Chương 61: Say rượu điên cuồng
Ở bên trong phòng bệnh loại cực lớn của bệnh viện nào đó, hoàn toàn yên tĩnh, những người bị thương vẻ mặt đau khổ nhìn trần nhà, nghĩ tới lần này rốt cuộc xảy ra lỗi ở đâu.
Những người khác ngồi nghiêng, ngồi xổm, có người trực tiếp ngồi ở sàn nhà, ngoại trừ Lạc Viêm Hành tay đến bắt sói trắng, còn có giao dịch sai lầm, người lúc đầu cho theo lại cứu mọi người, chín chết sống thế nhưng hề có thu hoạch, đến tột cùng là bọn họ suy nghĩ chu đáo hay kẻ địch quá giảo hoạt?
Khâu Hạo Vũ cũng lên tiếng, đúng là dám, dưới tình huống này, cho dù ta cái gì cũng bị vây công, cường long áp nổi địa đầu xà, Salsa tỉnh lại cùng liếc nhìn nhau cái, này vểnh cái miệng nhắn cao làm ta khỏi bật cười, ủy khuất như vậy? Giống như đứa bé được ăn kẹo.
Quả bởi vì Salsa có Ice Cream ăn nên vui vẻ, vốn rất tốt đẹp, đều do Lạc Viêm Hành xấu xa hại các chị vui.
Trình Thất ngồi thẳng ghế sa lon trầm tư suy nghĩ, rốt cuộc có cần phải làm như vậy ? Đưa tới cửa để cho người ta cưỡng hiếp, quá mất mặt, đường đường là người đứng đầu bang, tại sao lại rơi vào tình cảnh như thế này? Vả lại mắng vẫn thể mắng, người ta cũng có ác ý, có quỷ mới có ác ý.
Ma Tử biết tất cả mọi người nghĩ cách để giải quyết, cũng có ý tốt mở miệng, dù sao mọi người đều giới thiệu cho Khúc Dị rồi, vậy có thể sau này là người nhà, lúng túng : "Lúc ấy Khúc Dị , có vấn đề gì tìm ấy . . . . . . Tôi xem. . . . . . Chúng ta tìm ấy muốn tiền là được rồi!"
Quả nhiên, mọi người cũng ngẩng đầu lên.
Đông Phương Minh gạt bỏ: " được, vấn đề căn bản ở chỗ này, Khâu Hạo Vũ, tôi biết tại sao lại muốn tới cứu chúng tôi, càng biết tại sao đến bây giờ còn , cũng quan tâm có mưu ma chước quỷ gì hay , tôi chỉ hỏi , hôm đó. . . . . . chuyện ở Đảo Quan Nham có phải các người biết hay ?"
‘Vèo vèo vèo! ’
Trừ đám ngườiTiểu Lan, tất cả đều hoảng sợ trừng mắt về phía người đàn ông, biết chính xác? Như vậy xong rồi.
Khâu Hạo Vũ nhướng mày, vốn định lấp liếm cho qua, dù sao đại ca có lên tiếng, tự tiện cho bọn họ biết, có thể hư chuyện tốt của đại ca hay ? tốt xấu gì ta cũng theo bọn họ đánh trận, cứu bọn họ ra ngoài phải nhìn bọn họ tìm chết, suy nghĩ chút, sau đó gật đầu cái: " sai, các người cũng to gan, chuyện như vậy cũng dám làm, thiếu chút nữa, đại ca còn khả năng sinh con, hơn nữa trở về ngày thứ nhất tra ra được!"
"À? Ngày thứ nhất? Thiệt hay giả? Bản lãnh của các người là lớn!" Ma Tử sợ hãi kêu lên, má ơi, ngày thứ nhất. . . . . . Vậy còn có chuyện gì bọn họ biết? Quá đáng sợ, bản lĩnh của Long Hổ quá lớn.
Khóe miệng Trình Thất cũng co giật, chỉ nghĩ đối phương có thể biết, ngờ biết sớm như vậy: " trách được vẫn đối chọi với bà , có phải Long Hổ các người quá hiểm hay ? Muốn dùng đao súng sao?"
" ta cũng quá Quang Minh Trác Nhiên!"
"Con mẹ nó, cái gì?"
"Có khí phách lại lần xem!"
Mấy người đàn ông đứng dậy nhặt lên cái ghế giả vờ muốn đánh nhau.
Khâu Hạo Vũ có thể sợ trường hợp này sao? Thấy Trình Thất đưa tay ngăn lại những người an phận, cũng kể khổ, khuyên nhủ: "Thực lực của Long Hổ các người cũng nhìn thấy rồi, phải là tôi thổi phồng, khắp nơi thế giới đều có người của chúng tôi, muốn gia nhập vào tổ chức đếm hết, các người gia nhập với chúng tôi, rất ủy khuất sao? Nguồn thu vào khẳng định hơn nhiều so với tại các người muốn, càng cần khắp nơi nhận những vụ buôn bán linh tinh, cần gì. . . . . ."
" biết cái gì? Gia nhập vào Hội của các người, chúng tôi được xem là cái gì? Bang hội ? Khâu Hạo Vũ, các người có hùng tâm tráng chí, chúng tôi cũng có!" Lộ Băng liếc người đàn ông cái.
"Được rồi, được rồi, tôi tranh luận với các người, tóm lại các người muốn tự lập bang phái là thể nào!" Ngoại trừ đại ca muốn bảo vệ cho bọn họ, Long Hổ tuyệt đối cho phép bang hội nổi lên phục tùng.
Trình Thất đau đầu nhức óc, thể nào sao? Các việc có liên quan làm sao lại thể nào? Long Hổ có tư cách gì tới chèn ép ? Dĩ nhiên, tại chưa dùng sức, dù sao
Đắc tội với người đàn ông kia trước, người ta cũng , năm năm trước là chuyện hiểu lầm, cũng phải cố ý gây khó dễ Phi Vân Bang, vậy bọn họ đương nhiên xem là người có tội.
xin lỗi cũng được, nếu như xin lỗi rồi còn nắm thả mới đến chuyện lập trường, chậm rãi đứng dậy giọng : “ cần tìm Khúc Dị, nếu như Lạc Viêm Hành muốn gây phiền toái cho chúng ta, ta cũng chịu bó tay, nếu như cứng rắn hỏi ta muốn tiền, phải qua ông rút cầu sao? Trị bệnh phải trị tận gốc, các em yên tâm, tiền này tôi nhất định đem trở về cho các người!”
“Chị Thất, chị nơi nào? Ma Tử lo lắng ngồi dậy.
Trình Thất kéo cửa ra cũng quay đầu lại : “ có việc gì!”
Sau khi người biến mất.
“Chẳng lẽ chị Thất giết Lạc Viêm Hành?”
“Mọi người cùng mau!”
Khâu Hạo Vụ cau mày: “Đại ca giết ấy, các người muốn theo, ngược lại gây thêm phiền toái cho ấy!” Mặc dù biết Trình Thất làm gì, khẳng định có nguy hiểm, nhớ tới có lời muốn với ta, kê vào lỗ tai : “ ra ngoài chút?”
Salsa nháy mắt mấy cái, bưng lấy cánh tay băng bó, lật người theo ra ngoài.
Nếu như bình thường, Ma Tử ngăn cản trước tiên nhưng bây giờ có tâm tình trông nom chuyện hư hỏng của Salsa, nếu lấy tiền về, như thế phụ lòng các em chết hay sao? Hay là dứt khoát tìm Khúc Dị, đối với đường chủ như ta mà hơn hai tỷ phải là vấn đề lớn chứ? Để ta đưa tiền, sau đó gả cho ta? Về sau từ từ trả?
Theo đuổi suy nghĩ của mình, lần nữa lọt vào yên tĩnh.
Trong hành lang, Khâu Hạo Vũ khoanh đôi tay, cúi đầu nghiêng người dựa vào vách tường, mím môi : “ trước !”
Salsa vô cùng căng thẳng nắm vạt áo, tràn đầy chờ mong, ràng suy nghĩ xong nên thế nào rồi, nhưng phát khó có thể mở miệng: “… trước !”
“Ưu tiên phụ nữ!” Khâu Hạo Vũ đưa tay, ý bảo đối phương cần lằn nhằn.
“Vậy…Tôi nhé?” Salsa ngẩn khuôn mặt nhắn tuyệt nỹ, chớp mắt nhìn người đàn ông: “Chúng ta kết hôn ?”
“Phốc, khụ khụ khụ!”
kịp nuốt nước miếng bị sặc làm gương mặt đẹp trai của người đàn ông đỏ bừng, chỉ nghĩ đối phương muốn đơn giản là thích ta, muốn lui tới với ta, ngờ đối phương lại trước như thế: “Kết hôn? biết kết hôn có ý nghĩa như thế nào ?”
Salsa nhe răng cười : “Tôi biết , là cả đời đều muốn ở chung chỗ, tôi muốn ở bên cạnh , Tiểu Bát…….. đồng ý ?”
Vài tia nắng chiều xuyên qua cửa sổ thủy tinh chiếu lên khuôn mặt thẹn thùng của , xinh đẹp tuyệt trần, da thịt nõn nà như trứng gà bóc làm người ta nhịn được muốn tiến lên nhàng rơi xuống nụ hôn, cái miệng nhắn đỏ tươi bởi vì mong đợi mà mím chặt, tóc đen hơi xoăn dài đến eo xõa ra đầu vai, thể đối phương phong tình vạn chủng.
Khâu Hạo Vũ im lặng hồi lâu, di dời ánh mắt, hung ác quyết tâm tiến lên, đôi tay đặt lên đầu vai , nghiêm túc : “Đứa bé kia phải do A Nam làm, là tôi bảo ta phá bỏ đấy!”
“ phải vậy!” Salsa lắc đầu, tại sao muốn lừa ?
Người đàn ông đột nhiên phát trái tim nóng lên hừng hực dường như bị người hung hăng giẫm đạp dưới chân, co thắt, co thắt, ra đây chính là cảm giác đau lòng, tại sao đến bây giờ vẫn cho rằng là người tốt? Trong thoáng chốc ra chữ, trong cổ họng giống như bị hột đào, hấu kết mạnh mẽ di chuyển lên xuống, cười : “ ra ở xe tôi nhìn ra có thể mang thai, dẫn là muốn phá bỏ đứa bé kia, A Nam cho tôi biết, mang thai , là tôi…là tôi…bảo ta phá bỏ đấy!”
Vẻ mặt Salsa thay đổi nhưng hốc mắt đỏ lên: “ phải mang tôi xem bệnh sao?” Trong con ngươi mờ lệ nhìn chằm chằm vào đôi mắt người đàn ông, phải như vậy, phải như thế.
lừa mình dối người như vậy làm cho Khâu Hạo Vũ hận thể quất chính mình bạt tay: “Tôi phải người tốt, cho nên về sau… cần thích tôi nữa, cám ơn cho tôi nhìn thấy ràng mình là người cỡ nào ghê tởm, cũng cám ơn thích để cho tôi biết mình cũng hư hỏng như thế, có người nguyện ý vì tôi ngay cả mạng cũng muốn, Salsa, xin lỗi!” Buông tay ra, ngửa đầu hít mạnh hơi khí mới mẻ, sau sải bước xuống lầu.
Last edited by a moderator: 24/2/15