Chương 70: gặp lại nữa 1
"Đại công cáo thành!"
Ánh đèn trong phòng sáng lên, giống khí trầm lặng lúc trước, trong phòng bởi vì có tiếng mà vô cùng náo nhiệt, người đàn ông yên tĩnh nằm ở trong ghế sa lon hưởng thụ thế giới hai người, sau khi cởi bỏ gút mắc, cảm giác hoàn toàn khác nhau, dĩ nhiên, cảm thấy quan hệ này chưa đủ, giấy hôn thú chưa tới tay, còn có nhiều cơ hội lựa chọn người khác.
Giống như lời của Trình Thất, tiền tới tay vậy gọi tiền!
Ngay cả A Nhiêm cũng cảm thấy sung sướng, bò qua bò lại xung quanh , tấc cũng rời, so với chủ nhân nặng nề, nó thích Trình Thất mang cho nó thoải mái hơn.
Trình Thất đẩy mặt của con trăn: "Mau tránh ra, mau tránh ra, Lạc Viêm Hành, A Nhiêm theo là nghiệp chướng đời trước của nó!"
"Hả? Chỉ giáo cho?" người đàn ông nào đó tay chống cằm liếc xéo qua, có khắt khe với con vật cưng sao?
nào đó thu dọn xong cái hộp sắt, ôm cổ của A Nhiêm lắc đầu: " dẫn nó chơi chưa?"
"Bên trong thành phố có chỗ nó đặt chân mà !" Chó to lớn cũng bị cấm, huống chi trăn.
Nghe vậy Trình Thất đau lòng sờ sờ đầu A Nhiêm: " trách được thân thiết với em như vậy, vẫn lấy lòng, giống như rất sợ em rời khỏi, nó quá tịch mịch, nhất định rất khát vọng thế giới bên ngoài, nhưng bởi vì ra lệnh cấm chế nên dám chạy ra ngoài, mà giống như hũ nút, rất tịnh mịch, làm cho nó vui vẻ, quá đáng thương!" ra A Nhiêm rất hoạt bát, thân thể khổng lồ là kiêu ngạo của nó, cũng là bi ai của nó, đúng vậy, ai lại mang theo con trăn bự dạo phố?
A Nhiêm bị đánh cũng để ý, tiếp tục từ phía sau bò lên người , chống cằm đầu vai, thân thể vàng óng ánh chiếm mảng diện tích lớn, lớp vảy lấp lánh kinh người, có ai biết con vật này tuyệt đối có lực sát thương? Bắt nạt kẻ yếu?
"Vậy em dứt khoát dời qua đây , mỗi ngày chơi với nó là được !" Người đàn ông vô cùng nhõm, người được lợi ích lớn nhất đương nhiên là , nằm mơ cũng ảo tưởng hai người giống như trước kia, cùng ở chung nhà, kể chuyện xưa cho , nấu cơm cho , tắm cho , mỗi lần ngủ chuẩn bị chăn màn. . . . . .
"Đừng cho rằng em biết nghĩ mưu ma chước quỷ gì, muốn đánh cắp bí mật trong bang của em, nghĩ tốt nhỉ, được rồi, điện sửa xong, có cần gì gọi điện thoại cho em, hễ kêu là tới, em đây!" Từ bàn, vòng qua ghế sa lon lại bị kéo, hiểu cúi đầu nhìn thấy người đàn ông bất mãn nhìn : "Lạc Viêm Hành, cho em chút thời gian, hôm nay bọn Ma Tử cũng biết chuyện của chúng ta, em phải bàn bạc với bọn họ chút!”
“Phải bao lâu?”
“Em làm sao biết? Phải đợi sau khi ban hội vững chắc mới có thời gian suy tính chuyện khác, tại phải giải quyết chuyện La Ngọc Khôn, dù sao em trả lại tiền cho ông ta!” Vỗ vỗ sổ tiết kiệm, đó là tiền chín chết sống mới có được, được rồi, mặc dù có chút thất đức,ai biểu lúc trước La Hiểu Hiểu đánh vào mặt ? Đánh người đánh mặt, đánh phải trả giá lớn.
Xem ra chính mình thù dai.
Lạc Viêm Hành chắc lưỡi: “Nhóc tham tiền, nhưng nếu ông ta muốn tìm em làm phiền, phải cho biết.......”
Trình Thất chê cười: “Đây là chuyện của Phi Vân Bang, đừng ở trước mặt em ra oai!”
“Được, được, được, chuyện của em em tự giải quyết, được chưa?” Đứng dậy cùng nhau theo ra ngoài, đến cửa mới dùng sức cái, kéo mạnh thân thể nhắn vào trong ngực, giương môi cười tà : “Xa cách người muốn sao.......?”
Má ơi, người đàn ông này trở nên buồn nôn như vậy từ lúc nào hả? Trình Thất được tự nhiên muốn tránh thoát, đối phương lại càng ôm chặt, nuốt nước miếng, cắn răng nâng cái ót: “Ừm!”
Lạc Viêm Hành tay đỡ nửa khuôn mặt nhắn của , ngón tay cái ma sát cái miệng nhắn mềm nhũn, từ từ cuối đầu, há mồm tỉ mỉ thưởng thức, dịu dàng như nước, đầu lưỡi dễ dàng thành công trượt vào, triền miên cảm thụ ấm áp trong khoang miệng người khác, quét qua từng cái răng ngà, giống như đếm hết có mấy cái răng, động tác vô cùng chậm rãi.
Trình Thất chưa từng nghĩ tới người đàn ông này tao nhã lịch như thế, so với chủ động, thích đối phương đem đến cho cảm giác dịu dàng hơn, ôm gáy người nhắm mắt hưởng thụ, hôn nhau có bất kỳ tư tưởng tà dâm nào, dĩ nhiên, chuyện dâm tà thường thường do nước chảy đá mòn đưa đến, tới chốc lát, liền bắt đầu nhón chân lên cuồng nhiệt đáp lại.
Người đàn ông cũng phải Liễu Hạ Huệ, tay nâng cái ót , tay nắm chặt cái eo nhắn dáng chặt vào bụng của mình, ganh đua so sánh kỹ thuật hôn, giống như đấu mưa to gió lớn.
“Khì khì”
hôn cuồng nhiệt, hai tiếng sát phong cảnh làm cho Trình Thất hé mắt.
Chỉ thấy A Nhiêm ở bên ngoài nửa mét nhiều lần trộm dò xét chớp mắt, nhanh chóng đẩy người đàn ông ra, nhếch nhác sải bước vọt tới, thiếu chút nữa ở lại qua đêm, người đàn ông này, cũng phân biệt nơi chốn nào sao? Giữa bàn dân thiên hạ, còn chưa phóng khoáng tới mức đó.
Lạc Viêm Hành quệt quệt nước miếng nơi khoé miệng, cười hô: “ đường cẩn thận chút!”
“Biết rồi” Trình Thất cũng quay lại, phất tay.
người trăn lưu luyến đưa mắt nhìn càng lúc càng xa, cho tới sau khi biến mất, A Nhiêm mới thất vọng yểu xìu, lại nhàm chán.
Quả nhiên, Lạc Viêm Hành vỗ vỗ đầu con vật cưng : “ ngủ lại !”
A Nhiêm nghe vậy còn hơi sức bò lên lầu ba, vì sao đột nhiên cảm thấy trong phòng đột nhiên lạnh buốt? hề có nhân khí.
Lạc Viêm Hành cũng , tâm tình thoải mái, nằm ngang giường lớn, nếu tại sao con người là động vật vĩnh viễn thể thoả mãn? Cánh tay phải sờ soạng khoảng trống, tin tưởng bao lâu, vào lúc này, nhất định nằm ở đầu vai của chuyện trời đất, ra có nhìn thấy hay nhìn thấy cũng đáng kể, vợ chồng làm bạn, chết cũng tiếc.
Bạch Lang đường
“Gì? Người mù?”
Trong phòng ngủ truyền ra tiếng than thở của Ma Tử, hai ngồi xếp bằng cạnh TV, so với những em khác, Trình Thất cho rằng bọn họ là người thân thiết nhất, đối với mà , Ma Tử là em, càng là chị em tri kỉ thể thiếu, vuốt vuốt hộp điều khiển ti vi thở dài : “Đúng vậy, sáu tuổi bắt đầu mù rồi, lúc ấy tôi đem hai tỷ trả lại cho ấy!”
Ma Tử còn đắm chìm trong Lạc Viêm Hành là người mù, lắc đầu : “ thể nào, nhìn thế nào cũng giống là người mù!”
“Tôi cũng nghĩ vậy, ấy bí mật ở trong cái đĩa này!” Giơ giơ cái đĩa trong tay.
“Đợi chút, chị trả lại cho ấy hai mươi tỷ rồi hả? Chị Thất, làm như vậy là đúng, nếu phải ấy thấy đường, khẳng định có thuận lợi như vậy, mắt là cửa sổ tâm hồn, biểu rất cũng có thể bị nhìn ra, tôi thể lợi dụng tàn tật của người ta mà lừa gạt, quá ngay thẳng rồi!” Vậy có khác nào Khâu Hạo Vũ lợi dụng Salsa biết gì phá bỏ đứa bé kia?
Trình Thất bật cười: “Tôi cũng nghĩ như vậy, nhưng ấy còn đây là chúng ta dựa vào bản lãnh của mình kiếm được, cho nên đưa lại cho tôi!” Đem sổ ném tới.
Ma Tử biết là vui vẻ hay phiền muộn, nghĩ đến cái gì, trêu chọc : “Tại sao tôi có cảm giác các người giống như hai vợ chồng tranh đấu? Chị xem , đầu tiên chị trộm thứ quan trọng nhất của chồng, chồng rất tức giận, khi chị trả lại cho ấy, vốn người chồng vô cùng tức giận, nhưng bởi vì chị chủ động xin lỗi mà tha thứ cho chị, cam tâm tình nguyện đưa hết đồ cho chị, rất giống!”
“Chuyện này.. ra..... “ Trình Thất lúng túng gãi gãi cái ót.
ra? ra cái gì? Thấy vẻ mặt bối rối của , Ma Tử nhất thời trừng mắt: “Chị Thất, chị......”
“ sai, tôi và ấy cái đó!”
“ cái nào?”
Trình Thất ngờ thủ hạ kinh ngạc như vậy: “Lui tới!”
Ma Tử nhìn ra đây phải là đùa, hơi thở càng ngày càng thuận, đần độn ngay người mấy giây mới vặn bã vai Trình Thất: “Chị Thất, chị muốn đưa Phi Vân Bang cho ấy à? Tôi........ phải cùng nhau giành chính quyền sao? Tại sao có thể chấp tay nhường cho người ta?” Chị Thất và Lạc Viêm Hành, phải vẫn là đối địch sao?
Trình Thất liếc thủ hạ cái: “Ai lui tới phải giao bang hội cho ấy? Diễn trò đùa quốc tế à, ấy cũng kiên trì thống nhất nữa, sau khi kết hôn nhiều nhất là liên minh, Phi Vân Bang vẫn là Phi Vân Bang!”
“Nhưng......., Tôi luôn đối chọi với ấy, chị xác định Lạc Viêm Hành lòng? Mà phải đùa chúng ta?” Trời ạ, gương mặt Chị Thất như hạnh phúc, nghĩ lại, như vậy cũng có gì tốt, mình và Khúc Dị sớm muộn phải kết hôn, hơn nữa Chị Thất cũng đến tuổi kết hôn, Lạc Viêm Hành quyền cao chức trọng, xứng đáng với Phi Vân Bang, vấn đề là mực gọi người ta là cháu trai, đột nhiên trở thành chồng của Chị Thất.......
“ thể nào, tôi có gì đáng để ấy đùa bỡn? Hơn nữa ấy lại nhìn thấy. Trong lòng ấy, Trình Thất tôi là xinh đẹp nhất thiên hạ!”
Ma Tử thấy thế, ngừng hâm mộ, tình cảm của Chị Thất và Lạc Viêm Hành mới là tình cảm chứ? và Khúc Dị........ Cũng thế, mỗi đoạn hôn nhân cơ bản đều giống nhau, còn có niềm vui nào có thể ? Luôn có chút tốt mới có thể làm nổi bật những hạnh phúc hoàn chỉnh, đến bây giờ Khúc dị cũng tặng cho bó hoa tươi, chiếc nhẫn kim cương, cầu hôn...... có gì cả
Last edited by a moderator: 24/5/15