1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Đại nam tử tiểu nàng dâu - Thất Chích Nhạn(83)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,159
      Được thích:
      12,950
      Chương 66:
      Edit: Nhan Như Song

      Tào chưởng quỹ thấy vợ chồng bọn họ như thế, biết chuyện này định, mặt cũng lộ ra nụ cười, chỉ là nghĩ đến bữa cơm trưa mai, nhịn được vẻ mặt lại buồn.

      "Đệ muội, món ăn trong điếm chúng ta phần lớn đều do ngươi cung cấp thực đơn, đầu bếp cũng là luyện nửa tháng mới thành nghề, cho nên chúng ta nhất thời tìm được người khác để thay thế, chứ đừng người mới học nghề tới làm những thức ăn này, vốn cho rằng huynh của ta lại làm mặt dày cầu xin ngươi sáng mai đến tiệm mới giúp đỡ làm đầu bếp tạm thời, chống đỡ chuyện này thời gian, nếu những khách nhân kia còn đập phá quán." Tào chưởng quỹ năn nỉ .

      Chu Mạch giật giật miệng ba lần, còn chưa có trả lời, Triệu Trọng Sơn ở bên cạnh mở miệng trước: "Tào huynh, thê tử ta có thai, tiện lao động, kính xin Tào huynh nghĩ biện pháp khác." Lần này tỏ vẻ mềm lòng chút nào, trực tiếp cự tuyệt Tào chưởng quỹ.

      "Triệu huynh đệ, ta biết cầu này của ta có chút làm người khác khó chịu, chỉ là nghĩ ra biện pháp khác mới làm mặt dày mà xin, nếu như hai vị giúp ta vượt qua cửa ải khó này, sau này khách điếm mới chia bốn phần tiền lời cho vợ chồng hai người các ngươi, ngươi thấy thế nào?" Tào chưởng quỹ nhịn đau cắt thịt, theo ý thương nhân quan trọng nhất là uy tín, chỉ cần có uy tín mới có ích lợi.

      Chuyện ngày hôm nay có náo loạn lớn, phần lớn khách nhân đều bị ảnh hưởng, cho nên trưa mai nhất định vẫn còn rất nhiều khách nhân đến ăn cơm, lúc đó cũng thể mất uy tín, có cái uy tín này về sau mở thêm mấy khách điếm nữa, cũng lo sau này tiền ào ào vào túi của mình.

      Vừa nghe đến mấy chữ được chia bốn phần lợi, ánh mắt của Chu Mạch cũng sáng, mạo hiểm lần này, đổi lại được nhiều bạc trắng sáng ào ạt chạy vào túi mình.

      "Tào đại ca, chuyện này dễ thương lượng. . . . . ." Chu Mạch mới được từ thương lượng, cánh tay liền bị Triệu Trọng Sơn nhéo cái, nàng im miệng nghiêng đầu liếc mắt nhìn Triệu Trọng Sơn cái.

      Chỉ thấy Triệu Trọng Sơn cũng nhìn nàng, mà là nhìn Tào chưởng quỹ : "Tào chưởng quỹ, chuyện này hai vợ chồng chúng ta còn cần thương nghị chút, nếu như ngại, các ngươi cứ dùng trà trước, chúng ta vào bên trong nhà thương nghị, rất nhanh ra ngoài."

      xong chắp tay tạ lỗi, lôi kéo Chu Mạch vào phòng.

      "Tiểu Mạch, bây giờ nàng phải lấy thân thể làm trọng, chuyện này thể đáp ứng Tào chưởng quỹ!" Mới vừa đóng kín cửa, Triệu Trọng Sơn liền cúi xuống .

      Chu Mạch biết như thế cũng là để ý mình hoặc là để ý đứa bé trong bụng mình, nhưng bốn phần tiền lời này là quá mê người, cho nên nàng có vội vã phản bác với Triệu Trọng Sơn có chút tức giận, mà là nhét hai tay của mình vào trong bàn tay dày ấm áp của , sau đó lôi kéo tới giường ở phía sau ngồi xuống.

      Nhìn hơi thở Triệu Trọng Sơn vững vàng hơn, nàng mới chậm rãi mở miệng "Trọng Sơn, ta biết chàng lo lắng cho ta, chàng cũng muốn dính vào việc này, nhưng về tình, ta và vợ chồng Tào gia giao tình cạn, mấy tháng trước nếu phải bọn họ cho tiền, thân thể của ta có thể sớm suy sụp, Đông Nhi cũng có dáng vẻ động lòng người như vậy; về lý, mỗi tháng ta lấy tiền lãi từ trong điếm của bọn họ, tuy chỉ có phần, nhưng cũng phải gánh chút trách nhiệm đối với điếm. Cho nên mới vừa rồi chàng đồng ý giúp Tào chưởng quỹ tay, trong lòng ta là cảm kích."

      Triệu Trọng Sơn nghe nàng trịnh trọng cảm kích mình như thế, vẻ mặt sớm còn nghiêm túc như vừa rồi, nắm chặt hai tay của Chu Mạch ma sát xoa xoa sưởi ấm cho nàng, mặt chợt lóe lên chút ngượng ngùng, giọng cũng , dịu dàng: "Ta và nàng là vợ chồng, theo lý nên liên tâm, tại sao lại cảm kích, lời khách khí này về sau đừng nữa. Về chuyện mình nàng ngày mai trấn giúp đỡ, ổn."

      Chu Mạch nghe xong trong lòng giống như được ăn mật, mặt cũng cười nở hoa, vốn còn muốn đùa bỡn vô lại thêm, dựa vào ngực , nhưng vừa nghĩ đến còn có ba đại nam nhân như đứng đống lửa chờ ở bên ngoài, thu lại cười đùa, nghiêm mặt : "Trọng Sơn, tình trạng cơ thể của chính mình ta rất ràng, ra tại mới chừng tháng, trong bụng chính là đứa bé cũng chỉ to như hạt đậu , ở trong bụng người lớn, làm sao có thể dễ dàng bị ảnh hưởng, huống chi ta cũng đặc biệt để ý!"

      Triệu Trọng Sơn nghe nàng như vậy, ngược lại bình tĩnh khi nãy, chân mày nhíu lại lần nữa: "Tiểu Mạch, chuyện này nàng quyết định như vậy sao? Nếu như là vì bốn phần lợi tức này, chúng ta làm cũng chẳng sao, trong nhà thiếu ăn thiếu mặc, trấn nàng cũng có nhà ở, cần thiết như vậy."

      tới bạc, như là động tới đáy lòng của Chu Mạch, nàng tinh tế phân tích cho Triệu Trọng Sơn: "Trọng Sơn, sau này Đông Nhi xuất giá phải có nữ trang để gả , bây giờ tiền đồ cưới cũng càng ngày càng lớn, đến lúc đó ít cũng phải chừng mười lượng bạc; cái bụng này nếu như là đứa con trai, tương lai phải học, mấy vị tiên sinh trong thôn dạy ở nhà râu ria bạc trắng, chuyện cũng ràng, ta yên lòng cho nhi tử đến chỗ đó học chữ, chuyện này nếu đến thư viện ở trấn , bây giờ tiền trả công cho thầy giáo trong năm cũng cần mười lượng bạc, huống chi mấy năm sau này, mà bây giờ ta có vài mẫu đất sản xuất năm thu được năm sáu lượng bạc, còn có căn nhà ở trấn tháng thu được lượng tiền mướn, chỉ còn dư khách điếm của bọn người Tào chưởng quỹ mỗi tháng cho chúng ta phần lợi tức, bây giờ chúng ta mỗi tháng chỉ có bốn năm lượng bạc doanh thu."

      "Chúng ta có nhiều doanh thu như vậy đầy đủ rồi, năm nay ta trở về muộn, lại dùng thời gian vào xây nhà và làm nhiều gia cụ hơn, sau này ra ngoài săn thêm, hơn nữa trong nhà cũng nuôi heo, đây cũng là phần tiền thu. Tiền cần nhiều, đủ là tốt rồi." Triệu Trọng Sơn tiếp lời của nàng .

      "Chúng ta cũng phải là gia tài bạc vạn, cho dù kiếm tiền bằng cách này nhưng làm chủ chút ít đất so với ông chủ vẫn chênh lệch khá xa, hơn nữa ta muốn chàng khổ cực như vậy, vào núi săn thú có nhiều nguy hiểm, nếu chuyện này có thể ít ít thôi." Chu Mạch cầm tay của , lo lắng , giống như thấy cách xa là Triệu Trọng Sơn máu thịt be bét, làm nàng bị sợ đến giật thót mình, cho nên sau này nàng phải tận lực ngăn cản chuyện săn thú, vội vàng tiếp: "Huống chi chuyện săn thú này là việc tốn sức, bây giờ chàng trẻ tuổi khỏe mạnh cường tráng, làm có gì, nhưng dù vậy mười hai mươi năm sau chàng muốn ta cũng để cho chàng như vậy!"

      Triệu Trọng Sơn nghe nàng như vậy trong lòng cũng ấm áp, dù sao cũng do Chu Mạch quan tâm an toàn của mới như vậy, nhưng mà nghĩ đến Tào chưởng quỹ còn có tiệm mới, sau này có thể mở thêm cửa tiệm thứ ba, cửa tiệm thứ tư, còn có thể mở thêm nhiều tiệm nữa, nghĩ như vậy : "Tào gia vẫn muốn mở tiệm mới, căn cứ hiệp nghị lúc đầu của các ngươi, tất cả khách điếm sở hữu cũng cho nàng phần lợi tức, phần tiền thu này cũng ."

      Chu Mạch vẫn cảm thấy mình có chút bướng bỉnh, nhưng chưa từng nghĩ đến lão công của mình cũng là con lừa, chuyện kiên trì luôn luôn tìm lý do để chứng minh, nàng thở dài, phân tích cho :

      "Trọng Sơn, chàng có biết nếu như trưa mai ta đến cửa hàng ở trấn giúp đỡ, như vậy bản hiệu tiệm mới cũng bị phá bỏ, đoạn thời gian gần đây rất ít khách đến tiệm ăn cơm, sau này cho dù có khách nhân đến, cũng phải qua đoạn thời gian rất dài mới có thể trở lại bình thường, mà gần tới cuối năm, là lúc quán cơm buôn bán tốt nhất, nếu như bỏ lỡ cơ hội tốt này, tổn thất cũng phải là mấy lượng bạc, có thể trăm lượng, cho nên, ngày mai ta nhất định phải giúp. Hơn nữa, chàng xem Tào chưởng quỹ mới rồi làm như thế, nếu như mà ta vội giúp, đoán chừng tối nay ở chỗ chúng ta đấy."

      Triệu Trọng Sơn nghe nàng vẫn là cau mày, thấy giãn ra chút nào, nhưng cũng phản đối gì, chỉ cúi đầu tự hỏi.

      ra , Triệu Trọng Sơn biết tính tình của Chu Mạch, chuyện nàng quyết định cho dù là chín trâu cũng thay đổi được, nhưng mà vẫn rất lo lắng tình trạng thân thể của nàng.

      Nghĩ đến ở bên ngoài còn có người chờ quyết định của bọn họ, đáy lòng Triệu Trọng Sơn thở dài, ngẩng đầu nhìn Chu Mạch: "Tiểu Mạch, ta biết nàng thường ngày bản lĩnh tệ, nhưng cầm mạch đập của nàng có bất kỳ nội lực nào, cho nên ta vẫn lo lắng ngày mai nàng trấn để ý tới mình, còn lo lắng chuyện có người phá tiệm mới, sợ nàng kinh hãi, còn sợ nàng nhịn được đánh nhau với bọn họ."

      nghĩ tới vậy mà Triệu Trọng Sơn lại nghĩ toàn diện như vậy, Chu Mạch nghe xong lời của liên tiếp bảo đảm : "Trọng Sơn, ta bảo đảm ngày mai đến khách điếm kia, chỉ đứng chỉ điểm người khác làm món ăn như thế nào, tuyệt đối tự mình xuống tay, cũng bảo đảm nếu như đụng phải người tới gây , cũng tuyệt đối nhúng tay, ta trốn rất xa! Tất cả lấy đứa trong bụng làm đầu!" Lúc Chu Mạch lời này có chút nặng nề, chỉ còn kém giơ hai tay thề thốt.

      Thấy nàng như thế, Triệu Trọng Sơn cảm giác nếu mình thêm chữ phản đối nữa giống như lỗi lầm lớn, đành phải cười khổ "Nàng nhất định phải nhớ lời mình , thôi, ra ngoài cho Tào chưởng quỹ quyết định của nàng, cũng đừng để cho người ta luôn phải lo lắng yên."

      xong những lời này, Triệu Trọng Sơn vỗ vỗ bả vai Chu Mạch, đứng dậy ra ngoài trước, Chu Mạch theo phía sau ra khỏi phòng.

      Hai vợ chồng mới ra, liền gặp phải vẻ mặt mong đợi của ba người, trong đôi mắt toát ra chút van xin, Chu Mạch thấy như thế càng cảm thấy quyết định của mình là đúng.

      Nàng gật đầu với Triệu Trọng Sơn cái, Triệu Trọng Sơn biết nàng muốn mình , liền mở miệng với Tào chưởng quỹ: "Tào huynh, mới vừa rồi ta và nương tử thỏa thuận, sáng sớm ngày mai nàng đến khách điếm ở trấn của ngươi để giúp đỡ, nhưng còn phải làm phiền ngươi sắp xếp chiếc xe ngựa tới đón nàng , chậm nhất là giờ thân ngày mai ta đến tiệm tìm các ngươi, chuyện khác, cũng phiền toái buổi chiều Tào chưởng quỹ mang chút ngân lượng cùng với ta đến nha môn chuyến, mặc dù ta quen biết phô đầu này, nhưng có tiền vẫn khá hơn chút."

      Tào chưởng quỹ nghe xong gật đầu liên tục, ngoài miệng còn ngừng cảm tạ Triệu huynh.
      thuytsanone2112 thích bài này.

    2. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,159
      Được thích:
      12,950
      Chương 67
      edit: Youko


      Những người này vừa rồi Tào Chưởng Quỹ cũng giới thiệu qua, cho nên Chu Mạch lập tức chỉ huy người xắt thức ăn bắt đầu động đao, chuẩn bị gia vị, nhóm lửa.

      Vì vậy cả phòng bếp giống như được rót vào linh hồn, bọn họ ra cũng là thiếu người tâm phúc.

      Có vị khách thứ nhất mọi người bắt đầu nối đuôi nhau vào dứt, Chu Mạch lại bắt đầu bận rộn làm việc.

      Người bận rộn dừng lại được, Chu Mạch vì phòng ngừa người bên trong phòng bếp này đụng phải mình, nàng đứng phía sau bếp lò, như vậy cũng quan sát rất tốt độ lửa món ăn và chỉ huy hai đầu bếp trợ thủ.

      lúc từng tiếng "Thiết bản bao món ăn tốt lắm, thịt kho tàu tốt lắm, thịt dê nướng tốt lắm. . . . . ." Cùng"Mang thức ăn lên" ở bên trong, ở thời điểm Chu Mạch cảm thấy rốt cuộc có thể thở phào, tiểu nhị tới thông báo cho đầu bếp cùng Chu Mạch chuẩn bị trước, sau đó có thể ra ngoài, mới có mấy người trẻ tuổi vừa tới trong gian phòng trang nhã ở lầu hai, cảm giác người tới có chút thiện.

      Chu Mạch vốn muốn xem có chuyện gì, nhưng nhớ tới trong bụng còn có đứa , cảm thấy lúc này nên tránh nhìn náo nhiệt, ít dính vào những chuyện này mới tốt, hoàn hảo hôm nay qua giờ cao điểm, số món ăn được gọi cũng ít , nàng muốn làm vài món ăn chiêu bài mới, sau đó rời phòng bếp.

      Đầu bếp cũng biết Chu Mạch có mang, cho nên lúc tiểu nhị thông báo liền thúc giục Chu Mạch , vì phòng ngừa ngộ nhỡ, Chu Mạch thấy thế liền lo trước khỏi hoạ, chuẩn bị rời phòng bếp.

      Nhưng phải ngươi nghĩ tránh chuyện là có thể tránh hết, lúc Chu Mạch mới vừa cởi tạp dề, mới vừa nhấc chân bước về phía cửa phòng bếp bước đầu tiên, cửa bị người chận, trong lòng nàng hơi hồi hộp chút, trong óc cũng khẩn cấp quay xong mấy vòng, tìm kiếm các loại phương pháp và lý do để có thể rời .

      Chỉ thấy sáu đại hán lục tục xông tới từ bên ngoài, ai cũng đều cao lớn vạm vỡ, sắc mặt cậy mạnh, cặp mắt dữ dằn, đôi tay nắm chặt đại đao hoặc búa, trong phòng bếp vốn là có tám người rồi, còn có các loại món ăn, củi đốt, lại có mấy tráng hán vào, nhất thời cảm thấy gian bị thu hẹp, cũng có thể là bởi vì sáu người này cho người ta cảm giác bị áp bức tương đối mạnh, Chu Mạch lúc trước sợ, nhưng hôm nay nàng lại có chút lo lắng bảo vệ bụng của mình, nội tâm cũng dâng lên tia sợ hãi.

      Đồng thời, trong lòng Chu Mạch dâng lên vô hạn hối hận, nếu như nàng nghe Triệu Trọng Sơn khuyên tốt rồi, hôm nay ngộ nhỡ mình gặp chuyện may, nàng cũng có mặt mũi gặp Triệu Trọng Sơn.

      Nhưng mấy đại hán cho Chu Mạch thời gian hối hận, người trong đó dẫn đầu trực tiếp trầm giọng hỏi: "Ngày hôm nay ai làm bếp trưởng?"

      Tất cả mọi người lời nào, cũng đều nhìn Chu Mạch, Chu Mạch cũng cúi đầu. Lúc này Tào Chưởng Quỹ cũng dẫn năm sáu người vào phòng bếp, mọi người tay cầm mộc côn, xẻng, bọn họ đứng ở trước mặt của nhóm người cản trở trong phòng bếp, Chu Mạch thấy vậy trong lòng thở phào nhõm, vũ khí tay bọn cũng có thể ngăn cản trận, có thể nhân lúc rối loạn mà trốn .

      "Trong mắt các ngươi còn có vương pháp hay ? Ban ngày ban mặt, tự ý xông vào nhà dân , chẳng lẽ còn muốn đánh người?" Tào Chưởng Quỹ tức giận giọng cũng có chút run rẩy.

      Thủ lĩnh bên kia cười nhạt chút, cũng trả lời.

      "Vương pháp? cho ngươi biết, ngày hôm nay chính là huyện nha Huyện thừa sai chúng ta tới. Ở nơi này chúng ta chính là vương pháp! Ngươi mở cái tiệm này xin phép chúng ta chính là bất chấp vương pháp!" Tiểu đệ bên cạnh Thủ lĩnh .

      Tào Chưởng Quỹ nghe giận đến thân thể cũng có chút run rẩy, chỉ nghe người thủ lĩnh kia lên tiếng: "Tào Chưởng Quỹ, chúng ta rất cho ngươi mặt mũi rồi, đó cũng là nể mặt Lưu phô đầu, trước mắt điếm của ngươi ta chút cũng đập, nhưng mấy huynh đệ chúng ta ăn phải đồ sạch , muốn chuyện cùng đầu bếp thôi. Chỉ cần giao đầu bếp ra đây, ngày hôm nay liền vô ."

      Lúc còn đưa mắt dò tìm ở đám người phía sau, lúc này trong phòng bếp chỉ có ba nữ nhân, trong đó hai người là phụ trách xắt thức ăn , người khác vừa nhìn chính là nhóm lửa . cũng sai qua hai nhát gan người phiêu hướng cái đó người mặc xanh xám sắc bông vải trang phục đích trẻ tuổi. Bình thường rất khó có thể thấy trẻ tuổi ở trong bếp của điếm như vậy, mà sắc mặt nàng trắng noãn vừa nhìn phải là người thường xuyên ở trong bếp, liên tưởng tới tối ngày hôm qua nghe được tiếng gió, Tào Chưởng Quỹ mời được người tới cứu hỏa, trong lòng tên thủ lĩnh đoán được đại khái, đoán chừng trẻ tuổi này chính là trợ thủ Tào Chưởng Quỹ mời về, làm chức vị thủ lĩnh này cũng phải làm chơi .
      Tên thủ lĩnh chỉ vào Chu Mạch, : "Ngươi, chính là vị tiểu nương tử kia, ngươi ra ngoài!"

      Tào Chưởng Quỹ vừa nghe, sợ đến mồ hôi ra lạnh cả người, nếu như hôm nay Chu Mạch xảy ra chuyện trong phòng bếp của chính mình, Triệu Trọng Sơn còn tìm mình liều mạng, càng đừng đến buổi chiều giúp mình huyện nha bàn bạc công chuyện, nghĩ đến Triệu Trọng Sơn đến nơi này nhanh thôi, trước mắt chỉ có thể tận lực kéo dài thời gian với đám ôn thần ác sát này.

      Trong lòng Chu Mạch cũng biết gọi mình, nhưng khi nhìn đến bên trong phòng Tào gia bên này cộng thêm tiểu nhị, cộng thêm người trong phòng bếp, tổng cộng có mười lăm mười sáu người, hơn nhiều so với đám người kia, chỉ là những người này tráng kiện như sáu người kia. Hôm nay nàng cũng thể thi triển quyền cước, vậy phải làm sao bây giờ mới phải, lưng nàng cũng nhanh chóng rịn ra tầng mồ hôi, thân hình lại cũng nhúc nhích, chỉ nhìn người nọ nghĩ sau đó phải làm gì.

      Thủ lĩnh kia người thấy Chu Mạch giống như có nghe thấy lời của mình, vẻ mặt có chút vui, nghiêng đầu với người bên cạnh: "Tiểu Sơn, ngươi bắt nữ nhân kia cho ta!" Vừa vừa dùng ngón tay chỉ hướng Chu Mạch.

      Tiểu Sơn đứng bên cạnh ta nghe được chỉ thị, hay là bắt cái tay yếu đuối sức trói gà chặt, nghĩ thầm hay là lão đại coi trọng mình, mình đánh trận đầu , còn là công việc kiếm tiện nghi, cặp mắt tỏa lục quang về phía đám người Tào Chưởng Quỹ.

      Người Tào gia sao có thể để cho dễ dàng đắc thủ, đặc biệt là Tào Chưởng Quỹ, tình nguyện liều mạng cũng dám để Chu Mạch gặp chuyện. Chỉ nghe Tào Chưởng Quỹ gầm lên giận dữ: "Đứng lại! Hôm nay các ngươi khỏi phải nghĩ đến bắt bất luận kẻ nào, hôm qua còn biết cái quan phủ ngang qua sân khấu, hôm nay đổi làm thổ phỉ hay sao?"

      Ai ngờ mười bảy mười tám tuổi Tiểu Sơn chính là trẻ tuổi nhiệt huyết, rầu có cơ hội biểu ở trước mặt lão đại, lúc này có còn liều mạng biểu cho mọi người xem, cho nên căn bản cũng để ý câu hỏi củaTào Chưởng Quỹ, xốc búa lên liền chém về phía đầu vai Tào Chưởng Quỹ.

      lúc lưỡi búa hạ xuống, Chu Mạch thấy ràng tên thủ lĩnh sau lưng Tiểu Sơn nhíu mày o, nhép miệng: "Tiểu Sơn, tránh làm hại đến mạng người!" , nàng hiểu hôm nay những người này chỉ là tới gây bắt bớ đầu bếp , nghĩ lấy mạng người, mà Tiểu Sơn tính toán tốt ý định lão đại, chỉ mặt làm bừa, là người biết sợ.

      Lại khi Tiểu Sơn giơ búa chém, Tào Chưởng Quỹ hướng bên cạnh dịch nửa bước, giơ lên trong tay trường côn cản lại, Tào Chưởng Quỹ dù sao như người trước mặt hơi sức lớn, bị đánh lui hai bước, thiếu chút nữa ngã xuống, dược người phía sau đỡ.

      Tiểu Sơn thấy mình lần thứ nhất ra tay chiếm chút tiện nghi, càng thêm thích thú, giơ lên lưỡi búa to còn muốn chém Tào Chưởng Quỹ, Chu Mạch nhìn nổi rồi, nếu như mình ra, nơi này cho dù ra mạng người cũng máu tươi tại chỗ , đến lúc đó mình cũng khó thoát. Mà nếu như chính mình ra ngoài, nhiều lắm cũng là theo chân bọn họ chuyến, cùng lắm là bị giam giữ mấy ngày, mà Triệu Trọng Sơn buổi chiều hôm nay cũng huyện nha , hi vọng có thể cứu mình ra.

      ra cẩn thận suy nghĩ, những người này phải là muốn khiến Tào Chưởng Quỹ buôn bán được, mất uy tín, về sau ở hoa rơi trấn chân nơi này đứng vững, cho nên người đường này mục đích là làm khó Tào Chưởng Quỹ, chỉ là suy nghĩ chút bốn thành lợi tức, cái này cùng làm khó mình cũng khác nhau gì cả. Nghĩ được như vậy, Chu Mạch cao giọng kêu lên: "Dừng tay!"

      Sau đó chậm rãi ra ngăn ở trước mặt mọi người, tới này phỉ đồ Tiểu Sơn trước mặt, nở nụ cười: "Vị huynh đệ này, ngươi chỉ là muốn dẫn ta , cần thiết bị làm khó những người khác, ta với ngươi là được."

      Tiểu Sơn nhất thời có kịp phản ứng, nhìn nữ nhân này như thần tiên khí định thần nhàn tới trước mặt mình, lấy tay cầm lấy cây búa to trong tay ta, sắc mặt buông lỏng đến giúp buông xuống.

      Tiểu Sơn này chính là kẻ lỗ mãng, nghe hết lời Chu Mạch mới phản ứng được, mới vừa rồi mình bị nữ nhân này làm cho khó chịu, nàng yếu đuối mà có thể dễ dàng tháo bỏ lưỡi búa to trong tay mình xuống, làm sao có thể diện l ăn l ộn v ới em sau này, cũng biết hảo nam đấu nữ, lại nuốt trôi cơn giận trong lòng này, gọi lại Chu Mạch tiếp tục về phía trước: "Ngươi đứng lại!"

      Chu Mạch biết là gọi mình, dừng bước, nghiêng đầu mỉm cười nhìn , ra nàng là muốn dùng loại này mỉm cười để che giấu trong lòng ý sợ hãi, nhưng ai ngờ Tiểu Sơn xem là loại cười nhạo, đây là cười nhạo mình tài nghệ bằng người đấy.

      Cho nên, Tiểu Sơn giơ tay lên muốn tát Chu Mạch, Chu Mạch mặc dù mang thai, nhưng mới chỉ tháng, bản lĩnh bị ảnh hưởng chút nào , tốc độ phản ứng chút cũng chậm. Chỉ là nàng vẫn nghĩ đến ta tát mình, đợi nàng phản ứng kịp, bàn tay đến trước mắt, nàng nhanh chóng nâng lên tay trái nắm chặt tay Tiểu Sơn đá mắt cá chân, tay trái lấy khí thế sét đánh kịp bưng tai tát Tiểu Sơn hai cái trái phải bạt tai. Chu Mạch bình sanh hận nhất vẽ mặt người, hôm nay vị gia này coi như là chạm tới thiết bản.

      Lần này, chỉ là Tiểu Sơn ngây ngẩn cả người, năm kẻ kia cũng ngẩn ra, chứ đừng mọi người phía sau Tào Chưởng Quỹ, bọn họ cũng muốn xoa mắt mình, hoài nghi mới vừa rồi thấy có phải hay .

      Chỉ là, Tiểu Sơn ngốc lăng bao lâu, liền bộc phát, nhặt búa đất chém Chu Mạch, chỉ là bị người thủ lĩnh gầm lên: "Tiểu Sơn, dừng tay!" Vừa tức vừa cam lòng buông búa.

      ra Chu Mạch dám làm như thế là đoan chắc người cầm đầu này người là thông minh, vừa rồi nhìn cái liền biết nàng là người trợ giúp, lúc dặn dò Tiểu Sơn chớ để đả thương tánh mạng người có thể nhìn ra được.

      Chỉ thấy thủ lĩnh kia sau khi rống Tiểu Sơn, ôm quyền với Chu Mạch: "Tại hạ Lý Xuyên, xin hỏi ngươi là chị dâu họ Cao?"

      Lưu manh biết võ thuật, Thần Tiên cũng ngăn được, xem chút người trước mắt, có thể vừa chính vừa tà, mới vừa rồi còn Phi Dương Bạt Hỗ, lúc này lại tao nhã lễ độ.

      Mà Chu Mạch vẫn hoàn lễ: "Phu gia họ Triệu."

      "Triệu tẩu tử, phiền toái ngài theo chúng ta chuyến đến nha môn, giải thích thức ăn này vì sao sạch rồi trở lại." Tên thủ lĩnh tiếp tục khách khí.

      Còn dư lại phòng người trợn mắt hốc mồm, biết trong hồ lô hai người này bán thuốc gì, ràng là hai bên đối địch giờ lại như bằng hữu.
      Chu Mạch mỉm cười, dùng tay làm dấu mời, Tào Chưởng Quỹ tiến lên kéo lấy ống tay áo nàng, Chu Mạch lại nghiêng đầu lắc đầu, giọng muốn yên tâm, chờ Trọng Sơn trở về rồi t ính.

      Lý Xuyên mới vừa rồi thấy Chu Mạch dễ dàng đánh Tiểu Sơn tráng niên hai bạt tai, biết nàng có chút công phu, mà cũng thấy khẩn trương chút nào, trong lòng suy đoán nữ nhân này là nhân vật, cho nên cũng muốn làm khó nàng, chỉ làm xong việc hôm nay người ta giao cho là đ ủ.

      Vì vậy sáu đại hán thêm vòng mạch bảy người ra phòng bếp, theo ở đằng sau nhóm lớn người Tào gia, rồi lại ngại vì Chu Mạch dặn dò thể tiến lên.
      thuyt thích bài này.

    3. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,159
      Được thích:
      12,950
      Chương 68
      editor: Youko

      Nhóm sáu người Lý Xuyên, ba người ở phía trước, ba người ở phía sau, kẹp Chu Mạch ở giữa, mới vừa rồi thấy bản lĩnh Chu Mạch, mặc dù mặt thoạt nhìn là yếu đuối, nhưng sáu đại nam nhân cũng dám phớt lờ.

      Chu Mạch trong lòng cũng bình tĩnh như nét mặt, có sóng to gió lớn cũng là có chút lo lắng hãi hùng, chỉ lòng gửi hy vọng người chồng mình là Triệu Trọng Sơn.

      Lúc bọn họ mới vừa ra khỏi Phúc Mãn Lâu thấy con ngựa màu xám tro phi đến, phía người nam tử mặc áo xám, như gió bay chớp giật tới trước mặt mọi người sau đó người nọ tung người xuống ngựa.

      Thời điểm Chu Mạch thấy con ngựa kia cũng biết đó là Triệu Trọng Sơn , nàng chưa từng ngóng trông trượng phu như giờ phút này, thấy chân dài bước đến trước mặt Lý Xuyên, cặp mắt lộ ra vẻ tàn nhẫn.

      Bởi vì hôm nay phải ngày trấn họp chợ, người đường cũng nhiều, xa xa Lý Xuyên thấy người tới, đợi thấy người đứng ở trước mặt mình, ngây ngẩn cả người.

      "Lý Xuyên, lâu gặp?" Triệu Trọng Sơn chậm rãi mở miệng .

      Triệu Trọng Sơn lên tiếng thức tỉnh Lý Xuyên vẫn còn đờ đẫn ở đó, vội vàng khom người tiến lên, quỳ gối xuống cúi đầu : "Bái kiến Triệu Tham tướng!"

      Lý Xuyên lạy, trừ Triệu Trọng Sơn sắc mặt đổi, vẫn lạnh lùng, toàn bộ những người còn lại ngây ngẩn cả người, đặc biệt là thủ hạ Lý Xuyên, bọn là lần đầu tiên nhìn thấy lão đại cúi đầu với người khác; Chu Mạch kinh ngạc ra người bên gối từng là vị quan lớn như vậy, Tham tướng ở Minh triều chính là võ quan tam phẩm; cặp mắtTào chưởng quỹ tỏa ra lục quang, nhìn thấy hi vọng và ánh sáng của bạc.

      Thấy Lý Xuyên hành lễ, Triệu Trọng Sơn động chút nào, chỉ lạnh lùng mở miệng : "Ta sớm còn là Tham tướng, dám nhận."

      Lý Xuyên thấy như thế, trong lòng vẫn buồn bực khi nghe giọng điệu , giống như mình đắc tội , ở trong quân doanh là Bách hộ cũng dám đắc tội Tham tướng . Nhưng vẫn đứng lên khom người ôm quyền: "Triệu đại nhân, vô luận như thế nào, ngươi trong suy nghĩ của ta vẫn là Tham tướng dũng thiện chiến." ddlqd

      " đúng là nhìn ra." Trong lời Triệu Trọng Sơn có chút ý chế nhạo.

      "Triệu Tham tướng, những lời này đều là , ngài có chuyện gì ? Ddlqd Nếu như có chuyện gì cần ta dốc sức xin hãy tiếng, ngay cả dầu sôi lửa bỏng, ta muôn lần chết cũng chối từ." Lý Xuyên khẩn thiết.

      "Việc này càng dám nhận, ta hôm nay kính xin Lý đại nhân ngươi thả kia ra." Triệu Trọng Sơn mặc dù là chữ thỉnh, nhưng là giọng cũng là ra lệnh.

      "Vị này?" Lý Xuyên nghe như vậy nhíu chặt mày: "Triệu Tham tướng, về việc ngươi , chúng ta cũng là được người nhờ vả mới tìm đến Phúc Mãn Lâu, bạc cũng nhận nên thể làm , xin hỏi Triệu Tham tướng và Phúc Mãn Lâu có quan hệ thế nào ?" câu này rất thận trọng, rất sợ đắc tội vị đại gia này. Trong đầu trôi qua hình ảnh màn Triệu Trọng Sơn người xâm nhập giết 800 kẻ địch cứu tướng quân trong đại quân, Triệu Trọng Sơn giết địch đỏ cả mắt làm cho người ta nghe tên sợ mất mật .

      "Phúc Mãn Lâu do ta và Tào chưởng quỹ cùng mở, mà người ngươi bắt chính là thê tử của ta!" Triệu Trọng Sơn thấy cũng nghe mình thả Chu Mạch trước, hơi lộ ra chút kiên nhẫn giải thích cho , ánh mắt cũng ra kiên nhẫn.

      Rất ràng, Lý Xuyên quen thuộc với cũng nhìn ra, nghe Triệu Trọng Sơn xong trong nội tâm hồi hộp trận, nghĩ thầm hôm nay mình động thổ đầu thái tuế rồi, cũng vụng trộm mắng người bày trò bắt người ngàn lần.

      Lý Xuyên vội vàng quay đầu lại tới trước mặt Chu Mạch, khom lưng cúi người, xin lỗi cũng tràn đầy chân thiết: "Chị dâu! Chúng ta có mắt như mù! Kính xin chị dâu tha lỗi, các ngươi còn mau cách xa chút." Sau đó nhìn hai người giữ Chu Mạch quát. ddlqd

      Vốn là bọn họ cũng giữ chặt Chu Mạch, chỉ là dùng chút sức mà thôi, tại nghe Lý Xuyên như vậy mấy người kia vội vàng rời , Lý Xuyên còn ra hiệu mời, Chu Mạch nhìn nửa chữ cũng liền trở về bên cạnh nhóm người Tào chưởng quỹ.

      Mà Triệu Trọng Sơn chỉ lạnh lùng nhìn những việc này xảy ra, chỉ ở thời điểm Chu Mạch nhìn vẻ mặt mới có chút khẽ biến, chỉ là lập tức khôi phục lại bộ dáng lạnh lùng.

      Lý Xuyên đưa Chu Mạch rời , ddlqd lại nghiêng đầu bồi lễ xin lỗi Triệu Trọng Sơn, chỉ vì cũng xuất thân là quân nhân, cho nên làm được việc chân chó, càng tự chửi mình, cũng chỉ mình biết là đại tẩu ....

      Triệu Trọng Sơn thấy sảng khoái như thế, cũng làm khó , chỉ câu để cho Lý Xuyên đất dung thân: "Lý Xuyên, nhớ năm đó ngươi cũng là hán tử, vì sao phải làm những việc trái với luân thường đạo lí như thế này mà tìm chuyện đứng đắn làm."

      Lý Xuyên gật đầu phải, sau đó liền quay đầu dẫn theo đám thủ hạ rời , chỉ là Triệu Trọng Sơn lại ngăn lại : "Ngươi chuyển tới Lưu Hải Lưu phô đầu tiếng, ta cầm bạc chuộc người sau."

      Nghe Triệu Trọng Sơn như thế, Lý Xuyên gật đầu đồng ý, trong lòng lại hả hê nghĩ, may mà có Huynh Đệ cùng chịu, Lưu Hải ngươi được dễ chịu nhanh thôi.

      Tào chưởng quỹ thấy Triệu Trọng Sơn vài câu cỏn con giải quyết xong trận tranh chấp này, hơn nữa nhìn cũng như làm gì, mới vừa rồi cũng nghe ràng đối thoại giữa Lý Xuyên và Triệu Trọng Sơn , vẻ mặt Lý Xuyên lo lắng hối hận cũng mồn trước mắt, trong lòng rất ràng về sau chỉ dựa vào Triệu Trọng Sơn, có thể kiếm bạc mà sợ người khi dễ.

      Nghĩ tới đây, Tào chưởng quỹ vui vẻ ra mặt tiến lên hành lễ với Triệu Trọng Sơn: "Triệu huynh, đa tạ ngươi ra tay cứu giúp!"

      Triệu Trọng Sơn thay đổi vẻ mặt khác với khi đối mặt với Lý Xuyên, trở nên hòa hoãn rất nhiều, cũng chắp tay mỉm cười hoàn lễ : "Tào đại ca, chớ có khách khí! Đây là việc Triệu mỗ phải làm." xong ra dấu tay với Tào chưởng quỹ vào Phúc Mãn Lâu. ddlqd

      Mọi người trong Tào gia có hai ba người nhận biết Triệu Trọng Sơn , chỉ là gặp qua hay chưa từng thấy qua , tại cũng dùng ánh mắt sùng bái nhìn , đây chính là Đại Cứu Tinh.

      Mà giờ phút này việc Chu Mạch muốn làm nhất ra chính là tiến lên ôm lấy , khen mấy câu, chỉ là kể từ xuất , mình liền an lòng, cảm thấy dường như bầu trời sập xuống cũng còn quan hệ, Triệu Trọng Sơn chống cho nàng .

      thực tế nàng hề làm gì cả, cũng thể làm cái gì, ban ngày ban mặt dưới con mắt mọi người, nàng cho dù có gan nghĩ cũng có gan làm.

      Người Tào gia vẫn tương đối có ánh mắt , chỉ có Tào chưởng quỹ và vợ chồng Triệu Trọng Sơn tiến vào từ cửa chính, những người còn lại đều vào từ cửa sau, Tào chưởng quỹ liền phân phó tiếng, mọi người liền ai làm chuyện nấy, giống như mới vừa rồi nơi này xảy ra nửa điểm tranh chấp, đừng gì đến Đao Quang Kiếm Ảnh.

      Vì vậy lúc sắp đóng cửa, trong điếm khách nhiều lắm, bọn họ cũng phát chuyện mới vừa xảy ra ở hậu viện Phúc Mãn Lâu, Tào chưởng quỹ dẫn Triệu Trọng Sơn lên nhã gian, mà Chu Mạch cùng bọn họ, mà là trực tiếp với Tào chưởng quỹ tiếng, phòng bếp, dù sao còn có khách. xong còn nhìn Triệu Trọng Sơn.

      Trong nháy mắt Chu Mạch xoay người lại bị Triệu Trọng Sơn kéo lấy cánh tay : " vội, ta có lời muốn với nàng." Sau khi xong lấy ánh mắt hỏi thăm Tào chưởng quỹ.

      Tào chưởng quỹ cũng là người thông minh, vội vàng mở miệng : "Vợ chồng các ngươi trước nhã gian chuyện, khách cũng có còn mấy bàn, đệ muội cần phải gấp gấp”, sau đó cũng về phía phòng bếp,” tự ta xem chút, vợ chồng các ngươi hảo hảo trao đổi." Kể từ gặp qua Triệu Trọng Sơn, cho tới bây giờ cũng chưa có gọi thẳng khuê danh Chu Mạch là "Tiểu Mạch", hôm nay cũng dám. ddlqd câu sau cùng kia mang theo chút mập mờ, Triệu Trọng Sơn hắng giọng cái : "Ta chỉ mấy câu về chuyện buổi sáng với nàng thôi, sau đó để cho nàng đến phòng bếp giúp tay, ta và Tào huynh còn phải nha môn nữa." xong cũng dắt ống tay áo Chu Mạch vào nhã gian gần nhất.

      Triệu Trọng Sơn xoay người đóng cửa sau đó hai tay vịn bả vai của nàng, quan sát dưới trái phải, quan tâm hỏi: "Nàng có làm sao ? Có động thủ với bọn họ hay ? Có cảm thấy thoải mái hay ? Bụng cảm giác như thế nào?"

      Chu Mạch nghe những lời quan tâm này, nhìn vẻ mặt lo lắng, mắt ê ẩm, làm nữ nhân, thê tử, có thể có được trượng phu quan tâm như vậy rất đáng giá.

      Nàng đột nhiên có chút cảm kích lần này xuyên , cảm kích trời xanh ban cho nàng người đàn ông tốt đẹp như thế.

      Cầm lấy hai tay của Triệu Trọng Sơn, Chu Mạch kéo ngồi xuống, vừa dùng ngón tay cái vuốt ve lòng bàn tay có chút thô vừa ôn nhu : "Ta sao, Lý Xuyên này là người hiểu chuyện, làm khó ta. Bụng cũng thoải mái. Con trai của chàng ngủ ngoan ở bên trong ! Chàng yên tâm!"

      Triệu Trọng Sơn được nàng dịu dàng vuốt ve hòa tan chút, thái độ hề nghiêm túc khẩn trương như vậy nữa, ngẩng đầu thấy trong mắt Chu Mạch đều là nước mắt, hoảng hốt giơ tay lên lau lệ cho nàng : "Chỗ nào thoải mái? Tại sao lại khóc?"

      " có, ta cảm thấy rất vui vẻ! Bởi vì có chàng, đây là nước mắt hạnh phúc." Chu Mạch nhìn vụng về lau nước mắt cho mình, mặt cũng lộ vẻ khẩn trương, nhịn được nín khóc mà cười.

      Mặc dù hiểu sao Chu Mạch vừa khóc vừa cười, nhưng Triệu Trọng Sơn thấy thân thể nàng bị bất cứ thương tổn gì, cũng yên tâm.

      Nắm tay Chu Mạch có chút lạnh : "Còn phải chỗ Tào phu nhân mượn áo rồi trở về nữa, cũng thể để bị đông lạnh."

      Chu Mạch gật đầu cười : "Dạ! Vào giờ phút này, cho dù chàng ta chỉ mặc cái yếm ta đều nguyện ý, huống chi còn là thêm món áo khoác ấy."

      "Giữa mùa đông thế nào lại chỉ mặc cái yếm. . . . . ." Triệu Trọng Sơn đến hai chữ cái yếm mới nhớ tới ý tứ của những lời này, mặt có chút hồng, trách cứ liếc mắt nhìn Chu Mạch, làm hòa thượng gần nửa tháng rồi, này còn thầm đùa giỡn như thế, mà mình cũng dĩ nhiên cũng làm theo lời của nàng rút lui, nghĩ như vậy véo gò má của Chu Mạch cái: " thể hồ đồ."

      Chu Mạch đành lòng trêu nữa, chỉ cười cười ngồi lên bắp đùi của , áp mặt vào lồng ngực ấm áp.

      ra trước đây Triệu Trọng Sơn phải người dễ dàng táy máy tay chân, lúc đầu đối với những động tác này của Chu Mạch rất là bài xích, có thể là bị huấn luyện lâu, hôm nay Chu Mạch đến trêu chọc lại vẫn tiu nghỉu, nhưng vô luận như thế nào cầu ở trước mặt người ngoài Chu Mạch thể như thế này, mình cũng cẩn tuân theo đạo pháp.

      Vùi ở trong ngực Triệu Trọng Sơn hưởng thụ yên tĩnh trong chốc lát Chu Mạch đột nhiên nhớ lại hành động của hôm nay, vội vã ngẩng đầu hỏi : " Buổi sáng hôm nay có thu được tin tức gì ở nhà bà mối Hoàng ?"
      thuytsanone2112 thích bài này.

    4. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,159
      Được thích:
      12,950
      Chương 69:
      Edit: Nhan Như Song

      "Phỏng đoán của nàng trước đó rất đúng, Hoàng môi bà này quả được tiểu nhân nhờ, mẹ hỏi ràng rồi, đường về hai chúng ta cũng thương lượng sơ sơ thủ đoạn để ứng phó, tối về ta tỉ mỉ cho nàng, bây giờ trước tiên nên ứng phó chuyện của Phúc Mãn lâu." Triệu Trọng Sơn sợ nàng lo lắng, sau đó lại muốn đến nha môn chuộc người, trước tiên chỉ an ủi Chu Mạch mấy câu, chi tiết cụ thể buổi tối cho nàng từng chút .

      Nghe Triệu Trọng Sơn như thế, Chu Mạch mới nhớ tới giờ phút này phải lúc chàng chàng ta ta, sau phòng bếp ở lầu dưới, còn có đám người chờ.

      Bọn họ còn chưa tách ra, tiếng gõ cửa truyền tới, Tiểu Chung ở bên ngoài : "Triệu đại ca, chị dâu, Lưu phô đầu tới, chưởng quỹ mời hai người xuống chuyến."

      Lúc tiếng gõ cửa vang lên Triệu Trọng Sơn nâng hông của Chu Mạch để cho nàng đứng lên, đợi Tiểu Chung xong đứng bên cánh tay của Chu Mạch, vẻ mặt cũng biến thành nghiêm túc, Chu Mạch nhìn như thế nhịn được giễu cợt, cũng để ý nàng, trực tiếp mở cửa.

      Tiểu Chung thấy Triệu Trọng Sơn mở cửa, liền bẩm báo: "Triệu đại ca, Lưu phô đầu tới, chưởng quỹ tiếp đãi ở lầu dưới, mời chuyến."

      Triệu Trọng Sơn gật đầu, để Tiểu Chung ở trước mặt dẫn đường, nghiêng đầu tiếng với Chu Mạch rồi xuống lầu, Chu Mạch nghĩ thầm lấy danh hiệu Tham tướng lúc trước của Triệu Trọng Sơn, chắc là trấn được Lưu phô đầu, nàng chỉnh sửa lại y phục, cũng xuống lầu.

      Nhưng thấy mấy người bọn họ ở dưới lầu, ngược lại nhìn thấy còn có hai ba bàn khách, phải đến sau bếp nhìn chút, ngày làm hòa thượng phải đánh chuông ngày.

      Vừa mới mở cửa sau của phòng bếp ra, Chu Mạch cảm thấy ánh mắt của người trong phòng liền phóng về phía mình, mới vừa rồi chính mắt bọn họ thấy trượng phu của Chu Mạch uy phong ra sao, cho nên tại ánh mắt nhìn Chu Mạch cũng lộ ra lục quang, có sùng bái, có tôn kính, có ngạc nhiên, còn có hâm mộ.

      lúc trong đôi mắt của Chu Mạch có chút lâng lâng, thấy đại thúc trung niên mập mạp mới vừa rồi ở phòng bếp chưa từng thấy qua lên ân cần hỏi "Vị này chính là Triệu tẩu tử sao?"

      Đầu tròn, cổ to, nhất định là đầu bếp; Chu Mạch nhớ lại câu của Triệu Đại Hốt Du, trong lòng đoán được người trước mắt là ai, chỉ gật đầu vâng.

      "Tại hạ chính là đầu bếp chính của nơi này, ta họ Trần, gọi ta lão Trần là được, chuyện hôm nay còn phải cảm tạ Triệu tẩu tử cùng tướng công nhà ngươi!" Trần sư phó chắp tay thi lễ lời cảm tạ, rất có xu thế cúi xuống, Chu Mạch vội vàng tiến lên đỡ ông dậy, để người đáng tuổi cha mình làm như thế, ổn.

      "Trần sư phó, cần đa tạ, ta cùng vợ chồng Tào chưởng quỹ đều là bạn tốt, giúp chút ít là nên, nhưng ngàn vạn lần người đừng khách khí với ta như thế, ngại chết ta." Chu Mạch đỡ dậy sau đó liên tục khoát tay, thấy đầu bếp chính trong bếp bây giờ trở về, mình cũng có đất dụng võ, muốn trước tiên đến khách sạn Phúc Lâm cùng Tào phu nhân trò chuyện chút, chờ sau khi Triệu Trọng Sơn trở lại cùng nhau về nhà là được.

      Chu Mạch dự định xem Triệu Trọng Sơn chuyện với Lưu phô đầu ra sao, dù sao đó cũng là chyện của nam nhân, bây giờ lòng tin của nàng đối với Triệu Trọng Sơn cao vạn trượng.

      tiếng với Tiểu Chung trước mặt, để chờ sau khi Triệu Trọng Sơn ra ngoài cho biết mình trước đón Đông Nhi, ở khách sạn Phúc Lâm chờ . Tiểu Chung đồng ý, lại bức thiết đưa nàng ra khỏi cửa chính của Phúc Mãn Lâu, vốn đề nghị để tiểu nhị đưa nàng , Chu Mạch chịu, cười mình cũng phải thiên kim tiểu thư gì, cho dù muốn cũng muốn nha hoàn a, Tiểu Chung khổ sở trong tiệm đúng là có nha hoàn, Chu Mạch liền cười rời .

      Chu Mạch đến khách sạn Phúc Lâm tìm Tào phu nhân và Đông Nhi , lại Triệu Trọng Sơn bên này, sau khi Chu Mạch theo Tiểu Chung xuống lầu, liền thấy Lưu Hải cùng Tào chưởng quỹ sóng vai đứng dưới lầu.

      Lưu phô đầu nghe được cầu thang truyền tới tiếng bước chân, cũng ngẩng đầu nhìn Triệu Trọng Sơn, vội vàng tiến lên đón, nhưng giống như Lý Xuyên mới vừa rồi quỳ gối xuống lạy như vậy, mà chắp tay ôm quyền tiếng: "Triệu Tham tướng!"

      Thái độ giống như đối với Lý Xuyên, Triệu Trọng Sơn bước nhanh xuống lầu, lễ độ giống như quanh co, "Lưu thiên hộ!" Sau khi hai người xong ba chữ lời, nhưng ánh mắt lại giằng co, Tào chưởng quỹ ở bên dường như có thể cảm nhận được khí thế trong ánh mắt của hai người, hai người trước mắt đều phải là người mình có thể so sánh, Tào chưởng quỹ cũng là người thức thời, biết hai người đứng ở trước mặt mình bây giờ đều thể coi thường được, liền mở miệng mời hai người bọn họ tới phòng chính chuyện.

      Lưu phô đầu và Triệu Trọng Sơn đều gật đầu đồng ý, Lưu phô đầu còn dẫn đầu chữ "Mời", ba người hàng đến phòng chính.

      Vào phòng chính, sau khi phân chủ khách ngồi xuống, Triệu Trọng Sơn mở miệng trước: "Lưu phô đầu, ta cùng Tào huynh mới vừa rồi còn thương nghị định đến nha môn thăm huynh, ai ngờ huynh lại tới trước." xong nhìn chằm chằm , nhưng cũng hỏi tới đây là vì chuyện gì.

      Nghe Triệu Tham tướng từng là người lãnh đạo trực tiếp hôm nay khách khí gọi mình tiếng Lưu phô đầu, Lưu Hải cảm thấy khí lạnh trong lòng vọt lên, đối với luồng khí cực lạnh bên ngoài, trong lòng bây giờ còn lạnh hơn, sợ là mình biết đắc tội vị trước mặt này.

      Nghĩ như vậy, Lưu phô đầu ngồi yên, mặc dù sợ Triệu Trọng Sơn, nhưng sợ nguồn thế lực sau lưng Triệu Trọng Sơn, mười Lưu phô đầu cũng đủ để người sau lưng của giẫm cước, vì vậy Lưu phô đầu vội vàng đứng dậy rất ngay ngắn quỳ gối xuống muốn thi lễ với Triệu Trọng Sơn, trong miệng cũng , "Tham kiến Triệu Tham tướng!"

      Triệu Trọng Sơn sao có thể để cho quỳ xuống , nếu như hôm nay Lưu phô đầu quỳ xuống, như vậy sau này ở Lạc Hoa trấn cũng tiện lưu lại, mới vừa rồi như vậy chỉ là trong lòng nghĩ cho đối phương chút áp lực. Cho nên nhìn Lưu phô đầu muốn hành lễ, vội vàng tiến lên đỡ thân thể hạ xuống của , trong miệng vội vàng trách cứ: "Lưu phô đầu, ta sớm phải là Tham tướng gì, thể nhận đại lễ này."

      chỉ đỡ Lưu phô đầu dậy, Triệu Trọng Sơn còn kính mời ngồi xuống, kết quả đợi Triệu Trọng Sơn mở miệng, Lưu phô đầu bắt đầu tự trách: "Triệu huynh, ta biết Phúc Mãn Lâu có chút quan hệ với huynh, nếu biết như vậy, cho dù cầm đao đặt lên cổ ta, ta cũng bắt bớ người nơi này. Giải quyết thỏa đáng, kính xin Triệu huynh tha lỗi. Mới vừa rồi người thả về cho Tào chưởng quỹ, về sau tiệm này huynh yên tâm, có Lưu Hải ta ở đây, con ruồi cũng bay vào được."

      Thấy như thế, Triệu Trọng Sơn đứng dậy nháy mắt với Tào chưởng quỹ, hai người đồng thời đứng dậy, khom người với Lưu phô đầu cái, trong miệng liên tục cảm tạ. Tào chưởng quỹ càng thêm khom người sau đó móc ra ngân phiếu năm mươi lượng từ trong tay áo, đôi tay đưa cho Lưu phô đầu, ngay trước mặt Triệu Trọng Sơn, Lưu phô đầu nào dám nhận, hai người cứ đùn đẩy nhau mấy cái như vậy, cuối cùng vẫn là Triệu Trọng Sơn mở miệng : "Lưu phô đầu, những thứ này là cho các huynh đệ khổ cực tuần tra, bọn họ chống chọi với mặt trời gay gắt, luồng khí cực lạnh tỏa ra, số phí vất vả này tính là cái gì, sau này vào ngày lễ tết chúng ta nhất định đúng hạn dâng phí vất vả lên cho mọi người, kính xin Lưu phô đầu nhất định phải nhận lấy!"

      Lúc Triệu Trọng Sơn lời này ngôn từ khẩn thiết, còn có chút nghiêm nghị, Lưu phô đầu thấy thế chỉ đành phải nhận lấy trước, nghĩ thầm sau này mình bảo bọc Phúc Mãn Lâu nhiều là được.

      Nhận bạc, Lưu phô đầu cũng lưu lại thêm, chỉ trong nha môn còn có chuyện, phải cáo từ trước, hôm nay cũng biết chỗ Triệu Trọng Sơn ở, sau này chắc chắn tới cửa bái phỏng.

      Triệu Trọng Sơn lại cùng Tào chưởng quỹ hai người ở trong phòng thương nghị lúc, chủ yếu là phân tích chuyện Lưu phô đầu cùng Lý Xuyên hôm nay, hai người kết luận sau lưng nhất định là có người làm chuyện xấu, mặc dù bây giờ chuyện này giải quyết, nhưng người làm chuyện xấu ở sau lưng nhất định phải tìm được, như vậy mới có thể đề phòng, hôm nay đối phương vẫn công khai tới quấy rối, chỉ sợ có ngày chuyện ở sau lưng bỏ độc vào cơm canh xảy ra, như vậy khó lòng phòng bị. Cuối cùng hai người nhất trí cho rằng chuyện này nhất định có quan hệ với Quảng Nguyên Lâu, cho ra kết luận. Triệu Trọng Sơn nếu được cũng có thể tìm người giải hòa, hai nhà giải hòa, thể vẫn căng thẳng như vậy, càng thể phái người bắt chước đến Quảng Nguyên Lâu gây . Như vậy sau này hai nhà hoàn toàn trở mặt, đối với hai nhà đều phải là chuyện tốt gì.

      Tào chưởng quỹ chuyện này cũng làm phiền Triệu Trọng Sơn, tự có biện pháp cùng chưởng quỹ Quảng Nguyên Lâu ổn thỏa chuyện như vậy.

      Thấy lòng tin của Tào chưởng quỹ tràn đầy như thế, Triệu Trọng Sơn cũng quản, dù sao đây phải cửa hàng của mình, thêm nữa cũng tiện, chỉ đứng dậy cáo từ muốn tìm Chu Mạch, Tào chưởng quỹ ngăn cản , lấy ra trang giấy từ ống tay áo, đưa cho Triệu Trọng Sơn.

      "Trọng Sơn, hôm qua chuyện ta ở nhà huynh đồng ý, tuyệt đổi ý, đây là tài liệu sáng sớm hôm nay viết xong, xin hãy nhận lấy, trong này viết người được lợi ích là tên của vợ chồng hai người các ngươi. Nếu như phải nhờ hai người các ngươi, cửa hàng của ta đây bây giờ trước tiên có người." Tào chưởng quỹ xong có chút cảm động, sáng hôm nay lúc viết tài liệu vẫn còn có chút đau lòng, bây giờ nhìn thấu, sau này có nhiều chỗ mình vẫn phải dựa vào Triệu Trọng Sơn, chính mình chia bốn phần lợi cho , tuyệt thua thiệt.

      Triệu Trọng Sơn nhận lấy rồi liếc nhìn, biết được mấy chữ đứt quãng, cũng từ chối, chỉ trước thay Chu Mạch nhận lấy, cảm tạ Tào chưởng quỹ. xong cũng đứng dậy cáo từ, chuẩn bị gọi thê nữ về nhà.

      Tiểu Chung vừa mới thấy Lưu phô đầu trước đó như hung thần ác sát, bây giờ lại vẻ mặt ôn hòa , biết bọn họ sắp kết thúc rồi, nhón chân lên chờ, thấy Triệu Trọng Sơn ra ngoài liền vội vàng tiến lên thuật lại lời Chu Mạch dặn dò cho Triệu Trọng Sơn, tiếng cảm tạ, Triệu Trọng Sơn liền đến khách sạn Phúc Lâm.

      Chu Mạch đến khách sạn Phúc Lâm, Đông Nhi ở trong phòng chơi với hai tiểu tử Tào gia, hai đứa bé nam dạy chữ cho nàng, tiểu nương cũng học nghiêm túc, Chu Mạch thấy trong lòng vui vẻ, tính toán chuyện dạy khuê nữ biết chữ phải đề cập mỗi ngày, thể kéo dài được nữa.

      Tào phu nhân được thông báo sớm, cũng ra cửa nghênh đón, sau khi Chu Mạch theo nàng vào nhà, liền hỏi nàng ra là sách nhập môn của hai tiểu tử Tào gia dùng còn giữ lại, tự mình muốn cho Đông Nhi nhập môn.

      được người trong tiệm mới của mình bẩm báo, bây giờ Tào phu nhân đối với vợ chồng Chu Mạch cũng cảm kích, vội vàng bảo nha hoàn tìm, tìm ra được phải đến học đường mua chút nữa, ngày khác đưa về Triệu gia thôn cho nàng, Chu Mạch liên tiếp khoát tay dùng, kết quả đúng là để cho các nàng tìm ra mấy quyển, sau khi Chu Mạch xem cảm thấy năm đủ dùng, nhận lấy xong, hai người lại ngồi xuống tán gẫu.

      Cho đến lúc Triệu Trọng Sơn tới đây bảo các nàng về nhà, Tào phu nhân còn khẩn thiết mời lưu lại dùng cơm, nhưng bọn Chu Mạch vô luận như thế nào cũng ở lại đây ăn cơm, sắc trời cũng khuya lắm, về nhà nấu cơm còn kịp.

      Bởi vì Triệu Trọng Sơn vội vã tới trấn , để xe ngựa ở nhà Trần thị, nhà ba người chỉ có thể chen lên cùng con ngựa, chỉ là giống với Triệu Trọng Sơn vừa trở về, Chu Mạch hoàn toàn khẩn trương, mà là mừng rỡ kích động vùi trong ngực , trước mặt ôm Đông Nhi, còn mặc cái áo khoác chắn gió, bây giờ nàng chỉ cảm thấy vừa ấm áp vừa thỏa mãn.

      Ngồi ở trong ngực Triệu Trọng Sơn, nhìn người đường chỉ có nhà mình, Chu Mạch chợt nổi lên tâm tư trêu chọc , cố ý đem cái mông cọ tới cọ lui, cũng lo lắng té xuống, dù sao Triệu Trọng Sơn cũng ôm chặt lấy hông của mình.

      "Nữ nhân, nàng hãy đàng hoàng chút!" Triệu Trọng Sơn ở bên tai nàng nghiến răng nghiến lợi , mà Chu Mạch cảm thấy ràng vật cứng chống đỡ cái mông của mình, trong lòng hài lòng hồi, quay đầu lại cắn lỗ tai : " đàng hoàng, thế nào?"

      Tác giả có lời muốn : rất nhiều độc giả đều Triệu Trọng Sơn là nam nhân biến thái điển hình, ha ha ta đồng ý, ta rất thích nam nhân biến thái.
      thuytsanone2112 thích bài này.

    5. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,159
      Được thích:
      12,950
      Chương 70
      edit: Youko


      "Về nhà thu thập nàng!" Triệu Trọng Sơn căn răng bên tai Chu Mạch, nhịn khó chịu, cũng muốn chọc giận Chu Mạch, muốn rút tay đánh mông nàng, Đông Nhi ngồi trong ngực Chu Mạch ở phía trước quay đầu lại oán trách: "Mẹ, mẹ làm gì thế? Sao lại cứ nhích tới nhích lui , con sợ."

      Nghe khuê nữ oán trách, Triệu Trọng Sơn cười ra tiếng, Chu Mạch cũng rảnh trêu đùa nam nhân phía sau, vội vàng khom lưng an ủi Đông Nhi trước mặt.

      nhà ba người cười vui trở về nhà, trời cũng tối, rất lạnh. Triệu Trọng Sơn trước tung người xuống ngựa, sau đó lục tục ôm Đông Nhi và Chu Mạch xuống.

      "Nhìn sắc trời này, đoán chừng tối nay có tuyết rơi, mang lò sưởi mới mua lên dùng thôi, buổi tối chớ để cho nàng và Đông Nhi bị lạnh ddlqd, ta cũng trước ôm nhiều củi đốt vào nhà. Nàng trước nhanh dẫn Đông Nhi vào nhà ." Triệu Trọng Sơn dặn dò Chu Mạch, sau đó liền xoay người dắt ngựa vào trong chuồng ngựa, ôm chút củi vào phòng bếp làm cơm trước.

      Chu Mạch cất chút vải bố và vài cuốn sách Tào phu nhân cho nàng vào nhà, để Đông Nhi chơi trong phòng, rồi phòng bếp hỗ trợ, hai vợ chồng hợp lực làm xong cơm tối ăn xong rồi tắm, Triệu Trọng Sơn lại nấu nước tắm cho hai mẹ con, thừa dịp họ tắm, lại độn chút cỏ khô trong lán ngựa, cũng chuẩn bị cho ngựa gần mười ngày thức ăn.

      Lúc này còn chưa có than tổ ong, Chu Mạch kiếp trước lúc từng thấy, cũng biết cách làm, cũng may trấn có bán than đá, than khối, mua chút là được, thời điểm mời người làm lò sưởi trong nhà chống lên mấy thanh sắt mỏng, giữ đủ khe hở cho khí vào, đây là phương pháp Chu Mạch vắt hết óc nghĩ ra được, với cuộc sống ngu ngốc kiếp trước của nàng, có thể nghĩ ra được cảm thấy rất có cảm giác thành công.

      Triệu Trọng Sơn đảo trong chốc lát, trước hết để chút làm củi, đốt lửa lên rồi, theo Chu Mạch miêu tả cho than đá vào, lại quạt gió vào lổ trước mặt, rất nhanh được, đem lò đặt ở phòng chánh hướng ra sau cửa, lại đặt tấm sắt mỏng làm ống khói ở mặt, sợ Đông Nhi nóng, còn nhấc cây côn gỗ ở bên cạnh lò lên. Thấy phiền hà như thế, tắm xong Chu Mạch lầm bầm sớm biết còn bằng đốt kháng luôn.

      Triệu Trọng Sơn cũng trách nàng ban đầu kiên quyết phản đối đốt nóng kháng, mà là : " Sắp hết năm rồi, trời cũng lạnh, thợ ngoã cũng muốn ra ngoài làm việc, đợi đầu mùa xuân sang năm liền mời người tới nâng kháng, ta sao, ta lo lắng đứa bé bị lạnh."

      Nghe như thế, Chu Mạch gật đầu tỏ vẻ đồng ý, hai người cũng nằm xuống xong, Chu Mạch mới nhớ tới hỏi chuyện bà mối Hoàng. Đlqd

      "Hôm nay sáng sớm, chỉ thấy mẹ vào nhà các nàng, chính ta chờ ở đầu thôn họ, ta muốn theo, mẹ cho." Triệu Trọng Sơn .

      "Nương cho ngươi theo? Ngươi chính là theo, nương cũng gì." Chu Mạch nghi ngờ hỏi.

      Triệu Trọng Sơn ngừng trong chốc lát, mặt đỏ rần mới từ trong kẽ răng nặn ra: "Mẹ con rể mặc dù tuấn tú, khiến này bà mai còn chưa thấy nhất định cấp cho ."

      Chu Mạch nghe cười ha ha, mẹ của mình là nhìn xa trông rộng, đề phòng cả với việc chưa xảy ra. Trong đầu nàng liền xuất nét mặt Triệu Trọng Sơn luống cuống đỏ bừng cả khuôn mặt đứng trước bố mẹ vợ, càng cảm thấy buồn cười, tiếng cười càng lớn hơn chút.

      "Ngươi có muốn biết chuyện xảy ra ở phía sau , đừng cười nữa!" Triệu Trọng Sơn có chút thẹn quá thành giận .

      Mặc dù biết Triệu Trọng Sơn bối rối, Chu Mạch còn cười thêm chút mới dừng lại, đưa tay ôm mặt của : "Ta muốn coi cẩn thận chút, ta thế nào gả cho lão công cao cường như vậy." xong lại cười hồi.

      Triệu Trọng Sơn ở trong quân doanh ghét nhất người khác mình đẹp, hôm nay nghe Chu Mạch mặc dù cảm thấy lọt tai rất nhiều, nhưng là vẫn thấy kỳ cục, thấy nàng ngừng giễu cợt mình, trong lòng bất đắc dĩ lại có chút tức, chụp được đôi tay nàng, kéo nàng vào trong lòng ngực mình, siết chặt , hung ác : " cho cười ! Cười nữa ta liền đánh mông nàng, tính phạt cả việc chiều hôm nay luôn."

      "Ngươi đánh , ta bị thương, đứa trẻ trong bụng cũng bị thương, chỉ cần ngươi chịu." Chu Mạch căn bản cũng coi lời của .

      Nghe nàng như vậy, Triệu Trọng Sơn đâu còn xuống tay được, nhưng là vừa cảm thấy như vậy ủy khuất, liền nắm hai cái mông căng tròn của Chu Mạch, cũng dám dùng lực. ddlqd

      Dựa vào lồng ngực ấm áp của Triệu Trọng Sơn Chu Mạch thấy nắm mông mình, liền cách áo lót gặm khỏa hồng trước ngực , rước lấy Triệu Trọng Sơn kêu đau đớn.

      Tay cũng rời mông Chu Mạch, chỉ là nắm, đổi thành xoa , hô hấp cũng thô trọng, Chu Mạch ngẩng đầu nhìn mắt tối lại , lại giống như nhẫn, đành lòng lại như thế, Chu Mạch ngẩng đầu hôn môi mỏng mím chặt của .

      Giờ phút này trong lòng Triệu Trọng Sơn có hai tiểu quỷ đánh nhau, ngươi thể như vậy, nàng có mang; người khác sao, chỉ cần dùng sức giày vò là có chuyện gì. Thấy Chu Mạch thế nhưng chủ động thân mình, đâu còn chịu được, trực tiếp mở đôi môi, ngậm cánh môi Chu Mạch mút thỏa thích, đầu lưỡi cũng tham tiến vào múa cùng Chu Mạch.

      Đôi tay cũng rỗi rãnh, cái tay để kiều đồn tiếp tục vuốt ve, cái tay còn lại thăm dò vào cổ áo của Chu Mạch, tìm ngọn núi.

      Hai người đều động tình, Chu Mạch trong óc ý thức mặc dù còn chưa tan rã, nhưng là sớm biết trời đất gì nữa rồi, chỉ muốn cùng nam nhân ở trước mắt đến Thế Giới Cực Lạc, thỏa mãn tất cả nhu cầu của .

      lúc nháy mắt lập tức bóp cò, trong óc Triệu Trọng Sơn nghĩ tới con trai trong bụng của Chu Mạch, đột nhiên giật mình. Sau đó vội vàng đẩy Chu Mạch ra: "Tiểu Mạch, chúng ta thể như vậy."

      Chu Mạch tên lắp vào cung, mang ánh mắt như nước long lanh u mê hỏi: "Tại sao thể như vậy, chúng ta là vợ chồng hợp pháp."

      Mặc dù quá vợ chồng hợp pháp là ý gì, nhưng cũng đại khái có thể đoán được ý của nàng, Triệu Trọng Sơn nhìn Nhất Trụ Kình Thiên phía dưới, nhìn Chu Mạch động tình, hít sâu mấy hơi, mới tỉnh táo lại: "Trong bụng ngươi có oa nhi, ba tháng đầu thể sinh hoạt vợ chồng, đại phu dặn dò."

      Ở thời điểm Triệu Trọng Sơn làm những động tác này, dưỡng khí trong óc Chu Mạch cũng từ từ đầy lại, nàng cũng biết giờ phút này thể hành động thiếu suy nghĩ, chỉ đành phải yên lặng xoay người, mặc áo lót bị Triệu Trọng Sơn lột ra, ngoan ngoãn nằm xuống.

      Triệu Trọng Sơn thấy nàng nằm xuống, mặc quần áo tử tế đứng dậy ra cửa, Chu Mạch gọi lại : "Chàng làm gì thế?"

      "Ta ra ngoài tắm nước lạnh." Triệu Trọng Sơn phiền muộn .

      Chu Mạch mới phản ứng được chính mình là nữ nhân, thở bình thường chút có gì, nhìn lại lều chống lên trong quần Triệu Trọng Sơn, đoán chừng hồi lâu hạ xuống được, nàng đột nhiên nhớ tới phương pháp, cười gọi Triệu Trọng Sơn lên giường.

      Mặc dù nguyện, nhưng Triệu Trọng Sơn vẫn nghe Chu Mạch ngồi lên giường, Chu Mạch đẩy nằm xuống, nhìn có chút nghi ngờ với ánh mắt vô tội, Chu Mạch càng thêm hăng hái, đưa tay lột quần lót và quần cụt của xuống.

      Triệu Trọng Sơn tại hoàn toàn Chu Mạch muốn làm cái gì, nhưng biết nàng làm thương tổn mình, chỉ hơi ngăn lại tượng trưng, sau đó để mặc nàng. Nhưng khi Chu Mạch nhập vào thân xuống, rốt cuộc hiểu nàng muốn làm gì , vội vàng kéo lấy bả vai Chu Mạch: "Đừng! Tiểu Mạch, bẩn!"

      " dơ bẩn, chàng cũng tắm rồi." Chu Mạch gỡ tay kéo mình ra, cho thời gian suy tính, trực tiếp ngậm kình thiên trụ vào.

      Triệu Trọng Sơn hít hơi khí lạnh, ra trong lòng đối với chuyện này là vừa mong đợi lại vừa bài xích, chỉ xem qua trong cung xuân đồ cho nên vẫn biết loại cảm giác này, bài xích là tại sao có thể dùng miệng làm cái đó.

      Chỉ là giờ phút này biết cảm giác đó là gì, cảm giác như thành Thần Tiên, giờ phút này đao kề cổ cũng ngăn trở, nghĩ Quỳnh Dao Ngọc Tương cũng sánh bằng mùi vị này, giờ phút này so với Ngọc Hoàng đại đế còn muốn tiêu dao.
      Chu Mạch mất sức chín trâu hai hổ, cố chứa Triệu Trọng Sơn bành trướng khó hiểu, cảm giác miệng mình vừa đau vừa căng, Triệu Trọng Sơn lại còn ôm chặt lấy nàng, ngừng hôn gương mặt của nàng, thỏa mãn ra nửa câu, ôm Chu Mạch bất tri bất giác phải gặp Chu công, Chu Mạch nhìn vẻ ngủ say an tĩnh của , mới nhớ tới chính còn chưa đâu, xem ra sáng sớm ngày mai còn phải thảo luận chuyện bà mối Hoàng đáng ghét.

      Cho đến sáng sớm ngày thứ hai ăn cơm, Triệu Trọng Sơn vẫn còn tránh né ánh mắt của Chu Mạch, nhớ tới chuyện tối ngày hôm qua liền mặt hồng tim đập, dám nhìn thẳng nữ chính gây chuyện.

      Còn đợi Chu Mạch hỏi Triệu Trọng Sơn chuyện buổi sáng ngày hôm qua, Lý Thị ôm Triệu Lai Phúc dẫn Tiểu Thúy tới cửa, sắc mặt mặc dù cậy mạnh như lần trước, nhưng cũng thấy chút ý tốt nào, nàng thấy Triệu Trọng Sơn ở nhà, sắc mặt liền ngượng ngùng, chỉ câu: "Nhị đệ ở nhà sao ?" Trong lòng nàng có chút sợ Triệu Trọng Sơn , quan trọng là lần trước nàng nhận tiền của Triệu Trọng Sơn, cảm giác ở trước mặt Triệu Trọng Sơn thấp nửa.

      Triệu Trọng Sơn gật đầu, đại tẩu, đùa với tiểu Lai Phúc trong ngực nàng, liền đứng dậy ra ngoài, với Chu Mạch hôm nay hẹn hai thợ săn đầu thôn Bắc vào núi.

      Vốn còn muốn ngăn hỏi chuyện Bà mối Hoàng, nhưng ngại Lý Thị ở chỗ này, tiện há mồm, cũng thể đuổi nàng ta , gật đầu biết, sau khi vào núi chú ý an toàn.

      Lý Thị thấy Triệu Trọng Sơn rời , ngay trước mặt Đông Nhi và Tiểu Thúy : "Đệ muội, ngày hôm trước ta và mẹ tới cho ngươi chuyện kia, ngươi cũng nên ra chủ ý !"

      Chu Mạch nghe cười nhạt chút, nghĩ thầm lúc nhị đệ ngươi vẫn ở đây sao ngươi dám , xem ta là quả hồng mềm, xem ra lần trước còn có đánh ngươi đủ. Nàng trước hết để cho Tiểu Thúy và Đông Nhi vào tây gian chơi, mới nghiêng đầu nhìn Lý Thị.

      "Đại tẩu, vừa rôi sao lại thấy ngươi hỏi, ta nghĩ ta với ngươi rất ràng, cái nhà này Trọng Sơn là Chủ, đừng tới là cưới mấy, cưới ai chỉ cần Trọng Sơn gật đầu, ta tuyệt nữa chữ . Về sau chuyện này ngươi chính là cần tìm ta, ta cũng vậy có đáp án." Chu Mạch nhìn chằm chằm ánh mắt Lý Thị , mặt là cười , ánh mắt lại lạnh lẽo.
      Last edited by a moderator: 24/10/16
      thuytsanone2112 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :