Đại chúa tể - Thiên Tàm Thổ Đậu

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 334: Lôi Độc


      Khi Mục Trần nghe vậy, nhất thời run lên chút, rồi khẽ gật đầu nhàng:

      – Lúc trước may mắn luyện hóa tia Hắc Thần Lôi thành lôi châu dẫn vào cơ thể. Rồi lúc tham gia Thú Liệp chiến cần phải giao đấu với Cổ học trưởng nên mới liều mạng kích nổ khỏa Hắc Thần Lôi châu kia.

      Cổ Thiên Viêm nghe thế bèn giật mình, lúc này mới hiểu tại sao Mục Trần chỉ có thực lực Hóa Thiên cảnh lại bộc phát sức mạnh khủng bố như thế. Ánh mắt cổ quái liếc sang Mục Trần, cái tên nhóc quái vật này, Hắc Thần Lôi mà cũng dám kích nổ trong người, cái thứ đó cả cường giả Chí Tôn trốn còn kịp.

      Mục Trần sau khi kích nổ Hắc Thần Lôi châu lại còn có thể sống khỏe, càng khiến người ta quái dị hơn. Sinh mệnh lực của ương ngạnh thế sao?

      Đôi mắt đục ngầu của lão đầu trọc lóe lên tia sáng, bàn tay khô đét chụp lấy ống tay áo của Mục Trần xốc lên, trong lòng bàn tay có tia hắc ám lóe lên xẹt qua.

      “Xèo xèo.”

      Đột nhiên có những vằn đen ra, khến cho làn da mấp máy, dao động toát ra khiến người ta bất an.

      – Đây là cái gì?

      Mục Trần cả kinh, mặt biến sắc.

      – Lôi độc. Hắc Thần Lôi chính là kiếp nạn mà linh thú khi lột xác phải trải qua, chẳng những có sức mạnh hủy diệt, lại còn có lôi độc kỳ dị. Lôi độc này căn bản con người thể phát ra, dần dần theo thời gian mà ăn mòn cơ thể, khi nó bùng nổ, ngươi chỉ kịp nghe tiếng “bụp” rồi thành đống tro đất.

      Mục Trần sắc mặt kịch biến, trán toát mồ hôi lạnh. Lạc Li bên cạnh kinh hoàng tột độ, cực kỳ lo lắng nhìn Mục Trần.

      Mạch U, Trầm Thương Sinh cũng biến sắc. ngờ trong cơ thể Mục Trần lại có họa lớn như thế, nếu có Bắc Minh đại nhân e rằng cũng cũng biết được.

      – Tiền bối xin người giúp .

      Lạc Li vội lên tiếng, bộ dáng lo lắng khiến cho Lý Huyền Thông đứng gần đó tỏ ra tự nhiên, hơi quay mặt chỗ khác.

      – Lão phu sao phải giúp ? tự làm tự chịu, Hắc Thần Lôi là thứ muốn đụng tới là đụng được sao? gì còn dám kích nổ trong người, chưa chết là may rồi.

      Lão đầu trọc tính tình quái đản, ăn kỳ lạ.

      Lạc Li khẽ cắn môi:

      – Ngươi giúp trị Lôi độc, ta trả thù lao cho ngươi.

      Lão đầu trọc nhìn ngang nhìn dọc Lạc Li, hờ hững cất tiếng:

      dưới của ngươi có thể khiến cho lão phu để mắt tới, chỉ có thanh kiếm kia thôi.

      – Tiền bối nếu thích, dùng kiếm này làm thù lao cũng được.

      Lạc Li do dự ngay.

      Lời vừa ra khiến Lý Huyền Thông biến sắc, bị Trầm Thương Sinh nhìn thấu, thấp giọng :

      – Ngươi chẳng có chút cơ hội.

      Lão đầu trọc cũng giật mình kinh ngạc. Thanh kiếm ngay cả cường giả Chí Tôn cũng thèm muốn, thế nhưng trước mặt Lạc Li lại dễ dàng đem ra làm thù lao, là ngoài dự đoán. Lão cũng thấy Lạc Li hoàn toàn biết giá trị của thanh kiếm kia.

      – Bắc Minh đại nhân….

      Mạch U bất chợt lên tiếng, dù sao cũng là bạn cũ của phụ thân Lạc Li năm xưa, có thể làm được gì làm.

      Mục Trần nhìn Lạc Li, khẽ xua tay lắc đầu, rồi :

      – Tiền bối, người vốn đức cao vọng trọng, đùa giỡn người con cũng tốt lắm.

      – Lão phu đùa sao?

      Lão đầu trọc trề môi.

      – Tiền bối xưa nay là thần long thoắt thoắt , hôm nay đột nhiên đến đây hẳn là có liên quan đến ta phải ? Hay là chính xác hơn phải có quan hệ đến việc ta từng hấp thu Hắc Thần Lôi?

      Mục Trần cười .

      Lão đầu trọc tròn mắt nhìn chằm chằm Mục Trần, lát sau mới cười:

      – Tiểu tử nhà ngươi lợi hại, thông minh đấy.

      Nhìn thấy lão đầu trọc tươi cười như thế, bỗng dưng mọi người cảm thấy thoải mái nên cũng lặng lẽ thở phào. Bắc Minh Long Côn có địa vị cực cao ở Bắc Thương linh viện, tính tình lại cổ quái, nếu mà muốn quậy phá gì đó quả là phiền toái.

      – Bữa nay tới đúng là tìm ngươi, có lẽ nhờ ngươi giúp việc , dĩ nhiên thù lao là ta giải quyết triệt để cái Hắc Thần Lôi độc trong cơ thể ngươi.

      Lão đầu trọc .

      Mọi người nhướng mày kinh ngạc. Bắc Minh Long Côn thực lực thế nào chứ? Khắp Bắc Thương đại lục cũng tìm ra người đủ sức chống đỡ, vậy mà còn nhờ đến tên đệ tử Hóa Thiên cảnh sơ kỳ như Mục Trần hỗ trợ?

      biết tiền bối cần ta làm cái gì? Chút khả năng của ta…

      Mục Trần nhíu mày, nếu là chuyện ngay cả Bắc Minh Long Côn cũng giải quyết được, làm được gì chứ?

      – Cứ theo ta trước , đến lúc đó cho ngươi. Yên tâm, chuyện mà phải chết ta có kêu ngươi làm.

      Lão đầu trọc phất tay chẳng giải thích mô tả cái gì.

      Mục Trần bất đắc dĩ :

      – Nhưng vãn bối sắp nhận Linh Quang quán đỉnh. . .

      – Lão phu quán đỉnh giúp ngươi!

      Lão trừng mắt nhìn Mục Trần, hiểu ngay tâm kế của .

      Mục Trần mới mỉm cười, Linh Quang quán đỉnh người chủ trì càng mạnh càng tốt, trong Bắc Thương linh viện này mạnh nhất có ai ngoài lão đầu trọc này đây?

      Vốn chẳng hy vọng cái chuyện xa vời đó, nhưng bất thình lình từ đâu lão lại dẫn xác tới, tiện nghi thế này còn biết lợi dụng cũng ngu quá.

      Trầm Thương Sinh, Lý Huyền Thông, thậm chí ngay cả Lâm Tranh cũng há mồm hâm mộ Mục Trần. Có thể khiến vị Bắc Minh Long Côn chủ trì Linh Quang quán đỉnh, có lẽ xưa nay chỉ duy nhất có mình .

      – Nếu Mục Trần có cơ duyên như thế, túacute; Bắc Minh đại nhân vậy.

      Mạch U chỉ cười. Mục Trần quả nhiên là tên may mắn.

      Lạc Li cũng buông tay Mục Trần ra, ánh mắt lo lắng tan , mỉm cười tuyệt mỹ.

      – Ta trước.

      Mục Trần khẽ cười đáp lại, nhưng còn chưa thêm được gì, lão đầu trọc nắm lấy , gian dao động chút, hai người lập tức biến mất.

      Trầm Thương Sinh cũng thở dài than thở, sao cái vận may đó rớt vô đầu mình nhỉ?

      – Đừng có thở dài! Cái chuyện tốt đó dường như trước hết phải kích nổ Hắc Thần Lôi trong người đến gần chết mới có được, các ngươi hay là thử làm vậy .

      Mạch U thản nhiên .

      Trầm Thương Sinh và Lý Huyền Thông le lưỡi biến sắc. Hắc Thần Lôi Kiếp chẳng biết đánh chết bao nhiêu thiên thú hàng đầu, huống gì kích nổ nó trong người, cái chuyện điên cuồng ngu xuẩn đó có lẽ chỉ mỗi Mục Trần mới làm thôi.

      Dọa hai người xong, Mạch U cười hả hê quay người vào trong điện. Lạc Li lập tức bước theo.

      – Thôi quên , chúng ta có cái số ấy bỏ .

      Trầm Thương Sinh bất đắc dĩ nhún vai, rồi cũng vào trong đại điện. Lý Huyền Thông vẫn luôn nhìn theo Lạc Li, u buồn thở dài.

      Lúc bị lão đầu trọc chụp lấy, Mục Trần chỉ thấy trước mặt tối thui, rồi cảm giác mê man vụt tới, nhưng chẳng bao lâu lại trở nên ràng.

      – Được rồi!

      Giọng của lão vang lên, Mục Trần hai mắt mênh mang, miệng há hốc nhìn cảnh tượng trước mặt.

      gian u ám, gần như chỉ có màu đen sâu thẳm, mà đầu là biển hắc lôi bao la bát ngát, những dòng lôi hà đổ ra ngoài, như những cột nước đen từ trời giáng xuống.

      Mục Trần thể ngậm miệng khi nhìn thấy hắc lôi hải kia, lôi điện uốn lượn gầm rú kinh thiên, thiên uy cách nào hình dung ra được.

      – Đây là nơi nào?

      Mục Trần lạnh toát sống lưng, hắc lôi hải rất khủng bố.

      – Tầng cuối của Lôi vực.

      Lão đầu trọc chép miệng.

      Mục Trần hít hơi sâu. Tầng cuối của Lôi vực? Khó trách lôi đình đáng sợ đến thế, đem tầng bảy ra so với nó, chẳng khác nào đệ tử gặp sư phụ.

      – Chú ý cảm giác, có phải thấy vài dao động quen thuộc?

      Lão đầu trọc nhếch miệng cười.

      Mục Trần nhìn qua, cảm ứng lát, sắc mặt trắng bệch, hoảng hốt:

      – Phải … dao động của Hắc Thần Lôi.

      nhận ra thứ quen thuộc từ trong lôi hải kia. Nó tiềm Hắc Thần Lôi!

      Thực kinh khủng hơn rất nhiều so với ngày trước nhìn thấy Cửu U Tước độ kiếp.

      Ai mà ngờ được tầng cuối Lôi vực lại là nơi chứa nhiều Hắc Thần Lôi như vậy.

      – Những tầng khác của Lôi vực đều do lôi đình của tầng này tản mát ra mà hình thành nên.

      Lão đầu trọc cười cười.

      Mục Trần rung động, run rẩy nên lời.

      – Tiền bối. . . người tìm ta, rốt cuộc muốn ta làm gì?

      Mục Trần bất giác cảm thấy lo lắng bất an. Nơi này vô cùng hung hiểm, bất kỳ tia Hắc Thần Lôi nào đánh vào cũng khiến tan xác, biết làm thế nào giúp được Bắc Minh Long Côn.

      Hai bàn tay lão đầu trọc chà chà vào nhau, cười nét nguy hiểm khiến lông tóc Mục Trần dựng đứng cả lên.

      Lão chỉ tay vào lôi hải kia, cười lớn.

      – Ta muốn ngươi câu cái thứ trong kia ra đây.

    2. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 335: Lôi Thần Đan


      Mục Trần biến sắc, hai mắt mở to nhìn chằm chằm lão đầu trọc, nghi ngờ biết có phải mình vừa nghe lầm.

      – Ta vào trong đó?

      Mục Trần trừng mắt, chỉ vào hắc lôi hải vô biên kia. Nếu nghe lầm, vậy là lão này chơi rồi?

      Nhưng trái với mong muốn của lão đầu trọc bình tĩnh gật gù.

      – Tiền bối, ngài đùa ta chắc?

      Mục Trần như muốn nổ tung cái đầu. Hắc lôi hải tràn ngập Hắc Thần Lôi, gã Chí Tôn cũng dám tới gần, thực lực Hóa Thiên cảnh sơ kỳ của ngay cả bước đến đó cũng bị đánh tan thành bụi cũng còn nữa là.

      – Ta cũng cho ngươi trực tiếp chui đầu vào đó.

      Lão đầu trọc đảo cặp mắt trắng dã .

      Mục Trần nghe vậy, mới thở ra, cười khổ:

      – Lão muốn ta lấy cái gì đây?

      – Lôi vực này mấy trăm năm do ta mở ra.

      Lão đầu trọc chỉ vào gian sâu thẳm, rồi lại chỉ về hắc lôi hải mênh mông kia:

      gian này trước kia rất kỳ lạ, tràn ngập lôi đình. Sau khi ta phát ra, dùng bản lĩnh hội tụ lôi đình vao đây, hao tổn tâm cơ thu thập Hắc Thần Lôi bỏ hết vào nơi này, để chúng nó tự do chuyển hóa.

      Khóe miệng Mục Trần giật giật run rẩy. quả nhiên là Bắc Minh Long Côn, Hắc Thần Lôi mà Cửu U cũng sợ hãi đối đầu, lão lại ngang nhiên thu thập. Có lẻ vì Cửu U còn rất trẻ, theo như lời nàng , nàng cũng chỉ mới vừa trưởng thành trong tộc Cửu U Tước, có năng lực vượt qua Hắc Thần Lôi Kiếp chứng tỏ thiên phú năng lực kinh khủng của nàng còn cao hơn cả Mục Trần.

      Có lẽ khi Cửu U thức tỉnh, hoàn toàn trở thành Cửu U Minh Tước, có sức mạnh Chí Tôn, lại trải qua tu luyện muốn vượt qua Bắc Minh Long Côn cũng phải khó.

      – Nhưng càng thời gian sau này, ta lại phát có vài thứ thoát khỏi tầm kiểm soát. Lôi đình nơi này quá khủng bố, tất cả ngưng tụ lại chỗ hình thành sinh linh kỳ lạ.

      – Sinh linh?

      Mục Trần sửng sốt, lôi hải có nổi sinh cơ cũng có thể ngưng tụ ra sinh linh?

      – Ta gọi nó là Lôi linh, lôi hải này xem như là cơ thể của nó.

      Mục Trần khẽ run, hoảng hồn nhìn hắc lôi hải. Cái thứ gọi là Lôi linh quá khủng bố, ngay cả Bắc Minh Long Côn cũng làm gì được, thiên địa chứa quá nhiều điều thần kỳ.

      – Nhưng cũng may Lôi linh có linh trí cao, dù vậy nếu chúng ta tới gần cũng bị nó công kích rất mãnh liệt.

      Lão đầu trọc thở dài, mắt nhìn hắc lôi hải:

      – Nếu ta dốc toàn lực cũng có thể hủy diệt nó, nhưng mà làm vậy có gì tốt đâu chứ?

      – Vậy tiền bối muốn gì?

      Mục Trần tò mò. Mấy trăm năm Bắc Minh Long Côn ở đây tạo thành cái lôi hải khủng bố, mục đích là gì?

      Bắc Minh Long Côn nhướng mày, thản nhiên trả lời

      – Lôi Thần đan!

      – Lôi Thần đan?

      Mục Trần ngẩn ra, sắc mặt mờ mịt chưa nghe bao giờ.

      – Tuy gọi là đan, nhưng có ai luyện chế ra cả, mà nó hình thành từ thiên địa. Chỉ khi lôi đình lực hùng hậu nhiều đến mức khủng bố nào đó có tỷ lệ sinh ra Lôi Thần đan. Mấy trăm năm ta ngừng sưu tập Hắc Thần Lôi, nhằm mục đích tăng cao tỷ lệ xuất Lôi Thần đan.

      – Vận khí tồi, nhưng chẳng ngờ lúc sinh ra Lôi Thần đan, lại đản sinh thêm Lôi linh, khiến nó ngăn cản ta thể lấy được.

      – Lôi Thần đan kia có tác dụng gì a?

      – Có Lôi Thần đan, ta có thể đột phá, bước vào cảnh giới Địa Chí Tôn.

      Lão đầu trọc .

      – Địa Chí Tôn. . .

      Mục Trần trong lòng chấn động. vậy tại lão là cửu phẩm Chí Tôn? Kinh khủng . Đỉnh phong Chí Tôn cảnh, thêm bước nữa trở thành Địa Chí Tôn, nhất lưu cường giả của Đại Thiên thế giới.

      Thực lực đó thừa sức đứng đầu siêu cấp chủng tộc.

      – Tiền bối sao nhờ Thái Thương viện trưởng? Có Thái Thương viện trưởng ra tay trợ giúp, chắc dễ hơn chứ?

      Mục Trần tò mò. Ở Bắc Thương linh viện, với địa vị Bắc Minh Long Côn nếu cần hỗ trợ, ai dám giúp?

      – Vô dụng. Lôi linh cực kỳ cẩn thận, việc này ta cũng từng bàn với Thái Thương, vừa mới tới đây thôi khiến lôi hải bạo động, hai người chúng ta mà cùng lúc xuất , Lôi linh kia lập tức cảm nhận được nguy cơ, lỡ như nó điên cuồng cá chết lưới rách, hủy Lôi Thần đan, tâm huyết mấy trăm năm của ta chẳng phải phí sao?

      Lão đầu trọc chép miệng ngán ngẩm.

      Mục Trần cười khổ, nhìn hắc lôi hải kia có dao động quá lớn, nhưng cái yên tĩnh đáng sợ kia khiến run rẩy thôi:

      – Nhưng mà. . . tiền bối phải biết thực lực ta như thế nào chứ?

      – Yên tâm, ta rồi, có để ngươi chết lãng nhách đâu.

      Lão đầu trọc khoát tay:

      – Ta sở dĩ tìm ngươi hỗ trợ, vì trước kia ngươi có hấp thu tia Hắc Thần Lôi, hơn nữa còn kích nổ nó ở trong cơ thể, dù rằng sức mạnh tiêu tan hết, nhưng vẫn còn vương lại vài thứ…

      Mục Trần mắt lóe sáng:

      – Tiền bối chính là. . . Hắc Thần Lôi Độc?

      Lão đầu trọc gật đầu:

      – Hắc Thần Lôi Độc quả đáng sợ, nhưng cách khác cũng là kỳ bảo.

      Mục Trần nhăn mặt.

      – Hắc Thần Lôi Độc ngay cả cường giả Chí Tôn cũng dám động tới, ngươi khống chế được tuyệt chiêu lợi hại đáng ngại.

      – Khống chế Hắc Thần Lôi Độc?

      Mục Trần cười méo mặt. Hắc Thần Lôi Độc tiềm trong cơ thể, ngay cả khả năng phát nó còn làm được, huống chi là khống chế?

      – Ngươi muốn cảm ứng Hắc Thần Lôi Độc cũng khó, chỉ cần luyện Lôi Thần Thể đầy đủ là được. Bằng Lôi Thần Thể ngươi chắc chắn khống chế tốt Hắc Thần Lôi Độc.

      Lão đầu trọc cười .

      – Lôi Thần Thể đầy đủ?

      Mục Trần tim đập thình thịch, Lôi Thần Thể cường hãn thế nào biết, nếu nhờ thần quyết luyện thể đó, có lẽ lần ấy bị Hắc Thần Lôi Kiếp đánh cho tan xác, nếu được tu luyện bản đầy đủ, thân thể cường hoành ra sao?

      – Thế nào?

      Lão đầu trọc cười tủm tỉm, tin chắc điều kiện thế này Mục Trần thể từ chối.

      Đúng như dự đoán, Mục Trần gật đầu cái rụp. Phú quý hiểm trung cầu, vì Lôi Thần Thể đầy đủ có vượt qua núi đao biển lửa cũng phải thử chút. Hơn nữa vẫn là đệ tử Bắc Thương linh viện, Bắc Minh Long Côn chắc cũng để chết cách vô lý được.

      Lão đầu trọc cười lớn, vỗ vai Mục Trần:

      – Nếu vậy chúng ta chuẩn bị vài thứ .

      – Chuẩn bị?

      Mục Trần sửng sốt, mờ mịt

      – Khụ…

      Lão đầu trọc ho khan tiếng:

      – Là thế này, tại cơ thể ngươi có ít Hắc Thần Lôi Độc, nhưng có hơi ít, chưa đủ che giấu khí tức của ngươi. Cứ thế này tiến vào lôi hải lập tức bị Lôi linh phát .

      – Cho nên?

      Mục Trần tự nhiên cảm thấy bất an.

      – Cho nên. . . ngươi cần bị Hắc Thần Lôi đánh thêm vài cái cho Hắc Thần Lôi Độc nhiều lên chút, đến khí nào có thể che giấu khí tức của ngươi mới thôi.

      Lão đầu trọc nhe răng cười.

      Mục Trần hai mắt đứng tròng, chân run lẩy bẩy như muốn xỉu. Cái lão quái đầu trọc đáng chết, quả nhiên tâm tư ác độc, lại muốn chủ động tìm Hắc Thần Lôi. Lần trước bất đắc dĩ cộng thêm may mắn mới thoát chết.

      Bây giờ lại cố tình tìm đến nó, có còn may mắn như thế ?

      Nhìn thấy gương mặt xám xịt xủa Mục Trần, lão nhân đầu trọc cũng gượng cười, tay xoa xoa cái đầu trọc lóc:

      – Yên tâm, ta khiến Hắc Thần Lôi yếu đến mức độ ngươi có thể chịu đựng được, nhất định để ngươi có chuyện gì!

      Mục Trần đảo mắt ngừng. Dù có siêu cường giả cửu phẩm Chí Tôn ở bên cạnh bảo vệ, Hắc Thần Lôi rất hung mãnh, khi xuất biến cố gì e rằng muốn cứu cũng khó.

      Chuyện này đúng là phải có phiêu lưu chút.

      Lão đầu trọc thấy Mục Trần hơi do dự, vội giật dây dụ :

      – Việc này xong, lão phu dốc lực chủ trì Linh Quang quán đỉnh cho ngươi, hiệu quả dám chắc cả Bắc Thương linh viện ai sánh bằng.

      Mục Trần vẫn chưa hết do dự.

      – Này, tiểu tử kia, coi như ngươi thiếu lão phu cái ân tình đó. Tiểu Cửu U kia có thể thành công vượt qua Hắc Thần Lôi kiếp, lão phu cũng giúp tay, chỉ cho nàng đòn phòng ngự, còn thu tia Hắc Thần Lôi, nếu tiểu Cửu U kia bây giờ chắc cũng chỉ còn là nắm tro….

      Lão đầu trọc láu táu kể hết đủ thứ, chỉ sợ Mục Trần thấy khó mà lui.

      – Còn có việc này?

      Mục Trần ngẩn ra kinh ngạc, chuyện này đến bây giờ mới biết.

      – Tuy rằng ta thu Hắc Thần Lôi có mục đích riêng, nhưng cũng là giúp nàng tay. Vả lại có cái lông vũ ta cho tiểu Cửu U, nàng đâu có thời gian mà hồi phục chứ.

      Lão đầu trọc hơi lấm lét tiếp.

      Mục Trần liếc nhìn lão, đúng là khi Cửu U độ kiếp có dùng cái lông vũ kỳ lạ, sức mạnh của nó phải đến từ Cửu U Tước.

      – Thế nào?

      Lão đầu trọc vội hỏi.

      Mục Trần cười cười, do dự cũng biến mất. Xưa nay người ta kính thước, phải kính lại trượng, bất kể lão đầu trọc có mục đích gì nhưng cũng giúp Cửu U đại ân, mà cùng với Cửu U huyết mạch tương liên, giúp Cửu U cũng là giúp .

      vậy cũng có lý do gì liều phen.

      Hít hơi sâu, Mục Trần mạnh mẽ gật đầu.

      – Ta chấp nhận!

    3. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 336: Lôi Thần Thể Hoàn Chỉnh


      – Chấp nhận?

      Lão nhân đầu trọc tỏ ra kinh hỉ, lúc nãy dụ ngon dụ ngọt bao nhiêu thứ Mục Trần vẫn chần chần chờ chờ, ngờ chỉ vì câu ân nghĩa lại khiến Mục Trần dứt khoát như thế.

      Mục Trần chỉ mỉm cười, thêm gì.

      – Tiểu tử thú vị đấy.

      Lão nhân đầu trọc tỏ ra tán thưởng, Mục Trần ân nghĩa ràng như thế khiến lão cũng khá ưng ý.

      – Khi nào bắt đầu?

      Mục Trần chẳng chút do dự hỏi ngay.

      – Ngay bây giờ!

      Lão nhân đầu trọc vỗ vai Mục Trần, :

      – Nếu ngươi có thể chịu nổi Hắc Thần Lôi, ta truyền thụ Lôi Thần Thể hoàn chỉnh truyền cho ngươi. Yên tâm! Ta cho ngươi làm mồi câu chết vô ích đâu, lỡ như có vấn đề gì có ta ra tay ngay đó mà. Mấy trăm năm nay ta ở đây, chút đỉnh đó chẳng ăn nhằm gì với ta đâu.

      – Ta cố hết sức.

      Mục Trần gật đầu.

      Lão nhân đầu trọc cũng gật gù, lắc mình tiến đến hắc lôi hải, nhưng chỉ dừng lại ở khoảng cách khoảng vạn trượng ngừng lại.

      – Ngươi tới chỗ đó!

      Lão chỉ vào bình đài màu đen lơ lửng giữa hư .

      Mục Trần gật đầu, lắc mình hạ xuống chỗ đó, lập tức ngồi xếp bằng. cảm giác lạnh băng truyền vào người, thẩm thấu vào trong cơ thể, cảm giác như thương thế do Hắc Thần Lôi tạo thành dần dần được hóa giải.

      – Bình đài này xây dựng bằng Hóa Lôi Thạch, có hiểu năng hóa giải lôi đình lực, ngồi đó khiến ngươi bớt khổ chút.

      Mục Trần gật đầu, ngẩng lên nhìn lão.

      Lão nhân đầu trọc thấy Mục Trần chuẩn bị xong, ngón tay thình lình điểm vào hư .

      “Bùm”

      gian nơi đó biến dạng kịch liệt, sóng gợn dập dềnh lan tỏa, xuyên qua trung chiếu vào lôi hải.

      “Ầm Ầm.”

      Tiếng sấm rền kinh thiên quen thuộc gầm rú, Mục Trần ngẩng lên thấy cột hắc lôi như con rắn điện bị những xiềng xích gian quấn lấy.

      Hắc Thần Lôi giãy giụa kịch liệt, lôi đình lực đầy tính hủy diệt bắn ra xung quanh, nhưng hề khiến cho những xiềng xích kia yếu chút nào.

      Mục Trần trố mắt nhìn lão chơi đùa Hắc Thần Lôi trong tay, kinh hãi trước sức mạnh Chí Tôn cửu phẩm.

      Lão kéo tia Hắc Thần Lôi ra khỏi lôi hải, tay nắm lại, xiềng xích trói chặt Hắc Thần Lôi nhất thời bùng nổ, khiến cho tia sét nhanh chóng bị thu lại, sức mạnh hủy diệt cũng bị yếu nhanh chóng.

      – Cũng được rồi nhỉ, chuẩn bị xong chưa?

      Mục Trần liếc nhìn tia Hắc Thần Lôi, sức mạnh hủy diệt tuy yếu bớt nhưng lại thua kém tia sét ngày trước bị đánh vào người bao nhiêu.

      – Tới luôn!

      Mục Trần hít sâu hơi, gật đầu.

      “Ầm!”

      Lão cũng chẳng khách khí, tia Hắc Thần Lôi như chớp giật đánh xuống Mục Trần.

      Hắc viêm đột nhiên tuôn ra khỏi cơ thể Mục Trần, làn da hóa thành màu lôi bạc, Lôi Thần Thể cũng được sử dụng.

      Tia Hắc Thần Lôi lao tới, nện vào thân thể .

      “Bùm!”

      Bị sét đánh, Mục Trần bị giật tê dại, gần như bị đánh bay . Nhưng cố gắng trụ lại bình đài, còn hắc viêm ngoài cơ thể nhanh chóng tắt lịm.

      Linh lực bảo vệ cơ thể lập tức bị đánh lui vào trong cơ thể, Hắc Thần Lôi đầy sức mạnh hủy diệt điên cuồng chạy theo chui vào người Mục Trần.

      “Xoẹt xoẹt.”

      Lôi điện lóe ra chằng chịt như mạng nhện bên ngoài làn da, đau nhức tê rần chạy khắp cơ thể Mục Trần.

      Mục Trần nghiến răng cam chịu, thân thể run lẩy bẩy, linh lực trong người vận chuyển ngừng chống đỡ Hắc Thần Lôi trùng kích.

      Nhưng chênh lệch quá lớn, linh lực của chẳng có mấy tác dụng, nhanh chóng thua tan tác, hắc lôi tương tàn phá tứ tung trong cơ thể, kinh mạch biến dạng, cốt cách huyết nhục vang lên những tiếng xẹt xẹt đáng sợ.

      Nhức nhối khắp người, nghiến răng đến ứa máu, cảm giác mê man sắp ngất chiếm lấy thần trí, nhưng hiểu nếu chống cự lại, mất khống chế cơ thể, chắc chắn Hắc Thần Lôi phá nát thân thể của mình.

      Lôi quang vây lấy thân thể, lóe ra kinh dị.

      Lão đầu trọc nhìn thấy cảnh này, thần sắc cũng lo lắng thấy . Nếu Mục Trần thể chịu nổi Hắc Thần Lôi, chuyện này hỏng mất thôi.

      – Cố lên!

      Lão thào động viên.

      Cảm giác mê man ngày càng sâu, thế nhưng ngay lúc Mục Trần chịu nổi nữa, đột nhiên luồng khí tức lạnh lẽo dũng mãnh tiến vào người, giảm đau nhức cơ thể, khiến cho Hắc Thần Lôi cũng bớt cuồng bạo.

      Đó là tác dụng của Hóa Lôi đài.

      Mục Trần thở phào, tiếp tục chịu đựng. Chừng nửa giờ sau mới chậm rãi mở mắt ra, Hắc Thần Lôi đều tiêu tán.

      Mục Trần mặt mày tái mét, khẽ động thân thể cảm giác như từng bó cơ bị rách ra, đau đớn vô ngần.

      – Ngươi thành công rồi!

      Lão nhân đầu trọc vui mừng hạ xuống.

      Mục Trần méo miệng, cũng được, cố gắng dưỡng thần điều trị thương thế trong người.

      Lão nhân đầu trọc vung tay lên, linh lực hùng hậu trực chỉ cơ thể Mục Trần dũng mãnh chui vào, tăng tốc chữa thương, hồi phục sức khỏe.

      Được lão trợ giúp, chỉ mười phút sau Mục Trần khôi phục thương thế.

      – Tiếp chứ?

      Lão nhân đầu trọc cười tủm tỉm.

      Mục Trần khóc ra nước mắt, đành phải gật đầu.

      “Ầm! Ầm!”

      Những tiếng sấm rền đáng sợ lại vang lên lần nữa.

      Nửa ngày, Mục Trần liên tục chịu đựng đau đớn chết sống lại, da thịt như bị lóc ra từng mảng, thậm chí còn có mùi khét và thối như xác chết cháy.

      Khi tia Hắc Thần Lôi thứ 18 tiêu tán , Mục Trần chịu nổi nữa, ngã gục xuống bình đài, mặt trắng còn hột máu, thở hổn hển như trâu chết, thân thể rụng rời như muốn đứt ra từng khúc.

      Lão nhân đầu trọc hạ xuống Hóa Lôi đài, đặt tay lên đỉnh đầu Mục Trần, dũng mãnh quán chú linh lực điều trị thương thế cho .

      Miễn cưỡng khôi phục được chút, Mục Trần lại cảm thấy mỏi mệt cực kỳ, thậm chí lười động cả ngón tay, nhưng cảm nhận mạnh mẽ của cơ thể tăng thêm ít, tàn phá của lôi đình vậy mà lại có lợi cho cơ bắp cốt cách.

      Lão nhân đầu trọc lướt bàn tay qua người Mục Trần, đột nhiên những cái bớt đen nổi khắp người, như chất lỏng chuyển động, khiến cho cảm thấy bất an vô cùng.

      Đó là Hắc Thần Lôi Độc, và bây giờ nó nồng đậm hơn hẳn trước kia.

      Mục Trần nhìn chằm chằm vào lôi độc ban, cảm giác da đầu tê rần. Tự nhiên lại rước cái nguy hiểm trí mạng vào trong người, ai mà cảm thấy sợ được chứ.

      – Lôi độc có lẽ đủ để giấu khí tức của ngươi rồi.

      Lão nhân đầu trọc gật đầu, ra vài lời khiến Mục Trần như trút được gánh nặng. May quá, phải bị sét đánh nữa rồi.

      – Bây giờ ta truyền thụ Lôi Thần Thể hoàn chỉnh cho ngươi, rồi cho ngươi biết cách khống chế Hắc Thần Lôi Độc này.

      Mục Trần nghe mà sung sướng, chịu khổ cực cũng quá đáng giá mà.

      Lão nhân đầu trọc cười, ngón tay chỉ vào mi tâm Mục Trần, tia lôi quang lóe lên, thứ gì đó chui vào trong não của .

      Nhất thời tiếng sấm rền nổ lên trong đầu, thân hình run rẩy, tin tức phức tạp ào ào như thủy triều đổ vào trí óc.

      “Lôi Thần Thể, thần quyết luyện thể trung phẩm, dùng lôi đình lực trui rèn cơ thể, khiến cho nó có sức mạnh phá vỡ gian, bạt sơn khuấy hải.

      Thần quyết tu luyện đến cao thâm, uy lực có thể sánh ngang thần quyết thượng phẩm.”

      – Có thể so với thần quyết thượng phẩm?

      Mục Trần kinh hãi rung động, thần quyết luyện thể vốn hiếm thấy, ngờ Lôi Thần Thể lại tốt đến vậy. Khi thuần thục có thể so sánh với thần quyết thượng phẩm, có lẽ thần quyết cấp bậc đó ngay cả Linh Trị điện cũng tìm ra!

      Sét đánh đau khổ đấy, nhưng mà lợi ích chút nào.

      Kìm nén sung sướng dâng lên trong lòng, Mục Trần xem xét kỹ lưỡng phương pháp tu luyện.

    4. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 337: Hắc Thần Lôi Độc Chỉ


      Mục Trần chìm đắm nghiên cứu phương pháp tu luyện Lôi Thần Thể, lát sau mở mắt hưng phấn kinh dị.

      Theo phương pháp cho biết, Lôi Thần Thể chia làm chín tầng, đươc gọi là Cửu Văn Lôi Thể, mỗi khi Lôi Thần Thể tinh tiến tầng, thân thể lôi văn thành hình. Khi đạt đến chín lôi văn chính là lúc đại thành, khi đó e rằng chỉ đơn thuần sức mạnh cơ thể cũng có thể đánh nát cường giả Chí Tôn cảnh tầm thường.

      – Cửu Văn Lôi Thể. . .

      Mục Trần hào hứng cực kỳ, Lôi Thần Thể vô cùng phi thường bất phàm, có lẽ trong số những thần quyết luyện thể cũng cực kỳ lợi hại.

      biết ta bây giờ được mất văn nhỉ?

      Mục Trần lẩm bẩm.

      – Blè…

      Lão nhân đầu trọc đứng cạnh trề môi châm chọc:

      – Ngươi đó hả? Nhất văn còn chưa được, còn bày đặt tự hỏi mấy văn, thấy gớm? Ngươi tưởng Lôi Thần Thể dễ tu luyện vậy sao? Lôi Thần Thể đẳng cấp càng cao càng khó. Bây giờ nếu ngươi có thể đạt tới tam văn Lôi Thể Hắc Thần Lôi còn uy hiếp gì tới ngươi rồi. Lúc đó phải tìm lôi đình lực mạnh hơn Hắc Thần Lôi mới trui rèn cơ thể được, còn khỏi tăng tiến .

      – Lợi hại hơn cả Hắc Thần Lôi?

      Mục Trần biến sắc, bây giờ chỉ là tia Hắc Thần Lôi bị suy yếu cũng đánh cho chết sống lại, huống hồ…

      Xem ra Lôi Thần Thể lợi hại nhưng cũng khá nguy hiểm. Rảnh rỗi lại tìm lôi đình khủng bố cho nó đánh, yên lành chừng bị sét đánh cho tan xác.

      – Mấy cái đó với ngươi mà còn xa lắm, bây giờ cảm ứng thử xem có nhận ra được Hắc Thần Lôi Độc trong người .

      Lão nhân đầu trọc phất tay, giục.

      Mục Trần gật đầu, tay kết ấn, như có tiếng sấm rền vang, lôi quang lóe ra.

      Trong huyết nhục cốt cách như có thêm những tia Hắc Thần Lôi, ngừng trui rèn kinh mạch, cốt cách, huyết nhục.

      Say mê luyện thân thể, cảm giác tê tê nhè đột nhiên thêm chút dao động lạnh lẽo.

      Mục Trần lập tức bừng tỉnh, tâm thần khẽ động, quan sát nơi cực kỳ bí mật trong người, giọt chất lỏng màu đen xuất nơi đó, xuyên qua máu thịt, thỉnh thoảng cuốn lấy xương cốt. Mỗi cơ quan được giọt chất lỏng đó chạy qua, đều để lại hắc ấn thể xóa , đó chính là dấu vết bị lôi độc ăn mòn.

      – Đây là Hắc Thần Lôi Độc ư?

      Mục Trần chấn động, quả nhiên độc tính kỳ dị, nếu có bản Lôi Thần Thể hoàn chỉnh, căn bản cách nào nhận ra tồn tại của nó.

      Sau đó, Mục Trần lại phát thêm những dao động lạnh lẽo ở những nơi khác trong cơ thể, toàn bộ đều là Hắc Thần Lôi Độc trong người .

      Mục Trần cảm ứng được lôi độc, tự nhiên lại cảm thấy khó chịu. Mấy thứ kia khiến người ta ăn ngon ngủ yên.

      – Mục Trần, cứ theo lời ta mà làm. Thúc giục Lôi Thần Thể dẫn đám lôi độc đó đến kinh mạch tay phải!

      Lão nhân đầu trọc đột nhiên lên tiếng chỉ điểm, thanh vang vào trong lòng.

      Mục Trần hơi do dự, nhưng cũng vận chuyển Lôi Thần Thể. Tiếng sấm rền mang theo những tia hắc lôi bắn ra, nhằm về phía những giọt lôi độc đen tuyền.

      Giọt lôi độc nhận thấy uy hiếp tới nó, nhất thời co lại, như dịch chuyển tức thời chạy xuyên qua kinh mạch.

      Mục Trần liền thả lỏng người. Nếu đám lôi độc kia mà lủi lung tung khắp người phiền toái lớn. nghĩ với đẳng cấp Lôi Thể chưa đạt được nhất văn tại có thể chịu nổi khi Hắc Thần Lôi Độc bùng nổ.

      Mục Trần bình tĩnh lại, giọt lôi độc cũng bình ổn trở lại, dần dần nhận ra những tia lôi quang mang theo dao động quen thuộc mới từ từ đến gần.

      Mục Trần lập tức chộp lấy cơ hội khống chế nó thẳng đến luồng kinh mạch ở cánh tay.

      Tiến lui hồi, chừng vài phút sau lượng lôi độc tích tụ đều được Mục Trần đưa vào kinh mạch cánh tay.

      – Dẫn nó tới ngón giữa.

      Lão nhân đầu trọc lại tiếp tục chỉ điểm.

      Mục Trần gật đầu, từng chút dẫn từng giọt lôi độc đến ngón tay giữa. Trong những đường kinh mạch ở ngón tay giữa có nhánh kinh mạch , cách nào đó là phế mạch, nhưng tại trở thành nhà ngục tốt nhất cho số lôi độc kia.

      Mục Trần hoàn thành dẫn hết lôi độc vào đoạn phế mạch kia, rồi dùng lôi quang niêm phong lại, cũng tốn thêm khoảng thời gian nữa.

      Những giọt lôi độc lững thững trong đoạn phế mạch, dường như có linh tính gì đó, đột nhiên trở nên bạo động, dũng mãnh công kích phong ấn lôi quang.

      Mục Trần mở mắt ra, nghiêm trọng nhìn vào bàn tay phải, ngón giữa hoàn toàn trở thành màu đen, khác biệt với những ngón tay trắng còn lại, mang đến cảm giác lạnh lẽo quỷ dị.

      – Chúng nó muốn phá ra ngoài!

      Mục Trần nhìn ngón tay run rẩy ngừng, trầm giọng .

      Lão nhân đầu trọc thản nhiên gật đầu, chợt giọt máu màu vàng lợt từ ngón tay lão bay ra, giọt máu lấp lánh rồi chui vào bàn tay Mục Trần.

      Hào quang ám kim từ bàn tay phải Mục Trần tỏa ra, rồi dần co lại, biến thành hoa văn ám kim. Nó chạy trong lòng bàn tay, rồi dũng mãnh tấn công vào ngón giữa, hình thành phong ấn, giam cầm toàn bộ lôi độc khiến chúng thể phá ra được.

      Màu đen ngón tay dần trở lại bình thường, nhưng Mục Trần vẫn cảm nhận Hắc Thần Lôi Độc tồn tại trong đó.

      – Phong ấn này có thể khóa chặt lôi độc, ta hoàn toàn bỏ khống chế, nên sau này ngươi có thể tự do điều khiển phong ấn đó. Cái này xem như là món hời thứ hai của ngươi, Hắc Thần Lôi Độc là con dao hai lưỡi, tuy nguy hiểm cho bản thân nhưng cũng phải là thứ vũ khí tồi.

      – Sau này giao chiến với kẻ khác dùng ám chiêu này, ngón tay chỉ qua, hé hé hé, ta cả Thông Thiên cảnh cũng phải lập tức trọng thương.

      – Trong Thú Liệp chiến nếu có bản lĩnh này, đâu có phải te tua với tên nhóc Cổ Thiên Viêm nọ.

      Mục Trần mừng rỡ, mắt sáng quắc nhìn ngón tay của mình. ngờ Hắc Thần Lôi Độc lại tốt đến thế, lần này quả nhiên là thu hoạch ít.

      – Vậy gọi nó là Hắc Thần Lôi Độc chỉ.

      Mục Trần nhếch miệng cười khoái trá, đặt cho nó cái tên. cái tên đơn giản nhưng lại có sát thương kinh người.

      – Tiền bối, bây giờ làm gì nữa?

      Mục Trần vui mừng rạo rực hỏi. Có lời nhiều thế này mà làm nên chuyện rất đáng xấu hổ a.

      – Đợi ta kéo Lôi Linh kia ra, ngươi lẻn vào tìm Lôi Thần đan. Nhớ kỹ! Thời gian ngươi có thể ở trong lôi hải kia nhiều lắm là nửa giờ, nên phải tranh thủ. Nếu tìm được Lôi Thần đan phải chạy trở ra, nếu còn chưa muốn hóa thành tro tàn.

      Lão nhân đầu trọc trầm giọng .

      Mục Trần nghiêm trang gật đầu, cũng muốn đùa giỡn với cái mạng cùi của mình.

      Lão nhân đầu trọc gì thêm, để cho Mục Trần điều tức nửa canh giờ, đến khi trạng thái của hồi phục, lúc đó mới chậm rãi bay lên cao.

      gian đằng kia đột nhiên bạo động kịch liệt, gió nổi lên dữ dội, như sắp hình thành phong bạo, khiến cho trời đất run rẩy.

      Uy áp đáng sợ vô cùng lan tỏa khiến gian cũng chấn động.

      Uy áp của Chí Tôn!

      Uy áp này còn mạnh mẽ cường hãn hơn cả vị Bạch Long Chí Tôn ngày trước!

      Lão nhân đầu trọc thần sắc nghiêm túc, sau lưng như có sóng biển u ám lao tới, con kình ngư thấy đuôi phá sóng tiến lên.

      “Gréc!”

      Tiếng rít kinh thiên trước, kình ngư xuyên qua hải dương, từ lưng giang ra đôi cánh rồng khổng lồ che khuất mặt trời.

      – Đây là Bắc Minh Long Côn ư?

      Mục Trần chấn kinh. Bắc Minh Long Côn rất khổng lồ, to ước chừng mấy vạn trượng, nhìn thấy đuôi, uy áp đáng sợ này khiến gian nơi đây gần như chịu nổi.

      “Ầm Ầm!”

      Lúc Bắc Minh Long Côn xuất , lão nhân đầu trọc hoàn toàn biến mất, còn lôi hải lại bùng phát cơn mưa sấm sét cực kỳ khủng bố.

      Vô số những tia hắc lôi bắn lên cao, hội tụ phía lôi hải, hình thành Hắc Lôi Linh có hình dáng gì cụ thể. Lôi tương đổ xuống như thác, lôi quang hội tụ thành hai con mắt đáng sợ, nhìn chằm chằm vào Bắc Minh Long Côn đằng xa.

      “Ầm!”

      Hắc Lôi Linh như phẫn nộ, lôi đình tung hoành bao phủ cả ngàn trượng.

      Mục Trần hít sâu hơi, ánh mắt chấn động.

      Đằng kia hẳn chính là Lôi Linh?

      Sinh linh biến thái như thế, quá đáng sợ.

    5. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 338: Lẻn Vào Lôi Hải


      “Ầm Ầm!”

      Sấm rền cuồng bạo quanh quẩn gian, lực lượng hủy diệt tỏa ra uy áp kinh khủng khiến người ta lạnh mà run.

      Lôi Linh vừa xuất , lập tức tập trung chú ý vào Bắc Minh Long Côn, dao động linh lực tản mát khiến nó cảm thấy cực kỳ nguy hiểm.

      “Ầm!”

      Lôi hải điên cuồng dâng cao, những luồng sét cuộn lại như sóng lớn, Lôi Linh phẫn nộ trấn áp chính diện đánh phủ đầu Bắc Minh Long Côn.

      Nhưng với thế công của nó, Bắc Minh Long Côn vẫn bình tĩnh hề hoảng hốt, há cái miệng khổng lồ phun cột nước chứa hàn khí vô tận như muốn đông cứng gian.

      “Rầm rầm!”

      Hai luồng sóng nước và sét đối chiến, nhưng lôi điện lại bị cấp tốc đóng băng, lan nhanh đến Lôi Linh.

      “Ầm!”

      Nhưng vô số những tia sét khác như lôi long hung hăng đánh ra, chấn nổ băng tầng chiếm cứ.

      Mục Trần đứng Hóa Lôi đài, gương mặt rung động quan sát vòng chiến của hai cường giả, sức mạnh đủ để phá sập gian.

      Đó là sức mạnh Chí Tôn.

      Cường giả chân chính nơi Đại Thiên thế giới.

      Mục Trần hừng hực lửa nóng, đó là mục tiêu mà theo đuổi con đường tu luyện, ngày kia phải đạt được!

      Mục Trần nhanh chóng bình tĩnh lại, hướng mắt nhìn về lôi hải sôi trào. Bắc Minh Long Côn thu hút chú ý của Lôi Linh, chính là cơ hội tốt nhất cho lẻn vào.

      Tuy lôi đình cuồng bạo khắp nơi, nhưng khiến Mục Trần cảm thấy sợ hãi. đột nhiên luớt cách lặng lẽ, thâm nhập vào trong lôi hải.

      Bắc Minh Long Côn hai mắt lóe lên, thế công đột nhiên hung mãnh hơn, liên tiếp đẩy lui Lôi Linh phải lui . Lão tận lực phân tán chú ý của Lôi Linh, bằng nếu để Mục Trần bị phát , e rằng chỉ tia lôi đình tùy tiện của nó cũng đánh ra tro.

      Nhưng cũng vì Mục Trần quá yếu, dao động linh lực của hoàn toàn bị che lấp trong giao tranh khủng bố của hai cường giả, nên thậm chí đến lúc Mục Trần đến sát lôi hải, Lôi Linh vẫn hề hay biết.

      Mục Trần thở phào nhõm, mắt nghiêm trọng nhìn vào lôi hải mênh mông. ở đây khác gì hạt cát nơi bờ biển, chẳng đáng để mắt tới.

      Thể tích khổng lồ kia khiến bất giác cảm thấy sợ hãi trước chênh lệch quá lớn.

      Mục Trần nắm chặt hai đấm, nghiến răng xông lên, hóa thành quang ảnh lao vào trong.

      “Roẹt roẹt.”

      Điện quang bắn tứ tung, thân hình Mục Trần hoàn toàn biến mất.

      Lôi đình tràn ngập, thậm chí Mục Trần còn nhận thấy ít Hắc Thần Lôi chuyển động lượn lờ trong lôi hải, nhìn giống như những con hắc long khổng lồ đáng sợ bơi lội.

      Mục Trần vừa xuất ở trong này, lập tức khiến ít Hắc Thần Lôi hướng đến chỗ , chúng nó nhận ra lực lượng dao động hoàn toàn khác biệt.

      Mục Trần vội vã vận chuyển Lôi Thần Thể, khiến cho lôi quang lóe ra ngoài da, ngón giữa của cũng trở nên đen tuyền, dao động đáng sợ của lôi độc phát tán ra che giấu dao động linh lực của .

      Hắc Thần Lôi lướt đến, rồi lượn lờ quanh thân Mục Trần, dường như cảm ứng lấy mục tiêu.

      Mục Trần chẳng dám manh động, đứng yên chịu trận, mồ hôi toát ra trán. Thân trong biển sét, chỉ hành động lỗ mãng e rằng lập tức bị Hắc Thần Lôi đánh tan thành tro.

      Nhưng may là xui xẻo đến như thế, Hắc Thần Lôi sau khi uốn lượn quanh thân , nó cũng có trí tuệ gì nên cũng thể nhận ra Mục Trần.

      Mục Trần lau mồ hôi trán, lắc mình lướt sâu vào trong lôi hải.

      hổ là “biển”, lôi hải cực kỳ rộng lớn, chẳng biết Lôi Thần đan ở hướng nào, có lẽ nó phải xuất ở chỗ nào có lôi đình lực hội tụ nhiều nhất.

      Nhưng dù có suy đoán như thế, muốn tìm ra viên Lôi Thần đan trong biển sét mênh mông vẫn phải là chuyện đơn giản. Mục Trần cố gắng tìm, nhưng cả mười phút trôi qua cũng chẳng có dấu vết gì cả.

      Mà càng di chuyển vào bên trong, Hắc Thần Lôi càng lúc càng khủng bố, thể tích càng lúc càng to, như những con cự long tiềm trong biển lớn, khiến Mục Trần lông tóc dựng ngược.

      Thời gian trôi qua, Mục Trần càng lúc càng lo lắng thêm. Dù có Lôi Thần Thể và lôi độc thân, nhưng chắc chắn lâu dài được. Đến khi thời hạn nửa giờ hết, chẳng thể chống cự nổi hủy diệt của lôi đình nơi đây, chắc chắn hóa ngay thành tro bụi.

      thể tiếp tục mò mẫm như vậy được, thời gian kịp.

      Mục Trần nhanh chóng quyết định, rồi trầm tư:

      – Lội đình lực này tràn ngập đáng sợ, nhưng chắc chắn lưu chuyển trong này nó phải có thông tin thăm dò. Lôi Thần đan là căn nguyên đầu nguồn của lôi hải, vậy lôi đình lực này nhất định phải có cảm ứng!

      Cách này của Mục Trần cũng khá to gan, trong lôi hải này thực lực của căn bản là quá yếu, chỉ sai sót cũng hủy diệt ngay lập tức. Vốn phải tránh né lôi đình lực, nhưng bây giờ lại chủ động cảm ứng thông tin từ những tia lôi đình kia.

      biện pháp cực kỳ nguy hiểm, nhưng Mục Trần dường như chưa bao giờ thiếu những việc làm lớn mật thế này.

      Mục Trần lại trầm ngâm, cuối cùng quyết định. Nếu có nguy cơ xảy ra bất trắc, lập tức bỏ chạy, dùng Lôi Thần Thể và lôi độc thân hẳn có thể thuận lợi rời khỏi, mặc cho nhiệm vụ thất bại.

      Bây giờ cũng còn cách khác, đành phải cố thử lần.

      do dự nữa, lôi quang cơ thể dần dần từng chút yếu , dám lập tức giải trừ toàn bộ, cần phải thử chút để hấp dẫn lôi đình lực xem .

      Nhất thời lôi hải yên tĩnh trở nên sôi trào, ngay cả những tia Hắc Thần Lôi khổng lồ đằng xa dường như cũng có phát .

      tia lôi đình chạm vào người Mục Trần, lập tức chui vào trong cơ thể. Mục Trần liền thúc giục Lôi Thần Thể, lôi quang phát xạ, trở lại nấp.

      Lôi hải vừa mới cảm ứng được vật thể lại nay mất tích, trở lại yên tĩnh như cũ.

      Còn thân thể Mục Trần run như cầy sấy, giật lên liên hồi. Tia lôi đình xâm nhập thân thể cũng mang theo sức mạnh Hắc Thần Lôi cực kỳ lợi hại. Nhưng cũng may trước đó từng chịu kha khá Hắc Thần Lôi oanh kích, cũng đủ sức chịu đựng được. lát sau tia lôi đình đó bị luyện hóa hấp thu.

      Sau khi luyện hóa nó xong, Mục Trần cúi đầu nhìn xuống phía dưới của lôi hải, nơi tối đen như mực, ánh mắt vui mừng.

      Quả nhiên cảm nhận được dao động kỳ lạ, cái hướng đó chính là hướng mà nhìn kia.

      Lôi Thần đan chắc chắn phải ở chỗ này!

      Mục Trần lắc mình, thân hình như cá bơi giữa dòng nước, tăng tốc hướng về phía bên dưới lôi hải sâu hun hút.

      Mục Trần càng nhanh thêm, chỉ vài phút sau đến được nơi, chỗ này cực kỳ tối đen, thậm chí chẳng thấy gì trước mặt.

      Lôi điện lóe ra, dao động hủy diệt tản mát. Chỗ này quả thực phải nơi tiểu tử Hóa Thiên cảnh như nên lui tới.

      Mục Trần quét mắt nhìn khắp nơi, lôi điện lóe lên trong mắt giúp nhìn xuyên qua lôi tương đen tuyền, tìm kiếm mục tiêu.

      Lúc này thời gian tiêu tốn hết nữa, nếu tranh thủ e rằng khó mà chạy ra khỏi được lôi hải.

      Mồ hôi lạnh chảy xuống gương mặt, tim đập thình thịch, Mục Trần vội vã vô cùng.

      – Hử?

      Chợt giật mình, vội lướt , giơ tay chạm lấy lớp gì đó mỏng manh.

      Trong lòng rung động, lôi quang lóe lên tay, bọc lấy bàn tay, đâm xuyên qua lớp mỏng kia.

      Lập tức cảm thấy sức mạnh lôi tương hủy diệt đều tiêu tán mất, cảm giác lôi hải cũng hoàn toàn có.

      – Đây là..?

      Mục Trần kinh ngạc nhìn xuống, dường như là gian hoàn toàn tách biệt với lôi hải.

      Vậy chắc chắn chỗ này là nơi cất giấu thứ quan trọng nhất!

      Mục Trần tim đập càng lúc càng nhanh, nhìn về trung tâm của gian tách biệt, bỗng cảm giác hơi thở ngừng lại, vì quá mừng rỡ thể nào ngăn cản được.

      Trong gian hắc ám có đóa hắc liên to chừng trượng, hình thù như chất lỏng, chuyển động ngừng. hạt châu như trái bóng xoay tròn nơi nhụy hoa.

      Dao động kỳ lạ khó hình dung lan tỏa.

      Mục Trần ánh mắt nóng cháy.

      Lôi Thần đan, rốt cục tìm được rồi.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :