chương 10. sánh bước bên nhau đến bạc đầu
Tác giả: Bách Lý Tiếu Tiếu
edit: Trạch Mỗ
Dứt lời, người bên cạnh Yến Thanh Dịch thấy .
“Thú ca, Thú ca!” Tiểu Tiểu đến tiền thính, lại thấy Lệ Thú cung kính quỳ gối trước mặt phụ thân nàng, nam nhân nghèo khó mà vẫn kiêu ngạo như vậy thế nhưng nguyện ý vì nàng quỳ xuống!
“Tiểu Tiểu!” trong mắt nam nhân nhất thời nở rộ ra ánh sáng chói lọi.
“Người tới! Đem thất tiểu thư dẫn !” Yến Doanh - phụ thân Tiểu
Đại hiệp c10
Tiểu, thấy Tiểu Tiểu quyết định hạ lệnh nhanh.
Mà Yến Thanh Dịch cũng xuất tại tiền thính, lặng lẽ với Tiểu Tiểu: “Tỷ, đệ đến xem, trở về cho ngươi.”
Tiểu Tiểu chần chờ gật gật đầu, nàng tại đây căn bản làm nên chuyện gì còn có thể chọc giận phụ thân, đối với hôn của bọn họ càng thêm bất lợi: “Phải tường tận nha!” Tiểu Tiểu cũng thấp giọng với Yến Thanh Dịch.
xong, Tiểu Tiểu nhìn thoáng qua Lệ Thú sâu, ánh mắt phức tạp.
Nhưng Lệ Thú biết, nàng khẩn cầu tha thứ, hi vọng mang nàng rời Yến gia, còn có……….
Nồng đậm quyến luyến.
Lệ Thú mấp máy môi: “Chờ ta.”
Tiểu Tiểu hiểu , mỉm cười ly khai.
Yến Doanh thấy hai người trao đổi khẽ nhíu mày, Yến Doanh nâng chung trà lên, thong thả nhấp trà, chuyện này phải tách hai người kia ra là tốt nhất: “Người…….” Yến Doanh nhìn Lệ Thú cho dù quỳ nhưng vẫn cao ngất như trước: “Gọi là gì ấy nhỉ?”
“Tiểu tế tên là Lệ Thú.” Trước là vì Yến Doanh là phụ thân của Tiểu Tiểu, là nhạc phụ của , mới hướng Yến Doanh đại lễ này, luôn luôn chú trọng trưởng ấu, Lệ Thú đối với loại tình này thực để ý.
Yến Doanh liếc mắt lườm Lệ Thú cái: “Ngươi còn phải là con rể của ta.”
“Nhưng ta cưới Tiểu Tiểu”
“Ta có đồng ý.”
Lệ Thú nheo lại ánh mắt, có loại hương vị nguy hiểm, Yến Thanh Dịch có chút kinh ngạc, Thất tỷ phải trưởng bối giáo huấn cho dù là hợp lý cỡ nào, Lệ Thú đều nghe sao?
“Mặc kệ như thế nào, lễ tiết thành, Tiểu Tiểu là thê tử của ta, điểm ấy thể nghi ngờ.” Lệ Thú nhìn thẳng Yến Doanh: “Bất luận kẻ nào cũng thể thừa nhận.”
“Như vậy…..” Yến Doanh đánh giá Lệ Thú thân quần áo cũ nát: “Ngươi dựa vào cái gì để cho Tiểu Tiểu hạnh phúc?” có quan tam Tiểu Tiểu bao nhiêu, chỉ là quân cờ trong tay , cho dù quân cờ này cũ nát, nhưng luôn có giá trị lợi dụng, thể bởi vì người đáng cân nhắc này mà đánh mất!
Lệ Thú sờ tay lên môi, vấn đề này biết đáp án, có hoàn cảnh giàu có, thể cho Tiểu Tiểu hết thảy, dựa vào cái gì cho Tiểu Tiểu hanh phúc? “Ta nỗ lực hết thảy cho nàng cái nàng muốn.” Ánh mắt Lệ Thú xẹt qua tia quyết tuyệt: “Tất cả của ta đều cho nàng!”
Bao gồm cả tính mạng.
Tuy rằng Lệ Thú nhưng Yến Thanh Dịch lại có thể đọc ra được tầng hàm nghĩa kia, khỏi nở nụ cười.
Thất tỷ là tìm được hôn phu tốt!
“Nhưng là, chỉ dựa vào ngoài miệng đúng là được. cầu của ta nhiều lắm……” Yến Doanh trong ánh mắt xẹt qua tia tính kế: “Chỉ cần ngươi có được tài phú cùng thực lực như Yến gia, ta liền đem Tiểu Tiểu gả cho ngươi.”
“Là trả lại cho ta.” Cái loại bệnh cứ trưởng bối cái gì là liền là cái đó của Lệ Thú lại tái phát, hơn nữa cũng cảm thấy quyết định này đối với Tiểu Tiểu có lợi, dù sao hai bàn tay trắng thể cho Tiểu Tiểu cuộc sống an nhàn, mà quá trình gây dựng nghiệp gặp qua rất nhiều khó khăn gian khổ.
Yến Doanh liếc mắt lườm Lệ Thú cái: “Ta chỉ cho ngươi ba năm thời gian, dù sao Tiểu Tiểu thể chờ ngươi mãi được.”
“Ta muốn cùng Tiểu Tiểu chuyện.” Lệ Thú đột nhiên mở miệng: “Chuyện này quan hệ đến nàng, nàng thể biết gì.” Cho dù cảm thấy cái loại quyết định này đối với Tiểu Tiểu có lợi, Lệ Thus vẫn như trước trưng cầu ý kiến của Tiểu Tiểu.
“ cần hỏi nàng.” Yến Doanh nhíu mày: “Ta chỉ cho ngươi con đường, hoặc là trải qua ba năm lần nữa cưới lại Tiểu Tiểu, hoặc là cũng cần đến Yến gia nữa!”
Lệ Thú bỗng nhiên đứng dậy: “Ba năm lâu lắm, ta chờ được thời gian dài như vậy.” Lệ Thú đột nhiên nhìn về phía Yến Thanh Dịch, Yến Thanh Dịch vừa mới cùng Tiểu Tiểu chuyện, lỗ tai rất tính của nghe được nhất thanh nhị sở: “Vị công tử này, xin cho TIểu Tiểu hai năm sau, phu quân của nàng đến đón nàng!” mặt Lệ Thú đột nhiên xuất chút nhu tình tầm thường, tuấn dật làm cho người ta liên tưởng đến thần tiên trời, nhóm nữ nhi Yến gia đều sợ run chút, bao gồm cả Yến Thanh Như.
Đáng chết, vì sao cái loại tạp chủng kia luôn có thể có được những thứ tốt đẹp như vậy?
Biểu cảm của Yến Thanh Như có chút vặn vẹo.
Mà lúc này, Lệ Thú chậm rãi ra câu cuối cùng: “Xin nàng........Nhớ được ta.”
“Vì sao?” Yến Thanh Dịch hỏi ra cái vấn đề hoang mang lâu: “Thất tỷ phải xinh đẹp nhất, còn bướng bỉnh, vì sao ngươi đối với nàng tốt như vậy?”
Lệ Thú gì, mà là gục đầu xuống, biết nghĩ cái gì, đột nhiên khóe miệng của nở rộ ra chút tươi cười, là nụ cười Tiểu Tiểu mong nhớ ngày đêm.
“Ta nghĩ rằng.... cùng nàng sánh bước bên nhau đến bạc đầu.”
Last edited by a moderator: 21/11/14
mal và Phan Hong Hanh thích bài này.