1. QUY ĐỊNH BOX XUẤT BẢN :

       

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]

    ----•Nội dung cần:

    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)

    - Tác giả

    - Dịch giả

    - Đơn vị phát hành

    - Số trang ( nên có)

    - Giá bìa (nên có)

    - Ngày xuất bản (nên có)

    --- Quy định

    1 . Thành viên post có thể tự type hoặc copy từ nơi khác (để nguồn)

    2 . Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn

    3. Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ

    Ad và Mod

  2. QUY ĐỊNH BOX EBOOK SƯU TẦM

    Khi các bạn post link eBook sưu tầm nhớ chú ý nguồn edit và Link dẫn về chính chủ

    eBook phải tải File trực tiếp lên forum (có thể thêm file mediafire, dropbox ngay văn án)

    Không được kèm link có tính phí và bài viết, hay quảng cáo phản cảm, nếu có sẽ ban nick

    Cách tải ebook có quảng cáo

Đại thần, em nuôi anh - Thiền Đạm Ngữ (Hoàn)

Thảo luận trong 'Sách XB Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. khahanhl

      khahanhl Well-Known Member

      Bài viết:
      2,937
      Được thích:
      1,718
      Chương 14: Trận quyết đấu giữa chính thất phu nhân và tiểu thiếp

      Type: Thanh Mạn
      Beta: PemDan



      Thực tế chứng minh, có tọa kỵ là thê thảm đến thể thê thảm hơn. Mặc Thương đại thần chỉ cần nhàng triệu hồi Ngân Long cái là muốn lên trời xuống đất gì cũng xong.

      Còn bạn Ninh Tâm có tọa kỵ, chỉ có hai cẳng chân xinh xắn mà thôi, hận là Linh Xu có tốc độ nhanh nhất từ dưới đếm lên của Thần thoại, dùng đôi chân nhắn chạy hùng hục nhưng cũng chỉ xem là "có chuyển động" mà thôi.

      Được rồi, có di động ít ra cũng là chuyển động rồi, đúng ? Thế nhưng Mặc Thương đại thần ngồi cả buổi trước cửa Huyễn Hồ Để Vực, đợi tới đợi lui vẫn nhìn thấy bóng dáng của bạn Ninh Tâm đâu. Đến lúc Mặc Thương cho rằng Ninh Tâm bị bản đồ Huyễn Hồ Để Vực đả kích quá mạnh mẽ, thể chọn cách chưa lâm trận bỏ chạy, vừa mới lập đội xong có tin thông báo của hệ thống.

      [Đội ngũ] Thành viên Ninh Tâm tử vong.

      -_-| | |

      Sau đó, ba người còn lại của đội Mặc Thương, mắt mở to, mồm há hốc nhìn từng dòng thông báo của hệ thống cứ hai phút lại lên lần, đều như vắt chanh.

      [Đội ngũ] Thành viên Ninh Tâm tử vong.

      Tình huống quỷ dị gì thế này?

      Cứ cách hai phút lại chết lần, tốc độ này, hiệu suất này, xác suất tử vong này cũng quá cao !!!

      Cho đến khi thông báo Ninh Tâm tử vong lên lần thứ sáu, Mặc Thương đại thần thể bình tĩnh được nữa rồi.

      [Đội ngũ] Mặc Thương: Sao lại chết nữa rồi?

      Mặc Thương đợi hai phút, đợi đến lúc Ninh Tâm lại lần nữa tâm cam, tình nguyện mà bổ nhào xuống đất, lúc đó mới có thể nằm nền đất lạnh, khóc ra nước mắt, hồi đáp.

      [Đội ngũ] Ninh Tâm: Tôi qua nổi. đường toàn là quái, mỗi con đều giết tôi trong chớp mắt, trốn cũng trốn được.

      đợi Mặc Thương trả lời, bạn Lưu Thủy lệ rơi đầy mặt.

      [Đội ngũ] Lưu Thủy: Bà của tôi ơi, chọn chỗ có quái chủ động tấn công mà chứ. Nhìn thấy quái chủ động tránh chỗ khác!

      [Đội ngũ] Ninh Tâm: Tôi trốn rồi đấy chứ, nhưng mỗi lần tôi nhìn thấy nó nó đều tập trung cả vào tôi rồi, còn chưa kịp chạy chết.

      [Đội ngũ] Lưu Thủy: *đập bàn* Cưỡi ngựa qua!

      [Đội ngũ] Ninh Tâm: Tôi... tôi có ngựa.

      [Đội ngũ] Lưu Thủy: Trời ơi đất hỡi, bà của tôi ơi, chưa làm nhiệm vụ tọa kỵ của sư môn à?

      [Đội ngũ] Ninh Tâm: Chắc là chưa làm rồi. Có rất nhiều nhiệm vụ tôi làm.

      Lưu Thủy nữa, bởi vì cậu cảm thấy bản thân hoàn toàn vô lực rồi.

      Mợ nó chứ, cái acc cấp 75 còn chưa làm nhiệm vụ sư môn cấp 20, ai có thể cho cậu biết đây là loại "kỳ hoa dị thảo" gì vậy? Cái acc của nàng này sống được đến giờ quả là quá thần kỳ!!!

      Lưu Thủy thầm rơi lệ, bạn Phượng Vũ bên cạnh cũng chẳng khá khẩm hơn là mấy, hai người giờ phút này thực thể dùng ngôn ngữ để biểu đạt được nữa rồi.

      Cả hai đồng thời đạt chung nhận thức: Lão đại! Tương lai của lão chắc chắn là thảm đừng hỏi!!!

      Vào lúc Ninh Tâm nằm đất chuẩn bị hồi sinh lần thứ bảy, bóng dáng phiêu diêu xuất trần của Mặc Thương đột nhiên xuất . Giữa màn hình xám trắng, thân hình bạch y Kiếm Khách sáng rực chậm rãi lại gần, khoát tay cái thấy hào quang của Phục Sinh Phù Chú phủ lên người Ninh Tâm.

      [Bạn tốt] Mặc Thương: Dậy , tôi đưa .

      [Bạn tốt] Ninh Tâm: Ừ... Xin lỗi nhé, tôi ngốc quá.

      [Bạn tốt] Mặc Thương: phải lỗi của , là tôi sơ suất. Để người có tọa kỵ, lại mỏng manh yếu ớt như đối mặt với đám mãnh thú khát máu này, là tôi suy nghĩ chu đáo.

      Ninh Tâm thầm rơi lệ. Đại thần, xác định mình là an ủi chứ phải là đả kích người khác đấy chứ?

      Nhận lời mời cùng lên tọa kỵ của Mặc Thương, Ninh Tâm mắt nhìn chằm chằm Ngân Long màn hình, tay lại thầm mở bảng Tọa kỵ của Thương Thành.

      Trong Thần thoại, tọa kỵ phân làm bốn cấp bậc: Quỷ phẩm, Nhân phẩm, Tiên phẩm, còn loại là Trân phẩm.

      Tọa kỵ nhận được thông qua các nhiệm vụ là Quỷ phẩm. Nhân phẩm là loại tọa kỵ người chơi thu được ở các bản đồ săn bắn. Tọa kỵ Tiên phẩm chỉ rơi ra ở số Phụ bản đặc biệt hoặc do người chơi bỏ tiền ra mua từ Thương Thành. Còn Trân phẩm tọa kỵ chỉ nhận được thông qua các hoạt động đặc biệt của trò chơi, số lượng có hạn.

      Ngân Long của Mặc Thương chính là thuộc vào hàng Trân phẩm, những có tốc độ đáng kinh ngạc mà tư chất và kỹ năng cũng vượt ba loại tọa kỵ kia rất xa.

      Còn các loại khác bán thị trường, dù sao cũng là bỏ tiền ra mua, tư chất tốc độ tuy hơi kém so với Trân phẩm nhưng cũng rất tốt.

      Ninh Tâm hiểu lắm về tọa kỵ, nhưng thế nào cũng là con , mấy giống ngựa cao to khỏe mạnh phải sở thích của . Loại thuộc bản đồ săn bắn hay rơi ra trong Phụ bản hoàn toàn chẳng có tí khái niệm nào, bởi thế nhóc này vẫn tin rằng chỉ có Thương Thành mới có các loại tọa kỵ khác. Thế nhưng lật, giở, mò đến nát cả cái bảng danh sách tọa kỵ của Thương Thành vẫn tìm thấy con Ngân Long mà Mặc Thương cưỡi đâu cả.

      [Bạn tốt] Ninh Tâm: Kỳ lạ, sao trong Thương Thành có Ngân Long của ?

      [Bạn tốt] Mặc Thương: Ha ha, tìm được mới lạ đấy. Đây là phần thưởng hoạt động, số lượng có hạn thôi. Sao thế, muốn có Ngân Long à?

      [Bạn tốt] Ninh Tâm: muốn, tôi thích con thỏ béo béo trắng trắng hơn, béo tròn vô cùng đáng . Lúc trước nhìn thấy có người cưỡi nhưng trong Thương Thành tìm được. Con thỏ đó có phải cũng là phần thưởng hoạt động ?

      [Bạn tốt] Mặc Thương: Ngọc Thố sao? Đó là tọa kỵ rơi ra ở Phụ bản Nguyệt Cung. Nếu thích tôi tặng con.

      [Bạn tốt] Ninh Tâm: cần đâu, tặng tôi bộ trang bị rồi, tôi ngại lắm. Thôi tôi mua con gấu trúc vậy, cũng rất dễ thương. Dù sao cũng là quốc bảo của Trung Quốc, đúng ?

      [Bạn tốt] Mặc Thương: Tôi là do nuôi, của tôi cũng chính là của . Lấy đồ của chính mình có gì phải ngại?

      [Bạn tốt] Ninh Tâm: Nhưng tôi cảm thấy là nuôi tôi, phải tôi nuôi .

      [Bạn tốt] Mặc Thương: ra tôi ngại nuôi đâu.

      [Bạn tốt] Ninh Tâm: Phản đối, tôi cần. Lúc đầu là tôi nuôi rồi, được lật lọng.

      [Bạn tốt] Mặc Thương: Được được, nữa. Vậy đợi bao giờ cấp của đủ để vào Phụ bản Nguyệt Cung, tôi dẫn tới đó, tự mình kiếm con Ngọc Thố, được chưa?

      [Bạn tốt] Ninh Tâm: 0(ᴖ_ ᴖ)0~ Được.

      Dưới bảo hộ của Ngân Long nhà Mặc Thương, Ninh Tâm hoàn toàn cần phải lo lắng đến vấn đề an toàn của bản thân nữa. Thế nhưng đến khi đứng trước cửa vào Huyễn Hồ Để Vực nhóc này bắt đầu rối. Đợi đến khi cùng Mặc Thương vượt qua cả đoạn đường gập ghềnh gian khổ đến đúng chỗ cái bẫy lúc nãy, mặt Ninh Tâm chuyển màu xanh lét rồi.

      [Đội ngũ] Lưu Thủy: Bà của tôi ơi, lần này nhất định nhất định nhất định được nhảy vào cái bẫy lúc nãy nữa đâu! Nhớ cho kỹ, rơi vào là nhảy lên được, sau đó lại phải hồi sinh lần nữa ra bên ngoài mà chạy đến đây đấy.

      [Đội ngũ] Ninh Tâm: Tôi... tôi biết rồi. Nhưng mà có phải tôi mốn nhảy xuống đó đâu...

      [Đội ngũ] Lưu Thủy: Được rồi, bà của tôi, nhớ kỹ, phải nghe lời tôi, tôi bảo rẽ trái, phải rẽ trái, bảo rẽ phải, phải rẽ phải. được, mất công quá. Trực tiếp lên YY , tiện hơn nhiều.

      [Đội ngũ] Ninh Tâm: YY là cái gì?

      [Đội ngũ] Lưu Thủy: Là phần mềm dùng để chuyện trực tiếp.

      Lưu Thủy lúc đầu định bảo Ninh Tâm lập tức tải YY xuống, sau đó dạy dùng thế nào. Nhưng cân nhắc đến trình độ "mù công nghệ" của nàng, cậu vô cùng quyết đoán từ bỏ ngay ý định đó.

      [Đội ngũ] Lưu Thủy: Thôi bỏ , tốt nhất là đợi lúc nào lão đại rảnh bảo lão đại dạy cách dùng YY.

      Việc chỉ dẫn cho người biết dùng YY như Ninh Tâm, độ khó phải so sánh với việc dạy heo nái leo cây, dạy gà trống xuống nước. Những vất vả gian khổ đó lời nào kể xiết.

      Khó khăn lắm mới vượt qua được bức tường thủy tinh, Lưu Thủy cảm thấy mình có thể nhắm mắt xuôi tay luôn được rồi, cả người nằm vật xuống bàn trong trạng thái "xác chết". Sau khoảng khắc ngắn ngủi này, Lưu Thủy mở mắt lần nữa lại muốn gào thét tiếp.

      của tôi ơi, làm sao mà có thể đen đến cái độ này cơ chứ!!!

      Vừa qua được bức tường thủy tinh, số đỏ đến mức nào mà lại va ngay vào tường cung tiễn rồi thế kia?

      Mắt nhìn cả đám tên bắn lén vèo vèo bay thẳng đến chỗ Ninh Tâm, Lưu Thủy và Phượng Vũ tay lăm lăm Hồi Sinh Phù Chú, bất cứ lúc nào cũng có thể tung ra để cứu người.

      Thế nhưng, vào thời điểm rừng tên bay đến, ánh sáng lóe lên cái thấy Ninh Tâm trở thành con nhím, có điều nhóc này vẫn đứng sừng sững, thậm chí đến máu cũng chẳng giảm giọt nào.

      [Đội ngũ] Lưu Thủy: Mợ nó, được GM hộ thể(*) à?

      (*) GM hộ thể: Ở đây ý được người quản lý, hệ thống bảo hộ.

      [Đội ngũ] Phượng Vũ: phải chứ, bị tên đâm như thế chắc chắn phải rất đau, sao lại mất máu được?

      Nhưng vấn đề có nội dung kỹ thuật cao thế này, bản thân Ninh Tâm cũng trả lời được.

      nhóc cảm thấy hôm nay vô cùng kỳ lạ. Chẳng lẽ tại mình bình thường yếu đuối quá, GM chịu được nữa nên thay đổi thuộc tính của mình rồi?

      Trong lúc Lưu Thủy cảm thấy vô cùng khó hiểu, mắt lướt qua bảng danh sách đội ngũ, nhìn thấy lượng máu của Mặc Thương chỉ còn nửa lập tức bùng nổ.

      [Đội ngũ] Lưu Thủy: Lão đại, sao lượng máu của lão còn có nửa thế kia???

      Mặc Thương vô cùng bình tĩnh gõ mấy chữ lên kênh Đội ngũ, toàn kênh lập tức lâm vào trầm mặc.

      [Đội ngũ] Mặc Thương: [Kim Chung Ngưng Thần Quyết]

      Theo phần giới thiệu, Kim Chung Ngưng Thần Quyết là loại kỹ năng hy sinh nửa lượng máu của mình, gánh chịu toàn bộ thương tổn thay cho người khác.

      Cũng tức là, vào thời điểm ngàn cân treo sợi tóc vừa rồi, Mặc Thương đại thần dùng nửa lượng máu của mình để cứu cái mạng của Ninh Tâm, biến trở thành chú gián đập hoài chết!

      [Đội ngũ] Lưu Thủy: Mợ nó! Lão đại, lão là định hùng cứu mỹ nhân đấy hả?!

      [Đội ngũ] Phượng Vũ: Hâm mộ! Ghen tỵ! Hận! Bà đây cũng muốn tìm hùng dám cản đao cho bà!

      [Đội ngũ] Ninh Tâm: *khóc* Hóa ra phải tôi được GM hộ thể à?

      Lưu Thủy và Phượng Vũ đồng loạt bó tay. nương à, suy nghĩ của chệch đường ray xa quá rồi đấy. Lúc này phải nên mắt hình trái tim, tình cảm bay tung tóe hay sao?

      [Đội ngũ] Mặc Thương: Lưu Thủy, tôi đưa cậu tới đây để nhảm đấy à? Hử?

      Lưu Thủy che mặt, nội tâm đấu tranh kịch liệt. Mình có nên nhân cơ hội lão đại chỉ còn nửa máu, mạo hiểm ra tay đánh lại, xem như phản kháng lần hay đây?

      Có điều suy nghĩ này vừa lướt qua bị Lưu Thủy chút lưu tình đá văng.

      Muốn thừa nước đục thả câu với lão đại, phải chuẩn bị sẵn tâm lý chết bất đắc kỳ tử mới được.

      [Đội ngũ] Lưu Thủy: Lão đại, mở đường, mở đường! Đàn em mở đường cho ngài ngay đây!

      Bạn Lưu Thủy chính thức phát cuồng. Toàn bộ màn hình chỉ nhìn thấy mỗi thân hình Đạo chớp mắt biến mất giữa bầy quái, tiếp đó là máu tươi nhuộm đầy đất. Lưu Thủy giết quái "xả xì-trét" rồi.

      Dọn dẹp sạch các loại sinh vật phải người dưới đáy vực xong, Lưu Thủy nhìn chằm chằm vào Cầm nữ bạch y bay bay tiêu dao thoát tục cùng tên Kiếm Cuồng mặc nguyên bộ đồ đỏ hoa hòe hoa sói đứng sau ta, trong bụng chỉ có ý nghĩ: Hôm nay phải số mình con ruồi là số lão đại con rệp rồi!

      [Trước mặt] Nguyệt Lạc Tinh Trầm: Thương, sao lại tới đây?

      [Trước mặt] Nguyệt Lạc Tinh Trầm: Thương, đừng hiểu lầm. Ma Quân chỉ giúp em làm nhiệm vụ thôi, em với ấy có quan hệ gì cả.

      [Trước mặt] Nguyệt Lạc Tinh Trầm: Thương, Tiểu Linh Xu này là ai? Những tin đồn liên quan đến ấy là sao?

      [Trước mặt] Nguyệt Lạc Tinh Trầm: Thương, trả lời em .

      Nguyệt Lạc Tinh Trầm ngừng đưa ra câu hỏi, còn bạn Lưu Thủy nhà chúng ta lặng lẽ di chuyển, cật lực che giấu thân mình trong bóng tối.

      Trước mắt chuẩn bị diễn ra trường đoạn bi kịch tình kinh điển trong mấy phim truyền hình tâm lý dài tập, điều cần kíp nhất bây giờ là phải chuẩn bị đầy đủ nồi niêu bát đũa. Bát đũa dùng để nữ chính thất vọng tấn công, còn nồi niêu... đương nhiên là để nam chính lấy làm khiên rồi.

      Mợ nó, Lưu Thủy phát điên đến nơi rồi.

      Hôm nay là trận quyết đấu giữa chính thất và tiểu thiếp nhà Mặc Thương sao?

      Lão đại, lão đại, lão nhất định phải trụ đến cùng đấy!

    2. khahanhl

      khahanhl Well-Known Member

      Bài viết:
      2,937
      Được thích:
      1,718
      Chương 15: Kết cục ngoài dự đoán

      Type: Thanh Mạn
      Beta: PemDan


      Hai bên mắt to trừng mắt , Lưu Thủy thấy cái tình huống trước mặt là con mợ nó quỷ dị!

      Nguyệt Lạc Tinh Trầm sau khi gõ ra mấy câu đầy vẻ "tình tan vỡ" xong im hơi lặng tiếng. Nếu phải tin chắc trong hoàn cảnh căng thẳng như thế này, Nguyệt Lạc Tinh Trầm thể dễ dàng rời khỏi vị trí Lưu Thủy nghĩ rằng nàng đó treo máy rồi chứ.

      Nguyệt Lạc Tinh Trầm , Ma Quân có động tác gì, Mặc Thương đại thần cũng có vẻ chẳng muốn mở miệng, nhân vật chính còn lại là Tiểu Linh Xu Ninh Tâm Lưu Thủy liếc lần , liếc lần hai, càng liếc lại càng sầu thối ruột. Trông chờ vào cái người kênh Trước mặt như nàng này hiểu được tình huống tại như thế nào mà hành động sao?

      Cuối cùng, thân là người ngoài cuộc, Lưu Thủy cùng Phượng Vũ mắt to trừng mắt hồi lâu, nhận thấy tình huống trước mắt cũng được mà ở cũng xong, đành quyết định đem hết bức bối trong lòng xả sạch lên đầu đám quái xung quanh vậy.

      ra những gì Lưu Thủy và Phượng Vũ nhìn thấy chỉ là vẻ bình lặng bên ngoài, mach nước ngầm cuộn trào bên dưới phải là cực kỳ mãnh liệt.

      cùng đội, thể dùng kênh Đội ngũ chuyện, lại muốn dùng kênh Trước mặt để mọi người đều biết, vậy chỉ còn cách là gửi tin nhắn riêng thôi. Bởi vậy, trong lúc Lưu Thủy và Phượng Vũ cho rằng bốn người này chỉ trừng mắt nhìn nhau kênh Riêng tư màn hình đám nhân vật chính của chúng ta ngừng nhấp nháy, khí thế ngất trời.

      Tình cảm của Ma Quân với Nguyệt Lạc Tinh Trầm toàn bộ sever ai cũng biết, thế nhưng hoa rơi hữu ý nước chảy vô tình, trái tim Nguyệt Lạc Tinh Trầm lại ở hết người Mặc Thương, Ma Quân chỉ có thể đảm nhận vai nhân vật phụ "bạn tâm giao" mà thôi.

      Từ lúc đám người Phù Thế Niên Hoa phát thông báo gán ghép Nguyệt Lạc Tinh Trầm với Mặc Thương, Ma Quân tìm Mặc Thương gây phiền phức chỉ hai lần. Mắt thấy Mặc Thương chẳng thèm đếm xỉa đến người mình thương, mối hận trong lòng Ma Quân thể dùng lời để biểu đạt nữa rồi.

      Lúc này lại nhìn thấy Mặc Thương đem theo "người thứ ba" xuất ngay trước mặt, lửa giận của Ma Quân phải là cháy ngút trời.

      [Riêng tư] Ma Quân: Mặc Thương, mày có ý gì? Ngày ngày vứt Nguyệt Lạc sang bên, tán tỉnh người khác vui lắm hả?

      [Riêng tư] Mặc Thương: Khoan , trước khi cậu định tội cho tôi, tôi muốn hỏi vài vấn đề. Cậu tôi lạnh nhạt với Nguyệt Lạc Tinh Trầm, tôi và ta kết hôn rồi à?

      Ma Quân nghiến răng.

      [Riêng tư] Ma Quân: Chưa.

      [Riêng tư] Mặc Thương: Thế tôi và ta kết duyên, đính ước rồi à?

      Ma Quân tiếp tục nghiến răng.

      [Riêng tư] Ma Quân: Cũng chưa.

      [Riêng tư] Mặc Thương: Tôi phát thông báo lên kênh Thế giới để cầu hôn rồi à?

      Ma Quân tức muốn đập bàn!

      [Riêng tư] Ma Quân: . Nhưng đám em của mày thông báo rồi.

      [Riêng tư] Mặc Thương: Bọn họ thông báo liên quan gì đến tôi? Bây giờ huynh đệ trong bang cậu phát thông báo cầu hôn Mưa cho cậu, cậu cũng nhận à?

      Ma Quân lạnh người.

      Mưa mà Mặc Thương , ngoài Mưa Tí Tách Rơi có người thứ hai. Nghĩ đến nàng miệng lưỡi sắc sảo của Phù Thế Niên Hoa, Ma Quân khỏi lệ rơi đầy mặt.

      Mẹ nó chứ, nàng Mưa này thao tác PK tốt lắm, thế nhưng cái miệng mắng người mấp máy liên tục ba tiếng còn chưa dừng, thế lại từ bậy nào khiến hệ thống cũng đành bó tay bất lực. Bang Ma Đô của Ma Quân mỗi lần có xung đột với Phù Thế Niên Hoa, Ma Quân đương nhiên tránh khỏi màn chào hỏi của Mưa . Thế nhưng, người ta là nương nhắn dễ thương, từ đầu đến cuối vẫn trốn sau cả rừng người, có kỹ năng mình của Đao Cuồng chẳng cách nào động được đến nàng ấy cả. Được rồi, thế khẩu chiến vậy. Nhưng cả bang đồng loạt xuất mã, đám con trai trong bang toàn bộ đều bị hệ thống cấm phát ngôn rồi mà Mưa vẫn vững như núi Thái Sơn, thỉnh thoảng còn phát ra mấy câu tiếng Pháp, tiếng Nhật, nếu đặt trong hoàn cảnh bình thường còn biết nàng chửi hay khen nữa kìa.

      Nhân tài như thế, tồn tại đầy uy lực như thế, Ma Quân dám động đến nàng sao! Đừng đến lúc thực gán Mưa Tí Tách Rơi cho , mà mới chỉ nghĩ đến đó thôi, Ma Quân cảm thấy sống bằng chết. Thế là, ngọn lửa trong lòng Ma Quân bị dập tắt cái vèo.

      Mà nghĩ lại , Mặc Thương từ đầu đến cuối quả cũng chưa từng chủ động trêu chọc Nguyệt Lạc Tinh Trầm bao giờ. Đây có vẻ đúng là đổ vấy tội cho người khác .

      [Riêng tư] Mặc Thương: Còn nữa, tôi muốn hỏi câu. Cậu muốn cưới Nguyệt Lạc Tinh Trầm đúng ? Thế cậu cứ mực đem ấy đẩy sang bên tôi là có ý gì?

      Tốt lắm, Mặc Thương đại thần, câu này của chuẩn rồi đấy!

      Bạn Ma Quân bị câu này chẹn họng, thậm chí còn trở nên uất ức vô cùng. Người con mà mình muốn theo đuổi, vì cái quái gì mà lại cứ tận lực đẩy vào lòng tình địch? Não toàn đầu phụ sao?

      [Riêng tư] Mặc Thương: Tôi thấy cậu rất được, cố gắng lên. Có công mài sắt có ngày nên kim.

      Ma Quân lúc này trực tiếp đổ vật xuống bàn! Mấy câu cổ vũ bản thân của mình bị Mặc Thương cướp lời. Mặc dù "có công mài sắt có ngày nên kim" đúng là động lực của mình, thế nhưng câu này do tình địch ra, sao cứ thấy ổn chút nào!

      Thế là cuối cùng Ma Quân cũng hành động. Nhìn rút Thanh Long Đao sau lưng, hàn quang bắn bốn phía, Lưu Thủy và Phượng Vũ thầm nghĩ: Cuối cùng cũng bắt đầu rồi! Tiếp đó, chỉ thấy Ma Quân mạnh mẽ vung đao lên, đánh thẳng vào con

      [​IMG]

    3. khahanhl

      khahanhl Well-Known Member

      Bài viết:
      2,937
      Được thích:
      1,718
      Chương 16:
      Nhiệm vụ chung sức(*) của Ngốc tự nhiên

      Type: Thanh Mạn
      Beta: PemDan

      (*) Nhiệm vụ chung sức: Hay nhiệm vụ chia sẻ là nhiệm vụ có cầu bắt buộc về số lượng người chơi tham gia làm nhiệm vụ, thường là nhóm người. Người nhận được nhiệm vụ chia sẻ nhiệm vụ này cho những người chơi khác để cùng làm nhiệm vụ.

      Lê lết, lê lết, dưới đàn áp tàn khốc của mạng trường rùa bò, cuối cùng Ninh Tâm cũng kết nối thành công với máy chủ, an toàn tiến vào trò chơi.

      Vấn đề là, vào quả có vào được, nhưng Ninh Tâm còn chưa kịp thở phào nhõm thấy ngay con Ngư giương nanh múa vuốt nhào tới chào đón mình. nhóc đáng thương cứ thế trợn tròn mắt nhìn con Ngư kia nhảy tới xô Tiểu Linh Xu ngã xuống, há mồm chuẩn bị cắn, hoàn toàn nhận ra đáng lẽ phải quay người chạy mới đúng.

      nhóc đáng thương, đứt mạng làm gì, mạng trong trường thất thường sáng nắng chiều mưa thế nào cũng đâu thể khống chế được. Thế nhưng, làm thế nào mà lại logout đúng ngay giữa ổ quái thế?

      Đăng nhập lại ngay đúng giữa bầy quái phải là lỗi của Ninh Tâm, vấn đề là sao bạn này lại mỏng manh dễ vỡ đến thế? So với bim bim còn giòn hơn!

      Ninh Tâm vô cùng bất đắc dĩ, Ninh Tâm chỉ còn đợi chết, nhắm mắt nhắm mũi mở túi đeo bên người, chuột để sẵn ở Quy Hồn Kỳ, chuẩn bị thấy cột máu trống rỗng lập tức hồi sinh.

      Thế nhưng đợi trái đợi phải, đợi tới đợi lui vẫn thấy hệ thống thông báo bản thân hy sinh. Ninh Tâm chớp mắt, màn hình là Mặc Thương đại thần bạch y trắng như tuyết cầm thanh trường kiếm đứng trước , mặc cho bọn Ngư há cái mồm rộng ngoác máu huyết đỏ lòm kia có làm gì cũng cách nào lại gần Tiểu Linh Xu được.

      [Bạn tốt] Ninh Tâm: Xin lỗi, mạng bên chỗ tôi ổn định, vừa bị đứt mạng.

      [Bạn tốt] Mặc Thương: Cũng đoán được rồi.

      Kiếm chém xuống, lại giải quyết thêm mấy con Ngư muốn tiến đến gần Ninh Tâm, Mặc Thương vừa tung các kỹ năng vừa gõ chữ.

      [Bạn tốt] Mặc Thương: Bọn Lưu Thủy vào tầng tiếp theo rồi, theo tôi.

      [Bạn tốt] Ninh Tâm: Ừ.

      Ninh Tâm liếc mắt nhìn đám thi thể đầy đất phát ánh sáng màu vàng kim của đám quái, rụt rè hỏi Mặc Thương.

      [Bạn tốt] Ninh Tâm: Ừm... tôi có thể nhặt vật phẩm đánh quái rơi đằng kia ?

      Quái là do Mặc Thương giết, mặc dù Mặc Thương chẳng có hành động gì tỏ ra nhặt, nhưng Ninh Tâm nhà chúng ta là bé ngoan, chưa được cho phép đồ của người khác, tuyệt đối đụng vào.

      Thế là, Ninh Tâm vừa hỏi xong, Mặc Thương bật cười.

      nhóc này ngây thơ quá, nhặt đồ mà cũng phải hỏi có được phép . Chẳng biết nên gọi là ngốc nghếch hay nên cho rằng lễ phép đây?

      [Bạn tốt] Mặc Thương: Sau này tôi đánh quái, ở đằng sau cứ nhặt hết đồ .

      [Bạn tốt] Ninh Tâm: Khụ khụ, tôi biến thành nhân viên vệ sinh rồi à...

      [Bạn tốt] Mặc Thương: Lao động có lợi cho sức khỏe.

      Ninh Tâm sờ sờ thi thể con quái, lần đầu tiên cảm thấy hả hê đến thế. Từ lúc bắt đầu bước vào Thần thoại đến giờ, chỉ có thể bất lực mở to mắt nhìn đám quái vênh vang hùng dũng, cứ thấy là phải trốn, trốn được chờ chết, có lần nào thể nghiệm cảm giác chạm vào thi thể chúng cơ chứ?

      Bởi vậy, bạn Ninh Tâm khó khăn lắm mới có cơ hội tốt như thế này, đứng giữa đám quái vẫn chút kiêng kỵ xông thẳng về phía trước. Chỉ cần bạch y Kiếm Khách ở bên có thể vô cùng vui vẻ ngó lơ hết thảy đám quái khó ưa trước mắt, chăm lo nhặt đồ. Chẳng bao lâu sau, cái túi đeo trống rỗng của Ninh Tâm bị nhét đầy.

      Sắp xếp lại túi lượt, Ninh Tâm thỏa mãn. Mặc dù trong đó đều là những thứ người khác chẳng ai thèm, đến bán cho NPC cũng đáng mấy đồng, nhưng đối với Ninh Tâm mà , cảm giác lần đầu tiên túi đồ đầy chật những vật phẩm phải nguyên liệu mà đào được, cảm giác quả sung sướng khó có thể thành lời.

      [Bạn tốt] Ninh Tâm: Tôi nhặt xong hết rồi.

      [Bạn tốt] Mặc Thương: Vậy chúng ta thôi.

      Mặc Thương đường bảo vệ Ninh Tâm đến cuối tầng thứ nhất, kiên nhẫn dặn dò những điểm cần chú ý khi tiến vào tầng thứ hai của bản đồ. Những điều nên dặn đều dặn, đến cả cần dặn cũng dặn xong lên rồi, Mặc Thương hết lượt, lại cân nhắc thêm cả những lỗi mà người mới dễ mắc phải, hoặc mấy lỗi mấy khi vướng vào để xem xét kỹ càng, rốt cuộc cảm thấy có gì cần phải giải thích nữa, lúc này mới dám đưa Ninh Tâm tiến vào tầng thứ hai của bản đồ.

      Bơi qua dòng nước, tiến vào tầng thứ hai của Huyễn Hồ Để Vực, lúc này Phượng Vũ và Lưu Thủy rảnh rỗi đến độ mở PK đánh nhau cho đỡ buồn. Đương nhiên, bạn Ma Quân bị Mặc Thương chọc giận bốc khói, cùng với Nguyệt Lạc Tinh Trầm bị Ninh Tâm làm cho đầu óc quay cuồng cũng đứng bên.

      Nguyệt Lạc Tinh Trầm nhìn Ninh Tâm đột nhiên logout, trong lòng cứ phải gọi là ức chế. Ninh Tâm đăng xuất rồi, thế nhưng Nguyệt Lạc Tinh Trầm vẫn ôm bụng uất ức, bảo rời sao nàng chịu nổi.

      Hơn nữa, khó khăn lắm mới gặp được Mặc Thương lần, gì cũng phải theo đến cùng mới được. Bởi vậy khi Mặc Thương bảo Phượng Vũ và Lưu Thủy đến tầng thứ hai đợi trước đám người Nguyệt Lạc Tinh Trầm cũng lặng lẽ theo sau.

      Từ xa xa nhìn thấy Mặc Thương và Ninh Tâm trở lại, kênh Trước mặt lại lần nữa sống dậy.

      [Trước mặt] Lưu Thủy: Lão đại lão đại, phục lão đấy! Lão thế mà đưa được con gà này vào đến nơi an toàn rồi! Tôi còn tưởng ấy phải chết vài lần ấy chứ.

      [Trước mặt] Nguyệt Lạc Tinh Trầm: Em lên lại rồi à? Vừa rồi mất mạng sao?

      Nguyệt Lạc Tinh Trầm đợi tới đợi lui vẫn đợi được câu trả lời của Ninh Tâm, nhất thời cảm thấy nhóc này đáng ghét.

      Vừa rồi chuyện riêng chị chị em em ngọt xớt, bây giờ ở kênh công cộng chẳng thèm trả lời lấy câu, ra oai với sao!

      Khổ cài là gà mờ Ninh Tâm đáng thương đứng sau Mặc Thương lúc này hoàn toàn biết kênh Trước mặt có chuyện gì, toàn bộ chú ý của nhóc tập trung vào nơi duy nhất, đó là kênh Đội ngũ.

      Đúng, sai, đó là kênh Đội ngũ. Mặc Thương đại thần vừa phân phó nhiệm vụ cho từng người trong đội. Lưu Thủy và Mặc Thương là chân đánh quái, Phượng Vũ làm bảo tiêu. Ninh Tâm loại gà mờ này chỉ có nhiệm vụ duy nhất, ngoan ngoãn đứng sau lưng Phượng Vũ, tuyệt đối được có hành động gì, tránh bị bọn quái chú ý đến, bởi vì Mặc Thương đại thần thẳng tay tước đoạt quyền lợi thêm máu của Tiểu Linh Xu Ninh Tâm rồi.

      [Đội ngũ] Mặc Thương: Phượng Vũ đứng chỗ Ninh Tâm để bảo vệ. Ninh Tâm hơi yếu, phải chú ý chút, được để quái lại gần ấy.

      Mặc Thương dặn dò xong liền trực tiếp quay sang đánh quái, cả đáy cốc nhất thời chìm trong ánh sáng của hàng loạt các loại kỹ năng.

      Phượng Vũ nhìn nhìn bóng dáng thoáng thoáng của lão đại nhà mình trước mặt, lại quay đầu liếc liếc Ninh Tâm ngoan ngoãn đứng yên sau lưng, lệ rơi đầy mặt. Kêu bảo vệ Ninh Tâm, nghĩ đến độ mỏng manh dễ vỡ của Ninh Tâm, lại cân nhắc đến mức độ

      [​IMG]

    4. khahanhl

      khahanhl Well-Known Member

      Bài viết:
      2,937
      Được thích:
      1,718
      "Ơ!" Nàng giật mình vội lùi về phía sau, sống chết mím chặt môi

      Gã bị dáng vẻ lo lắng sợ hãi của nàng chọc cho cười nắc nẻ, "Tính tình của ta tốt hơn tên kia nhiều, cũng nhen như Hạnh Thư, Bạch mỗ tự thấy bản thân kém cỏi thể gánh được trọng trách làm người chồng tốt, nhưng làm tình nhân tốt Bạch mỗ đây rất tự tin."

      "..." Vì sao ngay cả Bạch công tử sau khi đến kinh thành cũng trở nên biến thái như vậy.

      "Con khỉ kia đối với con nhà người ta vừa thét vừa gào vừa ồn ào vừa khó chịu, vừa biết tán tỉnh lại chẳng biết săn sóc người khác, thích hợp với tam nương đâu."

      "Bạch... Bạch công tử, ý tốt của huynh, ta xin nhận, nhưng mà..." Nàng tâm tư trĩu nặng, đành vạch áo cho người xem lưng mà ra chuyện đáng xấu hổ, "Nhưng ta cùng sư phụ Tề công tử làm ra chuyện đồi bại, là tàn hoa bại liễu rồi!"

      Đôi mày của Bạch Long Mã cau lại, đây đúng là cái cớ tốt nhất để cự tuyệt người khác, "Con khỉ kia chạm vào nàng rồi ư?"

      Nàng nặng nề gật đầu, gật đầu, rồi lại tiếp tục gật đầu.

      " hổ là cầm thú bốn mùa đều động dục được. dây dưa với thị thiếp của phụ thân, giờ đến cả dì mình cũng buông tha." Gã nhún nhún vai, đôi môi cong cong, nhoẻn miệng cười như chẳng có việc gì to tát, "Nàng sợ chuyện của chúng ta đụng chạm đến tự tôn nam nhân của khiến khinh rẻ nàng sao?"

      "..."

      "So với việc cùng con khỉ kia làm ra việc loạn luân, thà nàng cùng ta tình tứ . Nếu nàng sợ biết được, chúng ta có thể vụng trộm lén lút, để cho biết." Đôi mắt sâu hoắm của gã nhìn nàng cách chăm chú, "Tam nương này, Bạch mỗ đồng ý để bắt cá hai tay."

      Như vậy cũng để ý ư? Chẳng lẽ đây chính là tấm gương điển hình cũa những kẻ phong lưu phóng khoáng sao? Trong đầu Bạch Long công tử rốt cuộc nghĩ gì vậy? Ngoại tình lén lút tốt hơn cầm thú chỗ nào chứ?

      Vẻ mặt thất vọng vì lần nữa lại tin nhầm người của nàng vừa đáng thương vừa tội nghiệp gấp chục lần so với người bị lăng nhục, khiến Bạch Long Mã cuối cùng cũng thôi đùa cợt, nhe răng cười thành tiếng: "Ha ha! Tam nương, nét mặt của nàng lúc này là buồn cười quá, chỉ nhìn thôi cũng thấy ràng trong lòng nàng mắng rủa Bạch mỗ là hạng xấu xa."

      Gã tươi cười vỗ vỗ búi tóc đầu nàng, xoa đầu nàng hệt như dỗ con cún con mèo, "Chỉ đùa với nàng chút thôi, đừng xem là ".

      "Chỉ... chỉ là đùa thôi à?" Nét mặt nàng như bừng sáng hẳn lên, vui vẻ hớn hở!

      "Hay là tam nương cho rằng Bạch mỗ nghiêm túc?"

      "... phải!"

      "Ta thấy nàng cứ ngồi đây thất thần nên muốn chọc nàng cười thôi."

      "Bạch công tử, trò này chẳng vui chút nào." Nàng phụng phịu.

      "Vậy ngày mai nàng đến nhà ta chơi , ta kể chuyện cười khác hay hơn cho nàng nghe."

      "Ơ... ơ... ơ...?"

      "Chẳng phải khi nãy nàng đồng ý đến nhà Bạch mỗ chơi rồi sao? Trong nhà của ta có ít bí mật đáng xấu hổ của con khỉ kia đâu, như cái giường từng tè dầm này, bức họa mặc trang phục nứ nhi này, rồi cả lần đầu đọc dâm thư như thế nào nữa. Nàng có hứng thú muốn biết ?"

      Bạch phủ là trung tâm triển lãm tuổi thơ của con khỉ kia sao? Đây là thú vui oái oăm của Bạch công tử ư? Thu thập tất tần tật mọi thứ liên quan đến con khỉ kia, rồi sau đó sung sướng thỏa mãn ngắm nhìn vẻ mặt xấu hổ của ?

      lặng lẽ đến bên nàng, thần bí vào tai nàng, "Đây là bí mật riêng của chúng ta, nàng phải lén lút đến, được cho con khỉ kia biết".

      Gần đến nửa đêm, Tề Thiên Sanh mới chịu về

      [​IMG]

    5. khahanhl

      khahanhl Well-Known Member

      Bài viết:
      2,937
      Được thích:
      1,718
      Chương 17: Phương pháp kêu gọi quân cứu viện độc nhất vô nhị của Lưu Thủy

      Type: Greentulip0
      Beta: PemDan

      Nhìn nhiệm vụ vàng chói lọi khung quản lý nhiệm vụ, mắt trợn tròn, mồm há hốc phải chỉ có mình Ninh Tâm.

      [Đội ngũ] Lưu Thủy: Mắt tôi có vấn đề rồi… nhất định là hoa mắt rồi… Cái bản đồ chết tiệt này thế mà lại có nhiệm vụ sao?

      [Đội ngũ] Phượng Vũ: *cười rụng răng* Là nhiệm vụ hoàng kim hẳn hoi nhé! Đây là cái số gì thế? Ngưỡng mộ, ghen tỵ, hận!!!

      [Đội ngũ] Mặc Thương: Đưa nội dung nhiệm vụ lên kênh Đội ngũ cho mọi người cùng xem .

      [Đội ngũ] Ninh Tâm: Ủa… Làm sao đưa được?

      Nhất thời kênh Đội ngũ tĩnh lặng, hay phải là im như thóc.

      khí vui mừng hớn hở điên cuồng vừa rồi, thoáng chốc bị Ninh Tâm quét bằng sạch.

      Chết tiệt, bây giờ Lưu Thủy với Phượng Vũ chẳng còn “ngưỡng mộ, ghen tỵ, hận” nữa, bị Ninh Tâm kích chiêu như thế, bọ họ đổi sang “phiền muộn, ai oán, sợ” luôn rồi!!!

      [Đội ngũ] Lưu Thủy: *đổ mồ hôi*…

      [Đội ngũ] Phượng Vũ: *đổ mồ hôi lạnh*…

      [Đội ngũ] Lưu Thủy: *lau nước mắt* Bà của tôi ơi, làm sao mà lên được cấp 75 thế?

      [Đội ngũ] Ninh Tâm: Đào khoáng sản, thu thập ngọc thạch.

      [Đội ngũ] Lưu Thủy: …

      [Đội ngũ] Phượng Vũ: …

      [Đội ngũ] Lưu Thủy: Chỉ có đào khoáng sản với thu thập ngọc thạch? làm nhiệm vụ, vào Phụ bản? làm hết các nhiệm vụ tuần hoàn mỗi ngày, đánh quái?

      [Đội ngũ] Ninh Tâm: Ừ, tôi có lực tấn công, trừ thu thập, đào bới ra làm được gì cả.

      [Đội ngũ] Phượng Vũ: Run lẩy bẩy giơ móng lên, xin hỏi tiếng, chuyện này… đừng với tôi, chỉ dựa vào thu thập đào bới lên đến cấp 75?

      [Đội ngũ] Ninh Tâm: Đúng thế.

      [Đội ngũ] Phượng Vũ: -_-ǀǀǀ Ông trời của tôi ơi!!!

      [Đội ngũ] Lưu Thủy: Người này chết, có việc xin đốt hương.

      ***

      Phượng Vũ và Lưu Thủy giờ ôm mặt khóc lóc thảm thiết.

      Mợ, đây ràng là Thần! Con gà mờ trước mắt ràng là vị thần của thế kỷ, trước có người mở đường, sau ai dám theo!

      [Đội ngũ] Lưu Thủy: Lão đại, lão quá đỉnh, quá đỉnh rồi. Cái người thần kỳ như thế này, lão kiếm ở đâu ra thế?

      [Đội ngũ] Phượng Vũ: Gì chứ? Trước giờ bản nương luôn cho rằng Mặc Thương lão đại là đại thần của đại thần nên mới mực chạy theo dấu chân của lão đại. Đến nay bản nương mới biết bản thân chỉ là con ếch ngồi trong đáy giếng, Đại thần ngay trước mắt mà nhận ra. Giả sử, giả sử ông trời cho bản nương thêm cơ hội nữa, bản nương nhất định ôm chân Ninh Tâm đại thần mà : “Đại thần, người làm ơn làm phước thu nhận con ”.

      [Đội ngũ] Ninh Tâm: …

      [Đội ngũ] Lưu Thủy: Phượng Vũ, lại lên cơn gì đấy!

      [Đội ngũ] Mặc Thương: -_-ǀǀǀ vừa hai phải thôi. Ninh Tâm, mở bảng nhiệm vụ, bấm Shift trong phần chat của kênh Đội ngũ đồng thời kích chuột trái vào tên nhiệm vụ là được.

      [Đội ngũ] Lưu Thủy: Lão đại, lão dịu dàng… Tôi phản đối! Tôi có ý kiến! Lão phân biệt đối xử!

      [Đội ngũ] Mặc Thương: Đây còn có thể phân biệt đối xử hơn nữa đấy, muốn thử ?

      [Đội ngũ] Lưu Thủy: *bịt miệng* Lão đại, nãy giờ tôi gì hết.

      [Đội ngũ] Ninh Tâm: [Nhiệm vụ chung sức : Vương Giả Quy Hồi] Thạch Thú vừa thức tỉnh ở Huyễn Hồ Để Vực, thỉnh cầu người hữu duyên hãy tiến đến Trầm Long Quật tìm kiếm Huyền Thạch, vua của các bảo vật, do Huyễn Hồ Vương Giả để lại ở mảnh đất chôn xương long tộc. Nhiệm vụ này có thể chia cho hai mươi người, toàn bộ những người trong đội theo đội trưởng là người hữu duyên nhận được nhiệm vụ để tiến vào Trầm Long Quật nằm ở đáy bản đồ Huyễn Hồ Để Vực. người bất kỳ trong đội phải mang theo Tứ Thánh lệnh bài Thanh Lonh, Bạch Hổ, Chu Tước, Huyền Vũ làm chìa khóa mở Trầm Long Quật. Sau khi hoàn thành nhiệm vụ, toàn đội nhận được phần thưởng vô cùng phong phú. Dựa vào quyết định của người hữu duyên tại Trầm Long Quật, nhiệm vụ này có xác suất dẫn tiếp đến nhiệm vụ [Long Tiềm Tứ Hải]. [Vương Giả Quy Hồi] là nhiệm vụ có độ khó cao, xin người hữu duyên chọn những bạn đồng hành có thực lực tốt nhất để có hành trình thuận lợi (Chú ý: Nhiệm vụ này là nhiệm vụ chỉ xuất lần duy nhất, nếu hủy nhiệm vụ được tiếp nhận lại. Nếu người hữu duyên hy sinh trong quá trình thực nhiệm vụ mất. Trường hợp toàn bộ thành viên trong đội hy sinh, nhiệm vụ bị hủy bỏ).

      Sau khi Ninh Tâm đưa nội dung của nhiệm vụ lên, bốn người là bốn biểu cảm khác nhau.

      Lưu Thủy phấn khởi vô cùng, từ đầu đến cuối chàng chỉ thấy mỗi bốn chữ tên nhiệm vụ màu vàng chói lọi.

      Phượng Vũ cực kỳ sầu muộn, bạn hoàn toàn tưởng tượng được lại có loại nhiệm vụ vừa phức tạp, vừa rắc rối lại còn biến thái như thế này.

      Ngốc tự nhiên Ninh Tâm hoang mang, nhiệm vụ hoàng kim, nhiệm vụ chung sức … Đây là cái gì thế?

      Còn Mặc Thương đại thần nhíu chặt mày, chìm vào suy nghĩ.

      Dựa theo miêu tả nhiệm vụ, Vương Giả Quy Hồi chỉ là mở đầu của nhiệm vụ , nhiệm vụ tiếp theo mở ra Trầm Long Quật. Đương nhiên, Mặc Thương đại thần sao có thể bỏ qua ba chữ “có xác suất” được.

      Cái gì gọi là ”có xác suất”? Đó là cái loại ngẫu nhiên khiến người ta sống bằng chết. Tóm lại, muốn biết có nhận được nhiệm vụ tiếp theo hay , là xem vận may của “người hữu duyên” thế nào, hai là phải xem GM hôm đó tâm trạng có vui vẻ .

      Được rồi, “người hữu duyên” nhận được nhiệm vụ là Ninh Tâm, đối với những lựa chọn của nàng ngốc tự nhiên từ đầu đến giờ quả là khiến Mặc Thương đại thần hiếu kỳ. Nghĩ đến việc suy nghĩ của nhóc này vốn luôn khác người, Mặc Thương đại thần đột nhiên thấy thư thái hẳn, có lẽ GM với nhóc này cùng cách tư duy chăng?

      Thế là, đối với những sắp xếp về nhiệm vụ tiếp theo, Mặc Thương đại thần quyết định cho ý kiến gì hết, cứ để nhóc Ninh Tâm tự mình chiến đấu .

      Về mấy câu trong ngoặc mà hệ thống chú thích, Mặc Thương hoàn toàn cho rằng đó chỉ đơn thuần là hệ thống có ý tốt nhắc nhở.

      Hệ thống ra nhiệm vụ có cầu cao thế này, lại còn cho phép tận hai mươi người tham gia, số lượng nhiều như vậy quả khiến Mặc Thương vô cùng kinh ngạc. Nghĩ tới nghĩ lui, Mặc Thương quyết định nhiệm vụ này thể hấp tấp nhảy vào làm ngay được.

      Bởi vì Mặc Thương, Lưu Thủy cùng Phượng Vũ vẫn ở trong đội với Ninh Tâm nên cũng tự động nhận được nhiệm vụ chung “Vương Giả Quy Hồi” này. Cũng tức là, bốn trong số hai mươi người tham gia nhiệm vụ được xác định, điều này khiến Mặc Thương thể cân nhắc cẩn thận để chọn những người còn lại trong danh sách sao cho toàn đội

      [​IMG]

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :