1. QUY ĐỊNH BOX XUẤT BẢN :

       

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]

    ----•Nội dung cần:

    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)

    - Tác giả

    - Dịch giả

    - Đơn vị phát hành

    - Số trang ( nên có)

    - Giá bìa (nên có)

    - Ngày xuất bản (nên có)

    --- Quy định

    1 . Thành viên post có thể tự type hoặc copy từ nơi khác (để nguồn)

    2 . Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn

    3. Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ

    Ad và Mod

  2. QUY ĐỊNH BOX EBOOK SƯU TẦM

    Khi các bạn post link eBook sưu tầm nhớ chú ý nguồn edit và Link dẫn về chính chủ

    eBook phải tải File trực tiếp lên forum (có thể thêm file mediafire, dropbox ngay văn án)

    Không được kèm link có tính phí và bài viết, hay quảng cáo phản cảm, nếu có sẽ ban nick

    Cách tải ebook có quảng cáo

Đại thần, em nuôi anh - Thiền Đạm Ngữ (Hoàn)

Thảo luận trong 'Sách XB Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. khahanhl

      khahanhl Well-Known Member

      Bài viết:
      2,937
      Được thích:
      1,718
      Chương 18: Công Tử Nhã vạn năm số hai

      Type: Thống

      Im…

      Im re…

      Bốn bề im phăng phắc…

      Tiếp đó, bạn Ninh Tâm ngừng rùng mình, rùng mình, rùng mình,… nhóc bị đám người vô lương tâm xem thông tin trang bị hết lần này đến lần khác…

      [Đội ngũ] Gió Cuốn Mây Tan: Oa oa oa oa, Lưu Thủy, lần này cuối cùng chú cũng được câu lòng. Bộ trang bị này đúng là bộ mà lão đại nhờ đây kiếm cho.

      [Đội ngũ] Nhược Thủy Tam Thiên: Đây…lẽ nào chính là Tiểu Linh Xu lão đại ngắm trúng mà giang hồ đồn đại?

      [Đội ngũ] Mưa Tí Tách Rơi: *mắt sáng long lanh* ngờ trước khi nhắm mắt xuôi tay bản nương đây còn được nhìn thấy lão đại từ bỏ cuộc sống độc thân!

      [Đội ngũ] Vũ Mị Túc: Chồng, lần này cùng chồng quả là quyết định đúng đắn!

      [Đội ngũ] Thiên Ngân: He he…

      [Đội ngũ] Lưu Vân: Lưu Thủy, ông chết chắc rồi! Tôi có thể khẳng định ông bị hội này đánh hội đồng nhưng chắc chắn bị lão đại ngược đãi mà chết.

      [Đội ngũ] Mạt Mạt: Lưu Thủy ca ca đáng thương.

      [Đội ngũ] Hỏa Ảnh Minh Nhân: Mợ nó, Lưu Thủy, còn chịu dùng cách gì để khuyên lão đại về lại Phù Thế Niên Hoa, có tin ông đây mở Hồng danh luôn bây giờ ?

      [Đội ngũ] Lưu Thủy: *đập bàn* Ông đây đắc tội hết lượt rồi đấy, sao! Cái đám có tí lương tâm này, ông đây có chết cũng phải lôi các người cùng xuống nước!

      [Đội ngũ] Phượng Vũ: Bình tĩnh, bình tĩnh, làm việc, làm việc.

      Tốc độ chuyện kênh Đội Ngũ khiến Ninh Tâm phát điên rồi, huống hồ nếu khả năng đọc hiểu của nhầm lẫn gì, ! Ninh Tâm! lẫn lộn, nhầm sai, chính là Tiểu Linh Xu mà đám người này tới!

      [Bạn tốt] Ninh Tâm: Nhiều người đến quá, tôi chẳng biết phải làm gì cả.

      [Bạn tốt] Mặc Thương: Ngoan, cứ treo máy là được rồi, cần để ý đến bọn họ đâu. Bọn họ gì cũng cần trả lời, lúc sau là tự im ấy mà.

      [Bạn tốt] Ninh Tâm: Ừ, vậy tôi treo máy đây.

      Thế là, dưới giật dây xúi giục cũng như bày mưu tính kế của Mặc Thương, bạn Ninh Tâm chút do dự cho nhân vật Tiểu Linh Xu của mình đứng im tại chỗ, thiết lập trạng thái tự động, sau đó treo máy bỏ trốn.

      [Đội ngũ] Đồng Tưởng: Í? Sao thấy Ninh Tâm gì?

      [Đội ngũ] Phượng Vũ: Trông có vẻ… treo máy rồi phải.

      [Đội ngũ] Mưa Tí Tách Rơi: Thôi, tập trung đánh quái , lão đại dặn dò nhất định phải kéo Ninh Tâm lên cấp 120. ấy vừa mới khởi động được nhiệm vụ , cấp bậc phải lên cao mới làm nổi.

      [Đội ngũ] Nhược Thủy Tam Thiên: Nhiệm vụ? Nhiệm vụ nào?

      [Đội ngũ] Phượng vũ lại lần nữa đem nội dung nhiệm vụ phát lên kênh Đội ngũ, toàn kênh lập tức sôi sùng sục.

      [Đội ngũ] Đồng Tưởng: *chảy nước dãi* Số may đừng hỏi!

      [Đội ngũ] Nhược Thủy Tam Thiên: Mợ nó, nhiệm vụ này làm thế quái nào mà được nhận thế? Trâu bò quá!

      [Đội ngũ] Gió Cuốn Mây Bay: Phát tài rồi, phát tài rồi. Nhiệm vụ này phần thưởng tuyệt đối .



      [Đội ngũ] Phượng Vũ: Các bạn trẻ, vì ngày mai tươi sáng, mau động tay động chân mà đánh quái ! Tương lai rạng rỡ đợi chúng ta!

      Phượng Vũ vung tay hô khẩu hiệu, cả đám lập tức hưởng ứng tích cực. Kết quả là, vì cái nhiệm vụ chung hết sức này, đám quái bản đồ Huyễn Hồ Để Vực lần nữa phải lấy nước mắt rữa mặt, chúng cứ vừa được hệ thống cho sống lại lập tức rơi vào bi kịch bị đám người chơi này chớp mắt giết sạch. Hình ảnh đám kỹ năng rực rỡ như bảy sắc cầu vồng đầy đủ từ cam, vàng, xanh lam, xanh lá, tím trộn lẫn vào nhau là cảnh tượng hoành tráng biết mấy!

      Còn về bạn Hỏa Ảnh Minh Nhân, bang chủ của Phù Thế Niên Hoa, người bị hàng chữ của Lưu Thủy lôi đến đây, kích động hơn bất cứ ai.

      Tung kỹ năng quần công ra xong, bàn phím lập tức vang lên hàng tràng tiếng lạch cạnh ngừng.

      [Bạn tốt] Hỏa Ảnh Minh Nhân: Chú em có cách kéo lão đại về lại bang, cách gì đấy?

      [Bạn tốt] Lưu Thủy: Cầu xin ! Cầu xin ! Cầu xin ông đây ! Lúc nãy phải muốn mở Hồng danh đánh ông đây sao? Mở ! Thiếu gia đây tuyệt đối khuất phục cường quyền!

      [Bạn tốt] Hỏa Ảnh Minh Nhân: Cho chú em 1000 vàng phí tư vấn sao?

      [Bạn tốt] Lưu Thủy: Ông đây tuyệt đối tham lam tiền tài!

      Được rồi, hôm nay Lưu Thủy trung tinh!

      Hỏa Ảnh Minh Nhân nghĩ cũng chẳng thèm nghĩ, chiêu chém sạch đám quái xung quang, lập tức rời khỏi đội, sau đó thay đổi trạng thái thành Hồng danh…

      [Trước mặt] Lưu Thủy: Oa oa oa, đại lão gia, tiểu nhân sai rồi, ngài quay lại đội , tiểu nhân , tiểu nhân là được chứ gì!

      [Đội ngũ] Hỏa Ảnh Minh Nhân gia nhập đội ngũ.

      Lưu Thủy thầm tự mắng mình chẳng có tí tiền đồ nào, nhưng dưới ách áp bức vũ lực của Hỏa Ảnh Minh Nhân, cậu chỉ có thể khuất phục thôi.

      [Bạn tốt] Hỏa Ảnh Minh Nhân: Còn mau ?

      [Bạn tốt] Lưu Thủy: Đại lão gia, còn kèo 1000 vàng phí tư vấn ?

      [Bạn tốt] Hỏa Ảnh Minh Quân: Ông đây cho chú em hai đòn Phá Quỷ, thêm chiêu Quy Nguyên Trảm*!

      *Cả hai đều là chiêu cao cấp nhất của Đao .

      [Bạn tốt] Lưu Thủy: /(ToT)/~~ Đại lão gia, tiểu nhân sai rồi, tiểu nhân cần gì hết.

      Cái gì gọi là trời tạo nghiệt vẫn còn đường thoát, người tạo nghiệt muốn thoát xong? Đây chính là minh chứng ràng!

      [Bạn tốt] Lưu Thủy: Ông chỉ cần kéo Ninh Tâm vào bang, lão đại vào theo cho xem.

      [Bạn tốt] Hỏa Ảnh Minh Nhân: Xì, tưởng có sáng kiến gì hay ho lắm. Lão đại là loại người chỉ vì mà thay đổi ý kiến bản thân à?

      [Bạn tốt] Lưu Thủy: Cứ thử xem, tôi thấy lão đại trở về chừng. Đừng có xem thường khả năng của nhóc Ninh Tâm này, lão đại tuyệt đối thể yên tâm để ấy mình trong Phù Thế Niêm Hoa đâu.

      [Bạn tốt] Hỏa Ảnh Minh Nhân: Thế là ý gì?

      [Bạn tốt] Lưu Thủy: Đại lão gia, ông tự mình lĩnh ngộ . nàng đó, là THẦN THÁNH đấy! *lệ rơi đầy mặt*

      Hỏa Ảnh Minh Nhân tỏ ra rất coi thường. Thần thánh? cái acc cấp 75 thần thánh được đằng nào chứ? Cho dù thao tác có lợi hại đến mức nào chắc chắn cũng sánh nổi lão đại.

      Đương nhiên, trong tương lai xa, Hỏa Ảnh Minh Nhân

      [​IMG]

    2. khahanhl

      khahanhl Well-Known Member

      Bài viết:
      2,937
      Được thích:
      1,718
      Chương 19: Em là đóa bách hợp nở rộ trong lòng

      Type: Thống

      Nhờ đám Hỏa Ảnh Minh Nhân mạnh như hổ báo, Ninh Tâm tròn mắt nhìn lượng kinh nghiệm ngừng chảy như nước đầu mình lúc, trực tiếp thu cửa sổ trò chơi, gập màn hình máy tính xách tay xuống rồi chạy.

      Học phần của năm thứ nhất nhiều, số tiết cả tuần cộng lại cũng chỉ mười mấy tiết. So với thời phổ thông ngày mười mấy tiết, nhóc Ninh Tâm cảm thấy mình bây giờ chính là từ địa ngục bay thẳng lên thiên đường rồi.

      Có quá nhiều thời gian phải làm gì?

      Con ấy mà, đương nhiên là thích lượn phố, mua sắm. Có điều Ninh Tâm lại hơi khác thường, ra ngoài chỉ có mục đích: Ăn! Hơn nữa còn là dạng ăn đến chết mới thôi, chưa chết chưa ngừng.

      Mặc dù sống mình phòng, nhưng Ninh Tâm u uất, hai hướng nội, lại cộng thêm thuộc tính đáng dễ thương tự nhiên che giấu nên mấy bạn quỷ quái phòng bên luôn thích nhảy sang gõ cửa trêu Ninh Tâm. Bởi vậy, mấy năm đại học của Ninh Tâm, phần lớn thời gian đều tiêu hao trong mấy trò trêu chọc, đùa nghịch của đám bạn phòng bên, tạo nên quá khứ dám hồi tưởng…

      Đứng trước cửa phòng bên cạnh đấu tranh tư tưởng hồi, Ninh Tâm thiếu chút nữa cắn cả vào ngón tay ngậm trong miệng, đôi mắt sáng long lanh chớp chớp, nhìn chăm chú vào phòng người ta mãi mà vẫn dám gõ.

      Đối với chuyện khủng bố như ra đường mình, Ninh Tâm luôn mang trong lòng tâm lý khiếp sợ. Bởi vì, bạn nhà chúng ta bị mù đường, mù đường đến gần ngu ngốc.

      Quá khứ xa xôi ngày ấy, Ninh Tâm có thể phân biệt trái phải, thế nhưng việc phân biệt đông tây nam bắc nhóc này lại tự sáng tạo ra trường phái hoàn toàn mới, mà trường phái này suýt nữa khiến giáo viên dạy môn Địa lý những năm cấp ba của Ninh Tâm tức đến nhồi máu cơ tim.

      Đông tây nam bắc ấy mà, Ninh Tâm thấy rất dễ phân biệt chứ có gì đâu, chẳng phải là khẩu quyết tám chữ: “ bắc, dưới nam, trái tây, phải đông” thôi sao? Đơn giản thế còn gì! Thế là nhóc này bất kể bị lạc ở chổ nào đều ngoan ngoãn đứng im tại chỗ, niệm thần chú “ bắc, dưới nam, trái tây, phải đông”, hoàn toàn chẳng để ý đến thực tế là bản thân đứng mặt phẳng bản đồ -_-|||. Chính vì thế, kết quả luôn luôn là, đông tây nam bắc của nàng thay đổi vị trí liên miên, hoàn toàn chẳng có lần nào xác định đúng cả!

      Đến lúc Ninh Tâm kinh hoàng phát ra phương pháp tìm đường của mình thử lần nào thất bại lần ấy mẫu thân đại nhân của đau lòng muốn chết. Ngày nào cũng phải chứng kiến cảnh con cưng nhà mình lạc đường triệt để, mẫu thân đại nhân có thể đau lòng lo lắng sao?

      Thế là lúc mẫu thân đại nhân đưa Ninh Tâm đến trường nhập học dặn dặn lại dưới trăm lần với bảo bối cưng nhà mình: “Tâm Tâm, nhận ra đường phải hỏi người khác. Vừa đến trường, đường nước bước quen thuộc tốt nhất đâu nhớ cùng bạn bè. Ở ngoài giống như ở nhà, có lạc đường bố mẹ cũng thể lái xe đến đón con được, nhất định phải cùng bạn bè. Nếu ổn phải gọi số 110*, nhớ kỹ nhé, 110 luôn luôn bên con!”

      (*)110: Số điện thoại báo cảnh sát, cầu cấp cứu của Trung Quốc.

      Ninh Tâm nhớ kỹ lời dặn của mẫu thân đại nhân, tuyệt đối được mình ra đường, nhất định lạc đường, lạc đường rồi chừng bị xe cảnh sát đưa về trường đấy! Thế nhưng, lạc đường đáng sợ, mấy bạn quỷ quái ở phòng bên cạnh cũng rất đáng sợ mà. Đấu tranh tư tưởng chọn giữa việc bị trêu chọc đến chết sống lại và việc lạc đường thể về, cuối cùng Ninh Tâm cũng gom góp đủ dũng khí gõ “cộc cộc cộc” vào cửa phòng ký túc xá bên cạnh.

      Người ra mở cửa là Tạ Vũ, tên có vẻ hoàng hoa khuê các đấy, nhưng

      “Ái chà chà, Tiểu Ninh Tâm, qua chơi à?”

      “Tiểu Vũ, Dao Dao có trong phòng ?”

      “Cậu ấy tán zai rồi. Cậu cũng biết đấy, mục tiêu năm thứ nhất đại học của Dao Dao là phải đem bản thân bán tống bán tháo ra ngoài mà!”

      -_-||| Ninh Tâm há hốc miệng, nhất thời lại phát ra được thanh nào.

      Tìm bạn trai tìm bạn trai, có cần phải là “bán tống, bán tháo” ? Cuối cùng Ninh Tâm cũng biết nguyên nhân vì sao ngày nào cũng nghe thấy tiếng đánh nhau vang dội từ phòng bên này truyền tới rồi, hóa ra là Trần Dao và Tạ Vũ toàn bộ thời gian đều thực quán triệt hành vi bạo lực trong ký túc xá!

      Thấy Ninh Tâm gì, Tạ Vũ giữ chặt lấy vai , cả người sắp đè lên Ninh Tâm, hỏi: “Tìm Dao Dao làm gì?”

      “À, mình định ra ngoài mua ít đồ nhưng lại biết đường.” Ninh Tâm vô cùng rối rắm, Trần Dao có ở đây, phải tìm người khác rồi.

      “Ra ngoài mua đồ ăn à? Vẫn định mua đồ ăn vặt tiếp sao? Lần trước thấy cậu mua nhiều thế vẫn còn chưa đủ à?” Tạ Vũ khó mà quên được ấn tượng sâu sắc lần trước dắt Ninh Tâm mua đồ. Quả thực Tạ Vũ nghĩ mãi ra làm sao Ninh Tâm ăn uống như thế mà vẫn tăng cân, quả

      [​IMG]

    3. khahanhl

      khahanhl Well-Known Member

      Bài viết:
      2,937
      Được thích:
      1,718
      Chương 20 : Bạn trì độn khó đỡ!

      Type: Thỏ_Nhồi_Mìn
      Beta: PemDan

      Có Đường Minh và Hồ Sảng dẫn đường, cuối cùng Ninh Tâm cũng có thể thở phào nhõm. lạc đường, bị Tạ Vũ hành hạ nữa!!! Quá tuyệt!

      Trong lòng Ninh Tâm thầm ra quyết định, từ sau vĩnh viễn bao giờ mình ra ngoài với Tạ Vũ nữa, bị lạc, bị lạc đấy ~~o(>_<)o~~

      Sau khi cả nhóm mua xong thiết bị Wifi, Đường Minh tỏ ý muốn mời em họ ăn cơm. Tạ Vũ sao có thể bỏ qua cơ hội làm lủng túi ông họ, lập tức kéo Ninh Tâm chạy thẳng đến tiệm buffet.

      Hai nam hai nữ ngồi đối diện nhau, Ninh Tâm cúi đầu đầy vẻ lúng túng, mà càng khiến Ninh Tâm tức giận là cái tên bạn tốt bên cạnh còn chẳng thèm để ý tâm trạng mình, cứ nghe lời Đường Minh, đẩy Ninh Tâm và Hồ Sảng chọn đồ ăn.

      Bạn Hồ Sảng cầm đĩa sau Ninh Tâm lúc này vô cùng buồn bực.

      Hồ Sảng tuy có tính trăng hoa như mấy chàng công tử nhà giàu, nhưng dù sao vẻ ngoài cũng rất được, gia đình khá giả, phong thái tốt đẹp, có thói hư tật xấu, học hành cũng tồi, thường xuyên được xếp vào tốp đầu. Người theo đuổi từ thầm đến công khai thiếu, cũng từng kết giao mấy bạn , đối với việc dỗ dành, làm con vui vẻ, chẳng phải tay mơ.

      Thế nhưng đến hôm nay bạn Hồ Sảng quả thực rất phiền não, lý do gì khác, chính là bạn xui xẻo gặp trúng nàng Ninh Tâm. dễ gặp được hợp ý mình, Hồ Sảng đầu tiên là dịu dàng chừng mực nhằm để lại ấn tượng tốt, cách năng rất lịch thể mình là người có học thức, cười dí dỏm để chứng tỏ bản thân phải loại người vô vị, nhàm chán, lại cộng thêm vẻ ngoài xuất chúng cùng những hành động tốt đẹp nãy giờ, Hồ Sảng cho rằng bất cứ nào cũng phải có chút cảm giác mới đúng chứ?

      Ấy vậy mà, Ninh Tâm từ lúc ngồi vào bàn đến giờ, toàn bộ tinh thần đều tập trung hết vào mấy đĩa đồ ăn thức uống ngon lành, đẹp trước mắt. Nếu phải thi thoảng cất giọng trả lời mấy tiếng, Hồ Sảng còn cho rằng nhóc này coi khí rồi.

      Thử xem, tình trạng này mặt mũi vị công tử đánh đâu thắng đó, chưa từng thất bại tình trường như Hồ Sảng phải giấu vào đâu bây giờ?

      ra , việc này cũng thể trách Ninh Tâm được. Mẫu thân đại nhân nhà Ninh Tâm từng có lần nâng khuôn mặt trái đào của con mình lên mà nhìn với vẽ hoang mang: phải mọi người đều con trẻ có thời kỳ thiếu niên, thời kì chống đối à? Sao con nhà mình lớn đến mười chín tuổi rồi mà chẳng có gì liên hệ với hai chữ "chống đối" kia cả thế!

      Các nhà khác phụ huynh chỉ lo con mình trưởng thành sớm, đương sớm, nhưng hai vị phụ huynh nhà Ninh Tâm lại đối với tình trạng của cục cưng nhà mình vô cùng bất đắc dĩ. Đừng trưởng thành sớm, đương sớm, đứa này đối với quan hệ nam nữ bình thường nhất cũng còn dùng thái độ cực kỳ chậm chạp mà tiếp nhận. Bởi vậy lúc đưa con đến trường đại học, mẫu thân đại nhân ngừng dặn dặn lại, muốn con nhà mình được do dự, được xấu hổ, gặp được ý trung nhân lập tức phải đè ngay xuống, gặp người khác theo đuổi được nghi ngờ mà phải tiếp nhận ngay! Ninh Tâm gật đầu vô cùng nghiêm túc, nhưng vừa bước vào trong trường căn bản chẳng nhớ chữ nào trong mấy lời dặn dò ấy cả.

      dễ nghe chút Ninh Tâm vẫn còn tâm tính trẻ con, trưởng thành hơi muộn chút. Còn thẳng thắn ra , EQ(*) của bạn này có hơi vượt ngoài phạm vi của người thường, độ chậm hiểu vượt ra khỏi giới hạn của nhân loại, đạt đến cảnh giới chưa ai tưởng tượng rồi.

      (*)EQ là viết tắt của cụm từ "Emotionnal Quotient" - là chỉ số cảm xúc, tình cảm của người.

      "Còn muốn ăn gì nữa ? giúp em lấy?" Hồ Sảng lần nữa xốc lại tinh thần, cầm khay sau lưng Ninh Tâm, khoé miệng khẽ cong lên, ý cười như gió thoảng mùa xuân. Khổ nỗi có cười dịu dàng ấm áp thế chứ cười nữa cũng chẳng cách nào đem chú ý đặt hết vào số đồ điểm tâm của Ninh Tâm chuyển lên người cả. Đưa tay nhấc hai đĩa Tiramisu, Ninh Tâm chút khách sáo quay người đặt thẳng vào cái khay tay Hồ Sảng, miệng vừa cảm ơn vừa dùng khoé mắt liếc các món trong khu đồ ngọt.

      "Em, sức ăn tốt đấy!" Ý cười mặt Hồ Sảng có phần cứng ngắc. Sức ăn của nhóc trước mắt đâu chỉ hai chữ " tốt" là có thể hình dung ràng? bữa buffet này, cả ba người kia cộng lại cũng bằng khẩu phần ăn của mình Ninh Tâm, dùng bữa chính xong rồi, nàng giờ lại tiếp tục chiến đấu với các món tráng miệng. Nhưng Hồ Sảng đánh giá Ninh Tâm từ xuống dưới, dáng người thon thả, thân hình nhắn, Hồ Sảng là vò đầu bóp trán tài nào hiểu nổi, cái thân thể bé bé thế này làm sao mà nhét được từng đó đồ cơ chứ? Có điều, dù thế nào cũng là con , yểu điệu thục nữ, quân tử hảo cầu mà, vì thế Hồ Sảng cảm thấy vô cùng cần thiết phải nhắc nhở Ninh Tâm rằng, cứ ăn uống như thế này, tương lai biến thành heo mất.

      "Nhưng ăn nhiều đồ ngọt, đối với con tốt lắm phải?" Hồ Sảng tự thấy lời mình có chút nặng nề, khổ nỗi nhóc Ninh Tâm cơ bạn là hoàn toàn có tí phản ứng nào, chẳng hề nhận ra ý của Hồ Sảng, mực lắc đầu: "Em cũng biết nữa, nhưng em thích đồ ngọt nhất. Dù sao từ tới lớn em vẫn rất khoẻ mạnh, sao đâu".

      -_-||| bé, thần kinh em hơi thô quá rồi đấy!

      Công tử Hồ Sảng bắt đầu choáng váng, lúc bê khay theo sau Ninh Tâm trở về bàn, thái độ thô bạo của vị công tử này bắt đầu phát tiết ra ngoài, kết quả là ngoài Ninh Tâm ra, cả bàn chẳng ai ăn nổi thứ gì nữa cả...

      Trong suốt bữa ăn, Hồ Sảng và Đường Minh từ chuyện trọng đại quốc gia cho đến kim ngạch kinh tế, từ chuyện những nhân vật tai to mặt lớn đến những nền văn hoá kì lạ, nhưng ánh mắt Ninh tâm vẫn hoàn toàn liếc sang vị công tử Hồ Sảng đa tài đa nghệ kia lấy cái.

      Đùa chắc, là sinh viên khoa Turng văn, hiểu biết mấy vấn đề chính trị, lịch sử kia làm gì? Ninh Tâm tỏ ra chẳng có tí hứng thú nào.

      Thế là, Ninh Tâm nhấc đĩa Tiramisu lên, cầm nĩa ăn! Nhấc đĩa bánh dâu tây lên, cầm nĩa ăn! Nhấc đĩa Black Forest(*) lên, cầm nĩa ăn!

      (*)Black Forest là loại bánh ngọt nổi tiếng của Đức, tên gốc là Schwarzwaelder Kirschtorte. Bánh được làm từ nhiều lớp bánh chocolate, ở giữa các lớp bánh là kem

      [​IMG]

    4. khahanhl

      khahanhl Well-Known Member

      Bài viết:
      2,937
      Được thích:
      1,718
      Chương 21: Trận bóng rổ chẳng chút hấp dẫn nào

      Type: Greentulip0

      Vì thời khóa biểu ngày hôm sau khá nhiều, Ninh Tâm vừa chuyện với Mặc Thương mấy câu bị Đại thần đuổi xuống. Đương nhiên, chỉ là đem người đuổi , acc vẫn phải treo ở đấy rồi.

      Số người làm cú đêm chẳng phải hiếm hoi gì, Mặc Thương dặn dò đám người ở trong Huyễn Hồ Để Vực giúp Ninh Tâm thăng cấp, lại đem đống bùa chú nhân hai, nhân ba lần kinh nghiệm vứt hết lên người Ninh Tâm cứ như chỗ bùa chú đó là đồ cho biếu vậy. Tình cảnh này khiến Lưu Thủy mắt trợn trừng đến đỏ cả lên.

      Phân biệt đối xử chứ còn gì nữa? Trọng nữ khinh nam chứ còn gì nữa?

      Lưu Thủy phẫn nộ đấm bàn.

      [Đội ngũ] Lưu Thủy: Lão đại, lão quá thiên vị rồi đấy, Tiểu Bạch treo máy nghỉ ngơi lấy kinh nghiệm, tôi đây làm nô lệ, làm chân lon ton mà có chút lợi lộc nào à!

      [Đội ngũ] Mưa Tí Tách Rơi: *cười mà * Lưu Thủy à, làm người phải biết mình là ai chứ, ông chính là số cu li mà.

      [Đội ngũ] Phượng Vũ: Lưu Thủy, lẽ ông định “tranh sủng” với Ninh Tâm sao?

      [Đội ngũ] Gió Cuốn Mây Tan: Lão đại, lão chỉ cần tiếng, bây giờ tôi xử lý Lưu Thủy luôn.

      [Đội ngũ] Lưu Vân: +10086

      [Đội ngũ] Mạt Mạt: o(∩_∩)o~ Lưu Thủy ca ca đáng thương, Lưu Vân ca ca, mọi người xuống tay chút nhé.

      [Đội ngũ] Mặc Thương: Xuất thủ , cần nể mặt tôi.

      [Đội ngũ] Lưu Thủy: Oa oa oa… lão đại…



      Tiếp đó, kênh Đội ngũ rất lâu sau cũng thấy có tiếng Lưu Thủy, nhân vật của Lưu Vân, Lưu Thủy và Gió Cuốn Mây Tan cũng đứng nguyên tại vị trí cũ màn hình. Các đội viên khác nhân khoảng thời gian Lưu Thủy ngồi bên máy, vô cùng tự giác ra kéo loạt quái đến trước mặt nhân vật của Lưu Thủy, để mặc bọn quái đó đánh hội đồng, hành hạ đồng đội mình.

      Đợi đến lúc Lưu Thủy rên rỉ trở về màn hình trắng xám màu. Bạn bị tàn phá cả tinh thần và thể xác này nhất thời lệ rơi lã chã.

      [Đội ngũ] Lưu Thủy: /(ToT)/~~ Tôi hận các người cả đời!

      [Đội ngũ] Lưu Vân: phụ lòng của quần chúng nhân dân, đè cậu ta xuống giường đập trận rồi.

      [Đội ngũ] Gió Cuốn Mây Tan: Vú em* mau dựng dậy .

      (*)Vú em: chỉ chung những nhân vật có kỹ năng hồi sinh, bổ sung máu cho người khác.

      [Đội ngũ] Vũ Mị Túc: Khó khăn lắm mới khiến cậu ta nằm dài như thế, tôi kéo cậu ta dậy chắc?

      [Đội ngũ] Mạt Mạt: Là lá la là lá la, Lưu Thủy ca ca nặng quá, em kéo nổi o(∩_∩)o~.

      [Đội ngũ] Lưu Thủy: Tôi out đây, đấu lại các người, tôi trốn chắc chắn thoát các người!

      [Đội ngũ] Mặc Thương: Ừ.

      Mặc Thương ấn phím kích hoạt kĩ năng quần công, bình tĩnh gõ xuống hàng chữ.

      [Đội ngũ] Mặc Thương: Báo cáo tổng kết của học kì này cùng với phao các môn cậu đừng hỏi tôi nữa.

      [Đội ngũ] Lưu Thủy: T˄T Lão đại, tôi rút lại hết tất cả những lời ngày hôm nay.

      [Đội ngũ] Mặc Thương: cần miễn cưỡng bản thân.

      [Đội ngũ] Lưu Thủy: Lão đại, miễn cưỡng, chút cũng miễn cưỡng.

      [Đội ngũ] Mặc Thương: Nhưng tôi thấy chấp nhận câu đó, là miễn cưỡng chính bản thân tôi.

      Mặc Thương giương kiếm, chiêu giết sạch đám quái xung quanh. Đương nhiên, câu của xuất ra, Lưu Thủy cũng lập tức “ chiêu chết hẳn”.

      [Đội ngũ] Mạt Mạt: Là lá la là lá la, Lưu Thủy ca ca, hôm nay ca thảm.

      [Đội ngũ] Phượng Vũ: *xoa đầu* Đứa bé đáng thương này, sao đầu óc chẳng có tí tiến bộ nào thế?

      [Đội ngũ] Gió Cuốn Mây Tan: Chúc mừng cậu lại chết nhắm mắt!

      [Đội ngũ] Lưu Vân: Huynh đệ, nể mặt em chúng ta ở cùng ký túc xá, tôi quyết định ném đá xuống giếng thêm nữa.

      Lưu Thủy đập bàn phẫn nộ, cái đám người vô lương tâm này, sớm muộn gì cũng phải giết sạch, giết sạch mới được!

      [Đội ngũ] Mặc Thương: Mọi người gọi thêm nhân lực , tôi phải out rồi.

      Mặc Thương trước nay vẫn ngủ sớm, rất hiếm khi thức đêm. Đôi lúc thức đêm còn bị bọn Lưu Thủy lần lượt công kích đuổi xuống. Bởi vậy Mặc Thương muốn out cũng ai cản, người nào người nấy ngoan ngoãn chúc ngủ ngon, sau đó đưa mắt tiễn Mặc Thương thoát khỏi trò chơi.

      Kha Dĩ Mặc tắt máy, vỗ trán mỏi mệt, Kha Dĩ Nghiên từ đằng sau nhàng mở cửa, trong tay còn bưng cáy khay, đặt cốc nước và hộp thuốc.

      “Sao hôm nay lại chơi đến tận giờ này?” Kha Dĩ Nghiên xót em trai, vừa đưa cốc nước cho Kha Dĩ Mặc vừa mở nắp hộp thuốc đổ ra mấy viên.

      “Chị, em sao đâu.” Kha Dĩ Mặc uống hớp nước, nghĩ lúc lại : “Bố có lúc nào về nước ạ?”

      “Dạo gần đây công việc của bố rất bận, bây giờ vẫn ở Pháp, chắc là thể về ngay được đâu.”

      “Thế ạ?” ảm đạm chỉ lướt qua mắt Kha Dĩ Mặc trong khoảnh khắc nhưng Kha Dĩ Nghiên vẫn kịp nhìn thấy, xoa xoa mái tóc mềm mượt của cậu em trai, an ủi: “Cũng chẳng chắc được, chừng bố có thể về trước sinh nhật em đấy”.

      “Bố về cũng chẳng sao, cùng lắm hành hạ chị trận. Đến lúc đó gọi đám bát nháo kia sang ăn mừng bữa cũng thế thôi mà.”

      “Được thôi, dù sao thân làm chị chính là để bị em trai hành hạ mà. Ngoan ngoãn uống thuốc rồi lên giường ngủ , ngày mai em còn phải học đúng ? Ngủ sớm .”

      Kha Dĩ Mặc bưng cốc lên, uống hết chỗ thuốc trong tay, sau đó đứng dậy đẩy

      [​IMG]

    5. khahanhl

      khahanhl Well-Known Member

      Bài viết:
      2,937
      Được thích:
      1,718
      Chương 22: Quan hệ bao nuôi mới là

      Type: Thanh Mạn
      Beta: PemDan


      Đối với Ninh Tâm mà , thứ Tư chính là màu đen tăm tối.

      Vật vã lết qua được hết mấy tiết học trong ngày, cuối cùng Ninh Tâm cũng có thể chạy về phòng. Đợi đến khi nàng động đến cái máy tính đặt bàn mới phát ra hình như mình mắc chứng "lao tâm quá độ, dùng não qua đà" mất rồi.

      Cái máy tính đáng thương lúc này, nếu để quả trứng lên chắc cũng có thể nướng chín luôn được ấy chứ.

      Trong Huyễn Hồ Để Vực, đám người bao quanh Ninh Tâm đổi sang dàn mới, mấy người Ninh Tâm biết chẳng thấy ai có mặt trong đội cả. Ninh Tâm cũng dám phát ngôn kênh Đội ngũ, trực tiếp mở danh sách bạn tốt, cái tên duy nhất trong đó sáng lấp lánh.

      [Bạn tốt] Ninh Tâm: (*^_^*) Chào buổi tối, tôi đến rồi đây.

      Tin nhắn của Mặc Thươn rất nhanh bay qua.

      [Bạn tốt] Mặc Thương: Ăn cơm chưa?

      [Bạn tốt] Ninh Tâm: Ừ, chắc là ăn rồi.

      ...

      Ninh Tâm ôm túi khoai tây chiên trong lòng, thấy mình thế cũng xem là dối. Bữa tối quả ăn ở căng tin rồi, bây giờ nhiều nhất cũng chỉ xem như ăn sau bữa tối mà thôi, phải dối đâu mà.

      [Bạn tốt] Mặc Thương: Có thể thăng đến cấp bao nhiêu rồi?

      Ninh Tâm mở bảng thuộc tính nhân vật ra xem, lại lần nữa trợn tròn mắt.

      [Bạn tốt] Ninh Tâm: Có thể lên cấp 135 rồi.

      Tốc độ thăng cấp như hỏa tiễn này khiến trong lòng Ninh Tâm phát sinh ám ảnh tiêu cực. Nghĩ lại lúc đầu phải vất vả khó khăn thế nào mới thăng được cấp, mà nhìn tình hình trước mắt, mới qua có hai ngày cái acc cấp 75 chỉ treo máy thôi thăng lên tận cấp 135! Thế này biết giấu mặt vào đâu cơ chứ?!

      ra Ninh Tâm biết rằng, chẳng biết giấu mặt vào đâu phải chỉ có mình .
      Nghĩ lại mà xem, trong trò chơi này, ai là người có khả năng điều động cả bang phái, bắt họ bất kể ngày đêm mang cái acc cấp thấp đánh quái luyện cấp chứ? Có người mang luyện cấp đành, đến mấy vật phẩm dùng nguyên bảo mua Thương Thành cũng được vứt lên thân cách vô cùng hào phóng, kinh nghiệm toàn được nhân đôi, nhân ba, gộp tất cả lại phải tăng đến năm, sáu lần chứ chẳng ít.

      Tiếng có trọng lượng như thế, vung tay hào phóng như thế, nhìn lượt tất cả các sever của Thần thoại, trừ Mặc Thương ra còn ai có khả năng?

      [Bạn tốt] Mặc Thương: Cũng tương đối rồi, thăng cấp .

      [Bạn tốt] Ninh Tâm: Ừ.

      Ninh Tâm nhấp chuột liên hồi, vô cùng vui vẻ. Đợi đến khi nhấp được nữa Tiểu Linh Xu màn hình quả nhiên lên đến cấp 135. Mặc dù nhân vật màn hình vẫn chỉ mặc bộ trang bị cấp 75 mà Mặc Thương tặng ngày trước, nhưng số 135 đầu quả vô cùng bắt mắt, bạn Ninh Tâm cảm thấy mãn nguyện lắm rồi.

      Đến khi nhóc vui mừng phấn khởi nhảy nhót mấy vòng để ăn mừng xong, trước mắt liền xẹt qua vầng sáng màu vàng kim, sau đó vị thần lấp lánh ánh hào quang xuất , ồ... Mặc Thương đại thần.

      [Bạn tốt] Mặc Thương: Rời khỏi đội .

      [Bạn tốt] Ninh Tâm: Hở, cần luyện cấp nữa à?

      [Bạn tốt] Mặc Thương: Ừ, cấp bậc cũng tương đối rồi.

      [Bạn tốt] Ninh Tâm: Cứ thế trực tiếp rời khỏi đội thôi à? Tôi cũng nên tiếng cảm ơn chứ?

      [Bạn tốt] Mặc Thương: cần đâu, tôi rồi. cứ trực tiếp rời khỏi đội , tôi mời vào đội của tôi.

      [Bạn tốt] Ninh Tâm: Vậy tôi rời đội đây.

      Ninh Tâm vừa khỏi đội, lời mời gia nhập đội ngũ của Mặc Thương luôn màn hình. Đến khi Ninh Tâm vào đội mới phát , cả đội trừ và Mặc Thương ra, còn có ba người quen biết nữa.

      [Đội ngũ] Hỏa Ảnh Minh Nhân: Í, chị dâu xuất kìa!

      [Đội ngũ] Đại Mạc Yên: Em dâu? đây mới lên mạng có mấy ngày, ở đâu chui ra thêm em dâu rồi thế này?

      [Đội ngũ] Oa Ha Ha: Oa ha ha, Đại Mạc cập nhật tin tức kém quá rồi, đây là dâu mới của Mặc Thương ca ca đấy!

      [Đội ngũ] Mặc Thương: Thế nào? Đều giống như Lưu Thủy, học làm bà tám hết rồi?

      Lưu Thủy...

      Nhắc tới bạn có máu buôn chuyện mà chẳng có số làm bà tám đó, cả đội nhất thời im lặng.

      Nếu trí nhớ của bọn họ giở trò bạn Lưu Thủy lúc này bị Mặc Thương đại thần sai đến Hầu Sơn tìm NPC xuất quỷ nhập thần Túy Hầu Vương để nhận nhiệm vụ Mê Vụ Tiên Tung.

      Nếu lập bảng xếp hạng những NPC đáng căm hận nhất của Thần thoại, Túy Hầu Vương tuyệt đối có thể xếp vào trong ba vị trí đầu tiên.

      Nhiệm vụ Mê Vụ Tiên Tung mở vào thứ Tư hằng tuần, là loại nhiệm vụ vừa mang tính thử thách cao lại có độ may rủi thấp, là nhiệm vụ vô cùng thú vị, bao gồm cả hài kịch lẫn bi kịch. Xin hãy đọc bốn chữ "vô cùng thú vị", thú vị là về GM, còn về phía người chơi, chỉ có hai loại cảm giác, là "bó toàn thân", hai là căm thù đến tận xương tủy.

      Toàn bộ người chơi đều nhất trí, Mê Vụ Tiên Tung thẳng ra chính là thăng hoa mấy trò đùa ác ý của GM mà thôi.

      Mục đích của nhiệm vụ vô cùng đơn giản, chẳng qua là đến Hầu Sơn tìm NPC tên Túy Hầu Vương.

      Thế nhưng cứ đợi đến lúc bạn được truyền tống đến bản đồ giới hạn thời gian Hầu Sơn đó, có tọa độ xác định vị trí, có mũi tên hướng dẫn, cả đường chỉ có thể tự mò mẫm mà lấy, chốc chốc lại có mấy con khỉ từ đâu chui ra ném đá mà bạn thể đánh trả. Đánh bọn nó, Hầu Vương lập tức thân, biến thành kim cang vô địch tặng bạn cú "đấm phát chết luôn"; nếu đánh bọn nó, cả đường bạn cứ yên tâm mà bị ném đá đến cạn máu .

      Khó khăn lắm mới có thể gặm dược mà vượt qua trò đùa của bọn khỉ con, bạn gặp được Hầu Tiên.

      Vị Hầu Tiên này có học vấn rất phong phú, thông thiên văn, dưới tường địa lý, mà tính cách vô cùng cổ quái.

      ra mười câu hỏi giới hạn thời gian cho bạn trả lời, trả lời đúng bảy câu trở lên mới xem như qua cửa. Nhưng mười câu hỏi này nội dung từ cổ chí kim, từ trong nước đến quốc tế, từ thi từ đến ca phú, từ nghệ thuật đến triết học... thậm chí đến thời gian tra hỏi mẹ Bách cũng có.

      Tìm GM phản ánh câu hỏi quá khó, GM còn ân cần khuyên bảo: Thanh niên, tri thức đến khi dùng mới hận mình biết quá ít(*)! Nhiệm vụ này là rèn

      [​IMG]

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :