1. QUY ĐỊNH BOX XUẤT BẢN :

       

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]

    ----•Nội dung cần:

    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)

    - Tác giả

    - Dịch giả

    - Đơn vị phát hành

    - Số trang ( nên có)

    - Giá bìa (nên có)

    - Ngày xuất bản (nên có)

    --- Quy định

    1 . Thành viên post có thể tự type hoặc copy từ nơi khác (để nguồn)

    2 . Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn

    3. Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ

    Ad và Mod

  2. QUY ĐỊNH BOX EBOOK SƯU TẦM

    Khi các bạn post link eBook sưu tầm nhớ chú ý nguồn edit và Link dẫn về chính chủ

    eBook phải tải File trực tiếp lên forum (có thể thêm file mediafire, dropbox ngay văn án)

    Không được kèm link có tính phí và bài viết, hay quảng cáo phản cảm, nếu có sẽ ban nick

    Cách tải ebook có quảng cáo

Đại thần, em nuôi anh - Thiền Đạm Ngữ (Hoàn)

Thảo luận trong 'Sách XB Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. khahanhl

      khahanhl Well-Known Member

      Bài viết:
      2,937
      Được thích:
      1,718
      Chương 58: Quán net cái gì chứ, phù du thôi!

      Tiệc mừng sinh nhật Kha Dĩ Mặc diễn ra vào thứ Sáu, nhưng từ thứ hai Kha Dĩ Nghiên bắt tay

      vào chuẩn bị. Cả khu biệt thự từ trong ra ngoài tràn đầy bóng bay với dây lụa, hoa viên phía sau bày sẵn tiệc buffet, buổi tối còn có biểu diễn màn đốt pháo hoa nghệ thuật.

      Có điều, bất luận Kha Dĩ Nghiên có cố gắng thế nào để giành được nụ cười lòng của em trai nhà mình điều Kha Dĩ Mặc muốn, cũng tự biết mình thể cho.

      Việc mẹ qua đời là nút thắt thể cởi trong tim Kha Dĩ Mặc và bố. Ông biết đối đãi thế nào với Kha Dĩ Mặc.

      sao? người mang dòng máu của mình, là người thừa kế duy nhất của mình, đó là bản chất của cha con ruột thịt, xưa nay vẫn vậy, thể thay đổi.

      Hận chăng? Hai mươi mốt năm trước, khi cánh tay mẹ rơi xuống bàn mổ, máu đỏ chậm rãi loang dần ga trải trắng tinh, thời khắc đó bố thậm chí còn nguyền rủa ra đời của Dĩ Mặc.

      Tình cha con trộn lẫn giữa và hận, người khao khát vươn tay ra nắm giữ, người lại cật lực bài xích, mù quáng trốn chạy. Cho đến tận bây giờ, cả hai vẫn biết phải dùng thái độ nào xuất trước mặt đối phương.

      Ánh mắt chạm đến thân hình Kha Dĩ Mặc đứng ở ban công nhìn phía xa, Kha Dĩ Nghiên chỉ có thể thầm thở dài. Điều Kha Dĩ Mặc muốn phải là bữa tiệc sinh nhật long trọng,cũng phải là món quà sinh nhật đắt tiền tất cả những gì Dĩ Mặc cần chỉ là lời chúc từ bố, câu “Chúc mừng sinh nhật” đến muộn hai mươi mốt năm. Nhưng chỉ bốn chữ đơn giản thế thôi, đặt trong mối quan hệ giữa hai bố con này lại là kim là châm, đâm nát nơi yếu mềm nhất trong trái tim đến chảy máu lênh láng, tất cả lại chỉ có thể tự làm khổ chính mình.

      Nhìn thấy Kha Dĩ Mặc u ám quay người, Kha Dĩ Nghiên chậm rãi tới phía dưới ban công. Đợi được, người Kha Dĩ Mặc mong chờ xuất trong bữa tiệc này nhất, cuối cùng cũng xuất . Mỗi năm đều mong ngóng, mỗi năm đều chỉ nhận được thất vọng.

      “Dĩ Mặc xuống dưới , bọn Thiếu Vũ cũng sắp tới rồi.”

      Nghe được tiếng Kha Dĩ Nghiên gọi dưới lầu, Kha Dĩ Mặc khe khẽ gật đầu, tiếp theo lại liếc mắt nhìn sang màn hình máy tính.

      màn hình, bạch y kiếm khách đứng đỉnh cao mây mờ bao phủ, cúi đầu ngắm nhìn thiên hạ, bên thân ngoại trừ mây trắng chỉ còn con Thần Long uốn lượn cánh tay ngẩng đầu kêu “Bố, bố, con đói rồi!”Tiểu Linh Xu thường xuyên theo bên cạnh giờ phút này lại thấy đâu. Trở về với quãng thời gian độc mình, lần đầu tiên Kha Dĩ Mặc cảm thấy, ngay cả trong trò chơi tim vẫn đơn. Bên cạnh chỉ thiếu bóng dáng do các dòng lệnh mã hoá mà thành nhưng lại vẫn thấy hụt hẫng, hoang mang lạc lối vô cùng.

      Ninh Tâm phải tham gia cuộc thi thư pháp, ngoài lời chúc thầm từ đáy lòng, cảm giác tiếc nuối trong nội tâm Kha Dĩ Mặc vẫn khó mà bù đắp được.

      Mộng sum vầy khó vẹn, có tình chẳng dễ bên. Cho dù dưới lầu thanh cười ầm ĩ, tiếng chúc mừng vang lên ngớt nhưng Kha Dĩ Mặc cũng chỉ trả lời xã giao, trong lòng tràn đầy mệt mỏi.

      Vào lúc Kha Dĩ Mặc chuẩn bị xuống lầu, di động đột nhiên reo vang.

      “A lô?”, Kha Dĩ Mặc nhấn nút nghe, bên tai liền vang lên thanh mềm mại non nớt, còn có ý cười rất ràng.

      “Mạc Thương đại thần, chúc mừng sinh nhật!”

      “Ninh Tâm?” Kha Dĩ Mặc giật mình, khuôn mặt lập tức trở nên vui vẻ, tựa người vào tường hỏi: “ phải em đến thành phố V tham gia thi đấu thư pháp à? Sao bây giờ lại có thời gian gọi cho thế này?”

      “Cuộc thi còn chưa bắt đầu mà. Em vốn định gọi cho từ sớm, nhưng em bị say xe, lúc đường bị hành hạ mệt muốn chết nên gọi nổi.”

      Ừm, giọng đúng là có vẻ mệt mỏi, đường hẳn chịu khổ ít. Kha Dĩ Mặc đau lòng, nhịn được mà dịu dàng hỏi: “Lúc ra ngoài sao uống thuốc chống say?”

      “Em uống rồi đấy”, Ninh Tâm càng càng tức, “nhưng chẳng có tác dụng gì. Đều tại mẹ em hết, cái gì tốt đẹp truyền cho em bệnh say xe này chuyển giao đầy đủ trăm phần trăm. Hơn nữa em chỉ say xe mà còn say máy bay, say tàu … ừm, thuyền em chưa bao giờ nên biết có say sóng , tóm lại có thể say em hầu như đều bị say hết, uống thuốc cũng ăn thua!”

      Đứa bé đáng thương, Kha Dĩ Mặc ở đầu bên kia điện thoại cũng có thể cảm nhận được nỗi oán giận mạnh mẽ của Ninh Tâm lúc này, khuôn mặt trái đào đáng của nàng giờ chắc nhăn nhó thành mặt bánh bao rồi ấy chứ.

      “Thế bây giờ đỡ hơn chưa?”

      Ừ, đỡ hơn nhiều rồi. À, Mặc Thương đại thần, sống ở đâu thế? Em chuẩn bị quà cho rồi đấy. Tuy tự mình đến tặng được nhưng em có thể nhờ bạn. Cậu ấy hỏi được địa chỉ gọi điện cho cậu ấy, cậu ấy đem quà đến nhà tặng .”

      Í? Quà?

      Đây quả là món quà bất ngờ, khoé miệng Kha Dĩ Mặc hơi nhếch lên, giọng lại càng dịu dàng.

      “Em chuẩn bị quà cho rồi à?”

      “Dạ, vốn em muốn tự em đem đến tặng nhưng làm xong muộn quá, mà sáng sớm nay lại phải chạy đến tập trung để xe với trường, đủ thời gian tặng , chỉ có thể nhờ bạn thôi. Có điều, em trước nhé, phải đồ gì đắt giá lắm đâu, đồ em tự làm, hơi … được rồi, là rất xấu.” Ninh Tâm xấu hổ, mặc dù chính bản thân thêu từng đường kim mũi chỉ ,nhưng dù sao cũng là người mới, kết quả là thảm đến dám nhìn!

      sao cả”, Kha Dĩ Mặc đè thấp giọng, “chỉ cần là em tặng đều thích hết”.

      chê la được rồi, nhắn cho em địa chỉ nhà , thầy gọi em rồi.”

      “Ừ, đúng rồi, thi đấu cố gắng lên nhé, nhớ phải thư giãn, đừng tạo áp lực cho chính mình.”

      “Yên tâm yên tâm, cái gì ấy nhỉ, à, ‘học hỏi là chủ yếu, kết quả là thứ yếu’ mà. Vậy em dập máy đây.” Ninh Tâm vội vã kết thúc cuộc gọi với Kha Dĩ Mặc, chạy nhanh tới bên cạnh thầy hướng dẫn, ngoan ngoãn ngồi bên nghe chỉ đạo trước trận đấu. Ngoài mặt, vô cùng nghiêm túc chăm chú lắng nghe thầy dạy bảo, thực ra, tay nàng ấn di động liên tiếp ngừng.

      Khó khăn lắm mới gửi được địa chỉ của Mặc Thần cho Trần Dao, Ninh Tâm cuối cùng cũng có thể thở phào nhõm.

      Nhưng đợi đến lúc mở ba lô chuẩn bị kiếm chút đồ ăn choáng váng hết cả người. nhìn thấy cái gối chẳng ra hình dạng gì trong ba lô,Ninh Tâm thầm quay mặt sang hướng khác, mày nhíu chặt, ánh mắt chuyên chú. Thần thái này khiến thầy hướng dẫn vô cùng hài lòng. Nhì ! Em ấy tiến vào trạng thái thi đấu rồi kìa!

      Khổ nỗi Ninh Tâm nào phải suy nghĩ chiến lược, thực ra nàng cố gắng nhớ lại chuyện. tại sao cái gối ra hình thù gì đấng lẽ phải được đem tặng Mặc Thương địa thần lại xuất trong ba lô của ?

      Nghĩ tới nghĩ lui, cuối cùng nàng cũng nghĩ ra được cách giải thích hợp lý. Lúc chạy vội đến điểm tập trung hình như chỉ quơ tay nhét mọi thứ vào trong ba lô, vô tình vứt luôn cả cái gối này vào rồi.

      với Mặc Thương đại thần hôm nay tặng quà sinh nhật cho , bây giờ chuyện ra thế này, lẽ muốn mọc cánh để bay về sao?

      Rốt cuộc cũng vượt qua được hết cuộc thi, Ninh Tâm về lại phòng khách sạn, nhìn chị cùng phòng điềm tĩnh lôi máy tính xách tay từ trong cặp ra, cắm dây cáp vào, thảnh thơi lướt mạng. Ninh Tâm quay đầu nhìn dây cáp nằm đơn đầu giường mình, nhất thời muốn khóc mà có nước mắt. đồ cần đem đem, đồ cần đem lại nhét vào ba lô! Lúc đó mà nhét máy tính xách tay vào tốt biết bao nhiêu, nếu có máy tính, ít ra cũng có thể đăng nhập vào Thần Thoại chuẩn bị món quà khác cho Mặc Thương đại thần!

      Ngồi ở mép giường ngẩn ra hồi lâu, Ninh Tâm cầm lấy di động, cầm lên đặt xuống, đặt xuống cầm lên, đấu tranh xem có nên gọi cho Mặc Thương đại thần hay .

      Nhìn đồng hồ thấy mới bảy giờ rưỡi, rốt cuộc Ninh Tâm cũng đứng dậy, ra phía cửa.

      Chị cùng phòng lên mạng nheo mắt hỏi: “Ninh Tâm, em định đâu đấy?”.

      “A …”, Ninh Tâm lắp bắp: “Chị, em muốn ra ngoài loanh quanh mua ít đồ”.

      “Ờ, thế em cẩn thận, nhớ về sớm nhé”, chị cùng phòng lơ đãng nhắc nhở tiếng, tiếp tục tán gẫu QQ.

      Ninh Tâm như được đại xá, lập tức chuồn khỏi phòng.

      Ra khỏi khách sạn, Ninh Tâm hỏi người đường, cũng may khoảng năm trăm mét, rẽ phải là tới luôn quán net to. Nhìn cửa vào quán net, trong lòng Ninh Tâm do dự thôi.

      Phụ thân đại nhân , đến quán net toàn là trẻ hư, cục cưng Ninh Tâm được đến đó.

      Mẫu thân đại nhân dặn, môi trường ở quán net vừa loạn, người vừa phức tạp, cục cưng Ninh Tâm tuyệt đối cấm được vào đó.

      Nhưng mà trời cao, hoàng đế xa, nước xa cứu được lửa gần… Hôm nay phải trở thành trẻ hư sao?

      Ninh Tâm ôm mặt, dùng khí khái “tráng sĩ thấy chết sờn’, cúi đầu bước vào quán net.

      đủ mười tám tuổi chưa?” Chị thu ngân ở quán net đánh giá Ninh Tâm từ đầu đến chân, từ chân lên đầu, tiếp: “Đưa chứng minh thư ra đây, vị thành niên được vào”.

      T^T Bộ dạng trẻ con phải lỗi của Ninh Tâm, nhung nên mình chạy loăng quăng bên ngoài. phải sao, bây giờ còn bị người ta nghi ngờ là trẻ vị thành niên bỏ nhà ra đây này!

      “Tôi quá mười tám tuổi rồi!”, Ninh Tâm vội vã chìa chứng minh thư ra. Chị thu ngân nghi ngờ cầm lấy, xem chăm chú, quả đúng là đủ mười tám tuổi rồi.

      “Muốn phòng riêng ?”

      “Phòng riêng?” Ninh Tâm kinh ngạc, ngờ quán net cũng có phòng riêng, “ người phòng ấy ạ?”

      “Đúng thế.”

      Bạn Ninh Tâm vừa nghe thế liền vui vẻ.

      “Em muốn lấy phòng riêng.”

      Mặc dù vào quán net, nhưng vì mình phòng nên cảm giác tội lỗi trong lòng Ninh Tâm giảm chút ít. Đợi đến khi vào được Thần Thoại, cảm giác đó trực tiếp bay thẳng xuống thành .

      Tên Mặc Thương trong danh sách bạn tốt vẫn sáng, nhưng bất kể Ninh Tâm có gọi thế nào, Mặc Thương đại thần vẫn thấy trả lời. Nhớ đến việc hôm nay là sinh nhật Mặc Thương, lúc này chắc là treo máy rồi, Ninh Tâm thấy thoải máy hẳn.

      Vừa may Mặc Thương đại thần vắng mặt, Ninh Tâm thấy bản thân phải tranh thủ chuẩn bị chút.

      Sinh nhật mà, nhất định phải có hồi ức đẹp chứ.

      Ninh Tâm vui vẻ nghĩ, tối nay nhất định phải tặng Mặc Thương đại thần món quà sinh nhật khó quên. Khổ nỗi nàng này lại nghĩ được rằng, món quà chuẩn bị quá “kinh hỷ”(1), nó những là “kinh hỷ” mà trực tiếp thăng lên cấp “kinh hồn” rồi.

      (1) Kinh hỷ: vừa ngạc nhiên vừa mừng rỡ.

      (2) Đến ngay cả bản thân Ninh Tâm cũng bị món quà này hại luôn…

    2. khahanhl

      khahanhl Well-Known Member

      Bài viết:
      2,937
      Được thích:
      1,718
      Chương 59: Nhiệm vụ nối tiếp nhiệm vụ .

      Nhắc đến các loại chúc phúc trong Thần Thoại, Ninh Tâm liền nhớ ngay đến khung cảnh “Ước Nguyện Lúc Nữa Đêm” lần trước. Dưới màn đêm, sao băng khiêu vũ, pháo hoa lộng lẫy, lại còn những ánh đèn ngũ sắc lay động đung đưa.

      Cảnh sắc đó quả khó có thể quên.

      Nhưng mà “Ước Nguyện Lúc Nữa Đêm” đẹp đẹp , có điều bảo Ninh Tâm làm lại lần nữa quả quá đáng sợ.

      Hoa ước nguyện còn tạm, cũng lắm bỏ tiền mua như lần trước. Vấn đề là cái nhiệm vụ qua cầu chết tiệt kia, nếu có người giúp, tối nay có ngã chết dưới cầu cũng thấy cơ may qua nổi. Nhưng cho dù giúp đỡ của hệ thống, cũng phải có cách tạo ra cảnh sắc giống hôm đó.

      Lời chúc phúc có thể dùng nguyên bảo mua loa lên kênh Thế giới .

      Pháo hoa và đèn Khổng Minh có thể mua từ cửa hàng hệ thống và trong sạp hàng của người chơi.

      Còn về sao băng ấy mà… Ninh Tâm nghĩ hồi, Linh Xu có loại kỹ năng gọi là Hoàn Tinh Độ, khi tung ra cũng có hiệu ứng lấp lánh ánh vàng, hay là dùng cái này vậy…

      ~~o(>_<)o~~

      Đến khi Ninh Tâm chuẩn bị xong xuôi các đồ cần thiết rồi, vẫn chưa thấy Mặc Thương hồi đáp lại. nhìn đồng hồ, tám giờ ba mươi, nếu muộn hơn nữa sợ khiến chị cùng phòng lo lắng, cuối cùng Ninh Tâm cầm di động lên nhắn tin cho Kha Dĩ Mặc.

      “Mặc Thương, bây giờ có thể lên mạng ? Chỉ chút thôi là được, em đợi Thần Thoại.”

      Lúc nhận được tin nhắn này, Kha Dĩ Mặc cùng đám người Phương Thiếu Vũ đánh bài. Đến khi Kha Dĩ Mặc rút điện thoại ra đọc xong tin nhắn, đám người Phương Thiếu Vũ nhất thời cảm thấy tâm trạng Kha Dĩ Mặc thay đổi rồi. Chỉ thấy Kha Dĩ Mặc ra vẻ điềm tĩnh đứng lên, đẩy Lý Tín ngồi bên vào chỗ mình, lại giả vờ day day huyệt Thái dương: “Tôi hơi đau đầu, lên nghỉ chút. Các cậu cứ chơi tiếp ”.

      Giả vờ!

      Cậu dám giả vờ

      Phương Thiếu Vũ và Lý Tín liếc nhìn nhau, đợi Kha Dĩ Mặc khỏi tầm mắt rồi mới bắt đầu bàn luận.

      “Này này, vừa rồi tôi ngó trộm thấy tên người gửi là Ninh Tâm”, bản lĩnh hóng hớt của Lý Tín được phát huy đến cấp độ cao nhất, “Chắc lão đại lên mạng rồi…”.

      “Tôi có ý kiến, tôi hiếu kỳ, tôi muốn biết Dĩ Mặc và em Ninh Tâm rốt cuộc là muốn làm gì…”, Vương Thuấn Nghiêu đè thấp giọng: “Chúng ta có nên lên thăm dò nghe lén ?”.

      Phương Thiếu Vũ đánh ra con K đè lên bài của Lý Tín rồi mới đáp: “Tôi cho là Kha Dĩ Mặc vì hôm nay là sinh nhật cậu ấy mà đại khai sát giới đâu”.

      “Chậc chậc”, Lý Tín tặc lưỡi, mặt đầy vẻ hứng khởi, “ lên acc chính được, nhẽ nào đến acc phụ cũng được lên? Tôi còn có acc Quỷ Sát luyện kỹ năng thân đến cấp cao nhất, mục đích chính là để do thám hóng chuyện đấy!”.

      Lời vừa dứt, đám người Phương Thiếu Vũ lần lượt đứng dậy khiến Lý Tín hoang mang hiểu đầu cua tai heo ra sao.

      “Mấy ông muốn làm gì thế?”

      “Đồ đần…”

      Khi Mặc Thương đại thần hỏa tốc đăng nhập trò chơi, chạy lèo đến Vân Hải Tận Đầu chỗ Ninh Tâm hẹn gặp vừa vặn nhìn thấy Tiểu Linh Xu hoạt bát đứng cạnh Ngân Long khổng lồ đùa nghịch với Tiểu Cửu Vỹ Hồ.

      [Bạn tốt] Mặc Thương: Xin lỗi, đến trễ rồi.

      [Bạn tốt] Ninh Tâm: Mặc Thương, lên rồi. Xin lỗi nhé, tự nhiên lại vội vội vàng vàng gọi lên như thế.

      [Bạn tốt] Mặc Thương: sao.

      Mặc Thương nhảy khỏi lưng con đại bàng, tới ngồi khoanh chân trước mặt Ninh Tâm. Ninh Tâm nhìn con đại bàng, vô cũng kinh ngạc.

      [Bạn tốt] Ninh Tâm: Sao lại đổi tọa kỵ? Xích Dực Thần Long phải tọa kỵ sao? Sao dùng?

      Liếc mắt nhìn tiểu Thần Long quấn quanh cánh tay mình, nhiệt tình kêu “Bố, bố”, Mặc Thương đại thần điềm tĩnh gõ hàng chữ.

      [Bạn tốt] Mặc Thương: Nó còn , sợ chịu nổi.

      [Bạn tốt] Ninh Tâm: Ớ… Nó lớn lên sao?

      [Bạn tốt] Mặc Thương: Chắc có liên quan đến điểm trưởng thành, bây giờ vẫn chưa biết làm thế nào để giúp nó thăng cấp.

      [Bạn tốt] Ninh Tâm: A? Vậy chẳng phải bây giờ Thần Long thể làm được gì sao?

      [Bạn tốt] Mặc Thương: Ai bảo thế? Lạc đà gầy sắp chết cũng to hơn ngựa, có thề nào nó cũng là Thần Long cơ mà.

      Lại còn là con Thần Long biết làm nũng mệt mỏi, tùy tiện gọi “Bố, mẹ” nữa chứ. Đương nhiên những lời này Mặc Thương đại thần ra miệng rồi.

      [Bạn tốt] Ninh Tâm: Vậy chuyện thăng cấp chúng ta cùng nghĩ cách. Mặc Thương, xin lỗi, em lại làm hỏng việc rồi…

      [Bạn tốt] Mặc Thương: Ừ, hỏng việc gì?

      [Bạn tốt] Ninh Tâm: ~~o(>_<)o~~ Vốn em định nhờ bạn đem quà đến tặng , nhưng hiểu tại sao, quà bị em nhét vào ba lô đem đến thành phố V mất rồi.

      [Bạn tốt] Mặc Thương: *xoa đầu* sao. Vừa hay lúc em về có thể đích thân tặng mà.

      [Bạn tốt] Ninh Tâm: Nhưng đợi em về qua sinh nhật mất rồi. Vì thế em muốn tặng món quà ngay trong Thần Thoại. nhắm mắt lại .

      [Bạn tốt] Mặc Thương: Lại còn phải nhắm mắt?

      Mặc Thương cảm thấy kỳ lạ, bạn này rốt cuộc là muốn làm gì?

      Ninh Tâm cũng nhất quyết chịu bỏ qua.

      [Bạn tốt] Ninh Tâm: Đúng thế đúng thế, nhắm mắt lại mà, mau nhắm mắt.

      [Bạn tốt] Mặc Thương: Được, nhắm mắt rồi.

      [Bạn tốt] Ninh Tâm: Lừa gạt lừa gạt, nhắm mắt rồi sao còn trả lời em được chứ? Mau nhắm mắt lại.

      [Bạn tốt] Mặc Thương: Ừ.

      [Bạn tốt] Ninh Tâm: Aizzz, sao vẫn chưa nhắm mắt?

      [Bạn tốt] Mặc Thương: phải hỏi cho ra , lúc nào mới được mở mắt ra?

      [Bạn tốt] Ninh Tâm: Hai phút, đếm nhẩm từ đến trăm hai mươi là được rồi.

      hứa với Ninh Tâm ngoan ngoãn nhắm mắt, Kha Dĩ Mặc đương nhiên giữ lời. thầm đếm từ đến trăm hai mười, vừa mở mắt ra thấy màn hình là pháo hoa sắc màu rực rỡ bắn trời, chục cái đèn Khổng Minh chậm rãi bay lên cao, Linh Xu bé khoa chân múa tay, những vòng sáng màu vàng kim bao phủ quanh thân, trong lúc quay người cái ô cầm tay cũng tỏa ánh vàng lấp lánh, vũ điệu vô cũng lình hoạt, đẹp đẽ.

      [Thế giới] Ninh Tâm: Mặc Thương, chúc mừng sinh nhật!

      Cảnh tượng trước mặt hoa lệ sặc sỡ, người đẹp ở bên múa điệu khuynh thành, cách màn hình nhìn được khuôn mặt của Ninh Tâm nhưng đôi mắt to tròn sống động, khuôn mặt non nớt đáng của lại lên rất ràng trong đầu Kha Dĩ Mặc.

      [Bang Phái] Phượng Vũ: Ninh Tâm chúc mừng sinh nhật lão đại kìa!

      [Bang phái] Mưa Tí Tách Rơi: Nhìn thấy rồi nhìn thấy rồi. Mà tối này phải là tiệc sinh nhật của lão đại à? Sao sớm thế này lên mạng rồi?

      [Bang phái] Cá Bơi Trong Nước: o(╯□╰)o Tôi với ai đó hôm nay sinh nhật bỏ lại cả phòng khách khứa, lên mạng hẹn hò cùng giai nhân sao?

      [Bang phái] Phục Mà: Ồ? Cá này là ai thế?

      [Bang phái] Cá Bơi Trong Nước: Huynh đệ, tôi là Lưu Thủy, đây là acc phụ của tôi.

      [Bang phái] Phượng Vũ: -_-||| Sao lên acc chính?

      [Bang phái] Cá Bơi Trong Nước: Tôi mà lên acc chính còn hóng hớt làm sao được? Lỡ bị phát tôi còn mạng chắc?

      [Bang phái] Mưa Tí Tách Rơi: Tôi ngửi thấy mùi chuyện hay rồi đây. Mau khai ra, có phải ông rình lão đại và Ninh Tâm ?

      [Bang phái] Cá Bơi Trong Nước: cho , cho , cho đấy!

      [Bang phái] Phượng vũ: Mưa , chúng ta gửi tin báo cho lão đại cái nhỉ?

      [Bang phái] Cá Bơi Trong Nước: *đập bàn* Các người được uy hiếp như thế!

      [Bang phái] Phượng vũ: Có ?

      [Bang phái] Cá Bơi Trong Nước: Vân Hải Tận Đầu, tự mình đến !

      Nhờ tin mật báo của Lưu Thủy, đám hóng hớt của Phù Thế Niên Hoa hùng dũng tiến về phía Vân Hải Tận Đầu.

      Giờ phút này, Mặc Thương đại thần và Ninh Tâm vẫn hoàn toàn biết được có đám lửa cháy hừng hực tên là “hóng chuyện” lan nhanh tới chỗ mình.

      Ninh Tâm chúc phúc xong vốn là định chào Mặc Thương luôn, dù sao cũng trốn ra ngoài, con mình ở ngoài khuya thế thấy hơi sợ. Nhưng bắn nốt thanh pháo hoa cuối cùng, nhìn trong túi đeo cái, Ninh Tâm kinh ngạc phát trong đó còn có hai viên Thủy Tinh Châu.

      Từ sau khi hoàn thành nhiệm vụ , hai viên Thủy Tinh Châu mà Huyền Phong tặng vẫn chưa có chỗ dùng. Mặc dù chẳng biết dùng làm gì nhưng dù sao nó cũng là vật lưu niệm của nhiệm vụ , hơn nữa hai viên này đỏ lam, lấp lánh ánh sáng, dùng làm vật trang sức cũng tồi. Nếu có hai viên tặng cho Mặc Thương đại thần viên làm quà sinh nhật cũng được.

      [Bạn tốt] Ninh Tâm: Mặc Thương, tặng cái này nhé.

      [Bạn tốt] Mặc Thương: Cái gì thế?

      [Bạn tốt] Ninh Tâm: Là Thủy Tinh Châu được tặng lúc làm nhiệm vụ , dù làm được gì nhưng nó cũng rất đẹp. Coi như quà sinh nhật tặng , được chê đâu đấy.

      Mặc Thương cười tiếng, sao có thê chê chứ? Chỉ cần là Ninh Tâm tặng, đều coi như trân bảo hết.

      Đợi đến khi hai người giao dịch xong, viên Thủy Tinh Châu màu lam yên vị trong túi của Mặc Thương rồi loạt việc khiến người khác kinh ngạc xuất .

      Hai viên Thủy Tinh Châu đồng thời lóe sáng, tiếp theo là thông báo của hệ thống.

      [Công cáo] Chúc mừng Ninh Tâm và Mặc Thương nhận được nhiệm vụ tiếp theo của nhiệm vụ Vương Giả Quy Hồi – Nhiệm vụ Duyên Định Tam Sinh.

      Cái gì???

      [Thế giới] Quạ Đen: Mợ nó chứ, số gì đấy! Nhận được nhiệm vụ Vương Giả Quy Hồi thôi, giờ lại còn nhận được cả nhiệm vụ liên hoàn tiếp theo? nàng Ninh Tâm này từ đâu chui ra thế? phải seeder* đấy chứ?

      *Seeder: Chỉ những người có mục đích là quảng cáo, marketing nhưng thay vì quảng cáo ở các phương tiện truyền thông họ lại trà trộn vào người chơi, khách hàng để ca ngợi, tốt, dụ dỗ người khác nhằm mục đích tạo lợi nhuận cho công ty mình làm việc. Ở đây muốn Ninh Tâm là seeder được công ty chủ quản Thần Thoại chỉ định, sau đó nhận được hàng loạt đồ, nhằm kích thích các người chơi khác đập thêm tiền vào trò chơi.

      [Thế giới] Cá Bơi Trong Nước: Mày mới là seeder… Mày mới là seeder ấy. Tiểu Bạch uy vũ, lão đại uy vũ. Mà Tiểu Bạch này, tôi GATO với quá *cắn khăn*!!!

      [Thế giới] Phượng vũ: emotion(214) Cắn khăn… Tên kia, ông tưởng mình là Đông Phương Bất Bại đấy hả?



      Kênh Thế giới náo loạn, Ninh Tâm trừng mắt nhìn màn hình, lại đọc lướt mô tả nhiệm vụ, nàng lâm vào tình trạng hồn lìa khỏi xác rồi.

      GM quả nhiên có tài! Quá có tài rồi!

      còn thứ gì, Đưa người dìu dắt, Giao duyên định tình, đao giết sạch và Tứ hải quy lâm. Người khởi động được nhiệm vụ liên hoàn này phải đáp ứng đủ ba năm điều kiện .

      Ba điều kiện mà Ninh Tâm và Mặc Thương đáp ứng lần lượt là:

      Điều , người hữu duyên khởi động được nhiệm vụ nhận được gói quà của nhiệm vụ Vương Giả Quy Hồi. Ninh Tâm tặng Huyễn Long Thạch hết, đương nhiên phù hợp với điều kiện đầu tiên, “ còn thứ gì”.

      Điều hai, người hữu duyên giao dịch Xích Dực Thần Long cho người khác nuôi dưỡng, nhất định phải là người thân thiết. Tên Mặc Thương nằm trong danh sách bạn tốt của Ninh Tâm, đương nhiên tính là quan hệ thân thiết, thế là điều kiện thứ hai, “Đưa người dìu dắt”, hoàn thành.

      Điều ba, tín vật định tình Thủy Tinh Châu của Huyền Phong được người hữu duyên chuyển nhượng cho bạn khác giới có độ thân mật cao hơn 500. Mặc Thương đại thần với Ninh Tâm chơi cùng nhau lâu như vậy, độ thân mật 500, lại thêm việc nàng đem Thủy Tinh Châu làm quà sinh nhật tặng Mặc Thương, đương nhiên hoàn thành điều kiện thứ ba, “Giao duyên tiền định”.

      Nhận được nhiệm vụ liên hoàn sau nhiệm vụ là chuyện tốt, nhẽ ra phải vui mừng phấn khởi mới đúng, nhưng Ninh Tâm lại thể cười nổi. Bởi hệ thống chết tiệt miêu tả rất ràng, do Ninh Tâm hoàn thành ba điều kiện nên kích hoạt được nhiệm vụ “Duyên Tiền Định Tam Sinh”, điều kiện bắt buộc chính là hai người nhận được nhiệm vụ này phải dùng thân phận phu thê cùng tham gia.

      Cũng tức là, nếu muốn hoàn thành Duyên Định Tam Sinh Ninh Tâm bắt buộc phải có bằng chứng chứng minh quan hệ vợ chồng hợp pháp với Mặc Thương đại thần.

    3. khahanhl

      khahanhl Well-Known Member

      Bài viết:
      2,937
      Được thích:
      1,718
      Chương 60: Quyết định khó khăn

      Tôi trừng!

      Tôi trừng!

      Tôi nhìn trừng trừng!

      Ninh Tâm dụi đôi mắt trừng đến mỏi dừ, dụi thấy cả nước mắt.

      Chết tiệt, bây giờ phải là “muốn khóc mà có nước mắt” nữa, Ninh Tâm khóc luôn rồi đây này!

      GM, có thể rảnh rỗi sinh nông nổi, có thể lấy xác xuất ngẫu nhiên ra là trò chơi, có thể chơi xỏ vô tội vạ, nhưng đừng có ngay cả hại người cũng vô nguyên tắc, vô đạo đức như thế chứ!

      Nếu có người phỏng vấn cảm tưởng của Ninh Tâm khi vừa hoàn thành nhiệm vụ Vương Giả Quy Hồi, lại được thêm nhiệm vụ liên hoàn tiếp nối Duyên Đinh Tam Sinh như bây giờ, Ninh Tâm nhất định nghiến răng nghiến lợi thốt lên chữ: “Hận!”

      Thứ nhất là hận GM bất lương, cái loại hành vi ghép đôi bừa bãi này mà cũng dám làm. GM, còn có thể dã man hơn nữa ?!

      Thứ hai là hận bản thân cùng phần thưởng vô duyên. Ninh Tâm cho rằng trong sạch trong mối quan hệ giữa và Mặc Thương đại thần quan trọng hơn nhiều, nhiệm vụ này xem như bỏ rồi. Tức nhất là viên Huyễn Long Thạch phần thưởng của nhiệm vụ Vương Giả Quy Hồi đem cho, bây giờ ngay cả dùng mấy viên châu an ủi mà cũng biến thành hành hạ tinh thần thảm khốc là sao?

      Thứ ba hận vận may qua điên đảo. Người ta hao hết tâm tư trí óc muốn nhận được nhiệm vụ Ninh Tâm nhàng thảnh thơi lại được nhiệm vụ coi trọng mà chiếu cố. Thế nhưng sao cái người may mắn như thế mà đụng đến Túy Yên Các lại thành ra đen đủi gấp bội thế kia?

      Tiểu Linh Xu màn hình ôm con hồ ly của mình mà than thân trách phận, bạn Ninh Tâm căm hận nhìn màn hình, muốn đập đầu vào bàn thôi.

      Ninh Tâm bên đó là lửa hận ngùn ngụt, Mặc Thương đại thần bên này khung cảnh lại hoàn toàn trái ngược.

      GM hiếm hoi lắm mới thấy làm việc tốt được lần. Mặc Thương đại thần chống cằm suy nghĩ, xem ra mình đập từng đấy tiền vào Thần Thoại cũng có chút hồi báo. phải sao, GM làm bà mối cho rồi đây này.

      Vốn trong lòng Mặc Thương đại thần vẫn rất do dự, dù sao cũng tình cảm của Ninh Tâm đối với mình rốt cuộc ra sao. Trái tim phụ nữ như kim trong bể, muốn đoán được là vô cùng vô cùng khó khăn. Mà khi đối tượng là Ninh Tâm mức độ khó khăn trực tiếp thăng thiên đến cái độ cao thể với tới được luôn.

      Cứ nhìn Rảnh Muốn Chết mà xem, tấm gương to đấy còn gì! Người ta dù thế nào cũng là nhân vật vang danh trong Thần Thoại, là bang chủ của bang phái xếp thứ Hai, các mỹ nữ, thậm chí cả nhân cũng theo sau hàng đàn, thế mà Ninh Tâm nhìn thấy lại y như chuột thấy mèo, chạy chốn mất tăm mất dạng.

      Ninh Tâm ỷ lại , có tình cảm với , điều này Kha Dĩ Mặc có thể khẳng định. Có điều dám chắc, bé này liệu có phải thích như thích người trai . Nếu lỡ tỏ tình sai cái, bị từ chối thôi, nhưng chẳng may lại dọa sợ, từ sau cứ thấy lại chạy trốn mất dạng mới là bi kịch.

      Nhưng bây giờ giống thế, bây giờ có GM giúp nối dây tơ hồng. Kết hôn vì nhiệm vụ, dù Mặc Thương đại thần cảm thấy mối tình đầu của mình lại dùng lý do này để tiến tới đúng là cam tâm, nhưng dù sao có chút danh phận vẫn còn hơn ngày ngày mơ mộng những điều ngoài tầm với.

      [Bạn tốt] Mặc Thương: Ninh Tâm, lúc ban đầu em nuôi , có còn nhớ ?

      Trầm mặc hồi lâu, Mặc Thương đại thần quyết định ra tay trước. Đợi đến khi nàng Ninh Tâm phản ứng lại quyền chủ động thoát khỏi tay rồi.

      Ninh Tâm trưng bộ mặt hoang mang, yên lành Mặc Thương đại thần tự nhiên lại nhắc đến đề tài này làm gì?

      [Bạn tốt] Ninh Tâm: Đương nhiên, em còn nhớ mà.

      [Bạn tốt] Mặc Thương: Sau này cũng thế chứ?

      [Bạn tốt] Ninh Tâm: Ừ ừ, tất nhiên rồi, lúc đầu em cùng chơi với mãi mà. Chơi cùng đến khi nào chơi trò này nữa em mới rời . Có điều, chỉ cần chúng ta còn chơi với nhau, em nhất định nuôi .

      Này này bạn, ngày đàng học sàng khôn, vì cái từ “nuôi” đầy hàm ý này chịu khổ bao nhiêu rồi, sao vẫn khôn ra được tí nào thế?

      Ninh Tâm vẫn lơ mơ như cũ, Mặc Thương đại thần nheo mắt, độ cong ở khuôn miệng lại càng đẹp hơn.

      [Bạn tốt] Mặc Thương: Thời gian trước bọn Lưu Thủy , trong Phù Thế Niên Hoa vẫn luôn có lời đồn.

      [Bạn tốt] Ninh Tâm: ?

      Tư duy của Mặc Thương đại thần quá kỳ diệu, Ninh Tâm bày tỏ, là theo kịp.

      [Bạn tốt] Mặc Thương: Đám người Phù Thế Niên Hoa , em chơi trò “quất ngựa truy phong” với .

      Cái gì?!

      Quất ngựa truy phong?

      Ninh Tâm vô cùng vui mừng vì vừa rồi nàng uống nước, nếu trang nhất báo ngày mai có tin thiếu nữ bỏ nhà bụi bị sặc chết tại quán net, chưa nguyên nhân.

      Quất ngựa truy phong ở đây là có ý gì? Đàn ông sau khi chơi đùa với phụ nữ xong chê bai, bỏ trốn. Ninh Tâm thể hiểu nổi bản thân từ lúc nào biến thành loại người ác tâm bại hoại vô đạo đức như thế?

      [Bạn tốt] Ninh Tâm: ~~o(>_<)o~~Mặc Thương, phải cho em, em có chơi trò quất ngựa truy phong với mà!

      [Bạn tốt] Mặc Thương: Ừ, biết, nhưng mà…

      Mặc Thương đại thần cố ý bỏ lửng nửa câu sau, bộ dạng vô cùng khó xử khiến Ninh Tâm lại càng sốt ruột.

      [Bạn tốt] Ninh Tâm: Nhưng mà cái gì?

      Mặc Thương chống cằm, vừa cười vừa dùng tay gõ chữ.

      [Bạn tốt] Mặc Thương: Nhưng mà em mãi cho danh phận. Nếu em quyết định nuôi mãi, vậy cho danh phận .

      ~~~~(>_<)~~~~

      Mặc Thương đại thần bình thường rồi, Ninh Tâm run rẩy gõ từng phím .

      [Bạn tốt] Ninh Tâm: Mặc Thương, là hả? Đúng là đấy chứ?

      [Bạn tốt] Mặc Thương: Ngoan, là .

      Đúng là Mặc Thương rồi, nhưng đến lúc này Ninh Tâm càng thể bình tĩnh lại được.

      [Bạn tốt] Ninh Tâm: Mặc Thương, đừng dọa em nữa, làm sao thế?

      Mặc Thương vỗ trán, bất đắc dĩ thở dài, tán tỉnh nàng Ninh Tâm đúng là khảo nghiệm khả năng và tính nhẫn nại của người khác. thẳng cũng chết mà lòng vòng cũng chết, thôi cứ thẳng ra cho nhanh vậy.

      [Bạn tốt] Mặc Thương: Ninh Tâm, chúng ta kết hôn .

      Đùng đoàng!

      tia sét ầm ầm đánh thẳng vào đầu Ninh tâm, lúc này nàng cả người đều cứng đờ, đầu óc trống rỗng, bên tai ngừng vang vọng câu :

      “Ninh Tâm, chúng ta kết hôn , kết hôn , kết hôn …”

      Mãi hồi lâu vẫn thấy bên kia có động tĩnh gì, Mặc Thương cười khổ. Quả nhiên vẫn phải dùng đến lực lượng giúp đỡ mạnh mẽ vô địch của bà mối GM sao?

      [Bạn tốt] Mặc Thương: Nhiệm vụ liên hoàn nhất định phải là do đội gồm đôi phu thê lập thành, hai người chúng ta buộc phải thành lập quan hệ vợ chồng. Bởi vậy Ninh Tâm, em có đồng ý gả cho ?

      Đến lúc này Ninh Tâm mới hơi tỉnh táo lại. Nghe Mặc Thương đại thần nhắc đến nhiệm vụ liên hoàn, nàng sực nhớ ra chuyện, vừa rồi vẫn kiên quyết muốn bỏ nhiệm vụ, nhưng lại nghĩ đến cảm giác của Mặc Thương đại thần. Hai viên Huyễn Long Thạch của nhiệm vụ Vương Giả Quy Hồi đều chia cho người khác, Mặc Thương đại thần chẳng nhận được gì cả, quá bất công. Bây giờ khó khăn lắm mới nhận được nhiệm vụ liên hoàn, sau khi hoàn thành phần thưởng chỉ thuộc về Mặc Thương đại thần và mà thôi. Bản thân chỉ lo lắng tình cảm lúng túng, gượng gạo mà hoàn toàn để ý đến cần thiết của nhiệm vụ này với Mặc Thương đại thần.

      Ninh Tâm cảm thấy cách nghĩ của mình quá ích kỷ, quá tùy hứng rồi. Nhưng mà, gả cho Mặc Thương đại thần…

      Hay rồi, khí huyết dâng trào, tim đập như sấm gì gì đó nè, Ninh Tâm cảm thấy cái phòng riêng này của mình quá nóng nực, cả người cũng như bị nướng lửa rồi đây này!

      [Bạn tốt] Ninh Tâm: Mặc Thương, muốn kết hôn với em sao?

      [Bạn tốt] Mặc Thương: Ừ.

      [Bạn tốt] Ninh Tâm: Nhưng mà… Nhưng mà…

      Nhưng nhưng nhưng cả nửa ngày, Ninh Tâm vẫn biết phải tiếp như thế nào.

      Mặc Thương là “thần” trong cả trò chơi Thần Thoại, cũng là vị “thần” duy nhất trong trái tim Ninh tâm. cũng thể tình cảm của mình với là thế nào. nhìn thấy nhớ nhung, gặp rồi lại dựa dẫm, dựa dẫm rồi lại theo sát…

      Trước mặt Mặc Thương, Ninh tâm luôn được chiều chuộng, được bảo hộ, được thương. Cảm giác này giống với ấm áp mà cha mẹ dành cho . Đối với loại cảm giác này, Ninh Tâm vừa thấy xa lạ, vừa sợ hãi lại vẫn như con thiêu thân lao đầu vào lửa muốn tiến đến càng gần hơn.

      Ở bên Mặc Thương là ước mơ mà Ninh Tâm đến nghĩ cũng dám nghĩ. Bởi quá ưu tú, ưu tú đến độ khiến người khác chẳng thể nắm giữ được.

      Quan trọng hơn là, Ninh Tâm biết tình cảm của mình với Mặc Thương rốt cuộc là như thế nào.

      Mẫu thân đại nhân , đối với Mặc Thương đại thần động tâm rồi. Nhưng tại sao bản thân lại cảm giác được?

      Cho dù Mặc Thương đại thần chỉ là kết hôn trong trò chơi nhưng bạn Ninh Tâm lại rất cố chấp. Có thể người khác đem tình cảm mạng ra làm trò đùa, kết hôn rồi ly hôn, ly hôn rồi lại kết hôn, đằng nào cũng chẳng ai biết ai. Ai thèm để ý hôm qua là phu nhân Lý gia, đảo mắt cái là thiếu phụ nhà họ Trần cơ chứ?

      Nhưng Ninh Tâm như thế, cho dù chỉ là tình cảm mạng, cũng cho là .

      Mặc Thương đại thần muốn kết hôn với , vậy tình cảm mà trao cũng phải là thuần khiết nhất, toàn vẹn nhất. Có điều những thứ này đều chưa từng nghĩ tới, đối với Ninh Tâm mà , Mặc Thương là người chỉ có thể đứng từ xa mà ngưỡng vọng, nắm tay gì gì đấy… là mơ phải ?

      Mọi thứ đến quá đột ngột khiến lòng dạ Ninh Tâm rối bời. Nhưng có thứ rất chắc chắn, đó là lời vừa rồi của Mặc Thương chính là hũ rượu tỏa ra mùi thơm thanh mát mê hoặc, chờ đợi chính trầm luân trong đó.

      [Bạn tốt] Mặc Thương: Ninh Tâm muốn ở bên sao?

      [Bạn tốt] Ninh Tâm: phải. Nhưng mà Mặc Thương này, có phải vì nhiệm vụ nên mới muốn kết hôn với em ?

      [Bạn tốt] Mặc Thương: Nếu phải vì nhiệm vụ sao? muốn có danh phận, danh phận có thể để đường đường chính chính ở bên bảo vệ em, danh phận tướng công của Ninh Tâm. Sau này để em danh chính ngôn thuận nuôi , mà cũng có thể danh chính ngôn thuận chăm sóc em. Nếu như thế, em có tin ?

      Ninh Tâm đáp lời, Mặc Thương cũng biết phải mở miệng ra sao. Hai người đứng đối diện nhau, chẳng ai biết trong lòng đối phương nghĩ gì.

      Thời gian chờ đợi kéo dài như vô tận, nét cười bên khóe miệng Kha Dĩ Mặc cũng dần dần tan biến. chờ đợi phán quyết, phán quyết mối tình đầu của chính thức tồn tại hay chết từ trong trứng nước.

      [Bạn tốt] Ninh Tâm: Em biết quá trình kết hôn phải làm gì…

      Đây…!

      Mặc Thương ngẩn ra, sau đó lập tức vui mừng khôn xiết, đây tính là đồng ý rồi đúng ?

      [Bạn tốt] Mặc Thương: biết.

      [Bạn tốt] Ninh Tâm: Í? từng kết hôn rồi?

      [Bạn tốt] Mặc Thương: Bé ngốc, chưa thử qua có nghĩa là biết gì. thôi.

      [Bạn tốt] Ninh Tâm: đâu cơ?

      [Bạn tốt] Mặc Thương: Miếu Nguyệt Lão, trước tiên phải buộc dây tơ hồng đính ước .

      Miếu Nguyệt Lão?

      Đợi , Ninh Tâm đột nhiên cảm thấy cái tên này vô cùng quen thuộc.

      [Bạn tốt] Ninh Tâm: Mặc Thương, biết đường đến Miếu Nguyệt Lão?

      [Bạn tốt] Mặc Thương: Đương nhiên.

      [Bạn tốt] Ninh Tâm: Thế sao lần trước em hỏi, lại bảo biết?

      Ninh Tâm là nhắc tới cái lần Lưu Thủy và thảo luận về miếu Nguyệt Lão, cuối cùng phải đến cầu cứu Mặc Thương đại thần lúc trước.

      Mặc Thương bất đắc dĩ cười khổ, có thể thẳng với Ninh Tâm là lần đó là vì muốn chỉnh Lưu Thủy sao?

      Chuyện này cứ để sau lại giải thích hơn…

      [Bạn tốt] Mặc Thương: Hỏi mẹ Bách.

      [Bạn tốt] Ninh Tâm: Ồ…

      Mắt nhìn Ninh Tâm và Mặc Thương ngồi Ngân Long cưỡi mây mà bay, đám người rình mò trong góc tối bắt đầu sốt ruột.

      [Đội ngũ] Phượng Vũ: Bọn họ chuồn mất rồi!

      [Đội ngũ] Mưa Tí Tách Rơi: Đừng nóng đừng nóng, còn có Thiên Nhãn mà, đợi lát rồi chúng ta theo.

      [Đội ngũ] Mãn Thiên Tinh: Như thế ổn lắm đâu? Lỡ bị lão đại phát chết thảm mất.

      [Đội ngũ] Cá Bơi Trong Nước: Có chết tôi cũng phải hóng được tin tức của lão đại và Tiểu Bạch!

      đám người liên thiên ngớt, cuối cùng cũng thấy điểm dừng chân của Mặc Thương và Ninh Tâm rồi.

      Ối trời!

      Thiên Nhãn lên cái gì kia? Bọ họ hoa mắt đấy chứ, hoa mắt đấy chứ?

      Miếu Nguyệt Lão!

      Tất cả mọi người điều chấn kinh.

      Phải dùng từ gì để miêu tả tâm trạng bây giờ của bọ họ đây? Sao chổi đâm vào trái đất? Người ngoài hành tinh xâm chiếm địa cầu?…

      Đập bàn! Lão đại, lão hành động cũng nhanh quá rồi đấy!

    4. khahanhl

      khahanhl Well-Known Member

      Bài viết:
      2,937
      Được thích:
      1,718
      Chương 61: Ba câu hỏi của Nguyệt Lão

      Đứng trước miếu Nguyệt Lão, tâm tình Ninh Tâm lúc này phải gọi là ngũ vị tạp trần, mặn, ngọt, chua, cay đủ hết cả...

      Tâm tình của dâu tương lai lúc nào cũng khiến người ta có chút khó hiểu, cho dù chỉ là mạng ảo, Ninh Tâm cũng thấy bản thân mình hình như mắc chứng “khủng hoảng tiền hôn nhân” của các dâu sắp cưới rồi.

      [Đội ngũ] Ninh Tâm: Này...

      [Đội ngũ] Mặc Thương: Sao thế?

      [Đội ngũ] Ninh Tâm: Chúng ta có thể thương lượng chuyện ?

      Người ta , đường về, quê càng gần lòng càng hồi hộp, Ninh Tâm thấy tình cảnh của mình bây giờ phải là “sắp kết hôn, càng gần lòng càng bất an”.

      Lúc đồng ý với Mặc Thương vẫn chưa thấy gì nhưng đến khi chính thức đứng trước mặt Nguyệt Lão rồi, bạn này mới khiếp đảm. Nếu phải cách màn hình, Kha Dĩ Mặc chắc chắn có thể nhìn thấy tân nương của mình luống cuống tay chân.

      [Đội ngũ] Mặc Thương: Chỉ cần phải hủy hôn cái gì cũng đồng ý.

      Nước mắt Ninh Tâm tuôn ào ạt, bây giờ ngoài hủy hôn cũng cần Mặc Thương đồng ý chuyện gì nữa rồi.

      [Đội ngũ] Ninh Tâm: Em em em... em vẫn chưa chuẩn bị tốt. tại có thể đừng đính hôn vội ?

      Mặc Thương nghe thế, khóe miệng thoáng nét cười, màn hình lại alf giọng điệu trầm mặc bi ai, nghe như bị tổn thương vô cùng.

      [Đội ngũ] Mặc Thương: vốn tưởng em vui mừng... Nếu em thấy như thế khiến em rất khó xử, vậy ... cũng miễn cưỡng đâu. đấy.

      [Đội ngũ] Ninh Tâm: Em... em khó xử.

      Oa oa oa, nhìn thấy giọng điệu bi ai của Mặc Thương đại thần, Ninh Tâm nào dám ra hai chữ “khó xử” cơ chứ? Đính hôn đính hôn, chỉ cần Mặc Thương đại thần vui là được, dù thế nào hôm nay cũng là sinh nhật ấy mà!

      Đợi , Ninh Tâm kinh hãi nhận ra chuyện, hôm nay là sinh nhật Mặc Thương đại thần, thế bây giờ chẳng phải biến bản thân mình thành quà sinh nhật tặng Mặc Thương đại thần rồi sao?

      Bên kia Ninh Tâm còn kinh hãi vì cách nghĩ của mình, Mặc Thương đại thần bên này sớm lộ đuôi sói xám.

      [Đội ngũ] Mặc Thương: Nếu khó xử, vậy tối nay chúng ta đính hôn có được ?

      Rưng rưng, nghiến răng, Ninh Tâm thầm chấp nhận.

      [Đội ngũ] Ninh Tâm: Được.

      [Đội ngũ] Mặc Thương: hối hận chứ?

      [Đội ngũ] Ninh Tâm: hối hận.

      Cứ thế, Ninh Tâm đem bản thân mình bán sạch.

      [Đội ngũ] Mặc Thương: Đợi lát nữa chuyện với Nguyệt Lão, màn hình ra bảng đối thoại, Nguyệt Lão đưa ra ba câu hỏi. Sau khi trả lời xong hai bên trao đổi tính vật định tình, tiếp đó là đốt pháo mừng đính hôn. Nguyệt Lão tặng mỗi người sợi dây tơ hồng, em dùng dây tơ hồng ấn lên người chọn cố định là xem như hoàn thành đính hôn. hiểu chưa?

      [Đội ngũ] Ninh Tâm: Í? Đơn giản thế thôi á?

      [Đội ngũ] Mặc Thương: Ừ, đây chỉ là đính hôn thôi mà. Đếm lúc kết hôn đơn giản thế đâu.

      [Đội ngũ] Ninh Tâm: Lại còn kết hôn nữa?

      [Đội ngũ] Mặc Thương: Đương nhiên, kết hôn sao có thể cưới em về ành chứ.

      [Đội ngũ] Ninh Tâm:...

      Quả nhiên trí thông minh của con trong giai đoạn đương bị thoái hóa, đặc biệt là những chuẩn bị kết hôn, trí thông minh bằng luôn rồi. Ninh Tâm bóp trán bất đắc dĩ, màu hồng má lại như được thoa lớp phấn đỏ rực, chói lọi vô cùng. Kết quả là đến lúc Mặc Thương nắm tay đến trước mặt Nguyệt Lão, nàng xúc động đến độ ấn chuột ngã thẳng vào lòng Nguyệt Lão luôn.

      [Đội ngũ] Ninh Tâm: Khụ khụ... Ấn nhầm mất rồi.

      [Đội ngũ] Mặc Thương: Ừ.

      Mặc Thương kích chuột vào Nguyệt Lão, bắt đầu cuộc đối thoại, trước mặt Ninh Tâm liền ra khung đối thoại với khuôn mặt cười hiền từ của Nguyệt Lão.

      [Hệ thống] Nguyệt Lão: Bản thần cai quản tình duyên của nam nữ hồng trần, nay đặc biệt thân làm chứng cho đôi tình nhân các người. Mời hai người trả lời ba câu hỏi dưới đây, sau khi hai bên trả lời xong, hệ thống gửi đáp án của đối phương lên khung đối thoại của người kia. Dựa theo câu trả lời của hai bên mà tự động quyết định có kết tơ hồng định tình hay .

      [Hệ thống] Nguyệt Lão: Hai tình ví phỏng mãi lâu dài, đâu cứ phải mai mai tối tối. Nếu cùng người trời nam biển bắc, biết chính mình phải quyết ra sao?

      Trích từ Thước kiều tiên của Tần Quán, bản dịch của Nguyễn Xuân Tảo.

      [Hệ thống] Nguyệt Lão: Thân nào cánh phượng bay muôn sắc, tâm sẵn sừng tê điểm cảm thông. Ngươi hiểu người kia sao?

      Trích từ Vô đề của Lý Thương Ân, bản dịch của Đông A.

      [Hệ thống] Nguyệt Lão: Đôi mình lẻ bóng dưới trăng, uyên ương xin nguyện thần tiên chẳng màng. Nếu bảo ngươi dùng thứ quý trọng nhất để đổi lấy tình cảm của đối phương, ngươi nguyện ý trả giá điều gì?

      Lời thoại trong Thiện nữ u hồn.

      Nhìn màn hình, Ninh Tâm và Kha Dĩ Mặc đồng thời lâm vào trầm mặc bất tận.

      Ông Nguyệt Lão đáng ơi, ông chắc chắn hôm nay đến đây là để làm mối chứ phải “ném đá hộ nghị” đấy chứ? Đặt bừa mấy câu hỏi thôi, sao lại nội dung nghiêm túc như thế? Nếu đổi người khác chỉ cười trừ cho qua, tùy tiện đánh mấy câu lời ngon tiếng ngọt vào đó cũng thấy chột dạ. Nhưng Ninh Tâm và Kha Dĩ Mặc là những bạn thành , lúc này cả hai đều nhìn chăm chăm vào màn hình, người gõ bàn trầm tư, người tròn mắt vẻ mặt nghiêm túc.

      Cuối cùng, sau thời gian chờ dài hàng thế kỷ, cuối cùng hệ thống cũng công bố hai bên hồi đáp hoàn tất, chuyển câu trả lời cho đối phương xem.

      [Hệ thống] Ninh Tâm: Cả đời thương nhớ.

      [Hệ thống] Mặc Thương: Quên tôi , bắt đầu lại từ đầu. Chỉ cần ấy hạn phúc là đủ.

      [Hệ thống] Ninh Tâm: Bây giờ vẫn chưa biết nhiều nhưng nhất định có ngày hiểu ấy.

      [Hệ thống] Mặc Thương: Thuần khiết như nước, tâm tình đều lên mặt.

      [Hệ thống] Ninh Tâm: Niềm vui.

      [Hệ thống] Mặc Thương: Tính mệnh màng.

      Hai bên nhìn màn hình, lại lần nữa tiếng nào.

      Ninh Tâm bị bốn chữ “tính mệnh màng” làm cho giật mình, quả tình biết phải nghĩ gì. Chẳng qua chỉ là trò chơi, nhân vật hư cấu, cuộc hôn nhân vì nhiệm vụ. Ninh Tâm Mặc Thương dùng tâm tình gì để trả lời ra bốn chữ ấy, có điều gì phút này, đột nhiên nhìn lòng mình.

      Cho dù chỉ là nhân vật hư cấu, nhưng Mặc Thương thu hút tiến vào thế giới của , từ nay về sau chẳng thể thoát ra được nữa.

      Còn Mặc Thương sao?

      Có lẽ, trong mắt , những gì diễn ra chỉ đơn thuần là trò chơi, viết ra được câu “tính mệnh màng”, đối với cũng là tiếc nuối.

      Nếu tình cũng là ý trời, vậy Mặc Thương chỉ hy vọng ngày có thể đứng trước mặt Ninh Tâm ra câu: “Đời này chẳng đổi, tính mệnh màng”.

      Nguyệt Lão cười ha ha thông báo đến lúc đôi tình nhân có thể trao tín vật cho nhau. Ninh Tâm nhìn túi sau lưng trừ quặng ra còn mỗi dược thảo, ngọc thạch, nhất thời muốn khóc mà có nước mắt. Nhớ lúc đầu dùng vài tổ khoáng thạch bao nuôi Mặc Thương, lẽ nào bây giờ lại dùng vài tổ khoáng thạch đổi lấy cả người Mặc Thương đại thần luôn sao?

      Bất đắc dĩ giao dịch cho Mặc Thương mấy tổ khoáng thạch, Ninh Tâm vô cùng sầu muộn.

      [Đội ngũ] Ninh Tâm: ~~o(>_<)o~~ chuẩn bị trước, chỉ có cái này thôi à.

      [Đội ngũ] Mặc Thương: *xoa đầu* sao, em là tín vật tốt nhất rồi.

      [Đội ngũ] Ninh Tâm:...

      Đến lượt Mặc Thương đại thần trao tín vật, Dĩ Mặc nghĩ lúc, thu lại bộ trang bị cực phẩm chuẩn bị sẵn, đổi thành chiếc nhẫn.

      Nhẫn vĩnh viễn cho bộ trang bị cấp 150 là đồ rơi ra từ Phụ bản Hàm Đàm, thuộc tính cũng phải quá tốt nhưng lại thu hút rất nhiều người chơi kiên gan bền chí quyết bỏ cuộc mà ngày ngày tiến vào Phụ bản Hàm Đàm giết cá sấu. Nguyên nhân gì khác, mà bởi vì chiếc nhẫn này có giá trị thuộc tính mang ý nghĩa phi phàm.

      Đồ vĩnh viễn là chỉ các trang bị bị hao mòn, có thể sử dụng vĩnh viễn có giới hạn thời gian.

      [Đội ngũ] Ninh Tâm: Cái nhẫn này đến tận cấp 150 mới đeo được cơ, bây giờ cho em làm gì?

      [Đội ngũ] Mặc Thương: đưa em luyện cấp, về sau chỉ đeo chiếc nhẫn này thôi, được đổi.

      [Đội ngũ] Ninh Tâm: Tại sao?

      [Đội ngũ] Mặc Thương: Nhìn kỹ cái nhẫn đó .

      Ninh Tâm nhìn trái ngó phải hồi vẫn thấy có gì hay ho, chẳng hiểu đầu cua tai nheo ra sao, lại kích chuột vào mở bảng thuộc tính lên, chỉ thấy hàng thuộc tính đọc từ xuống vừa vặn hợp thành con số: 1314520.

      Ninh Tâm kinh ngạc, tiếp đó niềm vui bất ngờ tràn ngập trong lòng.

      1314520, đời kiếp, em.

      Bảy chữ đơn giản, mặc dù phải chính miệng Mặc Thương ra nhưng lúc này chính là “vô thanh thắng hữu thanh”. Nếu để phụ mẫu đại nhân hai người biết tâm hồn thiếu nữ ngây thơ thuần khiết của con cưng nhà mình bị cái nhẫn hư cấu lừa mất, e là đến cả quyết tâm đem con nhét vào bụng cải tạo lại từ đầu cũng có luôn rồi!

      [Đội ngũ] Ninh Tâm: Mặc Thương.

      [Đội ngũ] Mặc Thương: Ừ?

      [Đội ngũ] Ninh Tâm: Em thích lắm.

      Bất luận là tín vật định tình hay người, trừ “thích”, còn từ gì để diễn tả nữa cả.

      [Đội ngũ] Mặc Thương: Thích là tốt rồi.

      Aizzz, tâm thiếu nữ của Ninh Tâm, Mặc Thương đại thần thể hiểu được, thế là liền vô cùng đau lòng giải nghĩa câu đó thành: Em rất thích chiếc nhẫn tặng, lại biết chiếc nhẫn đó mở khóa cánh cửa dẫn dắt cái đầu mười chín năm chưa “thông suốt” của Ninh Tâm.

      [Công cáo] Nguyệt Lão: Tình này đa định tam sinh, nên đôi giai ngẫu trời xe duyên lành. Bản thần chúc cho người có tình trong thiên hạ cuối cùng ở bên nhau, đây là ngọn Kết Tâm đăng cùng với pháo mừng, gửi đến hai người lời chúc phúc của bạn bè thân hữu.

      Nâng ngọn đèn tay, Ninh Tâm đầu óc rối bời, cuối cùng dừng ánh mắt người Mặc Thương.

      [Đội ngũ] Ninh Tâm: Em biết viết gì.

      [Đội ngũ] Mặc Thương: Cứ viết bừa .

      [Đội ngũ] Ninh Tâm: được đây là tuyên ngôn tình cơ mà.

      [Đội ngũ] Mặc Thương: Vậy viết “em đời kiếp”?

      [Đội ngũ] Ninh Tâm: Khụ khụ...

      Mặc Thương đại thần, có cần thẳng thắn như thế ?

      [Đội ngũ] Ninh Tâm: Thôi để em tự viết vậy.

      [Hệ thống] Thông báo từ miếu Nguyệt Lão: Chúc mừng Mặc Thương và Ninh Tâm trở thành đôi tình nhân đính hôn thứ 599 của server.

      [Hệ thống] Đèn Kết Tâm của Mặc Thương và Ninh Tâm: Tình ta mênh mông, mộc mạc chân thành, tình ta dài lâu, liên miên chẳng dứt, tình này chân , chẳng chút dối lừa, chỉ nàng ngóng trông, chỉ chàng nương tựa.

      Kết Tâm đăng tay Ninh Tâm bay lên trời cao, cùng lúc đó nội dung viết đèn cũng lên Công cáo toàn server. Ninh Tâm nhìn nội dung thông cáo, nhất thời xấu hổ chỉ mong có cái lỗ nào mà chui xuống.

      [Đội ngũ] Ninh Tâm: ~~o(>_<)o~~ Tại sao, tại sao nội dung Kết Tâm đăng lại lên toàn server???

      [Đội ngũ] Mặc Thương: Cái này... cũng vừa mới biết.

      Aizzz, quả nhiên người chưa từng đính hôn quá yếu đuối mỏng manh! Vốn cho là lời tâm giữa hai người chẳng ngờ lại biến thành tiêu điểm của cả server, nhân vật đứng đầu server như Mặc Thương đại thần bày tỏ áp lực lớn, mà các kênh liên lạc của áp lực còn lớn hơn nhiều!

      Từ khoảnh khắc Kết Tâm đăng bắt đầu bay lên, các kênh liên lạc của Mặc Thương đại thần liên tục nhấp nháy, tin đến ngừng. Từ kênh Thế giới, kênh Bạn tốt, kênh Riêng tư, thậm chí đến cả kênh Trước mặt cũng tha cho nữa.

      [Thế giới] Nguyệt Lộng Ảnh: Mặc Thương, mày dám đính hôn, mày còn mặt mũi nào mà nhìn Nguyệt Lạc?

      [Thế giới] Nguyệt Tâm Tình: đúng là sói tài nữ mèo.

      [Thế giới] Mưa Tí Tách Rơi: Vị , môn văn của là do giáo viên thể dục lên lớp à? Chính tả sai cả dặm đem ra khoe đành, nhưng biết dùng thành ngữ đừng có dùng được ? Từ điển thành ngữ khóc đấy!

      Câu gốc là Trai tài sắc () đọc gần giống với Sói tài nữ mèo ().

      [Thế giới] Thiên Ngân: Lão đại, tôi cùng vợ chân thành chúc phúc lão và Ninh Tâm. Ngoài ra, để bảo vệ túi tiền, tôi quyết định dùng thêm cái loa nữa, cổ vũ Mưa bên !

      [Thế giới] Nguyệt Vãn: Ha ha, xem như ta nhìn bộ mặt của ai đó rồi.

      [Thế giới] Vũ Mị Túc: Chồng , vợ cổ vũ chồng, cổ vũ chồng, cổ vũ chồng!

      ...

      Cuộc khẩu chiến giữa Phù Thế Niên Hoa và Lộng Nguyệt Các chuẩn bị bùng nổ, kênh Thế giới đột nhiên xuất hai người.

      [Thế giới] Công Tử Nhã: Ninh Tâm, Mặc Thương, chúc mừng hai người.

      [Thế giới] Rảnh Muốn Chết: Ninh Tâm, phải hạnh phúc đấy. Mặc Thương, mà dám làm chuyện gì có lỗi với Ninh Tâm tôi tuyệt đối bỏ qua đâu.

    5. khahanhl

      khahanhl Well-Known Member

      Bài viết:
      2,937
      Được thích:
      1,718
      Chương 62: Danh vọng tình duyên

      Tin Mặc Thương đại thần đính hôn khiến cả server náo nhiệt xôn xao.

      Phù Thế Niên Hoa và Lộng Nguyệt Các lúc này khẩu chiến kịch liệt, cách PK có sợi chỉ mỏng manh Công Tử Nhã đứng thứ hai bảng xếp hạng và bang chủ Rảnh Muốn Chết của bang Thần Mã Thiên Hạ thứ hai toàn server đòng thời lên kênh Thế giới chúc mừng. Tức khắc, Lộng Nguyệt Các im bặt, được gì. Trái tim Nguyệt Lạc Tinh Trầm lại càng trở nên buốt giá.

      Công Tử Nhã và Rãnh Muốn Chết đều cực ít khi phát ngôn kênh thế giới, đặc biệt là Công Tử Nhã, có thể đây là lần phát ngôn có hai luôn.

      Hai người bọn họ lên kênh Thế giới cũng phải là rảnh rỗi sing nông nổi, hơn nữa cả hai người mở miệng chữ đầu tiên là tên Ninh Tâm, cho dù có ngốc cũng biết hai vị đây là đến làm hậu phương cho Ninh Tâm.

      Muốn gây phiền phức cho Ninh Tâm và Mặc Thương?

      Được thôi! Vậy xem như số ngươi đen rồi. Ngươi chẳng những đắc tội với hai đại bang phái Phù Thế Niên Hoa và Thần Mã Thiên Hạ, ra ngoài đánh quái cũng phải thấp tha thấp thỏm đề phòng kỹ năng thân của Công Tử Nhã khiến ngươi nằm bẹp ra đất chảng có chỗ mà than khóc.

      Nguyệt Lạc Tinh Trầm hận đến nghiến răng nghiến lợi, Lộng Nguyệt Các cũng trợn trừng mắt lửa giận ngùn ngụt, nhưng lại chẳng ai dám lên kênh Thế giới ý kiến ý cò gì nữa.

      Mợ nó chứ! Phù Thế Nên Hoa với nàng Mưa Tí Tách Rơi dẫn đầu cuộc chiến võ mồm, có Rảnh Muốn Chết và Công Tử Nhã làm hậu thuẫn vũ lực mạnh mẽ, lại thêm vị hôn phu đứng đầu bảng xếp hạng Mặc Thương đại thần, khu vực xung quanh Ninh Tâm còn an toàn hơn cả khu An Toàn. Ai sợ chết mà dám xông tới gây chiến với Ninh Tâm cơ chứ?

      Nhịn thôi, nhịn lúc là qua ấy mà. Dưới an ủi của bầy tỷ muội trong nhà, Nguyệt Lạc Tinh Trầm gào thét giận dữ out mạng, mắt thấy, tâm phiền.

      Mấy lời chướng tai gai mắt biến mất rồi, nhưng lượt những lời chúc phúc ùn ùn kéo đến cũng khiến Mặc Thương và Ninh Tâm chống đỡ nổi. Đặc biệt là đám người Phù Thế Niên Hoa mở to mắt dối, mặt đỏ, tim đập nhanh xuất trước mặt Mặc Thương và Ninh Tâm, liến thoắng ngớt.

      [Trước mặt] Lưu Thuỷ: Lão đại có thành ý. Bỏ rơi hội này lại dưới nhà còn mình đính hôn với Ninh Tâm. Nếu phải Phượng Vũ nhắn tin đến báo bọn này chẳng biết còn bị lão lừa đến lúc nào!

      Chém! Cậu chém tiếp !

      Đám người Phù Thế Niên Hoa tự động lùi xa Lưu Thuỷ ba trượng, người xưa : vạ lây đến người vô tội, đoàn kết chết chùm... bọn họ muốn cùng Lưu Thuỷ làm vật tế thần của lão đại đâu.

      [Trước mặt] Mặc Thương: Nếu vậy, lát nữa tôi tận lực bồi thường cậu.

      Lưu Thuỷ rùng mình, sao câu này nghe nham hiểm thế cơ chứ, lại còn mang cả sát khí nữa? Giờ phút này Lưu Thuỷ đối với quyết định đổi sang acc chính đến trêu chọc Mặc Thương và Ninh Tâm cảm thấy cực kỳ bi ai. Vừa nãy nhìn thấy thông báo Mặc Thương đại thần đính hôn, lời đổi lại acc chính đến chúc mừng, nhưng chúc mừng chúc mừng , còn rảnh rỗi chọc vào lão đại làm gì? đây là muốn tìm chết sao?

      [Trước mặt] Mưa Tí Tách Rơi: Ninh Tâm à, và lão đại sao lại đính hôn đột ngột thế? Chẳng có dấu hiệu báo trước gì cả.

      Ninh Tâm ngẩng đầu nhìn trời, hệ thống làm bà mối, nhiệm vụ giăng tơ hồng, loại chuyện này có thể được ra miệng sao? Dứt khoát quyết định, hôn phu là dùng để bảo vệ bản thân, còn chưa đợi Ninh Tâm nghĩ ra cách đối phó với nàng Mưa , Mặc Thương đại thần điềm tĩnh phát ngôn.

      [Trước mặt] Mặc Thương: Tôi cho rằng mọi người vẫn luôn biết rồi cơ mà.

      [Trước mặt] Mưa Tí Tách Rơi: Lão đại, ý lão là sao? Bọn tôi biết lúc nào chứ?

      [Trước mặt] Mặc Thương: Có người đến cả “Ninh Tâm tẩu” cũng gọi rồi, còn chúng tôi đột ngột đính hôn à?

      [Trước mặt] Lưu Thuỷ: ...

      [Trước mặt] Mưa Tí Tách Rơi: ...

      Lưu Thuỷ và Mưa Tí Tách Rơi đồng thời ngửa mặt than dài, lão đại, lão quá nham hiểm!

      [Trước mặt] Phương Vũ: Ninh Tâm à, định lúc nào cùng lão đại kết hôn thế?

      [Trước mặt] Ninh Tâm: biết nữa.

      [Trước mặt] Phượng Vũ: Cái này sao lại biết được? Hay rèn sắt khi còn nóng, dù sao cũng đính hôn rồi, hôm nay tổ chức hôn lễ luôn .

      [Trước mặt] Ninh Tâm: được!

      [Trước mặt] Mặc Thương: được!

      Í? Trăm miệng lời luôn!

      [Trước mặt] Mưa Tí Tách Rơi: Ăn ý, quá ăn ý ấy chứ. GATO quá thôi ...

      [Trước mặt] Lưu Thuỷ: Lão đại, hôm nay vừa vặn là sinh nhật lão, dù sao cũng đính hôn rồi, vui càng vui, song hỷ lâm môn chẳng tốt sao? Chỉ cần lão câu, bọn này lập tức chuẩn bị.

      [Trước mặt] Mặc Thương: được, tối nay mà tổ chức quá gấp gáp. Tôi muốn cho Ninh Tâm hôn lễ khó quên, cứ đợi tôi chuẩn bị xong lại tính. Bây giờ ấy ở thành phố V, kéo dài quá muộn cũng tiện. Hơn nữa ngày mai ấy còn trận thi đấu.

      Ninh Tâm nhìn Mặc Thương ngừng đỡ lời giúp kênh Trước mặt, cả người giống như ngâm trong hũ mật, từ đầu đến chân đều ngọt tới phát ngấy.

      [Trước mặt] Lưu Vân: Hẹn ngày cụ thể , đêm dài lắm mộng.

      [Trước mặt] Lưu Thuỷ: Đúng thế, đúng thế, lão đại lão cứ định trước ngày , sớm rước người ta về nhà!

      [Trước mặt] Hoả Ảnh Minh Nhân: Thứ Sáu tuần sau thế nào?

      [Trước mặt] Phượng Vũ: Lùi tuần cơ à? Có lâu quá thế?

      [Trước mặt] Mặc Thương: Tôi cũng định làm vào thứ sáu tuần sau.

      [Trước mặt] Phượng Vũ: A? Tại sao?

      [Trước mặt] Mặc Thương: Mấy ngày này tôi với Ninh Tâm phải gia tăng điểm danh vọng tình duyên.

      Danh vọng tình duyên!

      Đám bà tám của Phù Thế Niên Hoa lại lần nữa bình tĩnh được rồi!

      Danh vọng tình duyên là gì? Đó chính là chứng nhận cho tư cách xây dựng hoa viên.

      Người chơi bình thường kết hôn cần mượn phòng tân hôn trong miếu Nguyệt Lão tổ chức là được. Nhưng nếu người chơi có đủ danh vọng tình duyên có thể xây dựng hoa viên thuộc về riêng hai người. viên gạch, hòn ngói, bức tường, tấm vách, kết cấu căn nhà cùng bài trí trong phòng, chỉ cần người chơi có đủ tiền và danh vọng tình duyên thoả mãn đẳng cấp của căn phòng là có thể xây dựng được căn phòng của riêng họ, theo phong cách riêng của mỗi đôi. Mà Mặc Thương nếu muốn thăng danh vọng tình duyên đến mãn cấp, nghi ngờ, chính là muốn chọn kiến trúc biệt thự loại cao cấp nhất rồi.

      Cái nhà ngói cấp thấp nhất cũng phải ngàn vạn đồng tiền ảo, nguyên bảo đương nhiên cũng ít chứ gì đến chi phí của biệt thự cấp cao nhất?

      [Trước mặt] Phượng Vũ: Oa oa oa, Ninh Tâm à, hạnh phúc!

      [Trước mặt] Gió Cuốn Mây Tan: *nước mắt ròng ròng* đây cũng phải tìm vợ đại gia để được bao nuôi thôi!

      [Trước mặt] Lưu Thuỷ: Hừng hực quyết tâm, em, tôi muốn ăn cướp!

      [Trước mặt] Mưa Tí Tách Rơi: Tôi tôi tôi ... Tôi, chuyện thế này cái đứa ai thèm như tôi biết giấu mặt vào đâu đây ...

      ...

      Ninh Tâm tình ra sao cảm thấy khó hiểu, tại sao đến chuyện tăng điểm danh vọng tình duyên mà đám người này lại kích động như thế?

      [Trước mặt] Ninh Tâm: Danh vọng tình duyên cần rất nhiều tiền sao?

      [Trước mặt] Lưu Thuỷ: cần.

      [Trước mặt] Phượng Vũ: Tiểu Ninh Tâm à, bây giờ cần hỏi gì hết, chỉ cần nhớ điều, thứ Sáu tuần sau lão đại cho bất ngờ cực cực cực cực cực lớn là được.

      [Trước mặt] Ninh Tâm: ...

      [Bạn tốt] Ninh Tâm: Kết hôn cần rất nhiều tiền sao? Trong kho của em cũng còn ít.

      [Bạn tốt] Mặc Thương: Bé ngốc, bọn họ gạt em đấy. Mấy ngày nay chúng ta phải tăng điểm danh vọng tình duyên, đưa tên đăng nhập và mật khẩu cho em, nếu em lên mà thấy mở hai acc luôn.

      [Bạn tốt] Ninh Tâm: Mở hai acc cùng lúc? Được thôi. Nhưng mà em biết làm thế nào để tăng điểm danh vọng tình duyên?

      [Bạn tốt] Mặc Thương: Lập đội cùng đánh quái là được. Dùng acc của đánh quái, thiết lập chế độ tự động tấn công la được, còn acc của em cứ treo bên chơi thôi.

      [Bạn tốt] Ninh Tâm: \(^o^)/ Rốt cuộc em có thể đánh quái rồi!

      [Bạn tốt] Mặc Thương: Nào, ghi lại tên đăng nhập và mật khẩu của .

      [Bạn tốt] Ninh Tâm: Hu hu hu, giờ em ở quán net, có giấy bút đâu, nhắn tin vào di động cho em được ?

      [Bạn tốt] Mặc Thương: Em ở quán net?

      [Bạn tốt] Ninh Tâm: Ừ, em quên mang máy tính xách tay, chỉ có thể ra quán net lên mạng.

      [Bạn tốt] Mặc Thương: Sao em sớm? Con mình ở ngoài muộn thế này rất nguy hiểm.

      [Bạn tốt] Ninh Tâm: sao đâu, ngay gần khách sạn, mấy phút là về tới nơi thôi.

      [Bạn tốt] Mặc Thương: Mau về , về đến nơi gọi điện thoại cho .

      [Bạn tốt] Ninh Tâm: Ừ, thế em gửi tên đăng nhập và mật khẩu của em trước nhé.

      Đợi đến khi Ninh Tâm cho Mặc Thương đại thần tên đăng nhập và mật khẩu xong, Mặc Thương đại thần bóp trán thở dài.

      [Bạn tốt] Mặc Thương: Em dùng số điện thoại làm mật khẩu?

      [Bạn tốt] Ninh Tâm: Ừ.

      [Bạn tốt] Mặc Thương: Có dùng Tướng Quân lệnh(1) ? Mã là gì?

      (1) Tướng quân lệnh, hay còn gọi thẻ bảo hộ tài khoản mạng, là loại phần mềm đưa ra tổ hợp số bất quy tắc, sau phút đổi lần. Khi người dùng Tướng quân lệnh đăng nhập tài khoản các trò chơi và trang giao dịch thương mại trực tuyến mà công ty chủ quản của Tướng quân lệnh có liên kết cùng, ngoại trừ tên đăng nhập và mật khẩu gốc ra phải thêm vào đằng sau mật khẩu động là mật khẩu do Tướng quân lệnh cung cấp, đảm bảo an toàn tối đa cho tài khoản người dùng.

      [Bạn tốt] Ninh Tâm: Tướng quân lệnh? Đấy là cái gì?

      o(/O\)o

      Mặc Thương cảm thấy cái acc này của Ninh Tâm quá thần kỳ. Chưa cần biết đến thuộc tính của acc, cần để ý cấp kỹ năng cuộc sống của acc, chỉ cần nhìn đến việc cái acc này đến nay vẫn chưa bị ai trộm mất đủ để đưa nó lên hàng kỳ tích rồi.

      [Bạn tốt] Mặc Thương: Tướng quân lệnh là loại phương pháp bảo mật, có thể bảo vệ an toàn tài khoản của em để bị mất trộm.

      [Bạn tốt] Ninh Tâm: Thế à? sao đâu, dù sao acc này của em cũng có đồ gì quan trọng. Mà cho cùng cái acc này của em đâu có dùng làm gì, ai thèm trộm chứ?

      May mà Gió Cuốn Mây Tan nghe thấy câu này. Chị hai à, chị coi cái đám tiền ảo trong kho của chị là vật trang trí à? Nó cũng là tiền cả đấy!

      [Bạn tốt] Mặc Thương: *xoa đầu* Tướng quân lệnh về sau hãy , em về khách sạn trước , nếu yên tâm được.

      [Bạn tốt] Ninh Tâm: Ừ, vậy em out đây. đợi điện thoại nhé.

      Thế là Tiểu Linh Xu hoá thành luồng sáng biến mất. Qua lúc, lại thấy lên lại. Lưu Thuỷ nhìn Ninh Tâm lên lên xuống xuống, lập tức vui vẻ.

      [Riêng tư] Lưu Thuỷ: Tiểu Bạch à, lại vừa đứt mạng đấy hở!

      Mãi thấy Ninh Tâm đáp lại, Lưu Thuỷ vô cùng buồn bực.

      [Riêng tư] Lưu Thuỷ: Tiểu Bạch, sao gì thế? Mà này, là chủ động hay lão đại cầu hôn trước thế? mà, tôi kể cho ai đâu.

      Ninh Tâm vẫn chẳng có động tĩnh gì, Lưu Thuỷ nhếch miệng cười, chậc chậc chậc, bạn này xấu hổ rồi.

      [Riêng tư] Lưu Thuỷ: Nhất định là lão đại cầu hôn trước đúng ? cho biết nhé, lão đại thèm dãi lâu lắm rồi, được kể với lão đại là tôi đâu đấy. Còn nữa, cho thêm bí mật, lão đại đến giờ vẫn còn “zin” đấy, phải nắm cho chắc, giữ cho chặt vào!

      Kha Dĩ Mặc chuyện điện thoại với Ninh Tâm, đợi đến khi liếc lên mấy dòng chữ màn hình, đôi mắt lập tức nheo lại, ý cười càng sâu, gõ chữ.

      [Riêng tư] Ninh Tâm: Ninh Tâm thoát mạng rồi.

      Cái gì!

      Mồ hôi lạnh trán Lưu Thuỷ chảy ngừng, trong đầu nhất thời xuất con quạ quàng quạc bay qua.

      [Riêng tư] Lưu Thuỷ: Vậy ai chuyện?

      Run rẩy gõ được hàng chữ, Lưu Thuỷ thầm đợi phán quyết. Nội tâm ngừng gào thét, phải cậu ta, phải cậu ta, cầu trời khấn phật, tuyệt đối phải người đó là được!

      [Riêng tư] Ninh Tâm: Lên tầng hai, đến phòng tôi , tôi đợi cậu.

      Oa oa oa!

      Lưu Thuỷ kêu khóc thảm thiết, ngã vật ra đất.

      [Riêng tư] Lưu Thuỷ: Lão đại, tha cho tôi mà...

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :