Đại chúa tể - Thiên Tàm Thổ Đậu

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 279: Long Đằng Thuật


      – Long Đằng Thuật. . .

      Nhìn quyển trục long lân với chữ viết cổ xưa kia, liếm môi băn khoăn. Dù biết Long Đằng Thuật là linh quyết ra sao, nhưng vật của Chí Tôn đem ra nào có đơn giản?

      – Long Đằng Thuật, năm xưa bổn tọa may mắn tìm được quyển tàn thiên, dù vậy Long Đằng Thuật rất bất phàm.

      Bạch Long Chí Tôn vuốt ve quyển trục long lân, rồi đưa sang cho Mục Trần, chậm rãi :

      – Bởi vì chỉ là tàn thiên, nên ta cũng biết nó cấp bậc ra sao, thế nhưng năm xưa bị tam đại cường giả Chí Tôn vây công, nhờ vào Long Đằng Thuật mà toàn thân chạy thoát.

      Mục Trần chấn kinh, khó che giấu được vẻ kinh hãi trong lòng. Đội hình ba vị cường giả Chí Tôn, cũng hình dung nổi khủng bố ra sao, nhưng mà tình cảnh trời lối dưới đất đường như thế, vậy mà Bạch Long Chí Tôn có thể toàn vẹn chạy thoát, thế cũng dễ biết lợi hại của Long Đằng Thuật.

      – Long Đằng Thuật chính xác là quyển thần quyết thân pháp, nó giúp ngươi có công kích cường đại, thế như có thể bảo toàn tính mạng của ngươi.

      Mục Trần khẽ gật đầu, ánh mắt tràn ngập vui mừng. tại có rất nhiều thủ đoạn công kích lợi hại. Tứ Thần Tinh Túc Kinh uy lực khó lường, đến nay vẫn chỉ mới hiểu sơ sơ bàn đầu, rồi linh trận, cửu cấp Phù Đồ tháp cũng chỉ mới dùng được tầng hai, thế nhưng thân pháp lại hơi kém. Chẳng đâu xa, chỉ mới thời gian trước giao đấu với lão áo xám ở Bạch Long Khâu kia liền thể thất thế. Thân pháp lão kia tinh diệu hơn xa khiến chật vật vô cùng.

      Long Đằng Thuật này lại là quyển linh quyết thân pháp thần cấp, chính là thứ tuyệt vời để bổ túc sở đoản bản thân.

      Bạch Long Chí Tôn thấy Mục Trần tiếp nhận quyển trục, liền đứng dậy:

      – Long Đằng Thuật thâm ảo dị thường, khó mà hiểu , ý thức của ta sắp tiêu tan, trước khi chuyện ấy xảy ra ta dốc lực giúp ngươi. Quan sát cho kỹ bước của ta, thi triển lần cho ngươi chứng kiến ảo diệu của Long Đằng Thuật!

      Bạch Long Chí Tôn quát khẽ, thân hình xuất cao, bộ pháp bước kỳ dị như bước các chòm sao, khiến người khác nắm bắt được.

      Trong tiếng long ngâm quanh quẩn, bộ pháp vô hình như được nâng bước bởi sóng rền rĩ.

      Mục Trần gắt gao nhìn theo Bạch Long Chí Tôn thi triển bộ pháp. Lúc mới đầu còn nắm được đôi chút, nhưng rồi nhanh chóng hoa mắt, chẳng biết từ khi nào Bạch Long Chí Tôn mất tích, dường như hóa thành con cự long, bay lên xuyên gian, tốc độ như chớp mắt vượt ngàn dặm.

      “Grào!”

      Tiếng long ngâm lượn lờ trong gian, bạch quang lóe sáng, Bạch Long Chí Tôn lại ra, dường như mờ nhạt hơn lúc nãy nhiều. cúi xuống nhìn Mục Trần, trong mắt thiếu niên kia mơ hồ theo những bước nhảy của rồng.

      Mục Trần chìm ngập trong Long Đằng Thuật cả nửa giờ, rồi đôi mắt hồi phục lại thần thái, trở nên linh động hẳn lên.

      – Đa tạ tiền bối.

      Mục Trần ôm quyền cảm tạ Bạch Long Chí Tôn. Thần quyết tu luyện cực kỳ khó khăn, thế nhưng có truyền thừa hướng dẫn của Bạch Long Chí Tôn, giúp bớt tiêu phí công phu, tiết kiệm được thời gian rất lớn.

      – Khó gặp được người vừa mắt, thứ này giao cho ngươi, cũng có thể giải quyết được tâm nguyện.

      Bạch Long Chí Tôn thở dài. Bản thân vốn chỉ còn lại ý thức, dùng linh lực bảo tồn trong Bạch Long Linh Châu, chứ còn là thực thể tồn tại.

      – Đại ân của tiền bối, vãn bối dám phụ lòng, nếu cần làm việc gì, thỉnh tiền bối cứ dặn dò.

      Mục Trần trịnh trọng trả lời, xưa nay ân oán ràng, bây giờ được Bạch Long Chí Tôn dốc lực tương trợ, dĩ nhiên phải nhớ ân tình.

      Nghe lời khẳng khái của Mục Trần, Bạch Long Chí Tôn chợt nao nao, ánh mắt mờ mịt, lẩm bẩm:

      – Tâm nguyện của ta chỉ là muốn quay về cố hương…..

      Rồi đột nhiên lại sắc bén chăm chú nhìn Mục Trần, trầm tư lúc, mới hỏi:

      – Ngươi nguyện ý giúp ta sao?

      – Chỉ cần vãn bối có đủ năng lực, nhất định làm!

      Mục Trần trả lời chút do dự.

      – Ha ha, Tốt!

      Bạch Long Chí Tôn cười sảng khoái, ánh mắt sáng ngời:

      ngờ sau khi chết lại có thể gặp được thiếu niên thú vị như ngươi, tên ngươi là Mục Trần?

      – Phải!

      – Được rồi, Mục Trần. . . Ta có tâm nguyện, cũng là phúc phận cho ngươi, nhưng có nắm được hay phải xem thành tựu bản thân ngươi.

      Bạch Long Chí Tôn cười, tay siết chặt lại, hoa văn bạch long thành hình trong tay, rồi như tia chớp lao vào người Mục Trần.

      Mục Trần chấn kinh nhưng bối rối, chỉ nghi hoặc nhìn Bạch Long Chí Tôn.

      – Tâm nguyện, hy vọng ngươi ngày kia có thể đến quê hương của ta, nơi hạ vị diện đó đánh đuổi bọn xâm lược Huyết Tà tộc ngoại vực!

      Bạch Long Chí Tôn trừng trừng nhìn Mục Trần, :

      – Nếu ngươi có thể làm được, đến lúc đó ta bình an tặng cho ngươi phúc phận, cứ tin chắc rằng nó khiến ngươi trở thành cường giả siêu cấp chân chính!

      Mục Trần trợn mắt há mồm, muốn đánh đuổi Huyết Tà tộc đáng sợ kia ư? Kẻ mà tay xóa sổ hàng tỉ sinh linh của hạ vị diện, rất đáng sợ a. Dù có trở thành Chí Tôn, cũng cách nào làm được chuyện đó?

      Trừ phi cũng được như Viêm Đế, Võ Tổ tập hợp đông đảo cường giả siêu cấp, là cự phách phương, chứ bình thường làm sao đủ sức công phạt vị diện?

      – Sao? tự tin à?

      Bạch Long Chí Tôn nhìn chằm chằm Mục Trần, hỏi.

      Mục Trần sắc mặt nghiêm trọng, trầm tư lát, gật đầu:

      – Tiền bối đối với ta có ân tình, theo lý phải báo đền. Tuy nhiệm vụ này với ta mà khác gì chuyện trời, bất quá ta cam đoan nếu có ngày ta đủ sức, nhất định đến vị diện quê hương của tiền bối, đánh đuổi tà tộc!

      – Được!

      Đôi mắt trắng dã của Bạch Long Chí Tôn rốt cuộc trở nên kích động, biết bản thân hôm nay có gieo mầm được cho cây đại thụ che trời hay , nhưng chung quy vẫn có tia hy vọng.

      – Ta để lại đạo bạch long văn trong cơ thể ngươi, sau này khi thực lực đạt tới cảnh giới nhất định, nó cho ngươi biết phương hướng đến vị diện của ta. Đến khi ngươi hoàn thành, nó cũng với ngươi phúc phận ta dành cho ngươi là gì.

      Bạch Long Chí Tôn bình tĩnh lại, giọng :

      – Bất quá nếu ngươi thể làm được, cũng cần cưỡng cầu. Ta biết nhiệm vụ đó đáng sợ thế nào.

      – Ta nhớ rồi.

      Mục Trần gật đầu. ngày kia đủ sức mạnh , đến nơi cố hương của Bạch Long Chí Tôn, đánh đuổi cái gọi là Tà tộc ngoại vực hung tàn hủy diệt, giúp cho vị diện kia lại tỏa sáng sinh cơ.

      Bạch Long Chí Tôn cười sảng khoái, đôi mắt nhắm lại, thào:

      hy vọng ta có thể nhìn thấy ngày đó a. . .

      Bóng hình dần nhạt , lát sau hoàn toàn biến mất.

      Mục Trần cúi đầu cung kính hướng về nơi vị Chí Tôn vừa biến mất, rồi tâm thần khẽ động, lui ra khỏi thế giới trắng xóa.

      ngọn đồi, Mục Trần mở mắt, nhìn trân trân khỏa Bạch Long Linh Châu mất vẻ sáng ngời vốn có, trịnh trọng cất tiếng:

      – Bạch Long tiền bối cứ yên tâm, đến khi ta có năng lực đó, chắc chắn công phạt phiến vị diện của người, đuổi đám ô uế kia .

      Bạch Long Linh Châu dường như nghe hiểu được lời của , hào quang chợt sáng lên chút.

      Mục Trần vuốt ve Bạch Long Linh Châu, rồi cất nó vào, đứng dậy. Thình lình thân thể chấn động, cốt cách trong người tỏa ra quang mang trong suốt, những tiếng lách cách bùm bùm giòn tan như pháo vang lên.

      Rồi cảm nhận thấy sức mạnh cuồng dã và cường đại dâng lên.

      là mạnh mẽ a….

      Sung sướng cảm nhận sức mạnh mênh mông trong người, nhếch miệng cười, bây giờ mạnh mẽ hơn nửa tháng trước rất nhiều.

      Với thực lực tại, chưa cần thủ đoạn gì có thể chính diện áp đảo đối thủ Hóa Thiên cảnh sơ kỳ, ngay cả Hóa Thiên cảnh trung kỳ cũng có thể giao phong ngang tay. Còn khi dùng đến thủ đoạn khó lường của , e rằng những tên Hóa Thiên cảnh trung kỳ vốn khó giải quyết khi trước cũng chưa chắc uy hiếp được .

      biết lúc này nếu giao đấu với Lý Huyền Thông ra sao nhỉ?

      Mục Trần tự hỏi, đôi mắt đen có chiến ý bốc lên. Ngày trước phải dốc tận lực liều mạng mới tiếp được ba chiêu của Lý Huyền Thông, nhưng bây giờ, có lẽ khác…..

      Tiến bộ trong lần này vào Lôi vực tu luyện hoàn toàn vượt xa dự đoán của bản thân .

      – Này, ngưng luyện Thiên Lôi châu ở tầng 7 chậm quá, chúng ta vào ba tầng cuối , ta phải luyện cho đủ số Thiên Lôi châu mới được!

      Đột nhiên giọng của Cửu U Tước vang lên.

      – Nửa tháng nay ngươi luyện được bao nhiêu rồi?

      Mục Trần hỏi. Trong khi tu luyện, có vẻ Cửu U Tước cũng hề nhàn rỗi.

      – Mới 2000 viên. . .

      Cửu U Tước bất mãn chép miệng.

      2000 viên, cũng được 40v linh trị, ngưng luyện tố độ như thế phải là thần tốc. Thế nhưng khoảng cách đến 250v linh trị vẫn còn rất rất xa.

      – Vậy chúng ta xông vào ba tầng sau luôn!

      Mục Trần định hướng lại chút, đưa mắt nhìn về cuối tầng 7. Thực lực tại tăng đột biến, chắc chắn cửa Lôi vực tầng 7 còn có thể ngăn cản , nhưng Mục Trần háo hức muốn thử xem ba tầng cuối của Lôi vực kia khó nhằn ra sao.

      Mục Trần cười, hào khí dâng cao, rồi bước ra bộ pháp huyền diệu trong tiếng long ngâm rền rĩ. Thân hình như nhảy nhót, lóe lên xuất ngoài khoảng cách nghìn trượng, tốc độ hơn xa lúc xưa.

      Dù chỉ mới sơ nhập tu luyện Long Đằng Thuật, nhưng hổ là thân pháp thần quyết, hoàn toàn vượt trội cả độ linh hoạt lẫn tốc độ.

      Long ngâm vang rền, thân ảnh Mục Trần nhanh chóng biến mất nơi chân trời.

    2. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 280: Tầng Thứ Tám


      Trong tầng 7 Lôi vực rộng lớn vang lên những tiếng long ngâm liên hồi, quang ảnh tốc độ thần kỳ xẹt ngang chân trời, như rồng bay nhảy trời cao, trong lúc uốn lượn khiến cho gian bị xuyên phá, lóe lên liền xuất ở tít tắp nơi xa.

      Thỉnh thoảng có vài người thực lực mạnh mẽ tu luyện cảm ứng được khí tức của quang ảnh kia lướt qua, nhưng còn chưa kịp định thần xác định kẻ tới là ai, người kia bắn xa tít nơi chân trời.

      Tốc độ kinh khủng khiến những cường giả kia cũng há mồm kinh hãi.

      Người đó dĩ nhiên chính là Mục Trần, trong tâm trạng khoái trá sung sướng tận hưởng tốc độ của Long Đằng Thuật, quả là siêu đẳng tuyệt hảo hơn xa cả đoán. Cái tốc độ này nếu mà so với trước kia dốc hết toàn lực chỉ hơn vài chục lần!

      Có thân pháp cấp tốc trốn thoát này, về sau có gặp đối thủ đủ sức chống cự cũng chắc chắn toàn mạng trở về. món bảo hiểm tuyệt vời cho mạng sống của .

      Chỉ lát sau xuất ở bích chướng dẫn đến tầng 8.

      Ánh sáng tan dần, Mục Trần ra, đôi mắt trừng trừng nhìn trước mặt. như những tầng dưới là bích chướng lôi đình, mà lối lên tầng 8 này lại là dòng lôi hà chảy vòng quanh, những dòng lôi đình lỏng cuồn cuộn trút xuống như thác nước, hoàn toàn phong kín thông đạo giữa tầng 7 và tầng 8.

      – Cái này là bích chướng tầng 8 sao ta?

      Mục Trần há mồm lẩm bẩm nhìn lôi hà sáng rực.

      Đưa mắt nhìn bốn phía, cảm ứng được trong vòng trăm dặm quanh đây có vài dao động linh lực cường hãn yên lặng, chắc là những đệ tử khắc khổ tu luyện.

      Lúc phát ra họ, dĩ nhiên họ cũng phát ra , nhưng hề thân, chỉ thầm chú ý chút. Những người bước vào được tầng 7 này chân chính là đệ tử mạnh mẽ cao cấp của Bắc Thương linh viện, ai là kẻ bạc nhược.

      Mục Trần vẫn chú ý vào lôi hà sáng choang trước mặt. nhíu mày, cái loại lôi hà này là đáng ngại, lôi đình bên trong nó mà dính vào người e rằng cả cường giả Hóa Thiên cảnh trung kỳ cũng phải méo mặt.

      Cái điệu này muốn mạnh mẽ xông vào khó rồi.

      Mục Trần chăm chú quan sát lôi hà đổ xuống ngừng, gương mặt trầm ngâm. Đột nhiên nheo mắt nhìn kỹ lại, phát lôi hà cũng như thác nước, tuy trút xuống liên miên dày đặc, nhưng thỉnh thoảng vẫn có những khoảng hở khá . Nếu trong chớp mắt có đủ khả năng xuyên qua đó, vậy có thể chân chính bước vào tầng 8.

      Việc này cần tốc độ cực kỳ kinh khủng. Nếu là ngày hôm qua, e rằng Mục Trần phải bó tay lui bước, thế nhưng được Bạch Long Chí Tôn chỉ điểm cho Long Đằng Thuật, vậy có thể thử lần.

      Mục Trần chẳng mấy do dự, vừa lắc mình dùng bộ pháp kỳ dị kia, quang ảnh lướt theo như rồng bay uốn lượn.

      “Xẹẹẹẹt!”

      Mục Trần lao vào dòng lôi đình lỏng, thế nhưng bất chợt bị khựng lại, co giật. Tốc độ của chậm, nhưng muốn xuyên qua khe hở như thế dễ hơn làm. bị lôi hà đổ lên người, giật cho tím tái, sức mạnh cuồng bạo đánh bay lui, tóe máu.

      – Bích chướng lôi hà lợi hại.

      Mục Trần nuốt xuống ngụm máu dâng lên tới cổ, mặt mày nhăn nhó. Nếu trước khi đột phá mà liều mạng chơi với cái lôi hà này, e rằng chỉ còn lại đám tro.

      Vài cường giả nơi phương xa cảm ứng hành động của khẽ lắc đầu, xem ra cũng tò mò xem thử kẻ muốn thử sức xuyên qua lôi hà, tiếc rằng bị đánh bật ngược.

      giờ trong Bắc Thương linh viện, đệ tử có thể tiến vào tầng 8 chỉ có hai người: Trầm Thương Sinh và Lý Huyền Thông. Ngoài ra mọi người khác cao nhất chỉ đến được tầng 7 này. Tuy họ cũng ngừng tiến bộ, nhưng chưa ai là người thứ ba thành công.

      Tuy tốc độ khi nãy của Mục Trần khiến họ kinh ngạc chút, nhưng vẫn chưa đủ tư cách xuyên qua bích chướng lôi hà.

      Mục Trần vẫn chăm chăm quan sát lôi hà trút xuống dòng lôi đình sáng rực, hít sâu hơi, ánh mắt bình tĩnh trở lại.

      Dao động linh lực quanh người bình thường nhàng trở lại, tâm tình Mục Trần trở nên tập trung, ngăn cách với bên ngoài. Trong tâm trí chỉ còn có lôi hà đổ xuống như thác.

      Trong con ngươi đen láy lại có quang ảnh lên, như rồng bay lượn. Bộ pháp do Bạch Long Chí Tôn thi triển lại ra trong mắt .

      Mục Trần đứng yên lặng ở đó chừng nửa giờ.

      Hoàn toàn nhúc nhích, những người tò mò quan sát cũng cảm thấy kỳ quái, chẳng lẽ còn chưa chịu từ bỏ?

      Rồi mở mắt ra, chân bước tới, trong tiếng long ngâm hóa thân thành rồng bay lượn.

      “Grào!”

      Bước chân của như đạp lên sóng , tàn ảnh kéo theo uốn lượn như rồng đằng vân.

      xuyên qua lôi hà, cái bóng bị khựng lại nơi làn chất lỏng lôi đình, nhưng văng ngược ra ngoài, rồi mờ dần và tan biến, đúng là tàn ảnh.

      vượt qua!

      vài Dẫn Lôi đài trong phạm vị trăm dặm quanh đó, nhiều người thất thanh thốt lên, có kẻ còn giật mình đứng phắt dậy, gương mặt chấn kinh.

      Mọi chú ý đều hướng vào lôi hà sáng rực, từng luồng tàn ảnh tiên tán, nhưng cái bóng nào bị đánh bay ra, dường như xuyên qua lôi hà khủng bố.

      ngờ…. lại có thể thành công vượt qua! Kẻ kia là ai nhỉ?

      Bao lâu rồi, rốt cuộc có kẻ thứ ba thành công tiến vào Lôi vực tầng 8?

      Chính ngay lúc Mục Trần xuyên qua lôi hà, Bắc Thương linh viện bên ngoài cũng xuất biến động cực lớn.

      bình đài rộng lớn, bia Lôi vực đột nhiên lóe sáng chói mắt khiến cho những đệ tử tập trung ở đây lập tức chú ý, lâu có dị tượng chói mắt đến vậy.

      Bình thường chỉ khi nào có kiện cực kỳ nổi bật mới khiến bia Lôi vực có trọng biến như thế.

      Đám đông nghi hoặc nhìn lên bia đá, lôi quang lóe sáng, từng dòng sét chạy thẳng lên bia, vượt qua cả Tô Huyên, Hạc rồi chễm chệ ở vị trí thứ ba.

      – Mục Trần, Lôi vực tầng 8!

      Yên tĩnh!

      giây bất ngờ, rồi tiếng chấn động ồn ào như sóng lớn vỗ bờ mang theo tin tức kinh người lan , khiến cho vô số kẻ xôn xao bàn tán, người người kinh ngạc.

      – Lại là Mục Trần?

      – Cái tên tân sinh Mục Trần ư? Sao lợi hại như vậy? Lôi vực tầng 8, ngay cả Hạc cũng chưa vào được, sao lại có thể?

      – Ai mà biết, nhưng bia Lôi vực giả được, nếu khắc đó như thế, vậy Mục Trần chắc chắn vào tầng 8!

      – Khủng bố thế, làm sao mà làm được nhỉ?

      Mọi người bàn tán huyên náo, tất cả đều ngờ được tên tân sinh Mục Trần lại bày ra chuyện khó tin đến mức này. Danh tiếng của Mục Trần ở Bắc Thương linh viện lúc này nổi như cồn, thành ra thực lực chân chính của nhiều người cũng biết . Dù chống đỡ được ba chiêu của Lý Huyền Thông, bày linh trận vây khốn môn, nhưng dù sao lúc đó Hạc cũng chưa ra tay, nhưng chuyện này quả vượt mặt Hạc .

      Dù rằng bảng xếp hạng tiến trình Lôi vực chân chính phân thực lực cao thấp trực tiếp như Thiên bảng, nhưng cũng là bảng có cân lượng . Từ chỗ này người ta có thể nhìn ra vài đệ tử vốn che giấu thực lực.

      Mục Trần có thể thành công tiến vào Lôi vực tầng 8, điều này chẳng lẽ cũng có nghĩa là vượt Hạc , có thực lực sánh ngang Lý Huyền Thông?

      Tân sinh như vậy, quá lợi hại!

      Bia Lôi vực thay đổi, tin tức nhanh chóng truyền khắp nơi, lại khiến ít người khó tin.

      môn, tổng bộ sau khi bị phá hủy phải xây dựng lại do vậy trở nên giản dị nhiều. Hạc ngồi ghế chủ tọa, mặt đổi sắc nghe hồi báo.

      – Mục Trần tiến vào Lôi vực tầng 8? Sao có thể chứ?

      Trần Hậu đứng bên cạnh hô lên thất thanh, thần tình thể tin được.

      Hạc lại mấy quan tâm, chỉ là hai mắt hơi long lên. bưng chén trà nhấp ngụm, lạnh nhạt :

      – Tuy rằng Lôi vực tầng 8 dễ tiến vào, nhưng mà có vài thủ đoạn lợi dụng cũng có thể, có gì đáng kinh ngạc.

      – Đúng! Chỉ là thủ lĩnh muốn, chứ tiến vào tầng 8, cũng có gì khó khăn.

      Hạc cười nhạt, ánh mắt lãnh khốc.

      – Yên tâm ! Bây giờ cứ cho đắc ý chút, vài ngày nữa đến Thú Liệp chiến, bất kể leo cao tới đâu ta cũng có thể đè xuống!

      . . .

      đỉnh núi nọ, Lý Huyền Thông nhìn mảnh giấy trong tay, thứ này có liên kết với bia Lôi vực, mọi tin tức thay đổi đó đều được nhìn thấy thông qua tờ giấy này. Ánh mắt Lý Huyền Thông nheo lại, búng tay ra, chấn mảnh giấy tan nát.

      Mục Trần. . . dường như mạnh lên nhiều a, nếu gặp lại trong Thú Liệp chiến, vậy ta còn ước chiến ba chiêu gì nữa, hy vọng lúc ấy ngươi khiến ta thất vọng.

    3. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 281: Lão Nhân Đầu Trọc


      Lôi vực tầng thứ tám.

      Ở vị trí lối vào có bích chướng lôi hà chắn giữ, thân ảnh nhanh hơn điện xẹt mang theo tiếng long ngâm bắn qua, xuất gian này.

      Hô hô!

      Hào quang tAn , Mục Trần thở phào sung sướng, gương mặt vẫn chưa hết vẻ nghiêm trọng. Bích chướng lôi hà quá lợi hại, sức ăn mòn của nó quá ư khủng bố.

      Còn may có được thân pháp huyền ảo Long Đằng Thuật, và kinh nghiệm vượt qua thác nước khi tập luyện Linh Ảnh Bộ mà khi xưa ở Bắc Linh viện được Mạc sư chỉ dẫn. Chỉ có khác là lôi hà kinh khủng nguy hiểm hơn hẳn thác nước.

      biết Trầm Thương Sinh và Lý Huyền Thông dùng tốc độ vượt ải hay là mạnh mẽ xông qua nhỉ?

      Mục Trần lẩm bẩm, biện pháp của có vẻ lợi dụng điểm yếu, nhưng cũng là thể tốc độ tuyệt đỉnh, đó cũng là năng lực chứ bộ.

      Mục Trần lắc đầu chép miệng, rồi đưa mắt quan sát tầng thứ tám, nơi chỉ có nhưng đệ tử cực kỳ ưu tú của Bắc Thương linh viện mới có khả năng tiến vào. gian này lại hoàn toàn trái với tưởng tượng của , hề y ám, có lôi vân vần vũ, bầu trời tinh xanh thẳm và trong suốt.

      Cả gian yên tĩnh bình lặng vô cùng.

      Mục Trần há mồm kinh ngạc nhìn cảnh tượng tuyệt đẹp trước mắt, đoán ra được vì sao tầng tám lại yên tĩnh như thế.

      – Sao lại có lôi vân?

      Mục Trần nhíu mày, chẳng hề cảm nhận được chút lôi đình lực nào, chuyện gì đây?

      – Bay về hướng bên trái trăm dặm.

      Giọng Cửu U Tước trầm ngâm vang lên, cảm ứng của nó cao siêu hơn hẳn Mục Trần, bên phía kia nó nhận ra chút dao động.

      Mục Trần gật đầu, lắc mình bay về hướng đó. Vài phút sau, dừng lại, thêm lần nữa há mồm nhìn mặt đất bên dưới.

      vùng bình nguyên rộng lớn, con sông khổng lồ xuyên qua bình nguyên, điều đặc biện chính là sông có nước, chỉ có lôi tương đặc sệt chầm chậm chảy xuôi, mà nó cũng hề chạm xuống mặt đất, lại lơ lửng cách mặt đất khoảng.

      Nhìn qua cứ như con lôi long khổng lồ màu bạc say ngủ.

      – Ôi mẹ ơi!

      Mục Trần than thở hít hà, ngờ được tầng thứ tám bề ngoài yên ả hiền hòa, thế nhưng muốn tu luyện lại khủng bố đến thế này. Lôi đình ngưng tụ thành lôi tương chảy như sông lớn….

      Ở tầng bảy, ngưng tụ lôi vân mười mấy ngày mới hình thành lôi hà nho , mà Mục Trần chịu xiết, còn quy mô của con sông này hoàn toàn phải là gấp cả trăm lần. Mà hiển nhiên lý nào tầng thứ tám này chỉ có con sông lôi tương duy nhất này.

      là đáng ngại a!

      Mục Trần cảm thán, khó trách tiến vào tầng tám lại khó khăn như thế, thực lực đủ sức chịu nổi lôi hà ngoài của oanh kích, vào đây cũng chẳng cách nào tu luyện được.

      – Chúng ta bắt đầu luyện chế Thiên Lôi châu .

      Mục Trần trong lòng. Luyện chế Thiên Lôi châu chỉ có thể giao cho Cửu U Tước, chứ với thực lực tại của , muốn luyện chế ra số lượng đáng giá hơn 200v linh trị, phải luyện tới chừng nào mới xong?

      – Được, để đó cho ta!

      Cửu U Tước chẳng những cảm thấy bị bóc lột mà còn rất hứng chí sẵn lòng. Hắc viêm từ trong người Mục Trần bùng ra, hai vai bốc lửa hình thành đôi cánh hắc viêm thâm thúy.

      “Phù!”

      Cửu U Tước há mỏ thổi ra hắc viêm cuồn cuộn, hình thành lốc xoáy hắc viêm lao vào con sông lôi tương, khuấy động phá tan vẻ yên tĩnh của nó.

      “Đùng đùng đùng!”

      Con sông lập tức bạo động, lôi đình lực cuồng bạo với lôi quang chớp lóe, cuốn vào lốc hắc viêm, tiếng sống vang động dữ dội.

      Hắc viêm nhanh chóng ngưng tụ lôi đình lực, những viên Thiên Lôi châu chứa đựng lôi đình lực thuần khiết nhanh chóng thành hình.

      Mục Trần mồm chữ O mắt chữ A nhìn cảnh tượng hoành tráng do Cửu U Tước tạo ra, chép miệng tặc lưỡi. xếp bằng ngồi tại chỗ , xem cái vẻ này chắc chỉ cần thời gian ngắn là Cửu U Tước luyện chế ra đủ số. Cũng may là có mấy người đủ sức vào tầng thứ tám này, nên cũng lo bị người ta phát .

      Việc bây giờ của chỉ còn ngồi đợi Cửu U Tước hoàn công là xong.

      Thế nhưng, việc đâu dễ dàng và đơn giản như suy nghĩ của vậy.

      Cửu U Tước ngưng luyện Thiên Lôi châu, nơi kia ở tầng thứ tám có vài động tĩnh.

      gian u ám dị thường, nơi đó mặt trời Hắc Lôi của tầng tám treo giữa từng , vô số những con sông lôi tương từ đó trút ra, lôi đình cuồng bạo.

      Dưới cái bóng của mặt trời Hắc Lôi dường như có cái gì đó chậm rãi mở mắt, con mắt to lớn vô cùng, lôi tương đổ xuống bị con mắt đó hấp thu hết thảy.

      – Dao động này… là Cửu U Hỏa sao? Bộ tộc Cửu U Tước sao lại tới đây…?

      thanh nỉ non tự hỏi vang lên.

      “Ầm Ầm!”

      Mục Trần biếng nhác quan sát dòng lôi tương, mệt mỏi duỗi lưng. Cửu U Tước luyện chế được nửa ngày, nhưng vẫn chưa đủ số lượng Thiên Lôi châu cần thiết.

      – Xem ra ngay cả Cửu U Tước ra tay, muốn ngưng luyện Thiên Lôi châu đủ 200v linh trị cũng phải mấy ngày a…

      Mục Trần bất đắc dĩ lẩm bẩm tính toán, rồi định nhắm mắt tu luyện.

      Thình lình trực giác cho thấy chút dị tượng, nghi hoặc quay đầu, sau tảng đá lớn bên dưới hình như có bóng người.

      Bóng người?

      Mục Trần vẻ sợ hãi cả kinh, đứng thẳng dậy, hoảng sợ nhìn qua, lúc này mới thấy tảng đá bên đó có lão nhân đầu trọc mặc cái áo đen rách nát, nhìn như cái xác chết cần đưa vô hòm vậy. Nhưng cái xác đó cầm cây trượng, chằm chằm nhìn vào Mục Trần.

      bị cảnh tượng quỷ dị này dọa cho tê tái lạnh gáy, lão nhân kia dường như ngồi đây lâu lắm mà hề phát ra chút nào, người kia thực lực ra sao đây?

      Cửu U Tước cũng nhận thấy, vôi thu lại cơn lốc hắc viêm quậy phá lôi tương, mang theo vô số Thiên Lôi châu mà nó vất vả luyện chế cả nửa ngày.

      “Viu.”

      Nhưng đám Thiên Lôi châu đó Cửu U Tước thu lại được, vì lão đầu hói kia đột nhiên vẫy tay cái, đám Thiên Lôi châu nháy mắt thoát khỏi khống chế của Cửu U Tước, bay về xoay quanh thân lão.

      Mục Trần và Cửu U Tước đều biến sắc, Cửu U Tước tức giận, nhưng lỗ mãng ra tay. Trực giác cho nó biết lão nhân đầu trọc quái đản kia khủng bố phi thường.

      – Cẩn thận chút, lão kia rất lợi hại!

      Cửu U Tước tỏ ra nghiêm trọng trong lòng Mục Trần.

      Mục Trần méo miệng, còn phải sao? Ngươi ta tùy tay là cướp lấy đồ trong tay nó, sao có thể đơn giản đây?

      – Vị lão nhân gia này. . .

      Mục Trần xuống nước, ôm quyền cung kính.

      – Lôi vực dùng để tôi luyện bản thân, ngươi dùng sức mạnh Cửu U Tước ngưng luyện Thiên Lôi châu, vậy là phạm quy.

      Lão nhân đầu trọc đưa mắt đục ngầu nhìn .

      Mục Trần đỏ mặt dám cãi lại, đúng là cách của có hơi gian lận.

      Cửu U Tước hóa thành con hắc tước đậu vai Mục Trần, mắt lóe hào quang, hắc viêm hừng hực, sẵn sàng bất cứ lúc nào cũng có thể mang Mục Trần thoát tránh bất lợi.

      – Tiểu Cửu U mới lớn đừng có giỡn mặt với lão phu, so với mấy lão quái trong tộc của ngươi ta cũng chẳng kém bao nhiêu đâu….

      Lão nhân đầu trọc nhìn chằm chằm Cửu U Tước, gương mặt hình như hơi mỉm cười châm chọc.

      Cửu U Tước biến sắc.

      – Bất quá ngươi khiến ta rất hiếu kỳ, với kiêu ngạo của tộc Cửu U Tước các ngươi, sao lại ký kết huyết mạch tương liên với con người? Lại chỉ là người yếu nhược thế này, nếu để cho mấy lão quái tộc ngươi biết được, ắt ngươi phải nếm mùi đau khổ.

      Lão nhân đầu trọc liếc nhìn Cửu U Tước và Mục Trần, giọng từ tốn yếu ớt như vô lực sắp chết, thế nhưng ngôn từ lại khiến cả hai lạnh mình.

      Lão nhân này chỉ liếc mắt cái là biết ngay quan hệ giữa và Cửu U Tước là như thế nào, là nhãn lực đáng sợ.

      Mục Trần cười méo miệng:

      – Tiền bối, chuyện lần này là chúng ta đúng, chúng ta ngưng luyện Thiên Lôi châu như vậy nữa, rời , được chứ?

      Ngữ khí của lão này xem ra là nhân vật cao cấp của Bắc Thương linh viện, bản thân là đệ tử Mục Trần cũng lo lắm bị nguy hiểm tính mạng.

      xong định chuồn êm, lặng lẽ lui sau, nếu lão kia gì nữa té gấp khỏi đây.

      – Nhìn bộ dáng con tiểu Cửu U này hẳn là tiến hóa thất bại phải ? Bây giờ chắc thèm thuồng tinh huyết Bắc Minh Long Côn để mượn lực tiến hóa thành thần thú nhỉ? Các ngươi ở đây luyện chế Thiên Lôi châu tứ phía là muốn kiếm linh trị đem đổi à?

      Lão nhân đầu trọc lại chậm rãi tiếp.

      Mục Trần đau khổ, sao cái gì lão này cũng đúng y chóc, sai ly nào.

      – Có muốn kiếm đủ Thiên Lôi châu ?

      Lão nhân đầu trọc nở nụ cười, tỏ vẻ hứng chí nhìn Mục Trần.

      Mục Trần thành thành gật đầu.

      – Khó gặp được tiểu bối hơi thú vị. . .

      Lão nhân đầu trọc cầm quải trượng trong tay, ánh mắt mờ đục nhìn Mục Trần, :

      – Tiếp kích của phân thân này, lão phu chỉ đem đám Thiên Lôi châu này trả lại cho hai đứa, còn mặc kệ các ngươi ngưng luyện cho đủ Thiên Lôi châu. Còn nữa, Lão phu còn có thể thưởng cho tiểu tử ngươi chút, sao?

      – Ha ha, mấy năm nay đám tiểu tử Bắc Thương linh viện các ngươi có thể tiếp được kích của phân thân này lấy phần thưởng, cũng chỉ mới có hai nguời.

      – Hai người?

      Mục Trần ngẩn ra, trợn mắt:

      – Là Trầm Thương Sinh và Lý Huyền Thông?

      Lão nhân đầu trọc khẽ gật đầu, cười :

      – Hai tiểu tử đó rất có thiên phú, thế nhưng mà ngươi thực lực chuẩn Hóa Thiên cảnh có thể vào đến tầng thứ tám này, làm cho lão phu phải mở rộng tầm mắt. Thế nào?

      Mục Trần trầm tư, rồi hai tay nắm lại, chiến ý ra trong mắt. Nếu Trầm Thương Sinh và Lý Huyền Thông có thể làm được, cũng tin lại thua hai người kia quá xa như thế.

      – Được, ta chấp nhận!

    4. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 282: Chiêu


      – Chấp nhận?

      Lão nhân đầu trọc trợn mắt đục nhìn Mục Trần.

      – Vâng!

      Mục Trần gật mạnh đầu xác nhận, mỉm cười:

      – Tuy rằng nguy hiểm, nhưng tiền bối dĩ nhiên thể chiêu đánh chết ta mà…

      – Bị giết , nhiều lắm chỉ nằm vài tháng mà thôi.

      Lão xoa xoa cái đầu trọc lóc của mình, cười khì khì nguy hiểm.

      Mục Trần cũng nhe răng cười, bất đắc dĩ thở ra, bất kể ra sao cũng đáp ứng rồi, núi đao biển lửa cũng phải cố mà vượt ải thôi.

      – Ngươi chịu được à?

      Cửu U Tước hỏi , ánh mắt lo lắng.

      – Cứ thử xem .

      Mục Trần cũng chắc ăn lắm, lão đầu trọc thần bí kia tuyệt đối là cường giả khủng bố nhất mà gặp, có lẽ còn cường hoành hơn cả Bạch Long Chí Tôn.

      – Để ta thầm giúp ngươi tay.

      Cửu U Tước với Mục Trần trong lòng, dù sao Mục Trần cũng vì giúp nó luyện chế Thiên Lôi châu mới phải đối diện việc này.

      Mục Trần nghe vậy cũng gì, lão đầu trọc cứ cười cười, vung tay lên bắn ra luồng sáng bao phủ Cửu U Tước, mặc cho nó giãy giụa điên cuồng cũng thoát được.

      – Tiểu Cửu U, cứ làm khán giả đứng bên xem .

      Lão cười tủm tìm.

      Cửu U Tước giãy giụa hồi lâu kết quả gì chỉ căm tức nhìn lão đầu trọc hằn học :

      có chuyện gì ta tha cho ngươi, bây giờ đánh lại ngươi nhưng về sau vượt qua ngươi.

      Lão nhân đầu trọc cười :

      – Tiểu Cửu U, ngươi còn con đường dài lắm, dù cho có tiến hóa thành công trở thành thần thú cũng chỉ miễn cưỡng xem như tiến thêm bước mà thôi, còn chưa chân chính thành cường giả. Nhóc con chuẩn bị tốt chưa?

      Lão quay sang hỏi Mục Trần.

      Mục Trần hít sâu hơi, lắc mình lui gấp khoảng xa, lơ lửng trung trầm giọng :

      – Tiền bối chỉ giáo!

      Linh lực hùng hồn trong cơ thể tuôn ra, hắc viêm thiêu đốt theo linh lực như cột khói đen bốc cao, thẳng lên trời xanh, phạm vi trăm dặm hoàn toàn có thể nhìn .

      – Dung hợp cả linh lực Cửu U Hỏa sao?

      Lão nhân đầu trọc nhìn chằm chằm vào linh lực hắc viêm người Mục Trần, ánh mắt cực kỳ kinh ngạc.

      Lão vung tay lên, bàn tay múa may gì đấy, rồi siết chặt lại.

      “Ầm!”

      Uy áp khủng khiếp bùng lên, ngay cả gian tầng 8 này cũng dường như run rẩy trước khí thế khủng bố ấy.

      “Ầm ầm ầm!”

      Con sông sét chảy ngang bình nguyên kia đột nhiên trở nên cuồng bạo, rồi như ngân long chồm lên lao tới, uốn lượng xoay vần gian phía lão nhân.

      Mục Trần biến sắc, trong lòng rung động cực kỳ. Dòng sông sét chứa đựng lôi đình lục cực kỳ khủng bố, thừa đủ nghiền nát cả ngọn núi, nhưng lại bị lão nhân kia dễ dàng điều khiển, thực lực như vậy khó .

      “Ầm!”

      Lão vung tay lên, dòng sông sét xông lên trời cao, thanh sét nổ đùng đùng vang khắp nơi, lôi tương như lôi long mang theo khí thế càn quét đổ xuống Mục Trần.

      Mục Trần kinh hãi nhìn dòng sông sét bạo dũng lao xuống, nhận thấy gian quanh người như bị phong tỏa.

      Căn bản là cách nào trốn khỏi công kích này.

      Lão trọc kia hề có ý tứ nương tay gì cả.

      Mục Trần cắn chặt răng, hai tay nắm chặt, gân xanh nổi lên cuồn cuộn, ánh mắt hung hãn. thể trốn xông lên thôi!

      “Bùm!”

      Linh lực cường hoành hề lưu lại tận lực dốc ra, đột nhiên xếp bằng ngồi , hai bàn tay biến đổi ấn pháp liên tục nhanh như điện xẹt.

      “Chíu chíu!”

      Những ngôn từ cổ xưa ngân nga trong gian, hắc ám ngưng tụ thành tòa cửu cấp Phù Đồ tháp to lớn ra, bao phủ lấy Mục Trần.

      Trong những tuyệt kỹ Mục Trần có, cửu cấp Phù Đồ tháp có lực phòng ngự kinh người nhất, trước mắt muốn chống đỡ công kích khủng bố kia, chỉ có thể dựa vào nó đối địch mà thôi.

      – Đây là. . .

      Lão nhân đầu trọc ngẩn ra, nhìn vào Phù Đồ tháp to lớn, chân mày hơi nhí, ánh mắt đục ra vẻ suy tư.

      “Ầm!”

      Dòng sông sét xuất của cửu cấp Phù Đồ tháp mà ngừng lại, lôi tương dâng lên hạ xuống hung hăng bắn phá Phù Đồ tháp.

      “Bang!”

      Đối mặt trùng kích đáng sợ, tòa Phù Đồ tháp lập tức run rẩy. Lôi tương chạm vào lướt qua, lớp ngoài Phù Đồ tháp tức khắc bị rạn nứt.

      Công kích của lão nhân đầu trọc kia quá đáng sợ.

      Được bao phủ trong cửu cấp Phù Đồ tháp, Mục Trần biến sắc tái mặt, ngờ phòng ngự mạnh nhất của trước mặt công kích kia chỉ như tờ giấy mỏng, yếu ớt vô cùng.

      Ngẩng lên nhìn những vết nút lan tràn thân tháp, lôi tương xuyên qua lan vào trong tháp, rơi xuống dưới, vang lên những tiếng sấm ầm ầm ngay chính bên trong Phù Đồ tháp.

      Cửu cấp Phù Đồ tháp sắp tan tành.

      Cửu cấp Phù Đồ tháp mà tiêu, vậy Mục Trần hoàn toàn phải lộ diện đối mặt với lôi tương, mà với cơ thể tại hoàn toàn có khả năng chịu nổi trùng kích như thế.

      Chẳng lẽ vậy là xong rồi sao?

      Mục Trần cắn răng tóe máu, đôi mắt đen đầy vẻ cam chịu. tiếp nổi công kích này, vậy so ra kém Trầm Thương Sinh và Lý Huyền Thông sao?

      Nếu cả bọn họ cũng kém, dựa vào cái gì mà ở cùng Lạc Li, dựa vào cái gì mà cường giả cái thế, dựa vào cái gì bảo vệ nàng?

      “Ầm ầm!”

      Cửu cấp Phù Đồ tháp tầng tầng vỡ tan, sụp đổ tan tành, lôi quang xuyên qua tháp chiếu vào thân thể thiếu niên có vẻ cực kỳ đơn độc.

      Lại thêm tầng bị phá vỡ, vẫn ngẩng nhìn, ánh mắt kiên nghị hề lay động.

      “Aaaaaaaaaaa!”

      siết chặt hai tay, mắt tóe máu, hét lên cam.

      Tiếng gào thét của quanh quẩn vang vọng trong cửu cấp Phù Đồ tháp sắp phải tan nát hoàn toàn, tâm tình cam chịu ảnh hưởng đến Phù Đồ tháp.

      Nó đột nhiên run lên, dường như cộng hưởng với tiếng thét của Mục Trần, có vẻ có gì đó vừa được kích hoạt.

      vách bên trong Phù Đồ tháp lên những quang văn lấp lánh, dáng vẻ như hoa sen, khí tức mờ mịt.

      Đại Phù Đồ quyết trong cơ thể Mục Trần như ngựa hoang thoát khỏi khống chế của , vận chuyển điên cuồng, những đốm đen nằm sâu trong cơ thể lâu thình lình bộc phát xuất , lóe lên những luồng hắc ám đáng sợ.

      Dường như phong ấn trong người lúc này bị lơi lỏng chút.

      Những thanh lạ lẫm quanh quẩn bên trong cửu cấp Phù Đồ tháp. Hắc ám phủ lấy Mục Trần, cửu cấp Phù Đồ tháp sắp tan tành đột ngộ bộc phát hào quang cổ xưa.

      Hào quang lên, những chỗ bị hư hỏng tan nát của Phù Đồ tháp lập tức được sửa chữa phục hồi.

      Lão nhân đầu trọc suy nghĩ nhìn vào Phù Đồ tháp bị dòng sông sét công kích, dường như nôi hắc tháp có đóa sen đen lên, có chín cánh hoa, mỗi cánh như cướp đoạt tự nhiên thiên địa, huyền diệu vô cùng.

      Những thanh cổ xưa mờ mịt vang ra trong trung.

      – Vụ này….

      Lão nhân đầu trọc kinh ngạc, gương mặt giật giật, lẩm bẩm:

      – Là. . . Thái Cổ Thần Tháp? Tiểu tử này là người của tộc Thái Cổ sao? Tộc nhân Thái Cổ tộc sao lại đến đây….?

      Mắt lóe lên, dường như lão nhân đầu trọc xem thấu cả Phù Đồ tháp, nhìn thấy Mục Trần ngồi xếp bằng, thân thể đầy máu, máu tươi chạy loạn hình thành hoa văn Huyết Liên Hoa bên ngoài cơ thể. Đóa Huyết Liên kia cũng có chín cánh hoa.

      là thú vị! Huyết thống Thái Cổ thuần khiết như thế, cha mẹ là ai?

      Ánh mắt lóe sáng, lôi tương đằng xa ầm ầm rơi xuống, lơ lửng cách mặt đất khoảng. Phù Đồ tháp to lớn sau khi trải qua tiếp xúc với lôi tương cũng hóa thành hắc ám, tiêu tán.

      bóng người máu me ra, từ cao rớt xuống như cái bị gạo.

      Lão nhân đầu trọc búng tay ra, luồng ngân quang chui vào cơ thể Mục Trần, lão vung tay đưa Mục Trần hôn mê đưa vào trong dòng sông sét.

      – Ngươi….

      Cửu U Tước hoảng hốt, dòng sông sét kia chứa đựng lôi đình lực khủng bố, Mục Trần còn tỉnh táo cũng dám bước vào, huống gì bây giờ bị hôn mê?

      – Yên tâm , lão phu cho chết đâu, là thưởng cho dĩ nhiên nuốt lời.

      Lão nhân đầu trọc cười nhạt, nhìn qua Cửu U Tước, song chỉ vươn ra, cái lông chim xuất , bắn vào cơ thể Cửu U Tước. Nó căn bản chẳng kịp thấy cái đó là cái gì.

      – Ngươi làm gì vậy?

      Cửu U Tước kinh sợ vô cùng, cái lão già này rất đáng giận.

      – Lão phu dù sao cũng có chút giao tình với lão quái trong tộc Cửu U Tước của ngươi, tặng cho ngươi món quà vậy. Thôi, luyện chế Thiên Lôi châu tiếp , đừng phá rối tiểu tử kia.

      Lão nhân đầu trọc giải thích gì nhiều, chỉ cười thản nhiên, biếng nhác chống quải trượng đứng dậy, từ tốn về phía xa xa.

      Bước chân của lão ràng rất chậm, chẳng hiểu sao chỉ mấy bước xuất ở tít tầm mắt, rồi hoàn toàn biết mất tăm.

      Cửu U Tước nhìn theo chỗ lão biến mất, chỉ đành căm hận tức tối, lo lắng nhìn vào dòng sông sét. Mục Trần yên tĩnh ở trong đó, rồi nó cũng chỉ còn biết phun ra hắc viêm đầy trời để trút giận vào việc luyện hóa Thiên Lôi châu.

    5. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 283: Mười Ba Nghìn Viên


      Ý thức Mục Trần phiêu du trong bóng tối hỗn loạn, như vô hình vô bóng.

      Trong bóng đêm dường như có hắc ám chuyển động, thành hình bên cạnh Mục Trần. bóng dáng xinh đẹp dịu dàng vuốt ve ý thức của .

      Được bàn tay mềm mại của nàng vuốt ve, cảm giác ấm áp hạnh phúc vô bờ như được bảo vệ lâng lâng trong trái tim Mục Trần, cảm giác mà thiếu thốn từ khi còn bé, như được mẫu thân ôm ấp vỗ về.

      Ấm áp khiến người ta muốn tỉnh dậy.

      Cảm giác ấy như dòng khí chảy qua cơ thể , vuốt ve những vết thương, chữa trị nó….

      Ý thức hôn mê chợt tỉnh chút, liều mạng muốn mở to hai mắt để nhìn bóng hình xinh đẹp dịu dàng kia, nhưng thể thấy ràng được.

      Cảm giác huyết thống gia đình kỳ lạ bảo cho biết bóng dáng kia với có quan hệ gì, nàng chính là người luôn luôn bảo vệ , từ trong mộng, khi còn ấu thơ.

      – Mẹ!

      Ý thức Mục Trần liều mạng giãy giụa, mở mắt ra chụp lấy, ôm lấy. Nhưng chỉ có khoảng trống rỗng.

      “Aaaaaaaaaa!”

      Hai mắt mở to, chỉ có luồng ngân quang rực rỡ. Tinh thần còn chưa tỉnh táo hẳn, cơ thể phản ứng la hét thảm thiết. Lôi đình như kim châm đâm vào thân thể, chen chúc trong người.

      Lôi định lực này quá mức cuồng bạo, len lỏi trong cơ thể khiến Mục Trần đau đớn kịch liệt, thân thể run rẩy.

      la hét điên cuồng, trong cơ thể ngân quang ngập tràn, chiếu khắp mọi nơi, thân thể như kẻ đói gặp bàn tiệc, điên cuồng nuốt lấy nuốt để lôi đình lực.

      Cảm giác đau nhức càng tăng thêm bội phần.

      Mục Trần nghiến răng rên rỉ, máu chảy ra khỏi mồm, đột nhiên trong đầu nảy lên thông tin về thần quyết lai lịch tên gọi là Lôi Thần Thể.

      – Của lão nhân đầu trọc kia tặng sao?

      Mục Trần chợt nghĩ đến điều ấy, liền dựa theo thông tin của thần quyết lập tức tu luyện. Ngay khi vận chuyển thần quyết, trong cơ thể lập tức hóa thành màu bạc rực rỡ, lôi quang lóe lên, nội tạng, kinh mạch, máu thịt, cốt cách dũng mãnh ngừng cắn nuốt lôi đình lực.

      Cuồng mạnh cắn nuốt, cơ thể vẫn đay nhức như trước, nhưng cảm giác tràn đầy sức mạnh cũng theo đó dâng lên, vừa thống khổ vừa sung sướng, quái dị vô cùng.

      Chẳng biết thần quyết Lôi Thần Thể cường hãn bao nhiêu, nhưng thấy cơ thể trong lôi đình cuồng bạo từng chút trở nên mạnh mẽ.

      Dường như đây là thần quyết dùng để trui rèn cơ thể.

      Điều này khiến cho Mục Trần vui mừng, linh quyết rèn luyện cơ thể cực kỳ hiếm thấy, vậy mà vừa có được do lão nhân kia tặng lại là thần quyết rèn luyện!

      Thần quyết hấp thu lôi đình lực để trui rèn cơ thể.

      – Lão nhân này xuống tay ác liệt, nhưng mà là rộng lượng.

      Mục Trần lẩm bẩm, rồi phân tâm nữa, tập trung toàn lực thúc giục thần quyết rèn luyện.

      Lần tu luyện này kéo dài đến 3 ngày. Trong 3 ngày thân thể Mục Trần ngâm trong dòng sông sét, lôi đình lực cuồn cuộn ngừng lại tiếp tục thay đổi cốt cách cơ thể.

      Trong lúc ấy, Lôi Thần Thể còn ngừng ngưng tụ lôi đình lực thành viên lôi cầu nằm trong cơ thể .

      bị Mục Trần hấp thu, mà tự do tồn tại trong kinh mạch, từng chút rèn luyện kinh mạch, khiến cho kinh mạch của càng thêm cứng cỏi.

      Phương pháp tu luyện kỳ lạ khiến càng mừng rỡ hơn, cảm nhận bất phàm của Lôi Thần Thể. Thế nhưng cảm thấy dường như còn thiếu sót gì đó, có lẽ Lôi Thần Thể của vẫn chưa phải là thần quyết đầy đủ.

      Lão trọc kia cũng cho đủ bộ phương pháp tu luyện Lôi Thần Thể, việc này khiến tiếc nuối thôi. Bất quá tiếc tiếc, có thu hoạch thế này ngoài dự kiến quá lớn khi xông pha vào tầng thứ 8 này rồi.

      Ba ngày sau.

      Cạnh con sông sét cuồn cuộn, hắc viêm đầy trời dần thu hồi lại, Cửu U Tước hót tiếng thanh minh, nuốt hết vào lại cơ thể. trung phía nó ngập tràn những khối cầu màu bạc, toàn bộ đều là Thiên Lôi châu.

      Đếm sơ sơ cũng hơn cả vạn!

      Luyện chế Thiên Lôi châu ra đến chừng này, nhưng Cửu U Tước vui mừng lại lo lắng nhìn vào con sông lôi tương kia, chẳng hề có động tĩnh gì khác lạ.

      Nó có vẻ thấp thỏm, chợt hai cánh rung lên định chui vào dòng sông sét tìm kiếm Mục Trần.

      “Uỳnh!”

      Nhưng nó chưa kịp đắm mình vào con sông, bên trong kia cột lôi tương bắn lên cao, linh lực trùng kích bắn ra khiến nó giật mình hoảng hốt khựng lại gấp. bóng người xuất phía .

      Người đó toàn thân lóe lôi quang, rồi dần dần tan , ra gương mặt trẻ trung của Mục Trần.

      Làn da lúc này màu bạc lấp lánh, toàn thân trần trụi, nhưng sức mạnh chứa hùng hồn khiến người ta nhìn vào dám coi thường.

      Mục Trần nắm chặt tay lại, tùy tiện đánh ra hai quyền. khí bị hai quyền đó đánh cho bùng nổ, khiến vừa mừng vừa sợ. Thân thể phải là vô cùng cường hãn, quá mức sung sướng.

      tệ, hé hé!

      Mục Trần tán thưởng, cười tủm tỉm nhìn Cửu U Tước dừng ở bên cạnh dòng sông sét.

      – Ngươi sao chứ?

      Cửu U Tước nhìn thấy Mục Trần ra khỏi chỗ kia, cũng thở phào nhõm.

      Mục Trần lắc đầu, ánh mắt quét nhìn chung quanh tìm kiếm tung tích lão nhân đầu trọc.

      – Lão lâu rồi.

      Cửu U Tước liếc ánh nhìn của , chép miệng .

      biết vị tiền bối kia là ai, năng lực như vậy ta nghĩ chắc phải là cao tầng của Bắc Thương linh viện.

      Mục Trần trầm ngâm.

      – Ai biết được.

      Cửu U Tước cũng chẳng mấy quan tâm.

      – Thôi quên .

      Mục Trần thấy nó cũng hứng thú, thành ra cũng suy nghĩ nhiều, đưa mắt nhìn qua chợt thấy cả đống Thiên Lôi châu lơ lửng giữa , hai mắt tròn to trợn trừng kinh hãi:

      – Nhiều Thiên Lôi châu như vậy, chắc chắn là dư rồi.

      vung tay thu hết đám Thiên Lôi châu cất .

      thôi, chúng ta cũng nên trở về.

      Mục Trần lắc lắc cổ tay, lần này vào Lôi vực thu hoạch phong phú vượt xa dự kiến. chỉ thực lực tăng lên chuẩn Hóa Thiên cảnh, lại có thêm hai thần quyết Long Đằng Thuật và Lôi Thần Thể khiến cho chiến lực của tăng cao cực kỳ.

      Có mấy thứ này, bất kể Thú Liệp chiến có đối thủ khó giải quyết cỡ nào cũng đủ tự tin chiến trận.

      – Lý Huyền Thông, nếu gặp lại ta có lẽ ba chiêu vô dụng rồi.

      Mục Trần cười khoái trá. Vài tháng trước trong mắt Lý Huyền Thông chẳng là cái gì, nhưng mà bây giờ cũng chẳng ngán gì tên kia.

      thôi, về rồi mua tinh huyết Bắc Minh Long Côn cho ngươi thỏa lòng, cuối cùng cũng được rồi he.

      Mục Trần cười vui vẻ.

      – Cám ơn.

      Cửu U Tước nhìn Mục Trần, thấp giọng . Ánh mắt nó giấu được vẻ kích động, cái ngày này nó chờ đợi cũng khá lâu rồi.

      – Giữa chúng ta còn ….

      Mục Trần cười tủm tỉm nhìn nó, nhìn lên nhìn xuống hồi, vuốt cằm tỉ tê:

      – Nếu ngươi tiến hóa thành công, lột xác thành thần thú hẳn là có năng lực hóa hình thành người phải ?

      Lúc đó, giới tính của Cửu U Tước thể giấu được… Với kiện ấy, Mục Trần cũng hiếu kỳ lâu.

      Cửu U Tước trừng mắt, chẳng trả lời, hóa thành luồng hắc ám chui vào ngươi .

      Mục Trần cười cười, lắc mình thành quang ảnh màu bạc như tia chớp bắn hướng ra khỏi tầng 8.

      Hết nửa giờ, Mục Trần bay lèo từ tầng 8 quay về tầng 1, rồi ra khỏi Lôi vực. đứng ở công vào, hít hơi sâu, tận hưởng khí tràn ngập sinh khí ở Bắc Thương linh viện, cảm giác thoải mái vô cùng.

      Mục Trần ra khỏi Lôi vực cũng chưa về ngay, hướng đến Linh Trị điện, vì cảm thấy cái vẻ kích động của Cửu U Tước, mà về nhà thế nào cũng phiền phức với con gà lắm chuyện này.

      Linh Trị điện vẫn là nơi tấp nập nhất Bắc Thương linh viện, dòng người khổng lồ như trăm sông ra biển ngừng ra vào đại điện khổng lồ.

      Mục Trần vào Linh Trị điện, bay thẳng trung tâm đại điện, nơi có quầy thu mua Thiên Lôi châu.

      Sau quầy thủy tinh khổng lồ có xinh đẹp, đoán chừng tuổi tác có lẽ cũng là đệ tử Bắc Thương linh viện, làm việc ở đây chắc có lẽ cũng có lương bổng bằng linh trị.

      Buôn bán Thiên Lôi châu hề ít, người bán nhiều hơn cả người mua, Mục Trần xếp hàng hơn mười phút mới đến phiên giao dịch. xinh đẹp kia nhìn , ngọt ngào hỏi:

      bạn này, ngươi muốn mua Thiên Lôi châu phải ?

      phải, ta muốn bán Thiên Lôi châu.

      Mục Trần lắc đầu.

      nghe vậy, cũng ừ hử ờ hở, rồi mỉm cười tiếp:

      – Giá thu mua Thiên Lôi châu là 200 linh trị viên, ngươi bán bao nhiêu?

      Nàng cầm lấy cây viết, định ghi lại hóa đơn buôn bán.

      – 13000 viên.

      Mục Trần cười tươi.

      “Crakkk.”

      Cây bút trong tay gãy đôi cái rụp, đôi mắt xinh đẹp tràn ngập kinh ngạc, đám đông đệ tử xếp hàng sau lưng nghe xong cũng kẻ há mồm người trợn mắt, có kẻ lại nghĩ đùa.

      13000 viên Thiên Lôi châu? Tiểu tử này đầu óc có vấn đề à? Thiên Lôi châu dễ ngưng luyện vậy sao? 13000 viên, cho Trầm Thương Sinh tới đây cũng chưa bao giờ bán ra số lượng đó!

      Mục Trần mỉm cười nhìn gương mặt hoài nghi của nọ, giải thích gì, chỉ búng tay ra, lũ lũ châu thể dày đặc màu bạc ầm ầm lao ra, lơ lửng trong trung cự điện, xếp sát vào nhau chật như nêm.

      – Vị học tỷ này, 13000 viên Thiên Lôi châu, ta tính tổng cộng là 260v linh trị, cám ơn.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :