Đại chúa tể - Thiên Tàm Thổ Đậu

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 339: Tranh Đoạt


      Trong gian tách biệt, Mục Trần kinh hỉ nhìn hạt châu đen thui, dao động toát ra cho thấy nó chính là mục tiêu nhiệm vụ lần này.

      Lôi Thần đan!

      – Tìm được rồi!

      Mục Trần đè nén vui mừng trong lòng, cẩn thận lướt tới, đến gần đóa hắc liên như nước kia.

      Càng đến gần, Mục Trần phát ra đóa hắc liên đó hình thành từ lôi tương, cảm giác kỳ dị khiến người ta nghĩ khó mà phá hủy được, và đặc biệt là hề có chút dao động cuồng bạo nào cả, hoàn toàn bất đồng với lôi đình lực khủng bố trong lôi hải này.

      Mục Trần chăm chú quan sát hắc liên kia hồi, rồi nhìn sang Lôi Thần đan. Đây mới là mục tiêu chính, phải nhanh tay lấy nó, thời gian cũng còn sớm nữa.

      Mục Trần giơ tay ra, lôi quang lóe lên búng ra, như những sợi tơ tằm bao vây Lôi Thần đan.

      Mục Trần tu luyện Lôi Thần Thể có hấp thu ít Hắc Thần Lôi, nên cảm giác chung nguồn gốc khiến Lôi Thần đan kháng cự, dễ dàng tóm lấy.

      Thấy thuận lợi, Mục Trần mừng rơn, tay hút lấy Lôi Thần đan.

      “Đùng!”

      Nhưng ngay khi Lôi Thần đan vào tay, gian tách biệt này lại rung chuyển ngừng, biến dạng như sắp sụp đổ.

      Mục Trần biến sắc, cất Lôi Thần đan định rời khỏi. Nhưng ánh mắt quét ngang đóa hoa sen lại cảm thấy kỳ lạ.

      Chẳng biết đóa lôi liên kia có tác dụng gì, nhưng cũng hình thành nơi đây như Lôi Thần đan có lẽ phải là phàm vật, lỡ đến đây rồi sao còn thuận tay hái luôn, cơ duyên này có thể gặp lại lần hai được sao chứ?

      Mục Trần quyết đoán giơ tay ra, lôi quang tóm lấy lôi liên, thu vào tay.

      “Véo!”

      Xong xuôi đâu đấy, Mục Trần dám dừng chân, lập tức lao ra, thoát khỏi gian tách biệt, xuất trở lại trong lôi hải.

      “Xoẹt xoẹt.”

      Lôi điện bao bọc thân thể, Mục Trần đẩy tốc độ lên cao nhất điên cuồng bỏ trốn khỏi lôi hải.

      “Ầm!”

      Thình lình tiếng sấm rền giận dữ vang vọng trung của lôi hải. Lôi Linh quần thảo chiến đấu với Bắc Minh Long Côn đột nhiên gầm lên điên cuồng, hắc lôi đánh ra nổ vang, chấn nổ sóng triều của Bắc Minh Long Côn.

      Bắc Minh Long Côn nhìn thấy Lôi Linh đột nhiên bạo động, sắc mặt lại tỏ ra vui vẻ. Có lẽ Mục Trần tìm được Lôi Thần đan.

      “Ầm! Ầm!”

      Lôi Linh gào thét, hắc lôi như cự long vần vũ bắn về lôi hải, ý định đánh chết tên trộm Lôi Thần đan, Mục Trần.

      Nhưng Bắc Minh Long Côn đâu dễ để cho nó mốn làm gì làm, cái mồm cá khổng lồ rộng mở, dòng nước đen phun ra dữ dội đông cứng toàn bộ lôi đình.

      Lôi Linh thấy Bắc Minh Long Côn ngừng ngăn cản, cực kỳ phẫn nộ. hình dáng khổng lồ của nó đột nhiên phát nổ, tan thành lôi tương đầy trời, đổ ào ạt xuống lôi hải. cột Hắc Thần Lôi khổng lồ đột nhiên xuất xé toang lôi hải, tốc độ kinh khủng khó hình dung nện thẳng xuống.

      Mục Trần cấp tốc lao ra, đột nhiên cảm thấy lông tóc dựng ngược, bất an đầy tràn trong lòng, cảm giác tử vong ập đến đáng sợ.

      Giật mình ngẩng đầu lên, lôi hải phía như mở ra, tia Hắc Thần Lôi khổng lồ như thiên khiển xuyên gian phong tỏa hoàn toàn mọi thứ xung quanh , thể tránh né!

      Mục Trần tái mặt, công kích như thế căn bản thể nào chịu nổi.

      việc duy nhất có thể làm đó là nhắm mắt chờ chết.

      “Ầm!”

      Nhưng khi Mục Trần tuyệt vọng, luồng sức mạnh đáng sợ khác cũng hung hãn xé toang lôi hải, dòng nước đen lạnh lẽo cuồn cuộn bắn tới, tốc độ nhanh hơn Hắc Thần Lôi bước, phủ lấy Mục Trần.

      “Rẹt rẹt.”

      Dòng nước đông kết lại thành hắc băng sơn, Mục Trần hoàn toàn được bảo vệ ở trung tâm băng sơn.

      “Bùm!”

      Hắc Thần Lôi hung hăng oanh kích vào băng sơn, lôi hải rung chuyển bạo động, lôi tương cuồn cuộn nổi lên, bề mặt băng sơn bị đánh nứt ra đường lớn, nhưng ngăn được kích đáng sợ của Lôi Linh.

      “Véo!”

      Băng sơn cứ thế lui , chớp mắt xuyên qua lôi hải, xuất gian bên ngoài.

      Thân hình khổng lồ của Bắc Minh Long Côn cũng nhanh chóng thu lại, trở thành lão nhân đầu trọc bộ dáng gần đất xa trời đứng trước mặt Mục Trần.

      Trong lôi hải, Lôi Linh điên cuồng rít gào, lôi tương tung hoành tứ phương, định tiếp tục triển khai công kích đối với lão.

      Lão nhìn thấy vậy, nổi giận hừ tiếng, hai tay biến ảo kết ấn, đột nhiên gian quanh lôi hải bị biến dạng, dòng nước lạnh tuôn ra hóa thành hàn băng tù lung phong tỏa hoàn toàn lôi hải rộng vô biên ở bên trong.

      “Đùng đùng!”

      Hắc lôi oanh kích lên vách băng lao, nhưng thể phá hủy nó. Trước tới nay lão nhân đầu trọc lo lắng Lôi Linh ăn được đạp đổ, phá hủy Lôi Thần đan nên mới e ngại. Bây giờ Lôi Thần đan ở trong tay, còn gì phải ngại dĩ nhiên chẳng để cho Lôi Linh có bao nhiêu linh trí trở thành thứ gì đáng phải lo ngại.

      Sau khi giam khốn Lôi Linh, lão nhân đầu trọc cười tủm tỉm quay lại nhìn Mục Trần, xoa xoa tay làm cái bộ dáng chuyện như con thỏ ra vẻ với .

      Mục Trần trừng mắt, nắm tay lại, luồng hắc lôi bắn ra, lôi quang tan , để lại viên Lôi Thần đan huyền dị.

      Những luồng lốc xoáy hình thành từ sấm sét li ti xoay tròn quanh Lôi Thần đan, phát ra những tiếng sấm sét đì đùng.

      Lão nhân đầu trọc nhìn Lôi Thần đan, mắt bỗng dưng đỏ lên, vội chộp ngay lấy, mặc kệ lôi đình đánh vào bàn tay khô gầy, lão cũng hề màng tới.

      – Lôi Thần đan a. . .

      Lão kích động lẩm bẩm. Vì Lôi Thần đan này phải chờ đợi đến mấy trăm năm, cuối cùng cũng thỏa nguyện.

      Có Lôi Thần đan, lão có thể tiến thêm bước, đột phá Chí Tôn cửu phẩm, trở thành Địa Chí Tôn chân chính!

      Lát sau lão bình tĩnh lại, cất Lôi Thần đan, chuyện đột phá phải dễ, dù có Lôi Thần đan cũng cần phải chuẩn bị thêm nhiều thứ nữa kia.

      – Mục Trần, lần này lão phu nợ ngươi ân tình.

      Lão nhân đầu trọc cười .

      Mục Trần cũng cười đáp lại:

      – Tiền bối khách sáo rồi, lần này ta cũng được lợi ít, ân tình gì chứ.

      Đúng là có lợi ích , chỉ có Lôi Thần Thể hoàn chỉnh, còn có Hắc Thần Lôi Độc chỉ, sắp tới còn được Linh Quang quán đỉnh, là phúc duyên sâu dày.

      – Hô hô, đúng là thu hoạch .

      Lão nhân đầu trọc liếc nhìn Mục Trần, ánh mắt đầy thâm ý.

      Mục Trần xấu hổ cười, vung tay lên, đóa hắc liên xuất trước mặt.

      – Tiền bối, cái này ta tìm được cùng chỗ với Lôi Thần đan, chẳng biết nó là cái gì.

      Mục Trần thành khai báo.

      Lão nhìn chòng chọc vào đóa sen, mắt sáng lên kinh ngạc:

      – Cái này dường như là Lôi Thần Liên, bảo vật cực hiếm. Như Lôi Thần đan vậy, tỷ lệ cực thấp sinh ra ở những nơi có lôi đình lực đậm đặc. ngờ trong lôi hải này lại có thể cùng lúc sinh ra Lôi Thần đan và Lôi Thần Liên.

      – Lôi Thần Liên…

      Mục Trần lẩm bẩm cái tên bất phàm.

      – Lôi Thần Liên do ngươi tìm thấy, vậy nó là của ngươi .

      Lão nhân đầu trọc khoát tay, .

      Mục Trần lúc lắc cái đầu, đoán được lão lại hào phóng như vậy, dù gì Lôi Thần Liên chắc chắn cũng tầm thường.

      – Lôi Thần Liên tuy cũng hiếm, nhưng với ta chẳng có ích gì. Coi như ngươi may mắn, nó rất có ích cho việc tu luyện Lôi Thần Thể, sau này tu luyện ngồi lên đó, có thể hấp thu lôi đình lực cuồn cuộn dứt. Dùng thứ đó trui rèn thân thể đẩy nhanh tiến triển tu luyện.

      Mục Trần cực kỳ vui mừng, Lôi Thần Liên lại có thần hiệu như thế sao? lo Lôi Thần Thể tu luyện khó quá, ngờ có được Lôi Thần Liên bớt rất nhiều phiền toái.

      – Vậy đa tạ tiền bối!

      Mục Trần cảm tạ lập tức, nhiệm vụ lần này khá nguy hiểm nhưng lại phú quý ít. tin chắc nếu lão đây lên tiếng, biết bao nhiêu kẻ già trẻ lớn bé tranh nhau mà hỗ trợ, nhưng cũng may số người có thể chịu đựng được Hắc Thần Lôi đánh liên hồi mà còn sống cũng có mấy ai….

      Nếu phải như thế, có lẽ Bắc Minh Long Côn cũng tìm làm gì.

      Lão nhân đầu trọc lắc đầu, vung tay lên mang theo Mục Trần rời khỏi tầng cuối Lôi vực, đến tầng thứ chín, hạ xuống đỉnh núi.

      gian nơi đây có áp lực như lúc nãy, tuy cũng có lôi hà dày đặc, nhưng vẫn kém tầng cuối Lôi vực rất xa.

      – Tiếp theo….

      Lão nhân đầu trọc mỉm cười.

      – Ta thực lời hứa, giúp ngươi tiến hành Linh Quang quán đỉnh.

    2. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 340: Nhận Linh Quang Quán Đỉnh


      – Linh Quang quán đỉnh. . .

      Nghe bốn chữ đó, Mục Trần cũng bất giác rung động trong lòng. Nhiệm vụ này thu hoạch phong phú, nhưng cái chính mà cần nhất lúc này chính là Linh Quang quán đỉnh.

      Vì Lôi Thần Thể muốn tu luyện đến mức đáng kể thể trong thời gian ngắn, khó mà khiến thực lực của bay lên như diều gặp gió.

      Thực lực tại mới chỉ là Hóa Thiên cảnh sơ kỳ, so với Trầm Thương Sinh, Lý Huyền Thông đến Thông Thiên cảnh kém quá xa. Trong Thú Liệp chiến có thể miễn cưỡng xông xáo như thế cũng vì Cổ Thiên Viêm đánh hết lực, nếu muốn du đấu dây dưa, Mục Trần khó mà cầm hòa chứ đừng thắng lợi.

      Dù sao, Hóa Thiên cảnh và Thông Thiên cảnh chênh lệch quá lớn.

      Nếu thực lực bây giờ thực lực có thể tăng cường thêm nữa, đối diện cường giả Thông Thiên cảnh cũng bớt vất vả hơn.

      – Lấy linh quang của ngươi ra hết .

      Lão nhân đầu trọc lấy được Lôi Thần đan, thành ra tâm tình cực kỳ tốt.

      Mục Trần gật đầu, búng tay ra, luồng sáng rực rỡ xuất , hóa thành tinh thể trong suốt, linh lực hùng hậu mà tinh thuần cuồn cuộn ngừng tản mát ra.

      Rồi cũng lấy toàn bộ Linh Tướng quang mà có ra hết, tuy hiệu quả bằng tinh thể Linh Vương như vậy cường, nhưng muỗi có ít cũng là thịt.

      Lão nhân đầu trọc chẳng quan tâm gì đến Linh Tướng quang, chỉ cầm lấy tinh thể Linh Vương rồi gật đầu, :

      – Linh Quang giới cũng là kỳ ảo, linh khí ngưng tụ ra rất tinh khiết, dùng để quán đỉnh quả quá thích hợp.

      Thiên địa linh khí ở bên ngoài tuy cũng hùng hậu, nhưng lại có thêm nhiều lượng tạp linh khác, muốn hấp thu phải luyện hóa kỹ lưỡng. Còn ở Linh Quang giới lại khác, nơi đó chỉ là gian lớn lắm, linh lực ngưng tụ ra chịu ảnh hưởng của ngoại giới, tinh khiết hơn rất nhiều.

      – Lấy Lôi Thần Liên ra, có nó phụ vào Linh Quang quán đỉnh của ngươi càng tốt.

      Mục Trần vui vẻ lấy ra ngay, lần này có Lôi Thần Liên quả nhiên là kỳ bảo.

      vung tay lên, Lôi Thần Liên xuất huyền phù trước mặt, liên tọa như chất lỏng lại giống lôi tương chuyển động, nhưng luôn giữ được hình dáng hoa sen.

      Mục Trần nhảy lên Lôi Thần Liên ngồi xếp bằng. Vừa tiếp xúc với liên tọa, cảm giác luồng lôi đình lực lặng lẽ tràn vào thân thể.

      Lôi đình lực cũng có chứa Hắc Thần Lôi nhưng cuồng bạo như khi bị sét đánh, từ từ thẩm thấu vào cơ thể Mục Trần, xuyên qua huyết mạch, cốt cách, mang lại cảm giác tê rần rất sảng khoái.

      Lôi Thần Thể gần như tự động vận chuyển, toàn bộ cơ thể như sói đói tham lam nuốt sạch lôi đình lực, dùng nó trui rèn thân thể.

      Mục Trần nhịn được sung sướng thở phào ra cái, hơi thở có lôi quang lóe lên. Lôi Thần Liên quá tuyệt vời, tu luyện thế này thoải mái hơn bị sét đánh nhiều lắm.

      Lão nhân đầu trọc búng tay ra, khỏa tinh thể Linh Vương bay tới lơ lửng đầu Mục Trần. Linh Tướng quang như những vì tinh tú lấp lánh tô điểm trang trí xung quanh Mục Trần.

      Linh khí tinh thuần ào ào khuếch tán, hình thành làn sương mỏng, bao phủ lấy Mục Trần bên trong.

      – Chuẩn bị !

      Lão nhân đầu trọc vung tay lên, dòng nước đen lạnh toát phun ra, đập vào đám linh quang. Hào quang sáng lên, linh quang được nối liên hoàn lại chỗ, rồi chui hết vào viên tinh thể Linh Vương.

      “Bùm!”

      Linh lực cường đại từ khỏa tinh thể bùng nổ, tinh thuần trong sáng, hình thành màng chất lỏng bên ngoài bề mặt tinh thể.

      “Chíu!”

      Ngón tay lão điểm vào trung, chùm sáng linh lực rực rỡ sáng chói bắn ra, bay lên trời rồi hạ xuống rọi sáng thân thể Mục Trần.

      Linh lực hùng hậu và tinh thuần như thủy triều dũng mãnh đổ vào cơ thể Mục Trần.

      Linh lực này rất tinh khiết, chẳng cần phải luyện hóa, chỉ cần cho Thần Phách há miệng hút hết tất cả.

      Quang thân thể Thần Phách có những lỗ đen linh lực ra, càng nhiều linh lực đở vào cơ thể, Mục Trần càng cảm nhận lượng linh lực ít tản mát ra ngoài.

      Đó là tượng bình thường, Linh Quang quán đỉnh cũng thể nào hấp thu toàn bộ linh lực, gần nửa số lượng linh khí bị phát tán .

      Mục Trần tuy đau lòng nhưng biết làm cách nào, đành bó tay chịu trận.

      Nhưng mà làm được có nghĩa là lão cũng thể.

      Lão nhân đầu trọc nhìn linh lực tản mát từ cơ thể Mục Trần, mày nhíu lại. Lão chủ trì Linh Quang quán đỉnh, linh lực kia còn dám nghe lời, nếu đích thân ra tay mà chỉ khiến Mục Trần nhận được có nửa còn gì là mặt mũi.

      về lại cho ta!

      Lão chỉ ngón tay ra, dòng nước lạnh lại đập vào người Mục Trần, tầng băng xuất vây kín Mục Trần bên trong.

      Ngay khi hắc băng phủ lấy , linh lực tản mát cũng bị cưỡng chế chui trở lại vào trong người Mục Trần.

      Lúc này điểm tốt của việc người chủ trì Linh Quang quán đỉnh có thực lực cao , lão nhân đầu trọc thực lực tuyệt đỉnh, dễ dàng hoàn mỹ tiến hành Linh Quang quán đỉnh. Những trưởng lão khác khó mà làm được thế này.

      Linh lực bị ép buộc phải quay về trong cơ thể, Mục Trần lập tức phát ra, trong lòng tán thưởng thôi. Bắc Minh Long Côn hề để cho linh lực bị hao tổn vô ích, quá đáng nể.

      Có lão nhân đầu trọc chủ trì Linh Quang quán đỉnh, Mục Trần chẳng còn gì phải băn khoăn, tâm thần tập trung thúc giục Thần Phách, hấp thu toàn bộ linh lực ào ào xông đến.

      Lão nhân đầu trọc quan sát Mục Trần, gật gù tán thưởng. Lão dùng hình thức quán đỉnh cuồng mãnh lần có lệ, làm vậy quá tệ, lão chẳng thích chút nào. Hơn nữa Mục Trần giúp lão lấy được Lôi Thần đan, lão còn biết ơn hết.

      Cũng vì thế mà lão giúp cần phải tiêu hao quá nhiều thời gian và tinh lực, áp dụng phương pháp hoàn mỹ nhất. Mỗi lần linh lực đổ vào cơ thể Mục Trần, đều vừa vặn đạt đến mức hấp thu tốt nhất của cơ thể , sau khi hấp thu hết đợt đó, mới có luồng linh lực tinh khiết khác quán đỉnh vào. Cứ như thế liên tiếp ngừng, chẳng chút đình trệ, giúp Mục Trần tiến sâu vào trạng thái tu luyện, hiệu quả cực cao.

      Người có khả năng khống chế như thế này ở Bắc Thương linh viện cũng nhiều.

      So với kiểu Linh Quang quán đỉnh của đệ tử bình thường, chẳng cần ai trợ giúp, ngay khi rời khỏi Linh Quang giới linh quang tự động phát tán, tiến vào thân thể, buộc họ phải mau chóng tìm nơi an tĩnh để hấp thu luyện hóa.

      Mà việc đó có đến 6-7 phần phải tiêu hao vô ích.

      Lão nhân đầu trọc ngồi giữa , vẫn chăm chú quan sát Mục Trần. Phương pháp Linh Quang quán đỉnh của lão tiêu hao thời gian cũng khá nhiều, nhưng mà chung cũng chỉ là việc .

      – Bây giờ cứ chờ cho Linh Quang quán đỉnh chấm dứt vậy.

      Lão uốn eo thân mình, thời gian này ngồi thủ hộ ở đây cho .

      Cứ thế sáng rồi lại chiều, trải qua đêm lại đến ngày khác, thời gian lặng lẽ trôi qua ở tầng 9, chớp mắt được tháng trời.

      Thân thể Mục Trần như hoàn toàn say ngủ trong trạng thái quán đỉnh, nhúc nhích, hô hấp nhè yếu ớt như người bệnh nằm điều dưỡng.

      Dù vậy, tuy hô hấp càng yếu , nhưng chẳng ai khác nhận thấy ngoài , bên trong cơ thể linh lục ngày càng trở nên mạnh mẽ hơn.

      Linh Quang quán đỉnh giúp có chỗ tốt cực lớn.

      Gần đó, lão nhân đầu trọc ngồi , nhàm chán duỗi lưng. Lão ở đây chăm sóc cho Mục Trần suốt tháng, tình hình này vẫn chưa có dấu hiệu kết thúc.

      – Tiểu tử này. . .

      Lão nhân đầu trọc than thầm lắc đầu, tay nắm lại, Lôi Thần đan ra cầm nơi tay, lão thích thú vuốt ve cười tủm tỉm, thần sắc say mê.

      Có được Lôi Thần đan, chờ đợi nhàm chán tự nhiên cũng thú vị hơn.

      Thời gian yên lặng trôi, hơn tháng qua Mục Trần hoàn toàn biến mất khỏi Bắc Thương linh viện, khiến cho nhiều người tỏ ra nghi hoặc. Xưa nay Linh Quang quán đỉnh dường như chẳng có ai cần thời gian dài như thế.

      Dĩ nhiên cũng vì tin tức Bắc Minh Long Côn tự tay chủ trì Linh Quang quán đỉnh cho cũng có lan truyền ra, do đó vô số đệ tử chẳng ai biết chút gì.

      Những tin tức nóng hổi sôi động của kiện Thú Liệp chiến vừa kết thúc cũng dần dần yên tĩnh trở lại, thay đổi lớn Thiên bảng rồi cũng trở lại vững vàng, mọi hắc mã đều lộ diện, cục diện Thiên bảng so với trước kia cũng có rất nhiều khác biệt.

      Muốn xem Thiên bảng phải thay đổi mạnh mẽ lần nữa, có lẽ lại phải chờ năm sau, Thú Liệp chiến lại bắt đầu. Khi đó, có lẽ càng thêm nhiều kẻ nhẫn tu luyện xuất .

      Dù vậy, hắc mã có đen mức nào cũng thể xuất tên Mục Trần “đen” hơn được, quá ư là nghiệt.

      Hóa Thiên cảnh sơ kỳ, chiến thắng Thông Thiên cảnh sơ kỳ. Chuyện này là tình thể lý giải.

      Bắc Thương linh viện dần trở nên yên tĩnh, lại có kiện khác khiến cho linh viện trở nên sôi động.

    3. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 341: Đại Hội Trao Đổi


      Gần đây trong Bắc Thương linh viện có chủ đề khá nóng, đó là Trầm Thương Sinh và Lý Huyền Thông liên thủ, lập tổ đội nhận nhiệm vụ liệp sát Ma Long Tử.

      Việc đó khiến cho cả linh viện xôn xao, hung danh của Ma Long Tử vang khắp nơi, ai biết. Phàm là đệ tử ra Bắc Thương đại lục rèn luyện, xui xẻo gặp Ma Long Tử bị hành hạ chết sống lại, tử trạng cực kỳ thê thảm. Cũng vì thế mà đông đảo đệ tử căm thù đến tận xương tuỷ. Dù vậy thực lực quá dũng mãnh, trong số các đệ tử có thể uy hiếp được ta cũng chỉ có Trầm Thương Sinh và Lý Huyền Thông.

      Trước đây Trầm Thương Sinh mình, đều tay trở về cuối cùng đành phải liên kết với Lý Huyền Thông, quyết ý phải xóa khối u ác tính cho linh viện.

      Đệ nhất và đệ nhị Thiên bảng lập đội, chắc chắn rất đáng quan tâm, nhưng mọi người có khả năng theo xem, chỉ có thể chờ tin tức ở linh viện. Ai cũng tin tưởng, Trầm Thương Sinh và Lý Huyền Thông mạnh mẽ như thế chắc phải tay mà trở về nữa.

      Nhưng tin tức về họ chiến đấu ra sao cũng chỉ đến khi họ trở về mới biết được, do vậy có gì mới, sau khi Trầm Thương Sinh rời khỏi linh viện chừng mười ngày, mọi thứ lại trở nên bình lặng.

      Rồi chuyện khác lại nổi lên khiến linh viện tiếp tục sôi động.

      Ở Đại Thiên thế giới này có vô số linh viện. Dù rằng Ngũ Đại Viện dang tiếng hàng đầu vang dội nhất, nhưng cũng có nghĩa là có linh viện này đủ sức tiến sát đến danh vọng của Ngũ Đại Viện.

      Vài linh viện vô cùng cường đại, thực lực cũng kém Ngũ Đại Viện là bao. Nhưng danh tiếng cũng có chênh lệch, nên khi người ta đề cập tới cũng ít khi được thích như Ngũ Đại Viện.

      Việc này khiến cho có nhiều linh viện đủ tư cách khiêu chiến Ngũ Đại Viện. Bọn họ nghĩ ra mọi thủ đoạn, vơ vét những thiên tài khắp nơi, nhờ vào chính những học viên đó để khiến tiếng tăm của viện mình đại chấn.

      Và danh vọng này phần nào cũng phải nhờ vào tiếng tăm của Ngũ Đại Viện.

      Từ đó có kiện gọi là đại hội linh viện trao đổi. đơn giản đó là cách thời gian có vài linh viện cường đại dẫn đội ngũ đến Ngũ Đại Viện, đưa ra đệ tử luận bàn trao đổi. Bề ngoài nhìn có vẻ hiền lành, nhưng ý tứ khiêu khích cần cũng ràng như ban ngày.

      Ngũ Đại Viện cũng biết điều ấy, nhưng khó mà cự tuyệt. Bản thân là Ngũ Đại Viện, bọn họ có lý do chính đáng, vì danh vọng của chính linh viện nên thể cự tuyệt khiêu chiến từ bên ngoài.

      Hơn tháng sau Thú Liệp chiến, Bắc Thương linh viện nghênh đón dịp “linh viện trao đổi”

      ít đệ tử ưu tú xoa tay, hào hứng chuẩn bị. Để cho đám tiểu tử nhà quê kia biết được đệ tử Bắc Thương linh viện phải thứ linh viện tùy tiện bọn họ đủ sức so sánh được.

      Thực lực bọn họ ở Bắc Thương linh viện có lẽ cũng phải tuyệt đỉnh, nhưng , trước nay cũng phải vượt qua được đủ loại sàng lọc mới có thể trở thành đệ tử Bắc Thương linh viện, bản thân họ cũng có ngạo khí của mình.

      Thành ra đại hội linh viện trao đổi chính là nơi đông đảo đệ tử Bắc Thương linh viện nhón chân khoan thai bước tới.

      Linh viện khiêu chiến năm nay tên là Thái Đỉnh linh viện, tọa lạc tại Thái Đỉnh đại lục. Tuy danh tiếng có kém chút so với Bắc Thương linh viện, nhưng nếu ai dám xem thường linh viện danh chấn đại lục như thế có lẽ cũng là chuyện vô cùng ngu xuẩn.

      Việc đó khiến cho tất cả đệ tử Bắc Thương linh viện rất chú ý, thậm chí còn hơn cả Thú Liệp chiến.

      Dù sao Thú Liệp chiến có biến hóa ra sao, những thành viên ưu tú vượt qua mặt vẫn là người của Bắc Thương linh viện. Nhưng còn đại hội trao đổi, khi thất thủ phải đánh đổi bằng danh tiếng của linh viện, chút tổn hại cũng khiến họ rất khó coi.

      Và lúc này đệ tử Bắc Thương linh viện lại tỏ ra đồng tâm, trước kia có mâu thuẫn gì cũng đều tạm gác lại.

      Địa điểm đại hội trao đổi cũng được thiết kế ở quảng trường Bắc Minh, cho thấy Bắc Thương linh viện cũng rất coi trọng kiện này.

      Mở linh viện, thanh danh là chuyện rất trọng yếu.

      Đại hội trao đổi kiểu này nếu thủ cho vững, tiếng đồn ra cũng ảnh hưởng kém.

      Đại hội khai mạc, đệ tử Bắc Thương linh viện cũng trở nên trịnh trọng hơn, bọn họ nhận thấy đội hình mà Thái Đỉnh linh viện gửi đến lần này dường như đều được tuyển chọn kỹ lưỡng, ai là kẻ đơn giản.

      Và đại hội kéo dài được ba ngày.

      Ngày thứ nhất, hảo thủ hai bên đều xuất , đấu phân cao thấp, vài người nổi danh Thiên bảng cũng đấu có thắng có thua, chung cũng mấy lo lắng.

      Nhưng kết quả thế này khiến cho đệ tử Bắc Thương linh viện trở nên cẩn trọng hơn. Thái Đỉnh linh viện chuẩn bị kỹ mới đến, mà đặc biệt là Trầm Thương Sinh và Lý Huyền Thông tại lại rời khỏi linh viện nhận nhiệm vụ truy sát Ma Long Tử, trong thời gian ngắn khó mà trở về được. Còn kẻ nổi danh nhất Thú Liệp chiến vừa rồi, giành được vị trí đệ tam, Mục Trần cũng chẳng biết mất tích đâu hơn cả tháng, chẳng ai ở nơi nào.

      Ba vị chiến lự cực mạnh có mặt, nếu còn sơ ý việc thủ thắng ở đại hội phải là chuyện dễ dàng.

      Do đó đến ngày thứ hai, top 10 Thiên bảng bao gồm cả Hạc , Tô Huyên, Từ Hoang, Triệu Thanh Sam… cũng đều ra tay, áp chế khí thế của Thái Đỉnh linh viện, giành lấy đại thắng.

      Nhưng cũng chỉ được ngày, qua đến ngày thứ ba, Thái Đỉnh linh viện phái ra thêm bao nhiêu đệ tử nữa, chỉ có người.

      Chính kẻ này bắt đầu khiêu chiến từ hạng 9 Thiên bảng, chỉ trong ngày khiến cho vô số đệ tử Bắc Thương linh viện kinh hãi, đánh bại toàn bộ Mộ Phong Dương, Từ Hoang, Triệu Thanh Sam, Tô Huyên….

      Cả Bắc Thương linh viện chấn động.

      Top 10 Thiên bảng xuất quân bị đánh bại hơn phân nữa, mà tên đó ra tay cực kỳ tàn nhẫn, tất cả đệ tử thất bại đều trọng thương, khiến cho mọi người phẫn nộ, nhưng chẳng làm gì được.

      Cuối cùng chỉ còn hy vọng ở nơi Hạc .

      Nhưng hy vọng cuối cùng này cũng bị đập nát tàn nhận.

      Hạc dốc lực chiến trận, cuối cùng sai sót mà thảm bại.

      Tất cả đệ tử Bắc Thương linh viện đều nghẹn họng, ai ngờ được đại hội lại có cục diện này.

      Còn Thái Đỉnh linh viện ngược lại, khí thế ngút trời, ánh mắt khinh thị nhìn lại Bắc Thương linh viện, tỏ vẻ như Thái Đỉnh linh viện vượt mặt đủ sức thay thế họ trong Ngũ Đại Viện.

      Và lúc này ai ai cũng biết được danh tính của người đánh bại cả top 10 Thiên bảng, là thiếu niên tên Liễu Tranh, thiên phú kinh diễm. Và càng đáng ngạc nhiên hơn, vì từng chọn Bắc Thương linh viện, nhưng lại thông qua khảo hạch cuối cùng, bị đào thải nên gia nhập Thái Đỉnh linh viện. . .

      Và rồi bây giờ tên đệ tử bị đào thải đó xuất trở lại Bắc Thương linh viện, mang đến cục diện khó tin này, kết quả châm chọc khiến cho mọi người ở Bắc Thương linh viện cảm thấy như bị vả cái tát.

      Khó trách lại ra tay độc ác như thế, có lẽ muốn nhân dịp này báo thù Bắc Thương linh viện có mắt tròng!

      Đệ tử Bắc Thương linh viện đều phẫn nộ, vì dù cho khảo hạch kia cũng phải hoàn toàn công bằng, cũng phải có cả thực lực lẫn may mắn. Liễu Tranh thiên phú tuyệt hảo, nhưng thiếu chút may mắn, căn bản trách ai được, còn lúc này xuống tay cực kỳ đáng giận.

      Phẫn nộ nhiều, nhưng nhìn lại những đệ tử hàng đầu chưa ra chiến, Trầm Thương Sinh, Lý Huyền Thông, Mục Trần cả ba người đều mất tích, dường như Bắc Thương linh viện còn ai mạnh hơn được Hạc .

      Điều này khiến mọi người tỏ ra nao núng, chẳng lẽ kết quả của lần đại hội này kết thúc như vậy sao? vậy, Thái Đỉnh linh viện rời khỏi, bọn họ ngại gì mà truyền rao tứ phương. Đến lúc đó danh tiếng Bắc Thương linh viện tổn hại nghiêm trọng, chừng ảnh hưởng đến vị trí xếp hạng trong Ngũ Đại Viện.

      Nhưng hy vọng lại xuất khi mọi thứ tưởng chừng như kết thúc, lúc đệ tử Bắc Thương linh viện chán nản, Tô Huyên đề cử người mà ai ai cũng tán thành.

      Người kia, ngoại trừ ba vị top 3 Thiên bảng, chỉ còn có nàng chưa ra tay.

      Chính là Lạc Li.

    4. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 342: Liễu Tranh


      Quảng trường Bắc Minh.

      Sau khi Thú Liệp chiến kết thúc mà trở nên trống trải, lúc này lại trở nên đông đúc vì đại hội trao đổi đến, lần thứ hai biến thành nơi chú ý của cả Bắc Thương linh viện.

      chú ý lúc này còn nóng hơn cả Thú Liệp chiến.

      Vì đây chính là lúc toàn bộ đệ tử Bắc Thương linh viện đồng tâm hiệp lực.

      Thái Đỉnh linh viện ép người thái quá, nếu lấy lại mặt mũi danh tiếng trong Ngũ Đại Viện của họ trở thành trò cười cho thiên hạ.

      Đó là chuyện tuyệt đối đệ tử kiêu ngạo nào của Bắc Thương linh viện có thể cam chịu.

      Nơi quảng trường mênh mông, biển người tràn ngập, chín phần trong số đó là đệ tử Bắc Thương linh viện, chỉ có góc khu tây bắc là của đội ngũ khác.

      Chính là đệ tử Thái Đỉnh linh viện.

      Đám đệ tử kia đều vận trường bào xanh biếc, nam thanh nữ tú, hầu hết đều tay khoanh trước ngực, thanh thế hiên ngang khinh thị nhìn đệ tử Bắc Thương linh viện. Nhiều người có năng lực có ích lợi gì? Đánh lại Liễu Tranh của họ, đại hội trao đổi lần này, Thái Đỉnh linh viện có thể qua mặt Bắc Thương linh viện!

      Nếu có thể, trong linh viện đại tái nửa năm sau, có thể Thái Đỉnh linh viện đủ sức thay thế Bắc Thương linh viện!

      – Liễu học trưởng, hôm nay thủ thêm ngày, Thái Đỉnh linh viện chúng ta chiến thắng, để xem lúc đó bọn chúng còn gì được đây!

      – Hừ, đám Bắc Thương linh viện chỉ giỏi võ mồm, cái gì mà cường giả mạnh nhất có mặt, Liễu học trưởng hôm qua đường khiêu chiến cái gọi là top 10 Thiên bảng, chẳng phải toàn lũ chó cụt đuôi sao?

      – Đúng, hôm nay dù có bọn người top 3 Thiên bảng đến cũng phải cúp đuôi chạy về!

      – Ha ha ha!

      Đám đệ tử Thái Đỉnh linh viện hò nhau châm biếm, cười to rộn rã khiến cho đám đông bên này tức đến nổ đom đóm mắt, nhưng từ khi Liễu Tranh xuất , dáng vẻ kiêu ngạo hống hách khiến bọn họ cũng chẳng làm gì được.

      người áo xanh đứng quảng trường, hai tay cũng khoanh trước ngực, hờ hững nhìn đám đệ tử Bắc Thương linh viện phẫn nộ, cười khẩy.

      Đây là linh viện mà từng tha thiết mơ ước tiến vào sao? Dường như xuất sắc như từng nghĩ.

      muốn cho Bắc Thương linh viện phải biết, mất Liễu Tranh, là vì Bắc Thương linh viện mắt mù!

      Chỗ tập trung những đệ tử hàng đầu của Bắc Thương linh viện giờ, Hạc , Tô Huyên, Từ Hoang cùng với Triệu Thanh Sam đều có mặt, và sắc mặt ai có vẻ tốt.

      – Tô Huyên, gọi người báo cho Lạc Li chưa? Nàng đến chứ?

      Từ Hoang lo lắng hỏi Tô Huyên, top 10 Thiên bảng lúc này cũng chỉ còn có thể dựa vào Lạc Li mà thôi.

      báo rồi, tuy Lạc Li vốn thích tranh đấu, nhưng chuyện này liên quan đến thể diện Bắc Thương linh viện chúng ta, có lẽ nàng đến.

      Tô Huyên gật đầu xác nhận.

      – Nàng ta đến đây năng lực gì? Liễu Tranh thực lực Thông Thiên cảnh sơ kỳ, yếu hơn Lý Huyền Thông. Đừng là Lạc Li, cho dù Mục Trần đến đây cũng khó mà thắng, trận này phải luận bàn nhàng đâu.

      Hạc cũng có xích mích với Mục Trần, mà quan hệ thắm thiết của Lạc Li với Mục Trần như vậy vẫn khó tránh khỏi tin cậy.

      Tô Huyên thản nhiên liếc :

      – Nếu ngươi cảm thấy đủ sức bọn ta cũng đồng ý cho ngươi lên tiếp đó.

      Hạc nhất thời cứng họng, nghiến răng quay mặt chỗ khác. cách Thông Thiên cảnh chỉ đường chỉ, nhưng đến bây giờ vẫn chưa thể bước qua. Chứ nếu sao phải bại dưới tay Liễu Tranh kia?

      Mọi người trở nên trầm tư, cảm giác uất ức lên đầy ngực. Thái Đỉnh linh viện biết chọn thời điểm, đúng ngay lúc Trầm Thương Sinh và Lý Huyền Thông vừa rời khỏi viện, Mục Trần lại biến đâu mất tích, lại kéo bè kéo lũ qua đây, khiến cho người ta kịp trở tay.

      Khi đệ tử song phương khiêu khích lẫn nhau, đài giảng viên, cao tầng hai linh viện ngồi ngay ngắn, hoàn toàn khác với khí đối đầu của đệ tử dưới kia, nhưng chắc chắn cũng phải hữu hảo gì.

      – Ha ha! Thái Thương viện trưởng, xem ra lúc này đây Thái Đỉnh linh viện chúng ta cũng tốt chứ nhỉ? Tiểu tử Liễu Tranh thiên phú cực cao, ngạo khí có thừa. Vốn ta muốn biết được đệ tử Bắc Thương linh viện mạnh mẽ ra sao, để áp chế nhuệ khí của đó.

      lão sư hình thể khá to lớn cười tủm tỉm.

      – Phí viện trưởng đùa, đại hội trao đổi chỉ là hồi luận bàn mà thôi, để bọn biết được điểm yếu và thiếu sót của bản thân, nào có chuyện áp chế nhuệ khí được chứ.

      Thái Thương viện trưởng cười nhạt.

      ngờ vị nam tử mập mạp nhìn như thương gia này lại là viện trưởng Thái Đỉnh linh viện, tên là Phí Thanh Tùng. Dù tướng mạo xấu xí, nhưng ở Thái Đỉnh đại lục, cũng là nhân vật hàng đầu. Chứ nếu làm sao có thể trở thành viện trưởng linh viện hàng đầu đại lục. Nếu ai mà khinh thường chỉ vì vẻ bề ngoài, e rằng đến lúc chết vẫn chưa biết tại sao mình chết.

      – Vẫn là Thái Thương viện trưởng khí độ cao thâm.

      Phí Thanh Tùng cười lớn vỗ bàn, :

      – Đại hội trao đổi lần này, ra Thái Đỉnh linh viện chúng ta thắng cũng sao, Thái Thương viện trưởng yên tâm, đến lúc trở về ta bảo đám tiểu tử kia im miệng, hé răng lời nào. Ha ha!

      Thái Thương viện trưởng vẫn mỉm cười, mặn nhạt. Chỉ có vài trưởng lão bên cạnh cau mày. Điện chủ Hình Điện Mạch U khẽ mấp máy gì đó, chỉ có Thái Thương viện trưởng nghe được.

      – Viện trưởng, chuyện này ta báo cho Bắc Minh đại nhân, chỉ tiếc là chưa có hồi gì. Chẳng biết Mục Trần có xuất hay .

      Thái Thương viện trưởng bí mật gật đầu.

      – Thái Thương viện trưởng, Bắc Thương linh viện còn đệ tử nào ra đánh vậy? Nếu ….

      Phí Thanh Tùng cười rôm rả, nhưng chưa hết câu đột nhiên nheo mắt nhìn về phía bắc. tia sáng bắn tới nhanh như chớp, rồi hạ xuống quảng trường Bắc Minh trong chú ý của tất cả mọi người.

      Hào quang tan , người con mảnh khảnh xinh đẹp mặc áo đen, tóc dài màu bạc, dung nhan tinh xảo, khí chất rất đặc biệt thu hút tầm mắt mọi người.

      Quảng trường Bắc Minh ồn ào trở nên yên tĩnh, bất kể đệ tử Bắc Thương linh viện hay Thái Đỉnh linh viện, ánh mắt đều kinh ngạc.

      – Đến rồi!

      Tô Huyên mừng rỡ reo lên.

      – Sao chứ? Đệ tử Bắc Thương linh viện kiếm nổi ai ư? Đợi lâu như vậy, lại tới đứa con ?

      Liễu Tranh cũng vì dung nhan của Lạc Li mà động lòng, nhưng vẫn khinh khỉnh cất tiếng.

      Lạc Li lẳng lặng nhìn Liễu Tranh, khkông đáp lời, tay nắm chặt Lạc Thần Kiếm.

      – Đệ thập Thiên bảng, Lạc Li. Thỉnh chỉ giáo!

      Nàng nhàng cất tiếng.

      – Đệ thập Thiên bảng? Ngay cả đệ tứ Hạc còn thua Liễu học trưởng, đệ thập có năng lực làm cái gì?

      Đám đệ tử Thái Đỉnh linh viện nghe nàng cũng hồi tỉnh lại, trề môi châm biếm, bàn luân thôi. Chẳng lẽ dùng mỹ nhân kế huyền thoại sao chứ?

      Đám Thái Đỉnh linh viện xôn xao châm chọc, nhưng trong số họ có cặp mắt nheo lại, nhìn chằm chằm vào người con xinh đẹp kia.

      Ánh mắt đó nghiền ngẫm cách kỳ lạ.

      “Lạc Li, ngươi quả nhiên là ở đây.”

      quảng trường, Liễu Tranh lạnh lùng nhìn Lạc Li, chậm rãi :

      – Ta vốn ra tay lưu tình, đừng nghĩ rằng bề ngoài xinh đẹp ta nương tay. Do đó nên nghĩ cho kỹ trước khi bước lên đây.

      Lạc Li hơi nhíu mày, lặp lại:

      – Thỉnh chỉ giáo!

      Liễu Tranh sắc mặt biến lạnh, tiến lên, linh lực hùng hậu bùng phát, uy áp bao phủ.

      Thông Thiên cảnh sơ kỳ.

      Đám đệ tử Bắc Thương linh viện thần sắc nghiêm trọng. Liễu Tranh ra tay tàn nhẫn, nhưng thực lực mạnh mẽ vô cùng.

      Tô Huyên, Hạc cũng chăm chú quan sát lôi đài. Bọn họ chưa bao giờ thấy Lạc Li ra tay hết mình, nhưng nàng có thể cùng Mục Trần liên thủ giải quyết con Linh Vương, có lẽ như lúc thường mọi người thấy. Nhưng cũng biết được, nàng mạnh mẽ ra sao chỉ khi ra tay hết lực mới biết được.

      – Hy vọng nàng cũng giấu thực lực.

      Tô Huyên than thầm. Liễu Tranh ra tay rất nặng, nếu đả thương Lạc Li, đến khi Mục Trần xuất chẳng biết nổi cơn tam bành ra sao nữa. Chỉ mong thực lực Lạc Li có thể khiến mọi người kinh hỉ.

      Liễu Tranh đứng ngạo nghễ giữa sân, linh lực hùng hậu lấn lướt, mắt nhìn chằm chằm Lạc Li, cực kỳ lạnh lẽo. Chỉ cần đánh bại đối thủ này nữa, Bắc Thương linh viện hẳn là còn ai chứ?

      – Bắc Thương linh viện cũng chỉ như thế thôi!

      Liễu Tranh cất giọng khinh miệt:

      – Hôm nay nếu đám top 3 cái gọi là Thiên bảng của các ngươi dám ra mặt, nửa năm sau ở học viện đại tái, ta lại đến đạp bằng bọn họ.

      Lạc Li mắt lóe sáng, như có hàn ý xuất , tay nắm chặt Lạc Thần Kiếm. Thình lình mọi người cảm thấy luồng linh lực hùng hậu kém ào ào như gió lốc từ cơ thể nàng bùng lên.

      Trình độ cũng ở mức Thông Thiên cảnh!

      Vô số đệ tử Bắc Thương linh viện trợn mắt kinh ngạc, ai ngờ ngoài Trầm Thương Sinh và Lý Huyền Thông, đệ thập Lạc Li cũng có thực lực kinh người đến vậy!

      Nàng quả thực còn giấu sâu hơn cả Mục Trần!

      – Đối phó ngươi, chỉ cần. . .

      Lạc Li chăm chú tập trung vào Liễu Tranh biến sắc, thanh trong trẻo nhưng lạnh lùng vang lên theo tiếng kiếm minh thanh thúy.

      kiếm!

    5. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 343: Nhất Kiếm Uy


      “Choang!”

      Kiếm khí hùng hậu theo tiếng kiếm ngân vang tận trời, sắc bén lan tỏa trong trung, thiên địa biến sắc.

      Quảng trường huyên náo đột nhiên im bặt.

      Bất kể Bắc Thương linh viện hay Thái Đỉnh linh viện, tất cả đệ tử đều tỏ ra nghiêm trọng. ai tưởng tượng được người con dung nhan xinh đẹp lại có khí thế kinh người đáng sợ như vậy.

      Thực lực như thế sao chỉ là đệ thập Thiên bảng?

      Thực lực của nàng thừa sức vấn đỉnh top 3!

      Tô Huyên, Hạc cũng chấn động khác, sắc mặt kinh dị. Đặc biệt là Hạc , vì trong số đệ tử Bắc Thương linh viện, đến nay vốn chỉ mới biết có hai người đạt đến Thông Thiên cảnh.

      Đó là Trầm Thương Sinh và Lý Huyền Thông, ngay cả Mục Trần cũng tới. Dù có lắm thủ đoạn, chiến lực cường hạn, nhưng thực lực chân chính kém Thông Thiên cảnh quá xa.

      Vốn Hạc nghĩ người thứ ba đủ tư cách bước vào Thông Thiên cảnh phải là mình, nhưng đâu có ngờ bình thường im hơi lặng tiếng lại có thực lực tăng trưởng đáng sợ như vậy.

      Đúng là cặp đôi biến thái!

      Bọn họ giấu như thế, ngại khiến người khác kinh hoảng hay sao chứ? Nhiều kẻ phải cắn răng vì chịu đả kích đấy.

      Nhưng dù có vài người ganh tị mà buồn bực, phần lớn đệ tử Bắc Thương linh viện vui mừng khôn xiết. Lạc Li thực lực mạnh mẽ, vậy để xem tên Liễu Tranh kia còn ngang ngược được bao lâu nữa?

      – Hừ! kiếm? Ngươi cũng quá tự đại!

      Liễu Tranh thần sắc hơi chấn động, nhưng mang vẻ tin nhiều hơn. Lạc Li thực lực vượt ngoài dự kiến, nhưng Thông Thiên cảnh sơ kỳ muốn kiếm giải quyết quá là ngông cuồng!

      Lạc Li chẳng trả lời, tay nắm chặt Lạc Thần Kiếm, tay kia giữ vỏ kiếm. Đột nhiên hào quang lóe sáng.

      Thiên địa thình lình trở nên lạnh như băng.

      Kiếm khí tràn ngập, kiếm quang bắn lên cao, với tốc độ chớp nhoáng hội tụ lại.

      Kiếm khí cực kỳ đáng sợ.

      Nhìn luồng kiếm khí kinh khủng ấy, Liễu Tranh cũng phải biến sắc, nổi da gà. Cảm giác nguy hiểm cực độ đột nhiên sinh ra trong tim.

      Lạc Li bước lên bước, trường kiếm trong tay khoan thai đâm tới.

      “Xoẹt!”

      Trường kiếm vung lên, kiếm ngân vang vọng, kiếm khí ùn ùn như chùm sáng chói mắt, sắc bén vô song đâm tới Liễu Tranh.

      Nhất Kiếm Hóa Lạc Thủy!

      Vạn đạo kiếm khí như sóng vỗ bờ, kiếm khí bắn xuống đất, mặt đất nổ tan tành. Thực lực Lạc Li tại áp dụng vào chiêu này còn cường đại hơn hẳn khi xuất chiêu trong Thú Liệp chiến!

      Liễu Tranh ngẩng lên, trong mắt đầy ắp kiếm khí ngập trời, thần sắc trở nên nghiêm trọng mà hoang mang. kiếm này quá kinh khủng!

      Nhưng muốn nhận thua? Cũng dễ như vậy!

      Liễu Tranh mắt lóe sáng, tay nắm chặt, thanh Xích Hồng Thương xuất . Linh lực như ngọn lửa bùng cháy.

      – Viêm Thần Chiến Thương!

      Linh lực trong cơ thể tuôn ra ào ạt, hề lưu giữ gì cả. Linh lực rực lửa bốc cao, thương đâm thẳng tới, khí đường thương như bị lưỡi thương bén nhọn xé toạc.

      “Phừng!”

      Hỏa viêm ngập trời cháy phừng phừng như hỏa thần chấn nộ từ cơ thể Liễu Tranh bùng phát, mang theo hỏa diễm cuồn cuộn chống đỡ kiếm khí kinh thiên.

      “Uỳnh!”

      Hai luồng công kích va chạm nổ tung trời, kiếm khí tàn phá tứ tung, quảng trường bị hư hại cực nặng, nứt nẻ khắp nơi.

      Xích quang đột nhiên bùng nổ.

      Thế nhưng kiếm khí quét qua, hung hãn xé nát linh lực rực lửa kia.

      Liễu Tranh hoảng sợ ra mặt, sắc bén trong kiếm khí của đối phương hoàn toàn vượt ngoài dự đoán.

      Tay run rẩy, lập tức bạo lui, chẳng dám ngạnh chiến nữa.

      “Véo!”

      Lui là bại, khí thế giảm sút, vừa lui gương mặt xinh đẹp chớp nhoáng xuất trước mặt, kiếm khí theo đó dâng cao.

      Kiếm quang nhanh như điện xẹt xuyên qua trung, đâm tới đôi mắt hoảng hốt của .

      Tốc độ này với cường giả Thông Thiên cảnh vẫn thấy quá nhanh, chỉ có thể trơ mắt nhìn mũi kiếm càng lúc càng gần, hề có khả năng tránh né.

      Kiếm quang đột nhiên đổi hướng quét ngang, sống kiếm như nước vỗ vào ngực Liễu Tranh, vang lên tiếng chát chúa.

      “Bình!”

      Liễu Tranh văng ngược ra khỏi lôi đài mênh mông, lăn dài đất, miệng mồm đầy máu, mặt mày trắng bệch, ánh mắt kinh hãi sau khi sống sót khỏi hiểm cảnh.

      Cảm giác tử vong ập đến lúc nãy quá đáng sợ, nếu Lạc Li muốn giết e rằng bây giờ hồn lìa khỏi xác.

      Thắng bại chỉ trong kiếm.

      kiếm kinh hãi kia chỉ có vài người đủ thực lực nhìn ra, nhưng cảnh tượng Liễu Tranh thê thảm nằm đất cho thấy thắng bại ra sao. Nhất thời tiếng hò reo vang dậy từ bên phía đệ tử Bắc Thương linh viện nổ ra tung khán đài.

      Tô Huyên, Hạc thần sắc kinh nghi, vẫn chưa hồi phục lại được. Ánh mắt nhìn người con xinh đẹp kia có chút phức tạp. Chẳng ai ngờ nàng thường hay yên lặng bên cạnh Mục Trần, thực lực lại hề yên tĩnh chút nào.

      Bọn họ vẫn đánh giá nàng chưa đủ.

      Nàng chỉ có dung nhan và khí chất tuyệt vời, thực lực cũng rất đáng nể.

      quá lợi hại a.

      Từ Hoang than thở. Năm nay tân sinh cực kỳ khó lường, có Mục Trần là tưởng đủ lắm rồi, nay còn thêm cả người con quái vật thế kia nữa.

      Nàng cố ý yên lặng bên cạnh Mục Trần, tỏ ra mạnh mẽ là bao, nhưng giống như bảo kiếm được cất trong vỏ, đến khi tuốt ra bén nhọn khôn lường.

      Ví như hôm nay.

      Trong lúc đệ tử Bắc Thương linh viện reo hò dậy đất, bên phíấ Thái Đỉnh linh viện mặt mày xám xịt. Lúc nãy hưng phấn bao nhiêu, chỉ trong thoáng chốc cục diện lại hoàn toàn nghịch chuyển.

      Cường giả Thông Thiên cảnh Liễu Tranh, lại bại cách chóng vánh.

      đài danh dự, Thái Đỉnh viện trưởng Phí Thanh Tùng cũng tắt mất nụ cười, nhưng cũng gắng gượng :

      hổ danh Ngũ Đại Viện, ngờ người chưa lộ diện trong top 10 Thiên bảng lại có nhân vật lợi hại đến thế.

      Thái Thương viện trưởng mỉm cười, nhìn bé trong sân:

      – Phí viện trưởng quá khen. Lạc Li mừng tranh đấu, hôm nay nếu phải tình thế bắt buộc, ta nghĩ nàng cũng chẳng ra mặt.

      Phí Thanh Tùng cười đáp lại, mắt cũng nheo lại:

      – Nàng tên là Lạc Li ư? Ha ha! kiếm khi nãy của nàng làm ta bất chợt nghĩ đến Lạc Thần Kiếm quyết của Lạc Thần tộc. Lẽ nào nàng là tộc nhân Lạc Thần tộc?

      Thái Thương viện trưởng đổi chủ đề:

      – Nếu Liễu Tranh bại, đại hội trao đổi lần này cũng nên dừng lại thôi. Hai bên có thắng có bại, Thái Đỉnh linh viện quả nhiên thực lực hùng hậu.

      – Ha ha, chậm .

      Phí Thanh Tùng cười tủm tỉm:

      – Thái Thương viện trưởng, Thái Đỉnh linh viện chúng ta vẫn còn có kẻ chưa ra tay đó. Ta cũng đâu có Liễu Tranh là đệ tử mạnh nhất của Thái Đỉnh linh viện đâu nào. Các vị có đệ tử Lạc Thần tộc…. Ha ha, chúng ta cũng có đệ tử đặc biệt đó…

      Thái Thương viện trưởng nghe mà nhíu mày.

      Thái Đỉnh linh viện chuẩn bị kỹ như thế sao?

      Trong quảng trường, kiếm khí quanh thân Lạc Li dần thu lại, lẳng lặng nhìn Liễu Tranh nằm thê thảm ngoài lôi đài:

      – Linh lực của ngươi phù phiếm bất định, có lẽ được ai đó tăng phúc thực lực phải ? Với bản lĩnh của ngươi tại, chưa đủ tư cách khiêu chiến top 3 Thiên bảng của chúng ta đâu!

      Liễu Tranh sắc mặt khó coi, muốn gầm lên. Nhưng kiếm khi nãy vẫn còn ám ảnh, nhất thời dám tiếng nào, khẽ run rẩy, mất sạch uy phong lúc trước.

      Đệ tử Thái Đỉnh linh viện nghiến răng tức tối, ai dám tiếng nào. Ngay cả Liễu Tranh cũng bại, bọn họ làm sao đủ tư cách đánh thắng Lạc Li.

      Lạc Li liếc sang đám đệ tử Thái Đỉnh linh viện bị cục tức đè gần chết, tay nắm trường kiếm xoay người định bỏ . Nàng thích tranh đấu, nhưng người ta đến của Bắc Thương linh viện sỉ nhục, dù gì cũng là đệ tử của linh viện, nàng dĩ nhiên để chuyện đó xảy ra. tại mục tiêu hoàn thành, còn gì khiến nàng phải nấn ná nữa.

      Liễu Tranh nhìn Lạc Li, tay siết lại, nhưng chẳng làm gì, cặp mắt suy sụp. hiểu lúc này hoàn toàn phải là đối thủ của nàng.

      – Ha ha ha….!

      Thình lình tiếng cười vang lên từ phía đám đệ tử Thái Đỉnh linh viện.

      Lạc Li bất chợt khựng lại.

      Đám đệ tử Thái Đỉnh linh viện nghe tiếng cười đó cũng bất giác run rẩy, sắc mặt đều biến hóa.

      Vô số ánh mắt nhìn về hướng tiếng cười vang ra.

      góc khuất phía sau đám đệ tử Thái Đỉnh linh viện, người đó chậm rãi đứng lên, xuyên qua đám đệ tử, xuất ở bên ngoài lôi đài, đứng trước mặt Liễu Tranh, thản nhiên mắng câu:

      – Vô dụng!

      Liễu Tranh run rẩy, nhưng cũng chỉ biết cúi đầu.

      Mắng Liễu Tranh xong, chầm chậm bước lên đài, đầu ngẩng cao, gương mặt khá điển trai. Nhưng đặc biệt đôi mắt lại đỏ như máu, khiến người ta vô cùng chú ý.

      – Ha ha, Lạc Li! Nữ hoàng kế nhiệm Lạc Thần tộc! ngờ ngươi ở đây….

      Lạc Li xoay lại, vừa nhìn thấy đôi mắt đỏ như máu kia, nhất thời sát khí bốc lên vô tận.

      Tay nắm chặt kiếm, giọng lạnh băng vang lên.

      – Huyết Thần tộc?

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :