1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Đại ca Xã hội đen “Cầm thú tinh khiết” - Toán Miêu Nhi (Full Đã có eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,850
      Được thích:
      14,139
      Chương 25: Salsa tìm trai đẹp (1)



      Trình Thất thấy lo lắng như thế, tiến về phía trước đối diện ngồi xuống, dạy dỗ : "Salsa, em còn nữa, cũng 25 rồi, nếu kết hôn, sau này sợ rằng. . . . . . phải chị khó nghe, em vốn giống với người bình thường, có thể tìm được gia đình người tốt dễ dàng, chị chắc chắn hại em!"


      "Đúng vậy Salsa, nhìn xem, dáng dấp xinh đẹp, hơn nữa còn là trinh nữ ở trong xã hội này rất khó tìm, tôi tin có thể tìm được người chồng tốt, nghe chúng tôi , nhanh ngủ, ngày mai chúng tôi cùng !" Ma Tử tận tình khuyên bảo, đứa này, tại sao lại nghe? theo đám người bọn họ có thể là đứa bé được sao?


      Salsa lắc đầu như trống bỏi: "Chị, em muốn kết hôn, về sau em nghe lời, bao giờ ăn Ice Cream nữa có được ?"


      "Em lại nghe lời?" Trình Thất nhướng mày, mặt tức giận.


      Salsa chỉ cúi đầu nắm vạt áo, ủy khuất nước mắt từng viên lớn chảy xuống, rốt cuộc làm sai điều gì? Tại sao các chị đối với như vậy? Cong môi chậm rãi ra ngoài phòng.


      Ma Tử vừa châm trà cho Trình Thất vừa : "Vẫn là chị được con bé, nghe nhà đàn trai điều kiện rất tốt, còn là giáo viên tiểu học, hai mươi chín tuổi, dáng dấp cũng sáng láng, chỉ hy vọng tìm được người vợ dịu dàng khéo léo, dù sao Salsa cũng có thể làm mấy món ăn sở trường. . . . . ."


      " ta biết tình huống của Salsa ?" Đây mới là điều Trình Thất lo lắng nhất.


      "À! Nhưng ta xem hình Salsa, ta rất ưa thích, ra tôi điều tra qua rồi, người đàn ông này nghiêm trọng thích phụ nữ sạch , phải là coi trọng Salsa chúng ta cả người sạch sao? Cũng may mấy năm này trông chừng con bé nghiêm túc, cùng đàn ông làm loạn, nếu khó khăn!"


      "Vậy tốt, cũng mười hai giờ rồi, nghỉ ngơi sớm , tôi cũng vậy ngủ!"


      người nào nhìn thấy chỗ tối tăm ngoài cửa, Salsa rón ra rón rén dưới tàng cây ngô đồng ở trong sân, giống như kiến bò chảo nóng qua lại, thích sạch là vật gì, ràng lắm, nhưng cả người sạch và làm loạn cái gì, ràng, ý của các chị, nếu như mình cùng đàn ông làm loạn, người đàn ông kia cũng mang , nhưng bây giờ đâu để tìm đàn ông làm loạn?


      Buổi khuya . . . . . . Thấy ông già ở lò nấu rượu khom lưng đẩy than đá đến, tìm ông ấy? được, được, cần cởi hết sạch ôm ông ấy, chỉ mới nghĩ đến bàn tay đen nhẽm kia sờ loạn người tóc gáy dựng đứng: "Ông nội, ông biết nơi nào có đàn ông ?"


      Ông già hít hơi lạnh, té ngã vào trong xe than, sau khi bò dậy, nổi giận mắng: "Buổi khuya ngủ được, muốn hù chết người à?"


      " xin lỗi, xin lỗi, cháu phải cố ý, ông có sao chứ?" Salsa hoang mang sợ hãi vì ông già mò mẫm mặt bẩn thỉu: "Cháu chỉ muốn hỏi ông, nơi nào có thể tìm được đàn ông mà thôi!" phải cố ý hù dọa ông ấy.


      "Đàn ông?" ông già vừa nghe, trong nháy mắt chán ghét lắc đầu cái, sớm biết đám người kia phải là thứ tốt, ngờ hư đến mức này, người bị xói mòn đạo đức, trước chỗ công cộng muốn tìm đàn ông, muốn gây chuyện, chán ghét : "Nhà khách Ngưu Lang có nhiều mà!" Giống như rất sợ dính vào bệnh khuẩn, nhanh chóng đẩy xe chạy trốn.


      Salsa bối rối, nhà khách Ngưu Lang có đàn ông, phải biết, nhưng phải xài rất nhiều, rất nhiều tiền, nghe chị Ma Tử , đàn ông nơi đó, cả đêm ba ngàn đồng, mấy năm này để dành tiền tiêu vặt cũng chỉ có hơn ngàn đồng, cũng có thể xài được, chẳng qua xài nhiều tiền như vậy có chút nhức nhối, nhưng so với rời khỏi các chị. . . . . . Đáng giá!


      Trở về phòng lục tung lấy ra hết tiền mặt: "Mười đồng. . . . . . 80. . . . . . 1.451. . . . . ." Tiền xu rải rác chất đống nơi, giống như ngọn núi , chẳng qua tiền xu cũng nặng như núi, đúng là kiếm được hơn 1.800 đồng, nhét vào trong túi, dáo dác hướng hộp đêm lên đường.


      Trong căn phòng bí mật của tập đoàn Lạc thị, Khâu Hạo Vũ thấy Lạc Viêm Hành ngủ, ném xuống tai nghe, cầm điện thoại di động nhịn được : "Cũng chỉ có lúc này mới nghĩ đến tôi!"


      Hàn Dục vừa tháo cà vạt vừa cười làm lành: "Cũng phải để cho bán mình, thăm dò tin tức thôi, hơn nữa nhìn hình dáng này của tôi, giống như làm 'con vịt' sao? nào chấp nhận tòa núi băng sơn phải ?"


      " rất tự hiểu mình!"


      "Đúng vậy, tôi làm sao có phong thái hào phóng như ? Nhớ kỹ, bây giờ đại ca rất ghét bọn người bên dưới buôn bán súng ống đạn dược, hộp đêm này là trụ sở bí mật buôn lậu của Lam bang, hôm nay tôi cũng mới nhận được tin đồn, trong cửa tiệm này dấu riêng gần 20 xe súng, dự định ba ngày sau bán cho Mafia Italy, cần phải nắm được chứng cớ chính xác, đến lúc đó lấy danh nghĩa đại ca trực tiếp giao cho cảnh sát!" Lúc đó quốc gia càng thêm tin tưởng Long Hổ Hội, xem ra Trình Thất xuất , hoàn toàn là chuyện xấu.


      " Lam bang này làm cái gì?"


      Hàn Dục hừ cười: "Còn phải là sợ Trình Thất tìm tới cửa, cho nên mau chóng gom đủ tiền dưỡng lão chạy trốn ra nước ngoài sao, có Lăng La Sát che chở, xem như ta bó tay hết cách với Trình Thất!"


      Khâu Hạo Vũ thay bộ đồ khác, T-shirt màu đen bó sát người, quần jeans, nhìn thấy cơ bụng sót gì, hợp với kiểu tóc lưu hành, ngược lại giống như cậu ấm đủ dựa vào thân xác để ăn cơm bao phòng, móc ra chìa khóa xe rêu rao lái chiếc xe Rolls-Royce thẳng hướng Câu Lạc Bộ xử nữ nổi tiếng.


      nơi khác, Salsa gần như bị hơn ngàn đồng tiền xu ép tới mồ hôi đầm đìa, thân thể vốn gầy gò, lại cả ngày chưa ăn cơm mà thở hồng hộc, bao bố màu trắng vác đầu vai, giống như con kiến dọn nhà, cứ thế hai giờ mới vừa tới đích, ngửa đầu nhìn câu lạc bộ quốc tế này, lau mồ hôi, cuối cùng đến, rất khác tưởng tượng, muốn cứ như vậy mà quay về, từ trong bao vải lấy ra hơn hai mươi đồng, thế nào cũng phải thuê người, thể trở về, cho dù ai khuyên gả cũng gấp.


      Trong phòng yên lặng tiếng động, quản lý có chút kinh ngạc, nhìn lên nhìn xuống đánh giá , nếu phải nhà có bà chằn, sợ rằng sớm tự mình ra trận, khoan hãy , làm ở đây 4 - 5 năm, vẫn là lần đầu gặp phải hư hỏng xinh đẹp như vậy, hoàn toàn cảm thấy trong thành thị ô trọc, lại thiếu hơi thở nông thôn chân chất.


      Ăn mặc cũng lộng lẫy, càng làm cho bản thân thêm xinh đẹp trong sáng, giống như thiên sứ xuống phàm trần.


      Đôi mắt to long lanh của Salsa cũng quan sát người đàn ông: "Tại sao ông còn chưa ?" nhìn rất gấp lắm sao?


      " xác định muốn người đàn ông?" nhảm, tới nơi này tìm đàn ông tìm cái gì? Vấn đề là loại phụ nữ này, trai đẹp dạng nào có?
      Last edited: 4/10/14
      malRubyzjn thích bài này.

    2. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 26: Đưa ra nghi vấn


      Khâu Hạo Vũ đưa tay sờ sờ cái ót, nhanh chóng dời mắt chỗ khác, phi lễ chớ nhìn, lần nữa đối với hành động lớn mật cảm thấy sợ hãi than? Như vậy nhiệm vụ. . . . . . Khó được Hàn Dục tự mình tìm ta lần, vả lại đại ca vẫn ủng hộ Lam Bang tồn tại, chút chuyện này cũng làm xong, nuôi ta làm cái gì?

      Đúng vậy a, có cái gì nhìn được hay sao? Dù sao dáng dấp này xem như đầy đủ, giữ thân xử nam 28 năm nên vẫy tay từ biệt rồi, nhưng cũng đến nỗi tìm người đứng đắn như vậy? Thuở mơ ước có thể cùng tự nhiên hào phóng, trong sạch cặp tay cả đời, ít ra cũng phải giống như mẹ mình người phụ nữ chuẩn mực. . . . . .

      Salsa biết người đàn ông đấu tranh tư tưởng, thuần thục, cởi hết trơn, nằm ngang ở bên trong ghế sa lon mềm mại rộng rãi, vỗ vỗ bên chỗ ngồi: " nhanh lên chút a, chỉ có 20'!" phải là 1.300 đồng sao? ta so đo như vậy? trả ta trả mà.

      Sau khi Khâu Hạo Vũ hồi lên tiếng tự giễu, tại sao cho ta như đàn bà rồi ? Mắt phượng lạnh nhạt ngừng thân thể chọc giận của này, con ngươi chợt co rụt lại, từ sau khi cha qua đời, gần như từng giây từng phút cũng ngồi xổm ở trước máy vi tính, đừng thân thể phụ nữ, ngay cả phim sex cũng có thời gian tiếp xúc, lần đầu tiên nhìn thấy thân thể phái nữ phơi bày, hơi thở khó tránh khỏi có chút ổn.

      gian mờ tối, ghế sa lon đen nhánh, thân thể mềm mại tinh khiết hoàn mĩ, tuyệt đối là loại đánh vào thị giác, tóc đen trơn mềm như tơ toàn bộ xõa ra, che lại cảnh xuân trước ngực, xinh đẹp giống như vì sao sáng chói nơi chân trời, hầu kết lung tung chuyển động, lý trí cho ta nên lập tức thoát thân , mà bàn tay lại tự chủ được đưa về phía cổ áo áo sơ mi, ngón tay thon dài từng lần lượt đẩy ra nút cài, lồng ngực to lớn rắn chắc xuất .

      Salsa cố gắng nắm chặt bàn tay bé, là sợ sao? Sợ hãi cái gì? Sợ sau khi trở về chị nổi trận lôi đình? Chị Ma Tử gõ lỗ mũi dạy dỗ? Họ phí hết suy nghĩ lo liệu cho tất cả thất bại trong gang tấc? Nhất định là vậy, trời ạ, cho dù là đối mặt với bốn bề khói lửa, Cá mập bao vây cũng sợ như vậy.

      Khâu Hạo Vũ vốn muốn xoay người rời , nhưng thấy bộ dáng còn hơi sức của cũng có ý kiến gì, kéo dây lưng, cười nhạo : "Giả bộ giống!"

      Giả bộ? giả bộ cái gì hả ? Vội ho tiếng, điều chỉnh tốt tư thế, hai mắt nhắm chặt, cảm giác bên cạnh lõm xuống khối, lập tức vào trong hoạt động, rộng rãi như vậy, sao ta làm gì gần như vậy? Cho đến khi bàn tay to nâng cổ lên mới mở mắt cảnh cáo: ". . . . . . cần tới nữa!" Ông trời! Thân thể người đàn ông này tại sao nóng như vậy? Chân của ta làm gì quấn lên ? Đối với loại tiếp xúc biết tên này rất là chán ghét, đừng tới đây, tới nữa ra tay đấy.

      " phải muốn phá thân sao? như vậy, làm sao phá thân?"

      Người đàn ông sớm mảnh vải che thân, càng phản kháng càng quá đáng, trực tiếp bao trùm lên, bàn tay rất thưởng thức khẽ nâng lên khuôn mặt xinh đẹp, đáng tiếc.

      phải cởi sạch hết ngủ chung là được rồi sao? Tròng mắt trong suốt như nước mê mang nhìn về người đàn ông, xen lẫn bất kỳ ham muốn nào, lúc chú ý, người đàn ông liền mút xuống viền tai nhạy cảm, tản ra hơi thở dốc làm lòng người ngứa ngáy khó nhịn, cứ như vậy kinh ngạc nhìn sọ đầu của ta di động từng chút xuống dưới, ta, ta, ta lại có thể hôn . . . . . . Trái tim nhảy thình thịch và đánh trống, vừa muốn đưa tay che bộ ngực sắp nổ tung, tay lại bị thô lỗ mở ra.

      "Đừng giả bộ với tôi, càng đừng để cho tôi lần thứ hai!" Khâu Hạo Vũ rất phiền muộn, hận mình đối với loại phụ nữ này có hăng hái, giảm thấp thưởng thức của mình, đôi tay lưu tình dùng sức nắn bóp, giống như trừng phạt, giống như phát tiết.

      "A. . . . . . làm đau tôi. . . . . ." Salsa vặn lông mày chịu đựng, bắt đầu đẩy ra cự nự, thấy đẩy ra, nhe răng cố gắng bắt lấy gáy người đàn ông hất ra, mà người đàn ông phải ngồi , trong nháy mắt nhìn hiểu ý đồ của , đôi tay trực tiếp bị giam cầm đỉnh đầu: " làm đau tôi. . . . . ." Chị, cứu mạng a! Cổ tay nhất định sưng lên.

      Khâu Hạo Vũ hiển nhiên rất tức giận, cần bất kỳ màn dạo đầu, dã man cắn răng hợp hai làm .

      "Ô ô ô. . . . . . Đau. . . . . . Chị. . . . . . Ô ô ô!"

      "Đáng chết. . . . . ." Chưa từng hưởng thụ qua quá trình cực khoái đến mức này, bản thân Khâu Hạo Vũ cũng cực kỳ khó chịu, có chuyển động, vạn vạn lần muốn chưa có kinh nghiệm, lần đầu tiên lẳng lơ như vậy, biết sau này điên cuồng như thế nào, loại phụ nữ này, căn bản cần thương tiếc, bắt đầu dâng lên dục vọng tiến công.

      Salsa đau đến chết sống lại, nhưng sức lực sánh bằng người đàn ông, miệng lại bị mạnh mẽ che , chỉ có hai mắt đẫm lệ lắc đầu, dám giãy giụa, phát càng như vậy, người đàn ông càng hung mãnh, cảm giác nơi yếu ớt nhất từng miếng thịt ràng tê liệt, khó có thể tiếp nhận, hối hận đến ruột đều xanh: "Ưmh ưmh ưmh!" Khốn kiếp, người xấu, vì 1.300 đồng khi phụ , về sau tuyệt đối, tuyệt đối trả lại cho ta.

      Khâu Hạo Vũ mồ hôi đầm đìa, cũng nhìn qua cái, chớ chi là hôn môi, như vậy chỉ biết là dơ bẩn cái miệng của ta, tay nắm chặt hai cổ tay an phận, tay tàn khốc che miệng của , chỉ để ý mình vui vẻ hay , tới mười giây liền bỏ vũ khí đầu hàng, lại chịu rời , tiếp tục hung hăng làm động tác hành hạ.

      Hai mươi phút sau. . . . . .

      "Rầm rầm rầm!"

      "Hết giờ rồi!"

      Khâu Hạo Vũ lạnh lùng trợn mắt nhìn ngoài cửa cái, thầm mắng câu, chưa thỏa mãn dục vọng, đứng dậy cầm lên áo sơ mi bó sát người mặc vào, từ đầu chí cuối cũng nhìn cái cái, trong mơ hồ nghe được tiếng nức nở, khinh bỉ trừng mắt liếc, tiêu sái mở cửa , tùy ý đến cửa cũng lười đóng lại.

      Rốt cuộc, mấy tên trai trẻ cũng có thể thấy trực tiếp, thấy thân thể mảnh vải nằm ở sô pha khóc thút thít liền rất đau lòng, đúng là xử nữ?

      Salsa còn biết chút xấu hổ trong lòng, đầu óc chỉ tối dạ, phải người ngu, nắm quần áo che đậy thân thể, chờ đóng kín cửa mới bắt đầu luống cuống tay chân mặc vào, cổ tay trắng nõn quả nhiên sưng đỏ, toàn thân cao thấp khắp nơi tím bầm, khốn kiếp, lại có thể dã man như vậy, chị cũng nở đụng té ngã, ra là đây mới gọi là phá thân, quên , xem như bị chó cắn cái.

      Dưới bụng đau rát, nhìn thấy trong áo lót còn 20 đồng tiền lẻ khỏi nín khóc mà cười, cũng may thông minh, nếu thân thể này trở về, chết cũng tàn phế, rất sợ bị người phát , siết chặt tiền mặt vội vàng chạy trốn.

      "Này! Dù sao đó cũng là khách, cậu cũng quá lịch ? Tại sao cũng đóng kỹ cửa lại chứ?" Bà dì quét sân, xách theo cây lau nhà càu nhàu chế nhạo người đàn ông này, quá tôn trọng phụ nữ.

      Vẻ mặt Khâu Hạo Vũ vốn muốn giết người, nghe càng thêm nhấc chân đạp băng ngồi, liếc nhìn người phụ nữ lớn tuổi cái, về phía kho hàng, đóng cửa? ta phải ước gì được người đàn ông vây xem đó chứ? Lớn như vậy, chưa từng nhìn thấy người phụ nữ nào phóng lãng, mà ta lại có thể đem lần đầu tiên cho thứ người như thế, càng nghĩ càng chán ghét. (aiz tên này rất thê thảm với Trình chủ tịch!).

      Nếu bị các em biết, còn biết cười nhạo ta như thế nào, lịch ? Lịch chỉ đối với loại người đáng thôi.

      "Chậc, chậc, chậc, người này là ai vậy?" Người phụ nữ lớn tuổi đem băng ngồi vỡ vụn quét vào thùng rác, lắc đầu chán ngán, tính khí thối, thứ người như thế nên cho lao động cải tạo.

      Ánh mặt trời vừa hé mở, chiếu rọi xã khu rực rỡ hẳn lên, Chú Phùng vừa về phía cửa lớn cùng đám người lui tới chào hỏi, người xã khu nhiệt tình, biết cũng nhiệt tình như vậy, cắp hộp thức ăn ngon, ngày mai cửa hàng khai mở trương, hôm nay mua cái gì ăn mừng đây? Trong lúc vô tình thấy quần áo xốc xếch, đầu tóc rối bù tiến đến, đầu tiên là buồn bực ghé đầu cẩn thận xác nhận, nơi cổ lộ ra đầy vết hôn, sắc mặt đỏ thắm đầy đặn, khóe miệng khẽ nhếch cười, cần nghĩ cũng biết xảy ra chuyện gì, hề gì, nghiêng đầu trở về đường cũ.

      Salsa tâm tình cực kỳ thoải mái, dường như đêm qua cũng chỉ là giấc mộng xuân, mặc dù còn mơ hồ đau, nhưng xem mắt coi như là tránh thoát, lần này xem các chị còn có thể gì, cần phải như thế nào với chị? Nhất định mất hứng, ôm lòng thấp thỏm lo lắng vào nhà, thấy trong hành lang ngồi đầy người, chột dạ : "Các người dậy sớm như vậy. . . . . ."

      Trình Thất tay xoay hai hột đào, nóng lạnh cắt đứt: " nơi nào?"

      Ma Tử và Đông Phương Minh cũng bộ dạng tra hỏi phạm nhân, Salsa biết bọn họ khẳng định nghe được tin đồn gì, gãi gãi đầu tóc rối loạn ô ô a a: "Có phải các người. . . . . . biết rồi hay ?”

      "Tôi hỏi em tối hôm qua nơi nào?"

      ‘Rầm!’
      malRubyzjn thích bài này.

    3. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,850
      Được thích:
      14,139
      Chương 27: Giận dữ

      Bàn tay bé vỗ mạnh vào mặt bàn, hai hột đào cứng rắn bị đập vỡ, thanh giống như chuông đồng, ánh mắt sắc bén, Salsa bị hoảng sợ đến lùi bước, chỉ nghĩ chị có thể tức giận, ngờ đáng sợ như vậy, nước mắt trong khoảnh khắc chảy xuống, khàn khàn : "Em. . . . . . Em. . . . . . ta gọi là Tiểu Bát. . . . . . Tiểu Bát. . . . . ."

      Trình Thất hối tiếc đưa tay vuốt sau ót, huyệt Thái Dương như có mấy vạn cây châm đâm vào, trong lòng đau đớn, con ngươi dùng sức nhắm lại, lại mở ra bên trong đầy tia máu, hút hút lỗ mũi ngừng tự trách: "Tôi vẫn cho rằng, mang theo em ở bên người là chuyện tôi làm đúng nhất đời này, tại tôi mới phát . . . . . ." Thất vọng ngửa đầu, nhìn về phía khóc như hoa lê trong mưa: "Là tôi quá tự mãn!"

      "Chị. . . . . . Em. . . . . . xin lỗi, xin lỗi!" Salsa nhanh chóng quỳ xuống hai đầu gối, lắc đầu : "Đều là lỗi của em, chị nên tức giận, là lỗi của em, ô ô ô ô em sai rồi, xin chị đừng đuổi em , van xin chị, về sau em dám, cũng dám nữa!"

      Ma Tử cũng hồng vành mắt, che miệng lại nghẹn ngào: "Tại sao em làm như vậy?"

      "Em. . . . . . Em muốn tách ra khỏi mọi người, chị, chị đánh em , cầu xin chị, chị đánh em !" Salsa chưa bao giờ thấy chị tức giận như vậy, trong lòng cực kỳ sợ hãi, quỳ bò tiến lên nắm chân Trình Thất lắc lắc: "Em muốn xem mắt, ô ô ô em muốn rời xa mọi người, ô ô ô ô em chỉ muốn chị, tôi chỉ muốn chị!"

      ‘Chát!’

      Trình Thất cách nào kiềm chế, giơ tay tát lên mặt , thấy té nhào xuống đất, lại khỏi sinh lòng thương tiếc, vừa muốn đưa tay ra, nhưng nghĩ đến. . . . . . Bất đắc dĩ quay mặt cắn răng : " Tiểu Bát đó là ai ?" Từng chữ lộ ra ý muốn giết người, đơn thuần như vậy cũng bỏ qua cho, nhất định phải giết ta.

      "Mau cho chị, rốt cuộc Tiểu Bát là ai?" Đám người Ma Tử đều bị sợ đến dám chuyện lớn tiếng, chỉ có thể đở khóc thành tiếng tra hỏi: " mau a, rốt cuộc là ai?"

      Salsa run run rẩy rẩy rúc vào trong ngực Ma Tử, vuốt gương mặt đau nhói cúi đầu, ngàn vạn ủy khuất: "Là . . . . . Là trai bao!"

      "Hả!"

      "Ôi trời ơi!!, Salsa, em học được hư hỏng lúc nào vậy?"

      "Em lại có thể tìm trai bao?"

      Trình Thất trợn tròn hai mắt, cứng ngắc ngửa đầu nhìn về : "Trai. . . . . . Trai bao?"

      Mắt nhìn thấy lão đại lại muốn nổi giận, Lộ Băng tới khuyên: "Chị Thất, chị bớt nóng giận trước, tôi nghĩ chuyện phải như vậy, khẳng định các người cái gì làm cho ấy lầm tưởng phá thân sau này có thể vĩnh viễn ở lại bên cạnh chị, nếu ấy có loại ý nghĩ này!"

      Trình Thất hết sức đè nén lửa giận, nhớ tới đêm qua quả với Ma Tử chuyện này: "Là như thế đúng ?"

      "Đúng vậy!" Salsa biết bọn họ cái gì, chỉ là ngừng gật đầu, đáng thương nhìn người thân duy nhất, chị, về sau Salsa cũng dám nữa.

      "Cái này đúng rồi, Chị Thất, ấy làm như vậy, đơn giản đúng là muốn rời xa chúng ta, là chúng ta ép quá gấp, chuyện này trách được ấy!" Lộ Băng thở ra hơi, là tên khốn kiếp nào cho ấy biết thế giới có trai bao vậy?

      Trình Thất còn hơi sức đứng dậy, về phía bé ngốc ngừng lùi lại, nhắm mắt tay run run kéo thân thể vào trong ngực, giọng run rẩy: "Tại sao với chị?"

      Tất cả ủy khuất của Salsa cũng bởi vì cái ôm mà hỏng mất, than vãn; "Ô ô ô ô ô em rồi, ô ô ô các người căn bản nghe em ô ô ô ô, chị, em muốn rời xa các người, cầu xin chị đừng đuổi em , em thể có chị, em biết rời xa các người sau này phải đâu ô ô ô, là lỗi của Salsa, nên làm chị tức giận, Salsa cũng chỉ có chị là người thân. . . . . . Ô ô ô ô chị cần Salsa, Salsa phải nơi nào ô ô ô!" Đưa tay dùng sức ôm giữ sau lưng chị, cũng là tốt, làm chị khóc.

      "Chị chỉ hi vọng Salsa có thể tìm được gia đình tốt, có thể giống như những người phụ nữ khác, có chồng chăm sóc cho em tốt, có con cái, có nhà cửa. . . . . ." Mười tuổi bị người nhà vứt bỏ, Phi Vân Bang phải là đến cuối cùng của em, Phi Vân Bang cho em được người bạn đời, cho được gia đình, cho được. . . . . .

      Biết bao hy vọng nhìn thấy có thể nở mày nở mặt gả chồng, hưởng thụ ấm áp gia đình, tại sao điều này ông trời cũng muốn tước đoạt? Bất công như thế!

      "Salsa, hong khô tóc !" Trình Thất khó được tự mình gội đầu cho , giống như người mẹ hiền hòa, chăm sóc cẩn thận.

      Vẻ mặt Salsa tươi cười: "Cám ơn chị!" Còn tưởng rằng từ đó về sau cũng để ý đến , lo sợ qua, rồi, chị là người rất thương thế giới này, làm sao có thể cần ?

      Trình Thất vừa chảy tóc cho , vừa hỏi: "Có phải ta thô lỗ ? Tại sao làm cho người đều là vết thương?"

      "Dạ, nhưng làm đến bây giờ còn đau, về sau Salsa cũng dám nữa!" Đó chính là cơn ác mộng, quá đáng sợ, vài lần cho rằng cũng nhìn thấy mặt trời hôm nay, so với đạn bắn trúng thân thể còn đau hơn.

      " cho chị biết, là Nhà khách Ngưu Lang nào vậy?"

      "Câu Lạc Bộ xử nữ Quốc tế, bên trong có rất nhiều đàn ông, ta tên Tiểu Bát, nếu phải thấy ta tên Tiểu Bát, em mới tìm ta!"

      "Tại sao?" Mặc dù nhìn Trình Thất như nghiêm túc lắng nghe, mà trong đầu nghĩ cũng phải là những thứ này, Câu Lạc Bộ xử nữ quốc tế, đó phải là địa bàn Lam Bang sao? Lam Bang, ba năm trước đây Đại Tam lợi dụng thủ đoạn hèn hạ ‘tu hú chiếm tổ chim khách’, ép chết Lão Bang Chủ, trở thành thủ lĩnh Lam Bang, là người lòng dạ ác độc, làm đủ trò xấu, cảnh sát ngại vì có Long Hổ làm chỗ dựa, lựa chọn buông tha.

      Đại Tam, cái tên phản đồ này, ngay cả ông trời cũng buộc tôi tới thu ông, thô lỗ? Đâu chỉ thô lỗ? Giết khi tắm, có thể là nhìn thấy mà ghê, thương tích đầy mình, cổ tay lột ra lớp da, ngực bị hàm răng cắn vết máu bảy tám nơi, ràng chính là cường bạo, đủ để tạo thành tội tổn thương thân thể, chẳng qua từ trước đến giờ tin luật pháp, Lam Bang. . . . . . Đại Tam, tôi chơi trò chơi bọ ngựa bắt ve, chim sẻ rình phía sau!

      "Chiều cao tiêu chuẩn 1m84, đầu trọc, cách 1m23 . . . . . ." Trong căn phòng bí mật, Khâu Hạo Vũ hướng về phía máy vi tính liên tục giải thích: "Đưa tay ra phía bên phải, độ cao 43 cm. . . . . . Quẹo trái 4 mét, lên 60 bậc thang, bậc thang cao 1,3 cm, đúng rồi. . . . . . Tầng bảy. . . . . . đúng, tầng tám. . . . . ."

      bên kia, Lạc Viêm Hành áo mũ chỉnh tề, tây trang cẩn thận tỉ mỉ, nghe vậy mắt phượng híp lại, có ý trách móc đè máy truyền tin giọng : "Rốt cuộc cậu làm cái gì?"

      "Đại ca, xin lỗi! Hôm nay tâm trạng tôi có chút tốt, xem có nên nghỉ ngơi giờ hay ?" Khâu Hạo Vũ đau đầu nhức óc, đáng chết, tại sao trong đầu đều là ánh mắt vô tội của kia? ràng hành vi phóng đãng, ánh mắt lại trong suốt ngây thơ, xua được, chẳng lẽ ấn tượng đầu tiên của mỗi người đàn ông đối với phụ nữ cũng khắc sâu như vậy?

      Khoan hãy , kia họ tên gì cũng biết: "Ba mét nơi quẹo trái, tay cầm cái cửa cao 1m4, đúng rồi, tốt lắm, nghỉ ngơi trước, tôi. . . . . . Tôi điều chỉnh tâm trạng chút!" kịp chờ đợi, ném xuống tai nghe, bàn tay ấn về phía ót, ràng khuôn mặt từ từ vặn vẹo, ta cũng hiểu, ràng kịp chờ đợi, cởi hết muốn đàn ông đùa bỡn, tại sao lại phải giả bộ ngây thơ như vậy?

      Kỹ thuật diễn xuất có thể tham gia kỷ lục Guinness, nhất định đoạt giải thưởng.

      Trong gian tối tăm, trong tay Lạc Viêm Hành cầm tuần san tài kinh tế xem xét, mà tay phải lại sờ về phía bộ sách tựa đề Tam Quốc Chí, đầu ngón tay chậm rãi quét qua ở hàng chữ rậm rạp chằng chịt, thỉnh thoảng gật đầu, đại biểu tán thưởng: "Tào Tháo hổ là đời kiêu hùng!"

      Khâu Hạo Vũ sửng sốt chút, cười : "Đại ca, ngờ văn hóa Trung Quốc cũng hiểu , có cơ hội tôi đọc cho nghe, cần sờ soạng!" Bác sĩ sờ quá lâu, đầu ngón tay tê, theo hơn hai mươi năm, đến nay đối với chữ nổi cũng biết chữ, đại ca cũng chỉ có thể dựa vào cái này để giết thời gian: "Được rồi, Phất Tư tiên sinh vẫn còn ở phòng khách, có thể bắt đầu!"

      "Đừng tiếp tục phạm lỗi cho tôi!" Lạc Viêm Hành khép lại sách vở, đứng dậy quen cửa quen nẻo tới cửa, hầu như cần thủ hạ giúp, có thể chính xác lầm về phía phòng khách.
      malRubyzjn thích bài này.

    4. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,850
      Được thích:
      14,139
      Chương 28: Người đàn ông kín đáo


      Ngày hôm đó, Phi Vân Bang khai trương cửa hàng rượu thuốc lá, toàn thể khấp khởi vỗ tay, Trình Thất hài lòng nhìn cửa hàng, cuộc sống bắt đầu a, rất nhanh, tất cả các ngõ ngách trong thành phố đều trải rộng sản nghiệp Phi Vân Bang: "Đông Phương Minh, cậu và Lộ Băng tra cho tôi động tĩnh gần đây của Mạc Trung Hiền và người phụ nữ của ta!"

      Mặc kệ khí cao tới đâu, thời tiết sáng sủa nữa, mà thù hận này, từ trước đến giờ có lúc nào quên, hơn nữa vui sướng cũng che đậy được khó chịu trong lòng, đúng, là người cực kỳ thù dai, hễ mà người nào chọc phải, chính là báo chịu được, mọi người thường , chọc người nào cũng có thể nhưng đừng chọc Trần Bì.

      " thành vấn đề!"

      "Còn chuyện của Lam Bang cũng nhìn chằm chằm cho tôi!" có việc gì ở trong tiệm tới lui, bắt đầu từ hôm nay, Phi Vân Bang từng bước từng bước nổi lên, cho đến khi còn người nào dám xem thường mới thôi, Hừ! Đặc biệt là Long Hổ Hội, cái gì Hàn Dục, Bạch Diệp Thành, ở trong mắt cũng chỉ là đám ma-cà-bông mà thôi.

      buổi trưa, Ma Tử thu tiền tới tay như nhũn ra, chậc, chậc, chậc, Chị Thất đâu làm thuốc lá? Lại có thể bán được tốt như vậy, đồ của mọi người cũng là thứ mới mẻ, ngay cả nhịn được hít vài hơi, mặc dù chênh lệch khá xa với thứ Chị Thất mang về, nhưng bao bì cũng đủ để đưa tới chú ý của mọi người: "Chị Thất, bán 20 bao rồi !" Lúc đầu còn sợ ai muốn đấy.

      Hơn nữa, nhà máy thuốc lá cũng là người cùng đường, chuyên môn làm giả nhãn hiệu, chào giá thấp, ra dựa hết vào việc bán thuốc lá này cũng đủ sung sướng lo cơm áo, chỉ mấy đồng tiền vốn, 40 đồng bao, lại có thể nhiều người mua như vậy.

      "Hay là biết ăn ? Tốt lắm, tôi dạo chung quanh trước, buổi tối tính toán kiếm xem bao nhiêu, suy nghĩ thêm người chuyển hàng!" Cho dù kiếm nhiều hay ít, ngày mai cũng có thể cung cấp gấp hai mươi lần, rốt cuộc có thể giúp bang hội vượt qua rồi, thoải mái quá!

      "Rầm rầm rầm!"

      Còn chưa có ra khỏi phòng, Trình Thất cắn răng : "Gõ cái gì gõ? Gõ hư đền à?"

      Khóe miệng Kỳ Dịch co giật, hung hăng trợn mắt nhìn cái, lấy ra gói thuốc lá : "Có Giấy phép buôn bán ?" Khoát khoát tay chỉ thuốc lá, nếu phải là vừa vặn bắt gặp, sợ rằng lại được chui vào tù, ngay cả cũng thể may mắn thoát khỏi.

      Trình Thất nhìn thấy Kỳ Dịch, hết lo lắng, hai tay nhét vào túi, phách lối ngửa đầu: " nhảm, phải được làm cho sao?"

      "Tôi hỏi thuốc lá này có giấy phép buôn bán ?" Kỳ Dịch cao giọng, có thể thấy được phải đùa.

      "Thuốc lá này thế nào?" phải là vì chèn ép mà cố ý bới móc chứ? Khoan hãy , thuốc lá này có.

      Kỳ Dịch nhìn bộ dáng dốt nát của này cũng biết đoán đúng, lạnh lùng : " muốn vào tù, về sau cấm buôn bán!"

      Đáng chết, quả nhiên là tìm đến phiền toái, tiến lên ưỡn ngực khiêu khích: "Nếu tôi vẫn muốn bán?" Mở hài kịch quốc tế sao? tại thuốc lá bán được, há có thể thu là thu?

      Kỳ Dịch sửa sang lại nón cảnh sát, trừng mắt gằn từng chữ : "Vậy tôi thể làm gì khác hơn là dùng biện pháp thi hành cưỡng chế với !"

      "Hắc! Kỳ Dịch, con mẹ nó, đừng thấy cho chút mặt mũi mà lên mặt, thế nào? Muốn đánh nhau phải ? Đến đây!" Vén tay áo lên lui về phía sau bước, làm ra tư thế đánh nhau, ai mà sợ , còn dùng biện pháp cưỡng chế, quá càn rỡ.

      Người đàn ông bất đắc dĩ nhìn chút bọn thủ hạ, kéo tới bên cảnh cáo: "Trình Thất, tôi có thời gian đùa giỡn với , biết thuốc lá này là ai mới có thể hút ?"

      "Tôi trông nom khỉ gió nào hút, tóm lại tôi ép buộc người ta đến mua!" Tại sao người đàn ông này luôn thích cãi nhau với ? Nếu phải xem như bạn bè, sớm quật ngã rồi.

      Chết cũng hối cải! Kỳ Dịch cũng lười nhiều lời, gọn gàng dứt khoát : "Cấp bậc Tỉnh trưởng cũng mới xếp hàng đến chín, xem ra ngược lại, trực tiếp bán số 02, đứng đầu Trung Quốc mới 01, có thể bán ?"

      " . . . . . sao?" Trình Thất lật xem hai bên gói thuốc lá, thuốc lá đặc cung? Lãnh đạo đứng đầu 01, Tỉnh trưởng 09, vậy 02 phải là. . . . . . My God, đó phải là dưới người vạn người? Thiếu chút nữa dẫm lên cứt chó, vuốt chút mồ hôi lạnh, hoảng hốt vội : " đúng. Thuốc lá này là Lạc Viêm Hành cho tôi, ta cũng có hút!"

      " ta có!" Kỳ Dịch như đinh chém sắt.

      " đó, tôi lừa gạt làm gì, đó!" Cũng đừng vì chuyện này tóm , vậy quá oan uổng.

      Kỳ Dịch chán nản vặn lông mày: "Tôi có, Trình Thất, những năm này, cũng uổng công lăn lộn?"

      Có ý tứ gì? Làm gì mực chắc chắn vậy? Chợt ý tưởng lóe lên, Đúng vậy a, Lạc Viêm Hành là Hắc Lão Quỷ, có thể nào 02 lại cho ta thuốc lá? Cho dù có, cũng người thừa nhận, Lạc Viêm Hành đáng chết, bản lĩnh lại có thể lớn như vậy, phải biết loại thuốc lá đặc cung này đừng mua, giống như Kỳ Dịch, cả đời cũng nhất định thấy được, ta tốt hơn, có nhiều người lấy ra đưa, phải là cung cấp súng ống đạn dược cho quốc gia sao? Lại còn kính như vậy?

      "Được rồi, được rồi, xem như phải , tôi cũng biết nên làm như thế nào!" Chạy vào trong tiệm đem số lượng thuốc lá phát hành toàn bộ thu hồi: "Ma Tử, tôi cho biết, thuốc lá này là lão thủ trưởng quốc gia hút, thể bán nữa, nếu muốn phiền toái lớn, thu nhanh lên chút!"

      "À? Nghiêm trọng như thế? Tốt!"

      Sau khi vội vàng dẹp xong, mới ngồi xuống thở dốc, hù chết , tại sao tên cháu trai nhắc nhở ? Lại muốn dùng loại biện pháp này lật đổ , đúng là cao minh, Lạc Viêm Hành, giết người thấy máu đao, chờ đó cho tôi!

      Thấy ngừng vỗ ngực, Kỳ Dịch nhất thời khì khì cười, nghênh ngang vào nhà, ngồi xổm người xuống trêu ghẹo: "Thế nào? phải từ trước đến giờ sợ trời sợ đất, bây giờ sợ?"

      "Ít châm chọc , chuyện này. . . . . . Cám ơn nha!" Cũng may Kỳ Dịch đến nhắc nhở, nếu là cái sọt gây rắc rối lớn.

      Kỳ Dịch sao cả lắc đầu: "Tôi cũng là vừa đúng ngang qua. . . . . ." Được rồi, là cố ý vòng lớn, ngày thứ nhất khai trương, cũng phải tới chúc mừng, cũng có lẽ muốn hỏi vấn đề bị rối rắm trăm canh giờ: " ta là ?" Nhìn như dễ dàng, kì thực lỗ tai lại dựng đứng lên.

      Trình Thất nhíu mày: "Cảnh quan đại nhân, lúc nào chuyện riêng tư cũng muốn can thiệp?"

      " thôi!" tên đàn ông liếc cái, đứng dậy muốn .

      Người này muốn trở mặt, nào đó nhịn được giải thích: "Tôi và ta, căn bản là người của hai thế giới, thể có khả năng, này, buổi tối tôi mời ăn cơm? Báo đáp ân cứu mạng của ?"

      Vẻ mặt tối tăm trong phút chốc đổi thành đùa giỡn, vòng qua trước mặt vỗ vai , bàn tay to theo thói quen giơ lên vỗ về phía sau ót: " biết lớn , hôm nay có thể tương đối bận rộn, chẳng qua cố gắng ! Chỗ cũ!" Dứt lời, nhanh chóng vào xe cảnh sát, hất bụi chạy .

      "Phốc!" Ma Tử nhìn thấy muốn dở khóc dở cười, chưa bao giờ thấy Kỳ Dịch lại là người đàn ông như vậy, chỉ cảm thấy ta rất hung dữ, rất chánh khí, ngờ về mặt tình cảm kín đáo như vậy, cầu cũng được, ngay cả cầu cũng được, vẫn là tương đối bận rộn.

      "Có cái gì buồn cười sao?" Trình Thất giống xem kẻ ngốc nhìn về phía thủ hạ.

      "Ha ha ha ha ha!"

      Ma Tử nhịn được, xoay người ôm bụng cười lăn lộn, khẳng định Chị Thất biết suy nghĩ của Kỳ Dịch, chậm lụt, kín đáo, ngược lại hai người phối hợp rất tuyệt.

      Trình Thất lắc đầu cái, nhắm mắt làm ngơ, bước nhanh cách xa, Ma Tử điên rồi!
      malRubyzjn thích bài này.

    5. Rubyzjn

      Rubyzjn Active Member

      Bài viết:
      65
      Được thích:
      83
      Mong chờ chuyện tình của Salsa và Khâu Hạo Vũ nhak.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :