Đại chúa tể - Thiên Tàm Thổ Đậu

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 135: Trận Dung


      ngọn núi, mọi người đều cảm nhận uy áp linh lực từ thế giới tuyết trắng kia tràn ra, thần sắc khẽ chấn động, cặp mắt nóng cháy háo hức.

      , tìm chỗ thân, đừng động tới những tài vật quý giá ở khu này, đợi cho chỗ này náo nhiệt lên

      Mục Trần bình tĩnh thấp giọng điều động mọi người.

      – Ừm.

      Mấy người Sở Kì, Diệp Khinh Linh đều tán thành

      Mục Trần dẫn đầu nhảy ra đón lấy gió tuyết, hòa vào thế giới trắng xóa, hảo thủ hai bang lần lượt lặng lẽ theo sát.

      đường tới xâm nhập vào băng tuyết, bọn họ thấy cái lạnh thấu xương, dù cho linh khí thiên địa nồng đậm, ít dị vật trân quý mọc lên khắp nơi, thế nhưng có bóng dáng dấu hiệu của bất kỳ linh thú nào khác. Thiên thú có ý thức lãnh địa cực mạnh, linh thú tầm thường căn bản dám bén mảng đến địa bàn bị nó chiếm cứ.

      Mục Trần vô thanh vô tức tới, đến khi tiếp cận được sâu hơn, càng bị áp lực ràng đè nén. Thỉnh thoảng những thanh kinh hoàng vang lên chấn động thiên địa.

      Bất quá đối với tượng này Mục Trần vẫn rất bình tĩnh, dù sao trước kia tận mắt nhìn thấy khủng bố đáng sợ của Cửu U Tước còn dữ dội hơn, hắc viêm càn quét đất trời, ngang nhiên đối chiến với uy lực thiên , cảnh tượng hoành tráng oai hùng vẫn còn nhớ .

      So với Cửu U Tước, Băng Huyền Linh Giao vẫn còn kém nhiều. Dù sao thiên thú này cũng mới có thực lực Dung Thiên cảnh hậu kỳ, dù có cơ duyên tiến hóa cũng chưa chắc có thể được xếp hạng ở Thiên bảng Vạn Thú lục, trở thành thần thú.

      Còn Cửu U Tước có thể, nếu nó may mắn phá vỡ được trói buộc tại, thoát linh hóa thần, trở thành sinh vật cường đại bậc nhất trong Đại Thiên thế giới.

      – Được rồi, đừng tiếp nữa.

      Mục Trần bất chợt dừng lại, tìm thấy khe núi khá bí mật, vừa vặn nằm giữa hai tòa núi, tầm nhìn ra trước cũng trống trải, phóng mắt nhìn có thể thấy ngay chút cảnh tượng trung tâm khu vực băng tuyết kia.

      Đến nơi này rồi uy áp linh lực có thể là vô cùng cường thịnh, áp lực khiến hảo thủ hai bang cũng cảm thấy khó hành động, nếu còn tiếp tục tới, e rằng dễ dàng bị Băng Huyền Linh Giao phát ra, đến lúc đó e rằng cơ hội bỏ chạy cũng có.

      Sở Kì, Diệp Khinh Linh cũng phản bác gì, họ dù có khả năng chịu được uy áp này, nhưng cũng dại để cho con quái thú kia phát .

      – Còn bây giờ, chờ đợi cuộc vui sắp tới .

      Mục Trần ngẩng lên nhìn vào sâu trong gió tuyết bên kia, lẩm bẩm như với cái bóng mờ ảo khổng lồ.

      . . .

      biết từ khi nào, Bắc Thương giới lại trở nên náo nhiệt khi với tin tức lan nhanh như gió, rằng ở vùng núi phía tây bắc kia có khu vực rộng lớn phủ đầy băng tuyết, bên trong đó là thiên thú Băng Huyền Linh Giao bị trọng thương, có người phát lãnh địa mà Băng Huyền Linh Giao chiếm cứ còn có vô số thiên tài địa bảo quý hiếm vô cùng.

      Kẻ này rỉ tai kẻ kia, thế lực này quan hệ với thế lực nọ bàn tính kế hoạch, tất cả như tích nước trong ly, đến lúc đầy tràn ra ào ạt, khiến cho hầu như ai ai trong Bắc Thương giới cũng đều biết.

      – Nghe Hàn Băng cốc có con Băng Huyền Linh Giao trọng thương hấp hối!

      – Băng Huyền Linh Giao trấn thủ gốc Băng Thần thụ, Băng Thần quả linh khí đậm đặc cũng đủ cho cường giả Thần phách cảnh lập tức đột phá!

      – Rất nhiều thế lực và cường giả khắp nơi đều tiến tới Hàn Băng cốc rồi, chúng ta còn sao?

      . . . . . .

      Đủ mọi loại tiếng đồn lan truyền nhanh chóng, vô số người chẳng biết từ đất đai nào mọc lên, tạo thành làn sóng người khổng lồ đen đặc những khoảng rừng núi rầm rộ tiến về Hàn Băng cốc.

      Tin tức đó cũng chẳng thể nào chừa ra những thế lực và cường giả hàng đầu, bọn họ cũng nao nao trông về phương trời tây bắc xa xôi

      Băng Huyền Linh Giao. . .

      Thiên thú cấp độ này vừa đủ để lòng tham trong họ phá tan lý trí.

      – Triệu tập nhân mã, tiến tới Hàn Băng cốc!

      Những thế lực cực mạnh, những cường giả cao cường nhất cũng thầm tiến lên. Hàn Băng cốc hứa hẹn trở thành nơi náo nhiệt nhất tiếp theo của đợt khảo nghiệm Bắc Thương linh viện năm nay.

      Hàn Băng cốc.

      Trong khe núi đâu đó, Mục Trần yên lặng ngồi xếp bằng, sau lưng là Diệp Khinh Linh, Sở Kì và những tay đấm lão luyện của Diệp Sở song bang cũng ngồi xếp bằng, linh lực hùng hồn chống đỡ cái giá rét lạnh buốt của tuyết phong thổi tới.

      – Xem ra tin tức thuận lợi truyền ra

      Mục Trần đột nhiên mở miệng, có thể nhận thấy mấy ngày nay có vài dao động linh lực kha khá xuất ở khu vực băng tuyết bên ngoài.

      Sở Kì và mấy người kia cũng gật gù, họ cũng thừa sức cảm nhận được.

      – Bất quá còn phải từ từ. . . số người này còn lâu mới đủ.

      Mục Trần mỉm cười, thầm nham hiểm.

      Thời gian lại lặng lẽ trôi qua, lại thêm ngày nữa kết thúc.

      Ngày hôm sau, thế giới băng tuyết yên tĩnh cơ hồ bùng nổ, tĩnh lặng trong giá rét bị phá vỡ bằng những tiếng huyên náo mãnh liệt, những dấu chân tiến vào núi tuyết dày đặc vô cùng, những tiếng xé gió mang theo những bóng người mạnh mẽ đông đảo náo động di chuyển, như đàn kiến ào ào tràn lên xâm chiếm, đánh lui cả gió tuyết lạnh lẽo.

      Những đoàn người cuồn cuộn ngừng dũng mãnh tiến vào trong. Mục Trần thân ở nơi bí mật núi tuyết nhìn thấy từng đạo bóng ảnh lướt qua tuyết trắng, ít kẻ có khí tức mạnh bạo.

      Những kẻ đó tiến vào sâu trong băng tuyết, rất háo hức với Băng Huyền Linh Giao, thế nhưng ai là kẻ ngu xuẩn, bọn họ hiểu bản thân và Băng Huyền Linh Giao chênh lệch lớn ra sao, chẳng ai khờ dại dùng sức mình mà khiêu chiến thiên thú, e rằng chỉ trảo của nó có thể giết chết cường giả Thần phách cảnh.

      Do vậy hầu như toàn bộ những thế lực và cường giả đều dừng chân ở ranh giới xác định, cùng đợi vô số những kẻ tham lam khác như đàn sói đói đen đặc kéo tới.

      chờ đợi này cũng quá lâu, chỉ khoảng đến buổi trưa hôm đó, Mục Trần rung động trợn mắt khi nhìn thấy đàn người đông đúc lúc nhúc phô thiên cái địa di chuyển qua bên này.

      Ước lượng sơ sơ cũng hơn vạn người, cường giả Thần phách cảnh có lẽ cũng cả trăm, còn đông hơn toàn bộ số cường giả Thần phách cảnh ở Bắc Linh cảnh gom lại.

      – Bắc Thương linh viện là…..

      Mục Trần cảm thán thốt lên, chừng này cũng chỉ là phần Bắc Thương giới mà thôi, lượng người khủng bố đến như vậy, biết tất cả những địa vực của Bắc Thương giới đều gom làm như thế nào nữa. Lực hấp dẫn của Ngũ Đại Viện khiến người ta run sợ.

      – Bây giờ chờ trò vui mở màn thôi.

      Mục Trần thở ra luồng khí lạnh như băng, hơi thở vừa ra khỏi mồm trắng xóa như muốn hóa cứng, khuôn mặt tuấn tú tươi cười mong chờ, động tĩnh bên này quá lớn, chẳng mấy chốc kinh động Băng Huyền Linh Giao, nó mà nổi khùng cũng lạ lắm.

      – Lượng người tới đây quả là … đồ sộ.

      Phương Chung sợ hãi than thở, khó mà tin được tràng cảnh này là do chính họ đứng sau giật dây.

      – Chúng ta khi nào ra tay?

      Sở Kì hỏi.

      – Đừng vội.

      Mục Trần lắc đầu:

      phải chỉ có chúng ta mới nghĩ ra được chuyện tọa sơn quan hổ đấu, cường giả ở đây ít, loại suy nghĩ mưu lợi như thế cũng phải hiếm gặp.

      Sở Kì tán thành, trai cò cắn nhau ngư ông hưởng lợi, ai mà chẳng biết, có điều chỗ này ngư ông nhiều quá, phải xem bản lĩnh của ngư ông nào có thể đứng cuối cùng đây.

      khu vực trắng xóa bị phá tan bởi vô số người là người, những cái đầu lúc nhúc với tiếng ồn ào huyên náo vang rất xa, gió tuyết lạnh lẽo cũng bị đẩy lui ít.

      Lượng người tụ họp ở đây càng lúc càng đông, chật kín khắp nơi, nhưng vẫn chưa có ai dám chủ động sâu vào trong, tất cả đều chờ đợi Băng Huyền Linh Giao xuất .

      Thình lình tiếng rống kinh thiên động địa phá tan những tiếng ồn, khí thế hung ác tràn ngập phẫn nộ. Hẳn nhiên linh giao bị quấy rầy thức tỉnh từ trong giấc ngủ, bắt đầu nhận ra những khí tức nhân loại kiến hôi dám xâm phạm lãnh địa của nó.

      “Grééééccc!”

      Tiếng rống hình thành sóng trùng kích lan tới, phong tuyết đầy trời như lưỡi đao bén nhọn bay ra, khiến số kẻ may bị đánh trúng cắt thịt máu me đầy người, vội vàng thúc giục linh lực bảo vệ cơ thể.

      – Mọi người cẩn thận, súc sinh kia muốn ra đây rồi!

      Những tiếng hét hỗn loạn gào lên, linh lực đủ loại bùng nổ đủ màu sặc sỡ.

      “Ầm ầm.”

      Băng tuyết như rung chuyển khắp nơi, phong tuyết từ trong nơi trắng xóa kia gào thét thổi ra, cơn lốc tuyết khổng lồ cả nghìn trượng xuất hiệt, gầm rú cuồn cuộn cuốn lấy mọi thứ.

      Thanh thế kinh thiên khiến người ta sợ hãi run rẩy.

      Tuyết phong bạo cấp tốc quét tới, chỉ vài giây liền xuất cách đám đông nhân loại đen đặc xa, bất thình lình tuyết phong bạo bị xé rách bởi đôi cánh phủ đầy bông tuyết khổng lồ, cái bóng to lớn duỗi ra cao.

      “Grééééccc!”

      Tiếng gào thét cường đại dị thường, uy áp tràn ngập thiên địa.

      Tuyết phong bạo tan nát, hóa thành vô số phong tuyết nhận bắn xuống, con quái thú ra trong gió tuyết khiến cho đông đảo nhân loại kia phải trợn mắt.

      sinh vật tuyệt đẹp, thân hình uốn lượn như rồng, khổng lồ to lớn, khoác lên thân lớp băng giáp trong suốt, rực rỡ lấp lánh, trong cái miệng to dữ tợn là hàn khí bức người, cặp mắt băng lam vĩ đại lạnh lùng nhìn vào đàn kiến hôi lúc nhúc.

      Hai cánh khổng lồ chậm rãi vỗ lên, gió tuyết gào thét.

      Huyên náo trở nên lặng ngắt, dù cho họ chuẩn bị tâm lý rất tốt, bất quá chính mắt nhìn thấy xuất của thiên thú, rung động trong tim khiến họ run rẩy như cầy sấy.

      – Đó là Băng Huyền Linh Giao sao…

      Mục Trần nhìn con quái thú choán hết khoảng rộng lớn, khuôn mặt trở nên nghiêm trọng, nhưng đôi mắt cực kỳ vui mừng, vì thấy con Băng Huyền Linh Giao này thực lực vẫn chỉ mới ở cấp độ Dung Thiên cảnh sơ kỳ.

      Trình độ này vừa vặn trong khả năng.

      – Đại tiệc bắt đầu.

      Mục Trần thào, Băng Huyền Linh Giao bên kia phẫn nộ gầm rú, miệng to há lớn, hàn băng như mưa đá ào ạt trút xuống đàn người bên dưới.

      Thiên thú tiên hạ thủ vi cường.
      NoName_01 thích bài này.

    2. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 136: Vạn Người Trảm Băng Giao


      Hàn băng trắng tinh trút xuống như lũ, như ngọn thác khổng lồ từ trời cao đổ xuống, mang theo linh lực kinh khủng ầm ầm tuôn đổ, vùi lấp từng mảng lớn những con người bên dưới.

      “Aaaaaa!”

      “Ối!”

      “Cứu ta…!”

      “Khôôôôoong..!”

      Những tiếng kêu gào thê lương thảm thiết vang vọng, bất quá hàn băng cuốn qua, có cảnh tượng máu me văng tung tóe, thây chất đầy đồng. Những kẻ bị hàn băng cuốn lấy đột nhiên bộc phát ra hào quang bao bọc toàn bộ cơ thể, tiếng “bụp”, “chíu” rồi biến mất hoàn toàn.

      Mục Trần nhìn cảnh tượng diễn ra mà ngẩn người giật mình. thấy ngay khi hào quang xuất , ấn ký mi tâm những người đó đột ngột vỡ nát, chính nó hóa thành hào quang mang họ mất.

      – Ấn ký này còn có thể bảo vệ những người lâm vào hiểm cảnh sắp phải chết, lúc vỡ nát linh lực giấu trong đó liền chuyển họ ra ngoài. Dù vậy họ cũng bị loại.

      Diệp Khinh Linh bên cạnh giải thích cho .

      Mục Trần gật đầu, ra ấn ký còn có tác dụng đáng kinh ngạc này. Việc rèn luyện ở Bắc Thương giới khác xa Linh Lộ, dù có thể vận dụng linh lực cường đại, nhưng thể nào tàn khốc bằng. Ở bên kia, chẳng ai quản ngươi sống chết ra sao, ngoại trừ bản thân đừng bao giờ dựa vào ai cả.

      – Ha ha, những người tham gia Linh Lộ đều được chọn lựa đặc biệt, phải trải qua sàng lọc kinh người hơn hẳn, nếu áp dụng phương thức đó ở Bắc Thương giới, e rằng phân nửa số người kia phải táng mạng trong này, trả giá lớn như thế ta nghĩ Bắc Thương linh viện cũng khó mà chuyện.

      Phương Chung cười .

      Tuy Ngũ Đại Viện thực lực rất mạnh, ở Đại Thiên thế giới tiếng tăm lẫy lừng, nhưng nếu chỉ tuyển chọn đệ tử mà để chết nhiều quá họ tộc phụ huynh của đám tiểu tử kia có lẽ oán hận mà dấy lên hồi máu tanh chăng.

      – Dù chết người, nhưng bên dưới bị loại cũng thảm trọng… Trong đám đó còn có cả hai thằng Thần phách cảnh sơ kỳ xui xẻo.

      Sở Kì cũng góp lời vào. Thực lực cỡ đó đứng giữa muôn người cũng là ngôi sao sáng, tài năng lẫy lừng, muốn họ ở trong này tăng cấp ấn ký lên cấp 5 cũng chẳng phải khó khăn gì, vậy mà tất cả lại đổ sông đổ biển bị loại chỉ trong tích tắc.

      – Tiếp tục xem , Băng Huyền Linh Giao vẫn còn toàn thịnh sung mãn, bọn kia còn ăn hành dài dài.

      Mục Trần cười, ngẩng lên nhìn con quái thú uốn lượn trung kia.

      Những người may mắn đứng những nhánh cây trong rừng núi cũng bị công kích vừa nãy của Băng Huyền Linh Giao chấn kinh hoảng sợ, lúc này mới run rẩy biết chênh lệch thực lực với thiên thú Dung Thiên cảnh lớn đến bao nhiêu a!

      Trình độ cỡ đó có thể giết chết bất kỳ ai trong số họ cách tức !

      – Tất cả cường giả Thần phách cảnh, chúng ta đồng loạt ra tay, Linh Luân cảnh lui ra sau tập trung linh lực bắn phá từ xa. Nhanh!

      Trong đám người thình lình có tiếng quát của kẻ hùng tài thao lược nào đó, nhờ có mà đám người bên dưới nhanh chóng tổ chức lại trận hình, mệnh lệnh liên tiếp được các thủ lĩnh truyền ra.

      Những kẻ nhận được danh ngạch của Bắc Thương linh viện có mấy ai tầm thường? Chỉ cần tiếng quát liền đâu đấy phóng ra cường giả bay lên trung, linh lực hùng hồn bùng nổ chói lòa đủ màu sắc.

      Cả trăm quang ảnh xuất cùng phương, linh lực hùng hậu bốc cao chẳng kém thiên thú.

      “Grééééccc!”

      Băng Huyền Linh Giao nhìn thấy đông đảo cường giả hội tụ, đôi mắt lam lợi hại toát ra vẻ hung tàn rít gào, lại bắn ra loạt hàn băng trắng tinh.

      – Ra tay!

      Cả trăm cường giả Thần phách cảnh nhất tề quát lớn, đủ mọi loại công kích cùng lúc bộc phát, hào quang đầy trời, từng đạo công kích mạnh mẽ cường hãn phô thiên cái địa bắn tới luồng hàn băng.

      “Đùng Đùng!”

      Công kích vang trời dậy đất của hai phe va chạm vào nhau giữa trung, khí lãng bùng phát ngập trời như pháo hoa rực rỡ, băng tuyết bị những luồng pháo hoa đủ màu ngăn cản, tuyết trắng bên dưới mặt đất bị phá nát lún sâu xuống mấy thước.

      Phong tuyết thổi tới, công kích của hai phe chậm rãi tan , hàn băng của Băng Huyền Linh Giao bị bọn họ mạnh mẽ chặn đứng.

      – Người đông thế mạnh!

      Mục Trần tán thưởng hô lên, chiến lực của trăm tên Thần phách cảnh khiến cho Băng Huyền Linh Giao cũng thấy khó nhai.

      – Công kích!

      tiếng quát lệnh vang lênh giữa , cả vạn người thực lực Linh Luân cảnh cũng đồng loạt hét to, tiếng vang chấn động cả thiên địa.

      “Rầm rầm!’

      Vô số những công kích từ bên dưới bắn lên cao, phong tuyết ngập trời bị bắn tan nát nổ tung, hào quang bảy sắc cầu vồng xuyên phá trường , mạnh mẽ đánh lên thân thể khổng lồ của Băng Huyền Linh Giao.

      “Bùm Bùm Bùm…!”

      Những tiếng nổ trầm thấp ngừng vang vọng. Đối mặt công kích của cả vạn người liên thủ, Băng Huyền Linh Giao bị đẩy lui cả trăm trượng, thân thể bọc kín băng giáp trong suốt xuất những vết nứt kinh hoàng.

      “Grééééccc!”

      Thân thể đau đớn khiến nó phẫn nộ cực kỳ, gào lên hung ác, hai cánh phong tuyết vỗ mạnh.

      Linh lực điên cuồng thổi ra, phong tuyết ngưng tụ, tạo thành vô số băng thương ngập tràn dao động đáng sợ.

      Băng Huyền Linh Giao chân chính nổi cơn cuồng sát.

      “Véo véo véo véo…”

      Đôi cánh khổng lồ phất tới, vô số băng thương phóng , xé toang khí ào ào trút xuống như mưa vào những tốp người bên dưới.

      Đối diện công kích dữ dội đó, đoàn người kia cũng biến sắc, thúc đẩy linh lực trong cơ thể lên đến mức tận cùng, điên cuồng phóng ra công kích chống đỡ.

      “Bùm bùm bùm!”

      Băng thương ngập trời bắn tới, tràng cảnh cực kỳ hùng vĩ.

      “Chíu chíu!”

      Dưới công kích kín kẽ dữ dội đó, ít người xui xẻo bị băng thương đánh trúng, ấn ký trán nháy mắt liến vỡ nát, hóa thành hào quang đẩy họ ra ngoài.

      Khu vực này bị vòng chiến kinh thiên nơi đây tạo ra khí lãng tràn ngập, phong tuyết khắp nơi.

      Mục Trần đứng trong khe núi, nhìn chiến gay cấn bên kia, gương mặt cũng giấu nổi rung động. Cảnh tượng này giống trận chiến tranh quy mô.

      Chiến tranh giữa vạn người và thiên thú.

      Mục Trần bước lên vài bước, hai mắt vẫn nhìn chằm chằm chiến đấu bên kia, bàn tay bất giác đặt lên vách núi phủ tuyết.

      – Hử?

      Thình lình cau mày lại, nhìn lại băng tuyết nơi vách núi mà bàn tay mình vừa chạm vào, dường như có dấu hiệu bị tan , lại có khí nóng tản mát ra.

      – Do đại chiến bên kia khiến nó nóng lên sao?

      Mục Trần nhìn chằm chằm vào băng tuyết yên lặng tan biến, mặt nhăn mày nhó, nhưng cũng chú ý nhiều lắm, lại tập trung chú ý vào đại chiến đến hồi gay cấn.

      Hai phe đối chiến liên tục, mỗi công kích cường đại từ Băng Huyền Linh Giao đều bị con người dựa vào ưu thế số đông mạnh mẽ cản lại, tuy tổn thất ít nhưng cũng mấy suy suyển, lại còn có thể áp chế phần nào với hung uy của Băng Huyền Linh Giao.

      Chiến đấu liên tục ở cường độ cao, tuy Băng Huyền Linh Giao thực lực siêu việt hơn hẳn mỗi người ở đây, nhưng lượng linh lực nó có vẫn thể nhiều bằng số lượng người liên thủ cùng chỗ ở đây.

      Chiến đấu giằng co càng kéo dài càng bất lợi cho nó, mà với linh trí của nó tại cũng dễ dàng nhận thấy được trong số những con người kia còn có những tên gian xảo nấp bên, thực lực bọn họ tệ chút nào, hẳn nhiên chờ đợi nó tiêu hao mệt mỏi cấp tốc ra tay.

      Do đó. . . nó được phép để tình huống tiêu hao quá lớn xuất , nếu …..

      “Grééééccc!”

      Băng Huyền Linh Giao gào thét hung ác, hai cánh đập mạnh, băng giáp trong suốt bộc phát hào quang mãnh liệt, nó mặc kệ công kích linh lực đầy trời mà liều mạng xông lên.

      “Ầm!”

      Mạnh mẽ chịu đựng công kích phô thiên cái địa, nó lao tới biển người trùng điệp, hai cánh vỗ điên cuồng, cái đuôi khổng lồ quét ngang, đỉnh núi bị nó chạm phải cũng nháy mắt sụp đổ.

      “Chíu chíu!”

      Vô số người bị hào quang cái đuôi của nó quét trúng liền bị ấn ký bộc phát hào quang truyền tống rời .

      Vô số người vội vàng phân tán, người đông nghẹt như châu chấu nhảy nhót chớp động rời khỏi vùng nguy hiểm.

      – Toàn lực tiến công, làm thịt súc sinh này!

      – Sát!

      – Cùng lên nào!

      Đủ loại tiếng gầm gừ gào thét vang lên trong núi rừng, đồng đội bên cạnh bị đánh nát ấn ký, ít người đỏ mắt giận dữ, cuồng loạn thúc đẩy linh lực hung hăng công kích thân thể khổng lồ của Băng Huyền Linh Giao.

      Song phương đều thôi động sát khí đỏ mắt.

      Mục Trần chép miệng than thở, may mắn mọi người có ấn ký bảo vệ, bằng nơi này máu chảy thành sông, có lẽ cái danh hiệu Huyết Họa giả lại lần nữa mang lên người ở đây.

      – Băng Huyền Linh Giao tiêu hao rất nhiều rồi.

      Diệp Khinh Linh nhìn con quái thú trung, trải qua chiến đấu từ nãy giờ, băng giáp người nó tan nát nhiều chỗ, mơ hồ đục ngầu , hẳn nhiên tiêu hao của nó rất khổng lồ.

      – Tập trung chút, để Băng Huyền Linh Giao tiêu hao thêm chút nữa, những tên thân cũng sắp ra tay rồi…..

      Mục Trần nhìn qua vòng chiến, những kẻ nấp tất nhiên đều là cường giả, bọn họ súc lực liên hợp mà , có lẽ Băng Huyền Linh Giao lập tức trọng thương.

      – Ừ!

      Diệp Khinh Linh, Phương Chung, Sở Kì đều đáp lời, linh lực trong cơ thể lập tức được thôi động súc thế đợi phát.

      Mục Trần cũng vận chuyển linh lực, nhưng thình lình hai mắt đứng tròng, long lên sòng sọc, bàn tay nắm chặt lại. Cảm giác nóng cháy càng lúc càng ràng, dường như phải vì chiến đấu mà tạo thành như thế.

      Hai mắt lóe sáng, Mục Trần ngồi xuống, tay áo phất qua lớp tuyết, liền thấy lớp bên dưới cùng bị hòa tan thành nước, lộ ra lớp đá cứng nóng bỏng.

      – Làm sao vậy?

      Sở Kì ngạc nhiên nhìn hành động kỳ quái của Mục Trần.

      cau mày, đột nhiên cảm thấy quái lạ, dưới lòng đất dường như có luồng lực nóng cháy cấp tốc dâng lên.

      – Có biến cố, tạm thời đừng ra tay.

      Mục Trần trầm giọng .

      Cả đám tròn mắt nhìn nhau, ai cũng nghi hoặc, bất quá thấy Mục Trần sắc mặt nghiêm trọng, nhất thời ai dám gì.

      Mục Trần đặt bàn tay chạm vào đá cứng nóng bỏng, nhìn ra mặt đất phủ đầy tuyết trắng, bất chợt trợn trừng, mảnh đất bên đó đột ngột đỏ bừng lên.

      “Ầm!”

      Núi non rung chuyển như động đất, bên phía xa xa kia đột nhiên đất đá văng ra tung tóe, cột dung nham nóng chảy khổng lồ bắn lên cả trăm trượng, lao thẳng lên trời.

      “Ọọọoooọ!” <~~~ tiếng này là tiếng con trâu nó kêu xD

      tiếng kêu nặng nề theo hỏa trụ kình thiên vang vọng trong khu vực này, đồng thời uy áp linh lực hề thua kém Băng Huyền Linh Giao theo đó lan tỏa.

      Sắc mặt Mục Trần rốt cuộc trở nên kinh hãi, ánh mắt chấn động vô cùng.

      Dưới mặt đất này, ngờ còn có thiên thú cư?
      NoName_01 thích bài này.

    3. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 137: Địa Tâm Viêm Long Tích


      Nham thạch nóng chảy xông lên tận trời, như cơn mưa lửa bao trùm thiên đổ xuống, giá tuyết lả tả chạm vào hóa thành sương mù dày đặc, bốc hơi dày đặc.

      – Sao lại thế này?

      – Đó là cái gì?

      – Dường như có gì đó từ lòng đất chui lên!

      Biến cố bất thình lình khiến chúng nhân sợ hãi, vội vàng nhìn qua mảnh đất bị nổ tung ra cái lỗ, bên đó băng tuyết nhanh chóng tan chảy, đất đá trở nên đỏ bừng, nhiệt độ khu vực này cấp tốc tăng cao.

      – Chuyện gì xảy ra?

      Bên khe núi, Diệp Khinh Linh cũng kinh ngạc nghi vấn.

      – Tin tức của chúng ta có lẽ thiếu sót, ở đây chỉ có linh thú thiên giai, mà là. . . hai!

      Mục Trần trầm giọng chắc chắn.

      Sở Kì biến sắc, biến cố này hoàn toàn nằm ngoài dự kiến.

      – Linh thú thiên giai này hẳn là sinh sống trong lòng đất, khó trách chúng ta thể phát .

      Mục Trần nhìn qua cái khe nứt phun trào dung nham nóng chảy

      – E rằng nó sớm nhận biết được cuộc chiến mặt đất nhưng vẫn thân ra, đợi đến khi song phương tiêu hao cạn sạch, ha ha, con súc sinh này biết tính toán.

      Đám người ngây dại nhìn nhau, ra tính làm ngư ông chỉ có đám người ở đây, ngay cả linh thú thiên giai cũng muốn tọa sơn quan hổ đấu, linh thú thiên giai đến trình độ này, trí tuệ cũng kém nhân loại bao nhiêu.

      – Bây giờ làm sao?

      Phương Chung khổ não hỏi. con linh thú thiên giai còn có thể chờ cơ hội nhân lực đông đúc mà đắc thủ, nhưng nếu hai con lượt, thể giỡn chơi chút nào, đám người ở đây hoàn toàn thể là đối thủ.

      – Cứ bình tĩnh.

      Mục Trần nheo mắt:

      – Dù đều là linh thú thiên giai, nhưng nhất thiết chúng nó liên thủ với nhau. Hơn nữa ta thấy có vẻ như chúng đối địch với nhau đúng hơn, mục tiêu của con linh thú trong dung nham kia chủ yếu chính là Băng Huyền Linh Giao.

      – Đúng vậy! Mấy con linh thú thiên giai cũng muốn ăn thịt lẫn nhau để tăng cường thực lực, chiếm đoạt huyết mạch cường đại, giúp chúng nó tiến hóa. Có lẽ hai con này mới chân chính là đối thủ của nhau!

      Phương Chung hai mắt sáng rực.

      Diệp Khinh Linh liếc nhìn qua, sắc mặt vui mừng, vậy cơ hội đắc thủ chẳng phải càng cao hơn sao?

      Mục Trần lại thể lạc quan như thế, tình huống tại khá đặc biệt, phải xem cục diện tiếp diển thế nào mới có thể ra quyết định.

      – Cứ nhìn trước .

      lại nhìn vào cái khe nứt rực lửa đầy dung nham kia, dường như có sinh vật khổng lồ trồi lên.

      Sinh vật nọ nhanh chóng chui lên, tiếng ầm ầm va chạm vào đất đá bên dưới băng tuyết, núi đá rung chuyển, nham thạch phun trào, sinh vật khổng lồ với uy áp linh lực dữ dội phá đất chui lên.

      Đất đá rung chuyển, run rẩy, vô số cặp mắt kinh ngạc nhìn dòng dung nham nóng chảy, cự thú đỏ rực cao vài trăm trượng chậm rãi bò tới.

      Cự thú đỏ rực kia thuộc loài bò sát, hình dáng như kỳ đà, toàn thân có lửa cháy hừng hực, nham thạch nóng chảy dường như từ trong cơ thể nó trào ra, ngừng rơi xuống làm băng tuyết tan chảy.

      cái đầu dữ tợn của nó có cái sừng lửa dường như được ngưng tụ từ nham thạch, mơ hồ có sức nóng khủng bố phát ra, thiêu cháy khí.

      – Đây là. . .

      Vô số người đều tập trung chú ý vào sinh vật chui ra từ dung nham kia, ánh mắt hoảng sợ,

      – Địa Tâm Viêm Long Tích, địa bảng bài danh thứ 70.

      Mục Trần chậm rãi báo danh cho sinh vật vừa xuất .

      Diệp Khinh Linh cũng trở nên nghiêm trọng. Địa Tâm Viêm Long Tích hề yếu hơn Băng Huyền Linh Giao chút nào.

      – Trời ạ, lại là linh thú thiên giai!

      – Làm sao bây giờ? !

      – Mau bỏ , mau bỏ !

      Đám người bên kia hẳn nhiên cũng nhận biết được sinh vật có uy áp linh lực kinh người cũng đều hoảng sợ cuống cuồng.

      Hoảng loạn nhanh chóng lây lan, đối mặt Băng Huyền Linh Giao bọn họ còn nhờ vào nhân số áp đảo mà vững lòng chiến đấu, nhưng tại lại rơi vào tuyệt vọng cùng. Hai con linh thú thiên giai, cục diện chỉ có thể là bên tàn sát.

      Người người đông nghẹt núi đồi kinh hoảng nhảy lui, chiến ý hoàn toàn tan rã.

      “Ọọọoooọ!”

      Địa Tâm Viêm Long Tích đạp đất chấn động núi đồi tiến tới cùng với nham thạch nóng chảy, cái đuôi nham thạch to lớn vung lên liền khiến cho mảng núi đá sụp đổ, ầm ầm lở núi đổ xuống hung hăng đè lên đám người khiến bọn họ bị phá ấn ký mà biến mất.

      Nhìn thấy hung uy của Địa Tâm Viêm Long Tích, đoàn người càng thêm sợ hãi thi nhau chạy trốn.

      Băng Huyền Linh Giao cũng ngưng công kích con người, cặp mắt lam vĩ đại cảnh giác nhìn chằm chằm Địa Tâm Viêm Long Tích, nó biết đối thủ cũ này nhất định xuất .

      “Grééééccc!”

      Băng Huyền Linh Giao gào lên đe dọa Địa Tâm Viêm Long Tích, linh lực tuôn ra, tuyết phong như đao ào ạt công kích đối thủ.

      Bất quá Địa Tâm Viêm Long Tích chẳng tỏ ra quan tâm tới tuyết phong sắc bén kia, thân hình to lớn khổng lồ tràn ngập nham thạch nóng chảy tùy ý để cho vô số lưỡi tuyết phong với uy lực thừa đủ xé nát cường giả Thần Phách cảnh đánh lên người. Ngay khi chạm đến được cơ thể nó, tuyết phong hoàn toàn bị nham thạch cực nóng hòa tan mất.

      Băng Huyền Linh Giao thấy thể ngăn cản bước tiến của Địa Tâm Viêm Long Tích, càng thêm phẫn nộ, cái miệng to lớn há ra, hàn băng như thác nước trút xuống, hàn băng qua chỗ nào, nơi đó liền bị đóng băng cứng ngắc.

      Địa Tâm Viêm Long Tích rốt cuộc khựng lại, cái sừng rực lửa đầu sáng chói, dung nham hỏa trụ kinh thiên phun ra ngạnh đấu với hàn băng.

      “Phừng!”

      Hàn băng và dung nham công kích lẫn nhau, đất đá dưới chân chúng nó tan nát, linh lực kinh người bắn ra khí lãng phá hủy mọi thứ.

      Đám người vừa hoảng loạn tháo chạy liền sửng sờ dừng lại, hai con linh thú thiên giai này lại giải quyết nhau trước?

      “Grééééccc!”

      Băng Huyền Linh Giao phẫn nộ gào lên, hai cánh đập mạnh, thân hình khổng lồ như băng tinh tông mạnh vào Địa Tâm Viêm Long Tích. Thân thể khổng lồ nặng nề kinh khủng cũng chính là vũ khí có lực sát thương lợi hại nhất của chúng nó.

      Đối mặt Băng Huyền Linh Giao trùng kích, Địa Tâm Viêm Long Tích cũng lui lại chút nào, dung nham nóng chảy tràn ra đất, cũng hung hăng lao tới tông thẳng vào đối phương.

      “Ầm!”

      Hai con quái thú khổng lồ húc nhau, hàn băng và dung nham văng ra tung tóe

      Hai con linh thú thiên giai quần thảo đánh nhau, hàn băng và dung nham tuôn ra ngớt, ăn mòn đối phương.

      Thế giới băng tuyết trắng xóa khi trước bị phá tan hoang, dung nham chảy qua khiến nó càng kinh khủng.

      Tất cả mọi người đều sững sờ đứng nhìn hai sinh vật khổng lồ quay cuồng khiến đất đá rung chuyển, máu tươi tuôn trào theo những vết thương khủng bố thân thể chúng nó, rơi xuống băng tuyết nhuộm thành màu đỏ, nhưng rôi xuống dung nham chỉ kịp hóa thành làn khói.

      – Băng Huyền Linh Giao dường như thất thế…

      Diệp Khinh Linh cất tiếng nhận xét.

      – Lúc nãy Băng Huyền Linh Giao tiêu hao cực lớn, cũng có thương thế, mà con Địa Tâm Viêm Long Tích gian xảo lại nấp súc lực rồi phát động, dĩ dật đãi lao, Băng Huyền Linh Giao phải đối thủ.

      Mục Trần chậm rãi phân tích.

      – Chúng ta làm gì đây?

      – Chờ!

      Mục Trần nhanh gọn đáp lời:

      – Tuy Băng Huyền Linh Giao tạm thời rơi xuống hạ phong, nhưng thực lực chúng nó cũng ngang ngửa, Địa Tâm Viêm Long Tích muốn giết con kia e rằng trả giá , lúc đó chính là cơ hội tốt nhất.

      Sở Kì gật đầu, tại có lẽ ít người cũng chờ đợi khoảnh khắc đó mà xông lên. Hai tinh phách linh thú thiên giai, giá trị mê người a.

      “Ầm ầm!”

      Đại địa run rẩy dữ dội, hai con quái vật điên cuồng quay cuồng cắn xé, chiến đấu thảm thiết dữ dội còn hơn đại chiến khi trước. Bất quá thời gian dần trôi, Băng Huyền Linh Giao cũng dần dần chống đỡ nổi, thân thể đầy những vết thương kinh khủng.

      “Grééééccc!”

      Băng Huyền Linh Giao cũng biết tình trạng bản thân, rít gào dữ dội, bất chợt tránh thoát cú húc của Địa Tâm Viêm Long Tích, lập tức giang đôi cánh khổng lồ bay vút ra xa, để lại đường máu tươi tuôn xối xả.

      Nó muốn chạy trốn !

      “Ọọọoooọ!”

      Địa Tâm Viêm Long Tích cũng kêu lên, cơ hội ngàn năm thuở này nó đâu thể để cho Băng Huyền Linh Giao chạy thoát, bốn chân đạp đất, hóa thành luồng hồng quang nóng cháy đuổi theo Băng Huyền Linh Giao.

      Hai con quái vật to lớn ầm ầm lao , để lại đống hỗn độn.

      – Đuổi! Đừng cho chúng nó chạy mất!

      – Liệp sát hai linh thú thiên giai, có thể cho ta thăng cấp ấn ký cấp 8!”

      – Tinh phách thiên thú, luyện hóa được, thực lực Thần Phách cảnh sơ kỳ của ta thừa sức đả bại Thần Phách cảnh trung kỳ!

      – Đuổi theo .

      Đám đông ồn ào huyên náo trước cảnh tượng đuổi chạy của hai con linh thú thiên giai, bất chợt phục hồi tinh thần, vô số người nhảy ra nhanh chóng lao theo.

      Những tiếng xé gió vang lên đầy trời, những cường giả nấp trong bóng tối cũng thể ở lại, nhanh chóng phóng ra.

      , theo sau!

      Mục Trần vung tay lên dẫn đầu đoàn người Diệp Sở song bang. Trước mắt là cơ hội tuyệt vời thể bỏ lỡ.

      Diệp Khinh Linh và mấy người kia cũng vội vàng bắt kịp.

      Mục Trần dẫn đoàn người nhanh chóng trước đám đông, con ngươi đen láy cũng hừng hực nhiệt huyết nhìn theo bóng quái thú xa xa.

      Ngay khi Mục Trần lao truy kích linh thú thiên giai, kịp để ý trong khí hải, Cửu U Tước vốn nhắm mắt tĩnh dưỡng trong hoa lung Mandala cũng choàng tỉnh mở to hai mắt, hắc viêm lượn lờ xuất , thần quang sáng ngời.

      – Băng Huyền Linh Giao, Địa Tâm Viêm Long Tích à?
      NoName_01 thích bài này.

    4. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 138: Cướp Đoạt


      khu rừng xanh mơn mởn, cây lá xum xuê, khung cảnh yên bình, thỉnh thoảng có tiếng linh thú vang lên trong rừng sâu, đầy sắc xuân tràn ngập sức sống.

      “Đùng!”

      tiếng động dữ dội phá tan cảnh vật thơ mộng, đất đai rung chuyển, vô số linh thú chạy tứ tán hoảng loạn, đưa cặp mắt sợ hãi nhìn về phía xa xa, trung là hai luồng sáng đỏ rực như lửa và xanh trong tinh khiết như băng cấp tốc bay tới.

      Mơ hồ trong hào quang cao kia là hai sinh vật khổng lồ điên cuồng, linh lực trùng kích như lốc xoáy thổi bùng lên khắp núi rừng, phá hủy rừng xanh cách nhanh chóng.

      “Grééééccc!”

      Hai quái thú khổng lồ hung hăng đánh nhau sứt đầu mẻ trán, máu me tràn ngập, nhưng cái đám linh thú vốn ngửi được mùi máu liền phát cuồng cũng run rẩy lẩy bẩy, còn chút nào hung ác.

      Vì chúng nó cảm nhận uy áp kinh thiên từ hai quái thú giao tranh kia.

      Hai con quái vật chạy đuổi đánh nhau ì đùng, sau lưng chúng xa lắm là vô số những con người với tốc độ sấm chớp xé gió lao theo, đôi mắt rung động nhìn tràng cảnh phá hoại do chúng gây ra.

      hổ danh linh thú thiên giai.

      Diệp Khinh Linh sợ hãi than thở, chợt :

      – Băng Huyền Linh Giao thương thế càng ngày càng nặng, có vẻ sắp chịu hết nổi.

      Mục Trần gật đầu, cũng dễ dàng nhận ra Băng Huyền Linh Giao càng lúc càng yếu.

      – Sau lưng ít người đuổi theo a, toàn bộ đều là cường giả Thần Phách cảnh.

      Mục Trần nghiêng đầu nhìn thoáng qua phía sau, tầng tầng lớp lớp bóng người nhảy nhót bay lượn, hầu như toàn bộ đều có thực lực Thần Phách cảnh. Hơn nữa còn cảm nhận được trong số đó còn có mấy kẻ che giấu rất tốt, nhưng vẫn mơ hồ tản ra dao động linh lực cực kỳ lợi hại.

      Xem ra chỗ này có vài nhân vật khó giải quyết đây.

      – Mục Trần!

      Bất chợt ý niệm truyền vào trí não khiến Mục Trần giật mình, thần sắc nghiêm trọng, đó là. . . Cửu U Tước!

      Mục Trần kinh ngạc hiển nhiên là ngờ Cửu U Tước lại chủ động gọi .

      – Chuyện gì?

      Mục Trần nhanh chóng trả lời.

      – Băng Huyền Linh Giao chuẩn bị dùng sát chiêu cuối cùng liều mạng với Địa Tâm Viêm Long Tích, khi đó cả hai chúng nó trọng thương, ngươi giảm áp chế của hoa lung Mandala cho ta, để ta xử chúng!

      Cửu U Tước lập tức bày kế hoạch cho .

      – Ngươi muốn ra tay?

      Mục Trần cả kinh, chuyện lạ chi đây, Cửu U Tước chủ động giúp ?

      – Hừ, ta ra tay dĩ nhiên phải có lợi, nhiều lời với ngươi, ta ra tay ngươi đừng mong đắc thủ.

      Cửu U Tước quát lên:

      – Khi ta đánh chết chúng nó rồi lập tức lấy tinh phách linh thú, đồng thời thu luôn xác của chúng vào Giới Tử Xuyến rồi lập tức bỏ trốn cho xa. Trong đám kiến sau lưng ngươi có nấp vài kẻ khó chơi, nhanh chóng chạy là thượng sách.

      – Được.

      Mục Trần chẳng mấy do dự, vì Cửu U Tước hoàn toàn chí lí. Chuyện này hấp dẫn biết bao nhiêu người đến, lượng người còn vượt hơn cả dự kiến của , nếu có Cửu U Tước hỗ trợ cơ hội lại tăng cao hơn nhiều.

      – Các vị, lát nữa có biến cố gì xảy ra, cần lo lắng đến ta, nếu có thể cứ về trước, ta về sau.

      Mục Trần ngẩng đầu cất tiếng với đám người chung.

      Diệp Khinh Linh và mấy người kia sửng sốt khi nghe lời kỳ quặc của , gương mặt mờ mịt nhưng cũng gật đầu, lúc này cũng có thời gian để hỏi.

      Mục Trần chuyển tầm mắt về phía xa, linh lực của Băng Huyền Linh Giao nhanh chóng yếu , trong tiếng gào của nó cũng dễ nhận thấy suy yếu.

      “Grééééccc!”

      Đại địa đột nhiên chấn động, nhiệt độ khí lại giảm mạnh, bông tuyết từ hư ra, Băng Huyền Linh Giao vốn suy yếu sau tiếng rống liền trở nên cuồng bạo, linh khí thiên địa bạo động.

      – Quả nhiên muốn liều mạng.

      Mục Trần nhận thấy biến cố, hai mắt giật giật, linh lực trong người vận chuyển cực nhanh, chuẩn bị ra tay.

      “Grééééccc!”

      Băng Huyền Linh Giao thoát khỏi dây dưa với Địa Tâm Viêm Long Tích, hai cánh tung lên, điên cuồng kêu gào, đôi cánh đầy tuyết trắng của nó xuất lớp lớp hoa văn sáng rực, máu tươi đỏ thẫm chảy ra.

      Hoa văn nhanh chóng chuyển thành màu đỏ thẫm.

      Địa Tâm Viêm Long Tích cũng nhận ra nguy hiểm, tiếp tục lao tới mà nặng nề giậm chân xuống mặt đất, đất đai vỡ nát, tạo thành cái khe với dung nham nóng chảy tuôn ra, nhanh chóng đốt cháy khu rừng.

      “Vù vù!”

      Đôi cánh khổng lồ của Băng Huyền Linh Giao càng lúc vỗ càng dồn dập, linh khí thiên địa điên cuồng chuyển động, tạo thành quang cầu linh lực băng hàn trước mặt nó, huyết văn tràn ngập bề mặt.

      Cỗ dao động cực kỳ đáng sợ tỏa ra từ quang cầu khổng lồ, khiến cho đám người đuổi theo nháy mắt biến sắc.

      “BÙM!”

      Băng Huyền Linh Giao gào lên, băng cầu chứa toàn bộ năng lực của nó bắn như khối vẫn thạch trắng tinh xuyên qua gian, hung hăng đập vào đầu Địa Tâm Viêm Long Tích.

      “Ọọọoooọ!”

      Đối mặt kích liều mạng của Băng Huyền Linh Giao, Địa Tâm Viêm Long Tích cũng kêu lên dữ tợn, nham thạch nóng chảy tràn ngập cái sừng đỏ rực, dung nham ngập trời trào ra, trong cái khe dưới đất vừa bị nó phá nứt ra cũng bắn lên vô số luồng dung nham nóng chảy, hợp lại thành hỏa trụ nham thạch cao cả mấy trăm trượng, gào thét đón đỡ băng cầu lạnh lẽo.

      “Đùng đùng đùng!”

      Hai công kích tối cường của hai linh thú thiên giai va chạm, hỏa trụ dung nham nháy mắt tan nát, hỏa diễm bùng phát, nham thạch rơi vỡ đầy trời rơi xuống lả tả, băng cầu nghiền nát mọi thứ tiếp tục lao xuống bùng bổ đầu Địa Tâm Viêm Long Tích.

      “BÙM!”

      Bạo phong tuyết kinh khủng cách nào hình dung đột ngột xuất , khiến cánh rừng vừa bị hỏa nham tàn phá hóa thành thế giới tuyết trắng, ngay cả đám người phía xa kia có khoảng cách lớn đến nơi này nhưng cũng khoảng hơn mười cường giả Thần Phách cảnh bị cuốn bay, ấn ký nát tan, cả đám biến mất.

      Mục Trần vội dẫn đám người của mình nấp sau vách núi, tránh khỏi lực trùng kích dữ dội, bất quá hàn khí kinh người vẫn khiến linh lực trong cơ thể vận chuyển chậm chạp.

      Mục Trần nhìn chiến trường, nơi băng tuyết tàn phá tứ tung dần dần tiêu tan , Băng Huyền Linh Giao cao yếu ớt rơi xuống, nện lên mặt đất khiến khu vực đó rung chuyển chút.

      Cách Băng Huyền Linh Giao xa, Địa Tâm Viêm Long Tích vốn thân thể rực lửa cũng tắt ngúm, cái sừng đỏ rực cũng tắt lửa, xuất những vết nứt dữ dội, hẳn nhiên cả hai đều trọng thương.

      Đại chiến kinh thiên bất chợt yên tĩnh, tất cả mọi người đều cẩn trọng quan sát hai con linh thú thiên giai trọng thương nằm đó, ánh mắt đỏ ngầu. Nhưng cũng vì linh khí trong người chậm chạp vận chuyển khiến cả đám chẳng ai hành động được.

      – Mục Trần, !

      Cửu U Tước quát lên ra lệnh cho Mục Trần, luồng hắc viêm trong người trào ra, đốt sạch hàn khí xâm nhập vào cơ thể .

      “Phốc!”

      Mục Trần vừa lắc mình liền phóng , chớp mắt xuất ở chiến trường băng hỏa tan nát, hắc viêm ngập tràn con ngươi đen láy.

      “Kwoork!”

      tiếng hót thanh thúy hung tợn vang lên. Nghe tiếng kêu đó, Băng Huyền Linh Giao và Địa Tâm Viêm Long Tích thình lình tỏ ra vô cùng sợ hãi.

      Trong đôi mắt Mục Trần, hắc viêm càng lúc càng thiêu đốt mãnh liệt, hóa thành hai chùm hắc viêm xuyên thủng gian.

      “Xèo!”

      Băng Huyền Linh Giao và Địa Tâm Viêm Long Tích chỉ có thể trơ mắt nhìn quang lên, rồi cảm nhận đau nhức khắp cơ thể, hai luồng hắc viêm nọ xuyên phá toàn bộ các tầng phòng ngự của chúng, chui vào cái đầu cứng rắn.

      Hai linh thú thiên giai bỗng chốc trở nên cứng ngắc, sinh khí cấp tốc rút .

      – Mau, ra tay!

      Cửu U Tước lại lần nữa la lên, bất quá lúc này nó vô cùng suy yếu, hẳn nhiên hai công kích vừa nãy tiêu hao rất nhiều sức lực của nó.

      Mục Trần lập tức lao tới, bàn tay hút lấy hai luồng hào quang lam đỏ vào tay.

      Trong hai luồng hào quang đó là Băng Giao và Viêm Tích cuồng loạn giãy giụa, sức mạnh chấn động khiến Mục Trần cầm chắc.

      – Hừ!

      Mục Trần giận dữ hừ tiếng, hắc viêm trong lòng bàn tay xuất , bọc lấy hai tinh phách. lắc mình cái liền xuất ngay chỗ thi thể khổng lồ của hai con linh thú thiên giai, vung tay lên thu chúng vào Giới Tử Xuyến. (LTC: cái vòng này hơi bị khủng a, chứa luôn 2 khổng lồ)

      “Rắc.”

      Ngay khi hai cỗ thi thể chui vào Giới Tử Xuyến, nó lập tức vang lên tiếng nứt vỡ. Dù chỉ là cái xác chết nhưng vẫn còn có linh lực cường đại dao động trong đó, thu hết vào Giới Tử Xuyến cũng khó chịu nổi.

      Mục Trần chạy đến nhặt xác, động tác nhanh nhẹn liền mạch khiến cho đám đông cường giả Thần Phách cảnh chỉ có thể trơ mắt nhìn hành động….

      – Muốn chết!

      Hành động đó của Mục Trần lập tức khiến cho đám cường giả Thần Phách cảnh vất vả truy kích nổi giận, gầm lên phóng tới.

      – Giao tinh phách ra đây!

      Trong đám kia có ba người nhanh nhất, lập tức xuất gần đó, quát lên dữ dội, ba luồng linh lực cường đại bùng nổ bao phủ Mục Trần.

      Ba người này đều có thực lực Thần Phách cảnh hậu kỳ!

      Những cao thủ nấp cuối cùng chịu thân!
      NoName_01 thích bài này.

    5. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 139: Đại Truy Sát


      Giữa trung, ba bóng người lăng mà đứng, linh lực hùng hồn trong cơ thể tuôn ra, thực lực chắc chắn là Thần Phách cảnh hậu kỳ.

      Ba người đó đều đưa mắt lạnh lẽo nhìn Mục Trần phía trước, bất kỳ lúc nào cũng có thể ra tay chém giết.

      – Ngươi ăn cũng há mồm to quá đó chứ, chúng ta nhiều người vì hai con linh thú thiên giai mà đuổi theo xa như vậy, trả giá lớn như thế ngươi cũng dám mình lấy hết?

      Tên thiếu niên gầy gầy ở giữa lạnh lùng gằn giọng cười giễu Mục Trần.

      – Chỉ là Thần Phách cảnh sơ kỳ, dã tâm lại , sợ chết yểu sao? Mau mau giao ra tinh phách và thi thể linh thú, có lẽ còn cho ngươi toàn vẹn rời !

      Người bên trái cũng quát lên.

      Người bên phải mặt lạnh như tiền, hai đấm nắm chặt, linh lực sắc bén chuyển động.

      Diệp Khinh Linh và mấy người kia cũng phục hồi lại, nhìn thấy ba người giữa cũng biến sắc.

      – Tạ Quan, Ngũ Hổ, Tần Chính. Đáng ghét, sao đám này lại xuất ở đây?

      Phương Chung rên rỉ khiếp sợ, ba người kia trong Linh Lộ danh tiếng cũng , cuối cùng được đánh giá cấp chuẩn Vương. Tuy kém cấp Vương chút, nhưng cũng rất lợi hại.

      Đối diện ba kẻ này, Mục Trần căn bản thể hoàn thủ!

      – Tạ Quan, chính là Huyết Họa giả Mục Trần, ta biết mặt !

      bầu trời đột nhiên có người quát lớn báo ra danh tiếng của Mục Trần.

      – Gì? Mục Trần?

      Tạ Quan nghe thấy cũng ngẩn người nhìn Mục Trần, khóe miệng lạnh lùng cười nhạo:

      ngờ Huyết Họa giả Mục Trần đại danh đỉnh đỉnh Linh Lộ, bây giờ thực lực cũng chỉ có chừng đó, đúng là nực cười, còn nghe cái gì đủ sức đạt đánh giá cấp Vương, biết phải làm sao!

      Mục Trần liếc nhìn ba tên kia, chẳng biết được tên nào, nhưng có thể đạt đến thực lực Thần Phách cảnh hậu kỳ có lẽ trong Linh Lộ biểu cũng khá tốt, nhưng quả chưa gặp mấy tên này bao giờ.

      – Cục diện tại tốt. . .

      Mục Trần thầm đánh giá, ba người này lợi hại, còn có mười mấy tên Thần Phách cảnh phía sau chực chờ như sói đói, đội hình cường hãn thế này ngay cả thiên thú cũng đủ sức đánh nhau hồi. Hẳn nhiên bản thân thể chính diện giao chiến, ngay cả sức mạnh Cửu U Tước cũng dùng để đánh chết hai con thiên thú kia.

      – Trước hết phải trốn , nếu luyện hóa được tinh ohách rồi cũng cần sợ bọn nó.

      Mục Trần nháy mắt quyết định.

      – Mục Trần, mau giao tinh phách ra đây, bằng ta ngại loại trừ Huyết Họa giả khỏi nơi này.

      Tạ Quan vươn tay ra, quát.

      – Hai tinh phách, các ngươi tự chia !

      Mục Trần vung tay lên, hai luồng hào quang trong tay áo bắn ra, thân hình như tia chớp bắn .

      Tạ Quan bất giác phản xạ chụp lấy, nhưng liền cảm thấy ổn, trong hai luồng sáng kia đúng là tinh phách, nhưng so với linh thú thiên giai còn kém xa lắm.

      Hẳn nhiên đó chỉ là hai tinh phách linh thú tầm thường.

      – Vô liêm sỉ, muốn chết!

      Tạ Quan lãnh lệ quát lên, lắc người bắn đuổi theo Mục Trần.

      – Đuổi! dám độc chiếm hai tinh phách linh thú thiên giai, được tha !

      Mười mấy tên cường giả Thần Phách cảnh cũng quát lên dữ tợn nhất tề lao theo.

      Đám người Diệp Khinh Linh nhìn thấy cũng sững sờ.

      – Giờ làm sao? Mục Trần bị truy đuổi rất nguy hiểm, hai tinh phách linh thú thiên quá hấp dẫn, số người đuổi theo càng lúc càng đông, mà thực lực của chỉ có Thần Phách cảnh sơ kỳ. . .

      Phương Chung mếu máo.

      Sở Kì nhíu mày, dù cho Mục Trần bản lĩnh cỡ nào đối mặt đội hình khủng bố như thể cũng có biện pháp.

      – Theo sau quan sát.

      Diệp Khinh Linh khẽ cắn môi, tình hình Mục Trần tại rất xấu, cứ thế bỏ về yên lòng.

      Phương Chung và Sở Kì cũng chỉ biết thở dài, gật đầu. Ba người nhanh chóng đuổi theo.

      Mục Trần thúc đẩy tốc độ đến tận cùng. Sau lưng , ba người kia cũng theo sát, phía sau nữa là đại đội cường giả Thần Phách cảnh…

      Màn truy đuổi quái dị xuất trong Bắc Thương giới.

      Tốc độ bọn họ ai nấy cũng đều nhanh cấp tốc, chỉ nửa canh giờ ra khỏi dãy núi, động tĩnh của đại truy sát lập tức hấp dẫn chú ý của mọi người, từng đám người há mồm nhìn gần trăm tên Thần Phách cảnh điên cuồng chạy đuổi, dọa cho họ choáng váng mặt mày.

      – Chuyện gì thế!

      đám dí đứa?

      – Tên kia chiếm lấy hai tinh phách linh thú thiên giai!

      – Cái gì? ! Ha..hai … tinh phách linh thú thiên giai?

      – Mau! Mau truyền tin về cho thủ lĩnh, tối khẩn cấp!

      . . . . . .

      Biến cố động trời xuất nhanh chóng lan truyền với tốc độ kinh khủng. Tin tức khiến vô số người trở nên tham lam, chẳng biết cường giả Thần Phách cảnh ở đâu chui ra gia nhập vào đại quân truy đuổi kia.

      TIn tức Mục Trần chiếm hai đại tinh phách linh thú rồi bị điên cuồng đuổi giết nhanh chóng lan khắp Bắc Thương giới.

      Mục Trần cắn răng, cảm thấy đám người phía sau càng lúc càng đông, khiến cho đường chạy còn dám xuyên qua khu vực đông người nữa, vội vã tìm những nơi có ít dấu chân hành tẩu mà chạy. Dù vậy đại quân truy sát vẫn theo mãi buông.

      – Đáng ghét!

      Mục Trần gầm gừ nổi giận, chọc phải tổ kiến lửa rồi.

      “Víu!”

      Đúng lúc đó cảm thấy chấn động trong Giới Tử Xuyến truyền ra, đó là hai đạo tinh phách khiến trải qua thiên tân vạn khổ!

      “Phừng!”

      Hắc viêm từ trong ngực Mục Trần bừng lên, bọc lấy hai tinh phách, ngang ngược chui vào cơ thể .

      – Tên khốn, ngươi muốn làm gì?

      Mục Trần cả kinh phẫn nộ quát lên.

      Cửu U Tước hút lấy hai tinh phách chui vào hoa lung Mandala, nụ cười xảo quyệt của nó truyền ra:

      – Ta luyện hóa chúng nó, ngươi cứ chạy trước . Yên tâm! Ta cung cấp năng lực chạy trốn cho, măm măm.

      xong cũng thèm đợi Mục Trần trả lời, chợt há mỏ nuốt chúng vào người.

      “Oành!”

      Linh lực dao động kinh người từ Cửu U Tước bạo phát ra.

      – Con gà mắc dịch! Ngươi dám chơi ta!

      Mục Trần tức giận nghiến răng nghiến lợi, Cửu U Tước đáng chết này nuốt sạch cả hai tinh phách linh thú, chẳng chừa cho chút nào!

      – Ngươi chờ đó!

      Bất quá tuy tức khí, nhưng Mục Trần biết lúc này có thời gian xả giận, vội vàng đẩy nhanh tốc độ chạy trốn.

      Tin tức Mục Trần mang theo hai tinh phách linh thú thiên giai bị đuổi giết lan truyền nhanh chóng, quá mức hấp dẫn.

      Chỉ ngắn ngủi nửa ngày, tin tức đó truyền vào cả khu trung tâm Bắc Thương giới.

      Bắc Thương giới nội vi, khu vực đông nam.

      ngọn núi lửa trụi lủi, có vài trăm người xuất ngọn núi đó, ánh mắt lợi hại nhìn vào trung tâm quả núi, nơi đó có con độc nhãn cự viên gầm rú, linh lực tràn ngập.

      Uy áp linh lực này ngờ cũng là linh thú thiên giai Dung Thiên cảnh sơ kỳ!

      Bất quá lúc này độc nhãn cự viên bị đường kiếm kinh hoàng để dấu người, vết thương trí mạng khiến nó đau đớn ngoắc ngoải, cả trăm người đứng ngọn núi liên tục phát động công kích để tiêu hao số linh lực còn sót lại của nó.

      vị trí cao đỉnh núi có hơn mười người khí tức mạnh mẽ đứng nhìn xuống, đứng ở vị trí hàng đầu có ba người 2 nam 1 nữ.

      Hai gã nam tử cao to gầy còm, thần sắc tập trung quan sát độc nhãn cự viên yếu dần .

      Bên cạnh hai người đó, xinh đẹp diện váy đen, mái tóc trắng như suối bạc lấp lánh, biểu của hai kẻ bên cạnh cũng chẳng khiến nàng để ý, đôi mắt lưu ly chỉ nhìn độc nhãn cự viên, cũng mấy biến đổi.

      Với thần thái của nàng, những cường giả ở đây chẳng ai dám cho rằng nàng kiêu ngạo, bởi vì đường kiếm khiến con vượn kia trọng thương chính là nàng tặng cho.

      – Ha ha, Lạc Li, nếu lần này ngươi lấy được linh khí của con linh thú thiên giai này hẳn là người đầu tiên tăng cấp ấn ký lên cấp 9 đấy.

      Tên gầy còm nhìn qua bên này cười .

      – Hẳn là thế.

      Đôi mắt lưu ly yên tĩnh, lời nhàng chẳng mấy quan tâm.

      Tên kia cũng tỏ ra kỳ quái, có lẽ cũng biết tính tình của nàng.

      Bất chợt có vài tiếng động, bóng người vội vã nhảy tới, tiến sát tên gầy còm, :

      – Thủ lĩnh, vừa nhận được tin tức, hướng tây bắc có người chiếm được tinh phách của hai con linh thú thiên giai, giờ bị đạo quân Thần Phách cảnh đông đến cả trăm đuổi giết, dường như bị trọng thương, chúng ta có nên tặng thêm đá cho ?

      – Gì? Hai tinh phách linh thú thiên giai?

      Tên gầy còm kinh hãi, nam tử cao to bên cạnh cũng ngạc nhiên:

      – Ai lợi hại như vậy?

      kẻ tên là Mục Trần?

      Tên thủ hạ rành rọt báo cáo.

      Khi vừa ra, đột nhiên thần sắc hai vị thủ lĩnh đột nhiên quái lạ, họ nín thở nhìn qua nữ tử váy đen.

      nàng cũng xoay người lại, gương mặt xinh đẹp, đôi mắt lưu ly chẳng mấy lưu tâm tới ấn ký cấp 9 lúc này gợn sóng.

      – Ngươi . . . tên… gì?

      Nữ tử váy đen nhàng hỏi, rung động hiếm thấy, cảm xúc có vẻ khống chế được.

      Kẻ báo tin nhìn nàng, dám chậm trễ trả lời chi tiết:

      là Mục Trần, giờ đoạt được hai tinh phách linh thú thiên giai, bị trăm tên Thần Phách cảnh đuổi giết, nghe bản thân bị trọng thương.

      – Hướng nào?

      Nghe được hai chữ trọng thương, Lạc Li nắm chặt tay, đôi mắt yên tĩnh nổi sát ý lạnh thấu xương.

      – Tây bắc.

      Nàng ta lập tức xoay người.

      – Lạc Li, đừng gấp! Kim Cang Độc Nhãn Viên sắp chết rồi, đợi thêm lát nữa ngươi trở thành người đầu tiên ở Bắc Thương giới có ấn ký cấp 9, đừng làm chuyện lỗ mãng!

      Tên gầy còm vội ngăn cản.

      Lạc Li bước tới chút cũng khựng lại, nghiên đầu nhìn qua , chậm rãi :

      – Ta vì mới đến Bắc Thương linh viện, nếu cũng ở đây, ta tới nơi này có ý nghĩa gì? Ấn ký cấp 9 có tác dụng gì với ta?

      Lạc Li nhìn tên kia nhăn nhó, sát khí tan chút, giọng :

      bị thương, cần ta, ta muốn tới bên cạnh , đừng cản ta, nếu ta trở mặt.

      Nhìn Lạc Li như thế, tên kia cũng chỉ đành gãi đầu gãi tai:

      – Tên kia khiến ta ghen tị a… để ta gọi người cùng !

      cần, ta có thể tự giải quyết.

      Sát khí của nàng lại hưng thịnh trở lại, lắc mình hóa thành luồng hồng quang nhanh như chớp bắn .

      – Mục Trần, ngươi đồng ý với ta cùng nhau đến Bắc Thương linh viện, cho nên nhất định phải chờ ta!
      NoName_01 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :