Đại chúa tể - Thiên Tàm Thổ Đậu

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 379: Ma Trụ Lập Uy
      Hung sát khí ngập trời , che trời phủ mây, ngay cả mặt trời cũng khuất bóng, thiên địa u ám.

      Mọi người kinh nghi chấn động nhìn khối ma trụ to lớn sừng sững sau lưng Mục Trần cao cả nghìn trượng, như cột chống trời thẳng đứng xuyên tầng mây.

      Đối mặt ma trụ khổng lồ, ngay cả gã áo xanh kia cũng kịch biến sắc mặt, kinh hãi vô cùng.

      Ma trụ này có lai lịch gì? Sao lại có áp lực khủng bố như vậy!

      trung, ánh mắt Mục Trần lúc này thêm điên cuồng, Ma Long Tử bất chấp tất cả, thể sao?

      Nếu thua, chỉ mọi người lâm vào khốn cảnh, mà thể diện Bắc Thương linh viện suy sụp.

      Những lằn máu đỏ tươi lượn lờ trong mắt, Mục Trần gầm , tay hợp lại trước ngực, ma trụ khổng lồ nghiêng xuống, rồi chậm rãi xoay.

      “Rầm rầm!”

      Linh khí thiên địa như bị khuấy động, hình thành xoáy khí khổng lồ, phạm vi mấy vạn trượng đều hội tụ lại điểm.

      Ma trụ kia tuy phải bản thể Đại Tu Di Ma Trụ, chỉ gần như là phân thể của nó, nhưng uy lực vượt xa tưởng tượng của Mục Trần.

      Thái Cổ Hung Khí, danh xưng bá đạo, Mục Trần chưa hề thử nghiệm qua uy lực thần khí, nhưng dám khẳng định Đại Tu Di Ma Trụ hề yếu hơn thần khí chút nào. Chẳng qua nó quá hung hãn độc ác, điều khiển được bị phản phệ, bị hung sát khí ăn mất lý trí.

      Cũng may Mục Trần có sẵn tờ giấy than bí trong cơ thể, bằng cũng bị Đại Tu Di Ma Trụ khiến cho sống bằng chết .

      “Vù vù!”

      Lốc xoáy điên cuồng, Mục Trần mắt càng đỏ ngầu, sau tiếng hét người ta thấy làm động tác như ôm cây thiết bảng chống trời nện xuống trọng kiếm có huyết cự long bên dưới.

      Áp lực kinh khủng từ ma trụ khiến cho thành thị sụp đổ, nhiều người đứng xem kịp tránh khỏi áp lực bị chấn hộc máu nằm bẹp xuống đất.

      “Đùng!”

      Hắc ma trụ thế đến thể đỡ, hùng hổ giáng xuống, đập mạnh vào cự kiếm.

      “Beng!”

      Tiếng va chạm như sấm sét đinh tai nhức óc, huyết cự long quấn quanh trọng kiếm gào lên, rồi vỡ nát.

      Huyết cự long nổ tan xác, trọng kiếm vẫn còn linh lực hùng hậu chống đỡ, bất quá thế nghiền nát của ma trụ áp đến, trọng kiếm run rẩy kịch liệt, kiếm quang ảm đạm, oằn xuống rồi bị bắn cắm xuống mặt đất.

      kích toàn lực của Ma Long Tử hoàn toàn bị áp chế tuyệt đối bởi ma trụ kia!

      Ma Long Tử đằng xa kinh hoảng lạnh gáy. Công kích mạnh nhất của lại dễ dàng bị phá giải chỉ vì cây cột đen thôi ư, rốt cuộc nó là cái gì?

      Nhưng chẳng có nhiều thời gian để nghi vấn, vì sau khi đánh bay trn5g kiếm, hắc ma trụ vẫn còn lực thuận thế phủ bóng xuống vị trí của .

      gian quanh thân như bị đặc lại cầm tù .

      Ma Long Tử sợ hãi cực độ, vội vung tay lên, chiếc thuẫn đầy vảy đỏ xuất phóng to ra bảo vệ lấy . Đó chính là bùa hộ cuối cùng của .

      “Bang!”

      Cái bóng khổng lồ đập vào thuẫn, hung sát lực cường hoành đáng sợ công phá, trong thanh trầm muộn, trước ánh mắt kinh hãi của Ma Long Tử, lân thuẫn hoàn toàn vỡ nát.

      Ma trụ kinh thiên nặng nề ập xuống, đập vào thân thể bé của Ma Long Tử.

      “Rầm!”

      thanh trầm thấp vang lên, mọi người chỉ thấy cái bóng đen khổng lồ trải dài mặt đất.

      Đất đai rung chuyển, vòng bụi mù bung ra, trong phạm vi cả nghìn trượng đều sụp đổ, mù mịt. (LTC: cơ mà đánh kiểu này bọn khán giả chết nhỉ, áp lực từ cao làm cho hộc máu rồi, mà ép xuống đất đai te tua còn khán giả sao cả)

      Hắc ma trụ, khi cách mặt đất còn khoảng nghìn mét, từ từ chậm lại rồi mờ dần , lát sau hoàn toàn tiêu tán.

      Hung sát khí cũng biến mất theo đó, ánh mặt trời lại chiếu sáng gian, nhưng thể xua tan cái lạnh trong lòng mọi người. Ai nấy đều kinh ngạc ngước nhìn lên trời, đầu toát mồ hôi lạnh. Nếu khi nãy hắc ma trụ nện thẳng xuống đất, chẳng biết thành thị khổng lồ này có bao nhiêu người phải lìa đời…

      Đôi mắt đỏ của Mục Trần cũng biến mất, để lại ánh mắt đen láy như bình thường, chợt ho kịch liệt, máu từ mười đầu ngón tay rỉ ra, mặt tái mét.

      Hung sát lực rất mạnh, mượn được lực của nó cũng trả giá ít, lúc này tạo thành thương thế cho Mục Trần. Cũng may có tu luyện Lôi Thần Thể, bây giờ cũng phải trọng thương mất rồi.

      Lau vết máu, mắt lại lạnh lùng quan sát nơi bụi mù mịt bên dưới, vung tay lên, gió lốc quét qua mặt đất, thổi bay tất cả bụi bặm.

      Bụi tan , cái hố sâu xuất , Ma Long Tử nằm ở tận đáy, dường như xương cốt bị gẫy đoạn hết cả, thể nhúc nhích nổi.

      Ma Long Tử chẳng còn cái vẻ ngạo nghễ của cường giả khi trước, bộ dáng tại thê thảm khó coi như con chó chết.

      Đám ác bá đằng xa hoảng sợ ra mặt, bất giác run lẩy bẩy. Kết quả này chẳng ai ngờ nổi, Ma Long Tử sát khí xung thiên lại là kẻ bại cuối cùng.

      Và bại bởi tên tân sinh Bắc Thương linh viện!

      Mục Trần đảo mắt nhìn về phía họ, khiến cả đám sởn tóc gáy. Họ cũng nhận thấy trạng thái của bây giờ rất kém, nhưng chẳng hiểu sao sợ hãi trong lòng khiến họ dám xông lên tiếp chiến Mục Trần.

      Mục Trần quay sang phất tay vẫy đám người Tô Huyên. Mọi người lập tức bay ra, xông lên Tây Hoang đài, chặt đứt xích sắt phá cũi cứu ra tam tướng bị nhốt.

      Đám ác bá chẳng ai dám tiến lên ngăn cản, cục diện nghịch chuyển, bọn họ hoàn toàn ở thế hạ phong, chẳng ai đủ sức lật lại thế cờ.

      Mục Trần thấy tam tướng được cứu thoát, thở phào nhõm, rồi sát khí lại tràn ngập, nhìn xuống Ma Long Tử. Tên kia trọng thương, nhưng nhổ cỏ phải tận gốc, đối thủ như thế thể giữ lại được!

      Mục Trần chỉ ngón tay ra, tia hắc viêm bùng lên, nhanh như chớp chỉ thẳng vào đầu Ma Long Tử.

      phải chết!

      Đám đông thấy thủ đoạn tàn nhẫn của Mục Trần cũng kinh ngạc ra mặt. Xem ra tân sinh Bắc Thương linh viện chẳng phải kẻ thiện lành gì, hề lưu tình.

      Ma Long Tử yếu ớt nhìn tia linh lực bắn xuống. Nếu là lúc còn mạnh mẽ, chừng đó chẳng đáng để phải liếc nhìn, nhưng lúc này toàn thân xương cốt gãy đoạn, trọng thương nặng nề, trúng đòn ắt phải chết!

      Ma Long Tử cố giãy giụa, nhưng cũng thể nhúc nhích, nhất thời chỉ có thể giờ nhìn tia linh lực bắn xuống, cảm giác tử vong ập tới.

      Tia linh lực xuyên phá trung, nhưng khi chui vào hố sâu, sắp bắn chết Ma Long Tử đột ngột gian trong hố biến dạng, hình thành cái lồng bảo vệ lấy .

      “Bùm!”

      Tia linh lực bắn vào hộ tráo, chẳng khiến nó lay động chút nào, hoàn toàn biến mất.

      Mục Trần biến sắc, lớn tiếng quát:

      – Ai?

      Lạc Li, Lý Huyền Thông cũng trừng mắt cảnh giác. Kẻ địch có thể tùy ý khiến gian biến dạng, tuyệt đối phải đối thủ mà họ có thể ngạnh đấu.

      – Ha ha, Bắc Thương linh viện cũng có cái chồi con tồi nhỉ….

      tiếng cười thản nhiên cất lên, vang vọng, nhưng lại khiến cả thành thị lặng như tờ.

      Gã áo xanh kia thần sắc cũng biến ảo, lướt lên trung, nghiêm mặt nhìn về chỗ gian biến dạng chỗ. Bên đó, có bóng người xuất , như chất lỏng dần ngưng tụ lại.

      Người kia thân hắc bào, bộ dáng trung niên, nhưng tóc trắng, đôi mắt lại như cái hố đen, thâm thúy vô song. Hai tay bối sau lưng gương mặt tươi cười nhàng, thản nhiên nhìn Mục Trần.

      – Hắc Long Chí Tôn?

      Lý Huyền Thông nhìn kẻ kia, nhất thời biến sắc, hoảng sợ thất thanh.

      Mục Trần chấn động. Hắc Long Chí Tôn? Long Ma Cung muốn làm gì đây? Cả Chí Tôn cũng xuất ?

      Tây Hoang thành chợt xôn xao, kinh nghi nhìn người vừa đến. Quanh thân ta có dao động linh lực gì, nhưng lại mơ hồ có luồng uy áp đáng sợ khiến mọi người chẳng ai dám ho tiếng.

      Chí Tôn, người có đủ năng lực lật tay khiến cho cả thành thị và thậm chí cả vùng đất này bị hủy diệt ngay lập tức!

      Siêu cấp cường giả hàng đầu Bắc Thương đại lục!

      – Từ ngươi, ta cảm nhận được hương vị của lão bằng hữu….

      Hắc Long Chí Tôn cười cười, từ khi xuất chẳng hề ngó ngàng lấy Ma Long Tử chút, chỉ nhìn chằm chặp vào Mục Trần, thần sắc khá ôn hòa. Nhưng cái vẻ của lại càng khiến người ta lạnh tim.

      Mục Trần sắc mặt trầm. Đối diện Chí Tôn, căn bản là có cách nào trốn thoát.

      – Ha ha, xem ra thứ ở nơi Bạch Long Chí Tôn, Đại Tu Di Ma Trụ lọt vào tay ngươi.

      Hắc Long Chí Tôn ra vẻ thở dài, rồi xòe tay, ngữ điệu hiền lành:

      – Vật đó vốn thuộc về Long Ma Cung chúng ta, ngươi trả nó lại ta cho các ngươi bình an rời .

      Mục Trần trừng mắt. ngờ chưa sử dụng đến bản thể Đại Tu Di Ma Trụ, vậy mà cũng bị Hắc Long Chí Tôn phát .

      – Nằm mơ!

      Mục Trần cắn răng. Đối phương là cường giả Chí Tôn, nhưng muốn ngoan ngoãn giao nộp Đại Tu Di Ma Trụ, chuyện dễ như vậy sao?

      – Ra tay với tiểu bối cũng xứng với địa vị của ta, nhưng vì thu hồi chí bảo của Long Ma Cung chúng ta, hẳn là người ta cũng hiểu cho….

      Hắc Long Chí Tôn cười xòa, tay nắm lại, đột ngột gian quanh thân Mục Trần như bị đọng, hoàn toàn cách nào cục cựa.

      Mục Trần sợ hãi. Đây là sức mạnh Chí Tôn ư? Chênh lệch này làm sao có thể san lấp bằng thủ đoạn được đây. cách nào đối kháng lại được!

      Hắc Long Chí Tôn chỉ tay ra, Mục Trần liền cảm thấy Đại Tu Di Ma Trụ trong khí hải hơi chấn động, dường như nó muốn rời khỏi cơ thể . Thế nhưng đóa hoa Mandala kỳ bí toát ra tử quang bí , hoàn toàn phong tỏa.

      – Hử?

      Hắc Long Chí Tôn kinh ngạc ra mặt, liếc nhìn Mục Trần:

      ra trong cơ thể ngươi cũng có bảo bối, khó trách đủ sức chịu đựng nổi hung sát lực của Đại Tu Di Ma Trụ. Thế nhưng chí bảo của Long Ma Cung, ta nhất định phải thu hồi!

      Vừa dứt lời, bàn tay như có thêm những làn sóng đen ùn ùn lan tỏa, như cộng hưởng với Đại Tu Di Ma Trụ trong cơ thể Mục Trần, ý đồ lấy nó ra, khiến cho chấn động càng lúc càng dữ dội.

      Mục Trần mặt mày tái mét, cảm thấy bản thân mình sắp thể trấn áp được Đại Tu Di Ma Trụ trong người nữa.

      – Giao ra đây nào!

      Hắc Long Chí Tôn mỉm cười, tay nắm chặt, Đại Tu Di Ma Trụ nhất thời run rẩy dữ dội, chỉ tiếc rằng khi nó sắp phá được phong ấn kia, gian đằng trước Mục Trần biến dạng kịch liệt, rồi thân hình hùng vĩ từ hư xuất , đặt tay lên vai . sức mạnh như biển tràn bờ chạy khắp người, trấn áp hoàn toàn chấn động trong cơ thể.

      Lão vung tay, chấn vỡ gian ngưng đọng, đôi mắt lạnh nhạt nhìn Hắc Long Chí Tôn.

      – Hắc Long Chí Tôn, ngươi hủy giao ước?

      Thanh bình thản nhưng lại mang đến uy áp khủng bố, linh khí thiên địa như hoàn toàn ngừng lưu động.

      Tất cả mọi người kinh hoảng, lại thêm sức mạnh đáng sợ?

      Hắc Long Chí Tôn nhướng mày nhìn lão nhân vừa đến, ánh mắt lạnh băng.

      – Ha ha, ngờ Thái Thương viện trưởng lại tự mình thân…. đúng là bất ngờ đó!

    2. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 380: Ba Vị Chí Tôn


      – Thái Thương viện trưởng?!

      – Đó là viện trưởng Bắc Thương linh viện, Thái Thương?

      ngờ ngay cả lão cũng ra mặt….

      Lời thản nhiên của Hắc Long Chí Tôn lại khiến Tây Hoang thành sôi trào chấn động, rất nhiều người chưa hề biết mặt vị Chí Tôn lừng lẫy Bắc Thương đại lục này.

      Bắc Thương linh viện chính là bá chủ xưng vương đại lục, vị viện trưởng kia chính là cường giả hàng đầu, ngờ Tây Hoang thành hôm nay có dịp nghênh đón lúc cả hai vị Chí Tôn, chuyện khó ai dám trước.

      Nhân vật ở cấp độ Chí Tôn, chính là cự phách phương, bình thường như thần long bất kiến vĩ, thường nhân khó thấy. Huống chi dạng Chí Tôn siêu đẳng như Hắc Long Chí Tôn và Thái Thương viện trưởng lại càng…..

      Chấn động trong người Mục Trần dần bình ổn lại, thở ra hơi, ngẩng lên nhìn bóng người hùng vĩ như tòa núi trước mặt, lòng vui sướng khôn tả xiết. Thái Thương viện trưởng xuất , vậy vấn đề hôm nay tốt rồi!

      – Đa tạ viện trưởng.

      Mục Trần cảm kích, lão mà ra tay, Đại Tu Di Ma Trụ tất nhiên bị Hắc Long Chí Tôn cướp . Tuy bản thân đau đầu chẳng xử lý nổi thứ kiệt ngạo bất tuân đó, nhưng biết khi chân chính chế ngự được Đại Tu Di Ma Trụ, đó cường lực khó lường, chẳng ai ngu dại mà phải giao nó ra cho kẻ khác.

      Thái Thương viện trưởng khoát tay, lão quay lại nhìn, ánh mắt thâm thúy và cơ trí như soi hết tâm can Mục Trần, mỉm cười:

      ngờ tiểu tử nhà ngươi lại che giấu kỹ đến vậy.

      Mục Trần le lưỡi, xem ra Thái Thương viện trưởng cũng biết Đại Tu Di Ma Trụ ở trong cơ thể .

      – Thôi quên , ngươi có được nó là may mắn của ngươi, nhưng cái thứ kia rất hung hãn, ở mãi trong người cũng biết là phúc hay họa đâu.

      Thái Thương viện trưởng chỉ vài lời, bàn sâu vào chuyện đó nữa, lão nhìn qua chỗ Trầm Thương Sinh, Lý Huyền Thông. Lão :

      – Xem ra chuyện hôm nay cũng nhờ có ngươi, nếu thể diện Bắc Thương linh viện chúng ta tốt lắm.

      – Viện trưởng quá lời, ta cũng là đệ tử Bắc Thương linh viện, dốc sức cũng là điều hiển nhiên.

      Mục Trần cười khiêm tốn.

      Thái Thương viện trưởng mỉm cười gật gù, rồi lúc này mới nhìn sang Hắc Long Chí Tôn, mắt lóe lên như có ánh sao:

      – Hắc Long, ngươi quá đáng rồi đấy.

      Hắc Long Chí Tôn lập tức đối thị với Thái Thương viện trưởng, linh khí lưu chuyển trong thiên địa dường như vì cái trừng mắt của hai người mà ngưng đọng, áp lực khôn tả tràn ngập. truyện cập nhật nhanh nhất tại tung hoanh chấm com

      Những cường giả nơi đây lập tức cảm thấy thân thể mình nặng nề vô cùng, linh lực có dấu hiệu lưu chuyển được nữa. Tất cả ai nấy đều kinh hãi, cường giả Chí Tôn đáng sợ như vậy sao? Chưa đánh mà áp lực còn kinh khủng hơn cả khi Mục Trần và Ma Long Tử dốc toàn lực tử chiến.

      Hắc Long Chí Tôn khẽ phất tay, cười nhạt. Cuối cùng áo lực nặng nề được giải tỏa:

      – Thái Thương ngươi cũng quá lời, tiểu bối ẩu đả chơi với nhau dĩ nhiên ta chẳng hơi đâu nhúng tay vào. Cơ mà cái thứ đó là chí bảo của Long Ma Cung, vì nó Long Ma Cung ta có thể từ thủ đoạn. Do vậy hy vọng Thái Thương viện trưởng có thể bảo tên nhóc kia trả lại cho ta, như thế Long Ma Cung chúng ta cũng nhớ cái tình cảm của Bắc Thương linh viện.

      Mọi người nghe thế cũng khỏi thở hắt ra. Long Ma Cung và Bắc Thương linh viện coi như là kẻ thù sinh tử, còn có tình cảm gì chứ?

      Thái Thương viện trưởng chỉ cười, lão lắc đầu, :

      – Mục Trần có được vật ấy, cũng là cái số của , ta đâu có quyền ép giao ra chứ….

      Hung danh của Đại Tu Di Ma Trụ lão cũng nghe , năm xưa nếu phải Bạch Long Chí Tôn trở mặt với Long Ma Cung, đánh cắp vật đó mang , cũng chưa chắc Bắc Thương linh viện có thể thắng được Long Ma Cung. Lão biết Thái Cổ Hung Khí lợi hại ra sao, bây giờ tự nhiên lại rơi vào tay Mục Trần, đâu có điên mà trả nó lại cho Long Ma Cung.

      Hắc Long Chí Tôn trừng mắt, giọng gằn từng tiếng:

      vậy tức là Bắc Thương linh viện muốn khai chiến lần nữa với Long Ma Cung sao?

      Mọi người bên dưới thành thị đều yên lặng như tờ, ngay cả gã áo xanh lúc này đứng trung cũng chấn kinh. Nếu Bắc Thương linh viện và Long Ma Cung lại đại chiến lần nữa, cuộc chiến kinh thiên thảm liệt còn hơn cả năm xưa.

      – Hắc Long, ngươi uy hiếp chúng ta sao?

      Đối mặt Hắc Long Chí Tôn chiến hỏa ngập trong mắt, Thái Thương viện trưởng vẫn tỏ ra lợi hại mạnh mẽ, buông lời từ tốn.

      – Thái Thương, ngươi thực nghĩ rằng năm xưa có thể đánh bại chúng ta lần, đời đời chúng ta e sợ Bắc Thương linh viện ư?

      Hắc Long Chí Tôn hề nể mặt, lướt tới chút, sau lưng ngưng tụ lốc xoáy khổng lồ cả nghìn trượng, linh khí trong phạm vi nghìn dặm hội tụ điên cuồng, rồi hình thành bóng đen sừng sững trong thiên địa.

      Cái bóng đó khổng lồ vô cùng, đôi mắt như hai con cự long, mỗi nhịp thở của phát ra tiếng như cuồng phong gào thét, sức mạnh đáng sợ, áp lực vô biên.

      Mục Trần hoảng hồn nhìn cái bóng khổng lồ kia, lòng kinh hãi. Đứng trước cái bóng đó, chẳng khác nào con bọ bé tí ti. Chỉ cần nó đập tay xuống, số phận của cũng khác con muỗi là bao.

      Sức mạnh cường giả Chí Tôn đây sao? Khó trách lại có thể trở thành tiêu chuẩn đánh giá cự phách phương, hoàn toàn ở đẳng cấp vượt trội trời vực với Thông Thiên cảnh!

      – Chí Tôn pháp thân à? Hắc Long ngươi muốn đấu trận với ta sao??

      Thái Thương viện trưởng nheo mắt nhìn cái bóng đen che phủ thiên địa, thần sắc vẫn dửng dưng như chẳng có gì lớn lao, giọng cực kỳ thản nhiên.

      Hắc Long Chí Tôn trừng mắt lạnh lùng, nhưng vẫn chưa động thủ. biết Thái Thương viện trưởng rất mạnh, chính cũng chẳng dám vỗ ngực có thể thắng được.

      Vả lại nếu động thủ, dẫn đến đại chiến song phương. Nhưng nay Long Ma Cung vẫn chưa sẵn sàng để trở mặt với Bắc Thương linh viện.

      Dù vậy cũng thể tay mà về, nếu để Đại Tu Di Ma Trụ dễ dàng rơi vào tay Bắc Thương linh viện, cực kỳ muốn.

      Chính vì thế Hắc Long Chí Tôn nhất thời vẫn im lặng, có điều Chí Tôn pháp thân vẫn chưa biến mất, hoàn toàn che khuất ánh sáng khiến mọi người run rẩy ngừng. Ai nấy đều sợ rằng giao chiến ở cấp bậc Chí Tôn kia, cái thành này của họ có lớn hơn cũng khó bề chịu nổi.

      – Ha ha, hai vị, cái miếu này của Tây Cực điện chúng ta e rằng khó mà kham nổi sức ép hai vị gây ra đó.

      Ngay lúc ấy, tiếng cười sang sảng vang lên khắp nơi, mọi người nhìn thấy gian cao lại biến dạng uốn khúc, hình thành thông đạo. Rồi người từ đó chui ra.

      gã trung niên cũng áo xanh, khí độ phi phàm, chỉ nhìn sơ cũng biết phải người đơn giản.

      Lập tức bên dưới có nhiều tiếng kinh hãi hô lên.

      – Đó là Tây Cực điện chủ, Tây Cực Chí Tôn?

      Mọi người rung động vô cùng. là náo nhiệt a, bình thường mấy vị Chí Tôn cao cao tại thượng chẳng biết ở nơi đâu, vậy mà hôm nay lại xuất đến ba người.

      Gã áo xanh trung nhìn thấy người vừa thân liền lướt tới, mừng rỡ cung kính vái chào:

      – Phụ thân!

      Gã này ràng chính là thiếu điện chủ Tây Cực điện, Tây Thanh Hải, đồng thời cũng là thiên tài kiệt xuất trong lớp trẻ Bắc Thương đại lục nay, chẳng hề kém cạnh đám quái kiệt của Long Ma Cung như là Ma Hình Thiên này nọ.

      Tây Cực Chí Tôn phất tay bảo Tây Thanh Hải lui xuống, nhìn lại Hắc Long Chí Tôn và Thái Thương viện trưởng giương cung bạt kiếm. Lúc nãy hai người thân ở đây, lão cũng cảm ứng biết được, do đó lập tức chạy tới. nơi này cũng là địa bàn Tây Cực điện, nếu để mặc cho hai vị kia đấu võ vài cái, tổn thất chút nào. Chuyện dính vạ vào người thế nào lão chẳng thể nào để ý cho được.

      Nhưng mà hai bên lão cũng dám đắc tội, cả Bắc Thương linh viện lẫn Long Ma Cung đều xem như là bá chủ Bắc Thương đại lục. Đắc tội bên nào cũng là chuyện đau đầu mà ai ngu dại gì dính vào.

      – Ô hô, ra là Tây Cực Chí Tôn.

      Thái Thương viện trưởng lớn tiếng cười:

      – Lần này mời mà đến, ra phiền ông rồi.

      Tây Cực Chí Tôn cười chắp tay đáp lại, có vẻ khách khí. Tuy cả hai đều là Chí Tôn, nhưng biết bản thân chỉ là Chí Tôn tam phẩm, thua xa Thái Thương viện trưởng.

      – Hai vị, chuyện hôm nay coi như nể mặt Tây Cực điện ta, đừng tranh đua với nhau được ?

      Tây Cực Chí Tôn ôm quyền trịnh trọng. Nếu ai đó khác dám ở đâu đấu đá chừng lão tát đập chết, nhưng mà hai người này ai tát ai còn chưa biết đâu.

      Hắc Long Chí Tôn trừng mắt nhưng gì nữa, vung tay lên, cái bóng nghìn trượng lập tức tiêu ta, uy áp khủng bố theo đó cũng biến mất.

      biết, hôm nay có Thái Thương viện trưởng che chở Mục Trần, căn bản có cách nào thu hồi đượ Đại Tu Di Ma Trụ, trừ phi gọi Chí Tôn khác torng Long Ma Cung cũng ra mặt. Thế nhưng làm thế cũng có nghĩa là toàn diện khai chiến với Bắc Thương linh viện. Luận thực lực cũng chẳng hơn kém nhau là bao, nhưng lại rất e ngại con chim (??) già mắc dịch trong Bắc Thương linh viện kia. Kế hoạch của họ chưa hoàn thành, đành phải nghiến răng nhẫn nhịn.

      – Thái Thương, Bắc Thương linh viện các ngươi coi chừng đó, cứ chờ bọn ta chuẩn bị chu đáo, đến Bắc Thương linh viện tìm ngươi!

      Hắc Long Chí Tôn lạnh lẽo , rồi vung tay lên, lồng hào quang bao phủ Ma Long Tử.

      – Thái Thương, trận tranh phong của tiểu bối vẫn chưa xem là các ngươi thắng, nếu đệ tử các ngươi có tài cán đến tham gia Thánh Linh Sơn thử coi. kiện trọng đại nhất Bắc Thương đại lục này các ngươi lại vắng mặt nhiều năm, cũng xứng danh tiếng của các ngươi nhỉ, chẳng lẽ lại sợ mất mặt hay sao?

      Hắc Long Chí Tôn cười nhạt, tiếng cười đầy vẻ khích tướng.

      Thái Thương viện trưởng vẫn chẳng mấy quan tâm, thản nhiên trả lời:

      – Cái đó nhờ ngươi phải lo. Bắc Thương linh viện nếu muốn tự nhiên tham gia.

      – Ha ha, vậy đến lúc đó ta xin đợi Bắc Thương linh viện đại giá quang lâm, mong rằng đừng để ta thất vọng. kiện trong đại nhất giới trẻ tuổi Bắc Thương đại lục, thiếu Bắc Thương linh viện chính là thiếu rất nhiều phấn khích a.

      Hắc Long Chí Tôn cười lớn, tỏ ra thống khoái châm chọc. Đó chính là vết đau của Bắc Thương linh viện nhiều năm rồi, ngày đó vị đệ tử mạnh nhất Thiên bảng bị thiên tài đệ nhất của Long Ma Cung chém giết ngay ở Thánh Linh Sơn, từ đó trở thấy bóng dáng Bắc Thương linh viện tham gia nữa. Nếu lần này họ dám tham dự, chính là cơ hội tốt cho Long Ma Cung dương oai.

      Tiếng cười dứt, hút lấy Ma Long Tử, gian quanh thân lượn sóng mờ ảo, rồi thân ảnh cả hai hoàn toàn biến mất trong trung.

    3. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 381: Chí Tôn Tam Nan


      Tây Hoang thành, Hắc Long Chí Tôn rời khiến khí căng thẳng liền lắng dịu, ánh mặt trời ấm áp lại soi rọi thiên .

      Thái Thương viện trưởng vẫn cảnh giác nhìn khu vực gian Hắc Long Chí Tôn biến mất, mày cau lại, ánh mắt thâm thúy lóe lên mạt lạnh lẽo. Nhiều năm nay chẳng biết bao nhiêu đệ tử rèn luyện Bắc Thương đại lục phải táng thân duới tay bọn Long Ma Cung kia. Ân oán hai bên là huyết cừu, còn có thể hòa giải đuợc nữa.

      Bắc Thương linh viện chỉ hận thể xóa sổ triệt để Long Ma Cung, chuyện đó hoàn toàn đơn giản. Nội tình của Long Ma Cung trải khắp Bắc Thương đại lục, xét kỹ ra còn lâu đời hơn cả Bắc Thương linh viện. Bọn họ xưa kia chân chính là bá chủ, cho đến khi Bắc Thương linh viện nổi lên.

      Đại chiến năm đó tuy Bắc Thương linh viện chiến thắng nhưng chẳng hề khiến cho lực lượng chân chính của họ bị tổn hại quá nghiêm trọng. Nhiều năm nay kiêng dè phòng bị, Bắc Thương linh viện chẳng phải muốn giải quyết, mà vì để giải quyết tận gốc, họ cũng phải trả giá cực lớn.

      Cái giá như thế Bắc Thương linh viện thể thừa nhận được. Đối thủ của họ đâu chỉ có Long Ma Cung ở đây mà thôi, còn bao nhiêu linh viện cường đại như hổ rình mồi, chực chờ họ suy yếu rồi đoạt lấy danh hiệu Ngũ Đại Viện hiển hách hàng đầu Đại Thiên thế giới kia…..

      Cái tranh đấu đó cũng khốc liệt chẳng kém.

      – Viện trưởng, Thánh Linh Sơn là gì vậy?

      Mục Trần tò mò hỏi.

      Thái Thương viện trưởng nhướng mày nhìn Mục Trần, giải thích:

      – Đó là tòa thánh địa ở Bắc Thương đại lục, có từ viễn cổ xa xưa. Cứ mỗi ba năm nó được mở cửa lần. Nếu có thể thành công tiến vào Thánh Linh Sơn, cơ duyên rất lớn đó gọi là Thánh Linh tẩy lễ .

      – Thánh Linh tẩy lễ? Giống như Linh Quang của chúng ta phải ?

      Mục Trần hơi nghi hoặc hỏi.

      Thái Thương viện trưởng mỉm cuời:

      – Nếu Linh Quang quán đỉnh có thể so với Thánh Linh tẩy lễ, Bắc Thương linh viện bây giờ đâu chỉ là trong Ngũ Đại Viện . . .

      – Thánh Linh tẩy lễ có tác dụng tăng cuờng thực lực, nhưng vẫn là nơi bao nhiêu trang tài tuấn kiệt của Bắc Thương linh viện đâm đầu vào đó. Chính vì Thánh Linh tẩy lễ, có thể đạt được trúc cơ. . .

      – Trúc cơ?

      Mục Trần nhướng mày, có vẻ như cũng quá đặc biệt, nhiều kỳ duyên hay bảo vật cũng có công năng tuơng tự.

      – Cũng phải là trúc cơ bình thuờng, đó chính là trúc cơ Chí Tôn. . .

      Thái Thương viện trưởng nhướng mày cười, nhìn Mục Trần vẻ dạy bảo:

      – Ngươi vẫn chưa hề biết muốn đột phá đến Chí Tôn cảnh phải trải qua đau khổ như thế nào ư?

      Mục Trần xấu hổ. còn chưa tới Thông Thiên cảnh, tâm trí đâu mà lo tới Chí Tôn cảnh. cảnh giới đó cũng vẫn còn khá xa, mặc dù luôn tha thiết mơ ước.

      – Khi thực lực đạt tới Thông Thiên cảnh hậu kỳ đỉnh phong, ngươi thấy lúc ấy phải chỉ tiếng thêm bước là an ổn trở thành Chí Tôn….

      Thái Thương viện trưởng nghiêm mặt:

      – Đó chân chính là cái bẫy cho muôn vạn người bao nhiêu thiên tài diễm tuyệt phải dừng chân ở điểm đó, thậm chí táng thân thành tro tàn.

      – Vì sao?

      Mục Trần ngạc nhiên.

      – Sau khi đến được Thông Thiên cảnh hậu kỳ, ngươi đối diện thứ khiến cho vô số thiên tài biến sắc, gọi là Chí Tôn tiểu Tam Nan. Vuợt qua được Tam Nan, mới có được Chí Tôn thân, chân chính đặt chân vào Chí Tôn cảnh!

      – Chí Tôn tiểu Tam Nan?

      Mục Trần lẩm bẩm ghi nhớ, cái danh từ rất xa lạ nhưng chẳng hiểu sao sâu trong lòng lại cảm thấy lạnh lẽo vô cùng.

      – Biết bao nhiêu thiên tài thế gian này, tiến triển trước khi đến Tam Nan rất thần tốc, thiên phú tuyệt thế kinh thiên, nhưng đến cửa ải quan trọng lại hóa ra tro bụi, biến mất khỏi nhân gian. Do vậy ngươi nên biết vì sao cường giả Chí Tôn lại có địa vị cao như thế!

      Mục Trần chép miệng, mặt hơi trắng , gật đầu. lầu đầu tiên được nghe về hung hiểm gian khó khi tiến vào Chí Tôn cảnh.

      – Vậy thứ đó và cái gọi là trúc cơ Chí Tôn có quan hệ thế nào?

      Mục Trần nghĩ lại lời của Thái Thương viện trưởng vừa nãy.

      – Ngươi rất thông minh. Tam Nan rất đáng sợ, vô ý chút tiêu tùng ngay, cả Thần Phách cũng tránh khỏi. Thánh Linh tẩy lễ kia có thể cấu trúc Thần Phách, tăng cường sức đề kháng đối với Tam Nan. Đồng thời nếu gặp tình huống xấu nhất, vẫn có thể bảo toàn Thần Phách, cho ngươi thêm cơ hội trùng sinh.

      Mục Trần há to miệng kinh ngạc

      – Lợi hại như vậy?

      còn chưa hề biết được khi tiếp xúc với cái Tam Nan kia ra sao, nhưng dễ dàng biết được nó tuyệt vọng đến mức nào. Thánh Linh tẩy lễ vừa bảo toàn mạng sống, vừa giúp vượt qua, thế quá quan trọng, có lẽ vô số cường giả đủ tư cách thách thức Tam Nan đều đổ xô tới.

      Bây giờ vì sao Thánh Linh Sơn kia lại trở thành kiện trọng đại nhất giới trẻ Bắc Thương đại lục. So với Linh Quang quán đỉnh quá khác biệt.

      Việc này cũng khiến ngứa ngáy trong lòng. Thánh Linh tẩy lễ rất hấp dẫn, nếu và Lạc Li đều có thể nhận được, sau này thêm cơ hội tiến vào Chí Tôn rồi.

      – Viện trưởng, chúng ta có thể tham gia hay ?

      Mục Trần thấp giọng hỏi.

      Thái Thương viện trưởng khẽ thở dài:

      – Tham gia Thánh Linh Sơn hầu hết là những thiên tài được các thế lực dốc sức bồi dưỡng Bắc Thương đại lục này. Bắc Thương linh viện chúng ta cũng có ưu thế gì hơn, năm xưa có tham gia lần, vị đệ tử ấy chính là đệ nhất Thiên bảng năm đó, nhưng cuối cùng lại thể trở về. Từ đó về sau căn bản chúng ta bỏ qua nó.

      Mục Trần giật mình, gật gù. Cũng phải do đệ tử đứng đầu Bắc Thương linh viện có thiên phú kém hơn những người kia. Bọn họ là thiên tài trung tâm của gia tộc và thế lực, toàn tâm bồi dưỡng, dốc lực tăng cường. Đệ tử Bắc Thương linh viện lại đến từ bốn phương trời, ở đó tu luyện mấy năm đem so với những tên kia phải là thời gian quá ngắn, chẳng đủ so bì với họ.

      Còn những đệ tử có thực lực, sau khi tốt nghiệp mạnh mẽ, lại bay về địa phương của họ, truy tìm con đường cường giả cao hơn. Những đệ tử lớp sau lại leo lên, nhưng khó mà so được với những thiên tài của các thế lực kia. Cũng vì thế mà bá chủ như Bắc Thương linh viện lại ít xuất những nhân vật hàng đầu trong giới trẻ tuổi.

      – Mạnh nhất Thiên bảng tại là Trầm Thương Sinh, thiên phú của rất tốt, thêm thời gian tu luyện nữa muốn vượt qua bọn kia khó, nhưng phải bây giờ.

      Thái Thương viện trưởng chua chát.

      Mục Trần khẽ gật đầu. Bọn họ mới chỉ đối phó mình Ma Long Tử kiệt lực như thế, vậy đối diện những kẻ còn mạnh hơn như thế nào? Như Ma Hình Thiên kia chẳng hạn, tên ác đồ còn mạnh hơn cả Ma Long Tử.

      Dù vậy vẫn tỏ ra chịu buông tha Thánh Linh tẩy lễ, đối với và Lạc Li đều rất trọng yếu. Do dự chút, lấy hết dũng khí hỏi:

      – Viện trưởng, ta có thể thử được ?

      Thái Thương viện trưởng trợn mắt, lão nhìn chằm chằm Mục Trần, rồi lắc đầu:

      – Ngươi tu luyện còn ít hơn nữa, dù ta phủ nhận năng lực của ngươi, nhưng bây giờ mà tham gia Thánh Linh Sơn quá sớm!

      Mục Trần gãi đầu, định cố kỳ kèo, nhưng Thái Thương viện trưởng khoát tay:

      – Đem họ lại đây, chuẩn bị hồi viện. Tất cả đệ tử trong viện chờ tin của các ngươi đó.

      Lão lại cuời, vỗ vai Mục Trần:

      giờ ngươi chính là hùng của Bắc Thương linh viện chúng ta đó. Ma Long Tử cũng bại trong tay ngươi!

      Mục Trần chớp chớp mắt, vội xoay người lướt xuống chỗ Trầm Thương Sinh.

      Thái Thương viện trưởng nhìn theo, vẻ mặt trầm ngâm biết nghĩ cái gì.

      Tam tướng được mọi người chăm sóc hồi cũng tỉnh lại, sắc mặt khó coi thoáng xấu hổ. Dù hôn mê nhưng cũng có nghĩa rằng mọi chuyện trước đó hề biết gì cả.

      – Ha ha, Lâm học trưởng, Ma Long Tử sớm đạt tới Thông Thiên cảnh hậu kỳ, chúng ta đối phó được, ngay cả ta cũng bại.

      Trầm Thương Sinh cười sang sảng:

      – Bất quá cũng may Mục Trần lại chẳng kém cạnh, đập cho thằng kia tàn phế, biết còn sống được hay đây.

      – Mục Trần đánh bại Ma Long Tử?

      Tam tướng kinh ngạc, khó tin nhìn qua Mục Trần. Hóa Thiên cảnh hậu kỳ vs Thông Thiên cảnh hậu kỳ, họ chẳng thể tưởng tượng ra làm sao mà có thể chiến thắng.

      Mục Trần nhún vai:

      – May mắn thôi, nhiệm vụ hoàn thành, chúng ta trở về Bắc Thương linh viện chứ?

      Mọi người đều gật đầu, dìu nhau bay lên .

      Mục Trần bay phía sau cùng Lạc Li, lén giơ tay nắm lấy tay nàng.

      Lạc Li mỉm cười, hơi đỏ mặt liếc . thào hỏi :

      – Ta lợi hại chứ?

      Lạc Li trừng mắt, trong lòng lại buồn cười. Mới nãy trước mặt mọi nguời ra chiều khiêm tốn lắm, còn trước mặt nàng lại đắc ý đến phát ghét, muốn cắn cho phát.

      Nhưng khi nhìn lại vết thương còn cơ thể Mục Trần, nàng nhàng nắm chặt tay , khẽ ừ tiếng cho Mục Trần thỏa mãn chút hư vinh nho nhỏtrong lòng.

      bầu trời, Thái Thương viện trưởng nhìn mọi người lũ luợt kéo đến, quay sang Tây Cực Chí Tôn gần đó ôm quyền cười :

      – Tây Cực lão huynh, lần này quấy rầy rồi.

      có chi có chi.

      Tây Cực Chí Tôn cười khách khí.

      Thái Thương viện trưởng vung tay lên, gian dao động phủ lấy mọi người, biến dạng rồi mất tích.

      Tây Cực Chí Tôn nhíu mày, cuời nhạt:

      ngờ Long Ma Cung lại có Ma Long Tử tài năng như thế, xem ra Thánh Linh Sơn bọn họ lại thêm danh ngạch.

      – Ma Long Tử vốn đáng ngại.

      Ở bên cạnh, Tây Thanh Hải cười , ngôn ngữ chẳng hề coi Ma Long Tử ra gì.

      biết lần này Bắc Thương linh viện có tham gia hay …. Trầm Thương Sinh kia sau chuyện này có thể đột phá Thông Thiên cảnh hậu kỳ.

      Tây Cực Chí Tôn .

      Tây Thanh Hải lắc đầu, giọng :

      – Trầm Thương Sinh cho dù có đột phá cũng mấy uy hiếp. Thiên phú rất tốt, nhưng thời gian tu luyện còn kém ta nhiều….

      đến đây giọng lẩm bẩm.

      ra cái tên Mục Trần kia… khiến cho người ta khó đoán!

    4. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 382: Long Ma Lạc Ấn


      Lúc đoàn người trở về đến Bắc Thương linh viện, chẳng hề khó đoán liền khiến cho nhiều người chú ý, rồi khi việc Mục Trần đại chiến với Ma Long Tử được kể ra, lập tức khiến cả linh viện chấn động.

      Mọi đệ tử nghe đến việc ấy đều há mồm trợn mắt, đứng trân như hóa đá. Chuyện như thế nghe cứ như cổ tích.

      Tên ác đồ đệ nhị Huyền Thưởng bảng kia, ngay cả Lâm học trưởng và bá chủ Thiên bảng Trầm Thương Sinh cũng thất thủ, vậy mà lại bại bởi Mục Trần?

      Linh viện sôi động hẳn lên, ngừng có người bàn tán liên tục về trận chiến kinh thiên ở Tây Hoang thành. Danh tiếng Mục Trần qua đó như bay lên trời, dường như vượt qua cả Trầm Thương Sinh.

      Mục Trần mới đến đến Bắc Thương linh viện chưa đến năm, nhưng thành tựu lại khiến ít học trưởng phải hổ thẹn mà khâm phục.

      Đến bây giờ chẳng còn ai dám nghi ngờ năng lực của Mục Trần. Hầu như ai cũng đoán định rằng, vị trí bá chủ của Trầm Thương Sinh lâu nữa bị hạ bệ mất thôi a….

      Thế nhưng nhân vật chính Mục Trần của chúng ta khi trở về liền im hơi lặng tiếng, chui vào khu tân sinh tĩnh dưỡng thuơng thế.

      Cái danh hiệu bá chủ Thiên bảng đâu có màng tới, sức mạnh mới là của mình, chẳng mạnh hơn nhờ vào danh hiệu. Đại chiến Tây Hoang thành thắng lợi trong gang tấc, nhưng khiến Mục Trần hoang tưởng kiêu ngạo, ngược lại còn khiến áp lực ít.

      biết, Ma Long Tử dù được xếp vào đệ nhị trong danh sách truy nã của Huyền Thưởng bảng, nhưng vẫn chưa thuộc về những cường giả trẻ tuổi hàng đầu Bắc Thương đại lục.

      Đại lục mênh mông này vẫn còn vài người cường hãn hơn nữa.

      muốn theo được đám người đó, phải cố gắng điên cuồng hơn nữa. Bọn họ có thể tuổi lớn hơn, thời gian tu luyện lâu hơn, nhưng Mục Trần chẳng muốn lấy cớ đó để biện minh.

      Sức mạnh chân chính kể gì tuổi tác.

      Ngày thứ ba sau khi trở về, thương thế sơ bộ khôi phục tốt. Lần này mượn hung sát lực cũng khiến nội thương, nhưng thân thể tại mạnh mẽ hơn trước kia rất nhiều, sức đề kháng với ăn mòn của nó cũng cao hơn, nên thê thảm như trước kia.

      Và lúc đó, nhận được tin tức cực kỳ đáng kinh ngạc của Thái Thương viện trưởng.

      Bắc Thương linh viện, Nghị điện.

      Đối diện sáu vị trước mặt, Mục Trần thấp thỏm lo âu. Trước mặt là Thái Thương viện trưởng, và 5 vị thiên tịch trưởng lão. Toàn bộ đều có mặt, đây có lẽ là cao tầng mạnh nhất Bắc Thương linh viện.

      – Hô hô, Mục Trần! Lần này ngươi làm rất tốt, ta đại diện Hình điện cảm tạ. Nếu có ngươi tổn thất của Hình điện lúc này khá nhiều rồi.

      Mạch U cười sảng khoái.

      Bên cạnh Mạch U là Chúc Thiên và ba vị thiên tịch trưởng lão khác. Ngoài Chúc Thiên vẻ ngòai như thiếu niên, ba vị kia đều tóc trắng, mắt long lanh như sao. Quanh thân bọn họ chẳng hề phát ra chút dao động linh lực nào, nhưng lại có áp lực bài sơn đảo hải.

      “Năm vị Chí Tôn, cộng thêm Thái Thương viện trưởng là sáu vị Chí Tôn.”

      Mục Trần run rẩy nhủ thầm. Đối diện sức mạnh Bắc Thương linh viện, khó mà giữ bình tĩnh. Chính nhờ họ mà linh viện mới có được vị thế bá chủ người ta thường xưng tụng.

      Dần bình tĩnh lại, Mục Trần cung kính thi lễ, rồi hướng sang Thái Thương viện trưởng hỏi:

      – Viện trưởng triệu ta đến có gì dặn dò?

      Thái Thương viện trưởng mỉm cười:

      – Gọi ngươi đến chủ yếu vì Đại Tu Di Ma Trụ trong cơ thể ngươi.

      Năm vị thiên tịch trưởng lão cũng kinh dị nhìn Mục Trần. Bọn họ đều biết về Đại Tu Di Ma Trụ. Năm xưa nhờ có Bạch Long Chí Tôn đột nhiên phản bội Long Ma Cung, đem Đại Tu Di Ma Trụ mất. Nếu trận đại chiến năm đó thắng bại khó phân.

      Hung vật mà cường giả Chí Tôn rất thèm muốn, chỉ có trong tay Chí Tôn mới chân chính phát huy uy lực kinh hoàng.

      Vậy mà cái hung vật đó bây giờ lại ở trong người tân sinh, là khó ngờ.

      Mục Trần ngẩn ra, rồi giật mình. Chẳng lẽ Bắc Thương linh viện cũng muốn giao nộp Đại Tu Di Ma Trụ sao?

      – Ha ha, yên tâm ! Chúng ta nếu làm như vậy, khác gì Long Ma Cung?

      Thái Thương viện trưởng cười , guốc trong bụng Mục Trần.

      Bị toạc ra hết suy nghĩ trong lòng, Mục Trần xấu hổ. Dù vậy cũng trách được, thứ này quá mạnh hấp dẫn.

      giờ Đại Tu Di Ma Trụ ở trong cơ thể ngươi nhưng cũng cho thấy nó thuộc về ngươi…

      Mạch U cười :

      – Chí bảo của Long Ma Cung đâu dễ cướp như vậy chứ?

      Mục Trần nhíu mày, :

      – Ý của điện chủ, là Long Ma Cung có cách cướp lại?

      Nhớ đến lúc đối diện Hắc Long Chí Tôn, nếu phải có Thái Thương viện trưởng xuất kịp lúc, e rằng Đại Tu Di Ma Trụ phá nát thân thể chui ra….

      – Đại Tu Di Ma Trụ ở trong tay Long Ma Cung nhiều năm, ta được biết nó có bố trí Long Ma Lạc Ấn. Với thực lực của ngươi dĩ nhiên phát ra.

      Thái Thương viện trưởng .

      – Long Ma Lạc Ấn?

      Mục Trần mờ mịt đúng là chẳng hề biết chuyện này.

      thủ đoạn đặc biệt của Long Ma Cung. tên Chí Tôn nào đó tiềm vào Đại Tu Di Ma Trụ, bình thường chẳng có dấu hiệu nào cả, nhưng khi mấy kẻ đó kích hoạt nó, ngươi lập tức mất khống chế Đại Tu Di Ma Trụ. Vả lại khi ấy chắc chắn cái mạng của ngươi hòan toàn nằm trong tay họ, chỉ cần ý muốn ngoài ngàn dặm cũng khiến cho Ma Trụ nổ banh xác ngươi.

      Chúc Thiên lên tiếng, lão xoa cằm cười tủm tỉm.

      Mục Trần lạnh toát sống lưng. Vậy Đại Tu Di Ma Trụ chính là quả bom trong cơ thể sao? Long Ma Cung kích hoạt nó sức mạnh đó hoàn toàn hủy dịêt mất.

      – Trước kia ngươi lộ ra Đại Tu Di Ma Trụ, nên nguy hiểm như thế cũng có, còn bây giờ nếu cứ ở trong linh viện, bọn họ cũng dễ mà kích hoạt nó được. Đến khi ngươi rời khỏi linh viện chân chính tan xác.

      Mục Trần lau mồ hôi sợ hãi, trong lòng thấp thỏm yên. Chắc chắn khi Đại Tu Di Ma Trụ đột nhiên bùng nổ, cái cơ thể bé của chẳng thể nào chịu được.

      – Viện trưởng gọi ta đến phải chỉ để hù dọa thôi chứ?

      Sợ sợ, nhưng Mục Trần nhanh chóng bình tĩnh lại, quay sang Thái Thương viện trưởng cố gắng cười .

      – Tiểu tử thông minh đó…

      Thái Thương viện trưởng nhếch miệng cười:

      – Lần này ngươi thuận lợi kết thúc nhiệm vụ, đáng lý phải thưởng lớn. Bọn ta bàn bạc quyết định giải quyết cái Long Ma Lạc Ấn trong ma trụ cho ngươi, vậy sau này ngươi có thể khiến nó phục tùng mình, phải sợ hãi Long Ma Cung nữa.

      Mục Trần mừng ra mặt. Long Ma Lạc Ấn do Chí Tôn Long Ma Cung tạo thành, nào có năng lực làm được gì. Bây giờ có họ giúp tay, còn gì bằng.

      – Đa tạ viện trưởng!

      Mục Trần hân hoan cảm kích.

      Thái Thương viện trưởng khoát tay, nhìn lại năm vị thiên tịch trưởng lão, gật đầu. Năm người liền phân tán ra năm vị trí.

      – Triệu hồi Đại Tu Di Ma Trụ ra .

      Mục Trần hơi do dự. Đại Tu Di Ma Trụ do tờ giấy than bí trấn áp, nếu giải phóng nó có lẽ khiến động tĩnh rất lớn. Nhưng nhìn lại nụ cười của Thái Thương viện trưởng, lại cực kỳ yên tâm. Sáu vị Chí Tôn trấn thủ ở đây, cũng tin Đại Tu Di Ma Trụ làm được chuyện gì!

      Nghĩ vậy, nhắm mắt, tâm thần chui vào khí hải. Đóa hoa Mandala chậm rãi nở ra, những sợi xích tím quấn quanh ma trụ cũng được rút lại.

      “Rầm!”

      Chính lúc đó, Đại Tu Di Ma Trụ điên cuồng rung động, bùm tiếng bay ra khỏi khí hải của Mục Trần.

      “Vèo!”

      Hào quang đỏ tươi từ đỉnh đầu Mục Trần bay thẳng lên, hắc ma trụ chui ra, hung sát lực từ viễn cổ tràn ngập đại điện.

      “Ùynh!”

      Đại điện rung chuyển, Đại Tu Di Ma Trụ lập tức phình to ra, định đâm thẳng lên vòm điện chạy thoát.

      Thái Thương viện trưởng vung tay lên, mái vòm đại điện sáng lóa chói mắt, vô số những sợi xích ánh sáng từ đâu bắn ra, quấn lấy Đại Tu Di Ma Trụ.

      – Trấn áp ma trụ!

      Mạch U, Chúc Thiên và mấy vị thiên tịch trưởng lão lập tức bùng phát, linh lực hùng dũng áp bách đáng sợ ùn ùn bay ra từ lòng bàn tay họ, hỗ trợ quang xích quấn chặt Đại Tu Di Ma Trụ, chế ngự hung sát lực.

      “Ong ong!”

      Đại Tu Di Ma Trụ điên cuồng giãy giụa, khiến gian quanh nó như muốn đứt gãy.

      Năm vị thiên tịch trưởng lão tập trung, trong lòng cũng hơi chấn động. Quả nhiên hổ là Thái Cổ Hung Khí, bọn họ liên thủ vẫn chưa thể trấn áp được ngay.

      Nhưng thời gian nhanh chóng trôi qua, chấn động càng lúc càng yếu, rồi Đại Tu Di Ma Trụ hoàn toàn an tĩnh.

      Thái Thương viện trưởng kết ấn, linh lực như biển lớn bao trùm Đại Tu Di Ma Trụ.

      Linh lực như chất lỏng thẩm thấu vào trong ma trụ, Mục Trần nhìn thấy thân trụ có vài tia hắc ám đen tối lên, hoa văn như con ma long!

      Chắc chắn đây chính là Long Ma Lạc Ấn!

      – Diệt!

      Thái Thương viện trưởng lạnh lùng quát.

      “Ầm!”

      Sáu người cùng lúc ra tay, linh lực ào ạt đổ tới Long Ma Lạc Ấn.

      Vào lúc đó, trong hắc điện xa xôi, Hắc Long Chí Tôn ngồi xếp bằng chợt trừng mắt, vẻ lãnh khốc toát ra.

      – Thái Thương, các ngươi dám cả gan xóa Long Ma Lạc Ấn! Được lắm! Nếu muốn đấu, Long Ma Cung chúng ta đấu truớc trận, xem các ngươi có đủ năng lực xóa Long Ma Lạc Ấn hay !

      đứng bật dậy, tiếng rống như long ngâm vang vọng khắp nơi.

      Tiếng gầm vang khắp trong cung điện dưới lòng đất, rồi vài tiếng long ngâm khác vang lên. Sau đó gian biến dạng, năm bóng người bước ra từ thông đạo gian, xuất trước mặt Hắc Long Chí Tôn.

      Uy áp kinh khủng theo đó cũng lan tỏa ra.

      Năm người kia cũng có thực lực Chí Tôn!

    5. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 383: Chí Tôn Chiến


      Linh lực ngập tràn cự điện, cực kỳ mạnh mẽ, như hóa thành thể lỏng. Mỗi luồng linh lực đều ngưng tụ ngang ngửa trình độ linh lực cực hạn trong cơ thể cường giả Thông Thiên cảnh.

      Trung tâm của biển linh lực kia, Đại Tu Di Ma Trụ ngừng phát ra những tiếng ù ù, hung sát lực đáng sợ hoàn toàn bị lượng linh lực khổng lồ bắt giữ, thể dâng lên.

      thân ma trụ, hoa văn ma long lấp lánh, Long Ma Lạc Ấn dường như nhận biết được uy hiếp đến nó, phát ra những tiếng gầm như long ngâm, hắc ám trào ra chống cự lại ăn mòn của biển linh lực hùng hậu.

      Nhưng với sáu vị Chí Tôn cùng ra tay, Long Ma Lạc Ấn thế lực bạc, dù cho có cắm rễ sâu đến mức nào trong ma trụ, mượn được bao nhiêu sức mạnh của ma trụ cũng phải bắt đầu tiêu tán.

      Mục Trần đứng ngoài vòng ảnh hưởng, hoàn toàn thể nhúc nhích nổi. Uy áp từ sáu vị Chí Tôn đồng thời thi triển năng lực khiến sức nào chống lại được.

      chỉ biết méo mặt, thực lực Hóa Thiên cảnh hậu kỳ đối diện cường giả Chí Tôn chẳng khác nào con giun con dế, chỉ mới là uy áp có khả năng chống cự được rồi.

      Nhưng dù vậy, Mục Trần vẫn mừng thầm, vì Long Ma Lạc Ấn mà có thể xóa hết, chính là dẹp bớt tai họa cực lớn đồng thời mang lại hung thần khí chân chính cho .

      “Ầm!”

      Thình lình trong Đại Tu Di Ma Trụ bộc phát sức mạnh cực kỳ khủng bố. Long Ma Lạc Ấn bị ăn mòn tỏa ra hắc ám dữ dội, những tiếng long ngâm vang lên ngừng, long ấn bành trướng, vọt ra khỏi ma trụ, trực tiếp hóa thành con ma long đáng sợ.

      Con ma long toàn thân đen thui, dao động linh lực kinh khủng khiến gian quanh đó sắp phải sụp đổ.

      – Thái Thương, muốn chiếm lấy chí bảo của Long Ma Cung ta sao? Đâu dễ dàng như vậy!

      Con ma long khổng lồ trừng mắt hung ác nhìn xuống mọi người bên dưới, gào lên tiếng người.

      – Hắc Long Chí Tôn?

      Mục Trần giật mình khi nghe thấy điệu quen thuộc, bất giác cực kỳ sợ hãi.

      – Hắc Long! Ngươi quả nhiên thể nhẫn được mà!

      Thái Thương viện trưởng cười khẩy, tỏ ra hề bất ngờ, có lẽ dự đoán được từ sớm.

      – Hừ, cái lá gan bọn Long Ma Cung các ngươi đúng là , chỉ bằng phân ảnh cũng dám xông vào Bắc Thương linh viện, tự chuốc lấy nhục!

      Mạch U điện chủ trầm gằn giọng.

      – Láo! Bắc Thương đại lục này, Long Ma Cung ta muốn đâu về đâu các ngươi quản được sao?

      giọng khác bất ngờ vang lên từ con ma long kia, hoàn toàn phải Hắc Long Chí Tôn, nhưng cũng lạnh lẽo đáng sợ kém.

      – Ha ha, nếu phải các ngươi kinh động Long Ma Lạc Ấn, chúng ta cũng cách nào gọi ra phân ảnh này. Vừa may hôm nay có thêm lực lượng Đại Tu Di Ma Trụ, chém hết cả bọn các ngươi ra!

      tiếng cười hung lệ bá đạo lại cất lên.

      ra chỉ có phân ảnh. sáu vị điện chủ Long Ma Cung đều tề tựu ở đây hết sao?

      Chúc Thiên cười gằn.

      – Sáu vị điện chủ?

      Mục Trần giật mình, đưa mắt nhìn kỹ vào đôi mắt rồng to lớn, hắc ám lượn lờ mơ hồ có sáu bóng người trong đó, tất cả đều như ma thần, áp lực vô biên.

      – Hôm nay cho dù các ngươi tất cả cùng đến, kết cục cũng khác nhau.

      Thái Thương viện trưởng lạnh lùng phán câu, lão vung tay lên, biển linh lực nổi ba đào dữ dội, đập vỡ gian, đánh tới con ma long.

      Mạch U điện chủ và mấy vị thiên tịch trưởng lão cũng đồng loạt ra tay.

      “Gràoooooo!”

      Con ma long gầm lên, múa vuốt chụp lấy Đại Tu Di Ma Trụ, hùng hổ đập ra phá tan nát những ngọn sóng linh lực dữ dội.

      “Ầm!”

      Đại Tu Di Ma Trụ lập tức bùng phát hung sát lực đáng sợ, ma trụ múa may khiến gian bị chấn vỡ nát rách toạc, hoàn toàn ngăn cản hết công kích.

      “Uỳnh! Uỳnh!”

      Vòng chiến kinh thiên đột nhiên bùng nổ trong đại điện, Mục Trần hốt hoảng vội vàng bay ra khỏi điện, lúc này mới nhìn thấy linh trận bảo vệ gia cố cự điện cũng bị nứt ra ghê gớm. (LTC: sao lúc nãy nhúc nhích nổi mà giờ chạy được nhỉ??)

      “Bang!”

      Những khe nứt lan tràn khắp nơi, rồi thể chịu được lực trùng kích khiến nó nổ tung.

      Áp lực từ giao tranh khiến cho trung Bắc Thương linh viện đầy lốc xoáy điên cuồng khổng lồ, làm bao nhiêu đệ tử kinh hãi chẳng biết chuyện gì xảy ra.

      “Bùm!”

      Đại điện cũng nổ tung, con ma long khổng lồ, giữ chặt ma trụ phóng lên cao, quanh nó sáu luồng hào quang hướng thẳng lên trời, linh lực bao phủ ngừng công phá, thế đến quyết nghiền nát thôi, gian vỡ nát tan tành, lực phá hoại khủng bố tuyệt luân.

      Giao tranh kinh thiên động địa bất ngờ nổ ra, khiến cho rất nhiều đệ tử ở trong phạm vi nhất định há mồm kinh hãi. Chiến đấu kinh khủng như thế chưa bao giờ được thấy qua lần nào…..

      Tiếng báo động vang lên lập tức, đông đảo cao tầng sư phụ Bắc Thương linh viện lướt tới, vẻ mặt chấn động quan sát vòng chiến cao.

      ngọn núi yên tĩnh, có hai người lớn chăm chú nhìn lên trời, chính là Linh Khê và Duẫn nhi.

      đáng sợ, ngờ cả viện trưởng cũng ra tay.

      Duẫn nhi run rẩy.

      – Đó là. . . người của Long Ma Cung?

      Linh Khê nhíu mày khi thấy con ma long kia.

      – Linh Khê tỷ tỷ ra tay sao? Con ma long kia rất lợi hại a!

      Duẫn nhi lo lắng, vì nơi này là khu nội vi của Bắc Thương linh viện, đệ tử tụ tập rất đông, nếu bị lan đến tình hình cực kỳ nghiêm trọng .

      Linh Khê khẽ lắc đầu, thản nhiên :

      – Ma long kia chỉ là phân ảnh của tên Long Ma Cung thôi, sao có thể thắng được Thái Thương viện trưởng? Ta cần ra tay.

      Rồi nàng nhìn xuống bên dưới vòng chiến, đỉnh ngọn núi kia, có bóng dáng mơ hồ của thiếu niên, chính là Mục Trần.

      Ánh mắt nàng hơi long lanh chút.

      Mục Trần chẳng hề biết Linh Khê chăm chú nhìn mình, ngửa đầu nhìn lên trời cao. Tuy rằng diễn biến trời rất dữ dội, nhưng quá lo. Vòng chiến kia chắc chắn nằm trong tầm kiểm soát của Thái Thương viện trưởng, sáu vị điện chủ Long Ma Cung dù sao chỉ là phân ảnh, mượn sức Đại Tu Di Ma Trụ thể như chân thân chiến đấu được.

      Cứ tiếp tục như thế, thắng lợi của Thái Thương viện trưởng chỉ là vấn đề thời gian.

      – Hắc Long, ngươi đâu cần phải làm chuyện phí công này. Hôm nay định các ngươi có khả năng đem nó rời khỏi Bắc Thương linh viện!

      Thái Thương viện trưởng thần sắc thản nhiên.

      – Hừ, thế sao?

      Hắc Long Chí Tôn cười khẩy, ánh mắt con ma long biến ảo khó lường.

      Thân hình ma long thình lình phình to thêm nữa, sáu phân ảnh trong đôi mắt vĩ đại của nó đột nhiên bùng nổ.

      – Cẩn thận, chúng muốn tự bạo phân ảnh!

      Thái Thương viện trưởng trừng mắt quát.

      “Uỳnh!”

      Lão vừa quát lên, con ma long to gần vạn trượng, khuất bóng mặt trời. Ngay sau đó, nó lập tức nổ tung, uy lực hủy diệt ùn ùn đánh xuống linh viện bên dưới.

      Sáu người vội vã xông lên, đánh ra công kích, biển linh lực tuôn ra bao phủ linh viện.

      “Rầm rầm!”

      Lực công phá hủy diệt trùng kích vào biển linh lực bao phủ linh viện, dù chưa thể xuyên qua nhưng cũng khiến vô số đệ tử bên dưới sợ hãi trắng cả mặt.

      “Vèo!”

      Chính lúc đó, luồng sáng như máu bắn lên cao, Đại Tu Di Ma Trụ lao , đằng trước nó gian lập tức biến dạng, hình thành thông đạo.

      – Đừng để cho nó chạy thoát!

      Thái Thương viện trưởng trừng mắt. Bọn Long Ma Cung quả thủ đoạn tàn khốc, bất chấp tất cả chỉ để cho Đại Tu Di Ma Trụ tự thoát mất.

      Đại Tu Di Ma Trụ mượn lực nổ của phân ảnh ma long mà tăng tốc cực nhanh, vừa lóe lên chui vào thông đạo gian, sắp thoát được.

      “Rầm!”

      Bất thình lình trung nơi này trở lại với hắc ám, cánh chim khổng lồ cả vạn trượng giang ra trời cao, thiên địa hoàn toàn bị nó che mất.

      cái vuốt chim vồ tới, phá nát gian, thọt vào thông đạo, bắt ngay lấy Đại Tu Di Ma Trụ.

      Cánh chim đó lại đột ngột biến mất, bất ngờ như khi xuất . Mặt trời lại tỏa ánh dương quang, dị tượng vừa nãy hoàn toàn mất dấu như chưa bao giờ xảy ra, rất nhiều đệ tử còn chưa kịp biết biến cố vừa nãy.

      – Lúc nãy…..

      – Hình như có cái cánh….

      – Cánh to thế, chẳng lẽ là trấn viện thần thú của Bắc Thương linh viện chúng ta, Bắc Minh Long Côn đại nhân? !”

      – . . . . . . là lợi hại, ngay cả gian cũng bị phá.

      Mọi người liền bàn tán xôn xao. (LTC: mệt mấy cái đám khán giả, cái gì cũng được như biết rồi á)

      ngọn núi, Mục Trần cũng kinh ngạc, còn chưa kịp hoàn hồn tia hắc ám xuyên qua trung, bắn vào cơ thể .

      Đó là Đại Tu Di Ma Trụ!

      Mục Trần lập tức chìm tâm thầm vào khí hải, hoa Mandala nở tung vô số xiềng xich tím rịm, quấn chặt ma trụ, kéo nó vào trong đóa hoa, trở lại phong ấn hoàn toàn!

      Mục Trần mừng rỡ vô cùng, ngờ đễ giải quyết Long Ma Lạc Ấn kia, gần như toàn bộ những vị cường giả đứng đầu Bắc Thương linh viện đều ra tay.

      Thái Thương viện trưởng và mấy người kia cũng hạ xuống bên cạnh Mục Trần.

      – Ha ha, Bắc Minh đại nhân ra tay quá đẹp, chúng ta thua bẽ mặt rồi.

      Mạch U cười .

      – Bọn kia quyết đoán, tự bạo phân ảnh. Làm thế khiến chúng tự tổn thương .

      Trưởng lão Chúc Thiên nhíu mày.

      Thái Thương viện trưởng chỉ cười, lão quay sang chuyện với Mục Trần:

      mất đồ là tốt rồi. Từ hôm nay, Long Ma Cung còn cách nào điều khiển được Đại Tu Di Ma Trụ , chỉ cần ngươi có thể khống chế nó, nó là của ngươi.

      – Đa tạ viện trưởng!

      Mục Trần cảm kích thôi, tai họa được tiêu trừ, nhưng căn bản đủ sức làm được, đặc biệt là chằng có năng lực nào chống .

      Thái Thương viện trưởng khoát tay, gì nữa, định rời .

      – Viện trưởng!

      Mục Trần vội gọi giật lại, hơi do dự chút, rồi lấy hết can đảm ra:

      – Ta cảm thấy rất hứng thú với Thánh Linh Sơn…..

      – Thánh Linh Sơn?

      Mấy vị thiên tịch trưởng lão lập tức ngẩn người, rồi nhíu mày. kiện này cũng để lại trong lòng họ ít khó chịu. Bá chủ Bắc Thương đại lục lại chẳng hề cử ai tham gia kiện lớn nhất đại lục như thế, ít nhiều cũng tạo thành những tin đồn hay.

      – Rất nguy hiểm!

      Thái Thương viện trưởng lạnh nhạt phán câu, lắc đầu rồi quay .

      Mục Trần méo mặt, chỉ đành thất vọng. Xem ra hoàn toàn vô duyên với Thánh Linh tẩy lễ kia.

      Thái Thương viện trưởng đột nhiên ngừng bước, tay chắp sau lưng, vẻ trầm tư cất tiếng.

      – Nếu ngươi muốn cũng được, vậy trong vòng tháng tới phải đột phá đến Thông Thiên cảnh.

      Mục Trần vừa nghe thế mừng rỡ, nhưng nghĩ kỹ lại chút trợn mắt dài mặt ra. Đột phá đến Thông Thiên cảnh trong tháng? Có chơi đó….

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :