Đại chúa tể - Thiên Tàm Thổ Đậu

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 150: Bắc Thương Điện


      Địa vực trung tâm, những tiếng ồn ào bàn tán im ắng hơn, những cặp mắt rung động nhìn vào hố đất có hai người trong đó, giao chiến phân ra thắng bại ràng.

      Kết cục bất ngờ ngoài dự kiến của nhiều người, Thạch Kinh Thiên chiếm thượng phong lại bất chợt bại trận nhanh chóng!

      ít người kinh ngạc nhìn qua bóng lưng Mục Trần, có những người từ Linh Lộ chui ra lại thở dài. Cái tên kia có thể cưỡi ngựa xem hoa thong thả hững hờ trong Linh Lộ, quả nhiên vì thiếu cơ duyên quán đính mà trở nên yếu ớt.

      Lúc này bọn họ càng cảm nhận ưu việt của tâm tính, những kẻ từ trong Linh Lộ chui ra kia, phải đại biểu cho trí tuệ hơn người, Đại Thiên thế giới này có vô số quái kiệt, Linh Lộ chỉ là cơ duyên tôi luyện, nhưng thể khiến bọn siêu việt đám người cùng lứa tuổi. Muốn như thế, bọn họ vẫn phải luôn luôn cảnh giác, chỉ thoáng lơ là bị người bên ngoài vượt mặt.

      Chu Linh bên kia cũng chép miệng, bằng thực lực Thần Phách cảnh trung kỳ lại đánh bại được cường giả bước tiến vào Dung Thiên cảnh, Mục Trần. . . là lợi hại a.

      – Mục Trần!

      Thạch Hạo nhìn thấy biến cố sắc mặt biến hóa kịch liệt, héy lớn, thân hình mạnh mẽ lạo ra, định cứu Thạch Kinh Thiên khỏi tay Mục Trần.

      Bất quá vừa hành động, bóng người xinh đẹp cũng xuất trước mặt , hắc trường kiếm mang theo kiếm khí sắc bén chĩa thẳng vào cổ họng.

      Thạch Hạo cả kinh, vội vàng dừng gấp, rồi liên tục lui sau, ngẩng lên nhìn lại thấy Lạc Li nắm chắc trường kiếm trong tay, ánh mắt bình tĩnh cất tiếng:

      – Nếu ngươi muốn nhúng tay, ta cũng ra tay.

      Thạch Hạo biến sắc, Lạc Li chân chính có thực lực Dung Thiên cảnh, bản thân mình có khả năng đối phó, đành cắn răng đứng yên.

      Mục Trần cũng chưa hề ngó tới Thạch Hạo, vẫn tình bất định nhìn Thạch Kinh Thiên, cười nhạt, chẳng thêm lời vô nghĩa, chỉ phong như điện đâm thẳng tới ấn ký mi tâm tên kia.

      – Khoan!

      Nhìn thấy Mục Trần xuống tay nhân nhượng, Thạch Kinh Thiên hốt hoảng la lên, hào quang tử kim mi tâm bắn ra, ấn ký lập tức mờ nhạt.

      Bàn tay Mục Trần nắm lấy hào quang tử kim kỳ dị kia, cất tiếng với Thạch Kinh Thiên:

      – Cảm tạ.

      Thạch Kinh Thiên sắc mặt xanh mét chậm rãi né ra, rồi lui gấp, nghiến răng gằn giọng:

      – Mục Trần, ta để yên cho ngươi!

      – Hoan nghênh!

      Mục Trần cười lớn, quét mắt nhìn xung quanh:

      – Ở đây ai có ý kiến gì ?

      Mọi người yên lặng, vài kẻ muốn khiêu khích lúc trước cũng nhìn chỗ khác dám đối diện Mục Trần, ngay cả cường giả như Thạch Kinh Thiên còn bị đánh bại, bọn họ xông lên chỉ tự rước lấy nhục.

      Những nhân vật hàng đầu khác cũng trả lời, Mục Trần có thực lực như thế đủ để họ e ngại, lúc này mà đắc tội chỉ khó đối phó với Mục Trần, mà còn phải lo lắng Lạc Li cùng , hành động này khá là thiểu năng.

      – Ha ha, hổ là Huyết Họa giả Mục Trần, Linh Lộ chưa có dịp diện kiến, nhưng cũng nghe ít tin đồn, giờ gặp quả nhiên danh bất hư truyền.

      Viêm vương Viêm Lăng cười với Mục Trần.

      Tiếng cười sang sảng của phá vỡ im lặng, mọi người cũng nhàng cất tiếng bàn tán, hẳn nhiên cũng chỉ bàn luận về diễn biến, chẳng ai dám buông lời khó dễ.

      Mục Trần quay sang tên kia ôm quyền, rồi búng tay bắn đạo hào quang tử kim bay về Lạc Li, :

      – Nàng hấp thu nó , có lẽ đạt tới ấn ký cấp 9.

      Mọi người thấy trực tiếp đưa ấn ký cấp 8 cho Lạc Li cũng sửng sốt, dù sao ấn ký cấp độ đó cũng rất khó thăng cấp, ít nhất cũng phải liệp sát 3 con linh thú thiên giai mới mong đạt tới, mà những người có ấn ký cấp 8 đứng ở đây cũng nhiều hơn hai bàn tay.

      Lạc Li vươn tay đón lấy hào quang tử kim, khẽ mỉm cười, rồi thu lấy ấn ký vào mi tâm.

      Vô số người quan sát diễn biến, nhất thời nín thời, ở đây là trung tâm Bắc Thương giới, có lẽ chỉ cần có người đạt được ấn ký cấp 9 có thể lôi cái Bắc Thương điện kia ra.

      Khi tia tử kim chui vào mi tâm Lạc Li, ấn ký tử kim của nàng cũng bộc phát hào quang mãnh liệt, chùm sáng tử kim bắn ra, lao thẳng lên bầu trời.

      “Ầm Ầm!”

      Ngay lúc đó, linh lực thiên địa dao động cuồng bạo, mơ hồ có những tiếng chấn động lớn từ trung vang xuống.

      Tất cả ánh mắt đều tập trung nhìn lên trời cao.

      Nơi đó, hào quang tử kim lóng lánh, mơ hồ hình thành tòa cung điện to lớn, bóng cung điện che khuất mặt trời, cung điện chậm rãi hạ xuống.

      Mọi người vội vàng lui gấp, e ngại cự điện rơi xuống ép họ thành thịt xay.

      Cung điện tử kim nhàng đáp xuống trung tâm khu vực, đất đá ầm ầm rung chuyển.

      – Đây là Bắc Thương điện à?

      Vô số người háo hức nhìn về tử kim điện, đây chính là cổng lớn của Bắc Thương linh viện, qua được chỗ này, họ có thể chân chính được xem là đệ tử Bắc Thương linh viện.

      “Ầm Ầm Ầm.”

      Cánh cổng to lớn như được đúc bằng vàng của tử kim điện chậm rãi mở ra, kim quang tràn ngập, sáng chói kinh người.

      – Bắc Thương điện mở, phàm là đệ tử có ấn ký đạt tới cấp 4 trở lên mời vào…

      tiếng già nua từ trong cung điện truyền ra.

      “Vù vù vù!”

      câu phá vỡ yên tĩnh, vô số bóng người thỏa điều kiện mang theo phấn khích phóng tới như đàn châu chấu nhảy nhót, hướng về đại điện.

      Mục Trần nhìn thấy khung cảnh ào ạt khủng bố kia cũng cười, nghiêng đầu nhìn Diệp Khinh Linh:

      – Chúng ta cũng vào thôi.

      Diệp Khinh Linh gật đầu, thành viên Diệp bang cũng vô cùng kích động, thông qua khảo nghiệm khó khăn cuối cùng có thể tiến tới đây.

      !

      Mục Trần vẫy tay gọi Lạc Li, hai người dẫn đầu phóng tới, chỉ chốc lát liền xuất ở cổng lớn cao trăm trượng, xuyên qua mọi người vào.

      Lúc họ vượt qua cổng lớn, lại cảm giác như ấn ký ở mi tâm hơi lóe ra, giống như có gì đó xem xét phân tích trong nó. Hẳn nhiên đó chính là đánh giá mức độ khảo nghiệm, những ai đạt tới ấn ký cấp 4 bị loại khỏi Bắc Thương linh viện.

      Mục Trần tiến vào trong tử kim điện, hào quang lóe lên, đến khi tinh thần hồi phục lại, thấy mình ở bên trong đại điện rộng lớn mênh mông, đưa mắt nhìn qua thấy điểm cuối.

      Lúc này, đại điện có vô số người diện, khiến cho gian trống trải kia nhanh chóng tràn ngập.

      – Đây là đâu?

      Mọi người mờ mịt quan sát chung quanh, đây là bên trong Bắc Thương điện sao? Tiếp theo làm thế nào vào Bắc Thương linh viện?

      – Hà hà, mấy tiểu tử kia, hoan nghênh các ngươi thông qua khảo nghiệm của Bắc Thương linh viện.

      Ngay khi đám đông còn mờ mịt, giữa trung đại điện có hào quang ngưng tụ, bóng người già nua chậm rãi ra.

      Người đó cũng phải ai xa lạ, chính là người xuất ở đài tiếp nhận của Mục Trần, chẳng qua trước mặt phải là quang ảnh hư ảo, mà chân chính là bản thể người .

      Mục Trần nhìn chằm chằm vào lão nhân tóc trắng, ánh mắt nghiêm trọng, từ thân thể lão nhân kia, cảm nhận áp lực khá mãnh liệt, hẳn nhiên áp lực này hơn xa thực lực Dung Thiên cảnh bình thường.

      hổ là Bắc Thương linh viện, chỉ là sư phụ tiếp tân cũng có thực lực khủng bố như thế…

      Mục Trần thầm chép miệng.

      – Lão phu là người tiếp đón tân sinh Bắc Thương giới, cũng là người dẫn các ngươi vào Bắc Thương linh viện chân chính.

      Giữa trung, lão nhân tóc trắng nhìn xuống biển người đông nghẹt bên dưới, nhưng gương mặt thiếu niên ngây ngô rất mong chờ tiến vào Bắc Thương linh viện.

      – Các ngươi có thể đến được nơi này, chứng minh các ngươi thành công, tiếp theo các ngươi được nhận phần thưởng.

      Lão nhân tóc trắng mỉm cười, vung tay lên, ấn ký mi tâm mọi người chợt chói lóa, hóa thành hào quang bắn ra rơi vào lòng bàn tay của họ.

      Hào quang tan , cái thủy tinh bài xuất trong tay kia của mỗi người, đó có những con số bất đồng.

      – Đây là cái gì?

      Đám đông mịt mờ nghi hoặc khẽ hỏi.

      – Đây là linh trị bài, con số đó là linh trị. Các ngươi đừng coi thường cái vật đó, nó chính là cuộc sống của các ngươi ở Bắc Thương linh viện. Các ngươi có thể dùng nó đổi lấy bất kỳ thứ gì các ngươi muốn: linh quyết, linh khí, trận đồ, thậm chí tinh phách linh thú thiên giai và cả chỉ điểm của đệ nhất đạo sư….

      – Ồ!!

      Đại điện xôn xao huyên náo, hầu hết đều háo hức nhìn vào thủy tinh bài trong tay, tim đập thình thịch. Vật này hữu dụng thế sao?

      Mục Trần nghe vậy cũng kinh ngạc, nhìn xuống con số linh trị bài trong tay: 1500.

      – 1500 điểm linh trị. . . xem ra ấn ký càng cao thu hoạch linh trị càng nhiều.

      Mục Trần nghĩ, rồi nhìn về linh trị bài trong tay Lạc Li, con số chói mắt rực rỡ.

      5000 điểm.

      Mục Trần khóe miệng giật giật, ngờ nhiều hơn đến như thế…
      NoName_01 thích bài này.

    2. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 151: Khiêu Chiến Cuối Cùng


      5000 linh trị.

      Mục Trần bị con số tay Lạc Li khiến cho chấn kinh suýt té, rồi nhìn lại Diệp Khinh Linh bên cạnh. Nàng ta dù cũng có ấn ký cấp 7, nhưng chỉ có hơn 800 linh trị. Mặc Lĩnh, Vương Thịnh càng thấp hơn, chỉ có khoảng chừng dưới 100….

      Đám thành viên Diệp bang nhìn thấy con số linh trị bài của Lạc Li trợn mắt sợ hãi than thở, có lẽ là con số cao nhất chỗ này mất rồi?

      – Nàng thoắt biến thành tiểu phú bà.

      Mục Trần trêu chọc.

      Lạc Li cau có trừng mắt nhìn .

      – Lão tiên sinh, linh trị này làm sao tăng lên a?

      Trong đại điện có người lớn tiếng hỏi.

      Lão nhân tóc trắng cười, trả lời:

      – Linh trị muốn kiếm cũng khó, trong Bắc Thương linh viện các ngươi có thể nhận các loại nhiệm vụ, hoặc liệp sát linh thú, nộp tinh phách để đổi lấy, có vài tên lén giao dịch với các đệ tử khác, chung những chuyện đó các ngươi cứ vào đến Bắc Thương linh viện khắc biết.

      Mục Trần khẽ gật đầu, muốn tăng lên linh trị cũng khó lắm a.

      – Khi nào chúng ta có thể tiến vào Bắc Thương linh viện a?

      Có người gấp gáp hỏi, bọn họ rất háo hức muốn nhìn thấy Bắc Thương linh viện.

      – Vốn dựa vào điều kiện bình thường các ngươi đủ tư cách.

      Lão nhân tóc trắng cười nhạt, :

      – Nhưng vẫn còn chặng cuối cùng, cửa ải này cũng phải dành cho mọi người, mà chỉ dành cho những ai có ấn ký cấp 7 trở lên.

      – Hử?

      Những người có ấn ký cấp 7 trở lên trong đại điện đều giật mình, đưa mắt ngạc nhiên nhìn về lão nhân tóc trắng, còn có cái gì nhằm vào họ?

      – Thực ra cái này cũng phải là khảo nghiệm bắt buộc, các ngươi có quyền từ bỏ, mất gì cả, nhưng nếu ai có thể thông qua được, đạt thêm 5000 linh trị mà thôi.

      Lão nhân tóc trắng cười sang sảng.

      – 5000 linh trị?

      Đám người ấn ký dưới cấp 7 tỏ ra hâm mộ ngớt.

      biết là khảo nghiệm gì?

      gã có được ấn ký cấp 7 nóng mắt hỏi.

      hồi khiêu chiến mà thôi, chẳng qua đối thủ của các ngươi chính là học trưởng trong linh viện.

      Lão nhân tóc trắng mỉm cười.

      – Học trưởng?

      Khóe mắt giật giật, mọi người cảm thấy bất ổn.

      Lão nhân tóc trắng vung tay lên, hơn mười cột sáng ra, ánh sáng tan để lại mười bóng người xuất từ hư .

      Cả 10 người đều có vóc dáng thanh niên, vừa thân liền đưa mắt khinh khỉnh nhìn về đám thiếu niên ngây ngô trong đại điện.

      – Úi da, người còn nhiều thế a, xem ra Bắc Thương linh viện chúng ta năm nay náo nhiệt thêm nhiều đó nha.

      gã thanh niên tóc đỏ cười tủm tỉm nhìn xuống phía dưới.

      – Đợi hơn nửa ngày mới gọi chúng ta qua đây, hiệu suất làm việc của Bạch lão được rồi a.

      tên thanh niên ốm o nhìn qua lão nhân tóc trắng cười .

      – Bắc Thương giới này mới vừa triệu hoán ra Bắc Thương điện, tốc độ có hơi chậm, thua kém ba tòa Bắc Thương giới kia chút….

      thanh niên khôi ngô khác với giọng ù ù cất tiếng.

      – Nghe ba tòa Bắc Thương giới kia có mấy tên lợi hại đều qua cửa cuối cùng hết rồi, nhưng mà bên này chúng ta có An tỷ tọa trấn, có lẽ bị đột phá đâu nhỉ?

      người cười nhìn về cột sáng chính giữa, trang phục đỏ chói mà lạnh lùng, bộ dạng hung dữ, dung mạo tuyệt sắc, khiến kẻ khác chỉ dám nhìn lâu.

      – Câm hết !

      nọ đảo mắt qua đám học trưởng, khẽ quát, đám người kia lập tức ngậm miệng, dám náo nhiệt nữa.

      Trong đại điện vố số người nhìn vào đám thanh niên sau lưng lão nhân tóc trắng, ánh mắt nghiêm trọng, bọn họ cảm nhận những người kia bộc phát linh lực cường đại, thực lực có lẽ xấp xỉ Dung Thiên cảnh.

      trang phục đỏ chính giữa… có vẻ càng đáng sợ….

      Mục Trần cũng kinh ngạc trước xuất của bọn họ, thần sắc càng thêm nghiêm túc, vì nhận thấy chính giữa kia chân chính là cường giả Dung Thiên cảnh.

      Trình độ ngang tầng với Liễu Kinh Sơn!

      – An Nhiên, ngươi khiêu chiến tiếp theo .

      Lão nhân tóc trắng vẫy tay gọi kia.

      – Vâng.

      gọi là An Nhiên khẽ gật đầu, đôi mắt lạnh lùng nhìn sang mọi người, đôi môi hé mở, thản nhiên cất tiếng:

      – Các tân sinh, ta đại diện các học trưởng khóa của Bắc Thương linh viện hoan nghênh, bất quá các ngươi có gia cảnh thế lực như thế nào, gia nhập Bắc Thương linh viện tốt nhất phải thành an phận. Trong này thực lực vi tôn, bản lĩnh mà chỉ dựa vào thế lực sau lưng cũng ai giúp được ngươi”

      – Khiêu chiến cuối cùng này, phàm là những ai có ấn ký cấp 7 đều có tư cách khiêu chiến chúng ta, dĩ nhiên các ngươi cũng có thể bỏ cuộc.

      – Phần thưởng khiêu chiến, Bạch lão cũng . Những người bên cạnh ta cũng tính là xuất sắc trong Bắc Thương linh viện, tạm thời tài năng chỉ xếp vào 50 hạng đầu Thần Phách bảng của linh viện, nhưng với các ngươit hì cũng là phiền toái .

      – Thần Phách bảng là cái gì?

      Có người bất giác tò mò.

      – Là bảng xếp hạng thấp nhất của Bắc Thương linh viện.

      An Nhiên cười lạnh.

      ít người cứng lưỡi, nửa bước tiến vào Dung Thiên cảnh, vậy mà chỉ được xếp hạng ở bảng thấp nhất Bắc Thương linh viện?

      – Này An tỷ! Xin ngươi để cho chúng ta có chút mặt mũi với đám tân sinh chớ… Thần Phách bảng đâu có kém cỏi đến vậy, 10 hạng đầu cũng rất lợi hại mà.

      Đám thanh niên sau lưng đỏ mặt, nhịn được cũng than thở.

      đám lại ngu xuẩn Thần Phách bảng dám thăng cấp, lợi hại lắm sao?

      An Nhiên lãnh lùng quét mắt nhìn qua, đám người liền rụt cổ cúi đầu, dám ý kiến.

      – Các ngươi hẳn biết khảo nghiệm của Bắc Thương giới, tổng cộng có bốn địa điểm, mà chỗ các ngươi triệu hoán Bắc Thương điện chậm nhất, có lẽ cũng cho thấy các ngươi kém cỏi nhất.

      An Nhiên lại nhìn xuống đám thiếu niên ở dưới.

      – Ai vậy, chúng ta sớm có thể xuất ấn ký cấp 9, chẳng qua có tình huống ngoài ý muốn mà thôi.

      Chu Linh bất bình cất tiếng, xem ra vẫn còn canh cánh trong lòng chuyện Lạc Li vội vàng cứu Mục Trần, nếu bọn họ có lẽ là kẻ sớm nhất mở cửa Bắc Thương điện.

      – Tân sinh, cần phải giải thích với ta, ta chỉ cần biết kết quả! Nếu muốn chứng minh phải là kẻ yếu nhất, dùng thực lực thay cái miệng !

      An Nhiên cười khẩy.

      Chu Linh bĩu môi, tranh chấp với nàng ta, thực lực nữ nhân này mạnh hơn ít.

      – Ba tòa Bắc Thương giới kia đều vượt qua cửa khiêu chiến cuối cùng, mà bọn họ còn có những vĩ nhân đạt thành tích tốt nhất là đánh bại cả người cuối cùng mạnh nhất trong đám lão sinh.

      Trong đại điện ít người biến sắc, nếu xét theo thực lực của trang phục đỏ này, nghĩa là ba tòa Bắc Thương giới kia người mạnh nhất cũng có thực lực Dung Thiên cảnh? Vậy mà cũng bị đánh bại?

      – Họ là những ai?

      Viêm vương Viêm Lăng hỏi, cũng là người tâm cao khí ngạo, tự nhiên muốn biết ai lại có thể ưu tú hơn .

      An Nhiên nhìn qua cộc lốc đáp lời :

      – Băng Thanh, Mộc Khuê và Dương Hoằng.

      Ba cái tên vừa ra, đại điện lại phen xôn xao, nhất là đám người xuất thân từ Linh Lộ, ngoại trừ cái tên thứ nhất, hai người còn lại đều là cường giả hàng đầu, dù đều được đánh giá cấp Vương, nhưng hai người đó đều xếp hạng cao cấp.

      – Dương Hoằng. . .

      Mục Trần nheo mắt. Tên kia cũng nhanh .

      – Được rồi, cũng nên đến phiên các ngươi.

      An Nhiên hờ hững :

      – Muốn cho ta thấy các ngươi phải kém nhất, vậy giở bản lĩnh ra, nam nhi chỉ biết mồm càng khiến ta ghét thêm.

      Mọi người nghe nàng bất giác cũng tức khí, nghiến răng. Nhất là mấy nam tử muốn kéo nàng xuống đất hung hăng vỗ cái mông nẩy nở tròn lẳng khiêu khích của nàng, là khoái cảm a.

      Bất quá ý tưởng này bọn cũng chỉ dám để trong lòng, chẳng dám thể ra, An Nhiên có thể được xếp là lão sinh mạnh nhất giữ ải, đám tân sinh bên này cũng nên khiêm tốn chút.

      – Bây giờ tất cả những ai đủ tư cách khiêu chiến đều có thể chọn từ bỏ, nếu ai từ bỏ lui ra sau trượng.

      Trong đại điện, mọi người xôn xao nhìn về đám người đủ tư cách, bất chợt vài tên có ấn ký cấp 7 khổ não cười xấu hổ lui lại. Mấy tên lão sinh kia đều bước chân vào Dung Thiên cảnh, thực lực như thế họ sao có thể thắng đây?

      – Xem ra ta cũng phải rút lui thôi.

      Diệp Khinh Linh bất đắc dĩ mỉm cười, nàng chỉ là Thần Phách cảnh sơ kỳ, khiêu chiến này hiển nhiên có khả năng thử.

      – Mục Trần, Lạc Li, hai người cố lên, đánh bại ta, cho ta thấy lợi hại của tân sinh chúng ta.

      Diệp Khinh Linh cười , có vẻ khiêu chiến cấp độ như An Nhiên đây, có lẽ chỉ có Lạc Li, còn Mục Trần hơi kém lại chút.

      Trong đại điện nhanh chóng có những khoảng trống, rất nhiều người lui lại phía sau, cuối cùng chỉ còn khoảng 10 người đứng lại.

      – Chọn đối thủ , rút thăm mà quyết định. Khi rút được thăm rồi các ngươi vẫn có quyền từ bỏ.

      An Nhiên nắm chặt tay lại, mười đạo hào quang bay ra.

      Mọi người nhìn thấy cũng đưa tay ra, hút lấy hào quang. Khi đạo hào quang đó vừa chạm đến tay họ, lại cấp tốc bay ngược về phía đám lão sinh.

      Mục Trần cũng bắt được đạo hào quang, nắm tay lại, hào quang vỡ nát, hóa thành chùm sáng đỏ bắn ngược ra.

      Mục Trần nhìn theo luồng hồng quang, rồi hai mắt sửng sốt. Mà chỉ , hầu như toàn bộ tân sinh ở đây cũng ngạc nhiên chẳng kém.

      Bởi vì hào quang trong tay bắn tới rồi bao phủ nét mặt cười nhạt lạnh băng của An Nhiên.
      NoName_01 thích bài này.

    3. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 152: An Nhiên


      Hồng quang đầu bao phủ Mục Trần, đầu kia phủ lấy An Nhiên lạnh lùng, cảnh tượng khiến mọi người đều yên tĩnh, vô số người ánh mắt cổ quái.

      Mục Trần lại bốc nhằm người lợi hại nhất.

      – Há!

      Huynh đệ Thạch gia cất tiếng cười đểu, hả hê khi thấy Mục Trần gặp họa.

      Chu Linh cũng nhíu mày, vận khí của Mục Trần cũng đen quá chứ? Lại bốc thăm trúng nàng khó giải quyết nhất. Xem đám tân sinh ở đây, e rằng chỉ có Lạc Li mới đủ sức giao chiến với An Nhiên.

      Dù trước đó Mục Trần đả bại Thạch Kinh Thiên khiến khá kinh ngạc, nhưng An Nhiên này lại cường đại hơn Thạch Kinh Thiên ít.

      – Thần Phách cảnh trung kỳ?

      Bên kia, mười mấy lão sinh ngạc nhiên nhìn Mục Trần, cười :

      là thú vị, sao lại có tân sinh yếu ớt như thế? Mà cũng may nhỉ….

      Đột nhiên trở thành trung tâm của mọi chú ý, Mục Trần cũng bất đắc dĩ cười cười, hay ho a.

      Lạc Li nhìn qua Mục Trần, ánh mắt cũng ra tia lo lắng, nàng cũng nhận thấy học tỷ An Nhiên kia khó giải quyết ra sao.

      An Nhiên vẫn nhìn chằm chằm Mục Trần, mặt đổi sắc chợt cất tiếng:

      – Ngươi bỏ cuộc , đừng có lãng phí thời gian, hoặc là ngươi có thể hỏi bên cạnh ấy, nhờ nàng đổi với ngươi. Nếu nàng bằng lòng, ta cho phép nàng thay ngươi. Đám người các ngươi chỉ có nàng mới đủ sức giao chiến với ta.

      Lạc Li nghe An Nhiên , mày liễu nhíu lại, nhưng rồi bất chợt nhìn qua Mục Trần, tỏ vẻ do dự, nàng biết tên kia bình thường ôn hòa ấm áp, nhưng cái thói kiêu ngạo chỉ hơn chứ chẳng kém ai. Thà rằng bản thân trọng thương vẫn quyết giữ sỉ diện, chẳng khác nào thằng con nít cả.

      Mục Trần cũng thấy ánh mắt lưỡng lự mà lo lắng của Lạc Li, chỉ mỉm cười, bàn tay nắm lấy hồng quang:

      – Nếu Dương Hoằng được, ta cũng cố chấp để nàng đánh thay ta, dù sao bớt chuyện cũng tốt hơn.

      Lạc Li khẽ gật, nàng hiểu được ý của . Nếu có Dương Hoằng, lui bước. Bất quá Dương Hoằng lại ở Bắc Thương giới khác giành được thành tích tốt nhất.

      kiêu hãnh đánh bại Dương Hoằng trong Linh Lộ cho phép ở đây lại tỏ ra kém cỏi tên kia.

      – Cố lên.

      Lạc Li nhàng cổ vũ.

      Mục Trần gật đầu, rồi ngẩng lên nhìn sang An Nhiên lạnh lùng bên kia, trả lời:

      cần đổi, cứ để ta lên, thỉnh học tỷ chỉ giáo.

      An Nhiên nhíu mày, cười cợt Mục Trần:

      – Chỉ vì sỉ diện mà dám khiêu chiến người biết thể đối địch, hành vi của ngươi ngu xuẩn đến nực cười. Ngay cả tâm tính nhẫn cũng có, tân sinh ở đây khiến cho người ta thất vọng.

      Đám tân sinh bị lời khiêu khích cay độc của nàng chọc giận đến tím mặt, nhưng cũng chỉ biết cắn răng, dám đáp lại tiếng nào.

      Mục Trần cười khẩy, nhìn thẳng vào An Nhiên, :

      – An học tỷ, đừng chê ta thẳng, khi ta học nhẫn, học tỷ vẫn còn mòn mỏi kiếm chồng học chuyện đương ấy.

      Im lặng đột ngột, ngay cả đám lão sinh bên kia cũng cứng họng, tròn mắt há mồm nhìn sang thiếu niên nọ. Tên tiểu tử quá lợi hại, dám khiêu khích An Nhiên như vậy?

      Lão nhân tóc trắng gọi là Bạch lão cũng cười tủm tỉm, chẳng hề lên tiếng ngăn cản.

      – Ngươi cái gì?

      An Nhiên nheo mắt nhìn Mục Trần, ngực hơi phập phồng, hiển nhiên áp chế lửa giận, nàng lắc mình, liền xuất trước mặt Mục Trần, linh lực dao động kinh người thổi tới bao phủ Mục Trần.

      – Học tỷ, còn người ta có mồm có quyền , ngươi có thể khinh thường cười nhạo tân sinh, bọn ta cũng có quyền phản kích chứ.

      Lạc Li tiến lên bước, mạnh mẽ đối kháng với uy áp linh lực từ trong người An Nhiên dũng mãnh trào ra, giọng bình phẩm.

      An Nhiên lạnh lùng nhìn Mục Trần, :

      – Mỗi người đều có quyền tự do ngôn luận, bất quá cái miệng hại cái thân, ta hy vọng thực lực của ngươi cũng bén nhọn như miệng lưỡi, bằng hôm nay ngươi chắc bò dậy nổi đâu.

      – Đa tạ học tỷ nhắc nhở.

      Mục Trần cười khẩy khiêu khích, đối phương hống hách, cũng chẳng thèm khách khí.

      – Bạch lão, chuẩn bị !

      An Nhiên lạnh lùng cất tiếng.

      Giữa trung, Bạch lão cười, gật đầu, :

      – Mọi người sẵn sàng hết chưa?

      ai phản đối, lão vung tay lên, hào quang hạ xuống bao phủ lấy đám tân sinh và lão sinh lại.

      Hào quang phủ lấy An Nhiên, nàng hề rời mắt khỏi Mục Trần, bất chợt nhắm mắt, nàng tính toán xem giáo huấn tên nhóc kia chu đáo ra sao. Tân sinh Mục Trần chỉ có chút thực lực lại dám kiêu ngạo, còn tưởng đây là cái linh viện rách nát trước kia của sao?

      “Viu!”

      Hào quang tan mất, thân ảnh mấy người tân sinh đột ngột biến mất trong điện. Ngay lúc mọi người còn ngạc nhiên, giữa trung xuất ra những quầng sáng lớn, trong đó xuất những bóng người, nhìn kỹ lại chính là mấy người vừa biến mất.

      ra mọi người trực tiếp được quan sát giao tranh tiếp theo.

      Những ánh mắt hiếu kỳ tìm kiếm những người tham chiến, cuối cùng tìm thấy vòng chiến của Mục Trần và An Nhiên. Hiển nhiên bọn họ rất muốn nhìn xem Mục Trần chiến đấu thế nào với vị học tỷ thực lực cực mạnh kia….

      bị ngược đãi tẩm quất cho trận, hay vẫn như trước xoay chuyển cục diện lấy yếu thắng mạnh đánh bại Thạch Kinh Thiên?

      Ánh mắt bọn họ đều rất chờ mong.

      Khi Mục Trần định thần nhìn lại được, thấy mình ở trong đại điện mênh mông trống trải, hề hơn đại điện trước đó, vậy còn trống trơn thoáng đãng, chẳng hề thấy ai khác.

      – Tân sinh, sẵn sàng trả giá cho cái mồm lẻo mép chưa?

      Giọng lạnh băng mang theo ý tứ bất hảo từ đằng trước truyền lại, Mục Trần nhìn lên, thấy hai mắt An Nhiên khóa chặt lấy mình.

      – Học tỷ, con lạnh lùng quá con trai ưng đâu nha.

      Mục Trần cười .

      – Còn nữa, ta vả cho rớt răng!

      An Nhiên trừng mắt, hàn khí phụt ra, tức giận nghiến răng. Lần đầu tiên nàng gặp kẻ đáng ghét đến độ này.

      – Nếu học tỷ thích ta chuyện. . .

      Mục Trần cười, nháy mắt trở nên lãnh liệt:

      – …vậy động thủ !

      Lời vừa dứt, nháy mắt bắn ra, Linh Ảnh Bộ thúc giục cực hạn, hóa thành vô số tàn ảnh, chỉ phong như điện đâm tới cổ họng An Nhiên.

      An Nhiên cười khẩy, tránh né, linh lực trong người như núi lửa phun trào, linh lực trùng kích chấn cho Mục Trần bay ra ngoài.

      Thần Phách cảnh trung kỳ và Dung Thiên cảnh sơ kỳ có chênh lệch quá sức khổng lồ.

      – Bản lĩnh cỡ này mà học đòi thể ?

      An Nhiên lạnh lùng:

      – Đem hết bản lĩnh ra đây, bằng ngươi có cơ hội nữa đâu.

      – Kim Cang Phù Đồ thủ!

      Mục Trần cũng chút khách khí, linh lực hắc ám phun ra, tung chưởng, chưởng ấn hắc ám thành hình, trong lòng chưởng ấn có tháp văn , đè xuống An Nhiên.

      Đối diện địch thủ này, công kích bình thường hẳn nhiên hề có hiệu quả, phải dốc toàn lực.

      – Thế này mới đáng xem chứ…

      An Nhiên nhìn chưởng ấn hắc ám mang theo linh lực kinh người áp đỉnh, nàng ta lẩm bẩm, mũi chân chỉ xuống đất, thân hình bắn lên chưởng ấn kia, linh lực trong người hình thành thanh trường thương linh lực với uy thế kinh người.

      – Phá Linh thương!

      An Nhiên lạnh lùng quát, cánh tay rung lên, linh thương bạo bắn hào quang, xuyên phá gian đâm thẳng vào chưởng ấn.

      “Bùm!”

      Khí lãng khuếch tán, khí uốn khúc, linh lực hai bên cùng lúc bùng nổ.

      “Uỳnh!”

      Hào quang chói mắt xuyên qua cự chưởng ấn, chưởng ấn hắc ám liền nổ mạnh.

      Kim Cang Phù Đồ thủ của Mục Trần lần đầu tiên bị người ta mạnh mẽ phá hủy. Chênh lệch thực lực hai bên quả là rất lớn.

      An Nhiên vừa lắc mình, thân hình trở lại trung, đôi mắt băng lãnh nhìn Mục Trần, vừa muốn cười châm biếm, thần sắc đột nhiên ngưng trọng, vì bên đó Mục Trần mảy may sứt mẻ, mà khí quanh lại có hào quang ám kim bộc phát, ngưng tụ lại thành trận đồ phức tạp.

      – Linh trận?

      An Nhiên tỏ ra kinh dị, cảm nhận dao động cuồng bạo trong linh trận kia tiếp cận đến trình độ Dung Thiên cảnh.

      còn là Linh Trận sư cấp 2? Khó trách Thần Phách cảnh trung kỳ lại kiêu ngạo như vậy.

      An Nhiên lúc này thấy chỗ đáng ngại của Mục Trần, bất quá nàng vẫn cười khẩy, muốn chống đối cường giả Dung Thiên cảnh, ít nhất phải chờ ngươi tăng cấp trở thành Linh Trận sư cấp 3 rồi sau. tại vẫn còn khoảng cách đó!

      Mục Trần phun ra đoàn khí trắng, con ngươi lăng lệ nhìn An Nhiên, thủ ấn biến đổi, quát lên vang vọng.

      – Long Tượng trận!

      “Graowww!”

      Long ngâm tượng khiếu, rồng voi hung hăng xông ra, linh lực ào ào áp tới.

      Đám đông tân sinh, vô số người đều kinh ngạc theo dõi Mục Trần, dù có ai đứng trong quầng sáng đó, nhưng bọn họ đều cẩm nhận linh trận mà Mục Trần bày ra cường hãn thế nào.

      Bất quá, linh trận tuy rằng lợi hại, chẳng lẽ đủ sức đánh bại cường giả Dung Thiên cảnh An Nhiên sao?
      NoName_01 thích bài này.

    4. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 153: Tân Sinh Phản Công


      Tiếng long ngâm tượng khiếu đinh tai nhức óc vang vọng cự điện trống trải, như khiến cự điện rung chuyển lắc lư, dao động linh lực kinh người ào ào tuôn ra từ linh trận to lớn trong trung đầu Mục Trần.

      – Long Tượng trận!

      Mục Trần biến đổi ấn pháp, linh trận kia rung rung, chùm kim quang trăm trượng đột nhiên bắn ra, hóa thành rồng bay voi chạy, chấn động gian, thanh thế kinh người hung hăng sấn đến An Nhiên.

      An Nhiên lăng mà đứng, đôi mắt vẫn lạnh băng nhìn voi rồng mang thanh thế khó tả công kích qua, bàn tay nàng cũng có linh lực dao động hùng hồn, lật tay tung chưởng.

      – Toái Linh chưởng!

      Khoảng ngay trước mặt An Nhiên liền vặn vẹo, linh lực hùng hồn ngưng tụ thành quang chưởng, vỗ tới kim long kim tượng.

      “Uỳnh!”

      Hai bên va chạm, linh lực bùng nổ.

      – Long Tượng trấn áp!

      Mục Trần quát khẽ, kim Long kim Tượng nhanh chóng hóa thành Long Tượng Kim Bàn áp xuống, ầm tiếng chấn vỡ quang chưởng, thuận thế quét tới An Nhiên.

      – Lăng Ba Trảm!

      An Nhiên hề biến sắc, linh lực tay hóa quang trảm như sóng cao cuộn trào, cánh tay nàng chém xuống, quang trảm phá nát gian, bổ vào Long Tượng Kim Bàn, tiếng kim thiết va chạm vang lên, hào quang xẹt qua, mạnh mẽ chém Long Tượng Kim Bàn thành hai nửa.

      Đám đông tân sinh bên ngoài quầng sáng ồn ào huyên náo bàn tán, thực lực An Nhiên cũng quá lợi hại, linh quyết công kích lợi hại nhiều như nấm sau mưa, linh trận bất phàm mà Mục Trần bày bố cũng bị nàng phá giải.

      “Chíu!”

      chùm sáng đột ngột xuất , thu hút chú ý của mọi người, nhìn qua thấy Lạc Li và gã lão sinh sắc mặt đỏ bừng khó chịu chui ra.

      – Học trưởng, đa tạ.

      Đôi mắt lưu ly trong suốt thoáng nhìn qua thanh niên đỏ mặt kia, cung kính giọng .

      Thanh niên nghe vậy mà xấu hổ gượng cười. Ai biết được khiến cho người ta nhìn qua mê mẩn kia lại có thực lực khủng bố thế này, Dung Thiên cảnh. Khó trách ở đây chỉ có nàng ta mới đủ tư cách giao đấu với An Nhiên.

      – Lạc Li nhanh vậy chiến thắng?

      Đám tân sinh tỉnh táo lại, xôn xao bàn tán, ánh mắt kinh ngạc mà háo hức nhìn váy đen, nhưng đôi mắt của nàng chỉ mực tĩnh lặng, hề để ý đến đám đông, ngẩng đầu nhìn sang quầng sáng bên này của Mục Trần, tỏ vẻ lo lắng.

      “Pang!”

      An Nhiên xuất trước người Mục Trần, ngọc thủ chứa linh lực kinh người hề nương tay vỗ vào ngực Mục Trần, nhưng may thay bắt chéo hai tay cản lại được.

      thanh chát chúa vang lên, Mục Trần bị đánh bay , chân găm xuống đất kéo ra cả trăm thước, thân hình ổn định, mà hai tay lại gần như mất cảm giác.

      Mục Trần tỏ ra nghiêm trọng, đây là lần thứ hai giao chiến với cường giả Dung Thiên cảnh chân chính, lần trước dĩ nhiên là Liễu Kinh Sơn, bất quá khi đó mới chỉ có thực lực Linh Luân cảnh, chênh lệch thể hình dung nên đành phải mượn sức Cửu U Tước mới chống cự được, hơn nữa sau đó cũng hôn mê nửa tháng.

      Nhưng tại, thực lực của mạnh mẽ hơn nhiều, bằng sức mạnh bản thân có thể đánh nhau với cường giả cấp độ này, dù tránh khỏi liên tiếp rơi xuống xuống phong.

      Muốn đả bại An Nhiên, bản lĩnh tại vẫn chưa đủ!

      An Nhiên lại hóa thành quang ảnh bắn tới, tiếng cười vang lên, kình phong hung hãn lại bao phủ lấy Mục Trần.

      Mục Trần run lên, hóa thành tàn ảnh lui gấp, tránh công kích của An Nhiên, bất chợt hít sâu hơi, tinh thần chìm vào khí hải, đáp lên đóa hoa Mandala. nhìn thấy ở giữa đóa hoa, Cửu U Tước tao nhã giang cánh nghỉ ngơi.

      giờ Cửu U Tước hấp thu tinh phách Băng Giao và Viêm Tích, thực lực khôi phục ít, chỉ màu đen của cơ thể càng thêm thâm thúy, mà cả hắc viêm người cũng nhiều hơn.

      – Đối thủ trình nhu vầy mà định mượn sức của ta sao?

      Cửu U Tước biếng nhác ngay:

      – Hơn nữa, ta hấp thu lượng linh lực rất lớn, còn chưa có tiêu hóa hết, muốn làm gì cả.

      – Ta tới lấy sức mạnh thuộc về ta!

      Mục Trần nổi cáu, kết nối huyết mạch rồi, phần sức mạnh Cửu U Tước cũng là của , có thể dễ dàng sử dụng, tương tự như vậy ít năng lực của , Cửu U Tước cũng có thể dùng, bất quá tại Cửu U Tước lại tỏ ra chướng mắt với thực lực của .

      Dĩ nhiên lượng sức mạnh mà có thể tùy ý vận dụng kém hơn hẳn Cửu U Tước, nhưng tại chừng đó có thể đủ.

      – Tự nhiên .

      Cửu U Tước biếng nhác nằm lại đóa hoa Mandala, chậm rãi nhắm mắt, linh lục hắc ám như hỏa viêm thiêu đốt trong người nó tuôn ra, bay tới Thần Phách xếp bằng quang luân linh lực.

      – Hiểu trình độ bản thân nên chịu an phận rồi à?

      An Nhiên cười vang, thế công càng lúc càng cuồng mãnh, khiến cho Mục Trần liên tiếp bại lui. Với trình độ Dung Thiên cảnh sơ kỳ, nàng hoàn toàn áp chế Mục Trần.

      – Chơi đủ rồi, chấm dứt thôi!

      An Nhiên thấy Mục Trần chẳng hề tiếng nào, cảm thấy còn thú vị, linh lực trong tay lại càng thêm cường thịnh, tung chưởng đánh tới Mục Trần, định chấm dứt trận đánh nhàm chán.

      Bất quá, ngay lúc đó Mục Trần mở mắt, con ngươi đen láy có ánh sao xẹt qua, khóe môi nhếch lên cười khẩy.

      – An học tỷ, phấn khích sớm quá cũng phải thói quen tốt.

      Mục Trần mỉm cười, quyền phong thẳng tắp tung ra, linh lực hắc ám như thủy triều áp tới. Linh lực chứa hắc viêm bốc cháy, khí tức bá đạo nóng bỏng được phóng thích.

      “Uỳnh!”

      Mục Trần ngạnh chiến với An Nhiên khí lãng tung trời, nền đá của đại điện cũng bị chấn đứt gãy.

      Cả hai run lên, thân thể đồng loạt bị chấn bay ngược về.

      Đám đông tân sinh kinh hãi rung động hô hoán, Mục Trần lại có thể chính diện đánh lui An Nhiên? phải mới trước đó còn bị toàn diện áp chế sao?

      – Tiểu tử này khá thú vị.

      Hầu như phần lớn các vòng chiến kết thúc, đám lão sinh lại xuất , bọn họ nhìn về quầng sáng kia cũng kinh ngạc kém, thể đoán ra được Mục Trần lại có thể quần đấu với An Nhiên dữ dội đến vậy.

      Trong vòng chiến, An Nhiên ổn định thân người, gương mặt lạnh lùng cũng kinh hãi, Mục Trần mạnh mẽ đối chiến trực diện thoát khỏi hạ phong?

      – Tại sao lại có thể như vậy?

      An Nhiên nhìn ra trước, Mục Trần bên kia được vây trong linh lực hắc ám, bên ngoài còn thấy những luồng hắc viêm quỷ dị trôi nổi, dao động khá nguy hiểm.

      – Linh lực của sao đột ngột tăng lên nhiều như thế?

      An Nhiên trong lòng chấn kinh, nếu trước đó chiến lực của Mục Trần có thể có thể so với Thần Phách cảnh hậu kỳ, bây giờ chạm tới cánh cửa Dung Thiên cảnh, dù rằng vẫn còn chênh lệch so với nàng, nhưng có đủ lực kháng cự.

      – An học tỷ, chúng ta thử lại nhé.

      Mục Trần nhìn An Nhiên, mỉm cười. Con ngươi đen láy hừng hực hắc viêm, sức mạnh mênh mang trong cơ thể khiến máu nóng sôi trào.

      – Sợ ngươi sao?

      An Nhiên tuy trong lòng kinh nghi, nhưng ngoài miệng chẳng ngán ai cả.

      Ngay lập tức vô số tàn ảnh xuất trong mắt nàng, bóng dáng Mục Trần như quỷ mị ra trước mặt, nắm đấm đen đặc linh lực cấp tốc phóng to trong mắt An Nhiên.

      – Toái Linh chưởng!

      An Nhiên vội vã tung chưởng, mạnh mẽ đối đầu với quyền phong của Mục Trần.

      “Chát!”

      Khí lãng bềnh bồng, hai cỗ linh lực ăn mòn lẫn nhau, An Nhiên đổi sắc, nàng nhận thấy khi hai cỗ linh lực trùng kích vào nhau, linh lực hắc ám bá đạo của Mục Trần vẫn tiếp tục đánh tới, hắc viêm hừng hực đốt cháy linh lực của nàng.

      – Đây là cái gì? Ngay cả linh lực cũng có thể đốt được!

      An Nhiên lo lắng cảm nhận linh lực nhanh chóng yếu dần , lắc mình trở về trung, khuôn mặt nghiêm trọng, khẽ hít hơi, đôi mắt càng thêm lạnh.

      Linh lực quanh người trở nên cuồng bạo, con ưng khổng lồ màu băng lam dần lên, linh lực dao động khủng bố cuồn cuộn xông ra.

      Cự ưng màu băng lam, thân thể phủ kín băng giáp, hàn khí bức ra khiến khí cũng muốn đóng băng.

      Mục Trần nhìn cự ưng sau lưng An Nhiên, nhíu mày nghiêm túc.

      – Đó là. . .

      Đám đông tân sinh kinh dị nhìn vòng chiến bắt đầu trở nên kịch liệt, thần sắc đám lão sinh lại càng nghiêm trọng hơn, vì họ biết đó là tinh phách linh thú mà An Nhiên luyện hóa

      – Bắc Minh Kim Văn Ưng.

      Thiên thú địa bảng vạn thú lục xếp hạng 65.

      Tên tân sinh chỉ mới Thần Phách cảnh trung kỳ lợi hại đến thế sao?
      NoName_01 thích bài này.

    5. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 154: Linh Tước Trấn Băng Ưng


      Linh lực cường đại như sóng thần trong cơ thể An Nhiên dũng mãnh dâng cao, cự ưng băng lam giang cánh, khí cũng đóng băng, hàn khí ngập tràn đại điện.

      Hàn khí này còn lợi hại hơn cả Băng Huyền Linh Giao.

      – Có thể bức phải dùng đến Bắc Minh Kim Văn Ưng, ngươi thua cũng có thể kiêu hãnh.

      An Nhiên đạm nhạt cất tiếng, gương mặt nhìn Mục Trần cũng nghiêm túc hơn nhiều, thực lực của hiển lộ khiến nàng cũng sửng sốt, huống gì thực lực chân chính chỉ mới Thần Phách cảnh trung kỳ, đến khi thực tiến vào Dung Thiên cảnh, e rằng siêu đẳng hơn nàng.

      An Nhiên luôn thực lực vi tôn, vì thế sau khi biết chiến lực của Mục Trần, rốt cuộc nàng còn giữ lại coi thường, chân chính đối đãi với như đối thủ ngang cấp.

      – Vậy thỉnh học tỷ chỉ giáo, bất quá ta vẫn chưa muốn nhận thua.

      Mục Trần cảm nhận sức mạnh mênh mông kia, hai mắt rực lửa, sức mạnh của trong người tràn trề khiến hưng phấn tột độ, ngửa mặt lên thét lớn, cần hồi chiến đấu thống khoái mạnh mẽ ương ngạnh!

      An Nhiên hừ lạnh, luồng sáng lam từ cơ thể toát ra, cự ưng đập cánh, trong mảnh màu lam, cơ thể An Nhiên nhàng dung nhập vào cự ưng.

      “Krécc!”

      Ngay khi nàng dung nhập vào băng ưng, đôi mắt nó lại trở nên cực kỳ lợi hại, dường như có sinh mệnh, hót lên bén nhọn.

      Những mảnh băng dần dần thành hình quay quanh cơ thể nó, hơi nước trong khí đều bị đóng băng.

      Tiếng hót lạnh lão vang lên, cự ưng rung cánh, bắn lên cao, những lớp băng trong suốt ngừng tuôn ra từ cơ thể, nhìn xa xa như khối băng điêu tinh xảo sống động.

      Mà khối băng điêu này còn mang theo khí tức vô cùng nguy hiểm.

      – Băng Phong Dực!

      Hai cánh vẫy động, hóa thành hai cột sáng rực rỡ băng hàn, điên cuồng lao xuống Mục Trần.

      “Pang pang!”

      khí bị thế công vun vút của nó ép đến nổ bung, hàn khí ngập trời, lớp lớp băng tinh trong suốt ra tuyến đường nó lao qua, dường như hình thành con đường băng tinh.

      Mọi người bên ngoài cũng cảm thấy đáng sợ trong thế công từ cao sa xuống của An Nhiên.

      Hung điểu mang theo hàn khí bất tận buông xuống thế gian.

      Mục Trần ngẩng lên, đôi mắt tập trung vào cự ưng to lớn, chút e ngại, ngọn lửa nóng cháy càng lúc càng cường thịnh.

      – Sảng khoái đấu trận xem nào!

      Mục Trần khóe môi khẽ cười, tư thái kiệt ngạo, bàn chân giẫm lên đất, thân hình bắn lên, linh lực hắc ám mang theo ngọn lửa bừng bừng bao phủ toàn thân.

      “Phừng!”

      Linh lực hắc ám điên cuồng bành trướng , từ xa nhìn lại như cây đuốc đen lao lên trung, tạo thành cái đuôi lửa đen thui, linh lực lan tỏa, thanh thế kinh người chẳng kém băng ưng.

      Trong đại điện to lớn, hai luồng sáng vừa bắn lên, gào thét xông qua, mạnh mẽ đối chiến.

      Đám tân sinh kinh động quan sát chiến đấu. Chẳng ai dám đoán Mục Trần có thể tránh né chính diện ngạnh đấu với công kích mãnh liệt dữ dội của An Nhiên.

      Chu Linh cũng kết thúc vòng chiến của , sắc mặt nghiêm trọng nhìn diễn biến vừa xảy ra ở vòng chiến bên kia. Chiến lực Mục Trần bày ra khiến kinh hãi thôi, thực lực chỉ mới Thần Phách cảnh trung kỳ, nhưng lại bộc phát sức mạnh siêu đẳng hơn xa .

      Thạch gia huynh đệ lại tỏ ra trầm, Mục Trần tại ràng kinh khủng hơn lúc trước giao đấu với Thạch Kinh Thiên.

      – Mặc xác ngươi có thủ đoạn gì, dám chính diện ngạnh đấu với cường giả Dung Thiên cảnh chân chính, tuyệt đối có lợi ích gì!

      Hai người nghiến răng, ánh mắt gắt gao nhìn vào quầng sáng nọ.

      – Mục ca, cố lên a!

      Mặc Lĩnh cũng lo lắng vô cùng nhìn hai công kích dần tiến sát vào nhau, bàn tay nắm chặt.

      “Ầm!”

      Dưới ánh mắt vạn người chú mục, hắc lam hai luồng sáng trong cự điện như hai khỏa thiên thạch trùng kích vào nhau.

      Hắc viêm và băng lam điên cuồng tàn phá gian chung quanh, linh khí trong điện cực kỳ bạo động.

      Hàn khí kinh người lan tỏa, thân thể Mục Trần dường như cũng bám vào lớp trong suốt, hắc viêm hừng hực dường như bị áp chế.

      Nhưng hắc việm trong mắt Mục Trần lại bắt đầu chuyển động, cổ họng gầm , linh lực hắc ám hỗn loạn, hắc viêm phô thiên cái địa từ trong người thình lình bộc phát.

      Tầng băng tinh cơ thể nháy mắt tan biến.

      “Kwoork!”

      tiếng hót thanh thúy vang lên, cao ngạo mà uy nghiêm, như vua của loài chim.

      Băng ưng khổng lồ nghe thấy tiếng hót đó cũng run rẩy, dù cho nó bị luyện hóa, nhưng bản chất trong nó vẫn cảm thấy loại uy áp khác thường từ trong người Mục Trần truyền ra.

      Linh lực hắc ám điên cuồng ngưng tụ trước mặt Mục Trần, dường như hình thành con chim khổng lồ có cánh đen, nó vỗ cánh, hắc viêm tràn ngập.

      Linh lực hắc ám bá đạo hình thành xong hắc điểu thần bí liền vọt lên, hắc viêm cuồn cuộn, băng tinh lãnh liệt từ cự ưng nháy mắt bốc hơi.

      Đôi mắt băng ưng trở nên kinh hãi tột cùng, An Nhiên có thể nhận thấy cái nóng kinh người lan tới chỗ nàng.

      Cái nóng đó khiến cho linh lực trong người cũng muốn sôi trào, cũng muốn bị thiêu đốt.

      – Phá!

      Mục Trần hét to dữ tợn.

      “Ầm!”

      Hắc điểu hư ảo hừng hực hắc viêm, vỗ cánh mạnh mẽ, hắc viêm chuyển động, nổ tiếng to, phá tan tầng băng giáp cuối cùng của băng ưng, rồi hóa thành luồng hắc ám xuyên qua.

      Hắc viêm cuồn cuộn, sau lưng băng ưng đầy những vết nứt, rồi tiếng nổ mạnh, lam quang lóe lên, An Nhiên xuất , gương mặt tràn ngập vẻ khó tin.

      Mục Trần chậm rãi tán linh lực hắc ám đậm đặc quanh thân, khuôn mặt tuy tái mét nhưng thần sắc lại sáng ngời.

      Trong cự điện, hai đạo hào quang lại đột ngột xuất , bao phủ Mục Trần và An Nhiên, rồi hào quang tan mất, hai người lại nhìn thấy mình trở về cự điện đầy người lúc nhúc.

      Đám tân sinh đều yên tĩnh, tròn mắt. ai tin được chuyện vừa xảy ra.

      Chẳng ai ngờ nổi Mục Trần lại mạnh mẽ phá tan công kích đáng sợ cực kỳ của An Nhiên!

      – Lợi hại!

      Chu Linh thở ra, tán thưởng, tỏ vẻ bội phục. từng giao đấu với Mục Trần trong Linh Lộ, nhưng cũng vì có ân oán gì, thành ra cũng chưa thể lĩnh ngộ tên kia đáng sợ ra sao. Nhưng từ hôm nay, chân chính nhìn thấy tên kia bất phàm.

      Mà như thế, càng khiến cho khi đối diện thiến niên khôi ngô kia trở nên áp lực như thế nào.

      Huynh đệ Thạch gia sắc mặt khó coi, nhưng mở miệng lời nào, hiển nhiên trong lòng rất chấn động. kích lúc trước của An Nhiên dù cho hai người liên thủ cũng khó mà đỡ nổi, còn Mục Trần chẳng những đỡ được lại còn phá tan nó, mà cũng chỉ mới có thực lực Thần Phách cảnh trung kỳ….

      Bọn họ chẳng biết vì sao Mục Trần lại có chiến lực cường hãn như thế, khiến cho trong lòng bất giác sinh ra sợ hãi đối với Mục Trần. Bây giờ họ cũng hiểu ra điều, dù tên kia nửa đường bị đá khỏi Linh Lộ, nhận được cơ duyên cuối chặng đường, nhưng vẫn là kẻ khiến cho vô số thiên tài nghiến răng kiên kị: Huyết Họa giả.

      – Ha ha, Mục ca thắng rồi!

      Mặc Lĩnh và đám người Diệp bang sau hồi ngây ngốc tung hô vang trời, hò reo khí thế. bé Duẫn nhi vỗ tay lốp bốp, gương mặt non nớt giấu vui sướng cười tít cả mắt.

      Lạc Li chỉ cười , mày liễu như trăng rằm, đôi mắt lưu ly khẽ chớp vui vẻ, càng nhiều kiêu hãnh. Tên con trai khiến nàng ngày nhớ đêm mong đích thực bất phàm.

      Trong đại điện, hai luồng hào quang xuất , Mục Trần và An Nhiên ra ràng. An Nhiên còn vẻ lạnh lùng băng giá, mà lại thần sắc phức tạp, nàng đứng dậy nhìn sang Mục Trần, rồi quay qua với Bạch lão:

      – Ta thua!

      Đám lão sinh đứng gần đó khóe miệng cũng giật giật, nhìn về phía Mục Trần. Tiểu tử này đơn giản, lại có thể khiến An Nhiên cam lòng nhận thua.

      – Tân sinh ở đây cũng có nhiều nhân vật lợi hại a.

      Bọn họ khỏi cảm thán thầm với nhau.

      Bạch lão cười tủm tỉm, gật đầu, đưa mắt nhìn sang Mục Trần, cười :

      – Tiểu tử kia, trong cơ thể cũng thú vị đó.

      Mục Trần cười, giải thích gì, tuy cần che giấu tồn tại của Cửu U Tước, nhưng cũng cần thiết phải lộ ra. Dù sao Cửu U Tước là sinh vật siêu đẳng, hơn nữa con Cửu U Tước trong người chuẩn bị tư cách tiến sâu vào Thiên bảng, nếu nó có thể tiến hóa thành công, là cá chép hóa rồng, chân chính trở thành thần thú viễn cổ.

      – Đây phần thưởng của ngươi.

      Bạch lão búng tay, thủy tinh bài trong tay Mục Trần lóe lên, con số 1500 hóa thành 6500…

      – Được rồi, toàn bộ khiêu chiến kết thúc, vậy tiếp theo…

      Bạch lão mỉm cười, phất tay lên, gian uốn khúc, hào quang khởi động, cánh cửa đồng xanh cực lớn cao mấy trăm trượng từ hư ra. Cổng lớn chầm chậm mở.

      – Bắc Thương linh viện, hoan nghênh mọi người gia nhập.

      Tất cả tân sinh đều háo hức nhìn vào cổng lớn, ngay cả chính Mục Trần cũng tim đập liên hồi. Bắc Thương linh viện, thánh địa tu luyện trong lòng vô số thiếu niên….

      Rốt cục mở rộng cổng lớn chào đón !
      NoName_01 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :