Đại chúa tể - Thiên Tàm Thổ Đậu

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 304: Mộ Phong Dương


      khí nhất thời ngưng đọng, đám Hứa Bân mừng ra mặt, vẻ khiêu khích nhìn ba huynh đệ Vương Thống hơi đổi sắc.

      Mục Trần ngẩng lên, phóng mắt nhìn ra phía xa, thạch đình khá cao đằng xa có bóng thanh niên bận hắc y đanh bình tĩnh nhìn lại đây.

      Dù cách khoảng , nhưng bất cứ ai cũng cảm nhận được uy áp linh lực cường đại toát ra từ cơ thể người kia.

      Trình độ này chắc chắn chân chính đạt tới Hóa Thiên cảnh hậu kỳ!

      – Là Mộ Phong Dương!

      Có người thất thanh kinh hô, ánh mắt đầy kiêng dè. Trước đây Mộ Phong Dương tiếng tăm chẳng có mấy, nhưng mới hai ba ngày trước, hạng 9 Thiên bảng Khương Thái thảm bại nhanh chóng, tiếng tăm của đột phá phi thăng cách thẳng tắp. Ai cũng tên hắc mã này để dành cho lần Thú Liệp chiến rất nhiều công sức.

      Mục Trần vẫn nhìn chằm chặp vào thanh niên hắc ý nọ, khí thế đúng là cường hãn, khó trách Khương Thái bại như thế.

      Ba huynh đệ Vương gia tỏ ra nghiêm trọng. Cả ba đều có thực lực Hóa Thiên cảnh trung kỳ, nhưng muốn động thủ e là khó mà chống cự được với Mộ Phong Dương. Huống gì còn có đám người Hứa Bân luôn rình rập bên cạnh.

      – Mục Trần…. từ lâu nghe danh. Ngươi chính là tân sinh ưu tú nhất năm nay, cũng nghe ân oán của ngươi với Lý Huyền Thông, Hạc này nọ. Hắc hội chúng ta rất cảm thông với ngươi, nếu có thể tham gia, sau này họ cũng chẳng dám làm gì ngươi.

      Vượt ngoài dự đoán của mọi người, Mộ Phong Dương lại tỏ ra địch ý cũng có vẻ muốn động thủ, lại lên tiếng chào mời Mục Trần.

      – Quý hội to quá, ngu ngốc như ta sợ khó quen được.

      Mục Trần cười khẽ, đối với Hắc hội còn hảo cảm gì. Bọn họ thích giấu tài, để rồi đột nhiên nổi tiếng, khiến cảm thấy hơi dị. Bọn họ vì chút nhục nhã mà ép bản thân đến gần chết, tuy nhẫn là tốt, nhưng có nhiều thời điểm thể quá chịu nhục.

      Mà cái biểu của đám Hắc hội này, khi trở nên nổi tiếng rồi lại khó mà duy trì cái tâm khổ tu, như thế khó mà trở thành cường giả chân chính.

      Mà như thế làm sao vượt qua Trầm Thương Sinh, Lý Huyền Thông cho được?

      biết thức thời!

      Hứa Bân thấy Mục Trần lập tức cự tuyệt lời mời của Mộ Phong Dương, nhất thời tím mặt nổi giận. Với , Mục Trần tuy nổi tiếng trong Bắc Thương linh viện, nhưng chẳng hơn được mấy cường giả đỉnh cấp, còn tại Mộ Phong Dương danh chấn Thú Liệp trường.

      Đối với bọn họ, Mục Trần cũng chẳng ngại gì, chỉ nhìn chằm chằm vào Mộ Phong Dương, tên kia phải kẻ tầm thường, nếu phải ra tay cũng tốn ít khí lực.

      Hóa Thiên cảnh hậu kỳ, Bạch Hiên cũng ở đằng cấp này. Nhưng ngày đó mượn hung sát lực do Đại Tu Di Ma Trụ để lại trong cơ thể mới giết được Bạch Hiên, còn bây giờ thực lực tăng cao, cần phải dùng đến thứ đó.

      – Ha ha, vậy là tiếc.

      Mộ Phong Dương vẫn bình chân như vại, cũng quá vồn vã trước từ chối của Mục Trần, nhưng ánh mắt càng lúc càng lợi hại:

      – Có điều Đoán Khí Thần Thạch đối với ta có tác dụng , biết có thể từ bỏ được ?

      – Mộ học trưởng bây giờ là top 10 Thiên bảng, cái vậy này làm sao lại lọt vào mắt ngươi được.

      Mục Trần mặn nhạt trả lời.

      – Đồ ta muốn, có thể tránh sao?

      Mộ Phong Dương chậm rãi tiếp.

      Rồi linh lực ào ạt như sóng cuộn biển gầm vỗ tới, khuấy đảo phong vân trong thiên địa, khiến cho người ta chịu áp lực kinh người.

      Doanh trại khổng lồ đột nhiên im lặng , vô số ánh mắt đổ dồn vào khu vực này, uy áp của gã Hóa Thiên cảnh hậu kỳ khiến cho doanh trại rất nhiều người cảm thấy áp lực.

      Nhưng Mục Trần lại như chịu chút sức ep nàp, liếc nhìn Mộ Phong Dương, rồi thản nhiên xoay người bỏ đỉ:

      – Nếu mà thích, tìm cục khác !

      Giọng điệu hờ hững chẳng khách khí, cũng che giấu gì. Đối với Hắc hội, cực ghét.

      Lạc Li thấy Mục Trần bỏ cũng vội bước theo.

      Mộ Phong Dương nhìn theo thân ảnh Mục Trần, khóe miệng cười khẩy nguy hiểm, ánh mắt lạnh lùng mang theo linh lực hùng hậu bùng nổ.

      “Ầm!”

      Linh lực cuồn cuộn, Mộ Phong Dương như tia chớp bắn ra, thân hình lơ lửng , chưởng đánh tới, linh lực hóa thành chưởng ấn hung hãn áp xuống Mục Trần.

      Lúc đó, Mục Trần cũng dừng bước, bàn tay nắm lại thành quyền ấn, hắc viêm hừng hực tuôn ra như khói.

      “Grào!”

      Sau lưng Mục Trần bay ra những đốm sáng lấp lánh như sao trời, con bạch hổ đạp lên tinh tú gầm rống, mang theo khí thế sát phạt hóa thành tia sáng trắng hiên ngang ngạnh đấu với chưởng ấn.

      “Uỳnh!”

      vụ nổ kinh thiên bất ngờ xuất trung doanh trại, tầng mây cao tiêu tán bốc hơi.

      Linh lực bùng nổ dần tan , hai đòn công kích hung hãn đều biến mất.

      Diễn biến chớp nhoáng đó khiến ít người chấn kinh, ánh mắt phức tạp kỳ lạ nhìn Mục Trần. chưởng khi nãy của Mộ Phong Dương đủ sức phá vỡ phòng ngự của gã Hóa Thiên cảnh trung kỳ mạnh mẽ, nhưng Mục Trần ngạnh đấu lại hề hạ phong, thực lực quả nhiên mạnh mẽ hơn nhiều.

      bầu trời, Mộ Phong Dương thấy công kích của mình bị Mục Trần chính diện chống đỡ, ánh mắt ngưng trọng. ràng nhận thấy linh lực của chỉ dao động ở mức chuẩn Hóa Thiên cảnh, còn chưa chân chính là cường giả Hóa Thiên cảnh, vậy mà có thể tiếp được công kích của mình hay sao?

      hổ đệ nhất tân sinh!

      Mộ Phong Dương cười nhạt tấm tắc.

      – Mộ Phong Dương! Ngươi muốn nổi danh tìm mấy người đỉnh Thiên bảng mà kiếm chuyện, cần gì đánh nhau với tân sinh như ta, lỡ như lật thuyền trong mương, danh tiếng tích cóp của ngươi lại cống nạp cho ta đấy.

      Mục Trần nhíu mày hằn học với Mộ Phong Dương.

      – Cuồng vọng!

      Hứa Bân nổi khùng gầm lên, tên tân sinh mà dám lớn lối như thế quá ngông cuồng.

      Mộ Phong Dương chỉ cười , mắt lóe lên nhưng biểu ra gì cả:

      – Xem ra ngươi rất tin tưởng bản thân a!

      – Đoán Khí Thần Thạch này ngươi đừng mơ tưởng nữa, chịu nổi tới tìm ta, ngươi chơi cái gì ta tiếp cái đó.

      Mục Trần cười khẩy, ánh mắt nhìn chòng chọc Mộ Phong Dương, rồi quay lưng dẫn người của mình bước .

      Mộ Phong Dương tiếp tục ngăn cản, nhưng sắc mặt có vẻ hiểm, lát sau mới hạ xuống mặt đất.

      – Mộ ca, chả nhẽ tha cho tên nhóc kia sao?

      Hứa Bân vội chạy lại ra vẻ tức tối bất bình. ngờ ngay cả Mộ Phong Dương tự mình thân cũng khiến tên kia nể mặt chút nào.

      Mộ Phong Dương liếc nhìn :

      – Mục Trần cũng khó đối phó, tuy chỉ là chuẩn Hóa Thiên cảnh nhưng ta muốn đánh thắng cũng phí ít công phu. Ngày mai đến chỗ kia rồi, lúc này tiêu phí sức mạnh đáng chút nào.

      – Nhưng tên tiểu tử kia quá kiêu ngạo, ngay cả Mộ ca cũng nể mặt.

      Hứa Bân căm tức, bị tân sinh tỏ ra như thế, trong lòng rất khó chịu. So với khi là tân sinh cũng phải phen sợ hãi rụt rè, nào có dám khách khí chuyện với học trưởng như thế. Vậy mà tên kia kiêu ngạo vẫn bình an như .

      – Yên tâm , thứ đồ Mộ Phong Dương ta để mắt tới có chuyện tặng cho kẻ khác.

      Mộ Phong Dương cười nhạt, mắt lạnh lẽo nhìn theo hướng Mục Trần rời :

      – Hướng họ cũng đến khu vực đó, có lẽ chúng ta còn gặp lại. Đợi ngày mai gom lại với Thanh Sam, để xem tiểu tử này còn có cơ hội nghêng ngang nữa hay ?

      – Triệu ca cũng tới?

      Hứa Bân mừng rỡ reo lên.

      Mộ Phong Dương gật đầu:

      – Linh Vương kia tuy mới tăng cấp, nhưng cũng phải thứ dễ dàng cho chúng ta đối phó. Có thêm cũng chắc ăn hơn nhiều.

      – Ha ha, nếu Hắc hội chúng ta có thể giết được Linh Vương, vậy chính là thế lực duy nhất nhiều năm qua có thể giết được Linh Vương trong Thú Liệp chiến. Thế từ nay về sau tiếng tăm của chúng ta thừa sức áp đảo Thẩm Phán đoàn và Huyền bang rồi!

      Hứa Bân hưng phấn như mở cờ trong bụng, nhe răng cười nguy hiểm:

      – Đến lúc đó, tên tiểu tử kia nhất định hối hận vì chịu gia nhập!

      Mộ Phong Dương cười cười, nheo mắt nhìn theo hướng kia.

      Mục Trần. . . hy vọng ngươi có thực lực tương xứng với vẻ kiêu ngạo của ngươi, nếu chính ta giày xéo thói kiêu ngạo của ngươi dưới chân!

      ……

      Đoàn của Mục Trần chẳng ở lại doanh trại, dẫn mọi người rời khỏi đó rồi nhanh chóng bay tiếp.

      Mục Trần trả lại thủy tinh cầu cho Vương Thống, cười :

      – Số linh quang cho ta mượn mau chóng trả lại các ngươi.

      – Cũng vội, lấy bản lĩnh của ngươi chúng ta cũng chẳng sợ ngươi quỵt.

      Vương Thống cười sang sảng, ánh mắt nhìn Mục Trần càng thêm bội phục. Lúc nãy đối diện Mộ Phong Dương hề e ngại, khí độ đó rất đáng khâm phục, vì ngay cả ba huynh đệ của cũng phải kiêng dè ít, đâu dám đắc tội Mộ Phong Dương.

      – Vậy lát nữa dẫn bọn ta đến vài cái điểm tụ tập được được chút.

      Mục Trần cười gian xảo.

      Vương Thống xấu hổ cười, gật đầu. Xem ra mấy chuyện ăn mảnh cũng nên bớt chút.

      Mục Trần quay nhìn sang Lạc Li, ngắm nghía khối đá đen, gương mặt xinh xắn có vẻ rất vui.

      – Đoán Khí Thần Thạch này có lợi hại như vậy ?

      Mục Trần hơi hoài nghi, cũng có nghe về Đoán Khí Thần Thạch, công năng cũng hiếm lạ, nhưng dường như cao đến vậy.

      – Đoán Khí Thần Thạch bình thường đương nhiên có tác dụng gì, nhưng mà thứ này phải.

      Lạc Li lắc lắc khối đá trong tay, cười mỉm chi vui vẻ.

      – Hả?

      Mục Trần kinh nghi, khối Đoán Khí Thần Thạch này bình thường?

      Lạc Li ném khối đá lên , tay chạm chuôi kiếm, kiếm quang gào thét lao ra ào ạt chém liên hồi vào khối đá.

      “Xoẹt xoẹt xoẹt!”

      Kiếm quang qua, khối đá có vẻ cứng rắn liền vỡ nát. Đá vỡ, ra trong mắt mọi người là vật trong suốt mà sáng bóng lung linh.

      Quả nhiên bất phàm!

    2. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 305: Đến Nơi


      Kiếm quang cắt phá khối đá, đá vụn tấc tấc rơi vỡ, khối trong suốt lung linh chói mắt.

      Dị tượng khiến cả nhóm Vương Thống, An Nhiên cũng phải lập tức nhìn qua, ai nấy cũng ngờ bên trong khối Đoán Khí Thần Thạch đen nhẻm xấu xí lại còn có bí khác.

      Lạc Li giơ tay ra, phủi sạch bụi đá còn vương bề mặt khối tinh thể chừng ngón cái, để nó ra ràng trong mắt mọi người.

      Khối tinh thể có hình dạng xác định, sáng trong như kim cương, bên trong dường như có dòng chất lỏng chuyển động, rất ư thần kỳ.

      Dù khối tinh thể khá , nhưng Mục Trần nhận thấy năng lượng khổng lồ chứa bên trong.

      – Đây là cái gì?

      Vương Thống há mồm kinh ngạc.

      – Đây là Đoán Khí Thần Tinh, nguyên liệu luyện tạo thần khí, cực kỳ quý hiếm. Ta nghĩ trong Linh Trị điện cũng có mà mua.

      Vương Thống, An Nhiên kinh hãi giật mình. Thần khí? Chí bảo mà cả cường giả Chí Tôn cũng phải động tâm, họ căn bản là chưa bao giờ nghe món nào như vậy, cũng chẳng biết trong Bắc Thương linh viện có hay nữa.

      – Nhưng mà khối Đoán Khí Thần Tinh này quá , còn lâu mới đủ luyện chế thần khí, nếu giá trị đâu chỉ có vài mươi khỏa Linh Tướng quang.

      Lạc Li giọng .

      Mục Trần gật đầu, tài liệu luyện chế thần khí, với cường giả là cực kỳ hấp dẫn.

      – Lần này xem ra lợi .

      Mục Trần cười, nếu có Lạc Li, cả cũng bỏ qua khối Đoán Khí Thần Tinh kia. Với năng lực của căn bản chẳng thể phát ra bảo tàng nằm sâu bên trong khối đá đen nhẻm xấu xí bình thường kia. Mà người có năng lực này, e rằng toàn bộ đệ tử Bắc Thương linh viện chỉ có mỗi Lạc Li.

      Lạc Li khẽ cười, cất Đoán Khí Thần Tinh. Nàng cần khá nhiều thời gian mới có thể phá bỏ tầng phong ấn thứ nhất của Lạc Thần Kiếm, khi đó thực lực tăng cao, chiến lực càng thêm cường hãn.

      thôi, tranh thủ tìm thêm điểm tụ tập, chúng ta bây giờ chưa làm hưởng, còn thiếu nợ đó.

      Mục Trần cười tủm tỉm với nàng.

      Lạc Li tỏ vẻ áy náy nhìn Mục Trần, dĩ nhiên nàng biết Mục Trần bỏ hết Linh Quang tướng tìm kiếm mấy ngày nay, lại mượn thêm của huynh đệ Vương Thống để mua Đoán Khí Thần Thạch.

      – Nàng còn làm cái bản mặt đó, đừng trách ta giận phát vào mông à nghe.

      Mục Trần mặt nhăn mày nhó, thích Lạc Li tỏ ra như thế.

      Lạc Li mỉm cười, nụ cười xinh tươi khiến cả An Nhiên cũng hoa mắt thần mê.

      – Vương Thống, chuyện tìm điểm tụ tập phiền các ngươi, thu hoạch chia đều.

      Mục Trần quay sang với Vương Thống, tin tức bọn họ nắm cực chuẩn, chỉ cần bọn kia chịu bỏ ra thu hoạch cao hơn nhiều.

      – Khu vực này có điểm tụ tập cấp nguy hiểm, chẳng biết có Linh Tướng Hóa Thiên cảnh hậu kỳ hay , Hóa Thiên cảnh trung kỳ ít đâu, muốn ăn cũng hơi phiền đó.

      Vương Thống trầm tư suy nghĩ rồi .

      – Nguy hiểm ….

      Mục Trần nheo mắt, còn chưa kịp trả lời, Lạc Li cười ra tiếng:

      – Vậy tới đó !

      Mục Trần hơi ngạc nhiên liếc nhìn Lạc Li, cười :

      – Sao? Lạc nữ thần chịu nổi muốn ra tay rồi à?

      – Ngươi vì ta mà thiếu nợ, ta đương nhiên thể ngồi chơi xơi nước.

      Lạc Li khẽ cười, gương mặt trìu mến nhìn .

      – Được, vậy tới đó!

      Mục Trần cười vang, từ khi bước chân vào Bắc Thương linh viện, còn chưa bao giờ thấy Lạc Li ra tay chân chính dốc tận lực. Nhưng Mục Trần biết nếu nàng đánh hết mình, ngay cả cũng chưa chắc chạy thoát được.

      Vương Thống cũng nghi hoặc nhìn Lạc Li, cũng chưa bao giờ thấy nàng ra tay, chẳng biết thực lực ra sao, nhưng nghe Mục Trần có vẻ nàng ta khá lợi hại….

      Ánh mắt hơi hoài nghi nhưng hỏi nhiều, nhanh chóng dẫn đường. Những chuyện như thế có lẽ Mục Trần cũng phải đùa cợt nịnh đầm nàng làm gì.

      Và cũng chỉ nửa canh giờ sau, vẻ hồ nghi hoàn toàn bị thay thế bằng cơn sốc cực nặng, gương mặt kinh hãi hoảng sợ chẳng dám nhìn thẳng Lạc Li.

      sơn cốc khá lớn, Lạc Li nhàng tra kiếm vào vỏ, màn kiếm khí kinh thiên địa chậm rãi tan biến, trước mặt nàng là khe nứt dài vô tận cả nghìn trượng, sâu hun hút. Khe nứt thẳng tưng, vết cắt ngọt sớt phẳng lì. Đằng xa có ngọn núi cũng bị khe nứt đó qua, núi trở thành hai núi.

      Tất cả chỉ do nguyên nhân, kiếm vừa kết thúc của Lạc Li.

      Ngoài ra phiến trung phía khe nứt, có năm khỏa linh quang rực rỡ lơ lửng, đó là do năm con Linh Tướng Hóa Thiên cảnh trung kỳ nổ tung mà thành.

      Chúng nó chẳng có cơ hội phản kháng, dưới kiếm như chớp giật chỉ có thể nổ tung, số phận khác Linh Binh nào cả.

      kiếm sắc bén thể chống đỡ.

      Lạc Li thu kiếm, bên kia bạch hổ gầm lên hung mãnh, hắc tháp đè xuống quả núi khiến nó vẫn còn rung chuyển thôi, bốn con Linh Tướng Hóa Thiên cảnh trung kỳ cũng nổ bùm tan xác.

      Mục Trần cũng nhàng hạ xuống.

      – Cặp đôi khủng bố…..

      Vương Thống trợn mắt than thở trước chiến tích của hai người. Chín con Linh Tướng Hóa Thiên cảnh trung kỳ bị hai người kia ngược đãi.

      Nếu đổi lại là ba huynh đệ của , có lẽ cũng phải vất vả lắm mới chạy thoát.

      Bây giờ họ mới cảm thấy mấy ngày trước, ý định bắt Lạc Li làm con tin là suy nghĩ nông nổi và can đảm cỡ nào. Lỡ như lúc đó phải là Mục Trần, mà Lạc Li trực tiếp ra tay e là….. Khẽ liếc mắt nhìn lại khe nứt vô tận, cả ba cùnh lúc nuốt nước bọt cái ực.

      – Đáng tiếc, có Linh Tướng Hóa Thiên cảnh hậu kỳ.

      Lạc Li hơi tiếc thở dài. ra điểm tụ tập này khá mạnh, nhưng đáng tiếc gặp phải nàng và Mục Trần cùng ra tay, đám Linh Tướng này khó mà ngăn cản họ được.

      tồi, gần mười con Linh Tướng Hóa Thiên cảnh trung kỳ, điểm tụ tập cấp nguy hiểm cũng khá, lần này Vương Thống bỏ ra cũng ít.

      Mục Trần khá hài lòng, mấy cái điểm tụ tập trong hai ngày trước Vương Thống chỉ cho với đáng chán, lười động tay động chân. Cái chỗ thế này thu hoạch khá lớn.

      Vương Thống gãi đầu cười xòa, vội :

      – Yên tâm! Ngày mai tới khu vực kia rồi, các ngươi hiểu được cái gì gọi là điểm tụ tập cực độ nguy hiểm. Nếu thuận lợi thu hoạch của chúng ta khiến cho kẻ khác phải đỏ mắt cho xem!

      Đưa mắt nhìn hướng tây bắc, Mục Trần ra vẻ mong mỏi cho mau tới. Điểm tụ tập cực độ nguy hiểm. . . Linh Vương đợi ta nhé!

      Thông Thiên cảnh…..

      là rất muốn thử xem, nó lợi hại thế nào đây.

      Mục Trần trừng mắt như có ngọn lửa bừng lên, chiến ý ngập tràn.

      Hôm sau.

      Mới sáng sớm, đội của Mục Trần sau khi nghỉ ngơi liền đẩy tốc độ lên cao nhất có thể, hướng về phía tây bắc bay . Chỉ lát sau, họ đến điểm tụ tập cực độ nguy hiểm mà hai ngày nay mực bay .

      Còn khoảng cách xa xa, Mục Trần nhận thấy vài dao động linh lực cường hãn lan tỏa truyền tới.

      Liếc nhìn nhau, quả nhiên chỉ có đội ngũ của họ nhắm đến vị trí này, bất quá biết có bao nhiêu đội mạnh tập trung bên đó.

      Khu vực này sắp vô cùng náo nhiệt rồi đa.

      Mục Trần tăng tốc, chỉ lát sau phải chậm lại, vì bình nguyên kết thúc, trước mặt là những vùng vực sâu vô tận nhưng hề tối tăm, mà tràn ngập hào quang.

      Ánh sáng cơ hồ che mờ mọi màu sắc trong thiên địa, linh lực ngưng tụ nhìn như đại dương linh quang, chẳng biết đâu là điểm cuối.

      Mục Trần lơ lửng cao, tròn miệng nhìn xuống, loáng thoáng thấy được số Linh Binh di chuyển qua lại.

      Chỗ này phải quốc gia của Linh Binh a!

      Nhìn sâu vào trong, tầm mắt thể thấy gì cả, nhưng mơ hồ có thể cảm nhận những dao động khiến tim đập thình thịch.

      Khu vực này hề đơn giản, quả nhiên là điểm tụ tập cực độ nguy hiểm.

      là khủng khiếp . . .

      Vương Thống kinh động cuồng nhiệt, nếu mà có thể gom hết linh quang chỗ này, chẳng biết hiệu quả Linh Quang quán đỉnh mạnh đến mức nào?

      Có lẽ đủ để họ tiến ngay lập tức vào Hóa Thiên cảnh hậu kỳ!

      Mục Trần bình tĩnh lại, nhìn về những hướng khác nhau, mọi hướng đều có những tiếng xé gió vang vọng, thỉnh thoảng có vài bóng người lơ lửng trung.

      Càng ngày càng đông đúc, phần lớn những người tới đều mạnh mẽ. Dù sao những kẻ dám dòm ngó tới điểm tụ tập cực độ nguy hiểm ai là kẻ yếu.

      Mục Trần và Lạc Li liếc nhau. Có vẻ muốn săn được con Linh Vương nọ dễ dàng cho lắm. Chỗ này quá ư náo nhiệt.

    3. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 306: Tụ Hội


      Bên ngoài “công quốc” linh quang, đám Mục Trần yên ắng đứng , ra vẻ hề vội vã xông vào.

      Số lượng Linh Binh ở đây cực kỳ khủng bố, dẫn đầu xông vào chỉ tổ làm tiên phong cho người khác hưởng lợi, lại phải đứng đầu sóng ngọn gió chịu vô số công kích của biển linh quang kia bao phủ lấy, số lượng khủng khiếp đó cả cường giả Hóa Thiên cảnh hậu kỳ cũng phải thảm lắm.

      Mà ngoài số Linh Binh đó lại còn ít Linh Tướng, so với những điểm tụ tập càn lướt lúc trước quá ư sai lầm.

      Điểm tụ tập cực độ nguy hiểm, quả nhiên bất phàm.

      Vương Thống rung động nhìn cảnh tượng trước mặt, khó trách nhiều năm ai chú ý tới điểm tụ tập cấp độ này. Dù có Linh Vương chỉ cần lượng “quân đội” hùng hậu này cũng đủ khiến cho người ta nản lòng lùi bước.

      – Khi nào hành động?

      Vương Thống quay sang hỏi Mục Trần, có vẻ khá háo hức. Cái chỗ này mới đáng gọi là bảo tàng, chỉ cần gặm được mảng trong cái bái to này là viên mãn, thu hoạch Thú Liệp chiến lần này hoàn toàn đủ cho Linh Quang quán đỉnh giúp thăng lên Hóa Thiên cảnh hậu kỳ.

      – Chờ! Lực lượng chúng ta quá mỏng, lỗ mãng xông vào căn bản là chưa thấy mặt Linh Vương kiệt sức.

      Vương Thống gật đầu tán thành. Đúng vậy! Trước đây vẫn chưa đánh giá đúng quy mô cấp độ của điểm tụ tập này, đến khi tận mắt nhìn thấy mới hiểu việc người đơn thương nhất mã chui vào đó chỉ có bỏ xác lại mà thôi.

      Mục Trần ngẩng đầu lên, đưa mắt nhìn tứ phương. Xa xa ngừng có những bóng người bay đến, kết thành đội ngũ lơ lửng , đều mang vể mặt phấn khích nhìn rời mắt khỏi “đế quốc” linh quang bên dưới.

      Chỉ nửa canh giờ từ khi đến, bầu trời đầy ắp bóng người, ít lắm cũng có cả ngàn người, quy mô đội hình cũng .

      “Véo!”

      Đột nhiên tiếng xé gió khiến cho Mục Trần chú ý, đám đông lướt tới, cũng lơ lửng cao.

      – Là đám Mộ Phong Dương.

      Vương Thống nhìn mấy kẻ vừa đến, sắc mặt hơi đổi, đám người kia đúng là được dẫn đầu bởi kẻ vừa có chút xung đột hôm qua, Mộ Phong Dương.

      Lúc bên này phát bọn họ, Mộ Phong Dương cũng phát thấy Mục Trần. Tên kia nheo mắt lại, cười khẩy bí hiểm, dường như cũng mấy kỳ quái khi thấy nhóm Mục Trầm xuất ở đây.

      Sau lưng Mộ Phong Dương, đám Hứa Bân cũng ra vẻ bất hảo nhìn chằm chằm vào đoàn người Mục Trần, ánh mắt chất đầy khiêu khích.

      – Hừ, ra vẻ ta đây!

      Vương Thống khó chịu định mắng, đột nhiên đổi sắc, vì cảm ứng có tia sáng xanh hạ xuống ngay chỗ cạnh bên Mộ Phong Dương.

      Tia sáng xanh tan , ra thân hình vận áo xanh, gương mặt bình thường nhưng thần sắc sáng ngời, khiến cho người đối diện khó giữ bình tĩnh. Uy áp linh lực toát ra khiến đám người chung quanh tránh khỏi phải chú ý nhìn lại, khẽ biến sắc.

      Mục Trần cũng tập trung chú ý vào người áo xanh mới đến, mơ hồ hương vị nguy hiểm toát ra.

      – Là Triệu Thanh Sam. . .

      Vương Thống thầm, thanh cực kỳ kiêng dè.

      – Đó là kẻ trong mười chiêu đánh bại hạng 7 Thiên bảng Cổ Uyên sao?

      Mục Trần ngạc nhiên, khó trách khí thế lại bức người như vậy.

      Mộ Phong Dương thấy Triệu Thanh Sam xuất , vẻ mặt vui mừng thấy :

      – Ngươi cuối cùng cũng đến.

      Triệu Thanh Sam cười nhạt:

      đường gặp chút phiền toái .

      nhìn xuống bên dưới, sắc mặt cũng dị biến:

      – Điểm tụ tập cực độ nguy hiểm đây sao? Quả nhiên khác biệt!

      Đưa mắt đảo quanh bốn phía, nhưng gần như chỉ tùy ý lướt qua mọi người, thế nhưng đến khi nhìn thấy Mục Trần và Lạc Li, ánh mắt ngừng lại.

      – Đó là Mục Trần, hôm qua ta mời gia nhập Hắc hội chúng ta, cự tuyệt!

      Mộ Phong Dương thản nhiên .

      – Triệu ca, tiểu tử này rất được. Mộ ca ra mặt tự mình mời cũng thèm để ý, ra vẻ coi thường Hắc hội chúng ta.

      Hứa Bân thêm mắm thêm muối.

      – Người có bản lĩnh tự nhiên phải có ngạo khí.

      Triệu Thanh Sam nhíu mày, kẻ khác biết vui hay giật, chợt quay sang Mộ Phong Dương hỏi:

      – Ngươi có đánh nhau với chưa?

      Mộ Phong Dương khẽ gật đầu:

      – Với thực lực chuẩn Hóa Thiên cảnh đánh bừa với ta chiêu, tuy là có nguyên nhân tu luyện thần quyết, nhưng cũng là lợi hại.

      Triệu Thanh Sam cười :

      – Nếu có cơ hội, ngươi thử toàn lực xem bản lĩnh của ra sao.

      Mộ Phong Dương đồng ý gật gù, đột nhiên thần sắc khẽ biến, nhìn về hướng nhóm người bay tới.

      Người đầu là nam tử, thần sắc bình thản khoanh tay đứng , nhưng dao động linh lực toát ra khiến cho cả Triệu Thanh Sam lẫn Mộ Phong Dương đều mặt mày nghiêm trọng.

      – Là Từ Hoang. . .

      Triệu Thanh Sam cười khẽ, ánh mắt sáng ngời tập trung vào người mới đến. giờ hạng 7 Thiên bảng, nếu có thể tiếp tục đánh bại cả Từ Hoang, chân chính nổi danh sánh ngang với Lý Huyền Thông, Hạc nhưng đại nhân vật hàng đầu.

      – Người nầy cũng đến đây?

      Mục Trần hơi ngạc nhiên khi thấy Từ Hoang xuất , ngờ được chỗ này cũng hấp dẫn tên kia, xem ra càng lúc càng náo nhiệt .

      Từ Hoang ở Bắc Thương linh viện chính là nhân vật đỉnh cấp chân chính, thành ra vưa thân liền khiến tất cả mọi người chú ý. Vài người lại có cái nhìn cổ quái, liếc Từ Hoang, rồi lại nhìn sang Triệu Thanh Sam, Mộ Phong Dương. Cái đám người Hắc hội kia thích nhất là tìm những nhân vật hạng cao Thiên bảng như Từ Hoang để đoạt lấy danh tiếng của họ, bước lên trời.

      giờ Triệu Thanh Sam đánh bại hạng 7 Cổ Uyên, hạng 5 Từ Hoang cũng có thể trở thành mục tiêu kế tiếp của .

      Chẳng biết hai người đó đối chiến ai mạnh hơn ai?

      Từ Hoang thần sắc vẫn bình thản, đảo mắt nhìn khắp lượt rồi hững hờ đứng đó.

      Bên cạnh chẳng thể nào thiếu ái muội Từ Thanh Thanh, nàng ta cũng theo, đảo mắt quan sát liền nhìn thấy ngay Mục Trần gần đó, bỗng dưng lại tỏ ra phát nộ nghiến răng, nhưng nàng cũng Mục Trần tại phải đơn giản, nên cũng chẳng dám làm càn như trước kia.

      Sau Từ Hoang, lục tục cũng có thêm vài đệ tử ưu tú danh tiếng cũng khá nổi xuất , dù còn xa mới bằng Từ Hoang nhưng cũng thuộc hàng top 20.

      Người đến càng lúc càng đông, đội hình của các đệ tử càng ngày càng mạnh.

      Dù rằng số lượng thể so nổi với “đế quốc” linh quang dưới kia, nhưng họ lại là cường giả có trí tuệ, có kỹ năng, chiêu thức và đặc biệt là trận hình phối hợp, khác xa đám Linh Binh chỉ có sức trâu công kích đơn thuần.

      – Lúc sắp hành động nên tăng cường cảnh giác, An Nhiên, nếu xâm nhập vào sâu bên trong các người rút trước nhe.

      Mục Trần nhìn quanh, đám đệ tử rất hăng hái, xem ra sắp chuẩn bị phát động tấn công.

      – Ừ!

      Ba gật đầu chấp nhận, trong tiểu đội này thực lực các nàng là yếu nhất, xâm nhập càng sâu càng nguy hiểm, mà trong điểm tụ tập cực độ nguy hiểm nội này, Linh Tướng Hóa Thiên cảnh e rằng chỉ có vài con.

      Mục Trần vừa mới dặn dò, đột nhiên có người la lớn:

      – Hành động thôi, đoạt lấy linh quang, vì mục tiêu Linh Quang quán đỉnh hoàn mỹ !

      – Xông lên!

      ít người điên cuồng rống lên, vô số bóng người lần lượt mạnh mẽ xông tới, như đàn ong dữ dội đổ bộ xuống xâm chiếm lãnh thổ của vương quốc Linh Binh bên dưới.

      Bọn họ đa phần đủ khả năng và tư cách tìm kiếm Linh Vương, nhưng Linh Binh ở đây đông vô số, chỉ cần lấy được khoảng cũng đủ xem là thành công.

      – Chúng ta cũng hành động thôi, nhớ mục tiêu lớn nhất vẫn là Linh Vương, càn quét thôi nào.

      Triệu Thanh Sam cũng nóng cháy nhìn cảnh tượng xảy ra, nhưng ánh mắt hướng về nơi sâu thẳm, nơi đó có dao động cường hãn bộc phát, chính là mục tiêu của , Linh Vương quang mới có thể làm cho hài lòng, trải qua Linh Quang quán đỉnh mới có thể đủ tư cách trùng kích vào cánh cửa Thông Thiên cảnh. Đến lúc đó trong Bắc Thương linh viện dù có phải đối diện Trầm Thương Sinh cũng mừng mà e ngại.

      Lời vừa dứt, nhanh chóng lao , Mộ Phong Dương dẫn theo thủ hạ lập tức đuổi theo.

      .

      Từ Hoang bình thản, sắc mặt hờ hững nhìn theo nhóm người Triệu Thanh Sam, thản nhiên chữ, rồi dẫn đầu đội ngũ trước.

      trời cao vang lên vô số tiếng lao vun vút, bóng người như mưa rào đổ xuống vương quốc tĩnh lặng của Linh Binh.

      Cảnh tượng cực kỳ hoàng tráng.

      – Chúng ta cũng thôi.

      Mục Trần lúc này mới gật gù, mấy chỗ như thế này cứ để người khác làm tiên phong là được.

      Lắc mình lướt xuống, vương quốc Linh Binh rực rỡ lúc này càng sáng hơn, nhưng Mục Trần cũng chỉ hướng ánh mắt vào nơi sâu trong kia.

      Linh Vương, có lẽ ở đó.

      Mục Trần nheo mắt, tiếp cận nhìn thấy biển Linh Binh vô tận đồ sộ, vung tay dẫn đầu đội ngũ xuyên vào trong.

      Vùng đất yên tịnh có sinh cơ lúc này trở nên sôi động dữ dội.

    4. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 307: Linh Vương


      “Đùng!”

      Vô số Linh Binh liên miên dứt, luồng hắc viêm đen ngòm xẹt qua, bất kể là Linh Binh nào vừa tiếp xúc lập tức nổ bùm, linh quang trôi nổi lượn lờ.

      “Véo!”

      An Nhiên lập tức lao lên gom hết toàn bộ linh quang lại.

      Vừa thu gom được đống, lại có vô số Linh Binh như thủy triều xông tới, như muốn phủ lên bọn họ.

      Ba huynh đệ Vương gia cũng liên thủ hành động, đao phong sắc bén càn lướt tứ phương, xé toang từng lớp Linh Binh lao tới như sóng, mở đường cho tiểu đội tiến lên.

      – Ha ha, Linh Binh ở đây là đông đúc à!

      Vương Thống dẫn đầu mọi người xuyên qua tầng tầng Linh Binh, khoái trá cười lớn khi nhìn thấy Linh Binh gần như vô cùng vô tận, sắc mặt vô cùng tập trung. Lượng Linh Binh ở đây nếu thống kê được chắc cũng phải đến mấy trăm vạn con.

      May mắn là chúng nó có linh trí, chứ nếu chỉ có chút thôi, tất cả đồng loạt đánh chiêu thỉ cả cường giả Thông Thiên cảnh có lẽ cũng bị nát thành cám.

      Mục Trần gật đầu, đội ngũ thay phiên nhau phá vỡ từng đợt sóng Linh Binh tấn công, để giảm bớt tiêu hao linh lực liên tục. Bằng sức người mà cường đấu, e rằng chỉ vừa mới qua khỏi lớp Linh Binh bên ngoài còn sót lại chút linh lực nào.

      Ngẩng lên nhìn đằng xa, nơi cũng có dao động linh lực khá mạnh mẽ, bên đó cũng có kịch chiến bùng nổ.

      Những vòng chiến như thế hề ít, cũng may là có những đội ngũ khác cũng xông vào khiến cho áp lực, nếu chỉ bằng nhóm của Mục Trần muốn xông pha vào sâu hơn khó mà thành công.

      – Tốc độ của dắm Hắc hội kia cũng nhanh !!

      Vương Thống đột nhiên thốt lên, đằng xa có toán người lấy khí thế chẻ tre thể chống đỡ hướng thẳng tăng tốc xông lên, nghiền nát từng đợt sóng Linh Binh lao ra, cơ hồ là phương tàn sát. Đầu lĩnh của đội ngũ đó chính là Triệu Thanh Sam và Mộ Phong Dương, đội hình của bọn họ là mạnh nhất khu này, nhân số cũng khá đông.

      Xa xa phía ngả về bên phải, tốc độ chậm hơn chút là đội ngũ của Từ Hoang, cách ra khoảng phía sau cũng có vài đội thực lực rất khá gia tốc xé toang tầng tầng Linh Binh hướng thẳng vào bên trong.

      cần phải gấp. Dù đến sớm sao, nghĩ Linh Vương dễ ăn vậy à?

      Mục Trần vẫn bình tĩnh, sớm loại bỏ chướng ngại vào trong cũng có tác dụng gì, cũng tin đám Triệu Thanh Sam, Mộ Phong Dương đủ sức ăn Linh Vương mình.

      – Duy trì tốc độ, tiết kiệm linh lực, mọi thứ mới bắt đầu thôi.

      Mục Trần lên tiếng nhắc nhở. Chướng ngại tại chỉ mới là Linh Binh bình thường nhất, ngay cả Linh Tướng còn chưa xuất lấy con.

      Vương Thống tán thành, chăm chú đặt tâm tư vào lớp lớp Linh Binh cuồn cuộn xông ra.

      Tốc độ của đội cũng dần tăng lên, sau vài phút vượt qua khỏi khu vực ngoại vi của điểm tụ tập.

      Càng vào, áp lực càng tăng cao. Dù rằng đám Linh Binh có linh trí nhưng số lượng khủng bố liên miên ngừng cũng chẳng khác gì kích toàn lực của cường giả Hóa Thiên cảnh, muốn ngăn cản cũng thoải mái tí nào.

      Nhưng đội ngũ của Mục Trần có tâm lý tốt, luân phiên đổi chỗ, thành ra có thể kiên trì khá lâu.

      “Ầm!”

      quyền tung ra, linh lực gầm rú như khói chấn nổ mười con Linh Binh ngay lập tức, linh quang xuất liền bị chụp hết.

      Bất quá ngay sau đó nhíu mày, tại đội vào bên trong, nhưng kinh ngạc là từ đầu đến giờ chỉ chiến đấu với Linh Binh, chưa hề thấy mặt con Linh Tướng nào.

      Những điểm tụ tập bình thường vào lúc trước, khoảng cách như thế này gặp được Linh Tướng, thế tại sao khu này lại thấy tung tích gì cả?

      Mục Trần ngẩng lên nhìn vào sâu bên trong, linh quang trong đó sáng rực rỡ, sắc trời cũng lấn át được, thể thấy động tĩnh bên đó ra sao, nhưng mơ hồ cảm thấy có gì đó đúng.

      Mục Trần lắc đầu, cẩn trọng giữ cảm giác này trong lòng. đến đây bất kể thế nào cũng phải thấy tận mắt Linh Vương mới thỏa được. . .

      – Tăng tốc!

      quát khẽ, nhanh chóng lao lên trước. Lạc Li, Vương Thống lập tức bám sát, thôi động linh lực đẩy cao tốc độ.

      Mà càng vào sâu thêm, càng thêm kinh nghi khó hiểu, vì thậm chí tới nơi đây cũng hề cảm nhận được tồn tại của con Linh Tướng nào cả.

      Đám Linh Tướng cứ như là bốc hơi hết vậy.

      – Mục Trần, tình hình có vẻ bất thường….

      Ngay cả Vương Thống cũng nhận ra cục diện phức tạp, gương mặt mấy tốt cất giọng .

      – Linh Tướng. . . chẳng thấy con nào?

      Mục Trần nhìn tới đằng xa, đám người kia dường như cũng phát ra vấn đề này, nên càng nôn nóng sâu vào trong để xem thử có chuyện gì xảy ra.

      sâu vào xem.

      Mục Trần hơi trầm tư, rồi lập tức quyết định. Đội ngũ nhanh chóng nhanh hơn, toàn lực đột phá đám Linh Binh ngăn cản.

      Toàn lực xông lên, chỉ vài phút sau, cơn sóng Linh Binh tưởng như vô tân lại đột ngột biến mất chút dấu vết.

      Mục Trần kinh ngạc nhìn vào khu vực trống rỗng. Phía sau vài trăm thước vẫn còn thấy vô số Linh Binh ùn ùn ngăn trở những người khác, thế nhưng khi đội của đến được chỗ này, đám Linh Binh kia hoàn toàn dừng lại đuổi theo, dường như dám tới gần đây.

      Mục Trần khẽ cau mày, quan tâm đến đám Linh Binh nữa, đảo mắt quan sát khu vực rộng lớn này, hoàn toàn trống rỗng, hề có sinh cơ.

      Thế nhưng sâu bên trong vẫn có linh quang rực rỡ che mất ánh sáng thiên địa. Mơ hồ có uy áp cường đại cực kỳ lan tỏa trong khí.

      Có lẽ chính vì uy áp kia mới khiến đám Linh Binh dám tới gần.

      Uy áp kinh khủng thế này, ngoại trừ Linh Vương còn có thể là thứ gì khác đây?

      Mục Trần đảo mắt, khu vực trống trải có hơn mười đoàn người tiến đến, tất cả đều chung suy nghĩ nghi hoặc nhìn quanh, rồi nhanh chóng hướng chú ý về nơi sâu bên trong, chỗ uy áp linh lực tỏa ra bồng bềnh.

      Linh Vương ở chỗ đó!

      ít người hừng hực lửa nóng, nhất tề lướt .

      Mục Trần cũng vội theo, nhưng cũng tăng cường cảnh giác. được gọi là cực độ nguy hiểm, nếu cẩn thận tay mà về là còn may, chỉ e bị đánh trọng thương rồi văng khỏi Linh Quang giới.

      Liên tiếp từng đội ngũ xuyên qua gian trống , lúc lâu sau bắt đầu có người dừng lại, đôi mắt rung động nhìn đằng trước.

      Linh quang rực rỡ tỏa sáng, cái bóng mờ ảo to cả trăm trượng, toàn thân đầy tinh thạch, che phủ dày đặc như chiếc áo giáp. Nó yên lặng đứng đó như đế vương của vùng này, cực kỳ hấp dẫn ánh mắt.

      – Đó là. . . Linh Vương?

      Mục Trần trợn mắt nhìn con Linh Vương khổng lồ, thân thể nó phát ra dao động khủng bốt khiến cho mọi người tim đập chân run.

      Cấp độ này cao siêu hơn Hóa Thiên cảnh!

      Hiển nhiên ngoại trừ Linh Vương, còn sinh vật nào khác có thể tồn tại ở đây sao?

      nhìn thấy Linh Vương, ra là hình dáng thế này…. bất quá có cần mạnh thế ?

      Vương Thống lẩm bẩm cười khổ.

      Linh lực khuếch tán khiến cho cảm thấy thân thể nặng nề, hiểu hơn chênh lệch của bản thân với con Linh Vương nọ.

      Đó là sức mạnh Thông Thiên cảnh!

      Ở đây, đơn đả độc đấu, chắc chắn ai là đối thủ của con Linh Vương kia.

      Đám đông đứng cách khoảng rất xa, giương nhưng con mắt háo hức nhìn Linh Vương sừng sững giữa trời đất, nhưng chẳng ai khờ dại tự tiện xông lên. Tất cả đều cảm thấy Linh Vương đáng sợ.

      – Các vị. . .

      khí yên lặng lát, Triệu Thanh Sam hai mắt rực sáng nhìn mọi người, khách khí ôm quyền:

      – Có lẽ mọi người nhận ra Linh Vương rất lợi hại, ta đề nghị chúng ta liên thủ giết nó, nếu hôm nay tất cả chỉ có thể tay mà quay về.

      Có người trầm ngâm gật đầu. Đúng! liên thủ căn bản ai đối phó được Linh Vương. Nhưng đội hình ở đây cũng khá mạnh, nếu liên thủ lại, đối phó con Linh Vương mới được thăng cấp lâu kia cũng phải bất khả chiến thắng.

      – Vậy Linh Vương quang phân chia thế nào?

      Có người cất tiếng, Linh Vương quang chỉ có , nhưng người ít.

      – Bây giờ tới còn xa quá, phân chia thế nào đợi giải quyết nó xong , rồi xem bản lĩnh mỗi người mà thôi.

      Triệu Thanh Sam cười nhạt, rồi nhìn qua Từ Hoang:

      – Từ huynh thấy thế nào?

      Từ Hoang nheo mắt nhìn Linh Vương hiên ngang giữa trời đất, thản nhiên :

      – Liên thủ .

      Từ Hoang dù sao cũng là cường giả nổi tiếng Bắc Thương linh viện, mọi người thấy tán thành, nhất thời cũng đồng ý, sĩ khí lập tức tăng cao. Nhiều người liên thủ lại có lẽ Linh Vương kia cũng khó chống nổi. Dù gì nó cũng chỉ có sức mạnh mà có trí tuệ.

      Mục Trần thấy sĩ khí lên cao, nhưng lại hơi nhíu mày, đưa mắt quét nhìn khu vực trống trải. Tại sao chỗ này lại trống đến thế, con Linh Tướng cũng có, đám Linh Tướng chạy đâu?

    5. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 308: Bao Vây Tiễu Trừ


      Có Triệu Thanh Sam và Từ Hoang lên tiếng liên thủ, mười đội ngũ nhanh chóng cùng ý tưởng, đều tán thành việc liên kết ra tay.

      Triệu Thanh Sam mỉm cười, mắt hau háu nhìn về nhóm Mục Trần vẫn chưa hề bày tỏ chính kiến:

      – Mục Trần, ngươi thấy sao?

      Mục Trần cười, hờ hững :

      – Chư vị học trưởng quyết định là được, ta chỉ là tân sinh, năng lực mạnh, chỉ cần theo mọi người góp chút sức thôi…

      Nhiều kẻ đưa mắt cổ quái nhìn . Tân sinh Mục Trần năng lực mạnh? Danh tiếng của ở Bắc Thương linh viện so ra chỉ còn kém vài lão sinh cực kỳ ưu tú mà thôi. Ước chiến ba chiêu với Lý Huyền Thông, phá hủy tổng bộ môn ngay trước mặt Hạc , chừng đó chuyện đủ để lên rất nhiều điều.

      – Ha ha, học đệ Mục Trần lại quá khiêm nhường rồi. lại, Linh Vương này tuy vẫn trong thời kỳ đản sinh, nhưng thế nào cũng là sinh vật Thông Thiên cảnh, chỉ cần thực lực đạt tới hoặc ngang ngửa Hóa Thiên cảnh hậu kỳ có thể chính diện nghênh đấu với nó, mong rằng học đệ Mục Trần có thể cùng ra tay với chúng ta.

      Mục Trần hơi nhíu mày. Triệu Thanh Sam lại xem trọng sao? Cái vẻ này chỉ là muốn coi thử mình có bao nhiêu năng lực cường đại mà thôi.

      – Hừ! Tên kia chỉ có chút năng lực, bất quá muốn so sánh với Hóa Thiên cảnh hậu kỳ, nào có dễ vậy!

      Từ Thanh Thanh tức giận thầm rủa, nàng công nhận Mục Trần khá lợi hại, nàng đối phó được, nhưng nếu ngang bằng Từ Hoang đại ca của nàng, nàng chấp nhận được.

      Hôm đó ở môn, chẳng qua chỉ nhờ có khá nhiều linh trận dày công bố trí sẵn mới khiến Hạc cố kỵ, dám ra tay.

      Từ Hoang thản nhiên :

      – Đừng xem thường ! Mục Trần này càng lúc càng thâm sâu khó dò, giao đấu chính diện chưa chắc ta có thể thắng .

      Từ Thanh Thanh trề môi tin.

      Mục Trần chỉ khẽ cười đáp lại Triệu Thanh Sam, gì, gật đầu tỏ vẻ cũng tán thành. Số người tụ tập đến được chỗ này cũng ít, cũng phải kiêng dè. Nếu chỉ nấp sau lưng người ta để họ xông lên ra sức, thế nào cũng bị ra vào rồi tẩy chay bài xích.

      – An Nhiên, các ngươi đừng tham gia vào, Vương Thống muốn đánh đánh.

      Mục Trần giọng dặn dò.

      An Nhiên và hai đồng bạn ngoan ngoãn gật đầu, hành động loại này thực lực Dung Thiên cảnh như các nàng xếp xó là hơn.

      – Còn ta đâu?

      Lạc Li dò hỏi.

      Mục Trần khẽ lắc đầu:

      – Vẫn cảm giác nơi này có điểm quái dị, nếu họ chủ động gọi nàng ra, cứ giữ chiến lực lại, đề phòng biến cố.

      Lạc Li khẽ gật.

      – Chư vị, chuẩn bị hành động. Chúng ta thử xem Linh Vương này có bao nhiêu lợi hại. Nếu có thể giết chết nó, chúng ta trở thành ngôi sao sáng, thành những đệ tử đầu tiên trong nhiều năm qua đánh chết Linh Vương!

      Triệu Thanh Sam hô hào khiến cho mọi người trở nên càng thêm phấn chấn.

      – Được, cùng lên nào!

      Chiến ý bốc cao, mọi người đồng thanh đáp lại, cả trăm người cùng lướt , linh lực hùng hậu bùng phát.

      Những người này thực lực đều ở trình độ Hóa Thiên cảnh, đội hình này cực kỳ khủng bố.

      Con Linh Vương cao cả trăm trượng đứng sừng sững giữa bình nguyên rộng lớn chợt mở mắt, linh quang chói mắt lóe sáng, hốc mắt trống rỗng nhìn qua những con kiến hôi bé tí tập trung lao tới xa xa.

      “Gào!”

      Đột nhiên nó gầm lên, tiếng gầm như sấm sét oanh thiên, dao động linh lực uỳnh uỳnh đánh ra, mây trời bị đánh dạt , mặt đất rung chuyển.

      Nhận thấy lực trùng kích khủng bố, bất kể Từ Hoang hay Triệu Thanh Sam cũng đều phải biến sắc. Bọn họ dù nhân lực chiếm ưu thế, Linh Vương này trong đản sinh kỳ vẫn chân chính có thực lực Thông Thiên cảnh a….

      – Ra tay!

      Nhưng dù sao cũng là những đệ tử cực kỳ ưu tú của Bắc Thương linh viện, khí thế đáng sợ của Linh Vương kia cũng khiến họ lui bước. Sau tiếng quát, Từ Hoang, Triệu Thanh Sam, Mộ Phong Dương và đám đệ tử Hóa Thiên cảnh hậu kỳ dẫn đầu xông lên, linh lực hùng hậu thúc giục mạnh mẽ, thành những luồng sáng như tia chớp bắn tới con Linh Vương khổng lồ.

      Mục Trần cũng theo sát tiến lên, phía sau , ba huynh đệ Vương gia ngưng trọng tập trung, trong tay cả ba, Yển Nguyệt Đao dũng mãnh xuất .

      Từ Hoang, Triệu Thanh Sam, Mộ Phong Dương nhanh chóng đẩy tốc độ, xuất ngay trước mặt Linh Vương, hề chần chừ khách khí, hét lên công kích mạnh.

      – Hoang Thần Đao!

      – Cụ Phong Kiếm quyết!

      – Đại Bôn Lôi chưởng!

      Đối diện Linh Vương, cả ba đều ngu xuẩn đánh thăm dò, vừa ra tay liền bày ra công kích cường đại.

      Đao mang hình thành đại đao khổng lồ trảm xuống.

      Kiếm quang gào thét như cơn lốc cắt xé hướng tới cổ họng Linh Vương.

      Chưởng ấn linh lực to lớn mang theo tiếng sấm sét hung hăng nện vào lồng ngực Linh Vương.

      Cả ba đều là cường giả Hóa Thiên cảnh hậu kỳ, hơn nữa đều là người siêu việt nổi bật trong số đó, ra tay toàn lực thanh thế kinh người khiến mấy người đằng sau giật mình thon thót.

      Hứng chịu thế công hung hãn, gương mặt Linh Vương vẫn thấy gì thay đổi, chỉ tiến lên bước, há miệng to rống lên!

      “Gào!”

      Tiếng rống to như sấm, ba mang theo linh lực bồng bềnh phát tán, khí biến dạng như bị chấn văng .

      “Đùng! Đùng! Đùng!”

      Đao mang, kiếm quang, chưởng ấn. Tất cả vừa tiếp xúc với ba kia đột nhiên nổ tung.

      Cả ba người đều rên lên đau đớn, thân hình chấn động, ánh mắt cực kỳ nghiêm trọng. Công kích của cả ba liên thủ mà con Linh Vương chỉ gầm lên cái phá nát. Chiến lực Thông Thiên cảnh khủng bố vậy ư?

      “Vù!”

      Ngay khi thế công của họ bị đánh lui, cả trăm người đằng sau bay lên cao, công kích linh lực như mưa ra bắn xuống, oanh kích thân thể khổng lồ của Linh Vương.

      “Bùm bùm bùm!”

      Những công kích cường hãn đánh vào nổ mạnh người Linh Vương, thế nhưng nó chút suy suyễn, tinh giáp lóe sáng, hấp thu toàn bộ công kích.

      “Ầm!”

      Sau khi đám công kích khi tan nát, Linh Vương đột nhiên đánh ra chưởng, gian ầm ầm phát nổ, chưởng nhanh như chớp vỗ vào mấy người kịp tránh né.

      “Rầm!”

      Thân ảnh mấy người như hỏa tiễn văng xuống vùng đất xa xa, mặt mày trắng bệch, máu phun xối xả, hơi thở mỏng manh, chắc chắn trọng thương. Thình lình có những luồng hào quang từ trời cao bắn xuống, bao phủ lấy họ. Rồi hào quang tan biến, họ cũng thấy đâu nữa.

      Những người kia vì trọng thương quá nặng nên bị truyền tống ra khỏi Linh Quang giới.

      Mấy người kia nhìn thấy mà lạnh gáy, Linh Vương chỉ chưởng tiễn mất vài tên xui xẻo, công kích quá đáng sợ.

      Mục Trần cũng trừng mắt nhìn màn vừa diễn ra. Thông Thiên cảnh cường đại vậy sao? Con Linh Vương này vẫn còn trong thời kỳ đản sinh, nên con chưa củng cố vững chắc cảnh giới Thông Thiên cảnh, lại có thực lực khủng bố đến vậy.

      – Chết tiệt! Con quái này phòng ngự quá mạnh, căn bản thể làm nó bị thương!

      Vương Thống biến sắc tái mặt, đao phong mà dùng hết lực vô cùng mạnh mẽ chém xuống cơ thể Linh Vương chỉ để lại vết ngấn, chẳng hề làm nó sứt mẻ chút nào.

      Mục Trần gắt gao quan sát thân thể Linh Vương, nó hứng chịu vô số công kích triển khai liên miên ngừng đánh lên người nó.

      Nhưng thân thể đó mảy may tổn thương, còn mỗi lần nó ra tay, chưởng xé toang bầu trời, to lớn khủng bố nhanh như chớp giật đập vài tên xui xẻo trọng thương, nằm thoi thóp rên la thảm thương rồi bị kéo ra khỏi Linh Quang giới.

      Chỉ mới vài phút trôi qua, bọn họ tổn thất hơn mười cường giả, khiến cho mọi người bắt đầu cảm thấy co vòi, càng lúc càng thêm cẩn thận, công kích còn liên miên bất tận nữa. Ai cũng sợ mình là người tiếp theo bị đá ra khỏi Linh Quang giới, vì như vậy phải lời cáo biệt Thú Liệp chiến năm nay mất rồi.

      Mục Trần lơ lửng trời cao nhưng chưa hề động thủ, chỉ mực quan sát cơ thể Linh Vương. Lát sau có phát , mỗi lần có công kích nào đó rơi vào đầu, nó liền giơ tay lên đỡ, còn công kích đánh lên thân thể nó chẳng thèm để ý.

      Mục Trần nheo mắt nhìn kỹ, đầu Linh Vương cũng có ánh sáng chói mắt, đôi mắt trống khiến cho người ta nhìn vào mà lạnh tim.

      Nhĩn kỹ lại chút, vị trí mi tâm của nó dường như ánh sáng chói chang hơn, mơ hồ có dao động đặc biệt vô cùng.

      Mục Trần trừng mắt, vung tay lên, luồng linh lực hắc ám mang theo hắc viêm bắn ra, hướng thẳng vào vị trí mi tâm Linh Vương.

      “Bùm!”

      Đúng như dự đoán, luồng công kích vừa đến gần, Linh Vương lập tức tung chưởng đánh nổ nó .

      Mục Trần mắt lóe sáng.

      “Uỳnh!”

      Linh Vương khổng lồ đột nhiên cúi xuống, tập trung nhìn Mục Trần, chợt bàn tay nó nắm lại, quyền kình như tòa núi mang theo sức mạnh đánh sợ vung tới đấm Mục Trần.

      khí quanh đầu quyền ầm ầm nổ tung vì sức ép quá lớn.

      – Cẩn thận!

      Từ tít đằng xa, An Nhiên hốt hoảng thất thanh la lớn. Lạc Li bên cạnh cũng trừng mắt cẩn trọng, tay nắm chặt kiếm.

      “Grào!”

      Quyền như núi cao áp đỉnh, thân thể Mục Trần có hào quang thoáng , tiếng long ngâm vang vọng, long ảnh xuất , tư thái uốn lượn như bay tầng mây.

      Long ảnh thoắt cái lượn , Mục Trần cũng quỷ dị biến mất, quyền hung bạo hoàn toàn đánh hụt.

      Từ Hoang, Triệu Thanh Sam nhìn thấy cảnh đó mà trợn mắt ngưng trọng, chỉ thấy cánh tay khổng lồ của Linh Vương bóng người ra, rồi lấy tốc độ kinh khủng lướt sát theo cánh tay đó lên.

      – Tốc độ nhanh !

      Trong lòng chấn động, tốc độ của Mục Trần ngay cả bọn họ cũng chỉ mơ hồ thấy bóng.

      Họ còn tấm tắc than thở, Mục Trần như con sóc xuất ngay cái đầu khổng lồ của Linh Vương, quyền báo trước đánh tới, bạch hổ thành hình, gầm rống mang theo khí thế sát phạt đánh lên trán Linh Vương.

      “Uỳnh!”

      quyền đánh lên cái trán rắn chắc, linh lực cuồng bạo từ đó lan tỏa, thân hình khổng lồ chẳng hề di động bất giác run lên, hai cái chân khổng lồ loạng choạng bước lui, mặt đất ầm ầm rung chuyển.

      Triệu Thanh Sam, Từ Hoang và cả đám người thấy Mục Trần quyền đánh lui Linh Vương, nhất thời trợn mắt hít hà khó tin. Bao nhiêu cường giả liên thủ chẳng hề làm nó lay động, tên kia chỉ quyền khiến Linh Vương khốn đống?

      mạnh kinh khủng vậy sao?

      Ánh mắt nhìn lên bóng người lơ lửng cao, mọi người bất giác cảm thấy phức tạp.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :