Đại chúa tể - Thiên Tàm Thổ Đậu

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 424: Hoàn Thành Tẩy Lễ


      Trong Thánh Linh Sơn.

      Đại chiến hỗn loạn ở vùng đất bên dưới lúc này hoàn toàn tĩnh lặng, mọi người yên ắng ngồi xếp bằng hấp thu những giọt năng lượng vàng óng từ cao rơi xuống.

      Tẩy lễ lực sau khi đổ xuống qua Cửu Thiên Thang trở nên loãng nhiều, nhưng ai chê bai coi thường. Bất cứ ai cũng biết, cố gắng hấp thu càng nhiều tẩy lễ lực chút, ngày nào đó đến cửa ải Chí Tôn Tam Nan, thêm cơ hội bảo vệ tính mạng, thể coi thường.

      Ai nấy đều hâm mộ ngóng lên đỉnh Cửu Thiên Thang, thiếu niên yên lặng hấp thụ, kim quang rực rỡ bao phủ cơ thể, tẩy lễ lực nồng đậm khiến người ta ghen tị nhưng chẳng dám tranh đoạt. Để ngồi được nơi đó, trải qua trận kịch chiến gian khổ, ai ở đây có năng lực làm việc ấy.

      Bắc Thương linh viện dạy dỗ đệ tử lợi hại, hổ danh là trong Ngũ Đại Viện.

      Đỉnh Cửu Thiên Thang, Mục Trần ngăn cách những quấy nhiễu bên ngoài, dốc lực hấp thu trọn vẹn tẩy lễ lực cuồn cuộn vào cơ thể.

      Bên trong cơ thể , toàn bộ các cơ quan nội tạng và máu thịt đều màu vàng óng áng, cảm giác sung sướng lan khắp người. Tẩy lễ lực làm cho thực lực tăng lên ngay nhưng lại tạo thành những biến hóa kỳ diệu.

      Biến hóa đó ra sao thể miêu tả ràng được, nhưng hiểu đây chính là cơ sở thuận lợi cho sau này vượt qua Chí Tôn Tam Nan.

      khối tinh thể vàng lấp lánh xoay tròn nhanh chóng thành hình bàn tay bé của Thần Phách trong khí hải.

      Ánh sáng kim sắc dần tan , hào quang hội tụ vào viên tinh thể to bằng ngón cái, lơ lửng trước Thần Phách.

      – Tinh thể tẩy lễ.

      Mục Trần vui mừng thào, khi ngưng tụ ra được tinh thể tẩy lễ, xem như hoàn thành Thánh Linh tẩy lễ cách hoàn mỹ.

      Mục Trần khẽ động tâm thần, Thần Phách há miệng hút lấy viên tinh thể vào trong. Nó lơ lửng giữa ngực Thần Phách.

      – Thành công!

      Mục Trần mở to hai mắt, kim quang lóe lên trong con ngươi đen láy, rồi nhanh chóng tan . thở phào nhõm, tuy thực lực tăng lên, nhưng cảm giác thân thể như nhiều.

      Mục Trần ngẩng lên, bầu trời vẫn liên miên bất tận những giọt năng lượng kim sắc, có vẻ như lát nữa tẩy lễ mới chấm dứt.

      Mục Trần vẫn ngừng trạng thái tu luyện, tiếp tục sử dụng lực hút mãnh liệt. Xem thời gian ngưng luyện viên tinh thể tẩy lễ, tính còn có thể ngưng tụ ra viên thứ hai, việc này chính là dành cho Lạc Li.

      biết với nội tình của Lạc Thần tộc, Chí Tôn Tam Nan chẳng thể làm khó được Lạc Li, nhưng vì nàng tạo thêm chút ưu thế, dĩ nhiên là chuyện chẳng thừa. Vì lời hứa đến Bắc Thương linh viện, nàng tạm gác lại việc tu luyện ở Lạc Thần tộc, im lặng ở đây với .

      tại còn quá yếu, chẳng có mấy trợ giúp được cho Lạc Li, xem như đây là phần trả lễ với nàng.

      tin, ngày kia có thể đứng phía trước, che gió chắn sóng cho nàng, vượt qua mọi khó khăn trở ngại!

      Có cường giả nhận ra hành động của , cũng chỉ đành than khổ. Thận là hạn hán còn gặp nắng to, bọn họ chỉ hưởng thụ được lượng tẩy lễ lực ít ỏi, vậy mà Mục Trần còn muốn ngưng tụ ra viên tinh thể thứ hai, quả là chẳng xem ai ra gì. Nhưng mà than than, cũng chẳng dám căm giận bất bình ra mặt. đời nào đâu có chuyện công bằng, có đủ năng lực dù cho có bá chiếm mình, chẳng ai có ý kiến dị nghị gì được.

      Nửa canh giờ sau, những giọt năng lượng từ cao bắt đầu thưa thớt hẳn, nhiều cường giả mở mắt tiếc nuối, họ thể nào hoàn thành mỹ mãn tẩy lễ, đành dốc sức hấp thục càng nhiều càng tốt.

      Hạ Du Nhiên, Tây Thanh Hải, Tô Bất Hủ cũng mở mắt, gương mặt vui sướng. Cả ba đều thành công ngưng tụ tinh thể tẩy lễ hoàn thành Thánh Linh tẩy lễ.

      Tầng thứ hai, Liễu Ảnh, Đổng Uyên, Chu Tuyên sắc mặt tốt lắm, thân có kim quang phát sáng nhàn nhạt nhưng dường như vẫn còn chưa hoàn thành được tẩy lễ. Nhưng giờ này năng lượng tẩy lễ còn, họ cũng thể làm gì hơn được nữa, có trách chỉ trách lựa chọn theo Ma Hình Thiên.

      – Tên phế vật!

      Liễu Ảnh tức khí, chỉ đành mắng chửi Ma Hình Thiên, tên kia bị Mục Trần xóa sổ, còn cần gì phải e ngại nữa.

      Những giọt năng lượng kim sắc cuối cùng từ cao rơi xuống, đều bị Mục Trần hút vào lòng bàn tay, kim quang sáng lòa, viên tinh thể tẩy lễ thứ hai hoàn thành ngưng tụ.

      Lúc đó, vô số những ánh mắt thèm thuồng đổ về bàn tay của Mục Trần, tất cả đều mong chờ.

      Mục Trần liếc nhìn những ánh mắt như lang sói kia, nhanh tay cất tinh thể tẩy lễ. Cái này cho bà xã nhà ta, các ngươi đừng có mơ mộng.

      – Ha ha, chúc mừng!

      Hạ Du Nhiên cười khúc khích, nàng hoàn thành tẩy lễ, cũng chẳng có cần chuẩn bị gì cho ai, đương nhiên cần phải tham lam thứ chẳng phải của mình.

      – Mục Trần huynh đệ, tại hạ đa tạ.

      Tây Thanh Hải và Tô Bất Hủ cũng cảm kích ra mặt, bọn họ hoàn thành được cũng nhờ có Mục Trần.

      Mục Trần cười khoát tay, đột nhiên luồng sáng vàng bắn xuống, ngưng tụ thành lốc xoáy gian. Lối ra khỏi Thánh Linh Sơn mở, ràng kiện lần này cũng sắp kết thúc.

      Mục Trần tặc lưỡi, thoáng nhìn lại khối năng lượng to lớn ở tít xa tắp cao. Nơi đó chắc chắn là bí mật lớn nhất của Thánh Linh Sơn, chỉ tiếc là thực lực tại đủ để thăm dò. Có lẽ sau này trở thành cường giả đứng đầu Đại Thiên thế giới, mới có tư cách quay lại tra xét.

      – Chúng ta thôi.

      Mục Trần lên tiếng xã giao, rồi dẫn đầu bay vào gian lốc xoáy.

      Mọi người bên dưới cũng nhanh chóng bay lên trời, chuẩn bị ra ngoài.

      “Uỳnh!”

      Nhưng ngay lúc đó, sức mạnh cuồng bạo từ trong lốc xoáy bắn ra, khiến cho nhiều kẻ lững thững bay lên xui xẻo bị đánh bay mấy nghìn trượng, sắc mặt trắng bệch hộc máu, trọng thương.

      Đám cường giả như Mục Trần cảm ứng nhanh lẹ, tránh khỏi được lực trùng kích nhưng tất cả đều kinh hãi chẳng biết chuyện gì xảy ra.

      – Sao lại thế này?

      Ai nấy đều kinh nghi bất định.

      – Dường như bên ngoài Thánh Linh Sơn có cường giả Chí Tôn giao chiến!

      Hạ Du Nhiên biến sắc, dao động dữ dội như thế đẳng cấp phải cao hơn nàng rất nhiều, chỉ có cường giả Chí Tôn mà thôi.

      – Cường giả Chí Tôn giao chiến?

      Mục Trần ngạc nhiên, bất giác trong lòng bất an. Bắc Thương đại lục cũng nhiều cường giả Chí Tôn, hầu hết đều khắc chế lẫn nhau, khó có trường hợp ra tay đánh nhau, có khả năng nhất chính là hai thế lực hàng đầu, Bắc Thương linh viện và Long Ma Cung, hơn nữa lúc nãy vừa giết Ma Hình Thiên…

      Mục Trần biến sắc, lắc mình nhanh chóng lao chui vào gian lốc xoáy. Mặt mày u ám, răng nghiến chặt, thầm rủa. Chiến đấu gì cũng mặc, đừng có mà liên lụy đến Lạc Li, bằng bất kể Long Ma Cung gì ta cũng san bằng cho các ngươi theo Ma Hình Thiên!

    2. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 425: Nguy Cơ


      “Ầm!”

      Linh lực ngập tràn bùng nổ, sáu luồng sáng lớn ngưng tụ thành cái đỉnh màu lửa đỏ. Bên trong đỉnh, sáu con cự long màu sắc khác nhau uốn lượn gào thét, nhiệt độ kủng khiếp khiến cả gian cũng sắp hư hoại.

      Trong cái đỉnh, Thái Thương viện trưởng ngồi xếp bằng, quang ảnh linh lực cao nghìn trượng bao phủ lão. Đó chính là pháp thân Chí Tôn, nhưng lúc này bị nhiệt độ khủng bố hun đúc, nó ngừng sôi lên, thân hình cao lớn dần bị biến dạng.

      – Ha ha, Thái Thương! Ngươi thấy Lục Long Phần Thiên Đỉnh như thế nào? Ta muốn xem ngươi có thể kiên trì được bao lâu nữa!

      Bên ngoài cái đỉnh, Hắc Long Chí Tôn cười lớn, vô cùng đắc ý và đầy sát khí.

      Lúc này Thái Thương viện trưởng hoàn toàn rơi vào tay họ, đối mặt với Chí Tôn ngũ phẩm và năm vị Chí Tôn nhất phẩm, giao tranh thế này chỉ là bên áp đảo, khó có cơ hội Thái Thương viện trưởng thoát khỏi tay họ.

      Thái Thương viện trưởng ánh mắt lóe lên, nhưng phản ứng gì, chỉ vận dụng pháp thân Chí Tôn bảo vệ bản thể. Thời điểm thế này chỉ có thể kiên trì chống cự, đợi Bắc Minh Long Côn giải quyết xong đối thủ, lão có cứu viện.

      Hắc Long Chí Tôn vì muốn giết lão mà hao hết tâm cơ, dốc hết lực lượng. tại có lẽ hai vị thiên tịch trưởng lão còn lại trong linh viện củng sắp đến.

      Bên ngoài xa xa mấy vạn trượng, những cường giả lơ lửng , các thủ lĩnh thần sắc bất định quan chiến. Tầm mắt họ chợt nhìn lại khu vực xa xa bên phải, hai bóng cường giả giao đấu giằng co, chính là Liễu Ám và Linh Khê.

      ngờ Ám Ảnh thương hội lại giúp Long Ma Cung, bọn họ thông đồng từ sớm.

      – Trong Thánh Linh thành cũng có dao động linh lực cường đại, e rằng hai vị hai vị thiên tịch trưởng lão của Bắc Thương linh viện cũng bị ngăn cản, có thể là do hội trưởng Thiên Nguyên thương hội.

      – Vậy là Ám Ảnh thương hội và Thiên Nguyên thương hội liên minh với Long Ma Cung sao?

      – Cũng giống vậy. Liễu Ám tuy ngăn cản Linh Khê, nhưng căn bản ra tay dám hạ sát thủ, có lẽ cũng cố kỵ. Ta nghĩ Long Ma Cung mua chuộc họ bằng cái giá gì đó mà thể kháng cự lại, nhưng họ ra tay cũng chỉ có giới hạn, nếu lỡ Long Ma Cung thất thủ cũng có cớ rũ bỏ trách nhiệm.

      nơi nọ trung, hội trưởng Cửu Hạ thương hội Hạ Thiên Viêm sắc mặt ngưng trọng quan sát đại chiến. Ám Ảnh thương hội, Thiên Nguyên thương hội và Cửu Hạ thương hội là ba thương hội hùng bá nhất Bắc Thương đại lục, khắc chế lẫn nhau. tại đột nhiên hai thương hội kia lại cấu kết với Long Ma Cung, có lẽ với cũng phải là tin tốt.

      Nếu hôm nay Long Ma Cung có hạ gục Bắc Thương linh viện, e rằng thế lực hàng đầu như họ sau này còn tiêu diêu tự tại như thế này nữa.

      Dù vậy Hạ Thiên Viêm cũng dám ra tay trợ giúp Bắc Thương linh viện, Long Ma Cung mưu lâu, thậm chí còn mời đại nhân vật như Vô Lượng lão tổ kềm giữ Bắc Minh Long Côn, ai thắng ai bại vẫn chưa biết được. Nếu như bây giờ chọn Bắc Thương linh viện, lỡ như Vô Lượng lão tổ thắng, thương hội của phải gặp thảm sát diệt môn.

      Hạ Thiên Viêm cau mày đắn đo, đột nhiên bên cạnh vang lên tiếng :

      – Hạ hội trưởng, chuyện lúc này…

      Hạ Thiên Viêm quay sang, người vừa lên tiếng là Tây Cực điện chủ, Tây Cực Chí Tôn. Lão tuy mỉm cười, nhưng ánh mắt lại lóe lên lợi hại.

      – Tây Cực điện chủ nghĩ sao? Cục diện tại nếu chọn sai chắc chắn tai ương ngập đầu.

      Hạ hội trưởng đáp lời.

      Tây Cực điện chủ than :

      – Nếu phải chọn, ta có khuynh hướng chọn Bắc Thương linh viện. Bọn họ có tâm phân tranh lãnh thổ, khiến cho chúng ta cũng thoải mái hơn. Long Ma Cung dã tâm quá lớn, e rằng khi có thể xưng bá Bắc Thương đại lục, chúng ta cũng bị liên lụy.

      – Ý của Tây Cực điện chủ là muốn giúp Bắc Thương linh viện?

      Tây Cực điện chủ mỉm cười bất đắc dĩ, ánh mắt hơi do dự. Lão rất muốn giúp Bắc Thương linh viện, nhưng tình hình rối rắm thế này, vẫn chưa phải là lúc tốt để chọn chiến đội.

      – Hạ hội trưởng sao?

      Hạ Thiên Viêm nheo mắt, chậm rãi :

      vội! Tình hình tại đừng ra tay tùy tiện, cứ chờ xem chút, nếu phe Bắc Thương linh viện chịu nổi, chúng ta quyết định cũng muộn. Thời khắc mấu chốt chúng ta góp sức giải nạn, có lẽ ân tình cấp cho họ càng nặng hơn.

      – Ha ha, Hạ hội trưởng hổ là thương buôn, thời điểm này còn tính toán ràng như thế a.

      Tây Cực điện chủ cười lớn.

      – Chuyện này đùa được, cơ nghiệp của ta đều nằm ở Bắc Thương đại lục, phải lo lắng tính toán chứ. Bằng cố gắng bao năm lại đổ sông đổ biển.

      Hạ Thiên Viêm lắc đầu, đưa mắt nhìn lại chiếc đỉnh đỏ rực, ánh mắt cực kỳ kiêng dè.

      Tây Cực điện chủ gật đầu, giọng đáp lời:

      – Hy vọng Thái Thương viện trưởng có thể chống đỡ lâu chút, tốt nhất là đến khi Bắc Minh Long Côn đến kịp. Lúc đó kế hoạch của Long Ma Cung tan tành mây khói.

      trung bên kia, gian đột nhiên uốn éo rồi hình thành lối gian, vô số bóng người từ trong đó ào ào bay ra.

      Những kẻ đó vừa ra khỏi gian lốc xoáy, lập tức nhìn thấy chiếc đỉnh đỏ rực khổng lồ, ai nấy đều há hốc mồm.

      Mục Trần kinh hãi nhìn thứ trước mặt, rồi biến sắc tột độ. nhìn thấy người bị nhốt trong đỉnh chính là Thái Thương viện trưởng, còn bên ngoài lại là đám người của Hắc Long Chí Tôn.

      – Quả nhiên là Long Ma Cung giở thủ đoạn với Bắc Thương linh viện chúng ta, bọn người kia gan lớn vậy sao?

      Lốc xoáy gian khổng lồ dễ dàng đập vào mắt đám đông cường giả bên ngoài Thánh Linh Sơn. Hắc Long Chí Tôn lạnh lùng quét mắt tìm kiếm Mục Trần, sát khí bốc cao ngùn ngụt, khiến cho mục tiêu của bất giác lạnh mình.

      – Phủ Hoàng Long, bắt tiểu tử kia về cho ta, đoạt lại Đại Tu Di Ma Trụ!

      Hắc Long Chí Tôn ra lệnh cho tên Chí Tôn của Long Ma Cung.

      – Vâng!

      Gã mặc áo vàng gật đầu, dừng tay kết ấn, lui lại. Đỉnh được củng cố vững chắc, có thiếu Chí Tôn, chỉ ảnh hưởng thời gian luyện hóa Thái Thương viện trưởng dài thêm chút mà thôi, khó mà có biến cố gì. Đại Tu Di Ma Trụ lại là chí bảo của Long Ma Cung, thể để mất.

      Phủ Hoàng Long Chí Tôn xoay lại, lập tức hướng về Mục Trần. Uy áp Chí Tôn ập tới, khiến cho đám người vừa xuất biến sắc, vội vàng chạy tán loạn, ai nấy đều thấy mục tiêu của lão ta là Mục Trần.

      Hạ Du Nhiên biến sắc, gấp gáp la lên:

      – Mục Trần, chạy mau!

      Dù trong Thánh Linh Sơn, biểu của Mục Trần kinh diễm, nhưng ngay cả Ma Hình Thiên trước mặt Chí Tôn chân chính cũng chẳng khác nào đứa trẻ lên ba, chút sức lực phản kháng.

      Mục Trần siết tay lại, mắt lạnh lùng, nhưng bỏ chạy. biết chạy căn bản là vô dùng, với tốc độ của vị Chí Tôn, quay đầu chỉ càng nhanh chóng bị kẻ địch tiêu diệt.

      – Khá can đảm đấy, còn nghĩ ngươi chạy như chuột kia.

      Phủ Hoàng Long Chí Tôn dừng lại cách Mục Trần vài trăm trượng, đôi mắt vàng đục hờ hững khinh khỉnh nhìn Mục Trần.

      – Giao nộp Đại Tu Di Ma Trụ ra , ta làm phúc cho ngươi kiểu chết thống khoái.

      Phủ Hoàng Long Chí Tôn đưa tay ra đòi vật

      Mục Trần trừng trừng nhìn Phủ Hoàng Long Chí Tôn, nhếch mép nhe hàm răng trắng hếu:

      – Nằm mơ!

      Phủ Hoàng Long Chí Tôn chẳng hề biến sắc, có vẻ như cũng đoán biết trước câu trả lời của , lão chỉ nhàng gật gù:

      – Vậy ta phải tốn chút sức lôi nó ra rồi, hy vọng ngươi có thể chịu đựng được đau đớn. chứ kẻ nào lọt vào tay ta, thông thường chỉ còn ước muốn là được chết mà thôi!

      Lời vừa dứt, uy áp Chí Tôn bùng lên khiến cho đám người vừa xuất choáng ngợp thở nổi.

      Phủ Hoàng Long Chí Tôn xông lên.

      “Véo!”

      Thình lình tiếng xé gió vang vọng, luồng kiếm khí bá đạo tuyệt luân như vạn kiếm tề phát, ào ạt bắn tới.

      – Ố ồ!

      Phủ Hoàng Long Chí Tôn chẳng thèm nhìn lại, vung tay lên. Linh lực bắn từ dưới lên cao chấn nát luồng kiếm khí.

      “Vù!”

      bóng người nhanh chóng lao đến cạnh Mục Trần, đúng là Lạc Li. Nàng lạnh lùng nhìn lão Phủ Hoàng Long Chí Tôn, tay nắm chặt Lạc Thần Kiếm, thân kiếm có vệt máu đỏ thẫm lặng lẽ trôi xuống lưỡi, nhiễm đỏ cả kiếm.

      – Hai ngươi cùng phe à?

      Phủ Hoàng Long Chí Tôn nhướng mày cười cợt.

      – Làm đôi uyên ương cùng bị vặt lông cũng tốt, để ta “tác hợp” cho hai ngươi.

    3. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :