Đại chúa tể - Thiên Tàm Thổ Đậu

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 155: Bắc Thương Linh Viện


      Tuy Đại Thiên thế giới có vô số gian mênh mông vô tận đếm hết, nhưng Bắc Thương đại lục lại chính là ngôi sao sáng chói ở trong đó.

      Ngọn nguồn của vinh quang chói mắt đó, đến từ tòa linh viện tọa lạc trong Bắc Thương đại lục này: Bắc Thương linh viện.

      trong Ngũ Đại Viện danh tiếng lẫy lừng Đại Thiên thế giới, vô số thiếu niên thiên tài hội tụ ở đây, trình diễn thiên phú tuyệt vời, rồi trở thành cường giả đỉnh cao của Đại Thiên thế giới.

      Đại Thiên thế giới quá mức rộng lớn, rất nhiều chủng tộc và thế lực cường đại có truyền thừa hùng hậu, dầu vậy những thiên tài xuất thân từ các nơi đó cũng lựa chọn tu luyện ở Ngũ Đại Viện, cho thấy họ có uy tín và hấp dẫn như thế nào mới có thể thu hút được đám thiên chi kiêu tử cao quý cam tâm từ bỏ trọng tâm bồi dưỡng của tộc mà thân chinh ngàn dặm xa xôi xuyên qua vô số lục địa để góp mặt ở Ngũ Đại Viện tu luyện.

      Bắc Thương đại lục vinh quang rực rỡ, khiến cho nơi này trở nên bất phàm. Nếu đem so với Bách Linh đại lục, đại lục rộng lớn chứa đựng quê nhà Bách Linh cảnh của Mục Trần, giống như so trăng rằm và đom đóm.

      Trong Bắc Thương đại lục, Bắc Thương linh viện có địa vị độc lập mà siêu nhiên. Ở nơi đây cũng có ít thế lực lớn , chính nơi tàng long ngọa hổ.

      Có người từng , cho dù là cường giả chí tôn bước chân đến Bắc Thương đại lục cũng phải khiêm tốn chút, cho thấy khu vực này cũng rất phức tạp và thâm sâu khó lường.

      Nhưng dù cho Bắc Thương đại lục có thâm sâu đến mức nào, hoặc có chuyện tình rung chuyển ra sao cũng ảnh hưởng tới Bắc Thương linh viện. Vì bất cứ thế lực lớn và cường giả ở đây đều biết, kia chính là đầu cự long còn say ngủ, ngày thường có dấu hiệu nguy hiểm, nhưng nếu nó thức dậy hiển lộ hung uy, khiến cho khắp nơi run rẩy phục sát đất.

      Vả lại tòa linh viện kia, chỉ cần xem đến chiến lực bề ngoài mà người ta được phép xem thấy cũng vô cùng đáng sợ, huống gì đó chỉ là phần nổi của tảng băng.

      Mấy ngàn năm nay, biết có bao nhiêu cường giả chui ra từ Bắc Thương linh viện, nhiều người còn là cường giả siêu cấp, dù rằng bọn họ rời khỏi linh viện, trở thành bá chủ phương trời, nhưng cũng hề vứt bỏ liên hệ với linh viện. Bình thường có thể chẳng thấy ai, thế nhưng nếu linh viện bị uy hiếp, tự dưng họ xuất đầu lộ diện trở về linh viện, trở thành chiến lực thể cân đong đo đếm hết.

      Đó là sức mạnh của Bắc Thương linh viện!

      Có lẽ nó chưa phải là thế lực cường đại nhất Đại Thiên thế giới, nhưng với ủng hộ đông đảo đó, những thế lực siêu cấp hay chủng tộc viễn cổ có nội tình sâu xa vô ngần cũng phải e ngại.

      Mục Trần tiến vào cánh cổng lớn bằng đồng thau kia, cảm giác chóng mặt liền xuất trong não, đó là do bước vào gian truyền tống. Nhưng choáng váng đó cũng xuất lâu, thân thể đột ngột trầm xuống, ánh sáng rực rỡ trước mặt.

      Nheo mắt lại, mọi người nhìn thấy trước mặt thế giới xa lạ, rồi rung động kinh ngạc leo lên gương mặt mọi người.

      Mục Trần xuất quảng trường đá. Quảng trường lúc này đông nghịt người, nhìn ra phía trước là cảnh trí nguy nga rộng lớn.

      địa vực bao la thấy điểm cuối, vô số điện phủ lộng lẫy điểm xuyến núi non ngang dọc, ngẫu nhiên có thác nước trắng xóa phủ mái tóc bạc lên vách đá xanh um, khung cảnh trùng trùng điệp điệp hùng vĩ vô cùng.

      Cảnh trí trước mặt vô cùng lộng lẫy, chỉ xét quảng trường mà Mục Trần đứng đây rất rộng lớn, nhưng so với cảnh trí kia lại rất bé, nó chỉ là phần trong đó.

      Trong trung của linh viện, vô số bóng người bao phủ gian xuyên qua xuyên lại, trong vài nơi luyện tập, người người bay ngang, linh lực hùng hồn vang lên những tiếng va chạm nặng nề.

      Trong linh viện đồ sộ đó, chỗ thu hút ánh mắt người ta nhất là tòa núi khổng lồ ngay chính giữa, hình dáng kỳ lạ, như con thần điểu giang cánh, áp lực khó tả từ điểu sơn tỏa ra bao phủ mảnh thiên địa nơi đây.

      Hai bên điểu sơn khổng lồ, đều có tấm bia cao cả vạn trượng, hào quang lóe ra chói mắt, đứng bất kỳ đâu trong linh viện cũng có thể thấy .

      Mục Trần nhìn qua tấm bia đá khổng lồ bên trái, phía cùng kim quang lóng lánh, hội tụ tại ba chữ lớn.

      Thần Phách bảng!

      – Thần Phách bảng?

      Mục Trần thào lẩm bẩm, cái danh từ này trước đó có nghe qua An Nhiên nhắc tới, lẽ là Thần Phách bảng đó sao?

      – Đây là Thần Phách bảng của linh viện.

      Tiếng nhàng từ bên cạnh vang lên, Mục Trần quay đầu, liền nhìn thấy An Nhiên tới cạnh . Nàng ta nhìn vào tấm bia khổng lồ, môi khẽ hớt lên.

      – Thần Phách bảng là cái gì?

      Mục Trần nghi hoặc hỏi.

      – Tên như ý nghĩa, là bảng danh sách các đệ tử thực lực Thần Phách cảnh, là bảng xếp hạng sơ cấp nhất của linh viện, chỉ cần có thực lực Thần Phách cảnh có tư cách được xếp hạng, bất quá cả bảng này chỉ ghi lại 1000 hạng đầu tiên.

      An Nhiên .

      Mục Trần giật mình, tại có thực lực Thần Phách cảnh trung kỳ, biết trong Thần Phách bảng này ở thứ hạng bao nhiêu?

      – Ngươi nếu nghĩ rằng Thần Phách bảng này chỉ có thực lực Thần Phách cảnh, cũng khờ lắm.

      An Nhiên cười khẩy:

      – Mười tên khốn xếp hàng đầu Thần Phách bảng, thực lực yếu hơn ta.

      Mục Trần sửng sốt mà kinh dị. nhờ vào sức mạnh cộng hưởng của Cửu U Tước mới chiến thắng được An Nhiên, chẳng lẽ 10 tên mạnh nhất Thần Phách bảng này lại có được linh thú ngang ngửa Cửu U Tước? Nhưng thể nào bọn họ cũng có được kết nối huyết mạch chứ?

      – Mấy tên kia chỉ biết lách luật mà thôi, bình thường xếp hạng Thần Phách bảng là như thế này, ngươi rót linh lực của mình vào linh trị bài, nó đánh giá mức độ mạnh yếu của linh lực, rồi đưa mức đánh giá đó lên Thần Phách bảng, lập tức ngươi được xếp hạng.

      – Mấy cái tên khốn 10 hạng đầu Thần Phách bảng lợi dụng cái trò tiểu xảo đó mà làm thế này, ngay khắc trước khi tấn chức Dung Thiên cảnh, bọn kia thúc giục linh lực rót vào linh trị bài, lúc đó vẫn là linh lực Thần Phách cảnh nhưng lại ở cảnh giới cao nhất, dĩ nhiên xếp hạng đỉnh cấp ai sánh bằng, đám Thần Phách cảnh tầm thường làm sao mà so được?

      Mục Trần chép miệng, vậy là mười tên đầu tiên của Thần Phách bảng tuy được xếp hạng trong lớp Thần Phách, nhưng thực lực chân chính lại là Dung Thiên cảnh.

      – Làm vậy có lợi gì?

      Mục Trần nghi hoặc, dùng tiểu xảo chiếm hạng cao, xem ra cũng được người ta kính nể cho lắm.

      – 50 hạng đầu Thần Phách bảng mỗi ngày yên vị đó đều được thưởng lượng linh trị nhất định theo thứ hạng, cái chuyện ngồi hưởng lợi như thế bọn nó làm sao động tâm? Đám Thần Phách cảnh bình thường kẻ nào dám khiêu chiến cướp hạng? Bất quá bọn kia chỉ có thể ra vẻ vậy thôi, sau này lên bước, tiến vào Thiên bảng, đừng hạng 10, ta e rằng ngay cả hạng 1000 cũng tranh nổi.

      An Nhiên khinh thường cất tiếng.

      Mục Trần tỉnh ra, ngờ có ưu đãi như thế, hèn gì bọn họ thực lực Dung Thiên cảnh vẫn còn ham hố ở lỳ Thần Phách bảng chịu .

      – Vậy Thiên bảng là cái gì?

      Mục Trần như cậu bé non nớt vô cùng tò mò hỏi liên tục.

      – Thiên bảng!

      An Nhiên bất chợt tỏ ra phấn khích và cuồng nhiệt, ngẩng đầu nhìn tấm bia đá bên phải, mây mù lượn lờ, kim quang ngẫu nhiên lóe sáng, mấy cái tên đó đều là danh chấn Bắc Thương linh viện.

      – Thiên bảng, đó là bảng xếp hạng những đệ tử thực lực Tam Thiên cảnh. Đó là chuẩn mực đánh giá sức mạnh của đệ tử Bắc Thương linh viện. Vô số thiên tài vì cơ hội leo lên Thiên bảng mà cam chịu tịch đau khổ tu luyện. Mỗi lần Thiên bảng thay đổi vị trí mười hạng đầu, đều là trong những việc trọng đại nhất Bắc Thương linh viện.

      Mục Trần nhận thấy ngữ khí của An Nhiên cực kỳ nghiêm trang mà cuồng nhiệt, cũng bất giác nhìn lên tấm bia đá cao vạn trượng. Những danh hào lóe kim quang tỏa sáng rực rỡ, mang lại vinh quang cho chủ nhân của nó, mang lại tôn sùng của vô số đệ tử Bắc Thương linh viện.

      Bên cạnh Mục Trần. Lạc Li, Diệp Khinh Linh và cả đám người cũng dõi mắt nhìn lên chuẩn mực chân chính của Bắc Thương linh viện.

      – Thiên bảng hạng 10, Chu Phàm.

      – Thiên bảng hạng 9, La Hoa.

      – Thiên bảng hạng 8, Vương Chung.

      ….

      – Thiên bảng hạng 3, Tô Huyên.

      – Thiên bảng hạng 2, Lí Huyền Thông.

      Cái tên của người hạng 2 lọt vào mắt Mục Trần, nhận thấy Lạc Li bên cạnh nhíu mày.

      – Hạng 1….

      Vô số ánh nhìn ngưỡng mộ dời lên phía cùng, vị trí cao nhất, cái tên đầy áp lực, như bao trùm lấy đám tân sinh.

      – Thiên bảng đệ nhất, Trầm Thương Sinh.

      – Trầm Thương Sinh?

      Chỉ là cái tên, lại như tòa núi thông thiên khổng lồ nặng nề phủ bóng xuống, khiến cho mọi người run rẩy.

      Đám tân sinh chỉ vừa đặt chân vào Bắc Thương linh viện, nơi tập hợp vạn vạn thiên tài quái tài sinh sống. Bọn họ chỉ vừa đặt bước chân đầu tiên, nhìn thấy cái bóng to lớn của vị cường giả đỉnh cấp phủ xuống họ.

      Mục Trần cũng nhìn chăm chú vào cái tên khí phách kiệt ngạo kia, bất chột cảm giác máu trong người nóng lên như sắp sôi trào.

      Đây là Bắc Thương linh viện đêm ngày chờ mong a! Dù là tranh đoạt trong Linh Lộ cũng kém bậc so với nơi này. Muốn chứng tỏ bản thân, nơi đây chính là chỗ tôi luyện tốt nhất.

      ngày, siêu việt hơn đám thiên chi kiêu tử kia, cái tên Mục Trần chiếm cứ vị trí cao nhất đó!

    2. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 156: Dương Hoằng


      bình đài trộng lớn, mấy vạn tân sinh chăm chú nhìn vào cái danh hào cao chót vót đỉnh Thiên bảng, áp lực vô ngần khiến cả bình đài cũng trở nên yên tĩnh.

      Ngay cả những tân sinh đạt được đánh giá cấp Vương trong Linh Lộ cũng khỏi kinh sợ nhìn lên cái danh hào khiếp vía đó.

      Đó là kẻ đứng đầu vô số thiên tài quái kiệt ở cái Bắc Thương linh viện khủng bố này.

      – Trầm Thương Sinh. . .

      Mục Trần chậm rãi phun ra luồng khí trắng, nhàng nhắc lại cái tên bá đạo vô biên.

      tại là đệ tử mạnh nhất Bắc Thương linh viện chúng ta, năm trước ta cũng chỉ mới gặp lần.

      Ánh mắt An Nhiên bất giác phức tạp, ngày đó nàng gặp Trầm Thương Sinh khi vừa hoàn thành nhiện vụ liệp sát linh thú thiên giai trở về linh viện.

      Hôm đó chiều tà, nắng chiều đỏ như máu, thanh niên hắc bào, trường thương xuyên qua con linh thú thiên giai khổng lồ cao mấy nghìn trượng, sải bước , máu tươi như mưa rào trút xuống linh viện. vác trường thương bước , mỗi bước đều để lại máu tanh.

      Cảnh tượng rung động cả Bắc Thương linh viện, khiến cho tân sinh như nàng cũng cảm thấy linh hồn run rẩy.

      – Tân sinh à, tại người hư ta các ngươi đừng mơ mà chạm tới.

      An Nhiên dần hồi phục tinh thần, nàng nhìn đám đông tân sinh trầm tư, cười nhạt:

      – Thiên bảng đối với các ngươi mà , còn xa vời lắm cơ, tu luyện thêm hai năm nữa rồi hẵng mơ. Bây giờ lo mà nghĩ cách để bước lên Thần Phách bảng trước , đó mới là địa bàn của tân sinh.

      Phần lớn đám tân sinh cũng lắc đầu lè lưỡi. Thần Phách bảng cũng dễ dàng a, muốn tiến vào top 50, ít nhất cũng phải có thực lực nửa bước vào Dung Thiên cảnh, còn top 10, cái bọn lão sinh ở lì chịu đó nào có thiện tâm cơ chứ. Đám tân sinh dù có bản lĩnh che giấu gì, cũng nào dám cướp lấy vị trí đó, bọn họ lẽ là mấy cây đèn dầu?

      Nghĩ vậy, đám đông cũng chỉ biết thở dài. hổ là thánh địa Bắc Thương linh viện a, cạnh tranh ở đây cũng là tàn khốc.

      Bình đài to lớn giữa trung chợt lóe hào quang, Bạch lão lại xuất , lão nhìn qua mấy vạn tân sinh ở bình đài bên dưới, cũng khẽ gật đầu cười :

      – Các ngươi đều đến Bắc Thương linh viện, vậy ta cũng triệu gọi tân sinh ở ba tòa Bắc Thương giới kia qua đây, mấy ngày trước bọn họ cũng tới rồi.

      Mục Trần bất chợt nheo mắt lại.

      Bạch lão vung tay lên, tiếng chuông ngâm lanh lảnh vang vọng trung.

      Sau khi tiếng chuông vang xa, Mục Trần giật mình nhìn thấy vô số những bóng người đầy trời như đàn châu chấu khổng lồ nhảy nhót lao tới, dừng lại ba bình đài rộng mênh mông khác.

      Phiến gian tràn ngập người và người, huyên náo ồn ào kinh khủng như bãi chiến trường.

      Chỗ bình đài Mục Trần đứng, đám tân sinh cũng tò mò nhìn qua ba phía bên kia, những kẻ vừa đến cũng giống như họ, đều thông qua khảo nghiệm, trở thành tân sinh của Bắc Thương linh viện.

      Bốn bình đài vạn trượng đầy kín tân sinh, có lẽ cũng vượt qua con số 20v, đội quân khổng lồ như thế cũng quá đồ sộ.

      “Viu!”

      Bình đài phía nam, bóng người như điện phóng tới, đứng ở vị trí trước nhất của mọi người. Nhìn thấy người vừa xuất , đám tân sinh phía nam nhất thời tỏ ra tôn kính.

      Hào quang tan , dung nhan xinh đẹp, dáng người yểu điện thanh nhã, mái tóc dài màu băng lam, đôi mắt to lung linh cùng màu, nhìn từ xa lại như bức băng điêu vạn năm, tỏa ra hàn khí lạnh người.

      Nếu An Nhiên là lãnh diễm, tóc dài băng lam này là trời sinh lạnh lùng, đôi mắt dường như có thể điều động hàn khí trong thiên địa.

      Mục Trần nhìn chăm chú vào đó, ánh mắt nghiêm trang, nhận thấy nàng ta có linh lực dao động kinh người, thực lực tiến vào Dung Thiên cảnh.

      – Nàng chính là Băng Thanh, đánh bại lão sinh mạnh nhất ở Bắc Thương giới của nàng.

      An Nhiên thản nhiên :

      – Nghe nàng xuất thân Băng Linh tộc, trời sinh năng lực nắm giữ hàn băng.

      – Băng Linh tộc?

      Mục Trần giật mình, bất giác nhớ lại tin tức kinh ngạc:

      – Nghe vị võ tổ đến từ hạ vị diện lấy sức người khiêu chiến toàn thể Băng Linh tộc, chính là Băng Linh tộc đó?

      Lời đồn đó nghe từ lâu. Băng Linh tộc là tộc người có truyền thừa từ xa xưa vô cùng, nội tình hùng hậu, trong Đại Thiên thế giới được xem là siêu cấp thế lực, vậy mà trước mặt vị võ tổ đến từ hạ vị diện kia, Băng Linh tộc dốc hết sức lực trong tộc, cũng thể ngăn cản bước chân của vị lôi thần cầm trong tay lôi trượng uy vũ vô song. Trận chiến đó chấn động cả Đại Thiên thế giới, tin tức lan truyền đến cả những khu vực hẻo lánh khỉ ho cò gáy như Bắc Linh cảnh để Mục Trần nghe thấy.

      An Nhiên gật đầu, tiếng đồn đó hẳn nhiên nàng cũng biết.

      Xa xa, băng lãnh kia sau khi xuất cũng đưa mắt nhìn về phía bình đài Mục Trần đứng. Bất quá tầm mắt chỉ nhìn chăm chăm vào Lạc Li hồi, rồi cũng nhìn chỗ khác. Nàng tham dự Linh Lộ, nhưng thực lực kém chút nào so với những cá nhân xuất sắc đứng đầu Linh Lộ. Cảm giác của nàng đối với đám người bên này, Lạc Li chính là người có tính uy hiếp lớn nhất.

      “Phốc!”

      Sau Băng Thanh, lại có thêm hai luồng hồng quang phóng tới phía trước hai bình đài còn lại. Bình đài phía đông, gã hình thể hùng tráng, thân thể toát ra ánh đạm kim sắc, nhìn như củi khô, nhưng mơ hồ tạo cho người ta cảm giác nguy hiểm.

      – Đó là Mộc Khuê, cũng là tân sinh xuất sắc nhất Bắc Thương giới đông.

      An Nhiên nhìn qua bình đài phía tây, thiếu niên cao gầy mặc áo xanh, khoanh tay đứng đó, khí chất cao ngạo cường đại.

      – Đó là. . .

      – Dương Hoằng, ta biết , cần giới thiệu.

      Đôi mắt sắc bén nhìn về bóng nam tử áo xanh nọ, nụ cười của Mục Trần mang theo hương vị khó hiểu.

      Lạc Li bên cạnh cũng dõi theo bóng người đó, con ngươi lưu ly trong suốt hàn ý lạnh lẽo.

      Bình đài phía tây, Dương Hoằng cũng nhận ra được hai ánh mắt mấy tốt lành nhìn về phía mình, quay đầu sang đó. Gương mặt tuấn rất hợp với dáng người cao ráo, khí chất độc đáo cũng có mị lực kém, nhiều xung quanh tỏ vẻ ái mộ ngượng ngùng trộm nhìn.

      nhìn qua, tầm mắt dừng lại ở Mục Trần, thần sắc hơi chững lại, môi nhéch lên nét cười kỳ lạ.

      – Mục Trần, chúng ta lại gặp nhau.

      Rồi cười rộ lên, tiếng cười có linh lực bao bọc, ầm ầm vang vọng trung, thu hút chú ý của phần lớn tân sinh bốn bình đài.

      – Chỉ tiếc có điều ta ngờ, Huyết Họa giả đại danh đỉnh đỉnh Linh Lộ, tại thực lực chỉ đến Thần Phách cảnh trung kỳ. Ha ha ha, là khó lường, mất Linh Lộ quán đính, ngươi lại kém nhiều như thế.

      Dương Hoằng cười khẩy, đôi mắt nghiền ngẫm:

      – Nếu Cơ Huyền mà biết ngươi tại chỉ có chút đỉnh thực lực như thế, e rằng thất vọng lắm. Tên kia vốn chân chính xem ngươi là đối thủ nặng ký, thế nhưng bây giờ lại yếu ớt kém cỏi như vậy, xem ra nửa đường Linh Lộ bị đuổi đả kích ngươi ít.

      Dương Hoằng lớn tiếng oang oang, nhất thời khiến cho đám tân sinh ba bình đài này đều huyên náo ồn ào. ít người ở đây đều có tham gia Linh Lộ, những người nhận đánh giá cấp Vương cũng có số lượng , danh tiếng Huyết Họa giả Mục Trần bọn họ nhớ rất kỹ.

      Dù sao kẻ trong Linh Lộ có thể khiến người nổi bật như Huyền vương Cơ Huyền cũng phải e ngại, làm sao lại thu hút chú ý của người khác?

      Vô số ánh nhìn tập trung vào Mục Trần, hai mắt kinh ngạc, Thần Phách cảnh trung kỳ, so với bọn họ cũng kém ít a.

      Băng Thanh và Mộc Khuê cũng bị chú ý nhìn qua. Dù tham gia Linh Lộ, nhưng ở Bắc Thương giới Băng Thanh cũng rất thạo tin tức, những nhân vật hàng đầu Linh Lộ lần trước cũng có nghe qua, nhất là Huyết Họa giả Mục Trần, cái tên nổi như cồn đó ngờ lại là thiếu niên bình phàm tuấn lãng trước mặt nàng. Người kia là Huyết Họa giả mà người người bàn tán đó sao?

      Mộc Khuê cũng nhíu mày, đôi mắt tỏ vẻ thất vọng. thiên tính vốn hiếu chiến, nếu Mục Trần mạnh mẽ rất hứng thú. Nhưng tại cái danh tiếng kia chỉ còn là danh hão mà thôi, khiến mất hết hứng thú.

      – Dương Hoằng, nếu muốn đối thủ, ta lúc nào cũng có thể tiếp ngươi.

      Lạc Li lạnh lùng cất tiếng.

      Dương Hoằng nghe thấy, nhíu mày.

      – Nếu ngươi muốn cười nhạo , ta nghĩ cũng còn quá sớm. cũng giống như ba người các ngươi, đều là người ưu tú nhất Bắc Thương giới, ngay cả ta cũng thua trong tay , ngươi dựa vào cái gì mà cười nhạo ?

      An Nhiên đứng bên cạnh đột nhiên cất tiếng nhàn nhạt bình phẩm.

      Nàng bại dưới tay Mục Trần, nếu Mục Trần mà còn bị bọn người kia cười nhạo vô năng, chẳng lẽ còn phải nhạo nàng còn kém hơn cả tên vô năng hay sao?

      An Nhiên lời vừa dứt, bất chợt người ta kinh hô, đám tân sinh tròn mắt nhìn thiếu niên tuấn lãng bình tĩnh từ nãy giờ chưa lời nào. bằng thực lực Thần Phách cảnh trung kỳ đánh bại cường giả lão sinh Dung Thiên cảnh? Chuyện này có thể sao?

      Băng Thanh và Mộc Khuê bất giác run rẩy, ánh mắt nhìn Mục Trần thêm chút kinh dị.

      – Gì?

      Dương Hoằng cũng trợn mắt nhăn mặt, khóe miệng càng thêm khó coi:

      hổ là Huyết Họa giả Mục Trần đó, xem ra che giấu rất là sâu, là thú vị….

      Đôi mắt đen láy của Mục Trần vẫn chưa hề rời khỏi Dương Hoằng, khóe môi nhàng nhếch lên, đột nhiên mở miệng, thanh lạnh lẽo.

      – Nếu thấy thú vị như thế, có muốn thử chút hử?

    3. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 157: Linh Trị


      Lời lăng lệ của Mục Trần vang vang trong trung, đôi mắt đen như phát ra hàn khí như bảo kiếm rời vỏ, bắn thẳng tới Dương Hoằng bên kia, linh khí trong thiên địa bồng bềnh dao động.

      Vô số tân sinh bốn bình đài đều chăm chú quan sát hai đối thủ đối chọi gay gắt, đôi mắt vô cùng tò mò và chờ mong, háo hức chờ đợi hai trận chiến của hai trong bốn người ưu tú nhất khảo nghiệm Bắc Thương giới. Đôi oan gia này đánh nhau phấn khích thế nào đây?

      Dương Hoằng nghe Mục Trần như thế, miệng cười cũng trầm lại, lạnh lùng nhìn qua , linh lực hùng hậu trong bàn tay toát ra, cười :

      – Ta cũng rất tò mò muốn thử, xem ngươi làm như thế nào mà bằng thực lực Thần Phách cảnh trung kỳ lại có thể đánh bại cường giả Dung Thiên cảnh.

      Bốn mắt đối nhau tóe lửa, sát khí băng hàn dập dờn.

      – Thôi nào, bây giờ cũng chưa phải lúc cho các ngươi tranh đấu.

      Bạch lão xuất giữa trung, phất tay liền đánh vỡ khí căng thẳng do hai người đối chọi gay gắt mà bất ổn. Lão :

      tháng nữa, đại hội tân sinh được tổ chức, khi đó muốn tranh chiến cứ thoải mái. Trong đại hội kia ai có thể trổ hết tài năng siêu việt những kẻ khác, chân chính là đệ nhất tân sinh của Bắc Thương linh viện chúng ta năm nay.

      Đám tân sinh nghe Bạch lão liền sáng rỡ hai mắt. Có lẽ vị trí đệ nhất kia đối với phần đông bọn họ có hơi quá xa xôi, nhưng bọn họ ngại gì mà hiển lộ uy phong của chính mình trong đại hội, mang lại chút danh tiếng cho bản thân. Dù sao trong cái đám tân sinh đông nghẹt mà con số lên đến 20v, toàn bộ đều có tài năng vượt bậc, muốn uy phong vân vũ cũng phải là chuyện đơn giản.

      Thiếu niên tuổi trẻ khí thịnh, chút hư danh cũng có thể khiến cho cả đám sôi máu nóng đầu, thúc đẩy bọn họ phấn đấu vươn lên.

      Mộc Khuê cũng tỏ ra thích thú, vốn trời sinh hiếu chiến, trong Linh Lộ cũng là nhân vật hàng đầu, kém hơn Dương Hoằng bao nhiêu. Cái vị trí đệ nhất kia thể nào dễ dàng dâng tặng cho người khác, dù cho đám kia phải mấy cây đèn dầu chăng nữa.

      Băng Thanh vẫn lạnh lùng thản nhiên, ánh mắt cũng mấy dao động.

      Sát khí của Mục Trần dần dần thu lại, bước lùi chút. Đúng là tại phải cơ hội giao chiến tốt nhất với Dương Hoằng, thực lực tên kia tại cũng là Dung Thiên cảnh sơ kỳ, yếu hơn An Nhiên chút nào. Hơn nữa Dương Hoằng chắc chắn phải có những bản lĩnh đặc biệt, thể coi thường. Nếu bây giờ mà chân chính ra tay, thắng bại khó lường.

      – Từ giờ trở , các ngươi chính thức là đệ tử Bắc Thương linh viện. Bất kể mọi người có thân phận gia cảnh gì trước đây, vào đến nơi này cũng chỉ là đệ tử, là tân sinh. Muốn có địa vị và tôn kính, hãy tỏ bản lĩnh ra cho người khác kinh sợ.

      Bạch lão cười nhạt, quét mắt qua vô số tân sinh, bình thản cất giọng đều đều.

      – Bây giờ các ngươi được sắp xếp lưu trú tại khu vực tân sinh, có 4 khu phân biệt nhau ở bốn hướng, có đạo sư dẫn các ngươi qua đó.

      Thình lình có mười mấy luồng hào quang bắn tới, lơ lửng trung. Đó là những đạo sư trung niên, linh lực dao động hùng hậu, bất cứ ai cũng là cường giả Dung Thiên cảnh.

      Mục Trần nhìn thấy đám người vừa tới cũng thầm than sợ hãi. là Bắc Thương linh viện, chỉ là đạo sư có thực lực Dung Thiên cảnh, tùy tiện bốc người vào Bắc Linh cảnh, chắc chắn là bá chủ.

      Bắc Thương linh viện, quả là con quái vật to lớn.

      Những đạo sư kia vừa đến liền phân tán ra, bắt đầu phân chia đệ tử. Đám người Mục Trần nhìn thấy đạo sư xinh đẹp tiến đến chỗ bọn họ. mỹ phụ áo đỏ, dung nhan xinh đẹp, ánh mắt quyến rũ thành thục phong tình, nét cười khúc khích rất mê hoặc.

      Vị đạo sư nọ đến chỗ Mục Trần, chợt vung tay lên, quầng sáng liền bao phủ khu vực này, trùm lên khoảng 2000 đệ tử.

      – Mấy tiểu tử kia, ta là đạo sư của tân sinh các ngươi, ta được giao phó hướng dẫn các ngươi thời gian, gọi ta là Mục Lăng nhé, sau này có việc gì hiểu cứ tới tìm ta.

      Đôi mắt đưa tình liếc ngang nhìn đám tân sinh ngây ngốc mà cười dài.

      Đám tân sinh nam khác đứng gần cái lồng hào quang màu đỏ kia khỏi hậm hực, ghen tức nhìn về bóng người xinh đẹp nọ, chợt quay đầu lại vị đạo sư đực rựa của mình, bất giác lắc đầu thở dài. Hẳn nhiên cũng là lũ hám .

      thôi, theo ta, ta dẫn các ngươi .

      Mục Lăng phất tay, lắc mình sâu vào Bắc Thương linh viện.

      nào.

      Mục Trần quay sang mỉm cười với Lạc Li, rồi lắc người đuổi theo, lần lượt Diệp Khinh Linh, Duẫn nhi, Mặc Lĩnh nhanh chóng theo. Bọn họ cũng vừa may chung khối lớp học với Mục Trần, sau này có thể hỗ trợ lẫn nhau.

      Mấy nghìn người chầm chậm theo Mục Lăng xuống khỏi bình đài, lập tức mảng xanh um đập vào mắt, điện phủ tu luyện to lớn xuất . Xa xa có thể nhìn thấy vô số người xẹt qua xẹt lại .

      Được Mục Lăng dẫn , đoàn người về hướng tây hơn 10 phút sau mới dừng lại. Vị đạo sư xinh đẹp giơ ngón tay thanh mảnh chỉ về phía trước, mỉm cười nhàng :

      – Đây là chỗ các ngươi ở.

      Mục Trần nhìn qua, dưới tán cây mát mẻ, hồ nước trong suốt điểm xuyến khung cảnh, dãy dãy phòng ốc đơn giản sạch tọa lạc.

      – Linh khí ở đây. . .

      Mục Trần đột nhiên kinh ngạc, phát linh khí thiên địa trong khu vực này nồng đậm hơn rất nhiều. Mà dày đặc này khi vào càng sâu càng đâm hơn.

      ngờ ở đây có Tụ Linh trận bí to lớn!

      Đôi mắt lợi hại của Mục Trần đảo qua, dĩ nhiên quan sát tinh tế hơn xưa nhiều, lập tức phát ra dao động đặc biệt mà quen thuộc của linh trận.

      Chỉ là chỗ ở của tân sinh, lại có Tụ Linh trận. Hơn nữa xem linh khí nồng đậm thế này, cấp bậc tuyệt đối cao hơn Tụ Linh trận cấp 3 ở Bắc Linh viện.

      – Tiểu tử kia, quan sát nhạy bén.

      Mục Lăng liền thấy phát của Mục Trần, nàng cười, cất tiếng với mọi người:

      – Chỗ ở này của các ngươi được Tụ Linh trận cấp 4 bao phủ.

      Đám tân sinh nghe liền xôn xao. Tụ Linh trận, xưa nay luôn là tiêu chí quan trọng đánh giá tiềm lực của bất kỳ thế lực lớn nào. Có lẽ ở đây ít người thấy qua Tụ Linh trận cấp 4 hoặc có thể còn cao hơn, nhưng thiết kế Tụ Linh trận ngay tại chỗ ở có lẽ là lần đầu tiên.

      – À con nữa, khu vực ở của tân sinh cũng được chia làm ba đẳng: giáp, ất, bính. Các ngươi được phân về bính đẳng, là khu vực vòng ngoài của Tụ Linh trận cấp 4, linh khí ở đó cũng tồi, bất quá so với giáp-ất hai đẳng kia chênh lệch chút.

      Mục Lăng chỉ vào những căn phòng ở sâu bên trong, linh khí dày đặc chút:

      – Bên đó là những phòng trung tâm Tụ Linh trận, linh khí dĩ nhiên mạnh hơn bên ngoài.

      – Chỗ đó làm sao để chúng ta được ở?

      Có tân sinh thèm thuồng hỏi, hẳn nhiên ở khu vực đó tu luyện tốt hơn nhiều so với ở vòng ngoài.

      – Dễ thôi….

      Mục Lăng cười khúc khích quyến rũ:

      – Chỉ có điều ở bên đó có thu phí thuê phòng. Phòng giáp đẳng, phí 2000 linh trị mỗi tháng, phòng ất đẳng 1000 linh trị.

      Đám tân sinh há mồm ngáp ngáp, suýt nữa nuốt trôi. Như thế cũng được sao? Phải thuê phòng mới được ở?

      – Các tiểu tử à, linh trị rất quan trọng ở Bắc Thương linh viện này đó nha. Bắc Thương linh viện có tổng cộng hơn 100 Tụ Linh trận cấp 4, 60 Tụ Linh trận cấp 5, 20 Tụ Linh trận cấp 6, 10 Tụ Linh trận cấp 7. Còn Tụ Linh trận cấp 8 duy nhất 1 cái.

      “É!”

      Cả đám tân sinh nghe Mục Lăng đạo sư khoe khoang mà choáng váng chao đảo. Số lượng Tụ Linh trận nhiều thế sao, là kinh khủng a.

      – Dĩ nhiên… mọi người đừng có bao giờ ngây thơ nghĩ rằng có thể miễn phí sử dụng Tụ Linh trận cao cấp nha.

      Mục Lăng cười khanh khách.

      – Vậy là ý gì?

      Mọi người đều cảm thấy ổn.

      – Ngoại trừ Tụ Linh trận cấp 4 miễn phí, khác gì tu luyện ở phòng mình cả. Còn lại muốn vào tu luyện đều cần phải trả phí linh trị nha. Ta nhớ lầm Tụ Linh trận cấp 7 ngày phải đóng 5000 linh trị đó.

      “Oác!”

      Cả đám nghe mà suýt ngất. Cuối cùng hiểu được linh trị chính là tiền tài danh vọng, là miếng cơm manh áo, là mọi thứ ở Bắc Thương linh viện này. có linh trị, chẳng khác gì thằng ăn mày.

      Mục Trần nghe mà khổ não, giờ trong tay cũng chỉ mới có 6100 linh trị, tức là chỉ đủ chi dùng cho việc tu luyện ở Tụ Linh trận cấp 7 trong … ngày!

      Bất quá, cũng rất thú vị.

      – Mọi người đừng có tỏ ra khổ sở như thế, ra phương án kiếm linh trị cũng ít đâu.

      Mục Lăng cười vui vẻ rất hấp dẫn, nhưng mà nhìn góc nào cũng có vẻ khoái trá khó hiểu.

      – Muốn tăng linh trị trong túi, phương án đơn giản nhất là tu luyện tăng thực lực, mỗi tháng rót linh lực vào linh trị bài. Thực lực ngươi tăng cường trong tháng đó tăng lên số linh trị tương ứng, đặc biệt mỗi khi đột phá cảnh giới cũng được thưởng ít….

      – Muốn nhanh hơn các ngươi có thể đến Lôi vực, bên đó đông đúc lắm nha.

      Mục Lăng chỉ về hướng xa xôi trung cao vút. Mọi người dõi mắt nhìn theo, nơi đó dường như u tối chút, mơ hồ có gian uốn khúc, lôi đình lóe sáng.

      – Lôi vực là khu vực tu luyện của Bắc Thương linh viện, ở đó có thiên lôi vô hạn. Thiên lôi đó có công hiệu rèn luyện linh lực, đồng thời còn có thể cường hóa thân thể, phàm là đệ tử Thần Phách cảnh đều được phép tiến vào. Phần tu luyện dư ra, ngưng luyện thiên lôi, luyện thành Thiên Lôi châu, món này ở Bắc Thương linh viện bán rất chạy đó, trong linh trị điện nay định giá đến 200 linh trị viên.

      – 200 linh trị viên?

      Lại thêm phen giật mình, thứ đó quý thế sao? Xem ra cách này tồi a.

      – Bất quá. . .

      Mục Lăng che miệng cười khúc khích:

      – Muốn vào Lôi vực, cũng cần trả linh trị mua vé, nhưng ra cũng nhiều lắm, 500 linh trị là được.

      Nghe xong, sắc mặt mọi người liền tối thui, nghiến răng trèo trẹo. Cái Bắc Thương linh viện này, là gian thương mà!

    4. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 158: Linh Trị Điện


      – Thôi, mọi người tự chọn phòng ốc . Mà nè, ai muốn đến phòng giáp ất cứ đến gặp ta nha.

      Mục Lăng che miệng cười khúc khích trước những gương mặt tân sinh rầu rĩ.

      Đám tân sinh lắc đầu ngao ngán. Với số linh trị mà bọn họ có trong tay tại, nào dám mơ cao sang. Đợi đến khi quen thuộc cách thức kiếm linh trị hưởng ưu đãi sau vậy .

      Mục Trần nhìn qua khu giáp đẳng, cũng có vẻ động tâm. tại có hơn 6k linh trị, ra cũng đủ dùng, chọn khu linh khí tốt nhất tu luyện nhanh chóng hơn, về mặt này cũng nên hà tiện quá.

      Mục Trần nghĩ nghĩ, đột nhiên kề sát vào Lạc Li, khẽ cười:

      – Hay là chúng ta cùng thuê phòng? (LTC: ơ này gian nhỉ… ta thích)

      Lạc Li bị câu hỏi đột ngột của làm ngớ người, mặt đỏ bừng xấu hổ, trừng mắt liếc . Cái tên kia từ lúc gặp lại càng ngày càng cả gan.

      Mục Trần mỉm cười để ý, quay qua Mục Lăng, :

      – Mục Lăng đạo sư, gian phòng có thể ở mấy người a?

      – Hai người.

      Mục Lăng cười khúc khích, đưa mắt nhìn qua Mục Trần và Lạc Li, con ngươi chạy lòng vòng, ánh mắt đầy thâm ý.

      – Ta muốn thuê gian phòng giáp đẳng.

      Mục Trần cười .

      Lạc Li cắn cắn môi, đỏ mặt quay , làm ra vẻ chẳng liên quan gì tới Mục Trần. Dù cho nàng vốn lạnh lùng chẳng mấy để ý xung quanh, nhưng người ta cũng là thiếu nữ, cũng rụt rè, nào dễ dãi ở chung phòng với con trai như thế. Trước kia trong Linh Lộ màn trời chiếu đất mới phải ở cùng nhau như thế, bây giờ làm sao mà được a.

      Sau Mục Trần, Chu Linh cũng chọn phòng giáp đẳng. Bọn họ đều có lượng linh trị kha khá, hẳn nhiên cũng phải nghèo khó tầm thường. Diệp Khinh Linh và Duẫn nhi chọn phòng ở khu ất đẳng.

      Ồn ào phen, đám tân sinh cũng lần lượt chọn xong phòng cho mình ở, Mục Lăng liền dẫn theo Mục Trần và đám người hạng sang kia đến khu vực đặc quyền.

      Khi Mục Trần tiến vào khu giáp đẳng, linh khí nồng hậu khiến tinh thần rung lên, chỗ này tu luyện cực tốt.

      – Bên đó đều là phòng giáp đẳng, các ngươi tự chọn phòng . Sau khi các ngươi tiến vào phòng, linh trị bài tự động trừ số linh trị tương ứng.

      Mục Lăng hướng dẫn.

      – Chọn phòng rồi hôm nay cứ nghỉ ngơi bữa. Mặt khác, linh trị bài của các ngươi còn liên kết với Linh Trị điện, bên đó giao dịch đủ loại hàng hóa, các ngươi có thể tra cứu trong linh trị bài, đương nhiên nếu muốn mua cái gì vẫn phải qua bên đó trao đổi.

      Mục Trần gật đầu, quét mắt nhìn về phía mấy gian phòng, liền đến cái phòng gần hồ nước trong suốt, cười :

      – Ta chọn gian này.

      mỉm cười nhìn Lạc Li, chẳng cho kịp phản ứng cái gì, liền nắm chặt tay nàng kéo về phòng.

      Chu Linh nhìn thấy, sắc mặt cũng kỳ lạ. Tên tiểu tử kia cũng kích thích người ta quá….

      Mục Trần chẳng mấy để ý, cùng Lạc Li đến tiểu lâu các, nàng đỏ mặt giãy tay ra khỏi , đôi mắt lưu ly cực kỳ xấu hổ.

      – Hô hô.

      Mục Trần cười nhìn nàng, bất chợt tỏ ra đường đường chính chính:

      – Ở cùng phòng dễ chăm sóc cho nhau, lại tiết kiệm được linh trị, chúng ta vừa tới Bắc Thương linh viện, cần kiệm mới dễ sống chứ.

      Lạc Li cáu lên, cái cớ này cũng khó tin quá chứ, nàng có hẳn hơn 1v linh trị, dùng nửa năm cũng chẳng xi nhê gì.

      có được nước làm tới!

      Lạc Li trừng mắt chỉ trỏ đe dọa Mục Trần, nàng tự nhiên đẩy cửa mà vào. Lâu các có hai tầng, khá sạch , Lạc Li quan sát vòng cũng tỏ ra khá hài lòng. Vả lại quan trọng là nó có hai tầng, khiến nàng thở phào nhõm.

      – Ta ở lầu , ngươi ở lầu dưới.

      Lạc Li đạm nhạt .

      Mục Trần lần này lại thành gật đầu, dám giở trò gì nữa. Tuy hai người duyên tình thắm thiết, nhưng con rụt rè, cũng cần giữ gìn chút.

      Lạc Li bước lên lầu xem xét phòng mình, Mục Trần cũng dạo vòng, rồi về phòng nghỉ ngơi, giường chuẩn bị sẵn, hiển nhiên phục vụ tồi.

      Mục Trần nằm giường mềm mại, hít sâu hơi, tâm tình khó hiểu. Từ bây giờ, chính thức là đệ tử Bắc Thương linh viện.

      ở đây tu hành vài năm.

      – Tía, ta ở Bắc Thương linh viện tu luyện tốt, chờ ta trở về, nhất định đủ sức tìm mẫu thân về cho người!

      Mục Trần siết chặt nắm đấm. Ở cái nơi Bắc Linh cảnh nho kia, rời , phụ thân còn ai là gia đình, nhất định rất tịch.

      Mục Trần hít sâu hơi, áp lực trong lòng dao động, sau đó ngồi dậy xếp bằng, bàn tay nắm lại, linh trị bài thủy tinh xuất trong tay. Lúc nãy Mục Lăng đạo sư linh trị bài này liên kết đến Linh Trị điện, đó là khu vực hội tụ đủ loại giao dịch của Bắc Thương linh viện, cũng tiện lợi khi có thể ở chỗ của mình tra cứu vài tin tức.

      Mục Trần đưa tia linh lực vào linh trị bài, hào quang sáng lên, hóa thành bức màn sáng chói, hiển thị đủ loại vật phẩm muôn màu với số liệu thông tin chi tiết.

      – Nộ Mãng thương, luyện chế từ Kim Giác Linh Mãng sừng, đối chiến với người khác, thúc giục linh lực, mũi thương như rắn dữ, uy lực phi phàm, linh cụ trung phẩm, giá bán 8000 linh trị.

      – Cửu Viêm quyết, linh quyết công pháp, linh cấp trung phẩm, giá bán 9000 linh trị.

      – Ma Huyễn Ảnh Bộ, linh quyết thân pháp, linh cấp trung phẩm, giá bán 7800 linh trị.

      – Vẫn Lạc trận, trận đồ cấp 3, lấy linh khí ngưng tụ ra hình dáng vẫn thạch, đẳng cấp uy lực công kích uy hiếp cường giả Dung Thiên cảnh, giá bán 13000 linh trị.

      – Thiên Lôi châu, chứa thiên lôi khí, có tác dụng rèn luyện linh khí, cường hóa thân thể, giá bán 200 linh trị viên.

      . . . . . .

      Đủ loại vật phẩm đủ màu sắc chạy qua trước mặt Mục Trần, khiến kinh dị ngạc nhiên càng dữ dội. Trong Linh Trị điện bán ra vật gì cũng đều bất phàm, ngay cả trận đồ cao cấp cũng có, nhưng giá vật phẩm cái nào cũng hề thấp, với gia tài tại của , hoàn toàn có sức mua được cái gì.

      Lắc qua lắc lại, ánh mắt Mục Trần càng lúc càng sợ hãi.

      – Vạn Lôi Ngự Kiếm quyết, thần cấp hạ phẩm, linh quyết công kích, do cường giả chí tôn sáng chế, giá bán 300v linh trị, Bắc Thương linh viện sở hữu.

      “Óe.”

      Mục Trần tròn mắt hít sâu hơi, khóe mắt giật giật. Linh quyết thần cấp? Trong Linh Trị điện này còn có bán cả linh quyết thần cấp?

      Tim đập thình thịch, lát sau mới bình tĩnh lại được. Đa số vật phẩm ở Linh Trị điện đều do đệ tử bán ra, nhưng có vài thứ thuộc sở hữu của Bắc Thương linh viện, như quyền linh quyết thần cấp này, hẳn nhiên nếu là đệ tử sở hữu, nếu phải thể sử dụng, chắc chắn đem ra bán.

      Bảo bối đẳng cấp này ai mà động tâm, bất quá giá cả khiến chỉ biết ôm hận, 300v linh trị…. Cái giá khủng bố như thế, trong Bắc Thương linh viện ai có khả năng mua được đây?

      Mục Trần méo mặt lắc đầu, cái này chắc là Bắc Thương linh viện cố ý lấy ra để kích thích người ta đây mà, để cho người ta thấy, chứ chẳng ai mà mua nổi….

      Mục Trần tiếp tục xem tới, mà càng xem nhiều, những vật phẩm đẳng cấp khủng bố càng nhiều hơn, giá cả cũng khiến hai mắt Mục Trần xám ngoét.

      – Cửu Long Thông Thiên trận, trận đồ cấp 6, giá bán 350v linh trị.

      – Tinh phách thượng cổ Kim Ô, linh thú thiên giai trung phẩm, địa bảng Vạn Thú lục bài danh 34, giá bán 400v linh trị.

      – Cửu Đỉnh thần giáp, linh cụ tuyệt phẩm, khả năng phòng ngự kích toàn lực của cường giả Hóa Thiên cảnh, giá bán 330v linh trị.

      . . . . . .

      Mỗi thứ đều là kỳ trân bảo vật, chạy qua trước mắt khiến khó mà giữ bình tĩnh, còn cái giá bên dưới khiến hết hồn cắn răng.

      hổ là Bắc Thương linh viện a, cũng chỉ có bọn họ mới có thể lấy ra nhiều bảo bối như vậy.

      Mấy thứ này bỏ vào bất cứ đâu ở Đại Thiên thế giới chắc chắn cũng tạo nên hồi tranh đoạt điên cuồng, nhưng lúc này lại trở thành thủ đoạn kích thích đệ tử cày cuốc kiếm linh trị.

      Mục Trần gượng cười, tiếp tục xem, tiếp tục thấy những thứ kích thích quá đáng, lát sau định dừng lại, hai mắt đột nhiên co lại.

      Tầm mắt nhìn lên góc bức màn hào quang, bên đó có hình ảnh vật phẩm gì cả, chỉ có mấy chữ ngắn ngủn. Tuy vậy, nó lại khiến trái tim Mục Trần gia tốc đập nhanh chưa từng thấy, ngay cả khí hải cũng trở nên bạo động sôi trào.

      – Tinh huyết Bắc Minh Long Côn, thần thú trấn viện, thần hiệu rèn luyện khí lực, tẩy tủy phạt cốt, người hấp thu cải thiện thể chất hoàn toàn, thân thể mạnh mẽ như linh thú, giá 700v linh trị.

      – Tinh huyết Bắc Minh Long Côn. . .

      Mục Trần thào lẩm bẩm, đó phải là thứ Cửu U Tước tha thiết ngày đêm mơ ước đó sao? Chỉ cần có nó thứ này, Cửu U Tước có thể phá tan ràng buộc, trở thành sinh vật siêu cấp kém Bắc Minh Long Côn…

      Trong khí hải của Mục Trần, linh lực kinh người gào thét, Cửu U Tước vốn nhàn nhã lười biếng nằm chơi đóa hoa Mandala bất thình lình bật dậy, đôi mắt hắc viêm kích động cuồng hỉ.

      – Mục Trần! Mục Trần! Tìm được rồi! Lấy nó ! Lấy nó !

      Cửu U Tước truyền ý niệm vào đầu, cái vẻ thất thố điên cuồng như thế Mục Trần từ khi gặp nó mới thấy lần đầu tiên.

      Mục Trần bất đắc dĩ cười, cũng muốn lấy giúp nó, nhưng mà…. ngươi cũng phải xem cái giá ác độc cắt cổ đó chứ.

      700v linh trị tròn trĩnh đó a!

      Bắc Thương linh viện có ai mua nổi ?

    5. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 159: Trùng Kích Thần Phách Bảng


      Linh lực cuồng bạo dậy sóng trong khí hải của Mục Trần, Cửu U Tước với đôi mắt hắc viêm kích động đứng ngồi yên, cảm xúc của nó mãnh liệt đến mức Mục Trần chưa cần vào trong vẫn cảm thấy ràng.

      – Ngươi đừng vội mừng a!

      Mục Trần cười khổ, :

      – Ta hứa nhất định kiếm tinh huyết Bắc Minh Long Côn cho ngươi, ta chắc chắn hoàn thành, nhưng chúng ta cũng phải kiên nhẫn chút, nhìn xem thực chút được ? Ngươi thể nào ép ta chém giết cướp đoạt được đâu.

      Nghe Mục Trần , Cửu U Tước mới bình tĩnh lại chút, hắc viêm hừng hực người mới chậm rãi giảm lại, nó vỗ cánh, :

      – Nhưng ngươi nhất định phải giúp ta có được nó, bây giờ ta chỉ cần có nó, thức tỉnh huyết mạch, hoàn tất tiến hóa, phá vỡ ràng buộc.

      Mục Trần gật đầu, cười :

      – Yên tâm , chúng ta kết nối huyết mạch, ta đương nhiên toàn lực giúp ngươi.

      xong, nhìn lại giá bán Bắc Minh Long Côn, khỏi lắc đầu. 700v linh trị, gom góp bao lâu mới đủ được a?

      Bất quá ngẫm lại, tinh huyết Bắc Minh Long Côn quý giá cỡ nào chứ? Nếu cứ thế mà dễ dàng lấy được, cũng quá ngây thơ .

      Thứ này, chỉ có thể từ từ mà lấy thôi.

      “Cộc cộc!”

      Phía cửa vang lên tiếng gõ, Mục Trần ngẩng lên liền nhìn thấy váy đen dựa vào cánh cửa, thân hình thon thả mềm mại, vòng eo mảnh khảnh, tóc đẹp như suối bạc thả xuống theo ánh mặt trời ngoài cửa chiếu vào, dung nhan tuyệt sắc thoát tục, đẹp hết.

      Mục Trần nhướng mày tròn mắt nhìn thiếu nữ tuyệt sắc, hơi thất thần.

      – Nhìn cái gì đó?

      Lạc Li đến trước mặt , khẽ cười.

      – Ta vẫn cảm thấy rất may mắn, ngày đó trong Linh Lộ lần đầu tiên nhìn thấy nàng mà mềm lòng tương trợ.

      Mục Trần mỉm cười, đôi mắt đen nhìn kỹ từng đường nét tinh tế gương mặt xinh đẹp kia:

      – Nếu , thời gian sau này tịch thế nào cũng chẳng biết được.

      – Vậy là tình cảm lúc đầu ngươi còn muốn cứu ta?

      Lạc Li dịu dàng lung linh nhìn .

      Mục Trần cũng bất đắc dĩ. Linh Lộ là nơi quá tàn khốc, nhân từ chính là lưỡi dao bén giết chết bản thân bất cứ lúc nào, việc đó cũng trách được.

      – Sau đó đuổi giết ta nửa năm, lẽ còn chưa hết giận?

      Lạc Li cười khúc khích, đôi mắt lưu ly tĩnh lặng trở nên dao động vui vẻ. Mục Trần cảm thấy may mắn, nàng sao lại như thế. Từ ngày đó, cuộc sống đơn điệu của nàng có thêm nhiều màu sắc, dù trách nhiệm cũng tăng lên, nhưng nó khiến cho nàng chờ mong, mong mỏi đến thời điểm gặp lại .

      – Thôi, đừng tám chuyện linh tinh nữa, chính với ngươi đây.

      Lạc Li nghiêm lại, nàng :

      – Đại hội tân sinh tháng nữa, ngươi giao chiến với Dương Hoằng?

      – Ừ.

      Mục Trần gật đầu, chẳng thể ưa nổi Dương Hoằng, tên kia là đồng lõa với Cơ Huyền trong Linh Lộ, chuyện ngày trước chắc chắn cũng có nhúng tay vào. Bây giờ gặp lại trong Bắc Thương linh viện, đâu thể nào Mục Trần lại buông tha cho.

      – Dương Hoằng dễ đối phó, bây giờ cũng là Dung Thiên cảnh sơ kỳ, bản thân còn có Linh Mạch địa cấp. mà sử dụng đến nó, trong vòng Dung Thiên cảnh sơ kỳ chắc chắn là vô địch.

      Lạc Li .

      – Còn nữa, theo ta biết, Dương Hoằng có được tinh phách thượng cổ Hổ Giao, chiến lực lại được tăng phúc, do vậy nếu dốc toàn lực cũng thừa sức đánh thoải mái với cường giả Dung Thiên cảnh trung kỳ.

      – Địa bảng Vạn Thú lục bài danh 50, linh thú thiên giai trung phẩm, thượng cổ Hổ Giao?

      Mục Trần trợn mắt, thần sắc trịnh trọng lên nhiều. Tên Dương Hoằng này đúng là phải kẻ tầm thường, chiến lực như thế khiến cho Mục Trần cảm thấy ít áp lực.

      Với khả năng tại của Mục Trần, nếu sử dụng sức mạnh cộng hưởng của Cửu U Tước cũng có thể chiến đấu với đối thủ Dung Thiên cảnh sơ kỳ, nhưng nếu là Dung Thiên cảnh trung kỳ, có hơi miễn cưỡng quá.

      Nếu mượn sức mạnh hoàn toàn của Cửu U Tước, đánh bại Dung Thiên cảnh trung kỳ cũng khó, nhưng đó là sát chước cuối cùng, Mục Trần cũng muốn dựa dẫm quá nhiều vào ngoại lực, dù cho tại kết nối huyết mạch với Cửu U Tước, nhưng mượn dùng ngoại lực quá nhiều khiến bản thân ỷ lại, có ích lợi cho việc tu luyện bản thân.

      – Ngươi trong tay cũng có ít thủ đoạn, nhưng dù sao linh lực yếu mỏng, tại cũng chỉ có thực lực Thần Phách cảnh trung kỳ, chênh lệch với Dương Hoằng quá lớn, tháng nữa giao chiến càng phải chuẩn bị nhiều hơn, ít nhất trong tháng tới phải tăng thực lực lên Thần Phách cảnh hậu kỳ.

      Lạc Li nghiêm mặt phân tích.

      Mục Trần gật đầu, chiến lực tại có thể sánh với Dung Thiên cảnh sơ kỳ, nhưng chân thực lực chỉ là Thần Phách cảnh trung kỳ, đó là bất lợi rất lớn. Nhưng muốn trong tháng nữa tăng lên Thần Phách cảnh hậu kỳ cũng hề đơn giản.

      – Muốn trong tháng tăng cấp, ra phải thể, nhưng phải cần thứ khác trợ giúp.

      Lạc Li mỉm cười, thình lình linh trị bài ra trong tay, hào quang hóa thành bức màn sáng, ngón tay tinh tế của Lạc Li lướt qua, chợt dừng lại ở dòng chữ sáng rực.

      Mục Trần liền chú ý vào đó.

      Thần Phách đan, đan dược có tác dụng rất lớn đối với cường giả Thần Phách cảnh, hỗ trợ đột phá tăng cấp. Dược lực cuồng bạo nếu thể luyện hóa hoàn toàn khiến linh lực trong cơ thể bị tổn hại, giá bán 20000 linh trị.

      – Nếu ngươi có thể mua được quả Thần Phách đan, hẳn tháng sau đột phá Thần Phách cảnh hậu kỳ, còn cái vấn đề dược lực cuồng bạo đơn giản, Mục lăng đạo sư có rồi, trong Lôi vực có thiên lôi vô hạn, có hiệu quả rèn luyện linh lực, ngươi vào đó sử dụng Thần Phách đan, hẳn có thể nhờ thiên lôi lực hấp thu hoàn mỹ.

      Lạc Li cười , xem ra nàng suy tính kỹ càng vấn đề này rồi.

      Mục Trần gật đầu, Thần Phách đan đối với hiệu quả tồi, đan dược quý hiếm bậc này ở Bắc Linh cảnh e rằng thể có được.

      – Nhưng bây giờ còn có vấn đề duy nhất.

      Lạc Li gõ gõ ngón tay xinh vào những chữ cuối:

      khỏa Thần Phách đan cần đến 20000 linh trị, ta tại chỉ có 11000, còn ngươi còn khoảng 4000, hai chúng ta có gộp lại cũng đủ.

      Lạc Li khổ não nhìn . Cả hai đều mới chân ướt chân ráo bước vào Bắc Thương linh viện, chẳng biết được nhiều cách cày ải linh trị, thành ra chuyện này lại rất đau đầu.

      – Linh trị ….

      Mục Trần cau mày, chợt cười :

      – Cũng phải có biện pháp,

      – Hả?

      Lạc Li ngạc nhiên nhìn , lắm nghĩ cái gì.

      Mục Trần cười, nắm tay Lạc Li kéo :

      theo ta.

      Lạc Li thấy lại động tay động chân cũng đỏ mặt, nhưng cũng từ chối, dù sao ở đây cũng chẳng còn ai.

      Mục Trần kéo nàng Lạc Li lên đỉnh tiểu lâu các, nhìn vào trung xanh thẳm, góc Bắc Thương linh viện ra trong tầm mắt.

      nhìn lên tòa núi hình dạng thần điểu kia, chính xác hơn là phía bên trái của quả núi, tấm bia đá Thần Phách bảng.

      – Mục lăng đạo sư có , chỉ cần xếp vào những hạng cao của Thần Phách bảng, đều được thưởng linh trị mỗi ngày.

      – Ngươi muốn thử tiến vào Thần Phách bảng?

      Lạc Li ngạc nhiên khẽ hỏi.

      Mục Trần gật đầu.

      – Cũng là biện pháp tốt, thực lực tại của ngươi hẳn có thể xếp vào mười hạng đầu, nhưng như thế cũng đắc tội mấy tên lão sinh kia.

      Lạc Li phân tích, nàng giờ là Dung Thiên cảnh, còn tư cách xếp hạng ở Thần Phách bảng nữa, còn thực lực vẫn chưa đủ để leo lên xếp hạng Thiên bảng, cũng khó cả hai đầu.

      – Chỗ đó là địa bàn của tân sinh, bọn họ chiếm cứ như thế cũng là quá lắm rồi, vả lại sợ đầu sợ đuôi phải phong cách của ta.

      Mục Trần cười cười, Bắc Thương linh viện cạnh tranh mãnh liệt, bất luận là bây giờ hay sau này, đều ào ào cạnh tranh, nếu lùi bước còn gì thú vị?

      đến Bắc Thương linh viện cũng chỉ là học tập suông.

      – Ngươi cũng an phận, mới vào Bắc Thương linh viện chưa được ngày lại làm cái chuyện này.

      Lạc Li nhếch miệng cười, nàng cũng thừa sức đoán được những chuyện sắp xảy ra, nó cũng đơn thuần là xôn xao vì vấn đề xếp hạng thay đổi, mà chính là khiêu chiếu lão sinh. Có lẽ nhiều năm qua cũng chưa từng xuất tình tân sinh vừa đặt chân vào cổng khiêu chiến đá lão sinh xuống khỏi Thần Phách bảng.

      – Ta cũng buộc lòng phải làm thế thôi, hai ta vì mua cái Thần Phách đan kia mà phải táng gia bại sản, ai còn quản bọn họ cái gì uy nghiêm hay uy nghiêm.

      Mục Trần cười lớn, bàn tay nắm lại, linh trị bài lơ lửng trước mặt.

      Mục Trần nhìn chằm chằm linh trị bài, ánh mắt nghiêm trang, bàn tay vẫn nắm chặt, linh lực hùng hồn như sóng nước ào ạt tuôn ra khiến khí xao động nổi gió.

      Quang luân linh lực trong khí hải lóe lên, Thần Phách ngồi xếp bằng cũng phát sáng rực rỡ, thúc giục linh lực trong người lên cực hạn.

      “Ầm!”

      Linh lực hắc ám như hồng thủy đen lao ra khỏi nắm tay, mang theo tiếng chấn động dữ dội hóa thành dòng thác lũ đen ngòm đánh vào linh trị bài.

      “Oooang!”

      thanh trầm thấp vang ra trong khu vực tân sinh, tia sáng phóng lên cao, thình lình thu hút chú ý của mọi người. Đám tân sinh kinh ngạc ngẩng lên thấy chùm sáng đó xẹt qua chân trời, bắn tới tấm bia đá vinh quang của Bắc Thương linh viện…

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :