1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Đại hiệp rất nghèo - Bách Lý Tiếu Tiếu (Full 94c+PN2 - Đã có eBook)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      chương 9. Tô Châu Yến gia

      Tác giả: Bách Lý Tiếu Tiếu
      sắp chữ: Trạch Mỗ

      Lúc Lệ Thú cầm trong tay hoa quế cao trở về lại phát thấy Tiểu Tiểu đâu.

      Trong nháy mắt, bất an mãnh liệt đánh úp vào trong lòng .

      Tiểu Tiểu đâu?

      Thê tử của đâu?

      Đáng chết, phải là biết, Tiểu Tiểu ràng qua nàng có cừu nhân, lại để nàng mình người ở lại đây…

      “Đại thúc, phiền toái hỏi chút, có thấy ban đầu đứng chỗ này đâu ?” Lệ Thú vội vàng bắt lấy tiểu thương bên cạnh hỏi.

      “Ngươi cái nương kia a!” Đại thúc tiểu thương chậm rì rì trả lời, bên nhìn Lệ Thủ từ xuống dưới: “Bị Đại ca cùng Lục tỷ của nàng mang rồi.” Hóa ra kia chính là cùng nam nhân này bỏ trốn a! Bộ dạng là sai, có đủ vốn để dụ dỗ nữ nhân, nhưng đại ca cùng tỷ tỷ của tiểu nương này vừa thấy chính là người nhà giàu, thế nào mà cố chấp theo tên tiểu tử nghèo chạy trốn vậy?

      Đoạn đối thoại kia, đại gia nghe được rất ràng.

      Đại ca cùng lục tỷ?

      Tiểu Tiểu có qua nàng có người nhà…

      Lệ Thú khẽ nhíu mày, nàng qua bọn họ muốn rời xa Tô Châu, như vậy nàng hẳn là bị mang về Tô Châu rồi?

      “Tiểu tử, phải ta ngươi.” Đại gia nhìn Lệ Thú đứng nửa ngày bất động chỗ, nhịn được bắt đầu vì Tiểu Tiểu chuyện: “ nương kia vừa thấy chính là tiểu thư nhà giàu, vì ngươi mà trốn ra khỏi nhà, cho dù bị mang về ngươi cũng hẳn là vì nàng làm chút gì a!”

      Người nhà giàu?

      Lệ Thú nhíu mày càng nhanh, nàng có đại ca cùng lục tỷ, cách khác nàng là có gia đình?

      “Còn có a!” Đại gia tiếp tục than thở.

      Như vậy chỉ cần Tô Châu hỏi thăm chút về gia đình họ Yến, là có thể tìm được nàng thôi?

      “Ngươi tiểu tử này…”

      Lệ Thú lúc này rốt cuộc suy xét nổi nữa, muốn lập tức khởi hành đem Tiểu Tiểu tìm trở về!

      thèm để ý nàng lừa gạt, thèm để ý nàng giấu diếm, thầm nghĩ mang nàng trở lại bên người !

      Nghĩ vậy, mũi chân Lệ Thú điểm chút lên mặt đất, thân thể chợt cất cao, nhàng lướt qua.

      Chỉ để lại tiểu thương đại thúc trợn mắt há hốc mồm nhìn Lệ Thú bay như chim, sau lúc lâu, cụ ông mới bĩu môi lắc đầu: “ tại người trẻ tuổi a, là nghe người già dạy bảo!” ( người già thế hệ nào cũng vậy a :))) )
      Tiểu Tiểu dựa vào xe ngựa Tô Châu trước, mà Lệ Thú đường thi triển khinh công đuổi theo nhanh phía sau.

      Thế nhưng Lệ Thú so với đám người Tiểu Tiểu còn tới cảnh nội Tô Châu trước.

      Mà khi Lệ Thú nghe được tin tức về Yến gia, Tiểu Tiểu vừa đúng trở lại Yến gia.

      Con trai thứ bảy của Yến gia – Yến Thanh Dịch, thất đệ của Tiểu Tiểu, người Yến gia duy nhất quan tâm Tiểu Tiểu, công phu Tiểu Tiểu chính là vụng trộm dạy , lúc Tiểu Tiểu trở lại Yến gia trước tiên Yến Thanh Dịch liền đem Tiểu Tiểu kéo đến góc.

      “Thất tỷ, ” Yến Thanh Dịch vẻ mặt sốt ruột: “tỷ thế nào bị bắt trở lại!” Yến Thanh Dịch lại vòng: “ phải muốn tỷ chạy xa sao?”

      “Tỷ lập gia đình .” Tiểu Tiểu thở dài, gần nửa tháng, nàng liền bắt đầu nhớ phu quân của nàng , , vào ngày nàng cùng đại đầu gỗ phân ly, nàng liền bắt đầu nhớ , “ người bình thường, có võ công, cực kỳ chú trọng luân lý đạo đức, kính già trẻ, trưởng bối cái gì, vô luận đúng sai, đều nghe , a! Chính là cái đầu gỗ thối. Nhưng…” mặt Tiểu Tiểu xuất thần sắc hạnh phúc, thỏa mãn thở dài: “ toàn tâm toàn ý chiếu cố tỷ, bao dung tỷ, trân trọng tỷ.”

      Yến Thanh Dịch nháy mắt mấy cái, gần mười lăm tuổi thể lý giải cái loại tư vị này:” cách khác đối với tỷ tốt lắm?”

      phải là tốt lắm.” mặt Tiểu Tiểu xuất thần sắc hoài niệm: “Là cực kỳ tốt.”

      biết sau khi phát thấy thê tử thế nào, là tới tìm nàng, hay là phát nàng lừa gạt rồi cưới dâu khác?

      “Như vậy, tỷ…” Yến Thanh Dịch khuân mặt còn vài phần non nớt xuất thần sắc cương nghị: “Đệ nghĩ biện pháp khiến quang minh chính đại cưới tỷ !”

      “Biện pháp gì?” Tiểu Tiểu kinh ngạc trợn to mắt.

      “Trước giữ bí mật nha!” Yến Thanh Dịch nghịch ngợm nháy mắt mấy cái.

      “Thất thiếu gia, thất thiếu gia!” gã sai vặt bên người Yến Thanh Dịch, bên chạy bên thét to .

      “có chuyện gì?” Yến Thanh Dịch vui trừng gã sai vặt, thích bị người khác cắt ngang lời .

      “Có nam nhân muốn tìm thất tiểu thư!”

      ——— —————— ———–hết chương 9———— ————————
      mal, Phan Hong HanhSana thích bài này.

    2. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      chương 10. sánh bước bên nhau đến bạc đầu

      Tác giả: Bách Lý Tiếu Tiếu
      edit: Trạch Mỗ

      Dứt lời, người bên cạnh Yến Thanh Dịch thấy .

      “Thú ca, Thú ca!” Tiểu Tiểu đến tiền thính, lại thấy Lệ Thú cung kính quỳ gối trước mặt phụ thân nàng, nam nhân nghèo khó mà vẫn kiêu ngạo như vậy thế nhưng nguyện ý vì nàng quỳ xuống!

      “Tiểu Tiểu!” trong mắt nam nhân nhất thời nở rộ ra ánh sáng chói lọi.

      “Người tới! Đem thất tiểu thư dẫn !” Yến Doanh - phụ thân Tiểu
      Đại hiệp c10

      Tiểu, thấy Tiểu Tiểu quyết định hạ lệnh nhanh.

      Mà Yến Thanh Dịch cũng xuất tại tiền thính, lặng lẽ với Tiểu Tiểu: “Tỷ, đệ đến xem, trở về cho ngươi.”

      Tiểu Tiểu chần chờ gật gật đầu, nàng tại đây căn bản làm nên chuyện gì còn có thể chọc giận phụ thân, đối với hôn của bọn họ càng thêm bất lợi: “Phải tường tận nha!” Tiểu Tiểu cũng thấp giọng với Yến Thanh Dịch.

      xong, Tiểu Tiểu nhìn thoáng qua Lệ Thú sâu, ánh mắt phức tạp.

      Nhưng Lệ Thú biết, nàng khẩn cầu tha thứ, hi vọng mang nàng rời Yến gia, còn có……….

      Nồng đậm quyến luyến.

      Lệ Thú mấp máy môi: “Chờ ta.”

      Tiểu Tiểu hiểu , mỉm cười ly khai.

      Yến Doanh thấy hai người trao đổi khẽ nhíu mày, Yến Doanh nâng chung trà lên, thong thả nhấp trà, chuyện này phải tách hai người kia ra là tốt nhất: “Người…….” Yến Doanh nhìn Lệ Thú cho dù quỳ nhưng vẫn cao ngất như trước: “Gọi là gì ấy nhỉ?”

      “Tiểu tế tên là Lệ Thú.” Trước là vì Yến Doanh là phụ thân của Tiểu Tiểu, là nhạc phụ của , mới hướng Yến Doanh đại lễ này, luôn luôn chú trọng trưởng ấu, Lệ Thú đối với loại tình này thực để ý.

      Yến Doanh liếc mắt lườm Lệ Thú cái: “Ngươi còn phải là con rể của ta.”

      “Nhưng ta cưới Tiểu Tiểu”

      “Ta có đồng ý.”

      Lệ Thú nheo lại ánh mắt, có loại hương vị nguy hiểm, Yến Thanh Dịch có chút kinh ngạc, Thất tỷ phải trưởng bối giáo huấn cho dù là hợp lý cỡ nào, Lệ Thú đều nghe sao?

      “Mặc kệ như thế nào, lễ tiết thành, Tiểu Tiểu là thê tử của ta, điểm ấy thể nghi ngờ.” Lệ Thú nhìn thẳng Yến Doanh: “Bất luận kẻ nào cũng thể thừa nhận.”

      “Như vậy…..” Yến Doanh đánh giá Lệ Thú thân quần áo cũ nát: “Ngươi dựa vào cái gì để cho Tiểu Tiểu hạnh phúc?” có quan tam Tiểu Tiểu bao nhiêu, chỉ là quân cờ trong tay , cho dù quân cờ này cũ nát, nhưng luôn có giá trị lợi dụng, thể bởi vì người đáng cân nhắc này mà đánh mất!

      Lệ Thú sờ tay lên môi, vấn đề này biết đáp án, có hoàn cảnh giàu có, thể cho Tiểu Tiểu hết thảy, dựa vào cái gì cho Tiểu Tiểu hanh phúc? “Ta nỗ lực hết thảy cho nàng cái nàng muốn.” Ánh mắt Lệ Thú xẹt qua tia quyết tuyệt: “Tất cả của ta đều cho nàng!”

      Bao gồm cả tính mạng.

      Tuy rằng Lệ Thú nhưng Yến Thanh Dịch lại có thể đọc ra được tầng hàm nghĩa kia, khỏi nở nụ cười.

      Thất tỷ là tìm được hôn phu tốt!

      “Nhưng là, chỉ dựa vào ngoài miệng đúng là được. cầu của ta nhiều lắm……” Yến Doanh trong ánh mắt xẹt qua tia tính kế: “Chỉ cần ngươi có được tài phú cùng thực lực như Yến gia, ta liền đem Tiểu Tiểu gả cho ngươi.”

      “Là trả lại cho ta.” Cái loại bệnh cứ trưởng bối cái gì là liền là cái đó của Lệ Thú lại tái phát, hơn nữa cũng cảm thấy quyết định này đối với Tiểu Tiểu có lợi, dù sao hai bàn tay trắng thể cho Tiểu Tiểu cuộc sống an nhàn, mà quá trình gây dựng nghiệp gặp qua rất nhiều khó khăn gian khổ.

      Yến Doanh liếc mắt lườm Lệ Thú cái: “Ta chỉ cho ngươi ba năm thời gian, dù sao Tiểu Tiểu thể chờ ngươi mãi được.”

      “Ta muốn cùng Tiểu Tiểu chuyện.” Lệ Thú đột nhiên mở miệng: “Chuyện này quan hệ đến nàng, nàng thể biết gì.” Cho dù cảm thấy cái loại quyết định này đối với Tiểu Tiểu có lợi, Lệ Thus vẫn như trước trưng cầu ý kiến của Tiểu Tiểu.

      cần hỏi nàng.” Yến Doanh nhíu mày: “Ta chỉ cho ngươi con đường, hoặc là trải qua ba năm lần nữa cưới lại Tiểu Tiểu, hoặc là cũng cần đến Yến gia nữa!”

      Lệ Thú bỗng nhiên đứng dậy: “Ba năm lâu lắm, ta chờ được thời gian dài như vậy.” Lệ Thú đột nhiên nhìn về phía Yến Thanh Dịch, Yến Thanh Dịch vừa mới cùng Tiểu Tiểu chuyện, lỗ tai rất tính của nghe được nhất thanh nhị sở: “Vị công tử này, xin cho TIểu Tiểu hai năm sau, phu quân của nàng đến đón nàng!” mặt Lệ Thú đột nhiên xuất chút nhu tình tầm thường, tuấn dật làm cho người ta liên tưởng đến thần tiên trời, nhóm nữ nhi Yến gia đều sợ run chút, bao gồm cả Yến Thanh Như.

      Đáng chết, vì sao cái loại tạp chủng kia luôn có thể có được những thứ tốt đẹp như vậy?

      Biểu cảm của Yến Thanh Như có chút vặn vẹo.

      Mà lúc này, Lệ Thú chậm rãi ra câu cuối cùng: “Xin nàng........Nhớ được ta.”

      “Vì sao?” Yến Thanh Dịch hỏi ra cái vấn đề hoang mang lâu: “Thất tỷ phải xinh đẹp nhất, còn bướng bỉnh, vì sao ngươi đối với nàng tốt như vậy?”

      Lệ Thú gì, mà là gục đầu xuống, biết nghĩ cái gì, đột nhiên khóe miệng của nở rộ ra chút tươi cười, là nụ cười Tiểu Tiểu mong nhớ ngày đêm.

      “Ta nghĩ rằng.... cùng nàng sánh bước bên nhau đến bạc đầu.”
      Last edited by a moderator: 21/11/14
      malPhan Hong Hanh thích bài này.

    3. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 11. giang hồ khởi hành

      Tác giả: Bách Lý Tiếu Tiếu
      edit: Trạch Mỗ

      “Ta nghĩ rằng… cùng nàng sánh bước bên nhau đến bạc đầu.”

      như vậy.” Yến Thanh Dịch nhìn phản ứng của Tiểu Tiểu, “ đời thế đôi ta “.

      Tiểu Tiểu đột nhiên nghĩ đến câu như vậy: “Phải ?” bên môi Tiểu Tiểu xuất độ cong xinh đẹp.

      Trong nháy mắt, Yến Thanh Dịch cảm thấy Tiểu Tiểu rất đẹp, so với các tỷ muội đều đẹp hơn, đó là loại ánh sáng phát ra từ nội tâm:”A, tỷ, hàn huyên với tỷ nữa, đệ phải ra ngoài, đệ cùng tỷ phu hẹn nhau gặp mặt ở tửu lâu!”

      “Đệ cùng hẹn nhau?” Tiểu Tiểu kinh ngạc kêu lên sợ hãi, “Đệ muốn làm gì?”

      “Về ước định của với phụ thân thôi! Đệ ban đầu muốn giúp trở thành nhân vật thanh danh hiển hách .” Yến Thanh Dịch le lưỡi: “Hơn nữa đệ cũng muốn thử xem năng lực của mình.”

      Tiểu Tiểu bất an nhìn Yến Thanh Dịch: “Tỷ vẫn nghĩ muốn cho cuốn vào. Bản thân tỷ có thể chạy tìm a!”

      “Tỷ.” Yến Thanh Dịch trợn trắng mắt: “tỷ cho là tỷ còn có cơ hội chạy dễ dàng như vậy? Những con đường chạy trốn của tỷ đều bị chặn lại hết rồi!”

      “Ta liền làm lại thông đạo nữa!” Tiểu Tiểu càng càng kiên định: “ thể để Thú ca cuốn vào phân tranh giang hồ! Người kia rất nghiêm túc, hơn nữa có võ công, cho dù tại học cũng chậm.”

      “Nhưng là…” Yến Thanh Dịch định mở miệng, lại bị Tiểu Tiểu đánh gãy.

      “Nhưng là có cơ hội học võ công,trước khi ta chạy rất nguy hiểm…” đột nhiên vẻ mặt của Tiểu Tiểu nghiêm túc, đứng thẳng hướng Yến Thanh Dịch cúi đầu: “Thất đệ, xin nhờ đệ! Xin giúp ta bảo hộ Thú ca.”

      “Tỷ, người làm cái gì vậy?” Yến Thanh Dịch vội vàng tránh thuận tiện nâng Tiểu Tiểu dậy: “Đây là việc tiểu đệ phải làm thôi! Nhưng mà…” Yến Thanh Dịch chần chờ chút: “Tỷ nghĩ đến việc khiến thuận lợi vui vẻ cưới tỷ sao?” Đây mới là ý tưởng chân chính của Yến Thanh Dịch, tỷ tỷ làm sao có thể nhận ủy khuất?

      cần thiết.” mặt Tiểu Tiểu xuất hoài niệm, biểu cảm kia cùng biểu cảm Lệ Thú khi nhớ tới nàng đều ôn nhu giống nhau, chói mắt giống nhau.

      Yến Thanh Dịch đột nhiên cảm thấy hai người kia nếu đứng cùng nhau, tuyệt đối phi thường xứng đôi.

      Tiểu Tiểu sờ mộc trâm cùng lưng ngọc kiếm trong lòng: “Có thể cùng ở cùng nhau chính là việc tốt đẹp nhất .”

      Yến Thanh Dịch trầm ngâm: “Được rồi, Thất tỷ người như vậy, đệ nhất định bảo vệ tỷ phu tốt!”

      Ở chỗ khác.

      “Cha, người cho cái kẻ nghèo hèn kia năm thời gian?” Yến Thanh Như chạm chạm vào Yến Thanh Nam, Yến Thanh Nam lập tức mở miệng.

      Yến Doanh liếc mắt lườm hai huynh muội kia cái, trong lòng khỏi thở dài, nếu Thanh Như là thân nam nhi tốt rồi: “Đúng vậy, ta mở miệng liền nhất định làm được.”

      Yến Thanh Như định mở miệng lại bị Yến Doanh đánh gãy: “Điều kiện tiên quyết là, cái tiểu gia hỏa kia có thể sống cho đến lúc đó.”

      Yến Doanh nhấp ngụm trà, bộ dáng phong đạm vân khinh: “Nên phái người ta phái ra ngoài, tên kia có võ công sống quá nửa năm.”

      Tô Châu bên ngoài gian tửu lâu, Lệ Thú tùy ý tìm bậc thềm ngồi xuống, tuyệt để ý ánh mắt qua lại cùng ánh mắt đuổi người của chưởng quầy.

      “Tỷ phu!” Yến Thanh Dịch kinh ngạc nhìn Lệ Thú ngồi ở bậc thềm: “Thế nào mà vào?”

      Lệ Thú nhíu mày, nhìn tửu lâu để chiêu bài bằng chữ vàng: “ có nhiều tiền như vậy.”

      Yến Thanh Dịch trợn trắng mắt: “ quan hệ , ta mời khách.”

      Lệ Thú vẫn nhúc nhích: “Có câu có tiền cần tiết kiệm.”

      Yến Thanh Dịch vừa mở miệng lại khép lại: “Quên , dường như Thất tỷ , ngươi chính là cái đại đầu gỗ.”

      Lệ Thú nhàn nhạt nhìn Yến Thanh Dịch, có phản bác, nhưng cái liếc mắt này lại khiến Yến Thanh Dịch có loại cảm giác lông tóc dựng đứng (mao cốt tủng nhiên), Yến Thanh Dịch khỏi thất thần chút.

      “Ngươi tìm ta có chuyện gì sao?”

      Yến Thanh Dịch lắc lắc đầu, có khả năng, tỷ phu này chút võ công đều có làm sao có thể có cái loại cảm giác này? Nhất định là ảo giác !

      “Chuyển giao cho ngươi phong thư!” Yến Thanh Dịch lấy ra phong thư trong người, đưa cho Lệ Thú:”Tỷ phu, hai ta đến quán đối diện ngồi thôi, chặn bên ngoài như vậy làm người khác buôn bán tốt.” Yến Thanh Dịch giọng bổ sung.

      “Làm như vậy là tốt sao?” Lệ Thú hoang mang ngẩng đầu, biểu cảm kia thiếu chút khiến Yến Thanh Dịch cười ra:”Chúng ta đến đối diện thôi.”

      Đến quán , hai người tìm vị trí ngồi xuống, mà Lệ Thú khẩn cấp mở thư ra.

      Những chữ xinh đẹp khiến Lệ Thú khỏi giương lên khóe miệng- là chữ của Tiểu Tiểu.

      Lệ Thú đọc ba bốn lần, mày nhíu lại vẻ đồng ý lại càng ngày càng đậm, sau lúc lâu mới yên lặng ngẩng đầu nhìn Yến Thanh Dịch: “Ngươi muốn theo ta?”

      “Uh.” biết trong thư viết cái gì Yến Thanh Dịch luôn muốn nghiêng đầu vào nhìn, nhưng Lệ Thú phòng hộ cực kỳ tốt, chữ cũng chưa cho nhìn thấy, nghe được Lệ Thú hỏi, Yến Thanh Dịch lập tức đem đầu lùi về, gật đầu: “Ta muốn tăng thêm kinh nghiệm giang hồ.” Vì khiến Lệ Thú rời xa giang hồ, Yến Thanh Dịch cùng Tiểu Tiểu thương lượng cho Yến Thanh Dịch được phái tới bảo hộ .

      Lệ Thú gật đầu: “Ta cũng có kinh nghiệm giang hồ. Có vài chỗ ta hiểu ngươi hãy cho ta biết.”

      Thất tỷ phu muốn trở thành người giang hồ?

      Yến Thanh Dịch kinh ngạc rớt cằm.

      “Như vậy, chúng ta phải Tây Vực xem chút !” Lệ Thú căn cứ vào thư của sư phụ mà định ra hành trình, hành trình giang hồ bị chậm lại vẻn vẹn hơn nửa năm bây giờ lại khởi hành.

      ——— —————————hết chương 11———— —————
      mal, Phan Hong HanhSana thích bài này.

    4. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 12. Tuyệt kiếm vũ

      Tác giả: Bách Lý Tiếu Tiếu
      Edit: Trạch Mỗ

      có ngựa thay bộ, Lệ Thú cùng Yến Thanh Dịch cứ như vậy mà dựa vào hai chân mà rời Tô Châu.

      Ngoài ý muốn hai người đều có ai thi triển khinh công, Yến Thanh Dịch cho rằng Lệ Thú biết, Lệ Thú cho rằng đây là phương pháp gia tăng kinh nghiệm lịch duyệt.

      Vẻn vẹn ba tháng, hai người hoàn toàn là từng bước từng bước hướng Tây Vực. Nhưng khoảng cách Tây Vực còn rất xa.

      Thời điểm bọn họ gặp qua sát thủ mai phục Yến Doanh phái tới, đều là Lệ Thú tận lực lảng tránh mà tránh thoát, Yến Thanh Dịch thậm chí còn biết chuyện gì.

      Nhưng mà đối với Lệ Thú mà , ám tiễn dễ tránh, minh thương khó phòng, bởi vì người cùng cùng Tiểu Tiểu giống nhau đều thích chõ mõm vào chuyện bên đường – ngày sau ba tháng rời Tô Châu, hai người giống như bao người đường xa bình thường, lại nghe thấy có tiếng người gào đầy thê lương, tuyệt vọng.

      “Bên kia.” Yến Thanh Dịch chỉ phương hướng. đợi Lệ Thú đáp lời liền thi triển khinh công bay qua.

      Lệ Thú giương mắt nhìn nhìn phương hướng Yến Thanh Dịch rời , có chút bất đắc dĩ lắc đầu, hai tỷ đệ nhà này đều là dạng, nhìn thấy có việc bất bình nào cũng chen chân vào.

      Lệ Thú lập tức đuổi theo phía sau Yến Thanh Dịch, đệ đệ của Tiểu Tiểu thể để bị thương a! (đây là ai chăm ai :)) )

      Nhưng thời điểm Lệ Thú đuổi theo Yến Thanh Dịch liền khỏi mắng tiếng: “Đáng chết!”

      đám người vây quanh chiếc xe ngựa, đám người kia giả dạng làm cường đạo, mỗi người lại sử dụng chiêu thức lộ số quỷ dị, cái loại chiêu thức sắc bén này tuyệt đối phải loại cường đạo có thể sử dụng .

      Vừa mới từ trong núi ra Lệ Thú biết điều đó, nhưng biết nhóm người này rất lợi hại, ít nhất so với Yến Thanh Dịch tuyệt đối mạnh hơn!

      Mà Yến Thanh Dịch thế nhưng lỗ mãng tham gia vào cuộc chiến!

      Người bị vây tựa hồ cũng phải người thiện lương gì, nhưng bận tâm xe ngựa, hoặc là người trong xe ngựa, mà dám buông tay buông chân. Chủ yếu là co đầu rút cổ ở bốn phía xe ngựa, cho đám người kia tới gần.

      Mặt khác Yến Thanh Dịch chút lo lắng đến hậu quả liền vọt tới, lại phát địch nhân so với mạnh hơn rất nhiều: “Tỷ phu a, ngươi giờ phút này cũng nên tới a!” Yến Thanh Dịch thầm cầu nguyện, cơ mà ngay sau giây, lại phát Lệ Thú đứng ở cách đó xa.”Đáng chết.” Yến Thanh Dịch thầm mắng, phát thời điểm thất thần thanh kiếm sắc bén bổ xuống.

      “Công tử cẩn thận!” thủ lĩnh đội xe ngựa vội vàng cao giọng hô.

      Yến Thanh Dịch nhanh chóng quay đầu lại, nhưng thanh kiếm này cũng hạ xuống.

      Phải chết sao?

      Yến Thanh Dịch tuyệt vọng nhắm mắt lại.

      “Ngươi nhắm mắt lại làm gì?” thanh quen thuộc từ bên người truyền đến.

      Yến Thanh Dịch bỗng nhiên mở to mắt: “Tỷ phu?”

      Nhuyễn kiếm trong tay Lệ Thú quấn quanh thân kiếm của đối phương, đối phương dùng sức tưởng rút được thanh kiếm về, nhưng lại rút được. Mà Lệ Thú cứ như vậy đứng dễ dàng, giống như chuyện gì cũng có.

      “Chờ chút, tỷ phu, ngươi…”

      Yến Thanh Dịch vừa định mở miệng, nhưng phương hướng khác bỗng nhiên xuất địch nhân, Lệ Thú lập tức thả kiếm ra, đánh ra chiêu kiếm hoa xinh đẹp, lại giúp Yến Thanh Dịch chắn người kế tiếp.

      Nhưng lúc này, đối phương có lực lượng khổng lồ đến mức làm vỡ nát nhuyễn kiếm chất lượng rác thể rác hơn kia của Lệ Thú.

      Lệ Thú lập tức thay đổi sắc mặt: “Đáng chết!”

      Mà lúc này Yến Thanh Dịch mới phản ứng lại, trường kiếm lập tức đâm vào ngực đối phương, kết liễu tính mạng của .

      “Rời nơi này , trốn mau.” Lệ Thú dùng giọng điệu thể phản bác ra lệnh, tuy rằng thân quần áo rách nát, thậm chí còn vài mụn vá, nhưng lúc này người Lệ Thú có loại khí thế nghiêng trời lệch đất:”Nơi này đối với ngươi mà rất nguy hiểm.”

      Lệ Thú nhặt lên kiếm của kẻ vừa chết, ước lượng chuôi kiếm này so với thanh kiếm trước kia của tốt hơn nhiều: “Còn lại để ta giải quyết.”

      Những người này tuy mạnh, nhưng so với sư phụ còn kém xa.

      có thể cùng Vân Hành sư phụ phân thắng bại, như vậy nhất định có thể chiến thắng những người này.

      Tiếng vừa dứt, Yến Thanh Dịch còn chưa kịp phản ứng lại, liền nhìn thấy màn làm nghẹn họng trân trối.

      người, thanh kiếm, tựa như giao long trong nước, cắt cổ địch nhân. Mà kiếm pháp kia…

      Yến Thanh Dịch dám cam đoan, chưa bao giờ thấy kiếm pháp xinh đẹp như vậy, cho dù vũ đạo đẹp nhất cũng có cái loại kinh diễm này. Tựa như…

      Nghệ thuật chuyên môn vì giết người mà sáng tạo ra.

      Trong tao nhã lại có phần dị, trong dương cương lại có phần ôn nhu, trong thong thả lại có phần ngoan tuyệt, đủ loại có khả năng cùng mâu thuẫn tồn tại lại hòa hợp dung hợp cùng chỗ.

      Phối hợp với khuân mặt tuấn của Lệ Thú, cái này giống như được hưởng bữa tiệc thị giác vậy.

      Nếu Lệ Thú thay thân bạch y phiêu dật, chính là trích tiên trời.

      Mà hai bên tranh đấu giống nhau đều tựa như bị kiếm kia pháp hấp dẫn, đều ngơ ngác đứng tại chỗ.

      Mỗi lần gạt kiếm, mỗi cái ngoái đầu nhìn lại, kiếm vũ giống như có linh khí đến cực điểm. Mà kiếm khí chợt phun trào, khí phách sắc bén bừng tỉnh mọi người ngốc lăng.

      “Mau! Ngăn lại !” người cầm đầu đối phương có đôi mắt tam giác sắc bén hô.

      Nhất thời, vây xung quanh Lệ Thú dưới mười người.

      Mà Lệ Thú vẫn chưa từng gián đoạn, tiếp tục màn biểu diễn của , kiếm giết người.

      Đây là kinh nghiệm giang hồ duy nhất Vân Hành dạy cho – “Nếu có người muốn làm hại con, cần khách khí, trực tiếp giết ! cắt thành tám khối hoặc kiếm chết cho thống khoái cũng được.”

      “dừng tay tại đây! Rút lui!” Địch nhân hô.

      tại còn muốn chạy, có phải hay quá chậm?” Lệ Thú như quỷ mỵ xuất đường rút lui của bọn họ, trong ánh mắt xinh đẹp luồng hung ác nham hiểm.

      Lần di chuyển tiếp theo, kiếm chiêu của Lệ Thú lại cải biến, lúc đóng lúc mở, khí thế tăng vọt!

      Giống như chim ưng mổ chính xác cổ họng địch nhân, như cơn sóng dữ mang áp lực gào thét mà đến, chỉ cần thoáng dính vào mũi kiếm, vậy chính là chỉ còn đường chết, chỉ cần tới gần người bỏ chạy liền như lệnh triệu hồi của Diêm La, chỉ có thể ôm miệng vết thương đổ máu ngừng liên tục lui về phía sau. Bóng kiếm liên miên dứt, tựa như quỷ ảnh lấy mạng.

      Đây là trận giết hại, người giết hại đám người.

      Nếu kiếm chiêu vừa rồi là biểu diễn ôn hòa, vậy chiêu thức tại chính là ngoài ta ra còn ai dám tranh phong!

      Yến Thanh Dịch rất khó tưởng tượng, kiếm chiêu của người thế nhưng có thể biến hóa lớn như vậy, nhưng lại xuất ngay trước mắt .

      “đây… đây rể của ta sao?”

      ——— —————————–hết chương 12———— ———————


      Ps: OMG tả cảnh kinh!!!!!!!!!!!!!
      mal, Phan Hong HanhSana thích bài này.

    5. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 13. Thục Lục gia

      Tác giả: Bách Lý Tiếu Tiếu
      edit: Trạch Mỗ

      “Đây… đây rể của ta sao?”

      Lệ Thú vội vàng giết người đương nhiên thể trả lời.

      là ai vậy?” thủ lĩnh đội xe ngựa biết tiến đến bên người Yến Thanh Dịch từ khi nào, nuốt nước miếng nghi hoặc hỏi.

      “… rể ta.” tại Yến Thanh Dịch cũng chỉ có thể trả lời như vậy.

      giang hồ có danh hào là gì?”

      “… biết.”

      “Là ta thất lễ, ta gọi Lục Thâm. Là người Thục Lục gia.” thủ lĩnh đoàn xe cho rằng Yến Thanh Dịch trả lời cho có lệ: “Có thể với ta danh hào của các ngươi được ?”

      Thục Lục gia, danh hào này Yến Thanh Dịch nghe qua, cùng Yến gia giống nhau, Lục gia ở đất Thục cũng là gia tộc lớn , mà vị hôn thê của đại ca Yến Thanh Nam chính là xuất thân từ Lục gia. Yến Thanh Dịch cười khổ: “Ta biết, trước ngày hôm nay, ta vẫn luôn cho rằng người bình thường biết võ công.” Yến Thanh Dịch dừng chút, cảm thấy cần giải thích chút: “Ta cần lừa các ngươi, ta là con trai thứ bảy của Tô Châu Yến gia, Yến Thanh Dịch.”

      Lục Thâm sửng sốt chút, ngoài ý muốn cười khẽ: “Kia đúng là khéo!” Lục Thâm giương cằm lên, nhìn về phía xe ngựa, trong ánh mắt có tia tình nghĩa nên lời: “Chúng ta hộ tống là đại tiểu thư của chúng ta, vị hôn thê của đại ca ngài. Còn có nhóm nhị tiểu thư nữa.”

      Bên này xong mấy câu ngắn ngủi, bên kia Lệ Thú giải quyết xong phiền toái, đám địch nhân chia năm xẻ bảy nằm mặt đất.

      Mà Yến Thanh Dịch lại thấy Lệ Thú dùng loại biểu cảm vừa nghiêm khắc vừa lạnh lùng chưa thấy bao giờ đứng trước mặt , vết máu địch nhân trượt xuống theo cái cằm hoàn mỹ của Lệ Thú giọt lên mặt đất, mặt, quần áo Lệ Thú tất cả đều là vết máu – mà giọt nào của , dáng vẻ tại của Lệ Thú hoàn toàn là Thị Huyết nghiệt, Yến Thanh Dịch tự chủ được nuốt nuốt nước miếng, biết có phải Lệ Thú sát tâm quá lớn khống chế được…

      cũng có loại biện pháp nào mà hơi có thể giết chết hơn trăm người mà tỷ phu còn lông tóc vô thương.

      “Yến Thanh Dịch.”

      Yến Thanh Dịch khỏi lui ra phía sau bước, Lệ Thú cho tới bây giờ kêu lên tên đầy đủ, luôn luôn giống như tỷ tỷ gọi là tiểu Thất hoặc là Tiểu Dịch: “Tỷ… Tỷ phu?”

      Lệ Thú nheo mắt lại, có loại hương vị nham hiểm, hung ác, nguy hiểm cực độ thẳng tắp nhìn chằm chằm Yến Thanh Dịch.

      Yến Thanh Dịch lại lui về phía sau nửa bước.

      Lệ Thú hít sâu hơi, nhanh chậm ra tuyên án cuối cùng:”Làm tỷ phu ngươi, ta cảm thấy ta có quyền giáo dục ngươi làm việc theo nguyên tắc.”

      Yến Thanh Dịch định lui về phía sau bước, nhưng sau khi nghe câu đó, cứng rắn ngừng bước chân:”Làm… Làm việc theo nguyên tắc?”

      sai, làm việc theo nguyên tắc.” Lệ Thú nghiêm trang gật đầu.

      phải muốn cùng đánh trận, đem chặt thành tám khúc sao?

      “Làm người tuổi còn trẻ, ngươi nên vì bản thân mà phụ trách hành vi của mình. Tựa như vừa rồi, biết địch ta mạnh yếu liền lao ra, đó là mười phần sáng suốt. chỉ tạo thành phiền toái cho người khác, cũng mang đến nguy hiểm cho bản thân.”

      “Ngừng chút, tỷ phu!” Yến Thanh Dịch ra thủ thế ngừng lại.

      Người bị đánh gãy lời mất hứng nhăn mày lại: “Như thế nào?”

      “Ta đó là cứu người nha!” Yến Thanh Dịch nhấc tay tỏ vẻ bản thân sai: “ tình cấp bách!”

      “Ngươi có thể chờ ta.” Lệ Thú nghiêm túc giống khúc gỗ.

      Yến Thanh Dịch mở to miệng lại khép lại.

      Tỷ phu, ta làm sao biết ngươi có võ công a!

      “Chờ chút!” Yến Thanh Dịch lại nghĩ đến vấn đề, ràng mới hẳn là phương cần chất vấn!

      “Lại như thế nào?”

      “Tỷ phu, ngươi có võ công vì sao còn muốn cùng tỷ ta dựa vào cuộc sống làm ruộng và làm thuê ?” Đáng chết, Thất tỷ vất vả như vậy!

      “Ta có tiền.” Lệ Thú vừa nghiêm cẩn vừa thành thực trả lời: “Võ công thể làm cơm ăn.” (chính xác! Ngày xưa mình xem phim kiếm hiệp cũng hay hỏi bọn này lấy tiền ở đâu ra?)

      “…” Yến Thanh Dịch trừng lớn mắt: “Nhưng ngươi ràng có thể tìm được công việc kiếm càng nhiều tiền a!”

      Lúc này đến phiên Lệ Thú mở to hai mắt : “Công việc kiếm được nhiều tiền? công việc gì vậy?”

      Yến Thanh Dịch nhìn thấy biểu cảm hoang mang của Lệ Thú, biết là biết, vô lực vẫy vẫy tay: “Quên , còn có vấn đề, vì sao với tỷ ta, ngươi có võ công?”

      “Làm ruộng võ công là cần thiết.” Lệ Thú lại trả lời, về vấn đề liên quan đến Tiểu Tiểu, người nhà Tiểu Tiểu có quyền được biết.

      Yến Thanh Dịch trừ bỏ bất đắc dĩ còn gì nữa, tỷ phu quả nhiên giống như Thất tỷ , là cái đại đầu gỗ! Lệ Thú lãng mạn như khi ở Yến gia tất cả đều dường như trốn hết, lời làm cho người ta cảm động sao? Đây là khi Thất tỷ rời xa phân tranh giang hồ, là hạnh phúc bình thường của Thất tỷ?

      Làm gì mà thành như vậy?

      Thành làm cho người ta phát điên!

      “Hơn nữa…”

      Yến Thanh Dịch lại nhìn về phía Lệ Thú, chờ mong có thể làm ra chút tình lãng mạn.

      “Ta cho rằng nàng biết.”

      ——— ————————–hết chương 13———— ————
      mal, Phan Hong HanhSana thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :