ?

      [Bang phái] Thiên Ngân: Tôi chắc chắn các cậu ấy nhìn nhầm đâu, bởi vì lúc tôi đưa đệ tử vào Phụ bản vừa vặn gặp lão đại vào Phụ bản với Tiểu Linh Xu. Nhưng kỳ lạ là ở chỗ, tiếng sau, vợ tôi dẫn đồ đệ của ấy Phụ bản, vẫn thấy lão đại đứng ở Túy Yên Các.

      [Bang phái] Lưu Thủy: Gì cơ?

      [Bang phái] Phượng Vũ: Lẽ nào? Lẽ nào lão đại đưa Ninh Tâm tham quan thánh địa hẹn hò? Ồ ồ, có khả năng, có khả năng, quan hệ của hai người có vẻ phát triển tốt đấy!

      [Bang phái] Vũ Mị Túc: Tôi thấy chẳng có khả năng gì hết mới đúng. Tham quan Phụ bản sao, nhưng bà thấy ai mòn dép trong Phụ bản đến mười mấy lần chỉ để hẹn hò tâm chưa?

      [Bang phái] Nhược Thủy Tam Thiên: Gì cơ? Mười mấy lần?

      [Bang phái] Sư Thái Người Thất Thố Rồi: Tôi tính toán chút, phải hơn hai mươi lần chứ chẳng ít. Mấy người xác định là lão đại đến đây hẹn hò tâm ?

      [Bang phái] Mưa Tí Tách Rơi: Này này này, đây là cái tình hình quỷ gì thế?

      [Bang phái] Lưu Thủy: *giơ tay* Có ai muốn đến trường tham quan ?

      [Bang phái] Đồng Tưởng: Muốn chết!

      [Bang phái] Phượng Vũ: Vì lão đại và Ninh Tâm, bất cứ giá nào tôi cũng . Lưu Thủy, tôi ủng hộ ông!

      [Bang phái] Oa Ha Ha: Oa ha ha, muội cũng muốn biết Mặc Thương ca ca làm gì!

      [Bang phái] Lưu Thủy: Ai muốn hóng chuyện mau lập đội, số lượng có hạn, đăng ký tốc độ lên nào!



      Đoàn tham quan của Phù Thế Niên Hoa bắt đầu thành lập, đợi đến khi thành viên trong đoàn đối diện với các nhân vật chính trong câu chuyện bà tám, mặt người nào người nấy đều là vẻ như thế này 囧...

      [Trước mặt] Mặc Thương: Gì thế? Đến Phụ bản?

      Úi! Bị phát rồi! Lưu Thủy lập tức mặt dày đáp lời.

      [Trước mặt] Lưu Thủy: Đúng thế đúng thế, lão đại, bọn này đưa mấy acc cấp thấp Phụ bản.

      Mặc Thương cười khẩy, cả đoàn toàn mấy acc cấp 100, đây mà cũng gọi là đưa acc cấp thấp Phụ bản à?



      Thế nhưng, có chân lao động miễn phí dùng quả là ngốc. Nghĩ đến việc có thể do bản bóng dáng hưởng đến vận số của Ninh Tâm, Mặc Thương quyết định để Ninh Tâm đổi sang với người khác xem sao.

      [Trước mặt] Mặc Thương: Ừ… Đưa cả Ninh Tâm theo luôn .

      [Trước mặt] Lưu Thủy: Gì cơ?!

      [Trước mặt] Mặc Thương: Đưa cả Ninh Tâm theo, nhặt được Tố Yên Tiên Ma Tán cho ấy.

      [Trước mặt] Lưu Thủy: Ơ… Được rồi.

      Thế là Lưu Thủy ngoan ngoãn đưa lời mời Ninh Tâm gia nhập đội ngũ, lại dẫn cả đoàn đâm đầu tiến vào Phụ bản Túy Yên Các.

      lần…

      Hai lần…

      Ba lần…





      Í?

      Lưu Thủy bắt đầu thấy kỳ quái, Phượng Vũ khó hiểu, Oa Ha Ha thể ha ha nữa rồi.

      Tại sao, hôm nay Túy Yên Các lại rơi ra Tố Yên Tiên Ma Tán? Cái ô đó ràng xác suất rơi ra rất lớn, lớn đến nỗi Lưu Thủy mấy lần phải nghiến răng nghiến lợi vứt rồi cơ mà.



      Cả đoàn người lâm vào trầm mặc, bạn Lưu Thủy lại cố gắng nâng cao tinh thần mọi người.

      [Đội ngũ] Lưu Thủy: sao, tiếp tục lần nữa. Phụ bản này xác suất rơi đồ rất cao. Tiểu Bạch, cần lo lắng, hôm nay nhất định có ô cho !

      [Đội ngũ] Ninh Tâm: … Ừ …

      Tiến vào, thất bại.

      Tiến vào, thất bại.



      Vòng tuần hoàn lịch sử bi kịch và vận số đen đủi lại lần nữa lặp lại…



      Đến khi bọn Lưu Thủy ra khỏi Phụ bản lần thứ hai mươi chín, Ninh Tâm cuối cùng cũng đánh hai con số kênh Đội ngũ.

      [Đội ngũ] Ninh Tâm: 59.

      [Đội ngũ] Lưu Thủy: 59 cái gì?

      Ninh Tâm đấm xuống cái bàn gỗ dày cộp của mình, vừa đấm vừa gõ chữ trả lời.

      [Đội ngũ] Ninh Tâm: Đây là lần thứ 59 vào Phụ bản rồi.



      Im lặng…

      Toàn đội im lặng triệt để, tất cả mọi người lúc này đối với Ninh Tâm vừa cảm thấy đáng thương lại vừa kinh ngạc.

      [Đội ngũ] Lưu Thủy: Tôi ngất!

      [Đội ngũ] Phượng Vũ: Tôi ngã!

      [Đội ngũ] Mưa Tí Tách Rơi: Đứa bi kịch!

      [Đội ngũ] Ninh Tâm: ~~ o (>_<) o ~~ Tôi tôi tôi, tôi đập đầu vào tường mất thôi!



      Từ đó, Phù Thế Niên Hoa lưu truyền nhiệm vụ bao giờ có thể hoàn thành!

      Muốn khiêu chiến vận may? Đưa Ninh Tâm Phụ bản Túy Yên Các !

      Muốn khiêu chiến với xác suất của GM? Đưa Ninh Tâm nhặt Tố Yên Tiên Ma Tán !

      Nghe , Tố Yên Tiên Ma Tán thuộc về Ninh Tâm, đến giờ vẫn chưa thấy xuất

      [Đội ngũ] Lưu Thủy: đúng là dũng sĩ, dám đối mặt với u tối của cuộc đời, đặc biệt lại là cuộc đời bị GM khinh thường đến cực hạn. bạn à, phải bám riết tha, cố gắng phấn đấu vì tương lai tươi sáng nhé, A men!

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :