Đại chúa tể - Thiên Tàm Thổ Đậu

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 414: Kinh Sợ


      Long khiếu rung trời, thanh long bay lượn cao toát ra uy áp khiến cho đám người mấy tầng dưới phải biến sắc.

      tầng hai, Hạ Du Nhiên, Đổng Uyên và đám còn lại sắc mặt cũng nghiêm túc, hơi có vẻ kinh hãi. Thế công này của Mục Trần khiến họ cảm thấy bị uy hiếp.

      Ma Hình Thiên cũng ngẩn lên nhìn dải tinh tú cao, liếc con cự long chút, ánh mắt hơi dao động, thào lẩm bẩm:

      thần quyết lợi hại, lại có thể phỏng tia dao động của Thánh Linh thanh long chân chính…

      Liễu Ảnh sắc mặt khó coi nhất, lúc này tên tiểu tử Mục Trần là con đỉa đói dai dẳng khó chơi, thực lục ràng chỉ mới Thông Thiên cảnh sơ kỳ, nhưng thủ đoạn bản lĩnh vô số, trong thân tâm cảm thấy nguy hiểm.

      Cảm giác đó càng khiến sát khí của tăng lên, so sánh tuổi tác Mục Trần hơn nhiều, mà theo cái đà này hai năm sau, có lẽ đúng như Hạ Du Nhiên , vượt xa chính . Điều này khiến kẻ lòng dạ hẹp hòi như Liễu Ảnh khó chịu vô cùng.

      Do vậy, hôm nay tại nơi này phải cấp tốc xóa sổ tên nhóc này !

      – Liễu Ảnh, tiếp chiêu của ta xem nào!

      trung, Mục Trần quát lên, dải tinh tú chuyển động lấp lạnh, bốn hư ảnh thần thú gầm rống luân phiên. mạnh mẽ phất tay về phía trước, hét lớn:

      – Tứ Thần ấn!

      Bốn thú ảnh tung hoành hóa thành bốn luồng sáng lớn đỏ lục lam trắng từ cao bắn xuống, thanh thế dữ dội xoắn vào nhau hướng đến Liễu Ảnh, dao động linh lực cường hãn khiến cho cả đám cường giả ở tầng ba cũng sợ hãi bất giác rụt cổ lại.

      Chiêu này tuyệt đối bọn họ đỡ nổi!

      Mục Trần lại có thủ đoạn cao cường thế này, khó trách đủ can đảm tiến lên tầng hai khiêu chiến tư cách.

      Bốn luồng ánh sáng rực rỡ từ trời cao giáng xuống, thanh thế khiến Liễu Ảnh cũng hơi run, cười lành lạnh:

      – Muốn bật lại ta, ngươi còn non lắm!

      Chân giậm đất, linh lực tỏa ra ngập tràn, hét to:

      – Ám Ảnh thần quyết, Phược Thiên Ảnh!

      Linh lực của hóa thành hư ảnh cao cả nghìn trượng, sắc màu u ám che cả ánh sáng mặt trời, mọi tia sáng đều bị cái bóng kia quỷ dị nuốt mất.

      Cánh tay như ma thần giơ lên, xoay tròn tính bắt lấy bốn luồng sáng kinh người công kích.

      “Đùng đùng đùng!”

      Những tiếng nổ kinh hoàng liên tiếp vang , lực trùng kích lan ra lập tức bị cái bóng lớn hấp thu hết, như cái động đáy nuốt sạch mọi công kích, cho nó đột phá.

      – Ám Ảnh thần quyết có thể hấp thu công kích, bằng sức của ngươi đừng hòng xuyên qua!

      Liễu Ảnh cười gằn.

      Mục Trần mắt lóe sáng, ấn pháp biến đổi, quát lên:

      – Nổ!

      “Ầm!”

      Bốn luồng sáng càng thêm rực rỡ, như liệt nhật bùng nổ, gian cuồn cuộn biến dạng, quỷ dị bị phá hoại, công kích vào chính cái bóng màu tro kia.

      Cái bóng xám lắc lư uốn éo, hào quang lấp loáng định hấp thu sức công phá kinh hồn kia, nhưng giờ đây lực trùng kích vượt xa giới hạn hấp thu của nó, khiến nó mất màu hôn ám, trở nên sáng ngời rực rỡ.

      Gương mặt đắc ý của Liễu Ảnh lập tức biến sắc.

      “Bùm!”

      tiếng nổ vang lên nhè , cái bóng xám vỡ tan thành vô số những thứ lấp lánh như bụi, từ trời rơi xuống.

      Liễu Ảnh sắc mặt u ám, tên tiểu tử đáng chết quá lợi hại, ngay cả Phược Thiên Ảnh lừng lẫy của cũng bị phá cấp tốc, điều mà ngay cả những cường giả ngang cấp cũng khó mà làm được.

      – Hừ, ta xem ngươi có thể đấu được bao nhiêu hiệp nữa!

      Liễu Ảnh gằn giọng gầm gừ, bất kể Mục Trần bản lĩnh có nhiều, linh lực cũng thể nào vượt qua ngưỡng thực lực Thông Thiên cảnh sơ kỳ, còn thành công độ kiếp thân thể nan, dùng mạnh mẽ hùng hậu của linh lực áp bách cũng khiến đối thủ phải chết!

      “Xoẹt!”

      Thình lình màn hoa rơi nước chảy lấp lánh bụi bên kia bị xé toang, cái bóng như quỷ mị lướt qua, song chỉ vươn ra, kình phong bén nhọn ào ạt ập tới cổ họng Liễu Ảnh.

      – Muốn chết!

      Liễu Ảnh nhìn thấy Mục Trần thừa cơ xông lên, cười gằn giận dữ, tung quyền đáp trả.

      Thình lình cảm giác nhạy bén khiến Liễu Ảnh dựng tóc gáy, đôi mắt nhìn thấy ngón tay của Mục Trần khác thường đen như mực, nguy hiểm tràn ngập trong đó.

      ổn!

      Liễu Ảnh cũng là kẻ cơ trí, trong lòng thấy bất an liền cấp tốc dừng ngay thế công, thân hình như cái bóng bạo lui.

      – Tiểu tử, chơi thủ đoạn với ta, ngươi còn kém xa!

      Liễu Ảnh cười khẩy, ngón tay đen đúa của Mục Trần có vẻ như mang kịch độc, đâu phải như Ngô Động, dễ dầu gì mà mắc bẫy Mục Trần. Hơn nữa dáng vẻ sát chiêu này dường như chỉ có thể thi triển khi áp sát mà thôi.

      Mục Trần thấy đối phương sợ hãi cấp lui, dường như nhìn thấu ý định của mình, nhưng lại nhếch môi cười quái đản.

      – Hắc Lôi Độc chỉ!

      Ngón tay độc chỉ tới, màn sương đen ào ào tuôn ra. Ngay sau đó hắc ám tràn ngập, luồng công kích đen ngòm từ ngón tay bắn nhanh như điện xẹt.

      “Xẹt xẹt!”

      Tia điện đen thui xuyên qua trung, khí cũng bị đốt thành sương trắng, trung hư vô để lại đường đen thui như bị ăn mòn mất.

      Tốc độ cực nhanh, vừa lóe lên áp sát Liễu Ảnh. biến sắc quát lên tung quyền đón đỡ.

      Nhưng tia điện đó lại chui tọt vào trong luồng linh lực công kích của , nơi nơi lướt qua, tất cả linh lực đều bị ăn mòn tan nát, nhát mắt xuyên thủng phòng ngự, bắn vào đầu quyền của Liễu Ảnh.

      hoảng sợ khựng lại, nhìn trân trân vào bàn tay, luồng kịch độc đen thui nhanh chóng lan vào cánh tay.

      – Độc bá đạo!

      Liễu Ảnh trừng mắt, tay nắm chặt lại, cái bình ngọc xuất , lập tức nuốt vội mấy viên đan dược, quát lên tiếng, linh lực bộc phát, cả cánh tay sáng lên rực rỡ.

      toàn lực áp chế, độc tuyến đen ngòm kia liền bị chặn lại, rồi từ từ lui lại, chỉ chốc lát sau luồng độc khí chui ngược trở về bàn tay. Liễu Ảnh lập tức vận dụng linh lực hình thành hộ tráo, ngăn chặn độc tuyến lan trở lên lại, dù vậy bàn tay đó còn dùng đến được nữa, xem như bị tạm phế mất tay.

      Mục Trần thấy vậy mày cũng cau lại. Liễu Ảnh quả nhiên lợi hại, ngay cả Hắc Lôi Độc cũng áp chế được, đến khi quay trở ra nhất định Ám Ảnh thương hội có cường giả Chí Tôn ra tay khu trừ độc tính.

      Khó khăn lắm mới có cơ hội, đáng tiếc là giải quyết luôn được .

      Xem ra Hắc Lôi Độc cũng phải vạn năng, thực lực đến mức độ có thể chặn lại được.

      – Mục Trần!

      Cầm được độc khí, Liễu Ảnh nhăn nhó nhìn qua, ánh mắt cực kỳ tức giận. Hôm nay tự mình ra tay, chẳng ngờ thể giải quyết được Mục Trần mà còn để phế hết tay. Chiến lực của bị tổn thất .

      Tình bây giờ nếu muốn tranh đoạt tẩy lễ lực, mất tay chẳng khác nào bị trọng thương, hỏi sao nổi giận cho được.

      Mục Trần dửng dưng trước thái độ giận dữ của , hỏi bâng quơ:

      biết bây giờ ta có đủ tư cách chưa nhỉ?

      – Ta làm thịt ngươi!

      Liễu Ảnh gầm lên, tức giận muốn xông lên lần nữa giết chết Mục Trần.

      Mục Trần cười khẩy, giơ ngón tay ra, nó lại trở thành màu đen.

      Liễu Ảnh hoảng hồn dừng lại, nghiến răng tức tối nhìn ngón tay đó, dáng vẻ cực kỳ kiêng dè. Loại độc này rất bá đạo, cũng có cách nào bức ra khỏi cơ thể, chỉ tạm thời ngăn chặn lại, nếu còn trúng chiêu lần nữa biết hậu quả ra sao.

      Bây giờ thể nào bất chấp tất cả xông lên chiến với Mục Trần nữa, đến đây phải tranh đoạt tẩy lễ lực.

      Liễu Ảnh sắc mặt khó coi, nghiến răng oán độc, nhưng đành chầm chậm lui bước.

      – Đa tạ!

      Mục Trần mỉm cười khách sáo, thái độ cung kính càng khiến Liễu Ảnh tức điên máu.

      Các tầng bên dưới, những cường giả quan sát vòng chiến nín thở tròn mắt. Tên nhóc kia lại có thể ép lui Liễu Ảnh, là khó tin!

      Thông Thiên cảnh sơ kỳ, khiến cho cường giả vượt qua thân thể nan phải nhượng bộ.

      Tiểu tử này, quá đáng sợ !

      Mục Trần trở về bên cạnh Hạ Du Nhiên, nhếch môi mỉm cười.

      Hạ Du Nhiên kinh dị nhìn , vừa định gì đó khẽ biến sắc ngẩng lên trời, luồng sáng cao bộc phát hào quang rực rỡ, dáng vẻ nặng nề như có gì đó sắp đổ xuống.

      Hạ Du Nhiên mừng rỡ reo lên.

      – Tẩy lễ lực sắp đổ xuống rồi!

    2. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 415: Ngang Ngược


      “Ruỳnh.”

      trung Cửu Thiên Thang, khối sáng lớn lúc này trở nên rực rỡ hơn bao giờ hết, như có năng lượng thần kỳ sắp ra, sắp phun trào.

      Tranh đấu hỗn loạn bên dưới lúc này cũng hoàn toàn ngừng lại, vô số người ngẩng lên háo hức chờ đợi đầy tham lam.

      – Tẩy lễ lực ….

      Mục Trần cũng ngẩng lên, chăm chú nhìn vào khối năng lượng sáng rực trời cao, ra nó lại nằm ở cuối cùng của gian sụp đổ, gian hồng lưu đáng sợ chuyển động khiến ai đến gần được.

      – Theo tin tức của ta, cái khối năng lượng kia chính là vị trí trái tim vị Thiên Chí Tôn tạ thế thời viễn cỗ biến thành, bao nhiêu năm rồi vẫn chưa có ai dám xông vào.

      Hạ Du Nhiên khẽ .

      Mục Trần nao nao gật gù, lúc trước chỉ có khúc xương của Thiên Chí Tôn, chứa giọt tinh huyết có năng lực đáng sợ, huống gì cả trái tim, thứ đó ắt hẳn phải là vật linh tinh gì. Nhưng mà cả Bắc Thương đại lục này có lẽ cũng ai đủ tư cách chứng thực nó.

      – Tẩy lễ lực nhanh chóng đổ xuống!

      Hạ Du Nhiên cau mày, khẽ liếc những người khác bình đài. Bây giờ chia chác tẩy lễ lực như thế nào còn chưa biết, chuyện này căn bản thể lý được, phải xem sức mạnh ai cao.

      Mục Trần nheo mắt gật đầu.

      tầng hai, động tĩnh của khối năng lượng khiến khí trở lại yên tĩnh, mọi người đều có ý định riêng trong lòng nhưng ai gì, linh lực mọi người đều lặng lẽ dâng lên đầy cảnh giác đề phòng.

      Trước khi tẩy lễ lực đổ xuống, phải phân chia chu đáo.

      khí yên lặng áp lực cách quỷ dị lan xuống tầng 3, tầng 4… Toàn bộ Cửu Thiên Thang đều chăm chú nhìn lên tầng 2. Ai nấy đều biết đến lúc nơi này bùng nổ, hỗn chiến loạn còn gấp mấy lần bên dưới.

      Tất cả những thiên tài hàng đầu thế hệ mới Bắc Thương đại lục đều tập trung nơi đó, có người bị đào thải, có người vượt qua, quá trình thảm khốc vô cùng.

      Đến cuối cùng kẻ nào bị đào thải, chẳng ai mà biết được.

      khí đầy áp lực bao phủ.

      Vài phút trôi qua, bất thình lình Ma Hình Thiên cất tiếng cười khanh khách khiến mọi người chú ý, ai nấy chấn kinh nhìn lại Ma Hình Thiên.

      Tên này nãy giờ chẳng hề lên tiếng, bây giờ có vẻ muốn hành động.

      – Tẩy lễ lực lần này, chừng bốn người hưởng thụ là tốt nhất, có lẽ đều hoàn thành tẩy lễ.

      Ma Hình Thiên lẩm bẩm.

      Mọi người nghe mà trong lòng cũng rùng mình, như vậy muốn loại bốn người cho họ hoàn thành tẩy lễ?

      Nhưng bốn người nào đăng đỉnh, bốn người nào phải dừng lại?

      Ma Hình Thiên khẽ cười đảo mắt nhìn qua đám người, cất giọng :

      – Đổng Uyên, Chu Tuyên, Liễu Ảnh, theo ta đăng đỉnh.

      Xưa nay Thánh Linh tẩy lễ đều bằng tự thân bản lĩnh, thắng đăng đỉnh, thua ở lại tầng hai. Vậy mà lúc này Ma Hình Thiên lại ngông cuồng phá vỡ cục diện, lấy lời bản thân quyết định mọi chuyện?

      Ngay cả Đổng Uyên, Liễu Ảnh, Chu Tuyên cũng sửng sốt. vậy là có ý gì? lời định danh ngạch hưởng thụ tẩy lễ sao chứ?

      Bọn họ cũng mập mờ chưa tin, xưa nay đâu có giao hảo gì với Ma Hình Thiên, sao tự dưng lại chia chác lợi ích với họ? Nhưng nhanh chóng họ cũng nghĩ ra mừng rỡ, có Ma Hình Thiên đỡ đầu, cục diện ổn định, vì bốn người còn lại đâu đủ sức chống lại cả Ma Hình Thiên với ba người bọn họ.

      Ma Hình Thiên tuy đủ sức mình áp quần hùng, nhưng đơn đấu kiêu ngạo như Đổng Uyên cũng biết mình chẳng có phần thắng nào.

      Bốn người còn lại sắc mặt khó coi. Tây Cực điện Tây Thanh Hải, Thiên Đỉnh thánh tông Tô Bất Hủ, cả hai đều trừng mắt lạnh lùng, nhưng rất e ngại Ma Hình Thiên, nên chưa dám ra tay.

      – Ma Hình Thiên, ngươi có ý gì?

      Hạ Du Nhiên nổi cáu quát lên.

      ngờ được Ma Hình Thiên lại ngông cuồng tự đại lôi kéo Liễu Ảnh, Đổng Uyên, Chu Tuyên về phe mình, bài trừ bốn người khác, nàng đâu thể nào chịu vô lý như thế. Long Ma Cung có lợi hại cũng đâu phải vô địch, việc làm của hôm nay chính là đắc tội Cửu Hạ thương hội, Tây Cực điện và Thiên Đỉnh thánh tông?

      tình như thế mà Ma Hình Thiên dám tự tiện quyết định sao?

      Ma Hình Thiên thản nhiên cười :

      – Chỉ đưa trước chút thù lao mà thôi!

      Lời khó hiểu cũng khiến ba tên kia chẳng biết mô tê ra làm sao, dường như từ đầu đến giờ bọn đâu có ước định gì với Ma Hình Thiên?

      – Ma Hình Thiên, ngươi làm như vậy đúng quy tắc xưa nay rồi?

      Tây Thanh Hải nhăn mặt chậm rãi đáp lời.

      – Long Ma Cung có mạnh, cũng đến mức lời định thế cục!

      Tô Bất Hủ cũng cười nhạt, bản thân là Thiên Đỉnh thiếu tông chủ, tự nhiên cũng phải có kiêu hãnh bản thân. Nếu đấu tay đôi thua cuộc, tâm phục khẩu phục rút lui, nhưng cuồng ngạo của Ma Hình Thiên quả thực còn vượt xa tưởng tượng của .

      Đối mặt chất vấn, Ma Hình Thiên chỉ cười khẩy, rồi hờ hững :

      tháng trước ta thử độ kiếp linh lực nan, tuy thất bại nhưng muốn đánh bại các ngươi, quá dễ dàng….

      Hạ Du Nhiên, Tây Thanh Hải, Tô Bất Hủ nhất thời biến sắc. Ma Hình Thiên thử linh lực nan?

      Mục Trần nhíu mày, cũng biết Chí Tôn Tam Nan nguy hiểm vô cùng, sơ sẩy hóa thành tro tàn, nhưng lợi ích thực lực lại cực lớn, dù có thất bại chỉ cần còn may mắn giữ được mạng mạnh lên rất nhiều. Cứ xét như Ngô Động chẳng hạn, độ kiếp thân thể nan thất bại, thực lực và thân thể lại cao siêu hơn hẳn Thông Thiên cảnh hậu kỳ.

      Do đó, Ma Hình Thiên bây giờ trước mọi người nửa bước.

      – Các vị, cứ yên tĩnh chờ đợi .

      Ma Hình Thiên cười, ánh mắt tịch mịch liếc nhìn Mục Trần, khóe miệng nhếch lên khó hiểu. Mục Trần cũng hiểu được, từ “các vị” mà tên kia cũng đề cập tới , vì mục tiêu của Ma Hình Thiên là phải lấy mạng , người chết dĩ nhiên cần phải nhận gì nữa.

      xong, Ma Hình Thiên xoay lưng hướng lên tầng cao nhất Cửu Thiên Thang, chậm rãi bước tới.

      Liễu Ảnh, Đổng Uyên, Chu Tuyên liếc nhau, vội vã bước theo. Liễu Ảnh trước khi cất bước còn nhìn Mục Trần đắc ý cười to. Chỉ cần nhận lấy Thánh Linh tẩy lễ, sắp tới đủ tư cách thử Linh lực nan. Sau đó muốn giết Mục Trần dễ như trở bàn tay.

      Hạ Du Nhiên, Tây Thanh Hải, Tô Bất Hủ nhìn theo bọn người kia, sắc mặt tình bất định, tức tối nhưng làm gì được. Lý trí cho họ biết, với sức ba người bọn họ chẳng thể nào thắng được Ma Hình Thiên, kẻ đầu tiên khiêu chiến linh lực nan thất bại.

      Mục Trần thở ra hơi, ánh mắt đầy sát khí nhìn theo Ma Hình Thiên.

      – Hạ học tỷ, Tây huynh, Tô huynh… cứ như vậy buông tay sao chứ?

      Mục Trần quay sang ba người, cất tiếng hỏi.

      – Mục Trần, ngươi…

      Hạ Du Nhiên biến sắc, dường như đoán được ý định của .

      buông còn làm được gì?

      Tây Thanh Hải thản nhiên , tâm tình của cực kỳ xấu.

      – Xem ra các ngươi rất sợ Ma Hình Thiên.

      Mục Trần cười khích bác.

      – Cũng hẳn, nhưng thực lực bằng . Chúng ta đây ai đủ khả năng chiến thắng, nếu liên thủ còn chưa biết chừng, nhưng ba tên kia cũng đâu rảnh ngồi chơi, như vậy chúng ta khó làm được gì.

      – Nếu… giải quyết được Ma Hình Thiên, các ngươi còn gì để e ngại chứ?

      Mục Trần giọng .

      Tây Thanh Hải, Tô Bất Hủ nhíu mày nhìn lại, nhất thời trong lòng có cảm giác cười nhạo, nhưng cũng cầm lại được, gật đầu:

      có Ma Hình Thiên, bọn kia chẳng là gì cả.

      – Nếu vậy chúng ta liên thủ. Ma Hình Thiên giao cho ta, ba tên kia giao cho các vị. Sao? Có đủ can đảm ?

      Cả ba người dù đoán được cũng khỏi sửng sốt.

      Mục Trần chẳng thêm lời nào, từ từ tiến lên, tay kết ấn. Trong khí hải, Đại Tu Di Ma Trụ trào ra hung sát lực khủng bố, bùng lên lan tỏa thổi ra ngoài cơ thể, đôi mắt đen của Mục Trần hóa thành đỏ tươi đáng sợ.

      “Vù!”

      cột sáng đỏ máu bắn lên trời, hình thành thanh hắc trụ đầy huyết tinh.

      Mục Trần phóng người lên , đáp xuống hắc ma trụ.

      gian sau lưng trở thành màu đỏ máu, hung sát khí tràn ngập khắp nơi.

      – Ma Hình Thiên, tẩy lễ lực này chẳng có phần của ngươi đâu!

      Tiếng quát sấm sét đầy sát khí vang vọng trong thiên địa, chấn động toàn bộ cường giả đứng các tầng Cửu Thiên Thang.

    3. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 416: Chiến Ma Hình Thiên


      Hung sát đầy rẫy khắp nơi, thanh ma trụ khổng lồ như cột chống trời sừng sững trong thiên địa, dao động kinh người khiến kẻ khác há mồm trợn mắt nhìn theo. Mục Trần khiêu chiến Ma Hình Thiên!

      – Tiểu tử này, là điên rồ…

      Có người lẩm bẩm khó tin. Ngay cả Hạ Du Nhiên, Tây Thanh Hải, Tô Bất Hủ còn chẳng dám ho he, chỉ đành nuốt cục tức trước ngông cuồng của Ma Hình Thiên, nào dè đâu Mục Trần lại dám đứng ra khiêu khích Ma Hình Thiên.

      Diễn biến bất ngờ khiến mọi người cũng biết nên cảm phục dũng khí của , hay cười nhạo ngu dốt điên rồ của Mục Trần…

      Hạ Du Nhiên, Tây Thanh Hải, Tô Bất Hủ cũng ngẩng lên nhìn , ánh mắt phức tạp. Đặc biệt là Tây Thanh Hải, lần trước Mục Trần kịch chiến Ma Long Tử ở Tây Hoang thành, cũng quan sát, với tư cách là kẻ mạnh hơn nhìn xem những kẻ bước sau làm trò, đâu có ngờ chẳng bao lâu sau tên tiểu tử kia lại tỏa sáng khiến cũng thấy ganh tị.

      Bốn người bước lên đỉnh Cửu Thiên Thang lập tức dừng lại, Liễu Ảnh xoay lại nhìn Mục Trần đứng ma trụ, thần sắc biến đổi, nghiến răng vì chính cũng cảm thấy kinh sợ trước khí thế của Mục Trần.

      Ma Hình Thiên khựng lại, lát sau mới xoay người lại.

      Sắc mặt chẳng mấy thay đổi, ánh mắt tịch mịch nhìn Mục Trần, nhếch mép cười:

      – Mượn hung sát lực của Đại Tu Di Ma Trụ ư? Thực lực Thông Thiên cảnh sơ kỳ, có thể làm được như vậy đúng là lợi hại.

      Mục Trần lạnh lùng đáp lời:

      – Ngươi ngồi Huyền Thưởng bảng Bắc Thương linh viện chúng tanhiều như vậy năm, lúc này đây có lẽ nên đền tội.

      Mục Trần lập tức lướt tới, tay vòng ôm khí trước mặt, Đại Tu Di Ma Trụ khổng lồ nhanh chóng thu lại, thành thanh thiết bảng dài chừng mười trượng, vừa vặn với vòng tay ôm của Mục Trần.

      Thiết bảng loang lổ hoen gỉ, đầy những vết tích thời gian xa xăm, những vết ngấn sâu trong những trận đại chiến kinh thiên, ngoài ra có chút hoa văn tím rịm len lỏi trong nó, chính là sức mạnh phong ấn từ Phong Ấn Hiệt trong cơ thể Mục Trận.

      Đại Tu Di Ma Trụ quá mức đáng sợ, nếu phong ấn, với thực lực tại, Mục Trần căn bản có khả năng nắm giữ vận dụng. Tuy rằng sau khi bị phong ấn, uy lực Đại Tu Di Ma Trụ yếu nhiều, nhưng lại rất phù hợp cho Mục Trần tại.

      – Hừm!

      Liễu Ảnh, Đổng Uyên, Chu Tuyên thấy vậy định xông lên.

      “Véo!”

      Ngay lập tức Hạ Du Nhiên, Tây Thanh Hải, Tô Bất Hủ cấp tốc lướt tới ngăn cản ba người.

      – Vòng chiến bên đó, các ngươi cứ xem là được!

      Hạ Du Nhiên lạnh lùng cười cợt.

      – Hạ Du Nhiên, ngươi nghĩ rằng tên nhóc kia có thể là đối thủ của Ma Hình Thiên sao?

      Liễu Ảnh nghiến răng ken két.

      – Có phải đối thủ hay , cứ đánh mới biết, ít nhất có dũng khí khiêu chiến Ma Hình Thiên.

      Hạ Du Nhiên cười khẩy khinh bỉ. Trong mắt nàng, Mục Trần có thể sánh với trăm tên Liễu Ảnh này.

      – Như thế mà cũng gọi là dũng khí? Đây phải là ngu dốt biết sống chết, ta thấy ngươi nên suy nghĩ chút, lát nữa làm sao mà nhặt xác cho đủ!

      Liễu Ảnh chẳng vừa, đáp lời châm chọc.

      – Cũng đến lượt ngươi quan tâm. Nếu các ngươi muốn động thủ, cứ để chúng ta tiếp vậy.

      Đổng Uyên nghe vậy liền cười lớn:

      – Ra tay tổn thương hòa khí a, ta thấy cục diện này cũng bao lâu, cứ để tiểu tử kia bị Ma Hình Thiên giết chết, các ngươi cũng nghỉ tay được rồi.

      Tây Thanh Hải và Tô Bất Hủ cũng trầm mặc, nhưng gì. Mục Trần nếu thua bọn họ cũng đành phải buông tay, đối mặt Ma Hình Thiên thể chỉ dùng dũng khí mà được.

      Hạ Du Nhiên hậm hực nhìn lên cao, nếu Mục Trần địch lại, nàng nhất định phải ra tay cứu phen, với tàn nhẫn của Ma Hình Thiên, tất nhiên ra tay rất ác liệt, mà nàng chẳng muốn chết trong tay Ma Hình Thiên chút nào.

      “Ầm!”

      Trong lúc đó, Mục Trần từ cao ập xuống, đôi mắt đỏ như máu tập trung vào Ma Hình Thiên, sát khí ngập trời.

      Ma Hình Thiên bình thản đối diện Mục Trần, ngón tay chỉ vào trung, linh lực trong thiên địa bạo động dữ dội, luồng năng lượng khổng lồ cả trăm trượng từ ngón tay bắn ra, độ hùng hậu khiến cho Hạ Du Nhiên biến sắc. Thực lực Ma Hình Thiên siêu việt vượt xa bọn họ.

      Mục Trần nhìn thấy công kích bắn tới, cũng hề có ý định tránh né, hai tay ôm chặt ma trụ quát lên, nâng trụ lên cao, khí thế phá núi nện xuống luồng công kích năng lượng.

      “Đùng!”

      tiếng nổ kinh khủng vang vọng, hung sát khí ngập tràn, luồng công kích linh lực bị đánh nổ tan tành, linh lực rơi lả tả lấp lánh như sao sa.

      Mọi người cả kinh, Mục Trần lúc này rất hung hãn .

      Mục Trần nhanh như điện tiếp tục xông lên, xuất phía Ma Hình Thiên, ma trụ cuồn cuộn sức mạnh quét ngang.

      Ma Hình Thiên nheo mắt, tay nắm chặt, quyền kình tung ra. cỗ hung sát khí tương tự cũng ngập tràn, cùng với linh lực vô biên như biển lớn tỏa ra.

      – Long Ma Kính!

      Tiếng quát vang lên, đầu quyền của Ma Hình Thiên tiếp đón ma trụ đập tới, quyền phong ngưng tụ con ma long gào thét, sát khí nóng rực.

      “Bang!”

      thanh va chạm nặng nề thanh, gian xung quanh Ma Hình Thiên vỡ vụn từng chút , cuộn lại thành sóng lan ra, bình đài tầng thứ hai của Cửu Thiên Thang bắt đầu sụp đổ.

      Hạ Du Nhiên, Liễu Ảnh này nọ vội vàng lui gấp, khởi động phòng ngự e ngại trúng phải dư lực.

      – Dễ dàng ngăn cản Đại Tu Di Ma Trụ vậy sao, coi bộ chí bảo của Long Ma Cung chẳng có ý nghĩa gì với ngươi nhỉ?

      Mục Trần cười khẩy, Đại Tu Di Ma Trụ đỏ lên đáng sợ, hung sát lực như huyết vân cuồn cuộn, khiến người ta tim đập chân run.

      Huyết vân cuồn cuộn, long ảnh đầu quyền của Ma Hình Thiên bị chấn nổ banh xác.

      Ma Hình Thiên tròn mắt rùng mình, hung sát lực kia rất dữ dằn, tiếp xúc với nó lập tức bị ăn mòn chui vào cơ thể, khiến cho linh lực trong người bị chấn động bất ổn.

      – Đại Tu Di Ma Trụ bá đạo!

      Ma Hình Thiên thốt lên, với thực lực Mục Trần tại bất quá chỉ có thể vận dụng hai thành hung sát lực, thế nhưng chừng đó cũng đủ khiến linh lực trong người chấn động ngừng. Chí bảo Long Ma Cung quả nhiên phi phàm.

      vung tay lên, tá kình tránh lui, thân hình như đám khói bay ra đoạn, định né công kích của Đại Tu Di Ma Trụ.

      Nhưng Mục Trần nào dễ cho đắc ý, tay ôm lấy ma trụ, tiếp tục quét qua, đuổi theo Ma Hình Thiên, đập liên hồi vào đối phương.

      “Đùng!”

      Lại tiếng va chạm khủng khiếp vang vọng, cường giả bên dưới xuýt xoa khi thấy Ma Hình Thiên te tua bị đánh bay đoạn rất xa, khó khăn lắm mới ổn định lại thăng bằng.

      Linh lực quanh thân Ma Hình Thiên chập chờn ổn định, áo quần rách nát, khóe miệng dường như cũng xuất vết máu.

      Đại Tu Di Ma Trụ dù sao cũng là thái cổ hung khí, tuy tại Mục Trần phong ấn, nhưng hung sát lực ngập tràn vẫn đáng sợ, bất kể ai bị nó đánh trúng, hung sát lực xâm nhập vào cơ thể ăn mòn linh lực, rồi lan đến thần trí, trở nên điên cuồng hung ác vô cùng.

      Ma Hình Thiên hứng trọn đòn nặng nề, dĩ nhiên đâu thể nào cảm thấy thoải mái.

      Đám cường giả hàng đầu bên này nhìn thấy vậy cũng chưng hửng há mồm, thể tin vào mắt mình. ngờ được chỉ mới sơ bộ giao chiến, Mục Trần lại chiếm thượng phong.

      Mục Trần múa may ma trụ, cắm thẳng dựng hướng lên trời, đầu chỉ xuống mặt đất bên dưới, ánh mắt hung dữ đỏ ngầu nhìn chằm chằm Ma Hình Thiên.

      – Ha ha!

      Ma Hình Thiên phủi phủi quần áo, chợt cười lớn. chậm rãi ngẩng lên, ánh mắt hờ hững lúc này tỏ ra khá hứng thú.

      – Ngươi cũng khiến ta quá thất vọng….

      Ma Hình Thiên vươn tay ra, rồi nắm chặt lại, hắc ám ngưng tụ thành thanh hắc trọng thương.

      Thanh thương đầy vảy đen, lóe lên vài tia sáng bóng loáng, đầu thương là đầu ma long há miệng như muốn nuốt chửng đối thủ, răng nanh chi chít tạo thành mũi thương sắc bén đáng sợ.

      – Đó là…

      Hạ Du Nhiên biến sắc thất thanh

      – Tuyệt phẩm binh khí của Long Ma Cung, Phệ Long Ma Thương?!

      Ma Hình Thiên nắm chặt hắc thương, bất chợt khí thế ùn ùn tăng vọt, như con ma long phá tan xiềng xích, giương nanh múa vuốt muốn cắn xé thiên địa.

      vậy, chúng ta chơi cho !

    4. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 417: Dốc Hết Bản Lĩnh


      Mục Trần nhìn chăm chú vào hắc thương trong tay Ma Hình Thiên, sắc mặt nghiêm trọng, nhận thấy khí thế bất phàm từ trọng thương. Có lẽ nó là binh khí rất siêu phàm, nhiều khả năng là tuyệt phẩm binh khí. Vũ khí cấp độ đó xếp trong những thế lực như Long Ma Cung cũng chắc chắn hiếm thấy.

      – Vốn nghĩ có thể nhàng giải quyết ngươi, bất quá ta sai, nhưng như thế cũng tốt, lâu dùng Phệ Long Ma Thương, hy vọng hôm nay ngươi khiến nó thống khoái hồi.

      Ma Hình Thiên tươi cười với Mục Trần.

      – Ngươi thất vọng đâu!

      Mục Trần cười to, tiếng cười như sấm. Đôi mắt đỏ ngầu lại hề tỏ ra nhượng bộ, đầy sát khí băng hàn. Long ảnh xuất dưới chân, cấp tốc xuất ở tại phía Ma Hình Thiên, tay vũ động Đại Tu Di Ma Trụ tiếp tục nện xuống.

      Ma Hình Thiên ngẩng lên, tay nắm chặt thương, thân hình bắn thẳng lên cao.

      “Vút!”

      thương đâm tới, như ma long gào thét, chẳng hề kém cạnh đâm mạnh vào hắc ma trụ.

      “Bang!”

      Tiếng vang dữ dội, nhưng lúc này Ma Hình Thiên bị đánh bay nữa, cất giọng châm chọc:

      – Đại Tu Di Ma Trụ ở trong tay ngươi chỉ có như thế thôi sao?

      Mục Trần đổi sắc, thân hình lui lại, vung tay ném Đại Tu Di Ma Trụ lên cao, hung sát khí ngập tràn, nháy mắt thể tích tăng vọt nhanh chóng, chốc lát lên đến vài trăm trượng. Mục Trần vung tay cách nện ma trụ xuống.

      “Đùng!”

      vùng gian rộng lớn bị biến dạng, khí bị chấn nổ hình thành vùng chân .

      – Long Phệ!

      Ma thương trong tay Ma Hình Thiên rung lên, hắc ám tuôn ra. Ma thương thình lình bay lên trong tiếng long khiếu đầy hắc ám, hóa thành con ma long khổng lồ mấy ngàn trượng, bao phủ thiên địa.

      “Gràààooooo!”

      Ma long gào thét, long trảo vồ tới chụp lấy ma trụ, cái đuôi khổng lồ hung hăng đập vào thân trụ.

      Hai hung khí khổng lồ chiến đấu cao, sức mạnh đáng sợ khiến cho gian nổ tung.

      Quyết đấu giữa thái cổ hung khí và tuyệt phẩm binh khí!

      Có điều thái cổ hung khí lại bị phong ấn, còn tuyệt phẩm binh khí lại được sử dụng bởi Ma Hình Thiên, chiến lực được khai phát tối đa.

      Hai bên ra tay đều là chân chính sát chiêu, đều có ý lấy mạng đối phương.

      Bắc Thương linh viện và Long Ma Cung ân oán sâu sắc, đối đầu lúc nào cũng là sinh tử, quyết đấu tại ai trong số họ nương tay chắc chắn đầu óc có vấn đề.

      “Uỳnh!”

      Phệ Long Ma Thương là tuyệt phẩm binh khí, chính nó cũng có linh tính, theo mệnh lệnh của Ma Hình Thiên tự động đối địch. Còn Đại Tu Di Ma Trụ là thái cổ hung khí, uy lực sánh ngang thần khí, nếu vì bị phong ấn, chừng đập khiến Phệ Long Ma Thương gẫy thành vài khúc. tại đối chiến, Đại Tu Di Ma Trụ dường như cũng bị kích phát chút hung ác, hung sát lực tràn ngập tuôn ra, hung hăng đối chiến.

      Công kích của Đại Tu Di Ma Trụ khiến cho ma long gầm lên đau đớn. Lạc đà gầy vẫn hơn ngựa, Đại Tu Di Ma Trụ có bị phong ấn nhưng sức mạnh vẫn hơn hẳn tuyệt phẩm binh khí, do đó Phệ Long Ma Thương dần rơi vào hạ phong.

      Ma Hình Thiên chẳng chút lo lắng nhìn cục diện cao, rồi nhìn sang Mục Trần, cười nhạt:

      – Bây giờ có Đại Tu Di Ma Trụ, ngươi lấy cái gì chống với ta?

      ra gọi Phệ Long Ma Thương xuất kích chỉ để kềm giữ Đại Tu Di Ma Trụ, thái cổ hung khí rời khỏi tay Mục Trần, chẳng còn gì e ngại nữa.

      Có lẽ Phệ Long Ma Thương thể dây dưa với Đại Tu Di Ma Trụ lâu, nhưng chừng đó thời gian đủ cho giải quyết Mục Trần .

      “Ù ù ù!”

      Lời vừa dứt hóa thành làn khói đen quỷ dị bay tới Mục Trần.

      Mục Trần trợn mắt, lắc mình. Long ảnh ra dưới chân, nhanh chóng lui gấp.

      – Bằng vào Long Đằng chẳng thể nào thoát khỏi tay ta.

      Tiếng cười man dại của Ma Hình Thiên vang lên, thân thể hư ảo như khói của run lên rồi biến mất.

      Mục Trần trừng mắt nghiêm trọng.

      “Ầm!”

      Hắc lôi cấp tốc bắn ra từ cơ thể, hai đường lôi văn xuất ngực.

      “Uỳnh!”

      Chính lúc đó, bàn tay từ hư xuất , linh lực đáng sợ theo đó đập vào hậu tâm của Mục Trần.

      Mục Trần xoay lại, nhưng cũng vung tay đánh về phía sau.

      “Chát!”

      Song chưởng đối chiến, kình lực bắn ra tứ phương.

      Mục Trần văng ra, máu tươi từ trong miệng bắn ra, chân chính đối chiến với Ma Hình Thiên, mới nhận thấy ràng cường đại của đối thủ, linh lực mênh mông vô cùng tận, mà lại tinh thuần cường đại hơn linh lực bình thường nhiều.

      Chắc hẳn là vì từng thử linh lực nan.

      Mục Trần lạnh lùng sắc bén, vội điều tức trị thương, chẳng màng đến đau nhức nơi cánh tay, liền kết ấn, linh lực hùng hậu bùng lên.

      Dải tinh tú sáng ngời lại xuất , bốn hư ảnh thần thú lồ nhanh chóng thành hình.

      Dù sao thực lực chân chính cũng chỉ mới là Thông Thiên cảnh sơ kỳ, hung sát lực tràn ngập trong cơ thể cũng khó mà chống cự với Ma Hình Thiên, muốn thắng phải dùng đến ưu thế của thần quyết.

      – Lại dùng chiêu này à?

      Ma Hình Thiên cười nhạt khinh bỉ:

      – Chiêu này có lẽ có chút tác dụng với Liễu Ảnh, còn với ta chẳng có uy hiếp gì.

      Mục Trần chẳng màng đến lời hăm dọa của , ấn pháp biến ảo.

      “Gràooo!”

      Bốn thần thú từ trong tinh tú bay ra, lập tức hướng về Ma Hình Thiên đánh xuống.

      Ma Hình Thiên hờ hững lắc đầu, linh lực lại bùng lên ngập trời, như biển rộng mênh mông ập tới.

      Mục Trần bất chợt thay đổi ấn pháp kỳ lạ và phức tạp.

      Bốn thú ảnh gào thét gầm rú, chợt hào quang từ trong cơ thể chúng sáng ngời, bắn ra kết nối với nhau, từ xa nhìn lại như quang ấn rực rỡ. Thanh long, bạch hổ, chu tước, huyền vũ chiếm bốn góc của ấn pháp, sức mạnh huyền ảo kỳ dị như phong ấn thiên địa.

      – Tứ Thần Tinh Túc Kinh, Tứ Thần Phong Thiên Ấn!

      Thần ấn khổng lồ rực sáng, hợp lại thành luồng linh lực công kích dữ dội kinh khủng ập xuống, linh khí thiên địa hoảng loạn tứ tán.

      Thần ấn bao phủ, Hạ Du Nhiên, Liễu Ảnh và đám người kia biến sắc. Đặc biệt là Liễu Ảnh, gương mặt chấn động mà nghiến răng sợ hãi. Tên tiểu tử kia quá lợi hại, còn giấu bao nhiêu sát chiêu chưa dùng?

      Linh lực ầm ầm từ trong cơ thể Ma Hình Thiên liên miên bất tận nhưng cũng bị hào quang ngập trời làm cho tán loạn, dường như bị nó phong ấn.

      Ma Hình Thiên rốt cuộc tỏ ra nghiêm trọng, rồi bất chợt thở dài, sát khí lại dâng lên hung tàn.

      – Thông Thiên cảnh sơ kỳ lại có công kích bậc này, khó trách Bắc Thương linh viện kỳ vọng vào ngươi…

      – Nếu để cho ngươi tu luyện, có lẽ năm sau cường giả đỉnh cấp thế hệ mới Bắc Thương đại lục còn ai đủ sức chống lại ngươi…

      – Bất quá… ngươi có cơ hội đó….

      Đột nhiên máu tươi chảy ra từ ngón tay Ma Hình Thiên, rồi chỉ vào trán. Máu tươi xuống, lan vào trong đôi mắt tịch mịch, gương mặt lên đạo huyết phù quỷ quái và hung tợn.

      Hạ Du Nhiên lần đầu tiên nhìn thấy hành động quái lạ của Ma Hình Thiên, mối đầu ngẩn ngơ, nhưng rồi biến sắc như nhận ra hành động của .

      – Đây là… Thí Long Ma Phù?

    5. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 418: Ma Phù


      Phù văn huyết tinh khiến cho khuôn mặt Ma Hình Thiên quái đản dựng tóc gáy. Huyết phù lấp lánh như có sinh mệnh, nhìn kỹ hơn thấy huyết phù như cắm rễ vào da mặt , mỗi khi mấp mánh chính là lúc hút lấy máu của Ma Hình Thiên.

      Điều ấy khiến cho gương mặt gầy gộc của càng thêm tái nhợt.

      Hạ Du Nhiên nhìn thấy cảnh tượng đó mặt còn chút máu, kinh hãi vô cùng. Chẳng ngờ Ma Hình Thiên lại dùng đến thủ đoạn này, có lẽ muốn xóa sổ hoàn toàn Mục Trần chừa lại chút bụi.

      Thí Long Ma Phù.

      trong những bí thuật đáng sợ nhất trong Long Ma Cung, là loại long huyết thực tồn tại trong cơ thể chủ thể. Khi dùng đến, ma phù hút lấy máu của chủ thể, từ đó lớn mạnh mà bộc phát uy lực kinh hoàng.

      Bí thuật này uy lực dữ dội nhưng điều kiện rất đáng sợ và khắc nghiệt. Trong số lớp trẻ của Long Ma Cung chỉ có Ma Hình Thiên nhận được, cả Ma Long Tử cũng thể. Chẳng qua bao nhiêu năm nay, lần đầu tiên người ta thấy Ma Hình Thiên dùng đến Thí Long Ma Phù. Trước kia có giao đấu với bất kỳ người nào trong lớp cường giả hàng đầu, cũng chưa từng dùng tới.

      Lý do có lẽ là còn muốn Mục Trần tồn tại thêm giây phút nào nữa.

      Ma Hình Thiên hờ hững nhìn thần ấn ập xuống, búng tay ra. Ma phù mặt đột nhiên rời khỏi, cấp tốc bành trướng, huyết quang lấp lánh uốn lượn như huyết long, cùng với tiếng long ngâm khát máu.

      – Sát!

      Ma Hình Thiên chỉ tay lên trời, gào lên giận dữ.

      Ma phù bắn , đập vào thần ấn, huyết sắc ngập tràn. Thần ấn thế tiến dũng mãnh cũng bị ngăn chặn còn trấn áp được nữa.

      Mục Trần trợn mắt trước diễn biến bất ngờ, lông tóc dựng đứng lên. Từ ma phù đẫm máu kia, cảm thấy uy hiếp đáng sợ trí mạng.

      Huyết ma phù như tấm lưới lớn giăng ra, thần ấn nhanh chóng bị huyết quang ăn mòn, rung chuyển. Sức mạnh mênh mông nhanh chóng tan biến, ràng tứ thần ấn phải là đối thủ của huyết ma phù.

      Mục Trần có sát chiêu tàng, Ma Hình Thiên cũng có chiêu xoay chuyển cục diện.

      – Phá!

      Ma Hình Thiên gào lên đắc ý, ánh mắt tịch mịch đầy lạnh lẽo.

      “Bùm!”

      Tấm lưới giăng ra càng thêm dày đặc, triệt để chôn vùi thần ấn hung hãn.

      “Phụt”

      Thần ấn bị phá, Mục Trần hộc máu, mặt mày tái mét, nghiến răng. Ma Hình Thiên quả nhiên lợi hại, Tứ Thần Tinh Túc Kinh luyện tới đại thành, vậy mà vẫn thể thắng được. Có lẽ cũng vì thực lực của kém xa Ma Hình Thiên, khiến cho Tứ Thần Tinh Túc Kinh tạm mất uy phong trước ma phù đáng sợ.

      Dù rằng có hung sát lực bổ trợ từ Đại Tu Di Ma Trụ, nhưng vẫn khó lấp được khoảng trống mênh mông giữa chênh lệch của hai người.

      – Kết thúc thôi!

      Ma Hình Thiên lạnh lùng nhìn Mục Trần bị đánh bại, tay vung lên, huyết ma phù rẹt rẹt bay tới phủ lấy Mục Trần, huyết quang vươn ra vây kín phong tỏa toàn bộ đường lui của Mục Trần.

      Ai nấy đều nhìn thấy cục diện đến hồi kết thúc.

      Trận chiến nãy kết thúc vậy sao?

      Mọi người nín thở quan sát.



      Bên ngoài Thánh Linh Sơn, những lão nhân cường giả thế hệ trước cũng chăm chú quan sát diễn biến chiến cục từ quầng sáng lớn cao, nhiều người thở dài tiếc nuối. Mục Trần của Bắc Thương linh viện lợi hại, bằng vào thực lực Thông Thiên cảnh sơ kỳ khiến Ma Hình Thiên phải dùng đến sát chiêu cuối cùng, nếu có thể tu luyện thêm thời gian, mấy kẻ kia có ai là đối thủ của ?

      Nhưng đáng tiếc là thiên tài yểu mệnh.

      Tình hình này Ma Hình Thiên ra tay sát thủ, cũng nhận ra tiềm lực của người kia, chẳng thể nào nương tay lưu hậu họa.

      Nhiều ánh mắt nhìn lại Thái Thương viện trưởng, nhưng lão viện trưởng chẳng hề biến sắc, dù cho huyết ma phù phủ kín tất cả mọi hướng của Mục Trần, sát chiêu đáng sợ bất cứ lúc nào cũng có thể lấy mạng .

      Hiểm cảnh của Mục Trần có thể là cửu tử nhất sinh.

      Sau lưng Thái Thương viện trưởng, Lạc Li siết chặt tay vào trường kiếm, cục diện tại khiến nàng vô cùng lo lắng.

      Linh Khê bên cạnh nhàng nắm lấy tay nàng, cất giọng trấn an:

      – Yên tâm , chưa có gì đâu, biến cố thực ta và viện trưởng ra tay.

      Lạc Li khẽ gật, hai mắt vẫn chăm chăm nhìn lên quầng sáng. Nàng cũng biết khá nhiều những bản lĩnh Mục Trần có, nhưng nhất thời lúc này cũng nghĩ ra được dùng cách nào phá được tử cục trước mắt.



      Bắc Thương linh viện, khí cũng căng thẳng vô song, mọi ánh mắt đều lo lắng nhìn lên . Cả Trầm Thương Sinh, Lý Huyền Thông này nọ cũng bất an vô cùng, ai nấy đều thấy hiểm cảnh của Mục Trần, nhưng cũng chẳng có cách nào giúp được, chỉ có thể thầm mong Mục Trần chống cự được, dù cho đó có là chuyện bất khả thi.

      – Mục Trần, cố lên! Mọi người trông chờ ngươi đó!

      Trầm Thương Sinh thấp giọng nỉ non, cũng chỉ có thể thầm như thế, vì chiến đấu trong kia chỉ có thể dựa vào chính bản thân Mục Trần.



      “Ầm ầm!”

      Huyết ma phù mang theo biển máu ập tới che phủ ánh sáng thiên địa, các tầng dưới Cửu Thiên Thang mọi người đều run rẩy sợ sệt. Ma Hình Thiên quả nhiên là nhân vật đỉnh đỉnh trong số cường giả thế hệ mới Bắc Thương đại lục.

      Cục diện tại e rằng Mục Trần còn cách nào xoay chuyển cục diện.

      Hạ Du Nhiên đảo mắt, khom người, nghiến răng định ra tay.

      Nhưng Liễu Ảnh lập tức xông tới trước mặt nàng chặn lại:

      – Bây giờ kia Mục Trần chắc chắn phải chết, còn cố gắng quấy rối làm gì? Lỡ như chọc giận Ma Hình Thiên, e rằng các ngươi thể gánh nổi đâu.

      Hạ Du Nhiên hậm hực tức tối nhìn Liễu Ảnh trước mặt, nhưng cũng đành buông tay xông lên. Nàng biết có ba tên kia ngăn cản, thể nào kịp lúc xông qua cứu trợ Mục Trần.

      Tây Thanh Hải và Tô Bất Hủ đứng sau lưng Hạ Du Nhiên cũng đành thở dài. Ma Hình Thiên quá cường hoành, cả hai cũng đủ dũng khí đối đầu. Có lẽ Thánh Linh Sơn lần này phải tay quay về.

      Mục Trần nghiêm trọng đối diện huyết ma phù bủa vây, khí tức tử vong ập vào mặt khiến trái tim đập thình thịch dồn dập. Bất chợt ánh mắt trở nên hung ác.

      “Mục Trần ta bao năm nay biết xông qua bao nhiêu tử quan, tất cả đều phải sụp đổ dưới chân. Ma Hình Thiên ngươi muốn đoạt mạng ta đâu có dễ dàng như thế!”

      Mục Trần vung tay lên, mười bình ngọc xuất . Bên trong bình là những ngọn lửa xích hồng hừng hực cháy.

      Búng tay bắn ra, Mục Trần đập nát toàn bộ mười bình ngọc. Chính lúc đó, ngọn lửa đỏ rực trong khoảnh khắc bùng lên, thể tích ngọn lửa bành trướng cấp tốc, trở thành biển lửa tràn ngập bao bọc lấy Mục Trần.

      Nhiệt độ cực nóng khiến gian biến dạng, thân thể Mục Trần bị đốt đến đau nhức. Ngọn lửa này điều khiển được, giải phóng nó cũng bị tổn thương.

      – Đó là cái gì…

      Hành động bất ngờ của Mục Trần khiến ai nấy ngạc nhiên, chẳng hiểu muốn làm gì.

      Hạ Du Nhiên nao nao khó hiểu, những ngọn lửa trong bình ngọc kia do chính tay nàng thu thập giúp cho Mục Trần, nhưng cũng đâu biết được ý định muốn dùng làm gì. Chẳng lẽ định dùng nó chống lại ma phù của Ma Hình Thiên sao? thể nào! Chưa đến có thể khống chế ngọn lửa bá đạo kia hay , đám lửa đó cũng chẳng thể ngăn được huyết ma phù kia được.

      Mục Trần mặc cho thân xác bị ngọn lửa thiêu đốt, ngồi xuống tại chỗ, vươn tay ra. Lòng bàn tay xuất đốm lửa tím yên tĩnh bừng cháy.

      Đó là, Bất Tử Hỏa!

      Chính là ngọn Bất Tử Hỏa mà mượn từ Cửu U Tước lúc khu độc cho Trầm Thương SInh!

      Bất Tử Hỏa do Cửu U Tước sau khi tiến hóa thành công tạo thành, uy lực của nó hơn hẳn Cửu U Hỏa ngày trước, đây chân chính là chiêu cuối cùng của Mục Trần!

      Mục Trần kết ấn quát khẽ, lực hút dữ dội từ lòng bàn tay tuôn ra.

      “Phừng phừng!”

      Lực hút hung mãnh khiến đám lửa đỏ quanh gào thét bị cuốn vào, tạo thàn những cột lửa bay thẳng vào ngọn lửa tím tay Mục Trần, tất cả bị nó hấp thu sạch .

      Chỉ chớp mắt, gian tràn ngập biển lửa biến mất còn dấu vết, còn Bất Tử Hỏa trong tay bừng cháy mãnh liệt, màu tím đen cực kỳ thần bí.

      Mục Trần ngẩng lên, cười nhạt, chút tình cảm. Thình lình đưa tay lên, há mồm nuốt lấy ngọn lửa tím vào trong bụng.

      – Ngươi muốn liều mạng ta chơi tới với ngươi, để xem hôm nay ai phải táng thân nơi này!

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :