Chương 37: Giở trò sau lưng
Trong phòng, Mạc Trung Hiền khổ sở chịu nổi, gương mặt đẹp trai trắng bệch như tờ giấy, trong mắt cũng che giấu được ngọn lửa cháy hừng hực, Trình Thất, mối thù hôm nay, ngày sau trả lại: "Mau. . . . . . Gọi. . . . . . Xe cứu thương. . . . . . Đừng để lộ ra!"
"Tại sao, ô ô ô ô.. em muốn cha giết ta ô ô ô!" Thái Thủy Vân nhanh chóng lấy điện thoại di động, đứng dậy vừa muốn gọi nhưng bởi vì động tác quá lớn, chiếc nhẫn kim cương từ trong túi quần rơi ra, đập vào sàn nhà, phát ra tiếng giòn vang.
Hai người hẹn mà cùng nhíu lông mày, Thái Thủy Vân cũng giật mình, tại sao lại ở người ? Vội vàng nhặt lên nhét cất, đúng vậy a, thể lộ ra, nếu người ngoài nhìn như thế nào? Chỉ trách ngày thường quý trọng nhân viên, người biết còn tưởng rằng cố ý muốn trả tiền công, những nhân viên khác cũng thể nổi loạn?
Hơn nữa, Trung Hiền cũng phải xuất thân danh môn, nếu truyền ra ngoài, mặt của đặt ở chỗ nào? Hoàn toàn bất đắc dĩ, thể làm gì khác hơn là gọi 120.
"Vân nhi, xin lỗi! chỉ muốn bị cha vợ xem thường, em. . . . . . Em. . . . . . !" Yếu đuối nhìn về phía người , em rời khỏi sao?
Lúc này đầu óc Thái Thủy Vân rất hỗn loạn, lắc đầu : " yên tâm, em vĩnh viễn cũng rời khỏi , vĩnh viễn!" Về phần vĩnh viễn bao lâu biết, tại chỉ muốn trấn an người đàn ông này.
Trong xã khu, sau khi Trình Thất sắp xếp ổn thỏa cho hơn hai mươi , cầm hộp cứu thương tới bên cạnh Tiểu Lan, nhìn gian hẹp, lại chen chúc hơn hai mươi người, giường ngủ ba tầng, bất đắc dĩ : " tại Phi Vân Bang còn chưa chính thức bắt đầu, cho nên trước hết để cho mọi người ủy khuất, các người yên tâm, cuộc sống thế này duy trì quá lâu, Tiểu Lan thế nào? Tới đây, đắp thuốc!" Lấy thuốc tiêu viêm, tự mình đắp cho .
Các cũng sao cả, lắc đầu, ngờ vị đại tỷ này lại có thể tự mình đến chăm sóc, có tài đức gì chứ?
Khuôn mặt nhắn của Tiểu Lan ửng đỏ, bao lâu rồi ai quan tâm như vậy? Ngoan ngoãn ngồi xuống, cảm thụ người khác che chở, nhìn như thô lỗ, ngờ động tác lại dịu dàng như vậy.
Nhìn năm lổ máu , Trình Thất thanh thở dài: "Trong tình huống đó, nên tự hại mình, tôi cũng tin các người nhiều người như vậy đánh lại hai người bọn họ!" Được rồi, bọn họ chỉ là các
tay to lớn mạnh mẽ đè xuống.
Ầm! cửa kính xe theo tiếng súng vỡ tan tành. Chỉ nghe thấy tiếng Lục Mặc Hiên khẽ chửi thề câu.
Tốc độ xe giảm, Lục Mặc Hiên mở cửa kính bên trái, nhanh chóng rút ra khẩu súng lục, liếc mắt nhìn về phía xa. Pằng pằng ầm, ba phát súng vang lên.
Cảnh tượng chỉ xuất trong những bộ phim bom tấn của Hollywood nay lại xuất chân trước mắt .
Trung Quốc cấm mang theo súng ống vậy mà lúc này là ban ngày ban mặt giữa ngã tư đường lại xảy ra đấu súng!
An Nhược vỗ vỗ ngực, vừa lo lắng cho Lục Mặc Hiên vừa rút điện thoại gọi 110.
Tiếng súng vang lên dầy đặc, kẻ tấn công Lục Mặc Hiên sớm có chuẩn bị, Lục Mặc Hiên bị đánh bất ngờ, trong thời gian ngắn muốn biến bị động thành chủ động quả thực rất khó.
Tay phải Lục Mặc Hiên nắm chặt vô lăng, chân phải khống chế ga, tay trái cầm súng dễ dàng bắn trả. loạt động tác như vậy đòi hỏi phối hợp vô cùng hoàn hảo giữa đại não và chân tay.
An Nhược hơi ngẩng đầu lên, thông qua kính chiếu hậu, An Nhược thấy có chiếc Audi màu đen rượt đuổi phía sau, An Nhược vừa nhìn liền thấy từ cửa kính bên phải của chiếc xe Audi đột nhiên thò ra người đàn ông cầm súng nhắm vào xe của !
An Nhược liếc mắt cái rồi nhanh chóng cầm lên khẩu súng ngắn đặt ở giữa xe.
Lục Mặc Hiên sau khi xử lý xong ba người quay đầu lại liền nhìn thấy An Nhược cầm trong tay khẩu súng lục A45, khẩu súng này Lục Mặc Hiên để trong xe để dự phòng.
Lục Mặc Hiên định đưa tay kéo An Nhược lại, ai ngờ mắt bé này đột nhiên nhíu lại, họng súng chĩa thẳng vào chiếc xe Audi phía sau, ngón tay thon dài trắng nõn nhanh chóng bóp cò súng.
tiếng súng vang lên, kính chiếu hậu xuất cái trán bị trúng đạn, máu chảy ngừng trán người đàn ông trung niên kia.
Lục Mặc Hiên nhắm đúng thời cơ, nhanh chóng nhấn ga, Land Rover nhanh chóng tăng tốc.
mặt Lục Mặc Hiên lộ ra mâu thuẫn, xem ra tài liệu về An Nhược mà tra được, phải là tất cả.
tư liệu viết An Nhược chỉ là nhân viên văn phòng bình thường. Mặc dù thỉnh thoảng nổi cáu nhưng hoàn toàn giống biết bắn súng!
Khi thoát khỏi nguy hiểm, tay phải An Nhược vẫn gắt gao nắm chặt khẩu súng A45.. Mãi cho đến khi điện thoại vang lên tiếng của cảnh sát, An Nhược mới hoàn hồn từ vụ chấn động nổ súng giết người vừa rồi.
Di động để ở đùi bị Lục Mặc Hiên lấy , Lục Mặc Hiên phân phó vài câu, người cảnh sát kia vừa nghe, lập tức điều toàn bộ người của cục cảnh sát, nhanh chóng lên xe đuổi đến đường Đan Triều.
"An Nhược, ai dạy em cách bắn súng?" Lục Mặc Hiên bên lái xe bên hỏi.
An Nhược buông khẩu súng ra, lắc lắc đầu, "Em biết bắn súng, vừa rồi, lực chú ý của đều để hết bên trái, nếu em bắn, hậu quả khôn lường. Huống hồ, lúc ấy em kịp gọi . Cho nên, em hề suy nghĩ gì lập tức nổ súng"
Lục Mặc Hiên chỉ à tiếng, gì nữa. Mặc kệ như thế nào, hôm nay đáng chết, ngờ vẫn còn tàn dư của SK mafia, nhất định phải giải quyết triệt để lũ tàn dư này.
Tư thế bắn súng của An Nhược, tác phong bắn súng tàn nhẫn, đôi mắt sắc bén. Trong quân đội, kỹ năng bắn súng của Lục Mặc Hiên có tiếng là chuẩn xác ngoan độc, vừa rồi, người An Nhược, nhìn thấy hình bóng của chính mình.
Còn cả vẻ bình tĩnh của An Nhược nữa, tất cả đều thể che dấu được thực lực của !
An Nhược nhìn vào trong mắt Lục Mặc Hiên, may mà hỏi tiếp. thể để lộ thân phận của sư phụ được, trong mắt An Nhược, sư phụ khác gì người ba.
Lúc trước, khi sư phụ dạy bắn súng, ông từng nhắc nhắc lại với rất nhiều lần rằng, chỉ lúc vạn bất đắc dĩ mới được để lộ sức mạnh của bản thân.
Cho nên, lúc ở Thịnh Tinh hay lúc An Nhược bị Sở Cẩn uy hiếp ở sở cảnh sát, đều sử dụng những chiêu ngoan độc. Nhưng vừa nãy, nổ súng. Đây là lần đầu tiên họng súng của chiếu vào người , phải cọc gỗ cũng phải bù nhìn.
An Nhược day trán, chỉ trong vài ngày ngắn ngủi mà nảy sinh tình cảm với Lục Mặc Hiên rồi ư? Mẹ thường xuyên dặn dò , con quan trọng nhất chính là trinh tiết, phải có lòng tự trọng. thể quen bạn trai linh tinh, thể dễ dàng giao phó tình cảm cho ai, nếu người hối hận chính là bản thân mình.
Lời của mẹ ăn sâu bén rỗ trong lòng An Nhược, nhưng mỗi lần đối mặt với Lục Mặc Hiên...
An Nhược rũ hai mắt xuống, suy nghĩ như vậy khiến tâm tình bất ổn. muốn nghĩ nhiều như vậy, tại, vẫn tiếp tục sống như nhân viên công sở bình thường
Last edited by a moderator: 7/11/14