1. QUY ĐỊNH BOX XUẤT BẢN :

       

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]

    ----•Nội dung cần:

    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)

    - Tác giả

    - Dịch giả

    - Đơn vị phát hành

    - Số trang ( nên có)

    - Giá bìa (nên có)

    - Ngày xuất bản (nên có)

    --- Quy định

    1 . Thành viên post có thể tự type hoặc copy từ nơi khác (để nguồn)

    2 . Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn

    3. Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ

    Ad và Mod

  2. QUY ĐỊNH BOX EBOOK SƯU TẦM

    Khi các bạn post link eBook sưu tầm nhớ chú ý nguồn edit và Link dẫn về chính chủ

    eBook phải tải File trực tiếp lên forum (có thể thêm file mediafire, dropbox ngay văn án)

    Không được kèm link có tính phí và bài viết, hay quảng cáo phản cảm, nếu có sẽ ban nick

    Cách tải ebook có quảng cáo

Đại thần, em nuôi anh - Thiền Đạm Ngữ (Hoàn)

Thảo luận trong 'Sách XB Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. khahanhl

      khahanhl Well-Known Member

      Bài viết:
      2,937
      Được thích:
      1,718
      Chương 23: Phòng hộ kín kẽ nhất

      Ninh Tâm nhìn ngây ra nhìn dấu hiệu “tam giác vàng thần thánh” dưới góc phải màng hình, lúc sau mới phản ứng lại được. Đứt mạng rồi, đứt mạng rồi! Mạng trường yếu ớt lại đứt rồi! Hơn nữa còn chọn đúng lúc vì danh dự của mình mà thanh minh chuyện quan trọng như thế chút khách khí đá bay ra khỏi mạng chứ!

      Hóa ra đời này có bi kịch nhất, chỉ có bi kịch hơn mà thôi. Ninh Tâm nghĩ đến quan hệ lằng nhằng khó hiểu của mình với Mặc Thương trong mắt mọi người, nhất thời lệ rơi đầy mặt.

      Bên kia Ninh Tâm thiếu điều phát điên, bên này Mặc Thương nhìn thông báo Tiểu Linh Xu thoát mạng, khóe miệng lại khẽ nhếch lên, tạo thành nụ cười như gió xuân lướt qua mặt, bộ dạng vô cùng tao nhã.

      Còn đám người bị lời của Mặc Thương đại thần làm cho choáng váng kia, tâm tình hoàn toàn rời của Ninh Tâm mà bình ổn lại.

      Chúng ta phải biết thương tiếc và thông cảm cho các bạn bị Mặc Thương đại thần đả kích quá độ, ít nhất đám Đại Mạc Yên chốc lát cũng chưa thể nghĩ thông được đầu.

      Được rồi, trong trò chơi xin người khác bao nuôi chỉ có các nhân vật nữ. kênh Thế giới vẫn thường xuyên nhìn thấy mấy câu như là “zai xu dính túi cầu vợ giàu bao nuôi” đấy thôi.

      Nhưng Mặc Thương là ai cơ chứ? Là Đại thần đứng đầu hầu hết các bảng xếp hạng, là tồn tại nhờ có cả đống tiền chất lên thể có được, bởi vậy cái độ quý giá đương nhiên là cần giải thích rồi.

      Quan trọng nhất là, muốn pho tượng thần kim quang lấp lánh như thế này bao nuôi khó, huống hồ tình huống lúc này lại là vị Đại thần đó đồng ý để nàng bao nuôi?

      Nếu đổi thành người khác, Đại Mạc Yên chắc chắn cho rằng đây chỉ là trò đùa, bị trêu chọc nên cũng bày trò trả đũa lại thôi, việc này trong game cũng chẳng phải hiếm lạ gì.

      Có điều đây là Mặc Thương, Mặc Thương đại thần đấy! Là cái vị nổi tiếng trong Thần Thoại “ qua rừng hoa thân vướng phiến lá”, con người tu hành đến độ “thanh tâm quả dục” rồi đấy! Từ lúc nào mà cậu ta có đam mê trêu đùa con nhà lành thế?

      Đại Mạc Yên nghĩ ra, Oa Ha Ha nghĩ ra, Hỏa Ảnh Minh Nhân lại càng nghĩ ra. Người khác chỉ biết Mặc Thương đại thần trong game bao giờ thèm chơi mấy trò này, mà Hỏa Ảnh Minh Nhân còn biết Mặc Thương ngoài đời là người thế nào.

      Mặc Thương trong Thần Thoại, Kha Dĩ Mặc trong thực.

      thanh tao của cậu ấy, nho nhã của cậu ấy đều là từ cốt cách bên trong tỏa ra, đối với mọi người, với vạn , với muôn vật, thậm chí với cả bản thân cậu ấy cũng là lạnh nhạt vô dục vô cầu. Có thể loại cảm giác lạnh lùng, lạnh nhạt đó là từ trong xương phát ra, phải bảo cậu là người hời hợt, chỉ là cậu rất ít khi tỏ ra có hứng thú với bất kỳ thứ gì.

      Còn nhớ Kha Dĩ Nhiên từng nhận xét em trai nhà mình thế này, Kha Dĩ Mặc phải là muốn tranh giành, cũng phải là có ham muốn, chỉ là nó sợ sau khi có được rồi lại mất . Bởi vậy nó thà có ngay từ đầu còn hơn.

      Việc này khiến Hỏa Ảnh Minh Nhân nhớ đến lúc mọi người thành lập Phù Thế Niên Hoa.

      Có lẽ, ngoại trừ những “bô lão” trong Thần Thoại và bang chúng của Phù Thế Niên Hoa, chẳng ai biết bang chủ đời đầu là vị Đại thần Mặc Thương nay chẳng thuộc bang phái nào trước mắt đây cả.

      Lúc đó Phù Thế Niên Hoa chẳng qua mới chỉ là bang phái cấp 1, bang chúng cũng chỉ là mấy người bạn thân ở ngoài đời mà thôi. Từ luyện acc phụ đến cống hiến bang phái, từ đánh quái nhặt trang thiết bị đến quản lý bang chúng, Mặc Thương mình gánh cả Phù Thế Niên Hoa, cũng tay đưa Phù Thế Niên Hoa lên vị trí bang phái đứng đầu Thần Thoại.

      Có điều vào thời điểm Phù Thế Niên Hoa hưng thịnh nhất, cũng chính là lúc bang chúng đối với Mặc Thương hâm mộ, khâm phục đến phát cuồng, Mặc Thương lại thoái , đem chức bang chủ truyền cho Hỏa Ảnh Minh Nhân, bản thân rời khỏi Phù Thế Niên Hoa, trở thành hiệp khách độc hành trong Thần Thoại.

      Bang phái có chuyện, cậu vẫn ra tay giúp đỡ. Phụ bản thiếu người, vẫn đến như mọi người, có điều bang chúng Phù Thế Niên Hoa gào thét khuyên giải suốt ba ngày trời kênh Thế giới, Mặc Thương vẫn gia nhập lại bang.

      Cho đến giờ Hỏa Ảnh Minh Nhân vẫn nhớ , khi bản thân hỏi Mặc Thương tại sao lại rời khỏi Phù Thế Niên Hoa, lúc đó ánh mắt của Kha Dĩ Mặc bên cạnh mang vẻ như người nhìn thấu hết cõi niết bàn.

      sớm chút hơn, tôi sợ sau này ràng buộc quá nhiều rồi, muốn cũng được.”

      Bởi vậy Hỏa Ảnh Minh Nhân thể hiểu nổi, người muốn ràng buộc với bất cứ ai, bất cứ chuyện gì như Mặc Thương, tự nhiên sao lại đổi tính, có hứng thú với nàng Ninh Tâm biết từ đâu chui ra như thế.

      Từ vụ thú cưng Cửu Vĩ Hồ Ly đến câu chuyện giết người trong phụ bản, lại đến việc bất kể ngày đêm luyện cấp ở Huyển Đồ Để Vực, nếu những việc này xảy ra trước khi Ninh Tâm xuất , Hỏa Ảnh Minh Nhân căn bản là đến nghĩ cũng chưa từng nghĩ tới việc lão đại nhà mình người mà làm tới mức độ này.

      [Bạn tốt] Hỏa Ảnh Minh Nhân: Dĩ Mặc, cho tôi biết rốt cuộc ông nghĩ gì thế?

      [Bạn tốt] Mặc Thương: Cái gì?

      [Bạn tốt] Hỏa Ảnh Minh Nhân: Đừng làm bộ ngu ngốc nữa, ông thừa biết tôi về Ninh Tâm còn gì! Hai người mới quen biết có bao lâu đâu, tại sao lại quan tâm ấy thế? Đừng có dùng cái chuyện cười bao nuôi với bị bao nuôi ra mà trả lời qua quýt với tôi.

      [Bạn tốt] Mặc Thương: Ninh Tâm là người con rất đặc biệt, tiếp xúc với ấy có thể khiến người khác cảm thấy nhõm, thanh thản, thậm chí còn bất giác muốn trêu đùa ấy, thương ấy. Bao nuôi và bị bao nuôi, mặc dù đúng là bước ngoặt trong mối quan hệ của tôi và ấy, nhưng cũng là cái cớ để tôi có thể ở bên ấy, ông có hiểu ?

      [Bạn tốt] Hỏa Ảnh Minh Nhân: Được rồi, đừng có ra vẻ văn thơ lai láng với tôi nữa, tôi cũng phải dạng nghệ sĩ gì cho cam. câu thôi, ông thích ấy rồi?

      [Bạn tốt] Mặc Thương: phải, chỉ đơn giản là cưng chiều và quý, hoàn toàn liên quan đến tình cảm nam nữ. Bởi vậy, trước mặt ấy có thể trêu đùa, nhưng được quá đáng.

      [Bạn tốt] Hỏa Ảnh Minh Nhân: Càng tôi càng thấy mờ mịt rồi. Rốt cuộc là thích hay thích?

      [Bạn tốt] Mặc Thương: Là tình cảm giống như trai đối với em vậy, thế ông hiểu chưa?

      Mợ nó, tình cảm giống như trai đối với em , Hỏa Ảnh Minh Nhân cho rằng việc Mặc Thương căn bản là lấy việc trêu làm vui!

      Có loại trai với em vấn đề bao nuôi và bị bao nuôi à? Bị bao nhiêu người hiểu lầm quan hệ giữa hai người, Mặc Thương cũng chẳng thèm đứng ra giải thích cho ràng, còn cái khỉ gì mà “quan hệ trai em thuần khiết”?! Mặc Thương, ông đây là muốn “loạn luân”đấy hả?

      [Bạn tốt] Mặc Thương: Tóm lại, tôi và Ninh Tâm tuyệt đối phải là loại quan hệ như ông nghĩ.

      [Bạn tốt] Hỏa Ảnh Minh Nhân: Thế sao ông còn để mọi người hiểu lầm, cái gì mà bao nuôi với bị bao nuôi, bây giờ e là toàn bộ Phù Thế Niên Hoa đều biết quan hệ chính đáng giữa ông với Ninh Tâm rồi. Ông định ra mặt giải thích à?

      [Bạn tốt] Mặc Thương: Là do bản thân bọn ông tư tưởng trong sáng, nghĩ phức tạp quá rồi.

      [Bạn tốt] Hỏa Ảnh Minh Nhân: Mợ nó, đồ chết tiệt nhà ông căn bản là muốn mọi người hiểu lầm!

      [Bạn tốt] Mặc Thương: Chỉ cần Ninh Tâm còn ở bên cạnh tôi mấy lời đồn đại đó là chuyện thể tránh khỏi. Tại sao tôi phải đứng ra làm , như thế chẳng phải càng khiến nhiều người có ý xấu gây khó dễ cho Ninh Tâm sao?

      Cuối cùng Hỏa Ảnh Minh Nhân hiểu, hóa ra đây là chân tướng việc.

      [Bạn tốt] Hỏa Ảnh Minh Nhân: Cái tên Kha Dĩ Mặc chết tiệt kia, ông ràng là tìm bảo tiêu cho Ninh Tâm!

      Bên cạnh Mặc Thương trước đây chưa từng xuất bất cứ người con nào có quan hệ thân thiết, mà xuất của Ninh Tâm lại vừa vặn phá vỡ cân bằng đó. Ninh Tâm ngây thơ chẳng biết gì, nhưng chỉ cần vẫn xuất bên cạnh thể tránh được bị mọi người bàn tán. Quan hệ giữa hai người cho dù trong sáng thuần khiết hơn cả hơi nước cũng thoát khỏi những lời vu khống, hãm hại và những câu chuyện đồn thổi xuyên tạc của người khác.

      Nếu Mặc Thương ra mặt giải thích, qua miệng người khác trở thành Ninh Tâm cố sống cố chết bám lấy Đại thần, đến cuối cùng bị Mặc Thương từ chối, bỏ rơi, vậy dù Ninh Tâm có trăm cái miệng cũng chẳng thể giải thích cho ràng được. Nhưng nếu Mặc Thương cứ giữ nguyên quan hệ như nay, có Mặc Thương đại thần thường xuyên ở bên, có thế lực của Phù Thế Niên Hoa làm hậu phương, lại còn có vòng hào quang “Ý trung nhân của Mặc Thương” bao bọc. Cho dù có vô số những ánh mắt ngưỡng mộ, ghen tỵ, căm ghét bắn vào Ninh Tâm cũng gặp bất cứ chỉ trích nào, lại càng rơi vào tình thế bị Mặc Thương bỏ rơi đầy xấu hổ kia. Hơn nữa đối với Ninh Tâm, mọi người chẳng qua chỉ là hiếu kỳ nhất thời, qua thời gian nữa, khi tất cả dần dần quen với việc Mặc Thương và Ninh Tâm ở bên nhau rồi những ghen tỵ và lời đồn thổi cũng tự nhiên tan cả thôi. Việc này đối với Ninh Tâm mà , chính là phòng hộ kín kẽ nhất.

      Nghĩ thông suốt những điều này rồi, Hỏa Ảnh Minh Nhân đối với tâm tư và mưu đồ của Mặc Thương khỏi tặc lưỡi. Cái tên này ngay từ đầu lường hết tất cả tình huống rồi mới chọn ra phương án bảo hộ chu đáo nhất cho Ninh Tâm.

      Bây giờ, dán đầu mác “Ý trung nhân của Mặc Thương đại thần” thành viên của Phù Thế Niên Hoa, bạn tốt của Mặc Thương, những người ủng hộ Mặc Thương, toàn bộ đều đem Ninh Tâm liệt vào kế hoạch “bảo vệ quốc bảo” rồi.

      [Bạn tốt] Hỏa Ảnh Minh Nhân: Vậy ông có muốn ràng với Ninh Tâm ? Tránh để ấy hiểu lầm, lỡ ấy động tâm với ông xem ông còn thong dong được đến bao giờ.

      [Bạn tốt] Mặc Thương: Vấn đề này cần phải nghĩ làm gì.

      [Bạn tốt] Hỏa Ảnh Minh Nhân: Tại sao?

      Tại sao?

      Mặc Thương chỉ có thể bóp trán bất lực. Dựa vào chỉ số EQ của Ninh Tâm, dựa vào cái tâm trí còn chưa được khai sáng kia, Mặc Thương có cảm giác nhóc đó cả đời cũng đừng mong thoát khỏi kiếp hồ đồ!

      Hơn nữa, nếu giải thích ràng, bản thân chẳng phải mất cơ hội trêu đùa Ninh Tâm sao? Nhớ đến bộ dạng ấm ức phát cuồng của Ninh Tâm, Mặc Thương liền cảm thấy toàn thân vô cùng thoải mái.

      (-_-||| Đây là logic gì, cái loại tâm lý khỉ gì thế này…)

      Còn về nhân vật chính trong kế hoạch của Mặc Thương, nhóc Ninh Tâm lúc này đương nhiên thể biết được tâm lý đen tối của Đại thần rồi. Bởi vậy bạn đáng thương đó giờ đây lại tiếp tục nỗ lực cố gắng bò lên trò chơi. Nhưng vừa đúng lúc cửa sổ trò chơi dòng chữ “Kết nối thành công” có tiếng chuông điện thoại vang lên.

      Nhìn số điện thoại gọi đến, Ninh Tâm nhanh chóng vứt chuột sang bên, bổ nhào đến bên di động.

      “A lô, mẹ!”

      “Cục cưng có nhớ mẹ nào?”

      “Có ạ có ạ, con nhớ mẹ lắm luôn ý.”



      Đây là đoạn đối thoại ngọt ngào của mẹ con Ninh Tâm. Đương nhiên chúng ta cần phải bỏ qua tiếng ho xé gan xé phổi của người đàn ông nào đó vang vọng qua điện thoại.

      “Nhóc con, chỉ nhớ mỗi mẹ chẳng nhớ đến cha gì cả!” Đây là tiếng kháng nghị xíu của phụ thân đại nhân truyền đến, đương nhiên có thể gây rối được lúc, rất nhanh sau đó bị mẫu thân đại nhân đàn áp thẳng tay.

      “Biến qua bên, nấu cơm cho tôi .”

      Ninh Tâm rất muốn an ủi tâm hồn bị tổn thương của phụ thân đại nhân, nhưng mẫu thân đại nhân ràng chiếm được quyền chủ động với điện thoại rồi.

      “Tâm Tâm à, quen với cuộc sống ở trường chưa?”

      “Rồi ạ, ở đây rất tốt. Con ở mình phòng, lúc đầu còn thấy sợ sợ, bây giờ chẳng sợ gì nữa rồi!”

      Ninh Tâm ràng trợn mắt dối. Ai chẳng biết bóng đèn phòng 201 khu 5 ký túc xá thứ 13 của trường đại học T mỗi đêm đều phải gánh vác trách nhiệm nặng nề nhất cơ chứ. nhóc Ninh Tâm này hoàn toàn chẳng có lấy ngày tắt đèn ngủ.

      “Vậy con có ra ngoài tham gia hoạt động gì ? Tâm Tâm, mẹ dặn con là phải chăm hoạt động, được cả ngày trong ký túc xá rồi đấy.”

      Hoạt động à, Ninh Tâm nghĩ lát rồi đáp: “Con có hoạt động mà, ngày nào con cũng chạy bộ ở sân thể thao đấy.”

      Hiểu con nào ai bằng mẹ, mẫu thân đại nhân của Ninh Tâm đương nhiên hiểu con , lập tức nhận ra cục cưng nhà mình hiểu sai rồi, lập tức đổi cách hỏi khác.

      “Tâm Tâm à, mẹ bảo hoạt động thể dục thể thao, là mẹ bảo tham gia các hoạt động. Các hoạt động đoàn thể, hoạt động của trường, hoạt động xã hội gì đó, con có tham gia ?”

      “Ơ…” Ninh Tâm bối rối, hình như là phải.

      “Dù là xem mấy cuộc thi đấu ở trường cũng xem như là tham gia rồi, đó mới là điều thú vị của trường đại học mà. Cục cưng, con thể làm con rùa rụt cổ mãi được”, mẫu thân đại nhân tiếp tục hướng dẫn từng chút .

      “Thi đấu à, thi đấu bóng rổ có tính ? Nghe bảo tuần này có cuộc thi đấu bóng rổ, đấu với trường khác, Tạ Vũ đưa con xem.”

      “Đấu bóng rổ à!” thanh của mẫu thân đại nhân cao lên hẳng quảng tám, “, nhất định phải , hò hét thét gào, đánh trống cổ vũ gì đó, con cần ra sân cũng có thể làm được mà”.

      Đương nhiên, mẫu thân đại nhân vẫn còn giữ lại câu ra, cục cưng à, đấu bóng rổ nhiều trai đẹp lắm, con phải tóm chặt lấy cơ hội đấy!

      “Được rồi, vậy để con xem xem thế nào.” Ninh Tâm bất đắc dĩ gật đầu, mẫu thân đại nhân lập tức cao hứng vô cùng, quên dặn dò con nhà mình: “Tâm Tâm, ngày hôm đó phải ăn mặc đẹp chút, thôi cứ mặc cái bộ váy liền bằng lụa trắng có hoa nhí mà lần trước mẹ mới mua cho con , nhất định phải trang điểm đẹp rồi mới ra khỏi nhà đấy!”

      “Để làm gì ạ? Xem đấu bóng rổ sao lại phải mặc đẹp làm gì, con xem xong là trở về luôn mà.”

      Mẫu thân đại nhân đối với độ chậm hiểu của con nhà mình là chỉ tiếc rèn sắt thành thép, chỉ muốn hét lớn mà thôi!

      Mặc đẹp để làm gì? Đương nhiên là để thu hút ánh mắt của phe mày râu rồi.

      “Tóm lại, nghe lời mẹ , nhất định phải ăn mặc như mẹ bảo”, mẫu thân đại nhân tiếp tục dặn dò tha thiết.

      “Vâng, con biết rồi.” Ninh Tâm vẫn chẳng hứng thú gì như trước.

      “Nhớ kỹ nhé cục cưng, những gì mẹ dặn hôm nay con được quên đâu đấy!”

      “Vâng ạ, vâng ạ, con biết rồi, con nhất định mặc bộ đồ đó.”

      Sau khi chịu đựng màn tra tấn thính giác tương đối dài của mẫu thân đại nhân, cuối cùng Ninh Tâm cũng chào mẹ mà dập máy. Ngồi ghế nghĩ lại cuộc chuyện khiến bản thân đầu óc quay cuồng vừa rồi, Ninh Tâm cuối cùng cũng có hành động, chạy ra ngoài, sang gõ cửa phòng bên cạnh.

      “Tạ Vũ, cuối tuần này tớ xem bóng rổ với cậu.”

      Tạ Vũ còn lau tóc, hoàn toàn chẳng hiểu đầu cua tai nheo ra sao.

      “Chẳng phải à? Sao giờ tự nhiên lại đổi ý rồi?”

      “Là do mẹ tớ bắt tớ . Cuối tuần lúc nhớ gọi tớ nhé.”

      nàng Tạ Vũ nắm chặt lấy cánh tay nhắn của Ninh Tâm, dung sức lắc mạnh: “Sao cậu từ sớm chứ, tớ vừa mới đưa vé cho người khác rồi!”

      Ninh Tâm ngây ra, đôi mắt to tròn sáng long lanh nhìn Tạ Vũ chớp chớp.

      vậy là, tớ được rồi?”

      có vé cậu vào thế nào được chứ? Lần này là vòng bán kết, phải có vé mới vào được!” Tạ Vũ sắp khóc rồi, đầu óc chuyển động ngừng, phải làm sao để đưa Ninh Tâm vào trong đây!

      Ai ngờ, trong lúc Tạ Vũ còn đau đầu nghĩ cách, Ninh Tâm lại phát ngôn ra câu vô cùng hợp tình hợp cảnh.

      “Oh yeah, vậy là tớ có thể cần rồi! On yeah, lần này mẹ thể đổ lỗi cho tớ được. Tạ Vũ, cậu cần lo cho tớ đâu, các cậu cứ chơi vui vẻ nhé!”, xong nàng liền chạy vèo về phòng như làn khói, để lại Tạ Vũ trong trạng thái hóa thạch tại chổ đằng sau.
      Last edited: 24/11/15

    2. khahanhl

      khahanhl Well-Known Member

      Bài viết:
      2,937
      Được thích:
      1,718
      Chương 24 : Dụ dỗ và bị dụ dỗ

      Lúc Ninh Tâm lại lần nữa bò được lên trò chơi, ngay khoảng khắc tên sáng lên, Mặc Thương đại thần lập tức gửi lời mời gia nhập đội ngũ. Lần này cần Ninh Tâm giải thích, Mặc Thương vô cùng điềm tĩnh trần thuật lại.

      [Đội ngũ] Mặc Thương: Lại đứt mạng rồi.

      [Đội ngũ] Ninh Tâm: Mạng trường trước giờ vẫn yếu ớt thế...

      Ninh Tâm thấy chột dạ, mạng người khác đâu có tệ đến vậy, tại sao chỉ có mình mạng chỗ là chuyên gia bãi công vào thời điểm quan trọng thế chứ?

      [Đội ngũ] Hoả Ảnh Minh Nhân: Chà, Ninh Tâm lên lại rồi.

      Đến tận lúc kênh Đội ngũ xuất phát ngôn của người khác Ninh Tâm mới để ý, hoá ra trong đội còn người nữa. Nhớ lại trước lúc bị đứt mạng vẫn chưa giải thích ràng quan hệ giữa mình và Mặc Thương, Ninh Tâm cảm thấy vô cùng lúng túng.

      [Đội ngũ] Ninh Tâm: Ừm... lúc nãy tôi bị đứt mạng. Thực ra tôi với Mặc Thương đại thần hoàn toàn có quan hệ gì đâu.

      [Đội ngũ] Hoả Ảnh Minh Nhân: Yên tâm , lão đại giải thích cả rồi. Ninh Tâm, từ sau em là em , có trai đây che chở, ai dám ăn hiếp em nữa đâu. Ai dám ăn hiếp em, em chỉ cần tiếng, chọi , đánh hội đồng gì cũng chấp hết, diệt bọn họ chết!

      Hoả Ảnh Minh Nhân nhiệt tình như thế, nhiệt tình đến nỗi Ninh Tâm có phần biết phải làm sao.

      [Đội ngũ] Ninh Tâm: Cảm ơn .

      [Đội ngũ] Hoả Ảnh Minh Nhân: cần khách sáo, cần khách sáo, em là em mà.

      [Đội ngũ] Ninh Tâm: Ồ...

      Được rồi, ông trai từ trời rơi xuống, có điều, ai đó làm ơn cho Ninh Tâm biết quan hệ của với Hoả Ảnh Minh Nhân từ lúc nào tốt đến mức có thể xưng huynh gọi muội rồi? Người này xuất cũng quá đột ngột, quá bất ngờ rồi đấy!

      nàng Ninh Tâm rối rắm kênh Đội ngũ lại xuất thông báo.

      [Đội ngũ] Lưu Thuỷ gia nhập đội ngũ.

      [Đội ngũ] Lưu Thuỷ: Lão đại, / (T o T) /~~ cuối cùng lão cũng khai ân rồi / (T o T) /~~.

      [Đội ngũ] Hoả Ảnh Minh Nhân: Mê Vụ Sơn Tung ông còn chưa làm xong nữa à? làm cả buổi chiều rồi còn gì.

      [Đội ngũ] Lưu Thuỷ: Mợ nó chứ, ông đây cả ngày hôm nay chết tay Hầu Tiên Nhân rồi đây này. Chẳng biết hôm nay cái con khỉ chết tiệt kia phát điên cái gì, đám câu hỏi nó đặt toàn bộ đều mới toanh, chưa gặp bao giờ, đến ngân hàng câu hỏi cũng tìm được luôn. Ông đây cứ hết bỏ lại nhân nhiệm vụ, nhận rồi lại bỏ, cũng phải đến lần thứ ba rồi chứ ít gì.

      [Đội ngũ] Hoả Ảnh Minh Nhân: Người em. rốt cuộc ông làm bao nhiêu chuyện hại dân hại nước mà khiến GM hận ông đến thế hả?

      [Đội ngũ] Lưu Thuỷ: Cái đồ vui sướng khi kẻ khác gặp hoạ kia, cút sang bên! Lão đại, ngưỡng mộ của tiểu nhân với ngài cuồn cuộn như nuốc sông chảy mãi dừng! Xin ngài hãy tha cho tiểu nhân lần, đừng bắt tiểu nhân phải làm cái nhiệm vụ biến thái này nữa!

      [Đội ngũ] Ninh Tâm: Yếu ớt hỏi , là nhiệm vụ gì thế? Rất khó khăn sao?

      Lưu Thuỷ nhìn chăm chăm hàng chữ kênh Đội ngũ, mắt phát sáng rực rỡ.

      [Đội ngũ] Lưu Thuỷ: A, Tiểu Bạch, tôi nhớ chết mất. ngày gặp cứ ngỡ ba thu rồi.

      [Đội ngũ] Ninh Tâm: ...

      Lúc này Lưu Thuỷ nhìn thấy Ninh Tâm hoàn toàn biến thành "hổ đói vồ mồi". nàng Ninh Tâm bây giờ chính là miếng sườn nóng hổi thơm phưng phức bị Lưu Thuỷ nhắm trúng.

      Ninh Tâm ở trong đội, điều đó thể cái gì? Chính là cứu tinh chứ còn gì nữa. Phải ôm chân, giờ này ôm còn đợi lúc nào nữa!

      [Riêng tư] Lưu Thuỷ: Tiểu Bạch, tôi cho nghe, bây giờ tôi làm nhiệm vụ cực kỳ khó, cực kỳ biến thái, đến giúp tôi được ?

      [Riêng tư] Ninh Tâm: Rất khó à?

      [Riêng tư] Lưu Thuỷ: Cực kỳ khó.

      [Riêng tư] Ninh Tâm: Rất biến thái sao?

      [Riêng tư] Lưu Thuỷ: Cực kỳ biến thái.

      Mau lên mau lên, mau đến giúp tôi . Lưu Thuỷ trong lòng hô hoán.

      Thế nhưng, thực trước nay vẫn vô cùng tàn nhẫn.

      [Riêng tư] Ninh Tâm: Ơ, nếu cực kỳ khó tôi là hơn. chẳng giúp được gì lại còn liên luỵ đến nữa.

      [Riêng tư] Lưu Thuỷ: ...

      Lưu Thuỷ lại lần nữa thất bại trọng việc giao tiếp với Ninh Tâm, nhất thời nghẹn họng thốt nổi câu nào.

      Cái tồn tại của Tiểu Bạch, tồn tại của ngốc tự nhiên Lưu Thuỷ phải gọi là hận đến mức muốn đập bàn, có hiểu ?

      Cứ nhất định phải bắt cậu thẳng, "Này nương, qua giúp tôi làm nhiệm vụ " mới được sao. đến giúp, lão đại nhất định yên tâm, chừng tha cho tôi ấy chứ.

      Cậu có thể thế à? Có thể sao? Có thể sao?

      Cầu người bằng tự cầu mình. Tiểu Bạch thể dựa, dành phải dựa vào chính mình vậy.

      [Đội ngũ] Lưu Thuỷ: *khóc lóc cầu thương xót* Lão đại, nếu ngài muốn tiểu nhân chết tốt xấu gì cũng nên cho tiểu nhân chết tử tế chút chứ. Tiểu nhân muốn chết trong tay lão già Hầu Tiên Nhân đâu, ngài có muốn diệt tiểu nhân cũng phải đợi Tuỷ Hầu Vương thu nhân tiểu nhân .

      [Đội ngũ] Hoả Ảnh Minh Nhân: Chậc chậc chậc, đáng thương quá cơ.

      [Đội ngũ] Mặc Thương: Có thể cân nhắc.

      [Đội ngũ] Lưu Thuỷ: Oh yeah, lão đại, tiểu nhân xin đội ơn ngài cả đời!

      [Đội ngũ] Mặc Thương: Cái gì cũng có giá của nó.

      [Đội ngũ] Lưu Thuỷ: Giá gì?

      [Đội ngũ] Mặc Thương: Thu thập toàn bộ trang phục Tố Ngâm.

      [Đội ngũ] Lưu Thuỷ: ~~o (>_<) o ~~ Thế phải nghiền nát cả cái Phụ bản Tuý Hoa đến mười lần, với vận con ruồi của tôi, số lần vào Phụ bản phải tăng thêm năm lần nữa may ra.

      [Đội ngũ] Mặc Thương: Chọn trong hai.

      [Đội ngũ] Hoả Ảnh Minh Nhân: Ha ha ha ha, người em, kìm nén đau thương.

      [Đội ngũ] Lưu Thuỷ: Chấp tất, ông đây tin số ông lại đen đến thế. Lão đại đến giúp đệ giải quyết cái tên Hầu Tiên Nhân chết tiệt .

      [Đội ngũ] Mặc Thương: Ừ. Ninh Tâm, muốn ?

      [Đội ngũ] Ninh Tâm: đâu, Lưu Thuỷ bảo cái nhiệm vụ đó vừa khó vừa biến thái, tôi đâu.

      [Đội ngũ] Mặc Thương: Hoá ra Lưu Thuỷ với rồi à--?

      Mặc Thương đại thần, cái đồ chết tiệt nhà ông năng kiểu gì thế? Nhìn đuôi kéo dài lượt thượt kia, Lưu Thuỷ nhất thời phát cuồng.

      [Đội ngũ] Lưu Thuỷ: Lão đại, tiểu nhân sai rồi, sai rồi. Tiểu nhân nên kéo Ninh Tâm xuống nước cùng.

      [Đội ngũ] Mặc Thương: sao, giá tăng lên thêm miếng ngọc bội Tố Cẩm.

      [Đội ngũ] Lưu Thuỷ: / (T o T) /~~ Tiểu nhân sai rồi.

      Dưới ảo não và hối hận sâu sắc, cuối cùng Lưu Thuỷ cũng nghiến răng chấp nhận ký tên vào hiệp ước bất bình đẳng, bạn này thành công "được" Mặc Thương đại thần đưa hoàn thành nhiệm vụ Mê Vụ Sơn Tung.

      Mặc dù vẫn ở trong cùng đội nhưng Mặc Thương và Lưu Thuỷ đều ở nơi Hầu Sơn xa xôi vạn dặm, lúc sau Hoả Ảnh Minh Nhân mới nhận ra, lúc này chỉ còn mình và Ninh Tâm ở đây?

      Thế là, bạn Hoả Ảnh Minh Nhân đột nhiên nhớ lại kế "dụ dỗ" mà Lưu Thuỷ nhắc đến. Nghe , chỉ cần thành công kéo được Ninh Tâm vào Phù Thể Niên Hoa, Mặc Thương đại thần cũng trở về? Vậy chẳng phải nên nhân lúc thiên thời địa lợi nhân hoà này mà ra tay thử nghiệm tí?

      Đầu tiên, đương nhiên là phải dùng cách "đánh vào tình cảm", dùng "đạn bọc đường" tấn công.

      [Riêng tư] Hoả Ảnh Minh Nhân: Em à, em có muốn gia nhập bang phái của ?

      [Riêng tư] Ninh Tâm: Bang phái?

      [Riêng tư] Hoả Ảnh Minh Nhân: Đúng vậy, bang của là bang phái đứng đầu bảng xếp hạng đấy, em gia nhập rồi thỉ ai dám ăn hiếp em nữa đâu.

      [Riêng tư] Ninh Tâm: Ưm, lúc này em muốn vào, cảm ơn nhé.

      Hoả Ảnh Minh Nhân vô cùng ngạc nhiên, điều kiện hấp dẫn như thế đặt trước mắt, Ninh Tâm vì sao lại từ chối, vì sao lại có thể từ chối cơ chứ?

      [Riêng tư] Hoả Ảnh Minh Nhân: Sao lại gia nhập?

      [Riêng tư] Ninh Tâm: Bang phái phải đánh nhau, hơn nữa tuần nào cũng phải đánh.

      Nhớ đến cái tên sư phụ vô lương tâm, coi đồ đệ, vì người mà bỏ trốn ngày trước từng phải ngày ngày tham gia bang chiến, bị hành hạ tới chết sống lại, sống lại chết . Còn Tiểu Vũ Tích mất tích từ lâu nữa, cùng từng bị địch thủ nương tay mà hái hoa bẻ cành, bẻ cành hái hoa. nhóc Ninh Tâm đột nhiên cảm thấy ám ảnh, áp lực thực phải lớn bình thường đâu.

      Mà Hoả Ảnh Minh Nhân nghĩ mãi thông, bang phái tham gia bang chiến thôi mà! Việc đó là vô cùng hợp lý, hợp pháp, hợp lòng người cơ mà! Sao lại có người đem chuyện này ra mà chất vấn chứ?

      [Riêng tư] Hoà Ảnh Minh Nhân: Gì cơ? Cái đó gọi là bang chiến, là hoạt động tập thể hằng tuần của bang phái mà.

      [Riêng tư] Ninh Tâm: Nhưng em muốn đánh nhau. Em đánh lại người khác, chết sống lại còn chẳng bằng cứ mình như bây giờ an toàn hơn.

      [Riêng tư] Hoả Ảnh Minh Nhân: Em có thể tham gia bang chiến.

      Ninh Tâm nghĩ lúc, lại nhớ đến lời dặn dò đầy "khẩn thiết" của vị cựu sư phụ.

      [Riêng tư] Ninh Tâm: Nhưng người lính mà muốn chiến đấu là người lính tồi, muốn tham gia bang chiến là bang chúng tồi, sư phụ trước đây của em từng bảo thế. Bởi vậy, em nên gia nhập hơn.

      [Riêng tư] Hoả Ảnh Minh Nhân: Cái câu nguỵ biện này là ai thế? Sư phụ của em là ai? Để kiếm ta cho ra lẽ.

      [Riêng tư] Ninh Tâm: Sư phụ em chơi nữa rồi, nhưng trước âây sư phụ từng , kiểu người tự mình tìm vui như em, ra chơi mình cũng rất tốt.

      Thực ra Ninh Tâm biết, đằng sau câu này của XXOO Sợ Cua Đồng vẫn còn câu chưa kịp ra. nàng Ninh Tâm này, nên là tự sinh tự diệt mới đúng, đến GM cũng chẳng quản nổi nàng đâu!

      [Riêng tư] Ninh Tâm: Mặc Thương đại thần cũng đâu có bang phái đâu, nhưng ấy vẫn rất tốt mà!

      Từ khi Ninh Tâm quen biết Mặc Thương đến giờ vẫn chưa từng thấy đầu xuất bất cứ tên bang phái nào. Mặc dù nhóc đối với mối quan hệ của Mặc Thương và Phù Thể Niên Hoa vẫn thấy rất khó hiểu nhưng có một điều dám khẳng định, đó là Mặc Thương đại thần là nhân giang hồ hoàn toàn có bang phái, thuốc bất cứ tổ chức nào. Mà Mặc Thương đại thần có bang phái, nhưng tình cảm với mấy người trong Phù Thể Niên Hoa cũng tồi, thế tốt chỗ nào chứ?

      [Riêng tư] Hoả Ảnh Minh Nhân: Cậu ấy... cậu ấy là ngoại lệ.

      [Riêng tư] Ninh Tâm: Vậy em cũng có thể làm ngoại lệ giống như Mặc Thương đại thần. Em cũng có thể cần gia nhập bang phái mà vẫn rất tốt.

      Hoả Ảnh Minh Nhân câm nín nhìn trời cao. Ai bảo nàng ngây ngô như bò đeo nơ chứ? Tại sao câu nào câu nấy đều khiến người ta nghẹn đáp được thế này?

      [Riêng tư] Hoả Ảnh Minh Nhân: ra cũng phải ngoại lệ, phải biết là trước đây Mặc Thương cũng tham gia bang phái, chính là Phù Thể Niên Hoa.

      [Riêng tư] Ninh Tâm: (*@o@*) sao? Chẳng trách quan hệ của Mặc Thương với các lại tốt thế.

      [Riêng tư] Hoả Ảnh Minh Nhân: Thế đúng rồi, Mặc Thương cũng bởi tham gia bang phái trước nên mới tốt thế, nào nào, gia nhập Phù Thể Niên Hoa nào.

      [Riêng tư] Ninh Tâm: Ơ, thế tại sao Mặc Thương đại thần lại rời khỏi bang phái của các ?

      Hoả Ảnh Minh Nhân lại lần nữa câm nín nhìn trời cao, nguyên nhân này, biết giải thích thế nào đây?

      [Riêng tư] Hoả Ảnh Minh Nhân: Việc này ấy mà, là lý do cá nhân.

      [Riêng tư] Ninh Tâm: Là thế à, vậy em nên gia nhập tốt hơn.

      [Riêng tư] Hoả Ảnh Minh Nhân: Tại sao?

      Nội dung câu chuyện lại quay lại chỗ cũ, Hoả Ảnh Minh Nhân sắp phát điên rồi. Nếu phải biết bản tính nàng trước mắt là thế, sớm cho rằng nhóc này giỡn mặt mình rồi.

      [Riêng tư] Ninh Tâm: Nếu em cũng gia nhập bang phái vậy Mặc Thương đại thần chẳng phải chỉ có người thôi sao, thế đơn lắm. Em nên gia nhập hơn.

      [Riêng tư] Hoả Ảnh Minh Nhân: Em có thể gia nhập trước, sau đó kéo cậu ấy vào mà!

      [Riêng tư] Ninh Tâm: Nhưng mà, chẳng phải Mặc Thương đại thần là vì lý do cá nhân nên mới rời sao? Bây giờ làm sao mà kéo ấy vào lại được?

      Hoả Ảnh Minh Nhân cảm thấy đất trời tối sầm. Rốt cuộc là tại sao? Tại sao mình lại phải cùng loại động vật hành tinh khác trước mắt tiến hành cuộc trò chuyện khó khăn đến thế này?

      Hồi tưởng lại lời của Lưu Thuỷ, Hoả Ảnh Minh Nhân cảm thấy mình đúng là thân làm tội đời. Tuyệt đối được xem thường nàng Ninh Tâm này, tuyệt đối được coi thường lực sát thương của chứ "bò đeo nơ" này!

      Mặc Thương đại thần là " kiếm giết người", chưa kịp nhìn thấy kiếm người chết.

      Còn nàng Ninh tâm này giết người dấu vết, nội thương ngoại thương, toàn thân dưới chẳng chỗ nào còn lành lặn!

      [Riêng tư] Hoả Ảnh Minh Nhân: Quên cuộc chuyện hôm nay vậy, quên sạch sành sanh được giữ lại chút gì hết.

      [Riêng tư] Ninh Tâm: ?

      [Riêng tư] Hoả Ảnh Minh Nhân: Em , muốn sau này bị lão đại tính sổ đâu.

      [Riêng tư] Ninh Tâm: ...

    3. khahanhl

      khahanhl Well-Known Member

      Bài viết:
      2,937
      Được thích:
      1,718
      Chương 25: Phát động hình thức PK Tử Vong Cốc

      Sau khi Hỏa Ảnh Minh Nhân thất bại trong việc dụ dỗ Ninh Tâm, bạn này cảm thấy vô cùng bi ai, để nhân vật ở tư thê ngẩng đầu góc bốn mươi lăm độ nhìn trời vừa đẹp mắt lại vừa đau thương, treo máy tìm an ủi ở nơi khác.

      Hỏa Ảnh Minh Nhân đột nhiên chuyện nữa, Ninh Tâm cũng bắt đầu thấy chán. Nhớ ra bản thân hai ngày chưa đào khoáng thạch, hái dược thảo gì gì đó rồi, liền cảm thấy thoải mái. Cái gọi là gieo thói quen gặt tính cách, thu thập sản vật trở thành phần trong cuộc sống Thần thoại của rồi, sao có thể nhớ nhung cơ chứ?

      Thế là nàng liền đổi cái ô tay thành cái cuốc hăm hở mình chạy đến Hắc Dã Sơn Lâm.

      Mặc dù Ninh Tâm hơi ngốc chút, nhưng về phương diện thu thập này là chuyên gia đấy.

      Mỏ gì phân bố ở bản đồ nào, bao lâu mỏ đó lại cập nhật lần, thậm chí cả những địa điểm có loại khoáng thạch hiếm có, nàng này cũng có thể chỉ ra rất ràng, còn chuẩn xác hơn cả diễn đàn của trò chơi và bản đồ khai thác ở trang chủ nữa kìa!

      Hắc Dã Sơn Lâm quanh năm có ánh sáng, nhìn có vẻ như nơi đồng mông quạnh chẳng dấu chân người, nhưng đây lại là nơi thạch Huyền Tinh và Bích Huyết Linh Chi xuất . Nhớ tới lúc đầu Ninh Tâm chỉ đơn thuần là muốn vượt qua Hắc Dã Sơn Lâm này, lại chẳng ngờ cả đường đều bị quái vây đánh giết chết, sau n trận chết sống lại, nàng dần dần bị ép vào vách đá dựng đứng bên núi. Nhưng sau khi lần nữa ngã xuống mảnh đât đầy máu và nước mắt này, GM lại đột nhiên tốt bụng để nhìn thấy nham thạch ở trước mắt, ngờ lại chính là loại thạch Huyền Tinh và Bích Huyết Linh Chi hiếm có khó tìm. Ninh Tâm trong họa có phúc, từ đó trở thành chủ sở hữu duy nhất của mỏ đồ quý hiếm này.

      Ninh Tâm đường cẩn thận từng li từng tí dựa theo con đường an toàn mà mình phải vất vả, khó khăn lăn lê bò toài lắm mới tìm ra được, cuối cùng cũng tới vách đá dựng đứng kia. Thạch Huyền Tinh màu vàng kim Bích Huyết Linh Chi màu đỏ tươi đầy quyến rũ trưởng thành, nở rộ, Ninh Tâm hào hứng cầm lấy cái cuốc, bắt đầu thu thập khoáng thạch, làm hết ba lần quặng cũng biến mất. Đợi đến khi Ninh Tâm đổi cuốc thành xẻng, định thu thập nốt đám Bích Huyết Linh Chi biến cố lại xảy ra trong chớp mắt.

      Kỹ năng khai thác của Ninh Tâm vẫn còn trong giai đoạn chờ tung ra, đột nhiên luồng sáng màu đỏ quét qua, Tiểu Linh Xu tay cầm xẻng hái thuốc cứ thế mà chết bên cạnh Bích Huyết Linh Chi.

      Màn hình trắng xám, Ninh Tâm hoang mang. vẫn còn chưa hiểu được vách núi này vốn có quái chủ động, sao mình lại chết cách kỳ quặc thế này?

      Vào lúc Ninh Tâm chuẩn bị mở túi đồ bên người tìm Quy Hồn Kỳ màn hình đột nhiên xuất đôi nam nữ. Trong đó nam Thần Tiễn lưng đeo cung tên còn đặt chân lên xác Ninh Tâm. Ninh Tâm chết nhiều lần như thế, chưa có lần nào lâm vào cảnh xấu hổ như bây giờ, bụng chỉ nghĩ, mấy người này mau mau rời khỏi đây , mất mặt. Nhưng đến lúc bạn nhà chúng ta ngừng nhấp chuột vào Quy Hồn Kỳ nàng bắt đầu muốn khóc, hệ thống liên tục thông báo thất bại trong việc sử dụng Quy Hồn Kỳ, tượng bất thường này khiến Ninh Tâm phải gọi là "đau thương đến chết". Ngoài đời gặp ít hàng giả, chẳng lẽ giờ trong trò chơi cũng có Quy Hồn Kỳ giả sao???

      Ninh Tâm vẫn từ bỏ, tiếp tục nhấp chuột vào Quy Hồn Kỳ, nhưng dù có cố gắng cỡ nào Quy Hồn Kỳ vẫn có phản ứng gì. màn hình, thi thể Ninh Tâm nằm bên cạnh Bích Huyết Linh Chi, hai người đứng bên cạnh cao ngạo nhìn xuống, nam Thần Tiễn vẫn đè chân lên thi thể , nhân vật nữ bên cạnh ngừng làm động tác vẫy nước. Nếu nhìn kỹ Ninh Tâm nhận ra màn hình trắng xám có những vệt màu bay xung quanh thân thể . Ba người giữ nguyên trạng thái kỳ dị như vậy cho đến khi kênh Riêng tư của Ninh Tâm báo có tin nhắn, mới phát ra mình và cái người giẫm lên thi thể Tiểu Linh Xu kia, dường như, có vẻ từng có duyên gặp mặt.

      [Riêng tư] Tích Lịch Cuồng Nhân: Mẹ kiếp, giả chết đấy hả?

      Ninh Tâm ngây ra, đợi đến lúc nhìn kỹ cái tên đầu nam Thần Tiễn kia, cuối cùng mới nhận ra. Tích Lịch Cuồng Nhân phải là cái người lúc trước ở Vương Thành Trung Nguyên nhắn tin riêng cho , muốn mua Cửu Vĩ Hồ đó sao?

      [Riêng tư] Ninh Tâm: phải, tôi giả chết. Tôi biết có chuyện gì, yên lành tự nhiên lăn ra chết. Dùng Quy Hồn Kỳ cũng hồi sinh lại được.

      [Riêng tư] Tích Lịch Cuồng Nhân: Ặc, mày ngốc hay giả vờ thế? cho mày biết, chính ông đây giết mày đấy. Quy Hồn Kỳ của mày bị vợ tao dùng phấn Định Hồn khống chế, bọn tao giải trừ Định Hồn trong vòng nửa tiếng mày thể hồi sinh, cho dù thoát mạng cũng có tác dụng. Cứ ngoan ngoan nằm im làm xác chết trong nửa tiếng .

      màn hình, Tích Lịch Cuồng Nhân còn có ý làm động tác giẫm đạp. Ninh Tâm sững ra nhìn Tiểu Linh Xu bé nằm dưới đất, bị người khác tùy ý hành hạ, nhất thời não trống rỗng.

      Tham gia trò chơi lâu như vậy, thế giới của Ninh Tâm vẫn rất bé, trừ thu thập khoáng sản là thu thập ngọc thạch, trừ thu thập ngọc thạch là thu thập dược thảo, thi thoảng bị mấy con quái bắt được hành hạ chút, có chết cũng để tâm lắm, cứ thế hồi sinh lại luôn. Bị người khác giết qua vài lần, phần lớn cũng chỉ là do người đó mở Hồng danh mà giết nhầm thôi.

      Mà hôm nay, đây là lần đầu tiên bị người khác cố ý giết chết, giết xong còn giẫm đạp lên xác làm nhục . Làm nhục vẫn còn chưa đủ, lại còn muốn mấy lời đe dọa trơ tráo.

      [Riêng tư] Ninh Tâm: Tại sao? Tôi với thù oán, tại sao lại đối xử với tôi như thế này?

      [Riêng tư] Tích Lịch Cuồng Nhân: Ai bảo mày chặn lối vợ tao hái thảo dược? Ông đây ngứa mắt mày từ lâu, phải chỉ là được Mặc Thương bảo vệ thôi sao? Gọi ở kênh Trước mặt cố ý trả lời, tao mua Cửu Vĩ Hồ cũng có phải trả tiền đâu, còn dám để ý đến người khác, mày vênh váo cái gì chứ? Mày là cái thá gì?

      màn hình đen trắng, thi thể Tiểu Linh Xu nằm im bất động. Nằm mặt đất lạnh lẽo, bị người khác giẫm đạp, bị phủ phấn Định Hồn, cử động được.

      Ninh Tâm nắm chuột, nắm chặt đến mức tay và chuột dính lại làm , cả bàn tay run rẩy, tức đến phát run.

      [Riêng tư] Tích Lịch Cuồng Nhân: Muốn tao thả mày ra bán Cửu Vĩ Hồ cho tao. Ông đây trước giờ lấy đồ của người khác. Cửu Vĩ Hồ bán cho tao, tao lập tức thả mày ra, mỏ đồ ở đây về sau cũng có thể nhường cho mày, thế nào?

      [Riêng tư] Ninh Tâm: Đồ ăn cướp.

      [Riêng tư] Tích Lịch Cuồng Nhân: Mày dám mắng tao?

      [Riêng tư] Ninh Tâm: chính là đồ ke cướp, loại kẻ cướp ép mua ép bán, loại kẻ cướp ỷ mạnh hiếp yếu.

      Cả người Ninh Tâm đều run rẩy, ngón tay gõ phím cũng lẩy bẩy ngừng.

      [Riêng tư] Ninh Tâm: Kênh Trước mặt phải là tôi trả lời , là do tôi tắt kênh Trước mặt, đọc được, lỗi này tôi nhận. Cửu Vĩ Hồ là của tôi, cả đời này cũng là của tôi, kể cả tôi có xóa acc chơi nữa, Cửu Vĩ Hồ vẫn là của tôi. Mỏ đồ như ở đây tôi cũng chẳng hiếm lạ gì, các địa điểm bí mật có Bích Huyết Linh Chi mà tôi biết cũng dưới ba mươi chỗ, tôi thèm. Nửa tiếng phải , tôi đợi, tôi treo máy. Có giỏi cứ gặp tôi lần giết lần, cứ thế mà giết thử xem.

      Lúc này Ninh Tâm thực phẫn nộ, đánh hết hàng này, liền để máy tính vào trạng thái chờ, ầm tiếng mở cửa phòng ký túc xá, chạy ra ngoài mua chocolate về ăn cho đỡ bực.

      [Riêng tư] Tích Lịch Cuồng Nhân: Mẹ nó, mày tưởng ông đây dám à? Có tin ông đây gặp mày lần giết lần ?

      [Riêng tư] Tích Lịch Cuồng Nhân: Vác xác ra đây, sao, dám trả lời à?

      [Riêng tư] Tích Lịch Cuồng Nhân: Có mỗi con Cửu Vĩ Hồ rách nát thôi mà cũng ra vẻ, làm bộ làm tịch thanh cao cái nỗi gì chứ?

      ...

      Tích Lịch Cuồng Nhân chửi rửa ngừng kênh Riêng tư, mãi đến hai mươi phút sau, bản thân cũng thấy mình rảnh rỗi.

      Mẹ kiếp, treo máy mới sợ chứ!

      [Trước mặt] Mộng Tâm: Chồng à, chồng bảo ta đưa Cửu Vĩ Hồ cho vợ, sao vẫn chưa bàn xong thế?

      [Trước mặt] Tích Lịch Cuồng Nhân: Vợ đừng nóng vội, chắc ta treo máy rồi.

      [Trước mặt] Mộng Tâm: Chồng thương lượng kiểu gì thế? Co ta muốn bao nhiêu tiền chồng cứ đưa là được rồi, tóm lại Cửu Vĩ Hồ vợ nhất định muốn có, cả server chỉ có con thôi.

      [Trước mặt] Tích Lịch Cuồng Nhân: ta giá, bảo bán.

      [Trước mặt] Mộng Tâm: Hu hu, thế có phải là muốn bán ? Hu hu hu, chồng, vợ muốn có, vợ muốn có, chồng nhất định kiếm được cho vợ mà!

      [Trước mặt] Tích Lịch Cuồng Nhân: Vợ ngoan nào, cần gấp. ta nâng giá thôi. Chẳng qua chỉ là cái loại đê tiện được Mặc Thương bao nuôi chứ có gì đâu, đưa ra giá chấp nhận được, ta đương nhiên bán, vợ cứ yên tâm .

      [Trước mặt] Mặc Thương: Hóa ra, cậu cũng biết ấy là người của tôi.

      Kênh Trước mặt đột nhiên xuất hàng chữ từ người khác, Tích Lịch Cuồng Nhân và Mộng Tâm nhất thời sững ra. Đợi đến khi cả hai quay đầu, liền thấy vị bạch y Kiếm Khách phong thái xuất trần đứng sau lưng.

      Ngân Long quấn quýt bên vai, áo trắng phiêu phất trong gió. Tay mang trường kiếm, ánh mắt sắc lạnh, nếu nhất định muốn dùng cụm từ để miêu tả Mặc Thương đại thần lúc này, chỉ có thể dùng bốn chữ: Chiến thần xuất trận.

      ràng chỉ là nhân vật trong trò chơi đồ họa 3D, nhưng nhìn Mặc Thương đại thần đứng như thế trước mắt, dù có cách cả màn hình, Tích Lịch Cuồng Nhân vẫn cảm thấy hàn ý của người đối diện tỏa đến làm toàn thân đông lại.

      [Trước mặt] Mặc Thương: tồi, đến phấn Định Hồn cũng dùng luôn rồi, chuẩn bị chu đáo đấy.

      Mặc Thương chậm rãi tới bên cạnh thi thể Ninh Tâm, liếc nhìn Tích Lịch Cuồng Nhân giẫm lên người Tiểu Linh Xu, cười khẩy gõ chữ.

      [Trước mặt] Mặc Thương: Phiền cậu nhấc cái bàn chân dơ bẩn của cậu ra chỗ khác.

      [Trước mặt] Tích Lịch Cuồng Nhân: Mặc Thương, đừng tưởng ông đây sợ mày.

      [Trước mặt] Mộng Tâm: Chồng à, đừng nữa.

      [Trước mặt] Tích Lịch Cuồng Nhân: Bạn mày bị tao đạp lên, tao muốn nhấc chân đấy, mày có thể làm gì tao nào?

      [Trước mặt] Mộng Tâm: Chồng, chồng làm gì thế? Đừng nữa!

      [Trước mặt] Tích Lịch Cuồng Nhân: Vợ ngoan, đứng sang bên, chuyện này vợ đừng chen vào.

      Trong lòng Tích Lịch Cuồng Nhân máu rồi! ta phải cậy mạnh, cũng định ra vẻ hùng, nhưng những lời vừa rồi kênh Trước mặt đều bị Mặc Thương đọc hết rồi, có thể tha cho chắc?

      Dù sao cũng phải chết, có hèn nhát cầu xin tha thứ cũng phải chết, chi bằng cứ giữ mặt mũi, trước mặt vợ nhà mình xây dựng hình ảnh rắn rỏi kiên cường, cho dù có chết cũng lỗ vốn.

      [Trước mặt] Mặc Thương: Ừm, rất khí khái.

      Mặc Thương đại thần tốt bụng bình luận.

      [Trước mặt] Mặc Thương: Nếu khí khái như thế, vậy tranh chấp giữa đàn ông phải dùng cách của đàn ông để giải quyết. mười phút nữa, Địa Ngục Tử Vong Cốc PK, gặp về.

      [Trước mặt] Mộng Tâm: được, chồng được ! Chồng đánh lại ta đâu!

      [Trước mặt] Mặc Thương: Tôi đổi sang trang bị của Kiếm Khách cấp 150, hơn nữa đem theo Ngân Long, thế là công bằng. Đương nhiên, là trận đấu của Mặc Thương tôi, tuyệt đối thể đánh trận thầm ai hay, chẳng ai biết rồi.

      đợi Tích Lịch Cuồng Nhân kịp phản ứng lại, kênh Thế giới náo loạn.

      [Thế giới] Mặc Thương: Tối nay đúng chín giờ, Mặc Thương và Tích Lịch Cuồng Nhân tiến hành PK tại Địa Ngục Tử Vong Cốc. Để công bằng, Mặc Thương đem theo thú cưng, đổi sang trang bị Kiếm Khách cấp 150. Nếu nể mặt, xin phiền mọi người thay tôi làm chứng. Nếu Mặc Thương thua, chuyện tối nay kết thúc tại đây, tôi xóa acc. Nhưng nếu Tích Lịch Cuồng Nhân bại, chỉ xóa nhân vật thôi tôi chấp nhận. Nếu thể khiến tôi chấp nhận, nợ của chồng, vợ trả.

      [Thế giới] Điên Cuồng: Tử Vong Cốc PK? Tên Tích Lịch Cuồng Nhân kia rốt cuộc làm ra chuyện táng tận lương tâm gì mà khiến Mặc Thương đại thần tức giận đến thế???

      [Thế giới] Lưu Thủy: Lão đại, lão định làm gì thế?

      [Thế giới] Bé Bán Hoa: \(^o^)/~ Đại thần, thần tượng! đàn ông, hoành tráng!

      [Thế giới] Tích Lịch Cuồng Nhân: Mẹ nó, Mặc Thương mày đừng có lôi vợ tao vào chuyện này, tranh hơn thua với đàn bà con mà mày cũng có mặt mũi làm!

      [Thế giới] Mặc Thương: Sao? Giờ cũng biết nên so đo tính toán với đàn bà con rồi à? Đúng chín giờ, gặp về. Ứng chiến may ra còn có cơ hội gỡ gạc lại.

      [Thế giới] Bà Tám : Hừm hừm, nợ chồng, vợ trả? Thù giết vợ? Mặc Thương đại thần nổi giận với Tích Lịch Cuồng Nhân, nhân quả trước sau, xin hãy đợi phần tiếp theo của Bà Tám .

      [Thế giới] Đại Đỗ Nạm: Tích Lịch Cuồng Nhân là người đứng thứ mười bảng xếp hạng đấy, Mặc Thương đem thú cưng, dùng trang bị cấp 150, như thế có vẻ hơi bất công nhỉ?

      [Thế giới] Hướng Thiên Ca: Có vẻ, khí đầy mùi bất thường.

      [Thế giới] Thỏ Trắng Trắng Bóc: Hình như lần này Đại thần tức giận lắm phải. Rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Cầu giải thích, cầu chân tướng!

      [Thế giới] Huy Huy: Cầu cùng.

      Kênh Thế giới náo loạn, Mặc Thương đại thần cầu tiến hành PK Địa Ngục Tử Vong Cốc đấy! Là trận đấu sinh tử đấy! Đối tượng còn là Tích Lịch Cuồng Nhân của Quy Khí Lồ Lộ đấy!

      Đây là tên bang phái được tác giả chơi chữ từ "Quỷ Khí Lồ Lộ" thành "Quy (rùa) Khí Lồ Lộ".

      đến Tích Lịch Cuồng Nhân, người này cũng phải là dạng vô danh tiểu tốt, xếp thứ mười bảng xếp hạng, là Mạnh Thường Quân của Quy Khí Lồ Lộ, nghe trong trò chơi, vung tiền là vung lúc sáu số , phách lối vô cùng.

      Nhưng, Mặc Thương đại thần rốt cuộc vì sao lại có xích mích với Tích Lịch Cuồng Nhân? Những giả thiết kênh Thế giới khiến toàn bộ người chơi hoang mang khó hiểu, chỉ thiếu mỗi tiết mục "vì quá nên mới hành hạ lẫn nhau" nữa thôi.

      [Hệ thống] Mặc Thương đề nghị cùng Tích Lịch Cuồng Nhân tiến hành PK Tử Vong Cốc, quyết đấu sinh tử, kẻ mạnh sống sót, người chơi Tích Lịch Cuồng Nhân có đồng ý ứng chiến?

      [Bạn tốt] Lưu Thủy: Lão đại, rốt cuộc có chuyện gì thế? Tại sao phải tiến hành PK Tử Vong Cốc?

      [Bạn tốt] Lưu Vân: Đừng làm bừa, chín giờ rồi, PK Tử Vong Cốc, ông chịu nổi đâu.

      [Bạn tốt] Đại Mạc Yên: Tiểu Mặc, sao tự nhiên lại nóng máu lên thế? Xảy ra chuyện gì rồi? Sao phải tự mình ra tay làm gì, đây giúp chú giải quyết thằng Tích Lịch chó điên đấy.

      ...

      Bạn bè lần lượt gửi tin nhắn đến, Mặc Thương chỉ đơn giản gõ lại mấy chữ " cần nhúng tay vào" rồi thẳng đến Tử Vong Cốc.

      Mãi tận đến lúc nhìn kênh Thế giới, kênh Bạn bè, kênh Bang phái... tất cả các kênh đều như phát điên ngừng có người lên tiếng, Tích Lịch Cuồng Nhân mới ý thức được, vụ việc vượt quá tầm kiểm soát rồi.

      Lần này Mặc Thương quyết định chết thôi, ngươi chết ta sống. Tối nay tiến vào Tử Vong Cốc, cái acc mà đổ biết bao tâm sức vào, có lẽ chẳng còn cơ hội tồn tại nữa rồi. Thế nhưng, Mặc Thương chính thức tuyên chiến kênh Thế giới, nếu ứng chiến sau này còn mặt mũi nào mà tiếp tục chơi nữa.

      Nghiến răng nghiến lợi hồi, cuối cùng Tích Lịch Cuồng Nhân cũng đưa ra quyết định khó khăn.

      [Hệ thống] Tích Lịch Cuồng Nhân chấp nhận thách đấu của Mặc Thương.

      [Hệ thống] Phát động hình thức PK Tử Vong Cốc.

    4. khahanhl

      khahanhl Well-Known Member

      Bài viết:
      2,937
      Được thích:
      1,718
      Chương 26: Trường kiếm vì hồng nhan rửa hận

      Hình thức PK Tử Vong Cốc được phát động, toàn bộ trò chơi sôi sùng sục như nồi nước nóng, ngừng có bong bóng nổi lên.

      Đây là hình thức PK trăm năm mới gặp lần đấy, nghe có thâm thù đại hận gì chẳng ai dùng đến nó cả.

      Theo lẽ thường, tham gia hình thức PK Tử Vong Cốc, cả hai người đều phải chuẩn bị sẵn tâm lý thâu đêm, đánh đến khi đối phương biến thành Tân thủ cấp 1 mới dừng lại. tiến vào rồi cũng đồng nghĩa là chỉ có người có thể sống để trở ra.

      Mặc thương đại thần và Tích Lịch Cuồng Nhân quyết đấu.

      Điều đó cũng có nghĩa là, tối nay, huyền thoại bất bại của Mặc Thương đại thần có thể viết lại, Tích Lịch Cuồng Nhân từ nay về sau có thể “tiếu ngạo giang hồ”.

      Cũng có thể, tối nay, cái tên Tích Lịch Cuồng Nhân, acc Mạnh Thường Quân của Quy Khí Lồ Lộ kia, chưa biết chừng cứ thế theo gió cuốn , được Mặc Thương tiễn về Tân Thủ thôn mà ăn năn hối hận.

      Chín giờ đúng, Thần Thoại sôi sùng sục, Thế giới điên cuồng, các kênh thông tin ngừng có người phát ngôn. Đám người buôn bán giờ đổi sang làm nhà cái nhận cược, đám người thích PK nhiệt tình thảo luận vấn đề thắng thua, đám người thích thưởng thức phong cảnh tiếp tục ngắm cảnh đợi video trận đấu, đám người chuyên thu thập sản vật cũng chẳng hứng thú đào quặng, hái thuốc, toàn bộ chạy đến Tử Vong Cốc ngồi hóng…

      trận quyết đấu, cứ thế biến thành kiện trọng đại chưa từng có, ngàn người chú mục.

      Thế giới rối loạn, Phù Thế Niên Hoa lúc này càng loạn đến thể loạn hơn.

      [Bang phái] Phượng Vũ: Cái gì? Lão đại tiến hành PK Tử Vong Cốc á? Ông trời của tôi ơi, tôi bỏ qua cái gì thế này! Vừa thò mặt lên bị tin này dọa đến phát rồ luôn rồi đây!

      [Bang phái] Đồng Tưởng: Đổi sang trang bị cấp 150, lại mang theo thú cưng, lão đại có thiệt quá ? Tích Lịch Cuồng Nhân dù thế nào cũng là đại gia, tiền tiêu hết, cho dù thao tác của ta có tệ đến đâu trang bị người cũng toàn đồ cực phẩm cả đấy.

      [Bang phái] Gió Cuốn Mây Tan: Vấn đề này tôi thấy chẳng đáng lo chút nào, lão đại là loại người lỗ mãng, làm việc cân nhắc trước sau chắc? ra , tôi thấy lão đại cố ý muốn đổi trang bị cấp 150.

      [Bang phái] Mưa Tí Tách Rơi: (ʘoʘ) Cố ý? Là sao?

      [Bang phái] Gió Cuốn Mây Tan: Lão đại lấy từ chỗ tôi bộ trang bị Phi Thiên *ngẩng đầu nhìn trời*.

      [Bang phái] Thiên Ngân: 囧 Lão đại đáng sợ.

      [Bang phái] Lưu Thủy: *đập bàn cười* Lão đại gian manh!

      Bộ trang bị Phi Thiên, đó là cái gì? Đó là bộ trang bị của Kiếm Khách, cũng phải quá tốt, nhưng điều khiến bộ trang bị này nổi bật chính là thuộc tính đặc biệt của nó. Mà Thần Tiễn gặp phải thuộc tính đặc biệt của Phi Thiên, chỉ có thể là “đen đừng hỏi”.

      Thần Tiễn có kỹ năng gì? Chính là tấn công từ xa, dẫn dắt đối thủ chạy vòng vòng chứ sao nữa!

      Thế nhưng, bộ trang bị Phi Thiên này, nghe tên cũng biết là dạng bay trời rồi, khả năng né tránh và thuộc tính thân pháp tăng thêm 40%. Thân pháp của Kiếm Khách so với Thần Tiễn căn bản chẳng hơn kém nhau là mấy, bây giờ khoác vào bộ cánh Phi Thiên, có lẽ đêm nay phải Tích Lịch Cuồng Nhân kéo Mặc Thương chạy xung quanh, mà là Mặc Thương đại thần xào lăn Tích Lịch Cuồng Nhân…

      [Bang phái] Mạt Mạt: Vậy chẳng phải Mặc Thương ca thắng chắc rồi sao?

      [Bang phái] Lưu Vân: Còn chưa biết, có thể khả năng thắng khoảng 60%.

      [Bang phái] Nhược Thủy Tam Thiên: Tại sao lại chỉ có 60%.

      [Bang phái] Lưu Vân: Tập trung vào thân pháp và tránh né bắt buộc phải bỏ qua tấn công. Kiếm Khách từ bỏ công kích, cũng tức là biến cục diện trở thành cuộc chiến về thao tác. Tích Lịch Cuồng Nhân là Thần Tiễn, mà lần này lão đại lại dùng acc Kiếm Khách đối đầu với , chính là muốn ta thân bại danh liệt gì có thể chống đỡ được. Nhưng, Kiếm Khách với lực tấn công giảm, cũng lâm vào trận khổ chiến, bởi vì đây là trận trường kỳ kháng chiến. Đấu đến cuối cùng, chỉ là thử thách thao tác, mà còn cả tinh thần và thể lực của hai người.

      [Bang phái] Phượng Vũ: Vậy tối nay chừng phải đấu cả đêm sao?

      [Bang phái] Thiên Ngân: Rất có khả năng. Dù sao cả hai đều có có ưu thế áp đảo.

      [Bang phái] Mạt Mạt: Muội vẫn tin là Mặc Thương ca ca thắng!

      [Bang phái] Mưa Tí Tách Rơi: được rồi, càng tôi càng kích động, tâm trạng hưng phấn thể bình ổn rồi. Phượng Vũ, chúng ta đến trường .

      [Bang phái] Hỏa Ảnh Minh Nhân: Tôi treo máy về rồi đây. Rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Nghe lão đại tiến hành PK Tử Vong Cốc?

      [Bang phái] Phượng Vũ: Bang chủ đại nhân, ngài cứ cùng bọn này đến Tử Vong Cốc hơn, phần lớn bang đều hết rồi.

      [Bang phái] Oa Ha Ha: Oa ha ha, tôi cũng

      [Bang phái] Nhất Liêm U Mộng: +10086.



      Bang chúng của Phù Thế Niên Hoa lũ lượt kéo nhau về phía Tử Vong Cốc, cho dù tiến vào được trường trận PK chỉ cần đứng ngoài, cầu nguyện cũng tốt, chúc phúc cũng được, tóm lại họ muốn đứng bên Mặc Thương, đợi đế vương huyền thoại của mình trở ra.

      Lúc này, khí phòng 303 nhà 6 khu 3 ký túc xá Đại học M cũng rất bất thường. Vương Thuấn Nghiêu mấy lần định gọi điện thoại cho Kha Dĩ Mặc nhưng đều bị Phương Thiếu Vũ ngăn lại.

      “Tại sao được gọi cho Dĩ Mặc? Tình trạng sức khỏe cậu ấy căn bản thể chịu đựng được, ông có hiểu ?” Vương Thuấn Nghiêu gấp đến mức mắt cũng đỏ lên, hoàn toàn thể ngờ thế cục lại chuyển thành trận đấu kéo dài như thế này.

      Mặc Thương đưa ra lời khiêu chiến PK Tử Vong Cốc, tức là nếu chém Tích Lịch Cuồng Nhân về cấp 1 nhất quyết dừng tay. Mà Tích Lịch Cuồng Nhân cũng đâu phải dạng đậu phụ để người khác muốn hành hạ thế nào cũng được. Nếu Mặc Thương muốn hạ được Tích Lịch Cuồng Nhân, đánh thâu đêm là chuyện thể tránh khỏi. Nếu đổi thành người khác chẳng sao, nhưng tình trạng sức khỏe của Mặc Thương, dưới áp lực của việc tập trung tinh thần cao độ và biến đổi tâm lý, xảy ra vấn đề gì, Vương Thuấn Nghiêu dám nghĩ.

      Lý Tín và Quách Gia để nhân vật Lưu Thủy và Hỏa Ảnh Minh Nhân ở Tử Vong Cốc, cũng quay người ngồi xuống giường, hai cặp mắt hướng thẳng về phía Phương Thiếu Vũ.

      Phương Thiếu Vũ thở dài hơi, ràng bất đắc dĩ.

      “Bây giờ ông có gọi đến, Dĩ Mặc cũng nghe”.

      “Vậy gọi đến cho chị Dĩ Nghiên”, Lý Tín nêu ý kiến.

      “Ông cho rằng Dĩ Mặc làm chuyện chắc chắn sao? Bên chỗ chị Dĩ Nghiên, đảm bảo Dĩ Mặc giải quyết xong rồi. Tính cách của cậu ấy có phải mấy ông biết đâu, việc của cậu ấy muốn làm ai mà ngăn nổi chứ?”

      Phương Thiếu Vũ bóp trán, bọn Vương Thuấn Nghiêu trầm mặc.

      “Chẳng lẽ có cách nào ngăn được sao? cứ để Dĩ Mặc thức đêm như thế?”, Lý Tín nghĩ nghĩ lại, vẫn từ bỏ, nhịn được mà chửi rủa: “Cái tên đần độn Tích Lịch Cuồng Nhân kia rốt cuộc làm cái gì mà khiến Dĩ Mặc tức giận đến thế cơ chứ?”

      biết”, Vương Thuấn Nghiêu buông thỏng tay, lần này quả là chẳng hiểu đầu cua tai nheo ra sao.

      “Tích Lịch Cuồng Nhân có vợ tên là Mộng Tầm, đến hỏi ta có khi biết được manh mối gì”, tiếng Phương Thiếu Vũ vừa dứt, ba người ngồi giường lập tức dùng tốc độ hổ đói bắt dê xông thẳng đến máy tính của mình.

      Dùng Thiên Nhãn tìm vị trí của Mộng Tầm, hàng người cấp tốc chạy đến mục tiêu.

      Giờ phút này Mộng Tầm ở cạnh cầu xin thi thể Ninh Tâm trong Hắc Dã Sơn Lâm. Tích Lịch Cuồng Nhân và Mặc Thương tiến hành PK Tử Vong Cốc là chuyện hoàn toàn ngoài dự liệu của ta. tình phát triển đến nước này, Mộng Tầm thấy hoảng.

      Ninh Tâm vẫn giữ nguyên trạng thái nằm chết, dù sao nàng cũng đa treo máy rồi, cho dù có người muốn cứu cũng phải đợi nhấn chuột đồng ý mới được.

      Mộng Tầm dùng đến mười mấy cái Hồi Sinh Chú lên người Ninh Tâm nhưng có người ấn “Đồng ý”, chẳng ai có thể hồi sinh cho Tiểu Linh Xu được cả.

      [Trước Mặt] Mộng Tầm: Ninh Tâm tỷ tỷ, muội thay mặt chồng xin lỗi tỷ có được , tỷ tha lỗi cho ấy lần mà.

      [Trước Mặt] Mộng Tầm: Cầu xin tỷ khuyên Mặc Thương đại thần , đừng để ta quyết đấu với chồng muội được ? Muội cầu xin tỷ đấy.

      [Trước Mặt] Mộng Tầm: Tỷ dậy , mau dậy , Ninh Tâm, tỷ dậy trước , chỉ có tỷ mới có thể cứu được chồng muội thôi.



      Nhìn nội dung kênh Trước mặt, lại thêm trạng thái xác chết của Ninh Tâm, đoàn người đến kiếm Mộng Tầm để tìm hiểu nguyên nhân việc hiểu được chân tướng.

      Hóa ra, Mặc Thương đại thần là “trường kiếm vì hồng nhan rửa hận”!

      [Trước Mặt] Lưu Thủy: Đừng gọi nữa, Ninh Tâm khóa kênh Trước mặt rồi.

      Mộng Tầm bị tin tức đột nhiên xuất kênh Trước mặt dọa giật mình, vừa quay đầu nhìn thấy bốn người bọn Lưu Thủy đứng ngay ngắn sau lưng, vốn ngạc nhiên quá độ, giờ lại càng run lẫy bẫy ngừng.

      [Trước Mặt] Mộng Tầm: Các người đến tìm tôi trả thù đúng ? Xin lỗi, tôi nghĩ mọi chuyện lại biến thành thế này.

      [Trước Mặt] Lưu Thủy: Chúng tôi phải đến để báo thù, chỉ muốn hỏi thăm chút. Mặc Thương và Tích Lịch Cuồng Nhân vì sao lại xảy ra xung đột như thế?

      [Trước Mặt] Mộng Tầm: Vì chồng tôi giết Ninh Tâm, còn mấy câu khó nghe.

      Mộng Tầm chỉ đơn giản có mấy câu, nhưng bọn Lưu Thủy cũng đoán được, cái gọi là “mấy câu khó nghe”, e là phải ở mức độ khó nghe bình thường đâu.

      [Trước Mặt] Lưu Thủy: Ninh Tâm treo máy?

      [Trước Mặt] Mộng Tầm: Hình như thế, mấy người có thể liên hệ với ấy ?

      Bọn Lưu Thủy im lặng, là chẳng có lời nào để .

      Bốn người đến bên thi thể của Ninh Tâm, đối với tình trạng yếu ớt mỏng manh của nàng hoàn toàn bó tay rồi.

      nàng treo máy này, mau mau tỉnh lại !

      Lưu Thủy cảm thấy bốn người bọn họ bây giờ chính là bốn người lùn đợi công chúa Bạch Tuyết tỉnh lại từ giấc ngủ sâu, kêu gọi công chúa đến cứu hoàng tử của nàng.

      [Riêng tư] Gió Cuốn Mây Tan: có ở đó , có mau trả lời!

      [Riêng tư] Gió Cuốn Mây Tan: có ở đó , có mau trả lời!

      Phía là tiếng kêu ngừng của Gió Cuốn Mây Tan.

      [Riêng tư] Hỏa Ảnh Minh Nhân: Em , em nhanh nhanh quay lại, mau mau chóng chóng mà quay lại , em mà quay lại, Mặc Thương bị giày vò còn nữa cái mạng thôi đấy!

      Phía là tiếng gọi cầu tình của Hỏa Ảnh Minh Nhân.

      [Riêng tư] Lưu Vân: Ninh Tâm, về rồi mau trả lời.

      Phía là tin nhắn ngắn gọn súc tích của Lưu Vân.

      [Riêng tư] Lưu Thủy: Chị dâu ơi, chị mau quay lại , lão đại đợi chị đến cứu viện đấy, chị thể mất dạng thế này được.

      Phía là tin nhắn sợ trời sợ đất của Lưu Thủy.

      Bởi vậy, các bạn có thể tưởng tưởng được, khi bạn Ninh Tâm ôm đống túi lớn túi đồ ăn khuya, miệng còn ngậm chocolate tung tăng chân sáo chạy về ký túc xá nhìn thấy màn hình máy tính, nàng phải gọi là lệ rơi đầy mặt.

      [Riêng tư] Ninh Tâm: Có, tôi về rồi đây, Mặc Thương đại thần làm sao thế? Xảy ra chuyện gì rồi?

      Ninh Tâm lần lượt hồi đáp từng người , tiếp đó kênh Riêng tư liên tiếp bị người khác gửi tin đến.

      [Riêng tư] Lưu Vân: Đổi sang kênh Trước mặt .

      [Riêng tư] Ninh Tâm: Tôi khóa kênh đó lại rồi.

      [Riêng tư] Lưu Vân: Mở lại ra.

      Ninh Tâm do dự hồi, bất đắc dĩ gửi tin nhắn qua.

      [Riêng tư] Ninh Tâm: Tôi biết mở.

      %$*^$%$&&^

      Người lần đầu tiên tiếp xúc với Ninh Tâm lập tức mây đen đầy đầu, bụng ngừng gào thét oán hận.

      Lão đại ơi lão đại, lão cả đời danh tiếng lẫy lừng, sao lại vì nàng như thế này mà nổi giận chứ?!

      [Riêng tư] Lưu Vân: biết à?

      [Riêng tư] Ninh Tâm: Ừ, Mặc Thương đại thần chỉ dạy tôi làm sao để khóa lại, dạy tôi làm sao để mở ra. xin lỗi.

      [Riêng tư] Lưu Vân: -_-||| Tôi dạy.

      Trải qua phen vật vã, Ninh Tâm cuối cùng cũng mở được kênh Trước mặt ra.

      [Trước Mặt] Mộng Tầm: Ninh Tâm tỷ tỷ, tỷ tha thứ cho chồng muội mà.

      [Trước Mặt] Hỏa Ảnh Minh Nhân: Em à, em mau khuyên Mặc Thương .

      [Trước Mặt] Lưu Thủy: Chị dâu, cuối cùng chị cũng về rồi.

      [Trước Mặt] Lưu Vân: ngắn gọn lại, Mặc Thương vì mà tiến hành PK Tử Vong Cốc với Tích Lịch Cuồng Nhân rồi. Sức khỏe cậu ấy tốt, thể thức đêm được. khuyên cậu ấy , bây giờ lời của bọn tôi cậu ấy chịu nghe.

      [Trước Mặt] Gió Cuốn Mây Tan: Chị dâu , toàn bộ đều trông mong vào chị cả đấy *nắm tay*.



      Kênh Trước mặt ngừng có người phát ngôn, Minh Tâm trả lời, mọi người cũng biết có có quyết định gì. Đến lúc bọn Lưu Thủy tường Ninh Tâm lại tiếp tục treo máy kênh Trước mặt rốt cuộc cũng có tin của Ninh Tâm.

      [Trước Mặt] Ninh Tâm: *khóc lớn* Mặc Thương đại thần khóa tất cả các kênh thông tin rồi.

    5. khahanhl

      khahanhl Well-Known Member

      Bài viết:
      2,937
      Được thích:
      1,718
      Chương 27: Mưa sao băng lãng mạn

      Mặc Thương đại thần khóa toàn bộ các kênh thông tin, việc này đại biểu cho cái gì?

      Đêm nay, ai có thể ngăn cản trận quyết đấu ở Tử Vong Cốc. Từ khoảnh khắc Mặc Thương bước vào Tử Vong Cốc, trong hai người tham gia, chỉ có người có thể sống sót trở ra mà thôi.

      Nghe bọn Lưu Thủy mồm năm miệng mười giải thích xong, rốt cuộc Ninh Tâm cũng từ trạng thái hoang mang mờ mịt hiểu được nguyên do tại sao Mặc Thương lại tiến hành PK Tử Vong Cốc.

      [Trước mặt] Lưu Thủy: Bây giờ phải làm sao? Lão đại thế này là quyết bỏ qua đâu, nếu thức thâu đêm, thân thể cậu ấy làm sao mà chịu được?

      [Trước mặt] Hỏa Ảnh Minh Nhân: Hay bây giờ đến nhà cậu ấy?

      [Trước mặt] Gió Cuốn Mây Tan: Bây giờ mười giờ, cổng ký túc xá khóa từ lâu rồi.

      [Trước mặt] Lưu Thủy: Chỉ mong lão đại biết lượng sức mình chút, đừng có thức cả đêm, chừng phát bệnh ấy chứ.

      [Trước mặt] Ninh Tâm: Sức khỏe của Mặc Thương đại thần tốt à?

      Ninh Tâm đột nhiên chen vào.

      [Trước mặt] Lưu Thủy: Ừ, sức khỏe cậu ấy từ tốt, thân thể yếu ớt nhiều bệnh, thể thức khuya được. Mà hôm nay thực là thử thách đối với tinh thần và thể xác của cậu ấy, tôi lo cậu ấy phát bệnh lại mất.

      Từ lúc nghe Lưu Thủy bảo sức khỏe Mặc Thương tốt, Ninh Tâm hoàn toàn im lặng.

      Mấy người mải bàn bạc, hoàn toàn chú ý đến Ninh Tâm. Đợi đến lúc đám Lưu Thủy nhận ra Ninh Tâm câu nào đột nhiên có luồng sáng màu kim lóe lên, thi thể Tiểu Linh Xu nằm đất bỗng biến mất.

      [Trước mặt] Lưu Thủy: Í? Người đâu? Biến đâu mất rồi?

      [Trước mặt] Lưu Vân: Chắc hồi sinh rồi.

      [Trước mặt] Hỏa Ảnh Minh Nhân: thôi, bây giờ tìm Ninh Tâm cũng chẳng có tác dụng gì nữa rồi. Lão đại khóa hết các kênh thông tin, tức là từ sớm cậu ấy đoán được chúng ta khuyên ngăn nên mới kiên quyết cắt đứt toàn bộ liên lạc, hoàn toàn để lại đường lui nữa.

      [Trước mặt] Gió Cuốn Mây Tan: Vậy bây giờ chúng ta đến Tử Vong Cốc.

      [Trước mặt] Lưu Thủy: Vậy Ninh Tâm sao?

      [Trước mặt] Lưu Vân: thôi, dù sao chuyện thành như bây giờ cũng chẳng có quan hệ gì với ấy. ấy đâu cũng liên quan đến chúng ta.

      [Trước mặt] Gió Cuốn Mây Tan: Ơ, cần đưa Ninh Tâm theo à? Lão đại vì ấy nên mới quyết đấu mà.

      [Trước mặt] Lưu Vân: Cũng đâu phải Ninh Tâm bắt lão đại phải quyết đấu, chuyện này hoàn toàn liên quan gì đến ấy cả, cứ để ấy muốn đâu .

      [Trước mặt] Lưu Thủy: Lưu Vân, ông tức giận đấy à?

      [Trước mặt] Lưu Vân: , giận ấy làm gì?

      thế, nhưng Vương Thuấn Nghiêu và Lý Tín đều đồng loạt chuyển ánh mắt nhìn đến Phương Thiếu Vũ bên cạnh ngồi trước màn hình, đồng loạt nuốt ngụm nước bọt.

      Mợ chứ, mặt mày lạnh lẽo trầm như đá, còn giận?

      Có điều, bọn họ quả ngờ nàng Ninh Tâm đó lại hiểu nhân tình lý lẽ như thế. Dù thế nào lão đại ra mặt vì ta như thế, đến trường quan tâm xem xét tình hình cũng là chuyện nên làm cơ mà? Sao có thể chút ý kiến, cứ thế chạy mất?

      Lẽ nào là ngại dính phiền phức? Cũng đến nỗi thế đâu, nàng này vốn rất đơn thuần mà.

      Lẽ nào lại bị đứt mạng nữa? Được rồi, quyết tâm nhập tên Ninh Tâm, phát nàng này hóa ra vẫn chưa thoát khỏi trò chơi.

      Lẽ nào... nàng này trước giờ vẫn giả vờ ngây thơ ngốc nghếch, thực ra là con hồ ly "bụng bồ dao găm"?

      Lý Tín và Quách Gia đồng thời quay nhìn đối phương, từ mắt người đối diện nhìn thấy thái độ bất đắc dĩ vô cùng.

      Nếu có người có thể giả ngốc đến mức độ đó nàng Ninh Tâm này phải là "đàn bà" và "tiểu nhân" trong miệng Khổng Phu Tử kết hợp lại, là hóa thân của ma quỷ!

      Khó khăn lắm mới được hết đám người chơi, dựa vào việc lập đội ngũ để tìm đến chỗ bang Phù Thế Niên Hoa đứng. Kênh Bang phái và kênh Đội ngũ lại là trận bàn tán sôi nổi.

      [Bang phái] Phượng Vũ: đánh gần hai tiếng rồi, cũng biết bên trong xảy ra chuyện gì, sốt ruột chết mất thôi!

      [Bang phái] Mạt Mạt: Mặc Thương ca ca chắc có vấn đề gì chứ? Mạt Mạt lo lắng!

      [Bang phái] Thiên Ngân: Tỷ lệ thắng 60%, dù thế nào lão đại vẫn có lợi thế hơn, cần lo lắng quá.

      [Bang phái] Đại Mạc Yên: Đúng rồi, Tiểu Mặc tại sao lại muốn quyết đấu với Tích Lịch Cuồng Nhân, mọi người có biết ?

      [Bang phái] Hỏa Ảnh Minh Nhân: Có liên quan đến Ninh Tâm.

      [Bang phái] Mưa Tí Tách Rơi: Phu nhân của lão đại trong lời đồn á?

      [Bang phái] Lưu Vân: Đừng nhắc đến ta nữa.

      [Bang phái] Phượng Vũ: Ơ, xảy ra chuyện gì thế.

      [Bang phái] Lưu Thủy: Haizzz, Tiểu Vũ đừng nhắc nữa, Lưu Vân thấy khó chịu thôi.

      [Bang phái] Hỏa Ảnh Minh Nhân: Tôi nghĩ thế nào cũng thấy trận quyết đấu này của lão đại đáng.

      [Bang phái] Lưu Vân: Về sau biết ta là loại người như thế nào là được rồi, đừng để vẻ ngoài che mắt.

      [Bang phái] Phượng Vũ: Rốt cuộc là có chuyện gì? Ninh Tâm phải rất tốt à, ấy làm gì?

      [Bang phái] Gió Cuốn Mây Tan: Lão đại đấu trận này là vì ta, ít ra ta cũng nên đến xem tình hình thế nào mới phải. Thế mà ta biết tin xong, câu cứ thế biến mất trước mặt bọn tôi.

      [Bang phái] Phượng Vũ: Ơ, liệu có hiểu làm gì ?

      [Bang phái] Lưu Vân: Vậy tìm hiểu xem ta có ở đây .

      Toàn bộ bang chúng đều tìm, đáng tiếc... cả rừng người như thế nhưng chẳng tìm thấy nàng Linh Xu mang tên Ninh Tâm kia đâu cả.

      Tiếp đó, kênh Bang phái im lặng, kênh Đội ngũ cũng ai lên tiếng. Những người quen biết Ninh Tâm, từng giúp Ninh Tâm luyện cấp, lúc này đều thấy mất mát.

      Hai ngày hai đêm ngủ nghỉ, bọn họ là vì ai? phải là vì Tiểu Linh Xu Ninh Tâm chẳng biết ở đâu chui ra, mà là vì Mặc Thương bên cạnh nàng.

      Thế nhưng, hôm nay Mặc Thương vì xung đột với người khác, mọi người đều lo lắng yên, vậy mà cái người gây ra mọi chuyện lại chẳng tung tích.

      Về mặt tình cảm, Phù Thế Niên Hoa quả thể chấp nhận này. Lẽ nào lão đại của bọn họ lại thương cái vỏ bọc thà, ngây thơ? Hay là, nàng này ngốc đến độ hiểu được cái gì là nhân nghĩa, đúng sai mà khiến người ta thất vọng?

      Thời gian trôi qua từng giây từng phút, kênh Thế giới, lời bàn tán về trận PK Tử Vong Cốc vẫn có dấu hiệu thoái trào.

      Gần mười hai giờ, thời điểm nửa đêm nửa hôm, đáng lẽ là thời gian nghỉ ngơi, trong Thần thoại lại náo nhiệt như ban ngày.

      Bọn Lưu Thủy vừa nhìn chăm chăm màn hình máy tính, vừa ngồi xuống giường, ai câu nào, trừ những thanh từ máy tính truyền ra, cả phòng im lặng đến đáng sợ.

      Sắp mười hai giờ đêm, Mặc Thương ở trong Tử Vong Cốc gần ba tiếng rồi. Nghĩ đến tình trạng sức khỏe của Mặc Thương, mấy người đều đứng ngồi yên.

      Liếc mắt nhìn đồng hồ đầu giường, bây giờ là hai mươi ba giờ năm mươi tám phút giờ Bắc Kinh, còn đúng hai phút nữa là đến mười hai giờ đêm.

      Khác với những người quan tâm đến thắng bại của trận đấu trong trò chơi, bọn Lưu Thủy chỉ lo cho sức khỏe của Mặc Thương.

      Nếu Mặc Thương quyết tâm khiến Tích Lịch Cuồng Nhân chết thê thảm, còn mặt mũi nhìn người trong Tử Vong Cốc, chưa làm cho Tích Lịch Cuồng Nhân xuống cấp 1, cậu ấy nhất định dừng tay. Nhưng với tình hình sức khỏe và tinh thần của Mặc Thương, có thể duy trì đến khi đánh bại hoàn toàn Tích Lịch Cuồng Nhân sao?

      kênh Thế giới, thảo luận về Mặc Thương và Tích Lịch Cuồng Nhân chỉ có tăng chứ có giảm. Thành viên của Phù Thế Niên Hoa cũng bàn tán sôi nổi trong kênh Bang phái.

      Vào đúng thời khắc mười hai giờ đêm, thế giới đột nhiên xuất luồng sáng bảy màu rực rỡ. Tiếp đó, màn hình lên mấy chục chiếc đèn Khổng Minh cùng với những bông hoa lửa chói mắt xông thẳng lên trời.

      Đèn Khổng Minh: Còn gọi là đèn trời hay thiên đăng (天燈), Khổng Minh đăng (孔明灯), là lọa đèn làm bằng giấy, dùng để thả cho bay lên trời sau khi đốt đèn. Đây là loại đèn truyền thống của các nền văn hóa Đông Á. Đèn do Gia Cát Lượng tự Khổng Minh sống ở thời Tam Quốc phát minh ra.

      Ánh sáng rực rỡ nở rộ nền trời đen của Tử Vong Cốc giống như tỏa hào quang muôn dặm, thu hút biết bao ánh mắt.

      [Hệ thống] Tiếng chuông lúc nửa đêm bầu bạn với ánh cầu vồng rực rỡ, người hữu duyên Ninh Tâm cầu nguyện ở Tinh Vũ Các, hãy để pháo hoa ngũ sắc cùng với những vì sao băng chuyển tâm nguyện của nàng.

      [Tinh Vũ Các thông cáo] Ninh Tâm: Mặc Thương đại thần, rốt cuộc tôi cũng tự mình tìm được bản đồ Tinh Vũ Các, thu thập được hết Tinh Tinh Vũ và Hứa Nguyện Hoa rồi. từng , nếu tôi có thể cầu nguyện ở Tinh Vũ Các, bất kể hệ thống có đồng ý giúp tôi cũng hoàn thành tâm nguyện của tôi. Vậy đêm nay, tôi hy vọng giấc mơ đẹp, giấc mơ vui vẻ ngọt ngào hạnh phúc bầu bạn với cả đêm, bây giờ có chịu ngủ luôn ? P/S: Tích Lịch Cuồng Nhân, tôi vẽ vòng tròn trù úm , tôi cầu cho hệ thống tạo sét đánh cháy , hừ! Đại thần cần so đo tính toán với ta, tôi muốn sét đánh chết ta!

      Khụ, khụ...

      bạn à, ước nguyện này của có cần phải... ừm, ấu trĩ như thế ...

      Người người lấy tay che mặt, thầm thở dài.

      Thông cáo của Tinh Vũ Các là loại thông báo còn vĩ đại hơn cả thông báo của hệ thống. Bạn có thể khóa hết tất cả các kênh thông tin nhưng Ước Nguyện Lúc Nửa Đêm của Tinh Vũ Các là thông báo toàn bộ các máy chủ, cũng tức là, toàn bộ người chơi đêm nay trong Thần thoại đều biết đến độ ấu trĩ của bạn Ninh Tâm nhà chúng ta. Đương nhiên, chỗ người chơi đó cũng bao gồm cả người được chúc phúc và kẻ bị nguyền rủa giam mình trong Tử Vong Cốc là Mặc Thương và Tích Lịch Cuồng Nhân.

      [Bang phái] Phượng Vũ: Là Ước Nguyện Lúc Nửa Đêm của Ninh Tâm.

      [Bang phái] Nhược Thủy Tam Thiên: Tôi phải là tôi choáng toàn tập, Ước Nguyện Lúc Nửa Đêm đấy! Cuối cùng tôi cũng sống để tận mắt chứng kiến rồi.

      [Bang phái] Đồng Tưởng: nàng này cũng kiên nhẫn, làm thế nào mà hoàn thành được cái nhiệm vụ biến thái đó biết.

      ...

      Đúng thế, nhiệm vụ biến thái, là loại nhiệm vụ bị người chơi khinh thường và hắt hủi.

      Nó có cái tên rất mỹ miều, gọi là Tâm Ngữ Tinh Nguyện.

      Tâm Ngữ Tinh Nguyện: Tâm nguyện từ trái tim gửi đến các vì sao.

      Tinh Vũ Các là nơi người chơi đến cầu nguyện, trong thời gian có hoạt động, nếu viết lời cầu nguyện treo lên cây Hứa Nguyện, hệ thống chọn người may mắn bất kỳ để hoàn thành ước nguyện của họ.

      Thông thường, người chơi cũng hay nhờ giúp đỡ của Sao Băng trong Tinh Vũ Các để chuyển tâm nguyện của mình đến cho người mình , bạn tốt hay thậm chí cả kẻ thù.

      Nhưng có lời cầu nguyện, chỉ vào lúc nửa đêm mới có thể thực , có thể thông báo toàn bộ các máy chủ, được pháo hoa và sao băng làm nền, hệ thống dùng font chữ bảy sắc cầu vồng để thông cáo tâm nguyện của bạn cho toàn bộ các máy chủ.

      Tuy có kết quả lãng mạn đến thế, nhưng quá trình gian khổ bút nào kể xiết.

      Muốn cầu nguyện phỉa có Hứa Nguyện Hoa, vậy là bạn phải ngại khó khăn gian khổ mà thu thập nó. Hứa Nguyện Hoa nằm trong hồ Hứa Nguyện, bạn phải tranh giành cướp đoạt với người khác, phải nhanh tay hơn người khác và máy tính cũng phải mạnh hơn người khác.

      Cầu nguyện bình thường chỉ cần bông hoa Hứa Nguyện Hoa là đủ, nhưng Ước Nguyện Lúc Nửa Đêm lại cần đến chín trăm chín mươi chín đóa Hứa Nguyện Hoa.

      Mà bạn thu thập đủ số Hứa Nguyện Hoa rồi vẫn chưa xong, bạn còn phải thu thập Tinh Tinh Vũ. Trong Tinh Vũ Các có cái cầu gọi là Tinh Vân Kiều, trả lời hết ba câu hỏi, làm xong nhiệm vụ của hệ thống mới qua được Tinh Vân Kiều được lần, nhặt được giọt Tinh Tinh Vũ. Đối với người thuộc chủ nghĩa "dùng chuột vạn tuế" mà , Tinh Vân Kiều chính là ác mộng, bởi vì bạn nhảy lên Tinh Vân Kiều xong, cẩn thận còn có thể té xuống, vậy phải làm lại tất cả từ đầu.

      Chỉ vì thông cáo của hệ thống mà phải làm nhiệm vụ khó khăn, phức tạp đến thế, nếu có kiên nhẫn và quyết tâm chắc chắn thể hoàn thành được.

      bạn Ninh Tâm nhà chúng ta chỉ mới nghe Mặc Thương nhắc đến Tinh vũ Các lần, là Ước Nguyện Lúc Nửa Đêm của Tinh Vũ Các có thể thông báo toàn bộ các máy chủ, làm cho tất cả mọi người đều trở thành chứng nhân lãng mạn. Thế là, bạn này ôm đám Quy Hồn Kỳ, chạy đường, chết đường, mực kiên nhẫn bền bỉ kiểm tra hết tất cả các bản đồ, hỏi thăm biết bao nhiêu người, cuối cùng cũng đến được Tinh vũ Các.

      Đứng trước hồ Hứa Nguyện, Ninh Tâm ngây người nhìn vào chỗ Hứa Nguyện Hoa vừa được hệ thống làm mới, cứ mỗi lần bản thân tiến đến gần lại bị người khác giật mất.

      Ninh Tâm ngay cả lúc bị Tích Lịch Cuồng Nhân mắng mỏ sỉ nhục cũng khóc, lại vào khoảnh khắc bị người khác cướp Hứa Nguyện Hoa, nằm ra bàn bật khóc thành tiếng.

      [Trước mặt] Ninh Tâm: Ai có thể bán cho tôi? bông 10 vàng được ?

      Những người hái Hứa Nguyện Hoa xung quanh Ninh Tâm sững cả ra, toàn bộ ánh mắt tập trung thân cái người coi tiền như rác bên cạnh. Sau đó, bóng dáng bé của Tiểu Linh Xu bị biển người đè bẹp.

      Ôm lấy chín trăm chín mươi chín đóa Hứa Nguyện Hoa trong túi, Ninh Tâm đột nhiên nhận thấy số vàng bản thân khó khăn vất vả hái thuốc đào quặng kiếm được, tất cả đều quan trọng nữa rồi.

      Đợi đến lúc chạy lên Tinh Vân Kiều rồi lại ngã xuống, lại tiếp tục trèo lên đến n lần, lần đầu tiên Ninh Tâm bắt đầu oán hận trình độ thao tác gà mờ của bản thân. Dưới oán hận đó, bạn của chúng ta vác đôi mắt đỏ quạch chạy sang gõ cửa phòng bên cạnh, mạnh mẽ tha Tạ Vũ đến phòng mình, bắt nàng giúp mình chạy qua mười lần Tinh Vân Kiều. Kết quả là sau khi hoàn thành nhiệm vụ, Tạ Vũ đau lòng xoa xoa đầu Ninh Tâm, mặt mày đầy xót xa: " đáng thương, bị trò chơi hành hạ đến mức này, tội nghiệp quá ".

      Đến lúc Ước Nguyện Lúc Nửa Đêm cùng sao băng từ tay Tiểu Linh Xu bay lên trời, Ninh Tâm ngây người nhìn chăm chú vào màn hình, cười cái.

      Đợi đến khi Ước Nguyện Lúc Nửa Đêm được hệ thống thông báo đến toàn bộ các máy chủ, toàn bộ người chơi nhận được bài hát từ hệ thống nhạc nền của trò chơi.

      [Hệ thống] Bản nhạc được người chơi Ninh Tâm chọn, mong mọi người đón nghe.

      " ông sao sáng, hai ông sáng sao..."

      Người người mây đen đầy đầu.

      Mợ chứ, bạn, đêm lãng mạn thế này, lời cầu nguyện lãng mạn thế, sao lại bị biến thành như thế này rồi?

      Quá ấu trĩ rồi có biết ?

      Sau đó, vào lúc người chơi thổn thức ngừng, cánh cửa màu máu của Tử Vong Cốc, trong tiếng nhạc của Ninh Tâm, chầm chậm mở ra.

      Sau khi sương khói tan dần, bạch y Kiếm Khách chậm rãi bước từ cánh cửa đỏ máu ra ngoài, hòa quang chói lọi, tuấn vô song.

      Trước mắt, là bóng dáng của vị hoàng đế trở về.

      Bên tai, " ông sao sáng...".

      Được rồi, đây là đêm vô cùng kỳ quái, cái tình hình kỳ quái này quả khiến người khác muốn cười cũng cười được, có hiểu ?!

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :