Đại chúa tể - Thiên Tàm Thổ Đậu

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 364: Tìm Lửa


      “Vèo!”

      Mục Trần lướt liên tục trong mây, cảm nhận dao động linh lực kịch liệt từ đằng sau truyền lại, ràng Lạc Li phải kịch chiến với Ngô Giáp.

      Mục Trần quay lại, ánh mắt lạnh lùng nhìn Mâu Tướng bị xách trong tay, cười gằn:

      – Dường như còn vài thứ ngươi chưa cho ta biết?

      Mâu Tướng biến sắc, liên tục lắc đầu.

      – Vậy Ngô Giáp làm sao biết được hướng của chúng ta?

      Mục Trần lành lạnh :

      – Ngươi báo cho ?

      Mâu Tướng vội trả lời:

      – Trong đám mây mù ở Tây Hoang cảnh này Ngô Giáp có bố trí linh trận, nên có thể cảm ứng được những biến động trong đó.

      Mục Trần trừng mắt liếc , búng tay bắn ra tia linh lực dò xét vào đám mây. Quả nhiên cảm thấy có những dao động khác thường, cảm ứng như là linh trận.

      Ngô Giáp này đúng là đáng ngại.

      Mục Trần nheo mắt, vung tay lên, ngưng luyện ra mười mấy linh ấn, nó nhanh chóng dung nhập vào khí, hình thành tiểu linh trận bao phủ lấy Mục Trần.

      Tiểu linh trận mạnh mẽ, nhưng có thể ngăn cản năng lực cảm ứng của linh trận kia, Mục Trần muốn mọi hành động của đều bị Ngô Giáp biết như lòng bàn tay.

      – Tiếp tục dẫn đường!

      Làm xong việc đó, Mục Trần hờ hững nhìn Mâu Tướng, thản nhiên cất tiếng.

      Mâu Tướng vì ánh mắt đáng sợ của Mục Trần mà run rẩy, vội chỉ đường.

      Tiếp tục , Mục Trần hề bị ngăn cản, sau khi chặn đứng cảm ứng của Ngô Giáp, tên kia cũng cách nào tìm ra vị trí của .

      lát sau, Mục Trần chậm lại, hạ xuống khe núi, nhìn cốc sâu tràn ngập mây mù.

      – Trầm Thương Sinh và Lý Huyền Thông chắc là ở trong này, nhưng mây mù quá dày, khó mà dò xét.

      Mâu Tướng vội chỉ vào thâm cốc, .

      Mục Trần gật đầu, búng tay ra, tia linh lực đập vào Mâu Tướng khiến bất tỉnh, rồi chụp lấy và lướt vào trong cốc.

      Tiến vào thâm cốc, tầm nhìn hoàn toàn bị ngăn cản, Mục Trần hơi suy tư, lướt lên trung, bất chợt bùng nổ linh lực, hắc viêm bùng lên như khói phá tan mây mù quanh .

      Địa hình thâm cốc phức tạp, bị mây che lấp, nếu muốn tìm hai người cố tình trốn trong này, e rằng quá khó khăn. Chi bằng bùng nổ linh lực, tự lộ thân phận để hai người kia cảm nhận, nhất định đáp lại.

      Hành động của Mục Trần cực kỳ lộ liễu, nhanh chóng sau đó có luồng linh lực bùng lên ở hướng kia.

      Dao động linh lực này rất quen thuộc, là Trầm Thương Sinh.

      Mục Trần mừng rỡ, lập tức hướng về chỗ đó. Lát sau chậm lại, chăm chú nhìn phía trước, vách núi gần đó lộ ra cái sơn động, bóng người đứng thẳng nơi đó.

      – Trầm học trưởng!

      Mục Trần mừng rơn, thở phào nhõm, vội tới gần, nhưng khi nhìn được hình dáng của Trầm Thương Sinh khỏi kinh ngạc.

      Da dẻ Trầm Thương Sinh có khối ban độc đen thui, lấp lánh. Khí tức độc đáng sợ tỏa ra khiến cho Trầm Thương Sinh nhìn có vẻ tiều tụy yếu ớt. Dù trạng thái tệ như vậy nhưng gương mặt của vẫn cười tươi, khí khái lãng tử bệ vệ hề mất .

      – Hêy, ngờ kẻ đến đây đầu tiên lại là người, là nghĩ ra.

      Trầm Thương Sinh nhìn Mục Trần, cũng tỏ ra mừng vui mỉm cười.

      Mục Trần hạ xuống cửa động, tiện tay ném Mâu Tướng và Xích Ngư xuống đất.

      – Là Mâu Tướng và Xích Ngư phải ? Cả hai tên đều bị ngươi giải quyết hết sao?

      Trầm Thương Sinh kinh ngạc khi thấy hai cái thân tàn tạ như xác chết của Mâu Tướng và Xích Ngư. Hai tên đó tuy xếp hạng 7,8 nhưng dù sao thực lực cũng ở Thông Thiên cảnh sơ kỳ, khá lợi hại. ngờ được lại bị bắt bởi Mục Trần.

      – Lâm học trưởng cũng đến, nhưng tình hình tại sáng sủa cho lắm.

      Mục Trần hỏi thăm Trầm Thương Sinh:

      – Hai người ra sao rồi?

      – Tình hình cũng tối tăm kém.

      Trầm Thương Sinh bất đắc dĩ nhún vai, rồi xoay người vào sơn động. Mục Trần cũng vội bước theo. Trong động nhìn thấy Lý Huyền Thông, lúc này trạng thái còn tệ hại hơn, hắc ban người dày đặc hơn Trầm Thương Sinh nhiều, cả người hôi thối.

      Lý Huyền Thông mở mắt, gương mặt cũng có khối hắc ban, khiến gương mặt tuấn của trở nên quái dị đáng sợ. nhìn Mục Trần, cố gượng cười, cũng ngờ được người tìm được bọn đầu tiên lại là Mục Trần.

      – Sao có thể như vậy?

      Mục Trần cũng khó hiểu, với thực lực của Trầm Thương Sinh và Lý Huyền Thông, đối phương có nhiều người cũng khó mà khiến cả hai lâm vào thảm cảnh như thế này.

      – Ma Long Tử chuẩn bị trước, thực lực của đạt tới Thông Thiên cảnh hậu kỳ, nhưng trước đó khi giao đấu với chúng ta luôn giấm diếm, đến khi hai ta lọt vào vòng vây mới bùng nổ thực lực, lại còn mang theo Long Ma độc mà cất công về lấy ở Long Ma Cung. Đó là loại kịch độc do cường giả Chí Tôn luyện chế ra. Chúng ta vô ý bị trúng độc, thực lực đến bây giờ vẫn khôi phục lại được.

      Lý Huyền Thông thản nhiên giải thích.

      – Thông Thiên cảnh hậu kỳ. . .

      Mục Trần nghiêm mặt, Ma Long Tử quả nhiên đạt trình độ đó, thế có nghĩa là Lâm học trưởng cũng thể là đối thủ của .

      – Tu luyện trong Long Ma Cung cực kỳ độc, tuy rằng thành tựu về sau có hạn, nhưng trước đó tiến triển rất nhanh, việc này cũng do ta sơ sót, ngờ Ma Long Tử lại đột phá nhanh chóng đến vậy.

      Trầm Thương Sinh cau mày, trình độ đó cũng chạm đến, chỉ cần bế quan thời gian lâu đạt tới Thông Thiên cảnh hậu kỳ, nhưng đáng tiếc vì Long Ma độc mà cả hai đến hôm nay chưa thoát khỏi vòng vây của Ma Long Tử.

      – Việc quan trọng nhất lúc này là tiêu trừ Long Ma độc, nếu Ma Long Tử đến Thông Thiên cảnh hậu kỳ, Lâm học trưởng e rằng khó mà cầm cự được, chúng ta phải nhanh chóng giải cứu bọn họ.

      Mục Trần trầm ngâm.

      Trầm Thương Sinh ngồi xuống, bất đắc dĩ :

      – Long Ma độc này phải là cường giả Chí Tôn mới may ra có năng lực giải độc, chúng ta có biện pháp. . .

      Mục Trần sửng sốt, cường giả Chí Tôn? Bọn họ mà có cường giả Chí Tôn, Ma Long Tử sao còn dám ngông cuồng? chắc ăn Bắc Thương linh viện phái ra cường giả Chí Tôn đối phó , nên mới dám bày trò như thế này.

      – Để ta thử xem, linh lực của ta có chút đặc biệt, xem có hiệu quả nào .

      Mục Trần trầm ngâm lúc lâu rồi lên tiếng. Linh lực của có dung hợp Cửu U Hỏa, đối với độc tố hẳn là có khả năng khắc chế.

      Trầm Thương Sinh và Lý Huyền Thông cũng gật đầu, có cách nào cũng nên thử, tại cũng chỉ có thể thử ngựa chết tìm ngựa sống.

      Mục Trần đến trước mặt Trầm Thương Sinh, hắc viêm bùng lên, sức nóng lan tỏa.

      Bàn tay đặt lên đỉnh đầu Trầm Thương Sinh, linh lực dũng mãnh tiến vào người Trầm Thương Sinh.

      Linh lực của Mục Trần tiến vào, liền cảm nhận náo loạn trong cơ thể Trầm Thương Sinh. Long Ma độc như con độc long chạy tới chạy lui trong người, nơi nơi độc tố lướt qua, linh lực lập tức bị ăn mòn tiêu tán, cứ như thế khiến cho hai người ai có thể hồi phục được.

      Mục Trần hơi suy nghĩ, rồi điều khiển linh lực lao tới bao vây tia Long Ma độc, hắc viêm bừng cháy chuẩn bị luyện hóa nó.

      “Xèo xèo.”

      Long Ma độc như có phản ứng, nó nhận thấy uy hiếp đến sinh tồn của nó, độc khí liền phát tán ra chống cự lại hắc viêm.

      Hắc viêm bốc cháy, độc khí tán ra, đôi bên giằng co. Mục Trần cảm thấy ổn, vì Long Ma độc cực kỳ ương ngạnh, đối diện Cửu U Hỏa vẫn mạnh mẽ chống cự, tuy cũng tiêu tan dần dần, nhưng tốc độ này quá ư chậm chạp.

      Mục Trần thở dài, thu linh lực trở về, sắc mặt trầm. Cứ theo cái tốc độ này, đến khi khu trừ hết độc tố trong người Trầm Thương Sinh và Lý Huyền Thông, cũng mấy ngày nữa.

      Và bây giờ phải là lúc có nhiều thời gian như vậy.

      Trầm Thương Sinh và Lý Huyền Thông nhìn thấy sắc mặt Mục Trần, cũng chỉ đành thở dài. Tuy chẳng ôm hy vọng lớn, nhưng cũng có chút thất vọng.

      Mục Trần cau mày, Cửu U Hỏa đúng là có năng lực luyện hóa Long Ma độc, nhưng còn chưa đủ lực. Nếu có ngọn lửa mạnh bạo hơn hẳn là dễ dàng tiêu trừ độc tố.

      Nhưng mạnh hơn Cửu U Hỏa, lửa đó tìm ở đâu?

      Mục Trần trầm tư, yên tĩnh áp lực lên sơn động.

      – Lửa mạnh hơn….

      Mục Trần lẩm bẩm, lát sau mắt lóe sáng. Lửa mạnh hơn Cửu U Hỏa?

      Cửu U Tước thành công tiến hóa, ngọn lửa chẳng phải cũng tiến hóa sao? Cửu U Hỏa ngày nào hóa thành Bất Tử Hỏa rồi cơ mà?

      Mắt sáng lên, rồi chợt nhắm lại. Tinh thần Mục Trần chui vào Càn Khôn Trạc (LTC: Giới Tử Xuyến mà lão Đậu đổi lại thành cái này). Từ sau khi độ kiếp thành công, Cửu U Tước hóa thành cái trứng để tiếp tục tiến hóa ở trong này.

      Trong Càn Khôn Trạc, Mục Trần dễ dàng tìm ra cái trứng đen to lớn, bề mặt đầy những hoa văn tím rịm, cảm giác áp lực cường đại tản mát.

      Mục Trần lẵng lẽ tiến đến gần cái trứng, Bất Tử Hỏa điều khiển được, nên có thể mong rằng Cửu U Tước có thể nghe thấy tiếng gọi, cho tia để dùng…

      – Cửu U. . . nhanh ….

      . . .

      nơi kia ở Tây Hoang cảnh.

      Vùng đất sụp đổ hoang tàn, những khe nứt lan khắp nơi.

      “Ầm.”

      bóng người hạ xuống, tung quyền đánh vỡ khối đá lớn, rồi đưa tay hút lấy bóng người thê thảm đầy máu xách lên.

      Ma Long Tử hờ hững nhìn Lâm Tranh bị trọng thương mà hôn mê, rọi xoay người mất.

      – Giải quyết luôn tên thứ hai ….

    2. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 365: Giải Độc


      Trong sơn động yên tĩnh, Mục Trần nhắm chặt hai mắt, tâm thần ngừng lên tiếng gọi Cửu U Tước trong quá trình tiến hóa. Vốn cũng có cách nào khác, chỉ có thể thử gọi mà thôi.

      Dù rằng biện pháp khá ngu ngốc, nhưng bây giờ cũng chỉ làm được như thế.

      Trầm Thương Sinh và Lý Huyền Thông nhìn thấy Mục Trần như vậy, cũng lên tiếng quấy rầy. Bề ngoài họ tỏ ra vẫn tốt, nhưng ra trong lòng rất nôn nóng vì Long Ma độc. Nếu Mục Trần có biện pháp nhanh chóng luyện hóa nó , là tin vui khôn tả.

      Cơ hội đó cũng cao nhưng thà có hy vọng vẫn hơn.

      Thời gian từng chút trôi qua, Mục Trần càng thêm lo lắng đổ mồ hôi, tâm tình càng thêm gấp gáp, vì gọi cách nào cũng chẳng có ừ hử gì cả.

      – Cửu U. . . lúc này ngươi thể mất bóng như vậy được đâu a!

      Mục Trần vội vã hối thúc.

      Trong Càn Khôn Trạc, quả trứng đen dường như hơi run lên chút, hoa văn màu tím thoáng bề mặt.

      Mục Trần lập tức nhận ra, mừng rỡ khôn xiết.

      Tử văn càng lúc càng đậm, ngọn lửa từ trong đó bay ra, nó phải màu đen, mà hơi ngả sang màu tím.

      Cháy nhè , nó lơ lửng giữa , nhìn như yếu ớt nhưng mang lại cảm giác vĩnh hằng bất tử.

      Bất Tử Hỏa!

      mừng rỡ điên dại thể ngăn cản dâng tràn trong lòng Mục Trần, lập tức mở mắt, tay nắm lại, lập tức ngọn lửa màu tím xuất trong tay.

      “Phừng phừng!”

      Ngọn lửa tím vừa xuất , gian quan nó liền biến dang, dao động kỳ lạ tản mát ra xung quanh mang theo nhiệt độ nóng cháy, khiến sơn động đột ngột nóng như cái lò thiêu.

      Trầm Thương Sinh và Lý Huyền Thông giật mình nhìn ngọn lửa tím, họ cũng cảm thấy đáng sợ kỳ dị trong ngọn lửa kia.

      – Đây là lửa gì vậy?

      Trầm Thương Sinh cất tiếng hỏi, giọng kinh hãi.

      – Hêy!

      Mục Trần mừng rỡ như trút được gánh nặng. Ngọn lửa này tuy nhưng lại mạnh hơn Cửu U Hỏa của rất nhiều, căn bản là khác biệt về đẳng cấp.

      Có được đốm Bất Tử Hỏa, việc luyện hóa Long Ma độc dễ dàng hơn nhiều.

      – Ta bắt đầu đây, lần này ngon rồi!

      Mục Trần cười toe toét nhìn Trầm Thương Sinh.

      Trầm Thương Sinh mạnh mẽ gật đầu, thần sắc nghiêm trọng.

      Mục Trần hít sâu hơi, chỉ ngón tay, ngọn lửa tím bay ra bùng lên thành tấm màn lửa bao bọc Trầm Thương Sinh.

      “Xèo!”

      Làn da Trầm Thương Sinh bị hung nóng lên, mồ hôi tuôn ra như tắm, rồi chỉ nháy mắt sau bốc hơi mất tích. cắn răng chịu đau đớn.

      – Cố gắng chút.

      Mục Trần trấn an. Bất Tử Hỏa quá cường đại, căn bản thể khống chế tốt, dám đưa nó vào cơ thể Trầm Thương Sinh, lỡ như có gì đó sơ sẩy có lẽ Trầm Thương Sinh chỉ còn lại nắm tro.

      Trầm Thương Sinh cắn răng gật đầu, thân thể run rẩy, làn da nổi đầy gân xanh.

      Màn lửa tím tỏa ra sức nóng cực độ, khiến cho hắc ban người Trầm Thương Sinh như sôi lên sùng sục, rồi những luồng độc khí đen thui từ từ bị bức ra khỏi cơ thể Trầm Thương Sinh.

      “Aarrrrr!”

      Trầm Thương Sinh nghiến cắn rên rỉ, mắt đầy tơ máu. Càng lúc càng có nhiều độc khí toát ra, hắc ban người càng lúc càng giảm nhanh chóng.

      Hun nóng chừng vài phút, độc ban người Trầm Thương Sinh hoàn toàn bốc hơi hết.

      Mục Trần lật tay, màn lửa tím bay trở về hóa lại thành ngọn lửa đầu ngón tay , nhưng nhìn qua có vẻ nhạt chút, có lẽ vì hao tổn ít.

      Gương mặt nhợt nhạt lúc nãy của Trầm Thương Sinh bây giờ trở lại thần thái vốn có, linh lực quanh người cuồn cuộn đổ vào cơ thể, dao động nhanh chóng trở lại mạnh mẽ.

      Mất áp chế của Long Ma độc, thực lực nhanh chóng trở lại với .

      Mục Trần mừng rỡ, kích động quay sang Lý Huyền Thông, cười :

      – Tới phiên ngươi.

      Lý Huyền Thông gật đầu, nhắm chặt hai mắt, đợi đến lượt mình trải qua trị độc thống khổ.

      Vì Lý Huyền Thông trúng độc nặng hơn Trầm Thương Sinh, thời gian khu độc càng nhiều hơn, đau đớn cũng dữ dội hơn, lúc lâu sau mới có thể trừ hết độc tố trong người.

      Tia độc khí cuối cùng rời khỏi cơ thể, Lý Huyền Thông trở lại thần sắc tỉnh táo lợi hại, bất chấp vẫn còn đau nhức trong cơ thể, nhanh chóng tiến vào trang thái tu luyện để khôi phục linh lực.

      Long Ma độc đều được giải trừ cho cả hai người, Mục Trần tạm yên lòng. Tia Bất Tử Hỏa lúc này chập chờn sắp tắt.

      Mục Trần say mê nhìn Bất Tử Hỏa, lòng thoáng tham lam. Loại hỏa diễm này cực kỳ lợi hại, mới chỉ có đốm lửa như vậy mà chẳng khác nào thần khí cho .

      – Xem thử có thể thu nó vào người được ?

      Mục Trần trầm ngâm, người khác chắc chắn dại gì mà làm vậy, nhưng khác, linh lực vốn dung hợp Cửu U Hỏa, và Cửu U Hỏa có cùng nguồn gốc với Bất Tử Hỏa, lại còn là thể tiến hóa, có lẽ sinh ra kháng cự.

      Nghĩ vậy, Mục Trần lập tức dùng hắc viêm bao bọc Bất Tử Hỏa, rồi kéo nó vào cơ thể.

      Đúng như dự tính, tia Bất Tử Hỏa chui vào người hề bạo động khiến Mục Trần vui sướng, cẩn trọng đưa thẳng nó vào khí hải.

      Trong khí hải, Thần Phách của há miệng hút lấy Bất Tử Hỏa, nhưng đưa nó vào trong, mà lơ lửng tay. Đợi lát thấy tượng bày xích gì, Mục Trần cười thầm đắc ý, ngờ lại có được món hời.

      nhìn lại Trầm Thương Sinh và Lý Huyền Thông, cả hai đều cố gắng khôi phục, lại nhìn lên cao, khối chất lỏng màu đen lấp lánh giữa trung.

      Đó là độc khí của Long Ma độc bức ra từ cơ thể hai người kia.

      Ánh mắt nhìn Long Ma độc đầy vẻ suy tư, rồi chợt lóe lên, giơ tay ra, ngón giữa đột nhiên trở nên đen kịt, hắc lôi lẹt xẹt xuất .

      Trong ngón giữa đó phong ấn Hắc Thần Lôi Độc, loại độc còn bá đạo nguy hiểm hơn cả Long Ma độc kia.

      – Nếu ta cũng phong ấn Long Ma độc trong này, có lẽ độc chỉ kình càng thêm nguy hiểm nhỉ?

      Nheo mắt thích thú, liền giơ tay hút khối Long Ma độc kéo xuống, rồi chọc ngón tay vào ngoáy ngoáy.

      Long Ma độc khiến cho Trầm Thương Sinh, Lý Huyền Thông khổ ải thê thảm, nhưng Mục Trần lại chẳng sợ gì cả. Chưa đến còn ít Bất Tử Hỏa trong người, với Hắc Thần Lôi Độc mà còn áp chế được, khối độc bèo bọt này sao có thể tung hoành trong người cho được.

      Ngón tay Mục Trần lóe sáng, mạnh mẽ hút lấy Long Ma độc vào trong, màu đen kịt nay lại thêm cái lấp lánh, vẻ ngoài càng thêm nguy hiểm, thậm chí chính Mục Trần cũng bất giác lạnh sống lưng.

      Mục Trần cẩn thận quan sát, chợt quẹt ngón tay xuống, tia hắc ám nhợt nhạt bắn ra, cắt vào vách núi. có tiếng động ầm ĩ, cũng nứt đá đổ núi, nhưng vách núi cứng rắn lại có thêm đường rãnh sâu hun hút mỏng tang, khí tức ăn mòn toát ra đáng sợ.

      Mục Trần kinh ngạc ra mặt, khiến màu sắc ngón tay trở lại bình thường. Cũng may phong ấn chỗ ngón tay do Bắc Minh Long Côn thiết kế, bằng khó mà khống chế được độc tính quái ác như thế này.

      “Ầm!”

      Thình lình tiếng nổ vang trong sơn động, linh lực hùng hậu ào ào tuôn ra, khiến sơn cốc như rung chuyển kịch liệt.

      Mục Trần quay lại nhìn, Trầm Thương Sinh và Lý Huyền Thông cùng lúc mở mắt, lóe lên như sao sáng.

      Thực lực của bọn cuối cùng hoàn toàn phục hồi, hơn nữa còn có vẻ mạnh mẽ hơn. Biến cố lần này cũng có ích lợi .

      – Chúc mừng!

      Mục Trần cười .

      Trầm Thương Sinh và Lý Huyền Thông đều đứng dậy, linh lực hùng hậu khiến thần thái trở lại uy phong.

      Cảm nhận được linh lực mạnh mẽ trong người, cả hai đều tỏ ra vui vẻ, quay sang Mục Trần.

      – Việc này, đa tạ!

      Hai người chỉ tạ ơn qua loa, thấy có vẻ cảm kích nhiều lắm. Nhưng Mục Trần biết, sau này nếu chính gặp nạn uy hiếp sinh mệnh, hai người họ dốc lực cứu trợ.

      Mục Trần mỉm cười, lời khách sáo.

      – Cả hai khôi phục, chúng ta cũng mau chứ?

      Mục Trần cất tiếng hỏi, trong lòng cũng lo biết nhóm người Lâm học trưởng bây giờ ra sao.

      Trầm Thương Sinh và Lý Huyền Thông cũng gật đầu, vẻ lãnh khốc toát ra trong mắt.

      – Ma Long Tử, bây giờ chúng ta lại tiếp tục trận đấu dang dở!

    3. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 366: Tụ Hội


      thung lũng khá lớn, trung cũng mây mù mờ mịt. Chính giữa thung lũng lại thoáng đãng ngờ, theo đó là linh lực bạo động ào ạt.

      “Ầm! Ầm!”

      Ở đó, kiếm khí gào thét, đất đá sụp đổ, những khe nứt lan tràn khắp nơi.

      Giao điểm của những khe nứt ấy là hai người giao đấu nhanh như sấm chớp, mỗi lần đối chiến đều khiến gian vang lên những thanh dữ dội.

      Nhìn kỹ lại, trong hai người có bóng hình xinh đẹp, áo đen váy dài bao lấy thân hình thon thả, tay cầm chắc thanh hắc trường kiếm, kiếm khí sắc bén bắn ra ngừng.

      Gương mặt quen thuộc, chính là Lạc Li.

      Nhưng đối thủ của nàng lúc này lại phải Ngô Giáp, mà là tên gầy nhom chỉ có da bọc xương, Mục Cốt.

      Thân thể Mục Cốt lóe lên những tia sáng bạc, dường như toát ra từ xương cốt. Thân hình gầy ốm lại có sức mạnh bạt núi lấp biển.

      Trong tay thanh cốt đao, giao chiến với Lạc Li, cả hai đều bùng nổ thế công đáng sợ, trong khoảng gian cực lớn ai dám đến gần.

      Ngọn núi xa xa phía sau Mục Cốt, có vài người đứng quan sát vòng chiến kịch liệt bên dưới, ánh mắt đa phần tỏ ra kinh ngạc khó ngờ. Hẳn nhiên do ai đoán ra Mục Cốt lại bị xinh đẹp thực lực có vẻ yếu hơn lại đánh nhau phân cao thấp.

      – Hô hô, ngờ Bắc Thương linh viện lại có thêm đệ tử khó lường như vậy, tuổi trẻ thực lực như thế, đơn giản chút nào.

      gã cầm trường thương cất giọng kinh dị.

      – Đằng Long, dám chắc này ngươi cũng chẳng đối phó nổi.

      Ngô Giáp thản nhiên cười, lúc trước giao đấu với Lạc Li, nàng ta cực kỳ lợi hại, bao nhiêu linh trận bố trí từ trước nàng chỉ kiếm phá hủy tất cả.

      Tuy lời Ngô Giáp chẳng dễ nghe, nhưng gã tên Đằng Long chỉ nhún vai. Ngô Giáp dù sao cũng liệt vào hạng thứ 5 Huyền Thưởng bảng ở Bắc Thương linh viện, vả lại là Linh Trận sư cấp 5, nếu muốn so đấu dây dưa kéo dài, thậm chí còn dai hơn cả Mục Cốt, Quỷ Hùng hai tên Thông Thiên cảnh trung kỳ.

      – Nghe Mâu Tướng và Xích Ngư bị bắt?

      Ngô Giáp gật đầu xác nhận:

      – Bị tên đệ tử gọi là Mục Trần đánh bại, ta còn xông pha cứu Trầm Thương Sinh và Lý Huyền Thông.

      – Cứu ra được làm gì? Hai tên đó trúng phải Long Ma độc, đem ra chỉ thêm vướng chân.

      gã khác ở trần, hình xăm đầu hổ ngực trề môi lên tiếng.

      Đó là tên ác bá hạng thứ 9 Huyền Thưởng bảng, Vương Hổ.

      – Ma Long Tử còn chưa tới sao? Xem ra đối phó ba tên kia cũng tiêu tốn ít thời gian của .

      Đằng Long nhìn quanh quất, hỏi.

      – Hình Điện tam tướng đâu phải nhân vật tầm thường, Ma Long Tử muốn đánh bại từng người cũng phải tốn ít công sức đâu.

      Ngô Giáp cười nhạt, tiếp:

      – Nhưng cũng có gì khác, họ có phản kháng mạnh mẽ cỡ nào kết quả cũng vậy thôi, chúng ta chỉ cần lo đám người còn lại là được. Đợi Ma Long Tử đến đây, tất cả đều phải bỏ xác lại thôi!

      Ánh mắt lạnh lẽo như độc xà của nhìn về ngọn núi xa xa, có vài người cũng đứng đó, chính là nhóm Hạc , Tô Huyên.

      Nhưng lúc này sắc mặt bọn họ đầy nghiêm trọng, vì tất cả đều nhận thấy đám Ngô Giáp chăm chú quan sát bọn họ. Thực lực đối phương ra sao bọn họ đều từng giao chiến, mỗi kẻ đều độc ác máu lạnh. Nếu có Lâm Tranh và hai vị kia tốt hơn, nhưng lúc này tất cả mọi người tụ họp lại được, tam tướng lại chẳng thấy tăm tích, khiến cho mọi người cảm thấy bất an vô cùng.

      Lúc nãy đối phương suýt nữa cũng hốt gọn mẻ bắt hết cả nhóm, nhưng may thay Lạc Li tới kịp, ngăn cản tên Mục Cốt mạnh nhất, khiến cho đối phương co vòi chưa dám lên. Nhưng bọn họ biết chuyện này chẳng được bao lâu, vì họ cũng thể dựa vào mình Lạc Li để ngăn toàn bộ đám đồ tể kia được.

      – Tên khốn Mục Trần kia đâu mất rồi?

      Từ Hoang cáu bẳn hét lên.

      Cục diện tại cần có nhân vật chiến lực ngang với Thông Thiên cảnh trung kỳ để trấn áp đối phương, mà trong đoàn người ngoài tam tướng ra, chỉ có Mục Trần và Lạc Li là đủ tư cách.

      Bây giờ Lạc Li phải dây dưa với tên kia, còn Mục Trần lại mất tích đâu thấy….

      Tô Huyên bất đắc dĩ lắc đầu, sau khi tiến vào Tây Hoang cảnh, cả bọn bị chia cách ra với nhau, chẳng được Mục Trần bị chuyển đâu.

      – Lâm học trưởng có lẽ xảy ra chuyện.

      gã cao thủ Hình Điện lầm bầm, nghiến răng:

      – Ma Long Tử vẫn chưa thân, ta nghi tách ra đối phó Lâm học trưởng.

      Tô Huyên biến sắc, nàng cũng nghĩ tới việc này, tình hình tại rất tốt, việc duy nhất chỉ có thể trông cây Lâm Tranh có thể đối phó được Ma Long Tử, như vậy cục diện hoàn toàn xoay chuyển.

      Cả nhóm đều cố gắng chờ đợi.

      “Uỳnh!”

      Giao chiến trong thung lũng càng lúc càng kịch liệt, kiếm khí đáng sợ gạo thét đẩy lui Mục Cốt.

      Kiếm khí lướt qua, Mục Cốt tóe máu, nhưng chẳng quan tâm, bộ xương lộ ra dưới da thịt lóe sáng như kim thiết.

      Mục Cốt này tu luyện thần quyết luyện thể nào đó, thân thể cường đại đặc biệt, nên có thể ngăn cản được kiếm khí đáng sợ của Lạc Li.

      đứa con khó chơi….

      Mục Cốt nhìn thân thể máu me của mình mà cười gằn. Tiếng cười quái dị nghe rất chói tai.

      – Bất quá ngươi đâu cần phải cố gắng làm gì, ta biết ngươi mong chờ Hình Điện tam tướng, nhưng ngươi thấy Ma Long Tử đem chúng lại đây, kết cục của các ngươi thế là hết.

      Lạc Li chẳng bận tâm, thế công càng lúc càng hung hãn, kiếm khí dữ dội quét tới Mục Cốt.

      “Vèo!”

      tiếng xé gió từ xa vọng lại.

      Mọi người bất giác nhìn qua, trong mây mù đường thẳng xé toang chân trời, kẻ mới xuất dáng dấp hung bạo như ác thần đứng giữa tầng .

      Người vừa đến thân hắc bào, lưng đeo hắc kiếm, mi tâm con hắc long dữ tợn phát ra khí tức hung lệ.

      Là Ma Long Tử!

      Đám người Bắc Thương linh viện thấy người kia vừa tới, tất cả đều biến sắc, lạnh mình.

      trung phía sau Ma Long Tử, ba người thân thể đầy máu lơ lửng ở đó, khí tức yếu ớt, dường như trọng thương hôn mê.

      – Là tam tướng!

      Bọn họ càng thêm kinh hãi, run rẩy hoảng hốt.

      Ma Long Tử đáng sợ đến như vậy sao? Ngay cả tam tướng cũng đánh bại được ?

      – Ha ha, cuối cùng giải quyết xong rồi sao?

      Quỷ Hùng cất tiếng cười to khoái trá.

      Ma Long Tử hờ hững gật đầu, vung tay lên ném ba người hôn mê xuống ngọn núi chỗ đồng bọn:

      hổ là Hình Điện tam tướng, dù là ta đánh bại từng tên, nhưng cũng phải phí phen khí lực.

      nhìn qua vòng chiến của Lạc Li và Mục Cốt, nheo mắt kinh ngạc:

      ngờ ngoài Trầm Thương Sinh, Lý Huyền Thông và Hình Điện tam tướng, Bắc Thương linh viện lại có thêm đệ tử ưu tú.

      – Còn tiểu tử nữa cũng có bản lĩnh, có thể đột phá phòng tuyến của ta, lại có khả năng ngăn cách linh trận cảm giác trong mây mù, có lẽ cứu được Trầm Thương Sinh và Lý Huyền Thông.

      Ngô Giáp cười nhạt.

      – Cứu người?

      Ma Long Tử trừng mắt, nhưng rồi lông mày giãn ra cười :

      – Trầm Thương Sinh và Lý Huyền Thông bây giờ có lẽ bị Long Ma độc muốn của ta biến thành phế nhân, cứu ra được chỉ thêm gánh nặng, cứ mặc chúng , lát nữa bắt lại luôn thể.

      thoáng nhìn qua đám người bên kia, sau khi nhìn ra thực lực của họ, chẳng tỏ vẻ quan tâm chút nào, ngạo nghễ cơ bản là nắm chắc trong tay.

      – Quỷ Hùng, giúp Mục Cốt giải quyết nàng cho xong , đừng có lãng phí thời gian.

      Ma Long Tử hờ hững ra lệnh.

      – Ha ha, hai đánh , cảm giác cũng hay lắm đâu?

      Quỷ Hùng cười cười ra vẻ chính nhân quân tử, nhưng lại lấy ra cây bứa lớn của mình, chân giậm đất lướt ra, sức mạnh phá núi ngăn sông bổ xuống Lạc Li.

      “Ầm!”

      Mục Cốt cũng lập tức phối hợp, cốt đao trong tay bộc phát đao quang khổng lồ, hung hãn chém địch thủ.

      Hai gã Thông Thiên cảnh trung kỳ liên thủ ra tay, uy lực cực mạnh.

      Lạc Li nghiêm mặt, trường kiếm quét ra, kiếm khí dày đặc bảo hộ chính mình.

      “Uỳnh!”

      Tiếng nổ vang trung, Lạc Li run rẩy bị bắn hạ xuống đỉnh núi, mặt đỏ lên, khí huyết cuồn cuộn.

      Tô Huyên biến sắc, đối phương sắp hạ sát thủ?

      Nhưng trong đám bọn họ có ai đủ sức lên giúp Lạc Li? Ngay cả Hình Điện tam tướng cũng bị họ bắt…

      Lạc Li vẫn lạnh lùng, tay nắm chặt Lạc Thần Kiếm, trường kiếm run lên nhè , dao động như nước hồ lăn tăn mờ mịt, nhưng toát ra khí tức nguy hiểm vô cùng.

      Thình lình lại thêm những tiếng phá gió vang trong trung, mây mù bị xé toạc.

      Động tĩnh bất ngờ khiến mọi người giật mình nhìn qua.

      Xuyên qua mây, ba luồng sáng như tia chớp xuất ngọn núi khác, linh lực hùng hậu mạnh mẽ áp tới theo tiếng cười vang vọng.

      Huyền Thưởng bảng đúng là chỉ có bọn giòi bọ, hai thằng đàn ông lại vây đánh , cảm thấy thương xót sao?

      Nghe giọng trào phúng đó, Tô Huyên mừng rỡ ra mặt.

      Mục Trần!

      Cuối cùng tới!

    4. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 367: Chạm Trán


      Nhóm Biên dịch: luyentruyenchu

      Nguồn: luyentruyenchu.blogspot.com

      “Ầm!”

      Linh lực hùng hậu tản mát, ba người xuất ngọn núi, áp lực cực lớn khiế cho hai tên Mục Cốt và Quỷ Hùng biến sắc.

      – Là Mục Trần, còn có Trầm Thương Sinh và Lý Huyền Thông!

      Tô Huyên mừng rỡ nhận ra ba người vừa đến, vốn chỉ mong Mục Trần đến kịp, ngờ lại còn tìm được cả hai người kia.

      – Trầm Thương Sinh? Lý Huyền Thông? Thực lực của chúng khôi phục?

      Phía bên kia, Mục Cốt, Quỷ Hùng kinh hãi trước khí thế bá đạo, dường như còn mạnh mẽ hơn cả trước khi bị thương.

      Hai kẻ đó chẳng phải trúng Long Ma độc sao? Thực lực làm sao khôi phục lại được? Chẳng phải độc tính đó chỉ cường giả Chí Tôn mới đủ sức giải quyết được ư, chẳng lẽ có cường giả Chí Tôn nào bí mật hỗ trợ chúng?

      Sắc mặt biến đổi ngừng, cả bọn lập tức cảnh giác cao độ. Nếu địch thủ có cường giả Chí Tôn, ngay cả chạy cũng thể nào chạy nổi.

      – Long Ma độc tuy là cần cường giả Chí Tôn mới có thể phá giải, bất quá nếu có vài thủ đoạn gì đó cũng có thể. Cường giả Chí Tôn của Bắc Thương linh viện nếu dám ra tay Chí Tôn của Long Ma Cung ta cũng ngồi yên.

      Ma Long Tử thản nhiên cất tiếng, trấn an chấn động của đồng bọn.

      Đôi mắt hờ hững nhìn về ba người mới đến, sắc mặt lạnh lẽo:

      – Nhưng các ngươi có thể giải quyết được Long Ma độc, đúng là ngoài dự kiến!

      Trầm Thương Sinh trừng mắt nhìn Ma Long Tử, cười gằn:

      – Điều người ngờ, e rằng còn rất nhiều.

      Dao động linh lực người đột nhiên tăng vọt, trình độ cường hãn hơn xa Thông Thiên cảnh trung kỳ, tiến sát Thông Thiên cảnh hậu kỳ .

      sắp đột phá!

      Cảm nhận dao động linh lực mạnh mẽ như thế, Mục Cốt biến sắc. Trầm Thương Sinh đơn giản, bị đánh bại trọng thương trúng độc, hề suy yếu mà lại có cơ hội tinh tiến.

      Ma Long Tử cũng trừng mắt nhìn Trầm Thương Sinh, ghen tị ra mặt. có thể nhanh chóng tiến vào Thông Thiên cảnh hậu kỳ, hoàn toàn vì Long Ma Cung có phương pháp tu luyện đặc biệt, lại được nhiều tài nguyên vật bổ hỗ trợ. Nhưng nó cũng có di chứng, niên thọ của lại bị hao tổn, trả giá cực lớn. Vậy mà tên nhóc Trầm Thương Sinh kia lại có thể nhanh chóng bắt kịp, hỏi sao giận cho được.

      – Tuy sắp đột phá, nhưng chung quy vẫn là Thông Thiên cảnh trung kỳ. Như vậy mà đòi đấu với ta?

      Ma Long Tử lạnh lùng .

      – Cũng chưa đấu lại, phải đánh mới biết chứ!

      Trầm Thương Sinh vui vẻ chẳng hề sợ hãi, khí phách hiên ngang, là bá chủ Thiên bảng, đại diện cho Bắc Thương linh viện, bất kể là đối thủ nào cũng nhất quyết lui!

      Dù Ma Long Tử là cường địch, nhưng chừng đó vẫn chưa đủ để sợ.

      Ma Long Tử trừng mắt đáng sợ, vung tay lên, thân hình ba người tam tướng bị trọng thương hôn mê đỉnh núi bị hất bay lên , lơ lửng giữa trời.

      Mục Trần, Trầm Thương Sinh, Lý Huyền Thông nhìn thấy ba người kia, sắc mặt liền trầm xuống. Quả nhiên Lâm Tranh tránh khỏi rơi vào tay đối phương!

      – Ha ha, hai tên các ngươi may mắn được cứu về, nhưng đổi lại ba người này lại lọt vào tay ta. Tính qua tính lại, có đáng giá nhỉ?

      – Các ngươi cũng có hai người nằm trong tay ta.

      Mục Trần cười khẩy, tay cong lại, lực hút hướng về đám mây mù phía xa sau lưng, hai thân hình bị hút tới, chính là Xích Ngư và Mâu Tướng.

      Ma Long Tử hờ hững liếc nhạt:

      – Hai tên phế vật mà thôi, có gì đáng coi trọng? Các ngươi muốn giải quyết sao đó tùy.

      Ngữ khí cực kỳ vô tình, chẳng hề quan tâm đồng bọn. Có lẽ chưa bao giờ xem Xích Ngư và Mâu Tướng là đồng bọn.

      – Ha ha, hổ là Ma Long Tử! Xem ra bọn họ chẳng qua là công cụ lợi dụng của ngươi thôi, đám người sau lưng cũng thế mà phải ?

      Mục Trần cười lớn.

      Mục Cốt, Quỷ Hùng và đám còn lại đều nhíu mày. Tất cả đều biết lời Mục Trần có tính chia rẽ, nhưng cũng có vẻ khiến họ hay ho lắm.

      – Khá lắm nha tiểu tử mỏ nhọn!

      Ma Long Tử lạnh lùng nhìn Mục Trần, giọng lạnh lẽo:

      – Ngươi chính là kẻ khi trước giết Bạch Hiên, suýt nữa bị ta mần thịt phải nào? ngờ chưa đến năm lại có thể tiến triển thế này. Sớm biết vậy ngày đó ta xử lý luôn cho gọn.

      cũng lờ mờ đoán ra, độc thân thể hai người kia có đến phân nửa khả năng là do Mục Trần giải, chứ nếu hai người đó có biện pháp, cũng phải trốn lâu như vậy.

      – Đáng tiếc cơ hội đến lần thứ hai.

      Mục Trần cười .

      – Hóa Thiên cảnh hậu kỳ, có tư cách gì mà chuyện trước mặt ta? Thực lực ngươi như vậy, ta muốn giết là giết, gì đến cơ hội!

      Ma Long Tử lạnh lùng tiến tới, tàn ảnh ào ào, ngay lập tức xuất trước mặt Mục Trần, chưởng lực đánh ra, linh lực đen đúa như bụi hóa thành con ma long gao thét đánh tới Mục Trần.

      “Roẹt!”

      Ngay lúc đó, thanh kim thương nhanh như điện xẹt cũng đâm tới, mạnh mẽ công kích ma long.

      – Ta cũng muốn xem ngươi làm sao giết người trước mặt ta!

      Trầm Thương Sinh lập tức bùng nổ, chiến thương rung lên, thương ảnh tràn ngập đâm vào những yếu huyệt người Ma Long Tử.

      “keng keng keng!”

      Mười ngón tay Ma Long Tử bắn ra liên tục, chống cự lại thương ảnh ngập trời, thân hình cũng lập tức lui lại.

      – Ma Long Tử, có dám chiến tay đôi với ta?

      Trầm Thương Sinh bộc phát chiến ý, người lướt tới. Nhiệm vụ liệp sát Ma Long Tử lần này, tên khốn kia từ đầu tới cuối vẫn giả đò yếu thế khiến phòng bị chu đáo, lại dùng kế mai phục đả thương và Lý Huyền Thông. và mục tiêu vẫn chưa chân chính độc đấu với nhau, khiến cho Trầm Thương Sinh cực kỳ tức tối.

      Tốc độ cực nhanh, lướt tới đuổi theo Ma Long Tử, kim quang lóe lên trong mắt, thân thương rực rỡ như hoàng kim.

      “Roẹt!”

      Kim thương chấn động, thanh kinh thiên vang vọng gian, chiến ý ngút trời, linh lực hùng hậu tập trung vào mũi thương, hóa thành đóa kim liên, cực kỳ sắc nhọn.

      – Chiến Thần Kim Liên!

      Chiến ý hừng hực trong đôi mắt Trầm Thương Sinh, thương đâm thẳng tới, kim liên ở đầu thương xoáy tròn, kim quang lấp lánh sáng rực, khiến cho mây mù trong phạm vi cực lớn cũng bị xé toang.

      Uy lực thương kình của Trầm Thương Sinh mạnh mẽ vô song, gian biến dạng, cực kỳ cường đại.

      Mục Cốt nhìn thấy mặt liền biến sắc. Thương kình này nếu đổi là , căn bản thể đỡ nổi.

      – Hừ!

      Nhưng Ma Long Tử khác, bình tĩnh nhìn mũi thương đáng sợ đánh tới, hai tay hợp lại rồi tách ra, trong lòng bàn tay xuất hoa văn ma long.

      – Ma Long Toái Thiên chưởng!

      đánh ra chưởng, linh lực cuồn cuộn hình thành con ma long khổng lồ gầm lên xông ra, mạnh mẽ chống cự đóa kim liên rực rỡ.

      “Bùm!”

      Hai công kích cường đại khiến mọi người phải bịt tai trước thanh dữ dội, ánh sáng chói lòa.

      “Đùng!”

      Linh lực quá cường hãn tác động, khiến hai người giữa trung phải bay lui lại.

      Trầm Thương Sinh múa thương ổn định thân hình, gương mặt nghiêm trọng nhìn Ma Long Tử phía đối diện nhàng hạ xuống, khoanh tay đứng nhìn.

      thương mạnh mẽ dốc lực của làm gì được Ma Long Tử, thực lực Thông Thiên cảnh hậu kỳ của tên kia quả nhiên rất mạnh.

      – Chuẩn bị lên nào!

      Trầm Thương Sinh lạnh lùng . Dù tại họ thiếu mất tam tướng, nhưng đội hình cũng yếu hơn đối phương. Nếu có thể cầm cự với Ma Long Tử, thêm thực lực Mục Trần, Lý Huyền Thông và Lạc Li sau khi hạ được đối thủ có thể thừa sức chiến trận.

      Nhưng Ma Long Tử chỉ cười khẩy, vung tay khiến tam tướng hạ xuống trước mặt Mục Cốt, bị họ bắt lấy.

      – Trầm Thương Sinh, ngươi muốn đối chiến với ta như vậy, ta cho ngươi cơ hội. Ta chờ các ngươi ở Tây Hoang thành, muốn cứu người đến đó.

      – Ha ha, ta phải chém giết bọn công tử tiểu thư của Bắc Thương linh viện trước mặt mọi người, để cho cái tên Ma Long Tử uy chấn khắp Bắc Thương đại lục!

      – Ta muốn cho mọi người biết, đệ tử mà Bắc Thương linh viện dạy dỗ ra vẫn bằng Long Ma Cung ta!

      Ma Long Tử cười to, nhàng lui lại, mất. Những tên khác cũng lập tức theo sát.

      – Muốn cứu Lâm Tranh, giữa trưa ngày mai, Tây Hoang thành, ta chờ các ngươi đến!

      – Chạy đâu!

      Trầm Thương Sinh quát lên, lắc mình lao tới đuổi theo.

      Ngô Giáp cuối cùng, cười nhạt, hai tay kết ấn, thình lình mây mù tứ phương kéo đến ùn ùn, bao phủ toàn bộ thung lũng, bóng dáng của mấy tên ác bá đều biến mất trong mây.

      Người biến mất, chỉ còn lại tiếng cười sang sảng khoái trá của Ma Long Tử còn vọng lại.

      – Trầm Thương Sinh, muốn thấy cái xác của ba tên này ở Tây Hoang thành, các ngươi phải đến chỗ hẹn đó!

    5. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 368: Tây Hoang Thành


      Nhóm Biên dịch: luyentruyenchu

      Nguồn: luyentruyenchu.blogspot.com

      Tây Hoang thành, thành thị to lớn nhất, phồn vinh nhất Tây Hoang cảnh. Vô số cường giả nhiều nơi vào Tây Hoang cảnh tu luyện đều ghé qua để chuẩn bị những thứ cần thiết cho tu luyện, khí đông đúc nhộn nhịp khiến cho nơi nàng trở nên sáng sủa nhất trong vùng Tây Hoang cảnh tối tăm đầy mây mù.

      Thành thị này chịu chi phối của Tây Cực điện, thế lực hàng đầu Bắc Thương đại lục, thực lực khá cường đại, cự phách phương.

      Tây Hoang thành long xà hỗn tạp, nhưng khó ai đủ can đảm quấy rối thành thị này. Tây Cực điện gì cũng là con quái vật lớn dễ trêu chọc.

      Mấy ngày nay, Tây Hoang thành vì vài chuyện mà trở nên náo nhiệt hơn hẳn.

      kiện đó đến từ Ma Long Tử.

      Bọn họ sau khi đến Tây Hoang thành liền chiếm dụng khu vực được người ta chú ý nhất, Tây Hoang đài.

      Tây Hoang đài tọa lạc tại nơi cao nhất ở Tây Hoang thành, cao như núi lớn, mọi nơi trong thành thị đều có thể nhìn thấy nó. Thông thường chỉ có khi xuất đại của chính Tây Hoang thành, Tây Hoang đài mới mở cửa. Thế nhưng hôm nay đám người Ma Long Tử lại cả gan chiếm cứ.

      Những vị khách mời này dễ dàng khiến cho cả thành thị phải chú ý.

      Mà đặc biệt khi bọn họ nhìn thấy ba cái lồng thiết treo Tây Hoang đài, ai nấy đều kinh nghi bất định, rồi dần dần trở thành chấn động khắp Tây Hoang thành.

      Ba kẻ bị nhốt trong ba lồng giam kia, ngờ lại chính là Hình Điện tam tướng của Bắc Thương linh viện!

      Do đó thân phận Long Ma Cung của Ma Long Tử cũng bại lộ ràng, khiến ít người chấn động. Long Ma Cung, thế lực suýt nữa trở thành bá chủ Bắc Thương đại lục, tuy năm xưa bị trận chiến kinh thiên với Bắc Thương linh viện mà suy giảm thanh thế, nhưng bao nhiêu năm nay vẫn còn là thế lực tàng khiến người ta run sợ.

      Đối mặt với Long Ma Cung, ngay cả những thế lực hàng đầu như Tây Cực điện cũng kiêng dè ít, chẳng dám đắc tội.

      tại, Ma Long Tử thế lại bắt Hình Điện tam tướng treo ở Tây Hoang đài, chẳng lẽ muốn thị uy khiêu chiến Bắc Thương linh viện sao?

      Hai thế lực cường hãn nhất Bắc Thương đại lục lại sắp gây chiến sao?

      Đó chính là kiện cực lớn oanh động đáng sợ nhất Bắc Thương đại lục a.

      Khi Tây Hoang thành trở nên chấn động xôn xao, Ma Long Tử chẳng hề tuyên bố gì, chỉ yên lặng ở Tây Hoang đài, thần sắc hờ hững, giống như chờ đợi gì đó.

      Phía sau , đám Mục Cốt, Quỷ Hùng, Ngô Giáp đứng yên trầm tĩnh, sát khí tràn ngập khiến người ta hiểu đoàn người này rất hung hãn.

      Cả bảy người đều có trình độ Thông Thiên cảnh, đội hình này bất kỳ thế lực nào cũng phải là tinh nhuệ của tinh nhuệ. Tây Hoang cảnh cường giả đông đảo, nhưng có số lượng vượt qua đám người này e rằng cũng rất ít.

      hổ là thiên tài Long Ma Cung, tuổi trẻ có thực lực Thông Thiên cảnh hậu kỳ. là đáng sợ.

      – Đúng vậy! Thế nhưng trong thế hệ trẻ của Long Ma Cung, còn chưa phải là kẻ đứng đầu. Ma Hình Thiên mới thực khủng bố, tên kia ít khi ra tay, nhưng chẳng có ai trong số đệ tử Bắc Thương linh viện vượt qua được .

      – Xem ra Long Ma Cung bồi dưỡng thế hệ sau hề kém Bắc Thương linh viện a.

      – Cũng thể vậy, dù sao Bắc Thương linh viện cũng chỉ là học viện, phải thế lực thâm căn cố đế như Long Ma Cung. Đệ tử tu luyện chỉ có thời gian rồi trở về địa phương của mình, khác với Long Ma Cung tập tung tài lực bồi dưỡng thiên tài. Nếu tính về lâu dài Long Ma Cung chẳng bì kịp Bắc Thương linh viện. Bao nhiêu năm qua số đệ tử tốt nghiệp Bắc Thương linh viện ít người trở thành Chí Tôn, tiếng cực lớn trong Đại Thiên thế giới.

      – Ừm, thế lực từng suýt là bá chủ, tập trung tài nguyên dễ dàng có người ưu tú xuất . chỉ có Long Ma Cung mới có Ma Hình Thiên, Tây Thanh Hải của Tây Cực điện, Hạ U Nhiên của Cửu Hạ thương hội, Tô Bất Hủ của Thiên Đỉnh Thánh tông…. những người đó ai ai cũng là tuổi trẻ xuất sắc ở Bắc Thương đại lục.

      “. . . . . .”

      Cả thành thị đều sôi nổi bàn luận, cực kỳ náo nhiệt. Nhưng bọn họ ai cũng rất hiếu kỳ, chẳng biết Ma Long Tử chờ đợi cái gì.

      Nhưng họ cũng mơ hồ cảm nhận áp lực lớn đối với Tây Hoang thành, có lẽ nơi đây trở nên cực kỳ đáng chú ý.

      đại điện trung ương Tây Hoang thành, gã áo xanh đứng khoanh tay nhìn về hướng Tây Hoang đài phía cao, gương mặt cười thản nhiên.

      – Ma Long Tử à? ngờ lại chạy đến Tây Cực điện chúng ta gây sức ép.

      Sau lưng , người kia cung kính trả lời:

      – Thiếu điện chủ, chúng ta cần làm gì ? Ta phái người tìm hiểu, ba người bị Ma Long Tử bắt kia chính là Hình Điện tam tướng của Bắc Thương linh viện, hơn nữa Ma Long Tử dự tính đợi đội cứu viện của Bắc Thương linh viện ở đây, kéo tất cả đến rồi giết sạch, nhằm tăng cường thanh thế của torng Long Ma Cung, nhằm đạt được phần thưởng.

      – Ma Long Tử cũng tiến vào Thông Thiên cảnh hậu kỳ, khó trách có thể bắt được Hình Điện tam tướng.

      mỉm cười, chợt khoát tay:

      – Chuyện này là tranh chấp giữa Long Ma Cung và Bắc Thương linh viện, liên can đến chúng ta, cứ coi như nghe thấy, bọn họ thích đánh nhau cứ để họ đánh .

      – Dạ!

      Ánh mắt nhìn lên Tây Hoang đài, thầm nghĩ

      “Ma Long Tử là lợi hại, nhưng vẫn còn kém Ma Hình Thiên chút.”

      “Ma Hình Thiên. . .”

      Nghĩ đến tên kia, gã áo xanh nheo mắt lại. Đại cực lớn ở Bắc Thương đại lục, Thánh Linh Sơn cũng sắp bắt đầu rồi. Bây giờ có lẽ Ma Hình Thiên trở thành kình địch …

      khí Tây Hoang thành càng lúc càng nóng, khiến cho vô số người nghe đến chuyện lớn sắp xảy ra ở đây đều đổ dồn về Tây Hoang thành.

      Bắc Thương linh viện và Long Ma Cung cực kỳ nổi tiếng, trận tranh hùng của họ rất đáng để quan khán.

      Tây Hoang đài, Ma Long Tử hờ hững nhìn vô số người đầy ắp thành thị khổng lồ. cười nhạt, đông người thế này đều nhìn xem, khi đả bại toàn bộ những đệ tử ưu tú nhất Bắc Thương linh viện, phải chăng đạp đổ hết mặt mũi của bọn họ?

      Đến lúc đó, địa vị trong Long Ma Cung còn ai sánh bằng, thậm chí Ma Hình Thiên cũng thể so được.

      Nghĩ đến kẻ kia, Ma Long Tử nhíu mày lạnh lẽo. Tên kia thiên phú siêu tuyệt, vốn là người xuất sắc nhất giới trẻ Long Ma Cung, nhưng vài năm nay đột nhiên Ma Hình Thiên lại cứ ngồi đầu , bất kỳ kẻ nào đề cập đến cũng đưa xếp sau Ma Hình Thiên, khiến cho kẻ tâm cao khí ngạo như Ma Long Tử thể chịu được.

      – Hừ! Đợi việc này kết thúc, đến khi Thánh Linh Sơn bắt đầu tất nhiên ta danh ngạch. Đến khi nhận được Thánh Linh Tẩy Lễ, khiến cho trụ cột tiến vào Chí Tôn của ta được vững chắc, Ma Hình Thiên cũng chỉ có thể bò dưới chân ta!

      – Bắc Thương đại lục này, những người trẻ tuổi chỉ có ta là mạnh nhất!

      Ma Long Tử lạnh lẽo nhìn về hướng xa xôi.

      – Trầm Thương Sinh, các ngươi nhất định phải tới! Uy danh của ta còn cần các ngươi làm đá lót chân đó….

      Ngày hôm sau, những tiếng phá gió liên tiếp vang vọng đến từ ngoại vi Tây Hoang thành, vô số người như đàn châu chấu bay về thành thị.

      Mọi người đều chú ý lên Tây Hoang đài, cũng có người thỉnh thoảng nhìn ra ngoài thành, chẳng biết Ma Long Tử chờ đợi cái gì, chẳng biết trong số đệ tử Bắc Thương linh viện, ai là người tới cứu ba người kia, tại sao Ma Long Tử lại dùng đội hình mạnh mẽ như thế chờ đợi?

      Mọi người thi nhau nghi hoặc, mặt trời càng lúc càng lên cao.

      Tây Hoang đài, Ma Long Tử hơi biến sắc mặt, chậm rãi ngẩng lên, môi khẽ mỉm cười.

      luồng gió cực mạnh vang lên theo uy áp linh lực cường hãn ập tới, khiến mọi người lập tức chú ý. Nơi đó, mười mấy tia sáng như chớp bay đến, xuất trung.

      Hào quang tan , gương mặt từng người.

      Đứng đằng trước là thanh niên ngạo nghễ hiên ngang, tay cầm kim thương, linh lực hùng hậu tràn ngập, khí thế bất phàm.

      – Là đệ nhất Thiên bảng Bắc Thương linh viện, Trầm Thương Sinh!

      Trầm Thương Sinh cũng có danh tiếng vang lừng Bắc Thương đại lục, vừa lộ diện lập tức có người nhận ra.

      – Bên cạnh hẳn chính là đệ nhị Lý Huyền Thông . . .

      – Hạc , Tô Huyên, Từ Hoang. . . Đều là top 10 Thiên bảng đó, đội hình cũng yếu chút nào.

      – Còn hai người kia là ai? Hình như so với bọn Trầm Thương Sinh còn hơn nhiều? Tuổi đó chắc là tân sinh à? Vậy cũng theo tới? Chẳng lẽ Bắc Thương linh viện hết người để phái ra rồi sao?

      – Chuyến này sôi nổi rồi, để xem Thiên bảng và Huyền Thưởng bảng. . .

      Đám người bầu trời thần sắc tập trung vào Tây Hoang đài.

      – Ha ha. . . Cuối cùng cũng tới.

      Ma Long Tử cười nhạt, đứng dậy, ánh mắt hờ hững nhìn Trầm Thương Sinh.

      – Đợi lâu, hôm nay muốn cứu người trong tay ta, phải xem các ngươi có bao nhiêu năng lực!

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :