TRUYỆN ĐẠI NÁO PHENChương 18 Nhưng ngay sáng hôm sao, Bạch Linh nàng chính thức bị đuổi khỏi nhà bếp, phải nàng làm bánh điểm tâm dở, mà là nàng bị Phương đại sư ép phải đến tham gia đại hội võ lâm. là khách quý của Thiếu Lâm, lẽ cứ bắt nàng nấu ăn ở dưới bếp. Nhưng nàng cũng ngồi chung với các vị tiền bối ở cao nữa mà nàng chuyển xuống phía dưới ngồi chung với đại ca mình ở phía dưới. _Huynh tham gia à- nàng quay qua hỏi , đại hội lần này ảnh hưởng đến võ lâm cơ mà _Không, huynh chả thích, ngồi đây với muội vui hơn- và vì lí do này, cả hai bắt đầu cùng cá cược, cứ mỗi trận bắt đầu cá cược xem ai là người thắng cuộc. Bỗng có vị tăng nhân vội vã chạy vào báo tin cho Phương đại sư. _Phương trượng, ngoài công có ba người tự xung là người của Hắc Long bang , đánh trọng thương hai sư thúc gác cổng và tiến và đây. Nàng nghe vậy liền kkhong6 khỏi bất ngờ, nàng biết hai người gác cổng võ công rất khá, thế mà bị đánh trọng thương, đây quả phải nhân vật tầm thường. _Đại ca... với muội- nàng kéo tay Thiên Vĩ ra đến cổng chùa, thấy 2 người gác cổng liền nằm yên bất động, vội vã nàng đem châm ra để cứu 2 người này, vì hai người này vừa mới bị tấn công nên thời gian châm cứu cũng giảm xuống, chỉ lúc sau hai người hồi phục trở lại. _Đa tạ nữ thí chủ cứu giúp- nhận ra nàng là khách quý của phương trượng, cả hai tăng nhân cùng cúi đầu lạy tạ, rồi cùng hai người vào đại hội để bẩm báo. Đến nơi cùng thấy ba thân ảnh đứng lôi đài, đều là nam nhân trung niên, nàng phát trong 3 người là cải trang- phương trượng, đệ tử hoàn thành được nhiệm vụ giao phó _Không sao, sao, nguy hiểm đến tính mạng là được- thấy nàng đứng ở phía sau, Phương đại sư chợt hiểu ra, tâm trạng cũng bớt lo lắng. _Haha, biết cao nhân phương nào chữa cho các người hồi phục nhanh như thế- trong ba người, mặc bộ quần áo thư sinh cười lớn lên tiêng- Dã Miêu ta muốn gặp qua- vừa tên liền khiến mọi người sửng sốt, đó chính là vị thần y được mọi người truyền tai nhau, nhưng tính tình cổ quái,chỉ chữa bệnh cho người củng bang phái mà thôi. _Là ai các vị cần quan tâm, hiểu, bang chủ, phó bang chủ cùng vị thần y của Hắc Long bang đến đây có chuyện gì chăng- Phương đại sư quay lại nhìn 3 người đứng lôi đài, lòng đầy nghi vấn thôi. _Chỉ là muốn đến xem kịch hay, nhưng sao nó lại diễn ra- bang chủ Hắc Long tên Tiền Xuân Quang , đây chính là người Bạch Linh xác định là có hóa trang mặt. Tên này sai Lâm Tuyền hạ độc, lẽ nàng ta bị phát , thể nào... loại độc đó ngoài Dã Miêu biết được đời này ủa chưa có người thứ 2( có rồi ới) _Độc các người mưu bỏ vào thức ăn, bị chúng ta sớm phát kịp thời và ngăn chặn được - Phương đại sư hiểu ý của tên bang chủ này, nếu nhờ Linh nhi bây giờ đại hội thể diễn ra dễ dàng như vậy. _Hẳn các người có cao nhân giỏi y thuật?- người còn lại là phó bang chủ Hắc Long bang tên Tiền Xuân Vinh lên tiếng. _Nếu mục đích của các người chỉ có vậy, xin hãy cho- Trương chưởng môn bắt đầu khó chịu, đám người tàn ác này sao lại đến đây, lại định phá hoại đại hội như lần trước hay sao. _Ấy... bọn ta đến đây tham gia đại hội cùng các vị cơ mà, sao lại khó chịu đến vậy nhỉ- Tiền Xuân Quang nét mặt thay đổi, cứ tự nhiên đùa cợt với mọi người nhưng chợt giật mình có áp lực tiến sát đến mình, là cây ngân châm nhưng thể phát ai là người phóng, bất quá cây ngân châm xược qua tay khiến bị thương ở phần da , ít độc Băng Tằm ám khí truyền vào người, tuy chết ngay vì lạnh nhưng người bắt đầu cảm thấy lạnh hơn. _Hừ...- Tiền Xuân Vinh cũng nhìn thấy cây ngân châm ấy, quả là giấu nội lực rất khá, vừa phóng xong thu nội lực về, khiến biết ai tân công bang chủ, bất quá người người đông như trẩy hội , làm sao tìm ra. những vậy, tất cả các tiền bối ngồi đài cao đều thất thần nhìn cây ngân châm cằm phập vào cây cờ trước mặt khiến nó gãy đôi, rồi mới dừng lại ở cái xà gỗ đầu đài. _Mọi người nên đồng vào, có độc- Phương đại sư nhìn Linh nhi, thấy nàng lắc đầu hiểu ý bèn ra lệnh cho mọi người đừng động vào cây ngân châm. _Bang chủ... người sao chứ- Dã Miêu bắt mạch cho Tiền Xuân Quang, dù biết là trúng Băng Tằm nhưng con vật này rất khó bắt được, cũng từng thủ qua và xém chết vì lạnh, sao lại có loại độc này xuất ở đây, may mắn là bang chủ chỉ bị trúng lượng ít, nhưng bàn tay Dã Miêu nắm lấy cơ hồ rất lạnh rồi. _Các ngươi mau đưa thuốc giải, Thiếu Lâm đúng là ngọa hổ tàng long, hãy cho ta gặp vị cao nhân đó - Tiền Xuân Vinh người tỏa ra sát khí đáng sợ, là người... là người như thế nào mà có thể dễ dàng ám toán bang chủ như thế. vậy khiến Phương đại sư cùng Trương chưởng môn cười thầm trong lòng, biết đem nữ nhi chưa tới 20 tuổi ra, bọn họ có tin hay nhỉ. _Là vị bằng hữu nào ra tay với Tiền bang chủ, xin hãy ra mặt cho- vẫn là Trương chưởng môn suy tính thấu đáo, ông muốn nàng gặp nguy hiểm chút nào cả, nên đành dùng kế này vậy.Mọi người ở phá dưới tuy biết chuyện gì xảy ra nhưng nghe Trương chưởng môn tên Tiền Xuân Quang bị thương khiến mọi người khỏi hoan hỉ. _Các ngươi cũng biết là ai làm- Dã Miêu ngạc nhiên...cũng có thể lắm, người nay chỉ là thâm làm thôi, chứ nếu tài giỏi như vậy, giang hồ thể nào mà biết tới. _Là ta làm- bỗng có tên nam nhân gầy gầy , khuôn mặt vênh vênh tự đắc bước ra... ai khác chính là Yên Quân Trứ, thấy ai ra nhận, sao mình ra để cho Yên gia trang nở mặt phen mà hiểu được nguy hiểm rình rập ở phía trước. _Là ngươi sao- Tiền Xuân Vinh đánh giá người đứng trước mặt mình, hừ... tiểu tử... nội công bao nhiêu mà dám nhận bậy sao, đáng chết, tay búng ra viên thuốc trúng ngay họng của Yên Quân Trứ mà trôi từ từ xuống , Yên Quân Trứ sợ hãi đến tái mặt. người khác cũng hiểu biết về y thuật bước lên bắt mạch cho Yên Quân Trứ và Yên Quân Trứ bị trúng Mao Địa Hoàng. _Mau đem Yên công tử đến đây- Phương đại sư khẽ nhìn nàng, Linh nhi suy đoán hề sai, quả là có người trúng độc, vừa cho Yên Quân Trứ uống thuốc lâu, Yên Quân Trứ tỉnh lại và bắt đầu lãnh cơn thịnh nộ của phụ thân. Ai ai cũng ngạc nhiên khi Phương đại sư có thể cứu người trong chốc lát, là đó lại thuộc trong thập bát kì độc giang hồ chưa hề có thuốc giải. _Thuốc là của Phương đại sư chế ra- Dã Miêu ngừng tò mò nhìn Phương đại sư cất lọ thuốc vào trong người _Không, là vị bằng hữu cho ta- Phương đại sư vừa ra khiến nàng khỏi chột dạ, nàng mới 19 tuổi... sao có thể làm bằng hữu của đại sư, tức cười chết mất thôi. Thiên Vĩ cũng nhận ra ý cười trong mắt của nàng, viên thuốc màu đỏ ấy làm sao lại biết, nàng tặng hai viên vẫn còn giữ trong người. là nàng chế thêm cho Phương đại sư _Là vị bằng hữu nào của đại sư tài giỏi như thế, Mao Địa Hoàng liền có thuốc giải- Tiền Xuân Vinh tức tối, là hạ độc cuối cùng lại hóa ra công cốc _Mong Tiền phó bang chủ đừng để tâm, người này muốn lộ mặt, ta cũng ép buộc được, nhưng các người hãy mau chóng rời khỏi đây,có vẻ Tiền bang chủ bị trúng độc rất nặng- Trương chưởng môn nhắc nhở ba người _Không cần- Tiền Xuân Quang ngầm dùng nội công thoát độc ra ngoài từ lòng bàn tay, nàng đều thấy tất cả... nhưng bất quá, nàng cũng đáng muốn xem bọn người này giở trò gì. _Tiền bang chủ quả là võ công cao cường, tống hết được độc ra ngoài- Du Trọng Hải bay giờ mới lên tiếng, cười đắc chí nhìn Tiền Xuân Quang khổ sở tống độc ra ngoài, chắc chắn hao tốn rất nhiều nội lực a. _Không khiến Du bang chủ để tâm-Tiền Xuân Quang hừ tiếng đầy khó chịu, Băng Tằm độc đúng là đáng sợ, tốn rất nhiều công lực để bảo toàn tính mạng, là chỉ bị xước , nếu nguyên cây ngân châm đó phóng vào người biết như thế nào. _Bọn ta , cũng muốn gia gia đại hội, góp ít chút sức lực với mọi người a- Dã Miêu thấy bang chủ an toàn,liền muốn thách đấu cùng với lũ người chết tiệt trong đây, dám đả thương bang chủ, hết muốn sống rồi.Người người trong chánh phái cũng bắt đầu lo lắng, nếu bọn họ lại hạ độc thủ phải làm sao đây a. _Muội với huynh cá cược, coi lũ Hắc Long bang lần này thắng hay thua- nàng quay lại nhìn , tung ra nén bạc cười rất chi là đểu _Hảo... cho muội chọn trước- cũng khách khí chụp lấy nén bạc của nàng bỏ vào người. _Phe ta tất thắng- nàng mỉm cười khoái chí _Này này, thế muội bắt ta cá cược thua như thế khác nào huynh phản bội mọi người a- ai oán nhìn nàng, biết thế cho nàng chọn trước. _Hai vị huynh muội dưới kia, chuyện này rất vui hay sao mà đem ra làm cá cược- Tiền Xuân Quang nghe hai thiếu niên thiếu nữ cá cược với nhau mà biết nàng cố tình to cho bọn họ nghe thấy. Phương đại sư cười thầm trong bụng, biết Linh nhi lại giở ra trò gì nữa đây. _Ân... nếu cá cược cho vui cửa vui nhà tí làm gì bây giờ, haiz... có ai cá cược a, ta cá cược bên chúng ta bách chiến bách thằng, thua cuộc nào a- nàng hét to khiến ai cũng nhiệt huyết sục sôi, phải... chánh phái luôn luôn chiến thắng tà phái. Tuy nàng chỉ lời khiến tâm thần mọi người phấn chấn trở lại mà Trương chưởng môn thầm khen ngợi. _Hảo... bọn ta cũng cá cược- khí trang nghiệm của đại hội giờ lại náo nhiệt hăng hái như ở bàn cờ, chỉ có thầm than vãn... chuyến này chắc chắn rỗng túi mất thôi, nhưng nàng cứu cho ban thua trông thấy. _Nhưng nên cá cược vang bạc a, sư huynh ta thua ta nấu bữa cơm đãi tất cả mọi người a- nàng la to hơn khiến ai ai cũng vui vẻ thôi, áp lực cùng sợ hãi dần dần hạ xuống.Thấy thế nàng mỉm cười hài lòng. _Xin hỏi danh tánh nương là gì, sao lại che mặt nạ- Tiền Xuân Quang nhìn nàng đầy vẻ tò mò. _Ách... ta có tên a..., người ta gọi ta là Xú nương là muội muội của Thiên Vĩ công tử, vì ta xấu quá nên mới phải đeo mặt nạ a- nàng híp mắt giải thích với cái tên chết tiệt ở lôi đài, nãy giờ hét to cũng khiên nàng đau cổ quá đây nè.Nàng vừa ra, người tức cười đầu tiên là , tiếp là Hàn Trấn Khương cùng Du Trọng Hải và Yên Quân Các, cuối cùng là Phương đại sư và Trương chưởng môn. đại mỹ nữ như thế mà tự nhận mình là xú nha đầu, biết đầu óc nàng suy nghĩ cái gì.
TRUYỆN ĐẠI NÁO PHEN Chương 19 _Nhưng ta cứ muốn xem mặt của nương- Tiền Xuân Quang liền phi tới nàng để gỡ mặt nạ, Thiên Vĩ liền giơ tay chặn được đánh chưởng, Tiền Xuân Quang cư nhiên lui theo chưởng lực mà quay trở lại lôi đài. _Thiên Vĩ công tử quả như người người đồn đại, ở danh là đệ tử của Tửu Quỷ- Dã Miêu nhìn cách khâm phục, tán thưởng cách chân thành. _Ta là xú nữ, các người còn muốn trêu chọc ta hay sao- nàng giả vờ than vãn khiến mọi người cảm thấy nương này đáng thương, cố tình đeo mặt nạ mà tên Tiền Xuân Quang lại muốn tháo mặt nạ của tiểu nương, đáng hận, đáng hận. _Muội sao chứ - Thiên Vĩ vừa buồn cười vừa tức, tên Tiền Xuân Quang chết tiệt, dám động đến nàng, hết muốn sống à, đối với nàng ôn nhu khiến ai cũng ngạc nhiên, nhưng vừa lời tầm mắt khỏi nàng, ánh mắt băng lãnh liền lập tức quay trở lại. _Thứ lỗi ta mạo phạm- Tiền Xuân Quang khó chịu nhìn nàng, rất muốn thấy mặt nàng, có phải nàng là xú nữ , lòng chột dạ... sao lại nghĩ nhiều đến tiểu nương này đến vậy, nên bình tĩnh trở lại... đại còn ở trước mặt kia mà. _Được, nếu các vị muốn như vậy, bọn ta cũng chấp nhận, có điều xin đừng dùng độc hay ám khí,hãy thi đấu cách quân tử, ba vị thấy sao- Trương chưởng môn gật đầu nhìn 3 tên ma đầu , ánh mắt đầy cương mãnh. _Hảo... chính là bọn ta muốn như thế- Tiền Xuân Vinh đáp lại, nhưng lòng lo lằng ích, bang chủ hao tổn khá nhiều, xem ra dùng mánh khóe xong- nhưng đấu với Phương đại sư quá thất kính, bọn ta xem chừng cũng đấu lại Phương đại sư vì quá chênh lệch a _Hảo...bọn ta cũng hề là chọn Phương đại sư, hãy để những người ở phía dưới kia thi đầu cùng với các ngươi, các ngươi thấy thế nào- Yên trang chủ miệng nhếch lên đầy ý tứ khiến ba người đứng đài phải suy nghĩ, ràng là có cao nhân nấp ở phía dưới đám người này, khi xuất 3 người bọn họ biết đánh thắng được hay _Được, bọn ta chấp nhận- Tiền Xuân Vinh muốn tìm ra cao nhân trong đám người này liền tiếp- giới hạn người tham gia đấu với bọn ta, xin cứ tự nhiên. _Ách....- nàng khẽ thốt lên tiếng rồi quay sang thầm vào tai Thiên Vĩ-đại ca và muội cũng cùng lên thi đấu cho vui _Muội... được... ngoan ngoãn ở dưới đây xem , nguy hiểm lằm, cho thi đấu- Thiên Vĩ lắc đầu nhìn nàng đầy lo lắng, cho dù là nàng có giỏi đến mấy nhưng đối diện với loại người đầy mưu ma chước quỷ như thế này, lo nàng gặp chuyện. _Haiz... đại ca à đại ca, huynh xem thường muội đến thế cơ à- nàng phe phẩy tay thở dài cái- huynh đấu muội đấu a... - miệng nàng khẽ nhếch lên cái, đại ca mà thi đấu, ta đập đầu xuống đất mà chết. _Thôi được rồi, để huynh thi đấu cùng muội- lắc đầu chịu thua, đành phải thi đấu cùng nàng để dễ bề mà canh chừng, nàng mà gặp chuyện gì thêm lần nữa, chắc hằn hối hận kịp mất- bọn ta cũng thi đấu- lời ra có chừng mười mấy cặp mắt ngạc nhiên quay lại nhìn, Linh nhi muốn thi đấu, hay a... rất muốn biết võ công của nàng tới mức độ như thế nào a. Hàng người xếp hàng để hờ thi đấu với ba người ở Hắc Long bang quả rất đông, nàng và Thiên Vĩ cùng đứng ở phía cuối cùng... người đấu cũng dần dần giảm xuống, Dã Miêu cùng Tiền Xuân Quang kiệt sức mà chấp nhận thua cuộc, chỉ còn phó bang chủ Tiền Xuân Vinh bây giờ mới bước ra thi đấu. biết nếu Tiền Xuân QUang trúng độc chắc chắn chưa thua, nhưng bất quá bây giờ chỉ còn hai đối thủ là nàng và Thiên Vĩ. _Cả hai xin mời bước lên- Tiền Xuân Vinh mở lời, nhưng chỉ nghe tiếng bước chân của Thiên Vĩ, còn Xú nữ bước nhưng hề gây bất kì động tĩnh khiến toát mồ hôi hột... lẽ xú nữ này chính là người hắn cần tìm, nhưng bất quá một nha đầu chừng ấy tuổi đầu, công lực làm sao có thể thâm hậu như vậy được, nhưng liền muốn hộc máu khi nghe Thiên Vĩ nói. _Muội nặng quá, bắt huynh phải nhấc muội lên nữa- nhìn thấy ánh mắt của Tiền Xuân Vinh hướng về nàng, hắn có chút khó chịu liền phun ra một câu để đánh lạc hướng sự chú ý của Tiền Xuân Vinh. _Ách... xí... thèm huynh bế nữa- nàng hiểu mình đã vô tình để lộ ra nội công, liền hạ thân người bước tạo ra tiếng bịch bịch một cách khó nghe. _Coi chừng... sập sàn...- Du Trọng Hải tiếu phi tiếu chọc nàng một cái liền nhận được cái ánh mắt giết người của nàng mà khỏi lạnh người.Miệng tuy cười nhưng sau lưng lại đổ mồ hôi hột thôi _Thôi được, chúngta bắt đầu- Tiền Xuân Quang cũng khẽ cươi lắc đầu, tiểu nữ trước mặt trông thật hồn nhiên, cũng muốn giúp mọi người ở đây đánh bại hắn, quả là một xú tiểu nữ tốt bụng, người như thế này bước vào Hắc Long bang sẽ náo nhiệt lắm đây. _Ân...- hắn cùng nàng gật đầu, tư thế thong thả chút phòng bị, nàng lại thẩy cho hắn một nén bạc- ai thắng được thúc thúc này liền được tiền- hắn cũng vui vẻ gật đầu chụp lấy nén bạn, ai nhìn thấy cảnh này cũng phải cười to, khâm phục xú nha đầu tuy đối nghịch với đại ma đầu vẫn hồn nhiên thôi. _Hảo- Tiền Xuân Vinh tăng cước lực tấn công Thiên Vĩ chứ hề tấn công nàng, nàng đã đoán biết được Tiền Xuân Vinh sẽ làm như thế, bất quá cư để cho đại ca chịu khổ một chút, ai bảo dám đánh nàng một chưở̀ng khiến nàng rơi xuống vực, trả thù một tí cũng chẳng sao, nàng đứng một bên vuốt vuốt tóc thèm để ý tới trận đấu trước mặt. _Linh nhi- đến khi hắn cảm thấy hơi mệt rồi mới kêu nàng một tiếng, tiểu nha đầu đúng là biết cách trừng trị mình, chứ với tính cách nàng làm sao có thể dễ dàng tha thứ cho mình như thế chứ. Hajz.... số mình khổ rồi, hắn tự than vãn trong lòng chứ làm sao dám nói ra _Tới đây- trong phút chốc nàng đã đứng đằng sau Tiền Xuân Vinh, điểm huyệt hắn một cái khiến cả người hắn cứng đo, cách điểm huyệt của nàng rất lạ khiến ai cũng phải ngạc nhiên, Tiên Xuân Vinh cũng thể dùng nội lực mà phá giải được huyệt đạo- thúc thúc người thua chưa- nàng vui vẻ nhảy ra trước mặt Tiền Xuân Vinh _Hảo... ta chấp nhận thua- Tiền Xuân Vinh cười gật đầu, do hắn lo tấn công Thiên Vĩ mà quên mất là còn một xù tiểu nữ đứng ở ngoài cuộc, đến khi nhận ra thì đã quá muộn _Trả tiền đây- nàng xòe tay ra hướng về Thiên Vĩ mà đòi tiền khiến ai cũng cười rộ cả lên, ngay cả Dã Miêu cùng Tiền Xuân Quang cũng rất thích tính cách này của nàng a. _Trả thì trả- mặt hắn méo xẹo, rõ ràng là hắn đánh, nhưng cuối cùng lại là nàng hưởng công, hắn vừa thở một cái nàng liền đưa một viên thuốc bắt hắn nuốt xuống, vừa uống vào công lực vừa mới mất bây giờ lại hồi phục hoàn toàn khiến Thiên Vĩ hắn phải cực kì ngạc nhiên a.Nàng cũng giải huyệt cho Tiền Xuân Vinh rồi vội kéo Thiên Vĩ xuống lôi đài. _Nhờ huynh thua cá cược, muội phải nấu đãi một người một bữa cơm đây- nàng nói lớn khiến mọi người hò reo, xú tiểu nữ hề nuốt lời nha,vẫn nấu cơm cho mọi người, nhưng nàng chợt quay lại nhìn Tiền Xuân Quang mà nói một câu khiến ai cũng bất ngờ- tháo mặt nạ ra , trẻ như thế mà hóa trang già , đúng là ngốc . _Hả- Tiền Xuân Quang, Tiền Xuân Vinh, Dã Miêu ba người há hốc miệng nhìn nhau, sao xú tiểu nữ lại biết bang chủ hóa trang. Thực ra Tiền Xuân Quang chính là con trai của Tiền Xuân Vinh, lão đã nhường ngôi bang chủ cho con trai và làm phó bang chủ của Hắc Long bang. _Xú nương, tại sao lại biết ta cải trang- Tiền Xuân Quang nói to _Giọng nói- nàng quay đầu lại, chỉ nói một hai chữ khiến ai cũng vỡ òa... phải phải... giọng tên bang chủ này làm sao có thể là một nam nhân trung niên được chứ. _Haha, Hắc Long bang bọn ta hom nay coi như thua, nhưng ngày mai sẽ có thêm một trận náo nhiệt, các người cứ từ từ mà thưởng thức- 3 trong phút chốc đã rời khỏi Thiếu Lâm, kế hoạch đề ra đã thành công, đành chờ ngày cùng với nhóm người trong hắc đạo đến đại náo đại hội này thêm một lần nữa. Ngày mai mới thật là vui a. _Linh muội, huynh gọi muội là Linh nhi nhé, như thế nghe hay hơn- Thiên Vĩ giúp nàng vo gạo nấu cơm . Tuy chỉ mới là buổi trưa nhưng nàng lại nấu cơm cho bữa tối, Bạch Linh hề ngơi ay, hết xắt rau rồi xào thịt, mồ hôi nhễ nhại tuôn. _Ách... ừhm, huynh muốn gọi là Linh nhi thì cứ gọi là Linh nhi- nàng gật đầu một cái, tiếp tục công việc nấu nướng thích, đúng là càng nấu cho nhiều người thì niềm vui càng lớn a. _Đậu hũ đến đây- hắn bưng từng khuôn đậu hũ đến cho nàng, rõ ràng chỉ toàn là đồ chay nhưng nàng lại chế biến thành thịt , tôm , cá khiến hắn phải há hốc miệng ra. nhìn thấy nàng chế biến chắc hắn cũng tin được. _Các vị, đây là món Linh nhi đã chuẩn bị đãi cái vị, hoàn toàn là đồ chay, mong mọi người chê bai- Nàng đứng dậy dõng dạc nói to, khiến ai cũng ngạc nhiên, toàn tôm cá thế này... làm soa có thể là món chay được chứ, nhưng mấy ngày nay toàn ăn đồ chay rau xào khiến bọn họ phát ngán, đồ chay này khiến mọi người trở nên vui vẻ hơn rất nhiều _Kinh nhi, có thật là những món ăn này là đồ chay sao- Phương đại sư nhìn những mòn ăn này là lẩm nhẩm tụng kinh _Đại sư.... con làm từ đậu hũ và rau thôi mà, nêm nếm gia vị một chút là ổn mà, với lại con làm món chay bình thường cho các vị tăng nhân, người đừng lo- nàng dắt Phương đại sư đến dãy bàn của đệ tử trong chùa, tuy các món chay đã khác nhưng vẫn nhận ra được đó là rau và đậu hũ khiến Phương đại sư thở phào ra một cái mà trở về bàn ăn của mình. _Mời các vị dùng cơm- Phương đại sư thấy nàng đã an tọa cùng với Thiên Vĩ thì ra hiệu mời mọi người dùng cơm, quả thật bữa cơm hôm nay khiến mọi người lấy lại khẩu vị hoàn toàn . Các đệ tử trong chùa cũng được thưởng thức những món chay mới ngon hơn những bữa cơm chay bình thường. Đến tối, nàng mang thưc ăn về cho ba cục cưng và phát hiện ra có người theo dõi mình, nhưng biết người này có ý xấu, nàng liền đóng cửa tắt đèn ôm Hồ nhi mà ngủ. Một kát sau, người theo dõi nàng mở cửa bước vào phòng nàng. _Linh nhi nương, xin tỉnh dậy cho- tiếng nói vừa phát ra chính là của Tiền xuân Quang, sau khi củng bàn bạc với phụ thân và Dã Miêu, mới phát hiện ra vị cao nhân họ tìm kiếm rất có thể là nàng nên liền quay trở lại để hỏi rõ. _Đã biết là ai, các hạ có chuyện gì mà đêm khuya lại lẻn vào đây như thế a- nàng ngồi bật dậy, xoa xoa đầu Hồ nhi, trong phòng tối om nên Tiền Xuân Các phát hiện có thêm ba con linh vật . _Ân... ta muốn hỏi Linh nhi nương vài chuyện- hắn muốn tìm một đáp áncho thật chính xác. _Mau mau hỏi rồi rời khỏi đây, phòng nữ̉ nhân tiện để các hạ bước vào- nhưng lòng nàng lại thầm rủa cái tên chết tiệt dám phá giấc ngủ của nàng. _Được, nàng có phải là người phóng ngân châm và cho Phương đại sư thuốc giải của Mao ̣a Hoàng- hắn hỏi một câu, nhưng nàng lại chối và bảo mình có tài nàng đó, hắn liền hỏi tiếp câu thứ hai- cách điểm huyệt của nương là do ai dạy? _Đương nhiên là sư phụ ta nhưng ta sẽ nói cho ngươi biết, còn chuyện gì nữa - nàng khó chịu thôi, cái tên này sao cứ hỏi nàng toàn việc trọng yếu thế nhỉ _Ân... vậy xin cáo từ, hẹn tái ngộ trong đại hội ngày mai - Tiền Xuân Quang biết nàng dễ dàng nói cho hắn biết, bất quá hắn cũng ép buộc nàng, khi ra tới cửa hắn còn vọng lại một câu rồi biến mất- thức ăn của Linh nhi nương quả thật rất ngon. Nghe hắn nói thế nàng liền cảm thấy lo lằng, nói vậy phải hắn đã trà trộn vào những người đến đây tham dự đại hội. Vậy những người trong hắc đạo còn bao nhiêu người đã trà trộn vào. Suy nghĩ mông lung một hồi, giấc ngủ ập tới khiến nàng thiếp , mong sao đại hội ngày mai sẽ xảy ra bất kì vấn đề gì.
TRUYỆN ĐẠI NÁO PHENChương 20 Hôm nay đã là ngày thứ ba của đại hội và cũng là ngày bế mạc. Hai ngày trước mọi người đã cùng tìm ra một số hảo thủ chính phá̉i trong giang hồ tạo thành một nhóm người chuyên theo dõi người bên phiá hắc đạo và cùng nhau bảo vệ những người trong chính phái a. Sáng sớm nàng đã bị mọi người đánh thức, vì hôm qua nàng đã rất nổi bật nên hôm nay người quan tâm đến nàng cũng rất đông khiến nàng muốn ngủ cũng ngủ yên giấc. Đến khi đại hội diễn ra thì nàng chỉ có thể tựa đầu vào vai Thiên Vĩ mà ngủ khiến hắn vô cùng sung sướng. Thử hỏi ở đây đông người, hắn cũng đã ôm chặt nàng rồi cũng nên. Cảnh đẹp đập vào mắt một số người nào đó khiến một số người nào đó vô cùng ghen tị + khó chịu+ ghen ghét hai người vô tư vô đối kia.Đại hội tiếp tục diễn ra thì lại có người khua trống thổi kèn trước cửa tự y như đại hội võ lâm minh chủ lần trước, bất quá lần này phải là người của Minh Thần giáo mà là người của Hắc Long bang cùng người trong phái Ngũ Độc và một số bang phái nhỏ có ít tiếng tăm giang hồ. _Các vị tới đây biết có chuyện chi chỉ giáo- Phương đại sư cũng tỏ vẻ lo lắng thôi, bọn người trong hắc đạo đã đánh hơi tìm được đến đây, khỏi sẽ có một trận đổ máu lớn. Ánh mắt của ông liền dời đến nàng,Linh nhi lúc nãy đã ngủ say bây giờ cũng đã thức giấc, mong Linh nhi có cách tránh được đại nạn lần này. _Các ngươi có đại hội, bọn ta cũng có đại hội a... bất quá cũng tổ chức ở Thiếu Lâm tự của các ngươi mà thôi - Lương Nhi Hồng là chưởng môn phái Ngũ Độc lên tiếng trả lời lại Phương đại sư. _Mong các vị hãy suy nghỹ lại, hiện Thiếu Lâm có đại hội, sau này các vị có thể quay trở lại đây tổ chức cũng muộn- Phương đại sư ́ gắng níu kéo tình hình liền bị đám người trong hắc đạo phản bác la ó thôi. _Dừng - nàng dùng công lực truyền khiến bọn trong hắc đạo ngậm mồm lại kèm theo sợ hãi, giọng nói tuy rất dễ nghe nhưng lại tỏa ra hàn khí xung quanh người nghe khiến ai cũng khỏi mà rùng mình một cái. Ngay cả những người trong chính phái cũng ngờ một nhóc líu ríu như chim chích lại có công lực thâm hậu đến vậy, quay lại nhìn đã thấy nàng đứng cạnh Phương đại sư. _Ngươi là ai, một tiểu nha đầu mà dám làm loạn- Lương Nhi Hồng tuy lòng hơi chấn động nhưng cũng mạnh miệng mà nói to, sợ gì chứ, cao thủ dùng độc như nàng làm sao phải sợ một tiểu nha đầu như thế. _Haha, một tiểu nha đầu như ta thì sao chứ- hai tiếng cười của nàng hướng tới Lương Nhi Hồng, tuy người ngoài cảm nhận thấy gì nhưng Lương Nhi Hồng lại khác, nàng ta bị chấn động, hai tiếng cười của Bạch Linh cứ như hàng ngàn ngọn núi đè xuống người khiến Lương Nhi Hồng thổ huyết một phen, tâm thần chấn động thôi, mới biết thiếu nữ ở trước mắt mình phải nhân vật tầm thường. _Chưởng môn- đệ tử trong Ngũ Độc hốt hoảng , lo lắng cho chưởng môn, khi sao lại bị thổ huyết như thế kia. _Linh nhi, nàng quả thật phải người tầm thường- Tiền Xuân Quang nhìn nàng chòng chọc, hôm nay hắn đã tháo mặt nạ ra khiến bao nhiêu nữ nhân nhìn thấy mà tâm thân bất tán, so với Thiên Vĩ cũng hề kém cạnh là mấy. _Các ngươi mục ́ch đến đây là gì, phá đại hội lần này à, các ngươi có nghĩ sẽ có một biển máu xuất hiện ở ngay Thiếu Lâm Tự này, người chết phải chỉ có bọn ta mà còn có cả các người nữa đó-nàng nói rõ từng câu từng chũ khiến lòng ai cũng thót lên một cái, thực sự phải chết trong đại hội lần này sao....Nàng biết rõ tâm lý sợ chết của đôi bên mà tiếp tục nói- các người chỉ vì muốn ngăn cản đại hội này mà hy sinh oan uổng nhiều mạng người để làm gì chứ hả. _Ngươi chết - Lương Nhi Hồng đã lấy lại được một ít khí lực, liền vận công phóng độc về hướng nàng, nhưng lại ngờ Bạch Linh lại dùng một chưởng trong Càn Khôn Chính Pháp đẩy độc về phía người của Ngũ Độc khiến mấy tên đệ tử liền dãy dụa thôi. _Muốn giết ta ư, về nhà mà tu luyện thêm - nàng cười gằn nhìn Lương Nhi Hồng, quả là rượu mời khống uống mà muốn uống rượu phạt. Nhưng nàng phải xử lỳ đại hội lần này đã, nên để xảy ra một trận chiến vô ích như thế a- Các người mau trở về bang phái của mình, bọn ta tổ chức đại hội để tìm ra người tài giỏi , phải để đến hắc đạo của các ngươi sinh sự, sao các ngươi lại vô duyên vô cớ mà tim đến bọn ta- nàng lại tiếp tục nói nếu như đã đến đây, thay vì toàn bộ cùng đánh, các ngươi sao chn5 một người lên thi đấu với một người bên phía bọn ta. _Được- lũ người bên phía hắc đạo cũng gật đầu đồng ý, tính toán ban đầu chỉ là muốn đến đây ra oai, ngờ lại nghĩ bọn người trong chính đạo thật muốn đấu một trận. Giờ bạch y nữ tử kia đã nói thế rõ ràng là giúp bọn họ rút lui trong danh dự, việc gì mà đồng ý kia chứ. _Được... , bọn ta cũng sẽ chọn một người ra để thi đấu- nàng quay lại cùng bàn bạc với các vị tiền bối. Phương đại sư cũng thở phào ra một cái, trận chiến đã được Linh nhi xoay chuyển dễ dàng rồi. Các vị tiền bối thấy nàng thông mnh cơ trí, lại có nội lực thâm hậu như thế liền bất ngờ thôi, cuối cùng cũng chọn nàng làm người đại diện, nàng lúc đầu từ chối nhưng lúc sau vì bị áp đảo từ phía đông nên đánh chấp nhận. _Ta sẽ thi đấu cùng Linh nhi nương- lại là Tiền Xuân Quang, từ hôm qua trở về, nhờ Dã Miêu mà công lực của hắn đã hồi phục lại như cũ, hắn muốn đấu với nàng một phen, trong hắc đạo ngoại trừ giáo chủ Minh Thần giáo ra thì quả hiện tại ai có thể đấu lại hắn. _Được, xin mời- nàng tung mình bay nhẹ lên trung và đáp xuống lôi đài khiến ai cũng thẩn thờ. Tiền Xuân Quang thấy thế liền mỉm cười đầy ngụ ý. _Trước khi thi đấu, có thể cho mọ người cùng thấy gương mặt của Linh nhi nương một lần hay - Tiền Xuân Quang tin sau mặt nạ kia lại là gương mặt của một xú nữ _Cái gì, tên kia... đấu thì đấu cần gì thấy mặt ta- nàng giảy nảy lên trông cực đáng , bộ y phục trắng của nàng lại lung lay theo chiều gió khiến ai cũng muốn xem mặt nàng. _Tháo ... tháo ... tháo ...- tất cả những người ở chính phái và người trong hắc đạo đều hò vang muốn nàng cởi mặt nạ ra, Phương đại sư cùng Thiên Vĩ lắc đầu, xem ra lần này Bạch Linh nàng trốn thoát rồi. _Cởi thì cởi, làm gì ghê vậy.... đại ca...- nàng quay lại gọi Thiên Vĩ, hắn đến trước mặt nàng hồi hộp nhìn gương mặt đã lâu hắn mong nhớ. Nàng khẽ tháo mặt nạ đưa cho hắn cầm, bất giác nghe tiếng loảng xoảng của binh khí chạm đất. Mọi ánh mắt hướng về nàng, quả ... quả là siêu cấp đại mỹ nữ nha, như thế này làm sao mà là xú nha đầu được cơ chứ. Tim của một số người nào đó rung động lên từng hồi nhưng chợt vỡ ra khi thấy nàng cười với mỗi một mình Thiên Vĩ- đại ca, cầm giùm muội nha _Ân...- hắn cũng đã khá quen với gương mặt nàng nên cũng như những người khác, Thiên Vĩ hắn lãnh đạm bay về phía thượng đài đứng cùng Phương đại sư. _Sao, hài lòng chưa, thi đấu được chưa- giọng nàng lạnh buốt quấn lấy Tiền Xuân Quang khiến hắn khẽ rùng mình một cái _Đã thi đấu được- gương mặt nàng khiến hắn ngẩn ngơ một phen nhưng bây giờ lại phải thi đấ̀u với nàng, Tiền Xuân QUang nỡ ra tay, hắn hối hận khi muốn nhìn thấy gương mặt nàng, nếu nhìn thấy có lẽ sẽ dễ ra tay hơn( đây là người thứ 2 hồi hận nhìn thấy gương mặt Linh tỉ sau Thiên Hạo a) Vừa nghe xong, nàng cầm cây sáo trúc lên làm vũ khí. Tiền Xuân Quang cũng đã lấy lại tinh thần để thi đấu với nàng.Trong chốc lát mà hai người đã xuất thủ hơn năm mươi chiêu khiến ai ai cũng đều chóng mặt, cứ nghĩ đây là trận đấu của những bậc tiền bối chứ phải những hậu bối như vầy.Nhưng ai cũng nhận thấy nàng chưa xuất thủ mà chỉ tránh né mà thôi. Bất ngờ nàng phóng vút cao lên trung , miệng kề sao và bắt đầu thổi, thanh ̣ng nội công từ tiếng sáo phát ra cứ nhằm hướng Tiền Xuân Quang mà tấn công khiến Tiền Xuân Quang bắt đầu ngầm vận công lực mà chống đỡ chứ thể xuất thủ với nàng được nữa. Tiếng sáo ngân nga lúc trầm lúc bổng, chính lúc thổi sáo ở hồ sen Vương Phủ nàng đã phát hiện ra công dụng của chiếc sáo này. thanh càng lúc càng dồn dập như ngàn ngọn sóng đập vào người Tiền Xuân Quang. Rõ ràng nếu so về nội công nàng hơn hẳn hắn nên kết quả cuối cùng Tiến Xuân Quang cũng y như Lương Nhi Hông chống đỡ nổi mà thổ huyết khiến người trong hắc đạo hốt hoảng thôi. _Thằng bại - nàng đáp xuống lôi đài nhìn Tiền Xuân Quang rồi lại dùng nội công truyền - mong các vị hãy rời khỏi đây, thắng bại rất ràng. _Được, thua bọn ta rời khỏi đây- Tiền Xuân Quang đứng dậy, lưu luyến nhìn nàng rồi ra lệnh cho đoan người trong hắc đạo bắt đầu rới khiến ai cũng nhõm trong lòng _Linh nhi, muội từ đâu có hai viên đá này thế- Thiên Vĩ xoa xoa lên trán nàng , hai viên đá nàng quả rất đẹp, có gương mặt nàng lại càng đẹp hơn. _Ưhm.... là mẫu thân gắn cho muội đó- nàng nhắc cho nhớ về chuyện cách đây hai hôm mà nàng kể, nhớ liện liền gật đầu thôi, Cốc chủ U Minh quả thực đối với nàng rất tốt, có bà ấy biết còn có thể gặp lại nàng hay .Tuy biết có hàng trăm ánh mắt nam nhân bắn vào nàng nhưng biết nàng cũng chả coi bọn chúng ra gì nên vẫn vui vẻ đứng bên cạnh nàng. _Linh nhi, quả là lần này nhờ con mà đại hội diễn ra rất suôn - Phương đại sư nắm lấy tay nàng thầm cảm ơn thôi. _Ách..., phải đó là nhiệm vụ đại sư giao cho Linh nhi hay sao, Linh nhi phải cố gắng hoàn thành mà thôi- nàng gãi gãi đầu rồi với đại sư. Đại hội tiếp tục diễn ra đến chiều cũng là lúc Phương đại sư tuyên bố bế mạc đại hội, ai ai cũng hò reo vui mừng. Mọi người cũng bắt đầu thu xếp để trở về môn phái của mình. Lúc này nàng cũng Thiên Vĩ và 3 con vật cưng cùng đến cáo biệt Phương đại sư để đến QUỷ Bảo bởi Tửu Quỷ dặn nếu có tìm được nàng mang nàng đến Quỷ Bảo lần. Mọi người nhìn thấy nàng vừa quý vừa ngưỡng mộ, khi nàng cùng Thiên Vĩ rồi khỏi Thiếu Lâm liền có rất nhiều người đưa tiễn( như sắp die ý) Đến thành Tô Châu, nàng liền bước vào Tiểu Ngư thực quán, liền cho gia nhân cùng biết nàng chính là Lạc Ngư trước đây. Nàng ngờ hơn chính là mọi người nhận ra nàng rất nhanh. Lão đại trở về khiến gia nhân trong Tiểu Ngư quán vui vẻ thôi. Trong nàng cùng dạo vòng quanh Tô Châu, lại có cảnh tượng y như xưa đập vào mắt nàng, bất quá phải là lão bà bị Yên Quân Trứ hiếp đáp mà là mỹ nữ bị tên biến thái lôi . _Không.... ta muốn làm thiếp của ngươi- mỹ nữ gào to lên khiến ai cũng quay lại nhìn _Hừ, bán thân chôn cất cha, ta cho nàng tiền ngay mà- tên biến thái vui vẻ vuốt mặt mỹ nữ cái rồi cười cợt _Ta... ta bán thân làm nô tì chứ muốn làm thiếp của ngươi- mỹ nhân lắc đầu kiến định, cố tìm cách thoát khỏi tên biến thái _Vậy ta mua, có được hay - mọi ánh mắt đếu đổ dồn về Bạch Linh, thiếu nữ mang mặt nạ, giọng nhàng như suối chảy bên tai, bên cạnh thiếu nữ là nam nhân cũng đeo mặt nạ khiến ai cũng tò mò về thân phận của hai người này. _Ai da... thôi... nàng cũng làm thiếp cũng ta luôn - thấy thân hình nàng vừa mắt tên biến thái tay giữ mỹ nữ, tay lại định tiến tới nàng nhưng chưa kiẹp bị đánh văng ra xa hộc máu mồm. _Cô nương cầm lấy, lo chôn cất cha rồi đến Tiểu Ngư quán tìm ta- nàng đưa cho mỹ nhân tiền rồi cùng Thiên Vĩ rời , mỹ nhân rối rít lạy tạ thôi. Đến tối mỹ nhân có mặt ờ Tiểu Ngư, mọi ánh mắt quan khách nhìn nàng thôi, riêng gia nhân bĩu môi nhìn , còn thua lão đại xa lắm. _Ngươi tới- nghe thông báo của gia nhân, Bạch Linh nàng bước xuống lầu, Thiên Vĩ lúc nào cũng ở bên cạnh nàng như hình với bóng. _Đa tạ ân nhân cứu mạng, nô tì nguyện làm trâu làm ngựa để báo đáp ân nhân- mỹ nhân quỳ xuống khuôn mặt trung thực nhìn nàng _Cô nuông tên gì- nàng đỡ mỹ nhân đứng dậy, biết được tên nàng là A Bích , nàng cũng bắt A Bích gọi nàng là lão đại chứ gọi là ân nhân nữa. Nàng quyết định cho A Bich theo mình đến U Minh cốc và gửi nàng lại đó. Chuyến hành trình của nàng bây giờ lại có thêm nhân vật mới a. Bất quá A Bích cũng phải là nhân vật tầm thường. Mọi chuyện hồi sau . _Nhưng ta cứ muốn xem mặt của nương- Tiền Xuân Quang liền phi tới nàng để gỡ mặt nạ, Thiên Vĩ liền giơ tay chặn được đánh chưởng, Tiền Xuân Quang cư nhiên lui theo chưởng lực mà quay trở lại lôi đài. _Thiên Vĩ công tử quả như người người đồn đại, ở danh là đệ tử của Tửu Quỷ- Dã Miêu nhìn cách khâm phục, tán thưởng cách chân thành. _Ta là xú nữ, các người còn muốn trêu chọc ta hay sao- nàng giả vờ than vãn khiến mọi người cảm thấy nương này đáng thương, cố tình đeo mặt nạ mà tên Tiền Xuân Quang lại muốn tháo mặt nạ của tiểu nương, đáng hận, đáng hận. _Muội sao chứ - Thiên Vĩ vừa buồn cười vừa tức, tên Tiền Xuân Quang chết tiệt, dám động đến nàng, hết muốn sống à, đối với nàng ôn nhu khiến ai cũng ngạc nhiên, nhưng vừa lời tầm mắt khỏi nàng, ánh mắt băng lãnh liền lập tức quay trở lại. _Thứ lỗi ta mạo phạm- Tiền Xuân Quang khó chịu nhìn nàng, rất muốn thấy mặt nàng, có phải nàng là xú nữ , lòng chột dạ... sao lại nghĩ nhiều đến tiểu nương này đến vậy, nên bình tĩnh trở lại... đại còn ở trước mặt kia mà. _Được, nếu các vị muốn như vậy, bọn ta cũng chấp nhận, có điều xin đừng dùng độc hay ám khí,hãy thi đấu cách quân tử, ba vị thấy sao- Trương chưởng môn gật đầu nhìn 3 tên ma đầu , ánh mắt đầy cương mãnh. _Hảo... chính là bọn ta muốn như thế- Tiền Xuân Vinh đáp lại, nhưng lòng lo lằng ích, bang chủ hao tổn khá nhiều, xem ra dùng mánh khóe xong- nhưng đấu với Phương đại sư quá thất kính, bọn ta xem chừng cũng đấu lại Phương đại sư vì quá chênh lệch a _Hảo...bọn ta cũng hề là chọn Phương đại sư, hãy để những người ở phía dưới kia thi đầu cùng với các ngươi, các ngươi thấy thế nào- Yên trang chủ miệng nhếch lên đầy ý tứ khiến ba người đứng đài phải suy nghĩ, ràng là có cao nhân nấp ở phía dưới đám người này, khi xuất 3 người bọn họ biết đánh thắng được hay _Được, bọn ta chấp nhận- Tiền Xuân Vinh muốn tìm ra cao nhân trong đám người này liền tiếp- giới hạn người tham gia đấu với bọn ta, xin cứ tự nhiên. _Ách....- nàng khẽ thốt lên tiếng rồi quay sang thầm vào tai Thiên Vĩ-đại ca và muội cũng cùng lên thi đấu cho vui _Muội... được... ngoan ngoãn ở dưới đây xem , nguy hiểm lằm, cho thi đấu- Thiên Vĩ lắc đầu nhìn nàng đầy lo lắng, cho dù là nàng có giỏi đến mấy nhưng đối diện với loại người đầy mưu ma chước quỷ như thế này, lo nàng gặp chuyện. _Haiz... đại ca à đại ca, huynh xem thường muội đến thế cơ à- nàng phe phẩy tay thở dài cái- huynh đấu muội đấu a... - miệng nàng khẽ nhếch lên cái, đại ca mà thi đấu, ta đập đầu xuống đất mà chết. _Thôi được rồi, để huynh thi đấu cùng muội- lắc đầu chịu thua, đành phải thi đấu cùng nàng để dễ bề mà canh chừng, nàng mà gặp chuyện gì thêm lần nữa, chắc hằn hối hận kịp mất- bọn ta cũng thi đấu- lời ra có chừng mười mấy cặp mắt ngạc nhiên quay lại nhìn, Linh nhi muốn thi đấu, hay a... rất muốn biết võ công của nàng tới mức độ như thế nào a. Hàng người xếp hàng để hờ thi đấu với ba người ở Hắc Long bang quả rất đông, nàng và Thiên Vĩ cùng đứng ở phía cuối cùng... người đấu cũng dần dần giảm xuống, Dã Miêu cùng Tiền Xuân Quang kiệt sức mà chấp nhận thua cuộc, chỉ còn phó bang chủ Tiền Xuân Vinh bây giờ mới bước ra thi đấu. biết nếu Tiền Xuân QUang trúng độc chắc chắn chưa thua, nhưng bất quá bây giờ chỉ còn hai đối thủ là nàng và Thiên Vĩ. _Cả hai xin mời bước lên- Tiền Xuân Vinh mở lời, nhưng chỉ nghe tiếng bước chân của Thiên Vĩ, còn Xú nữ bước nhưng hề gây bất kì động tĩnh khiến toát mồ hôi hột... lẽ xú nữ này chính là người hắn cần tìm, nhưng bất quá một nha đầu chừng ấy tuổi đầu, công lực làm sao có thể thâm hậu như vậy được, nhưng liền muốn hộc máu khi nghe Thiên Vĩ nói. _Muội nặng quá, bắt huynh phải nhấc muội lên nữa- nhìn thấy ánh mắt của Tiền Xuân Vinh hướng về nàng, hắn có chút khó chịu liền phun ra một câu để đánh lạc hướng sự chú ý của Tiền Xuân Vinh. _Ách... xí... thèm huynh bế nữa- nàng hiểu mình đã vô tình để lộ ra nội công, liền hạ thân người bước tạo ra tiếng bịch bịch một cách khó nghe. _Coi chừng... sập sàn...- Du Trọng Hải tiếu phi tiếu chọc nàng một cái liền nhận được cái ánh mắt giết người của nàng mà khỏi lạnh người.Miệng tuy cười nhưng sau lưng lại đổ mồ hôi hột thôi _Thôi được, chúngta bắt đầu- Tiền Xuân Quang cũng khẽ cươi lắc đầu, tiểu nữ trước mặt trông thật hồn nhiên, cũng muốn giúp mọi người ở đây đánh bại hắn, quả là một xú tiểu nữ tốt bụng, người như thế này bước vào Hắc Long bang sẽ náo nhiệt lắm đây. _Ân...- hắn cùng nàng gật đầu, tư thế thong thả chút phòng bị, nàng lại thẩy cho hắn một nén bạc- ai thắng được thúc thúc này liền được tiền- hắn cũng vui vẻ gật đầu chụp lấy nén bạn, ai nhìn thấy cảnh này cũng phải cười to, khâm phục xú nha đầu tuy đối nghịch với đại ma đầu vẫn hồn nhiên thôi. _Hảo- Tiền Xuân Vinh tăng cước lực tấn công Thiên Vĩ chứ hề tấn công nàng, nàng đã đoán biết được Tiền Xuân Vinh sẽ làm như thế, bất quá cư để cho đại ca chịu khổ một chút, ai bảo dám đánh nàng một chưở̀ng khiến nàng rơi xuống vực, trả thù một tí cũng chẳng sao, nàng đứng một bên vuốt vuốt tóc thèm để ý tới trận đấu trước mặt. _Linh nhi- đến khi hắn cảm thấy hơi mệt rồi mới kêu nàng một tiếng, tiểu nha đầu đúng là biết cách trừng trị mình, chứ với tính cách nàng làm sao có thể dễ dàng tha thứ cho mình như thế chứ. Hajz.... số mình khổ rồi, hắn tự than vãn trong lòng chứ làm sao dám nói ra _Tới đây- trong phút chốc nàng đã đứng đằng sau Tiền Xuân Vinh, điểm huyệt hắn một cái khiến cả người hắn cứng đo, cách điểm huyệt của nàng rất lạ khiến ai cũng phải ngạc nhiên, Tiên Xuân Vinh cũng thể dùng nội lực mà phá giải được huyệt đạo- thúc thúc người thua chưa- nàng vui vẻ nhảy ra trước mặt Tiền Xuân Vinh _Hảo... ta chấp nhận thua- Tiền Xuân Vinh cười gật đầu, do hắn lo tấn công Thiên Vĩ mà quên mất là còn một xù tiểu nữ đứng ở ngoài cuộc, đến khi nhận ra thì đã quá muộn _Trả tiền đây- nàng xòe tay ra hướng về Thiên Vĩ mà đòi tiền khiến ai cũng cười rộ cả lên, ngay cả Dã Miêu cùng Tiền Xuân Quang cũng rất thích tính cách này của nàng a. _Trả thì trả- mặt hắn méo xẹo, rõ ràng là hắn đánh, nhưng cuối cùng lại là nàng hưởng công, hắn vừa thở một cái nàng liền đưa một viên thuốc bắt hắn nuốt xuống, vừa uống vào công lực vừa mới mất bây giờ lại hồi phục hoàn toàn khiến Thiên Vĩ hắn phải cực kì ngạc nhiên a.Nàng cũng giải huyệt cho Tiền Xuân Vinh rồi vội kéo Thiên Vĩ xuống lôi đài. _Nhờ huynh thua cá cược, muội phải nấu đãi một người một bữa cơm đây- nàng nói lớn khiến mọi người hò reo, xú tiểu nữ hề nuốt lời nha,vẫn nấu cơm cho mọi người, nhưng nàng chợt quay lại nhìn Tiền Xuân Quang mà nói một câu khiến ai cũng bất ngờ- tháo mặt nạ ra , trẻ như thế mà hóa trang già , đúng là ngốc . _Hả- Tiền Xuân Quang, Tiền Xuân Vinh, Dã Miêu ba người há hốc miệng nhìn nhau, sao xú tiểu nữ lại biết bang chủ hóa trang. Thực ra Tiền Xuân Quang chính là con trai của Tiền Xuân Vinh, lão đã nhường ngôi bang chủ cho con trai và làm phó bang chủ của Hắc Long bang. _Xú nương, tại sao lại biết ta cải trang- Tiền Xuân Quang nói to _Giọng nói- nàng quay đầu lại, chỉ nói một hai chữ khiến ai cũng vỡ òa... phải phải... giọng tên bang chủ này làm sao có thể là một nam nhân trung niên được chứ. _Haha, Hắc Long bang bọn ta hom nay coi như thua, nhưng ngày mai sẽ có thêm một trận náo nhiệt, các người cứ từ từ mà thưởng thức- 3 trong phút chốc đã rời khỏi Thiếu Lâm, kế hoạch đề ra đã thành công, đành chờ ngày cùng với nhóm người trong hắc đạo đến đại náo đại hội này thêm một lần nữa. Ngày mai mới thật là vui a. _Linh muội, huynh gọi muội là Linh nhi nhé, như thế nghe hay hơn- Thiên Vĩ giúp nàng vo gạo nấu cơm . Tuy chỉ mới là buổi trưa nhưng nàng lại nấu cơm cho bữa tối, Bạch Linh hề ngơi ay, hết xắt rau rồi xào thịt, mồ hôi nhễ nhại tuôn. _Ách... ừhm, huynh muốn gọi là Linh nhi thì cứ gọi là Linh nhi- nàng gật đầu một cái, tiếp tục công việc nấu nướng thích, đúng là càng nấu cho nhiều người thì niềm vui càng lớn a. _Đậu hũ đến đây- hắn bưng từng khuôn đậu hũ đến cho nàng, rõ ràng chỉ toàn là đồ chay nhưng nàng lại chế biến thành thịt , tôm , cá khiến hắn phải há hốc miệng ra. nhìn thấy nàng chế biến chắc hắn cũng tin được. _Các vị, đây là món Linh nhi đã chuẩn bị đãi cái vị, hoàn toàn là đồ chay, mong mọi người chê bai- Nàng đứng dậy dõng dạc nói to, khiến ai cũng ngạc nhiên, toàn tôm cá thế này... làm soa có thể là món chay được chứ, nhưng mấy ngày nay toàn ăn đồ chay rau xào khiến bọn họ phát ngán, đồ chay này khiến mọi người trở nên vui vẻ hơn rất nhiều _Kinh nhi, có thật là những món ăn này là đồ chay sao- Phương đại sư nhìn những mòn ăn này là lẩm nhẩm tụng kinh _Đại sư.... con làm từ đậu hũ và rau thôi mà, nêm nếm gia vị một chút là ổn mà, với lại con làm món chay bình thường cho các vị tăng nhân, người đừng lo- nàng dắt Phương đại sư đến dãy bàn của đệ tử trong chùa, tuy các món chay đã khác nhưng vẫn nhận ra được đó là rau và đậu hũ khiến Phương đại sư thở phào ra một cái mà trở về bàn ăn của mình. _Mời các vị dùng cơm- Phương đại sư thấy nàng đã an tọa cùng với Thiên Vĩ thì ra hiệu mời mọi người dùng cơm, quả thật bữa cơm hôm nay khiến mọi người lấy lại khẩu vị hoàn toàn . Các đệ tử trong chùa cũng được thưởng thức những món chay mới ngon hơn những bữa cơm chay bình thường. Đến tối, nàng mang thưc ăn về cho ba cục cưng và phát hiện ra có người theo dõi mình, nhưng biết người này có ý xấu, nàng liền đóng cửa tắt đèn ôm Hồ nhi mà ngủ. Một kát sau, người theo dõi nàng mở cửa bước vào phòng nàng. _Linh nhi nương, xin tỉnh dậy cho- tiếng nói vừa phát ra chính là của Tiền xuân Quang, sau khi củng bàn bạc với phụ thân và Dã Miêu, mới phát hiện ra vị cao nhân họ tìm kiếm rất có thể là nàng nên liền quay trở lại để hỏi rõ. _Đã biết là ai, các hạ có chuyện gì mà đêm khuya lại lẻn vào đây như thế a- nàng ngồi bật dậy, xoa xoa đầu Hồ nhi, trong phòng tối om nên Tiền Xuân Các phát hiện có thêm ba con linh vật . _Ân... ta muốn hỏi Linh nhi nương vài chuyện- hắn muốn tìm một đáp áncho thật chính xác. _Mau mau hỏi rồi rời khỏi đây, phòng nữ̉ nhân tiện để các hạ bước vào- nhưng lòng nàng lại thầm rủa cái tên chết tiệt dám phá giấc ngủ của nàng. _Được, nàng có phải là người phóng ngân châm và cho Phương đại sư thuốc giải của Mao ̣a Hoàng- hắn hỏi một câu, nhưng nàng lại chối và bảo mình có tài nàng đó, hắn liền hỏi tiếp câu thứ hai- cách điểm huyệt của nương là do ai dạy? _Đương nhiên là sư phụ ta nhưng ta sẽ nói cho ngươi biết, còn chuyện gì nữa - nàng khó chịu thôi, cái tên này sao cứ hỏi nàng toàn việc trọng yếu thế nhỉ _Ân... vậy xin cáo từ, hẹn tái ngộ trong đại hội ngày mai - Tiền Xuân Quang biết nàng dễ dàng nói cho hắn biết, bất quá hắn cũng ép buộc nàng, khi ra tới cửa hắn còn vọng lại một câu rồi biến mất- thức ăn của Linh nhi nương quả thật rất ngon. Nghe hắn nói thế nàng liền cảm thấy lo lằng, nói vậy phải hắn đã trà trộn vào những người đến đây tham dự đại hội. Vậy những người trong hắc đạo còn bao nhiêu người đã trà trộn vào. Suy nghĩ mông lung một hồi, giấc ngủ ập tới khiến nàng thiếp , mong sao đại hội ngày mai sẽ xảy ra bất kì vấn đề gì.
TRUYỆN ĐẠI NÁO PHENChương 21 Hôm nay đã là ngày thứ ba của đại hội và cũng là ngày bế mạc. Hai ngày trước mọi người đã cùng tìm ra một số hảo thủ chính phá̉i trong giang hồ tạo thành một nhóm người chuyên theo dõi người bên phiá hắc đạo và cùng nhau bảo vệ những người trong chính phái a. Sáng sớm nàng đã bị mọi người đánh thức, vì hôm qua nàng đã rất nổi bật nên hôm nay người quan tâm đến nàng cũng rất đông khiến nàng muốn ngủ cũng ngủ yên giấc. Đến khi đại hội diễn ra thì nàng chỉ có thể tựa đầu vào vai Thiên Vĩ mà ngủ khiến hắn vô cùng sung sướng. Thử hỏi ở đây đông người, hắn cũng đã ôm chặt nàng rồi cũng nên. Cảnh đẹp đập vào mắt một số người nào đó khiến một số người nào đó vô cùng ghen tị + khó chịu+ ghen ghét hai người vô tư vô đối kia.Đại hội tiếp tục diễn ra thì lại có người khua trống thổi kèn trước cửa tự y như đại hội võ lâm minh chủ lần trước, bất quá lần này phải là người của Minh Thần giáo mà là người của Hắc Long bang cùng người trong phái Ngũ Độc và một số bang phái nhỏ có ít tiếng tăm giang hồ. _Các vị tới đây biết có chuyện chi chỉ giáo- Phương đại sư cũng tỏ vẻ lo lắng thôi, bọn người trong hắc đạo đã đánh hơi tìm được đến đây, khỏi sẽ có một trận đổ máu lớn. Ánh mắt của ông liền dời đến nàng,Linh nhi lúc nãy đã ngủ say bây giờ cũng đã thức giấc, mong Linh nhi có cách tránh được đại nạn lần này. _Các ngươi có đại hội, bọn ta cũng có đại hội a... bất quá cũng tổ chức ở Thiếu Lâm tự của các ngươi mà thôi - Lương Nhi Hồng là chưởng môn phái Ngũ Độc lên tiếng trả lời lại Phương đại sư. _Mong các vị hãy suy nghỹ lại, hiện Thiếu Lâm có đại hội, sau này các vị có thể quay trở lại đây tổ chức cũng muộn- Phương đại sư ́ gắng níu kéo tình hình liền bị đám người trong hắc đạo phản bác la ó thôi. _Dừng - nàng dùng công lực truyền khiến bọn trong hắc đạo ngậm mồm lại kèm theo sợ hãi, giọng nói tuy rất dễ nghe nhưng lại tỏa ra hàn khí xung quanh người nghe khiến ai cũng khỏi mà rùng mình một cái. Ngay cả những người trong chính phái cũng ngờ một nhóc líu ríu như chim chích lại có công lực thâm hậu đến vậy, quay lại nhìn đã thấy nàng đứng cạnh Phương đại sư. _Ngươi là ai, một tiểu nha đầu mà dám làm loạn- Lương Nhi Hồng tuy lòng hơi chấn động nhưng cũng mạnh miệng mà nói to, sợ gì chứ, cao thủ dùng độc như nàng làm sao phải sợ một tiểu nha đầu như thế. _Haha, một tiểu nha đầu như ta thì sao chứ- hai tiếng cười của nàng hướng tới Lương Nhi Hồng, tuy người ngoài cảm nhận thấy gì nhưng Lương Nhi Hồng lại khác, nàng ta bị chấn động, hai tiếng cười của Bạch Linh cứ như hàng ngàn ngọn núi đè xuống người khiến Lương Nhi Hồng thổ huyết một phen, tâm thần chấn động thôi, mới biết thiếu nữ ở trước mắt mình phải nhân vật tầm thường. _Chưởng môn- đệ tử trong Ngũ Độc hốt hoảng , lo lắng cho chưởng môn, khi sao lại bị thổ huyết như thế kia. _Linh nhi, nàng quả thật phải người tầm thường- Tiền Xuân Quang nhìn nàng chòng chọc, hôm nay hắn đã tháo mặt nạ ra khiến bao nhiêu nữ nhân nhìn thấy mà tâm thân bất tán, so với Thiên Vĩ cũng hề kém cạnh là mấy. _Các ngươi mục ́ch đến đây là gì, phá đại hội lần này à, các ngươi có nghĩ sẽ có một biển máu xuất hiện ở ngay Thiếu Lâm Tự này, người chết phải chỉ có bọn ta mà còn có cả các người nữa đó-nàng nói rõ từng câu từng chũ khiến lòng ai cũng thót lên một cái, thực sự phải chết trong đại hội lần này sao....Nàng biết rõ tâm lý sợ chết của đôi bên mà tiếp tục nói- các người chỉ vì muốn ngăn cản đại hội này mà hy sinh oan uổng nhiều mạng người để làm gì chứ hả. _Ngươi chết - Lương Nhi Hồng đã lấy lại được một ít khí lực, liền vận công phóng độc về hướng nàng, nhưng lại ngờ Bạch Linh lại dùng một chưởng trong Càn Khôn Chính Pháp đẩy độc về phía người của Ngũ Độc khiến mấy tên đệ tử liền dãy dụa thôi. _Muốn giết ta ư, về nhà mà tu luyện thêm - nàng cười gằn nhìn Lương Nhi Hồng, quả là rượu mời khống uống mà muốn uống rượu phạt. Nhưng nàng phải xử lỳ đại hội lần này đã, nên để xảy ra một trận chiến vô ích như thế a- Các người mau trở về bang phái của mình, bọn ta tổ chức đại hội để tìm ra người tài giỏi , phải để đến hắc đạo của các ngươi sinh sự, sao các ngươi lại vô duyên vô cớ mà tim đến bọn ta- nàng lại tiếp tục nói nếu như đã đến đây, thay vì toàn bộ cùng đánh, các ngươi sao chn5 một người lên thi đấu với một người bên phía bọn ta. _Được- lũ người bên phía hắc đạo cũng gật đầu đồng ý, tính toán ban đầu chỉ là muốn đến đây ra oai, ngờ lại nghĩ bọn người trong chính đạo thật muốn đấu một trận. Giờ bạch y nữ tử kia đã nói thế rõ ràng là giúp bọn họ rút lui trong danh dự, việc gì mà đồng ý kia chứ. _Được... , bọn ta cũng sẽ chọn một người ra để thi đấu- nàng quay lại cùng bàn bạc với các vị tiền bối. Phương đại sư cũng thở phào ra một cái, trận chiến đã được Linh nhi xoay chuyển dễ dàng rồi. Các vị tiền bối thấy nàng thông mnh cơ trí, lại có nội lực thâm hậu như thế liền bất ngờ thôi, cuối cùng cũng chọn nàng làm người đại diện, nàng lúc đầu từ chối nhưng lúc sau vì bị áp đảo từ phía đông nên đánh chấp nhận. _Ta sẽ thi đấu cùng Linh nhi nương- lại là Tiền Xuân Quang, từ hôm qua trở về, nhờ Dã Miêu mà công lực của hắn đã hồi phục lại như cũ, hắn muốn đấu với nàng một phen, trong hắc đạo ngoại trừ giáo chủ Minh Thần giáo ra thì quả hiện tại ai có thể đấu lại hắn. _Được, xin mời- nàng tung mình bay nhẹ lên trung và đáp xuống lôi đài khiến ai cũng thẩn thờ. Tiền Xuân Quang thấy thế liền mỉm cười đầy ngụ ý. _Trước khi thi đấu, có thể cho mọ người cùng thấy gương mặt của Linh nhi nương một lần hay - Tiền Xuân Quang tin sau mặt nạ kia lại là gương mặt của một xú nữ _Cái gì, tên kia... đấu thì đấu cần gì thấy mặt ta- nàng giảy nảy lên trông cực đáng , bộ y phục trắng của nàng lại lung lay theo chiều gió khiến ai cũng muốn xem mặt nàng. _Tháo ... tháo ... tháo ...- tất cả những người ở chính phái và người trong hắc đạo đều hò vang muốn nàng cởi mặt nạ ra, Phương đại sư cùng Thiên Vĩ lắc đầu, xem ra lần này Bạch Linh nàng trốn thoát rồi. _Cởi thì cởi, làm gì ghê vậy.... đại ca...- nàng quay lại gọi Thiên Vĩ, hắn đến trước mặt nàng hồi hộp nhìn gương mặt đã lâu hắn mong nhớ. Nàng khẽ tháo mặt nạ đưa cho hắn cầm, bất giác nghe tiếng loảng xoảng của binh khí chạm đất. Mọi ánh mắt hướng về nàng, quả ... quả là siêu cấp đại mỹ nữ nha, như thế này làm sao mà là xú nha đầu được cơ chứ. Tim của một số người nào đó rung động lên từng hồi nhưng chợt vỡ ra khi thấy nàng cười với mỗi một mình Thiên Vĩ- đại ca, cầm giùm muội nha _Ân...- hắn cũng đã khá quen với gương mặt nàng nên cũng như những người khác, Thiên Vĩ hắn lãnh đạm bay về phía thượng đài đứng cùng Phương đại sư. _Sao, hài lòng chưa, thi đấu được chưa- giọng nàng lạnh buốt quấn lấy Tiền Xuân Quang khiến hắn khẽ rùng mình một cái _Đã thi đấu được- gương mặt nàng khiến hắn ngẩn ngơ một phen nhưng bây giờ lại phải thi đấ̀u với nàng, Tiền Xuân QUang nỡ ra tay, hắn hối hận khi muốn nhìn thấy gương mặt nàng, nếu nhìn thấy có lẽ sẽ dễ ra tay hơn( đây là người thứ 2 hồi hận nhìn thấy gương mặt Linh tỉ sau Thiên Hạo a) Vừa nghe xong, nàng cầm cây sáo trúc lên làm vũ khí. Tiền Xuân Quang cũng đã lấy lại tinh thần để thi đấu với nàng.Trong chốc lát mà hai người đã xuất thủ hơn năm mươi chiêu khiến ai ai cũng đều chóng mặt, cứ nghĩ đây là trận đấu của những bậc tiền bối chứ phải những hậu bối như vầy.Nhưng ai cũng nhận thấy nàng chưa xuất thủ mà chỉ tránh né mà thôi. Bất ngờ nàng phóng vút cao lên trung , miệng kề sao và bắt đầu thổi, thanh ̣ng nội công từ tiếng sáo phát ra cứ nhằm hướng Tiền Xuân Quang mà tấn công khiến Tiền Xuân Quang bắt đầu ngầm vận công lực mà chống đỡ chứ thể xuất thủ với nàng được nữa. Tiếng sáo ngân nga lúc trầm lúc bổng, chính lúc thổi sáo ở hồ sen Vương Phủ nàng đã phát hiện ra công dụng của chiếc sáo này. thanh càng lúc càng dồn dập như ngàn ngọn sóng đập vào người Tiền Xuân Quang. Rõ ràng nếu so về nội công nàng hơn hẳn hắn nên kết quả cuối cùng Tiến Xuân Quang cũng y như Lương Nhi Hông chống đỡ nổi mà thổ huyết khiến người trong hắc đạo hốt hoảng thôi. _Thằng bại - nàng đáp xuống lôi đài nhìn Tiền Xuân Quang rồi lại dùng nội công truyền - mong các vị hãy rời khỏi đây, thắng bại rất ràng. _Được, thua bọn ta rời khỏi đây- Tiền Xuân Quang đứng dậy, lưu luyến nhìn nàng rồi ra lệnh cho đoan người trong hắc đạo bắt đầu rới khiến ai cũng nhõm trong lòng _Linh nhi, muội từ đâu có hai viên đá này thế- Thiên Vĩ xoa xoa lên trán nàng , hai viên đá nàng quả rất đẹp, có gương mặt nàng lại càng đẹp hơn. _Ưhm.... là mẫu thân gắn cho muội đó- nàng nhắc cho nhớ về chuyện cách đây hai hôm mà nàng kể, nhớ liện liền gật đầu thôi, Cốc chủ U Minh quả thực đối với nàng rất tốt, có bà ấy biết còn có thể gặp lại nàng hay .Tuy biết có hàng trăm ánh mắt nam nhân bắn vào nàng nhưng biết nàng cũng chả coi bọn chúng ra gì nên vẫn vui vẻ đứng bên cạnh nàng. _Linh nhi, quả là lần này nhờ con mà đại hội diễn ra rất suôn - Phương đại sư nắm lấy tay nàng thầm cảm ơn thôi. _Ách..., phải đó là nhiệm vụ đại sư giao cho Linh nhi hay sao, Linh nhi phải cố gắng hoàn thành mà thôi- nàng gãi gãi đầu rồi với đại sư. Đại hội tiếp tục diễn ra đến chiều cũng là lúc Phương đại sư tuyên bố bế mạc đại hội, ai ai cũng hò reo vui mừng. Mọi người cũng bắt đầu thu xếp để trở về môn phái của mình. Lúc này nàng cũng Thiên Vĩ và 3 con vật cưng cùng đến cáo biệt Phương đại sư để đến QUỷ Bảo bởi Tửu Quỷ dặn nếu có tìm được nàng mang nàng đến Quỷ Bảo lần. Mọi người nhìn thấy nàng vừa quý vừa ngưỡng mộ, khi nàng cùng Thiên Vĩ rồi khỏi Thiếu Lâm liền có rất nhiều người đưa tiễn( như sắp die ý) Đến thành Tô Châu, nàng liền bước vào Tiểu Ngư thực quán, liền cho gia nhân cùng biết nàng chính là Lạc Ngư trước đây. Nàng ngờ hơn chính là mọi người nhận ra nàng rất nhanh. Lão đại trở về khiến gia nhân trong Tiểu Ngư quán vui vẻ thôi. Trong nàng cùng dạo vòng quanh Tô Châu, lại có cảnh tượng y như xưa đập vào mắt nàng, bất quá phải là lão bà bị Yên Quân Trứ hiếp đáp mà là mỹ nữ bị tên biến thái lôi . _Không.... ta muốn làm thiếp của ngươi- mỹ nữ gào to lên khiến ai cũng quay lại nhìn _Hừ, bán thân chôn cất cha, ta cho nàng tiền ngay mà- tên biến thái vui vẻ vuốt mặt mỹ nữ cái rồi cười cợt _Ta... ta bán thân làm nô tì chứ muốn làm thiếp của ngươi- mỹ nhân lắc đầu kiến định, cố tìm cách thoát khỏi tên biến thái _Vậy ta mua, có được hay - mọi ánh mắt đếu đổ dồn về Bạch Linh, thiếu nữ mang mặt nạ, giọng nhàng như suối chảy bên tai, bên cạnh thiếu nữ là nam nhân cũng đeo mặt nạ khiến ai cũng tò mò về thân phận của hai người này. _Ai da... thôi... nàng cũng làm thiếp cũng ta luôn - thấy thân hình nàng vừa mắt tên biến thái tay giữ mỹ nữ, tay lại định tiến tới nàng nhưng chưa kiẹp bị đánh văng ra xa hộc máu mồm. _Cô nương cầm lấy, lo chôn cất cha rồi đến Tiểu Ngư quán tìm ta- nàng đưa cho mỹ nhân tiền rồi cùng Thiên Vĩ rời , mỹ nhân rối rít lạy tạ thôi. Đến tối mỹ nhân có mặt ờ Tiểu Ngư, mọi ánh mắt quan khách nhìn nàng thôi, riêng gia nhân bĩu môi nhìn , còn thua lão đại xa lắm. _Ngươi tới- nghe thông báo của gia nhân, Bạch Linh nàng bước xuống lầu, Thiên Vĩ lúc nào cũng ở bên cạnh nàng như hình với bóng. _Đa tạ ân nhân cứu mạng, nô tì nguyện làm trâu làm ngựa để báo đáp ân nhân- mỹ nhân quỳ xuống khuôn mặt trung thực nhìn nàng _Cô nuông tên gì- nàng đỡ mỹ nhân đứng dậy, biết được tên nàng là A Bích , nàng cũng bắt A Bích gọi nàng là lão đại chứ gọi là ân nhân nữa. Nàng quyết định cho A Bich theo mình đến U Minh cốc và gửi nàng lại đó. Chuyến hành trình của nàng bây giờ lại có thêm nhân vật mới a. Bất quá A Bích cũng phải là nhân vật tầm thường. Mọi chuyện hồi sau .
TRUYỆN ĐẠI NÁO PHENChương 22 đường về Quỷ Bảo có ba bóng người. người lắc lư ngất ngư muốn ngủ là nàng, người song song cứ lo lắng nàng bị rớt xuống ngựa là , còn người thầm cưỡi ngựa phía sau chính là A Bích, lại là chuyện muôn thuở xảy ra khi nàng và cùng chung, lại có đạo quân hắc y nhân mai phục liền nhào ra tấn công cả 3. Trong khi nàng và cố gắng bảo vệ cho A Bích cũng là lúc A Bích phóng loại bột màu vàng. Là Thiểm Điện Báo, muốn hại nàng mù mắt, lũ nghiệt phương nào thế hả, nàng quơ quào trong khí bỗng có người đem cắp nàng bay . Tức giận vì đuổi theo nàng được, phải tìm ra cho bằng được là ai dám đem nàng . Đâm nhát kiếm bén ngót vào tay A Bích, mấy tên hắc y nhân thấy chủ tử đoạt được mục đích liền lập tức rút lui, bỏ lại A Bích đau đớn cầm bàn thay chảy máu thần sắc có chút nhợt nhạt.Cố phi ngựa nhanh trở về Quỷ Bảo, ba con linh vật cũng ngoan ngoãn theo trở về. _Sư phụ- hớt hơ hớt hải chạy vào gọi Tửu lão, quăng A Bích thẳng xuống nền nhà chút thương tiếc. _Tên tiểu tử nhà ngươi, làm gì mà vội vội vàng thế hả- Tửu lão quay đầu, quan sát thần sắc hằn mà biết chuyện gì xảy ra. tóm gọn vắng tắt việc tìm thấy nàng và bị ả nghiệt trước mặt hạ độc và rời mất. _Nói..là ai sai ngươi bắt Linh nhi- dường như kiên nhẫn, cầm vai A Bích mà giật giật thôi _Tiểu tử, vào trong lấy thuốc Trung Thực ra đây cho ta- khóe miệng Tửu lão giật giật, nghiệt này muốn sống, dám hạ độc Linh nhi dấu của ông, mất người bạn rượu như Linh nhi khiến ông buồn phiền ít a. _Ân...- chợt nhớ ra sư phụ có điều chế loại thuốc, chỉ cần uống vào mọi đều được ra tường tận ràng, sau khi ép A Bích uống thuốc: _Là ai sai ngươi hạ độc Linh nhi- giọng lão Tửu bỗng trầm hơn bình thường, mắt nhìn nữ nhân mặt mà hỏi _Là sư phụ Dã Miêu của ta- A Bích chính là đệ tử duy nhất của Dã Miêu, nàng chính là sai người đóng kịch cùng với đồng bọn đóng kịch để đưa Bạch Linh vào tròng.Trong khi đó: Nàng đoạn khá xa rồi bắt đầu chuyển sang xe ngựa, lúc này nàng mới lấy viên Bách Độc Bất Xâm đem ra mà uống, nhưng Điểm Thiện Báo hơi khác các loại kì độc, thể hết độc ngay được mà sau 49 ngày đôi mắt mới dần dần sáng trở lại. Nàng thiếp trong mệt mỏi, biết qua bao lâu xe ngựa dừng lại, nàng lại bị bế vào trong, đến khi người bế nàng lên tiếng, nàng mới biết mình ở nơi nào. _Linh nhi nương, mắt nương sao chứ- Tiền Xuân Quang lo lắng nhìn nàng, đôi mắt có hồn... cứ ngơ ngác khắp nơi xác định được điểm dừng, quả là bị A Bích tung độc trúng ngay mắt _Linh nhi nương- Dã Miêu nghe thuộc hạ kể lại khỏi bất ngờ, ràng với đệ tử là cho nàng uống, sao lại tung bột độc vào trong mắt nàng, quả còn coi sư phụ này ra gì rồi. _Hừm..., muốn bắt ta đến đây với múc đích gì- nàng lùi ra sau vài bước cho an toàn mới chợt nhớ ra ở trong Hắc Long bang, ở đâu mà chẳng có người của Hắc Long bang, nguy hiểm trùng trùng, aiss cái số nàng bị gì thế này,chưa kịp gặp Tửu lão, gặp mẫu thân bị bắt đến đây, hảo hảo khó chịu. Huống chi bây giờ trước mắt màn đen tối khiến nàng bắt đầu quơ tay khắp nơi, cẩn thận 2 chấn quấn lấy nhau mà té ngã. _Linh nhi nương, cẩn thận- Tiền Xuân Quang vội chạy đến đỡ nàng, hết mực ôn nhu khiến người trong bang sửng sốt, số người đến đại hội thấy thế phản ứng, nhưng những người ở lại quả tò mò phen về vị nương mới đến được quan tâm của cả Bang chủ và thần y. _Buông ta ra- nàng khó chịu khi biết người ôm mình là Tiền Xuân Quang, hừ... bọn họ muốn bắt nàng với mục đích gì, con tin ư... có thể... nhưng người muốn chuộc nàng ra chắc chỉ có đại ca và mẫu thân, suy nghĩ mông lung Tiền Xuân Quang nắm lấy tay nàng và . _Linh nhi nương, bọn ta mời về đây để thỉnh giáo nương vài chuyện, hề nghĩ đến A Bích lại hạ độc vào mắt nương, thỉnh nương cùng tại hạ vào phòng nghỉ ngơi chút, như thế này chắc nương cũng mệt- nàng nghe Tiền Xuân Quang thế liền chống cự nữa, men theo bàn tay của Tiền Xuân Quang mà bước , cũng sợ bị vấp té nữa _Các ngươi muốn thỉnh giáo ta về việc gì- sau khi xác định nơi mình ngồi là chiếc giường, nàng thở phào cái rồi hỏi hai người đứng trước mặt. _Lần này mong Linh nhi nương , thuốc trong tay Phương đại sư có phải do nương đưa- Dã Miêu lòng muốn biết, nều y thuật nàng cao minh đến vậy liền muốn thăm hỏi nàng để tiếp thu y thuật của nàng. _Phải, là của ta, 2 người gác cổng Thiêu Lâm tự cũng là do ta cứu, ngân châm thương các người cũng là ta phóng, cái kế hoạch hạ độc của các người cúng chính do ta phát ra- nàng huỵch toẹt ra hết cho đỡ mệt người, giấu diếm có để làm gì đâu chứ. _Ách...- Tiền Xuân Quang nên lời, chằm chằm nhìn nàng, may cho nàng nhìn thấy chứ nàng cũng trợn to mắt lên để nhìn lại rồi. _Không biết sư phụ của Linh nhi nương là người thế nào- Dã Miêu ngạc nhiên, hẳn sư phụ của nàng chắc chắc tài giỏi hơn người _Không được - nàng lại cảm thấy buồn khi nhắc đến 4 vị sư phụ, tuy chưa chính thức nhận nàng làm đệ tử nhưng trong thâm tâm nàng họ chính là sư phụ của mình, mà 4 vị sư phụ chết thảm trong đó có 2 người do Hắc Long bang giết chết, nghĩ đến đây lòng khỏi phẫn nộ , cả người toát ra sát khí băng lãnh đến run người _Linh nhi nương, cả ngày đường mệt, nương nên ăn chút gì đó- gia nhân đem thức ăn tới đầy bàn, Tiền Xuân Quang mong nàng ăn ít cơm, 1 ngày nay nàng hề ăn gì khiến lòng khỏi xót xa. _Không cần, mong các vị lui cho, ta cần nghỉ ngơi- nàng quay lưng nằm xuống giường, thèm để động đến những người ngồi trước mặt nàng. _Các ngươi lui , cho Linh nhi nương nghỉ ngơi- Tiền Xuân Quang thở dài cái, ra hiệu cho đám gia nhân lui hết, đồ ăn vẫn để bàn mong nàng có thể động đũa chút. Thấy hơi thở nàng đều , cũng lui ra cho nàng nghỉ ngơi, tại sao đối với nữ nhân trước mặt, dường như Tiền Xuân Quang kiềm chế được cảm xúc.Trong lúc đó ở tại nơi khác nữa: _Giáo chủ, Linh nhi nương bị bọn người của Hắc Long bang mắt , như mắt bị hạ độc thể nhìn thấy được- bóng người nhìn Hàn Trấn Khương rồi báo cáo tin tức. _Hừm, nàng ầy ở trong Hắc Long bang đúng - Hàn giáo chủ hỏi tiếp _Thưa vâng _Được rồi ngươi lui - Hàn Trấn Khương phẩy tay cái, lần này có lẽ phải đến Hắc Long bang phen rồi, rũ người chết tiệt dám hạ độc thủ với nàng, nếu mắt nàng thấy đường bất lợi đến như thế nào, dù có giỏi võ công đến mấy nhưng nhìn thấy được quả thực bất tiện a.Suy nghĩ là làm, liền chuẩn bị hành trang đến Hắc Long bang phen.Quay trở lại với Thiên Vĩ, vẫn giam giữ A Bích và muốn tìm ra U Minh cốc nên cứ quanh quẩn miệng vực. Hồng Mã quen đường cũ mà dắt đến con đường mòn sát sườn núi. _Cỏ địa lôi- thốt lên, loại cỏ này ngờ vẫn còn tồn tại, bị loại cỏ này chắn lại làm sao có thể đến U Minh cốc mà báo cho mẫu thân nàng, nhưng mừng rỡ thôi khi thấy Hồng Mã bước xuống bãi cỏ mà hề hấng gì, liền leo lên lưng Hồng Mã để xuống cốc. _Tại hạ Thiên Vĩ, là huynh muội kết nghĩa với Linh nhi, Linh nhi gặp nạn , rất mong cốc chủ ra mặt- vọng vào trong cốc, lát sau có hàng chục người bước ra, đầu là người phụ nữ trung niên mà đoán đây chính là mẫu thân nàng _Linh nhi của ta gặp nạn- Cốc chủ hoảng hốt nhìn _Thưa... là bị người Hắc Long bang bắt , Linh nhi bị trúng độc của bọn họ- Thiên Vĩ nôn nóng muốn báo cho mẫu thân nàng biết- rất mong cốc chủ có thể cử người cùng với tại hạ cứu Linh nhi. _Để ta cùng với ngươi, bọn người to gan dám động đến sợi tóc của con ta, Băng Hỏa kiếm san bằng tất cả- cốc chủ ra khiến rùng mình, Băng Hỏa kiếm cách đây 30 năm vang bóng giang hồ thuộc về nữ sát thủ mạnh nhất giang hồ sau đó mất tích. Bây giờ lại nghe đến lần nữa khiến ngạc nhiên thôi. _Vậy tốt quá, chúng ta mau , Linh nhi ở Hắc Long bang chờ chúng ta đến cứu- câu nệ tiểu tiết nữa mà trực tiếp hối thúc cốc chủ, biết Du Trọng Hải cùng Yên Quân Các xem nàng là bằng hữu, liền gửi thư cứu viện , hẹn hai ngày nữa gặp nhau ở Thạch Lâm. Lần này cứu nàng thể khinh suất, phải bàn bạc kĩ lưỡng đàng hoàng mới ổn. Nhưng khi cốc chủ cùng đến Quỷ Bảo, lại ngờ tới chuyện: _Vương Thúy... phải là nàng đó sao- Tửu lão dường như tin vào mắt mình, nữ nhân khiến tương tư ngày đêm mong nhớ suốt bao nhiêu năm trời bây giờ lại xuất trước mặt mình. _Lão đầu, ngươi cũng thay đổi gì mầy, vẫn thích uống rượu như ngày nào- Cốc chủ nhìn nam nhân trước mặt mình khỏi bồi hồi, nhớ khi xưa vì muội muội của bà thầm Tửu lão mà bà thâm ngậm ngùi lui bước quy giang hồ, xây dựng U Minh cốc ở cạnh Quỷ Bảo nhưng Tửu lão đâu hề hay biết a. _Có là nàng hay - Thiên Vĩ thấy sư phụ lần đầu tiên chuyện với người khác run rẩy như thế khiến có chút ngạc nhiên, nhưng bây giờ phải là lúc để nghĩ chuyện đó, bây giờ cần phải cứu Linh nhi cái _Khoan, người già chúng ta có thê lo sau, tiện nhân nào dám hạ độc Linh nhi của ta- Cốc chủ quay lại hỏi , Thiên vĩ dẫn bà đến căn phòng giam giữ A Bích hỏi thăm tin tức chút, tra tấn chút rồi rời cùng Lão tửu trò chuyện và chờ đợi thêm nhân lực để cứu Linh nhi của bà.