Đại chúa tể - Thiên Tàm Thổ Đậu

Thảo luận trong 'Tiên Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 60: Quái Nham


      Thung lũng hắc ám, mang theo gió lành lạnh thổi qua, những bộ xương khẽ nhúc nhích, phát ra những tiếng lách cách rợn người.

      – Đây chính là địa bàn của Cửu U Tước!

      con đường tiến vào thung lũng, hai đoàn người đều trừng mắt nhìn chằm chằm ngọn núi lửa đen hùng vĩ, ánh mắt thèm thuồng khát khao.

      Liễu Kinh Thiên hai mắt sáng quắc bất giác liếc nhìn Mục Phong xa phía sau, khẽ cười bí , linh lực hùng hồn toát ra, thân hình như tên rời cung bắn thẳng đến ngọn núi lửa.

      Ngay sau đó Liễu Tông, Liễu Minh, Liễu Mộ Bạch cũng lập tức bám theo.

      – Lên!

      Mục Phong cũng uy nghi ra lệnh, linh lực hùng hậu trong cơ thể cũng bạo phát, hóa thành con chim lửa khổng lồ, cánh rồng vỗ mạnh, như đám lửa bay lên. Mục Phong đứng lưng Viêm Long Điêu.

      người chim lao tới, linh lực cuồng bạo tuôn ra tạo thành những trận gió lốc giữa trung.

      – Hừ!

      Liễu Kinh Thiên nhìn thấy Mục Phong cấp tốc theo sát, hai mắt trở nên lạnh lùng quát khẽ, ngân quang trong cơ thể bùng ra, cự thú màu bạc lập tức xuất .

      Cự thú thể hình như con vượn to lớn, thân thể phủ kín vảy bạc, như có lôi quang lóe ra, rống lên nghe như tiếng sấm ì đùng.

      – Đây là. . . Lôi Lân Thú?

      Mục Trần nhìn cự thú màu bạc sau lưng Liễu Kinh Thiên, thất thanh kinh hãi kêu lên. Lôi Linh Thú, địa bảng bài danh 130, khá lợi hại, dù chưa đạt tới trình độ thiên thú, nhưng cũng là loại thượng phẩm trong số những linh thú cao cấp.

      “Uỳnh!”

      Lôi Lân Thú bật nảy đấy, như sấm sét xông ra, mang theo Liễu Kinh Thiên lưng ngăn cản Mục Phong và Viêm Long Điêu.

      – Ha ha, Liễu Kinh Thiên, rốt cục chịu động thủ rồi sao? Vậy để ta xem năm nay chúng ta ai tiến bộ hơn!

      Mục Phong nhìn thấy, chẳng những lo mà trái lại tỏ ra vui mừng, cười to tiếng, Viêm Long Điêu cất tiếng hót lảnh lót, linh lực đỏ như lửa cuồng bạo gào thét, sấn đến Liễu Kinh Thiên.

      “Đùng!”

      Hai quái vật to lớn hung hăng va chạm nhau giữa trung, linh lực cường hãn trùng kích tỏa ra, khiến xương trắng dưới đất nhiều chỗ bị chấn nát vụn.

      Mục vực, Liễu vực chính thức khai chiến, hai vực chủ đều động thủ, thủ hạ hai phe cũng còn khách khí, hung quang tràn ngập nhìn nhau, gầm lên dữ dội xung phong tấn công.

      – Chu Dã ra đây cho ta!

      Liễu vực nhị gia, Liễu Tông dữ tợn lao đến chỗ Chu Dã giữa đám người Mục vực, hào quang xanh biếc tỏa ra tràn ngập, cự thú mơ hồ thành hình.

      con bọ cạp bích lục, thân thể toát ra mùi tanh tưởi, hẳn nhiên có kịch độc.

      – Bích Độc Ma Hạt, Vạn Thú Lục địa bảng thứ 204.

      Mục Trần nhìn bọ cạp xanh khổng lồ, lại vanh vách đọc ra thông tin của nó.

      “Bành!”

      Đất đai rung chuyển, Chu Dã gầm lên, Sơn Nhạc Linh Tê nện bước chấn động đất trời, như tòa núi di động ầm ầm lao tới tấn công Liễu Tông.

      “Uỳnh!”

      Binh tướng hai phe cuối cùng hòa vào nhau, chém giết điên cuồng, phá vỡ gian u tĩnh, linh lực bạo động ngừng bắn ra, sát khí tràn ngập.

      Mục Trần được Đoạn Vĩ bảo vệ cũng gia nhập vòng chiến, chạm trán với đám Liễu vực, nhưng nhanh chóng vượt qua, hề dừng chân nhanh như cắt nhắm hướng ngọn núi lửa đen phóng .

      – Mộ Bạch, chặn nó lại!

      giao chiến với Đoạn Vĩ, Liễu Minh nhìn thấy quát lớn.

      Liễu Mộ Bạch vừa nghe liền gật đầu bỏ lại đối thủ xoay người đuổi theo Mục Trần.

      Mục Trần nghe tiếng gió sau lưng, mắt hơi liếc nhìn sau chút, linh lực trong cơ thể thúc giục quán chú vào hai chân, tăng tốc nhanh hơn.

      – Còn muốn chạy?

      Liễu Mộ Bạch phát ra cũng gầm lên, đồng thời tăng tốc bám riết buông.

      Hai người trước sau, nhanh chóng vượt qua thung lũng, tiến sát tới chân núi lửa, theo vách núi dựng đứng như linh hầu bám vào leo lên.

      “Víu!”

      cấp tốc trèo lên, Mục Trần đột ngột cảm giác được kình phong mang theo sát khí từ bên dưới phóng lên, hai tay đập lên vách núi phía trước, thân hình lăng nhảy ra.

      “Keng!”

      Tiếng kim loại va vào đá vang lên, thanh trủy thủ sắc lẹm cắm vào vị trí mới tức của Mục Trần, xuyên thấu đá núi cứng rắn.

      “Vù vù!”

      Liễu Mộ Bạch nắm chặt hai tay, lại phóng ra loạt trủy thủ nữa. Lúc này trực tiếp ám toán Mục Trần, hẳn nhiên muốn bức lui .

      Mục Trần nhận thấy những tiếng xé gió dồn dập, bàn tay cũng nắm lại, mấy đạo linh ấn nhanh chóng ra, bắn tan vào khí.

      Từng luồng sáng như dải lụa lên, khí vặn vẹo, linh lực dao động ngừng, bắn ra ngăn cản những thanh trủy thủ bắn tới.

      Sau khi kiến tạo tiểu linh trận phòng ngự, Mục Trần cũng để yên cho Liễu Mộ Bạch làm tới, tung người nhảy tới chỗ có nhiều đá vụn núi lửa, tung cước như gió xoáy, đá vụn bay đầy công kích Liễu Mộ Bạch.

      “Bụp bụp bụp!”

      Liễu Mộ Bạch nhìn thấy công kích, nắm tay tung ra, linh lực rực lửa mang theo kình phong hỗn loạn đấm nát đá vụn.

      Bất quá dù hoàn mỹ chống đỡ công kích nhưng Liễu Mộ Bạch bị khựng lại mất tốc độ, nhìn thấy Mục Trần nhân cơ hội đó như điện xẹt thoát , tức giận nghiến răng tăng tốc đuổi theo.

      Hai người leo lên núi thay nhau công kích rồi phòng ngự, bất kể thứ gì có thể dùng được họ đều tận dụng để ngăn cản đối phương, cảnh tượng đánh nhau tưng bừng, chẳng qua trong đó hung hiểm ra sao chỉ có hai người mới chân chính cảm nhận . Hai người ra tay chút lưu tình.

      Vài phút sau, Mục Trần lên tới đỉnh núi lửa đen, nhìn xuống miệng vực núi lửa, chỉ thấy mảnh tối đen, trong đó có chứa cái gì.

      “Ầm!”

      Mục Trần vừa quét mắt nhìn vào miệng núi lửa, quyền phong cuồng mãnh từ sau lưng lại quét tơi, thoáng do dự, nhưng lập tức búng chân nhảy xuống miệng núi tối đen như mực.

      Liễu Mộ Bạch bám sát đuổi tới, nhìn thấy Mục Trần nhảy vào cái vực đen ngòm, bất giác cũng do dự, nhưng đành cắn răng tung người bám theo.

      Hai người trượt sườn dốc nham thạch, châm giậm cái tung người lên đáp xuống đáy vực.

      Trong khu vực miệng núi lửa, ánh sáng mờ ảo, khắp nơi đều là dung nham khô cứng hóa thành đá đen, khí cũng tối thui.

      Mục Trần quét mắt nhìn quanh, nhưng hề nhìn thấy chút tung tích nào của Cửu U Tước, chỉ có những cự thạch xám đen nằm vương vãi lung tung.

      Xuống tới đáy vực, Liễu Mộ Bạch cũng lập tức tiếp tục truy kích Mục Trần, cũng đồng dạng nhìn quanh, hẳn nhiên cũng muốn truy tìm tung tích Cửu U Tước.

      Hai người nhìn qua nhìn lại, ánh mắt đều trở nên nghi hoặc.

      Mục Trần nhíu chặt lông mày, cẩn thận cất bước thong thả tới, ánh mắt ngừng tìm kiếm.

      Liễu Mộ Bạch liếc nhìn Mục Trần, cũng lui lại chút, dĩ nhiên cũng suy nghĩ như Mục Trần.

      Đáy vực của miệng núi lửa này cũng quá lớn, cả hai nhanh chóng két thúc vòng, hề có thu hoạch gì, khiến cho hai đôi mắt càng thêm nghi ngờ.

      Chẳng lẽ cảnh tượng trong miếng đồng kia là giả sao?

      Mục Trần môi khẽ run, vẫn luôn quan sát chung quanh tới, bất giác đến vị trí trung tâm miệng núi lửa. Ở khu vực này có những viên nham thạch rất lớn bị núi lửa xói mòn.

      xem xét cự thạch đó, cũng thấy gì đặc biệt, trong lòng chán nản thở dài, vừa muốn xoay người bất chợt khựng lại, bàn tay nắm lại, miếng đồng cổ kia xuất trong tay . Lúc này, nó tản ra nhiệt độ nóng dần lên.

      – Miếng đồng này. . . chẳng lẽ có thể cảm ứng được Cửu U Tước?

      Mục Trần trong lòng vừa nghĩ, liền đứng bất động nhìn Liễu Mộ Bạch tìm kiếm vị trí khác, rồi lặng lẽ bước về cự thạch hắc nham ở trung tâm.

      vuốt ve từng khối cự thạch. Lát sau dừng lại trước viên đá to, ánh mắt sáng ngời nhìn cự thạch đó. Vị trí này, miếng đồng trong tay có nhiệt độ dữ dội nhất.
      NoName_01 thích bài này.

    2. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 61: Trứng Đen


      Xuất trước mặt Mục Trần là khối cự thạch nham đen tuyền, to hơn mười trượng, tảng đá có lác đác vài vị trí thủng lổ chổ, nhưng có lẽ vì bị dung nham nóng chảy bào mòn, nên cự thạch có vẻ bóng bẩy đặc biệt.

      Mục Trần nhàng sờ vào khối cự thạch nham, tay kia cảm giác ràng nhiệt độ miếng đồng tăng lên nóng bỏng dị thường.

      – Hay là Cửu U Tước ở trong này?

      Mục Trần nảy ra ý nghĩ đó, ánh mắt liếc ngay về phía Liễu Mộ Bạch bên kia, nắm chặt tay lại, linh lực hắc ám trong lòng bàn tay khởi động, đạo Sâm La Tử Ấn ra.

      “Bùng!”

      Mục Trần co tay ngang hông, dũng mãnh tung ra quyền, ngay lập tức tạo thành tiếng phá đá vang vọng, mang theo lực công phá mạnh mẽ oanh kích khối cự nham.

      “Oành!”

      Mục Trần đấm lên khối đá, tiếng nham thạch vỡ vang lên, khối cự thạch rung lên chút, những khe nứt li ti nhanh chóng lan tràn.

      “Rắc rắc…”

      Đá vụn dần liên tiếp từ cự thạch nham rơi ra, những cái khe nứt kia bò càng lúc càng nhanh hơn, tràn ngập toàn bộ khối đá.

      Mục Trần nhìn thấy cảnh tượng đó cũng cẩn thận lui lại. Khi nãy tung đấm vào cự thạch, cũng phát thấy trong đó có chút ánh sáng le lói truyền ra….

      Tảng đá to ngừng rung chuyển, đá vụn nhanh chóng rơi lả tả, khi Mục Trần còn chăm chú hồi hộp nhìn vào, đột nhiên tròng mắt co lại, tia hắc ám bất chợt từ cái khe cự thạch lóe ra.

      Động tĩnh bên này khiến Liễu Mộ Bạch ngay lập tức chú ý, tên kia cũng giương ánh mắt kinh dị nhìn vào cự thạch run rẩy, lộ nét sợ hãi pha lẫn vui mừng.

      Từng tia hắc ám từ trong những cái khe tỏa ra, chợt Mục Trần phát có dao động linh lực, chỉ nghe tiếng “bùm”, khối cự thạch đó nổ tung dữ dội.

      Đá vụn bắn ra tứ phía, nhiều viên xẹt qua cơ thể Mục Trần, nhưng cũng may tạo thành uy hiếp nào. vẫn chăm chú nhìn vào trung tâm, cự thạch tan nát, quang mang hắc ám tối đen như mực lặng lẽ dâng lên, nhàng huyền phủ ở đáy vực nơi miệng núi lửa.

      Quang mang bồng bềnh, trong đó dường như có vật gì đó như cái trứng màu đen chu vi khoảng trượng. Cái trứng đen bóng loáng, lớp vỏ có những đường hoa văn thần bí khó hình dung, nhìn kỹ ra là con hắc điểu giương cánh, che phủ bảo vệ lấy quả trứng.

      – Đây là. . .

      Mục Trần nhìn những tia hắc ám lóe ra từ quả trứng đen, đầu tiên là ngẩn người, nhưng sau đó vui mừng hoan hỉ, hình ảnh miếng đồng hoàn toàn trung khớp, xem ra lúc Cửu U Tước hóa thành cái trứng, chính là quả trứng trước mặt này.

      Khi Mục Trần nhìn thấy trứng đen, Liễu Mộ Bạch cũng phát , nét tham lam trong mắt, liền động thân nháy mắt phóng tới vị trí qua trứng đen.

      Mục Trần nhìn thấy, lóe mắt nhìn sang, nhưng lỗ mãng xông lên theo. tin Cửu U Tước lại có thể dễ dàng tóm lấy như vậy.

      Liễu Mộ Bạch nhanh chóng tiếp cận quả trứng, khi đến gần khoảng trượng, đột ngột xuất tia hắc ám bất chợt trùng kích ra.

      “Bành!”

      Tia hắc ám dữ tợn công kích vào thân thể Liễu Mộ Bạch, thân hình lao lên văng ngược trở lại như diều đứt dây, đóng lên vách đá, hộc máu.

      “O o o o o o …!”

      Quả trứng sau khi công kích Liễu Mộ Bạch, dường như bị kích hoạt cái gì đó, những vòng tròn linh lực hắc ám tỏa ra chung quanh, rồi chầm chậm rời khỏi đáy vực, bay lên .

      Mục Trần nhìn thấy, cũng vội vàng quay đầu chạy lên vách đá, nhanh chóng trở lại đỉnh núi lửa.

      “O o o o o o …!”

      Trứng đen lơ lửng trung của miệng núi lửa, từng luồng hắc hoàn tràn ngập tuôn ra, khiến cho thiên địa linh lực bất chợt trở nên cuồng bạo.

      Động tĩnh lớn như thế nhanh chóng thu hút chú ý bên dưới. Mục Phong và Liễu Kình Thiên sau kích đẩy lui nhau cũng tái chiến nữa, đưa ánh mắt kinh ngạc nhìn quả trứng đen bí hiểm vừa xuất .

      – Cha, quả trứng đen kia chính là Cửu U Tước hoa thành, mau cướp lấy!

      Liễu Mộ Bạch vừa chật vật leo theo lên đỉnh, gấp gáp quát lên.

      – Cửu U Tước?

      Liễu Kình Thiên nghe thấy liền trợn mắt, trong lòng khấp khởi mừng thầm, lắc mình hóa thành bóng người mơ hồ nhanh như chớp giật nhằm vào quả trứng đen phóng .

      Mục Phong nhìn thấy thế, cũng cam chịu tụt lại phía sau, lập tức theo sát tiến lên.

      Tốc độ hai cường giả cực nhanh, chỉ chợp mắt xông lên tới đỉnh núi, giơ bàn tay tham lam vồ tới quả trứng đen bí hiểm kia.

      – Tía, lui!

      Mục Trần gắt nhìn quả trứng đen, đột nhiên nhớ tới rừng xương trắng bên dưới thung lũng Hắc Minh Uyên kia, trong lòng cảm thấy bất an vội quát lớn.

      Mục Phong nghe thấy tiếng hô liền khựng lại, trong lòng giật mình kinh hãi, cắn răng bức lui.

      Tuy cơ hội ngay trước mắt, nhưng vốn rất tin tưởng con trai mình, lão vẫn nhẫn nại đè nén lòng tham dâng lên.

      Nhưng Mục Phong khựng lại, Liễu Kình Thiên chỉ cười khẩy, ngón tay tiếp xúc với quả trứng thần bí, ngay khi sắp sửa ôm trọn lấy vật đó, sắc mặt lão lại kịch biến.

      “Ruỳnh!”

      thanh kỳ lạ từ quả trứng thần bí truyền ra, ngón tay vừa chạm tới vỏ trứng của Liễu Kình Thiên ngay tức khắc bị cháy đen, cơn đau đớn kinh khủng từ đầu ngón tay truyền lên khiến lão nhăn nhó đáng sợ.

      Biến cố bất ngờ đó khiến sắc mặt Liễu Kình Thiên kịch biến, điên cuồng giãy giụa, nhưng lại càng hoảng sợ hơn khi phát ngón tay dường như bị dính chặt vào quả trứng, mặc cho lão có giãy giụa cỡ nào cũng thể bứt ra được, linh lực trong cơ thể tuồn vào ngón tay, nhanh như nước chảy vào quả trứng bí hiểm.

      – Đáng chết!

      Liễu Kình Thiên phẫn nộ gầm lên, ánh mắt chuyển thành hung ác, tay kia vung lên rồi hạ xuống, mạnh mẽ chặt đứt ngón tay bị dính chặt vào quả trứng.

      Ngón tay đứt ra, máu tuôn xối xả, Liễu Kình Thiên cắn răng chịu đau, thân hình hoảng sợ lui gấp.

      Biến cố phát sinh như chớp giật giữa từng mây, Mục Phong ở gần nhất nhìn thấy diễn biến cảnh tượng đó, ánh mắt chấn kinh nhìn về quả trứng. Vật tuy lớn mà quá kinh khủng, may mắn có Mục Trần gọi giật ngược, bằng cái giá phải trả e cũng kém.

      – Đại ca!

      Liễu Tông hoảng sợ nhìn Liễu Kình Thiên lui gấp, cũng vội vàng chạy đến vây lấy, nhìn thấy lão ta đứt mất ngón tay, khóe mắt cũng run rẩy kinh hoàng.

      – Cẩn thận, thứ chết bầm này rất cổ quái!

      Liễu Kình Thiên vận chuyển linh lực cầm máu chỗ ngón tay đứt, hai mắt u nhìn về quả trứng cất giọng hầm hừ.

      Bọn người Liễu Tông gật gật như gà mổ thóc, xem ra Cửu U Tước quả nhiên đơn giản có thể chiếm được.

      Mục Phong lúc này cũng hạ xuống, họp quân cùng thủ hạ Mục vực, tim đập chân run vỗ vai Mục Trần, gượng cười :

      – May mắn có đem ngươi theo.

      Mục Trần nghiêm mặt, đôi mắt vẫn rời khỏi quả trứng đen , giọng :

      – Tía, cẩn thận chút , ta cảm thấy nó có gì đó đúng lắm.

      Mục Phong cũng chỉ biết gật đầu, Cửu U Tước như linh thú tầm thường, mà là linh thú siêu cấp bài danh thứ 11 địa bảng Vạn Thú Lục. So với nó, Viêm Long Điêu chẳng là cái đinh gì.

      Bầu khí bất chợt trở nên quái dị, hai toán người vừa mới giao tranh sống chết, cam tâm cho đối phương cơ hội vượt lên, tại lại im lặng như tờ, ai dám chủ động ra tay, đều cảnh giác đưa ánh mắt tham lam nhìn thẳng vào quả trứng đen kia.

      trận gió từ xa thổi tới, góp thêm cho khung cảnh chút kinh dị.

      Mục Trần nhìn chăm chú vào quả trứng, bất chợt rùng mình. Vì phát những hoa văn quả trứng kia vừa mới chớp mắt thoáng sáng lên chút.

      loại dao động kỳ lạ lặng lẽ sinh ra bên trong đó, nhanh chóng truyền ra ngoài.
      NoName_01 thích bài này.

    3. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 62: Dị Biến


      Màu đen đích miệng núi lửa , thần bí hắc đản huyền phù , mà lúc này này hắc đản mặt ngoài, ít cực kỳ tối nghĩa đích quang văn, chậm rãi đích sáng lên, mà theo này đó quang văn đích lên, tất cả mọi người là có thể cảm giác được, này phiến trong thiên địa đích linh lực dao động, đột nhiên trở nên cực kỳ đích cuồng bạo đứng lên.

      Mục phong bọn họ sắc mặt ngưng trọng đích nhìn này màn, cảm thụ được cái loại này trong thiên địa linh lực đích xao động, trong mắt khỏi xẹt qua mạt bất an vẻ, này đó tình huống, có điểm ra ngoài đích dự kiến.

      Nguyên bản dựa theo kia đồng phiến bên trong đích hình ảnh đến xem, giờđích này Cửu U tước bởi vì phía trước tiến hóa thất bại, hẳn là thị xử vu loại cực đoan suy yếu đích trạng thái mới đúng, nhưng theo vừa rồi kia thần bí hắc đản đem liễu giơ lên trời làm cho đoạn chỉ trở ra đến xem, thứ này, hiển nhiên phải bọn họ tưởng tượng bên trong đích vậy chỉ có thể nhâm nhân đắn đo.

      “Cẩn thận chút.”

      Mục phong thanh trầm thấp đích : “Nếu khi tình huống đúng, liền lập tức lui lại, này Cửu U tước, chúng ta cũng cần.”

      Chu dã bọn họ nghe vậy, hơi hơi sửng sốt chút, nhưng ở nhìn thấy mục phong kia ngưng trọng đích sắc mặt sau, cũng là gật gật đầu, hiển nhiên bọn họ đều nhận thấy được ít thích hợp.

      Mục trần đích tầm mắt, đồng dạng là gắt gao đích nhìn chằm chằm bầu trời đích kia thần bí hắc đản, Cửu U tước quá mức cường đại, tuy rằng bọn họ đều cũng ràng này con Cửu U tước tiến hóa thất bại phía trước đạt tới cái gì trình độ, nhưng tất nhiên là rất xa siêu việt thần phách cảnh đích thực lực.

      Mà loại lực này đích Cửu U tước, chỉ cần bây giờ còn có được vài phần phía trước đích lực lượng, chỉ sợ phóng nhãn này bắc tiên cảnh nội, đều có cái gì cường giả có thểđem chế phục.

      Tại nơi cách đó xa, liễu vực đích nhân mã cũng là như lâm đại địch đích nhìn chằm chằm núi lửa khoảng đích thần bí hắc đản, kia liễu giơ lên trời đích sắc mặt trầm đến cực điểm, bên đích liễu mộ bạch cũng là sắc mặt thanh hồng luân phiên, lúc trước nếu phải trong lời , chỉ sợ liễu giơ lên trời cũng vậy vô cùng lo lắng đích động thủ cướp đoạt, hơn nữa mấu chốt là ở khi đó mục trần lựa chọn cùng hoàn toàn bất đồng đích kêu gọi đầu hàng, do đó đem mục phong cấp cứu xuống dưới, này hai so sánh với góc chút, kia trương tuấn đích khuôn mặt đều cũng có chút đỏ lên cùng chút mịt mờđích hận ý.

      “Đại ca có việc gì ?” Liễu tông cùng liễu minh nhìn thoáng qua liễu giơ lên trời kia đoạn chỉ chỗ, có chút lo lắng hỏi, nếu liễu giơ lên trời ra cái gì ngoài ý muốn, đối với bọn họ liễu vực mà , chính là đả kích lớn.

      Liễu giơ lên trời sắc mặt trầm đích lắc lắc đầu, kia ánh mắt cũng gắt gao đích nhìn chằm chằm trung, trát cũng trát.

      “Đều cho ta trành chết, lúc này đây, ta cũng nghĩ muốn tay mà quay về!” Liễu giơ lên trời trầm đích thanh , ở liễu vực mọi người bên tai vang lên, lệnh đắc bọn họ trong lòng đều là nhảy dựng, liên tục gật đầu xác nhận.

      Ở hai ba nhân mã kia khẩn trương đích nhìn chăm chú trung, bầu trời kia thần bí hắc đản mặt ngoài đích quang văn dũ phát đích sáng ngời, nhưng lại cực có tiết tấu cảm giác, minh tối sầm lại, giống như hô hấp bình thường.

      Ông.

      Theo cái loại này quang văn đích sáng ngời, thần bí hắc đản đột nhiên chấn động chút, chợt mọi người đó là có chút khiếp sợ đích thấy, từng đạo hắc mang mãnh đích tự kia hắc đản bên trong bạo lược mà ra.

      trung, vào lúc này nhanh chóng đích hôn ám xuống dưới, có theo ban ngày biến thành đêm tối đích dấu hiệu, loại này biến hóa, lệnh đắc mọi người sắc mặt đều cũng có biến thành hóa.

      Lệ!

      Ngay tại cái loại này hôn ám tràn ngập gian, đạo trong suốt đích thanh minh tiếng động, mãnh đích tại đây trong thiên địa vang lên.

      Cái loại này thanh minh, giống như biến thành ba, từng đạo đích khuếch tán mà khai, cuối cùng biến mất ở tầm mắt đích cuối.

      Mục trần nhìn kia bao phủ trung đích từng đạo màu đen quang hoàn, trong lòng đột nhiên nhảy dựng, trong mắt xẹt qua mạt bất an vẻ.

      đúng!”

      Mục phong đích sắc mặt đột nhiên vào lúc này kịch biến đứng lên, nắm tay nắm chặt, trong mắt có mạt kinh hãi vẻ: “Chúng ta trong cơ thểđích linh lực ở trôi qua!”

      lời này vừa ra, chu dã bọn họ sắc mặt cũng là rồi đột nhiên biến hóa, vội vàng dò xét trong cơ thể, quả nhiên là phát trong cơ thểđích linh lực, dĩ nhiên là ở chút quỷ dịđích biến mất .

      Kia bộ dáng, liền giống như có cái gì đồ vật này nọ ở mạnh mẽ đích hấp thụ bọn họ trong cơ thểđích linh lực bình thường!

      Mục trần nghe được mục phong đích kinh thanh, trong lòng cũng là nhảy rộn đứng lên, chính là linh động cảnh hậu kỳ đích thực lực, loại này linh lực trôi qua ngược lại cảm giác phải rất mẫn cảm, mà cùng loại mục phong bọn họ loại này thần phách cảnh đích thực lực, còn lại là nhất đích ràng.

      “Là kia hắc đản đích nguyên nhân!” Mục trần trầm giọng , loại này thời điểm, có thể giải thích quỷ dị màn đích, chỉ sợ cũng chỉ có kia thần bí đích hắc đản.

      Kia cách đó xa, liễu vực đích nhân mã cũng là rối loạn đứng lên, tiếng kinh hô ngừng đích truyền ra, hiển nhiên đồng dạng là nhận ra này quỷ dịđích tình huống.

      “Vực chủ, chúng ta làm sao bây giờ?” Đoạn vĩ gấp giọng hỏi, chiếu như vậy xuống, bọn họ trong cơ thểđích linh lực sớm hay muộn hội trôi qua hầu như còn, đến lúc đó bọn họ còn như thế nào ra hắc minh uyên?

      Mục phong ánh mắt cấp tốc đích biến ảo , chợt hung hăng đích cắn răng cái: “, bỏ chạy!”

      Tình huống nơi này quá mức đích quỷ dị, mục phong lúc này cũng hiểu được, bọn họ việc này vẫn là quá mức lỗ mãng , kia Cửu U tước là cái gì cấp bậc đích tồn tại? Cho dù nó tiến hóa thất bại, tại cực đoan đích suy yếu, nhưng bằng bọn họ này đó thực lực, lại có thể nào dễ dàng đích nhặt được tiện nghi?

      Loại này thời điểm, muốn tái có biện pháp tham lam, mạng có lẽ nhất, dù cho đích bảo bối cũng chưa dùng, cho nên mục phong cũng là quyết định nhanh, trực tiếp dẫn người rời .

      Oanh!

      Bất quá, ngay tại mục phong hạ lệnh chuẩn bị lui lại khi, này phiến đại địa, đột nhiên kịch liệt đích run rẩy đứng lên, giống như động đất bình thường.

      “Vực chủ, mau nhìn!”

      đạo tràn ngập kinh hãi đích thanh đột nhiên đích vang lên, mục phong, mục trần bọn họ vội vàng ngẩng đầu, tầm mắt đối với xa xôi đích phía sau nhìn lại, chỉ thấy đắc kia hắc minh uyên trung, đột nhiên lên chút cũng có mấy đạo hào quang, này hào quang trong vòng, đều là đầu đầu thực lực cường hãn đích linh thú, kia trước nhất phương, thậm chí là có thêm suốt hơn mười đầu đích cao cấp linh thú!

      Này đó linh thú, lúc này có chút điên cuồng đích đối với này phương hướng chạy chồm mà đến, kia vạn thú chạy chồm đích tư thế, trực tiếp là làm cho đắc đoạn vĩ bọn họ sắc mặt trắng bệch đứng lên.

      Mục trần cũng là nhịn được đích hút ngụm lãnh khí, đó là cái gì tình huống? Nan có thể nào hắc minh uyên trung đích linh thú đều chạy tới có thể nào?

      “Mau tránh !”

      Mục phong khóe mắt cũng là trận run rẩy, áp lực trong lòng kinh hãi, vội vàng dẫn đầu đối với bên đích đá núi thượng lao , đối mặt loại này vạn thú chạy chồm, cho dù là loại này thần phách cảnh đích cường giảđều đắc bị nhượng bộ lui binh.

      Ở mục phong bọn họ cuống quít né tránh khi, liễu vực đích nhân mã cũng là phát này hoảng sợ đích màn, ít người gót chân đều là như nhũn ra lên, này trận trượng, thực tại có chút khủng bố.

      Liễu giơ lên trời đồng dạng là bị hoảng sợ, may mà còn có đánh mất bình tĩnh, lập tức cũng là mang theo nhân vội vàng tránh lui, dám xuất tại nơi vạn thú chạy chồm đích phía trước.

      Hai ba nhân mã, cách xa nhau ít khoảng cách, đại khí đều là dám ra tiếng, cẩn thận đích thấp phục thân mình, nhìn kia tự xa xa nhanh chóng chạy chồm mà đến đích linh thú đàn.

      Mục trần đích ánh mắt, gắt gao đích nhìn chằm chằm này chạy chồm mà đến đích linh thú, chợt ánh mắt hơi hơi ngưng, phát này đó linh thú đích mắt đồng, đều là ra loại có chút điên cuồng đích màu đỏ tươi dấu hiệu, cái loại cảm giác này, liền giống như cái gì thần bí gì đó, kích thích đắc chúng nó đều đích phát cuồng bình thường.

      Mục trần nhíu chặt mày, còn muốn khởi phía trước sở thấy đích kia linh trùng sư đích cốt hài, trong lòng đối kia chưa gặp mặt đích Cửu U tước cũng là hơn ít đề phòng, thứ này, tựa hồ rất đơn giản.

      Thú đàn mang theo cuồn cuộn bụi mù, cuối cùng vọt vào này phiến màu đen đích bồn địa, này phía trước tồn tại đích dày đặc bạch cốt, ở chúng nó đích trúng tên hạ hóa thành dập nát, mà chúng nó cũng nghe thấy để ý, kia chạy chồm đích phương hướng, đúng là miệng núi lửa đích kia khỏa thần bí hắc đản.

      Mục trần nhìn chằm chằm này đó thú đàn, nhìn thấy chúng nó vọt vào bồn địa, bay nhanh đích tiếp cận kia khỏa thần bí hắc đản, tái tiếp theo, đó là đồng tử co rút nhanh đích nhìn thấy, kia khỏa thần bí hắc đản thượng đích màu đen chim to quang văn, giống như sống lại bình thường, nhàng chấn sí.

      Nguyên bản liền hôn ám đích sắc trời, lần thứ hai trở nên ám trầm ít.

      Lệ!

      Lại là đạo thanh minh đích màu đen sóng , lặng yên đích nhộn nhạo ra, này sóng , giống như dòng nước bàn đích ôn nhu, lan tràn mà qua, cuối cùng lan đến gần này điên cuồng chạy chồm mà đến đích thú đàn phía .

      Thiên địa, giống như là ở này chốc kia yên tĩnh xuống dưới.

      Mục trần vào lúc này hung hăng đích hít hơi, kia con ngươi đen bên trong, cỗ hoảng sợ vẻ bừng lên, bởi vì nhìn thấy, này bị kia màu đen sóng sở lan đến gần đích linh thú, bất luận là cao cấp linh thú vẫn là cấp thấp linh thú, đều là vào lúc này nháy mắt đọng lại, sau đó huyết nhục tróc, hóa thành khối đủ ra chạy trốn chi trạng đích dày đặc bạch cốt, đứng sừng sững ở tại này màu đen bồn địa bên trong.

      Mục trần cùng mục phong liếc nhau, đều là theo đối phương trong mắt nhìn ra kia vẻ khiếp sợ, bọn họ nhớ tới phía trước vào nơi này sở thấy đích này dày đặc bạch cốt, nguyên lai, này bạch cốt, là như thế này xuất đích. . .

      phải là , loại tình huống này, cũng phải lần đầu tiên xuất .
      NoName_01 thích bài này.

    4. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 63: Hắc Thần Lôi Vân


      Sóng mềm mại chuyển động như sóng gợn lăn tăn mặt hồ yên tĩnh, từ đỉnh núi lửa lan ra thung lũng đá đen. Mọi sinh vật bị sóng lướt qua, toàn bộ linh thú nháy mắt đều hóa thành xương trắng, hoàn toàn chỉ còn xương trắng, chút máu thịt cũng hề dính lại.

      Mục Trần cũng chỉ biết trợn mắt há mồm nhìn cảnh tượng bất khả tư nghị trước mặt, trong lòng sợ hãi run rẩy. là quá mức quỷ dị!

      “Ào ào!”

      Khi đám linh thú hóa thành xương trắng, từng luồng hào quang đủ màu toát ra từ cơ thể chúng nó, gào thét xé toạc khí, nhắm hướng quả trứng lơ lửng kia xông tới.

      “Uuuuu.”

      Đối diện luồng quang phổ sặc sỡ như cầu vồng cuồng mãnh chứa linh lực hùng hậu, quả trứng lại phát ra bức màn chắn đen thăm thẳm, như cái động đáy cắt nuốt tất cả.

      Từng luồng sáng từ thân thể hóa xương trắng của linh thú dung hợp vào luồng sáng nhiều màu sắc cuồn cuộn ngừng tiến vào cái động đen ngòm cao kia. Cảnh tượng cực kỳ huyễn lệ huyền ảo, nhưng trả giá cho cảnh tượng đẹp đến ngây người đó, là sinh mệnh của cả vạn linh thú từ cao cấp đến sơ cấp.

      Nhưng điều quỷ quái khiến cho lông tóc người ta dựng đứng chính là đám linh thú kia, chỉ trơ mắt nhìn sóng lần lượt cướp sinh cơ của từng con thú khác nhau, lại chút hoảng sợ kinh hoàng, mà đôi mắt đỏ ngầu kia lại có vẻ cuồng nhiệt sùng bái. Cảm giác hệt như những con thiêu thân lao đầu vào lửa, nhưng lại khiến chúng cảm thấy rất vinh dự.

      quái dị trái với lẽ thường khiến trái tim Mục Trần cũng phát lạnh, tự chủ nhìn chằm chằm quả trứng đen bí hiểm lơ lửng vẫn liên tục hấp thu luồng ánh sáng đủ màu. Trình độ cao siêu như thế này hơn xa những linh thú có trí tuệ mà Mục Trần từng gặp. Thậm chí còn siêu đẳng hơn cả nhân loại, và càng giả dối vô tình.

      – Cái trứng kia chắc chắn là do Cửu U Tước hóa thành . . .

      Mục Phong e dè nhìn lên trung kia, mấp máy môi run run phán định.

      – Linh thú Hắc Minh Uyên dường như tự động hiến thân trao tặng linh lực nuôi dưỡng Cửu U Tước trong quả trứng kia….

      Mục Trần cũng giọng nhận xét.

      Mục Phong tán thành gật đầu:

      – Hơn nữa trường hợp này e rằng phải lần đầu tiên xuất . Nhiều năm nay e rằng ít linh thú trong Hắc Minh Uyên cũng dấn thân đến đây trở thành xương trắng, đem toàn bộ linh lực cung cấp cho Cửu U Tước kia.

      Sắc diện Mục Phong bất chợt trở nên quái đản, :

      – Đám linh thú này… giống như được Cửu U Tước chăn nuôi, cho chúng nó gian tự do sinh trưởng, đến khi mập mạp mạnh mẽ rồi đem giết để chiếm lấy linh lực. `

      Đoạn Vĩ bên cạnh nghe thấy mà rùng mình. Nếu con người sử dụng phương pháp đó quả quá bình thường, chỉ như nuôi bò lấy sữa lấy thịt, nhưng nó lại là linh thú a, là linh thú cực kỳ lợi hại.

      – Hơn nữa. . . chừng miếng đồng mà chúng ta lấy được, cũng là tác phẩm nó cố ý làm ra, để dẫn tới nhưng con người tham lam rồi hút lấy linh lực của họ, tại ta cả thấy chúng ta vẫn chưa đủ để nó chú ý nhiều, nếu kết cục của chúng ta cũng khác mấy với đám linh thú kia.

      Mục Phong run rẩy tiếp

      Sắc mặt Chu Dã nghe xong tái mét, nếu mọi chuyện quả do Cửu U Tước kia đứng sau sắp đặt, nó quả còn nham hiểm hơn cả con người…

      Mục Trần cũng thở dài, cũng hiểu lời của phụ thân hơn phân nửa là , bất giác nghĩ đến mấy năm nay khá nhiều người dấn thân thám hiểm vào đây, bị lòng tham dẫn dắt, nhưng rốt cuộc có ai ra ngoài được. đường từ bên ngoài Hắc Minh Uyên vào đây thấy ít xương trắng con người, xem ra phải do đủ thực lực chiến đấu với đám linh thú kia, mà sau khi vào đây may mắn chạy thoát ra, cũng bị thương quá nặng mà thực lực giảm .

      – Vậy bây giờ có cách gì?

      Đoạn Vĩ lau mồ hôi trán, họ quả lần đầu tiên có thể nghe thấy chuyện đáng sợ như thế, linh thú kinh khủng này chỉ có thực lực, mà còn có gian xảo giả dối và tàn nhẫn của con người.

      – Rút lui!

      Mục Phong kiên quyết chút do dự

      – Đừng nghĩ đến Cửu U Tước nữa. Bắc Linh cảnh này còn chưa có ai đủ khả năng thu phục sinh vật này, nhân dịp nó chưa chú ý đến chúng ta, phải lập tức quay ra ngoài!

      – Vâng!

      Đám thủ hạ như Đoạn Vĩ nghe thấy chủ tử khôn ngoan bất chấp tính mạng như thế, cũng mừng thầm thở phào. Tình huống quá mức quỷ dị, căn bản thể nhìn thấy tia hy vọng nào, mau chóng rời khỏi mới là quyết định sáng suốt.

      Mục Phong hiển nhiên là quyết định từ bỏ lòng tham đối với Cửu U Tước, sau khi ra lệnh liền dẫn mọi người mon men sát vách núi, nhàng lặng lẽ xuyên qua thung lũng đá đen trở ra ngoài.

      – Đại ca, bọn người Mục vực rút rồi!

      Động tĩnh của họ cũng bị đám người Liễu vực nhanh chóng phát . Liễu Minh lập tức báo cáo.

      – Mặc chúng nó!

      Liễu Kình Thiên lạnh lùng :

      – Tình huống ổn, chúng rồi chúng ta cũng an tâm hơn, đỡ phần cảnh giác với chúng.

      – Còn chúng ta. . .

      Liễu Minh do dự chút, kỳ cũng bị tràng cảnh trước mặt dọa cho vỡ mật, quả trứng đen quỷ dị tuyệt luân, trực giác báo cho biết nên rời càng xa càng tốt.

      – Chờ chút!

      Liễu Kình Thiên ra cũng rất do dự ngần ngừ, bất quá vẫn cắn răng ra lệnh ở lại. Cửu U Tước quá hấp dẫn, nếu lão có thể thu được, dù chỉ có tia cơ hội mong manh, chắc chắn trở thành bá chủ Bắc Linh cảnh!

      Liễu Minh và Liễu Tông liếc nhau, cả hai đều gật đầu, bọn họ chuẩn bị cho kế hoạch này khá lâu, nếu cứ thế công bỏ về, quả rất cam lòng.

      Khi toán người Mục vực lặng lẽ rút lui, Liễu vực án binh bất động, trong thung lũng đá đen kia, đàn linh thú đông đến ngàn vạn hoàn toàn trở thành nghĩa địa xương trắng.

      “Ù ù ù ù….”

      bầu trời, những luồng sáng đủ màu gào thét, cuối cùng đều chui vào quả trứng. Ngay khi tia sáng cuối cùng biết mất, trời đất chỗ này trở nên an tĩnh dị thường.

      “Rắc rắc”

      Bất chợt tiếng đứt vỡ phá tan cái yên tĩnh đó. Tiếng động quá kinh khủng, nhưng dưới cái an tĩnh dị thường lại khiến cho đoàn người hai bên như nghe tiếng sét đánh, bất giác đưa mắt kinh hãi nhìn về quả trứng đen thần bí. Họ nhìn thấy lớp vỏ trứng vừa xuất vài vết nứt .

      Vết nứt lan ra, ngọn lửa đen dũng mãnh phun ra, hoàn toàn bọc lấy quả trứng. Khi hắc hỏa quỷ dị bốc lên, linh lực trong thiên địa dường như cũng có dấu hiệu sôi trào.

      – Đó là. . .

      Mục Phong đổ mồ hôi lạnh đầy trán, chậm rãi chảy xuống gương mặt, giọng khàn khàn khó khăn

      – Cửu U Tước sắp nở ra.

      “Kwoork!”

      Ngay khi lão vừa dút lời, tiếng hót lảnh lót vang lên trong trời đất, ràng phát ra từ quả trứng đen kia, hắc hỏa như gió lốc bùng lên cuốn lấy thiên địa thổi ra ngoài.

      Lớp vỏ trứng, vết nứt càng lúc càng rộng, cuối cùng sau tiếng đứt gãy ràng hoàn toàn vỡ tan.

      Hắc hỏa càng lúc càng cuồng bạo, Mục Trần khiếp sợ trước cảnh tượng trong mắt, cánh chim màu đen to lớn che phủ núi cao từ trong hắc hỏa ngập trời duỗi ra.

      Hắc hỏa giữa trung hừng hực thiêu đốt, Mục Trần đưa mắt nhìn xuyên qua làn Hắc hỏa, mơ hồ nhìn thấy cái bóng ngập trong hỏa diễm, tao nhã duỗi thân thể khổng lồ, quang cảnh như bất tử điểu chết trong hỏa diễm, lại nhờ hỏa diễm mà trùng sinh.

      uy áp khủng bố tràn ngập gian, thiên địa linh khí hoàn toàn trở nên sôi sục.

      – Nó là Cửu U Tước ư?

      Mục Trần rung động nhìn sinh vật khổng lồ duỗi cánh kia, dù thể thấy ràng bộ dáng của nó, nhưng cái bóng mơ hồ càng khiến người ta kinh diễm.

      – Dao động linh lực này. . .

      Mục Phong cũng gắt gao nhìn vào bóng chim khổng lồ mờ ảo, nuốt nước bọt. Uy áp trình độ cỡ này, e rằng cường giả Tam Thiên cảnh cũng phải đối thủ!

      Vậy mà bọn ta đây còn vọng tưởng hàng phục sinh vật khủng khiếp này, con gà xảo trá.

      mau!

      Mục Phong hoảng sợ, hoàn toàn từ bỏ ý định ban đầu, quát khẽ tiếng, chuẩn bị dẫn tinh Mục vực chạy trốn.

      “Ầm Ầm Ầm!”

      Bất quá, ngay khi Mục Phong thúc giục mọi người rút lui, trời bất chợt có tiếng sấm vang vọng. Bọn họ ngẩng đầu lên, bất ngờ sửng sốt, vì phía hắc hỏa là đám hắc lôi vân mênh mông hội tụ, trong mây đen mơ hồ có những tia chớp như hắc long chuyển động kinh người.

      Uy áp của lực lượng mang tính hủy diệt từ lôi vân tỏa ra.

      – Đây là. . . Hắc Thần Lôi Vân?

      Mục Phong nhìn hắc lôi vân kia, đồng tử co rút dữ dội, áp lực khiến thanh trở nên kinh hãi, vô ý thất thanh hô lên.

      – Hắc Thần Lôi Vân?

      Mục Trần sửng sốt trước cái danh từ lạ hoắc.

      Mục Phong hít sâu hơi, áp chế rung động trong lòng, lẩm bẩm :

      – Cửu U Tước. . . nó vẫn chưa từ bỏ hy vọng, vẫn còn muốn thử tiến hóa lần nữa!
      NoName_01 thích bài này.

    5. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 64: Tiến Hóa


      – Tiến hóa?

      Mục Trần nghe mà sửng sốt, tin được đưa mắt nhìn về cái bóng khổng lồ trong hắc viêm tràn ngập nơi chân trời, bất giác thốt lên:

      phải trước đó nó thất bại rồi sao?

      – Thế cho nên nó mới thử lại lần thứ hai!

      Mục Phong cũng tỏ ra ngạc nhiên, :

      – Xem ra Cửu U Tước cực kỳ kiêu ngạo a. lần tiến hóa thất bại, chỉ khiến nó dốc tận sức lực, hao tận tâm cơ mới có thể dục hỏa trùng sinh, ngờ vừa mới xuất , liền toan tính thử lại tiến hóa.

      Mục Trần cũng kinh hãi trước quyết tâm của Cửu U Tước. Đối với con người, lần thất bại dễ lắm khiến họ mang bóng ma tâm lý, như nhìn bóng râm thấy ông kẹ, bất giác khi gặp lại tình huống tương tự đâm ra sợ hãi mà tránh . Nhưng Cửu U Tước lại hoàn toàn khác, nó nhất định phải đứng lên từ chỗ nó thất bại. Quyết tâm đó, ngạo khí đó khiến con người nhìn vào mà hổ thẹn.

      – Vậy nó có thể thành công chứ?

      Mục Trần thầm hỏi cha, ngẩng đầu nhìn hắc lôi vân bầu trời kia. Hắc lôi như cự long chớp nhoáng, tản ra uy nghiêm thiên địa cách nào hình dung.

      biết…. Cửu U Tước vốn là sinh vật cực mạnh, bài danh thứ 11 địa bảng Vạn Thú Lục phải là vô cớ, nếu nó có thể thành công tiến hóa, chắc chắn đủ tư cách tiến vào thiên bảng, khi đó. . . nó chân chính trở thành thần thú.

      Mục Phong đáp lời.

      – Thần thú…

      Mục Trần khỏi mấp máy đôi môi. Chỉ hai chữ đơn giản cũng khiến cảm thấy áp lực lạ thường. Trong Đại Thiên thế giới, mỗi linh thú được xếp hạng thần thú, đều là siêu cấp sinh vật cường đại, xem như thuộc loại bá chủ thiên địa, ngay cả những cường giả chí tôn cũng luôn mang lòng e ngại với chúng nó.

      – Bất quá… Hắc Thần Lôi Kiếp cũng dễ vượt qua đâu.

      Mục Phong nhìm chăm chăm vào cái bóng khổng lồ trong hắc viêm ngập trời. Trong thiên địa linh thú cường đại ít, nhưng số có thể tiến hóa trở thành chủng loài siêu cấp, bao nhiêu con có năng lực đó đâu chứ?

      Linh thú và thần thú, chỉ khác có chữ mấu chốt kia, cũng là cả vạn năm khổ tu cũng chưa chắc xóa chênh lệch được.

      – Trước kia nó thất bại lần. Bình thường mà , phàm khi tiến giai thất bại, kẻ tiến giai bị lôi kiếp đánh cho tan nát, nhưng ngờ Cửu U Tước lại giữ được mạng, bây giờ nếu thất bại lần nữa, e rằng cái may mắn kia khó lặp lại.

      Mục Phong vốn dẫn mọi người chạy ngược ra, bây giờ dừng lại, vì tại Cửu U Tước kia phải tiến giai, nên tạm thời mọi người đều an toàn. Lúc này đây trong mắt của Cửu U Tước, bọn họ bất quá cũng chỉ như những con kiến, căn bản có gì uy hiếp tới nó.

      Mục Trần nghe thấy Mục Phong phân tích, cũng cảm thấy hơi tiếc. Nếu Cửu U Tước chịu lôi kiếp mà tan thành mây khói, vậy ai có thể lấy được tinh phách của nó. Vậy cũng phải trở về tay .

      Bất quá, cho dù có chiếm được tinh phách Cửu U Tước, ai có đủ năng lực để luyện hóa? Năm đó Mục Phong có thể luyện hóa được Viêm Long Điêu, may mắn biết bao nhiêu mà kể, huống gì nay Cửu U Tước có bao nhiêu khủng bố lợi hại hơn Viêm Long Điêu?

      Khi Mục Trần cảm thấy tiếc hận pha lẫn sợ hãi nhìn trung, trong hắc viêm tràn ngập chân trời, tiếng hót lảnh lót lại vang vọng thiên địa. Trong tiếng hót đó mang đậm ý chí chiến đấu vô cùng bất khuất.

      khiêu chiến Hắc Thần Lôi Kiếp ở cao kia!

      “Ầm ầm ầm!”

      Hắc Thần Lôi Vân dường như cũng có linh tính, nhận ra Cửu U Tước khiêu khích, chớp giật liên hồi, từng đạo tiếng sấm ầm ầm quanh quẩn trong trời đất. Tiếng sấm đó vang lên, Mục Trần cảm thấy thiên địa linh khí đều run rẩy dao động, dường như tỏ ra sợ hãi trước thiên uy.

      “Kwoork!”

      Tiếng hót lại vang lên, giữa hắc viêm mênh mông, đôi cánh khổng lồ của Cửu U Tước giương lên, hắc viêm phô thiên cái địa bắt đầu chuyển động, hóa thành những hắc hỏa trụ khổng lồ dựng thẳng đứng nhằm hướng hắc lôi vân công kích.

      Cửu U Tước đối mặt Hắc Thần Lôi Kiếp, ngờ nó dám chủ động gây khó dễ.

      “Ầm!”

      Hắc Thần Lôi Vân lặng yên chuyển động, sấm sét đen ngòm như hắc long uốn lượn, lạnh lùng nhìn hắc hỏa trụ gào thét từ đại địa xông lên thiên . Bất chợt sấm sét mang theo lực lượng hủy diệt đột ngột bổ xuống.

      “Đùng đùng đoàng!”

      Hắc lôi và hắc hỏa va chạm tiếp xúc với nhau giữa bán , thiên địa hôn ám như lâm vào vụ nổ phá hủy trời đất. Những tiếng ầm ầm cực lớn như long ngâm khiến cho đất đai run rẩy chuyển động, sinh ra những khe nứt lan tràn khắp thung lũng.

      Mục Trần cũng run rẩy nhìn thiên địa dị tượng đáng sợ bầu trời. Ở nơi đó hắc hỏa và hắc lôi điên cuồng so tài lẫn nhau.

      Hắc lôi hẳn nhiên là loại lực lượng đáng sợ của thiên , lấy tư thái phá hủy vạn vật từ cao bổ nhào xuống, chấn nát vô số hắc hỏa trụ từ dưới đất bốc lên cao.

      Sau khi chấn nát hỏa trụ, hắc lôi lấy thanh thế còn khủng bố hơn, hung hăng giáng thẳng vào giữa biển lửa tràn ngập kia, chính xác đánh trúng con quái vật khổng lồ náu trong hắc viêm.

      “Kwoork!”

      tiếng hót lảnh lót nhưng mang theo nhiều đau đớn thống khổ vang lên, nhưng ngay sau đó, lại là phẫn nộ tột cùng. Cửu U Tước nhất tề vỗ cánh, biển lửa đen điên cuồng thét gào thổi dựng lên, hóa thành luồng Hắc Viêm Phong Bạo to khủng khiếp nối liền mặt đất và bầu trời.

      “Hú hú hú hú hú….”

      Tiếng gió hú rít gào dữ dội. Mặt đất ngay vị trí Hắc Viêm Phong Bạo xoay tròn bắt đầu nứt ra, nhưng may mắn mục tiêu mà Cửu U Tước nhắm tới là Hắc Thần Lôi Kiếp. Hắc Viêm Phong Bạo thành hình liền điên cuồng quét tới đám mây đen.

      Đối mặt thế công cuồng dã của Cửu U Tước, Hắc Thần Lôi Vân chớp nháy máy động, chỉ thấy vị trí trung ương chính giữa lôi vân đột nhiên cũng xuất lốc xoáy tràn ngập hắc lôi ngưng tụ.

      “Ầm ầm!”

      Trong lốc xoáy đó, vô số hắc lôi đều được ngưng tụ lại chỗ, trở thành lôi trụ kình thiên ầm ầm lao ra, trực tiếp bổ vào Hắc Viêm Phong Bạo.

      Hắc Lôi Trụ như lôi thần sát phạt, mạnh mẽ xé nát Hắc Viêm Phong Bạo, cả thiên địa lúc này như trở nên mờ ảo u tối.

      Cửu U Tước toàn lực ngưng tụ Hắc Viêm Phong Bạo nhưng lại lần thứ hai bị đánh lui, nó bộc phát những tiếng kêu cực kỳ phẫn nộ và cam lòng. Lôi kiếp đáng chết kia ngăn trở nó lần, giờ đây lại còn muốn ngăn trở nó lần nữa hay sao?

      Kiêu ngạo như nó, tuyệt đối chấp nhận thất bại lần hai!

      Hắc viêm bao phủ bầu trời đột nhiên quỷ dị co lại, cảnh tượng đó như tất cả hắc viêm đều chui vào thân thể khổng lồ của Cửu U Tước.

      Hắc viêm còn che phủ nữa, khiến mọi người có thể lần đầu tiên chiêm ngưỡng hình dáng khổng lồ của Cửu U Tước cách ràng.

      quái vật cao cả vạn trượng, hai cánh giang ra liền che lấp đất trời. thân thể là lông vũ đen tuyền thâm thúy và thần bí. Phần đuôi là những cái lông đuôi rất dài tao nhã xinh đẹp, những chiếc lông đó là hắc viêm chậm rãi tí tách. (LCT: 10.000 trượng = 100.000 feet ~ 30.48 km, nghĩa là gần gấp 4 lần đỉnh Everest, mấy lão này chém sợ )

      Tuy hình thể Cửu U Tước cực kỳ khổng lồ, nhưng hề cồng kềnh, ngược lại nhìn vẫn tao nhã tinh tế, thần bí mà xinh đẹp làm lòng người vui thích.

      Bất quá lúc này hai mắt Cửu U Tước đỏ rực như lửa, đầy vẻ phẫn nộ cam. Nó gắt gao nhìn lôi vân chiếm cứ góc trời, hai cánh vỗ mạnh, cuồng phong bạo khởi, hắc viêm ngập tràn hai cánh khổng lồ. Thân thể nó như hóa thành quang diễm đen đặc, vỗ cánh bay lên, gom hết toàn bộ sức lực trong cơ thể nhằm phía lôi vân lao đến.

      Cuối cùng, tuyệt vọng, nó muốn liều chết trận với Hắc Thần Lôi Vân!

      Mục Trần nhìn Cửu U Tước vỗ hai cánh uy phong, tư thái như thiêu thân lao vào lửa, dũng mãnh hề e sợ cái chết nhằm vào kẻ thù khủng bố hắc lôi vân, bất giác trong lòng nảy lên rung động mãnh liệt.

      Tính cách cương liệt bất khuất của Cửu U Tước khiến cho những kẻ đứng xme phải sợ hãi than thầm.

      Đồng thời cũng cảm thấy tiếc hận, vì Mục Trần nhìn thấy Hắc Thần Lôi Vân kịch liệt co rút lại lần nữa, giống như lôi đình tràn ngập hội tụ lại với nhau.

      kích kia, ắt kinh thiên động địa.

      “Ầm!”

      tiếng sấm xé rách gian, khiến cho những thanh khác trong thiên địa hoàn toàn tắt lịm. tia hắc lôi gần như có thể hình ngang ngửa Cửu U Tước như cự long dữ tợn, xuyên qua trời đất, oanh kích mạnh đón đầu Cửu U Tước xông lên.
      NoName_01 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :